1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, anh là ác bá nam nhân - Mạn Châu Sa Hoa

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 9


      Trong căn phòng biệt thự Phong gia , Phong Thần và Lilian ôm chặt lấy nhau chìm trong khí ngọt ngào của hai người

      – " Bịch bịch "

      loạt tiếng động vang lên khiến hai người giật mình tách ra nhìn hội bát quái ngã chồng lên nhau trước cửa

      – " Mẹ! Sao mẹ lại đẩy con ? "

      – " Là cha con lấn ta chứ bộ , thấy chưa tại ông cả đó "

      – " ràng hai mẹ con bà che hết tầm nhìn mà " *#&*%#₫%# .

      Nhìn đám người rình trộm mình nãy giờ trán Phong Thần đổ xuống ba vạch đen còn Lilian ngượng ngùng che khuôn mặt sớm đỏ như trái cà chua. Cảm thấy luồng sát khí truyền tới hội bát quái mới kiếm cớ rút lui

      – " Ha ha chúng ta chỉ tiện đường qua. Chúng ta chưa nghe tụi con nhau đâu, hai đứa cứ tự nhiên tiếp tục a"

      Phong mẹ xong liền kéo cả đám ra ngoài , Tình Tuyết còn vô cùng có ý thức đóng cửa dùm hai người rồi trở về biệt thự Tề gia.

      Tại căn nhà rộng lớn lại chỉ có mình cùng vài người hầu khiến khỏi thắc mắc

      – " Bác Triệu chủ nhân nơi này ta chưa về sao còn có sao thấy cha mẹ hay người thân của ta ở đây vậy ? "

      Đối với câu hỏi của Triệu quản gia chỉ nhàng giải thích :

      – " Phu nhân cùng tiểu thư sống ở Thụy Sĩ nên rất ít khi về nước thiếu gia tính tình từ trước đến nay lại lạnh nhạt nên căn nhà này ngoài tôi và vài người hầu ra còn ai khác"

      – " Cháu hỏi điều này biết có riêng tư quá ? Nhưng lẽ ta có đem phụ nữ về nhà bao giờ sao ?"

      – " biết đó thôi ra chỉ đem phụ nữ về nhà mà ngay cả bạn hay người tình thiếu gia đều có , nhiều lần phu nhân lo lắng nhắc đến chuyện hôn nhân đều bị cậu ấy gạt , chắc là vì thiếu gia vẫn quên được đó! "

      Nghe Triệu quản gia nhắc đến khiến cho Tình Tuyết tò mò hỏi :

      – " nào vậy bác , đó là người mà ta thích sao?"

      – " ra chuyện này tôi cũng biết ! Thôi tiểu thư mau lên nghỉ thiếu gia phải xử lí công việc có lẽ vài ngày tới về nhà nếu thấy chỗ nào bất tiện xin cứ với tôi"

      Nhìn vẻ mặt Triệu quản gia khó xử liền biết ông muốn về kia nên chỉ "Vâng" tiếng rồi mệt mỏi lê về phòng .

      Vừa ôm chiếc gối mềm mại vừa tò mò về chủ nhân của ngôi nhà này biết người đàn ông hơn 30 tuổi, xuất sắc như vậy mà vẫn có người phụ nữ nào bên người như thế nào?

      Hôn lễ của Phong Thần và Lilian được tổ chức tại khách sạn vô cùng long trọng , có rất nhiều nhân vật quan trong tham gia , tại phòng dâu

      – " Oa! Chị dâu chị đẹp quá thế này em mà nhìn thấy chắc kinh diễm cho xem "

      – " Đúng vậy a đến em là nữ nhì còn mê chú rể nhìn thấy muốn ăn tươi nuốt sống mới lạ "

      Điềm Nhi vừa bày vẻ mặt háo sắc vừa trêu ghẹo khiến khuôn mặt xinh đẹp của Lilian nổi lên hai rặng mây hồng, cùng lúc hôn lễ bắt đầu hai người liền bị Phong mẹ kéo ra ngoài . Sau khi dâu chú rể trao nhẫn thề nguyền xong bữa tiệc liền bắt đầu , bỗng từ bên ngoài hai người đàn ông tiến vào thu hút tất cả ánh nhìn , người vừa lạnh lùng lại vừa mang khí thế bức người còn người kia lại mang nét ôn hòa nhã nhặn cả hai đều vô cùng tuấn khiến các ai cũng si mê chỉ có hai người rơi vào trạng thái hoàn toàn khác

      – " Hạo , Tuyệt cói cùng hai người cũng đến tôi tưởng hai người quên em tốt chứ , mau lại đây , giới thiệu với hai người đây là Lilian vợ tôi còn đây là em bảo bối của tôi Tiểu Tuyết và đây là Điềm Nhi , mọi người làm quen đây là hai người em tốt của Tề Hạo và Tư Đồ Tuyệt "

      – " Tên háo sắc "

      – " Sư tử cái "

      Điềm Nhi cùng Tư Đồ Tuyệt hét lên.

      – " Hai người quen biết nhau à? "

      Phong Thần tò mò hỏi

      – " ! Làm gì quen biết!"

      Đồng thanh tập hai. Nhìn thôi cũng biết hai người này quen nhau mà lại còn có thâm thù đại hận rồi, miễn bàn . Điềm Nhi khó chịu nhìn tên sắc lang hôm bữa bị đá xuống hồ

      – " Ngày vui như vậy lại gặp tên này ở đây là mất hết cảm xúc , lần này còn dám táy máy tay chân chị đây chặt ngươi thành khúc cho cá ăn "

      Trái ngược với Điềm Nhi , Tình Tuyết lúc này rơi vào trang thái xác định người mà cả đời này nghĩ gặp lại bây giờ lại đứng ngay trước mặt chỉ cảm thấy ngực nhói lên đau đớn , cảm giác đầy chua xót , uất hận đối với người đàn ông trước mặt.

      chỉ hai người có thái độ khác lạ mà cả Tề Hạo và Tư Đồ Tuyệt cũng có suy nghĩ riêng: Tề Hạo đưa mắt nhìn người con trước mặt chỉ thấy trong mắt tràn đầy đau thương cùng uất hận nhìn phải ánh mắt ái mộ. Tính toán của những người phụ nữ khác chợt lóe lên tia kinh ngạc nhưng cũng rất nhanh biến mất, đối với ngoại trừ Tô Nguyệt những người khác đều có khả năng khiến để tâm . Còn Tư Đồ Tuyệt lúc này vừa trừng mắt nhìn Tô Điềm Nhi vừa thầm nghĩ cách chỉnh , đột nhiên nghĩ ra điều gì đó khiến Tư Đồ Tuyệt cười tà ác ,đưa tay trước mặt Điềm Nhi :

      – " Tiểu thư , biết tôi có vinh dự được mời điệu nhảy ?" .

      Lời vừa ra khiến Điềm Nhi cả kinh suýt nữa phun hẳn rượu vào mặt tên háo sắc kia "

      Tên này định giở trò gì vậy , nhìn mặt là biết phải chuyện tốt lành gì , ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách .

      Nhìn bộ dáng kinh ngạc gì của Điềm Nhi khiến Phong Thần tưởng bé này thẹn thùng nên rất " tốt bụng" đẩy về phía Tư Đồ Tuyệt cười vui vẻ :

      – " Con bé này, lớn rồi còn hay ngượng ngùng như thiếu nữ , Tuyệt ,tôi giao Điềm Nhi cho chú đó cần cảm ơn tôi mai mối đâu ha ha "

      Tư Đồ Tuyệt hai lời liền lôi Tô Điềm Nhi vào giữa sàn mà thèm để ý đến lời kháng nghị của :

      – " Tên háo sắc kia , có buông tôi ra hả ai thèm nhảy cùng chứ! Tiểu Tuyết cứu mình với "

      Quay sang cầu cứu Tình Tuyết nhưng sớm ra ngoài nên Điềm Nhi cuối cùng cũng thể phản kháng mà khiêu vũ cùng Tư Đồ Tuyệt , vừa nhảy vừa thầm vào tai khiến từng đợt da gà của cứ thế nổi lên :

      – " Mèo con hung dữ giờ biết mình chọc giận ai rồi chứ ?"

      – " tôi cho biết nếu dám làm bậy tôi nương tay đâu , đừng tưởng tôi sợ tên sắc lang nhà !hứ "

      Điềm Nhi dù sợ hãi vần mạnh miệng rồi đẩy mạnh ra chuồn mất dạng chỉ để lại Tư Đồ Tuyệt cười đầy thú vị " mèo con , chạy thoát đâu".

      Trong khi Điềm Nhi bị người tính kế Tình Tuyết lại vào hoa viên của khách sạn: " ra ta chính là người chủ của ngôi nhà sống ,là bạn của số phận trêu người , những tình bao nhiêu năm qua giấu chặt trong tim chỉ lần gặp lại thức tỉnh " . Bỗng khóm hoa hồng xanh tuyệt đẹp ra trước mắt , trong đầu đoạn kí ức cũng xuất !

      như đoạn phim quay châm . xinh xắn cầm lên nụ hoa hồng chưa nở với chàng trai bên cạnh : " Người ta rằng nếu lấy máu chảy trong tim của kẻ tưới lên nụ hoa hồng chưa nở nụ hoa đó nở ra bông hoa hồng xanh tương trưng cho tình vĩnh cửu , à , nếu em muốn làm như thế có thể làm vì em ?" chàng trai chỉ nở nụ cười ấm áp nhìn : " tin vào chuyện cổ tích vậy nên vì câu chuyện đó mà bỏ lỡ cả cuộc đời ở bên em , em và chăm sóc cho em " nhàng ôm lấy chàng trai trong lòng tràn ngập hạnh phúc nhưng rồi …" chúng ta chia tay , tôi muốn nhìn thấy nữa " người luôn cười ôn nhu với ngày nào nay chỉ lạnh lẽo nhìn " tại sao ,em làm gì sai ?" ," làm gì tự biết Tề Hạo tôi cả đời này hối hận nhất là nên hãy biến cho khuất mắt tôi " rồi lạnh lùng bỏ , cầu xin , níu giữ chỉ lặng lẽ rơi những giọt nước mắt mặn đắng , người đàn ông dùng cả sinh mạng để lại nhẫn tâm vứt bỏ như món đồ chơi . Những kí ức đau khổ khiến Tình Tuyết cảm thấy lồng ngực đau đớn , bước chân lảo đảo rồi ngã xuống , đúng lúc đó cánh tay hữu lức đỡ lấy thân hình bé của , giọng trầm thấp , lạnh lùng truyền tới : " sao chứ , có cần bệnh viện ?" . Ngước lên nhìn thấy khuân mặt kia liền khiến đẩy tay ra cảm ơn rồi mất . Nhìn bóng lưng bé kia Tề Hạo chợt thấy khó hiểu vừa rồi thấy sắp ngã biết điều gì thôi thúc đỡ lấy thân hình yếu ớt kia , vốn nghĩ ngượng ngùng rồi bám lấy nhưng lại vội vã bỏ như muốn tránh mặt . này khơi gợi tò mò của khiến càng muốn biết điều gì khiến sợ tới vậy . Hôn lễ của Phong Thần kết thúc nhưng đêm hôm đó lại có số người lo lắng , sợ hãi cho tương lai của mình mà ngủ được .

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 9


      Trong căn phòng biệt thự Phong gia , Phong Thần và Lilian ôm chặt lấy nhau chìm trong khí ngọt ngào của hai người

      – " Bịch bịch "

      loạt tiếng động vang lên khiến hai người giật mình tách ra nhìn hội bát quái ngã chồng lên nhau trước cửa

      – " Mẹ! Sao mẹ lại đẩy con ? "

      – " Là cha con lấn ta chứ bộ , thấy chưa tại ông cả đó "

      – " ràng hai mẹ con bà che hết tầm nhìn mà " *#&*%#₫%# .

      Nhìn đám người rình trộm mình nãy giờ trán Phong Thần đổ xuống ba vạch đen còn Lilian ngượng ngùng che khuôn mặt sớm đỏ như trái cà chua. Cảm thấy luồng sát khí truyền tới hội bát quái mới kiếm cớ rút lui

      – " Ha ha chúng ta chỉ tiện đường qua. Chúng ta chưa nghe tụi con nhau đâu, hai đứa cứ tự nhiên tiếp tục a"

      Phong mẹ xong liền kéo cả đám ra ngoài , Tình Tuyết còn vô cùng có ý thức đóng cửa dùm hai người rồi trở về biệt thự Tề gia.

      Tại căn nhà rộng lớn lại chỉ có mình cùng vài người hầu khiến khỏi thắc mắc

      – " Bác Triệu chủ nhân nơi này ta chưa về sao còn có sao thấy cha mẹ hay người thân của ta ở đây vậy ? "

      Đối với câu hỏi của Triệu quản gia chỉ nhàng giải thích :

      – " Phu nhân cùng tiểu thư sống ở Thụy Sĩ nên rất ít khi về nước thiếu gia tính tình từ trước đến nay lại lạnh nhạt nên căn nhà này ngoài tôi và vài người hầu ra còn ai khác"

      – " Cháu hỏi điều này biết có riêng tư quá ? Nhưng lẽ ta có đem phụ nữ về nhà bao giờ sao ?"

      – " biết đó thôi ra chỉ đem phụ nữ về nhà mà ngay cả bạn hay người tình thiếu gia đều có , nhiều lần phu nhân lo lắng nhắc đến chuyện hôn nhân đều bị cậu ấy gạt , chắc là vì thiếu gia vẫn quên được đó! "

      Nghe Triệu quản gia nhắc đến khiến cho Tình Tuyết tò mò hỏi :

      – " nào vậy bác , đó là người mà ta thích sao?"

      – " ra chuyện này tôi cũng biết ! Thôi tiểu thư mau lên nghỉ thiếu gia phải xử lí công việc có lẽ vài ngày tới về nhà nếu thấy chỗ nào bất tiện xin cứ với tôi"

      Nhìn vẻ mặt Triệu quản gia khó xử liền biết ông muốn về kia nên chỉ "Vâng" tiếng rồi mệt mỏi lê về phòng .

      Vừa ôm chiếc gối mềm mại vừa tò mò về chủ nhân của ngôi nhà này biết người đàn ông hơn 30 tuổi, xuất sắc như vậy mà vẫn có người phụ nữ nào bên người như thế nào?

      Hôn lễ của Phong Thần và Lilian được tổ chức tại khách sạn vô cùng long trọng , có rất nhiều nhân vật quan trong tham gia , tại phòng dâu

      – " Oa! Chị dâu chị đẹp quá thế này em mà nhìn thấy chắc kinh diễm cho xem "

      – " Đúng vậy a đến em là nữ nhì còn mê chú rể nhìn thấy muốn ăn tươi nuốt sống mới lạ "

      Điềm Nhi vừa bày vẻ mặt háo sắc vừa trêu ghẹo khiến khuôn mặt xinh đẹp của Lilian nổi lên hai rặng mây hồng, cùng lúc hôn lễ bắt đầu hai người liền bị Phong mẹ kéo ra ngoài . Sau khi dâu chú rể trao nhẫn thề nguyền xong bữa tiệc liền bắt đầu , bỗng từ bên ngoài hai người đàn ông tiến vào thu hút tất cả ánh nhìn , người vừa lạnh lùng lại vừa mang khí thế bức người còn người kia lại mang nét ôn hòa nhã nhặn cả hai đều vô cùng tuấn khiến các ai cũng si mê chỉ có hai người rơi vào trạng thái hoàn toàn khác

      – " Hạo , Tuyệt cói cùng hai người cũng đến tôi tưởng hai người quên em tốt chứ , mau lại đây , giới thiệu với hai người đây là Lilian vợ tôi còn đây là em bảo bối của tôi Tiểu Tuyết và đây là Điềm Nhi , mọi người làm quen đây là hai người em tốt của Tề Hạo và Tư Đồ Tuyệt "

      – " Tên háo sắc "

      – " Sư tử cái "

      Điềm Nhi cùng Tư Đồ Tuyệt hét lên.

      – " Hai người quen biết nhau à? "

      Phong Thần tò mò hỏi

      – " ! Làm gì quen biết!"

      Đồng thanh tập hai. Nhìn thôi cũng biết hai người này quen nhau mà lại còn có thâm thù đại hận rồi, miễn bàn . Điềm Nhi khó chịu nhìn tên sắc lang hôm bữa bị đá xuống hồ

      – " Ngày vui như vậy lại gặp tên này ở đây là mất hết cảm xúc , lần này còn dám táy máy tay chân chị đây chặt ngươi thành khúc cho cá ăn "

      Trái ngược với Điềm Nhi , Tình Tuyết lúc này rơi vào trang thái xác định người mà cả đời này nghĩ gặp lại bây giờ lại đứng ngay trước mặt chỉ cảm thấy ngực nhói lên đau đớn , cảm giác đầy chua xót , uất hận đối với người đàn ông trước mặt.

      chỉ hai người có thái độ khác lạ mà cả Tề Hạo và Tư Đồ Tuyệt cũng có suy nghĩ riêng: Tề Hạo đưa mắt nhìn người con trước mặt chỉ thấy trong mắt tràn đầy đau thương cùng uất hận nhìn phải ánh mắt ái mộ. Tính toán của những người phụ nữ khác chợt lóe lên tia kinh ngạc nhưng cũng rất nhanh biến mất, đối với ngoại trừ Tô Nguyệt những người khác đều có khả năng khiến để tâm . Còn Tư Đồ Tuyệt lúc này vừa trừng mắt nhìn Tô Điềm Nhi vừa thầm nghĩ cách chỉnh , đột nhiên nghĩ ra điều gì đó khiến Tư Đồ Tuyệt cười tà ác ,đưa tay trước mặt Điềm Nhi :

      – " Tiểu thư , biết tôi có vinh dự được mời điệu nhảy ?" .

      Lời vừa ra khiến Điềm Nhi cả kinh suýt nữa phun hẳn rượu vào mặt tên háo sắc kia "

      Tên này định giở trò gì vậy , nhìn mặt là biết phải chuyện tốt lành gì , ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách .

      Nhìn bộ dáng kinh ngạc gì của Điềm Nhi khiến Phong Thần tưởng bé này thẹn thùng nên rất " tốt bụng" đẩy về phía Tư Đồ Tuyệt cười vui vẻ :

      – " Con bé này, lớn rồi còn hay ngượng ngùng như thiếu nữ , Tuyệt ,tôi giao Điềm Nhi cho chú đó cần cảm ơn tôi mai mối đâu ha ha "

      Tư Đồ Tuyệt hai lời liền lôi Tô Điềm Nhi vào giữa sàn mà thèm để ý đến lời kháng nghị của :

      – " Tên háo sắc kia , có buông tôi ra hả ai thèm nhảy cùng chứ! Tiểu Tuyết cứu mình với "

      Quay sang cầu cứu Tình Tuyết nhưng sớm ra ngoài nên Điềm Nhi cuối cùng cũng thể phản kháng mà khiêu vũ cùng Tư Đồ Tuyệt , vừa nhảy vừa thầm vào tai khiến từng đợt da gà của cứ thế nổi lên :

      – " Mèo con hung dữ giờ biết mình chọc giận ai rồi chứ ?"

      – " tôi cho biết nếu dám làm bậy tôi nương tay đâu , đừng tưởng tôi sợ tên sắc lang nhà !hứ "

      Điềm Nhi dù sợ hãi vần mạnh miệng rồi đẩy mạnh ra chuồn mất dạng chỉ để lại Tư Đồ Tuyệt cười đầy thú vị " mèo con , chạy thoát đâu".

      Trong khi Điềm Nhi bị người tính kế Tình Tuyết lại vào hoa viên của khách sạn: " ra ta chính là người chủ của ngôi nhà sống ,là bạn của số phận trêu người , những tình bao nhiêu năm qua giấu chặt trong tim chỉ lần gặp lại thức tỉnh " . Bỗng khóm hoa hồng xanh tuyệt đẹp ra trước mắt , trong đầu đoạn kí ức cũng xuất !

      như đoạn phim quay châm . xinh xắn cầm lên nụ hoa hồng chưa nở với chàng trai bên cạnh : " Người ta rằng nếu lấy máu chảy trong tim của kẻ tưới lên nụ hoa hồng chưa nở nụ hoa đó nở ra bông hoa hồng xanh tương trưng cho tình vĩnh cửu , à , nếu em muốn làm như thế có thể làm vì em ?" chàng trai chỉ nở nụ cười ấm áp nhìn : " tin vào chuyện cổ tích vậy nên vì câu chuyện đó mà bỏ lỡ cả cuộc đời ở bên em , em và chăm sóc cho em " nhàng ôm lấy chàng trai trong lòng tràn ngập hạnh phúc nhưng rồi …" chúng ta chia tay , tôi muốn nhìn thấy nữa " người luôn cười ôn nhu với ngày nào nay chỉ lạnh lẽo nhìn " tại sao ,em làm gì sai ?" ," làm gì tự biết Tề Hạo tôi cả đời này hối hận nhất là nên hãy biến cho khuất mắt tôi " rồi lạnh lùng bỏ , cầu xin , níu giữ chỉ lặng lẽ rơi những giọt nước mắt mặn đắng , người đàn ông dùng cả sinh mạng để lại nhẫn tâm vứt bỏ như món đồ chơi . Những kí ức đau khổ khiến Tình Tuyết cảm thấy lồng ngực đau đớn , bước chân lảo đảo rồi ngã xuống , đúng lúc đó cánh tay hữu lức đỡ lấy thân hình bé của , giọng trầm thấp , lạnh lùng truyền tới : " sao chứ , có cần bệnh viện ?" . Ngước lên nhìn thấy khuân mặt kia liền khiến đẩy tay ra cảm ơn rồi mất . Nhìn bóng lưng bé kia Tề Hạo chợt thấy khó hiểu vừa rồi thấy sắp ngã biết điều gì thôi thúc đỡ lấy thân hình yếu ớt kia , vốn nghĩ ngượng ngùng rồi bám lấy nhưng lại vội vã bỏ như muốn tránh mặt . này khơi gợi tò mò của khiến càng muốn biết điều gì khiến sợ tới vậy . Hôn lễ của Phong Thần kết thúc nhưng đêm hôm đó lại có số người lo lắng , sợ hãi cho tương lai của mình mà ngủ được .

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 10


      buổi tối mất ngủ khiến cho hai mắt Tình Tuyết thâm như mắt gấu trúc , rửa mặt tỉnh táo , hít hơi lấy tinh thần quyết định trong ba tháng tới cố gắng ít đụng mặt Tề Hạo , chỉ cần hết ba tháng bao giờ gặp lại nữa . Thay bộ đồ công sở gọn gàng, bước xuống lầu thấy Tề Hạo ngồi bên bàn ăn , thấy xuống liền sai người dọn đồ ăn :

      – " đến đây ăn sáng trước rồi sau đó chúng ta đến công ti"

      – " Được"

      Tình Tuyết đáp rồi cũng ngồi xuống ăn qua loa rồi đứng lên lấy cớ đến công ti tham quan trước để tránh phải chịu áp lức khi ăn cùng Tề Hạo , cũng gì chỉ khi đến cửa mới thêm

      – " À quên cho thư kí của tôi vừa bị sa thải nên tôi quyết định để thay vị trí đó , mong làm tốt công việc " .

      Lời Tề Hạo khiến Tình Tuyết suýt hóa đá tại chỗ , vốn nghĩ có thể làm trợ lí bình thường chuyên xử lí công việc bên ngoài có thể ít đụng mặt Tề Hạo nhưng giờ lại là thư kí chẳng phải phải kè kè bên cạnh ta 24/24 sao , đúng là số con rệp mà .

      Bước vào tòa nhà cao tầng đại , Tình Tuyết kiền tới quầy lễ tân hỏi :

      – " Xin lỗi , cho tôi hỏi phòng tổng giám đốc ở đâu ạ , tôi là thư kí mới còn đây là giấy thông báo "

      Tiếp tân nhìn xinh đẹp trước mặt khỏi kinh ngạc , làm việc ở công ti thời trang gặp qua ít diễn viên , người mẫu nhưng cũng chưa thấy ai có vẻ đẹp tuyệt diễm lại ngọt ngào như trước mặt .

      Vội thu lại ánh mắt , tiếp tân nở nụ cười thân thiện

      – " Thưa phòng tổng giám đốc ở tầng 20 là thư kí mới có thể lên chờ tổng giám đốc đến bàn giao công việc tôi gọi điện thông báo "

      – " Vâng cảm ơn " .

      Trong lúc đó, ở phòng họp , rất nhiều người run rẩy nhìn người đàn ông trẻ tuổi trước mặt

      – " Bộp "

      ta ném tập tài liệu xuống bàn lạnh lùng trừng mắt nhìn những người kia "

      Các người mau giải thích cho tôi biết tại sao danh mục quảng cáo sản phẩm mới đến giờ vẫn chưa làm xong hả? "

      người tiến lên sợ hãi báo cáo

      – " Dạ chúng tôi cho quay quảng cáo đúng tiến độ nhưng mà người mẫu An Tĩnh Nhã mấy lần đều cho người đến nội dung quảng cáo có vấn đề muốn …muốn tổng giám đốc đính thân đến bàn bạc ạ " .

      Vừa nghe xong , Tề Hạo cả người đều tỏa ra hàn khí nguy hiểm , ta cả gan dám thách thức đúng là chán sống

      – " Được rồi các người cứ ra ngoài làm việc tôi xử lí chuyện này"

      Đám người kia vừa nghe đựơc câu này lập tức nhanh ra khỏi phòng họp , khí thế của tổng giám đốc đáng sợ , mỗi lần họp thế này chắc bọn họ sớm bị bệnh tim mất. Giám đốc đặc xá nên ra nên ở đây làm bao chút giận nha!

      Trở về phòng làm việc thấy Tình Tuyết ngồi đó đợi . mới thu lại chút nét mặt tức giận :

      – " để phải đợi rồi , chắc biết về công việc của thư kí là như thế nào nên tôi giải thích nữa , đây là lịch trình làm việc của tôi mà cần nhớ , bây giờ hãy đến phòng riêng bắt đầu công việc lát nữa theo tôi thảo luận hợp đồng "

      – " Vâng tôi biết "

      Nhìn bộ dáng cắm cúi vào công việc của Tề Hạo , Tình Tuyết cũng để ý nhiều , vừa ôm chồng tài liệc về phòng thư kí xử lí vừ thắc mắc

      – " Tên này sao lại đến nhanh như vậy ràng trước nhưng đến nơi vào phòng họp rồi , đúng là còn nhanh hơn gió " .

      Đến trưa Tình Tuyết đấm bóp vai nhìn số lượng văn bản làm xong , dù trước nay vâ ở công ti của ba xử lí rất nhiều công việc nhưng số lương lớn như lần này vẫ khiến có chút vất vả mới hoàn thành xong , ôm chồng văn bản vào phòng tổng giám đốc Tình Tuyết nhàng báo cáo :

      – " Đây là số hợp đồng cần ngài kí thưa tổng giám đốc , 20 phút nữa là cuộc hẹn của An tiểu thư ạ "

      – " Tôi biết rồi ra ngoài chuẩn bị đến cuộc hẹn với tôi"

      – " Vâng " .

      Cùng Tề Hạo tới nhà hàng Nhật Bản , Tình Tuyết thấy vô cùng quyến rũ đợi họ , nhìn những đường cong tuyệt đẹp cùng bộ váy bó sát người kia khiến Tình Tuyết khỏi cảm thán " quả nhiên là người mẫu hàng đầu dáng người đúng là nóng bỏng khúc nào ra khúc nấy , đàn ông mà nhìn thấy hóa sói hết mới lạ "

      Lại nhìn sang người bên cạnh chỉ thấy ánh mắt ngoài lạnh lùng chán ghét có gì khác khiến có cảm giác vui mừng , mà khoan sao lại phải quan tâm ta để ý ai hay chứ , được suy nghĩ lung tung nữa phải tập chung vào công việc , đúng rồi công việc .

      Chấn định tinh thần ngồi xuống trước mặt An Tĩnh Nhã cùng Tề Hạo , ngay lập tức nàng kia đến ôm cánh tay Tề Hạo nũng nịu, bộ ngực sữa như cố ý cọ vào người :

      – " Hạo quá đáng nha , mấy lần em hẹn đều từ chối giờ mới chịu mời em ăn "

      Hất cánh tay bạch tuộc kia ra khỏi người Tề Hạo vẻ mặt vô cùng mất kiên nhẫn

      – " Hôm nay tôi hẹn là vì chuyện công việc , mong hãy chú ý thái độ của , An tiểu thư "

      Bị đẩy ra thương tiếc khiến An Tĩnh Nhã có chút tức giận nhưng vẫn bàm lấy Tề Hạo , vô cùng mị hoặc :

      – " ra điều kiện của em cũng rất đơn giản chỉ cần để em trở thanh người phụ nữ của chỉ show diễn thời trang lần này em làm người mẫu đại diện mà về sau cũng là người mẫu độc quyền của , thế nào vụ làm ăn này khiến bị thiệt chứ"

      Nhìn vẻ mặt đắc ý của ta Tình Tuyết khỏi trợn mắt , ngờ đời còn có loại người mặt dày như tường thành , vô sỉ như vậy?

      Còn Tề Hạo lại nhếch miệng đầy trào phúng

      – " đây là uy hiếp tôi sao ?"

      – " còn lựa chọn khác sao tối nay show diễn bắt đầu định tìm ai thay thế em đây ?"

      An Tĩnh Nhã đầy tự tin trả lời . Tề Hạo thèm để ý thái độ của ta bỏ lại câu

      – " Là tự chuốc lấy hậu quả "

      Rồi phất áo bỏ cùng Tình Tuyết . Vừa ra khỏi nhà hàng , Tình Tuyết liền Thấy Tề Hạo gọi điện cho ai đó

      – " Alo , tôi đây , tôi muốn sáng ngày mai An Tĩnh Nhã phải thân bại danh liệt còn làm thế nào chắc tôi cần phải nữa "

      Cúp máy cười lạnh , loại phụ nữ ngu ngốc này cũng dám có gan uy hiếp biết sống chết , Tình Tuyết đứng nhìn thấy nụ cười kia liền rùng mình sợ hãi bao nhiêu năm gặp ngờ ta lại thay đổi đến vậy , đây quả là nhà tư bản tim phổi , đáng sợ a! Sau này phải tránh đụng vào ta!

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 11:


      Vốn Tình Tuyết cho rằng Tề Hạo gặp khó khăn trong việc tìm người thay thế An Tĩnh Nhã nhưng tối hôm đó vẫn tìm được người mẫu khác thay thế khiến khỏi thấy người này làm việc hiệu suất , luôn chuẩn bị cho mọi tình huống bất ngờ .

      Sáng hôm sau, từ trong nhà vệ sinh nữ, Tình Tuyết bỗng nghe được cuộc trò chuyện của vài người :

      – " Các biết gì chưa , An Tĩnh Nhã ,người mẫu hợp tác với công ti chúng ta sáng nay bị bắt vì tàng trữ ma túy đó! Còn có tin tức ta là người tình của ông giám đốc công ti quản lí nữa. là vô sỉ. Sau đêm mà mất hết tất cả! Bây giờ ta thân bại danh liệt rồi "

      – " Tôi nghe hôm qua ta uy hiếp tổng giám đốc khiến ngài ấy tức giận nên cho người xử ta đó! Mặc dù loại phụ nữ này đáng ghét nhưng ngờ thủ đoạn của tổng giám đốc tàn ác như vậy?"

      – " Các thấy kết cục của những thư kí trước đây có ý định leo lên giường tổng giám đốc sao , bọn họ có ai xinh đẹp tài giỏi mà có ai kết cục thê thảm , là tôi nghi ngờ tổng giám đốc đại nhân có phải là gay hay nữa đấy?Người đẹp kè kè bên cạnh cũng có phản ứng "

      – " thôi để ai nghe được là chúng ta thảm đó , mau là việc thôi "

      Nghe xong đoạn đối thoại Tình Tuyết cảm thấy mình may mắn có ý đinh quyến rũ ta giống những thư kí kia nếu chắc chắn bị ta chỉnh thê thảm .

      Trở lại phòng tổng giám đốc , Tình Tuyết cẩn thận :

      – " Tổng giám đốc , hôm nay ngài có buổi từ thiện lúc 9h , sau đó có buổi họp với đối tác bên Mĩ , biết ngày còn điều gì phân phó ạ ?"

      Tề Hạo rất hài lòng với thái độ làm việc nghiêm túc của Tình Tuyết nhưng giọng quá mức lạnh lùng của khiến có cảm giác khó chịu trong lòng , nhưng cũng thể ra mà chỉ giả vờ để ý :

      – " Tôi đến nơi từ thiện , hủy tất cả lịch trình hôm nay giúp tôi "

      – " Vâng "

      Trả lời xong cũng ra ngoài thu xếp lại hồ sơ . Đột nhiên cái tên trong giấy từ thiện khiến chợt khựng lại trường THTP A , đây phải là trường cũ của và Tề Hạo kiếp trước sao , ta làm gì ở đây .

      Tình Tuyết ôm bụng nghi vấn trở về trương cũ cùng Tề Hạo , vừa đến cổng trường , hiệu trưởng niềm nở ra tiếp đón :

      – " Tề tổng cảm ơn vì tới dự lễ kỉ niệm thành lập trường của chúng tôi xin mời vào "

      Tề Hạo cũng để ý thái độ sum soe của ông hiệu trưởng , chỉ trả lời tiếng xã giao rồi tiến vào .

      Tình Tuyết nhân lúc mọi người để ý lẻn đến nơi , đó là thảm cỏ xanh sau trường , trước kia còn hay đem rất nhiều hoa đến đây trồng , biết nơi này có còn như trước kia ? Nhìn cảnh sắc tuyệt đẹp trước mặt , thoáng sững sờ , nơi này vẫn như vậy hề thay đổi , vẫn nhưng khóm hoa kia, cả cây cổ thụ và thảm cỏ non xanh , đây là nơi hẹn hò bí mật trước kia của và Tề Hạo , nơi chứa đựng khoảng thời gian từ cho là hạnh phúc nhất trong cuộc đời .

      Nằm xuống bãi cỏ xanh mướt , những hình ảnh ngày ấy lại lần nữa ra , Tình Tuyết hề hay biết từ xa có ánh mắt nhìn thất thần . Tránh đám người phiền phức kia , Tề Hạo liền tới nơi này , sở dĩ hay từ thiện xây dựng ngôi trường này vì muốn lưu lại những kí ức về Tô Nguyệt , ngờ khi tới đây lại thấy người con nằm thảm cỏ , hình ảnh này giống hệt như lần đầu gặp Tô Nguyệt . phát nơi này trong lần tình cờ và thường xuyên tới để yên tĩnh đọc sách , cho đến hôm phát nữ sinh nằm ngủ thảm cỏ , gương tuy phải xinh đẹp nhưng lại thanh tú , đơn thuần khiến sâu rung động . Giống như bị thôi miên , bước đến ngắm nhìn kĩ gương mặt ấy , đột nhiên mở mắt kinh ngạc nhìn :

      – " là ai ?"

      – " Tôi cũng giống như em đến đây tìm nơi yên tĩnh để đọc sách "

      nở nụ cười như gió mùa xuân, đưa cuốn sách lên lắc lắc:

      – " Nhưng nơi này là tôi tìm trước làm sao nhường cho được tìm nơi khác có được ? "

      hề để ý hình tượng vừa vươn vai vừa với , nhìn hành động hết sức đáng kia , chỉ cười nhàng :

      – " Là sao bây giờ cũng rất thích nơi này , như vậy em cho đến đây đọc sách đổi lại nếu em có bài tập nào giải được chỉ cho em , có được hay ?"

      – " Ý tưởng cũng tệ , vậy cứ quyết định vậy "

      cười vui vẻ đáp ứng rồi mất . Từ đó ngày nào hai người họ cũng gặp nhau , dần dần cả 2 người cũng nhau và có những khoảng thời gian đẹp nhưng chính phá hủy tất cả , khi nhận ra mọi thứ quá muộn . Trở lại với thực tại , nhìn Phong Tình Tuyết nằm đó mà trái tim lạnh lẽo của bỗng có chút rung động . Có thể đây chỉ là cảm xúc khi tưởng niệm Tô Nguyệt , chấn an cảm xúc trong lòng lặmg lẽ rời hề nhìn thấy giọt nước mắt lăn dài má Tình Tuyết , bao năm trôi qua nhưng tình dành cho Tề Hạo vẫn thay đổi , nhiều bao nhiêu lại càng hận bấy nhiêu nên khi gặp lại mọi đau khổ cùng căm ghét của cứ nhe làn sóng mạnh mẽ xâm chiếm toàn bộ trái tim .

      Rời khỏi thảm cỏ lên xe cùng Tề Hạo trở về công ti , dọc đường ai câu nào chỉ trầm mặc yên lặng . Đêm hôm đó , Tình Tuyết cảm thấy khó ngủ liền ra ngoài dạo , áng sang hắt ra từ căn phòng hấp dẫn tầm mắt của , bên trong phòng nồng nặc mùi rượu , người đàn ông cầm chai rượu uống ngừng , nhận ra đó là Tề Hạo , nhìn bây giờ còn lạnh lùng như thường ngày mà lại tràn đầy đau thương . Nhìn những chai rượu uống hết bên cạnh , Tình Tuyết chợt cảm thấy lòng đầy khó chịu muốn tiến lên ngăn cản nhưng lại dừng lại , bây giờ ta và chỉ là 2 người quan hệ cấp , cấp dưới lấy tư cách gì quan tâm đến cuộc sống của ta . Xoay người định rời lại nghe được tiếng Tề Hạo trong cơn say :

      – " sai rồi ,xin em đừng , đừng rời xa có được …đừng …"

      ta gọi , chẳng lẽ là người trước đây thấy ôm chặt khi đến giải thích tất cả hiểu lầm , lúc đó ôm người con kia và , chẳng lẽ là đó ? Tình Tuyết quay lại chỉ lặng lẽ bước về phòng , đến cuối cùng trong tim Tề Hạo vẫn phải là . Đoạn tình cảm này nên làm gì đây ?

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 12


      Khi Tề Hạo tỉnh lại là sáng hôm sau , đêm qua giấc mơ kì lạ , mơ thấy mình đuổi theo hình bóng Tô Nguyệt trong mờ ảo nhưng khi kéo tay lại khuôn mặt đó lại là Phong Tình Tuyết , nhìn đầy nhu tình nhưng sau đó lại chuyển thành căm hận , hất tay ra rồi biến mất .

      Ôm đầu đầy đau nhức , bước xuống lầu , có lẽ uống nhiều rượu nên nhớ tối qua mình lên giường ngủ lúc nào chỉ cảm thấy có người đỡ lên giường sau đó đắp chăn cẩn thận rồi ra khỏi phòng . Nghĩ người đó là Triệu quản gia nên khi thấy ông liền lên tiếng:

      – " Bác Triệu cảm ơn bác hôm qua đỡ cháu về phòng , làm phiền bác rồi "

      Triệu quản gia thấy Tề Hạo vậy thoáng ngạc nhiên trả lời :

      – " Cậu chủ à , hôm qua tôi có đưa cậu về phòng , tôi xin cậu đến bệnh viện thăm người bạn suốt đêm qua mà , cậu nhớ sao ?"

      – " Vậy đêm qua ai chiếu cố tôi?" ,

      – " Sáng nay trước khi đến công ti , Phong tiểu thư nấu canh giải rượu và đồ ăn sáng cho cậu nên tối đoán người tối qua có thể là ấy" .

      Nghe quản gia nhắc đến Tình Tuyết , Tề Hạo liền thôi hỏi thêm , biết lúc này nghĩ gì , chỉ thấy Tề Hạo đến bàn ăn nhìn những món ăn hấp dẫn bàn bắt đầu đụng đũa . Đột nhiên sững người , hương vị này cho dù trôi qua bao nhiêu năm vẫn có thể nhận ra , chính là những món ăn trước đây Tô Nguyệt làm cho , dù mời rất nhiều đầu bếp làm theo vẫn ai làm ra được hương vị đặc biệt ấy . Tề Hạo vốn là người vô cùng kén ăn , nay lại vô cùng thỏa mãn ăn hết thức ăn bàn khiến người làm ai nấy đều trợn mắt nhìn nhau. " phải chứ! Cậu chủ thế nhưng lại ăn hết sạch thức ăn , hôm nào nhất định phải học Tuyết tiểu thư làm mới được , biết đâu lại được cậu chủ tăng lương cũng nên" .

      Mang theo tâm tình thoải mái đến công ti , đến đâu Tề Hạo cũng bị nhân viên nhìn bằng ánh mắt quái dị , hôm nay , tổng giám đốc uống lộn thuốc gì vậy , ngài ấy vừa vừa cười phải . Nhân viên A quay sang nhân viên B :

      – " Mau nhéo tôi cái xem tôi có phải hoa mắt ?"

      Người kia thương tiếc nhéo cái đau

      – " Ui da! Đau quá , trời ơi đây chắc là tin động trời cho xem , băng sơn tổng giám đốc hôm nay lại cười dịu dàng thế "

      – " Đúng thế , tối nay về nhà nhất định tôi phải xem thời tiết ngày mai có bão " ..bla..bla . Bỏ lại lời bàn tán sau lưng Tề Hạo thẳng về phòng làm việc .

      Từ xa nhìn thấy Tình Tuyết chuyện cùng nhân viên , hề biết ánh mắt nhìn có mấy phần ôn nhu , Tình Tuyết chợt cảm giác có người nhìn mình liền quay lại , bắt gặp ánh mắt của Tề Hạo , tự nhiên thấy khẩn trương sau đó lạnh nhạt cúi đầu chào :

      – " Buổi sáng tốt lành , tổng giám đốc "

      Thái độ của khiến tâm trạng vốn tốt của lập tức xuống dốc :

      – " Cảm ơn vì bữa sáng và cả tối qua làm phiền đưa tôi về phòng "

      chấn tĩnh tinh thần đáp lại :

      – " Tôi chỉ là tình cờ ngang qua nên giúp , tổng giám đốc đừng khách sáo , nếu còn việc gì … tôi xin được về phòng làm việc "

      – " Được "

      Tề Hạo tuy hờ hững đáp lại nhưng trong lòng lại có khó hiểu , rút điện thoại gọi cho Tư Đồ Tuyệt , bên kia vang lên giọng ngái ngủ :

      – " Đại ca , gọi em có việc gì thế , em mơ đẹp đó "

      – " Tối nay chú uống rượu với nhé , có vấn đề cần hỏi chú"

      Tư Đồ Tuyệt còn chưa trả lời , Tề Hạo nghe thấy giọng tức giận của 1 người phụ nữ :

      – " có dậy ngay hả? Mặt trời sắp nướng cháy mông luôn rồi đó! Hừ , người đâu mà lười hết "

      – " Tôi phải thức khuya làm việc nên ngủ muộn chứ sao , mới sáng sớm lại hung dữ nh bà chằn thế hả? alo xin lỗi đại ca , tối nay hẹn ở quán cũ nhé " .

      Tư Đồ Tuyệt xong liền cúp máy , chán nản xuống giường , sao lại thích hung dữ này biết, còn Tô Điềm Nhi cũng trừng mắt nhìn tên kia , hừ dám lập mưa bắt chị đây làm người hầu 2 tháng , khi hết kì hạn bà đây cho ngươi nhừ xương .

      Bên này Tề Hạo cũng khó hiểu nhìn điện thoại, từ khi nào Tuyệt nuôi phụ nữ trong nhà vậy , mà giọng kia hình như nghe thấy ở đâu phải . Nhưng nghi vấn cũng ngay lập tức bị Tề Hạo bỏ ra khỏi đầu , giờ phút này trong đầu chỉ toàn hình ảnh lạnh lùng của Tình Tuyết và cảm giác khó hiểu của đối với .

      Ở bên kia cánh cửa, trong phòng thư kí , Tình Tuyết ngừng tự trách mình , hôm qua vốn bỏ về phòng hiểu sao còn quay lại phòng Tề Hạo đỡ ta lên giường , còn nấu bữa sáng cho ta , đúng là điên rồi, phải được để ý con người tàn nhẫn đó , thể mềm lòng nữa , gạt rối loạn trong lòng , Tình Tuyết cầu mong 3 tháng nhanh hết nếu yếu lòng lại Tề Hạo mất.

      Tối hôm đó , trong quán bar ồn ào tiếng nhạc , Tư Đồ Tuyệt thoải mái nhấp ly rượu nhìn Tề Hạo :

      – " biết đại ca có vấn đề gì hỏi tiểu đệ thế ?"

      – " Gần đây gặp rắc rối với Phong Tình Tuyết , em của A Thần , khó suy nghĩ "

      Tư Đồ Tuyệt nghe xong liền nhìn Tề Hạo đầy ý cười :

      – " đừng với em là ta tìm cách quyến rũ nhé , nếu thế cứ tống về cho lão nhị là được , có gì đâu mà phải đau đầu "

      – " phải vậy , ấy vô cùng lạnh nhạt xa cách với , lạ hơn là hình như có cảm giác với ấy "

      Nghe đến đây Tư Đồ Tuyệt suýt phun hết rượu ra ngoài , trợn mắt nhìn người trước mặt :

      – " xác định là có cảm giác?"

      – " nhưng chú cũng biết thể quên được Nguyệt mà"

      Đáy mắt Tề Hạo lại trầm xuống

      – " Em biết nên xen vào chuyện riêng của nhưng chị dâu mất 13 năm rồi , đừng tự hành hạ bản thân nữa , hãy cho trái tim cơ hội thêm lần nữa , nếu nhanh tiểu Tuyết bị người khác cướp mất đừng có hối hận "

      Nghe thấy Tình Tuyết người đàn ông khác tâm trang Tề Hạo bỗng nhiên khó chịu.

      Nhưng nhớ đến Tô Nguyệt , Tề Hạo chỉ cảm thấy tim đau nhói , có thể những hành động của Tình Tuyết giống với Tô Nguyệt nên mới có cảm giác với , lẽ Phong Tình Tuyết cho người điều tra về quá khứ của nên sắp đặt mọi chuyện .

      Nghĩ đến giả thiết này ánh mắt Tề Hạo khỏi lạnh vài phần , quay sang Tư Đồ Tuyệt:

      – " Chú mau điều tra giúp tất cả tư liệu liên quan đến Phong Tình Tuyết cho , còn để làm gì sau này ?"

      xong liền bước ra khỏi quán bar .Tư Đồ Tuyệt nhìn theo bóng Tề Hạo chỉ biết thở dài , đại ca à , 13 năm rồi ,đến bao giờ mới có thể quên chị dâu đây .

      Đêm hôm đó sau khi về nhà , Tề Hạo lại tự ngồi trong phòng uống rượu, cầm ly rượu lên uống cạn , cầm tay tập tài liệu vừa nhận được , trong đó hề có chi tiết nào Phong Tình Tuyết từng gặp hay cho người điều tra .

      Vậy tại sao lại có cảm giác quen thuộc như vậy , giống như đó là Tô Nguyệt nhưng trong diện mạo mới . Bước vào căn phòng bí mật , trong đó toàn bộ đều treo nhưng bức ảnh của có gương mặt thanh tú và nụ cười rạng rỡ .

      Ngoài trời, tiếng sấm nổ ầm tiếng , Tề Hạo nghe thấy tiếng hét chói tai từ phòng bên cạnh , vội vã chạy sang , chỉ thấy trong phòng tối om , ngồi run rẩy bên góc gường . Tề Hạo nhanh bước tới ôm lấy chấn an :

      – " Tình Tuyết có sao sao ? Có tôi ở đây , đừng sợ ?"

      Bỗng nhiên được vòng tay ấm áp ôm lấy khiến Tình Tuyết dần bình tĩnh lại , ngước lên liền thấy gương mặt tuấn phóng đại của Tề Hạo , nhớ tới ôm chặt , liền bất giác đỏ mặt đẩy ra :

      – " Cảm ơn tôi ….tôi sao ? mau về phòng , lỡ có người nhìn thấy hay " .

      Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Tình Tuyết khiến Tề Hạo cười , ngờ thư kí lạnh lùng này cũng có lúc đỏ mặt ngại ngùng

      – " Được cần khách sáo coi như tôi đền đáp chuyện tối qua giúp tôi "

      – " còn chuyện gì , mau , tôi muốn nghỉ ngơi"

      – " chắc là ổn chứ? "

      " Ầm ầm ….ầm"

      – " Á……á "

      Tình Tuyết hét lên chạy lại gần Tử Hào, trong vô thức đưa tay ôm lấy vòng eo rắn chắc của . Hành động vô ý này của Tình Tuyết lại làm cho thân thể của Tủ Hạo khự lại chút, rồi nhàng ôm vào lòng để khuôn mặt bé của áp vào lồng ngực . Mùi rượu uống thoang thoảng mà dễ chịu bao qoanh lấy hai con người ôm nhau dần rút ngắn khoảng cách của họ lại với nhau.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :