1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, con được mẹ trộm đi - Kim Tiêu Tiêu (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 77.2 : VIỆC PHÁT SINH

      đường, Dale lại gặp cố va chạm với chiếc xe khác.

      Nên tạm thời thể rời ngay được, liền xuống xem xét tình hình xe mình chút.

      Nửa đêm, cái tên Tần Trác Luân này lại đánh thức , quen biết nhóm bạn của Thiển Hạ đến cùng là gặp phải xui xẻo gì đây?

      Giấc ngủ ngon thành, lại còn bị cuộc điện thoại gọi đến nơi này, tại còn rất tốt, xe cũng bị va chạm thiệt hại ít rồi.

      " lái xe như thế nào vậy, thấy chúng tôi rẽ về phía bên này sao?"

      Trong chiếc xe va chạm với xe của Dale có hai người phụ nữ tới, người vẫn còn trẻ còn người là phụ nữ trung niên, xem ra thân phận cũng rất cao quý.

      Chính người phụ nữ trẻ tuổi tiến lên với Dale.

      "Là , tôi nghĩ là chính cố ý đụng vào xe của tôi có, tại tôi rảnh đôi co với người phụ nữ như , nếu tỉ lệ chất xám trong đầu tôi cũng thấp ."

      Dale nhận ra người phụ nữ này chính là Hứa Mộng Phỉ, là người phụ nữ độc ác năm năm trước muốn Thiển Hạ sinh non, nếu phải vì y thuật của cao siêu Thiển Hạ và đứa bé trong bụng của ấy sớm mất mạng rồi.

      tại, nhớ lại chuyện năm đó trong lòng cũng nhịn được toát mồ hôi lạnh thay cho Thiển Hạ, bây giờ nghe con trai của Thiển Hạ cũng bốn tuổi, lại phi thường thông minh lanh lợi đáng , mà bộ dáng còn rất đẹp, hoàn toàn di truyền tất cả gien tốt của cha mẹ, nghe vậy cũng bội phục y thuật của mình, bởi tính tính lại vẫn là ân nhân cứu mạng của mẹ con Thiển Hạ mà.

      Nhớ năm đó Thiển Hạ còn tưởng rằng do mình được ăn uống nhiều thuốc bổ nên bụng mới có thể càng lúc càng lớn như vậy, mà muốn để cho Tần Trác Luân và người đàn bà xấu xa Hứa Mộng Phỉ phát đứa bé trong bụng Thiển Hạ vẫn còn nến mới
      Dối với Thiển Hạ là đứa bé bị mũi thuốc phá thai làm mất mạng rồi

      Tất cả mọi người đều tin là , phải do mọi người biết nhưng đúng là rất nghiêm tràn , ha ha...

      tại nhìn thấy Hứa Mộng Phỉ, là mất hết khẩu vị, nửa đêm ỏe đường còn có thể gặp lại là vận xấu, vận xấu

      “ Mộng Phỉ, ấy là ai, hai người các con biết nhau sao, đừng vì việc như vậy mà ầm ĩ tổn thương hòa khí, huống chi trong bụng con lại có đứa bé, phải chuyện cẩn thận chú ý dưỡng thai nếu xe có việc gì thôi, để cho công ty sửa xen cho người đến kéo , nơi này cách nhà Trác Luân xa lắm, phải con cho mẹ đến nhìn đứa bé trai trong nhà của Trác Luân sao, vậy đứa bé kia là cháu trai của mẹ sao? Mẹ tại cũng lập tức muốn thấy nó, nếu như nơi này cách nhà Trác Luân ở xa chúng ta liền bộ đoạn

      Khi người phụ nữ trung niên kia tiến lên hòa giải Dale cảm thấy lên dĩ hòa vi quý là tốt hơn, mà bà ấy cũng cực kỳ quan tâm đến đứa trẻ trong bụng Hứa Mộng Phỉ

      “ Bác, bác là mẹ của Tần Trác Luân, như vậy chính là bà nội của Phi Phi, vừa lúc con cũng phải cần đến đó, mà nơi này muốn bộ đến đó cũng cần khoảng hai mươi mấy phút nữa, bằng chúng ta cùng .”

      Hứa Mộng Phỉ còn chưa kịp trả lời câu hỏi của mẹ Tần Trác Luân, vừa mới định rời khỏi lại nghe Dale tới bên này .

      “ Được con chính là bạn bè của Luân , con cháu trai của ta gọi là Phi Phi sao, cám ơn con, vậy làm phiền con dẫn đường, Mộng Phỉ may cùng .”

      Tần phu nhân thủ thỉ chuyện, điểm cũng giống phong thái của quý phu nhân có tiền có thế.

      Dale cảm thấy được Tần phu nhân cũng coi trọng lên cũng hảo tâm dẫn đường , tuy nhiên cũng có chút quen thuộc đường này lắm

      “ Được, con mới vừa gọi điện thoại kêu công ty sửa xe cho người tới kéo xe sửa rồi, vậy chúng ta thôi, bác Tần con Mễ, gọi con là Mễ Dale, năm đó có người muốn hãm hại mẹ của Phi Phivà Phi Phi, mà thiếu chút nữa Phi Phi cũng bị người phụ nữ ngoan độc kia tiêm thuộc phá thai hại chết, nếu phải do con và mẹ Phi Phi là bạn tốt, đúng lúc con phát , tại đứa bé mất, bác con bác biết bộ dạng của Phi Phi và Tần Trác Luân giống nhau như đúc, thông minh đáng , nghe là thiên tài bảo bảo đó...”

      Dale về chuyện của Phi Phi hoàn toàn thành công hấp dẫn hết lực chú ý của Tần phu nhân , tại hai người ở phía trước cười vui vẻ khiến Hứa Phỉ Mộng tức chết rồi, do ở phía sau cùng cảm giác đường có quá nhiều muỗi.

      vội vàng giục Tần phu nhân tới đây là vì muốn lừa gạt Tần phu nhân đứa bé kia phải là cháu trai của bà, mà là do Thiển Hạ cố ý bảo người ta trang điểm gương mặt đứa bé để lừa gạt Tần Trác Luân, nghĩ tới ở đường lại đụng phải Dale, Dale những câu kia là chống đối với , bởi vì biết Dale đến người phụ nữ hư hỏng kia chính là muốn ám chỉ .

      Sớm biết chuyện như vậy khuyên giạc Tần phu nhân tới nơi này gặp con trai của Thiển Hạ, đây đúng là lấy đá đập chân mình.

      “ Ding, Ding, Ding....”

      Đợi hơn giờ mà Phi Phi thấy dì xinh đẹp đến chăm sóc cho chú Hạ Hầu hôn mê, nên cậu rất sốt ruột rồi...

      Rốt cuộc tiếng chuông cửa cũng vang lên, có người tới nhấn chuông cửa.

      Cậu cũng quên chuyện cha dặn dò cậu, cho lên cậu kéo cái ghế đến gần cửa, đứng ở ghế ghé cặp mắt nhìn ra mắt cửa, oa oa, phải cha chỉ có dì tới đây thôi sao, như thế nào bên người dì ấy còn có hai người khác nữa?

      Vậy cậu nên mở của hay là mở của mới tốt đâyy?

      Cậu cầm lấy ống nghe bên cạnh cửa vọng ra với dì xinh đẹp: “ Dì xinh đẹp, cha chỉ cho mình dì vào đây...., hai người kia thể tiến vào..., dì kêu các dì ấy tránh ra con lập tức mở của cho dì xinh đẹp tiến vào.”

      Cậu đúng là tiểu quỷ gian xảo, tự nhiên còn dám như vậy.

      “ Ha ha, bé ngoan, hai người này có quan hệ, Phi Phi, mở cửa , khong phải có chú bị thương sao, dì phải kiểm tra cho chú ấy. Con yên tâm, việc gì. Dì đảm bảo...”

      Dale liếc mắt nhìn Tần phu nhân và Hứa Mộng Phỉ cái chung quy cũng thể để cho mấy người này được, dù sao cũng tin tưởng chỉ cần Tần phu nhân tận mắt thấy Phi Phi, nhất định cực kỳ thích
      Last edited by a moderator: 12/10/15
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 78.1: Đại Kết Cục - Gắn Kết (Thượng)
      78.1

      Buồn ngủ quá.

      mình Thiển Hạ ngồi ghế tựa gần cửa sổ

      Cảm giác hơi buồn ngủ ràng tối hôm qua ngủ ít, tại Phi Phi cũng cực kỳ an toàn, Hạ Hầu cũng thoát khỏi nguy hiểm, vậy lẽ ra nên thả lỏng mới đúng.

      “Thiển Hạ, em, em biết , thương em đến mức muốn cùng sống cùng chết vậy.:

      Chiếc quạt trong tay Thiển Hạ bồng nhiên bị người cướp , đồng thời cả người cũng bị người kia ôm chặt cứng mặt đất.

      Người kia chính là Maynor Hàn.

      “ Đừng tìm tôi chuyện thương gì, trong miệng tôi, vậy còn Hứa Mộng Phỉ và U Tuyết kia, coi các ấy là cái gì?”

      Thiển Hạ biết đến Hứa Mộng Phỉ, U Tuyết và Maynor Hàn có quan hệ hơn nữa lúc trước Hứa Mộng Phỉ chính là vì Maynor Hàn mới trộm bản kế hoạch trong két sắt của Tần Trác Luân.

      U Tuyết càng vì ta mà can tâm ở canh ta giống như người hầu, y như công cụ.

      “ Các ấy, các ấy sao có thể so sánh với em, ở trong mắt các ấy cái gì cũng phải, Thiển Hạ, em đẹp.”

      Maynor Hàn ngửi thấy người Thiển Hạ hát ra mùi thơm nhàn nhạt, sau khi sanh say mê xong cúi đầu muốn hôn Thiển Hạ.

      tại tôi chán gét , hiên tại và trước kia hoàn toàn bất đồng.”

      Thiển Hạ quay mặt , tránh nụ hôn của Maynor Hàn.

      Tay che ở trước mặt mình và , cự tuyệt bị hôn.

      “ Chán ghét , vì em làm nhiều chuyện như vậy, tại em lại chán ghét , Thiện Hạ, ậy cho em biết em nên thương như thế nào, đặt trong lòng em ra sao? Căn bản là em khinh thường tình của .”

      Maynor Hàn có chút khống chế được, tay gắt gao bóp cổ Thiển Hạ, cảm thấy rất khó thở, có phải ta điên rồi phải ?

      “ Tôi thích , giết tôi .”

      nhắm mắt lại, quyết định chấp nhận thực, vì nếu để ra những ời trái lương tâm như ta muốn xin lỗi làm được.

      “ Em, Thiển Hạ, em bị thương tổn chứ, thực xin lỗi, mới vừa rồi là quá kích động, nên em đừng giận , đến đây ngồi xuống, về sau bức em nữa, chỉ cần em đứng ở bên cạnh cái gì cũng tốt hơn.”

      Maynor Hàn chợt ý thức được mình làm tổn thương đến Thiển Hạ, nên lậ tức áy náy, buông lỏng bàn tay bóp cổ của ra, sau đó đỡ ngồi xuống chiếc ghế tựa bên cạnh.

      “ Mời ra ngoài, tôi muốn an tĩnh mình.”

      Thiển Hạ chậm rãi hít thở, muốn nhìn thấy ta, nhìn ta phong cảnh bên ngoài cửa sổ, giống như trong mắt cái gì cũng đề thấy, mà cũng muốn nhìn thấy ta nữa.

      “ Được, vậy ra ngoài trước, thức ăn đặt bàn, em nhớ phải ăn đó.”

      Maynor Hàn dặn dò xong liền ra khỏi phòng, cũng đóng cửa phòng lại.

      Cùng lúc đó ở nơi khác

      Tần Trác Luân, Lôi Phách Thiên và mấy người bạn tốt bàn bạc, đồng thời cũng nghĩ ra cách cứu thoát Thiển Hạ.

      “ Mình qua bên kia, các cậu cẩn thận chút.”

      Tần Trác Luân chọn hướng ở giữa dẫn vào trong, bởi muốn phá hoại các thiết bị cơ quan trong biết thự này trước.

      Ba người đàn ông còn lại gật đầu, sau đó cũng tản ra ba phương hướng khác chạy .

      Chỉ chốc lát sau, bóng dáng của tất cả bọn họ đều thấy nữa.

      Tần Trác Luân cẩn thận kiểm tra, chú ý nhìn chung quanh, dưới lòng bàn chân và trung.

      “ Shit, chết tiệt”

      bị trúng mũi tên bên vai trái, cũng có rút đầu mũi tên ra vì tại cũng biết đầu mũi tên có tẩm độc hay , nếu như mạo muội rút ra có thể hậu quả rất nghiêm trọng.

      cứ xông qua trùng điệp các loại cơ quan, rốt cục khi ở người bị ba vết thương mới xâm nhập được vào biệt thự của Maynor Hàn, loại người như Maynor Hàn này đích xác cực kỳ thông minh, chẳng qua là năm đó sơ hở để ta lấy được bản thiết kế thực tới bảy hần này để thiết kế các loại cơ quan này.

      Đương nhiên Maynor Hàn cũng là người có con mắt nhạy bén, các cơ quan này đại khái là dựa theo bản thiết kế mà kiến tạo nên.

      thể tưởng tượng được Maynor Hàn lại giám sử dụng bản thiết kế đó để tạo nên biệt thự này, nghĩ đến chuyện Thiển Hạ ở nơi này đêm lòng liền nóng lên như nưa đốt, biết tại Thiển Hạ như thế nào, có thể bị Maynor Hàn khi dễ hay ?

      CHƯƠNG 78.2 : ĐẠI KẾT CỤC : GẮN KẾT (thượng)

      "Thiển Hạ, , dẫn em xem mấy thứ đồ chơi tốt."

      Maynor Hàn bỗng nhiên mở cửa vào, mạnh mẽ lôi kéo tay Thiển Hạ tới căn mật thất trong biệt thự của ta, trong khi Thiển Hạ lại cực kỳ muốn tránh thoát khỏi tay ta, muốn để ý đến ta.

      Nhưng khi ánh mắt nhìn đến hình ảnh màn hình khi đó, chợt ngẩn ra.

      Đây, thế nào mà Tần Trác Luân và ba người bạn thân kia của cũng đều đến đây.

      Ba người bạn thân kia chính là Lôi Phách Thiên, Hoàng Phủ Tà và Long Ngạo.

      "Cực kỳ có ý tứ , tổng giám đốc của bốn tập đoàn lớn đều quang lâm đến biệt thự của rồi, em xem, vai người đàn ông em thương bị trúng mũi, đùi trúng đao, lưng trúng phi tiêu độc, coi như ta có bản lĩnh, chỉ trúng phải ba chỗ cơ quan mà thôi. Nhưng mà phi tiêu, mũi tên và đao tất cả đều có tẩm kịch độc, nếu như ta có được thuốc giải trong vòng hai mươi bốn giờ hậu quả bị chảy máu đến chết, độc phát mà bỏ mình, ha ha ha, là chuyện làm cho người ta thoải mái tinh thần, đây là tự ta chui đầu vô lưới, còn tưởng rằng các loại cơ quan đều lãng phí công sức thiết kế, nghĩ tới nghĩ tới, tại lại có đến bốn người sợ chết muốn tìm cái chết, khà khà."

      Maynor Hàn càng càng khiến trong lòng Thiển Hạ rất run sợ, nhìn nhìn qua ba người kia, người bọn họ hoặc ít hoặc nhiều đều có chút thương tổn, chẳng qua chỉ chưa nghiêm trọng giống như Tần Trác Luân mà thôi.

      làm cách nào có thể tới đây?

      " thực đê tiện."

      lạnh lùng này bốn chữ, thể ra ngoài bởi vì muốn biết tình huống chính xác của mấy người Tần Trác Luân là như thế nào, vì thế ngồi xuống, khẩn trương nhìn các loại tình huống tiến triển màn hình.

      "Đê tiện, cũng có gọi bọn họ tới, là chính bọn họ tự đưa đến cửa, chuyện này đâu liên quan gì tới , nếu như em muốn cứu bọn họ, vậy có thể, nếu em đồng ý chịu gả cho , sau đó lập tức tha cho bọn họ, luôn luôn được làm được, phải thả Hạ Hầu sao, vậy em chắc cũng hiểu tính tình của ."

      Tay Maynor Hàn nâng cằm của , để cho nhìn thẳng vào ánh mắt ta, ta nhưng thực khinh thường, nhưng mà tại mấy người Tần Trác Luân bọn họ lại tự mình tìm chết, mà Maynor Hàn cũng muốn biết Thiển Hạ thà là nhất định chịu gả cho , hay lại là trơ mắt nhìn bốn người bọn họ chết ở trước mặt .

      "Lấy bàn tay bẩn thỉu của ra, tôi cảm thấy rất ghê tởm."

      Thiển Hạ dứt khoát kéo tay của ta ra, muốn chuyện với ta, mà vẫn như cũ nhìn màn hình chằm chằm, chẳng lẽ có biện pháp khác sao?

      Dale, nếu tại có Dale ở đây tốt rồi, dựa vào y thuật của Dale muốn cứu sống bọn họ tuyệt đối thành vấn đề, mấu chốt căn bản là Dale lại có ở đây, mà di động của lại bị Maynor Hàn lấy mất rồi.

      "Em chỉ có 23 giờ 57 phút 36 giây thời gian suy xét, em cứ từ từ cân nhắc , ha ha ha!"

      Maynor Hàn tin tưởng, ta nắm giữ bốn sinh mệnh của bọn người Tần Trác Luân ở trong tay ta đương nhiên có lợi thế, mà Tô Thiển Hạ nhất định cũng đáp ứng gả cho ta, tại chỉ cần kiên nhẫn đợi thêm hai mươi ba giờ nữa mà thôi, sau đó ta ha hả cười to ra khỏi mật thất.

      Thiển Hạ vừa thấy ta ra ngoài, lập tức nghĩ cách muốn lợi dụng máy tính của ta liên lạc với Dale.

      *

      Dale nhìn Tần phu nhân và Phi Phi ở chung rất hòa hợp, mà cũng xử lý tốt miệng vết thương cho Hạ Hầu , tại người nơi nương tựa lại chỉ có mình Hứa Mộng Phỉ, người ta ngồi buồn bực ghế sofa.

      "Bà nội, con đói bụng, bà nội làm thức ăn ngon cho con ăn có được hay , còn có làm cho dì Dale và chú kia ăn..."

      Phi Phi thích Hứa Mộng Phỉ, cậu lôi kéo tay của bà nội mình
      Tới phòng bếp, để bà nội làm món ngon cho cậu ăn.

      “ Được, ha ha, cháu ngoan của bà đói bụng rồi, vậy để bà nội làm cơm cho con ăn, ha ha.”

      Tần phu nhân vui vẻ nhìn Phi Phi lôi kéo tay của mình, trong lòng bà rất cảm động, hóa ra bà cũng có đứa cháu trai xinh đẹp, thông minh đáng như vậy, tại bà mới biết được, là bỏ lỡ thời khắc cháu được sinh ra, cả bốn năm cậu lớn dần này, về sau bà nhất định dẫn cậu mang theo bên người, tin tưởng lúc ông nội Phi Phi nhìn thấy Phi Phi cũng cực kỳ cao hứng.

      Bọn họ cùng nhau vào phòng bếp, trong khi mình Hứa Mộng Phỉ ngồi phòng khách phi thường nhàm chán, nhưng muốn , bởi vậy đành phải cố gắng nhìn vào tivi.

      Dale sử lý xong mọi vết thương người Hạ Hầu Dần xong bắt đầu ngồi lên máy tính, đây là ???

      Mới vừa ngồi lên máy tính liền thấy được tin nhắn Thiển Hạ gửi tới, lập tức đăng nhập QQ, muốn biết mình có thể tâ với Thiển Hạ hay ?

      “ Rốt cuộc cậu cũng lên mạng, Dale, chúng ta cần trợ giúp của cậu, Luân, Long Ngạo, Lôi Phách Thiên, Hoàng Phủ Tà, bốn người bọn họ đều chạy tới biệt thự của Maynor Hàn, mà trong biệt thự của Maynor Hàn lại có trùng điệp các loại thiết bị bảo vệ, mỗi cơ quan đề hạ chất kịch độc, tại sinh mệnh của bọn họ gặp nguy hiểm rất lớn,nếu như trong vòng hai mươi bốn giờ mà được chữa trị tất cả bọn họ chết, vậy cậu, cậu có thể đến đây ? Hạ Hầu ấy có khỏe ? Mình tin tưởng là ấy chắc ở chỗ của cậu

      Lấy hiểu biết của Thiển Hạ với Hạ Hầu chắc chắn Hạ Hầu tìm Tần Trác Luân, cũng địa chỉ nơi này cho Tần Trác Luân, nếu Tần Trác Luân cũng tìm được nơi này, cũng có chuyện bốn người bọn họ xông tới phá các cơ quan thiết bị như bây giờ

      “ Cậu đừng gấp, cậu hai mươi bốn giờ sao, còn ta đối sử với cậu như thế nào, Hạ Hầu tại qua thời kỳ nguy hiểm, ta có việc gì, chỉ cần cố gắng nghỉ ngơi à đúng hạn uống thuốc để khống chế vết thương khỏi thôi, việc này cứ để con trai bảo bối của cậu làm là được rồi, mấu chốt vấn đề là mình biết làm cách nào để vào đó cả, bốn người bọn họ rất vất vả xâm nhập vào đó, vậy yếu đuối như mình làm như thế nào đây.”

      Dale tính toán thời gian nếu như đuổi kịp có thể cào giúp bọn họ, nhưng nếu vào được cũng uổng công

      “ Cậu có thể vào được, bởi vì cơ quan thiết bị của ta chỉ nhằm đối phó với đàn ông, đích thực chú ý đến phụ nữ, tại mình cho cậu biết địa chỉ cụ thể, cậu mau lại đây.”

      Thiển Hạ lập tức địa chỉ à những điểm xâm nhập bí mật mà mình phát được cho Dale biết

      Đồng thời, Hứa Mộng Chi trốn ở ngoài cửa cũng nghe lén được tiếng của Dale, đại khái suy đoán cũng biết chuyện gì sảy ra.

      Căn biệt thự kia biết, chẳng qua cũng biết nơi đó có nắp đặt cơ quan bí mật như vậy.

      tại Tần Trác Luân ở trong căn biệt thự kia sao?

      Ha ha, có biện pháp khiến cho Tần Trác Luân nhình với cặp mắt khác xưa rồi, hơn nữa cũng thoát khỏi tay , vậy nên quyết định đến tòa biệt thự kia trước , mặc kệ các loại cơ quan này có đối phó nữ giới hay , chỉ cần có thể sớm chút tìm thất Tần Trác Luôn hút chất đọc ra, rồi sau khi Dale đuổi tới đó, Dale có thể giúp giải độc, như vậy có khả năng chiếm được trái tim của Tần Trác Luân, quá tốt rồi, bởi đây có thể chính là phương pháp hỗ trợ tốt nhất cho Tần Trác Luân

      Hứa Mộng Phỉ lặng lẽ xuất phát, nhưng mà tất cả mọi người cũng đều chú ý đến , cho nên đâu cũng chẳng ai để ý.

      Tự nhiên, việc đến đó cũng có người nào phát

      Dale nhanh chóng cầm hòm thuốc nhìn Phi Phi và Tần phu nhân lượt xong lập tức rời

      phải nắm chắc thời gian đến chỗ biệt thự đó, địa chỉ có ở đây nhưng chỗ này lại chưa từng qua, cho nên thể làm chậm trễ thời gian.

      “ Bà nội, con kêu dì ăn cơm, nhưng dì lại có ở đây, giống như rồi, chỉ để lại tờ giấy này mà thôi… bà nội, những chữ mặt giấy này con biết, bà nội đọc con nghe

      Tần phu nhân làm xong bàn thức ăn, Phi Phi chạy vào phòng khách tìm Dale chữa trị cho Hạ Hầu ra ăn cơm, nghĩ tới dì lại thấy, chỉ để lại tờ giấy, cậu chưa biết chưa nên muốn bà nội đọc cho cậu nghe.
      Last edited by a moderator: 15/10/15
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      CHƯƠNG 79 : GẮN KẾT (hạ)


      * Ba tháng sau

      "Xin kiểm tra qua cho ấy, có phải ấy mang thai rồi ?"

      Thời điểm hai người họ ra khỏi tòa nhà kia, việc trước tiên Tần Trác Luân làm chính là muốn Dale đến kiểm tra xem có phải Thiển Hạ mang thai hay ?

      "Oa, mẹ mang thai con liền có em trai em , dì Dale mau mau kiểm tra cho mẹ con xem."

      Phi Phi vui vẻ vỗ tay, tới đón bọn họ đúng là ít người .

      "Chuyện này sao, tôi cho các người biết, phải biết rằng có mang thai hay , trước cử hành hôn lễ, chờ đến buổi tối tân hôn của hai người tôi cho các người biết đáp án, mọi người, còn chờ cái gì, mau thôi."

      Dale gán cho bọn họ cái bí mật, hề bật mí chút nào mà hoàn toàn thản nhiên lái xe rời .

      Nhà Tần Trác Luân,

      Hai người trước sau bước vào phòng, liền thấy được cha mẹ Tần Trác Luân đều ngồi trong phòng khách, giống như bọn họ cũng tới nơi này đoạn thời gian rất dài rồi, nhìn bọn họ cũng rất nhàn nhã tự tại .

      "Ba mẹ, hai người thế nào lại ở chỗ này?"

      Đám người Tần Trác Luân và Thiển Hạ cùng nhau vào, còn Phi Phi lại chạy đến bên cạnh ông nội cậu ngồi xuống.

      "Ông nội bà nội muốn cùng con chơi, tới rồi, ở đây ba tháng, cha, mẹ nhanh tới đây ngồi, các chú các dì cũng mau lại đây ngồi, để con pha trà cho mọi người, con pha trà uống cực kỳ ngon nha, tin mọi người có thể hỏi ông nội bà nội, bọn họ mỗi ngày đều thích uống trà con pha đó."

      Phi Phi vừa mới ngồi xuống lại đứng lên, lại còn tự mình khen ngợi tay nghề pha trà của chính mình.

      "Đúng, đúng như lời cháu trai bảo bối đó, chúng ta ở nơi này ba tháng, còn có thể ở thêm, chờ đến khi hai người các con kết hôn chúng ta bàn bạc dọn , nhưng mà Phi Phi theo chúng ta."

      Cha Tần Trác Luân đặt tờ báo cầm tay xuống .

      "Kết hôn, chúng con lập tức định ngày lành cử hành hôn lễ, còn chuyện Phi Phi có cùng cha mẹ hay còn phải xem tâm ý của bản thân Phi Phi, nếu Phi Phi nguyện ý cùng ông nội bà nội con để Phi Phi , ngược lại nếu Phi Phi nguyện ý ở lại với chúng con cũng được, chỉ cần Phi Phi cao hứng là tốt rồi."

      Tần Trác Luân đúng là người cha cực kỳ minh.

      "Cha đúng là tốt nhất, ông nội bà nội, hai người thua , chúng ta tới vườn hoa chuyện riêng ạ, đừng để cha mẹ nghe được. Kia là bí mật của chúng ta."

      Phi Phi nhàng bưng khay trà ra, bưng cho mỗi người ly, người cũng đều thiếu, tất cả mọi người đều có ly trà, cậu đưa trà ngon xong liền đến bên người ông nội bà nội, thần thần bí bí như vậy rồi kéo ông nội bà nội đến hoa viên, cũng cho mọi người theo nhìn, kể cả nhìn lén đều được.

      " chịu cho chúng ta nhìn sao, mà chúng ta cũng chưa đồng ý, vậy chúng ta nghe lén, , chúng ta nghe lén."

      Mọi người giống như cũng ngầm hiểu ý với nhau mà hướng hoa viên đến, tại ở phòng khách lúc này chỉ còn lại hai người Thiển Hạ và Tần Trác Luân với nhau.

      *

      Năm năm sau

      "Mẹ, mẹ, con muốn ăn Hồ Lô bọc đường, mà trai cho, mẹ, đánh mông trai , trai khi dễ con."

      xinh xắn bốn tuổi mặc váy công chúa, bộ dáng vô cùng xinh đẹp đáng , đến bên người mẹ kể tội của trai mình, sau đó trốn ở trong lòng mẹ làm bộ dáng lè lưỡi với trai của mình.

      "Ăn Hồ Lô bọc đường và ăn đường có gì khác nhau, tại em bị sâu răng ăn được, nếu như em muốn ăn các loại đồ ăn vặt khác cũng đều phản đối."

      Phi Phi chín tuổi, bộ dáng giống như ông cụ quản dạy em mình.

      "Mẹ, mẹ nhìn xem, trai thực lại còn khi dễ Đóa Đóa, hu hu, Đóa Đóa cần, Đóa Đóa tức giận."

      xinh xắn tên là Tần Đóa Đóa, vừa xong hốc mắt bé cũng hơi ươn ướt, giống như khóc cực kỳ thương tâm vậy.

      "Đóa Đóa đừng tức giận, trai đều là vì tốt cho con mà thôi, Phi Phi, bài tập của con làm tốt chưa? Đóa Đóa, mẹ phạt trai chép phạt trăm lần bài khoá này có được ? Còn muốn chọn chép phạt bài khoá nào con lại tới chọn lựa."

      Thiển Hạ cầm lấy quyển ngữ văn ngữ của Phi Phi, sau đó đưa cho bé Đóa Đóa.

      "Thực , hì hì, con muốn trai chép phạt bài thiên văn này, trăm lần lần ..., trai thể lười biếng đó, nên con ở bên cạnh giám sát trai làm bài. , trai nhanh sao chép bài khoá , trăm lần, hì hì, bài thiên văn này có rất nhiều rất nhiều chữ, cũng thực khó,... tại trai bị phạt, hì hì, mau, sao chép bài khoá ."

      Nhìn hai bóng dáng bé của Phi Phi và Đóa Đóa vào trong nhà, khiến Thiển Hạ cảm thấy hạnh phúc thực đơn giản là như vậy thôi.

      "Bà xã, suy nghĩ cái gì, đến đây, ăn xâu Hồ Lô bọc đường này ."

      Tần Trác Luân ngồi vào bên người Thiển Hạ, tiếp đó đưa cho Thiển Hạ xâu Hồ Lô bọc đường.

      " cho rằng em giống như Đóa Đóa sao, em ăn, chuyện của công ty giải quyết xong xuôi rồi hả?"

      Thiển Hạ buồn cười nhìn mặt Tần Trác Luân, thế nào mà lại cứ luôn coi giống như con của bọn họ vậy, xin , bọn họ tại là cha mẹ của hai đứa con rồi đó.

      "Hôm nay xong việc, ngày mai và tuần sau nghỉ làm, bởi vì muốn dẫn em ra ngoài du lịch tuần trăng mật, tuần, có thể ?"

      Tần Trác Luân đều lên kế hoạch rất chu đáo, ngày mai chính là ngày kỷ niệm kết hôn của hai người bọn họ, cho nên muốn dùng lần du lịch tuần trăng mật này làm quà chúc mừng.

      "Lại là du lịch tuần trăng mật, xem chúng ta cũng qua năm lần, em ."

      Thiển Hạ nghe thấy du lịch tuần trăng mật liền có chút sợ hãi, bởi vì du lịch tuần trăng mật chỉ có hai người bọn họ, vậy Phi Phi và Đóa Đóa phải làm sao bây giờ, muốn tuần mà thấy được Phi Phi và Đóa Đóa đâu.

      "Có ba mẹ rồi, huống chi Phi Phi lại hiểu chuyện như thế, cho nên em cần lo lắng cho hai đứa đâu, với lại du lịch tuần trăng mật cũng chính là chủ ý của con trai chúng ta mà, tin em có thể hỏi con xem, mà cũng lừa em."

      Tần Trác Luân chuyện và Thiển Hạ muốn du lịch tuần trăng mật trước với con trai Phi Phi rồi, mặc dù biết Thiển Hạ cũng hỏi.

      "Nếu là chủ ý của Phi Phi, vậy thôi, trong nhà có việc gì chứ? Nếu chúng ta dẫn hai con cùng nhau , cả nhà chúng ta cùng nhau du lịch phải chơi càng vui vẻ sao!"

      Thiển Hạ vẫn có chút yên tâm về con trai và con mình.

      "Thiển Hạ, tại hai đứa bé đều trưởng thành, đứa bé cũng bốn tuổi, đứa lớn cũng chín tuổi, cho nên em cứ thoải mái hưởng thụ cuộc sống , cả ngày em cứ đeo chuyện của Đóa Đóa và Phi Phi bên người, vậy sao em suy xét đến cảm thụ của , thương tâm, bởi vì cảm thấy em quan tâm ."

      Tần Trác Luân xong liền quay lại đưa lưng về phía Thiển Hạ, giống như thương tâm vậy.

      " lại nơi nào vậy, em làm sao có thể quan tâm đến được, được rồi, chúng ta cùng , mang theo Phi Phi và Đóa Đóa, xem , thế nào mà lại có thể ăn dấm chua với con trai mình đây!"

      Thiển Hạ bước lên phía trước trấn an chồng mình, là ghen tị quá đáng rồi.

      Phi Phi và Đóa Đóa chính là con trai con của đó , vậy mà lúc xoay người lại chợt phát vẻ tươi cười mặt , tiếp đó liền cúi đầu hôn môi của , khiến có biện pháp mở miệng chuyện, đúng là hơi tức giận đó, haiz, người đàn ông này càng sống càng bướng bỉnh rồi...

      *
      Last edited by a moderator: 6/11/15
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 79.1 : NGOẠI TRUYỆN VỀ TẦN NGHỊ PHI

      Mười chín năm sau,

      Lúc này Tần Nghị Phi hai mươi tám tuổi, Tần Đóa Đóa hai mươi ba tuổi, nhưng mà lúc Tần Đóa Đóa mười tám tuổi sớm kết hôn.

      chút về Tần Nghị Phi, chính là con trai của Tô Thiển Hạ và Tần Trác Luân, cũng chính là tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn Tần đế.

      Hôm nay theo như lịch thường ngày, lái xe về biệt thự núi thăm gia đình.

      Nhưng xe lại bị bể bánh ở nửa đường, mà ở đây còn là giữa sườn núi, nhìn trái nhìn phải cũng đều thấy được bóng dáng người nào...

      Nên chỉ còn cách gọi điện thoại cho công ty sửa xe cho người đến kéo xe , trong khi đó người của công ty sửa xe ít nhất phải bốn mươi phút nữa mới có thể đến, hai mắt liền nhìn xuống rồi nhìn lên núi, so sánh lúc lâu rồi quyết định xuống núi.

      Bởi vì xuống núi chỉ cần hai mươi mấy phút bộ, còn nếu như lên núi phải cần hơn bốn mươi phút bộ, như thế lựa chọn xuống núi là thuận tiện nhất rồi.

      Ước chừng được khoảng mười phút đồng hồ nghe được thanh giống như tiếng kêu cứu mạng của người nào đó vọng lại..

      vội ngừng bước chút, muốn xác định xem có phải mình nghe lầm hay ?

      Nhìn vào Tần Nghị Phi của tại, chính là khuôn mặt tuấn tú và ngũ quan hoàn hảo, cộng thêm dáng người cao ngất hoàn mỹ, cùng với đôi mắt đen thâm thuý rất mê người.

      Hình ảnh của bây giờ và cha mình là Tần Trác Luân năm xưa lại càng tuấn tú, càng hấp dẫn ánh mắt phụ nữ hơn.

      Chỉ là lúc này hơi hơi nhíu mày, cẩn thận lắng nghe động tĩnh.

      tại lại còn nghe thấy thanh kêu cứu mạng nữa, liền lắc đầu, cảm thấy có lẽ mình nghe lầm rồi.

      Sau đó tiếp tục xuống núi.

      "Cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng, người nào tới cứu tôi..."

      Lúc này mới nghe được ràng hơn, thế nên nghĩ lúc bắt đầu cũng có nghe sai, có người kêu cứu mạng..

      lần theo tiếng kêu, sau đó cẩn thận tìm kiếm nơi phát ra tiếng kêu, sau vài phút lần mò mới tìm được, hoá ra là có mấy tên sơn tặc khi dễ mặc áo trắng.

      Nhưng, nhìn quần áo của này thế nào lại thấy rất kì quái.

      Nhưng những thứ này cũng phải là trọng điểm chú ý với , mà mấy tên sơn tặc muốn ức hiếp kia mới là chính, nếu gặp cũng thể quản rồi.

      Tần Nghị Phi lập tức tiến lên đánh ngã gục mấy tên sơn tặc xuống đất, tiếp đó cởi áo khoác của mình bao quanh người .

      " còn ở núi buổi tối làm cái gì? Mau đứng dậy, nhà ở đâu, tôi đưa về nhà."

      nghĩ có nên đỡ đứng dậy hay , nhưng nhìn vẻ mặt kinh hồn chưa trấn định lại được của vẫn là đỡ dậy, tiếp đó để chính tự mình đứng lên.

      ", , là người tộc nào, người quốc gia nào, đừng tới đây, họ, bọn họ có phải là cùng tộc với đúng ?"

      này chuyện rất kì quái, đến gần nhìn xem kỹ lưỡng Tần Nghị Phi đoán tuổi của này ước chừng khoảng mười lăm mười sáu tuổi là cùng, chỉ là cách ăn mặc toàn thân có vẻ cực kỳ cổ điển.

      phải cực kỳ cổ điển, phải đây chính là cách ăn mặc cổ trang.

      "Cái gì, quốc tộc gì, đứng dậy nhanh tôi đây , nếu lát nữa mấy người bọn họ tỉnh lại tự cầu nhiều phúc cho mình ."

      Đưa mắt nhìn lượt đám sơn tặc nằm dưới đất kia, bình tĩnh , có lẽ là nên quản nhiều chuyện như vậy.

      Nên liền xoay người ý muốn rời khỏi nơi này.

      "Đừng, chờ chút, , phải là người của bọn họ, tôi, tôi, tôi cũng biết vì sao tôi lại tới nơi này, nếu phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ của tôi tìm thấy tôi sốt ruột. Vậy có thể đưa tôi về nhà ? Cha tôi là Đại Học Sĩ Phượng Khám.”


      gái do dự nói xong thì cảm thấy người trước mặt mình hẳn phải là cùng một bọn với mấy người sơn tặc kia đâu, nếu thì ta còn cứu mình làm chi.


      nghĩ có lẽ ta có thể đưa mình về nhà thì sao.


      “Phủ Đại Học Sĩ? Đừng nói với tôi, là xuyên tới?”


      Tần Nghị Phi yên lặng lắng nghe, nhưng nghe xong lời của gái lại thấy rất kỳ quái, cha mẹ, tỷ tỷ Đại Học Sĩ, ha ha, những cách nói này phải chỉ dùng ở ̉ đại sao?


      Tầm mắt của rơi vào mặt gái, muốn nhìn một chút xem có phải là nói dối hay , nhưng rõ ràng ánh mắt chỉ có hai tròng đen trắng trong suốt, tuyệt đối giống bộ dáng như nói đùa, chẳng lẽ thật sự là xuyên tới?


      Này, có phải điều này quá vớ vẩn rồi ?


      “Cái gì xuyên , nhà tôi là phủ Đại học sĩ, sai, chỉ cần đưa tôi về nhà thì cha mẹ tôi nhất ̣nh sẽ hậu tạ ân công.”


      gái hoàn toàn hiểu ý tứ của , chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi chỗ này, nơi đây thật xa lạ, ta xem ra cũng giống người xấu, chẳng những thế lại còn rất đẹp mắt, mà ta lại vừa mới cứu mình.


      Nhưng mà lời nói của thì lại nghe hiểu.


      “Điều này thật sự được, hiện tại là thế kỷ hai mươi mốt, phải cái triều đại gì kia của , mặc kệ lời nói là thật hay giả, nếu thật sự là người ̉ đại, như vậy nơi đó khẳng ̣nh đối với nói là Phủ học sĩ, vậy tôi thể đưa về nhà được, bằng hãy tự sinh tự diệt.”


      “Đừng , ân công, ai da, chân, chân của tôi đau quá…”


      * ân công :người có ơn giúp đỡ *


      gái sốt ruột đứng lên muốn theo , vừa thấy ̣nh khiến trong lòng lại càng hốt hoảng.


      Nhưng hai chân lại truyền đến cảm giác đau đớn khiến được, nguyên nhân là do mắt cá chân bị trật lúc giằng co với đám sơn tặc kia ̣ng thêm vết cắt của mấy bụi gai ven đường.


      “Đừng gọi ân công, chuyện của thì chính là lo, tôi lại có hứng thú.”


      Tần Nghị Phi quay đầu mà vẫn tiếp tục về phía trước, quả thật đã quyết tâm mặc kệ gái rồi.


      cần , đã cứu tôi thì thể mặc tôi ở đây được, đã làm người tốt thì nên làm đến cùng, nếu thích tôi gọi là ân công thì tôi đây liền gọi nữa, dẫn tôi cùng được . Chỗ này thật đáng sợ!”


      rất sợ một lúc nữa sẽ có mấy loài dã thú chạy đến, chỉ ngẫm nghĩ đã sợ hãi, mà hiện tại người có thể tín nhiệm cũng chỉ có , tuy vậy tên họ ta là gì thì cũng biết.


      “Tôi đã nói chuyện của thì chính quản, bớt cho tôi chuốc lấy phiền toái.”


      Hôm nay đã đầy đủ xui xẻo rồi, cũng muốn chuốv thêm một cái phiền toái về mình nữa.


      “Oa, hu hu, cũng là người xấu, mặc kệ tôi, oa…”


      vừa dứt mấy lời tuyệt tình thì gái vậy mà lại oa oa khóc lên, giống như chính là một hung thần ác xác nào vậy.


      , thật sự là một đại phiền toái, nơi này căn bản phải nhà của , vậy muốn tôi đưa đâu, cũng phải là một đứa bé, tôi cũng thể đưa đến Nhi Viện, vậy nói xem tôi phải mang làm cái gì?”


      nghe được tiếng khóc của thì cực kỳ kiên nhẫn được nữa, kết quả vừa quay lại liền nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt, bộ dáng rất đáng thương…


      “Vậy, vậy thì trước, nhà trước, sau đó lại từ từ tìm nhà cho tôi ở, nếu bỏ mặc tôi thì, hu hu, mấy người xấu kia tỉnh lại khi dễ tôi, nê thể bò mặc kệ tôi được…”


      nói xong thì cái miệng nhỏ nhắn lại muốn khóc.


      “Được, trước mang đến nhà tôi, nhưng tôi chỉ đáng ứng cho ở một đêm, sau một đêm này nhất ̣nh phải rời khỏi.”


      thật sự là chịu nổi con gái khóc, có biện pháp nhẫn tâm cứ thế bỏ , đành phải trước lưu giữ một đêm, sau đó tiến lên cõng ở lưng rồi hai người xuống núi.


      quả là người tốt, nên tôi sẽ gọi là hạt bụi nhỏ.”


      gái ghé vào lưng , cảm thấy tấm lưng của thật an toàn, khiến thật sự thoải mái muốn ngủ, tiếp đó chỉ bỏ lại một câu như vậy, lại vẫn chưa nói cho biết tên của mình thì đã ngủ thiếp .


      tên gì cũng có quan hệ với tôi.”


      hơi dỗi nói một câu, sau đó trừ bỏ tiếng bước chân bước đường, trừ bỏ rừng núi hai bên truyền đến vài thanh côn trùng kêu vang thì tựa hồ cũng chỉ có vài ngôi sao trời hoà vào bóng dáng hai người càng lúc càng xa.
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :