1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc gian manh chỉ yêu vợ - Thanh Phong Tân Nguyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 82.3

      Editor: MarisMiu

      "Rốt cuộc cũng biết phụ nữ gây gổ với nhau vì sao lại được gọi là người đàn bà chanh chua rồi, quả nhiên sai mà…"

      Ferman đứng sau lưng của An Mặc Hàn nhìn màn mắng chửi kịch liệt của Hàn Ngữ Yên và Thượng Quan Hồng. An Dĩ Mạch tới bên người An Mặc Hàn, bật cười ra tiếng với Ferman.

      "Ferman, phải cố gắng xem cho tốt vào, lúc phụ nữ đấu đá với nhau, còn kịch liệt hơn cả con cọp phát uy đó, cứ nhìn xem."

      An Mặc Hàn cưng chiều ôm An Dĩ Mạch vào trong ngực, nghĩ chuyện cần làm nhất là toàn lực ủng hộ . Mặc dù, An Mặc Hàn biết như vậy tốt với Thượng Quan Niên, nhưng chỉ cần An Dĩ Mạch vui vẻ, cự tuyệt.

      Cuối cùng, sau khi hai người chó cắn chó được nửa tiếng, người có địa vị lớn nhất cũng xuất rồi.

      " câm mồm rồi à? Đây là có chuyện gì?"

      Ai cũng ngờ rằng Thượng Quan Niên xuất ở đây, đương nhiên ngoại trừ An Mặc Hàn và Ferman.

      An Dĩ Mạch có chút nghi hoặc nhìn nét mặt trong dự liệu của An Mặc Hàn, nhíu mày. An Mặc Hàn gật đầu với cái, sau đó liền nở nụ cười, càng nép sát vào trong ngực của An Mặc Hàn hơn.

      "Ba."

      "Tổng giám đốc Thượng Quan."

      Dĩ nhiên, mọi người ở đây đều biết Thượng Quan Niên, nhưng hôm nay mặt mũi của Thượng Quan Niên bị Thượng Quan Hồng vứt bỏ sạch . Vẻ mặt của Thượng Quan Niên chỉ tiếc rèn sắt thành thép nhìn về phía Thượng Quan Hồng. Sau khi nhìn thấy, Thượng Quan Hồng sợ hãi lui về phía sau mấy bước. ra, từ đến lớn, Thượng Quan Niên đều rất cưng chiều , nhưng cũng rất sợ Thượng Quan Niên.

      Hàn Ngữ Yên bị vẻ mặt của Thượng Quan Niên dọa sợ, chỉ trì hoãn lấy sức, tới sau lưng của Lillian. Thượng Quan Niên và Lillian liếc mắt nhìn nhau, hai người cũng gì, có điều trong mắt hai người cũng xuất hiên vẻ phức tạp. Những người khác phát ra, nhưng lại tránh được ánh mắt của An Mặc Hàn. Ánh mắt lạnh lẽo của An Mặc Hàn trầm xuống, nắm chặt tay của An Dĩ Mạch.

      "Thượng Quan Hồng, con xem con thành cái gì rồi. Con công việc hôm nay của con làm rất tốt, kết quả là gì đây, thành cái dạng gì rồi?"

      Thượng Quan Niên để chút mặt mũi nào trách mắngThượng Quan Hồng, Thượng Quan Hồng vốn cúi đầu, muốn trước mặt nhiều người như vậy, ba để lại chút thể diện lại cho sao, có điều khi ngẩng đầu lên ngây ngẩn cả người.

      Lúc này, chỉ còn vài người ở trường, cũng chỉ còn lại có An Mặc Hàn, An Dĩ Mạch, Lillian, Hàn Ngữ Yên, và Thượng Quan Niên, ngay cả Tô Nguyệt cũng biết nơi nào. Kỳ thực, Thượng Quan Hồng hề biết là An Mặc Hàn phân phó Ferman đưa các ký giả và những người khác ra ngoài, dù sao chuyện ngày hôm nay, tập đoàn Thượng Quan mất mặt lắm rồi. lqd MarisMiu lqd Đương nhiên, An Mặc Hàn cũng xử lý tốt những chuyện sau giúp Thượng Quan Niên, chính là che miệng của tất cả mọi người lại, xóa chuyện này trong đầu của tất cả mọi người.

      Dĩ nhiên, lúc ai chú ý tới, Thượng Quan Niên lộ ra nụ cười cảm kích với An Mặc Hàn, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn Thượng Quan Hồng.

      ", ràng cho ba, xảy ra chuyện gì?"

      Kết quả, bị áp lực cực lớn của Thượng Quan Niên ép xuống. Ferman liền hết tất cả chân tướng mọi chuyện, là chuyện của Tuệ Tuệ, trợ lý của Thượng Quan Hồng. Sau khi biết chân tướng, An Dĩ Mạch chỉ nhíu mày, mặt biểu cảm. An Mặc Hàn chỉ cười cái, nhưng trong nụ cười tươi tắn đó lại tràn đầy lạnh lẽo và khát máu.

      "Con... Cái đứa nghịch tử này..."

      Nghe xong chuyện xảy ra, tay Thượng Quan Niên có chút run rẩy chỉ vào Thượng Quan Hồng, hiển nhiên là chọc bị tức. Bên này, Lillian cũng thất vọng nhìn Hàn Ngữ Yên, Hàn Ngữ Yên lập tức sợ hãi khi thấy nét mặt thất vọng của Lillian.

      Cho đến nay, người quan tâm nhất chính là Lillian, cũng là Lillian cho địa vị và thành tựu như ngày hôm nay, nhưng vừa rồi, trong ánh mắt của Lillian lại tràn đầy thất vọng, rất giống như bị Lillian vứt bỏ. , được, thể để mất Lillian. Sau đó, Hàn Ngữ Yên tính toán ở trong lòng, nghĩ các loại biện pháp có thể để khiến Lillian có hi vọng với lần, nhưng suy nghĩ lâu cũng nghĩ ra được biện pháp nào cả.

      ta lại biết rằng, cũng bởi vì ta suy nghĩ thời gian dài như vậy, lại nhận sai lầm với Lillian, mới khiến Lillian quyết định buông bỏ ta. Hơn nữa, trong lúc ta nghĩ mọi biện pháp muốn giữ lại Lillian Lillian lại lầm tưởng rằng ta nghĩ biện pháp chạy trốn khỏi chuyện này như thế nào. Cho nên, lúc này Lillian hoàn toàn thất vọng về Hàn Ngữ Yên, dĩ nhiên, Hàn Ngữ Yên hoàn toàn biết những điều này.

      "Ba, con..."

      Thượng Quan Hồng rất muốn giải thích cho chính mình, nhưng lại hoàn toàn tìm được lời giải thích. Chuyện này chỉ có thể ta lấy hết tất cả ghen ghét đố kỵ đặt vào người của An Dĩ Mạch. Dĩ nhiên, An Dĩ Mạch thấy được nét mặt của ta, giờ phút này hoàn toàn cảm thấy mình rất vô tội, cũng biết làm thế nào, lại càng có lời nào để với Thượng Quan Hồng. ràng là Thượng Quan Niên quở mắng Thượng Quan Hồng, hơn nữa, là còn là ta làm sai, ta có hơi sức để phản bác, lại đẩy toàn bộ lỗi vào người . Trời ơi, có oan chứ!

      "Mặc Hàn, Dĩ Mạch, chuyện này là Hồng Hồng đúng, tôi thay con bé xin lỗi với hai người."

      Thượng Quan Niên áy náy, dĩ nhiên An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch so đo với Thượng Quan Niên.

      "Chú Thượng Quan, ngài cần phải làm vậy đâu. ra cũng có gì, chỉ là Thượng Quan tiểu thư hiểu lầm cháu trộm 'Ngôi sao hoàng hôn' mà thôi. Có điều, Dĩ Mạch nhìn thấy 'Ngôi sao hoàng hôn', quả nhiên là vô giá, khó trách Thượng Quan tiểu thư lại coi trọng như vậy. Nhưng ngờ, tất cả chuyện này lại là kế hoạch của Thượng Quan tiểu thư. Có điều, nếu chú Thượng Quan ngài ra mặt, đương nhiên Dĩ Mạch thể hiểu chuyện được. Vì vậy, về sau Dĩ Mạch chỉ hy vọng Thượng Quan tiểu thư có thể đối nhân xử thế tốt chút, đừng nghĩ biện pháp hãm hại người khác nữa là được."

      Những lời này của An Dĩ Mạch vừa cho Thượng Quan Niên phần mặt mũi, vừa mạnh mẽ quở mắng chuyện 'Ngôi sao hoàng hôn' của Thượng Quan Hồng. Nếu Thượng Quan Niên muốn xin lỗi, chắc chắn phải chuẩn bị chút quà bồi lỗi gì đó. Quả nhiên, động tác kế tiếp của Thượng Quan Niên khiến Hàn Ngữ Yên và Thượng Quan Hồng tức giận, còn An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn hài lòng.

      "Dĩ Mạch, là chú dạy dỗ tốt, bộ 'Ngôi sao hoàng hôn' này cứ xem như chú xin lỗi thay Hồng Hồng, mong cháu hãy nhận. Mặc Hàn, Dĩ Mạch, vẫn hi vọng hai người bỏ qua cho Hồng Hồng."

      Thượng Quan Niên đưa 'Ngôi sao hoàng hôn' qua, An Dĩ Mạch nhận lấy. Mặc dù trong lòng kích động, nhưng mặt hề biểu ra ngoài.

      "Ba, làm sao ba có thể đưa 'Ngôi sao hoàng hôn' cho ta..."

      Thượng Quan Hồng lập tức nổi giận, tỏ ý bất mãn. Trước giờ, mẹ vẫn khi nào kết hôn mẹ đưa cho bộ 'Ngôi sao
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 83.1:
      Editor: Tuyen83


      Thời gian buổi chiều, An Mặc Hàn công ty, hợp tác với tập đoàn Thượng Quan bắt đầu tiến hành rồi, cho nên, thời gian gần đây có vẻ bận rộn, dù sao đối thủ là tập đoàn Hạo Thiên.

      Còn An Dĩ Mạch đến phòng làm việc, gần đây phòng làm việc vào quỹ đạo, mặc dù, chỉ có Tiếu Tiếu và còn có hai người khác, nhưng mà, thái độ làm việc của mọi người đều vô cùng tích cực, cho nên, Dĩ Mạch rất vui mừng, sau khi phòng làm việc vào quỹ đạo Chị Đan mới trở lại châu báu Thước Quang quốc tế, mà Tiếu Tiếu vẫn ở lại với .

      "Tiếu Tiếu, cà phê."

      An Dĩ Mạch bưng ly cà phê đưa cho Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu chăm chỉ làm việc nhận lấy cà phê, sau đó lại chăm chú nhìn tài liệu, cuối cùng mới uống ngụm, nhìn An Dĩ Mạch.

      "A. . . . . . Rốt cuộc làm xong rồi."

      Vươn vai cái, Tiếu Tiếu yên tâm , An Dĩ Mạch bất đắc dĩ lắc đầu cái.

      " cần liều mạng như vậy, tôi là người chủ còn có cố gắng như , như vậy tôi áy náy."

      An Dĩ Mạch trêu chọc, Tiếu Tiếu nhấp ngụm cà phê, sau đó lười biếng vùi ở ghế.

      "Tôi thích được à..., ra , đây chính là môi trường mà tôi muốn làm việc, Dĩ Mạch, rất cảm ơn cho tôi môi trường làm việc như vậy, tôi rất vui vẻ, ở đây, thoải mái hơn nhiều so với Thước Quang."

      Tiếu Tiếu nhìn phòng làm việc phải quá lớn chút, vẻ mặt hưởng thụ.

      "Tôi nên cám ơn mới đúng, giúp tôi nhiều như vậy, đồng ý, cái này, in giúp tôi bản, ngày mai tôi cần đến, tôi bệnh viện thăm Hi Hi, vất vả rồi."

      " vất vả."

      Sau khi rời khỏi phòng làm việc, An Dĩ Mạch lái xe tới bệnh viện, chỉ là, ngờ ở trong bệnh viện lại gặp được người nên xuất ở đây.

      " Lillian?"

      An Dĩ Mạch thấy Lillian chờ bên cạnh cửa phòng cứu cấp, nhưng, nét mặt Lillian cũng có lo lắng, chỉ là bình tĩnh nhìn cửa phòng cứu cấp.

      "Dĩ Mạch, sao lại tới đây? Bị bệnh rồi sao?"

      Thấy An Dĩ Mạch xuất ở nơi này, Lillian cũng rất kinh ngạc, vừa nghĩ tới Dĩ Mạch có thể bị bệnh, bà vô cùng lo lắng, nhìn An Dĩ Mạch lâu, phát có vấn đề gì, lúc này mới yên tâm.

      "Tôi có bệnh, bạn tôi nằm viện, tới xem ấy chút, nhưng tại sao Lillian ở chỗ này?"

      Lillian vẫn trả lời, An Mặc Hàn và Ferman tới, cũng nhìn thấy vẻ mặt u ám của An Mặc Hàn và Ferman, lần này An Dĩ Mạch biết người ở trong phòng cấp cứu là ai.

      Ha ha, Hàn Ngữ Yên lo lắng, lúc này vào bệnh viện, chẳng phải làm cho người khác để ý sao.

      "Dĩ Mạch, em tới thăm Hạ Hi?"

      "Ừ, chỉ là, mới vừa tới nơi này gặp được Lillian."

      ", với em xem Hạ Hi chút."

      An Mặc Hàn nhìn về phía Lillian lễ phép gật đầu cái, sau đó kéo An Dĩ Mạch rời , An Dĩ Mạch theo bước chân của An Mặc Hàn, có thể thấy ràng An Mặc Hàn có chút tức giận.

      "Mặc Hàn, Hàn Ngữ Yên thế nào?"

      Mặc dù An Dĩ Mạch biết người ở bên trong là Hàn Ngữ Yên, nhưng biết Hàn Ngữ Yên như thế nào, buổi sáng ràng còn rất tốt, bây giờ như thế nào lại vào bệnh viện rồi?

      " ta mang thai."

      Khi An Mặc Hàn câu này nở nụ cười châm chọc, chỉ là, trừ châm chọc ra còn gì khác, An Dĩ Mạch nghi hoặc, Hàn Ngữ Yên mang thai? Làm sao có thể chứ?

      "Mang thai? bao lâu?"

      " cũng lắm, là Lillian gọi điện thoại tình huống cho chúng ta, ra việc này cũng có gì, chỉ là ta bị phát mang thai khi ta trong buổi họp với ký giả, cho nên, chuyện này có chút khó giải quyết."

      An Mặc Hàn khẽ nhíu mày, tại hiểu rất , Hàn Ngữ Yên chính là người phiền toái, nhưng mà, trải qua chuyện ngày hôm nay, An Mặc Hàn mềm lòng nữa, nếu ta muốn tiếp tục ở trong Làng Giải Trí này, như vậy đáp ứng ta.

      "Công ty của các định làm gì, tại phải có rất nhiều ký giả chờ ở trước cửa công ty?"

      Khi vào nhìn thấy ký giả ở đây, cho nên, An Dĩ Mạch đoán được, chắc Hàn Ngữ Yên được bí mật đưa đến bệnh viện, mà lúc này, nên những ký giả kia cũng ở dưới lầu của công ty, dù sao, danh tiếng của Hàn Ngữ Yên tốt, hơn nữa, còn có các bạn truyền thông để ý nhất chuyện, chính

      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :