1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc gian manh chỉ yêu vợ - Thanh Phong Tân Nguyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 38:
      Editor: Huyền*Vũ

      Những việc trải qua ngày hôm nay đều làm cho lòng người phấn khởi, An Mặc Hàn đạt được kết quả như mình muốn, An Dĩ Mạch cũng học được thứ bản thân vẫn luôn muốn học. Bọn họ ngày hôm nay, chỉ là ngày Đồng Thoại Thương Thành khai trương, mà còn là khởi đầu mới của họ.

      Ăn cơm tối xong, sau khi tắm, An Dĩ Mạch ngồi ở ghế sa lon xem phim thần tượng chiếu ti vi, còn vừa xem vừa cười.

      "Rất đẹp mắt?"

      An Mặc Hàn mặc áo choàng tắm ra, đúng lúc nhìn thấy An Dĩ Mạch xem ti vi cười, nhìn TV chút, ràng là người phụ nữ khóc, Dĩ Mạch cười cái gì thế?

      "Em cười TV, em là nghĩ đến chuyện ngày hôm nay..."

      Lôi kéo An Mặc Hàn ngồi xuống, An Mặc Hàn nhíu nhíu mày, bảo tiếp.

      "An Mặc Hàn, hôm nay vị hôn thê trong truyền thuyết của vậy mà chịu ấm ức rồi, hơn nữa còn bị ốm, nếu hợp tác cùng tổng giám đốc Thượng Quan, cần đến thăm ta cũng được ư?

      An Dĩ Mạch nghiêng nghiêng đầu, vừa vừa nghĩ đên vẻ mặt hôm nay của Thượng Quan Hồng.

      " phải em muốn là kết quả như thế hay sao? Có điều hoài nghi, em bỏ thuốc ta lúc nào mà phát ra."

      Đây là điều mà An Mặc Hàn khó hiểu nhất, lẽ ra Dĩ Mạch hoàn toàn có cơ hội bỏ thuốc Thượng Quan Hồng, làm thế nào ta lại đau bụng đây?

      "Ai em bỏ thuốc, căn bản cũng phải em bỏ thuốc có được , phải là em làm."

      An Dĩ Mạch bĩu môi, , quả bỏ thuốc.

      "Vậy xảy ra chuyện gì?"

      An Mặc Hàn nghĩ đến Thượng Quan Hồng muốn uống ly rượu kia của An Dĩ Mạch, mắt sáng lên, là ly rượu kia có vấn đề.

      "Ly rượu kia..."

      "Hừ, ai bảo ta nhàn rỗi chuyện gì muốn cướp đồ của người khác, đây chỉ là chút giáo huấn mà thôi."

      An Mặc Hàn suy nghĩ chút, tuy rằng Dĩ Mạch thừa nhận rượu có vấn đề, nhưng mà bọn họ uống rượu trong cùng chai, tại sao họ bị làm sao, lại chỉ có Thượng Quan Hồng xảy ra chuyện. Hơn nữa, nghe Thượng Quan Hồng đến bây giờ vẫn chưa khỏe lại, còn ở trong bệnh viện đấy.

      "Dĩ Mạch, tại sao uống lại có chuyện gì?"

      "Bởi vì em trộn với nước bã đậu bên trong ly rượu kia."

      "Ha ha ha..."

      An Mặc Hàn nhất thời hiểu , An Dĩ Mạch vậy mà cái này cũng có thể nghĩ ra được, chuyện về sau cần đoán cũng biết. Chẳng qua bã đậu thể khiến Thượng Quan Hồng khó chịu lâu như thế được, vậy chính là Anna bỏ thuốc ta.

      "Sau đó là Anna bỏ thuốc?"

      An Dĩ Mạch nhìn An Mặc Hàn, vẻ mặt bộ biết rồi còn hỏi, tất nhiên, nếu như có Anna giúp đỡ, cũng thành công.

      "Làm sao Anna lại cùng em hồ đồ thế chứ?"

      Mặc dù An Mặc Hàn như vậy, nhưng ngôn ngữ của trong lúc đó hề có chút ý tứ trách cứ nào, ôm An Dĩ Mạch chặt, ngửi mùi hương tóc .

      "An Mặc Hàn, biết sao? Thượng Quan Hồng vậy mà lại ỷ vào việc là vị hôn thê của , ở trong công ty hoành hành ngang ngược, Anna sớm nhìn ta vừa mắt, chúng em là cùng
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 39:
      Editor: Huyền*Vũ

      Toàn Ti Dạ đưa Thượng Quan Hồng đến hậu viện nhà mình, sau đó giao ta cho nữ giúp việc, mình lái xe rời , để lại mình Thượng Quan Hồng ở nơi đó sinh hờn dỗi, mắng mỏ Toàn Ti Dạ.

      Toàn Ti Dạ lái xe tới đến nhà An Mặc Hàn, kế hoạch kia đúng là hoàn toàn hiểu . Đúng lúc, hôm nay trong nhà An Mặc Hàn rất náo nhiệt, thứ bảy cần phải làm, Chiếm Nam Huyễn cũng ở đây, còn có Hạ Hi, Dư Huyên, và cả Toàn Ti Dạ, tổng cộng có sáu người.

      "Náo nhiệt như vậy?"

      Toàn Ti Dạ vừa bước vào cửa liền nghe thấy tiếng An Dĩ Mạch cười đến kiềm chế nổi, vào đúng lúc nhìn thấy An Dĩ Mạch có hình tượng chút nào cười vui vẻ ở trong lòng An Mặc Hàn.

      "Ti Dạ, tới rồi."

      An Dĩ Mạch nhìn thấy là Toàn Ti Dạ, đặc biệt lên tiếng chào hỏi .

      "Ừ, chỉ là nghĩ tới náo nhiệt như thế, vị này là..."

      Toàn Ti Dạ nhìn thấy Dư Huyên bên cạnh An Dĩ Mạch, dáng vẻ tinh đầy quyến rũ, hiển nhiên có
      [​IMG]
      [​IMG]
      Nguyen Thuy thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 40:
      Editor: Huyền*Vũ

      Mà lúc này, hai người Toàn Ti Dạ và Hạ Hi đến nơi Hạ Hi ở.

      "Cảm ơn , Ti Dạ."

      " có gì, đưa mỹ nhân về là vinh hạnh của tôi."

      Toàn Ti Dạ dựa vào cạnh xe, nhìn Hạ Hi dưới ánh đèn, biết tại sao, luôn cho loại cảm giác rất quen thuộc.

      "Ha ha, vậy tôi vào trước đây, đường lái xe cẩn thận chút."

      "Ừm, được."

      Thấy Toàn Ti Dạ gật đầu, Hạ Hi bèn xoay người rời , nhưng vừa được hai bước, Toàn Ti Dạ lại gọi lại.

      "Hạ Hạ."

      "Hả? Sao vậy?"

      Hạ Hi bị kêu tiếng Hạ Hạ khiến trái tim đập đặc biệt nhanh, may mà lúc này Toàn Ti Dạ cách khá xa, vì vậy nghe thấy. Thế nhưng bản thân có thể nghe được rất ràng, ở dưới ánh đèn, mặt có chút ửng đỏ, có điều Toàn Ti Dạ lại chú ý tới.

      "Ngày mai, tôi đưa tham quan thành phố này nhé."

      Hạ Hi ngạc nhiên khi thấy mời, vốn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy gương mặt tuấn tú của tràn đầy vẻ chờ mong, tự chủ được mà gật đầu.

      Thấy gặt đầu, Toàn Ti Dạ nở nụ cười như đứa trẻ.

      "Ngày mai tám giờ, tôi đến đón , nghỉ ngơi sớm chút, ngủ ngon!"

      " cũng nghỉ sớm chút, ngủ
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 41:
      Editor: Huyền*Vũ

      Ban đêm thực yên tĩnh, thế nhưng ở trong mộng Hạ Hi cũng phải bình tĩnh như vậy.

      Đây là cây đào, bông hoa xinh đẹp lung lay trong làn gió, có ngồi cành cây, hái xuống cánh hoa, đặt ở chóp mũi hít ngửi.

      "Này, em làm gì ở đó thế?"

      Giọng của bé trai truyền đến khiến cây hoảng sợ.

      "A..."

      Bị mất thăng bằng, bé từ cây rơi xuống.

      "Này, cẩn thận..."

      Bé trai nhanh nhẹn tiến lên, duỗi hai tay ra vững vàng tiếp được bé.

      Hai đứa bé bốn mắt nhìn nhau, thấy bé trai đầu mái tóc màu tím, trong mắt bé lóe ra tia kinh ngạc.

      "Em sao chứ?"

      Bé trai thả bé xuống, vỗ vỗ cánh hoa đào người mình xuống, động tác này ở trong mắt bé thoạt nhìn là ngầu.

      "Cảm ơn , em sao."

      " có chuyện gì là tốt rồi, sau này được trèo cao như thế nữa, rất nguy hiểm với bé như em."

      Bé trai nghiêm trang , nhìn dáng vẻ nghiêm trọng của cậu, cảm thấy hơi buồn cười. Chắc cậu chỉ lớn bằng , ràng mới năm tuổi, thế nào lại bắt trước thành dáng vẻ của người lớn chứ.

      "Ha ha ha..."

      "Em cười cái gì?"

      Tuy rằng tiếng cười trong trẻo của
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 42:
      Editor: Huyền*Vũ


      Sau khi Dư Huyên tạm biệt Tô Lạc nhanh chóng trở lại trong nhà, chỉ là trong lòng còn suy nghĩ chuyện ngày hôm nay, thực là quá kỳ lạ, Tô lạc, Tô Nguyệt sao bọn họ lại ở chỗ này? Quên , nghĩ ra cần nghĩ nữa, vẫn nên dọn dẹp chút chuẩn bị bàn bạc công việc thôi.

      "Mẹ, con về."

      Dư Huyên vào trong nhà, mẹ Dư cũng hầm xong nồi cháo ngồi chờ ở bên cạnh bàn ăn.

      "Huyên Huyên, hôm nay định làm gì?"

      "À, con có hẹn với công ty giải trí dưới trướng Mặc Mạch Quốc Tế, muốn đến bàn bạc chuyện hợp đồng."

      "Mặc Mạch Quốc Tế? Có phải là công ty lớn ?"

      Mẹ Dư cũng là người từng va chạm xã hội, thế nên cũng có nghe qua Mặc Mạch Quốc Tế. Thế nhưng Dư Huyên phát ra mặt mẹ Dư khi nhắc đến Mặc Mạch Quốc Tế chợt lóe lên niềm xúc động.

      "Vâng. Hôm nay mẹ ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, đồ đạc thu dọn xong, ngày mai con gọi công ty chuyển nhà đến, chúng ta chuyển vào ở trong nội thành."

      "Tốt."

      Mẹ Dư biết Dư Huyên chuẩn bị tốt, nên cũng gì nữa.

      Phía bên kia, khi Tô Lạc trở lại tòa nhà có chút cũ kỹ rách nát có dáng dấp đáng ra đón. này và Tô Lạc có năm phần giống nhau, khoảng chừng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, dáng vẻ thực khả ái.

      ", ăn cơm thôi."

      Tô Nguyệt dọn bữa sáng lên bàn, Tô Lạc trở về phòng thay bộ quần áo rồi mới ra dùng bữa.

      " sáng sớm nay gặp được chị rất xinh đẹp đó."

      Tô Nguyệt cười rất đáng , nhưng chỉ có Tô Lạc biết em này của mình hề vô hại như vẻ bề ngoài, trái lại rất thông minh.

      " ấy tên Dư Huyên, là bạn của ."

      "Ồ, trai cố lên, tranh thủ khiến chị ấy trở thành bạn của ."

      " bé ngốc, cái gì vậy, mau ăn cơm . Ăn cơm xong đưa em ra ngoài xem nhà mới của chúng ta."

      "Được."

      Tô Lạc vùi đầu ăn cơm, hề nhìn thấy trong mắt Tô Nguyệt chợt lóe lên chút tính toán.

      Ở bên trong quán cà phê ở trung tâm thành phố, Dư Huyên đoan trang ngồi tại chỗ, nhàn nhã thưởng thức cốc cà phê trong tay mình.

      Đối diện người đàn ông khoảng chừng hai mươi lăm tuổi. Người đàn ông thân âu phục, mặc dù chỉ ngồi, nhưng vẫn có thể thấy được dáng người của rất đẹp, lại kết hợp với gương mặt tuấn tú như được điêu khắc mà ra, càng khiến ít thiếu nữ hâm mộ. Người đàn ông này chính là tổng giám đốc Feynman của công ty giải trí Mặc Mạch Quốc Tế.

      "Tôi là Feynman, tổng giám đốc công ty giải trí dưới trướng Mặc Mạch Quốc Tế."

      Nhận lấy danh thiếp Feynman đưa tới, Dư Huyên nhìn danh thiếp lát, lại nhìn Feynman chút.

      "Tôi là Dư Huyên."

      Feynman dựa vào ghế, hai chân vắt lên nhau, hai tay đặt đùi, ngồi thế nào để trông cho đẹp trai.

      "Tôi biết, Dư Huyên, 23 tuổi, năm năm trước được công ty giải trí Mộng Mị nước M phát , làm người mẫu hợp đồng cho tạp chí, đêm thành danh. Sau đó ở tuần lễ thời trang Milan chính thức đảm nhiệm vai trò người mẫu, tuần trước, Dư tiểu thư chủ động hủy hợp đồng với công ty Mộng Mị. Tôi sai chứ."

      Giọng Feynman rất có từ tính, tuy rằng bị điều tra như vậy thoải mái, nhưng Dư Huyên biết đây là điều mà công ty tuyển dụng nghệ sĩ nhất định phải làm.

      "Feynman tiên sinh điều tra cẩn thận."

      "Mặc dù rất có lỗi, nhưng Dư tiểu thư làm nghề này, tôi nghĩ hẳn là cũng đây là nội dung công việc của chúng tôi. Lại tiếp, giải trí Mặc Mạch vừa thành lập, mỗi hạng mục công việc chúng tôi làm đều phải cẩn thận."

      "Tôi hiểu ."

      "Vậy tốt."

      Feynman lấy ra tập tài liệu đưa cho Dư Huyên, Dư Huyên nhận lấy, nhìn thấy mặt giấy tờ viết Hợp đồng, hơn nữa, giải trí Mặc Mạch ký xong tên.

      Dư Huyên lật xem lượt, đãi ngộ rất tốt, so với tưởng tượng đãi ngộ còn tốt hơn nhiều.

      "Tổng giám đốc An xem qua chưa?"

      "Chuyện này Tổng giám đốc giao cho tôi toàn quyền phụ trách, Dư tiểu thư nhìn chút xem, nếu như có ý kiến gì có thể ký tên."

      "Tôi có ý kiến gì, tôi chỉ muốn hỏi các có đề xuất gì ? Dù sao đãi ngộ tốt như vậy đối với công ty của các có chút thiệt thòi."

      Dư Huyên hỏi rất cẩn thận, cảm giác có phải mình gặp phải tập đoàn lừa đảo rồi , tại sao lại có thể có đãi ngộ tốt như vậy chứ.

      "Dư tiểu thư là người mẫu quốc tế, rất nổi tiếng, giải trí Mặc Mạch bây giờ thiếu nhất chính là người như Dư tiểu thư đây. Thế nên Mặc Mạch giải trí cảm thấy các điều kiện này rất phù hợp với Dư tiểu thư."

      Feynman cười cười, này là thú vị, có đãi ngộ cao tốt sao?

      "Được rồi."

      Dư Huyên soàn soạt hai chữ viết xuống tên của mình, bắt đầu từ bây giờ trong vòng năm năm chính là người của giải trí Mặc Mạch.

      "Hợp tác vui vẻ."

      Feynman cầm lấy tài liệu nhìn chút, sau đó chia làm hai bản, lấy bản, để lại cho Dư Huyên bản.

      "Hợp tác vui vẻ."

      Dư Huyên vẫn có chút thể tin được.

      "Dư tiểu thư, sáng sớm ngày mai tám giờ nhớ tới công ty báo danh, sau đó chúng ta bắt đầu hóa trang, mười giờ cần tham gia vài hoạt động."

      "Được, tôi đến đúng giờ."

      Dư Huyên hít sâu hơi, cũng chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu từ ngày mai lại bước vào công việc mới bận rộn ngừng, cố lên!

      Sau khi tạm biệt Feynman, Dư Huyên liền trở về nhà, thời gian vẫn còn sớm, bèn gọi cho công ty dọn nhà, ngày mai có thời gian, vậy ngay hôm nay chuyển nhà thôi.

      "Huyên Huyên, chuyện gì xảy ra vậy, phải ngày mai mới chuyển sao?"

      Mẹ Dư nhìn những người kia khuôn đồ đạc trong nhà mình ra ngoài, bèn lôi kéo Dư Huyên hỏi.

      "Mẹ, ngày mai con bắt đầu làm, mình mẹ con yên tâm, thế nên hôm nay liền chuyển ."

      "A, bàn bạc công việc rất suôn sẻ ư?"

      "Rất suôn sẻ, mẹ, mẹ yên tâm ."

      Sau đó liền vội vã sắp xếp người của công ty dọn nhà tới.

      Thời gian luôn luôn bất tri bất giác mà trôi qua trong khi mọi người bận rộn, Dư Huyên và mẹ Dư chuyển tới nhà mới, nhà mới ở cùng tiểu khu với nhà của Hạ Hi. Dư Huyên cũng bắt đầu công việc mới của , mặc dù giải trí Mặc Mạch vừa mới ra mắt, nghệ nhân dưới trướng cũng đều là người mới, thế nhưng Dư Huyên gặp qua những người kia, là những người rất có thực lực.

      Làm việc ở giải trí Mặc Mạch được thời gian dài như vậy, mặc dù mỗi ngày đều bề bộn nhiều việc nhưng công ty lại sắp xếp cho rất nhiều nhân lực. Hơn nữa, người đại diện Lynda của chị rất tốt bụng, làm việc ở đây cảm thấy rất vui, mà cũng rất thích nơi này.

      Hạ Hi tìm được công việc mới, cũng là ở Mặc Mạch Quốc Tế, chuyên ngành đại học của Hạ Hi chính là thiết kế thời trang, nên làm việc ở phòng thiết kế của Mặc Mạch Quốc Tế, vừa mới bắt đầu đảm nhiệm trợ lý tổng giám thiết kế. Mặc dù là nhân viên , nhưng Hạ Hi vẫn làm việc rất chăm chỉ. Mới vào công ty được tuần, khả năng thiết kế của khiến cho tổng giám phòng thiết kế thời trang chú ý, tại nhà thiết kế nho có tên tuổi.

      Công việc của An Dĩ Mạch vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, ở tập đoàn Thước Quang, phối hợp với Linda rất tốt. Tuy rằng có vài nhân viên trong công ty có chuyện gì lại chế nhạo mấy câu, buôn chuyện mấy lời, chỉ là An Dĩ Mạch cũng phải ngồi , cũng chỉnh những người kia rất thảm.

      Từ ngày đó Mặc Mạch Quốc Tế, tập đoàn Thượng Quan, tập đoàn Thước Quang, gia tộc Toàn thị, bốn thế lực lớn đạt được thỏa thuận, kí kết hợp đồng. An Mặc Hàn, Toàn Ti Dạ và Chiếm Nam Huyễn bắt đầu bận rộn, hàng ngày ba người đều cùng nhau tăng ca đến muộn, nhưng An Dĩ Mạch biết trải qua gần nửa tháng cố gắng, kế hoạch của bọn họ bắt đầu bước thứ nhất rồi.

      Có tài chính, có nguồn nhân lực, có tập thể hậu thuẫn, Đồng Thoại Thương Thành ở nước M lần đầu tiên nhắm đến quốc tế bắt đầu thành lập, mà bốn thế lực hợp tác cũng tạo nên ảnh hưởng nhất định ở toàn thế giới.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :