1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, anh là ác bá nam nhân - Mạn Châu Sa Hoa

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 18

      – " Tiểu Nguyệt , cho dù quá khứ của em có như thế nào , gia đình em có ra sao , vẫn em , luôn ở bên bảo vệ em , để em chịu bất kì thương tổn nào?"

      – " Em tin "

      – ….. " Tại sao lại tin em , luôn bảo vệ em , tại sao ?"
      nhìn đầy đau khổ nhưng cho phép giọt lệ chảy xuống :

      – " Đừng nữa , tôi tin vào những gì mình thấy , tôi người khác , đừng làm phiền tôi nữa "

      rồi ôm người con rời , đau lòng đứng đó. Cuối cùng bị chú thím bán cho lão già đáng tuổi cha mình , để rồi phải tự vẫn .

      Tình Tuyết bật dậy sau cơn ác mộng , mồ hôi thấm ướt trán , lâu rồi mới mơ thấy giấc mơ này , chợt nhớ ra vừa rồi trong lúc tức giận những điều nên phải , là giận quá mất khôn , sao cả chỉ cần mực phủ nhận , ta cũng chẳng thể làm gì được .

      Trong lúc đó , Tề Hạo cũng cho người điều tra từng chi tiết cùng tính cách , sở thích của , biết giả thuyết Tình Tuyết là Tô Nguyệt rất hoang đường nhưng ánh mắt của , hình ảnh nằm bãi cỏ , những món ăn làm và kể cả những lời của đều khiến cảm thấy quen thuộc , nếu Tình Tuyết là Tô Nguyệt , nên làm gì để tha thứ cho đây , ánh mắt căm phẫn đó khiến tim đau đớn, Phong Tình Tuyết , rốt cuộc em là ai ?

      Sáng hôm sau , Tình Tuyết như thường lệ thức dậy , ăn sáng rồi đến công ti , lúc chạm mặt Tề Hạo , vẫn lạnh nhạt như có chuyện gì , Tề Hạo cũng thờ ơ như vậy khiến hai người rơi vào trạng thái chiến tranh lạnh. Tề Thiên Linh nhìn sắc mặt hai người như vậy khó hiểu , lạ ràng hôm qua giúp trai đuổi tình định , buổi tối còn rất thông minh tạo gian yên tĩnh , lãng mạn cho hai người , sao giờ lại như hai tảng băng thế này , quả nhiên tâm lí người lớn "trẻ con " như hiểu được ( 26 tuổi còn tự nhận là trẻ con chắc chỉ có thánh này) .

      Vừa đến công ti , Tình Tuyết bắt gặp Lâm Ngọc Mai chuyện cùng đám người khi dễ hôm nọ ở góc thang máy :

      – " Chị Mai , chị cao tay đấy , có thể khiến con kia tin chị chút nghi ngờ"

      – " Giờ chắc chắn tiện nhân đó thể đến công ti được rồi , chị cho rất nhiều đàn ông đến tiếp đãi ta, hẳn là rất hưởng thụ ha ha "

      Lâm Ngọc Mai cười đắc ý , dám cản đường ta đều có kết cục như vậy đám người kia cũng hùa theo nịnh hót :

      – " Đến lúc có được tổng giám đốc rồi chị đừng quên bọn em nha "

      – " Đúng đó … đúng đó "

      Nghe đoạn đối thoại kia , Tình Tuyết tức giận đến máu nóng xông thẳng lên não , thẳng về phía Lâm Ngọc Mai

      – " Chát" ," chát" ," chát"," chát"….

      Nhiều cái bạt tai giáng thẳng xuống mặt ta , bất ngờ bị đánh khiến ta ngã lăn xuống đất, trợn mắt nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Tình Tuyết :

      – " làm cái trò gì vậy?"

      – " Ngạc nhiên vì tôi thê thảm như mấy người tưởng tượng chứ gì , những cái tát này coi như tôi trả lại cho hành động độc ác của , nên nhớ rằng nợ tôi tôi đòi lại mười nên hãy thôi ngay những hành động ngu xuẩn này . Tôi cũng chẳng phải loại hông mềm mà ai muốn bóp tròn méo ra sao cũng được, nên cũng cẩn thận đó đừng dở trò của trẻ con ra dọa tôi "
      Bị đánh đến sưng đỏ cả mặt nhưng Lâm Ngọc Mai vẫn chịu yếu thế :

      – " tưởng mình được tổng giám đốc chống lưng ở đây lên mặt sao , loại hồ ly tinh như rồi cũng bị đá như món đồ cũ thôi "

      – " Mấy là chó nghe hiểu tiếng người sao , tôi và ta chỉ là quan hệ công việc , tôi giải thích rồi cho dù các bò lên giường ta tôi cũng rảnh mà quan tâm. Tin hay tùy , đừng có tìm tôi gây nữa , nếu , tôi cũng chắc mình làm gì đâu "

      rồi bỏ , muốn cùng hạng người này so đo lại càng muốn dính dáng đến Tề Hạo , cứ liên quan đến ta lại gặp xui xẻo . buồn bực , đến văn phòng , lại nhận được hộp sô la đắng của quản lí Nhã Khiết :

      – " Chị Nhã , sao hôm nay lại tốt bụng cho em sô la vậy , còn là loại em thích nữa "

      – " À.. cũng có gì , chị vừa được tăng lương nên khao em ý mà , em thích là tốt rồi , mà sao em thích vị ngọt mà lại thích cái vị đắng này , khó ăn muốn chết "

      – " Đâu có khó ăn , em thích là vì thích thôi , chẳng có lí do gì cả "

      Bỏ viên kẹo vào miêng cười ngọt ngào , cảm nhận vị đắng thấm vào đầu lưỡi đến khi viên kẹo tan hết đọng lại vị ngọt là tuyệt , toàn bộ biểu này đều bị Tề Hạo thu vào mắt. sai , chính bảo Nhã Khiết đưa sô la cho và hỏi lí do thích , vẫn là câu trả lời trẻ con đó và cả nụ cười ngọt ngào kia đều giống Tô Nguyệt , nhưng để hoàn toàn chắc chắn , vẫn phải kiểm chứng lần nữa

      – " Phong thư kí , hôm nay cùng tôi kí hợp đồng , mau chuẩn bị "

      – " Vâng thưa tổng giám đốc "

      Nghe giọng điệu lạnh nhạt của Tề Hạo trong điện thoại , Tình Tuyết chợt cảm thấy khó chịu , đây chẳng phải là điều mong muốn hay sao , vậy tại sao lại cảm thấy khó chịu như vậy , cố gắng gạt nhưng suy nghĩ về ra khỏi đầu , Tình Tuyết thu xếp tài liệu rồi cùng Tề Hạo .

      Càng lại càng cảm thấy đường xá có chút quen thuộc , đây chẳng phải đường về nhà kiếp trước hay sao , cảm thấy bất an , tất cả khẩn trương của , Tề Hạo đều thu hết vào mắt . Dừng xe trước ngôi nhà , Tề Hạo mở cửa xe cho , đây là nơi ở khi cha mẹ vẫn còn sống , tuy rằng to đẹp như tại nhưng lại là nơi có tuổi thơ đẹp nhất

      – " Gâu …gâu.."

      Bỗng chú chó , bỗng chú chó lông trắng muốt chạy tới dụi dụi vào chân hết sức vui vẻ

      – " Tiểu Hắc …"

      Tình Tuyết cúi xuống ôm lấy chú chó . Từ sau khi cha mẹ mất , tiểu Hắc là người bạn duy nhất của , nhưng khi bị ép gả , tiểu Hắc cũng thấy đâu nữa :

      – " Tiểu Nguyệt … em chính là tiểu Nguyệt …"

      giọng truyền đến , lúc này Tình Tuyết mới chú ý Tề Hạo còn đứng bên cạnh :

      – " gì vậy , tôi…tôi phải là người vừa gọi , phải chúng ta kí hợp đồng sao , đưa tôi đến đây làm gì? "

      – " Em hiểu sao? Hay em cố tình hiểu? Em chính là Tô Nguyệt , sở thích của em và tiểu Nguyệt hoàn toàn giống nhau , ngày em bị tai nạn bất tỉnh cũng là ngày tiểu Nguyệt mất trước đó 3 năm , cho rằng tất cả chỉ là trùng hợp "

      – " Chỉ như vậy lên điều gì , tôi phải người tên Tô Nguyệt , tổng giám đốc nhận lầm người rồi "
      Tình Tuyết kích động :

      – " Vậy tại sao em lại biết con chó này là tiểu hắc , nó là chú chó trắng cơ mà , em giải thích thế nào đây?"

      – " Tôi..tôi…chỉ là .."

      – " Tất nhiên em giải thích được bởi vì chỉ có tiểu Nguyệt mới có thể đặt cái tên trẻ con như vậy "

      Vừa vừa tiến lại gần Tình Tuyết , nhìn thấy ánh mắt kia bất giác lùi về phía sau , trong lòng vô cùng khẩn trương , Tề Hạo nhìn hành động chột dạ của liền chắc chắn chính là Tô Nguyệt , ra vẫn còn sống , người con khiến vừa vừa đau khổ đứng ngay trước mặt . Hít hơi , Tình Tuyết lấy hết dũng khí nhìn thẳng vào mắt Tề Hạo :

      – " Tôi rồi tôi là Phong Tình Tuyết , phải Tô Nguyệt ,tin hay tùy , xin phép tổng giám đốc , tôi trước "

      tránh ánh mắt đau khổ kia ra ngoài , nhìn ánh mắt đó có cảm giác như con người đó rất sâu đậm , nhưng chính gây ra vết thương quá lớn trong lòng nên nhất định để bản thân ngu ngốc thêm lần nữa .

      – " Xin lỗi , tiểu Nguyệt , dù em là ai cũng để em rời xa , đời này cho dù có phải dùng thủ đoạn ti bỉ nhất , cũng đem em trói chặt bên người "

      Tiếng Tề Hạo vọng đến khiến bước chân Tình Tuyết khựng lại , nhưng rồi vẫn bước tiếp , để người đàn ông này bước chán vào cuộc đời mình lần nữa .

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 19

      Trong căn phòng tối đen như mực , người đàn ông chậm rãi nhả khói thuốc vào khí , Lâm Ngọc Mai , lá gan , dám có ý định thương tổn đến người phụ nữ của tôi. Cửa phòng khẽ mở người đàn ông bước vào , ánh mắt thú vị nhìn Tề Hạo :

      – " Hạo , lâu rồi gặp , cậu chẳng thay đổi tí nào , vẫn là cái tảng băng di động , , tìm tôi có việc gì ?"

      – " Ít nhảm , tôi tìm cậu tất nhiên là có việc quan trọng , người của cậu dám động đến người phụ nữ của tôi , cậu định giải thích như thế nào ?"
      Ánh mắt rét lạnh của Tề Hạo chiếu thẳng vào người Lôi Triết khiến khuôn mặt cợt nhả cứng lại :

      – " Ai lại dám to gan như vậy , cậu yên tâm , tôi nhất định cho cậu cái công đạo , nhưng mà cậu có phụ nữ khi nào vậy , chắc hẳn là đặc biệt được tện khó ưu như cậu "

      – " cần cậu quản chỉ cần trưa mai giao những tên kia cho tôi xử lí là được , quản cho tốt người của cậu "

      – " Làm gì mà mặt cậu đáng sợ vậy , tôi giúp cậu nhưng lần sau nhớ đem theo vợ cậu giới thiệu cho tôi nhé "

      – " Hừ , còn tùy tâm trạng "
      chuyện với tên nhiều lời này khiến Tề Hạo còn chút kiên nhẫn nào , Lôi Triết nhìn bộ mặt lạnh kia khỏi lạnh sống lưng , ràng mới là trùm xã hội đen nhưng lại bị tên kia hù dọa , là thất bại. Hazi!Mất mặt quá! Mà mấy tên đàn em ngu xuẩn kia ai đụng lại đụng trúng tên này nhất định phải giáo huấn lại mới được.
      Lôi Triết khỏi , Tề Hạo lại mình ngồi trong bóng tối , phải tìm cách để tha thứ cho , nhưng bộ dạng tức giận như vậy có lẽ con đường cưới vợ của còn rất gian nan .

      Trong lúc đó Tình Tuyết lăn lăn lại giường , rất muốn chơi cùng tiểu Hắc nhưng lại thể hỏi Tề Hạo được nếu , ta chắc chắn càng nghi ngờ hơn:

      – " Chị dâu à , em chồng đáng đến chơi với chị đây "
      Còn suy nghĩ , giọng lanh lảnh của Tề Thiên Linh truyền đến , cái con nhóc này , chưa thấy người thấy tiếng :

      – " Linh Linh , nếu còn gọi chị là chị dâu nữa , sau này chị nấu đồ ăn ngon cho em ăn nữa "

      – " Ây da , em gọi nữa là được chứ gì , em bị mấy món ăn của chị hạ độc mất rồi , thế mà em lại cứ thích độc chiếm mình "
      – " Xem kìa , cái miệng là dẻo a "

      Tình Tuyết cười híp mắt , chợt nghĩ ra điều gì đó , quay sang Thiên Linh thầm . lúc sau

      – " hai…i..i"
      Nghe thấy tiếng gọi nũng nịu của Thiên Linh ,Tề Hạo nhíu mày :

      – " Có chuyện gì , nhanh để còn làm việc "

      – " Em biết con chó trắng rất dễ thương , cho em nha "

      – " Tề Thiên Linh từ khi nào em bán đứng trai làm nội gián cho chị dâu em vậy hả? Em to gan "

      – " Đâu có , em …em đâu có nghe chị dâu gì .. đó "

      Thiên Linh cắn môi run rẩy nhìn bộ dạng ác ma của trai , lẽ đóng kịch dở như vậy , chưa gì bị phát :

      – " Về với tiểu Tuyết , nếu muốn nuôi tiểu Hắc phải tự đến gặp , nếu biết đâu ngày mai ấy lại tìm thấy thi thể nó trước cửa hàng thịt chó cũng nên "

      – " hai … đúng là quá ác rồi đến chú chó cũng tha "

      – " Vậy em từng thấy nhân từ sao? Với lại em muốn rước chị dâu về chơi với em à? "
      Mỗ nữ lắc đầu lia lịa

      – " Vậy đừng có ý kiến , mau lăn ra ngoài cho xử lí công việc "

      Thế là mỗ nữ nhân nào đó ngoan ngoãn lăn ra khỏi phòng trai để lại tên ác ma cười tà ác trong phòng , con chó này chỉ có hình dáng giống tiểu Hắc , nếu tiểu Hắc còn sống cũng phải gần 20 tuổi , có ngu cũng biết có con chó nào sống lâu như vậy , tiểu Nguyệt , em quá ngây thơ rồi .

      Lâm Ngọc Mai sợ hãi nhìn đám người mặc đồ đen trước mặt , đường đến công ti đột nhiên đám người này bắt ta đến nơi vắng vẻ này khiến gương mặt xinh đẹp trắng bệch vì sợ hãi :

      – " Các người là ai , tại sao lại bắt tôi đến đây , tôi…tôi báo cảnh sát "

      – " Chỉ sợ còn mạng mà báo cảnh sát thôi "

      giọng lạnh lẽo truyền đến , Lâm Ngọc Mai nhìn lên thấy Tề Hạo lạnh lùng đứng đó :

      – " Tổng..tổng giám đốc , thế này là thế nào , tôi làm sai điều gì?"

      – " biết sao , vậy để tôi cho , mang chúng vào đây"

      – " Dạ "

      quay sang người bên cạnh ra lệnh , ngay sau đó , đám người được đưa vào , Lâm Ngọc Mai trợn mắt nhìn đám người kia, đây chính là những kẻ ta thuê để giải quyết tiện nhân kia, ràng phong tỏa tin tức , làm sao có thể :

      – " Thế nào , nhận ra những người này chứ , tưởng rằng dựa vào chút thủ đoạn tôi tìm ra sao "

      – " Tôi…tôi biết những người này , tổng giám đốc , tôi biết gì hết , có phải Phong Tình Tuyết dối , xin ngài đừng tin lời tiện nhân đó "
      Lâm Ngọc Mai bày ra bộ dang đáng thương khiến ai cũng động lòng , tiếc rằng trong mắt Tề Hạo chỉ toàn chán ghét :

      – " Còn muốn đóng kịch sao , rất tiếc tôi có thời gian đùa giỡn với , mấy tên kia chặt đứt từng ngón tay rồi móc hết mắt chúng ra , để cho chúng biết kết cục của việc chạm đến người phụ nữ của tôi là như thế nào "

      Sau đó những người áo đen bắt đầu thực , tiếng la hét thảm thiết vang vọng khắp căn nhà hoang , mùi máu tươi tỏa ra nồng đậm , nhìn những hình ảnh khác gì địa ngục khiến khuôn mặt Lâm Ngọc Mai cắt còn giọt máu , hai chân run rẩy , đứng còn vững , rất sai lầm khi tơ tưởng đến người đàn ông trước mặt , vốn chính là ma quỷ , thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn :

      – " Lâm tiểu thư cần kích động , tôi cũng giúp tìm rất nhiều đàn ông rồi , mau gọi họ vào đây "

      Lời vừa dứt , mười người đàn ông cao to gương mặt xấu xí tiến vào

      – " Hầu hạ Lâm tiểu thư cho tốt , nếu chết càng tốt "

      – " , xin , tôi sai rồi , xin tha cho tôi "

      Lúc này Lâm Ngọc Mai sợ hãi đến cự độ ôm lấy chân Tề Hạo van xin nhưng bị mấy người kia kéo lại , bát đầu xé rách áo , sờ soạng khắp cơ thể .

      Tề Hạo rời khỏi căn nhà hoang , bước lên xe , tàn nhẫn cũng được , chỉ cần chạm đến giới hạn của kẻ đó có kết cục tốt đẹp , trước kia chính vì mềm lòng, yếu đuối mà thể bảo vệ tiểu Nguyệt , nhưng giờ có trong tay mọi thứ ai có thể thương tổn dù chỉ sợ tóc. Những vệ sĩ bên cạnh Tề Hạo hề có chút sợ hãi nào , bởi họ biết bản chất con người ông chủ chính là ác ma chút tình cảm , nhưng chỉ có như vậy mới khiến cho con người gây dựng được công ti lớn mạnh từ hai bàn tay trắng , đây cũng là lí do bọn họ làm việc cho người đàn ông này .

      Tình Tuyết sau khi nghe Thiên Linh kể lại liền tức đến nghiến răng nghiến lợi , ta thế nhưng lại dám uy hiếp , trong ấn tượng của Tình Tuyết , Tề Hạo là người dịu dàng , nho nhã , lúc nào cũng ở bên làm chỗ dựa cho , ngờ , sau nhiều năm lại trở thành kẻ vừa tà ác , lại vừa hiểm , ngoại trừ lăng nhăng chẳng còn ưu điểm nào khác , muốn gặp ta nhưng nếu tiểu Hắc đáng thương chắc chắn bị cho vào nồi . Suy tính lại , cuối cùng vì tiểu Hắc thân , bạn tiểu Tuyết quyết định hi sinh thân mình bước vào hang cọp.

      – " cộc…cộc "

      Tiếng gõ cửa vang lên , Tình Tuyết đội mãi nhưng bên trong có đông tĩnh gì , bạo gan mở cửa bước vào nhưng trong phòng có ai , định rời nhưng cánh cửa màu xanh nhạt hấp dẫn mắt , tên kia khômg phải cuồng màu đen sao , cánh cửa này sao lại màu xanh nhạt , định mở xem đằng sau cánh cửa ấy là gì cửa phòng bỗng mở.

      Tình Tuyết giật mình quay lại , vừa lúc bắt gặp Tề Hạo bước vào , nhìn mấy hôm nay trốn tránh gặp mặt , trong lòng đầy mùi giấm , chỉ cần thấy liền chạy thấy bóng dáng , nay lại chỉ vì con chó mà chịu đến gặp , quả nhiên tạo nghiệt thể sống .

      – " Em làm gì trong phòng ?"

      – " Tôi chỉ là có việc muốn , ai ngờ có trong phòng , xin lỗi vì tự ý vào phòng "

      Tình Tuyết cố gắng né tránh ánh mắt chăm chú của Tề Hạo , vì tiểu Hắc thể lùi bước :

      – " Vậy có chuyện gì em "

      – " Ưm ..cái đó , có thể đưa tiểu Hắc cho tôi chăm sóc , tôi chỉ là rất thích nó "

      – " Được thôi… "

      – " sao ?"

      – " Nhưng với điều kiện "

      Tình Tuyết vốn vui mừng lại bị câu tiếp theo của Tề Hạo hoàn toàn dập tắt

      – " Chỉ cần từ nay về sau em ngoan ngoãn nghe lời , dù tôi gì cũng nghe theo tôi giao nó cho em , thế nào ?"

      Tình Tuyết trợn mắt , thế này phải muốn làm người hầu vô điều kiện sao , nào có người lưu manh như vậy :

      – " Cái này có vẻ ổn lắm ..có lựa chọn khác hay ?"

      – " Tất nhiên là có , tôi cho em chọn món nấu từ tiểu Hắc , em muốn ăn thịt xiên hay nhựa mận , chắc rất ngon đó "

      – " Được rồi tôi đáp ứng , nhất định được đựng đến tiểu Hắc "
      Tình Tuyết cắn môi , trừng mắt nhìn tên đàn ông vô sỉ trước mặt , xem như lợi hại :

      – " Tôi tất nhiên giữ lời ngày mài em được thấy nó thiếu cọng lông nào , cũng đừng quên giao ước ngày hôm này , tôi chuẩn bị giấy cam kết , em kí vào tôi mới yên tâm được "
      Tề Hạo bừa vừa lôi ra tờ giấy đưa cho :

      – " Cái gì nếu vi phạm phải kết hôn với , điều khoản này quá vô lí "
      Đối mặt với khuôn mặt tức giận của Tình Tuyết , chĩ khẽ cười :

      – " Nếu em vi phạm thêm những điều này đâu có gì khác biệt , hay là em muốn đổi ý ?"

      Ánh mắt khiêu khích bắn về phía Tình Tuyết

      – " Hừ kí kí , ai sợ "

      rồi kí vào tờ giấy , sau đó bực tức quay về phòng thế là vì con chó vô cùng đáng mỗ nữ nhân chính thức bán mình cho mỗ nam nhân hiểm , xảo trá.

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 20

      – " Phụt …đầu cậu bị hỏng rồi hả tiểu Tuyết , vì con chó mà bán mình cho tên kia , ngờ tiểu Tuyết nhà ta đời minh , sáng suốt lại có ngày bại trong tay Tề Hạo "

      Tô Điềm Nhi nghe bạn thân kể lại tình liền phun hết trà ra ngoài , làm bộ mặt đau khổ nhìn Tình Tuyết , nhưng trong lòng lại cười to , hê hê cuối cùng bạn khó tính cũng có người trị được rồi , chẳng bao lâu được uống rượu mừng của tiểu Tuyết cho xem .

      Tình Tuyệt hậm hực nhìn thái độ hớn hở của bạn , con này lại nghĩ gì đen tối đây mà :

      – " phải cậu hẹn tớ có việc gấp sao , còn ngồi đó mà cười nhạo tớ "

      – " A..tớ quên mất .. ra ..tớ..tớ .."
      Nhắc đến trọng điểm , khuôn mặt Điềm Nhi liền đỏ lên , năng cũng ngại ngùng :

      – " Có gì nhanh a, cậu làm tớ lo rồi đó "
      Tình Tuyết thúc giục mãi , Điềm Nhi cũng lôi từ trong túi xách tấm thiệp đỏ đưa cho Tình Tuyết khiến tình tuyết ngạc nhiên nhìn người nào đó khuôn mặt hồng lên :

      – " Đây chẳng phải thiệp cưới sao , lẽ cậu …"

      – " Mình và Tuyệt tổ chức hôn lễ vào ngày 15 tháng này , cậu nhất định phải lải làm phù dâu cho tớ đó "

      – " sao , chúc mừng cậu tìm thấy hạnh phúc của mình "

      – " Cảm ơn cậu tiểu Tuyết "
      Điềm Nhi cười hạnh phúc nhìn Tình Tuyết. Bỗng từ xa người đàn ông cao lớn , tuấn bước đến , dịu dàng ôm lấy Điềm Nhi :

      – " Bà xã, ra em ở đây , em cần nghỉ ngơi cơ mà "
      Tư Đồ Tuyệt hề để tâm rất nhiều người nhìn , thương hôn lên trán Điềm Nhi :

      – " Mọi người nhìn kìa , đừng có lộn xộn , tiểu Tuyết còn ở đây "
      Điềm Nhi đỏ mặt đánh vào người , trong lòng tràn ngập cảm giác ngọt ngào , Tình Tuyết nhìn thấy cảnh này liền cười trộm cái :

      – " Hai người này trước kia hễ nhìn thấy nhau là như nước với lửa , tự nhiên lại kết hôn vội vàng như vậy? Dúng là ghét cảu nào trời trao của ấy. haha. Mà này, Điềm Nhi cậu ăn hiếp Tuyệt ca ca đúng ?"

      – " Tớ mà ăn hiếp được tên hồ ly này sao , tiểu Tuyết cậu lại bênh vực tớ "

      – " Thế tại sao hai người lại tiến đến hôn nhân nhanh như vậy?"
      Tư Đồ Tuyệt thấy vợ mặt đỏ như trái cà chua liền gian xảo nhìn :

      – " ra ấy ham chơi , chưa muốn lập gia đình , nhưng giờ bác sĩ bảo cưới nên đành chấm nước mắt chấp nhận thôi "

      – " … là đồ đáng ghét , em thèm để ý nữa , chuyện xấu hổ như thế cũng được. Làm như thiệt thòi lắm bằng, hay thôi cưới nữa. Bà mẹ đơn thân là mốt đấy, dù sao em cũng lo con em cha nhé! "

      Điềm Nhi trừng mắt nhìn tên nào đó cười nhăn nhở, nghe xong Tư Đồ Tuyệt quay sang :

      – " Em giám làm vậy đánh mông em đấy "

      Điềm Nhi hẹn quá hóa giận chuồn mất tiêu , kịp tạm biệt Tình Tuyết tiếng :

      – " Tiểu Tuyết , em nhớ phải làm phù dâu cho hôn lễ của đấy nhé , phải đuổi theo bà xã đại nhân đây , tạm biệt "

      – " Tạm biệt , nhất định em đến. nhớ đối xử tốt với ấy nhé, mà làm Điềm Nhi đau lòng là em xử đấy "

      Tình Tuyết nhìn bóng lưng hai người khuất , thầm nở nụ cười vui vẻ , Điềm Nhi cuối cùng cũng gặp được người đàn ông đem đến hạnh phúc cho cậu ấy , rất ghen tị với hạnh phúc của họ , liệu ngày nào đó cũng như thế chăng .

      Rời khỏi quán cà phê , Tình Tuyết về nhà chuẩn bị bữa tối , đường ghé qua siêu thị , vô tình gặp Lilian :

      – " Chị dâu , chị cùng hai về khi nào vậy , thèm báo cho em tiếng. Hai người xấu tính đó! "

      Lilian thấy Tình Tuyết cũng mỉm cười dịu dàng :

      – " Bọn chị vừa về được vài ngày thôi , trai em cò nhiều công việc cần xử lí nên chưa báo cho em được , dạo này em vẫn khỏe chứ "

      – " Cũng khá tốt ạ , ba mẹ có về cùng hai người , em rất nhớ ba mẹ a "

      Sau hôn lễ của Phong Thần , Phong ba Phong mẹ quýêt định ra nước ngoài du lịch thời gian nên lâu Tình Tuyết được gặp họ

      – " Ba mẹ còn du lịch ở Hawai , chắc phải thời gian nữa mới có thể về , em đừng lo lắng "

      – " A đúng rồi , sắp tới Điềm Nhi kết hôn , chị và hai nhất định phải tham dự đó nha , em phải về mất rồi , hôm nào em nhất định về thăm hai người "

      – " Em nhớ nha , em rất mong em đó , tạm biệt "
      Mãi trò chuyện cùng chị dâu thân , Tình Tuyết quên mất phải về nấu bữa tối, vội vã về đặt thức ăn lên bếp chuẩn bị bữa tối .

      Tề Hạo sau khi bàn bạc số dự án quan trọng liền về nhà , hôm nay Tình Tuyết xin nghỉ phép khiến cho cả ngày đều nhớ đến , vừa bước vào nhà , thấy bận rộn trong phòng bếp , cảm giác ấm áp tràn ngập trong lòng , hình ảnh này khiến liên tưởng đến người vợ đảm nấu những món ăn ngon , người chồng sau khi tan sở , về nhà cùng vợ ăn bữa cơm gia đình , hưởng thụ cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc .
      Tình Tuyết cảm giác ánh mắt nóng rực nhìn mình quay lại thấy Tề Hạo đứng đó , nhu tình nhìn khiến xấu hổ quay mặt , tên đáng ghét , suốt ngày thi triển mĩ nam kế khiến tim cứ đập liên hồi như trống trận , quả nhiên sức chống cự lại cái đẹp của quá thấp

      – " Có cần giúp gì ?"
      Tề Hạo mỉm cười tiến lại gần nhà bếp ," cần đâu , tôi làm cũng sắp xong rồi , hôm nay Linh Linh có hẹn nên chỉ có tôi và ăn cơm thôi "

      – " Vậy lên tắm trước em nấu nhanh lên nhé "
      Tình Tuyết cảm thấy khó hiểu , sao nghe giống hai vợ chồng chuyện vậy nè!

      Cả buổi Tề Hạo nhiệt tình gắp thức ăn cho Tình Tuyết , nhìn núi trước mặt Tình Tuyết đành kháng nghị :

      – " cũng ăn , nhiều thức ăn như vậy , tôi thực thể ăn hết "

      – " Em nhất định phải ăn hết , nhìn em quá gầy rồi"

      – " Nhưng…"

      – " nhưng nhị gì hết , em quên là gì em cũng phải nghe sao "
      Đối mặt với bá đạo của Tề Hạo ,Tình Tuyết chỉ có thể thỏa hiệp .

      Sau bữa tối, Tề Hạo có hẹn phải ra ngoài , Tình Tuyết đành ôm tiểu hắc xem phim.

      – " Tuyệt , chúc mừng chú thoát kiếp độc thân , hôm nay bọn làm tiệc từ giã cuộc sống độc thân cho chú "

      Phong Thần vui mừng nhìn Tư Đồ Tuyệt , quay sang Tề Hạo lại liếc mắt khinh thường :

      – " Hạo , cậu cũng kém cỏi , tôi gửi bảo bối của tôi đến đó cũng chừng 2 tháng rồi , vậy mà vẫn có gì đặc biệt , tình , tên nhóc Ngô Tử Kì kia cũng đơn giản đâu , cậu mà mau hành động , tôi cũng giúp gì được đâu ".

      Nghe đến Ngô Tử Kì , Tề Hạo liền nhíu mày :

      – " Cậu cho rằng cậu ta đủ bản lĩnh giành tiểu Tuyết từ tay tôi sao "

      – " Cái này cũng khó lắm , tiểu Tuyết cũng đâu có nó thích cậu , lỡ như … "

      – " Cậu câm miệng quạ lại cho tôi , tiểu Tuyết là của tôi , cho dù ấy có muốn hay là kết quả vẫn thay đổi"

      rồi lập tức đứng dậy , bước ra khỏi quán bar, Tư Đồ Tuyệt bất đắc dĩ lắc đầu :

      – " Cuối cùng lão đại cũng hiểu được niềm hạnh phúc của người đàn ông rồi "

      – " Đúng vậy , còn gì hạnh phúc hơn là lấy được nữ nhân mình , cùng nhau sống đến hết cuộc đời. mà cậu ta sao giám quát rể câm mồm đc chứ, sau này cậu ta đến nhà hỏi cưới Tình Tuyết nhất định tôi phải làm khó để trả thù. hahaha…. "

      – " Nhưng hình như tiểu Tuyết sắt đá quá phải , nếu với tính cách của lão đại , có khi đem người ta trói bên người rồi "
      Nghe Tư Đồ Tuyệt , Phong Thần cũng chỉ biết thở dài , nếu em dễ thu phục cần gì đưa đến cho Tề Hạo , Haiz.

      Tề Hạo vừa lái xe vừa suy nghĩ lời Phong Thần , tiểu Nguyệt của bây giờ là Phong Tình Tuyết , vừa xinh đẹp lại dịu dàng , quả thu hút ít đám ruồi bọ , tên Ngô Tử Kì đáng chết lại dám ngang nhiên thách thức , có lẽ phải tìm cách công khai chủ quyền có thể giải quyết đám ruồi bọ này .

      Trong khi đó Tình Tuyết vô cùng nhàm chán ở nhà :

      – " Tiểu Hắc, em xem , chị phải làm sao đây , còn những tháng nữa mới hết kì hạn , trở về nhà lại bị mẹ bắt coi mắt , cuộc đời là tăm tối mà "

      – " Gâu..gâu .."

      Tiểu hắc dụi dụi vào tay làm nũng khiến Tình Tuyết vui vẻ bật cười khanh khách , ôm lấy chú chó vào ngực , màn này hoàn hảo lọt vào mắt Tề Hạo :

      – " Phong Tình Tuyết em mau vứt con chó đó ra cho , cho phép suốt ngày ôm nó "
      Tình Tuyết giật mình , nhìn bộ mặt đen thui của Tề Hạo bất giác cảm thấy lạnh sống lưng :

      – " Tôi ôm nó ảnh hưởng thời tiết à, mà cũng ảnh hưởng gì tới , để tôi nuôi nó còn gì "

      – " cho phép em nuôi nó chứ phải ôm nó thân thiết như vậy , em quên giao ước giữa chúng ta chứ "

      – " ..đồ độc tài "

      – " chính là như vậy , em nên làm quen dần , chỉ tiểu hắc , cả Ngô Tử Kì em cũng tránh xa cho , nếu em tự gánh lấy hậu quả "
      Lúc này tiểu hắc trong tay bị Tề Hạo túm lấy ném cho quản gia , Tinh Tuyết vô cùng bất mãn nhưng cũng là được gì , ràng lúc nãy còn dịu dàng như thế giờ lại như khỉ ăn ăn phải gừng , đúng là thay đổi như thời tiết , được rồi phải cố nhịn , còn tháng nữa thoát khỏi tay , đúng vậy , phải cố chịu đựng .

      Trong khi Tình Tuyết ngừng tự cổ vũ tinh thần cho bản thân bạn Tề Hạo lại vẫn bực tức tiểu hắc , con chó đáng chết , còn chưa được ôm thân thiết như vậy mà nó ngang nhiên được hưởng đặc quyền đó , nếu để ta thấy cảnh đó lần nữa , ta nhất định đem bán ngươi cho nhà hàng thịt chó , hừ .

      Nằm trong lòng quản gia , thấy ánh mắt sắc lạnh của Tề Hạo , tiểu hắc chỉ dám rên đáng thương " hu hu người chủ vừa mềm vừa thơm , nó rất thích ôm chủ a"

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 21

      Vừa đến công ti , Tình Tuyết bị gọi đến diện kiến boss đại nhân :

      – " Chiều nay , tôi phải đến Las Vegas tham dự hội nghị quan trọng , em mau thu xếp hành lí, cùng tôi "

      – " phải mọi lần tôi phải sao , lần này như thế nào lại …"

      – " Đây là công việc , em bắt buộc phải , bây giờ mau về xếp hành lí "

      – " Vâng thưa tổng giám đốc "
      Nhắc đến lí do công việc , Tình Tuyết liền đuối lí thể từ chối , chỉ đành về nhà thu dọn hành lí .

      Ngồi trong khoang hạng sang của máy bay , Tình Tuyết cùng Tề Hạo ai gì , cho đến khi tiếp viên hàng đến gần :

      – " Xin chào , quý khách có muốn dùng gì ạ "

      – " Cho tôi ly cà phê và ly nước ép dưa hấu "

      Tình Tuyết chưa kịp lên tiếng Tề Hạo gọi giúp , khuôn mặt Tình Tuyết thoáng chút ngạc nhiên , ta vẫn còn nhớ sở thích của . Sau đó tiếp viên mang đồ đến dáng vẻ thẹn thùng , e lệ nhì Tề Hạo nhưng chẳng thèm liếc mắt lấy cái , Tình Tuyết chỉ biết lắc đầu , tên này đến đâu cũng thu hút phụ nữ , chẳng trách trước kia , hay bị đám nữ sinh trong trường " thăm hỏi".

      Tề Hạo khẽ liếc thấy bộ dáng khó chịu của môi nhếch lên đường cong hoàn mĩ , ra vẫn để ý đến .

      đến khách sạn , sau khi đặt phòng , Tình Tuyết và Tề Hạo định đến thang máy nghe được đoạn đối thoại , cặp vợ chồng người đến đây du lịch còn khách sạn nào còn phòng , hai phòng cuối cùng bị Tình Tuyết và Tề Hạo thuê mất . Người đàn ông quay sang chuyện với Tề Hạo , đại khái là hỏi Tề Hạo có phải du lịch cùng bạn , ngài bosss đại nhân mặt đổi sắc đúng vậy còn rất vui vẻ nhường cho họ phòng , còn và Tình Tuyết dùng chung phòng cũng sao , cặp vợ chồng kia rối rít cảm ơn rồi hớn hở mất.

      Tình Tuyết lúc này tức đến mức bốc khói :

      – " Tổng giám đốc , tôi và ngài thể ở chung phòng mà "
      Thấy gương mặt tức giận của ai kia , Tề Hạo chỉ cười :

      – " Giúp đỡ người khác là việc nên làm , ai bảo tôi là người tốt bụng đây "

      Nụ cười kia , Tình Tuyết nhìn thế nào cũng thấy nó vô lại , bì ổi, vô xỉ ràng là lợi dụng hoàn cảnh còn làm ra vẻ.

      Tình Tuyết xoay người thẳng lên phòng , quyết để ý đến tên mặt dày như .Phòng tuy rộng nhưng lại chỉ có duy nhất chiếc giường , Tình Tuyết ném ánh mắt căm tức về phía Tề Hạo :

      – " Đừng nhìn như vậy , ngủ dưới đất"

      – " Vậy làm phiền tổng giám đốc rồi "

      – " Đúng rồi , hội nghị ngày mai kết thúc còn có bữa tiệc , có bạn nên em cùng , lễ phục chuận bị giúp em rồi , cứ quyết định vậy nhé "

      xong liền ra ngoài , để lại Tình Tuyết trong phòng , thể tiêu hóa hết những lời vừa rồi , quá đáng , đây là ta thông báo chứ đâu có quan tâm đồng ý hay , ràng có quyền từ chối , hừ .
      Nghỉ ngơi ngày , sau khi cùng Tề Hạo đàm phán cùng đối tác , Tình Tuyết về khách sạn thay lễ phục , vừa bước vào buổi tiệc , ngay lập tức , nhiều ánh mắt bắn về phía họ , Tề Hạo thân âu phục đen cùng với dáng người cao lớn , tuấn khiến nhiều phải liếc trộm , Tình Tuyết mặc bộ váy hồng nhạt , ống tay được thiết kế bằng ren , vai trần tôn lên chiếc cổ cao và làn da trắng noãn, mái tóc đen nhánh tùy ý vén sang bên khiến vừa trang nhã lại thập phần xinh đẹp .
      Hai người cạnh nhau vừa khiến người ta ngưỡng mộ lại vừa ghen ghét

      – " Tề tổng , cảm ơn tham dự bữa tiệc của tôi , biết vị tiểu thư đây là …"

      – " ấy là bạn của tôi Phong Tình Tuyết , tiểu Tuyết , đây là ngài David , chủ của những sòng bạc Casino lớn nhất thành phố "
      Tề Hạo vừa vừa thân mật ôm eo Tình Tuyết khiến nhíu mày khó chịu nhưng cũng dám làm gì , chỉ mỉm cười thân thiện :

      – " Xin chào ngài David , rất vui được gặp ngài "

      – " Phong tiểu thư là xinh đẹp , thảo nào có thể bắt được tâm Tề tổng lạnh lùng của chúng ta "

      – " Cảm ơn lời khen của ngài " Tôi mới thèm để ý

      Câu sau Tình tuyết chỉ giám trong lòng thôi, ra chết chắc. Sau hồi xã giao,ngài David mời Tề Hạo cùng ông ta thảo luận việc kinh doanh sòng bạc nên Tình Tuyết đành ở lại ăn chút gì đó .
      Ngô Tử Kì , từ lúc Tình Tuyết bức vào nhận ra , thấy bên cạnh Tề Hạo , lòng lại càng chua xót , tiến đến gần , mở lời :

      – " Tiểu Tuyết , lâu gặp , em vẫn tốt chứ "
      Tình Tuyết thưởng thức các món ăn đột nhiên thấy tiếng Ngô Tử Kì liền ngạc nhiên quay lại:

      – " Ngô học trưởng , sao lại ở đây ?"

      – " Bữa tiệc này cũng được mời tham dự , nhìn thấy em mất hứng sao ?"

      – " Ngô học trưởng , đừng vậy , chúng ta là bằng hữu mà "
      đến bằng hữu , ánh mắt Ngô Tử Kì lóe lên tia thâm trầm rồi vụt tắt , nhưng Tình Tuyết hề nhìn thấy điều đó , từ xa thấy có người đến , khẽ nhếch nụ cười bí hiểm :

      – " Tiểu Tuyết , tuy rằng em chấp nhận nhưng chúng ta vẫn là bằng hữu , có thể nhảy với em lần ?"
      Thấy ánh mắt bi thương của Ngô Tử Kì , Tình Tuyết nghĩ đến Ngô học trưởng dành tình cảm cho lâu như vậy mà được đáp lại , đành đồng ý , dù sao cũng chỉ là nhảy lần thôi mà cũng chẳng mất tí thịt nào.
      Ngô Tử Kì nhàng quỳ xuống vươn tay ra mời, Tình Tuyết cứ thế nhảy mà để ý đến Tề Hạo mặt đen như đít nồi về phía này. Bỗng nhiên Ngô Tử Kì ôm Tình Tuyết vào lòng , cảm giác được người kia nhìn thấy nhưng có ý định buông ra , ngược lại càng ôm Tình Tuyết chặt hơn , bị hành động bất ngờ của Ngô học trưởng lại cảm giác bất an nên định đưa tay đây ra.

      Nhưng chưa kịp làm bị ai đó kéo ra khỏi vòng ôm của Ngô Tử Kì , người nọ còn đánh quyền vào mặt . Nhìn lại thấy người vừa ra tay chính là Tề Hạo liền nhịn được sợ hãi , tuy vậy vẫ đến xem vết thương của Ngô học trưởng :

      – " Tề Hạo , làm gì vậy , Ngô học trưởng có sao ?"
      Nhìn thấy hình ảnh kia , khiến Tề Hạo tức giận ngập trời nay lại bênh vức tên kia khiến càng trở nên ghen tuông :

      – " Ai cho phép em ôm , mau qua đây cho , Ngô Tử Kù tôi cho cậu biết , tiểu Tuyết là người phụ nữ của tôi , lần này tôi cảnh cáo cậu , nếu lần sau còn đụng đến ấy đừng trách tôi nể mặt "
      xong , lập tức kéo Tình Tuyết về khách sạn , Ngô Tử Kì lau vết máu miệng nhìn theo :

      – " xem ấy là bằng hữu sao , vậy sao tôi lại thấy cố ý để Tề Hạo thấy cảnh đó nhỉ ?"
      mắt xanh , quyến rũ bước đến gần Ngô Tử Kì

      – " Bằng hữu sao , tôi chưa bao giờ xem tiểu Tuyết là bằng hữu , dù sao nhau cũng có thể chia tay , tiểu Tuyết ở bên cạnh tôi hạnh phúc hơn Tề Hạo "

      – " Ồ , ngờ lại có thể thâm sâu khó lường như vậy , tôi có thể giúp , chỉ cần đầu tư vào dự án của tôi tốt rồi "

      – " Giúp? tự tin mình làm được sao ?"

      – " Vậy cứ chờ kết quả "

      Nhìn Anna dáng vẻ đầy tự tin , Ngô Tử Kì chỉ cười nhạt , có người giúp đỡ kế hoạch giành lại tiểu Tuyết của có cơ hội thành công hơn .

      Tề Hạo kéo Tình Tuyết về khách sạn , đường hề để tâm đến lời kháng nghị của , vào phòng , ép vào cửa , điên cuồng hôn lên môi , Tình Tuyết cố đây ra nhưng vẫn thể nhúc nhích , hồi lầu mới buông ra , ném xuống giường bắt đầu cởi áo , nhìn ánh mắt Tề Hạo trở nên dáng sợ , Tình Tuyết cả người trở nên run rẩy :

      – " làm gì vậy? Tôi…tôi và Ngô học trưởng chỉ là bằng hữu thôi "

      – " Em nên biết rằng giữa nam và nữ tồn tại thứ gọi là tình bạn , bao lâu nay có vẻ như tôi quá nuông chiều em "
      Vừa vừa đưa tay xé nát chiếc váy của , cơn tức giận khiến nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của Tình Tuyết :

      – " đừng như vậy , tôi rất sợ , tôi làm gì sai cả , mau buông ra hu hu "

      Hành động thô bạo của khiến nhớ đến lần suýt bị bọn người kia làm hại, nước mắt thi nhau chảy xuống , Tề Hạo hôn lên da thịt trắng mịm của Tình Tuyết , lửa giận dần bị thay thế bởi dục vọng mãnh liệt .
      Đột nhiên tiếng khóc thương tâm nức nở truyền đến khiến dừng động tác , nhìn thấy Tình Tuyết khóc đến hai mắt sưng lên , tràn ngập sợ hãi nhìn khiến bừng tỉnh . Đáng chết thế nhưng lại quên mất kiện kia khiến coi có bao nhiêu ám ảnh , bị lòng ghen ghét làm mất lí trí . tự đánh quyền vào mặt mình khiến Tình Tuyết mở to đôi mắt đẫm lệ nhìn , ôm chặt vào lòng :

      – " Tiểu Tuyết , xin lỗi em , chỉ là nhất thời tức giận , nếu muốn có thể mắng chửi nhưng đừng khóc có được "

      – " Hu hu là đồ xấu xa , tôi và Ngô học trưởng chỉ là bằng hữu , lại nghi ngờ tôi , còn khi dễ tôi , tôi rất sợ …"
      Tình Tuyết đấm liên tục vào ngực để phát tiết nhưng đối với Tề Hạo lại chẳng hề gì , những giọt nước mắt của so vớ những thứ này còn khiến đau hơn gấp trăm ngàn lần . Hai người cứ như vậy ôm nhau đến khi cả hai đều mệt mỏi chìm vào giấc ngủ .

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 22

      Buổi sáng ở Las Vegas , những tia nắng ấm áp chiếu vào phòng của khách sạn , giường, đôi nam nữ ngủ say . Tình Tuyết chỉ cảm thấy cái vật thể trước mặt ôm lấy rất ấm nên cứ thế sáp vào , trong khi đó , cái " vật thể lạ " kia cũng rất hưởng thụ ôm vào lòng .

      Giai nhân giường cuối cùng cũng tỉnh giấc , nâng mí mắt buồn ngủ , ngay lập tức khuôn mặt phóng đại của Tề Hạo đập vào mắt , để ý thấy điều gì bất thường , ngắm nhìn gương mặt , vẫn là khuôn mặt tuấn trước kia nhưng giờ lại có thêm chín chắn của người đàn ông , thậm chí trước kia còn thấy trong đôi mắt kia có cả đau thương , mê muội ngắm nhìn chẳng biết từ lúc nào tay khẽ chạm vào khuôn mặt Tề Hạo.
      Đột nhiên cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy vào lòng khiến Tình Tuyết hốt hoảng :

      – " Nếu em thích ngắm , tuyệt đối keo kiệt đâu bà xã " rồi hôn lên môi .

      Tề Hạo tâm trạng vô cùng thoải mái ôm , ừm mềm mại , mỗi ngày đều được ôm tiểu Tuyết như thế này là tốt. Bị Tề Hạo trêu chọc , mặt Tình Tuyết sớm đỏ như trái cà chua , đột nhiên phát ra vấn đề nghiêm trọng , hình như …hình như đồ mặc bị ta lột sạch từ đêm qua , như vậy bây giờ ta ôm trong tình trạng mảnh vải che thân :

      – " A…đồ lưu manh "

      Mỗ nữ nhân nào đó la như heo cắt tiết , giơ chân đạp thẳng bạn Tề Hạo xuống đất . Mặc dù bị đạp xuống đất có chút đau nhưng nhìn thấy ai kia đỏ mặt vì giận bọc kín mình trong chăn Tề Hạo lại cảm thấy vô cùng đáng :

      – " chỉ ôm en ngủ thôi , lẽ em lại thích lưu manh với em , nếu vậy đây phục vụ em tốt ",

      – " Thích cái đầu , mau lăn ra ngoài cho tôi "

      Thấy thẹn quá hóa giận , cũng tiếp tục trêu chọc nữa , chỉ cười vô cùng thỏa mãn ra khỏi phòng đồng thời để lại cho Tình Tuyết câu :

      – " Hôm nay em cứ ở lại khách sạn nghỉ ngơi , cho phép từ chối nếu liền ăn em " .

      Mặt bạn Tình Tuyết lúc này có thể dùng bốn chữ để hình dung , đó là " muốn giết người" tên độc tài biết lí lẽ , hiểu sao trước kia lại nhận ra bản mặt xấu xa của ta . Nhìn xuống bộ váy bị xé nát đêm qua , Tình Tuyết vẫn cảm thấy lạnh sống lưng , suýt nữa là bị ăn rồi , cũng hiểu sao lúc đó Ngô học trưởng lại ôm chặt như vậy , để tên kia húp nguyên thùng giấm chua khiến thiếu chút nữa bị làm thịt . Oán hận thay bộ váy khác , cả buổi Tình Tuyết nằm lăn như heo , xem ti vi , trong khi đó , Tề Hạo đàm đàm phán cùng ngài David , khi nghe hỏi về việc đêm qua , liền cười vô cùng sáng lạn :

      – " ra cũng có gì quan trọng , chỉ là ấy mệt mỏi muốn nghỉ ngơi thôi "

      Nghe đến đó , ngài David liền vỗ vai cười :

      – " Tuổi trẻ nên quá sức "

      Thế là hai người cứ thế cười vui vẻ , Tình Tuyết xem phim bỗng hắt xì liên tục , chắc lại có người xấu đây, nếu mà biết câu của David chắc xông lên mà tất cho vài phát.

      – " Cốc …cốc "

      Tiếng gõ cửa vang lên , Tình Tuyết vội vàng ra mở cửa, mắt xanh , tóc vàng , thân hình quyến rũ đứng trước cửa , nhìn đầy ý :

      – " Xin lỗi , là ai ?"

      – " Tôi là Anna , có phải Phong Tình Tuyết ?"

      Tình Tuyết vô cùng tự nhiên trả lời:

      – " Vâng , là tôi"

      – " Tôi đến là muốn cảnh cáo tránh xa Hạo ra , ấy là vị hôn phu của tôi "

      Nghe đến đây , Tình Tuyết ngạc nhiên nhìn trước mắt , Tề Hạo hề có vị hôn thê, điều này hơn bất cứ ai , chẳng phải con nhóc Linh Linh cứ luôn miệng than thở có chị dâu hay sao? Vậy nên này có thể là người theo đuổi Tề Hạo bị ta từ chối :

      – " Tôi biết phải , nhưng tôi có thể giúp tiếp cận ta , thấy sao ?"

      – " …tại sao muốn giúp tôi ?"

      Anna ngạc nhiên nhìn Tình Tuyết , vốn muốn làm hiểu lầm Tề Hạo , ly gián tình cảm bọn họ , tạo cơ hội cho Ngô Tử Kì , ngờ đối phương kinh ngạc , phẫn nộ như tưởng tượng mà còn…:

      – " Vì tôi phải bạn của Tề Hạo , tôi có thể giúp "

      Tình Tuyết hề để ý tới thái độ của Anna chỉ nhàng kế hoạch . Buổi trưa khi Tề Hạo trở lại , thấy Tình Tuyết gọi đồ ăn , liền tự nhiên ngồi xuống ăn cùng :

      – " Tổng giám đốc , có phải ngày mai chúng ta trở về ?"

      Tình Tuyết đột nhiên hỏi , Tề Hạo vừa gắp thức cho vừa trả lời :

      – " Đúng vậy , có chuyện gì sao ?"

      – " Vậy tối nay có rảnh , tôi…tôi muốn hẹn ăn tối "

      Nghe , Tề Hạo liền trưng ra bộ mặt thụ sủng nhược kinh , chẳng lẽ chấp nhận tha thứ cho , Tề Hạo chút do dự đồng ý, trong lòng Tình Tuyết thoáng chút do dự nhưng vì an toàn của trái tim bé , chỉ còn cách đẩy Tề Hạo cho người phụ nữ khác .

      Buổi tối , đường phố Las Vegas tràn ngập trong ánh sáng huyền ảo , gian thích hợp cho các cặp tình nhân , trong nhà hàng sang trọng nhất thành phố người đàn ông ăn mặc lịch lãm thu hút mọi ánh nhìn xung quanh , dù che giấu rất tốt , Tề Hạo khỏi khẩn trương trong lòng , đây là lần đầu chủ động hẹn , nhất định rất xinh đẹp xuất trước mặt . đôi chân dài trắng nõn tiến về phía Tề Hạo :

      – " Xin lỗi tôi đến muộn "

      Tề Hạo nhìn về phía phát ra tiếng , đó phải người đợi mà là hề quen biết , trong lòng chợt có dự cảm xấu :

      – " Tiểu thư , có lẽ nhầm người rồi , tôi đợi người khác "

      Anna hề ngạc nhiên trước thái độ lạnh băng của Tề Hạo , từ bữa tiệc lần trước có thể thấy được chỉ có ở trước mặt kia mới khiền Tề Hạo dịu dàng đối đãi , kì thực cũng có ý tứ gì với Tề Hạo , chỉ là cần Ngô Tử Kì giúp đỡ ..:

      – " Phong tiểu thư giúp tôi sắp xếp cuộc hẹn này , thực xin lỗi "

      – " Vậy tôi nghĩ tôi có lí do gì ở lại nữa "

      – " thể được , tôi còn chuyện muốn "

      – " Tôi cho phút "

      Tề Hạo lúc này tức giận tới cực điểm , nhưng vẫn muốn nghe xem rốt cục trước mặt có mưu đồ gì :

      – " Tôi muốn trở thành bạn của , biết ý tứ Tề tổng thế nào , dù sao vị Phong tiểu thư kia cũng thích "

      – " Tôi có thể thấy hề thích tôi , vậy tại sao lại muốn tiếp cận tôi , mau , ai sai làm việc này " .

      Lời lạnh lẽo của Tề Hạo khiến Anna lạnh sống lưng , ngờ người này lại có thể nhìn ra , quả nhiên đáng sợ :

      – " Nếu cho tôi được lợi gì ?"

      – " Vậy muốn gì ?"

      – " Tôi dự án cần vốn đầu tư , biết …"

      – " Số vốn đó tôi có thể giúp , "

      – " Ây da , làm gì mà mặt cứ như muốn nhai sống tôi vậy , chỉ là tôi nhận ủy thác của tổng giám đốc Thái Khương thôi , đừng quên lời vừa "

      – " Chuyện tôi tất nhiên giữ lời , tôi trước "

      Tề Hạo nổi giận đùng đùng bước ra khỏi nhà hàng , Ngô Tử Kì , cậu giám thách thức giới hạn cuối cùng của tôi vậy đừng trách tôi sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn với cậu.

      Trở về khách sạn , Tề Hạo ngay lập tức lên phòng , hôm nay nhất định phải hảo hảo dạy dỗ ngốc nghếch kia , thế nhưng dám ném cho người phụ nữ khác , xem ra trừng phạt , chịu ngoan ngoãn ở bên cạnh , vừa bước vào phòng liền mở cửa phòng ngủ nhưng thấy ai , mở tủ quần áo của thấy hoàn toàn trống trơn, tờ giấy bàn hấp dẫn tầm mắt

      – " Tổng giám đốc , tôi giúp tìm đối tượng rất tốt , tôi xin phép về nước , cứ từ từ hưởng thụ nhé ^ ^ "

      Thế là ai đó liền xách đồ hớn hở trở về để lại bạn Tề Hạo mặt đen thui , nắm chặt tờ giấy " Phong Tình Tuyết , em chết chắc rồi " . Vâng ác ma của chúng ta chính thức thân , phút mặc niệm cho bạn tiểu Tuyết của chúng ta!
      ( Chương sau có thịt đó! Ai hóng chương sau của ta nào )
      http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin2.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_biggrin2.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_biggrin2.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_biggrin2.gif

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :