1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, con được mẹ trộm đi - Kim Tiêu Tiêu (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 54: VŨ TÌNH LẠI BỊ CƯỜNG BẠO

      "Cho , tại được rồi."

      Tần Trác Luân nhanh chóng ký tờ chi phiếu đưa cho Thiển Hạ, Thiển Hạ nhận lấy, nhưng hề tính toán lập tức rời , bởi vì chuyện đồng ý giúp Vũ Tình vẫn còn chưa làm xong.

      "Tôi cảm thấy rất khát, lúc vào đây cũng uống nước, Tần tổng giám đốc mọn đến ly nước cũng cho tôi uống ?"

      nhìn chung quanh phòng làm việc của , như Vũ Tình phần tài liệu kia để trong két sắt phía bên trái bàn làm việc, trước tiên cần phải đến đối chiếu mật mã và kiểm tra chìa khóa mới được, nhưng Vũ Tình chỉ cho thời gian rất ngắn, trừ khoảng thời gian qua chỉ còn hơn hai tiếng để giải mật mã, sau đó còn phải lấy phần tài liệu kia nữa.

      "Được, để tôi lấy nước cho ."

      Tần Trác Luân trưng ra gương mặt tuấn tú liếc nhìn Tô Thiển Hạ, sau đó ra khỏi phòng làm việc tự mình rót nước cho , mà hề bảo thư ký phụ tá làm.

      Tô Thiển Hạ thấy ra ngoài, lập tức suy nghĩ mình cũng chỉ có mấy phút đồng hồ tìm cái chìa khóa kia thôi.

      Nghĩ vậy, lập tức đóng cửa phòng làm việc lại, sau đó bước nhanh đến trước bàn làm việc truy tìm, phiền phức, cái chìa khoá kia vẫn tìm được mà tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền đến, vì vậy vội trở về ghế sa lon ngồi xuống.

      Bình sinh làm qua chuyện gì xấu, nhưng bây giờ giống như ăn trộm, chỉ là cũng phải ăn trộm, vì chỉ lấy phần tài liệu kia của để chỉnh sửa thôi nên cũng thể gọi là ăn trộm được.

      "Uống hết nước mời lập tức ."

      Tần Trác Luân để ly nước tới trước mặt , để cho nhanh chút.

      "Như vậy thể chờ đợi mà muốn tôi , vô tình."

      Mà trong lòng Tô Thiển Hạ lại chỉ tính toán làm thế nào lưu lại để tìm được cái chìa khoá kia và lấy được phần phần tài liệu kia.

      Nên chỉ tuỳ ý đáp lời của .

      "Nếu muốn , vậy cảm thấy phải như thế nào? muốn vì tiền mà ở lại bên cạnh tôi làm bạn giường của tôi sao?"

      Tần Trác Luân cố ý dùng giọng điệu châm chọc với Tô Thiển Hạ.

      "Nếu như mà tôi là đúng? dám lưu lại tôi sao? Ba ngày như thế nào?"

      Trái tim Tô Thiển Hạ đập nhanh nhịp, bởi vì những lời này của khiến nhịp đập của tim phải vui vẻ mà là khổ sở.

      coi là cái gì, bằng người kỹ nữ sao?

      nhìn ánh mắt của , muốn biết lời của có phải xuất phát từ tim của hay ?

      "Ba ngày, thân thể của thích hợp sao?"

      Mặc dù rất muốn mặc kệ tình trạng thân thể của , nhưng lại mới vừa làm xong giải phẫu sinh non nên có nhiều chỗ thuận tiện, làm sao có thể làm bạn giường của được.

      "Làm bạn giường của cũng cần phải cứ làm cái chuyện kia chứ?"

      xong khỏi đỏ bừng hai má, đáng ghét, chỉ mới lời hơi quan tâm khiến giao ra trái tim rồi, chẳng lẽ thực động tình với ?

      "Tùy , đây là chìa khoá nhà, địa chỉ biết, ở đối diện chính là nhà rồi, cầm chìa khóa về ."

      Tần Trác luân rất hận chính mình, nhưng cũng cầm cái chìa khoá lúc trước nhét vào trước mặt , mà vừa mới nghe cũng mới nhớ tới mình còn có cái chỗ ở đó nha.

      "Hừ, muốn tôi , chừng lúc tôi rồi lại đau lòng. Vậy có muốn tôi làm món gì cho ăn , tôi cho biết tại tài nấu nướng của tôi tiến bộ rất nhiều rồi đó."

      tận lực dùng giọng nhàng chuyện với , ra vẫn còn có chút ít quan tâm đến .

      "Mấy lần trước có phải đều là làm thức ăn hay , món ăn có lúc quá ngọt có lúc quá mặn, vậy tối nay tôi chờ xem biểu của ."

      Ba ngày, còn có thể ở cùng ba ngày, với lại là đàn ông cũng nên dễ giận như vậy. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện từng mang thai con của , rồi lại làm giải phẫu sinh non trong lòng của vẫn rất thoải mái, sau đó đưa lưng về phía rồi tới trước bàn làm việc làm bộ như công việc rất bận rộn.

      Còn mỉm cười rời khỏi phòng làm việc của , lúc ngồi lên xe taxi rời khỏi công ty của mới gọi điện thoại lại cho Vũ Tình.

      cho ấy biết, chỉ có thể ở trong vòng ba ngày mới tìm được phần tài liệu kia, nếu cũng giúp ấy được nên Vũ Tình đồng ý đợi ba ngày.

      *

      "Tài liệu đâu rồi, ở đâu, phải tối nay giao cho chúng tôi sao, thế nào lại để hai tay trống tới?"

      Người đàn ông nắm tóc Vũ Tình rồi hung hăng đẩy đầu đập vào tường, trán của toé máu ra, sau đó đầu óc lập tức bị trận nhức đầu choáng váng.

      "Ba, ba ngày sau tôi nhất định mang tài liệu đến, xin hãy tin tôi lần nữa, lần này tôi tuyệt đối dám lừa các người."

      ra mới đầu Vũ Tình đều lấy mấy hạng mục đưa cho bọn vì trong lòng còn chưa thực muốn phải phản bội Tần Trác Luân.

      "Mẹ kiếp, lại ba ngày, biết bao nhiêu lần ba ngày , mấy người tiến lên hành hạ ta đến chết mới thôi cho tôi, còn muốn sống sót ba ngày sau lập tức cầm phần tài liệu kia đến cho chúng tôi."

      Người đàn ông ra lệnh tiếng, tiếp đó mấy tên đàn ông to lớn vạm vỡ và vài người đàn ông da đen xấu xí tiến lên kéo Vũ Tình nằm sàn nhà, tất cả đều thò tay xé nát quần áo của rồi lần lượt cường bạo . . . . . .

      Vũ Tình kéo lê thân thể đau đớn trở lại khách sạn, ngồi trong bồn tắm, lần lại lần tắm rửa kỳ cọ thân thể của mình.

      Vốn cuộc đời trôi qua cũng rất may mắn, vừa là người tình vừa và thư ký của tổng giám đốc, lại có công việc tốt với mức lương hậu đãi làm cho người ta hâm mộ, lúc nào trở thành như bây giờ, bởi vì lòng tham muốn lấy được lòng của Tần Trác Luân, muốn chiếm được cả con người của cho nên tại mới có thể diễn biến thành kết cục như vậy.

      Nước mắt ngừng rơi xuống từ hai mắt của , rửa sạch mặt của , lòng của , nhưng cũng còn đường có thể lui.

      Bây giờ chỉ hi vọng Tô Thiển Hạ giúp lấy trộm được phần tài liệu kia, sau đó có thể hoàn toàn kết thúc cuộc sống như địa ngục này.

      Bởi chán ghét chính bản thân và cả thân thể của mình, thân thể này từng là niềm kiêu ngạo của riêng , nhưng hôm nay lại bị vô số đàn ông giày xéo, hận, cảm thấy bản thân mình bẩn. . . . . .

      cứ ngồi trong phòng tắm khóc rống thất thanh, bầu trời ngoài cửa sổ chợt tối dần , thời tiết vẫn luôn khó đoán như vậy, cũng giống như tâm tình của con người ta cũng có lúc tốt lúc xấu giống như thời tiết vậy.

      *

      CHƯƠNG 55: PHỤ TÁ THẦN BÍ

      Thiển Hạ cầm chìa khoá Tần Trác Luân đưa cho rồi trở lại căn nhà đối diện nhà của mình kia, cũng chính là nhà của .

      Mở cửa phòng vào, chỉ mới rời hơn hai tháng mà giống như trôi qua cả thế kỷ vậy, nhớ lại ngày đó còn len lén bò vào gian phòng này nữa chứ..

      Nghĩ đến tình cảnh lúc đó, mọi chuyện giống như cứ như mới vừa xảy ra ngày hôm qua thôi.

      nghe đến chuyện làm thức ăn, ra là ăn, mà khi đó tài nấu nướng của còn rất kém cỏi.

      Nhưng ngờ lại có thể ăn được, dễ dàng, nếu đổi lại là nhất định ăn.

      Nghĩ vậy khoé miệng của tự chủ được giơ lên, tâm tình cũng nhõm khoái trá hơn đôi chút.

      Sau đó bắt đầu dọn dẹp lại phòng ốc, tốn hơn hai giờ cuối cùng cũng sửa sang lại tươm tất, nhìn tình trạng phòng ốc bây giờ làm cho người ta cảm thấy hai mắt tỏa sáng, với lại là tự thân động thủ sửa sang lại phòng ốc, dĩ nhiên khiến phòng ốc trở nên sáng ngời rồi.

      ngồi ghế ở ngoài ban công, hô hấp nhàng nghe gió thổi tới, thích nhất cảm giác ở chỗ này là vậy, còn bởi vì buổi tối muốn tới nữa..

      Ba ngày, nhiều nhất chỉ có ba ngày, sau đó phải rời , như vậy nhất định phải quý trọng tốt cơ hội chung sống với trong ba ngày này, cho dù kiểu đàn ông hoàn mỹ, nhưng lại rất khó đoán được tâm ý của nên cũng rất khó nắm bắt hết được.

      Gió cũng là dạng vật chất khó có thể nắm lấy, thế nhưng so với gió còn mờ ảo hơn, còn khó nắm lấy hơn, vì vậy cảm thấy rất giống mây trời, là loại đàn ông vừa gần vừa xa.

      Có thể ở bên cạnh ba ngày, tin tưởng cũng làm thương tổn đến mình.

      Nhưng phải thừa cơ hội trong ba ngày này tìm được chìa khoá két sắt kia của , tin tưởng phần kế hoạch kia nhất định cũng ở trong két sắt đó.

      *

      Phòng làm việc tổng giám đốc

      Tần Trác Luân lại cách nào chuyên tâm vào công việc.

      Sau khi Thiển Hạ toàn bộ đầu óc của đều lên bóng dáng của .

      ấy, vì sao lại xuất trước mặt mình, phải tránh mình giống như tránh dã thú sao, thế nhưng tại lại chủ động xuất trước mặt của mình?

      Trong này nhất định có cái gì đó kì lạ, nhưng chuyện kì lạ ở chỗ nào, là nguyên nhân gì lại khiến chủ động xuất , chủ động đưa chính mình trở lại bên người , ba ngày, ba ngày sau lấy được câu trả lời rồi.

      mơ hồ cảm thấy có chuyện gì đó sắp sửa xảy ra.

      "Lôi, cậu vào đây chút, tôi có chuyện muốn với cậu."

      dùng điện thoại nội bộ gọi phụ tá mình tín nhiệm nhất, đối phương cũng là giám đốc bộ phận quảng cáo, là hộ vệ của , cũng là phụ tá đặc biệt làm việc cho , mà mặt ngoài thân phận chính là giám đốc quảng cáo.

      "Tổng giám đốc, có gì phân phó mời ."

      Lôi, là người có dung mạo rất văn nhã tuấn tú, đồng thời cũng là người đàn ông rất nho nhã ôn nhu, mặt còn mang đôi mắt kiếng rất lớn, làm cho người khác thể nào thấy được ánh mắt của là sắc thái gì, cũng cách nào đoán được tâm tư của .

      Thân thể cao 1m84, vóc người thuộc dạng gầy, giống như có chút gió thổi qua cũng đẩy ngã người thư sinh gầy yếu này. Nhưng vẫn là hộ vệ của Tần Trác Luân, vì vậy nhìn con người thể đoán qua tướng mạo được.

      "Tô Thiển Hạ mới qua đây, cậu cảm thấy mục đích ấy tới tìm tôi là gì? Lần trước cậu Vũ Tình có chút kì lạ, như vậy những chuyện này cậu cảm thấy nên xử lý như thế nào mới thỏa đáng đây?"

      Người Tần Trác Luân tin tưởng nhất là Lôi, đương nhiên cũng thương lượng chuyện này với Lôi.

      "Tổng giám đốc, có phải dù tôi xử lý như thế nào, ngài cũng dị nghị đúng ? Nếu là như vậy, xin ngài cũng đừng hỏi nhiều, cứ yên tâm để cho tôi xử lý, xin hỏi Tô tiểu thư muốn nán lại bao lâu? Mặc kệ ấy nán lại bao lâu, ngài cũng cứ theo lệ thường làm, cùng bình thường có khác biệt gì."

      Lôi từ trước đến giờ chuyện nhiều, lần này ngược lại cậu ta lại đến vài câu rồi.

      Điều này làm cho Tần Trác Luân có kinh ngạc nho sao kìm nén được.

      " ấy ở lại đây ba ngày. OK, có cậu xử lý tôi yên tâm rồi, như vậy mọi chuyện giao cho cậu vậy."

      Tần Trác Luân cũng hỏi nhiều, vì yên tâm giao mọi việc cho Lôi xử lý.

      "Tổng giám đốc, vậy tôi ra ngoài trước."

      Tiếng trầm thấp hấp dẫn, khiến người ta tò mò, biết với người đàn ông tuấn tú trắng trẻo như vậy người cất giấu bí mật như thế nào đây?

      ***

      Buổi tối, Tần Trác Luân theo thường ngày tan việc về nhà, lần này về nhà là căn nhà mình thuê.

      Nhà?

      Từ này tốt đẹp dường nào, cũng ấm áp cỡ nào.

      Vậy mà từ trước đến giờ đều chú ý cái chữ này, nhưng hôm nay, vừa tan tầm trở về lập tức phát phòng ốc giống như rực rỡ hẳn lên, nghĩ đến việc chắc chắn là Tô Thiển Hạ thu dọn phòng ốc làm tổng vệ sinh lượt, còn ngửi thấy mùi thơm của thức ăn từ phòng bếp nhàng bay tới, thực rất thơm.

      Để cho dạ dày từ trước đến giờ bao giờ ăn kiêng cũng bắt đầu bị dụ dỗ muốn ngấu nghiến ăn phen rồi.

      cởi cà vạt ra, rồi cởi áo khoác xuống, vốn định trực tiếp qua phòng khách vào, thế mà Tô Thiển Hạ rất nhanh từ phòng bếp ra ngoài, ngăn trở bước chân về phía trước.

      "Ngừng, mau dừng lại, phải đổi dép mới có thể vào, hôm nay tôi lau năm lần sàn nhà mới sạch , đến cùng bao lâu có trở lại nơi này ở vậy, làm thêm giờ cũng trở lại sao, mà thay giầy xong phải rửa tay, sau đó đừng quên tới dùng cơm, tôi cho nếm thử chút tài nấu nướng của tôi, mấy tháng nay cũng phải uổng phí, tôi làm rất nhiều món ăn ngon đấy."

      Tô Thiển Hạ hỉ hả xong, mắt đẹp chớp chớp nhìn cái rồi mới hát líu lo trở về phòng bếp, đây còn chưa tính là phóng sức quyến rũ quyến rũ hay sao?

      Chỉ là eo mặc tạp dề, trong tay còn cầm cái xẻng, ừ, dáng vẻ này rất giống bà chủ gia đình.

      dĩ nhiên lại rất thích nhìn ăn mặc như vậy.

      Tần Trác Luân theo bản năng lắc đầu cái, nghe lời rồi đến kệ giày trong góc, đổi lại dép xong còn ngoan ngoãn đặt đôi giày cởi ra lên kệ, lại bước qua phòng khách vào phòng bếp rửa tay, sau khi vào phòng bếp còn khỏi ở trong lòng tự hỏi: tại sao mình lại nghe lời ấy như vậy làm gì?

      *

      CHƯƠNG 56: QUAN TÂM

      "A a, há mồm ra, đúng rồi, nếm thử món này chút xem có ngon , hì hì."

      Trong lòng Tần Trác Luân thầm tự hỏi tại sao mình lại nghe lời Tô Thiển Hạ như vậy, nhưng rốt cuộc vẫn tìm được đáp án. Sau khi vào phòng bếp, Thiển Hạ chạy ngay tới kéo cái ghế để ngồi xuống, thức ăn cũng dọn lên bàn, mà trước mặt cũng đặt sẵn bát cơm, kể cả muỗng và đôi đũa cũng để sẵn sàng bên cạnh.

      Tay phải của cầm đôi đũa, nhìn đến đĩa đậu -ve xào thịt bò, thoạt nhìn cũng đầy đủ sắc hương, cũng biết mùi vị có ngon hay , tiếp sau nhìn gắp đậu đưa đến bên miệng của mình, cả người cũng nhoài qua phía bên kia cái bàn, cùi chỏ tay trái đặt mặt bàn, vì nửa nghiêng thân thể qua muốn đút cho ăn nên từ góc độ ngồi vừa vặn có thể nhìn ràng từng đường cong mềm mại bên dưới cổ áo của .

      "Ánh mắt nhìn đâu rồi, tôi chỉ muốn cho thử món ăn, phải để cho nhìn tôi, mau há mồm ra ăn hết, nhìn thấy tôi khổ cực chế biến lâu như vậy sao."

      nhận thấy tầm mắt của rơi xuống chỗ cổ áo của mình, gò má cũng đỏ hồng lên, nhịp tim cũng đập nhanh vài nhịp nhưng cố ý đề cao giọng của mình để dời chú ý của .

      "Khụ khụ, phải tôi cố ý, tôi ăn."

      cố ý tằng hắng cái để che giấu bối rối của mình, phải là cố ý, sau đó rất ngoan ngoãn há miệng ra ăn gắp đậu -ve xào thịt bò kia.

      Nhưng sau khi ăn vào miệng mới phát , quả thực là siêu cấp cay. phải là cố ý chứ, cố ý nấu món này cay như vậy?

      dùng ánh mắt thể tưởng tượng nổi nhìn , vừa giống như tìm kiếm lý do tại sao vừa giống như muốn châm chước bỏ qua, làm cho người khác đoán được rốt cuộc ánh mắt nhìn là mục đích gì.

      "Tôi cũng phải cố ý, tại vì tôi cũng biết là thể ăn cay, xác định thể ăn cay, vậy để tôi thử chút."

      Thiển Hạ cố nén cười, ha ha, ra chính là cố ý, thế sao, hì hì.

      Dù sao hôm nay nấu ngoại trừ món canh ra mỗi món ăn còn lại cũng đặc biệt thêm rất nhiều hạt tiêu, ha ha, còn có bột tiêu, đợi chút, cả hủ lớn xa tế cay cũng bỏ vào.

      "Vậy sao, nước đâu rồi, cho tôi ly nước."

      phải cay bình thường mà, mắt nhìn thức ăn bàn, các món ăn lại thơm như vậy, nhưng mỗi món ăn cũng nêm thêm rất nhiều hạt tiêu như vậy, dù cho đẹp mắt đẹp mắt nhưng nếu phải ăn vào có phải có chút quá mức hay đây?

      hoài nghi chính mình có thể nuốt xuống được hay ?

      "Tôi cảm thấy rất hoàn hảo rồi, là đàn ông, phải phụ trách ăn hai phần, còn tôi phụ trách ăn phần, sau đó đến món canh hai người chúng ta mỗi người nửa, bây giờ bắt đầu động đũa , thể ăn đó, nếu như chúng ta lãng phí chút nào cũng rất có lỗi với những người nông dân khổ cực trồng trọt chúng nha."

      Tô Thiển Hạ nếm thử miếng, dĩ nhiên có thể tiếp nhận được... vì sao có thể tiếp nhận ư?

      Hì hì, bình thường chỉ thích ăn cay, tại lại mang thai nên so với trước kia càng thích ăn cay hơn, mà càng cay càng tốt.

      tại lại có người chịu ăn mấy món cay này với , cảm giác tốt, hơn nữa người đó còn là cha của bảo bảo.

      cùng ăn cơm với nàng, tuy chỉ có ba ngày, nhưng cũng rất vui mừng.

      "Nhìn giống như rất vui vẻ, là bởi vì chơi tôi vui sao?"

      nghĩ chính là muốn chỉnh , nếu nấu những món cay như vậy, nhưng nhìn thấy tươi cười vui vẻ như thế, trong lòng lại đành lòng, được rồi, là đàn ông, cứ liều mình ăn những món siêu cấp cay này với người phụ nữ bé này cũng chẳng sao.

      Sau bữa cơm chiều

      "Tôi muốn xem kênh này, mà xem nhiều tivi cũng tốt đâu, mà làm sao cứ xem mỗi cái kênh này vậy, hay lắm đâu, tất cả đều là tin tức, chút cũng có gì hay."

      Tô Thiển Hạ giơ cái miệng nhắn vểnh lên rồi lớn, trong ngực ôm gối, ngồi ở ghế sa lon, tay phải của còn cầm cây tăm, bàn nước trước mặt còn bày hai đĩa trái cây, cũng chính là món trái cây tráng miệng sau bữa ăn.

      "Đây là nhà tôi, tôi quyết định, nếu vui có thể trở về căn nhà đối diện của , dù sao cũng gần như vậy."

      vốn cũng muốn giành xem TV với , chỉ là nhìn làm động tác bỉu môi, nên vô ý muốn mà biến thành cố ý, chỉ là kênh muốn xem đều là phim truyền hình khiến buồn bực, phim truyền hình có gì mới lại mà xem chứ? Mà lại chăm chú xem giống như nó rất hấp dẫn vậy.

      "Tôi chỉ muốn sống ở chỗ này, thế nào, muốn đuổi tôi sao, tôi , tốt nhất là tôi về phòng xem, dù sao phòng ngủ của cũng có gắn tivi đẹp hơn, ràng hơn cái tivi này. Hừ."

      Thiển Hạ xong lập tức mang dép bước lên lầu về phía phòng ngủ của , lỗ mũi khẽ hừ hừ, đồng thời cũng vểnh vểnh cái mông mới , nhìn động tác lúc tức giận khiến Tần Trác Luân rất buồn cười. . . . . .

      *
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 57: LẤY TRỘM

      Thiển Hạ lên phòng ngủ lầu nhưng cũng mở ti vi.

      nằm dựa vào đầu giường, nhìn toàn bộ gian phòng, mặc dù cũng có đoạn thời gian có trở lại nơi này, tuy nhiên đây vẫn là chỗ ở của .

      nhớ mùi của , ôm lấy cái gối đầu rồi nhắm mắt lại cẩn thận ngửi tư vị của nó, trừ mùi vị thơm mát của ánh mặt trời bên ngoài, còn có mùi vị nhàn nhạt giống như mùi của riêng vậy.

      " làm gì, ưa thích gối đầu của tôi như vậy? Vừa ôm vừa hôn, có phải nghĩ tới tôi hay , nghĩ tới lời của tôi, trong khi bản thân tôi lại ở chỗ này, phải lấy gối đầu biến thành là tôi chứ?"

      Tần Trác Luân bước lên lầu, thấy trong ngực ôm gối đầu của mình, đồng thời cũng thân cận với gối đầu của mình như vậy, khiến cũng có chút ghen tỵ với nó rồi.

      "Người nào , ai là tôi nhớ lắm, tôi chỉ là nhớ nhung cái gối đầu thôi, đúng, chính là nhớ nhung gối đầu, thế nào, được sao?"

      thầm le lưỡi cái, mồ hôi lạnh cũng muốn xuống, thế nào lại lên tới rồi, còn tưởng rằng vẫn ở dưới lầu xem tin tức đấy.

      " là làm cho người khác đau lòng, tại thời gian vẫn còn sớm, tôi ngủ được, phải nghĩ tới tôi sao nhưng tôi nhớ ."

      Tần Trác Luân cũng lên giường nằm bên cạnh , vừa dứt lời cánh tay dài của duỗi cái, kéo về phía khiến lập tức nhào cả người và gối té vào trong ngực .

      " làm gì thế, buồn cười quá , nếu nghĩ tới tôi vậy bên cạnh như thế nào lại có nhiều phụ nữ như vậy, ví như ngày đó ở trong phòng làm việc của tại sao lại xuất người phụ nữ kia?"

      Thời điểm đó rất đau lòng nên mới rời , cũng chính là vì thấy được màn thân thiết giữa và người phụ nữ kia.

      Mà chuyện này dù làm thế nào cũng quên được, giống như hiên tại lại nhớ đến. Nghĩ có chút ê ẩm.

      " ngồi ở đây ghen? người phụ nữ kia? A, tôi hiểu rồi, những gì thấy đều là giả, tôi và ta cũng hề xảy ra quan hệ."

      Tần Trác Luân hơi suy nghĩ chút, biết tới ai, mà cùng người phụ nữ kia xảy ra quan hệ gì, được vậy cũng phải cám ơn Tô Thiển Hạ, nếu phải là trong lúc mông lung cảm giác giống như là gặp được , muốn nắm chắc tay của cũng ngăn cản được loại chuyện kia xảy ra.

      "Ghen, mới có đâu, tôi điên rồi sao mà ghen với ta, với lại cũng phải là người của tôi, mà có xảy ra cái gì, ràng tôi nhìn thấy ở trong phòng hai người vừa ôm ấp vừa hôn môi với nhau đó thôi."

      Trong lòng Thiển Hạ tự với chính mình đừng nên chuyện này nữa, nhưng chính là khống chế được mình.

      "Còn phải ghen, dáng vẻ bây giờ của hiển nhiên là ghen, tin có thể soi gương xem."

      xấu xa kéo đến trước gương, bên giường có chiếc gương rất to khiến chỉ biết nhắm mắt lại chứ dám nhìn.

      Nếu nhìn đồng nghĩa với việc thừa nhận là mình ghen rồi.

      "Hôm nay làm nhiều việc rồi, nhà cửa cũng đều là đến dọn dẹp, có muốn phần thưởng gì hay ?"

      Tần Trác Luân hôn hít cái trán của , biết mới vừa làm giải phẫu sinh non xong bao lâu, vì vậy cho dù muốn cùng làm chuyện thân mật cá nước biết đây cũng phải là thời điểm thích hợp.

      Nếu như biết Thiển Hạ căn bản làm giải phẫu sinh non, mà chỉ là lừa biết có phản ứng gì đây?

      "Tôi mệt mỏi, phần thưởng chính là trong ba ngày này phải cho phép tôi đến công ty làm với ."

      Thiển Hạ nhân cơ hội mở miệng chuyện, chỉ cần chịu cho cùng đến công ty làm với cũng có cơ hội trộm được phần kế hoạch kia rồi.

      "Có thể, chỉ muốn cái này?"

      cầu của khỏi quá đơn giản , Tần Trác Luân nhướng cao đôi mày rậm, vì biết còn có mục đích khác nên trong lời của cũng là có thâm ý khác.

      "Đúng vậy, tôi buồn ngủ quá, ngủ ngon."

      Thiển Hạ khép hai mắt, tay che miệng giả vờ ngáp mấy cái xong nhắm mắt lại ngủ.

      "Mới hơn tám giờ tối, ngủ được, được rồi, vậy ngủ ."

      vẫn duy trì tư thế ngủ, mà cũng rất ưa thích tư thế ngủ này của , bởi vì vẫn còn ở trong ngực của , chỉ là hơi chướng mắt với cái gối, thấy vui nên lập tức lấy cái gối từ trong ngực ra, như vậy mới có thể ôm trọn thân thể mềm mại của , sau đó cũng nhắm mắt lại ngủ.

      Đến nửa đêm, chỉ thiếu chút xíu là Thiển Hạ ngủ thiếp . Mãi mới chờ đến lúc Tần Trác Luân ngủ, mới có cơ hội tìm chìa khoá két sắt.

      "Haizzz, rốt cuộc là chìa nào đây, cả chùm chìa khoá thế này, lúc này lại xuất biết cái chìa khóa ở nơi nào, hôm nào đưa cả chùm phá hủy hết."

      giận dỗi nhìn về phía chùm chìa khoá rồi giọng ra.

      "Thiển Hạ, ở đây tìm cái gì, là muốn uống nước sao?"

      Đèn trong phòng chợt sáng, Tần Trác Luân bước xuống giường tới trước mặt Tô Thiển Hạ, thái độ của sâu lường được khiến thể nào đoán được suy nghĩ của , chẳng lẽ là bị phát rồi?

      "Đúng, đúng rồi, là tôi muốn uống nước, nhưng cẩn thận đạp phải đinh sắt, tôi chính là muốn rót nước."

      Thiển Hạ vội ngồi xuống ghế sa lon bên cạnh, vừa xoay chân kiểm tra xem có phải chân sưng lên hay .

      " sao? Vậy đừng động đậy, để tôi rót nước cho ."

      Tần Trác Luân nhìn thấy bàn bên cạnh còn có chuỗi chìa khoá cái của công ty , sau khi nghĩ chút chợt hiểu mục đích lần này tới tìm là gì, chắc chắn có liên quan đến chuỗi chìa khoá phòng làm việc của .

      Mặt cũng biến sắc, còn giúp tìm cái cớ hoàn mỹ, tiếp đó thẳng xuống lầu rót nước, vốn là trong phòng cũng có nước, nhưng mà cố ý xuống lầu dưới rót nước, cũng là cung cấp cơ hội tốt cho lấy được chìa khoá của , vì muốn xem trong lòng Tô Thiển Hạ có bí mật như thế nào?

      "A, cám ơn ."

      Thiển Hạ cám ơn, sau khi nhìn thấy xuống lầu mới thầm vỗ ngực, trong lòng thầm hô đúng là nguy hiểm .

      Ôi, đúng là nó đây rồi, đó là cái chìa khóa, so với chìa khoá nhà hoàn toàn bất đồng, chẳng lẽ đó chính là chìa khoá két sắt công tu sao?

      *

      CHƯƠNG 58: LẦN ĐẦU TIÊN

      Thiển Hạ nhìn chuỗi chìa khoá, suy đoán có phải là chìa khoá công ty của hay , nếu là chìa khoá công ty trong đó nhất định có chìa khoá của két sắt kia.

      Trong lòng chợt do dự, có phải lấy chuỗi chìa khoá kia hay , mà lấy chìa khoá xong giấu ở nơi nào mới được?

      xuống lầu rót nước cho mình, còn thực phải làm như vậy sao?

      Kỳ , từ lúc hai người quen biết cho đến nay, cũng chưa hề làm việc gì khiến tức giận, cũng hề gây ra chuyện gì thể tha thứ được.

      Nhiều lắm chỉ là lần trước đến văn phòng thấy thân thiết với người phụ nữ, mà cũng việc kia là giả, vậy nên tin tưởng ?

      Hẳn việc đúng là như vậy, nên ra cũng là người đàn ông rất tốt.

      Ngoại hình xuất sắc, năng lực làm việc cũng rất tốt, nếu thể duy trì kinh doanh công ty tốt đến như vậy.

      Về mặt tính tình có đôi khi dịu dàng, có đôi khi lạnh lùng, có đôi khi cực kỳ thâm trầm, có đôi khi còn có điểm chăm sóc kỹ lưỡng, chính là người đàn ông cực kỳ hoàn mỹ rồi.

      Nghĩ như vậy, phải lấy chìa khoá của để trộm phần kế hoạch kia hay , nhưng mà Vũ Tình , phần kế hoạch kia có chỗ sai sót, nếu ăn trộm Vũ Tình mất vị trí công tác kia, như thế cả nhà Vũ Tình cũng suy sụp ngay lập tức.

      Thời gian, phải tranh thủ thời gian, tuy trong lòng có do dự, đúng là lựa chọn khó khăn, nhưng mặc kệ, tin tưởng nếu có phần kế hoạch này cũng có gì tổn hại lớn đến công ty của Tần Trác Luân.

      Mà công ty của Tần Trác Luân tuy chút tổn thất , nhưng lại cứu được cả nhà của Vũ Tình, cho nên cái chìa khoá này nhất định phải trộm .

      Dưới lầu, Tần Trác Luân cố ý rót nước chậm rồi từ từ lên lầu, tại trong lòng cũng nghĩ đến chuyện.

      Thiển Hạ muốn ở bên cạnh sao?

      Bất kể nguyên nhân lần này Thiển Hạ đến tìm là cái gì, khẳng định là có quan hệ với đều những việc gần đây, là người nào có thể khiến cho Thiển Hạ để tâm như vậy, lại dám đặc biệt tới gần ?

      Tốt lắm, vậy để cho trộm .

      Ví như đây là lựa chọn của , vậy tôn trọng , nhưng cũng chỉ có lần này thôi.

      nhắm chặt mắt, lúc mở to mắt có quyết định.

      Lúc lên cầu thang, cố ý tạo ra tiếng động để cho Thiển Hạ ngồi lầu nghe thấy được, Thiển Hạ nghe dưới lầu truyền đến tiếng bước chân, lập tức nắm chặt chuỗi chìa khoá kia, nhìn túi sách của mình, lại nhìn qua cửa sổ thấy có cái bồn hoa, suy nghĩ vẫn là nên giấu chuỗi chìa khóa kia ở bồn hoa hợp lý hơn.

      Lấy việc Tần Trác Luân vốn thông minh lanh lợi mà suy nghĩ, chắc cũng phát cái chìa khoá như thế nằm ở bồn hoa đâu.

      "Nước đến đây, uống nước . Tôi mới vừa ở dưới lầu nấu nước sôi nên thời gian có hơi chậm, lại đợi nguội mới bưng lên. uống nước xong hãy nghỉ ngơi tốt."

      Tần Trác Luân cầm ly nước đưa cho Thiển Hạ, lúc cầm ly nước ngón tay có phần hơi run run, cũng chứng minh trong lòng vẫn rất khẩn trương.

      Bàn tay to của vò rối mái tóc dài của , lúc thấy uống nước xong khoé mắt quét tới chỗ để chìa khoá, quả nhiên, Thiển Hạ giấu chuỗi chìa khoá kia.

      Ngày mai, nhất định màn diễn xuất đặc sắc chờ xem rồi.

      Sáng sớm, vài chú chim đậu cành vui vẻ hát vang, vài chú khác lại bay tới bay lui, từ cành này bay đến cành kia, giống như giải trí vậy.

      "Tần Trác Luân, đến ăn bữa sáng, tôi chỉ nấu đơn giản hai món và nấu chút cháo thôi."

      Thiển Hạ làm xong bữa sáng lên lầu gọi Tần Trác Luân xuống ăn bữa sáng.

      "Được, tôi lập tức đến. người phụ nữ rất ngoan ngoãn, về sau người nào cưới được chắc chắn người đàn ông rất may mắn."

      Tần Trác Luân tắm rửa xong bước ra ngoài, tóc đầu vẫn còn ướt nước chưa được lau khô cẩn thận.

      Trong tay của cầm khăn mặt, bên hông chỉ bọc bằng cái khăn tắm.

      "Là sao, chỉ là có lẽ thôi, nhanh mặc quần áo tử tế rồi xuống ăn bữa sáng, phải còn phải làm sao."

      Đối mặt với ánh mắt thâm thúy tĩnh lặng của , thậm chí có chút chột dạ dám nhìn thẳng nên khoé mắt rơi xuống bộ ngực trần trụi của , lúc đó mặt càng thêm đỏ bừng, mà dáng người của vừa rắn chắc vừa to lớn rất mê người.

      xoay người nhanh chóng xuống lầu, dám liếc nhiều thêm cái, sợ chính mình bị mê hoặc.

      Tần Trác Luân có thói quen tắm rửa vào sáng sớm, thấy được mặt mình có chút đỏ lên, thiếu chút nữa dời tầm mắt ra được, nhưng lại xuống lầu mất rồi.

      nhanh chóng mặc quần áo, lúc xuống lầu cũng mặc chỉnh tề rồi.

      "Rất thơm, nhìn món điểm tâm rất ngon. cũng ngồi xuống ăn , đứng ngốc ở nơi đó làm cái gì."

      Tần Trác Luân ngồi vào ghế ở trước bàn ăn, mà Thiển Hạ lại cứ đứng ở ghế bên cạnh nhìn rồi ngẩn người.

      giống như chưa từng ở buổi sáng tỉnh lại nhìn thấy , cũng có đứng bên bàn ăn nhìn bộ dáng tắm rửa xong mặc quần áo tử tế rồi tới dùng cơm, bỗng nhiên cảm thấy ra so với trong ấn tượng của vẫn rất tuấn tú đẹp trai bức người.

      "A, , mới vừa gì đó?"

      Bờ môi của giật giật, giống như là chuyện với vậy, đúng là nghe lời của như thế nào, vậy tới cùng là vừa mới gì đây?

      Trong lòng dâng lên hồi ảo não thôi, như thế nào lại bị sắc đẹp của hấp dẫn rồi, Tô Thiển Hạ, đừng quên chính mình tới đây là để trộm bản kế hoạch kia, phải tới chuyện đương với ta.

      ngầm nhắc nhở chính mình phải hiểu chính mình làm cái gì.

      "Tôi đừng đứng ngốc ở đó, ngồi xuống cùng tôi ăn bữa sáng, cũng là do làm cho tôi ăn, chẳng lẽ tôi so với bữa sáng càng hấp dẫn hơn, ví như là như thế tôi cũng ngại để cho hưởng dụng."

      Tần Trác Luân lại bắt đầu dùng loại hàm ý này làm cho tim đập rộn lên, tiếng khiêu khích , hưởng dụng cái rắm, chính là cố ý.

      "Mới, mới có, ai vậy, tôi mới cảm thấy có cái gì hấp dẫn hơn, đừng tự dán vàng lên mặt mình, ràng là nhìn lén tôi, nếu làm sao biết là tôi nhìn , mau ăn sáng , cho phép nhìn nữa."

      xong cúi đầu, sau đó bưng bát cháo lên ăn, các món đồ ăn khác cũng đụng, dùng việc ăn cháo để che dấu tâm tình bị trêu chọc mà ngứa ngáy, cứ nghĩ ngợi miên man...
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 59 : LẦN ĐẦU TIÊN (2)

      "Thiển Hạ, tôi làm, có phải nên bày tỏ chút gì hay ?"

      Tần Trác Luân cứ đứng ở cửa mà chịu ra , giầy cũng xong, cặp công văn cũng cầm, vậy mà lại còn thần thần bí bí như vậy, rốt cuộc là muốn Thiển Hạ bày tỏ chút gì?

      Bày tỏ chút gì, muốn bày tỏ là cái gì?

      " hiểu, phải phải làm sao, tôi phải bày tỏ cái gì? Uhm, lái xe cẩn thận chút. Buổi tối trở về ăn cơm sớm chút, tôi ở nhà chờ ."

      Thiển Hạ nghĩ nghĩ, chỉ nghĩ tới hai khả năng đó thôi, vì thế tươi cười híp mắt kèm theo vẻ ôn nhu ngọt ngào , mà bộ dáng cười tít mắt rất đáng , đây cũng là lần đầu tiên Tần Trác Luân nhìn thấy mặt dáng vẻ đáng như vậy, nhưng sau đó lại lắc đầu.

      " phải, những thứ này đều là thứ yếu, cảm thấy bây giờ tôi và giống như cái gì?"

      Tần Trác Luân lập tức khoa tay múa chân phen với Thiển Hạ, kỳ ý tứ của chính là bọn họ nên giống như vợ chồng vậy.

      "Cái gì, có việc gì muốn cứ việc thẳng, gần đây làm sao vậy, đừng nghĩ rằng tôi là cái kia trong bụng nha, dù sao cứ dùng sai từ là được rồi, tôi muốn làm thai, phải, ý tôi muốn là tôi là thục nữ, muốn cái từ kia."

      Thiển Hạ buồn bực, tới cùng muốn chỉ là cái gì, gần đây lại làm sao vậy, hiểu, hiểu.

      Bất quá lúc đó cũng nguy hiểm , vừa thiếu chút nữa ra việc bản thân phải dưỡng thai, bởi vậy chính mình là cái gì kia trong bụng , cũng may dừng đúng lúc định , còn phải chung sống với mấy ngày nữa, nhất định phải bảo vệ cho phép chính mình làm lộ chuyện trước, cũng thể để cho phát chính mình mang thai, vạn nhất tranh bảo bảo với phải làm sao bây giờ, chỉ nghĩ thôi muốn mình độc chiếm bảo bảo rồi.

      " là thục nữ, tại chính là thục nữ, được rồi, tôi đây thẳng, có phải nên cho tôi nụ hôn ."

      Ài, cái này đúng là làm cho Tần Trác Luân có chút xấu hổ, đường đường cũng là người đàn ông vậy mà lại muốn phụ nữ chủ động tặng nụ hôn tạm biệt, tuy buổi tối lại gặp mặt, nhưng cũng rất muốn nếm thử chút cảm giác kích thích được phụ nữ tặng nụ hôn tạm biệt, biết cảm giác như thế nào nữa.

      Lúc trước gặp gỡ phụ nữ, chỉ cần vẫy tay, hoặc là cái gì cũng làm đối phương chủ động dính tới thương nhung nhớ, riêng Thiển Hạ lại khác biệt, cũng ám chỉ ràng như thế mà vẫn còn biết.

      Phải đợi nàng mới hiểu ý tứ của sao, chẳng lẽ chênh lệch rất lớn, là về tuổi tác sao?

      Nghe cách nhau ba tuổi khác nhau, vậy so với cách nhau mười tuổi, sai biệt lắm có bốn khác nhau thôi.

      Mà con số này làm cho cực kỳ thích, nghĩ nghĩ đến lông mày cũng cau lại.

      Bởi vậy nên cũng có chú ý tới lời của Thiển Hạ.

      "À, nụ hôn sao, cái kia, xác định?"

      Thiển Hạ nhớ lúc ban đầu mới quen , vì muốn trộm gen của để sinh Bảo Bảo, đúng là sử xuất các loại tuyệt kỹ rồi, haizz,...mặc dù có nhiều chỗ sứt sẹo, có lúc bò cửa sổ để trốn vào phòng của , có lúc lại nghĩ cách muốn hấp dẫn , cơ hồ bất kể điều gì có thể nghĩ ra đều làm, nhưng mà vẫn luôn luôn lạnh như băng, tại lại chủ động muốn tặng nụ hôn cho , này, hẳn phải là phát chính giấu chìa khóa ở trong bồn hoa chứ, sau đó cố ý muốn dùng chiêu tới chỉnh , nhất định phải kiềm chế, đừng để trúng bẫy của mới được.

      Thiển Hạ cẩn thận nhàng bước bước thành ba bước, chậm rãi về phía đứng, cái đầu vẫn cố gắng suy nghĩ đến rất nhiều loại giả thiết.

      Ha ha, tình rất đơn giản, đơn giản chỉ muốn tặng nụ hôn tạm biệt thôi, sau đó an tâm làm, tốt xấu gì cũng mắt nhắm mắt mở coi như hề biết gì với việc thiết kế để giấu cái chìa khoá của , như vậy cũng xem là khoan dung rộng lượng lắm rồi, bây giờ cũng chỉ là muốn nụ hôn tạm biệt cũng xem là quá phận .

      " quá chậm, nhanh lên, nếu tôi qua đó, bất quá nếu tôi mà qua đó mất cả buổi sáng lau dọn lại rồi."

      Tần Trác Luân nhìn thấy chậm như thế, trong lòng có chút mất hứng lập tức nhướng mày .

      ghé mắt nhìn sàn nhà, chính mình đổi giầy, nếu giẫm lên qua mà , chắc chắn Thiển Hạ phải lau lại vài lần mới xong.

      " cần, tôi nhanh là được, đừng có qua đây."

      Vừa nghe đến việc phải lau dọn thêm vài lần nữa, Thiển Hạ vội vàng nâng bước nhanh hơn, tại rất nhanh, bước lập tức đến, mới vừa qua lập tức hôn rất nhanh như chuồn chuồn lướt nước vào má phải của , chỉ cần là môi đụng cái là lập tức hoàn thành nụ hôn tạm biệt như rồi.

      "Cứ như vậy, này có phải hời hợt quá hay ?"

      Tần Trác Luân sờ sờ mặt mình, đây phải là lừa gạt sao, thế này mà tính là nụ hôn sao, được rồi, vẫn là đừng hy vọng gì vào , bằng chính tới tặng nụ hôn còn mau chóng thuận tiện hơn.

      ôm nhét vào trong ngực, tiếp đó đôi môi mỏng khiến người ta tâm hồn nhộn nhạo kia lập tức thân mật hôn lên cái miệng của .

      Thiển Hạ triệt để choáng váng, đương nhiên phải muốn ngất , chỉ là có phần há hốc mồm kinh ngạc, cảm giác được tim của mình đập thình thịch thình thịch, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy, mà bàn tay to của còn nhàng nắm eo của nàng, nụ hôn này của hề giống với những nụ hôn trong quá khứ khi môi triền miên cùng chỗ với môi , nhắm mắt lại, tận tình hưởng thụ nhảy múa theo nhịp điệu của ...

      Ngoài phòng, cơn gió nhàng thổi xuống lay động nụ hoa loa kèn, sắc trắng hoa loa kèn bay khắp bầu trời, mà những nụ hoa rực rỡ này nhìn đâu cũng thấy tao nhã!

      chú thỏ nhắn đáng , kèm theo loại ánh mắt trong vắt như ngọc thạch, chân thỏ gãi gãi lông tơ đôi tai, thập phần tò mò nhìn Thiển Hạ và Tần Trác Luân hôn môi, nỡ bước chân rời khỏi, đúng là bức tranh tuyệt đẹp rất thú vị....

      CHƯƠNG 60: TÔ THIỂN HẠ ĐẾN VĂN PHÒNG

      " nhanh làm , sắp bị muộn rồi, là ông chủ phải làm tấm gương tốt."

      Thiển Hạ cảm giác có cái gì đó nhìn chằm chằm mình, lại cảm giác mép váy của mình bị cái gì đó cắn cắn kéo xuống, đẩy Tần Trác Luân ra, cúi đầu nhìn xung quanh lập tức thấy được chú thỏ con vô cùng đáng .

      Hoá ra là do chú thỏ này dùng chân thỏ kéo mép váy của , lại còn dùng loại ánh mắt như hồng ngọc tò mò nhìn chằm chằm Thiển Hạ, con thỏ này giống như sợ người vậy, thực chọc người ta thích thú.

      Thiển Hạ khom lưng ôm chú thỏ lên, nghĩ muốn cho con thỏ tắm rửa chút.

      "Được, tôi làm, giữa trưa có muốn mang cơm trưa tới cho tôi ăn hay , tôi thích đồ ăn mua bên ngoài."

      Tần Trác Luân có chút đố kỵ với con thỏ kia, tại Thiển Hạ lại dùng ngón tay chải chuốt lông mao cho nó khiến con thỏ kia thoải mái nhắm mắt lại.

      "Được rồi, giữa trưa tôi qua gặp , nhanh làm, đường phải cẩn thận."

      Bây giờ trong lòng Thiển Hạ cảm thấy rất hứng thú với chú , vẫy vẫy tay rồi xoay người vào trong nhà.

      Tần Trác Luân lên xe lái , cố ý lái xe hơn mười mét rồi quay ngược trở lại.

      "Em thỏ ngoan, chị có chuyện ra ngoài trước, chị vừa mới cho em tắm rửa, em ngoan ngoãn ở lại nhà nha, chị sớm chút trở về ngay, nơi này có ít thức ăn để em ăn trước, lúc chị trở về mua ít cà rốt em thích ăn, ngoan ngoan nha..."

      Thiển Hạ cho con thỏ tắm rửa, cũng chuẩn bị ít thức ăn, sau đó tới bồn hoa lấy chuỗi chìa khoá của công ty Tần Trác Luân chuẩn bị xuất phát, trước lúc xuất phát còn ngồi xổm xuống trước mặt con thỏ, chuyện với con thỏ , cũng biết con thỏ có nghe biết hay .

      Thiển Hạ mở cửa ra ngoài, đến ven đường ngoắc ngoắc chiếc taxi tới công ty Tần Trác Luân.

      muốn lúc Tần Trác Luân tìm thấy chìa khoá công ty trở về nhà tìm, mà tại giờ đến công ty cũng vừa đúng thời gian hẹn với , muốn tận dụng khoảng thời gian này mở két sắt trong văn phòng của để lấy ra phần kế hoạch kia.

      Mà lúc này Tần Trác Luân trở về chỗ ở, đối với chuyện Thiển Hạ ra ngoài cũng ngoài ý muốn của , lập tức gọi điện thoại cho Lôi, vừa gọi điện thoại vừa vào thư phòng, đóng lại cửa thư phòng, đồng thời cũng giấu kín chuyện hai người bọn họ .

      *

      Thiển Hạ tới công ty Tần Trác Luân.

      "Tô tiểu thư sớm, tổng giám đốc chúng tôi mới ra ngoài, có muốn tôi gọi điện thoại thông báo cho tổng giám đốc đến tiếp ?"

      Lôi từ văn phòng của Tần Trác Luân ra, nhìn về phía Tô Thiển Hạ chào hỏi.

      " cần gọi điện thoại cho ấy, xin hỏi là?"

      Tô Thiển Hạ chưa thấy qua Lôi bao giờ, tự nhiên cũng biết thân phận của Lôi, biết Tần Trác Luân có người bạn tốt là Thượng Quan Kì, mà Thượng Quan Kì cũng có đôi mắt sắc bén mê người, bên cạnh ta vẫn luôn có người bảo hộ theo, gọi là Diêm Tử.

      Chính cũng có lần được ta cứu sau đó lại bị ta đưa đến chỗ của Tần Trác Luân.

      Nhưng còn người đàn ông này lại ra từ văn phòng của Tần Trác Luân, người ta cũng có khí chất vương giả giống như Tần Trác Luân vậy.

      Như vậy khẳng định đây cũng là người có khả năng quần đảo thiên hạ, tại sao lại ở trong công ty của Tần Trác Luân?

      Tô Thiển Hạ dù sao cũng là chủ quán bar có tiếng, cũng gặp qua ít người, nên khả năng nhìn người vẫn có phần lợi hại.

      tin tưởng người đàn ông này cũng phải người bình thường, chính cũng có điểm đề phòng ta.

      "Tôi gọi là Lôi, là tổng giám bộ phận quảng cáo của công ty, đây là danh thiếp của tôi, Tô tiểu thư, cần gọi điện thoại cho tổng giám đốc chúng tôi chứ?"

      Lôi đưa ra danh thiếp của mình, thủy chung vẫn mang theo cặp kính mắt kia, làm cho người ta nhìn thần thái dưới ánh mắt là gì, tự nhiên cũng đoán ra tâm tư của ta.

      "Lôi, bản thân tôi vào chờ ấy là được rồi, quấy rầy công tác, nếu tôi cảm thấy mình trở thành trách nhiệm của các mất."

      Tô Thiển Hạ khéo léo từ chối cách gọi điện thoại của Lôi, đồng thời cũng cự tuyệt mọi khả năng chuyện khác trước mặt .

      "Được, vậy xin cứ tự nhiên. Tôi có chuyện trước."

      Lôi ung dung mở sẵn cửa, sau đó thẳng về phía bộ phận quảng cáo.

      Thời điểm xoay người, Thiển Hạ giống như thấy được khóe miệng ta giơ lên đường cong.

      Khoé miệng giơ lên đường cong kia tựa hồ muốn điều gì, biểu thị cái gì?

      Trong lúc này đoán ra.

      Thôi, muốn nghĩ chuyện này nữa, ta là người của công ty Tần Trác Luân, có nhiều tổng giám đốc có nhiều nhân viên, đó cũng là chuyện đương nhiên, nên đặt lực chú ý ở người ta làm gì.

      Tô Thiển Hạ dùng chìa khoá của Tần Trác Luân mở ra cửa văn phòng.

      Nếu như Tô Thiển Hạ cẩn thận chú ý đến điểm nghĩ tới kiện, thí dụ như việc Lôi vừa mới ra từ văn phòng của Tần Trác Luân, như thế Lôi nhất định cũng có cái chìa khoá văn phòng của Tần Trác Luân rồi.

      Vậy vì sao Tần Trác Luân lại vẫn phải về tìm chìa khóa?

      Chỉ tiếc Tô Thiển Hạ sơ sót điểm ấy, nên có phát .

      Tô Thiển Hạ vào cũng khóa cửa lại, sau đó đặt túi xách của mình lên bàn, tiếp theo cầm chuỗi chìa khóa đến phía két sắt.

      Trong lúc đó, Lôi trở lại văn phòng của chính mình, ngồi ở trước máy tính, nhìn camera theo dõi.

      mặt Lôi mang theo nụ cười như có như , đợi lúc Tần Trác Luân trở về mặt đối mặt với Tô Thiển Hạ, biết lúc đó Tô Thiển Hạ có phản ứng như thế nào đây?

      Điều ấy làm cho có phần tò mò.

      Tô Thiển Hạ cũng có cảm giác chỗ nào là lạ, theo bản năng ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía văn phòng, trong tiềm thức cảm thấy giống như có người ở đâu đó nhìn chằm chằm.

      lại cẩn thận tìm tìm, lại nhìn nhìn, cũng thấy được chỗ nào cất giấu camera cả, có lẽ là suy nghĩ quá nhiều , lắc đầu, trở về phía két sắt, nhưng xong, cần phải có mật mã, vậy rốt cuộc mật mã Tần Trác Luân thiết kế là cái gì đây?

      CHƯƠNG 61: TÔ THIỂN HẠ ĐẾN VĂN PHÒNG (2)

      Thiển Hạ phát két sắt cần mật mã mới có thể mở ra, nếu chỉ có cái chìa khoá kia cũng vô dụng.

      "Tới cùng ta thiết kế mật mã là cái gì, là muốn giết người mà."

      Thiển Hạ vừa khẩn trương lại vừa sốt ruột, rất sợ lúc này Tần Trác Luân trở về.

      "Thiển Hạ, ở trong này, là tới tìm tôi sao?"

      Tần Trác Luân và Lôi chuyện điện thoại xong cũng lái xe tới công ty.

      Lúc mở cửa văn phòng còn cố ý tạo ra thanh, chính là muốn để cho Thiển Hạ có thời gian chuẩn bị lời giải thích với mình.

      ", đến rồi, tôi cũng mới vừa đến, mới vừa gặp người của công ty tên là Lôi, tìm chìa khóa, chìa khoá của thấy nữa sao, có phải cái này hay , là chìa khoá này này?"

      Thiển Hạ bị Tần Trác Luân làm cho hoảng sợ, quá sốt ruột nên lập tức lấy chìa khóa ra cho xem.

      Trời ơi, thực hận mình thể tìm cái lỗ chui vào, mình như thế nào lại ngốc như vậy?

      Dù có sốt ruột đến mức nào cũng thể giao chìa khóa cho được, giá như giả vờ như ngắm phong cảnh phải được rồi sao, đáng tiếc đời này có chữ giá như, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tần Trác Luân mỉm cười tiến lên lấy chuỗi chìa khoá kia tay mình mà thôi, haizz, tối hôm qua mọi vất vả đều uổng phí, tối qua còn xui xẻo đá trúng chân bàn nữa, nghĩ tới đây trong lòng lập tức nhịn được thở dài.

      "Đúng, là chuỗi chìa khoá này, Thiển Hạ, cám ơn , có phải đặc biệt vội tới đưa cái chìa khóa này cho tôi , tốt với tôi, là quá tốt rồi."

      Tần Trác Luân tiến lên cách Thiển Hạ còn khoảng hai bước chân cũng có tiếp tục tiến lên nữa, nhìn thấy mặt có biểu tình cực kỳ vui, trong lòng biết vì cái gì vui, nhưng mà cũng ra.

      Thiển Hạ đúng là chậm tiêu, bình thường là thông minh như thế, còn bây giờ tự nhiên lại trở nên ngu dốt, và Lôi vẫn có cùng suy nghĩ là Thiển Hạ cực kỳ dễ dàng biết được mật mã, thế nhưng thực tế Thiển Hạ lại biết.

      Xem ra phải đổi phương pháp thầm giúp an bài chút, cũng là cho cơ hội hoàn thành việc trộm bản kế hoạch kia.

      "Cũng có việc gì lớn, bất quá nếu cái chìa khoá đưa đến, tôi đây ra ngoài, làm việc tốt , giữa trưa tôi cũng muốn đưa cơm qua đây nữa, nên kêu đồ ăn mua ngoài , cần tôi đưa."

      Thiển Hạ vượt qua đến cửa phòng, tại cực kỳ buồn bực, lại có tâm tình nên mặc kệ, cũng xem việc giang tay đợi ôm ấp .

      "Chờ chút, giúp tôi bảo quản cái chìa khoá này, lần sau ví như tôi lại tìm thấy cái chìa khoá này nữa cũng có thể giúp tôi mang qua đây rồi, xem hôm nay ít nhiều cũng nhờ , cứ ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này ."

      Tần Trác Luân kéo đến ghế làm việc ngồi xuống, Thiển Hạ vốn định đứng lên, nhưng mà tay ấn mạnh án vai ý bảo cho phép lộn xộn, mãi đến khi ngồi im mới chịu buông tay ra.

      đến bên cạnh két sắt, cầm cái chìa khóa mở két sắt ra, đồng thời tay trái cũng chuyển động đánh từng con số của mật mã, cố ý tạo tư thế nghiêng để có thể cực kỳ dễ dàng phát những con số của mật mã, cũng để cho nhìn mật mã két sắt của .

      Oa, mật mã, là mật mã két sắt, , tự nhiên cài là ngày sinh của .

      Thiển Hạ khi đó mở to đôi mắt đẹp nhìn, trong đầu cũng tuôn ra muôn vàn suy nghĩ, còn ở trong lòng trái tim bé cũng vui vẻ khiêu vũ nữa.

      Trong lòng có phải luôn có hay , cho nên mới dùng ngày sinh của làm mật mã két sắt.

      Đúng rồi, cái chìa khóa, giao cái chìa khóa cho mình bảo quản, có phải sau này có rất nhiều cơ hội có thể tới công ty , có thể vào văn phòng của , thêm nữa tại biết mật mã két sắt của , tốt quá, cái này gọi là gì nhỉ?

      Đúng, chính là vận may đến muốn ngăn cũng được, ha ha, tâm tình Thiển Hạ trở nên vô cùng tốt, cười tít mắt đứng lên rót cho Tần Trác Luân ly nước, sau đó đến trước mặt bảo uống.

      *
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 62 : HOAN ÁI BÊN BỜ BIỂN

      Đảo Vô Danh, bãi cát bờ biển.

      "A, thoải mái, có phải quyết định cưới tôi rồi phải ?"

      bãi cát, nằm dưới ánh mặt trời là đôi nam nữ, cả hai người đều trần truồng nằm ở bờ cát làm việc mình thích làm, bộ dáng người phụ nữ rất đẹp, dáng người cũng tệ, vòng cũng cực kỳ đầy đặn.

      Giờ phút này hai chân người phụ nữ cực kỳ mở rộng, nằm bờ cát, thừa nhận từng đợt rồi lại từng đợt cuồng dã mà người đàn ông mang đến.

      Trong miệng liên tục hô to rất phóng đãng, càng hi vọng người đàn ông này có thể lấy mình.

      Ba năm trước đây, lúc đó cùng bạn trai nghỉ phép đến đây, khi bờ biển bắt gặp ánh mắt của người đàn ông này cho tới bây giờ hoan ái với , ánh mắt vẫn đầy tà khí như vậy, mị như vậy, cũng lập tức quyến rũ trái tim và linh hồn của .

      Người đàn ông nhàng cười với khiến lập tức tự chủ được chạy
      theo , từ bỏ cả kỳ nghỉ phép cùng với bạn trai.

      tới đảo Vô Danh này, kỳ kỹ xảo giường của người đàn ông này quả quá tuyệt vời, khi đó mới hai mươi, mà bây giờ cũng chỉ mới hai mươi ba tuổi, ba năm, ba năm thời gian và người đàn ông này vẫn luôn ở cái đảo Vô Danh này sinh sống, đối với là càng ngày càng thích, thích đến nỗi cách nào tự thoát khỏi, nghĩ rằng chính mình hết cách rời khỏi rồi.

      Mà hình dáng khuôn mặt người đàn ông cũng phải đặc biệt đẹp trai, nhưng lại có thể khiến cho sa vào sức quyến rũ thể thoát khỏi.

      Người phụ nữ tên là Hứa Mộng Phỉ, từ luôn là thích mơ mộng, người em tên là Hứa Mùi Thơm, hơn tuổi.

      tại em và người nhà thế nào cũng tuyệt quan tâm.

      "Cưới ? cảm thấy có điều kiện gì đủ để cho tôi cưới ? phải người tôi thấy đẹp nhất, hoàn cảnh gia đình cũng chỉ là thường thường bậc trung, trừ phi có thể giúp tôi hoàn thành chuyện tôi lập tức cưới , mỗi ngày đều có thể cho an nhàn thoải mái như vậy, mặc sức tận hưởng cuộc sống."

      Ngón tay người đàn ông nâng cằm của lên, đồng thời thân thể cũng thân mật triền miên ở chỗ với thân thể , nhất định cho khoái cảm mất hồn.

      "A..., trời ạ, là quá tuyệt vời, việc kia, vậy cần tôi làm cái gì mới bằng lòng, đồng ý cưới tôi?"

      Gương mặt mỹ lệ của Hứa Mộng Phỉ lóng lánh ánh sáng si mê điên cuồng, cực kỳ thích người đàn ông này, ở với cực kỳ kích thích, so với tại cũng rất tốt, bọn họ nằm ở bờ cát hoan ái, tắm rửa dưới ánh mặt trời, cùng trời đất dung hợp chỗ, những thứ này Tần Trác Luân đều thể cho , cho nên lựa chọn rời bỏ Tần Trác Luân là chính xác, nhưng cũng có đề xuất chia tay với Tần Trác Luân, mà chỉ dùng dạng giống như phương thức mất tích rời thôi.

      "Người đàn ông này có nhận ra , chính là bạn trai trước Tần Trác Luân của , tin tưởng cũng vô cùng hiểu biết và quen thuộc với , có từng ở giường cho trải nghiệm phóng đãng như này , có cho hưởng thụ thể nghiệm mất hồn như này sao?"

      * thể nghiệm : trải nghiệm về thể xác.

      chỉ vào ảnh chụp người đàn ông màn hình máy tích xách tay của mình, Hứa Mộng Phỉ đương nhiên nhận ra được, làm sao có thể nhận ra, lúc trước vì muốn hấp dẫn được Tần Trác Luân, cũng hao tốn biết bao nhiêu khí lực rồi.

      Chờ đến lúc quyến rũ được , cũng trở thành bạn chính thức của , lại chạy theo bồi bên người đàn ông này rồi.

      đúng là có lỗi với Tần Trác Luân, nhưng tại người đàn ông này lại bảo đối phó với Tần Trác Luân, lấy của thứ gì đó, thứ gì đó là cái gì?

      "Muốn tôi lấy thứ gì đó của ? Đừng dừng lại, bất kể muốn tôi vì lấy cái gì, tôi đều nguyện ý. Mau cho tôi, cho tôi...."

      nín thở nhìn nơi thân thể hai người kết hợp chỗ, bỗng nhiên ta lại bất động, ta suy nghĩ cái gì, là muốn khảo nghiệm sao?

      Cặp chân trắng nõn mềm nhẵn kia và cánh tay lập tức vòng quanh eo người đàn ông, dạng chân người chủ động hấp dẫn , thế nhưng vẫn hề động đậy.

      " có biết tại như thế nào sao, lại vội vàng cái gì? Trước tiên cứ từ từ, trong tay tôi có con cờ thất bại, tôi cho tới hoàn thành nhiệm vụ này cho tôi, mà trong tay tôi cũng đúng là con cờ rất quan trọng, tôi cho ở lại đây ba năm, tiêu tốn ba năm, ở hòn đảo này cũng cho ba năm khoái hoạt, cũng đến lúc cho tôi điểm hữu dụng rồi, nếu thành công, có khả năng tôi suy xét đến việc cho trở thành vợ của tôi, mà phải chỉ làm quân cờ của tôi. Hôm nay cứ dừng ở đây, xuống ."

      Người đàn ông cực kỳ vô tình, mà biểu tình mặt lại thập phần dịu dàng, vừa xong, ánh mắt lại trở nên băng lãnh vô cùng, buông lỏng tay ra nằm ở bờ cát nhắm mắt lại, muốn Hứa Mộng Phỉ lui ra.

      *

      Đột nhiên lại trở nên ân cần như vậy?

      Tần Trác Luân biết thấy được mật mã, trong lòng nhất định cực kỳ vui vẻ rồi đây.

      "Cái chìa khóa cứ bảo quản, những thứ văn kiện này còn có phần kế hoạch mới này cũng rất trọng yếu, giá trị lên đến vài trăm triệu. Cũng là phải bảo quản tốt."

      * Trọng yếu : quan trọng và chủ yếu.

      giao chìa khóa đến tay , cố ý giả vờ như kiểm tra văn kiện và bản kế hoạch trong két sắt, lại cố ý cường điệu giọng thêm chút về tầm quan trọng của bản kế hoạch kia.

      "Trọng yếu như vậy sao lại để ở chỗ này, cái chìa khóa nếu tôi bảo quản rất có thể bị mất hay ? sợ tôi lấy những văn kiện trọng yếu và bản kế hoạch gì kia của bán cho công ty đối thủ của sao?"

      tín nhiệm như vậy khiến cho trong lòng Thiển Hạ lại bắt đầu có chút do dự khổ sở rồi.

      muốn giúp Vũ Tình sao?

      Nhưng nếu như giúp Vũ Tình nhà Vũ Tình lập tức bi thảm rồi.

      qua việc mình giúp Vũ Tình, nếu như bây giờ ai đó cho khoản tiền gì gì đó, nếu là Vũ Tình cũng chịu, chưa đến việc cũng muốn làm việc đến nơi đến chốn, chỉ có cách lén lấy phần kế hoạch kia ra thôi, hoặc nghĩ nếu có phần công tác này cũng có thể tìm phần công tác khác mà.

      Ài, bên là người đàn ông quý, bên là người thân của Vũ Tình?

      Mà giữa và Vũ Tình cũng có giao tình gì, muốn vì đó mà có lỗi với Tần Trác Luân sao?

      Trong lòng Thiển Hạ rất loạn, cũng quyết định được chủ ý nào.

      Tần Trác Luân đều nhìn thấy mọi biểu tình của trong đáy mắt, cũng muốn biết rốt cục đứng về phía người nào bên kia, càng muốn biết tới cùng là ai muốn lấy phần kế hoạch của chính mình?

      Trong lòng Tần Trác Luân còn có tầng lo lắng khác, tầng lo lắng này cũng có quan hệ đến Thiển Hạ, cảm giác của biết lực lượng nào hoạt động ở xung quanh mình.

      Người nào, là ai? Cảm giác này làm cho có chút phiền não mà hoàn toàn cũng thích cảm giác như vậy.

      *

      CHƯƠNG 63: MẬP MỜ TRONG VĂN PHÒNG

      "Giữa trưa mang cơm cho tôi sao?"

      Nhìn Thiển Hạ chuẩn bị ra ngoài, Tần Trác Luân lập tức hỏi.

      "Xem ra vẫn có phần đáng nên giữa trưa tôi đưa cơm tới, cố gắng làm tốt, cho phép lười biếng..."

      Thiển Hạ xoay người lại, cười khẽ rồi kiễng chân hôn lên má , sau đó cũng luôn ra ngoài, giống như con bươm bướm mỹ lệ nhanh nhẹn bay .

      Tần Trác Luân sờ sờ khuôn mặt mình, có chút ngây ngốc nở nụ cười.

      " ta tín nhiệm mình như thế, tại cái chìa khóa lại ở chỗ mình, mật mã mình cũng biết , giữa trưa vẫn nên chỉ đưa cơm thôi, còn cứ để hôm nào đó lấy trộm vậy?"

      Thiển Hạ ngồi xe trở về, ở đường trở về trong lòng tự hỏi mình.

      "Vẫn là đợi đến ngày thứ ba rồi sau, tại mua đồ ăn trước rồi trở về nấu cơm."

      Thiển Hạ siêu thị mua đồ ăn xong trực tiếp bộ trở về nhà, bởi vì siêu thị cũng chỉ cách khu nhà khoảng hơn mười mấy mét là đến rồi.

      Giữa trưa hơn mười hai giờ quá mười phút, Thiển Hạ rất có dụng tâm lấy hộp đựng cơm rất đáng ra, sau đó tỉ mỉ chuẩn bị phần cơm trưa tình này.

      Ví dụ như cơm trắng biến thành khuôn mặt đáng , cà rốt biến thành cái mũi nhắn, sau đó ấn xuống hai hạt đậu đỏ làm hai mắt hai bên trái phải của khuôn mặt.

      Hộp đựng cơm gồm có ba tầng, mà mỗi tầng đều có bất ngờ.

      Đây chính là dụng tâm chuẩn bị của Thiển Hạ, cũng mất hơn ba giờ rồi.

      rất cao hứng mang theo hộp cơm tình ngồi xe buýt đến công ty của Tần Trác Luân.

      *

      Công ty Tần Trác Luân

      vội vàng trở về lúc vào buổi sáng, cho nên công việc cũng dồn lại chỗ rồi, đứng lặng phía trước cửa sổ, suy nghĩ biết Thiển Hạ có chuẩn bị cơm trưa cho mình hay ?

      chăm chú nhìn đồng hồ báo thức, cũng qua mười hai giờ tiếng rồi, có đến ?

      Sau đó ngồi trở lại bàn làm việc, suy nghĩ bằng cứ làm việc lúc .

      Cũng qua hơn nửa tiếng sau, điện thoại nội bộ bàn bỗng nhiên vang lên, lang thư ký gọi tới, là có vị tiểu thư muốn tìm .

      tưởng rằng là Thiển Hạ nên lập tức 'Mời vào.'

      Cửa mở, nhưng người đến phải Thiển Hạ mà là phụ nữ rất xinh đẹp và gợi cảm.

      "Đưa cơm đến đây , làm món gì vậy?"

      Bên miệng Tần Trác Luân luôn chứa nụ cười nhàn nhạt, ngẩng đầu rồi .

      Khi nhìn thấy người đến phải Thiển Hạ, mà là người phụ nữ xa lạ nào đó nụ cười của lập tức biến mất, mặt lại là nét đạm mạc lạnh lùng xa cách.

      " là ai? Danh sách tiếp khách bên ngoài của tôi có tên của ?"

      Tần Trác Luân cần nhìn ngay lập tức biết chính mình cũng chưa từng định ngày hẹn với người phụ nữ này.

      Vậy ta tới công ty gặp chính để làm cái gì?

      "Đừng khách khí như vậy, tôi chỉ là mang đến cho món đồ thôi, tin tưởng cảm thấy hứng thú."

      Người phụ nữ lấy từ trong túi xách tùy thân bên người ra cái hộp màu đỏ, xem ra bên trong hộp hẳn là loại trang sức nào đó.

      "Tôi nghĩ tôi cảm thấy hứng thú, mời ra ngoài."

      Tần Trác Luân hoàn toàn có hứng thú với người phụ nữ này cái chuyện gì đó, cho nên khách khí hạ lệnh đuổi khách.

      "Tôi lại cho rằng nhất định có hứng thú, mở ra nhìn xem cũng hao phí của bao nhiêu thời gian, mời mở ra nhìn thử. Nếu như mở ra nhìn mà cũng thấy có hứng thú tôi lập tức thức thời ra ngoài."

      Người phụ nữ chịu , mặt luôn mang theo nụ cười rất quyến rũ, ánh mắt biểu lộ phong tình mị, sau đó ánh mắt ta quét về phía hộp , ý bảo Tần Trác Luân mở hộp trang sức xem cái gì trong đó.

      "Được, tôi ngược lại muốn nhìn xem thứ đó là gì."

      Tần Trác Luân cầm hộp trang sức kia mở ra, mà bên trong hộp trang sức đích thị là chiếc nhẫn kim cương màu hồng.

      mặt nhẫn có hai chữ MF.

      thế giới này, làm sao có thể quen thuộc, đó là vật mà ba năm trước đây tặng cho người bạn lúc đó tên là Hứa Mộng Phỉ, mà đó cũng chỉ khắc chữ cái viết kép là chữ cái thứ nhất trong cái tên Hứa Mộng Phỉ.

      thế giới này cặp nhẫn đó cũng chỉ có đôi, cái nhẫn kia của đích thị khắc chữ ZL, cũng là chữ cái thứ nhất trong tên của .

      "Như thế nào, cảm thấy hứng thú sao? ấy tại ở trong tay chúng tôi, mà ba năm này của ấy cũng rất khổ sở, có muốn thấy lại ấy hay ?"

      Người phụ nữ phát tuy mặt chỉ có vẻ mặt hơi kinh ngạc nhưng biết cực kỳ để ý.

      " ấy ở đâu? Ba năm trước đây tại sao lại bỗng nhiên mất tích, các người mang ấy như thế nào?"

      Tần Trác Luân hét lớn về phía kia, song lực bàn tay nắm hai vai của hơi loạng choạng, thanh cũng giống như chịu loại áp lực nào đó.

      Hứa Mộng Phỉ, là Mộng Phỉ, ba năm trước đây đột nhiên biến mất, tại biết tin tức của , quá xấu xa, người phụ nữ này quá xấu xa, ba năm này nơi nào, bị hành hạ như thế nào rồi?

      " muốn gặp lại ấy phải phối hợp với tôi làm chuyện."

      Người phụ nữ sớm biết dưới lầu có Tô Thiển Hạ muốn lên đưa cơm trưa cho Tần Trác Luân, cho nên cố ý sớm hơn Tô Thiển Hạ vài phút, ngoài ra còn muốn cho Tô Thiển Hạ xem trò rất hay.

      "Làm cái gì?"

      Tần Trác Luân luôn luôn là người trầm tĩnh lý trí rất ràng nhưng tại đầu óc của có chút rối loạn.

      "Tôi hôn , còn cứ đứng bất động cũng được, tất nhiên nếu nguyện ý đáp lại tôi càng tốt, ha ha..."

      Người phụ nữ cảm giác được có người mở cửa, lập tức vươn hai cánh tay quàng quanh cổ Tần Trác Luân, đồng thời đưa miệng mình lên hôn môi Tần Trác Luân.

      Tần Trác Luân cũng hề đáp lại ta bất cứ cái gì, chỉ là đứng bất động ở đó, chỉ là đưa lưng về phía cửa phòng bởi vậy cũng thể thấy được là Thiển Hạ mở cửa, cũng giống như lần trước vậy, tận mắt lại nhìn thấy hôn môi với người phụ nữ.

      "Kẻ lừa đảo, toàn bộ đều là kẻ lừa đảo, lại gạt tôi."

      Thiển Hạ rất tức giận nên lập tức ném hộp đựng cơm tiện lợi lên bàn thư ký phát, sau đó bước nhanh đến thang máy, cũng có nhảy vào văn phòng để tranh cãi ầm ĩ, mới cần giống như người đàn bà chanh chua chửi bới, chỉ là trong lòng thực rất tức giận.

      ta mới mình và người phụ nữ kia là giả, nhưng lần này sao, lại muốn lừa gạt là giả nữa sao?

      Cái gì gọi là người tín nhiệm nhất là , tất cả đều là rắm chó.

      Tức chết rồi, trước nay chỉ là thục nữ, tuy nhiên tại cũng rất muốn lời thô tục.

      Bởi vậy lập tức khống chế nổi chính mình mà chửi lớn.

      *
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 64: NGƯỜI ĐÀN ÔNG TÀ MỊ

      "Mai tổng, mời dùng trà."

      Biệt thự bờ biển, người đàn ông cứ đứng lặng trước cửa sổ sát đất, ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ là ánh chiều buổi hoàng hôn vô cùng mỹ lệ.

      Người đàn ông họ Mai, tên gọi Ý Hàn. Biệt danh khác là Maynor Hàn.

      Ngũ quan của cũng phải thuộc dạng xuất sắc nhất, nhưng ánh mắt và nụ cười kia của lại có thể khiến cho biết bao người phụ nữ cực kỳ mê muội.

      tại, người phụ nữ bưng trà cho cũng chính là người phụ nữ lúc trước xuất tại văn phòng của Tần Trác Luân, ta từ văn phòng của Tần Trác Luân trở về.

      nhìn thân hình cao lớn của Maynor Hàn, lúc bưng trà tiến lên nhìn thoáng qua ánh mắt ngay lập tức bị ánh mắt mê hoặc, chỉ tiếc là chưa bao giờ lên giường với , mặc dù xinh đẹp diễm lệ của cũng thua kém Hứa Mộng Phỉ bao nhiêu, vậy vì cái gì lại chưa bao giờ đụng chạm đến đây?

      Điều ấy khiến cho cực kỳ nghi ngờ, trái ngược hoàn toàn với khí chất vương giả của Tần Trác Luân, Maynor Hàn lại mang vẻ trầm tà mị phảng phất giống như Satan dưới địa ngục, cho dù biết đó như là ngọn lửa thiêu nhưng phụ nữ cũng tiếc giá nào cứ giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, cũng chút do dự lao vọt tới ngọn lửa thiêu cực lớn là , cho dù chết cũng oán hối.

      Nhưng, có người phụ nữ vẫn luôn nằm ngoại lệ, mặc dù Maynor Hàn luôn cho phép có người kháng cự , cũng như bỏ qua tồn tại của .

      Vậy người phụ nữ kia là ai?

      vẫn muốn biết người phụ nữ này rốt cuộc là ai, cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ qua, dù theo bên cạnh sáu năm nhưng vẫn giống như cũ u mê dạng khiến cũng đoán ra tâm tình của .

      "Để bàn , công việc làm tốt ?"

      Maynor Hàn cũng xoay người liếc mắt nhìn người phụ nữ cái, mà chỉ đạm mạc mở miệng hỏi vấn đề quan tâm.

      "Làm tốt, tôi còn làm việc nữa, tôi khiến cho bạn mới Tô Thiển Hạ của ta nhìn thấy cảnh ta hôn môi với tôi ở trong văn phòng, Mai tổng, tôi làm như vậy có đúng ?"

      Người phụ nữ tên là U Tuyết, lúc này cúi đầu, trong lòng rất khẩn trương chờ đợi .

      "U Tuyết, làm sai, so với trước kia càng thông minh hơn, còn Hứa Mộng Phỉ như thế nào?"

      Maynor Hàn bỗng nhiên xoay người, ai phát mặt lúc này lên vẻ hưng phấn cực kỳ .

      U Tuyết rất chờ mong nâng mặt lên ngang bằng ánh mắt , bởi rất khao khát nhìn mặt , rất nhớ .

      Có thể nhìn nhiều hơn cái bọn họ cảm thấy được chính mình rất mãn nguyện rồi.

      "Hứa tiểu thư, ấy vẫn la hét muốn gặp Ngài."

      Maynor Hàn bưng tách trà trước mặt lên uống hớp, tư thế uống trà của cực kỳ tao nhã, giống như quý tộc thực vậy.

      U Tuyết nín thở nhìn uống trà, từng động tác, mỗi câu , mỗi ánh mắt của , tất cả toàn bộ đều khiến cực kỳ thích.

      Nhắc đến Hứa Mộng Phỉ, trong lòng có chút ghen tị.

      Trong ba năm này, Maynor Hàn đều ở cùng Hứa Mộng Phỉ, đơn giản là vì Hứa Mộng Phỉ là người và cũng là vợ chưa cưới của Tần Trác Luân.

      tại sau ba năm, cuối cùng cũng tới lúc cần dùng đến rồi, mà người phụ nữ kia cũng nên sớm rời khỏi Maynor Hàn, ta hoàn toàn xứng với Maynor Hàn.

      *

      Người phụ nữ tên U Tuyết kia cũng cho Tần Trác Luân biết chuyện giờ Hứa Mộng Phỉ ở chỗ nào.

      chỉ cho thời gian chuẩn bị khoản tiền, là khoản tiền lớn, để trả nợ cho Hứa Mộng Phỉ, qua vài ngày nữa gọi điện thoại cho , sau đó để lại hộp trang sức rồi rời khỏi văn phòng của .

      giờ trong đầu lên hình ảnh đoạn thời gian ngọt ngào mà và Hứa Mộng Phỉ bên nhau kia.

      Dựa theo lời của người phụ nữ tên U Tuyết kia trong khoảng thời gian ba năm này Hứa Mộng Phỉ chịu ít khổ sở, nhưng mà những ngày khổ cực này của cũng sắp kết thúc rồi, nhất định cứu thoát khổ cơn gian nan này.

      Ngay lúc này, ngoài văn phòng truyền đến tiếng gõ cửa.

      lập tức khôi phục bộ dáng lạnh lùng thường ngày ngồi ở phía sau bàn làm việc, tiếp đó cho người ở bên ngoài văn phòng tiến vào.

      Người đến là Lôi.

      "Luân, hãy xem cái này."

      Bình thường Lôi cực kỳ chú trọng việc xưng hô, thế mà lúc này Lôi lại hề chú trọng nữa, kêu thẳng tên Tần Trác Luân, có thể thấy được việc này rất quan trọng.

      "Cậu hoài nghi chuyện mà người phụ nữ tên là U Tuyết kia là giả bộ? Khả năng phải là Mộng Phỉ? Vậy chuyện này giao cho cậu, cậu giúp tôi điều tra chút, đúng rồi, lúc cậu mới vào có nhìn thấy Thiển Hạ đến ?"

      Lôi ra quan sát và kết luận của chính mình với Tần Trác Luân, mặc dù Tần Trác Luân cũng có chút điểm đồng ý, nhưng vẫn quyết định cứ giao chuyện này cho Lôi điều tra.

      " thấy đến, nhưng hộp cơm tình có, ở đây, thừa dịp còn nóng ăn , nhìn cũng rất ngon miệng. Lúc tôi theo dõi camera có nhìn thấy ấy khóc lóc chạy ra ngoài, có phải giữa hai người có cái gì đó hiểu lầm phải ? Đây là chuyện riêng của hai người, nếu có chuyện gì khác tôi xin phép ra ngoài trước."

      Lúc Lôi còn trong phòng làm việc có nhìn thấy Thiển Hạ khóc lóc chạy ra khỏi toà nhà, thêm nữa còn nhìn thấy cảnh Tần Trác Luân và người phụ nữ tên U Tuyết kia ở cùng chỗ, cho là Tô Thiển Hạ bắt gặp được màn kia, nên có ý nhắc nhở lại Tần Trác Luân, nhìn thất mi tâm của Tần Trác Luân hơi xoắn xuýt lại với nhau nên cũng tiện nhiều lời nữa, sau đó liếc mắt nhìn thấy cái phất tay của Tần Trác Luân ý bảo cho phép chính mình hãy rời khỏi văn phòng tổng giám đốc.

      Tần Trác Luân mở hộp cơm tình kia ra, nhìn thấy bên trong có gương mặt bằng cơm nắm rất đáng hào quyện với hương vị đồ ăn bay tới, tâm của bỗng dưng cảm thấy rất ấm áp.

      Nhắc tới hộp cơm tình , trong lòng bỗng nhiên có dũng khí rất kỳ diệu, tựa như cảm động lan tràn khắp cơ thể, rời khỏi văn phòng, quyết định tìm Thiển Hạ chuyện ràng.

      Nhất định là nhìn thấy cảnh và U Tuyết kia hôn nhau, nhưng thực tế chuyện gì cũng chưa làm.

      Xem ra phải có lời giải thích ràng, nếu cũng tin tưởng nữa?

      Tần Trác Luân lái xe trở về, cầm hộp cơm tình đặt lên bàn trong phòng khách, khắp lầu tìm vòng nhưng cũng thấy Thiển Hạ đâu cả.

      lên lầu hai tìm, cũng tìm được Thiển Hạ.

      khắp tất cả các phòng tìm lại lần nữa nhưng vẫn lại là thấy.

      Chẳng lẽ có trở về?

      lại nhìn thấy con thỏ trắng đứng ngây ngốc ở cạnh cửa, vểnh cả khuôn mặt lên nhìn .

      lập tức khom lưng ôm con thỏ trắng lên người, vậy còn Thiển Hạ ở nơi nào?

      *

      CHƯƠNG 65: DỊU DÀNG CỦA MAYNOR HÀN

      Thiển Hạ trở về, tại hề muốn trở về bởi biết sau khi trở về nên làm như thế nào, là vẫn quyết tâm làm kẻ gian trộm bản kế hoạch kia hay vẫn tiếp tục miễn cưỡng cười vui vẻ?

      Lòng của trở nên hoang mang lo sợ, thân thể giống như linh hồn u buồn, ở đường tới lui, đến khi trời đổ mưa, cũng biết.

      Mãi đến khi nước mưa lạnh lẽo xối xuống mặt và thân thể của , đến khi cảm giác mát lạnh bất ngờ xuất mới ngẩng đầu nhìn lên trời, thấy trung những giọt nước cứ thi nhau rớt xuống, hoá ra là trời mưa rồi.

      Vũ Nhi, bình thường bé luôn thích nhất trời mưa như thế này, tại nhìn thấy mưa làm nhớ đến Vũ Nhi lại càng đặc biệt thích hơn.

      ngẩng mặt lên, nhắm mắt lại, nhảy múa dưới cơn mưa.

      Dáng múa của rất đẹp, tựa như thiên thần lạc đường vào cuối mùa hoa nở, nhưng cũng mang đậm nét đẹp bi thương.

      tận tình hưởng thụ thích thú khi nhảy múa trong mưa, nên cũng quên mất hình ảnh Tần Trác Luân và người phụ nữ kia ôm hôn với nhau, cho rằng chính mình nên quên khi gặp mưa mới vui vẻ được.

      Nhưng mà, có người lại thể nào chịu được việc cứ ở trong mưa như vậy, người nọ cách cửa kính xe nhìn ở trong mưa vừa khóc vừa cười, nhìn mà trong lòng có loại tình cảm nào đó bị kích thích mạnh mẽ, thứ tình cảm gọi là "cảm giác đau lòng".

      dừng xe ở ven đường, sau đó mở cửa xe bước nhanh qua, tại Thiển Hạ hoàn toàn quên phải cảnh giác, bình thường có thể cảm giác được nhưng hoàn cảnh bây giờ sớm thương tâm mà quên mất rồi.

      ", theo tôi, tôi cho phép ở chỗ này nghịch mưa, Tô Thiển Hạ, cho phép khóc vì ta."

      ôm vào trong lòng rồi khiêng lên vai, chính là Maynor Hàn, giờ lại mang bộ dáng người đàn ông si tình, chỉ là vì sao lại để ý đến Thiển Hạ như thế, chẳng lẽ Thiển Hạ chính là người phụ nữ sâu trong lòng , cũng chính là người thích nhưng lại chiếm được?

      " là?"

      Lý trí Thiển Hạ dần dần trở nên ràng, nhìn áo khoác người mình rồi lại nhìn người đàn ông ôm mình vai, lại nhìn thấy chính cẩn thận giúp lau nước dính tóc, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt người đàn ông này nhìn mi tâm tựa như xoắn xuýt lại chỗ, giống như cực kỳ vui vậy.

      Ánh mắt , bộ dáng của , tựa hồ như thấy qua ở nơi nào đó vậy, nhưng là nghĩ ra, có ấn tượng gì, vậy tại sao tại quan tâm mình như vậy?

      "Là tôi, nhìn kỹ tôi xem, nhớ tôi sao?"

      Maynor Hàn cực kỳ mất hứng khi nhìn như vậy, trong mắt chỉ là cõi lạc lõng vô cùng xa lạ.

      Ha ha, rất buồn cười, gần như tất cả phụ nữ từng gặp qua sau đó đều dạng nhớ mãi quên đối với , si mê thôi.

      Nhưng chỉ riêng Tô Thiển Hạ, lại thể nhớ là ai, cảm giác này khiến cảm thấy có chút phẫn nộ, lại có chút bi ai.

      "Chúng ta gặp qua sao, tại tâm tình tôi được tốt lắm, vì cái gì cho tôi nghịch mưa, nghịch mưa có thể giúp tôi quên phiền não, vì cái gì lại muốn dẫn tôi vào trong xe, cho đụng vào tôi."

      Maynor Hàn vươn tay muốn chạm đến mặt của nhưng lại quay mặt, cự tuyệt đụng chạm của .

      " nên hành hạ chính mình như vậy, nhớ mối quan hệ với tôi cũng sao, tôi giúp nhớ lại."

      Maynor Hàn mạnh mẽ khởi động xe, biết muốn dẫn đến nơi nào, muốn mở cửa xe nhưng lại phát cố gắng mở thế nào cũng mở ra.

      tận lực dùng hết sức lực của mình đá mấy phát muốn mở cửa xe, hoàn toàn nghĩ đến tổn hại chính là chân của , trong khi cửa xe vẫn hoàn hảo tổn hao gì.

      " đừng uổng phí sức lực, cho phép của tôi đừng nghĩ chuyện rời khỏi, ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh tôi, chỗ nào cũng được ."

      Người đàn ông này là quá mức bá đạo, dựa vào cái gì hạn chế tự do của .

      Cho dù là Tần Trác Luân cũng đối với như vậy, dựa vào cái gì đối xử với như vậy?

      ", tới cùng là ai?"

      Tô Thiển Hạ cũng phải là người phụ nữ trói gà chặt, nhanh chóng lấy cái ly thủy tinh xe đập vỡ, sau đó cầm mảnh của ly thủy tinh để dưới yết hầu của hỏi.

      Thế nhưng mặt cũng vẫn là vẻ mặt lạnh lùng như cũ.

      " , tâm của thiện lương như thế, mềm lòng như thế, nhất định , còn nhớ chuyện có lần tan học từ trường học về nhà gặp phải mấy người đàn ông lưu manh ?"

      Giọng của Maynor Hàn dịu dàng lạ thường, chính xác là muốn gợi lên chút kí ức nào đó trong lòng , nhìn bàn tay nắm mảnh vỡ thủy tinh khẽ run nhè , còn nhìn thấy trong mắt từ từ bao phủ tầng sương mù, thừa dịp nhớ lại hồi ức đó, tay phải lập tức cướp mảnh thủy tinh trong tay rồi ném , mặc kệ trong lúc nắm mảnh thủy tinh tay bị mảnh thủy tinh đó cắt vỡ chảy máu, kéo ôm vào trong lòng mình, giọt máu theo cần cổ trắng nõn non mềm chảy dọc theo cổ áo rồi lưu lại làn da tuyết trắng của .

      " buông tay."

      Người đàn ông này sao lại có thể nhanh tay như vậy, thậm chí còn chưa kịp động đậy, tâm cơ người đàn ông này quá sâu thâm, so với Tần Trác Luân càng giả dối hơn.

      " tốt nhất nên nghỉ ngơi ."

      Maynor Hàn nhàng đánh bất tỉnh, để cho bình yên nằm ở trong lòng mình, tay phải của nàng ôm , để cho bị tuột xuống dưới khi xe bị xóc nảy.

      Mấy giờ sau, dừng xe trước tòa biệt thự bên bờ biển.

      Xe dừng lại hẳn, mở cửa xe ra, tiếp đó ôm xuống xe vào biệt thự.

      Mà trong phòng khách lúc này, ngồi sofa trong phòng là người phụ nữ xinh đẹp quắc mắt đứng lên, trong ánh mắt kia là vẻ kinh ngạc tột cùng.

      "Mai tổng, ấy, ấy, ấy phải là bạn của Tần Trác Luân sao? Vì sao Ngài lại mang ấy trở về?"

      Người phụ nữ mỹ lệ kia chính là U Tuyết, nhìn thấy chính người đàn ông mình thích ôm người phụ nữ khác, lại còn là bạn của Tần Trác Luân, hiểu, vì cái gì Mai Tổng luôn chú ý tới người phụ nữ của Tần Trác Luân.

      Vốn người là Hứa Mộng Phỉ, tại lại thêm Tô Thiển Hạ.

      cứ thích ngủ với người phụ nữ bị tàn hoa bại liễu dưới tay người khác sao?

      thở phì phò theo lên lầu, nếu làm ràng chuyện này trong lòng cũng chịu nổi.

      nhìn Mai tổng ôm Tô Thiển Hạ đến phòng ngủ của , lại còn nhàng đặt lên giường, mà động tác kia cũng quá mức ôn nhu, vì cái gì lại đối xử tốt với Tô Thiển Hạ như vậy?

      chưa bao giờ thấy đối xử với người phụ nữ nào dịu dàng như vậy, cho dù người kia có là Hứa Mộng Phỉ, cũng có dịu dàng như vậy. Vậy tới cùng là Tô Thiển Hạ có ma lực gì lại khiến cho Tần Trác Luân và Maynor Hàn mê muội như vậy?
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :