1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc em muốn lấy anh - Dư Manh Manh(Hoàn - Sắc)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 6.1

      Editor: nhokcoicodon

      Lại trở về trong phòng này rồi, mặt Lăng Tư Miểu nóng như lửa đốt, rất lúng túng.

      Nhớ lại màn nóng bỏng ướt át ở nơi này, làm cho tự kiềm chế được, cảm giác ngượng ngùng, đứng ngồi yên.

      "Nghĩ gì thế, cửa cũng khóa." Giọng trong quá lớn, hơi có vẻ bất đắc dĩ vang lên.

      Lắc đầu cái, Lăng Tư Miểu sống chết có ý định thừa nhận trong đầu nhớ lại màn kích thích kia, nhưng vẻ mặt ngượng ngùng, dáng vẻ thẹn thùng gò má ửng hồng của sớm bán đứng .

      Thẩm Thác Vũ giọng bật cười, tới ôm hung hăng hôn cái, sau đó ở bên tai khè thầm, " cũng đói bụng, chỉ mà, phải lấp đầy bụng mới có thể lực cho em ăn no, ngoan, biết làm cơm sao?"

      Gật đầu cái, đối với việc nhà thức ăn còn hoàn toàn có thể, Lăng Tư Miểu để ý tới xấu hổ, đàng hoàng : "Chỉ biết làm chút món ăn bình thường, có cần ăn chút đồ lót dạ trước ?" Vẫn nhớ kỹ lúc trước Thẩm Thác Vũ có bệnh đau dạ dày, bây giờ hơn bảy giờ tối rồi, bụng cũng đói sớm kêu vang rồi, chắc so với càng khó chịu hơn.

      Nhìn chỉ có khẩn trương, có thẹn thùng vì bị đùa giỡn, Thẩm Thác Vũ có chút thất vọng, hướng phòng bếp bĩu bĩu cằm, "Trong tủ lạnh có thịt mới và thức ăn."

      "Được, vậy chờ chút." Đầu Lăng Tư Miểu giống như xe lửa , liền vọt tới phòng bếp.

      Bữa ăn sáng ấy làm tệ, nên cơm tối chắc cũng kém đến nỗi nào đâu, Thẩm Thác Vũ vừa nghĩ vừa kéo lỏng cổ áo sơ mi, nhún nhún vai thả lỏng gân cốt, vừa vừa cởi quần áo.

      Lăng Tư Miểu đánh trứng, từ phòng bếp thò đầu ra vốn là muốn hỏi Thẩm Thác Vũ có ăn hành lá cắt hay , đột nhiên liền nhìn đến màn vui tai vui mắt, . . . . . . thế nhưng cởi hết quần áo, ở cửa phòng mở rộng cầm quần áo đưa lưng về phía .

      Theo động tác làm lộ ra đường cong khỏe đẹp và phần lưng mạnh mẽ có lực, da màu mật ong, giống khoe với người đàn ông này bình thường rất chú trọng vận động, từ cổ vai xuống thắt lưng, còn có cái mông có lực co rút nhanh . . . . . .

      Lăng Tư Miểu khống chế được chóp mũi hơi tê dại, ngừng nuốt nước miếng, ai chỉ có phụ nữ mới được xưng tụng sắc đẹp thay cơm đấy! thể suy nghĩ lung tung nữa, máu mũi cũng muốn chảy ra rồi, vội vàng thu tầm mắt, chuyên tâm nấu ăn.

      Bữa tối có hai món mặn canh, hai người vừa ăn tối vừa bật TV xem tin tức, vừa ăn vừa rất vui vẻ.

      Khi rửa chén Thẩm Thác Vũ vào phòng bếp giúp tay, rửa, lau khô.

      Cho đến khi bị áp chế ở ở giường, Lăng Tư Miểu còn nghĩ đến dáng vẻ tuấn tú hào hoa phong của khi lau bát than thở, trong lòng mềm nhũn, thân thể cũng mềm nhũn, chút phản kháng cũng có, để cho người muốn làm gì làm.

      Lúc này thái độ của người đàn ông tốt Thẩm Thác Vũ tuyệt phải tuấn tú nho nhã bình thường, trong mắt mờ mịt tất cả đều là tình dục, hô hấp dài ngừng khẽ cắn hôn cái miệng nhắn của , theo nhịp hô hấp khẽ thầm: "Lăng Tư Miểu, là em quyến rũ ."

      " có. . . . . ." Toàn bộ lời muốn đều biến mất trong miệng , mơ mơ hồ hồ được ra.

      Thẩm Thác Vũ hung hăng mút vào khuấy động ngậm trong miệng cái lưỡi còn an phận, muốn để cho giữa răng môi tất cả đều là hơi thở nước miếng của , tại sao lại thơm ngọt mềm mại như vậy, làm cho hận thể hòa tan trong cơ thể chính mình.

      "Là ai bị thấm ướt. . . . . ." cầm ga giường được giặt sạch do người chuyển phát đưa tới, mừng rỡ phủi ra là chỗ bị dính chút máu màu hồng của , đưa đến trước mặt tranh công, chứng minh bản thân rất sạch , để cho hồi tưởng lại phong tình đêm hôm đó, gọn gàng dứt khoát xé ga giường ra, ôm cái vào phòng tắm xé hết sạch.

      Bị lột sạch rửa sạch, dưới sờ vê gặm mút, mặt Lăng tư Miểu đỏ lên giống như là tụ máu, được rồi, chỉ vào mở hộp chuyển phát ra lộ ra góc bên trong, nhận được nhưng mà còn chưa có nhìn.

      Đầu của chôn ở trước ngực của , hung hăng mút, giống như hôn ra thứ gì đó bỏ qua cho "Ai nha", "Ai nha đau ".

      luôn miệng cầu xin tha thứ: " chút a, a. . . . . . Đừng hút nữa, đau, a ừ. . . . . . A a. . . . . ."

      buông lỏng chút, ở nàng nụ hoa lúc bật hơi như tơ, " thích." Sau đó cười xấu xa, vừa dùng sức gặm bú, dùng mặt đẩy ra bầu ngực thơm mềm xúc cảm mềm mại thích.
      Chris thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 6.2

      Editor: nhokcoicodon-

      Đến khi cả người vô lực ngồi phịch ở giường, mới tinh thần sảng khoái rời giường.

      Thẩm Thác Vũ tắm rửa sạch , mới gọi : "Sáng sớm cùng nhau chạy bộ." Kịch liệt gần canh giờ, tại bên ngoài sáng , hơn bảy giờ sáng.

      Toàn thân đau nhức dứt vừa mới mơ màng ngủ được chút hận thể đánh chết người làm phiền " ra!"

      "Chạy xong mời em ăn sáng" Tối hôm qua cùng nhau ăn cơm từng khua tay múa chân rằng thích nhất thức ăn ngon, thích nhất là tiệc đứng trong khách sạn năm sao, vừa đúng gần nhà có khách sạn năm sao làm tiệc đứng cũng tệ, chút nữa có thể mang nếm thử chút.

      "Em muốn ngủ, muốn chạy tự chạy ." Trời đất bao la giấc ngủ là lớn nhất, cương quyết nghe .

      Híp híp mắt, đột nhiên Thẩm Thác Vũ lại đưa bàn tay đến giữa đùi bị mài đến sưng đỏ của , "Ừ, nếu em bỏ được cái giường này như vậy, tại thời gian vẫn còn sớm, có thể làm chút vận động. . . . . ." Vừa tay thuần thục bắt đầu trêu chọc, làm khó chịu.

      Lăng Tư Miểu lập tức giống như thỏ bị giẫm đuôi, né tránh bàn tay đáng sợ của , luôn miệng cầu xin tha thứ, "Đừng mà, em chạy vẫn được sao?"

      Thẩm Thác Vũ hài lòng cười, ung dung thu hồi tay ở dưới người , véo lên gương mặt của , "Ngoan, chờ em ở phòng khách."

      Á, mặt dinh dính ẩm ướt . . . . . . A, mới vừa rồi tay của . . . . . . Vừa nghĩ tới tay mới vừa rồi để ở nơi nào, diendanle@quydon đầu óc Lăng Tư Miểu muốn nổ tung, mông giống như bị thiêu vội nhảy vào trong phòng tắm.

      Lăng Tư Miểu cắn đầu bút, giống như đặc biệt nghiêm túc suy nghĩ bản thảo trong máy vi tính, nhưng mà nếu như nghiêm túc nhìn ánh mắt của , biết lúc này nhất định thất thần, nhìn lát cau mày, lát lại chống tay lên má, giống như có phiền não .

      Trước mặt chia đều cuốn sổ, phía viết mấy keyword, chạy bộ sáng sớm, đồ ngọt, ăn đúng giờ, dạ dày tốt, tính khí thất thường, sau đó nhìn suy tư hồi, ở bên cạnh chỗ chạy bộ sáng sớm ghi chú mấy chữ , ngủ sớm dậy sớm thân thể tốt.

      lại suy nghĩ chút, bên cạnh ăn uống đúng giờ viết lên vài chữ, ưa thích giản đơn, sau đó ở chỗ dạ dày tốt vẽ mũi tên, đồng thời ngón tay chỉ vào bốn chữ ưa thích giản đơn, nhìn chút sau đó cau mày còn dư lại hai giờ, lắc đầu cái khép lại cuốn sổ.

      sai, những thứ này chính là khác biệt với , quan sát được từ Thẩm Thác Vũ, mà suy nghĩ phải giải quyết xong những điều khác biệt này.

      suy nghĩ muốn làm bạn đúng tiêu chuẩn, bao gồm cả việc chăm sóc thân thể Thẩm Thác Vũ tốt, cũng hết sức nhân nhượng làm quen với thói quen của Thẩm Thác Vũ.

      Đây là người đàn ông đầu tiên thích, cũng là chủ độ thương, hy vọng có thể cố gắng hết sức với đoạn tình này. Đáy lòng vẫn có nỗi sợ hãi, chỉ là người phụ nữ bình thường bình thường, so với Thẩm Thác Vũ kém nhau quá xa, chỉ có thể đối tốt với gấp bội. Để cho cảm thấy tốt, mới có thể cảm thấy an toàn nhiều hơn.

      Thẩm Thác Vũ khẽ trầm ngâm nhìn hai hộp cơm trước mặt, nâng cằm lên gì.

      Mới vừa rồianh nhận được tin nhắn của Lăng Tư Miểu, hắcô hỏin hỏi tại có thời gian hay , nghĩ đến rất nhiều trường hợp có thể xảy ra, nhưng có nghĩ tới mang đến hai hộp cơm đầy đủ thức ăn bày ở trước mặt .

      Lăng Tư Miểu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của , cũng được tự nhiên, hai tay tự giác mà nắm lấy nhau, cắn môi giọng giải thích: "Em biết bình thường đều thể nào ăn cơm trưa đúng giờ, ngươi bây giờ đói bụng cũng sao, lát nữa có thể hâm nóng lại ăn, bên ngoài. . . . . . Đồ ăn nhanh bên ngoài cũng có dinh dưỡng gì, em thấy ngày đó cũng còn cảm thấy đồ ăn em làm khó ăn. . . . . ."

      làm việc bên cạnh hai tuần lễ, sớm ràng bình thường lúc nghỉ trưa Thẩm Thác Vũ bận rộn có thời gian ra ngoài ăn cơm, bình thường đều gọi thư kí mang sandwich, hoặc gọi đồ ăn bên ngoài mang đến, mà những thứ đồ ăn mua ngoài kia, mặc dù là sandwich được mang đến lúc nghỉ trưa, nhưng chờ khi thực sang phòng giải khát hâm nóng lại ăn, bình thường cũng buổi chiều rồi.

      ra Lăng Tư Miểu muốn cho biết, đúng giờ ăn cơm trưa là tốt nhất, nhưng thấy dáng vẻ Thẩm Thác Vũ hơi im lặng, lại có chút e sợ.

      Vì vậy trong lòng cực kì khinh bỉ bản thân, vừa nặng nề cắn môi dưới, rất nhanh sau đó : " ra em cảm thấy đúng giờ ăn cơm vẫn tốt hơn, dạ dày tốt, em thay hâm nóng lại được ?"

      Thẩm Thác Vũ mỉm cười ôn hòa, chậm rãi gật đầu cái.

      Lăng Tư Miểu nhìn nụ cười của liền thở phào nhõm, cầm lên hộp cơm liền ra hướng ngoài cửa, trong lòng buông lỏng mỗi bước đều mang theo vui sướng.

      Sau khi ra, Thẩm Thác Vũ liền thu lại nụ cười.

      Sau lần đó, mỗi ngày Lăng Tư Miểu giống như làm kẻ trộm, vào giờ nghỉ trưa lại che che giấu giấu lên, len lén đưa bữa trưa nóng đến trong phòng làm việc Thẩm của Thác Vũ. Chính cũng dám nhìn ăn xong, nhiều lắm chỉ là dám đợi gần mười phút, nhìn bắt đầu ăn vui vẻ lại lặng lẽ xuống lầu.

      Tuy vậy, cũng bị thư ký mới tới thấy qua hai lần, mặt dày làm như có việc gì nhấn nút thang máy xuống lầu, trong lòng mặc dù thấp thỏm, nhưng nghĩ thư ký cũng vì việc như vậy mà hỏi Thẩm Thác Vũ.

      Vì buổi trưa mỗi ngày có thể cho làm cơm trưa, cũng có phản đối Thẩm Thác Vũ , chỉ là trong công ty vẫn có lời đồn đãi nho truyền ra, lăng Tư Miểu có nghe được, Thẩm Thác Vũ lại nhạy cảm phát ra.

      Hôm nay là Chủ nhật, Thẩm Thác Vũ tương đối thanh nhàn, Lăng Tư Miểu nâng má, cười he he nhìn bắt đầu ăn thức ăn tỉ mỉ chuẩn bị sau liền muốn rời , lại bị tay kéo tay của , ngăn lại.

      Bàn tay của rất lớn, ngón tay thon dài, lực độ vừa vặn nắm được cổ tay của đến nỗi làm đau, ngón tay ma sát cảm giác da ở cổ tay trắng nõn mềm mại.

      Lăng Tư Miểu cảm giác loại này ma sát rất sắc tình, rất thân nật, để cho da bị chạm vào có loại cảm giác nóng bỏng.

      "Hả? Còn có việc sao?" thuận theo trở lại bên cạnh , vui vẻ mà cười hỏi.

      Hanh chậm rãi nhai, giống như cơm cũng mang theo vị ngọt, lộ ra nụ cười thỏa mãn."Em còn chưa có ăn, chúng ta cùng nhau ăn." lực chút, kéo Lăng Tư Miểu vào trong ngực, ngồi vào đầu gối của .

      " cần, em ở dưới lầu mà."

      "Ngoan, ăn miếng."

      "Vậy ăn đủ no rồi. . . . . . Ưmh. . . . . ." Vẫn bị đút miếng, lời kế tiếp được.

      mặt Thẩm Thác Vũ mang theo kích tình, ánh mắt lại vẫn trong trẻo, giọng mang theo dụ dỗ với : "Lại đây,giúp cởi ra."

      Tay Lăng Tư Miểu vừa mới chạm vào, nhưng lại kéo tay của , giơ cao lên đầu của , lắc đầu, "Dùng răng của em, cho dùng tay."

      "A, vậy. . . . . . Vậy chạm phải. . . . . ." Lăng Tư Miểu đỏ mặt xấu hổ, giọng càng càng .

      Thẩm Thác Vũ hài lòng cười, khuân mặt tuấn tú của lúc này mang theo chút tà nịnh, "Ăn kẹo que rồi sao?"

      muốn làm gì, còn phải hỏi sao?

      Mặt Lăng Tư Miểu dán vật nóng cao vút, chóp mũi ngửi được mùi thuộc về Thẩm Thác Vũ, so với bình thường cảm thấy càng nồng đậm hơn, rất bối rối nhưng cũng bài xích mùi vị này, hơn nữa để cho lòng của rất tò mò.

      có thể làm cho vui vẻ, cái ý nghĩ này hòa chung với dục vọng của , hóa thành động lực mãnh liệt.

      ra đêm đó say rượu cũng từng phun ra nuốt vào dục vọng của , Thẩm Thác Vũ còn nhớ cảm giác tuyệt vời này, nhưng tại nhìn dáng vẻ Lăng Tư Miểu, có lẽ quên hết sạch. Lúc này nhìn vừa e lệ lại hiếu kỳ, để cho dục vọng của hoàn toàn kịp đợi thêm điều gì, ở dưới trói buộc mỏng khẽ trướng to ra, kịp chờ đợi muốn chôn sâu vào khoang miệng ấm áp của .
      Last edited: 2/3/16
      Chris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 6.3

      Editor: nhokcoicodon

      Chỉ do dự mấy giây, Lăng Tư Miểu bắt đầu có hành động, vì tay bị kéo lên, chỉ có thể lại gần, mặt dán lên nơi cứng rắn cao vút, dùng răng cắn mép quần lót dưới bụng Thẩm Thác Vũ.

      Chóp mũi tràn đầy mùi vị của . có thói quen tập thể dục, bụng bình thản bền chắc, nhìn rất tốt.

      Quần lót chất liệu rất tốt, mười phần đàn hồi, dùng hết sức cắn chặt, sau đó ra bên ngoài xuống chút nữa thôi, vật nóng bỏng gắng gượng theo trói buộc cởi ra, “Pằng” cái nhảy ra ngàoi, nhàng đánh ở mặt của , coi như kịp thời tránh né, vẫn mang theo chút cảm giác ướt át mềm mại ở lối vào, còn chạm qua đôi môi của Lăng Tư Miểu.

      môi dinh dínhm Lăng Tư Miểu khó khăn đợi đến khi làm cột trụ giải phóng ra ngoài, mới thả lỏng bỏi vì cắn chặt mà quần lót bị nước miếng thấm ướt, sau đó liếm liếm môi, trách chắc lưỡi hít hà, ngu ngơ ngẩng đầu lên, “Mằn mặn.”

      Hốc mắt Thẩm Thác Vũ đỏ lên, bởi vì cổ họng khô khốc mà trở nên khàn khàn, “Liếm liếm nó, giống nhue ngậm kẹo que vậy....”

      Lăng Tư Miểu khéo léo cúi đầum mang theo tò mò nghiên cứu.

      Đinh vật nóng bỏng của Thẩm Thác Vũ chảy dịch, hơn nữa dường như cảm thấy rét lạnh khẽ run, nó vẫn lớn giống như trong trí nhó của , hơn nứa giảm giác rất sạch , trừ mùi vị nồng đạm bên ngoài, còn mang theo mùi vị sau khi tắm rửa.

      Buổi sáng nhất định lại tắm rửa, Lăng Tư Miểu nghĩ.

      Nó lạnh ? Nhưng mà khôngkhí bốn phía, giông như đèu bị làm cho nóng lên chútm nhàng lè lưỡi liếm liếm, ấm áp, hơi mặn, khẽ liếm xung quanh vật rụ to dài, có cách nào dùng tay cố định, thể làm gì khác hơn là dùng môi chống đỡ lỗ ở lối vào, sau đó thuận thế há mồm khiến nó trượt vào.

      Quá lớn, Lăng Tư Miểu chỉ là nuốt vào đầu màu hồng nài thôi, hàm rắng cẩn thận từng li từng tí dùng sứ, khẽ cắn mấu thịt kia,sau đó nghĩ muốn động đầu lưỡi, lại phát gian, ngược lại bởi vì khoang miệng bị căng ra được mở rộng mà tràn ra lượng dịch lớn.

      “Ừ, dùng đầu lưỡi của em liếm liếm, lấy tay vịn nó.” cũng phát có cách nào, khoái cảm mãnh liệt cũng làm cho cách nào giam cầm tay của nữa, buông tay ra hưng phấn chỉ thị, hai tay đỡ đầu của , bắt đầu nhàng trước sau lắc .

      Có tay trợ giúp, cũng nghe thấy ngôn ngữ hưng phấn của , cảm giác rất thích, Lăng Tư Miểu bắt đầu gắng hoạt động đầu lưỡi của .

      Mỗi khi đầu lưỡicủa lướt qua lỗ phía , hoặc dùng sức cọ sát bên cạnh luôn có thể nghe thấy Thẩm Thác Vũ phát ra tiếng than thở, khẽ rên rỉ.

      biết, thích như vậy, trong đầu hồi tưởng lại các hình dáng trong tiểu thuyết ngôn tình mà đọc trước kia, còn bởi vò tò mò mà xem phim A, cũng cố gắng phun ra nuốt vào cột trụ nhiều hơn.

      Cổ họng rất khó chịu chống đỡ, cũng bởi vì xâm nhập quá mức mà sinh ra cảm giác muốn nôn mửa, nhưng mà thấy thân thể càng ngày càng khẩn trương căng thẳng, còn bỏi vì động tác của mà sinh ra rên rỉ lớn , biết mang đến cho rất nhiều vui sướng.

      Cho nên càng ngày càng bạo gan, càng ngày càng muốn nếm thử, từ xuống dưới vừa liếm láp vừa hút, thậm chí còn ngậm liếm chăm sóc viên cầu mềm mại phía dưới.

      “Hí.... Bảo bối.... Ngậm vào ....” Giọng của mang theo chút thống khổ đè nén, yếu ớt thình cầu.

      Lăng Tư Miểu khác ra hai quả hình cầu ngậm trong miệng, hít sâu ngậm cột trụ bị liếm láp trơn ướt vào trong miệng, Thẩm Thác Vũ đợi kịp động tác của rồi, đôi tay hơi dùng sức kìm đầu của , tự luật động ở trong miệng .

      Lăng Tư Miểu kìm nén đến muốn ói, cổ họng thỉnh thoảng bỏi vì tốc độ của phát ra tiếng “Phù phù”, dù là như vậy, cũng cố gắng vận dụng nâng đầu lưỡi, muốn cho với Thẩm Thác Vũ nhiều sung sướng hơn.

      Khi Thẩm Thác Vũ bộc phát có chút mất hồn, khoái cảm rừng rực như thế, cho đến sau lưng cũng cái mông bị đánh vô lực, người phía trước bị áp chế chặt phát ra ho khan thống khổ, mứi phản ứng chậm nửa nhịp.

      Lăng Tư Miểu được buông ra mềm nhũn nằm liệt ở ghế sofa, nửa người nghiên dựa vào, nửa người dưới vô lực ở ghế salon liền rũ xuống đất, mặt bị nghẹn đến đỏ lênm phun ra nguốt vào trễ nên họ sặc ra dịch màu trắng vẫ dính ở khóe miệngm ở cằm cùng cần cổ, ánh mắt mê ly , mặt thống khổ cùng kích tình đan xen nhau.

      nên áy náy, nhưng mà vào giờ phút này đúng như trong tưởng tượng của anhm muốn mộng xuân trở thành .

      Ở trong phòng làm việc tình kích thích như thế, thân thể của mới vừa trả qua cuộc bộc phát sung sướng rồi lại bắt đầu muốn phun trào đợt sóng khác.
      Last edited: 22/2/16
      Chris thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 7.1

      Editor: nhokcoicodon

      Thẩm Thác Vũ móc từ trong túi ra bao màu bạc, xé ra hai ba lần lại lên dục vọng cương cứng, cúi thân mình xuống lấy tay thử chút độ ẩm giữa hai chân Lăng Tư Miểu, xác nhận phía dưới dịch xuân tràn đầy có thể dung nạp to lớn của , cầm lấy hai chân vô lực của gập cong lại, dùng dục vọng cứng ngắc mài cánh hoa của .

      Chỉ sờ chút làm cho Lăng Tư Miểu giãy dụa thở gấp, mà dục vọng của Thẩm Thác Vũ hoàn toàn hồi phục trạng thái tốt nhất.

      Tê dại khó nhịn lại ngứa ngứa, từ cánh hoa bịanh cọ xát tản ra, càng làm choLăng Tư Miểu khó hiểu bởi vì dục vọng mà ở chỗ sâu trong đạo cảm thấy trống đau đớn, lại mang đến khó nhịn nhiều hơn.

      Thẩm Thác Vũ từ bên chân Lăng Tư Miểu căng thẳng, rên rỉ thở dốc cùng với ngừng giãy dụa, giống như là muốn thoát vừa giống như muốn vào trong thân thể, biết bị dục vọng hành hạ đến muốn nổi điên, thế nhưng lại chịu cho dùng lực phá cửa vào, ngược lại cười cầu: "Cầu xin ."

      "Ừ, cầu xin . . . . . ." Ý thức của Lăng Tư Miểu lại trở nên mơ hồ, rất muốn vào.

      "Cầu xin cái gì? ra."

      " vào, cho em. . . . . ."

      "Cho em cái gì? Em muốn cho em cái gì?" Còn chưa đủ, trong lòng Thẩm Thác Vũ tà ác nhân tử toàn diện nở rộ, lúc này Lăng Tư Mmiểu quá mức mê người, đáng giá để nhẫn nại và mong đợi, bộ dáng nhu nhược của để cho rất muốn giày xéo , muốn ở dưới thân mình nở rộ.

      cảm giác mình sắp bị thiêu cháy rồi, mặt đỏ lên thốt ra: "Ô, cầu xin vào trong thân thể em. . . . . ." Lấy mu bàn tay che hai mắt, cảm thấy mình bởi vì khát vọng mà vặn vẹo, muốn làm cho nhìn thấy dáng vẻ mắc cỡ lúc này, tay che mặt lại cho là chỉ cần thấy được cũng bị nhìn đến.

      Thẩm Thác Vũ bị tiếng nức nở cùng lời của làm cho toàn thân nóng lên, căng thẳng dùng sức, bỏ qua xấu hổ, cánh hoa ướt át được mở rộng, để vào nơi sâu nhất. . . . . .

      Bởi vì phong phú khoái cảm thỏa mãn cùng đau đớn mang đến mà cắn chặt môi, vẫn kìm nén được bật ra "Ừ a" rên rỉ, cảm giác mình giống như là trong cuồng phong bạo vũ bồng bềnh như ngồi thuyền , bị dùng sức tiến vào lắc lư dứt. Khoái cảm ngừng ngưng tụ, giống nhau bức đến sắp nổi điên. Khát vọng lấy được thuốc giải, khó có thể kiềm chế co rúc lại, kẹp chặt, giãy dụa, mài .

      Thẩm Thác Vũ cảm thấy dục vọng được hoa đạo trơn trượt mềm mại hút chặt, ra được cảm giác, bên trong nước dư thừa, vào ra , cũng phát ra tiếng "Bạch bạch" vang dội.

      "Cắn chặt." Áo sơ mi người Thẩm Thác Vũ bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp, lúc này toàn bộ giác quan của đều ngưng tụ ở phía dưới nơi bị gắt gao cắn mút, cố gắng cày cấy làm sung sướng ở bên trong, "Gọi ra, thích nghe thanh của em" rên rỉ vừa mềm mại vừa dễ nghe rất thích, lúc này lại vẫn cắn môi đè nén.

      Lăng Tư Miểu dùng toàn lực cắn chặt môi, hoặc thỉnh thoảng cắn mu bàn tay phòng ngừa mình thanh quá lớn, nơi này chính là phòng làm việc của Thẩm Thác Vũ ngộ nhỡ có người ở bên ngoài qua nghe được làm thế nào?

      hốt hoảng lắc đầu, ". . . . . . cần. . . . . . Ừ. . . . . . Ngộ nhỡ. . . . . . Ngộ nhỡ có người. . . . . ."

      Thẩm Thác Vũ thấy còn để ý đến điều này, cũng phí tinh thần giải thích phòng làm việc của cách rất tốt, túm lấy chân cuốn quanh eo , nhấc cao mông của , lập tức đổithành quỳ dưới thân thể của .

      cũng có hoàn toàn rút ra to lớn, phần vẫn còn ở bên trong , khẽ di chuyển chút lại mài làm bị kích thích chịu nổi hoa dịch tràn lan, toàn thân run rẩy.

      Thẩm Thác Vũ cũng dễ bỏ qua, đợi quỳ ổn thân thể, liền vội vàng tiến vào, lại có vào toàn bộ, sau đó lại rút ra lại tiến vào, cái tư thế này mỗi cái cũng vào tới nới sâu nhất, mà cũng buông tha hai đỉnh núi nhạy cảm căng tròn rũ xuống của .

      Lần này Lăng Tư Miểu cắn mỗi cũng vô tác dụng, đôi tay dùng sức nắm ghế sa lon mới bị đụng bay về phía trước, ừ a a nổi thành tiếng thét lên: "A, quá sâu. . . . . . A. . . . . . Ừ a. . . . . . cần. . . . . . A. . . . . ."

      Sau lưng Thẩm Thác Vũ có tinh lực lại giễu cợt , thẳng mông dùng toàn bộ lực tiến công, cảm thấy co quắp, kẹp chặt thể chặt hơn nữa, cỗ cao triều dịch dính nóng phun trào khi tiến vào chỗ đỉnh sâu nhất trong , lại nhập mấy chục cái mới chịu đựng ngừng phun ra ngoài.

      Lần này cao triều mãnh liệt kéo dài, Lăng Tư Mểu lớn tiếng kêu đau , đợt khoái cảm còn chưa có kết thúc, lại bị Thẩm Thác Vũ dùng sức ma sát dẫn phát đợt sóng khác, chờ khi rốt cuộc hề có động tác tiếp theo cảm giác chết lần.

      Thẩm Thác Vũ cũng bởi vì nhẫn kéo dài khoái cảm vô lực, nằm sấp đè ở bên người của , cũng im lặng rút dục vọng mềm ra, hưởng thụ dư co rút bên trong, cho đến bị xoắn đến sinh ra đau đớn, mới lưu luyến rời khỏi cơ thể .

      May là thể lực tệ, cũng cảm giác hai chân có chút mềm, kéo xuống lượng lớn bao cao su vừa dùng sau đó dùng giấy lau gói kỹ vứt bỏ, sau đó tắm rửa thân thể qua loa chút, liền tỉ mỉ dùng khăn giấy lsu cho Lăng Tư Miểu , sau đó mang quần áo tán loạn đắp ở lên thân thể trần truồng của , ôm lên ôm sát, cùng nhau ngồi ở ghế sa lon nghỉ ngơi.

      Lăng Tư Miểu mắt cũng mở ra được, chỉ là cảm giác dịu dàng in cái hôn ở đỉnh đầu của , ở bên tai câu: "Còn có chút thời gian, cứ nghỉ ngơi chút" Sau đó liền mê mê tỉnh tỉnh ngủ thiếp .

      giấc này Lăng Tư Miểu ngủ rất sâu, khi tỉnh lại phát trong phòng nghỉ ở phòng làm việc của Thẩm Thác Vũ.

      Cửa phòng nghỉ ngơi khép chặt, bên ngoài mơ hồ truyền đến giọng , choáng vắng đầu trong nháy mắt thanh tỉnh, bên ngoài có người khác chuyện cùng Thẩm Thác Vũ, mà , trần trụi mà nằm ở bên trong.

      Duỗi đầu gối ngồi dậy, ôm chặt cái chăn mềm mại che ở người, trừng mắt nhìn quanh, cũng may, quần áo của để ở bên giường.

      Rón rén mặc quần áo tử tế, cố gắng phát ra thanh, người bên ngoài còn chưa , Lăng Tư Miểu nhàm chán bắt đầu quan sát gian phòng nghỉ ngơi này, ông chủ lớn đãi ngộ là tốt, mặc dù gian phòng lớn, nhưng là ghế sa lon, giường, tủ treo quần áo đầy đủ hết.

      Lăng Tư Miểu muốn xem thời gian, mới phát khắp nơi đều có điện thoại của , đoán chừng Thẩm Thác Vũ dọn dẹp quần áo cho lúc vào, cắn môi, trong lòng có chút gấp gáp, biết tại là mấy giờ rồi, nhưng cũng khẳng định là qua thời gian nghỉ trưa , biết mình có trở về làm, đồng nghiệp có tìm hay , cấp có phát hay .

      vất vả đợi đến cửa bên ngoài truyền đến tiếng động, sau đó có tiếng người, chân tay tới bên cửa, dán vào cửa cẩn thận xác nhận bên ngoài có còn người hay , bên ngoài rất an tĩnh, chắc là có chứ?

      Còn chưa dám mở cửa thẳng ra ngoài, thử dò xét tính nhàng gõ cửa ba cái"Cốc cốc cốc", cảm giác mình có gõ ra "Có ai ?" .

      " ra , có ai." Giọng mang theo nụ cười, trấn an lòng của , làm trái tìm bình ổn lại, nhanh chóng mở cửa ra ngoài.

      Thẩm Thác Vũ ánh mắt trong trẻo, khóe miệng khẽ giơ lên, nhìn về phía .

      thẳng tắp giọi vào mắt của , nhớ tới màn trước đó, hai người cứ như vậy bất chấp tất cả làm việc cùng hoan ái, có chút e sợ, nuốt nước miếng cái, giọng hỏi: " có nhìn thấy điện thoại di động của em ? Em sợ có người tìm em, hình như em bỏ bê công việc rồi."

      Thẩm Thác Vũ kéo ra ngăn kéo bên tay phải, lấy ra điện thoại của đặt ở mặt bàn, " có việc gì, với Trịnh Linh rồi, buổi chiều bảo em ra ngoài làm ít chuyện."

      "A! Trịnh Phó tổng tìm em hả ?" vội vội vàng vàng chạy tới cầm điện thoại di động lên, phát điện thoại di động bị chỉnh thành im lặng, có hai thông báo hai cuộc gọi nhỡ, vừa cuộc gọi đến từ công ty, vừa cuộc chính là đến từ Trịnh Linh.

      " có thấy em nhận điện thoại, chỉ dùng điện thoại di động của em gửi tin nhắn với ta."

      "A, dùng điện thoại di động của em cho ấy biết, phái em làm việc?" Lăng Tư Miểu kinh ngạc, như vậy nơi đây có chuyện gì, làm thế nào ra được?

      Bị ánh mắt ngủ ngốc của nhìn, Thẩm Thác Vũ có chút dở khóc dở cười, "Em cho rằng giống như cái người đần này sao? là dùng điện thoại di động của em gửi tin nhắn, cho ta biết em bị bắt ra ngoài làm việc, sau đó ta lại dùng điện thoại của cho ta biết, có việc gấp muốn dùng người, vừa đúng lúc em ngang qua, tìm em làm chân chạy rồi." đặc biệt cắn nặng điện thoại của mình mấy chữ.

      Thấy Lăng Tư Miểu gấp gáp như vậy vì chuyện Trịnh Linh tìm , giống như lại rất lo lắng Trịnh Linh biết quan hệ của hai người, trong lòng Thẩm Thác Vũ có chút thoải mái mái.

      Lăng Tư Miểu nghe vậy yên tâm, có nhận thấy được Thẩm Thác Vũ vui, tra xét điện thoại di động, ở trong mắt Thẩm Thác Vũ, cảm thấy chỉ sợ lợi dụng điện thoại di động của làm chuyện gì.

      tuyệt đối cho biết, khi cầm được điên thoại di động của nổi lên ý định theo dõi, muốn nhìn chút nhóc ngu ngốc này có cái gì bí mật thu lưu ở trong đó, nhưng mà điện thoại Lăng Tư Miểu thuộc loại giá rẻ nhất ..., trừ gọi điện thoại và gửi tin ngắn ngoài ra cái gì cũng làm được, chức năng cũng có, bây giờ cũng còn có cái gì lo lắng.

      lại nghĩ tới khi tìm Trịnh Linh chuyện này, Trịnh Linh có chút sợ sệt có chút cảnh giác, còn hơi nghi ngờ hỏi là chuyện gì, mặc dù qua, nhưng sau đó điện thoại Lăng Tư Miểu báo Trịnh Linh điện tới, nghĩ, Trịnh Linh chắc cũng nghe đến mấy lời đồn đãi gần đây, trong lòng bắt đầu nghi ngờ quan hệ của và Lăng Tư Miểu.

      thể nghi ngờ, Trịnh Linh lo lắng tuyệt đối phải quan hệ cấp kiêm bạn học cũ.

      Trong lòng vui, lúc mở miệng lại có vẻ rất dịu dàng: "Đúng rồi, buổi chiều trước hết em ở trong phòng nghỉ ngủ , buổi tối cùng trở về."

      "Em còn có công việc chưa có làm xong. . . . . ." Lăng Tư Miểu khổ não cau mày, hơn nữa vẫn còn rất đói, buổi trưa cũng chưa ăn cái gì, rất nhớ mấy món ăn trong hộp cơm dưới lầu.

      "Ngày mai nghỉ ngơi, có việc gì chưa làm hết, có thể ở nhà anhta làm, xem giúp em."

      cười lấy lòng hướng , vẫn là suy nghĩ muốn cò kè mặc cả, "Em tan việc lại lên tìm có được hay ?"
      Last edited: 6/3/16
      Chris thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 7.2

      Editor: nhokcoicodon

      cười lấy lòng , vẫn là suy nghĩ muốn cò kè mặc cả, "Em tan việc lại lên tìm có được hay ?"

      cũng cười, giọng phát ra càng mê người: " muốn em ở chỗ này chờ ."

      . . . . . . Đẹp mắt, Lăng Tư Miểu bị nụ cười và lời của làm cho choáng váng, lầm bầm : "Cái đó. . . . . . Cái đó ra em rất đói bụng, phía dưới còn có hộp cơm và thức ăn. . . . . ." tại mới hơn ba giờ, mỗi khi rời công ty trở về cũng muộn, sợ mình thể chịu đựng tới buổi tối.

      cũng chuyện với , lại nhấn điện thoại nội bộ gọi thư ký, "Thư ký Vương, mang cho tôi trà chiều, phiền xuống phòng cà phê lấy giúp tôi mấy phần điểm tầm chiều."

      Thư ký Vương mới tới rất là lão luyện, "Thẩm Tổng, và Phó tổng mỗi người phần sao?"

      "Mấy Phó tổng thư ký bên kia, trợ lý cũng mỗi người phần , sau đó chính phần, còn dư lại hai phần cho tôi."

      "Vâng, cám ơn Thẩm Tổng."

      Lúc điện thoại Lăng Tư Miểu liền che miệng, chờ điện thoại kết thúc cũng là lúc "Vèo" cái bật cười, "Thư ký Vương có thể hay cười , người hai phần điểm tầm chiều?"

      Thẩm Thác Vũ cũng giận, mặt tràn đầy nụ cười, " giữ phần buổi tối làm thêm giờ ăn được sao? Thư ký Vương phải người thích nhiều chuyện biết nặng , ngoan, vào nghỉ ngơi, chút nữa điểm tâm tới mang vào cho em."

      Từ lúc rời khỏi công ty Thẩm Thác Vũ lái xe của mình, Lăng Tư Miểu muốn về nhà lấy quần áo tắm rửa, đợi khi xuống lầu lại vác bọc tròn lớn gì đó, còn cõng cái túi đeo lưng, dù ngày thường Thẩm Thác Vũ có trấn tĩnh nữa cũng khỏi sợ hết hồn, đây là dọn nhà sao?

      Quả nhiên, sau khi đến nhà Lăng Tư Miểu nỗ lực hai giờ, trong nhà người đàn ông độc thân hoàng kim chỉnh tề đại hóa có nhiều hơn ba phần mềm mại phái nữ, chung quanh có thêm chút đồ dùng phái nữ.

      Khi Lăng Tư Miểu bận rộn, Thẩm Thác Vũ giống như vô ý nhìn tới trước TV, thần sắc mặt như có điều suy nghĩ, vẻ mặt lạnh lùng vẫn kéo dài đến khi thấy Lăng Tư Miểu tắm xong ra ngoài, người mặc bộ áo ngủ màu hoa hồng xinh đẹp và bảo thủ, cười he he về phía .

      Lăng Tư Miểu cười rất vui vẻ, dường như tay còn mang theo bộ khác màu xanh dương, màu sắc đa dạng nhưng về cơ bản giống nhau áo ngủ đều là vải bông, "Nhìn này, giống như áo ngủ của em, thích ?"

      Áo ngủ tình nhân? Thẩm Thác Vũ nhìn và bộ đồ ngủ nam kia, thân đều là phim hoạt hình Tiểu Hùng, bây giờ có cảm thấy chỗ nào có thể làm cho vui mừng, chuyện, lại làm trở ngại Lăng Tư Miểu tiếp "Là mấy ngày trước em mua qua Internet, lúc ấy vừa nhìn là thích rồi, hơn nữa còn có phong cách phối hợp cho nam nữ, lại đắt, khi ngủ mặc đồ ngủ ngủ, rất dễ dàng bị lạnh nha."

      Thẩm Thác Vũ thích ngủ trần, Lăng Tư Miểu lại có thói quen, trước có vài lần ngủ ở chỗ này, luôn lấy áo sơ mi của làm áo ngủ.

      Tiểu Hùng là nhân vật trong bộ phim hoạt hình thích nhất, chỉ nghĩmuốn mặc áo ngủ giống nhau, ôm nhau thân mật tâm , xem TV chút, cùng nhau dùng cơm, trong lòng có cảm giác ngọt ngào nồng đậm, rất hạnh phúc.

      Thẩm Thác Vũ cho biết, có áo ngủ, hơn nữa tất cả đều là chất liệu tơ lụa đắt giá và hàng hiệu, chỉ là khi giường thích ngủ trần mà thôi, chỉ là liếc cái : "Em định mặc cái áo ngủ này giường của ?" Trong giọng của mang theo ghét bỏ lạnh nhạt dễ nhận ra nhưng ràng đối với chuyện hai người cùng ngủ cái áo ngủ giống nhau có chút mong đợi cùng hưng phấn.

      Lăng Tư Miểu hiểu được hai mắt nhìn tiểu Hùng đáng ở áo ngủ người mình, hiểu, "Bộ này thế nào, rất đáng mà."

      "Nếu như có cái gì lộ ra, Lace (viền tơ), vậy thà để em tiếp tục mặc áo sơ mi của thôi, tối thiểu còn có thể thấy bắp đùi." thẳng, cười rất ám muội

      Lăng Tư Miểu nghiêm túc suy nghĩ mấy giây, sau đó ngượng ngùng xin lỗi: " xin lỗi nha, em biết thích áo ngủ như vậy, còn chưa có mua qua, lần sau em mua lên đây vậy." Sau đó lại rất khổ não cau mày, "Thế nhưng loại này, em mua được áo nam phối hợp rồi."

      Thẩm Thác Vũ hết ý kiến, hướng cong cong ngón tay ý bảo đến ngồi xuống bên cánh mình, ôm, " có áo ngủ , cần lo lắng cho có quần áo mặc."

      Ngực của vừa ấm áp lại rất thoải mái, vẫn kéo bộ áo ngủ nam Tiểu Hùng kia, giắt ở khuỷu tay vương tay ôm chặt hông của , giọng lầu bầu, "Nhưng là em muốn cùng mặc giống nhau. . . . . ."

      Trong giọng có chút cam lòng, có thể tưởng tượng miệng của lúc này cong lên thế nào, cằm Thẩm Thác Vũ gối lên đỉnh đầu của , nghe vậy nhịn được bật cười, lồng ngực kéo thân thể của hai người sát lại nhau, "Em cứ thích mặc áo ngủ tình nhân như vậy sao?"

      vẫn cảm thấy những thứ này rất có ý nghĩa, hơn nữa. . . . . . Ai mặc áo ngủ giống nhau, là tình nhận.

      "Ừ, em thấy trong phim truyền hình, mặc quần áo ngủ giống nhau, mạc áo ngủ tình nhân cảm giác đặc biệt ấm áp."

      "A, ý của em là , anb đối với em còn chưa đủ dịu dàng, cho nên em nhất định phải mặc toàn những quần áo này mới có cảm giác càng nhiều?"

      cố ý xuyên tạc ý tứ của , lời vừa dứt liền quay ngược thân thể của từ trong lòng ngực lại, hung hăng mút hôn lên.

      Lăng Tư Miểu bị hôn thở hổn hển, trải qua buổi trưa hoan ái, còn tưởng rằng tối hôm nay có tinh lực cùng"Tính dồn" , người này tinh lực là tốt, vội vàng lấy tay chống đỡ lồng ngực của , thở hổn hển tránh né mút hôn cần cổ , "Đừng nha, . . . . . . Còn chưa có ăn cơm tối đấy."

      "Ừ, trước hết để cho ăn chút món điểm tâm ngọt trước khi ăn cơm, ngoan." Trong mắt của nổi lên dục vọng, dễ dàng quấn chặt lấy , tăng thêm sức lực bú mút, hài lòng khi thấy xương quai xanh của lên nhiều vết đỏ.

      "Đừng nha, ừ, em đói bụng, chút nữa chưa chuẩn bị cơm nước xong tốt? Van cầu . . . . . ." Giọng mềm nhũn cầu xin tha thứ, buổi trưa sóng cuồng đưa tới đâu nhức chưa tan, bộ cũng cảm giác hai bên đùi vẫn đau nhức, nếu như để mặc cho Thẩm Thác Vũ làm loạn, lại bị đau lâu , sau khi xong chuyện có còn sức làm cơm tiếp hay là vấn đề,

      Mặc dù, sau khi ăn xong điểm tâm chiều vẫn chưa đói, nhưng còn có buổi tối khá dài cần phải qua đấy.

      Dáng vẻ toàn thân mềm nhũn cầu xin tha thứ làm cho đặc biệt thích, rất muốn nhanh chóng vào bên dưới, đột nhiên lại đổi chủ ý, đành nhịn xuống kích động, chống đỡ trước ngực khẽ thổi hơi, "Tốt, chỉ là buổi tối muốn chơi chút giống trước, em chủ động tới được ?" Hinh ảnh trong tưởng tượng làm cho nhiệt huyết sôi trào, nếu như đồng ý, vậy là tốt thuận theo ý nghĩ của .

      "Được, được, được . . . . ." ngừng gật đầu liền tục, chỉ cần tại tha cho , cái gì cũng được.

      Sau đó khi tiếng cười của Thẩm Thác Vũ bao vây được buông ra, giống như con thỏ con bị giật mình nhảy lên, vẫn quên vào trước phòng của treo áo ngủ tiểu hùng, sau đó mới vọt tới phòng bếp làm cơm tối.
      Lúc ăn cơm tối Lăng Tư Miểu giống như là đếm hạt gạo chậm rãi nhai nuốt, Thần Du phải quang minh chính đại, hồi cau mày, hồi lại ửng đỏ, Thẩm Thác Vũ cũng bới móc, bữa cơm giống như là được ăn thoải mái vô cùng.

      Dù có chậm rồi ăn từ tưc cũng có thời gian ăn xong, Lăng Tư Miểu lại dùng tốc độ nhanh như rùa bò rửa chén, sau đó thúc giục Thẩm Thác Vũ ở trong thư phòng xem tài liệu tắm. Thẩm Thác Vũ buồn cười cho biết, mình tắm rồi, cứng họng chốc lát. Hơi nổi giận mà tỏ vẻ cảm thấy còn chưa có tắm rửa sạch , buộc lại phải tắm lần nữa.

      Thẩm Thác Vũ khó thấy được cố tình gây , trong lòng dần hiểu chút, chác là nghĩ muốn chuẩn bị trước chút, vẫn còn ngượng ngùng, vì vậy cũng cải cọ, lại tiến vào phòng tắm, mặc dù tắm lần rồi, nhưng lần này thời gian ở bên trong lại lâu hơn so với lần trước chút.

      Nghe tiếng nước chảy, ở trong phòng làm việc lăng Tư Miểu nhanh chống lu bù lên.

      Khi Thẩm Thác Vũ ra mang theo vài phần hơi nước nóng hổi, ở trong phòng cố ý tạo nên dáng vẻ u ám dưới ánh đèn, tràn ngập gian phòng mang theo cảm giác lãng mạn .

      Từ phòng tắm sáng ngời chuyển sang nơi mờ tối, ánh mắt của Thẩm Thác Vũ cần vài giây để thích ứng, trong lúc mơ hồ nhìn thấy bóng dáng bé lung linh giường hốt hoảng khẽ rung động chút, sau đó bình tĩnh lại. có gấp gáp về phía bên giường, chỉ là lẳng lặng đứng ở cửa phòng tắm, chờ khi mắt hoàn toàn nhìn thấy báu vật, mới khẽ nhếch lên khóe môi, nhướng mày nhìn báu vật giường.

      Mặc dù tư thế có chút cứng rắn, nhưng lúc này Lăng Tư Miểu làm cho cổ họng căng lên, ánh mắt thâm trầm.

      Bên nằm chăn bị đội lên, bám lấy khuỷu tay gối lên thân thể hơi nghiêng về phía trước, mặc bộ áo sơ mi trắng của , chỉ có hai nút áo ở giữa, vạt áo mở rộng ra, đẫy đà đầy đặn lộ ra tạo độ cong, bởi vì nghiêng người, hai đỉnh núi rất tròn lộ ra, đường cong ở giữa bị chèn ép chặt, liếc mắt nhìn nơi đó khe rãnh động lòng người.

      Chỉ cần loại bỏ hai nút áo, càng lộ ra eo , phía sóng sữa đầy đặn, bụng bình thản, phần rốn mượt mà khéo léo nửa che giấu chưa muốn lộ còn thẹn thùng, mặt, như như sau lớp vải vóc, mảnh nho , che ở giải đất tấm giác ấm áp, đôi chân trắng noãn chân duỗi thẳng chân hơi cong lên, vừa vặn tạo thành dáng vẻ mê người.

      gối lên tay, còn tay lại giống như có chỗ đặt, nhất thời rũ xuống thắt lưng, đồng thời theo ánh mắt của lại lặng lẽ tập trung vào nơi rủ xuống trước ngực.

      Thẩm Thác Vũ thong thả ung dung quan sát, ánh mắt nóng rực chậm rãi di động, bị nhìn khiến Lăng Tư Miểu cảm giác da đều nóng lên, hiểu tại sao đứng bất động ở nơi đó, cảm giác mặt mình duy trì mỉm cười có chút cứng nhắc, cho đến khi tiếp tục hiệng lên nụ cười khiêu khích, nhìn thẳng mắt của , mới hơi hiểu chút.

      từ giường bò dậy, ở trong đầu cố gắng ôn tập tính toán lại suy nghĩ trước đó, đến gần bên cạnh , nhìn thấy nụ cười của bắt đầu mang theo khích lệ cùng hài lòng, biết mình làm đúng, chờ chủ động.

      Trong đầu Lăng Tư Miểu ngừng tự động viên cho mình, là gấu koala, leo cây. . . . . .

      tưởng tượng đáng vẻ mình leo lên cây cột lớn, nhón chân lên ôm cổ của , dựa gần từ từ liếm thân thể của , khi hầu kết lên xuống nhàng vừa hôn.

      Cảm giác cổ của chuyển động khẽ nuốt xuống, môi của dính sát, đuổi theo đùa giỡn nổi lên kích động, đợi đến khi bất động, lại đưa ra đầu lưỡi khẽ liếm mấy cái, hơi thở của có chút trở nên dồn dập và nặng nề, thân thể cũng bắt đầu căng thẳng.

      "Hí. . . . . ." Lần này nhịn được kêu ra tiếng, mà ngoài ý muốn Lăng Tư Miểu vẫn còn ở cổ nặng nề cắn xuống.

      Cắn được chút cũng , mấy dấu răng liền xuất , bị đau nhịn được khẽ hấp khí, như được khích lệ càng to gan hơn, bắt đầu lôi kéo hướng bên giường tới.

      Thẩm Thác Vũ thuận phục nghe theo , trừ lúc mới vừa rồi bởi vì đau nhịn được bật tiếng ra ngoài, còn bất kỳ động tác chủ động nào, đến cạnh giường, Lăng Tư Miểu đẩy để cho ngồi xuống, mà thuận thế cũng dựa vào trong ngực của .

      Những động tác này trước đó nghĩ tới, khi nghĩ cảm giác mình nên làm liền mạch, thực tế làm được lúc gặp chút khó khăn, Thẩm Thác Vũ phải lui về phía sau khẽ chống tay mới có bị động tác lao vào trong ngực mà biến thành nằm ở giường.

      Mặc dù gì, nhưng mà Lăng Tư Miểu có thể nhìn rằng nụ cười trong mắt , nụ cười của rất đẹp và ôn hòa, là dung túng tốt nhất đối với , kéo cổ áo áo choàng tắm của , kéo lại gần, đưa ra đầu lưỡi khẽ liếm hôn lên môi .

      Thẩm Thác Vũ cảm giác môi mềm mại ôn nhu, lại có chút ngứa ngứa, có nghĩ tới Lăng Tư Miểu giống như con chó liếm hôn , nhưng cảm giác này. . . . . . Đáng chết cũng quá tuyệt rồi.

      Lúc này lưỡi của lớn đảm đẩy ra môi của , đưa vào câu hút lưỡi của cùng vách tường, Thẩm Thác Vũ tự chủ nhắm mắt, nhịn được muốn bật ra tiếng than thở, rên rỉ, cũng nhịn ý nghĩ kích động muốn ôm đoạt lại quyền chủ động.

      Lăng Tư Miểu có dưng lại ở môi của quá lâu, từ gương mặt của đường hôn đến tai của , bắt đầu như mèo cắn quanh vành tai của , dùng đầu lưỡi quét miêu tả hình đáng tại cửa , lúc bắt đầu động tác của mang theo chút chần chừ lưu loát, sau dần dần lại càng lớn mật và cố gắng.

      người Thẩm Thác Vũ nổi lên tầng mồ hôi mỏng, áo choàng tắm mở rộng ra, lộ ra lồng ngực bền chắc, mặc dù đai lưng phía dưới còn lỏng lẻo, nhưng giữa hai chân đội lên cao. Lăng Tư Miểu ngồi ở đùi cảm nhận rất biến hoa này, bị chọc phải rất khó chịu, giãy dụa thân thể kẹp nó ở giữa hai chân từ từ cọ sát.

      Môi của vừa đúng chạm tới trước ngực của , học dáng vẻ bình thường khi làm chuyện xấu với , bú khích bác trước ngực nổi lên, khiến chúng nó gắng gượng sưng to lên, lúc này Thẩm Thác Vũ cũng kìm nén được nữa , có tiếng hấp khí và mơ hồ rên rỉ ngừng bật ra.

      càng ngừng nuốt vẫn giải được giống như bị lửa thiêu đốt rất đói khát, bảo chủ động chỉ là lúc hứng thú nhất thời, nhưng có nghĩ đến có thể lay động đến trình độ như thế.

      Tay Lăng Tư Miểu ặng lẽ xuống, sờ sờ xoa xoa; cho đến khi cầm thanh lửa nóng rất thô rung động, dùng chút hơi sức cầm nắn, dưới hoạt động.

      càng ngày càng to gan, giở trò, môi lưỡi và hàm răng cùng lên trận địa khêu lấy, bên Thẩm Thác Vũ đột nhiên chấn động toàn thân, thân thể căng thẳng kẹp chặt , giọng khàn khàn tuyên bố, "Thám hiểm đến đây chấm dứt." Sau đó đồng thời lật người, tư thế hai người hoàn toàn đảo ngược.

      giống như cuồng phong bạo vũ xâm nhập toàn thân vùng mẫn cảm của , mà sau khi lấy lòng động tình, hoàn toàn cần tốn nhiều sức, để cho trựp tiếp tiếp nhận to lớn của .

      đừng lực luật động, đặt thành tư thế thích nhất, dù giường bền chắc cũng chịu nổi bọn họ kịch liệt động tình dây dưa, có chút rung rung kèm theo tiếng kẹt kẹt . . . . . .

      Bởi vì ban ngày hoan ái qua, Thẩm Thác Vũ chỉ làm lần thứ nhất, liền bỏ qua Lăng Tư Miểu.

      Khi mệt mỏi nằm ở giường, bị ôm vào trong ngực, Lăng Tư Miểu vẫn còn vì kịch liệt trước đó mà nhịp tim còn chưa ổn định. Trong lúc nhất thời rất khó ngủ, cảm giác như giường vẫn còn rung động. Qua hồi lâu khi rốt cuộc bình phục, mơ mơ màng màng liền ngủ, ở trong lòng của Lăng Tư Miểu lên ngọt ngào, phải giường động, mà là lòng động. . . . . .

      Hết chương 7.
      Last edited by a moderator: 22/3/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :