1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng Giám đốc cưng chìu vợ yêu - Thương Tiểu Ly (50/193+NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 040: Hàng xảy ra vấn đề

      Đường Lam mặc bộ đồng phục rất khéo léo, tóc cuộn lên, vốn là bộ trang phục rất xưa, lại được biến thành có đẳng cấp, có lúc Hình Thiên suy nghĩ, có phải cho Đường Lam miếng vải rách, cũng có thể làm cho nó trở nên thịnh hành hay . . . . . .

      "Giám đốc Đường, Tổng Giám đốc căn dặn trực tiếp tìm ấy !"

      Hình Thiên làm thư ký của Lãnh Tĩnh Hàn, từ lúc ta bắt đầu nhậm chức vẫn ở bên cạnh, ở trong tập đoàn, chức vị của ta có lẽ cao lắm nhưng địa vị hề , ai mà biết, vị thư kí Hình này và Tổng Giám đốc "Như hình với bóng" . . . . . .

      Đường Lam lạnh nhạt gật đầu, sau đó, cao ngạo như Khổng Tước bước về phía phòng làm việc Tổng Giám đốc, giơ tay lên, nhàng gõ cửa, sau khi bên trong truyền đến thanh trầm thấp "Vào ", xoay tay cầm cửa vào.

      "Tổng Giám đốc!" Giọng Đường Lam rất êm tai, quyến rũ nhưng mất vẻ lạnh nhạt, rất khó tưởng tượng, có thể dung hợp mâu thuẫn giữa ngọn lửa và hầm băng chung chỗ.

      Lãnh Tĩnh Hàn cũng ngẩng đầu lên, chỉ là sau khi chuyển động cây bút ký tên lên tài liệu của mình, tùy ý ném tới trước mặt, lạnh lùng : "Đem cổ phiếu MT ném ra bắt đầu thu về!"

      Đường Lam hơi nhíu dưới mày đẹp, hỏi: "Tổng Giám đốc định. . . . . ."

      Ánh mắt Lãnh Tĩnh Hàn khẽ dời lên , con ngươi sắc bén bình tĩnh nhìn Đường Lam, Đường Lam tiếp lời còn lại.

      "Tốt, tôi biết rồi!" Đường Lam rất đúng mực, chủ yếu là biết, lúc này nhìn người đàn ông này bình tĩnh như mặt biển có sóng gió, nhưng thực ra, giống như mạch nước ngầm mãnh liệt dưới đáy biển!

      Lãnh Tĩnh Hàn hờ hững thu hồi ánh mắt, lạnh lùng : "Tôi hy vọng MT chết, nhưng . . . . . . Tôi muốn có quyền khống chế tuyệt đối MT!"

      "Vâng!" Đường Lam lên tiếng trả lời, "Nếu Tổng Giám đốc có căn dặn khác, vậy tôi ra ngoài trước."

      Lãnh Tĩnh Hàn gì, sau khi Đường Lam khẽ khom người, vẫn cao ngạo đạp bước khỏi phòng làm việc, chỉ là lúc đóng cửa lại, đôi mắt hạnh của lơ đãng liếc nhìn người đàn ông châm thuốc lá. . . . . .

      Ngón tay Lãnh Tĩnh Hàn kẹp điếu thuốc đứng dậy tới trước cửa sổ sát đất, tay cắm ở trong túi quần nhìn bên ngoài, con ngươi đen như mực lạnh lùng, toàn thân càng tản mát ra bén nhọn làm cho ai có thể khinh thường.

      "Cốc cốc" Tiếng gõ cửa truyền đến, ngay sau đó, tay cầm cửa chuyển động, Hình Thiên vào, từ đầu đến cuối Lãnh Tĩnh Hàn cũng có nhúc nhích, có lệnh của , có thể tùy ý tiến vào phòng làm việc này chỉ có Hình Thiên!

      "Lão đại, bên Tam Giác Vàng hàng xảy ra vấn đề!" đối với vai trò của mình, Hình Thiên tương đối thuận buồm xuôi gió, có lúc ta đùa, theo lão đại tinh mình cũng tuyệt đối thể tinh !

      Lãnh Tĩnh Hàn chỉ khẽ liếc mắt nhìn Hình Thiên cái, lạnh nhạt : "Năm nay bên Thái Lan có mưa nhiều, túc thu đủ, người nào mà nhìn chằm chằm vào lô hàng trong tay lão quỷ? !"

      Hình Thiên im lặng, ta còn chưa chuyện gì, lão đại cũng biết, "Chúng ta chờ nhóm hàng kia giao cho Phong Hổ, nếu như bên kia xảy ra tình huống gì, ở bên này Phong Hổ cũng tiện ăn !"

      Ánh mắt lạnh lùng của Lãnh Tĩnh Hàn vẫn nhìn bên ngoài, môi lạnh bạc khẽ cong lên, chứa lạnh lẽo làm cho người ta rợn cả tóc gáy, "Ngồi chỗ lên giá. . . . . . Cũng phải xem ông ta có thể ăn được tiền của chúng ta hay !"

      khuôn mặt nho nhã của Hình Thiên cũng thản nhiên như Lãnh Tĩnh Hàn, ta đẩy khung kính, sau đó : "Nếu . . . . . . Tôi chuyến !"

      "Liên lạc với Long Cửu. . . . . ." Lãnh Tĩnh Hàn xoay người nhìn Hình Thiên lạnh nhạt : " phải bọn họ thiếu vũ khí đạn dược sao?"

      Hình Thiên khẽ há miệng, nhìn người đàn ông lạnh lùng ở trước mặt, ngay sau đó hiểu ý của , khóe miệng ta nhếch lên, cười châm chọc: " biết lần này Lão quỷ có thể tự mình áp hàng hay ?"

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 041: Tối hôm qua em đâu?

      KiLi nhìn Mộ Thiên Thanh, ánh mắt linh động khẽ híp lại, sau đó với Lý Dược ở bên: "Aiz. . . . . . có cảm thấy hôm nay Thiên Thanh rất lạ hay ?"

      lật xem tư liệu vụ án, Lý Dược tùy ý liếc nhìn Mộ Thiên Thanh, sau đó kéo tầm mắt trở về, trả lời: " có a, ấy vẫn như vậy. . . . . ."

      Đối với người đàn ông sơ ý, KiLi liếc mắt, sau đó, lết đến bên cạnh ta, buôn chuyện : " biết tối hôm qua tôi đụng phải người nào ?"

      "Người nào?" Lý Dược thờ ơ hỏi.

      KiLi chút để ý, : " đường chuyển đồ cho cha tôi, lại nhìn thấy sếp Mộc. . . . . ."

      "Ừ, sau đó sao?" Vì thỏa mãn tính buôn chuyện nhất Khu Nam của KiLi, Lý Dược vẫn hỏi qua loa lấy lệ.

      "Hắc hắc. . . . . . biết sếp Mộc ở chỗ với ai ?"

      Lý Dược nhướng tầm mắt tài liệu, chê cười trề môi dưới, : "Đừng với tôi là Thiên Thanh à?"

      "Đúng vậy!" KiLi khẽ giơ cằm.

      Lý Dược hơi ngạc nhiên há miệng nhưng nghĩ lại cảm thấy rất bình thường, liền : "Cũng có gì kỳ quái, Thiên Thanh và sếp Mộc quen biết nhau ở trường học, dường như quan hệ của bọn họ cũng rất tốt. . . . . ."

      " nhảm, đương nhiên tôi biết!" KiLi liếc mắt, "Vấn đề là ngày hôm qua sếp Mộc ăn mặc rất đẹp trai, mà Thiên Thanh. . . . . . Mặc bộ dạ phục, cả người rất xinh đẹp, sau đó, hai người cùng nhau vào nhà hàng Pháp rất xa hoa!"

      Rốt cuộc, lời của KiLi gợi lên lòng tò mò của Lý Dược, " . . . . . . Thiên Thanh mặc dạ phục?"

      "Ừm!" KiLi gật đầu, "Kỳ quái ? Ngoại trừ trường hợp Thiên Thanh làm nhiệm vụ, thấy có lúc nào ấy ăn mặc như vậy chưa? Ngay cả khi tổng cục tổ chức lễ hội hằng năm, ấy cũng mặc rất đơn giản, ngay cả Đầu To cũng bóng gió cách ăn mặc của ấy, nhưng năm sau vẫn cứ như vậy. . . . . ."

      "Sếp Mộc cùng Thiên Thanh. . . . . ." Lý Dược tay ve cằm, sau đó gật đầu, : "Cũng rất tốt, đều là người tham công tiếc việc, xứng đôi!"

      Rốt cuộc KiLi chịu nổi logic của Lý Dược, lười phải với ta, xoay người trở về chỗ ngồi của mình, ra với Lý Dược, lúc ấy đưa tài liệu cho Thiên Thanh, cẩn thận nhìn thấy dấu đỏ "Dâu tây" rất ràng nơi xương đòn của . . . . . . Rất đáng để người ta suy nghĩ sâu xa a.

      Hơn nữa. . . . . . Hôm nay tinh thần Thiên Thanh có chút hoảng hốt.

      "Năm phút sau họp!"

      yên lặng đột nhiên vang lên thanh uy nghiêm trong phòng tổ hành động, mọi người nhìn thấy ánh mắt Thượng Quan Mộc quét qua mọi người, sau đó xoay người khỏi.

      Hiệu suất làm việc của tổ hành động Khu Nam rất cao, kể từ khi Thượng Quan Mộc tới, hiệu suất tăng lên tới cực điểm, năm phút sau, người cả tổ hành động cũng ngồi vào phòng họp chiếu hình.

      Mộ Thiên Thanh ngồi ở đầu hàng thứ nhất, nhìn ánh mắt Thượng Quan Mộc thoáng qua phức tạp, trải qua lần tỏ tình và bị bỏ thuốc tối hôm qua. . . . . . Lúc này hoàn toàn biết phải đối mặt với như thế nào !

      Đôi tay Thượng Quan Mộc cắm ở trong túi quần đứng ở phía trước, con mắt hẹp dài khẽ quét qua mọi người, sau đó cầm hộp điều khiển mở ra máy chiếu, màn hình máy chiếu xuất loạt ảnh chụp, "Gần đây khu Bắc xuất rất nhiều khí chlorin, cấp cầu chúng ta hỗ trợ. Bắt đầu từ hôm nay, tổ hành động hủy bỏ tất cả nghỉ phép, chia làm ba tổ, từng tổ ngừng càn quét, tôi cầu trong cuộc càn quét có hàng, nhưng. . . . . ."

      Thượng Quan Mộc quét mắt vòng, lạnh lùng tiếp: ". . . . . . Dưới mí mắt của tôi muốn nhìn thấy hàng! Understand?"

      "Yes sir!" thanh cả tổ hành động vang dội phòng họp.

      "Chuyện phân tổ, tôi phân chia sau cho mọi người, tan họp!" Thượng Quan Mộc xong, dẫn đầu ra khỏi phòng họp.

      Lúc này mọi người mới hậm hực đứng dậy, trong miệng có oán trách, có kêu rên có ngày nghỉ. . . . . . Chỉ có Mộ Thiên Thanh, trong đôi mắt xuất ngọn lửa hừng hực.

      Phân chia tổ làm xong rất nhanh, bốn người tổ, ngay cả bản thân Thượng Quan Mộc cũng tự mình tham gia càn quét, có thể nghĩ, phía hết sức coi trọng chuyện lần này.

      Buổi tối, sau khi mọi người ăn cơm tối xong, theo phân tổ lần lượt lên xe của mình, Mộ Thiên Thanh cũng tới tổ của mình, đột nhiên, Thượng Quan Mộc gọi lại.

      "Sếp Mộc. . . . . ." Ở cục cảnh sát, đối thân phận của Thượng Quan Mộc, Mộ Thiên Thanh cũng có vượt rào, cho rằng, mặc kệ quan hệ riêng tư tốt, nhưng về công nên làm như thế nào làm như thế ấy.

      Thượng Quan Mộc nhìn Mộ Thiên Thanh, đáy mắt chứa đựng chút bất đắc dĩ, hỏi: "Tối hôm qua. . . . . . Em đâu?"
      Last edited by a moderator: 11/4/15
      dunggg thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 042: Uy hiếp

      Mộ Thiên Thanh hơi ngạc nhiên, ngay sau đó ánh mắt hoảng hốt, sắc mặt trở nên ửng đỏ, ấp úng : "Em. . . . . . em. . . . . . Về nhà. . . . . ."

      " sao?" Thượng Quan Mộc khẽ , đôi mắt hẹp dài sắc bén nhìn thấu lòng người.

      "Phải . . . . . Đúng vậy!"

      Mộ Thiên Thanh cũng muốn cắn rơi đầu lưỡi của mình, thứ nhất, tâm tư của Thượng Quan Mộc tương đối kín đáo, cộng thêm lần này ra nước ngoài, học qua Tâm Lý Học hình trinh thám, lúc này đầu lưỡi lại lớn, hoàn toàn có thể tưởng tượng, lời dối của cần suy nghĩ sâu xa cũng có thể nhìn ra!

      Thượng Quan Mộc gì, đôi tay cắm ở trong túi quần, ánh mắt khẽ rơi vào người của Mộ Thiên Thanh, chỗ sâu đáy mắt có cảm xúc phức tạp.

      "Sếp Mộc, các đồng nghiệp đều đợi. . . . . ." Mộ Thiên Thanh rũ lông mi, cuối cùng cũng giải thích điều gì, xoay người tới xe tổ của mình.

      Thượng Quan Mộc nhìn Mộ Thiên Thanh giống như chạy trốn, nhếch miệng lên bất đắc dĩ, lẩm bẩm: " chỉ quan tâm em. . . . . ."

      Khe khẽ thở dài, Thượng Quan Mộc nâng đôi chân thon dài, bước lên chiếc xe Mộ Thiên Thanh, sau khi lên xe, vẻ mặt của lạnh lùng quyết đoán, hoàn toàn xóa sạch nổi ưu tư mới vừa chuyện cùng với Mộ Thiên Thanh. . . . . .

      "Hôm nay tất cả sàn nhảy, quầy rượu cùng với KTV ở phạm vi khu Bắc. . . . . . tổ đường Triều Dương, tổ hai đường Hòa Phong, tổ ba đường Bàn Long, tổ bốn đường Ngự Cảnh. . . . . ." Thượng Quan Mộc bình tĩnh phân nhiệm vụ, trong tai nghe truyền đến tiếng đáp lại.

      Hà Tuấn khởi động xe, chạy tới đường Hòa Phong, bởi vì đoạn đường Hòa Phong gần Triều Dương, chỗ ăn chơi cũng đặc biệt nhiều, tự nhiên, người trữ hàng cũng nhiều, cho nên Thượng Quan Mộc về đến tổ của mình. . . . . .

      Bởi vì hành động lần này rất kiên quyết, cộng thêm có lực lượng lớn cảnh sát hỗ trợ, hơn nữa Thượng Quan Mộc tự mình đến nơi chỉ huy, từ tám giờ buổi chiếu phim tối bắt đầu, vẫn càn quét đến rạng sáng, thu được số lượng lớn thuốc viên và thuốc kích dục ....

      Tiếng còi cảnh sát vang lên ngã tư đường, ánh đèn màu đỏ xen lẫn màu xanh xuất ở trong màn đêm, Thượng Quan Mộc khẽ liếc mắt tịch thu được đồ, sắc mặt tối tăm đáng sợ.

      "Cảnh quan, tôi bị người hãm hại . . . . . ." người đàn ông hô to, ta ngừng giãy dụa thoát khỏi kiềm chế của cảnh sát, "Túi thuốc kia mới vừa bị người nhét vào trong túi tôi. . . . . ."

      Mộ Thiên Thanh hừ lạnh tiếng, tới trước mặt người đàn ông, sau khi nhìn lên nhìn xuống đánh giá vòng, bình tĩnh : "Người cắn thuốc ít nhất ba năm rồi. . . . . . Lại dám bị người hãm hại?"

      Người đàn ông kinh ngạc há to miệng, mặt thể tin nhìn Mộ Thiên Thanh, thầm nghĩ: ta và người cảnh sát này chưa từng gặp mặt chứ? làm sao biết?

      "Hừ!" Mang ta , cảnh sát chê cười tiếng, cho ta giải thích, Mộ Thiên Thanh có bản lãnh rất lợi hại, chính là. . . . . . có thể nhìn ra số năm cắn thuốc của người ta hết bảy phần, cũng bởi vì thế, cả Khu Nam đều , trời sinh có khiếu làm cảnh sát.

      "Cảnh quan, tôi bị oan. . . . . ." Người đàn ông cam lòng kêu rên, nhưng cảnh sát mang ta tới xe, ta cố quay đầu lại, làm đánh cuộc cuối cùng, "Cảnh quan, tôi có thể lấy công chuộc tội . . . . . . Tôi có tin tức. . . . . ."

      "Đợi ...!" Mộ Thiên Thanh gọi lại, tiến lên, nhìn sắc mặt hơi vàng của người đàn ông : "Vậy tin tức của phải có giá trị!"

      Người đàn ông như có thâm ý nhìn Mộ Thiên Thanh, khóe miệng đột nhiên nở nụ cười thô bỉ, ta nhìn viên cảnh sát bắt mình, sau đó với Mộ Thiên Thanh: "Tôi có tin tức chỉ có thể cho mình biết!"

      Viên cảnh sát vừa nghe, liền muốn đạp ta đạp, lại bị ánh mắt Mộ Thiên Thanh ngăn lại, sau đó ra hiệu cái, viên cảnh sát hất người đàn ông, cũng sợ ta chạy trốn, ở trong khu, bản lĩnh của Mộ Thiên Thanh cũng thể đùa giỡn.

      "!" Mộ Thiên Thanh vẫn ung dung nhìn người đàn ông, ngược lại muốn nhìn chút xem ta giở trò gì.

      Người đàn ông nhìn hai bên chút, nhếch miệng lên, sau đó, lấy điện thoại di động, mở album đưa tới trước mặt của Mộ Thiên Thanh, sâu kín mở miệng, " biết. . . . . . tin tức này, có đủ giá trị hay ?"

      Sắc mặt của Mộ Thiên Thanh trong nháy mắt thay đổi, khẽ há miệng. . . . . .

      Người đàn ông nhìn sắc mặt Mộ Thiên Thanh trong nháy mắt thay đổi, có chút đắc ý : "Nếu đủ giá trị. . . . . . vậy tôi cũng chỉ có thể. . . . . ."

      Người đàn ông tiếp nữa, ánh mắt uy hiếp nhìn Mộ Thiên Thanh!
      Last edited by a moderator: 12/4/15
      dunggg thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 043: Vô cùng lớn lối

      Sắc mặt của Mộ Thiên Thanh đột nhiên trở nên trắng bệch, ở dưới ánh đèn màu đỏ xen lẫn màu xanh quét qua, có thể nhìn thấy đáy mắt khẽ cứng lại. . . . . .

      Hình chụp ở quầy rượu ngày hôm qua, cho dù đủ ánh sáng, vẫn có thể nhìn thấy cả người với vẻ mặt khêu gợi nằm ở người của người phục vụ. . . . . .

      "Phía sau rất đặc sắc!" Người đàn ông thô bỉ cười tiếng, sau đó lật hình, hình xẹt qua, hẳn là từ quầy rượu đến khách sạn.

      Trước đây trong quán rượu bị bỏ thuốc phải ít người, mọi người chơi high rồi, cũng có lúc thành vật điều hòa, dĩ nhiên, giống như Mộ Thiên Thanh cũng phải số ít.

      Tối hôm qua Người đàn ông vốn ở trong góc cắn thuốc, trong lúc vô tình ta nhìn thấy Mộ Thiên Thanh bị bỏ thuốc, vốn ta chụp hình lại cũng chỉ muốn làm tiền , để có tiền mua hàng trắng thôi, lại ngờ. . . . . . Hôm nay lại gặp được, còn là cảnh sát!

      ta cũng biết cuối cùng có bị ăn hết hay , nhưng lúc nảy xem hình sắc mặt thay đổi trong nháy mắt, có thể nghĩ, ngày hôm qua đơn giản. . . . . .

      "Cảnh quan, tin tức của tôi đủ lấy công chuộc tội chứ? !" Người đàn ông gương mặt đắc chí, đáy mắt có nụ cười thô bỉ, nắm nhược điểm của cảnh sát, tuyệt đối là chuyện đáng mừng đối với những người sống trong bóng đêm như bọn họ.

      Mộ Thiên Thanh đột nhiên nắm chặt tay, khẽ mím môi, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía viên cảnh sát chờ trước xe, trong lòng gấp gáp suy nghĩ chuyện này!

      , thỏa hiệp! vi phạm ước nguyện làm cảnh sát lúc ban đầu . . . . . .

      Hai, chịu uy hiếp! Như vậy, những tấm hình này trở thành tiêu điểm, ở trong cục cảnh sát cũng thể lăn lộn nữa. . . . . .

      Mộ Thiên Thanh siết tay càng lúc càng chặt, hàm răng cắn chặt, thầm đè nén kích động của mình.

      Đúng lúc này, đột nhiên người đàn ông giống như bị điện giật nhảy ra, Mộ Thiên Thanh chưa kịp suy nghĩ, liền nghe người đàn ông quát: "Này, trả tôi. . . . . ."

      Lời còn chưa dứt, người đàn ông giống như kinh ngạc, lời cắm ở cổ họng, lên xuống, sắc mặt trong nháy mắt biến đổi.

      Thượng Quan Mộc tay cắm ở trong túi quần, tay khác cầm điện thoại di động, ánh mắt khẽ rủ xuống, nhìn hình phía , từ đầu đến cuối, sắc mặt cũng thay đổi.

      Sắc mặt của Mộ Thiên Thanh từ trầm biến thành trắng bệch, dáng vẻ chịu nổi, cho dù có hình ảnh cuối cùng, nhưng rơi vào đáy mắt Thượng Quan Mộc vẫn làm cho cảm thấy chịu nổi!

      Thượng Quan Mộc xem xong hình, lúc người đàn ông chần chừ có nên tiến lên đoạt lại điện thoại di động hay , còn có dưới ánh mắt của Mộ Thiên Thanh cách nào suy nghĩ, ung dung xóa những tấm hình này, sau đó mở nắp điện thoại di động, lấy thẻ nhớ bên trong, bẻ gãy . . . . . ném vào trong cống thoát nước đen thui lớn.

      "Tại sao bẻ gãy thẻ nhớ của tôi?" Người đàn ông trợn to hai mắt, nhìn Thượng Quan Mộc khẩn trương nuốt nước bọt, quanh co: "Tôi. . . . . . Tôi muốn kiện . . . . . . Kiện hủy hoại tài sản riêng tư. . . . . ."

      "Người nào nhìn thấy?" thanh Thượng Quan Mộc rất , nhưng lại lộ ra uy nghiêm thể xem thường, ánh mắt của khẽ liếc về phía viên cảnh sát chờ đợi, hỏi: "Các người có nhìn thấy ?"

      "No, sir! Chúng tôi thấy gì cả. . . . . ." Viên cảnh sát trả lời rất nhất trí, mặc dù bọn họ tò mò thứ gì trong điện thoại di động nhưng nếu Thượng Quan Mộc phá hủy, tất nhiên bọn họ có bất kỳ ý kiến.

      ". . . . . ." Người đàn ông vô cùng tức giận, vốn là tên côn đồ cắc ké có bối cảnh, lúc này hoàn toàn có chủ ý, "Tôi muốn tố cáo !"

      "Tùy tiện!" thanh Thượng Quan Mộc hơi lạnh lùng, "Mang về!"

      Viên cảnh sát lên tiếng trả lời, tiến lên muốn kéo người đàn ông, người đàn ông cam lòng muốn chạy trốn, nhưng mới vừa có động tác, chỉ thấy cái chân thon dài duỗi đến, thậm chí, người đàn ông còn chưa phản ứng kịp, chân đạp mạnh về phía bụng của ta . . . . . .

      "Ưmh" Truyền đến kêu đau tiếng, viên cảnh sát thuận thế tiến lên xách ta, liền nghe Thượng Quan Mộc : "Người nghe lời, tôi rất thích!"

      Ngụ ý, đám cảnh sát hiểu được.

      Mọi người bị áp lên xe cảnh sát, Thượng Quan Mộc thu lại ánh mắt, khẽ liếc Mộ Thiên Thanh cái, sau khi quẳng xuống câu "Lên xe", xoay người về phía xe Hà Tuấn.

      "Thượng Quan. . . . . ." Mộ Thiên Thanh nhìn theo bóng lưng Thượng Quan Mộc, lúc này tâm tình của cực kỳ phức tạp, thậm chí, ở trong công việc, có gọi như thế!
      dunggg thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 044: Càn quét MG!

      "Thượng Quan. . . . . ."

      Sau lưng, truyền đến giọng của Mộ Thiên Thanh, Thượng Quan Mộc dừng bước chân, khẽ nghiêng đầu, trong thanh nghe ra chút nào hứng thú : " cho em cơ hội giải thích!"

      xong, Thượng Quan Mộc lại nhấc chân lên xe, đôi môi xinh đẹp hình thoi nhấp , ánh mắt lạnh lùng, tức giận vì cảnh sát lại bị người bỏ thuốc, càng thêm tức giận vì thổ lộ, mua say!

      Mộ Thiên Thanh yên lặng lên xe, Hà Tuấn và Lý Dược đều cảm giác được khí bên trong xe rất kì quái, tình cảnh lúc nãy, bọn họ ở trong xe thấy, nhưng cũng biết bọn họ cái gì.

      "Sếp Mộc. . . . . . bây giờ chúng ta đâu?" Hà Tuấn nuốt nước bọt, vốn muốn hỏi có thể kết thúc công việc rồi hay , nhưng lúc này tâm tình của ông sếp này ràng tốt.

      Ánh mắt Thượng Quan Mộc sâu thẳm rơi vào phía trước, ánh đèn lóe lên, con đường phía trước chính là đường Phong Hoa, phố đêm phồn hoa nhất Thành phố A, "Thuận tiện càn quét ở phía trước."

      Hà Tuấn lên tiếng trả lời, khởi động xe chạy tới trước, ra tối nay hành động lớn như vậy, cho dù đường Phong Hoa có gì mờ ám cũng thu liễm, chỉ là, cấp ra lệnh, bọn họ cũng đành phải càn quét lần.

      ***

      Lầu cuối câu lạc bộ MG, trong phòng tối, chỉ có ánh lửa đỏ thẫm lóe lên ở trước cửa sổ, ánh đèn nê ông muôn màu bên ngoài xuyên qua cửa sổ rơi vào người Lãnh Tĩnh Hàn đứng ở trước cửa sổ, bóng lưng cao ngạo có vẻ lành lùng. . . . . .

      Lãnh Tĩnh Hàn chậm rãi giơ tay lên, đặt điếu thuốc lên môi mỏng, nhàng hít rồi phun ra vòng khói mù, làn khói màu xám nhạt dưới ánh đèn nê ông dần dần lan rộng phía trước mặt , lộ ra cảm giác mờ ảo.

      Xuyên qua cửa sổ, ánh mắt thâm thúy của nhìn chiếc xe dừng ở cửa MG, coi như khoảng cách rất xa, cũng biết chiếc xe này là của Thượng Quan Mộc, trước khi hành động, cũng có người báo cho hành động hôm nay, chỉ là. . . . . . Tay của Thượng Quan Mộc vươn quá dài.

      Ánh mắt Lãnh Tĩnh Hàn trở nên tĩnh mịch thấy đáy, dường như muốn cắn nuốt bóng tối.

      Lúc này, điện thoại di động vang lên phá vỡ gian yên lặng, Lãnh Tĩnh Hàn lạnh nhạt móc điện thoại ra, cũng thèm nhìn, ấn nút nghe đặt vào bên tai. . . . . .

      "Lão đại, Thượng Quan Mộc đến rồi!" Trong điện thoại, truyền đến thanh ngờ của Tiểu Thất.

      Từ khi MG khai trương tới nay, khu vực này chưa từng bị điều tra, hôm nay. . . . . . có vẻ tầm thường.

      Khóe miệng Lãnh Tĩnh Hàn khẽ cong lên nụ cười lạnh lùng, lạnh nhạt : " A Thiên xử lý!"

      "Ừm!" Tiểu Thất cúp điện thoại.

      Lãnh Tĩnh Hàn chậm rãi để xuống điện thoại, lạnh nhạt xoay người tới trước bàn làm việc, đem tàn thuốc cầm trong tay nhấn vào trong gạt tàn thuốc, thuận tay cầm hộp điều khiển ti vi mở ra màn hình tường.

      màn hình, mấy bảo vệ ngăn đám người Thượng Quan Mộc, muốn đưa ra lệnh kiểm soát, hành động tối nay, phía chỉ phát xuống lệnh càn quét cả khu Bắc, bao gồm phố Phong Hoa.

      Hiển nhiên, Thượng Quan Mộc phải dễ đuổi, hậu trường của rất cứng, trong cục cảnh sát cũng nổi tiếng là người chịu bị sắp xếp, nịnh nọt, bởi vì bằng vào thủ đoạn của mình, phá được rất nhiều vụ án lớn, cuối cùng, đối với cách làm của phía cũng mắt nhắm mắt mở.

      Thượng Quan Mộc lạnh nhạt lấy điện thoại ra, định gọi về cục cảnh sát phát lệnh kiểm soát, cho tới nay, MG là tồn tại khác thường, mấy lần tới đây đều rất bình thường, nhưng. . . . . . Chỗ bình thường tuyệt đối buôn bán càng ngày càng hưng thịnh.

      "Sếp Mộc. . . . . ." thanh nhàng đột nhiên phá vỡ cục diện khẩn trương, Hình Thiên nhanh chậm bước ra, nhìn điện thoại, còn chưa tới Thượng Quan Mộc, : "Hôm nay Tổng Giám đốc bao hết MG, mở tiệc chiêu đãi khách quý hôm qua chúc mừng tròn năm chu đáo, sếp Mộc có thể cho chút mặt mũi hay ?"

      Lời giống như lơ đãng, nhưng lại ra quan hệ lợi hại, ngày hôm qua Thiên Lân chúc mừng tròn năm, chính khách của thành phố A tham gia cũng ít.

      "Chúng tôi làm cũng dễ dàng, sếp Mộc cho chút mặt mũi. . . . . ." Hình Thiên khẽ nhíu mày, đôi mắt trong kính gọng chứa đựng cầu xin.

      Ánh mắt Thượng Quan Mộc trở nên trầm, sắc mặt Mộ Thiên Thanh càng lúc càng tốt, len lén liếc xung quanh, lo lắng Lãnh Tĩnh Hàn đột nhiên ra ngoài.

      biết từ đầu tới cuối, tất cả vẻ mặt cũng rơi vào đáy mắt Lãnh Tĩnh Hàn, nhất là lúc giằng co, ánh mắt của thỉnh thoảng liếc về phía Thượng Quan Mộc. . . . . .

      Chương 045: Có chút tức giận?

      Mộ Thiên Thanh thầm cắn răng, tiến lên bước, liếc nhìn Hình Thiên : "Sếp Mộc, hôm nay tới đây thôi, các đồng nghiệp đều rất mệt mỏi. . . . . ."

      Hà Tuấn và Lý Dược có chút kinh ngạc cử động của Mộ Thiên Thanh, mặc kệ người phía sau màn là ai, vì truy xét vụ án cũng có thể liều mạng, thế nhưng hôm nay ủng hộ?

      Trong ánh mắt Mộ Thiên Thanh chứa đựng cầu xin, ánh mắt Thượng Quan Mộc hơi thay đổi, từ lúc bắt đầu càn quét phố Phong Hoa, suy nghĩ của cũng tập trung, biết trong lòng vẫn còn ở để ý đến chuyện mấy tấm hình. . . . . .

      Thượng Quan Mộc khe khẽ thở dài trong lòng, cuối cùng đành lòng, quay lại ánh mắt nhìn về phía Hình Thiên, lạnh nhạt : "Cũng chỉ là chuyện hiểu lầm, nếu là Lãnh Thiếu đãi khách, vậy cũng có gì điều tra!"

      Hình Thiên vội vàng lên tiếng cảm ơn, sau đó tiễn mọi người ra ngoài, mặt ta nở nụ cười mềm mỏng mãi cho đến khi xe Thượng Quan Mộc lái qua góc đường mới dần dần thu lại, đáy mắt lại có chút thất vọng. . . . . .

      Vốn là hôm nay cho rằng lão đại có cơ hội đối đầu trực tiếp với Thượng Quan Mộc, nhưng hiển nhiên ta đánh giá cao ngạo khí của Thượng Quan Mộc . . . . . .

      Hình Thiên quay người lại, vào đại sảnh, trực tiếp lên lầu cuối.

      Đôi tay Lãnh Tĩnh Hàn ôm ngực, hơi dựa vào bàn làm việc, nhìn hình ảnh trong video cao, con ngươi sắc bén tĩnh lặng như mặt biển yên lặng nhưng dưới đáy sóng lớn mãnh liệt.

      màn hình, Mộ Thiên Thanh khẽ mím môi nhìn Thượng Quan Mộc, ánh mắt Thượng Quan Mộc mang theo thương tiếc. . . . . .

      Tiếng gõ cửa truyền đến, lúc Hình Thiên tiến vào, Lãnh Tĩnh Hàn nhanh chậm tắt video, cầm lấy áo khoác, lạnh nhạt căn dặn: "Tôi trước, những chính khách bên kia cậu và Đường Lam xử lý!"

      "Ừm!" Hình Thiên lên tiếng trả lời, Lãnh Tĩnh Hàn ra khỏi phòng làm việc, ta chu miệng lầm bầm, "Cả đêm đều do chúng tôi xử lý mà. . . . . ."

      ta muốn nhìn bộ dạng của Thượng Quan Mộc khi nhìn thấy những chính khách này, làm sao lão đại biết hôm nay Thượng Quan Mộc đến MG?

      Hình Thiên có chút hiểu nổi.

      Lãnh Tĩnh Hàn trực tiếp xuống bãi đỗ xe ngầm MG, chiếc xe Mercedes Benz màu đen kéo lê chỗ đậu xe, nhanh chóng lái ra, chui vào dòng xe ban đêm, để lại từng đường ánh sáng . . . . . .

      Lãnh Tĩnh Hàn mím chặt môi mỏng, con ngươi sắc bén khẽ híp, gương mặt lạnh lùng như điêu khắc, lộ ra lo lắng.

      Xe phóng như bay đường, đột nhiên, Lãnh Tĩnh Hàn hơi nhíu mày kiếm, con ngươi đen khẽ liếc cái, hẳn là lơ đãng lái xe đến chung cư Mộ Thiên Thanh ở. . . . . .

      Lãnh Tĩnh Hàn dừng xe ở bóng cây, ánh mắt của nhìn về phía trước cửa chung cư, ánh mắt trở nên thâm thúy.

      Vô tình, trong đầu vẫn hình ảnh cuối cùng, lời cảnh cáo của , Mộ Thiên Thanh hoàn toàn để trong lòng, nên có chút tức giận.

      Thượng Quan Mộc cũng phải tốt, mặc kệ là gia tộc, bối cảnh hay là năng lực bản thân, Mộ Thiên Thanh đều với cao, nhưng. . . . . . nhưng lại biết, Thượng Quan Mộc thích hợp với !

      Cũng thể vì sao lại cảm thấy như vậy, có lẽ chính là cấp bậc quá chênh lệch, bậc thang vĩnh viễn thể vượt qua, sau khi cố gắng, kết quả chỉ để lại cho mình vết thương chồng chất, chạy trối chết. . . . . .

      Ưng trăn trối với lời cuối cùng, nhất định phải hoàn thành cho Ưng!

      Thời gian chầm chậm qua, điếu thuốc trong tay Lãnh Tĩnh Hàn đốt xong, thầm cau mày, lơ đãng đến cửa chung cư nhìn vào, đêm khuya yên tĩnh, khắp nơi đều lọt vào tĩnh mịch.

      Lãnh Tĩnh Hàn bóp tắt tàn thuốc trong tay, định lái xe , chiếc Land Rover vượt qua xe của , dừng lại ở cửa chung cư, xe dừng lại mấy phút, cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế bị mở ra, Mộ Thiên Thanh xuống xe, Thượng Quan Mộc cũng xuống xe. . . . . .

      Dưới đèn đường, bóng dáng của hai người kéo ra dài, có loại hơi thở mập mờ ra được, ở trong đêm tối lan tràn trong đáy mắt Lãnh Tĩnh Hàn!
      Last edited by a moderator: 15/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :