1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, anh là ác bá nam nhân - Mạn Châu Sa Hoa

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 28:

      " Tối nay dẫn em đến nơi rất thú vị đảm bảo khiến em cả đời KHÓ quên , khi nào tan sở , đứng trước thanh máy đợi "

      Nhìn tin nhắn máy điện thoại ,trước mặt Tình Tuyết liền ra khuôn mặt Tề Hạo cười hiểm , mỗi lần nhắn tin hay chuyện kiểu này đều là báo trước việc mà tin rằng mình chắc chắn quên nổi.

      Ví như lần dụ vào phòng làm việc khi mọi người ăn trưa , sau đó ăn sạch còn mẩu xương .

      Ngày đó , sau khi boss đại nhân được ăn uống no say , tinh thần vô cùng thỏa mãn bước ra còn mỗ nữ nhân chỉ có thể nhân lúc mọi người chưa trở lại , trốn về nhà tắm rửa sạch những vết hôn xanh tím người.

      Nghĩ lại cảnh tượng đó khiến mặt Tình Tuyết bất chợt đỏ lên .

      - " Tiểu Tuyết , mặt em sao lại đỏ như vậy , cà phê sắp tràn rồi kìa "

      Mấy bà chị cùng bộ phận quản lí , qua thấy Tình Tuyết mặt đỏ hồng , ngẩn người tốt bụng đến nhắc nhở :

      - " A...em sơ ý quá , cảm ơn các chị nhắc nhở em "

      - " nương có phải tương tư chàng nào đúng , mau thành cho các chị ha ha "

      - " Mặt đỏ như vậy , chắc là có gian tình rồi , em đừng ngại ngùng cứ ra xem nam nhân may mắn nào bắt được tâm băng sơn mĩ nhân của chúng ta "

      - " Đúng vậy , chị em với nhau cả , nên che giấu những chuyện này "....bla bla..

      Hội bà tám ngừng tra hỏi khiến Tình Tuyết càng trở nên luống cuống , nhìn biểu của như vậy sao, chưa gì bị phát :

      - " Em ...em thực có ai mà ....a em phải đưa cà phê cho tổng giám đốc rồi , các chị cứ ở lại nhé ."

      xong câu , Tình Tuyết chạy mất dạng về phòng làm việc , hành động đó lại càng khiến hội bát quái trong công ti nghi ngờ :

      - " Mấy người xem rốt cuộc người Tiểu Tuyết thích là ai mà vẻ mặt lại khẩn chương như vậy ?"

      - " Chắc chắn phải là nam nhân vừa có tiền vừa tuấn mĩ rồi , nếu làm sao chiếm được trái tim đại mĩ nhân số công ti ta "

      - " Có khi nào người đó là tổng giám đốc , dù sao thái độ của ngài ấy đối với tiểu Tuyết cũng rất khác so với nhân viên khác , các có thấy vậy ?"

      - " Tôi cũng nghĩ vậy , lần trước họ còn hôn nhau trước toàn thể nhân viên cơ mà , tổng giám đốc hình như vẻ mặt còn rất hưởng thụ nữa "

      - " Cũng có thể là người trước kia hay gửi hoa hồng cho Tiểu Tuyết sao? ". . . bla ... bla

      Ai cũng hăng say bàn tán mà để ý , ở bức tường gần đó , có kẻ căm tức đến muốn bóp nát chiếc cốc trong tay

      - " Lôi Triết , cậu hãy giúp tôi tung tin tổng giám đốc Thái Khương thích phụ nữ chỉ thích đàn ông cho các tờ báo lá cải "

      Tề Hạo nghiêng người , ánh mắt thâm trầm với người em tốt
      - " Cậu vẫn nhớ điều kiện của tôi chứ "

      - " Dĩ nhiên , điều đó cần cậu nhắc , nhưng em nên tính toán như vậy "

      - " Còn phải học từ cậu ha ha "

      Tiếng Lôi Triết cười vô cùng thỏa mãn truyền qua điện thoại , Tề Hạo nhíu mày , cũng biết gì thêm , quả nhiên chơi cậu ta vài phi vụ liền bị tính sổ :

      - " Được rồi , cứ như vậy "

      Tề Hạo vừa cúp máy , Tình Tuyết cũng trở về với cốc cà phê và gương mặt vẫn hơi đỏ , tất nhiên điểm này qua được mắt Tề Hạo .

      - " Em thấy khỏe sao , mặt lại đỏ như vậy ?"

      - " Em ....em sao chỉ là thấy hơi nóng thôi , em xử lí tài liệu đây "

      Né tránh ánh mắt dò xét của ai kia , thầm lẩm bẩm oán trách , dạo này tại tên kia hay giở trò mà mặt hơi chút là đỏ lên , trước kia nhìn lạnh lùng , nho nhã mà lầm tưởng bản chất lưu manh, sắc lang của Tề Hạo .

      Còn về Lan Như Ý vẫn tỏ ra có chuyện gì nhưng thực chất trong lòng cười lạnh , muốn giành đàn ông với tôi , đủ bản lĩnh đâu Phong Tình Tuyết.

      Tan sở , Tình Tuyết khẩn trương ngồi trong xe Tề Hạo, chiếc xe thể thao lao vút trong gió , sau đó dừng lại trước khách sạn ở khu du lịch suối nước nóng gần ngoại ô thành phố Z :

      - " Em đứng ở đây đợi , đặt phòng "

      - " Vâng "

      Sau khi Tề Hạo dời , Tình Tuyết mình đứng trong đại sảnh , biết vì sao lại có cảm giác mình bị ai đó theo dỗi . Đột nhiên giọng vang lên sau lưng coi khiến Tình Tuyết giật mình quay lại :

      - " Phong tiểu thư , lâu gặp "

      người đàn ông người Mĩ cao to , tuổi trung niên đứng trước mặt , đây chẳng phải là ngài David , người hợp tác cùng Tề Hạo ở Las Vegas sao :

      - " Xin chào ngài David , ngờ lại gặp ngài ở đây , ngài đến nơi này du lịch sao ?"

      - " Tôi đến đây kí hợp đồng cùng đối tác , còn sao , có phải là cùng Tề tổng ?"

      Bị hỏi như thế Tình Tuyết trả lời chỉ ngại ngùng gật đầu , thấy thế ngài David cười vô cùng thoải mái :

      - " Hai người quả là cặp tình nhân ngọt ngào , nếu đồng ý tôi có thể mời hai người cùng ăn bữa tối ?"

      - " Cảm ơn hảo ý của ngài , nhưng có lẽ tôi nên hỏi ý kiến Hạo , ấy ở trong kia đặt phòng "

      - " Vậy chúng ta cùng vào tìm Tề tổng luôn có được ?"

      - " Vậy làm theo ý ngài "

      Hai người vừa bước vào khách sạn , người mặc đồ đen đứng đó xa , rút điện thoại ra báo tin :

      - " Alo , Lan tiểu thư , tôi theo dõi , phát ta vào khách sạn cùng lão già người Mĩ , hai người đó vào đặt phòng rồi"
      Đầu dây bên kia truyền đến giọng nữ the thé :

      - " Quả nhiên là loại đàn bà lẳng lơ. Tốt lắm , chụp hình họ vào khách sạn lại rồi gửi cho tôi , tiền thù lao được đưa vào tài khoản của rồi "

      - " Dạ , tôi biết " .

      Ở bên kia , sau khi cúp điện thoại , Lan Như Ý tiếp tục gọi cho người khác :

      - " Tối nay cậu hãy hành động theo lời tôi , nhất định được phạm sai sót nào "

      Người đó " dạ " tiếng rồi thực kế hoạch của Lan Như Ý , trong ánh đèn mờ nhạt , coi ta khẽ nâng ly rượu vang trong tay uống cạn. Lần này ả hồ ly tinh kia chắc chắn bị sa thải.

      Tình Tuyết sau khi cùng Tề Hạo dùng bữa tối do ngài David mời liền trở về phòng , vừa bước vào căn phòng rộng lớn , mùi hương thoang thoải hấp dẫn bước đến sau tấm rèm , bể bơi bốc hơi nước hiên ra , phía còn rải những cánh hoa hồng đỏ thẫm , kìm được phấn khích trong lòng.

      Tình Tuyết nhanh chóng thoát hết quần áo , ngâm mình vào dòng nước . Tề Hạo tiễn khách xong , mệt mỏi bước về phòng , ngay lập tức hình ảng mờ nhạt của Tình Tuyết tấm rèm khiến cảm thấy miệng đắng lưỡi khô , tiểu mĩ nhân vừa ngâm mình vừa đùa giỡn những cánh hoa , cánh hoa đỏ thắm ở làn da tuyết trắng của tạo nên kích thích thị giác mãnh liệt , bất kì nam nhân nào nhìn thấy cảnh này , nếu có phản ứng chắc chắn chính là hòa thượng.

      Cảnh đẹp như thần tiên bỗng nhiên xuất thêm bóng dáng to lớn tiến đến , ôm lấy vào ngực .

      - " A..."

      Bị hành động bất ngờ của Tề Hạo dọa sợ , Tình Tuyết kêu lên tiếng , chưa kịp kháng nghị bị mãnh liệt hôn môi , chiếc lưỡi bá đạo chui vào trong khoang miệng khấy đảo , cuốn lấy tất cả ngọt ngào trong miệng , Tình Tuyết khẽ " ưm " tiếng thành công khiến dục vọng Tề Hạo dâng trào .

      rời khỏi môi , hôn lên cổ rồi xương quai xanh gợi cảm , làn da vốn trắng nõn của Tình Tuyết biết do nước nóng hay do kích tình nhuốm màu hồng nhạt , vô cùng mê của Tình Tuyết . Tề Hạo nở nụ cười tà mị , cúi đầu liếm hai nụ đào trước ngực

      - " A...a"

      Tình Tuyết bật ra tiếng rên kiều mị , hai tay luồn sâu vào mái tóc đen của Tề Hạo , hai chân kẹp vào thắt lưng từ lúc nào , Tề Hạo rời khỏi hai nụ đào trở nên đỏ sẫm , thổi khí vào tai :

      - " Bảo bối , em mẫn cảm "

      rồi đọng thân đem dục vọng nóng bỏng chôn vào cơ thể

      - " Ưm.....a..."

      Cảm giác được lấp đầy khiến Tình Tuyết , rên lên tiếng thỏa mãn , Tề Hạo nghe được tiếng rên rỉ mất hồn của người trong lòng , môi mỏng nhếch lên đường công hoàn hảo , bắt đầu mạnh mẽ va chạm trong cơ thể .
      Trong căn phòng chỉ còm tiếng rên rỉ , tiếng gầm cùng hương vị hoan ái .

      Sáng hôm sau , tiếng chuông điện thoại đánh thức đôi tình nhân ôm nhau ngủ giường , cánh tay rắn chắc của Tề Hạo vươn đến ấn nút nghe điện thoại :

      - " Tổng giám đốc công ti có việc gấp chờ ngài đến xử lí ạ "

      - " Có việc gì tạm gác lại đến hôm sau , hôm nay tôi rất mệt cần nghỉ ngơi "

      Nhíu mày nhìn cuộc điện thoại làm phiền Tề Hạo thản nhiên ra lí do :

      - " Dạ , nhưng công ti vừa bị ăn cắp dữ liệu quan trọng , người bị nghi ngờ là Phong thư kí , có lẽ ngài đích thân xử lí tốt hơn "

      - " Có chuyện đó sao , được , tôi lập tức đến "

      Giọng Tề Hạo trở nên thâm trầm cách đáng sợ , bị tiếng động quấy nhiễu , tiểu mĩ nhân trong lòng bổng khẽ mở đôi mắt mơ màng ra nhìn Tề Hạo :

      - " Hạo , ở công ti có chuyện gì sao ?"

      - " có gì đâu , hai ngày tới em cần đến công ti đâu , có chút việc phải trước , em cứ ngủ "

      Nghe tiếng Tề Hạo dụ dỗ , Tình Tuyết ngoan ngoãn nhắm mắt , tiếp tục đanh cờ với Chu Công , hôm qua làm đến 3,4 lần như vậy , mệt chết mới lạ . thương hôn lên trán cái , Tề Hạo mới xoay người thay quần áo lái xe đến công ti hỗn loạn và kẻ cười thầm với kế hoạch của mình.

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 29

      Lái xe nhanh chóng đến công ti, vừa bước ra khỏi thang máy , Tề Hạo thấy rất nhiều người đứng trước cửa phòng tổng giám đốc :

      - " xảy ra chuyện gì , các người mau ràng cho tôi "

      Đám nhân viên nhìn thấy bộ dáng tức giận của Tề Hạo , ai nấy đều run rẩy được gì , chỉ có trưởng phòng sáng tạo dũng cảm đứng ra báo cáo :

      - " Mẫu thiết kế mới nhất của chúng ta bị rò rỉ thông tin ra ngoài thưa tổng giám đốc , bản thiết kế đó hôm qua vừa được chuyển đến phòng ngài , chúng tôi nghi ngờ có người tiết lộ bản thiết kế ra ngoài "

      Tề Hạo nhíu mày , người bị nghi ngờ trong lòng bọn họ dĩ nhiên là Tình Tuyết

      - " Tôi thấy chắc chắn là Phong Tình Tuyết làm , ngoài ta còn ai có thể lấy tài liệu trong phòng tổng giám đốc chứ "

      Lan Như Ý từ ngoài bước vào

      - " Xử lí như thế nào là quyết định của tôi , lo cho tốt phận của mình , Lan thư kí "

      Ánh mắt rét lạnh của Tề Hạo chiếu lên người Lan Như Ý khiến ta ngay lập tức ngậm miệng, trong lòng vừa sợ hãi vừa cam lòng. Tiện nhân kia dựa vào cái gì mà khiến Tề Hạo tin tưởng như vậy , kế hoạch lần này thể nào thất bại .

      Trở về phòng tổng giám đốc , Tề Hạo lập tức gọi điện cho Tư Đồ Tuyệt :

      - " Alo , đại ca à , gọi cho em làm gì vậy? Em nghỉ tuần trăng mật đó , thiệt tình!"

      - " Mau điều thám tử giỏi nhất của cậu cho , đừng thắc mắc , tút....tút"

      - " Đại ca....hừ , người đâu mà biết lí lẽ "

      Tô Điềm Nhi bước ra khỏi phòng tắm , thấy chồng cầm điện thoại lẩm bẩm tiến đến vòng tay qua eo :

      - " Có chuyện gì vậy ông xã ai chọc sinh khí sao ?"

      Tư Đồ Tuyệt quay lại ôm lấy Điềm Nhi , hít ý hương thơm người :

      - " có gì đâu bà xã , em cần bận tâm những chuyện đó chỉ cần nghỉ ngơi tốt là được rồi, em mang bầu mà "

      - " Nhiều lúc em tự hỏi em hay con của em đó , lúc nào cũng bắt người ta hết ăn lại ngủ , em sắp biến thành heo mẹ rồi "

      - " tất nhiên là bà xã rồi , dù em có mập thêm chút nữa cũng sao "

      - " Hừ , chỉ giỏi dẻo miệng "

      lại Tư Đồ Tuyệt , Điềm Nhi chỉ có thể quay mặt bỏ thèm tranh luận với .

      - " Tổng giám đốc , ở đại sảnh có vị tiên sinh rằng là người của Tư Đồ tiên sinh phái đến muốn gặp ngài "

      - " Cho ta vào phòng tôi "

      - " Vâng"

      Nhận được điện thoại từ quầy lễ tân Tề Hạo thần sắc đổi , tiếp tục xử lí tài liệu . Cửa phòng phòng giám đốc mở ra , người đàn ông còn khá trẻ bước vào :

      - " Tề tổng , tôi là Triệu Thành Đông , thám tử được Tư tổng phái tới "

      Tề Hạo thầm đánh giác người trước mặt , động tác bình ổn , nhanh chóng , ánh mắt lạnh lùng , sắc bén , quả nhiên là thám tử xuất sắc :

      - " Tôi muốn điều tra người tiết lộ thông tin của công ti ra ngoài , có kết quả càng sớm càng tốt "

      - " Ngài có nghi ngờ ai ?"

      - " Lan Như Ý , nên để mắt đến hành động gần đây của ta "

      - " Được, tôi biết khi nào có tin tức , tôi lập tức báo cho ngài " .

      Triệu Thành Đông vừa khỏi , Tề Hạo lại lần nữa rơi vào trầm tĩnh , ngày hôm qua , Tình Tuyết ở với ai , làm gì là người hơn ai hết ( ăn người ta còn lấy mẩu bảo sao biết) nhưng nếu công khai mối quan hệ của họ chắc chắn Tình Tuyết bị mọi người dị nghị.

      Vậy nên chỉ có thể diều tra chân tướng việc do ai giở trò .

      Trong khi đó , nhân vật bị tình nghi của chúng lại thoải mái ngồi ở nhà , xem ti vi , bọc nho ăn , hiếm khi Tề Hạo nhân từ cho nghỉ phép , nhất định phải hưởng thụ tốt.

      Tình Tuyết vừa ăn vừa nghĩ đến bộ dáng tinh thần phấn chấn của ai đó liền rùng mình , ràng người mất nhiều sức nhất phải là , tại sao đến cuối cùng , tên kia khỏe hơn trâu bước ra khỏi phòng , toàn thân rã rời , nhúc nhích cũng nổi .
      Vừa nhắc đến Tào Tháo ,Tào Tháo đứng ngay trước cửa , nhìn thấy Tình Tuyết bộ dạng lười biếng, nằm cuộn tròn ghế sô pha , bao nhiêu mệt mỏi của Tề Hạo liền bay hết , bước đến ôm vào lòng , hôn lên môi :

      - " làm gì vậy , lỡ ai nhìn thấy sao ?"

      - " Mọi người cũng biết hết rồi , em còn ngại ngùng như vậy "

      để ý coi kháng cự , Tề Hạo vẫn như cũ ôm chặt lấy , chuyện ở công ti chắc chắn nên xử lí xong trước khi biết , vì tình nguyện tự mình giải quyết tất cả , chỉ cần vui vẻ hạnh phúc ở bên cạnh là tốt rồi .

      Thấy có điều gì đó khác thường , Tình Tuyết lo lắng hỏi Tề Hạo :

      - " Ở công ti xảy ra vấn đề gì phải , em thấy có vẻ mệt mỏi ?"

      - " mệt là vì nhớ em đó , tối nay em định bù đắp cho thế nào đây ?"

      Nghe được lời mờ ám kia , mặt nào đó lại đỏ lên , đẩy ra , chu môi oán trách :

      - " Em là thành quan tâm , lại liên tưởng đến chuyện đứng đắn , từ khi nào trở nên háo sắc như vậy hả ?"

      - " Chỉ háo sắc với em "

      Tề Hạo xong liền hôn trụ cái miệng chu lên , cứ thế dây dưa đến khi Tình Tuyết thiếu dưỡng khí mới buông ra , nếu để mẹ nhìn thấy chắn chắn gả ngay lập tức. Điện thoại của Tề Hạo rung lên , nhìn dãy số trong màn hình , Tề Hạo liền buông Tình Tuyết ra nghe điện thoại rồi vào thư phòng :

      - " Điều tra thế nào ?"

      - " Camera bị phá hủy nhưng vẫn có thể phục hồi lại chú dữ liệu , ngoài ra tôi theo dõi Lan Như Ý phát ta chuyển số tiền lớn "

      - " Tiếp tục điều tra xem số tiền kia được chuyển cho ai "

      - " Vâng thưa ngài"

      Xem ra tốc độ điều tra thông tin rất nhanh , chỉ cần tra ra kẻ đứng sau là ai , nhất định khiến kẻ đó sống bằng chết .


      Sáng hôm sau , Lan Như Ý lại mặc bộ đồ sexy làm , vào thang máy , ta lại nghe thấy tiếng bàn tán soi mói của những người khác :

      - " Nhìn gì mà nhìn , tôi ăn mặc thế nào tới lượt mấy người quản , đúng là lũ ăn no dửng mỡ "

      Trừng mắt , quát tháo nhưng người xung quanh , khuôn mặt xinh đẹp của Lan Như Ý lúc này vặn vẹo vô cùng dữ tợn :

      - " Xinh đẹp vậy mà sao mất lịch thế biết , ta nghĩ mình là thư kí của tổng giám đốc oai lắm chắc "

      - " Đúng đó , nhìn Phong thư kí xem , vừa xinh đẹp hơn gấp vạn lần vừa dịu dàng , thảo nào chiếm được cảm tình của mọi người , giống cái con người nào đó chỉ biết mê hoặc đàn ông "

      Những nhân viên trong thang máy vốn vừa mắt Lan Như Ý , liền thương tiếc mắng lại :

      - " .....các người được lắm cứ chờ đó mà nhìn Phong Tình Tuyết bị sa thải , hừ "

      Cũng có ngày tôi đuổi việc mấy người.

      rồi ta lại uốn éo ra khỏi thang máy , đến bàn làm việc lại thấy Tình Tuyết đứng trước máy pha cà phê :

      - " còn dám đến công ti hay sao , đúng là vô liêm xỉ biết xấu hổ"

      Tình Tuyết mặc dù được Tề Hạo cho nghỉ phép nhưng ở nhà nhàm chán quá mức nên lén đến làm việc , ai ngờ vừa dịnh đem cốc cà phê vảo phòng cho bị Lan Như Ý chặn trước mặt sỉ nhục:

      -" ăn cho lịch chút , tôi tại sao lại dám làm cơ chứ "

      - " Kẻ ăn cắp tài liệu công ti như có tư cách ở đây lớn tiếng đâu , phải làm nhân tình cho lão già rồi đánh cắp tài liệu cho ông ta sao"

      Cuộc to tiếng của hai người khiến rất nhiều nhân viên chú ý :

      - " Hai vào phòng tổng giám đốc giải quyết , còn mấy người trở về làm việc cho tôi , tôi phải trả lương để các người lo chuyện bao đồng "

      Tề Hạo vừa đến công ti chứng kiến cảnh bị người khác ức hiếp khiến tức giận thôi . Trong phòng tổng giám đốc lúc này khí xuống tới độ , Tề Hạo nhìn lướt qua Lan Như Ý rồi dừng lại người Tình Tuyết, thay giải quyết rắc rối vậy mà đáng giận này lại tự ý đến công ti , buổi tối nhất định phải khiến thể xuống giường được :

      - " Lan thư kí , có biết kẻ bán thông tin của công ti bị như thế nào ?"

      Giọng của Tề Hạo nặng nặng khiến ai biết tại vui hay giận , nhưng lại khiến người bị xướng tên có chút chột dạ :

      - " bị đuổi khỏi công ti, thưa tổng giám đốc"

      - " Tôi lại thấy nếu chỉ như vậy quá đơn giản , theo nếu như khiến kẻ đó tan cửa nát nhà , bồi thường tất cả tổn thất cho công ti như thế nào ?"

      - " Việc đó ...ý của ngài cũng rất hay thưa ngài"

      - " Tốt , rất tốt "

      Tề Hạo vừa dứt lời , Triệu Thành Đông đứng bên cạnh ném xấp tài liệu và cuộn băng ghi trước mặt ta : "

      - Đây là tài liệu về số tiền chuyển cho kẻ có tên là Phùng Lâm kia , ta khai hết ở sở cảnh sát rồi , còn gì muốn ?"

      Run run cầm tư liệu trong tay , Lan Như Ý vẫn thể tin được kế hoạch của mình lại có sơ hở :

      - " ..... phải tôi làm ....tổng giám đốc chính là Phong Tình Tuyết , là ta hãm gại tôi, tôi còn có chứng cứ ta vào khách sạn cùng người đàn ông có máu mặt trong giới kinh doanh , nhất định là tôi bị gài bẫy , xin ngài hãy tin tôi "

      ta vừa khóc lóc vừa lôi trong túi xách ra xấp hình chụp Tình Tuyết và ngài David chào hỏi xã giao ( tức là hôn vào má khi gặp mặt ý ) rồi bước vào khách sạn tìm Tề Hạo:

      - " dám cho người theo dõi tôi , lại còn muốn vu oam hãm hại tôi , Lan Như Ý , độc ác. Đúng là vô liêm sỉ "

      Tình Tuyết trợn mắt nhìn những tấm hình trong tay , nếu phải hôm đó người cùng là Tề Hạo chắc chắn nổi cơn ghen rồi .

      giống như Lan Như Ý tưởng tượng biểu của Tề Hạo vô cùng bình thản , cầm những tấm hình nhàng xé nát :

      - " Những thứ này đối với tôi chẳng có ý nghĩ gì cả , tôi tin đâu , Lan thư kí "

      Biết thể lai chuyển được tình huống tại , Lan Như Ý chỉ có thể oán hân nhìn Tề Hạo :

      - " Tại sao lại tin ta , bị mê hoặc rồi sao ?"

      - " sai tôi chính là tin ấy vô điều kiện , nghĩ sao nếu biết người đặt phòng khách sạn đó chính là tôi "

      Lan Như Ý trợn tròn mắt thể tin điều mình vừa nghe thấy :

      - " .... ta .....hai người , lẽ nào...."

      - " Bây giờ biết được điều nên biết rồi tự cút ra khỏi công ti cho tôi , tổn thất lần này tôi phải chịu , tính hết lên đầu cha , tiễn khách "

      Lan Như Ý cứ như vậy bị lôi ra ngoài , ra sơ hở trong kế hoạch của ta chính là tình đến vô pháp vô thiên của Tề Hạo dành cho Tình Tuyết , dù có xảy ra chuyện gì cũng tuyệt đối tin tưởng. Bởi rút ra được kinh niệm từ mười mấy năm về trước: " phải hoàn toàn tin tưởng"

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 30
      Tình Tuyết cùng Tề Hạo trở về biệt thự Tề gia , Tề Hạo biết giờ tức giận , nhưng rất thích khí ngưng trọng tại. Kéo tay Tình Tuyết để đối mặt với :

      - " Em làm sao vậy , tại sao im lặng ?"

      Tình Tuyết tức giận gạt tay ra :

      - " Tại sao lại cho em biết , nghĩ chuyện gì cũng giải quyết được sao , em là búp bê trong tủ kính chắc "

      - " xin lỗi , chỉ muốn thay em chống đỡ tất cả , muốn em phải chịu bất kì tổn thương nào "

      Tề Hạo kích động ôm chặt Tình Tuyết trong ngực , thể để người trước mặt rời xa lần nữa , cảm nhận được thương , che chở của Tề Hạo , Tình Tuyết cũng tức giân được nữa , vùi mặt vào ngực :

      - " Hứa với em , có chuyện gì cũng phải chia sẻ cùng em , được mình gánh vác , vừa rồi em có cảm giác như mình rất vô dụng , giúp gì được cho còn để phải lo lắng "

      - " Được hứa với em "

      Hai người im lặng ôm nhau , mọi người trong nhà đều tự động tránh mặt dành lại gian riêng cho họ , tuy nhiên vẫn có bạn hồn nhiên biết mà xông vào :

      - " hai , tôi nay em đến tiệc sinh nhật của bạn , ......"

      Tề Thiên Linh từ lầu xông xuống , Tình Tuyết giật mình đẩy Tề Hạo ra , gò má xuất rặng mây hồng :

      - " Em ngoài ăn, ngủ , chạy chơi còn biết làm gì hả ?"

      khí lãng mạn bị xối gáo nước lạnh , Tề Hạo trừng mắt nhìn em chuyên phá rối, Tề Thiên Linh nhìn ánh mắt kia khỏi rét run , đây ràng là nơi công cộng a , đâu có cố ý phá hai cùng chị dâu tình cảm :

      - " Ha ha hai người cứ tiếp tục , em quấy rầy nữa "

      Tiếp theo nhóc liền biến mất thấy bóng dáng . Tề Thiên Linh vừa , Tề Hạo cũng nhận được điện thoại của Lôi Triết :

      - " Người em , tôi làm theo như cậu rồi , tối nay Ngô Tử Kì đến bữa tiệc của cục trưởng Lục , cậu định làm gì ?"

      - " Cậu cần quan tâm chỉ cần báo cho ông già Ngô gia là con trai ông ta ngủ cùng đặc biệt nếu muốn cậu ta thích đàn ông nhất định phải cưới ta là được "

      - " Này Tề Hạo , cậu có bao giờ tự nhận thấy rằng cậu rất độc ác , hôn nhân đại cả của người ta mà cậu lại đùa giỡn như vậy"

      - " Nếu cậu muốn tôi có thể để cậu thế chỗ , thế nào ?"

      - " Người em tôi chỉ giỡn thôi , cậu cứ yên tâm tôi thực kế hoạch giúp cậu "

      - " Được tôi chờ tin tốt của cậu "

      Tề Hạo cúp máy , Lôi Triết thầm khinh bỉ tên thù dai nhớ lâu nào đó , phải người ta thường nếu hoa có chủ phải đập chậu cướp hoa sao , Ngô Tử Kì dễ dàng bỏ cuộc cũng là chuyện dễ hiểu , chẳng qua là máu ghen của Tề Hạo quá khủng bố thôi , nghĩ xong Lôi Triết liền quay sang người con xinh đẹp đứng bên cạnh :

      - " Lục tiểu thư , vị trí Ngô phu nhân có phải của hay phải do quyết định rồi "

      - " Chuyện này Lôi tổng cần bận tâm , tôi tự biết cách lấy được thứ mình muốn "

      mỉm cười vô cùng dịu dàng đáp lại .

      Tề Thiên Linh ra khỏi biệt thự Tề gia liền bước lên chiếc ô tô sang trong , bên trong có người đàn ông tuấn lái xe :

      - " Kì ca ca , tối nay em đồng ý giả làm bạn giúp , nhưng sao tự dưng lại mang theo bạn , có phải là vì tin đồn báo ?"

      - " Em đừng hỏi những chuyện này chỉ cần bên cạnh là được rồi "

      Ngô Tử Kì mặt chút thay đổi trả lời , vì tin đồn kia mà cha vô cùng tức giận muốn kết hôn càng sớm càng tốt , còn nếu xảy ra quan hệ với ai phải cưới người đó , bữa tiệc tối nay phàn là vì muốn dập tắt tin đồn , phần cũng vì thích dây dưa cùng những người phụ nữ khác.

      Linh Nhi là bằng hữu tốt của , chính là lựa chọn hợp lí nhất, nụ cười trong sáng của khiến tâm trạng thoải mái hơn rất nhiều . Dừng xe trước shop thời trang lớn , Tề Thiên Linh theo Ngô Tử Kì bước vào , với tốc vàng bên cạnh điều gì đó rồi dẫn Tề Thiên Linh vào trong.

      lúc sau , bóng dáng nhắn bước ra , bộ trang phục màu đen ôm sát cơ thể nóng bỏng tôn lên nước da trắng như ngọc , chiếc vòng cổ kim cương ở chiếc cổ cao càng làm tăng thêm hoàn mĩ , mái tóc xoăn được búi gọn lên cao , Tề Thiên Linh lúc này hoàn toàn mất dáng vẻ trẻ con nghịch ngợm , thay vào đó là phong thái quyến rũ của người phụ nữ.

      Ngô Tử Kì nhìn liền sững người chút nhưng cũng rất nhanh thu lại ánh mắt , tóc vàng lúc nãy nhìn Thiên Linh cũng khỏi hài lòng với khả năng làm đẹp của bản thân:

      - " Ngô tổng giám đốc , tìm ở đâu ra tiểu mĩ nhân này vậy , bình thường nhìn lạnh lùng như thế , hóa ra là cất giấu mĩ nhân ở nhà , quả nhiên là cao tay , hôm nào cho tôi mượn ấy làm người mẫu nhé"

      Ngô Tử Kì thèm để ý đến vẻ mặt đùa cợt của Jinny , trực tiếp kéo Thiên Linh ra khỏi đó chỉ bỏ lại câu :

      - " Tính cách biến thái như vậy , thế nên mới có tên nào dám rước đấy "

      Ai cũng biết đối với phụ nữ tuổi tác là vấn đề vô cùng nhạy cảm , Jinny của chúng ta 30 tuổi vẫn chưa lấy chồng , vừa nghe thấy câu của Ngô đại boss nụ cười mặt liền cứng đờ , tức đến nghiến răng nghiến lợi , cậu được lắm , tên tiểu tử thúi .

      Ngồi xe Tề Thiên Linh cảm thấy rất mất tự nhiên , chưa bao giờ ăn mặc hở vai như vậy, bởi chỉ thích mặc quần áo vì nó dễ vận động.

      Nhìn sang Ngô Tử Kì thấy mặc bộ vest màu trắng giống như bạch mã hoàng tử vậy , đôi mắt đen sau mắt kính sâu hun hút , khuôn mặt lúc này rất đẹp trai khiến trái tim bỗng nhiên lỡ mất nhịp . Hoảng hốt thu lại ánh mắt , Tề Thiên Linh ngừng tự nhác nhở bản thân , đó là bằng hữu tốt của , thể có ý nghĩ nào khác .

      Chiếc xe dừng lại trước khách sạn cao cấp , Tề Thiên Linh cùng Ngô Tử Kì bước vào , rất nhiều đến mời rượu nhưng đều uống thay vì sau lần uống rượu trước biết tửu lượng của rất thấp, từ xa , trong bộ váy hồng nhạt bước đến :

      - " Tử Kì , đến sao báo cho em tiếng , em rất mong đó "

      Thấy Ngô Tử Kì khẽ nhíu mày Tề Thiên Linh liền biết cùng trước mặt quan hệ bình thường , nở nụ cười xã giao :

      - " Lục tiểu thư hình như tôi và thân quen đến mức đó phải "

      - " vậy em hơi buồn đó , vị tiểu thư xinh đẹp bên cạnh là ai vậy ?"

      - " ấy là Tề Thiên Linh , bằng hữu của tôi , Linh Nhi , đây là Lục Thanh Lệ , con của cục trưởng Lục "

      Thiên Linh mỉm cười dịu dàng nhìn cố bám lấy Tề Hạo :

      - " Lục tiểu thư , xin chào "

      Lục Thanh Lệ cũng đưa ly rượu cho Thiên Linh cười :

      - " Tề tiểu thư , lần đầu gặp mặt , tôi mời ly "

      Nhưng ly rượu còn chưa đến tay Thiên Linh bị Tử Kì đoạt lấy :

      - " ấy uống được rượu , để tôi uống thay ấy "

      rồi cầm ly rượu màu hổ phách uống cạn , nhìn thấy vậy Lục Thanh Lệ , môi đỏ khẽ nhếch lên :

      - " Vậy làm phiền hai người nữa , em cần chúc rượu rất nhiều khách , gặp lại sau ".

      ta vừa , Thiên Linh liền quay sang người bên cạnh :

      - " Hình như đó thích phải ?"

      - " Đó là việc của ta , liên quan đến "

      - " Ây da , em chỉ hỏi vậy thôi mà , làm gì nhìn em dữ vậy "

      hiểu sao khi nghe Ngô Tử Kì phủ nhận mối quan hệ của kia , Tề Thiên Linh bỗng nhiên cảm thấy nhõm trong lòng .

      vào nhà vệ sinh trấn tĩnh lại tinh thần, bây giờ cảm giác của là gì cũng chỉ cảm thấy ở bên Ngô Tử Kì rất thoải mái và có cả dựa dẫm .
      Thả lỏng tâm trạng , bước ra khỏi nhà về sinh. Mới vừa bước ra , cánh tay mạnh mẽ kéo vào ngực , Tề Thiên Linh sợ hãi muốn hét lên nhưng nhận ra người ôm , mới trấn tĩnh lại :

      - " Kì ca ca , làm sao vậy , làm em sợ quá "

      - " Em đừng hỏi nhiều, mau theo , nhanh lên "

      Ngô Tử Kì , hơi thở có chút hỗn loạn kéo nhanh chóng rời , khi Tề Thiên Linh nhìn lại sau lưng thấy rất nhiều người áo đen đuổi theo họ :

      - " Kì ca ca ,những người phía sau kia là ai , tại sao lại đuổi theo chúng ta "

      - " Em đừng hỏi gì cả , mau chạy nhanh theo " .

      Hai người chạy đến dãy phòng của khách sạn , mở cửa , vọt vào phòng xác định , lúc này Tề Thiên Linh mệt đến thở nổi , lúc này Ngô Tử Kì mới chậm rãi mở miệng :

      - " Chết tiệt , thế nhưng lại đề phòng bọn họ giở trò "

      Càng lúc khí trong phòng càng nóng lên lạ thường , nhìn Tề Thiên Linh trong bộ váy vai trần quyến rũ , đột nhiên Ngô Tử Kì có cảm giác miệng đắng lưỡi khô , muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng kia , nhưng rồi nhận ra có điều gì đó đúng , giường như ly rượu Lục Thanh Lệ đưa cho có vấn đề .

      Nhận thấy người bên cạnh hơi thở dần trở nên hỗn loạn , Tề Thiên Linh quay sang lo lắng :

      - " Kì ca ca , sao vậy , cảm thấy khỏe chỗ nào ?"

      Giọng ngọt ngào của giống như càng kích thích hoóc môn trong cơ thể , cắn răng áp chế xao động trong lòng , Ngô Tử Kì đây ra xa , hi vọng mất lí trí đè xuống đất :

      - " Linh Nhi , em mau nhanh , để ở đây được rồi , bọn họ làm gì em "

      - " Em làm sao bỏ lại được , làm sao vậy , trán đầy mồ hôi rồi , để em lau giúp , cố chịu đựng chút , em đưa đến bệnh viện "

      để ý thấy ngọn lửa dục vọng trong mắt Tề Thiên Linh càng tiến gần đến lau mồ hôi trán :

      - " Tề Thiên Linh, em mau , nếu làm em bị thương , em có nghe hả "

      Tự chủ của Ngô Tử Kì xuống đến mức báo động khi làn da mềm mại của Thiên Linh chạm vào người , nhưng ngây thơ vẫn hề hay biết kiên trì ở lại :

      - " , em , Tề Thiên Linh em là người có nghĩa khí bỏ rơi trong lúc khó khăn đừng gì nữa "

      vươn người đến muốn đỡ lên ghế sô pha ai ngờ được đến nơi cái váy chết tiệt lại khiến ngã về phía trước , hoàn hảo nằm phía người , bầu ngực căng tròn cùng cơ thể quyến rũ nằm người khiến tia tự chủ cuối cùng của Ngô Tử Kì biến mất nhanh như chớp , thay đổi vị trí , đè xuống ghế sô pha , đôi môi nóng bỏng thầm vào vành tai nhạy cảm :

      - " Đây là em ép "

      Ngay sau đó mỗ nữ nhân còn ngây ngô chưa hiểu gì bị hôn đến thở nổi , cuối cùng sau tiếng kêu đau đớn chỉ còn lại tiếng rên rỉ mất hồn vang vọng trong phòng .

      ( Tg: Chương thịt của phần này có trong ngoại truyện nhé )

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 31
      Sau khi làm hòa với nhau , Tình Tuyết và Tề Hạo lại có thế giới riêng vô cùng ngọt ngào , sáng sớm , cố chống đỡ cái eo muốn gãy làm đôi , Tình Tuyết xuống giường chuẩn bị bữa sáng cho Tề Hạo

      Đến phòng khách , Tề Thiên Linh từ cửa chính bước vào , sắc mặt trắng bệch :

      - " Linh Linh , tối hôm qua em về nhà sao , em đâu vậy ?"

      - " Chị dâu , em....em "

      - " Em làm sao , mau cho chị biết , nếu lát nữa em thức dậy nổi giận có biết "

      Tình Tuyết càng hỏi càng khiến Tề Thiên Linh sợ hãi , biết và Kì ca ca chỉ là bằng hữu , người là chị dâu của , vậy mà tối qua lại ......

      Né tránh câu hỏi của Tình Tuyết , Thiên Linh thẳng về phòng mình , Tình Tuyết càng thêm lo lắng theo , đột nhiên dấu hôn chói mắt rên cổ Thiên Linh khiến Tình Tuyết chú ý:

      - " Linh Linh , em ......có phải tối qua phát sinh quan hệ với ai ?"

      Nghe đến đó , sắc mặt Tề Thiên Linh càng trở nên khó coi . Nhìn biểu của nhóc cũng đủ biết phán đoán của Tình Tuyết là chính xác :

      - " Người đó là ai , nếu em bị ức hiếp chị và em đòi lại công đạo cho em , là ai hả?"

      - " Chị dâu , tại em cho chị được , em phải quay lại Thụy Sĩ , chị giúp em chuyển lời đến hai được chị ?"

      - " Được nhưng nếu xảy ra chuyện gì nhất định phải báo cho chị ,có biết ?"

      - " Em biết , khi nào chị và hai kết hôn , em nhất định đến dự hôn lễ của hai người" .

      Tề Thiên Linh vội vã xách va li trở về Thụy Sĩ , cần nơi yên tĩnh để suy nghĩ lại tất cả , tại biết nên đối mặt với người đàn ông kia như thế nào .

      Trong khi đó tại khách sạn:

      - " Chết tiệt , Tề Thiên Linh , em dám bỏ trốn "

      Ngô Tử Kì nửa thân trần chụi , khuôn mặt đeo mắt kính nhưng còn duy trì được bộ dáng bình tĩnh mà vô cùng tức giận , cửa phòng mở ra , người đàn ông tuổi ngoài 60 xông vào :

      - " Tử Kì , con làm cái gì với Lục tiểu thư rồi hả ?"

      Mới sáng sớm ông nhận được cú điện thoại rằng con trai ông qua đêm cùng con của cục trưởng Lục , Ngô gia đặt gia quy cho phép bất kì ai sống tùy tiện,nếu phát sinh quan hệ cùng ai kết hôn cùng người đó , nếu con trai ông phát sinh việc cùng người ta chắc chắn chịu trách nhiệm .

      ngờ khi Ngô Tôn xông vào lại chỉ thấy Ngô Tử Kì mặc mỗi quần dài , vẻ mặt vô cùng tức giận còn thấy bóng dáng Lục tiểu thư đâu

      Ngô Tử Kì thấy cha đột nhiên xông vào , có chút ngạc nhiên nhưng sau đó liền biết được tất cả mọi chuyện , ra Lục Thanh Lệ muốn gài bẫy để để bước chân vào Ngô gia , nực cười , cuối cùng ta vẫn được như ý muốn :

      - " Cha , con tìm được đối tượng kết hôn rồi , cha chỉ cần giữ sức khỏe tốt chờ con đem vợ con về là được "

      - " Rất tốt , vậy con phải nhanh chóng cưới người ta vào cửa để lão già này nhanh có cháu bế đấy "

      - " Vâng , thưa cha "

      Ngô lão cha mang theo tâm trạng vui vẻ trở về , cuối cùng đứa con trai cứng đầu của ông cũng tìm được đối tượng kết hôn , ông cũng có thể yên tâm hưởng tuổi già .

      Điện thoại rung lên , Ngô Tử Kì ánh mắt trở nên thâm trầm :

      - " Thế nào , là ai giở trò ?"

      - " Thưa ngài , là Tề Hạo tổng giám đốc Fashion sắp xếp mọi chuyện "

      - " Được , cậu tiếp tục thay tôi xử lí số công việc ở công ti , ngày mai tôi trở lại "

      - " Tôi biết , thưa tổng giám đốc"

      Ngô Tử Kì cúp máy , trong lòng toan tính điều gì ai biết được .

      Tình Tuyết xử lí rất nhiều tài liệu bỗng nhiên nhân được tin nhắn của Ngô học trưởng " Em có thể đến quán cà phê gần công ti em , có chuyện cần "

      Hành động hốt hoảng ban sang của Thiên Linh vẫn khiến cảm thấy trong lòng bất an , có lẽ gặp Ngô học trưởng có thể hỏi số việc .

      đến quán cà phê ngay trước công ti , dáng người cao lớn tuấn của Ngô Tử Kì ngay lập tức khiến Tình Tuyết nhận ra :

      - " Ngô học trưởng , tìm em có chuyện gì sao ?"

      Ngô Tử Kì đẩy gọng kính nhìn người con trước mặt , quyết định để đến bên người đàn ông khác , có lẽ trong thâm tâm cũng chấp nhân đem tình trở thành tình cảm của người trai dành cho người em , nhưng còn Linh Nhi , tình cảm của dành cho nhóc kia là gì , trước mắt chỉ có thể tìm Linh Nhi mọi chuyện :

      - " Tiểu Tuyết , hẹn em ra là vì chuyện của Linh Nhi , em có biết ấy tại ở đâu ?"

      Nghe Ngô Tử Kì hỏi tung tích của Tề Thiên Linh, Tình Tuyết bỗng cảm thấy có chuyện gì đó xảy ra với hai người họ :

      - " Trước khi em , có thể cho em biết tối qua và Linh Nhi xảy ra chuyện gì ?"

      - " Tối qua , bị gài bẫy , xảy ra quan hệ cùng với Linh Nhi , tiểu Tuyết , cần gặp Linh Nhi để mọi chuyện với ấy"

      Tình Tuyết thể tin nổi nhưng gì mình vừa nghe , nghĩ rằng Ngô học trưởng và Linh Linh chỉ là bằng hữu ngờ quan hệ của họ đến mức này:

      - " cho em biết , có chút tình cảm nào với Linh Linh , nếu là vì ân oán của với Hạo mà...."

      - " Tiểu Tuyết , tổn thương Linh nhi để trả thù Tề Hạo, em mau , rốt cục Linh nhi đâu "

      - " ra em ấy ở....."

      Tình Tuyết còn chưa kịp , bị bóng người tiến đến dọa sợ , Tề Hạo giống như núi lửa phun tràn bước tới :

      - " Ngô tổng hình như món quà tôi tặng cậu chưa khiến cậu thỏa mãn phải , nếu cậu còn làm những việc như thế này nữa tôi có thể làm những điều cậu mong muốn đâu "

      hề yếu thế trước lời cảnh cáo của Tề Hạo , Ngô Tử Kì vẫn lạnh lùng đáp trả :

      - " biết Tề tổng nghe câu làm em trả chưa , lễ vật của tôi rất hài lòng , chúng ta còn rất nhiều dịp để đàm đạo "

      xong liền xoay người rời , Tề Hạo khẽ nhíu mày , cậu ta vậy là có ý gì. Tề Hạo đưa Tình Tuyết đến công ti mà lái xe thẳng về nhà , kéo về phòng liền ép lên cửa , triền miên hôn đến khi thở nổi :

      - " Hạo.....em.."

      - " Trước khi mất hết tự chủ mà ăn em , tốt nhất em nên cho biết , tên kia hẹn em ra những gì "

      Giọng mờ ám , pha chút nguy hiểm của Tề Hạo chợt khiến Tình Tuyết cảm thấy run rẩy cả người , nhưng nhớ tới đoạn đối thoại của Tề Hạo và Ngô Tử Kì , Tình Tuyết liền cảm thấy có cái gì đó đúng , lẽ nào .....:

      -" Hạo , em hỏi , có phải gài bẫy Ngô học trưởng ?"

      - " Vậy sao , là do nhiều lần muốn cướp em khỏi thôi "

      - " ..... là ấu trĩ ...... có biết ...có biết là làm như vậy khiến Linh Linh .....em ấy ..."

      Tình Tuyết biết nên như thế nào với Tề Hạo , nhìn tình hình hai đại nam nhân gặp nhau là sấm chớp nổ bốn phía e rằng ....:

      - " Nhóc con kia thế nào , phải nó trở về Thụy Sĩ rồi sao ?"

      - " Em ...tóm lại là đều tại hết ....em muốn với nữa , chuyện này em cũng đồng tình với được "

      Xả cho Tề Hạo tràng xong , Tình Tuyết tức giận bỏ xuống bếp nấu ăn , đều là người lớn cả vậy mà còn thiết kế người ta như vậy , Tề Hạo uống nhiều dấm chua như vậy biết nên vui hay nên buồn nữa .

      Tề Hạo vẫn thể hiểu chuyện khiến cho tức giận như vậy , ngay lập tức gọi điện thoại cho Lôi Triết :

      - " Kế hoach tối qua thế nào ?"

      - " Tôi , nhưng cậu nghe xong phải bình tĩnh nhé "

      - " Cậu lằng nhằng cái gì , mau cho tôi"

      - " Tối qua Ngô Tử Kì quả bị tôi hạ thuốc lăn giường cùng , nhưng đó phải là người tôi sắp xếp , mà là ....là tiểu Linh Nhi , em cậu "

      - " Cậu .... cái gì ...Linh Linh cùng với tên Ngô Tử Kì đó ...."

      - " Này cậu , bình tĩnh , dù sao việc cũng như vậy rồi , có lẽ nên cẩn thận giải quyết ....."

      - " tút.....tút...."

      - " Này...Tề Hạo , cậu ..."

      Đầu dây bên kia cúp máy, Lôi Triết thầm nghiến răng trong lòng , đúng là mất lịch , tiểu Linh nhi lần này bị như vậy đều là do tiểu tử cậu gieo gió gặt bão , Lôi Triết quyết định vứt tên kia ra khỏi đầu , trở về phòng mình , chiếc giường xám , thân hình nhắn cuộn tròn lại , khẽ mỉm cười , ôm chặt lấy thân thể mềm mại của , tà ác cắn vào vành tai mẫn cảm :

      - " đến lúc thực giao dịch rồi, tiểu mĩ nhân "

      có kháng cự , giống như để mặc số phận , người đàn ông phía hề để tâm đến cảm nhận của , trực tiếp mạnh mẽ đoạt lấy , trong phòng mảnh xuân sắc .

      Trong biệt thự Tề gia , Tề Hạo muốn dạy dỗ con nhóc Tề Thiên Linh tốt , ai kết bạn lại làm bằng hữu tốt với tình địch của , gây ra chuyện lớn như vậy rồi phủi mông bỏ trốn về Thụy Sĩ , Ngô Tử Kì cậu đừng mơ tưởng tôi để cậu kết hôn với Linh Linh , muốn biết nó ở đâu , có cửa đâu.

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 32
      Trong bồn tắm rộng lớn , thân thể trắng mịn , hồng hào mê người sau lớp bọt sữa tắm.

      Tình Tuyết thở dài dựa mình vào bồn tắm , Linh Linh trở về Thụy Sĩ , Tề Hạo sau khi biết chuyện càng tức giận hơn , đe dọa cùng dụ dỗ được cho Ngô học trưởng biết tung tích của Linh Linh

      ra nếu Ngô học trưởng và nhóc kia có thể thành đôi , cảm thấy vui mừng cho họ cùng bớt cảm giác áy náy với Ngô học trưởng nhưng vấn đề ở đây là , trở thành em rể của Tề đại boss đối với Ngô học trưởng mà hẳn là "niềm hạnh phúc " .

      Nước bắt đầu lạnh , Tình Tuyết quyết định ra khỏi bồn tắm , trong lúc sơ ý , làm rơi bộ váy khiến nó dính nước , đau khổ nhìn chiếc khăn tắm duy nhất còn sót lại, Tình Tuyết chỉ còn cách quấn khăn , ra ngoài tìm bộ đồ khác .

      Cái đầu khẽ thò ra bên ngoài , thấy bóng dáng Tề Hạo đâu , Tình Tuyết liền lấy tốc độ cực nhanh tìm đồ mặc.

      Vừa quay người lại , đụng phải ngay bức tường thịt , cánh tay vòng qua eo của Tình Tuyết kéo áp vào thân thể cường tráng . Xoa xoa trán bị cụng , Tình Tuyết ngẩng đầu lên , ngay lập tức bắt gặp ánh mắt nóng như lửa của Tề Hạo

      Tề đại gia vừa phong tỏa tin tức của Tề Thiên Linh về tâm trạng phát hỏa , nhìn thấy bộ dáng quyến rũ , mê người của liền bay hết bực tức , chỉ còn lại dục vọng mãnh liệt , tiến đến muốn ôm lấy thân thể mềm mại của lại bị đụng trúng thuận lợi đem cấp vào lòng

      Ánh mắt đầy dục vọng hề che giấu của Tề Hạo khiến mắt Tình Tuyết đỏ bừng , trong lòng thầm xác định ổn , cựa quậy muốn thoát khỏi tình trạng xấu hổ lại bị ghì chặt lấy :

      - " Em còn muốn trốn hay sao , bảo bối ?"

      Giọng điệu thân mật mờ ám khiến Tình Tuyết lông tơ cả người dựng đứng lên :

      - " Em nghĩ có gì để em trước ...trước mặc đồ vào rồi có được hay ?"

      Nghe được giọng yếu ớt của tiểu nữ nhân trong ngực , mỗ nam cười khẽ , đẩy lên giường sau đó tự thoát hết quần áo vủa bản thân , nhìn cơ thể nam tính quyến rũ lại chút che đậy trước mặt , Tình Tuyết thầm nuốt nước bọt , quá nóng bỏng nha , mặc dù nhìn nhiều lần vẫn tự chủ được mà nhìn chằm chằm

      Tề Hạo nhìn ánh mắt háo sắc nào đó chiếu người liền nở nụ cười thỏa mãn , ngốc này vẫn như xưa , luôn nhìn bằng ánh mắt sói đói vồ mồi , hồn nhiên , sống với chính mình như vậy giống như cơn gió mới thổi vào cuộc sống của , khiến sâu bao giờ ngừng lại được

      Nụ cười tuyệt mĩ kia khiến Tinh Tuyết hoàn toàn quên mất tình hình tại , chỉ biết ngơ ngác nhìn nghiệt đến gần khẽ vuốt ve má :

      - " Em biết điều gì khiến cảm thấy ngoại hình của bản thân tuấn mĩ là điều tốt ?"

      Tinh Tuyết vô thức lắc lắc đầu , lúc này Tề Hạo tay vứt bỏ chiếc khăn tắm của Tình Tuyết , tay đem cấp dưới thân , cười tà thầm vào tai :

      - " Vì có thể dùng nó sắc dụ tiểu mĩ nhân của "

      - " .....a "

      Bất ngờ bị áp đảo khiến Tình Tuyết chợt bừng tỉnh , môi bật ra tiếng rên kinh ngạc , thừa cơ hội , Tề Hạo hôn lên môi , tiến quân thần tốc cuốn lấy chiếc lưỡi thơm tho trong miệng Tình Tuyết , nụ hôn mãnh liệt khiến cả người nhũn ra , chỉ biết bám lấy thân thể rắn chắc phía

      Ngọn lửa khát vọng dần nhen nhóm trong cơ thể . Luyến tiếc rời khỏi hai cánh môi mềm , nụ hôn của Tề Hạo trượt dần xuống dưới , dừng lại trước hai bầu ngực cao vút , đưa lưỡi liếm , dùng răng cắn nụ hồng run rẩy khiến Tình Tuyết cảm thấy trận tê dại đánh úp tới , môi đỏ bật ra tiếng rên rỉ kiều mị :

      - " A......ưm.....Hạo "

      - " Bảo bối , lớn tiếng chút , muốn nghe thanh của em "

      Tiếng rên rỉ của khiến cho dục hỏa của càng tăng cao , ngừng trêu trọc những điểm mẫn cảm thân thể tuyết trắng:

      - " Lỡ ....như bị ai nghe thấy.... làm sao.....a "

      - " sao , cho tất cả mọi người nghỉ phép hai ngày , em cần lo lắng " .

      Tề Hạo vừa vừa tách hai chân ra , vội vàng đem nhiệt thiết to lớn vùi vào hoa huyệt ấm áp của Tình Tuyết khiết cả hai thở ra tiếng thỏa mãn , cảm giác mất hồn khiến Tề Hạo cuồng loạn ra vào trong cơ thể , môi tiếp tục trêu đùa nhũ hoa màu hồng phấn cho đến khi nó trở thành màu đỏ sẫm

      Cuối cùng , Tình Tuyết hét chói tai đón nhận toàn bộ mầm mống nóng bỏng của Tề Hạo , ngừng thở dốc . Nhưng nam nhân phía lại chưa hề thấy thỏa mãn , tiếp tục đẩy dục vọng vào nơi ấm áp kia khiến Tình Tuyếy cảm thấy cả cơ thể trở nên căng lên :

      - " A....a ...đủ rồi ...em được .....a "

      - " Em hoàn toàn có thể , chút nữa thôi "

      Đem hai chân thon dài của quấn quanh thắt lưng , Tề Hạo rong ruổi trong khoái cảm mà người con phía dưới đem lại , đối với dường như bao giờ thấy đủ, chỉ cần chạm vào thân thể kiều mị của , liềm mất khống mà thương nhiêu

      Cao triều lần thứ hai , Tình Tuyết cảm giác tê tới tận da đầu , toàn thân còn khí lực , hồn như bay lên chín tầng mây.

      Vậy mà đôi tay tà ác lại tiếp tục mò đến trước ngực lần nữa vuốt ve , trêu chọc , Tình Tuyết trợn mắt quay sang người bên cạnh :

      - " ....còn chưa đủ sao, em mệt chết rồi....mau bỏ móng heo của ra khỏi người em "

      Gương mặt tuấn vẫn giả điếc , hôn lên vai trần của tạo thành dấu vết ửng đỏ , tiếp tục đốt lên nhiệt tìn của :

      - " Làm sao bây giờ , vẫn cảm thấy đủ , tiểu Tuyết , muốn em "

      Nhiệt tình trong cơ thể lại bị đánh thức , Tình Tuyết thở dốc vì khoái cảm đánh úp vào cơ thể:

      - " Ừ......a.....a"

      lẽ tên này đêm nay định cùng đại chiến ba trăm hiệp sao trời?

      Bây giờ , Tề Thiên Linh , Ngô Tử Kì hay bất cứ chuyện gì đều bị Tình Tuyết vứt hết ra khỏi đầu , chỉ biết bị người nào đó hành cho đến chết sống lại mới buông tha , ôm vào giấc ngủ .

      Khẽ chạm vào gương mặt tiểu nhân nhi ngủ say , Tề Hạo như sợ tất cả chỉ là giấc mơ, mòn mỏi 13 năm cuối cùng cũng trở về bên , hôn lên trán Tình Tuyết , xuống giường , quyết định tự mình xuống bếp nấu bữa sáng .

      Trước cổng lớn , chiếc ô tô sang trọng dừng trước cửa , người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng bước xuống , mỉm cười nhìn vào trong , cuối cùng cũng trở về nhà . Người phụ nữ vừa bước vào nhà vừa quan sát cảnh vật xung quanh , cảm thấy rất kì lạ , đó là thấy bóng dáng bất kì người giúp việc nào , kể cả quản gia

      Đôi giày cao gót dừng trước cửa , nhìn thấy nam nhân loay hoay trong bếp , môi khẽ nở nụ cười , định đến ôm lấy Tề Hạo , bỗng xinh đẹp mặc áo sơ mi nam rộng thùng thình , quần soóc ngắn hấp dẫn ánh mắt người phụ nữ

      Tình Tuyết tay dụi mắt mơ màng , nhàng ôm eo Tề Hạo :

      - " Sao kêu em dậy làm bữa sáng , lại tự mình xuống bếp làm gì ?"

      - " sợ tối qua em mệt mỏi nên muốn em ngủ thêm , nếu em thấy mệt , cũng ngại tiếp tục chuyện tối qua "

      Tề Hạo cười mờ ám ghé vào tai thổi khí , nhớ đến đêm qua , mặt người nào đó đỏ lên , trừng mắt nhìn tên nam nhân mặt dày bên cạnh .

      Tất cả hình ảnh này đều được người đứng ở cửa chứng kiến trọn vẹn , đôi mắt lên vẻ khiếp sợ thôi, Tề Hạo chợt nhìn thấy người nọ , lộ ra biểu tình kinh ngạc kém, miệng thốt lên :

      - " Mẹ?"

      Tiếng gọi của Tề Hạo khiến Tình Tuyết chú ý người phụ nữ kia , ấy vừa có phải là.....MẸ , phải là bị bắt gian tại trận ? Tình Tuyết trong lòng thầm khóc ra nước mắt , đây là cái tình huống máu chó nhất từng gặp , bị mẹ chồng tương lai bắt gian tại trận , thể diện a thể diện

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :