1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng Giám đốc cưng chìu vợ yêu - Thương Tiểu Ly (50/193+NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 017: Bạn của tôi

      Mộ Thiên Thanh cúi đầu nhìn dãy số điện thoại di động, nhíu mày, vẫn nhúc nhích để mặc cho điện thoại reo vang, cuối cùng tắt máy.

      Mộ Thiên Thanh ném điện thoại sang bên, tâm tình nặng nề, có lúc kỳ quái như vậy, khi chuyện gì khơi dậy trí nhớ của bạn, liên tiếp xảy ra rất nhiều chuyện làm cho bạn nhớ sâu hơn, ví dụ như. . . . . Cuộc điện thoại này.

      Mộ Thiên Thanh hít hơi sâu, khó có được ngày nghỉ, muốn bị những chuyện ngổn ngang làm ảnh hưởng tâm tình, đứng dậy, làm cho mình chút món ăn, sau đó pha ly cà phê, cầm lấy sách Tâm Lý Học tội phạm mở ra . . . . .

      Mộ Thiên Thanh yên tĩnh xem sách, dần dần chìm đắm vào những vụ án ở trong sách cho đến khi tiếng chuông điện thoại di động dễ nghe vang lên, mới kéo suy nghĩ trở về.

      Lấy qua điện thoại, nhìn thấy số Thượng Quan Mộc, khóe miệng Mộ Thiên Thanh nhịn được cong lên, nhận điện thoại. . . . . .

      đến dưới chung cư của em rồi!” Giọng của Thượng Quan Mộc xuyên qua điện thoại di động, rất êm dịu ra được.

      Mộ Thiên Thanh nhìn đồng hồ, hơi nhíu mày, “Sớm như vậy?”

      “Bạn học Thiên Thanh, em làm cảnh sát bao lâu quên mất phụ nữ cần trang điểm sao?”

      Mộ Thiên Thanh ngẩn ra, nhất thời ngượng ngùng, đúng là nghĩ đến, “Hắc hắc, chờ em!”

      Cúp điện thoại, Mộ Thiên Thanh đổi giày xuống lầu. . . . .

      Khi xe của Thượng Quan Mộc dừng ở trước tiệm tạo mẫu nổi tiếng nhất thành phố A Mộ Thiên Thanh hơi nhíu mày.

      Thượng Quan Mộc nhìn nét mặt Mộ Thiên Thanh, đáy mắt chứa đựng ý cười, “Mặc dù hôm nay em giả làm bạn , nhưng ở bên canh Thượng Quan Mộc cũng thể để cho người ta đánh giá thấp!”

      Mộ Thiên Thanh bĩu môi, hô to: “Xa xỉ, tham nhũng a. . . . . “

      “Aiz!” Thượng Quan Mộc vừa nghe, thu hồi nụ cười, hết sức nghiêm chỉnh : “ bảo đảm. . . . . tốn phân tiền thuế!”

      Mộ Thiên Thanh cười “Hì hì”. “Ừm ừm, em biết , sếp Mộc tuyệt đối tuân theo pháp luật.”

      Thượng Quan Mộc bất đắc dĩ lắc đầu, “ thôi, cảnh sát Mộ!”

      “Yes sir!”

      Hai người mới vừa vào tiệm tạo mẫu nhìn thấy ăn mặc rất trang nhã tới, liếc mắt Mộ Thiên Thanh, sau đó chào hỏi Thượng Quan Mộc, “Tự mình đưa bạn đến trang điểm sao?”

      “Angel! Bạn của tôi, Mộ Thiên Thanh, việc tiếp theo giao cho nha. . . . . .” Thượng Quan Mộc hết sức tự nhiên, nhưng ở bên Mộ Thiên Thanh lại hơi ngạc nhiên, hiểu nhìn Thượng Quan Mộc, mới vừa muốn gì, Thượng Quan Mộc đột nhiên ôm lấy bả vai của , ý bảo cần ra.

      thành vấn đề!” Angel cười quyến rũ, liếc mắt nhìn vóc dáng Mộ Thiên Thanh, sau đó quay đầu căn dặn trợ lý, “An An, mang Mộ tiểu thư phòng thiết kế.”

      An An gật đầy nhìn Mộ Thiên Thanh cười : “Mộ tiểu thư, xin mời theo tôi!”

      , ở bên ngoài chờ em!” Giọng của Thượng Quan Mộc rất dịu dàng.

      Mộ Thiên Thanh vừa theo An An, lướt qua Angel, quay đầu lại, ánh mắt như con thú phát điên nhìn về phía Thượng Quan Mộc, thầm chép miệng trách móc.

      Thượng Quan Mộc nhìn thấy như vậy, khóe miệng cong lên, nụ cười kia sâu tận đáy mắt.

      Mộ Thiên Thanh nhíu lỗ mũi, thầm hừ, bũi môi thu hồi ánh mắt. . . . .

      Đột nhiên, ánh mắt Mộ Thiên Thanh liếc nhìn thấy bóng dáng, theo bản năng nhìn về phía đó. . . . .

      Chỉ thấy Lãnh Tĩnh Hàn bắt chéo hai chân thon dài ngồi nghỉ ngơi ở sa lon, đùi còn đặt quyển tạp chí, ánh mắt thâm thúy nhìn . . . . .

      Lãnh Tĩnh Hàn khẽ híp mắt, trong con ngươi lạnh lẽo như mặt biển khơi phẳng lặng nhưng bên dưới che giấu con sóng ngầm mãnh liệt, nhấp môi mỏng, nhàn nhạt giơ lên nụ cười nhàn nhạt mang theo giễu cợt.

      Mộ Thiên Thanh nhìn thấy Lãnh Tĩnh Hàn, nhất thời vẻ mặt tối tăm, đột nhiên thu hồi ánh mắt, theo trợ lý vào phòng thiết kế . . . . .
      Last edited: 21/2/15
      Andrena thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18 : Ép hôn
      Angel quay đầu lại liếc nhìn bóng lưng Mộ Thiên Thanh, chế nhạo :” Xem ra. . . . .Người ta chấp nhận tình cảm của !”

      “Cánh cửa kia đóng rất chặt, muốn mở ra. . . . . . đúng là dễ dàng.” mặt đẹp trai của Thượng Quan Mộc có chút bất đắc dĩ.

      “Nếu để cho những đuổi theo nhìn thấy bộ dạng si tình này của , biết có bao nhiêu trái tim thủy tinh tan!” Angel cười quyến rũ, sau đó hỏi:” ấy là bạn học trong tường cảnh sát chứ?”

      Thượng Quan Mộc gật đầu cái, thầm thở dài cái, trái tim của Thiên Thanh đóng chặt, muốn vào bước cũng hết sức khó khăn.

      Mộ Thiên Thanh được đưa đến phòng VIP, nhất thời, mấy chuyên gia trang điểm kinh nghiệm phong phú liền tiến lên vây quanh, vừa trao đổi tạo hình, vừa nhìn về phía có chút xoi mói, cái gì tay quá thô ráp, cái gì da có chăm sóc tốt. . . . . . . Tóm lại, xong lời cuối cùng, toàn thân đều là khuyết điểm, cũng chỉ có hai ưu điểm, là da trắng nõn, , là vóc người có vốn!

      Mộ Thiên Thanh có chút dở khóc dở cười, cảnh sát, còn là tổ hành động, mỗi ngày gió thổi nắng chiếu, làm sao da có thể tốt hơn?

      Nếu phải bởi vì trời sinh phơi nắng đen, chỉ sợ cũng chỉ còn lại ưu điểm duy nhất “Có vốn”

      Sau khi xoi mói lúc, Mộ Thiên Thanh liền bị mấy chuyên gia trang điểm kéo , sau đó mặc cho các định đoạt mình giống như con rối. . . . . .

      Sau khi trang điểm tạo hình xong hơn hai giờ.

      Bởi vì ở nhà uống quá nhiều cà phê, Mộ Thiên Thanh nóng lòng muốn giải quyết, nhìn đám người này cầm mấy bộ lễ phục chuẩn bị để cho mặc thử, có chút ngượng ngùng :” Chờ chút. . . . . . . Tôi muốn toilet”

      trong những chuyên gia trang điểm cười cười, :” , chúng tôi chờ !”

      Mộ Thiên Thanh hỏi vị trí của phòng rửa tay, vội vội vàng vàng xông vào toilet, sau khi giải quyết, Mộ Thiên Thanh thoải mái thở dài, chuyện toilet là ai cũng như nhau.

      Mộ Thiên Thanh ra khỏi toilet, định trở về phòng trang điểm nhưng vừa vặn vượt qua cua quẹo liền sững sờ đâm đầu vào người đàn ông tới, trong lòng kêu lên: mẹ kiếp, là cuộc đời đâu cũng gặp nhau!

      Mộ Thiên Thanh tính nhìn người tới, tiếp tục về phía trước, lúc lướt qua Lãnh Tĩnh Hàn cánh tay liền bị bắt được. . . . . . . .

      Vốn là buổi sáng Mộ Thiên Thanh còn chất đống cáu thẹn tất cả đều xông lên ót, nghĩ cũng chưa từng nghĩ, tay bị nắm siết thành quyền đánh tới người Lãnh Tĩnh Hàn. . . . . .

      Lãnh Tĩnh Hàn lạnh lùng, thân thể hơi nghiêng khiến cho động tác của Mộ Thiên Thanh lui lại, động tác kế tiếp đánh tới vẫn bị Lãnh Tĩnh Hàn buông lỏng đỡ ra. . . . . . .

      Lãnh Tĩnh Hàn nhìn Mộ Thiên Thanh giống như con sư tử nổi điên, phát bắt được cánh tay đánh tới, thuận thế xoay tròn cái, bắt chéo hai tay ra phía sau lưng, loạt động tác lưu loát đơn giản, hoàn toàn dài dòng dây dưa.

      Mộ Thiên Thanh bị Lãnh Tĩnh Hàn giam cầm chặt đến trong khuỷu tay, giờ phút này hai người gần sát có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.

      “Buông tôi ra, tên háo sắc này!” Mộ Thiên Thanh cắn răng nghiến lợi, giãy giụa muốn rút tay của mình về.

      “Háo sắc?” Lãnh Tĩnh Hàn thầm cau mày, ánh mắt thâm thúy nhìn Mộ Thiên Thanh giãy giụa, con người đen nhìn thấy đáy,” Thượng Quan Mộc là bạn trai của ?”

      Mộ Thiên Thanh giãy giụa nhưng làm thế nào cũng tránh thoát được, tức giận gầm :” là gì của tôi, liên quan gì tới ?”

      Nghe vậy, con ngươi Lãnh Tĩnh Hàn khẽ híp, đáy mắt bắn ra hai luồng sáng bén nhọn.

      “Buông tôi ra. . . . . . .” Mộ Thiên Thanh xong, để ý mình mặc áo ngủ, giơ đầu gối thúc về phía vị trí nhạy cảm dưới thân Lãnh Tĩnh Hàn.

      Lãnh Tĩnh Hàn giống như sớm biết ý tưởng của , nắm tay Mộ Thiên Thanh đẩy cái, động tác của Mộ Thiên Thanh rơi vào khoảng , người cũng bị ném đến tường, mới vừa muốn đứng dậy, Lãnh Tĩnh Hàn cũng lấn người tới, cùng lúc đó gương mặt đẹp trai như điêu khắc đè xuống, lúc Mộ Thiên Thanh kịp phản ứng nữa, hôn lên môi . . . . . .
      Last edited by a moderator: 22/2/15
      Andrena thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 019: Lộ ra

      "Ưmh, ưmh. . . . . ."

      Mộ Thiên Thanh trợn to hai mắt, nhìn khuôn mặt đưa gần mình có khe hở, ngừng giãy giụa nhưng bản lĩnh ngày thường vẫn lấy làm kiêu ngạo ở trước mặt người đàn ông này giống như trở nên vô dụng, luôn có thể nhìn ra mỗi ý định của , ngăn chặn trước động tác của .

      "Ưmh. . . . . ."

      Trong lòng Mộ Thiên Thanh đột nhiên uất ức, gắt gao cắn răng nhìn chằm chằm người đàn ông tàn sát ở miệng , bởi vì giãy giụa, chóp mũi bọn họ vô ý chạm vào nhau, hơi thở của nhau cũng nhe rất ràng. .

      Lãnh Tĩnh Hàn đột nhiên bất động nhưng cũng có rời khỏi môi của Mộ Thiên Thanh, hai người cứ giằng co như vậy. . . . . .

      Mộ Thiên Thanh thẹn quá thành giận, đẩy ra Lãnh Tĩnh Hàn, nghĩ cũng nghĩ, cái tát đánh vào mặt của Lãnh Tĩnh Hàn. . . . . . Đáng tiếc, lần nữa bị Lãnh Tĩnh Hàn bắt được cổ tay.

      Mộ Thiên Thanh tức giận ngực khẽ phập phồng, cắn chặc răng, gắt gao nhìn chằm chằm.

      Lãnh Tĩnh Hàn nhìn có vẻ tức giận, khóe môi vẽ lên đường cong tà mị, nắm tay Mộ Thiên Thanh chậm rãi buông xuống theo , lạnh nhạt : "Nhớ kỹ, tôi thích quá thô lỗ, hơn nữa. . . . . ."

      Lãnh Tĩnh Hàn dừng chút, con ngươi sắc bén rũ xuống quét qua chân của Mộ Thiên Thanh, tiếp: ". . . . . . thích đá tôi, biết ?"

      lời cuối cùng, ánh mắt Lãnh Tĩnh Hàn vừa nhấc lên, hai luồng sáng lạnh lùng sắc bén bắn về phía Mộ Thiên Thanh, trong nháy mắt Mộ Thiên Thanh cảm thấy lòng bàn chân lạnh lẽo, ánh mắt ấy giống như hơi lạnh tới từ địa ngục.

      "Vậy cũng mời nhớ kỹ, nên trêu chọc tôi, nếu . . . . . ." Mộ Thiên Thanh cắn răng nghiến lợi từng chữ từng chữ: ". . . . . . Tôi tuyệt đối khách khí!"

      Lãnh Tĩnh Hàn buông tay Mộ Thiên Thanh, nhìn Mộ Thiên Thanh bằng nửa con mắt, ràng khuôn mặt lạnh nhạt xa cách nở nụ cười nhàn nhạt nhưng bởi vì nụ cười này, trong nháy mắt làm cho người ta cảm thấy giống như ánh mặt trời buổi sáng. . . . . .

      " cười cái gì?" Mộ Thiên Thanh cảm thấy cùng người đàn ông này ở chung chỗ, luôn dễ dàng mất tỉnh táo.

      "Ngược lại tôi muốn xem. . . . . . đối với tôi khách khí như thế nào!" Lãnh Tĩnh Hàn dừng cười, tay đè Mộ Thiên Thanh ở tường, môi mỏng lấn tới. . . . . .

      Lần này, ngờ Mộ Thiên Thanh có giãy giụa, chỉ cắn răng nhìn khuôn mặt càng ngày càng gần, hơi thở bởi vì tức giận mà trở nên nặng nề.

      Lúc môi mỏng Lãnh Tĩnh Hàn sắp dán lên môi của Mộ Thiên Thanh đột nhiên ngưng động tác, khẽ cau mày dễ nhận thấy, này chơi chiến thuật tâm lý với mình đấy. . . . . .

      Lãnh Tĩnh Hàn chậm rãi đứng lên, con ngươi sắc bén cũng có buông tha Mộ Thiên Thanh, ánh mắt chợt lóe lên rồi biến mất, " giúp vượt qua tay, thuê phòng. . . . . . đón tiếp người, chúng ta xem như quen thuộc. . . . . ."

      Theo lời của , mặt của Mộ Thiên Thanh lúc trắng lúc xanh, "Người nào muốn vượt qua tay, người nào muốn thuê phòng, người nào muốn đón tiếp người. . . . . ."

      Lãnh Tĩnh Hàn ý bảo tiếp, Mộ Thiên Thanh cắn cắn môi, sau đó, nắm chặt hai quả đấm, hai lời, liền đánh về phía Lãnh Tĩnh Hàn. . . . . . động tác điêu luyện, quyền phong sắc bén, mỗi động tác đều mang luồng gió mạnh mẽ quét về phía Lãnh Tĩnh Hàn.

      Đáng tiếc, mỗi quyền của cũng rơi vào khoảng , thậm chí, ngay cả quần áo của Lãnh Tĩnh Hàn cũng chạm trúng.

      Giờ phút này, ánh mắt của Mộ Thiên Thanh càng lúc càng lạnh lẽo, dùng cả tay chân, mạnh mẽ đánh nhau hoàn toàn phát huy bản lĩnh của cảnh sát tổ hành động nên có, giờ phút này hoàn toàn quên mất người mình mặc áo ngủ làm lộ ra vóc người bên trong bỏ sót. .



      Chương 020: ta thích hợp

      lúc Mộ Thiên Thanh đá về phía Lãnh Tĩnh Hàn, Lãnh Tĩnh Hàn né người sang bên, cặp chân kia gần như bay qua sát thân thể của , Lãnh Tĩnh Hàn hơi xoay người, nắm lấy quyền Mộ Thiên Thanh đánh tới, sau đó thuận thế đỡ động tác kế tiếp của , con ngươi trầm, "Mộ Thiên Thanh, nếu như lần sau để cho tôi nhìn thấy mặc như vậy đánh nhau với người, cũng đừng trách tôi giải quyết ngay tại chỗ!"

      Mộ Thiên Thanh theo ánh mắt của Lãnh Tĩnh Hàn nhìn xuống chân của mình toàn bộ lộ ra ngoài, bởi vì động tác quá lớn, áo ngủ cũng chảy xuống đến dưới bờ vai, cảnh xuân nơi ngực lộ hơn phân nửa. . . . . .

      Giờ phút này Mộ Thiên Thanh kịp nghĩ gì nữa, cuống quít kéo quần áo của mình, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm Lãnh Tĩnh Hàn, mà gương mặt cương nghị của Lãnh Tĩnh Hàn cũng bao phủ vẻ căng thẳng.

      "Hàn. . . . . ."

      lúc hai người giằng co, thanh mềm mại đáng từ chỗ hành lang khác vang lên, vóc dáng cao gầy, mặc dạ phục màu đỏ, dáng dấp cực kỳ xinh đẹp đứng ở nơi đó, xa xa, có thể thấy khóe miệng cười chúm chím nhìn Lãnh Tĩnh Hàn.

      Lãnh Tĩnh Hàn liếc mắt nhìn kia, sau đó nhìn sắc mặt Mộ Thiên Thanh ửng hồng, thanh nghe ra suy nghĩ gì, lạnh nhạt : "Thượng Quan Mộc thích hợp làm bạn trai !"

      Quẳng xuống câu, Lãnh Tĩnh Hàn xoay người khỏi, truyền đến từ sau lưng tiếng cắn răng nghiến lợi của Mộ Thiên Thanh nhưng vẫn bình thản, tay cắm ở trong túi quần về phía kia, sau đó, cùng kia cùng khỏi. .

      kéo cánh tay Lãnh Tĩnh Hàn, lúc qua khúc quanh, nghiêng mặt liếc mắt nhìn Mộ Thiên Thanh, trong mắt hạnh quyến rũ thoáng lóe lên, khóe miệng khẽ nhếch đường cong chế giễu.

      Mộ Thiên Thanh khẽ cắn môi nhìn bóng lưng Lãnh Tĩnh Hàn biến mất, biết rốt cuộc chọc tới chỗ nào, tại sao mỗi lần gặp được nhất định có kết thúc vui. . . . . .

      "Người nào làm bạn trai tôi liên quan gì tới ? là người thế nào của tôi, trông nom nhiều như vậy, rất rỗi rãnh sao. . . . . . Thượng Quan Mộc thích hợp, chẳng lẽ thích hợp. . . . . ." Mộ Thiên Thanh tức giận ở trong hành lang cắn răng nghiến lợi lẩm bẩm, cho đến khi trợ lý An An tìm đến .

      "Mộ tiểu thư, . . . . . . Ở chỗ này có chuyện gì sao?" An An nhìn xung quanh, chuyên gia trang điểm đợi chút thấy người, bảo tới xem chút, ai biết Mộ Thiên Thanh ở chỗ này mình biết gì đó.

      Mộ Thiên Thanh lúng túng giật giật khóe miệng, vội vàng : " có, có việc gì!"

      "A. . . . . . , Thượng Quan thiếu gia còn chờ, chúng ta. . . . . . Thời gian có chút gấp!" An An làm trợ lý , tuân theo nguyên tắc tuyệt đối thể đắc tội khách hàng, hết sức nhàng.

      " xin lỗi, xin lỗi. . . . . ." Vẻ mặt Mộ Thiên Thanh thẹn thùng, vội vàng xin lỗi, sau đó theo An An trở về phòng VIP, vừa , trong lòng còn mắng Lãnh Tĩnh Hàn.

      ***

      Thượng Quan Mộc ở phòng làm việc của Angel chờ Mộ Thiên Thanh, tùy ý lật tờ báo bàn, cả trang đầu cũng bị buổi tiệc chúc mừng Tập đoàn Thiên Lân tròn 30 năm tối hôm nay chiếm hết, nhìn lướt qua, so với những chuyện bàn tán trong giới giải trí, ngược lại đối với Lãnh Tĩnh Hàn, có chút tò mò.

      người đàn ông mới hai mươi bốn tuổi, lấy thân phận con nuôi tiếp nhận tập đoàn, dùng tốc độ nhanh nhất và thủ đoạn mạnh mẽ thu phục những cổ đông cũ trong tập đoàn phản đối , cũng cùng năm này làm cho lợi nhuận tập đoàn tăng lên 10%, sáu năm qua, mọi việc càng thêm thuận lợi, đối với giới kinh doanh mà , chính là vị thần.

      Khóe miệng Thượng Quan Mộc nhếch lên đường cong lạnh lùng, nhìn bóng lưng Lãnh Tĩnh Hàn qua tờ báo, ánh mắt trở nên thâm thúy, gương mặt đẹp trai cũng dần dần lên vẻ khó nắm bắt.

      lúc này, cửa phòng làm việc bị mở ra, Thượng Quan Mộc di dời ánh mắt nhìn ở tờ báo . . . . . . Chỉ cái liếc mắt, liền sững sờ. .
      Last edited: 24/2/15
      Andrena thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21: Tiệc rượu đầy năm 1: Em rất đẹp!


      Mộ Thiên Thanh mặc bộ lễ phục dạ hội cúp ngực màu hồng, chân mang giày cao gót 10 phân đứng ở cửa.

      “Có hài lòng ?” Angel cười hỏi.

      Thượng Quan Mộc đứng dậy, tới trước mặt Mộ Thiên Thanh, khẽ quan sát…

      Mộ Thiên Thanh buộc tóc đuôi ngựa vạn năm đổi, uốn xoắn lại, chỉ là bên cài thêm kẹp tóc kim cương màu hồng nhạt, cùng bộ trang sức khuyên tai và vòng cổ pha lê màu tím sẫm, màu sắc màu hồng nhạt và màu tím sẫm đối lập nhau tôn lên làn da càng thêm trắng nõn, trang điểm trang nhã càng làm cho cả người trông hoạt bát, trẻ trung nhưng mất sang trọng.

      “Như thế nào?” Mộ Thiên Thanh thấy Thượng Quan Mộc nãy giờ gì, có chút thấp thỏm hỏi.

      Thượng Quan Mộc nhếch miệng, đáy mắt lóe lên tia nóng bỏng, lòng : “Em như vậy… Rất đẹp!”

      Mộ Thiên Thanh bị ánh mắt nhìn khẽ đỏ mặt, che giấu mình tim đập cuồng loạn, tức giận trừng mắt, “Đó là đương nhiên, ba phần diện mạo bảy phần ăn mặc mà!”

      “Nó cũng là nền tảng tốt!”

      Mộ Thiên Thanh khẽ cười, nào thích người đàn ông khen ngợi xinh đẹp. Mộ Thiên Thanh tự nhận mình cũng là thô tục, cho nên Thượng Quan Mộc khen ngợi cũng rất vui vẻ.

      thôi!”

      Thượng Quan Mộc cùng Angel lên tiếng chào nhau, mang theo Mộ Thiên Thanh khỏi.

      ***

      Lễ chúc mừng tập đoàn Thiên Lân tròn 30 năm được tổ chức tại vườn treo khách sạn Vạn Tôn, bên ngoài khách sạn Vạn Tôn sớm tụ tập rất nhiều ký giả, mặc kệ là kinh tế tài chính hay giải trí, tất cả mọi người dốc hết sức chờ đợi, hôm nay có thể được mời tới, phải tai to mặt lớn trong giới kinh doang chính là quan chức cao cấp giới chính trị, những nổi tiếng thế giới, cùng rất nhiều ngôi sao, ngoại trừ những người này, cái tên Thiên Lân này cũng đủ hấp dẫn đông đảo truyền thông.

      Mộ Thiên Thanh đột nhiên có chút băn khoăn lo lắng, ngờ Thượng Quan Mộc lại mang tới tiệc chúc mừng tập đoàn Thiên Lân tròn 30 năm, nơi này xuất những người biết nữ cảnh sát , chắc chắn hết sức bất ngờ.

      “Thế nào? lo lắng?” Thượng Quan Mộc khẽ liếc mắt đám ký giả phía ngoài, ánh đèn flash làm cho đêm trở thành ban ngày.

      Ở trước mặt Thượng Quan Mộc, Mộ Thiên Thanh cũng giấu giếm, gật đầu cái, gật đầu cái, có chút nản lòng, “Sớm biết quan trọng như vậy, em cùng !”

      chỉ tới qua loa chút để cho mẹ cần cằn nhằn , sau khi lộ mặt rồi, chúng ta !” Thượng Quan Mộc xong, liền xuống xe, sau đó thân sĩ mở cửa xe cho Mộ Thiên Thanh, lúc có chút lo lắng, đem tay bỏ vào trongkhủy tay của mình, “Yên tâm, có ở đây, người nào dám ăn em! Hơn nữa, ở Khu Nam, cảnh sát Mộ phá án… trường hợp nào mà chưa từng gặp qua, còn sợ tiệc rượu như vậy?”

      Lời nhạo báng khiến Mộ Thiên Thanh nhõm ít, cười cười, Mộ Thiên Thanh cũng bắt chước giọng của Thượng Quan Mộc: “Đúng đúng đúng, nghĩ tới lúc em nằm vùng, cái gì làm qua?”

      Thượng Quan Mộc gật đầu, sau đó cùng Mộ Thiên Thanh tới bên trong hội trường, ký giả nhìn thấy Thượng Quan Mộc, như ong vỡ tổ xông lên…

      “Sếp Mộc, hôm nay ngài lấy thân phận chính chủ hay thân phận cá nhân tới đây?”

      “Sếp Mộc, xin hỏi ngài bố trí càn quét Khu Nam lần này…”

      “…”

      Bảo an hết sức ngăn trở ký giả vọt tới trước, nhưng bọn họ rất có “phẩm chất chuyên nghiệp” hăng hái đào bới chuyện quái, hiển nhiên đối với tình huống như thế Thượng Quan Mộc miễn dịch, trả lời vấn đề gì, chỉ mang theo Mộ Thiên Thanh tới hội trường.

      Tất cả ngoài cửa cũng rơi vào đáy mắt Lãnh Tĩnh Hàn ở trong gian phòng nghỉ ngơi, trong tay bưng ly rượu đỏ, tay cắm ở trong quần, con ngươi sắc bén rũ xuống nhìn Thượng Quan Mộc che chở Mộ Thiên Thanh vào, đáy mắt có chút lạnh lẽo.

      “Aiz? Dường như bên cạnh Thượng Quan Mộc là Mộ Thiên Thanh…” Hình Thiên hoàn toàn có chú ý tới người bên cạnh tản ra hơi thở nguy hiểm, sợ chết lẩm bẩm.
      Last edited: 25/2/15
      Andrena thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 022: Tiệc rượu đầy năm 2: Làm bạn của

      Lãnh Tĩnh Hàn khẽ liếc ta cái, thu hồi ánh mắt, đưa ly rượu đỏ trong tay sang bên, sau khi Hình Thiên nhận lấy vừa há miệng muốn điều gì, lại đột nhiên cứng rắn dừng lại.

      Lãnh Tĩnh Hàn xoay người, tay cắm ở trong túi quần rời khỏi phòng, Hình Thiên bĩu môi nhún vai, tự lẩm bẩm, "Suy nghĩ của Lão đại càng ngày càng làm cho người ta nghĩ ra được, nếu có ý định với Mộ Thiên Thanh kia. . . . . . Lại hành động, nếu có ý định . . . . . . Mỗi lần nhìn thấy lại biểu giống như sở hữu vật!"

      "Aiz. . . . . ." Hình Thiên cố giả bộ thâm trầm thở dài, để xuống ly rượu cũng rời khỏi phòng.

      Giờ phút này, ở trong vườn treo lầu cuối khách sạn Vạn Tôn, những nổi tiếng má lúm đồng tiền như hoa, mặt mỗi người nở nụ cười cũng có thể hoàn mỹ, mà ở trong sân những người đàn ông càng thêm tao nhã lễ độ, đặc biệt lộ phong cách xã hội thượng lưu.

      Mộ Thiên Thanh theo Thượng Quan Mộc chào hỏi cùng mấy người, dần dần cảm thấy như lưng đeo gánh nặng, ánh mắt của những kia cũng muốn đem giết chết.

      "Ba mẹ tới, qua chào hỏi!" Thượng Quan Mộc đột nhiên .

      Mộ Thiên Thanh thầm cau mày, cho dù trong lòng muốn nhưng ngại vì lễ phép, chỉ có thể cười gật đầu.

      Trì Uyển cùng với Thượng Quan Địch vừa tiến đến, Thượng Quan Địch liền bị mấy người kéo tới trò chuyện, Trì Uyển tùy ý chào hỏi với người xung quanh, ánh mắt quét liền thấy Mộ Thiên Thanh bên cạnh Thượng Quan Mộc, sắc mặt tối tăm, mới vừa muốn phát hỏa, tiếng êm ái "dì" cắt đứt lửa giận của bà, bà quay đầu nhìn thấy thiên kim của tập đoàn Lam thị, ngay sau đó mặt nở nụ cười ưu nhã, "Tiểu Nhu . . . . . . mình tới sao?"

      Lam Nhu gật đầu cái, vừa hay nhìn thấy Thượng Quan Mộc tới, đáy mắt thoáng qua vẻ đơn, cười tiếng trả lời, "Cha Âu châu rồi !"

      "Sớm biết mình cháu, dì bảo A Mộc tìm cháu!" Vẻ mặt Trì Uyển hiền lành kéo tay Lam Nhu xong làm như hoàn toàn thấy Mộ Thiên Thanh vừa tới.

      Thượng Quan Mộc và Lam Nhu nhàng gật đầu chào nhau, sau đó khóe môi nhếch lên nhịn được cười, nhìn vẻ mặt trầm của Trì Uyển, "Mẹ, đây là Thiên Thanh!"

      Mộ Thiên Thanh có chút xấu hổ cười cười gật đầu chào hỏi, Thượng Quan Mộc giống như có tính giới thiệu người đẹp dịu dàng đó là ai, thân phận của vốn chỉ là khách, tự nhiên cũng gì nhiều, chỉ nhìn Trì Uyển cất tiếng gọi "Chào dì" !

      Ánh mắt Trì Uyển quan sát Mộ Thiên Thanh, mặt lộ ra khinh bỉ, "A Mộc, tại sao giới thiệu vị tiểu thư này là thiên kim của nhà ai?"

      "Mẹ, mẹ cần dọa sợ đồng nghiệp của con!" Thượng Quan Mộc cười , nhưng ràng, trong lời có lộ ra cảnh cáo.

      Trì Uyển giống như hoàn toàn có nghe thấy, chỉ kiêu ngạo hỏi: "Đồng nghiệp của A Mộc sao. . . . . . Vậy. . . . . . Bây giờ là chức vụ gì rồi ?"

      "Dì, cháu chỉ là cảnh viên tổ hành động Khu Nam!" Mộ Thiên Thanh cũng phải nhìn ra khinh bỉ trong mắt Trì Uyển, nhưng cũng thừa nhận công việc của mình có gì mất mặt.

      Trì Uyển vừa nghe xong, đáy mắt hoàn toàn tan vỡ, bà biết trong lòng con trai có người, nhưng nghĩ đến là cả ngày ở phố lớn ngõ bắt trộm, đây chính là bạn mà con trai hôm nay muốn dẫn tới cho bà xem?

      Càng nghĩ càng giận, Trì Uyển nhìn chằm chằm Thượng Quan Mộc, gương mặt Thượng Quan Mộc lại giống như sao cả, "Trương Cục trưởng tới, con và Thiên Thanh chào hỏi."

      xong, hết sức tùy ý mang theo Mộ Thiên Thanh khỏi.

      "Bộ dáng mẹ của giống như rất tức giận, tại sao giải thích?" Mộ Thiên Thanh phải là người ngu, mới vừa rồi khẳng định Trì Uyển cho rằng là bạn của Thượng Quan Mộc.

      "Giải thích cái gì?" Thượng Quan Mộc hỏi.

      "Chuyện bạn của đấy!" Mộ Thiên Thanh dừng bước, nhìn khóe môi Thượng Quan Mộc nhếch lên nụ cười hấp dẫn, khẽ cau mày, " đừng với em. . . . . . Mẹ của cho rằng em là bạn của !"

      Thượng Quan Mộc tiếp tục cười, ánh mắt càng thâm thúy.

      Mộ Thiên Thanh bị nhìn như vậy, trong lòng nao nao.

      "Hôm nay với bà, buổi tối mang bạn tới đây. . . . . ." Thượng Quan Mộc dừng lại, thấy Mộ Thiên Thanh khẽ trợn to hai mắt, tiếp: "Thiên Thanh, làm bạn của !"
      Andrena thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :