1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc gian manh chỉ yêu vợ - Thanh Phong Tân Nguyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ☆ Chương 63 ☆

      Editor: MarisMiu

      Bên này, Dư Huyên và Hạ Hi hai người rời giường chuẩn bị xuất phát.

      "Huyên Huyên, có cần gọi cho Dĩ Mạch ?"

      Ngày hôm qua, lúc Dĩ Mạch gửi tin nhắn đến cho bọn khuya lắm rồi, vốn các còn có chút lo lắng nhưng nghe An Mặc Hàn tới đây các cũng yên tâm nằm ngủ. Có điều, hôm nay nhóm người bọn đều hẹn cùng nhau dạo phố, nhưng An Dĩ Mạch lại chút tin tức nào. Nếu các cứ như thế, khi Dĩ Mạch phát nhất định ầm ĩ chết các , Nhưng nếu gọi điện cho Dĩ Mạch, lỡ may hai vợ chồng son người ta "vội vàng", vậy phải là hai người bọn bị ánh mắt của An Mặc Hàn giết chết sao.

      Dư Huyên nghĩ lát, sau cùng vẫn là lắc đầu. dám gọi cho Dĩ Mạch, hơn nữa các tình nguyện đắc tội Dĩ Mạch chứ muốn đắc tội An Mặc Hàn. Nếu các đúng lúc quấy rầy đến bọn họ, nhất định An Mặc Hàn giết chết các .

      "Chúng ta gửi tin nhắn cho Dĩ Mạch là được rồi. Ngày hôm qua, phải ấy cũng chỉ gửi chúng ta tin nhắn đó sao. Ừm, cứ như vậy ."

      "Được."

      Hạ Hi giơ hai tay tán thành cách nghĩ của Dư Huyên, các chỉ cần nhắn tin cho Dĩ Mạch là tốt rồi, như vậy cũng quấy rầy đến hai người bọn họ.

      Sau đó, bọn gửi tin nhắn cho Dĩ Mạch, hai người liền hưng phấn ra khỏi cửa. Trong lúc ngủ mơ, Dĩ Mạch hoàn toàn biết rằng hai người bạn xấu Huyên Huyên các mua sắm cực kỳ vui vẻ. Có điều, nếu để cho Dĩ Mạch lựa chọn vẫn là ngủ quan trọng nhất, hơn nữa còn có An Mặc Hàn ở đây, ôm ngủ là thoải mái.

      Thành phố S, sau khi nhận được vài tin tức, Toàn Ti Dạ liền tới An gia để cho An Mặc Hàn biết. Vừa tới An gia, đúng lúc chuẩn bị xong đồ ăn sáng, tới sớm bằng tới khéo, thế nên Toàn Ti Dạ hai lời lập tức ngồi xuống bắt đầu ăn cơm. Sau khi ăn xong mới phát An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch xuống dùng cơm, lúc này mới nghĩ hỏi dì Lan chút.

      "Dì Lan, An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch vẫn chưa dậy sao?"

      Dì Lan vừa dọn dẹp đồ ăn, vừa cười cười trả lời câu hỏi của Toàn Ti Dạ.

      "Thiếu gia và tiểu thư thành phố H rồi, tối hôm nay mới trở về."

      "A…"

      Lần này đến phiên Toàn Ti Dạ kinh ngạc, thành phố H? Sao rồi, chút tin tức đều hề biết, lại để đến chuyến tay . Sau đó, liền quay người rời khỏi An gia, tới sân Golf, vừa xuống xe liền nhìn thấy cả người Chiếm Nam Huyễn mặc bộ đồ thể thao màu trắng chuẩn bị lấy tư thế tao nhã đánh quả golf vào trong hố.

      “Bốp bốp bốp…”

      Nghe được tiếng vỗ tay, Chiếm Nam Huyễn quay đầu lại đưa cây gậy chơi golf cho người đứng bên cạnh, sau đó cùng Toàn Ti Dạ đến ngồi xuống cái ghế dựa nửa nằm nửa ngồi ở bên cạnh.

      "Sao vậy, bị Hạ Hi bỏ rơi rồi à?"

      Chiếm Nam Huyễn thuộc dạng người vui sướng khi người gặp họa. Nhìn thấy sắc mặt của Toàn Ti Dạ rất thối vô cùng vui mừng. Hơn nữa, nơi này chính là sân đánh Golf, lấy hiểu biết của bọn họ đối với Toàn Ti Dạ, nếu phải bị ép buộc, nhất định cậu ấy bước vào nơi này. Bởi vì, đây chính là nơi mà Toàn Ti Dạ ghét nhất, Toàn Ti Dạ có qua: Kỳ thực Golf cũng chỉ là số người cho mình là có tiền địa vị mà đưa nó trở thành trò tiêu khiển, có bất kỳ ý nghĩa gì, cho nên rất ghét.

      “Phiền phức…”

      Toàn Ti Dạ ném cái ly vào Chiếm Nam Huyễn, vừa vặn tiếp được, Chiếm Nam Huyễn nhìn tính tình trẻ con của cậu bạn như thế cười, chẳng lẽ
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ☆ Chương 64 ☆

      Editor: MarisMiu

      Nghe được giọng tủi thân từ đầu dây điện thoại bên kia, An Dĩ Mạch nhíu mày, xoa xoa mớ tóc hỗn độn, an ủi: "Sao vậy? Tiểu Hạo, từ từ rồi ...."

      "Hu hu, chị Dĩ Mạch. Chị trở về cứu em nhanh , huhu..."

      Nghe An Thần Hạo kêu cứu vô cùng tủi thân, An Dĩ Mạch vốn hoài nghi cậu cố ý, nhưng hình ảnh chính mình trong gương thỏa hiệp rồi.

      "Ngoan, đợi lát nữa chị trở về tốt thôi."

      Rốt cuộc cũng dỗ xong An Thần Hạo, An Dĩ Mạch ra khỏi toilet thấy An Mặc hàn ngồi dậy. Áo ngủ người cũng lộ ra hơn nửa, lộ ra da thịt khiêu gợi, có điều bây giờ phải là lúc nghĩ đến cái này, An Dĩ Mạch lên phía trước bắt đầu mặc quần áo vào.

      "Chúng ta ăn cơm trước, sau đó trở về thôi."

      An Mặc Hàn nhíu mày, phải Dĩ Mạch dạo phố sao? Thế nào lại quay trở về, chẳng lẽ là vì cuộc điện thoại vừa rồi?

      "An Thần Hạo?"

      An Mặc Hàn hỏi thử câu, lại nhìn thấy An Dĩ Mạch lập tức gật đầu. Mặt của đen lại, quả nhiên là tên tiểu tử kia.

      " được, chúng ta dạo phố, buổi tối rồi trở về."

      An Dĩ Mạch thở dài, lên phía trước thay quần áo cho An Mặc Hàn. diễn.đàn.lê.quý.đôn An Mặc Hàn cũng rất phối hợp theo, Dĩ Mạch vừa mặc vừa khuyên nhủ.

      "Ngoan, thằng bé vẫn là đứa trẻ mà, hơn nữa chúng ta trở về cũng có thể dạo phố, với lại ngày mai còn phải làm, chiều nay thể mệt quá được."

      Sau đó lại hôn lên trán của cái, nhưng An Mặc Hàn vẫn đồng ý: "Cậu ta 22 tuổi rồi, còn đâu mà trẻ con nữa."

      Lúc 22 tuổi, hình như lúc trước còn chưa được 22 tuổi nữa. Thời điểm đó đâu giống An Thần Hạo như bây giờ.

      "Cậu ấy mới 21 tuổi, vẫn chưa được 22 tuổi. Nó vẫn còn , chẳng lẽ muốn so đo với đứa trẻ sao."

      "Được rồi, có điều cho phép cậu ta ôm em."

      Tên tiểu tử An Thần Hạo kia thích nhất là ôm An Dĩ Mạch. Lúc còn có thể, nhưng bây giờ tuyệt đối được, toàn bộ dưới An Dĩ Mạch đều là của hết, bất kỳ người nào cũng được ôm .

      Sau đó, An Mặc Hàn can tâm tình nguyện trở về An gia cùng với An Dĩ Mạch. Lúc này, An Thần Hạo ngồi ở đó chờ bọn họ rồi.

      "Hu hu hu, chị Dĩ Mạch..."

      An Thần Hạo lên liền ôm Dĩ Mạch nhưng lại ôm trúng bức tường thịt, cảm giác rất cứng, lại cố ý gõ thêm mấy cái, động tác này lại chọc cười An Dĩ Mạch.

      "Em sao mà nó cứng thế chứ, chị Dĩ Mạch, hu hu, ôm ôm..."

      Còn chưa tới gần An Dĩ Mạch, An Thần Hạo bị An Mặc Hàn ở phía sau kéo cổ áo lôi đến cạnh ghế sofa, trong lòng oán hận hồi.

      ", em cao 1m80 rồi, sao
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ☆ Chương 65 ☆

      Editor: MarisMiu

      "Tiếu Tiếu, sao lại tới đây?"

      "Angel, nếu mở văn phòng làm việc, tôi nhất định phải qua làm trợ thủ cho , kết quả ngay cả cũng cho tôi biết."

      Tiếu Tiếu làm bộ như rất tức giận, An Dĩ Mạch cười cười, cực kỳ cảm động. biết hoàn cảnh của Tiếu Tiếu, văn phòng mới vẫn chưa bắt đầu, muốn liên lụy tới ấy.

      "Được rồi, phải tới đây rồi sao? Tổng giám đốc cho tới à?"

      Linda hỏi, bởi vì trừ bỏ Tổng giám đốc, nghĩ ra ai có thể bảo ấy tới đây.

      Nhưng Tiếu Tiếu lại lắc đầu: "Là tổng giám đốc An.

      "Hả?"

      Vẻ mặt Linda nghi hoặc, An Dĩ Mạch cũng mờ mịt giống vậy. Hình như nhớ là An Mặc Hàn biết Tiếu Tiếu.

      " mà. Hôm nay tổng giám đốc An của Mặc Mạch quốc tế tới công ty của chúng ta, sau đó Tổng giám đốc và Tổng giám đốc An liền tới văn phòng của chúng ta, rồi Tổng giám đốc An bảo tôi tới đây, hơn nữa cần lo lắng vấn đề tiền lương của tôi, Tổng giám đốc An trả hết toàn bộ cho tôi rồi."

      Lần này, An Dĩ Mạch và Linda coi như hiểu , chỉ là An Dĩ Mạch cực kỳ cảm động đối với hành động của An Mặc Hàn. Nhưng chắc phải giải thích quan hệ của mình và An Mặc Hàn với Tiểu Tiếu phen rồi, bao giờ quên Tiếu Tiếu là người siêu cấp bát quái.

      "Nhưng mà Angel, và An Mặc Hàn là quan hệ gì vậy?"

      Nhìn , trán của An Dĩ Mạch nhanh chóng xuất ba vạch đen, nhìn Tiếu Tiếu, lại nhìn qua Linda, cuối cùng vẫn là quyết định .

      "Tôi và An Mặc Hàn là...."

      "Chị ?"

      "Em trai?"

      Mặc dù Linda biết An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch có quan hệ, nhưng khi nghe An Dĩ Mạch như thế các vẫn rất kinh ngạc.

      An Dĩ Mạch gật đầu, bọn họ đúng là chị em mà. Nhưng mà vừa nghĩ đến giữa bọn họ ngoại trừ chị em kia còn có quan hệ phức tạp kia, mặt An Dĩ Mạch lộ ra nụ cười khổ, có điều Linda và Tiếu Tiếu vẫn còn trong khiếp sợ vẫn phát được.

      "Angel....., là Dĩ Mạch....Hai người là chị em!"

      Tiếu Tiếu vẫn chưa kịp phản ứng từ tin tức mà Dĩ Mạch vừa kia, đây chính là An Mặc Hàn nha, là Tổng giám đốc của Mặc Mạch quốc tế, là vương của Mặc Mạch quốc tế, là nam thần trong lòng của tất cả các . ngờ, An Dĩ Mạch lại là chị của ấy.

      "Mọi người vẫn cứ gọi tôi là Angel thôi, tôi nghe cái tên này thấy hay hơn. Ừm, chúng tôi quả là chị em, nhưng có chút phức tạp mà thôi, cái đó về sau nếu có cơ hội tôi với mọi người sau."

      "Được...."

      Sau đó, ba lại bắt đầu bận rộn dọn dẹp. Có điều trong buổi sáng, Tiếu Tiếu và Linda vẫn chưa phản ứng kịp từ tin tin tức chấn động kia. Sau đó đợi đến trưa, nam chính trong miệng các rốt cuộc cũng xuất tại phòng làm việc nho này.

      "An...Tổng giám đốc..."

      Lần này Tiếu Tiếu càng thêm kinh hãi. ngờ chưa được ngày gặp được An Mặc Hàn hai lần. Linda trái lại có phản ứng lớn như vậy, sớm biết Tổng giám đốc An và Tổng giám đốc
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ☆ Chương 66 ☆

      Editor: MarisMiu

      Chị Dĩ Mạch, chị làm xong việc chưa? Đợt lát nữa chúng ta cùng ăn cơm có được ?

      An Thần Hạo muốn ánh mắt của Tô Lạc đầy châm chọc cứ nhìn mình như thế. Hơn nữa chị Dĩ Mạch vẫn còn coi cậu là đứa trẻ, mặc dù cậu ngại điều đó nhưng cậu vẫn muốn có uy phong trước mặt bạn bè chút.

      " xong việc hết rồi, em tới là muốn đặc biệt mời chị ăn cơm sao?"

      Cho tới bây giờ, An Dĩ Mạch lại biết An Thần Hạo lại rảnh rỗi như thế, vả lại với tình hình giờ, An Thần Hạo nên bận rộn công việc mới đúng. Nhìn An Dĩ Mạch tỏ vẻ hoài nghi, trong lòng An Thần Hạo lạnh run cái. Được rồi, những việc này đúng là thể lừa được chị Dĩ Mạch.

      "Chị, em có chuyện muốn nhờ chị giúp đỡ. Chị xem, em đưa đến cho chị đại soái ca rồi, vì thế chị hãy giúp em ."

      An Thần Hạo bày ra bộ dáng đáng thương tội nghiệp, còn vẻ mặt của đại soái ca đầy hắc tuyến khi bị lôi vào. Thế nào mà lại biết lúc nào chính mình bị An Thần Hạo bán . Ngược lại là An Dĩ Mạch giống như sớm quen với biểu tình này của An Thần Hạo cho nên chỉ lắc đầu. Tô Lạc hiểu nhưng An Thần Hạo hiểu, cậu thất vọng. Bởi vì cậu vốn cũng nghĩ tới chị Dĩ Mạch đáp ứng. Có điều, cậu tin tưởng chị Dĩ Mạch nhất định mặc kệ cậu đâu.

      "Chị Dĩ Mạch...."

      "Được, ngoan nào. Gần đây, chắc An Mặc Hàn bận lắm, chị ấy."

      "Oa, chị Dĩ Mạch là tốt nhất, em chị nhất, đấy!"

      Lập tức hôn nụ hôn lên mặt An Dĩ Mạch. Từ đầu đến cuối, cả người Tô Lạc đều trở thành tượng gỗ rồi, vẫn tiếp nhận nổi hình thức ở chung giữa An Thần Hạo và An Dĩ Mạch. Nhưng mà, sao lại cảm thấy khí xung quanh lạnh như vậy. Chậm rãi quay người lại, rốt cuộc cũng tìm được nguyên nhân, có người tỏa ra khí lạnh toàn thân đứng ở phía sau như thế, lạnh mới là lạ đó!

      Đương nhiên, An Thần Hạo cũng cảm thấy lạnh rét. Cậu run rẩy ngẩng đầu, trong lòng luôn cầu nguyện ngàn lần vạn lần đừng giống như cậu nghĩ. Nhưng, khi nhìn đến vẻ mặt hung ác của họ đứng ở cửa, cái suy nghĩ may mắn kia của cậu liền triệt để bị bóp chết ở trong nước. Nếu ở đây có cái chăn, nhất định cậu che kín đầu lộ ra chút nào.

      "Tổng giám đốc An...."

      Tô Lạc nhìn thấy vẻ mặt của An Thần Hạo trận mồ hôi lạnh. Được rồi, hôm nay An Thần Hạo làm quá nhiều chuyện khiến thể nào tiếp thu nỗi nữa.

      " trễ thế này sao Tô tiên sinh lại tới đây?"

      Giọng của An Mặc Hàn tràn ngập sát khí, Tô Lạc cảm giác được điều đó, đương nhiên An Thần Hạo cũng ngoại lệ. Cậu len lén nhìn họ vĩ đại của mình kia, nhưng ngay cả ánh mắt kia người kia cũng hề cho cậu. Trái lại vẻ mặt của Tô Lạc rất bình tĩnh, lúc này, An Thần Hạo cũng chỉ có thể gửi gắm tất cả hi vọng vào người Tô Lạc.

      "Là tôi cùng với Thần Hạo tới đây."

      Tô Lạc muốn ôm cục diện rối rắm về thân mình, ai bảo vừa rồi An Thần Hạo lại đem bán. Nghe Tô Lạc xong, trong lòng An Thần Hạo khinh bỉ trận. có nghĩa khí gì cả, gì mà bạn chí cốt chứ! Nhưng Tô Lạc lại ném cho ánh mắt, ý đây là cậu tự tìm phiền toái đừng trách người khác.

      "An Thần Hạo cũng ở đây à?"

      Lúc này, rốt cuộc An Mặc Hàn cũng chịu nhìn qua An Thần Hạo. Nghe được An Mặc Hàn thế, An Thần Hạo bực tức trận, cái gì gọi là cũng ở đây, vẫn luôn ở đây có được hay . Từ đầu đến cuối cậu chỉ có thể giống như đà điểu núp sau lưng chị Dĩ Mạch, An Mặc Hàn hoàn toàn thèm nhìn đến cậu, nếu cậu so đo cái này phải càng thêm bị khinh bỉ hay sao?

      ", xong việc rồi sao? ăn gì chưa?"

      tại, An Thần Hạo nghĩ cách lấy lòng An Mặc Hàn, nếu cậu chắc chắn rằng có quả ngon để ăn. Tuy nhiên, nếu lấy lòng ấy
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 67


      "Ai, biết người đàn ông của Hàn Ngữ Yên ?"

      giọng bên cách vách vang lên, tiếp theo lại xuất thêm giọng của giái nữa.

      " biết, phải chỉ có gò má à? Ai mà biết được là người nào chứ? Nhưng, gần đây các phóng viên cũng rất cố gắng tìm hiểu, có điều Lillian vẫn thừa nhận mình biết, các phóng viên cũng tìm được Ngữ Yên."

      "Vậy có biết người đàn ông kia là ai ?"

      Người phụ nữ đầu tiên mở miệng hỏi lại. An Dĩ Mạch nghe xong nhíu mày, nghe xong hiểu ý tứ của người phụ nữ này.

      biết ta biết hay là giả bộ đây.

      " biết à?"

      người phụ nữ khác hỏi đầy nghi ngờ.

      " có biết Mặc Mạch quốc tế ?"

      Quả nhiên, An Dĩ Mạch cười, nụ cười nhìn rất đẹp mắt, nhưng An Mặc Hàn lại nhận ra được nụ cười tươi tắn của có ý tốt.

      An Thần Hạo nghe xong hiểu mấy người đó gì, nhưng cậu vẫn hiểu vẻ mặt của An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn với chuyện hai người cách vách về tập đoàn Mặc Mạch quốc tế.

      " xem, kế tiếp mấy người đó gì?"

      Món ăn của họ lên tới nơi, An Dĩ Mạch gắp cây rau xanh bỏ vào trong miệng, rồi nhìn An Mặc Hàn.

      An Mặc Hàn nhíu mày, trả lời. Tô Lạc cũng bày ra vẻ mặt liên quan đến mình, nhưng quả chuyện này có quan hệ gì đến . Chuyện của Hàn Ngữ Yên kia qua mấy ngày rồi, mấy hôm trước tin tức rất nhiều, nhưng hai ngày nay ít rất nhiều. Vốn để ý đến lắm, nhưng Tiểu Nguyệt luôn cầm tạp chí giở xem, tình cờ nhìn qua vài lần. biết người đàn ông kia là ai, nhưng nhìn tình hình giờ, nếu đoán sai, người kia chắc chắn là người có đôi mắt hoa đào, nụ cười tà mị đáng đánh đòn ngồi bên cạnh .

      "Chị Dĩ Mạch, chị biết à?"

      Đương nhiên An Thần Hạo cũng tràn đầy hứng thú.

      "Trẻ con ngoan ngoãn ăn cơm, chuyện người lớn cần quản nhiều."

      Kết quả, An Mặc Hàn câu khiến tôn nghiêm đàn ông của An Thần Hạo hoàn toàn làm mất . Sau khi Tô Lạc nghe xong lại càng nhịn được bật cười, thiếu chút nữa còn bị sặc.

      "An Mặc Hàn, được..."

      An Thần Hạo chỉ có thể đỏ mặt oán giận vài câu, ai bảo đánh lại người ta chứ.

      "Tiểu Hạo ngoan, nếu có hứng thú, sau này chị cho em nghe. tại trước tiên chúng ta hãy nghe họ ."

      An Dĩ Mạch gắp miếng thịt bò bỏ vào trong dĩa của An Thần Hạo. An Thần Hạo cảm động suýt khóc. An Mặc Hàn nhìn thấy ngứa mắt liền gõ gõ cái bàn, ý bảo An Dĩ Mạch cũng nên gắp rau cho .

      Nhưng, An Dĩ Mạch lại làm lơ coi như nhìn thấy. An Thần Hạo nhìn thấy vậy, rất hạnh phúc mà bỏ miếng thịt bò của An Dĩ Mạch cho vào miệng, dùng sức nhai, thanh kia muốn lớn bao nhiêu lớn có bấy nhiêu, còn Tô Lạc xuất vạch đen ngang đầu.

      "An Mặc Hàn, là người tình trong mộng của tất cả phụ nữ thế giới, có ai mà biết chứ?"

      giọng mềm mại đáng của truyền tới. An Dĩ Mạch và An Thần Hạo nghr vậy run run xoa xoa hai tay. Ôi, nổi da gà cả người.

      "Người đàn ông kia chính là An Mặc Hàn....."

      Sau đó, cách vách truyền đến thanh chén bát đổ vỡ, tiếp theo là hồi im lặng.

      " ….. người đàn ông của Hàn Ngữ Yên chính là An Mặc Hàn, là người đàn ông tuấn mỹ tà mị đến vô pháp vô thiên kia?"

      Giọng của này cực kỳ chói tai, vì thế
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :