1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc gian manh chỉ yêu vợ - Thanh Phong Tân Nguyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21

      Ngón tay của An Dĩ Mạch di chuyển ở mặt An Mặc Hàn, cuối cùng rời tới đôi môi mỏng khêu gợi của .

      "An Mặc Hàn….."

      Giọng của An Dĩ Mạch có chút khàn khàn, trong đêm tối lại tràn đầy hấp dẫn. An Mặc Hàn tựa vào ghế nệm đằng sau, hít hơi sâu, ép chính mình được nhìn tới An Dĩ Mạch. Vì vậy, lúc An Dĩ Mạch gợi cảm, quyến rũ phạm tội.

      , phải là bất kể lúc nào An Dĩ Mạch đều vô cùng có lực hấp dẫn đối với . Mà An Mặc Hàn , ở bên ngoài nghe đồn thích đàn ông phụ nữ, nhưng lại có chút sức chống cự nào ở trước mặt An Dĩ Mạch.

      "An Mặc Hàn, mọi người đều môi đàn ông mỏng đều là bạc tình, nghĩ sao?"

      Ngón tay của An Dĩ Mạch trượt lên trượt xuống môi mỏng của An Mặc Hàn, tràn đầy mê hoặc.

      " rất bạc tình đối với tất cả mọi người."

      An Mặc Hàn nghe được vấn đề của cười, nhưng mà cũng nhíu mày, cái quan niệm này là ai dạy cho An Dĩ Mạch nhà .

      "Ha ha. Em biết ngay, Dư Huyên rất chính xác."

      An Dĩ Mạch nghe được câu trả lời của An Mặc Hàn nở nụ cười. Nhưng mà ngón tay như cũ cũng có rời thân thể của , mà là càng thêm kiêng kỵ gì rời đến yết hầu của .

      An Mặc Hàn cảm giác được động tác của , hầu kết chuyển động. cái tay gắt gao bắt lấy tay quấy phá của . Đúng vậy, rất bạc bẽo đối với tất cả mọi người. Nhưng mà, ở thế giới này, chắc chắn vẫn hai cái ngoại lệ như vậy phải sao?

      Còn có Dư Huyên, biết Dư Huyên là ai, An Dĩ Mạch có người bạn tốt ở đất nước M. Chỉ là, cũng bởi vì ấy dạy những thứ này cho Dĩ Mạch, quyết định về sau để Dĩ Mạch ít tiếp xúc với ấy.

      Nhìn người con trong ngực, bởi vì bắt lấy tay ra mà mặt tỏ vẻ bất mãn. lộ ra nụ cười dịu dàng, chính là ngoại lệ của .

      Cảm giác được An Mặc Hàn cười nhìn mình chằm chằm, khuôn mặt An Dĩ Mạch đỏ bừng. Nhưng mà vì để cho phát ra vẻ mặt của , thừa dịp hôn lên đôi môi mỏng khêu gợi của .

      An Mặc Hàn nghĩ tới có động tác này, có điều rất nhanh có phản ứng lại, đổi bị động thành chủ động, hôn sâu lên môi . Cho đến khi An Dĩ Mạch thở nổi, mới hài lòng buông tha .

      "..., quá, đáng ghét rồi."

      Giọng của An Dĩ Mạch nghe rất bất ổn, hít sâu vào hơi. Nhất thời cảm thấy có thể hô hấp tốt hơn.

      "Ha ha ha."

      An Mặc hàn nhìn thấy bộ dáng của An Dĩ Mạch, nhịn được cười ha ha. May nhờ xe của ở chỗ ngồi phía sau cùng đằng trước có lá chắn cách , cho nên tiểu Trương ở đằng trước mới có thể an tâm bĩnh tĩnh lái xe như vậy.

      "Ô ô, còn chưa tới sao?"

      nhìn thấy được tình huống bên ngoài, An Dĩ Mạch chỉ có thể buông tha, vẫn như cũ gắt gao dựa sát vào An Mặc Hàn.

      An Mặc Hàn cảm thấy kỳ quái sao lại nghe lời như vậy, nhưng mà tiếp theo chỉ biết chính mình sai lầm rồi. Bởi vì cảm giác được tay bé của lại lộn xộn, hơn nữa còn chút kiêng kỵ hơn lần trước.

      "Dĩ Mạch..."

      An Mặc Hàn bắt được tay bé làm việc xấu của , ý bảo đàng hoàng chút, nhưng làm sao An Dĩ Mạch có thể nghe lời
      [​IMG]
      Chương 22

      An Dĩ Mạch nhìn thấy thức ăn ngon, tạm thời để chuyện của An Mặc Hàn bỏ vào sau đầu.

      "Ô, còn chưa vì sao ở nhà đâu?"

      An Dĩ Mạch ăn cũng nhàn rỗi, nhìn An Mặc Hàn cũng ăn nồng nhiệt. Dì Lan làm bữa cơm này có sai, nhưng là dì Lan đâu rồi.

      Thấy An Dĩ Mạch nhìn xung quanh, An Mặc Hàn nhíu mày. là ăn cơm cũng thành .

      "Dì Lan tản bộ cùng chú Trương rồi, cũng vậy vừa mới trở về. đói bụng, cho rằng em cũng sắp tỉnh, cho nên trở về ăn cơm cùng em. Nhưng mà, ăn xong còn phải làm."

      Nghe An Mặc Hàn tủi thân như vậy, An Dĩ Mạch cười cười.

      "Gần đây công ty bề bộn nhiều việc lắm sao?"

      Trước kia cho tới bây giờ An Mặc Hàn đều muốn ở công ty đợi như vậy, trừ phi là rất bận rộn, thích ở công ty.

      An Mặc Hàn gật đầu cái, quả có chút vội. Bởi vì phải thay đổi theo quý, trong vòng ba tháng bọn họ phải đưa tất cả kế hoạch toàn bộ vận hành chính thức, cho nên có hơi bận.

      " có thể để cho Toàn Ti Dạ giúp đỡ , dù sao cậu ấy cũng nhàn rỗi có việc gì làm."

      An Dĩ Mạch suy nghĩ biện pháp tốt giúp , sau khi nghe xong An Mặc Hàn lại lắc đầu. Sáng sớm hôm nay Toàn Ti Dạ bị cha cậu ta lôi về nhà.

      "Cậu ta bị lão cha kéo về nhà chịu trừng phạt rồi."

      Cảm giác An Mặc Hàn có chút vui sướng khi người gặp họa, Sau khi nghe xong An Dĩ Mạch cũng thấy nhưng thể trách. Bởi vì Toàn Ti Dạ thường xuyên trốn nhà , cuối cùng kết cục đều là bị An Mặc Hàn bán đứng, sau đó bị lão cha ta lôi cổ về nhà. Nhưng là, nhiều năm như vậy cậu ta vẫn chưa từ bỏ ý định, có nhiều chuyện muốn làm vẫn là tìm đến An Mặc Hàn và Chiêm Nam Huyễn.

      "Em còn có ý kiến."

      An Dĩ Mạch nhìn An Mặc Hàn ăn cơm rất ngon, hơi đau lòng. Nhất định là từ buổi sáng đến bây giờ chưa có ăn cơm, cho nên tại mới đói như vậy.

      "Ô, em có thể giúp ."

      "Em...."

      An Mặc Hàn nghe xong đề nghị của An Dĩ Mạch ngay cả cơm đều quên nuốt xuống. hề nghe nhầm, thế nhưng Dĩ Mạch lại đến công ty giúp .

      " phải là em thích sao?"

      biết Dĩ Mạch thích việc này. Cho nên, Dĩ Mạch mới học đại học chuyên ngành thiết kế, mà học là tài chính.
      [​IMG]
      thuytChris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 23

      Cuối cùng, An Mặc Hàn cũng đồng ý để Dĩ Mạch đến công ty giúp vài ngày. Tuần sau, chính thức làm bên tập đoàn Thước Quang, đương nhiên sơ yếu lí lịch của là bị An Mặc Hàn vứt .

      "Ô, rốt cuộc cũng hoàn thành. Mặc Hàn, em mệt quá!"

      An Dĩ Mạch xoa bóp bả vai, duỗi người qua trái, xoay qua bên phải. Ngồi mấy tiếng đồng hồ như vậy, sau đó nhìn mấy con số chi chít là đau đầu.

      "Ngoan, hơn sáu giờ rồi. Chúng ta ăn chút gì , sau đó về nhà."

      An Mặc Hàn đến bên người kéo , để cho thoải mái dựa vào trong ngực của mình, đau lòng hôn mái tóc của .

      " trở về nhà ăn sao?"

      An Dĩ Mạch nghiêng nghiêng đầu, rất khó hiểu.

      " cho bọn dì Lan và chú Trương nghỉ, bây giờ mà về nhà nấu cơm chắc muộn, cho nên ra ngoài ăn. Hơn nữa, em mệt mỏi như vậy, làm sao có thể để cho em nấu cơm được."

      "Được rồi, thôi. Em rất đói bụng."

      "Ừ."

      Mặc áo khoác vào cho Dĩ Mạch và chính mình, bọn họ ra khỏi công ty. Phát ở trong công ty vẫn còn có người, phần lớn các nhân viên đều ở đây làm thêm giờ.

      "Mặc Hàn...."

      Vừa mới xuống dưới lầu công ty, An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn chợt nghe thấy được giọng rất êm tai. Bọn họ đồng thời nhíu mày, đơn giản đó là giọng của người phụ nữ.

      "Mặc Hàn, chúng ta ăn cơm ."

      An Dĩ Mạch nhìn người phụ nữ cao 1m65 này, bộ dáng của rất đẹp, thoạt nhìn rất thanh thuần đáng . Nhưng mà, làm sao nhìn có chút quen thuộc nhỉ, gặp qua ở nơi nào đây?

      Đúng rồi, sân bay. Ngày đó An Mặc Hàn đón , đến đại sảnh thấy
      [​IMG]
      Chương 24

      Tiểu Trương lái xe, An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn ngồi ở phía sau. Hàn Ngữ Yên ngồi ở vị trí kế bên tài xế. Lúc này, cho dù có ý kiến gì cũng dám , chỉ có thể căm giận nhìn tới tấm chắn màu đen ngăn cách giữa chỗ ngồi trước và sau.

      "Dĩ Mạch, em muốn làm gì?"

      An Mặc Hàn nhìn mặt An Dĩ Mạch vẫn chưa biến mất ý cười, nhìn cười cười, nụ cười tràn đầy sủng nịch, hôn lên mái tóc của .

      xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn khăng khăng mực muốn theo . Đương nhiên, em phải giúp người ta hoàn thành nguyện vọng rồi.”

      Giọng An Dĩ Mạch rất lạ, trong lòng An Mặc Hàn nghe xong hoảng hốt. Mỗi lần mà An Dĩ Mạch dùng loại giọng này chuyện, An Mặc Hàn biết tức giận.

      ra , tính tình An Dĩ Mạch rất tốt, người dễ tức giận. Cho nên, qua nhiều năm như vậy, tuy An Mặc Hàn làm rất nhiều chuyện khiến An Dĩ Mạch mất hứng, đều bỏ qua, ngay cả An Mặc Hàn cũng ràng lắm vì sao lại có tính cách như vậy.

      Còn nhớ lần, bọn họ mây mưa xong An Mặc hàn ôm hỏi vì sao lại tức giận giống như những người nhau khác. Ngay lúc đó, An Dĩ Mạch câu lại làm cho An Mặc Hàn hết sức kinh hãi.

      nhớ đến lúc đó An Dĩ Mạch trả lời là " người có thể xinh đẹp, có thể thiện lương. Nhưng mà, thể biết cảm ơn, dù trong lòng muốn, cũng đều có tư cách mà tức giận ai. như vậy, rất mệt mỏi."

      Sau khi nghe được câu trả lời của , An Mặc Hàn suy nghĩ lâu. Trong lòng càng thêm kiên định hứa hẹn của mình.

      "Dĩ Mạch, biết ta."

      Thiếu chút nữa là An Mặc Hàn thề với An Dĩ Mạch, An Dĩ Mạch nhìn vẻ mặt ủy khuất của , lập tức nở nụ cười.

      "Em biết nha. Em sai lầm mà."

      Nghe được An Dĩ Mạch như vậy trái tim lơ lửng của An Mặc Hàn rốt cuộc cũng buông xuống, Dĩ Mạch giận là tốt rồi. Chỉ là, cặp mắt nguy hiểm xuyên thấu qua tấm chắn nhìn về người ngồi đằng trước, Dĩ Mạch muốn chơi như thế nào, đều ủng hộ .

      Rất nhanh tới nơi ăn cơm, Hàn Ngữ Yên nhìn khách sạn trước mắt cao như vậy, ánh mắt nóng rực tránh được cặp mắt của An Dĩ Mạch hai người bọn họ.

      " thôi."

      Nhân viên phục vụ tiếp đãi bọn họ, bọn họ bắt đầu chọn món ăn. An Mặc Hàn trực tiếp đưa thực đơn cho An Dĩ Mạch. Lần này ràng Hàn Ngữ Yên có phản ứng gì cả, Dĩ Mạch khiêu mi. Chẳng qua,
      [​IMG]
      thuytChris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 25

      "Mặc Hàn quan tâm chăm sóc An tiểu thư."

      Thượng Quan Hồng cười vô cùng quyến rũ. Nhưng mà, lúc này An Dĩ Mạch biết ta hận thể giết chết .

      "Hàn tiểu thư, nghe tháng sau đến kỳ hạn hợp đồng với công ty Thiên Ngu tập đoàn Thượng Quan, có nghĩ tới vào quốc tế Mực Mạch phát triển hay ."

      Lần này, ngược lại An Dĩ Mạch ăn rất tao nhã, còn ăn như hổi đói nữa.

      Trừ An Mặc Hàn, Hàn Ngữ Yên và Thượng Quan Hồng cũng nghĩ tới An Dĩ Mạch hỏi đến vấn đề này. Thiên Ngu là công ty con tập đoàn Thượng Quan, mà Thượng Quan Hồng chính là tiểu thư của tập đoàn Thượng Quan. Hơn nữa, lập tức làm, muốn thay thế, đúng lúc là kỳ hạn của công ty giải trí Thiên Ngu.

      Người đại diện của tôi xử lý chuyện này. Đến lúc đó, nhất định phải tìm cho tôi công ty tốt.”

      “Rất mong đợi hợp tác cùng Hàn tiểu thư, hi vọng có cơ hội.”

      An Dĩ Mạch nâng ly, dĩ nhiên Hàn Ngữ Yên cũng đáp lại chút. Lúc này, địch ý của với An Dĩ Mạch ít rất nhiều. Bởi vì nửa địch ý còn lại chuyển sang Thượng Quan Hồng.

      "Tôi cũng hi vọng có cơ hội, đến lúc đó, nhất định chúng ta hợp tác rất tốt."

      Nhìn hành động của hai người, Thượng Quan Hồng tức đến nỗi phế phổi đều muốn nổ tung. Dĩ nhiên, thể để cho Hàn Ngữ Yên bị cướp . Danh tiếng của Hàn Ngữ Yên vượt qua quá nhiều người, là minh tinh rất có tiềm năng.

      "Mặc Hàn, lần hợp tác đó, ba ba phương án có nhiều chỗ cần phải sửa đổi, tối mai có được ? Ở nơi này, chúng ta có thể ký hợp đồng."

      Thượng Quan Hồng ăn rất tao nhã, thỉnh thoảng chuyện với An Mặc Hàn. Cử chỉ lời đều rất đẹp mắt, hiển nhiên là người có văn hóa, giáo dục.

      " thành vấn đề."

      Ký hợp đồng với tập đoàn Thượng Quan càng nhanh càng tốt. Ngày mai, tất nhiên đến.

      bữa cơm, trong lúc chuyện với nhau, bốn người mỗi người câu kết thúc như vậy. Đúng lúc này, An Mặc Hàn dẫn đầu muốn về trước. Ấy vậy mà Hàn Ngữ Yên và Thượng Quan Hồng vẫn rất vui vẻ. An Mặc Hàn chính là có năng lực như vậy, ràng gì cả, nhưng vẫn làm cho người ta lầm tưởng vẻ mặt của là nhu
      [​IMG]
      thuytChris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 26

      "An Mặc Hàn, tại sao chú Toàn lại muốn làm như vậy?"

      An Dĩ Mạch rất hiểu, mặc dù rất thích trêu chọc Toàn Ti Dạ. Nhưng mà, vẫn hi vọng hạnh phúc như trước, được ở chung chỗ với người mình .

      "Đoán chừng là trừng phạt cậu ấy trốn nhà thôi."

      Sắc mặt lạnh lùng của An Mặc Hàn khôi phục, tiếp tục ăn cơm, giống như mới vừa rồi Toàn Ti Dạ hề xuất .

      Toàn Ti Dạ tắm rửa rất nhanh, sau đó xuống ăn cơm, với An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch xảy ra chuyện gì trong ba ngày nay.

      Đến tối, Toàn Ti Dạ chiếm lấy phòng của An Mặc Hàn. Cho nên, ở dưới ánh mắt của Toàn Ti Dạ, An Mặc Hàn ngủ lại trong phòng của An Dĩ Mạch.

      Tiếng chuông quen thuộc của điện thoại di động truyền đến, An Mặc Hàn nhìn qua cửa phòng tắm đóng chặt, cầm lấy điện thoại của Dĩ Mạch nhận cuộc gọi.

      "Ai đó?"

      "....."

      Đầu dây bên kia điện thoại truyền tới giọng nghi ngờ của người phụ nữ. An Mặc Hàn cau mày, liếc nhìn màn hình điện thoại, có tên, chỉ có dãy số.

      "Đây phải là điện thoại của Dĩ Mạch sao?"

      Giọng đầu dây điện thoại bên kia lạnh lùng, tràn đầy nghi ngờ. An Mặc Hàn khiêu mi, đúng là tìm Dĩ Mạch.

      " ấy tắm."

      "Ồ a a a, tôi là Hạ Hi, khi nào Dĩ Mạch tắm xong kêu ấy gọi lại cho tôi nhé. Bái bai, bạn trai Dĩ Mạch, rất nhanh chúng ta gặp mặt."

      đợi An Mặc Hàn đáp lại, đầu dây bên kia vội vàng cúp điện thoại, trong giọng còn mang theo tia cảm xúc.

      An Mặc Hàn vừa mới để điện thoại di động xuống, An Dĩ Mạch cũng tắm xong ra ngoài, nhìn thấy chỉ dùng khăn tắm che kín da thịt trắng noãn, đáy mắt An Mặc Hàn trầm xuống.

      " tắm nhanh ."

      Dĩ nhiên, An Dĩ Mạch biết ý nghĩa của , đại sắc lang. Cho nên, chỉ có thể ra lệnh để tắm.

      "Được, chờ . Mới vừa rồi Hạ Hi gọi điện hình như có chuyện gì đó, em nhớ gọi lại cho ấy."

      Vừa vừa về phía An Dĩ Mạch ấn xuống nụ hôn ở cái trán của , cố gắng tránh né ánh mắt của mình, đè xuống * của mình, xem ra lại phải tắm nước lạnh rồi.

      "Tốt."

      "Nhìn An Mặc Hàn vào phòng tắm, An Dĩ Mạch tới bên giường cầm điện thoại di động lên, gọi lại vào số máy kia."

      "Này."

      Kết quả, An Dĩ Mạch mới vừa chữ, đầu điện thoại bên kia bắt đầu hỏi thăm liên tiếp. An Dĩ Mạch đưa di động từ lỗ tai cách xa khoảng. Cảm giác người bên kia xong rồi, mới cầm điện thoại lên, đặt vào bên tai lần nữa.

      "An Dĩ Mạch, khai báo thành . ấy chính là An Mặc Hàn mà cậu hay có phải ?"

      An Dĩ Mạch cười cười, Hạ Hi và Dư Huyên là quen biết ở nước ngoài. Họ rất hợp ý nhau, chung
      [​IMG]
      thuytChris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 27

      "Nam Huyễn."

      Chiếm Diễm thở phì phò rời khỏi thư phòng, người phụ nữ ăn mặc rất sang trọng vào. Bà là vị tiểu thư của gia tộc lớn, bởi vì lợi ích của gia tộc mà gả cho Chiếm Diễm. Chỉ là, vợ chồng nhều năm như vậy, ý nghĩ trong lòng của chồng mình, sao bà lại biết chứ.

      "Mẹ."

      Chiếm phu nhân đứng đối diện Chiếm Nam Huyễn, nhìn con trai của mình dịu dàng. Cả đời này của bà, điều quan trọng nhất chính là người chồng của bà, con trai và con . Nhưng mà, con luôn luôn ở nước ngoài, con trai vẫn luôn ở bên cạnh nhưng chịu làm gì cả.

      "Nam Huyễn, nghe ba của con . Sớm hay muộn công ty cũng đều là của con, làm trước hay sau cũng vậy mà."

      "Mẹ, tại là con dự định làm ở công ty."

      Chiếm phu nhân nhìn dáng vẻ kiên định của con trai mình, trong lòng có ý tưởng.

      "Nam Huyễn, nếu như mẹ đáp ứng con điều kiện, con nhất định phải nghe lời của ba làm công ty."

      "Nghe được lời mẹ , hai mắt Chiếm Nam Huyễn sáng lên. sinh ra ở gia tộc này, được lựa chọn. Nhưng mà sau này, muốn cuộc sống của mình có thể được lựa chọn."

      "Mẹ có thể đáp ứng con, phản đối khi ba con chọn lựa cho con người vợ, tất cả đều ủng hộ con, cái điều kiện này có được hay ?"

      "Mẹ, người tốt. Yên tâm , con làm đàng hoàng."

      Chiếm Nam Huyễn hưng phấn, ấn nụ hôn lên trán của Chiến phu nhân, vui mừng trở về phòng của mình, nhìn như thế nào cũng giống như đứa trẻ con, Chiếm phu nhân chỉ có thể bất dắc dĩ cười cười.

      Sao bà lại biết ý nghĩ của con trai mình, ra , bà vẫn luôn ủng hộ con trai, bởi vì hôn nhân của bà có tình , chỉ có tôn trọng nhau. Cho nên, bà hi vọng con trai thể giống như bà nữa, muốn nó có được hạnh phúc của mình.

      "Ông à."

      Chiếm phu nhân trở lại phòng khách, nhìn sắc mặt của Chiếm Diễm tái mét, bất dắc dĩ cười.

      "Tiểu tử thúi kia nghĩ thông suốt rồi?"

      Chiếm phu nhân gật đầu cái.

      "Ông còn chưa hiểu Nam Huyễn sao. Nó cũng chỉ muốn chơi thêm hai năm nữa. Nhưng mà, tại nó cũng chịu nghe lời làm, ông yên tâm ."

      "Hừ, tốt nhất là như vậy. biết nó giống ai, cũng biết làm nên chút chuyện đàng hoàng nào."

      Ở dưới ánh mắt của Chiếm phu nhân, Chiếm Diễm trở về gian phòng của mình.

      Mười giờ rưỡi, đúng lúc Toàn Ti Dạ xuất tại sân bay. Vóc dáng hoàn mĩ cùng với vẻ mặt đẹp trai lập tức đưa tới rất nhiều ánh mắt của mọi người. Nhưng mà, toàn thân hơi thở lạnh như băng của lại làm cho mọi người chỉ có thể dừng bước mà ngắm.

      "Toàn Ti Dạ hề để ý tới ánh mắt của người khác, tìm được băng ghế ngồi xuống, chờ đợi đến lúc mười giờ bốn mươi."

      Lúc này, điện thoại di dộng của vang lên.

      "Dĩ Mạch."

      "Ti Dạ, đến sân bay chưa?"

      "Tôi đến rồi, yên tâm đại tiểu thư."

      nhìn hình trong tay chút, lại bĩu môi, tấm hình này là Dĩ Mạch cho , là để hôm nay muốn nhận người. ấy rất đẹp, chỉ có điều, có chút lạnh lùng. Nhưng mà, đại thiếu gia Toàn Ti Dạ cũng quên mất vốn mình cũng rất lạnh lùng mà.

      Cúp điện thoại của Dĩ Mạch, mười giờ ba mươi sáu. Lúc này, nhìn thấy từ bên trong có
      [​IMG]
      thuyt, Meo+lười95Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :