Chương 5.1
“Tôi….Tôi muốn….Uhm, ngủ….” thanh mềm mại mang theo nức nở nghẹn ngào phát ra từ đôi môi đỏ thắm của Lăng Tư Miểu. bất lực giãy dụa thân thể trần trụi, do say rượu nên hiểu tại sao người mình lại có luồng sóng quấy nhiễu khiến vừa buồn bực vừa xấu hổ.
cảm giác ngực mình vừa tê ngứa lại sưng trướng, dưới bụng như có hàng ngàn cánh bướm vuốt ve, còn nơi ngượng ngùng bởi những đợt khoái cảm mang lại mà trở nên ướt át. Chính những điều này khiến , người sắp trở nên điên cuồng trong vui sướng chợt tỉnh mộng. Lúc trước, khi ngủ chỉ cảm thấy đó là giấc mơ đẹp, vui vẻ.
Trong mơ được ôm trong vòm ngực ấm áp, đôi tay dịu dàng ôm chặt với dáng vẻ vô cùng cưng chiều. Bàn tay ấm áp cùng ấm áp của chiếc khăn ướt lau cơ thể vì rượu mà cũng trở nên nóng bỏng, loại cảm giác này hạnh phúc, tiếp xúc dịu dàng làm ngâm nga vui sướng. Nhưng ngay sau đó làn gió vuốt ve mơn trớn, dịu dàng, ấm áp liền trở thành trận cuồng phong, mạnh mẽ xâm nhập.
Đôi môi ẩm ướt xâm nhập vào khoang miệng, cuốn lấy lưỡi của , ở trong miệng mạnh mẽ mút khiến cảm thấy vui sướng. linh hoạt càn quét của đầu lưỡi khiến bực bội, có chút khó thở, nhưng lại thể di chuyển theo nó.
nghĩ rằng khoái cảm thân mật này khiến hít thở thông cảm giác này dường như khuấy đảo đến tận tâm can của , môi lưỡi của cuối cùng cũng được buông tha sau khi bị mút đến sưng đỏ, đôi môi kia bắt đầu di chuyển xuống phía dưới.
Môi của lần theo cần cổ của mà bú mút rồi khẽ cắn, cảm giác ngứa ngáy khiến Lăng Tư Miểu ngừng giãy dụa. Quá mức kích thích khiến bụng dưới của liên tục co rút vừa đau đớn lại vô cùng phấn khích, phát ra tiếng cầu xin cùng hơi thở gấp gáp: “ ngứa…..Bỏ qua cho em ….Ah, cần cắn….” Xương quai xanh bị liếm, cắn, bây giờ điều phiền não lớn nhất phải là đau mà chính là cảm giác ngứa ngáy kia dường như có cách nào giải quyết được, ép thét đến chói tai.
“Hư, thả lỏng, bé nhạy cảm, em chỉ cần hưởng là được rồi.” giọng cưng chiều , ở bên khiến cảm thấy rung động, thân thể to lớn, vững chắc bao trùm lên thân hình ấm áp mềm mại như nhung của , cảm giác khi da thịt quấn quýt mới CMN tốt làm sao.
Lăng Tư Miểu cảm giác người mình có hàng ngàn đốm lửa được dấy lên theo từng động tác. Chỉ chạm vào da nhưng vẫn đốt đến tận tim , quấy nhiễu tới chỗ sâu nhất ở bụng dưới, lấy sạch khả năng suy nghĩ của . giãy dụa cơ thể mong muốn chạy trốn nhưng lại muốn từ bỏ được ấm áp này, điều này khiến muốn khóc, muốn ngăn châm lửa người , nhưng lại thấy ra còn chưa đủ, muốn nhiều hơn nữa.
Có cảm giác trống rỗng, khiến cho muốn mình được hâm nóng hơn mữa, muốn được lấp đầy, muốn đem khảm sâu trong cơ thể mình.
Kích thích tăng cao làm cho nơi ngượng ngùng của trở nên ướt át, cảm giác tê dại vô cùng ràng, lại rất mẫn cảm có thể cảm nhận thấy ướt át, cảm giác có dòng nước theo con đường chảy ra. Chất lỏng từ sâu trong cơ thể ngừng phun ra, khiến hai chân kẹp chặt, cọ sát lẫn nhau, nhưng vẫn ngăn được dòng chất lỏng ấm nóng chảy xuống giữa đùi.
Nếu phải bị khát vọng làm đau, Thẩm Thác Vũ bật lên tiếng cười, đúng là bảo bối nhạy cảm. luôn miệng cầu xin cần nhưng thân thể chủ động leo lên người cầu nhiều hơn nữa.
Dục vọng cứng như đá của bị xuân triều của làm cho ướt nhẹp, nơi ngượng ngùng của bởi vì khát vọng của mà trở nên trơn ướt, trắng nõn. cứ như vậy im lặng mời gọi . Nhưng Thẩm Thác Vũ vẫn rất nhẫn nại, muốn thể rời bỏ mình, muốn chọc cho phải chủ động cầu xin vào, như vậy mới uổng công mấy ngày qua bị hành hạ như vậy.
Sau khi nếm qua mùi vị của , mỗi khi nhớ lại thường bị khát vọng hành hạ đến đau đớn, phải chịu đựng điều đó, tại sao lại ?
vừa kẹp lấy chân của vừa giãy dụa, dưới cọ sát, khiến cho bị phân tâm, Thẩm Thác Vũ buộc chú ý của mình ở ngọt ngào trước ngực .
Ngực của nhìn qua mềm mại, nụ đào vì dục vọng mà đứng thẳng, ngạo nghễ nở rộ trước mắt Thẩm Thác Vũ, khiêu khích, trêu trọc tầm mắt của . Phàm là đàn ông cũng dễ dàng bỏ qua cho phần kiêu ngạo này, bắt đầu dùng ngón cái vân vê nó, xoa nắn rồi siết chặt, cảnh cáo và nhắc nhở vì ai mà nó trở nên cứng rắn.
5.2
Đồng thời mềm mại ở dưới bàn tay cũng làm cho nhịn được mà nắm chặt, dùng lực đẩy tay ra ôm trọn bộ ngực cương cứng, đầy đặn, liền gia tăng lực ở tay hưởng thụ mềm mại mà mang lại khi bị siết chặt.
“Uhm,….. chút, đau…” Vú bị nắm chặt, đùa bỡn khiến Lăng Tư Miểu khóc thút thít, vừa sưng trướng lại đau, tàn sát như vậy khiến chịu nổi. Bởi cầu xin, lấy lòng , liền cắn vành tai , đầu lưỡi ở tai khẽ liếm , “Đau ? Kêu to lên liền cho em.” xong, liền cúi xuống ngậm, mút, khiến nụ hoa chuyển thành màu đỏ thẫm.
Bởi dịu dàng, ấm áp cùng với nhạy cảm của khiến cả hai thở dài thỏa mãn. Hương vị của trong đầu luôn đẹp đẽ, ngọt ngào nở rộ trong miệng . nhanh chóng bị môi, lưỡi của trêu đùa, hơi thở trở nên nặng nề, gấp gáp, nhanh chóng biến thành tiếng ngâm nga, rên rỉ.
“Uhm….A…..Uhm…. cần…..A…..” xấu hổ phát ra tiếng rên, đến mức bản thân cũng biết. Khoái cảm do bị bú mút, trêu ghẹo liền tăng cao, theo động tác của ngừng cọ xát, lúc cảm thấy mình sắp lên đỉnh cao của khoái cảm nhưng lại được. Chính vì vậy, Lăng Tư Miểu ôm chặt đầu của Thẩm Thác Vũ, thút thít khóc, “Cầu xin ….Ừm….Cho em, cho em….”
Rốt cuộc cầu xin cái gì cũng biết, chỉ biết rằng khi bị nhiệt tình vuốt ve, trong có khoảng trống cần được lấp đầy. Sâu thẳm trong trí nhớ của dường như từng có loại căng trướng đau đớn như vậy. tại còn kích thích hơn, sâu thẳm trong cơ thể mong muốn được lấp đầy, muốn, muốn nhiều hơn thế, muốn được lấp đầy.
Cuối cùng như ý nguyện, nghe được lời khẩn cầu của , Thẩm Thác Vũ nhịn được nữa, đầu gối thoáng dùng sức đẩy hai chân quấn bên mình, đủ ướt át cần phải dùng tay để kích thích nữa, trực tiếp hướng thẳng tới nơi non mềm kia đẩy vào mấy cái, dục vọng cuối cùng cũng vào trong hoa tâm trơn mềm của .
Lăng Tư Miểu bởi động tác dồn dập của mà kêu lên, cảm giác khó chịu nhanh chóng được thay thế bằng khoái cảm kích thích, để cho có thời gian suy nghĩ, lại nhanh chóng thúc mạnh vào trong cơ thể . mạnh mẽ xâm nhập khiến có cảm giác ngay cả cổ họng mình cũng bị đâm thủng.
“Bảo bối, em chặt, trơn!” Giọng Thẩm Thác Vũ bởi vì dục vọng mà trở nên khàn khàn, ở bên tai khen ngợi. Tiếp đó Lăng Tư Miểu có cách nào mở mắt chỉ biết cắn chặt môi, đụng chạm mạnh mẽ, nóng bỏng của khiến vui sướng, thiêu đốt xâm chiếm toàn bộ tâm trí .
đẩy chân sang hai bên, đem nó quấn chặt bên hông của mình. Thân thể thon dài màu mật ong của bao trùm lên thân hình nhắn, mềm mại trắng như tuyết của ở phía dưới, hai người cũng vì khoái cảm mà trở nên gấp gáp. Chân của ngừng va chạm vào cái mông kiện mỹ (đẹp) của , luật động mạnh mẽ và đầy tốc độ.
Ngoài việc hai thân thể cọ sát, chặt chẽ rời phía dưới chỗ giao hợp cũng truyền tới tiếng nước chảy, còn có hơi thở gấp gáp của đan xem cùng tiếng rên rỉ của . đối với dường như đủ, mỗi lần rút ra đều nỡ, sau đó khi tiến vào luôn tiến đến chỗ sâu nhất trong cơ thể .
Thời điểm mỗi lần rút ra, nơi non mềm của đều ra sức siết chặt, giống như muốn giữ lại, chờ đến khi dung nhập lại xấu hổ, ngại ngùng, trở nên chặt chẽ như muốn chống cự, khước từ cho vào, khiến trở nên mạnh mẽ, làm cảm thấy vui sướng cùng kích thích.
Dùng sức vuốt ve khuôn ngực mềm mại, cảm nhận toàn thân Lăng Tư Miểu run rẩy, thanh cũng từ mềm , rên rỉ cầu xin mà trở nên dồn dập. Thẩm Thác Vũ tăng nhanh tiết tấu, nặng nề va chạm, cho tới khi hai người đạt tới cao triều mà ngừng run rẩy, phần hông của áp chặt chống đỡ tại nơi mềm mại của , dùng hết sức vùi sâu vào cơ thể của . Hai người đạt đến cao triều, ôm lấy đối phương thở hổn hển, lâu nhúc nhích….
Nếu như buổi tối hoan ái, Lăng Tư Miểu vì say rượu mà xác định được đâu là đâu là mơ, buổi sáng sớm Thẩm Thác Vũ với tinh lực tràn đầy, tuyệt đối khiến thể phủ nhận mức độ thân thiết của cả hai.
Khiến Lăng Tư Miểu tỉnh giấc phải vì say rượu mà bởi hai bên huyệt Thái Dương đập đến đau đớn, cũng phải do rượu cùng ăn uống đến mức khô họng, mà là cảm giác sưng tấy ở phía dưới do bị trêu ghẹo, xâm nhập đến tê dại.
Lúc mới bắt đầu vẫn chống lại được ý nghĩ muốn ngủ, nhưng khi có ngón tay đột nhiên thăm dò vào khiến chợt bừng tỉnh, sau đó, kẹp chặt thân thể kinh ngạc mở to mắt nhìn vào trong đôi mắt đào hoa tràn ngập ý cười.
“ tỉnh rồi hả?” Ngón tay Thẩm Thác Vũ vẫn làm chuyện xấu, chống đỡ ở sâu bên trong cơ thể , nghiêng người hôn lên khóe môi của Lăng Tư Miểu, “Sáng sớm tốt như vậy, nên lãng phí.” Lãng phí? Này…. Chuyện gì xảy ra vậy? Đầu óc Lăng Tư Miểu vẫn còn suy nghĩ lời nên hoàn toàn thấy được sau lưng là nụ cười đầy thâm ý, trầm của Thẩm Thác Vũ.
5.3
Ngay sau đó, hai chân của Lăng Tư Miểu cong lên, ở giữa liên tục bị va chạm, chỉ có thể rên rỉ, ngừng cầu xin. cảm thấy mình như ở chảo nóng, bị Thẩm Thác Vũ tới tới lui lui lặp lặp lại động tác, còn liên tục thay đổi tư thế, bị ăn đến triệt để. Cuối cùng khi buông tha cơ thể nhiễm màu hồng nhạt, lâu thể nhúc nhích.
“Thẩm…..” Cắn môi, Lăng Tư Miểu phát biết nên gọi như thế nào cho phải. Thẩm Thác Vũ với thân thể trần trụi về phía phòng tắm, dự tính tắm, nhưng nghe được giọng, có chút ngập ngừng gọi mình liền quay người lại, nở nụ cười dịu dàng, “ định tắm trước, mà dám chắc khi chúng ta tắm cùng nhau, lại muốn em thêm lần nữa.” Nụ cười rất dịu dàng, nhưng lời ra lại rất tà ác.
“Hả….” Lăng Tư Miểu để ý tới cảm giác nhớp dính của cơ thể, xấu hổ dùng chăn bao phủ chặt thân thể, “Em có thể tự mình tắm rửa.”
“Vậy tốt, Ngoan, vậy tắm trước nhé.” Thẩm Thác Vũ quay lại giường hôn lên trán , giọng cưng chiều của khiến Lăng Tư Miểu có chút kinh ngạc, say mê. Đến khi suy nghĩ thông suốt, điều nghĩ phải là tại sao mang tắm cùng, mà muốn xác thực lại lời hôm đó của , muốn cùng phát triển quan hệ thêm bước nữa, hơn nữa tối hôm qua hai người còn thân mật với nhau, phải chăng đối với là nghiêm túc?
Nhưng hành động của vô cùng tự nhiên và thân mật, khiến Lăng Tư Miểu cách nào mở miệng. Dường như câu hỏi nghiêm túc của tại thời điểm này, phá hư bầu khí dịu dàng, ấm áp.
Nên….. cũng giống chứ? Nếu , lần đó khi bị từ chối, vẫn còn tìm tới?
Lăng Tư Miểu đưa tay từ trong chăn ra, khuỷu tay thu lại nắm chặt tay bày ra tư thế động viên bản thân, giọng tự : “Cố lên, Lăng Tư Miểu, ngươi đáng để thích, nên suy nghĩ lung tung.” Trong lòng vì lời khích lệ ngớ ngẩn này mà dần ổn định lại, sau đó làm hành động lớn mật, “thịch thịch” bọc chăn mỏng nhảy xuống giường, chạy đến nơi có tiếng nước chảy rào rào, trước cửa phòng tắm, lớn tiếng, gõ cửa.
“Thẩm Thác Vũ, thích em đúng ?”
Tiếng nước vẫn cứ chảy, bên trong phòng tắm người chà xát thân thể thon dài nghe thấy vậy liền cứng người lại, sau đó mỉm cười, thanh loáng thoáng truyền ra, “Đứa ngốc.” Thanh mềm mại mang theo nụ cười, Lăng Tư Miểu dựa vào cửa từ từ ngồi xuống, cũng nở ra nụ cười ngốc nghếch.
“Lăng tiểu thư, có phải hôm qua quá mệt mỏi nên đói bụng ?”
“ phải, cũng đói lắm.”
“Nếm thử cái này , mùi vị của nó cũng tệ lắm.”
“Cảm ơn Thẩm tổng.”
Ngồi bên cạnh nhau, càng thân thiết, lại càng câu nệ, liền ngừng đũa, “Hôm nay, tạm thời xin nhân viên bộ phận PR tới hỗ trợ hội nghị này, chủ yếu do triển lãm lần này có rất nhiều phương tiện truyền thông tham gia, đối với công ty hình ảnh rất quan trọng.”
Ngày đó khi hoan ái qua, cầm lấy bàn tay nhắn của vuốt ve cằm mình, dịu dàng mang chút khó : “Tư Miểu, mặc dù bây giờ quan hệ của chúng ta giống như trước, nhưng trong công ty ở trước mặt người khác, có số việc vẫn thể công khai, em hiểu ?”
“Vâng.” là ông chủ, là nhân viên, sao có thể đồng ý chứ.
Quan hệ của hai người dù công khai, hơn nữa ngày càng trở nên thân mật, nhưng phải vì vậy mà đòi hỏi đặc quyền gì, ở trước mặt người khác, vẫn như cũ rất tôn kính gọi là “Thẩm tổng”. Mà Thẩm Thác Vũ cũng rất phối hợp, mang theo chút hài hước gọi “Lăng tiểu thư”.
Chủ nhật đột nhiên bị kéo đến làm thêm giờ cũng có gì lạ, nhưng phần lớn thời gian lại mình ở bên cạnh ông chủ đề xuất ý kiến, khiến cho có cảm giác quen, chỉ bởi thực tế còn nhiều cái chưa hiểu, mà còn do người bên cạnh là .
bất giác nghĩ, có phải muốn cho nên mới lấy cớ bắt làm thêm giờ. Suy nghĩ này cứ khuấy đảo trong lòng Tư Miểu, khiến hận tìm được chỗ người, dựa vào gặng hỏi cho ràng. Dù biết phần nhiều cho đáp án như mong muốn, câu được sử dụng nhiều nhất chính là tiếng mang theo chút cưng chiều “Đứa ngốc”.
Nhưng Lăng Tư Miểu vẫn miệt mài, hỏi đến biết mệt, thích cảm giác được ở cùng chỗ với , rất thích.
“Khiến mọi người phải làm thêm giờ, còn bắt mọi người ăn cơm cùng tôi, cũng là làm khó mọi người rồi, dù sao ăn cơm cùng cấp luôn được tự nhiên.” thanh của vang lên mang theo chút vui vẻ, tràn đầy tao nhã.
“Có sao đâu, được ăn cơm cùng ông chủ là may mắn.”
“Thẩm tổng, ngài đùa sao, chúng tôi vui mừng còn kịp.” nhân viên bên bộ phận hành chính nhân chủ yếu phụ trách hội nghị, bình thường tiếp xúc với Thẩm Thác Vũ tương đối nhiều, rối rít cười tỏ thái độ. Thẩm Thác Vũ nghe được lời của mấy người, giống như trêu đùa, “Mọi người thoải mái là tốt rồi, nhưng cũng thể mải ăn uống mà quên mất đồng nghiệp bên bộ phân PR cũng tới giúp tay, phải chăm sóc họ tốt.” Ông chủ lên tiếng, lập tức vài người liền hành động, rối rít giới thiệu món ăn và rót trà cho Lăng Tư Miểu, trong lúc nhất thời cũng trở thành người quan trọng.
Bộ phận PR chỉ có mình Lăng Tư Miểu, vì lần trước cùng người bên bộ phận nhân ầm ĩ, vui, cho nên đến trưa mọi người cũng quá quan tâm đến , lúc ăn cơm mọi người cười vui vẻ, còn cứ lặng lẽ ăn.
Lăng Tư Miểu lần đầu tham dự hội nghị, trong công việc có chút biết theo ai, mặc dù trước đó hơi mệt, khẩu vị tốt, nhưng bây giờ bị chúng tinh phụng nguyệt (sao quanh trăng sáng) trở thành tiêu điểm lại càng quen.
“Cảm ơn Thẩm tổng quan tâm, tôi ăn đủ rồi, mọi người cứ tự nhiên.” Lăng Tư Miểu lấy tay che miệng bát chịu nhận thức ăn tiếp tới, suy nghĩ chút, liền lấy đũa gắp món mà vừa đưa vào trong bát của , “Mời ngài ăn, ăn nhiều chút.” Sau đó cầm bình trà lên, lần lượt rót mỗi người tuần trà, “Mọi người ăn nhiều chút.”
Như vậy ồn ào liền hạ xuống, cuối cùng khi trở về chỗ của mình có thể yên tĩnh, tưởng ai nhìn thấy liền thở phào nhõm, có thể tránh tất cả nhưng thoát khỏi con mắt mang ý cười của người ngồi bên cạnh.
Trải qua bữa cơm trưa thân thiện, buổi chiều ít người bên bộ phận hành chính nhân nhìn thấy Lăng Tư Miểu mặt liền thoải mái đôi chút.
“Thẩm tổng đẹp trai nha.” vào cùng Lăng Tư Miểu là hai trợ lý hành chính, cả hai đều là những ở độ tuổi đôi mươi, vẫn ở thời điểm hai mắt sáng lên khi nhìn thấy trai đẹp. Họ lén lút mang theo máy chụp ảnh, từ xa khi nhìn thấy Thẩm Thác Vũ, họ liền nhờ Lăng Tư Miểu chụp ảnh.
Cầm máy ảnh tay, trong lòng Lăng Tư Miểu có chút ghen tị, ngón trỏ đặt vào nút chụp ảnh, hướng về phía mình, “Tôi cũng muốn chụp.” Mặc dù cách rất xa, nhưng chụp được ít hình ba người, còn là vẻ mặt tươi cười, bọn họ liền xúm lại xem chiến lợi phẩm.
“Tấm này tệ nha, ôi chao, tấm này nhìn qua giống như mình và ấy cùng nhau nha.”
“ Cái gì cơ, cậu xem, tấm này mới đúng, ấy ngẩng mặt lên, có phải giống như ở phía sau thâm tình ngắm nhìn tớ?”
“Ừ.” Lăng Tư Miểu gật đầu, có chút tiếc nuối nhìn mấy tấm hình của mình, có tấm nào chụp nét cùng Thẩm Thác Vũ, hình như khi chụp hình cho các ấy để ý góc chụp.
“Tấm này chụp cũng tệ lắm.” Thanh từ tính, nhàng chen vào phá vỡ tiếng cười đùa của ba .
Lắng Tư Miểu ngẩng đầu, phát biết Thẩm Thác Vũ ở phía sau các từ bao giờ, do có lợi thế về chiều cao nên mỉm cười từ đỉnh đầu của họ nhìn vào máy chụp hình.
Bởi vì đây là giai đoạn cuối nên cũng tính là lười biếng, Phùng Ngọc - trợ lý của bộ phận hành chính, ánh mắt sáng lên, “Thẩm tổng, có thể chụp với chúng tôi vài tấm ?”
“Có thể chứ.” hai lời liền kéo người lại gần, ôm vai đứng lùi phía sau chút, “Chụp thôi.”
Người bị kéo vừa đúng là Lăng Tư Miểu, bàn tay ấm của đặt lên vai , bởi vì chênh lệch chiều cao, cằm của gần chạm đến trán của , tư thế này quá ư thân mật, thậm chí còn cảm nhận thấy hô hấp của thổi vào đỉnh đầu mình.
Thình thịch! Thình thịch! lo lắng sợ nghe được nhịp tim của mình. Chụp liên tiếp vài tấm, nghe thấy người chụp ngừng nhắc: “Này, tới gần chút nữa, Thẩm tổng thân mật thêm chút nữa, Tư Miểu sát vào thêm chút nữa.” từ từ lại gần chút, gần chút nữa, cố gắng cười ngọt ngào.
Thẩm Thác Vũ vô cùng bình dị, gần gũi, sau khi chụp cùng Lăng Tư Miểu xong, lại cùng hai trợ lý chụp thêm vài tấm hình, phối hợp vô cùng ăn ý, Lăng Tư Miểu cắn môi, thế nào cũng cảm thấy dường như đối với ai cũng phù hợp.
Mặc dù giữa hai người cái gì cũng làm, nhưng cho dù chỉ là cái ôm nhàng, hơi thở ấm áp kia cũng khiến vô cùng khẩn trương, nhưng nhìn thế nào cũng thấy phần khẩn trương này xuất người Thẩm Thác Vũ. Đủ mọi tư thế được cầu đều xuất trong các tấm hình, Phùng Ngọc bạo gan xem từng tấm ảnh hỏi: “Thẩm tổng, ngài những tấm hình này có phải rất đẹp ?”
Thẩm Thác Vũ cười, gật đầu cái, tầm mắt lại nhìn về phía bên kia, giơ ngón tay gõ lên trán của Lăng Tư Miểu, “Nghĩ gì mà nhập thần như vậy hả?” Nhìn lúc cau mày, sau sắc mặt lại đỏ ửng, đột nhiên cảm thấy rất muốn trêu chọc .
Lăng Tư Miểu che trán, kháng nghị, “Đau.” Trong lòng thầm oán, muốn cho biết suy nghĩ của mình. Trong lòng Lăng Tư Miểu dâng lên cảm giác ngọt ngào, bởi đối với giống như những người khác.
“Như vậy cũng đau?” Tai phải bỗng nhiên có chút tê ngứa, khẽ thầm bên tai, như có như chạm vào: “ Em có phải…. nghĩ tới chuyện bậy bạ hả?” thanh của rất , chỉ có ở gần sát mới nghe thấy, câu kia mười phần ái muội, khiến xấu hổ triệt để.
Last edited by a moderator: 9/11/15
Chris và myuyen thích bài này.