1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc độc ác tuyệt tình - Thích Thích (451/483c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 439: Trong lòng có trăm nghìn mối kết (4)

      Triết Dã xiết chặt nắm đấm, xúc động quát lên câu, ngay sau đó đỏ vành mắt.

      Tường Vi kinh ngạc, mở to mắt nhìn Triết Dã kích động, nhớ lại vết thượng bị đạn bắn đêm nọ của Tước, nuốt nước bọt cái, tiếp tục : “Triết Dã, tỉnh táo lại chút, em biết rằng chuyện qua rồi sao quay lại được, chuyện mẹ , em cũng cảm thấy vô cùng tiếc nuối…”

      ta với em, ta kể với em có phải ? ta có tư cách tới mẹ, có tư cách!” Triết Dã thô lỗ ngắt lời Tường Vi, trong đầu thoáng qua thảm trạng của mẹ khi tự sát, bệnh hoạn điên cuồng ngay lập tức làm đầu óc ta rối mù, lúc nào cũng có thể làm giấy lên cơn bão tố!

      “Triết Dã! hãy nghe em , trong lòng vẫn hề tha thứ những gì xảy ra năm đó, đúng ?” cố gắng trấn an Triết Dã, “ xin lỗi, năm năm trước, chúng em cũng làm gì khác được. Nhưng xin hãy buông tha khúc mắc và thù hận trong lòng , cũng tại vì Tước quá mức cố chấp với thù hận, mới có thể gây nên biết bao nhiêu bi kịch như vậy, em hy vọng biến thành người giống ấy, Triết Dã. là người lương thiện mà, phải sao?”

      “Thiện lương? Tường Vi, chỉ tại quá mức thiện lương, mới tin rằng em lòng , chính tại quá thiện lương, mới tin rằng ta chỉ muốn vui đùa Tây Tử, chính tại quá thiện lương, mới bảo vệ được mẹ, chính vì quá thiện lương, mới khiến cho ‘Ny Thường’ thất bại thảm hại, còn , là người hiền lành nhất trong mắt em, cũng thuận nước đẩy thuyền trở thành tội nhân nhà Tả Đằng!”

      Triết Dã đau đớn nhắm mắt lại, ta muốn nhắc những chuyện này, nhưng vừa mới nhắc tới cái chết của mẹ ta, ta liền sao tỉnh táo được!

      xin lỗi…. là lỗi của Tước, em biết các đều là những người vô tội bị hại!” Kể cả nữa, năm năm trước, ai có thể chịu đựng được Tước chí tàn nhẫn như thế chứ? Gần như có ai cả.

      Nhưng mà bây giờ, tổn thương tạo thành, có cách nào trở lại quá khứ, chỉ muốn hóa giải được đoạn thù hận này, “Triết Dã, thử
      [​IMG]

    2. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 440: Lễ cắt băng sóng gió (1)

      “Trước tiên, cảm tạ giới truyền thông quang lâm nghi thức cắt băng khai trương cửa hàng kinh doanh độc quyền ‘Ny Thường’, năm năm trước vì nguyên nhân riêng tư, ‘Ny Thường’ tạm thời rút khỏi khu vực châu Á, nhưng hôm nay khắp mọi khía cạnh đều được chuẩn bị thỏa đáng, hơn nữa lần này tôi rất có lòng tin, ‘Ny Thường’ chắc chắn trở lại hàng ngũ các nhãn hiệu quốc tế hàng đầu. Tiếp theo, người phát ngôn từ nay về sau của ‘Ny Thường’ là người mẫu số Mỹ Nhi tiểu thư, còn Thẩm tiểu thư chỉ là trong các vị khách tới tham dự nghi thức cắt băng hôm nay, chuyện riêng của ấy tôi có cách nào trả lời cho các vị được. Phiền các vị nhường đường cho, nghi thức cắt băng bắt đầu ngay sau đây.”

      Triết Dã vừa đáp lại phóng viên, vừa che chở Tường Vi về phía diễn ra nghi thức cắt băng.

      Tim Tường Vi đập bình bịch, căng thẳng nảy lên nảy xuống, có chút chật vật che mặt mình, là lo lắng lỡ bị lên ti vi hoặc đăng báo, bị Tước biết được, biết con sư tử kia có những phản ứng quá khích gì nữa.

      “Thẩm tiểu thư, bên ngoài đồn rằng quan hệ của và người cha nuôi tổng giám đốc Hắc của tập đoàn Hắc thị hề tầm thường, xin hỏi có ý kiến gì với tin đồn này ?”

      “Tả Đằng tiên sinh, xin hỏi ngài có biết chuyện này hay , xin hãy trả lời….”

      xin lỗi, thể trả lời.”

      Triết Dã ôm chặt Tường Vi nhanh chóng rời khỏi đám phóng viên.

      chiếc xe thể thao màu bạc cao cấp chạy nhanh đường lớn, sườn xe hình giọt nước phóng qua nhanh như chớp, giống hệt như chủ nhân của chiếc xe, đặc biệt tràn đầy khí phách.

      Người đàn ông điều khiển chiếc xe đeo cặp mắt kính đậm màu, chính là Hắc Diêm Tước mới vừa họp xong ở chi nhánh công ty, cấp tốc đạp chân ga, chuẩn bị chạy tới tiệm áo cưới thử đồ cưới.

      đường bấm số điện thoại của chú Hải___

      “Này, lão Hải, hai người tới nơi chưa? Tôi tới đây.”

      Khóe môi khẽ cong lên nét cười khó phát được, giọng trầm ổn, chỉ có vào thời khắc này mới có được tia dịu dàng dấu vết. Trong đầu tự nhiên nhớ
      [​IMG]

    3. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 441: Lễ cắt băng sóng gió (2)

      Mỹ Nhi thái độ kiêu ngạo tới bên cạnh Triết, đưa mắt nhìn Tường Vi còn chưa kịp tỉnh táo lại và sắc mặt vẫn tái nhợt, khóe miệng khẽ cong : “Triết Dã, sao bên ngoài vẫn còn ồn àovậy? Sắp cắt băng rồi, bảo vệ vẫn chưa chỉnh đốn lại trật tự sao?”

      “Ừ, sao, được chú ý là tượng tốt.” Triết Dã nhìn lướt qua đám nhân viên là bận rộn làm việc bên trong cửa hàng kinh doanh độc quyền, “ chuẩn bị xong hết chưa? Mỹ, em đưa Tường Vi vào trong thay quần áo , đặc biệt để lại bộ cho ấy, chính là cái hộp giấy màu trắng buổi sáng em thấy đấy, để trong phòng nghỉ ngơi ở tầng .”

      “Mỹ Nhi khẽ cau mày, gật đầu đồng ý, mang Tường Vi tới phòng nghỉ ngơi, vừa tới đó lấy cái hộp giấy đó ra, vừa với Tường Vi: “ phải là có thai sao? Sao bộ dạng lại gầy gò yếu đuối tới mức này? tới đây Tước biết ?”

      Tường Vi nhìn Mỹ Nhi cái, thành lắc đầu, “ ấy biết, là tôi đột nhiên muốn tới, cũng xin chúc mừng trở thành người phát ngôn cho ‘Ny Thường’.”

      Trong chớp mắt Mỹ Nhi thoáng tính toán, lạnh lùng kéo khóe miệng, “Cảm ơn. Tôi cũng chúc và Tước được cùng nhau tới đầu bạc.”

      Khuôn mặt Tường Vi đỏ lên, lần đầu tiên nhận được lời chúc phúc lúng túng như này, bởi vì câu chúc này lại phát ra từ miệng kẻ tình địch Mỹ Nhi, “Ừhm… cảm ơn , xem chừng quan hệ của và Triết… ha ha, bất kể có thế nào, cũng chúc sớm ngày có được hạnh phúc.”

      “Lời khách sáo cũng chẳng cần nhiều, hãy thay bộ lễ phục trước .” Mỹ Nhi mở cái hộp màu trắng ra, đưa bộ lễ phục màu vàng kim ở trong cho Tường Vi, chỉ chỉ vị trí phòng thay đồ.

      “Được, để tôi thay xem.” Tường Vi hiền hòa gật đầu cái, nhận lấy bộ lễ phục tao nhã màu vàng kim làm bằng tơ lụa, trong lòng khỏi đột nhiên có chút căng thẳng. khẽ cười tiếng, lơ nó .

      Đôi mắt hẹp của Mỹ Nhi chăm chú nhìn bóng lưng Tường Vi, do nguyên nhân mang thai, lưng cực kỳ ưỡn thẳng, đường cong mềm mại nhìn cái sót gì, người phụ nữ này, ngay cả khi có thai cũng vẫn đẹp gì sánh được! ngày nào đó ta nhất định lột tấm mặt nạ này của ra, xem xem còn có bản lĩnh gì mà vênh váo!

      Tường Vi tới phòng thay quần áo, đóng cửa lại, bắt đầu chuẩn bị ăn mặc phen vì Triết, buổi cắt băng khai trương hôm nay Triết Dã tổ chức rất long trọng, muốn giúp đỡ hết mình, coi như là đền bù lại sai lầm trước đây, thay Tước bồi thường cũng được, vì chính cũng được, tóm lại là bọn họ từng làm tổn thương Triết Dã, người vô tội nhất. Về tình về lý đều nên làm như này.

      “Sao, bộ đồ có vừa ?” Mỹ Nhi ở bên ngoài hỏi.

      “Ừhm… cũng tạm được.”

      Tường Vi giọng đáp lại, cũng may là bộ lễ phục này thiết kế đai lưng, làn váy rộng thùng thình kéo dài tới gót chân, có hương vị như nữ thần Athena, có điểu cái bụng nhô lên của vẫn hơi lộ ra, người vô tâm nghĩ là chắc do béo ra, nhưng người kỹ tính chỉ cần nhìn cái là biết có bầu.

      “Có thể nhanh lên , lễ cắt băng sắp bắt đầu rồi.” Mỹ Nhi thúc giục, khóe môi cong nên thành nụ cười mờ ám.

      “Ừ, còn túi xách của tôi…” Tường Vi nhìn rằng bộ đồ này phối cùng với găng tay, do dự xem có nên xách túi tay .

      “Để đây lúc , lát nữa cắt băng xong rồi quay lại lấy.”

      “Ừ, được rồi.”

      Tường Vi lấy điện thoại di động trong túi xách ra, đưa mắt nhìn đồng hồ, gần mười giờ, tin chắc chẳng bao lâu nữa con sư tử nóng nảy kia bắt đầu những cuộc gọi đoạt mệnh liên hoàn, hơi do dự, sau đó đặt điện thoại vào trạng thái máy bay, rồi thả nó trở lại trong túi xách. Xoay người, nâng làn váy dài lên, cẩn thận từng li từng tý theo Mỹ Nhi xuống lầu.

      Buổi lễ cắt băng, khung cảnh tràn ngập tiếng pháo nổ! ‘Ny Thường’ xâm nhập thị trường châu Á, là chuyện lớn thu hút nhiều giới, đối mặt với vài trăm hãng truyền thông lớn vây quanh cửa hàng kinh doanh độc quyền, Triết Dã tư thái sáng láng, phong độ ôn hòa thân sĩ, cộng thêm mặt mũi trẻ trung đẹp trai, thu hút ít chú ý của giới truyền thông.

      Triết Dã tay trái khoác tay Mỹ Nhi, tay phải nắm tay Tường Vi, cùng mấy vị trứ danh nhân sĩ cùng nhau xuất trước mấy khay ruy băng đỏ, đèn flash lập tức lóe lên.

      Khi Tường Vi mặc bộ lễ phục vàng kim lộ vai, như nữ thần xuất trước mặt công chúng làm toàn trường xôn xao…

      “Thẩm tiêu thư, xin hỏi hôm nay là ngày tái xuất sao?”

      “Đẹp quá, Thẩm Mạn Vi mới là người mẫu số .”

      “Thẩm Mạn Vi, tôi !”

      ….

      Trong đám người bắt đầu xuất cái loại thanh, Tường Vi có hơi lúng túng, ngờ xuất của mình làm cho nhiều người chú ý như vậy.

      Mỹ Nhi cũng nghe thấy những lời đó, sắc mặt từng chút trắng xanh, cánh tay khoác tay Triết Dã khỏi dùng sức xiết lại, Tường Vi con tiện nhân, tại sao tới chỗ nào cũng cướp danh tiếng vốn thuộc về ta? ta cam lòng! Nhưng mặt vẫn duy trì nụ cười ngọt ngào.

      Triết Dã hiền hòa gật đầu với mọi người cái, giọng an ủi Tường Vi: “Em xem, vẫn có bao nhiêu người nhớ mãi quên em, năm đó em tạo
      [​IMG]

    4. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 442: Lễ cắt băng sóng gió (3)

      “Vi!”

      Bóng dáng Hắc Diêm Tước lập tức xông vào giữa đám người xôn xao, xe cứu thương vừa lúc tới, trái tim gần như treo lơ lửng cổ họng.

      Tường Vi kích động ấn lồng ngực Triết Dã, dùng sức ấn xuống, “Triết Dã, Triết Dã! tỉnh lại, tỉnh lại ...”

      Nhân viên cứu thương khẩn cấp xuống xe, nhanh chóng đưa mấy người bị thương lên băng ca, rồi mang lên xe cứu thương.

      “Vi, em có sao ?”

      Hắc Diêm Tước xông tới ôm chặt Tường Vi thất hồn lạc phách, nước mắt chan chứa vào trong ngực! Bị sợ tới sắc mặt tái xanh, cơ thể ngừng nhiễm khí lạnh. Khi tới được trường, rối thành nùi, chung quanh tràn ngập mùi thuốc súng, Tường Vi quỳ gối bên cạnh Triết Dã kêu gào, cái cảnh đó dọa sợ!

      “.... Hu, Tước... Triết Dã. Triết sao đúng ? ấy là người tốt, ấy rất tốt, cứu ấy có được ? Hu...” Tường Vi vẫn chưa thể khôi phục lại sau cơn chấn kinh, giờ khắc này, mới hiểu ra rằng, nợ Triết Dã, vĩnh viễn cũng trả được!

      Ai có thể nghĩ được, khi hèn mọn nhất, chỉ có Triết Dã khuynh tình vì , oán hối mà bỏ ra... Nhưng lại nhận được hồi báo chịu nổi như này, sao nhẫn tâm được?

      sao, nhân viên cấp cứu tới rồi, em đừng lo lắng, có chuyện gì đâu!”

      Mặc dù trong lồng ngực tắc nghẹn bao nhiêu tức giận, nhưng giờ phút này tất cả biến mất thấy bóng dáng. bế ngang Tường Vi lên, cảnh giác nhìn khung cảnh chung quanh, cảnh sát bắt đầu giới nghiêm chung quanh, đến tột cùng tai nạn này là nhằm vào ai?

      Nếu như vết thương đạn bắn của là do Triết gây ra, vậy tai nạn này là sao? Triết Dã tới mức đem chính mạng mình ra đùa!

      “Hu hu... Em đau quá...” Tường Vi rúc vào lòng , bụng mơ hồ quặn đau, níu chặt cổ áo Hắc Diêm Tước, “Đưa em bệnh viện... Em muốn thăm Triết Dã...”

      “Bệnh viện nhất định
      [​IMG]

    5. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 443: Hung thủ là ai?

      “Hắc tiên sinh, có mấy lời vốn là tôi cũng tiện lắm, nhưng mà từ thời kỳ đầu Thẩm tiểu thư mang thai có dấu hiệu sinh non, ngài lại thường xuyên để ấy rơi vào trạng thái tinh thần căng thẳng, đây là đại kiêng kỵ đối với phụ nữ mang thai. Nếu như ngài chắm sóc được ấy cho tốt, có thể để ấy ở lại bệnh viện Tĩnh Tâm chờ sinh, tôi tin là các nhân viên chuyên chăm sóc sức khỏe ở đây có thể giúp ngài chăm sóc ấy tốt.”

      Bác sĩ Mạch cau mày, vui nhìn Hắc Diêm Tước, chẳng ngại là đại nhân vật nào đứng trước mặt mình, tóm lại, người thân mà chăm sóc được bệnh nhân cho tốt là đáng phê bình rồi.

      “Xin lỗi, bác sĩ Mạch, để ấy trong bệnh viện tôi yên tâm được, dù sao chỗ này nhiều người phức tạp.” Hắc Diêm Tước thâm trầm cau mày, trong giọng để lộ lo lắng.

      Bác sĩ Mạch im lặng lúc lâu, dò xét Hắc Diêm Tước cẩn thận lượt, rồi mới nặng nề gật đầu cái: “Hy vọng là lần nguy hiểm này là lần cuối cùng. Hắc tiên sinh, mặc dù đứa trẻ là của ngài, tôi có quyền can thiệp vào, nhưng là bác sĩ, tôi phải cố gắng hết sức đảm bảo cho bệnh nhân được an toàn, nếu như còn có lần nữa, tôi dám bảo đảm đứa trẻ có thể bình an ra đời đâu.”

      Cộc cộc cộc, hồi tiếng bước chân vang vọng trong hành lang bệnh viện truyền tới. Bác sĩ Mạch nhíu mày nhìn cái, ba bốn người đàn ông cao lớn mặc áo vét màu gỉ sét bước tới, trước ngực đeo huy hiệu cảnh sát, áo khoác tây trang mở rộng, có thể loáng thoáng nhìn thấy bao súng đeo chỗ hông, vừa nhìn biết là cảnh sát.

      Ánh mắt Hắc Diêm Tước nhìn lướt qua từng người trong nhóm cảnh sát cùng với Lôi Hách bước tới đây, đôi mày rậm cau chặt lại, đôi mắt đen như mực nhìn bác sĩ Mạch, trịnh trọng gật đầu cái: “Tôi chú ý nhiều hơn, cảm ơn bà, bác sĩ Mạch.”

      Hắc Diêm Tước dùng giọng điệu mạnh mẽ xong, giọng trong trẻo của Lôi Hách cất lên ngay sau đó, khóe môi vẫn luôn trước sau như cong lên nụ cười bất cần đời.

      “Bác sĩ Mạch phải ? Xin chào, tôi là cảnh sát cấp cao Lôi Hách vừa mới được điều tới, nghe bà là bác sĩ trưởng điều trị cho Thẩm Tường Vi tiểu thư, vì là Thẩm tiểu thư có liên quan tới vụ án, biết là giờ có tiện vào lấy khẩu cung của ấy ?”

      “Lôi cảnh quan, xin chào, tại tình trạng của Thẩm tiểu thư...” Bác sĩ Mạch muốn trả lời Lôi Hách, lại bị Hắc Diêm Tước thô lỗ ngắt lời.

      “Đương nhiên là tiện để lấy lời khai! Tôi này Lôi cảnh quan ‘tôn kính’, tranh thủ phá án, lại đặc biệt tới đây thăm những tiểu thị dân bé chúng tôi, khỏi quá lãng phí tiền thuế của mọi người .” Hắc Diêm Tước khinh thường kéo khóe miệng, sau đó quay sang với bác sĩ Mạch, “Nơi này để tôi xử lý cho, bác sĩ Mạch, chuyện của Tường Vi phiền bà rồi.”

      Bác sĩ Mạch khó xử nhìn thoáng qua Lôi Hách, sau đó khẽ vuốt cằm với Hắc Diêm Tước, “Lôi cảnh quan, tôi thăm bệnh nhân trước , có chuyện gì ngài với tiên sinh nhé.”

      xong, bác sĩ Mạch xoay người vào phòng bệnh của Tường Vi.

      Lôi Hách thờ ơ nhún vai, mỉm cười vươn tay phải ra, “Chậc chậc, Hắc tiên sinh là thị dân ?? Ha ha ha, tôi vừa mới tới đây phát, phía đặc biệt chỉ cho tôi vài nhân vật quan trọng có ảnh hưởng lớn tới xã hội, đứng thứ 1 chính là ngài, tổng giám đốc Hắc thị nghiệp trải rộng toàn cầu! Hạnh ngộ, hạnh ngộ!”

      “...” Hắc Diêm Tước mang khuôn mặt sa xầm, liếc mắt nhìn bàn tay phải vươn ra của Lôi Hách, thấy người này có vẻ muốn thu tay về chút nào, bĩu môi, vươn tay trái ra, kiêu ngạo nắm lấy, luôn thể cũng thò tay vào trong túi moi khăn giấy ra, bắt tay xong lau lau mấy cái.

      Cử động này khiến mấy viên cảnh sát đứng sau lưng Lôi Hách nhìn thấy mà tức tối, nhịn được gầm , “Hắc Diêm Tước, ông cũng quá khinh người ! Lôi cảnh quan dầu gì cũng là tài trong giới cảnh sát chúng tôi.”

      Lôi Hách là thần tượng của bọn họ, là nhân vật truyền kỳ trong giới cảnh sát, vậy mà Hắc Diêm Tước thèm để vào trong mắt, là khiến cho người ta nổi giận mà!

      Hắc Diêm Tước vẫn mặt lạnh như cũ có chút dịu , đây chính là tính tình , ai cũng nể mặt.

      Lôi Hách phất tay ngăn mấy người phía sau lại, mặt vẫn treo nụ cười tự tin như cũ___

      “Nhìn thái độ bảo vệ của Hắc tổng giám đốc dành cho Thẩm tiểu thư, quả nhiên là tầm thường! Lời đồn bên ngoài tổng giám đốc Hắc con nuôi của chính mình, xem ra lời đồn là giả... Ha ha ha, là thói đời bạc bẽo nhỉ, lại nhớ tôi từng biết người cũng phải con nuôi của mình, nhưng người kia là kẻ chuyên lăn lộn trong giới xã hội đen. giống với tổng giám đốc Hắc, xem ra ... kẻ mặt người dạ thú a, ha ha, thứ cho tôi đây biết tránh a, nếu mà sớm biết lão bà có thể nuôi từ còn bé, ngày mai về nhà tôi cũng nên nhặt đường về, ha ha ha...”

      Lời Lôi Hách làm cho mấy viên cảnh sát đứng sau nhịn được mà cười lên ha hả.

      Hắc Diêm Tước lạnh lùng nhíu mày, thèm để ý chút nào tới lời Lôi Hách châm chọc, thành tích của Lôi Hách cũng từng được nghe biết, cơ mà xem chừng người ngợm thế này chẳng có vẻ gì giống tinh trong giới cảnh sát cả.

      “Nếu như Lôi cảnh quan hôm nay đặc biệt tới đây để cho Hắc mỗ tiếng cười coi rẻ, hình như tới nhầm chỗ rồi, trong thành phố có vài tiệm vịt nổi tiếng chắc là thích hợp hơn để Lôi cảnh quan ‘cười ngừng’, hôm nào đó tôi đây giới thiệu cho ngài vài quán.” Công phu độc mồm độc miệng của Hắc Diêm Tước cũng đâu phải là hư danh chơi.

      “Này, Hắc Diêm Tước, ngài đủ rồi đấy! Lại dám coi thường nhạo báng Lôi cảnh quan của chúng tôi là ngưu lang?”

      Lôi Hách mỉm cười lắc đầu cái, ý bảo thuộc hạ mình nên tức giận.

      thực tế, lần này trong lúc chuyện với Hắc Diêm Tước, ta có thể khẳng định, vụ án tai nạn liên quan tới điện ngày hôm nay phải là do Hắc Diêm Tước đứng sau, người phụ nữ kia cứ như là bảo bối, tuyệt đối nỡ để cho ta mạo hiểm, huống chi người đàn ông này kiêu ngạo như con khổng tước đực, giết người thể mang lại cho khoái cảm, ngược lại, chậm rãi dày vò mới là phong cách của .

      “Trở lại chuyện chính, tổng giám đốc Hắc, Thẩm tiểu thư xác định là nhân vật mấu chốt trong vụ án mạng này, nếu như cảnh sát thu thập được những chứng cứ để tróc nã hung thủ, nếu để hung thủ tiếp tục nhở nhơ ngoài vòng pháp luật, dám chắc rằng lần sau chúng có sử dụng phương thức tương tự để gây án lần nữa , làm phương hại tới dân chúng. Cho nên, xin tổng giám đốc Hắc hãy phối hợp với cảnh sát, hy vọng ngài hiểu được nghiêm trọng của chuyện này.”

      Lôi Hách thu hồi khuôn mặt tươi cười, nghiêm túc với Hắc Diêm Tước, nhìn ánh mắt Hắc Diêm Tước, tỏ vẻ chân thành hiếm thấy.

      Đời này, người khiến ta thấy thưởng thức có nhiều, Hắc Diêm Tước coi như là trong số đó, mặc dù tác phong tương đối là ác độc, nhưng quyết liệt và thủ đoạn cũng đủ làm người ta bội phục!

      Hắc Diêm Tước trầm mặc lúc lâu, cúi đầu moi từ trong túi ra hai điếu thuốc thượng hạng, đưa điếu cho Lôi Hách, sau đó thẳng tới chỗ hành lang dùng để hút thuốc, bật lửa châm thuốc, ngậm điếu thuốc trong miệng, hít hơi sâu, rồi chậm rãi phun ra, đầy vẻ giang hồ.

      “Bảo cấp dưới của ngài rời .” nhàn nhạt câu, nơi mi tâm thâm tỏa xẹt qua tia nặng nề.

      Lôi Hách quay đầu, ý bảo các thuộc hạ tạm thời tránh . Đợi bọn họ cả rồi, cả vùng khói thuốc, chỉ còn có hai người Hắc Diêm Tước và Lôi Hách, tựa lưng vào bức tường màu trắng, Hắc Diêm Tước hưởng thụ hương vị nicotin, nỗi căng thẳng trong lòng giờ phút này mới dịu .

      Lôi Hách cũng hút, dường như đợi Hắc Diêm Tước mở miệng kể lể.

      Hai bên trầm mặc lúc, cho tới khi điếu thuốc của Hắc Diêm Tước đến cuối, mới nhướn mày hỏi___

      “Mấy người khác có sao ?”

      Lôi Hách nhả ra hơi khói, lạnh nhạt : “Những người chạm vào dây băng đỏ ấy, tính cả những nhân viên lễ tân, tổng cộng có 12 người. Ba người cắt băng đầu tiên được xác nhận là chết, còn lại đều bị dây điện cháy nổ làm cho bị thương, mức độ thương thế đều khác nhau.”

      “Ba người chết sao?”

      Hắc Diêm Tước đột nhiên ngắt lời Lôi Hách, chợt nghe thấy tin có người chết, thấy buồn bã trong lòng, nhớ lại cảnh Tường Vi quỳ gối bên Triết Dã kêu khóc, khắc đó, ngực thắt tới mức hít thở thông.

      mặt lo lắng cho Tường Vi, mặt khác nhìn Triết Dã nằm bất động mặt đất, hề thấy vô cảm!

      “Ba người đều là trứ danh nhân sĩ mới nổi.”

      Lôi Hách quan sát nhất cử nhất động của Hắc Diêm Tước kỹ lưỡng, người đàn ông này tỉnh táo cách
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :