1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc độc ác tuyệt tình - Thích Thích (451/483c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 427: Hạnh phúc (4)

      Người phụ nữ này là….

      còn mong chờ ít nhất cảm động khóc rống nước mắt chảy ngừng cơ! Nhưng hãy xem người phụ nữ này quan tâm những chuyện gì? Thản nhiên ôm lấy viên thủy tinh kia coi như của quý.

      “Ừhm… nhẫn, cũng tệ mấy.” Tường Vi hiển nhiên đỏ bừng mặt, đôi mắt ngập nước lên nhiều tia sáng, sóng nước lưu chuyển, dường như ngừng thở….

      tệ lắm??? Tự mình đeo lên , hợp lại đổi.” lạnh lùng lên tiếng hừ với Tường Vi, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, vầng trán xuất vẻ bất mãn vì mấy tai nạn xảy ra đêm nay.

      Tự mình đeo? Tường Vi khỏi trừng to mắt, bất động nhìn chằm chằm chiếc nhẫn thanh mảnh đính kim cương kia, mím môi, cười nhạt, “Ây, cảm ơn… Tôi nghĩ trước hết cứ thu lại tốt hơn.”

      Khi ngón tay xanh xao khép từng mảnh từng mảnh thủy tinh đen mở tung ra về như cũ…

      “Dừng tay!”

      lập tức ngăn lại động tác của Tường Vi, thô lỗ lấy cái nhẫn trong đám thủy tinh ra, tóm lấy ngón tay áp út bên tay phải của , tiện đà đeo vào, nhìn chiếc nhẫn đó ôm lấy ngón tay xinh trắng trẻo, viên kim cương này được gọi là ‘tình Nam Phi’, mặc dù xa hoa, nhưng chứa thứ ánh sáng lả lướt, làm nổi bật ngón tay , dường như nó được trời sinh ra vì ngón tay này.

      Hắc Diêm Tước nhăn mày từ từ dãn ra, lần nữa nắm lấy ngón tay xinh đẹp mảnh khảnh của , như là nắm chặt tay là nắm được đôi cánh hạnh phúc! Sau đó, khẽ mỉm cười hài lòng, ừhm, ánh mắt của đâu có tệ,
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 428: Ny Thường – ánh mặt trời trở lại

      Nụ cười của Tường Vi đông cứng luôn, này… Tưởng Diệp dạy Tiểu Trạch cái gì vậy? Xem ra Tước khăng khăng cho Tưởng Diệp qua lại với Tiểu Trạch là sáng suốt, lần này giúp được Tưởng Diệp rồi.

      “Bảo bối, nếu biết con là do ba sinh ra, tại sao vẫn chịu gọi ba vậy?”

      Dắt Tiểu Trạch, chậm rãi bước con đường đông đúc, cố ý bảo chú Hải hôm nay cần tới đón mẹ con , kể từ khi Tước chăm sóc mẹ con các , luôn luôn cực kỳ cẩn thận, đâu cũng phải có người khác kè kè bên cạnh, gần như làm cho và con mất cả khí hít thở.

      “Ừhm… mẹ, mẹ chấp nhận chú bại hoại rồi sao? chảy nước mắt thêm nữa chứ?”

      Cậu nhóc ngẩng đầu lên, đáng thương chu cái miệng nhắn, ngẩng mặt nhìn Tường Vi, mỗi lần nhắc tới chuyện này, nó đều chuyển sang vẻ mặt u buồn.

      Trong lòng Tường Vi căng thẳng, đây là xương sườn mềm của , là vết thương phải tốn thời gian rất dài mới hồi phục được.

      Gần đây, bất kể là đối với hay Tiểu Trạch, Tước vẫn luôn cố gắng làm tròn vai trò của người cha và người chồng, cũng phải là cảm động, nhưng mà, chỉ chốc vui, cũng rất dễ dàng làm cho lòng kinh hoảng, những ám ảnh thô bạo và tàn khốc xưa cũ lại ngang nhiên trở về trong trí óc.

      “Vậy, mẹ hỏi con, Tiểu Trạch chấp nhận ba con ?”

      hạ mắt, nhàng hỏi. Trong lòng có cái gai, có lẽ bị đâm vào trong quá lâu, nên sao nhổ ra được!

      Mỗi lần có chuyện dù là bé xíu, cũng có thể làm cho đột nhiên cảm thấy đau đớn, muốn trốn tránh, muốn né ra… Nếu như Hắc Diêm Tước lộ ra chút vẻ mặt vui nào, liền làm cho cảm giác muốn bỏ của Tường Vi tăng vọt! Nhưng mà, dịu dàng, thành ý của , quan tâm của đúng là lúc nào cũng có thể thấy .

      Nhất là, biết thích cái màu sắc u tối của lâu đài nhà họ Hắc, nên cho tu sửa tòa lâu đài thành màu hồng, giống như tòa lâu đài trong mơ, điều này làm cho kinh ngạc hồi. Nghĩ vậy, nỗi sợ hãi dần vợi , ý nghĩ muốn rời khỏi lại lưỡng lự.

      “Mẹ chấp nhận, Tiểu Trạch cũng chấp nhận.”

      Cậu bé chân thành nhìn Tường Vi, người trong lòng nó luôn luôn thương là mẹ, nó muốn mẹ nó lại rơi nước mắt, khi đó lòng nó vừa hận vừa đau.

      “Đứa ngốc!”

      Dắt tay Tiểu Trạch, cả quãng đường Tường Vi hồi tưởng lại cuộc sống thời gian này, cứ làm việc, cứ việc dưỡng thai, Tiểu Trạch cứ việc học, hưởng thụ tuổi thơ đứa trẻ nên có. Cuộc sống bình thản như vậy, có sóng gió gì nữa, nhưng lại lặng lẽ làm hao tổn hơi sức của ___ hơi sức để cố gắng thoát khỏi cái võng tình bày ra.

      Mỗi câu , từng ánh
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 429: Nỗi khiếp sợ đột nhiên tới

      “Đúng vậy!” Triết cũng hiền hòa cười tiếng, đưa mắt nhìn Tiểu Trạch bên cạnh Tường Vi, trong mắt là nỗi kinh ngạc lóe lên rất nhanh, “Đứa bé của ấy, sao?”

      Tiểu Trạch thừa hưởng dung mạo của Tước, bất kỳ ai nhìn thấy cũng nghi ngờ, nhưng khi Triết tận mắt trông thấy, trong lòng vẫn có nỗi bi thương như năm xưa, phải ta sớm buông bỏ được Tường Vi rồi sao? Nhìn thấy và Hắc Diêm Tước có con, loại hương vị này có hơi khó chịu, nhưng ta thể ra.

      Tường Vi cười nhạt, nhàng đáp tiếng, “Vâng, vậy còn ?”

      muốn hỏi là ta có vợ hay chưa, dù sao hiểu rằng mấy năm qua của ta cũng tốt lắm, vẫn luôn luôn thấy áy náy với ta.

      “…Cũng tệ lắm, nay phía bên này cũng vừa mới khởi đầu thôi, Tường Vi, nếu như tiện cho em, cuối tuần này cửa hàng mới của ‘Ny Thường’ khai trương, có thể mời em tới cắt băng hay ? Em biết đấy, rất nhiều người là bởi vì em mới tới, mới biết tới ‘Ny Thường’….” ta có hơi xấu hổ, dù sao năm năm trước, nếu phải là bởi Hắc Diêm Tước, ‘Ny Thường’ thất bại thảm hại như vậy.

      Tường Vi cũng hiểu, khí chợt có chút cứng nhắc___

      “Triết ơi!” Mỹ Nhi cất giọng vừa đúng lúc, vẻ mặt kiêu ngạo bước tới bên cạnh Triết, thân mật khoác tay ta, liếc nhìn hai mẹ con cái, vui bĩu môi, “ sửa sang lại gần xong rồi, chỉ còn chờ mỗi trở lại nữa thôi.”

      Ngay lập tức bàn tay Triết vỗ vỗ cái tay đeo găng của ta, “Ừ, Tường Vi này, chuyện vừa mới , em hãy suy nghĩ thêm nhé, có việc phải trước , hôm nào đó mời em uống trà.”

      “Vâng, đừng khách khí, cứ .” Khóe môi Tường Vi vẫn duy trì nụ cười nhàng như trước, chỉ là Mỹ Nhi và Triết thân mật với nhau làm cho hơi bị ngạc nhiên, cứ cho là Mỹ Nhi luôn lòng trung trinh hai lòng với Tước
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 430: Kinh hãi

      Cái lạnh từ lòng bàn chân ngừng lan lên , trong bụng dường như có cơn đau mơ hồ, thà rằng mình nhìn nhầm, dù sao Tước chưa bao giờ ngồi chiếc xe như vậy, nghĩ rằng chỉ ngồi Bugatti Veyron, nhưng khuôn mặt nghiêng đó, gò má đó… tìm được người nào trông tương tự tới như vậy!

      “Mẹ, khỏe tìm bác Ân khám cho mẹ , có được ?” Tiểu Trạch lo lắng ngước nhìn Tường Vi.

      “Tôi tưởng là ai cơ, trở lại cũng chẳng thèm chào hỏi ai lấy câu. Chỉ là, dù sao cũng nhanh chóng trở thành bà chủ nhà họ Hắc rồi, dĩ nhiên là chẳng thèm để ai vào trong mắt!”

      Nhạc Niệm Tư ưỡn cái bụng nhô cao, bụng lớn, khuôn mặt gầy , khi trông thấy Tường Vi là tỏ vẻ ương ngạnh, ta định trở về phòng, lại nhìn thấy hai mẹ con Tường Vi.

      Tường Vi lập tức đáp lại Nhạc Niệm Tư, chỉ cúi đầu, cúi người xuống, vuốt vuốt mái tóc mềm mại của Tiểu Trạch, dùng hết khí lực nặn ra nụ cười hiền lành mà tái nhợt, “Mẹ sao cả! Tiểu Trạch ngoan, nghe lời mẹ trở về phòng con, có được ?”

      “Nhưng mẹ, phải mẹ thoải mái…” Cậu bé rối rắm cau mày, quay đầu trừng mắt lườm Nhạc Niệm Tư, mặc dù nó biết người đàn bà này là ai, nhưng theo trực giác, nó thấy ghét!

      “Suỵt! Ngoan, Tiểu Trạch nghe lời mẹ mà, đúng ?” Trong mắt kiên trì, chuyện của người lớn, vốn muốn trẻ con tham dự vào, bất kể là gì, chỉ muốn bảo vệ con mình tốt!

      “Vâng…” Cậu bé gật đầu cái, Tường Vi kiên trì, nó cũng chỉ đành làm theo, “Mẹ, mẹ thấy thoải mái kêu to lên nhé!”

      Lưu luyến rời di chuyển thân thể bé, lúc ngang qua Nhạc Niệm Tư, hung hăng lườm ta cái, vẻ mặt tàn nhẫn ngoan chẳng thua gì Hắc Diêm Tước, Nhạc Niệm Tư bị lườm thấy vô vị, nhưng ngại vì Tiểu Trạch là con trai Tước, ta mới nhịn gì.

      “Tôi biết rất về , Thẩm Tường Vi! Con của cậu!” Nhạc Niệm Tư chu mỏ, nhìn dưới Tường Vi đánh giá lần, trong mắt là khinh thường cực độ.

      Đợi sau khi bóng dáng Tiểu Trạch dần khuất, lúc này Tường Vi mới chuyển mắt nhìn Nhạc Niệm Tư cái, nhàng gật đầu lên tiếng chào, “Chào . Chuyện của tôi cũng có nghe biết, còn , mấy năm nay ở nhà họ Thẩm, ở đâu vậy?”

      Tường Vi thầm kinh ngạc, Nhạc Niệm Tư nhắc tới cậu mình, tức là ba Tường Vi, cứ nghĩ Niệm Tư chỉ biết chuyện của Diệu Tư thôi, ngờ rằng Niệm Tư lại tới nhà họ Thẩm, vậy … Niệm Tư có thể biết tới tồn tại của mình.

      Khóe miệng Nhạc Niệm Tư nhếch lên, “Đừng có giả bộ từ bi, cũng là người nhà họ Thẩm, nhưng tôi tốt số như , từ được nhà họ Hắc nuôi dưỡng, ăn ngon ở sướng, còn nhân cơ hội liên lụy Tước, sinh ra đứa nghiệt chủng!”

      “Nhạc Niệm Tư! Tường Vi vui cau mày, giọng nghiêm túc hẳn lên, “Bị nhà họ Hắc nuôi dưỡng là cơn ác mộng, còn nữa, xin đừng có mà vũ nhục con tôi! Nếu như phân biệt tốt xấu, còn chỉ trích lung tung, nếu có lần sau, tôi khách khí với !”

      “Ai yo! Chó cậy gần nhà, biết tự cao tự đại rồi hả?” Nhạc Niệm Tư khinh thường bĩu môi, khinh bỉ và ghét bỏ hoàn toàn biểu lộ mặt, đôi mắt lấp lành nhìn Tường Vi chằm chằm, hung tợn , “Thẩm Tường Vi, tôi cho biết, cuối cùng Tước chắc chắn là của tôi đấy!”

      Trong mắt Tường Vi giấy lên kinh ngạc, sắc mặt tái , đôi môi chút sắc máu thào, “Niệm Tư, có có biết là cái gì vậy? ấy là chú !”

      trầm hạ khóe miệng xuống, Nhạc Niệm Tư thờ ơ nhún vai, “Vậy sao nào? Tước cũng biết, đây là nhà họ Hắc nợ tôi, hại tôi ở ngoài chịu khổ nhiều như vậy, tôi chỉ đòi những thứ tôi nên được! Thẩm Tường Vi, phải cũng là người nhà họ Thẩm sao, tôi khuyên nên làm vướng chân vướng tay, nếu , đừng trách kẻ làm em họ là tôi đây tình cảm thể diện.”

      xong ta hung hăng trừng mắt nhìn Tường Vi cái, ưỡn cái bụng , hoàn toàn để ý việc mình là phụ nữ có thai, nhanh chóng trở về phòng.

      Tường Vi đứng tại chỗ, đôi chân như bị đóng đinh mặt đất, sao nhấc lên được.

      Nửa tháng sóng êm biển lặng, tưởng rằng tất cả đều qua, tất cả khổ sở khó khăn và chua xót là quá khứ, ra là ảo tưởng sao? Bụng mơ hồ đau đớn, khiến vầng trán mịn màng của toát ra giọt mồ hôi lớn, cắn răng chịu đựng, đợi Tước trở lại, thiếu lời giải thích, hy vọng chỉ là hiểu lầm…

      Đợi tới đêm khuya, Tường Vi mình ở giường lăn qua lộn lại, mình sao ngủ được, trong đầu ngừng tái diễn cảnh tượng hôm nay nhìn thấy. Khuôn mặt nghiêng trong xe đó, nhớ nhớ lại, nghĩ ra được là còn có ai có gương mặt giống Tước tới vậy!

      lăn lộn người phụ nữ kia, có vẻ rất vui sướng!

      Kể từ khi mang thai tới nay, Tước ôm ngủ mỗi đêm, chưa từng làm ra chuyện vượt rào… nhịn vất vả lắm nhỉ? Những năm gần đây, phụ nữ cùng chưa từng dừng lại, đây chính là thói quen của ? Cưới , bên ngoài ngừng có người tình, đây là thành ý của sao?

      ‘Két___’

      chuỗi còi hú dồn dập phá vỡ màn đêm yên tĩnh, dưới nhà họ Hắc lập tức sáng rỡ, Tường Vi kinh hãi trong lòng, nhanh chóng bò dậy từ giường, khoác áo vào. Ngoài cửa, người giúp việc vọng vào, “Tường Vi tiểu thư, chuông báo động vang rồi, sợ là xảy ra chuyện lớn!”

      vừa vừa hỏi người giúp việc, mới biết trừ cái đêm vào ba năm trước tiên sinh xảy ra tai nạn giao thông chuông báo động có vang lên lần, ba năm qua luôn luôn im ắng làm cho người ta quên rằng chúng vẫn tồn tại.

      Vậy là lần này____

      gần như đứng vững nữa, tai nạn giao thông ba năm trước đây làm cho ngồi xe lăn ba năm, lần này, mơ hồ bất an, lo sợ lâm vào tình trạng tương tự lần nữa! Mặc dù cảnh tượng lúc chiều làm lòng đau thấu, nhưng đại ngay trước mắt, mạng người quan trọng hơn bất kỳ thứ gì!

      Vừa mới xuống lầu, phòng khách đứng đầy người giúp việc, khí cực kỳ yên tĩnh, chú Hải quay đầu lại, vừa khéo nhìn thấy Tường Vi xuống lầu, vội vàng tiến tới, “Tường Vi tiểu thư, tiên sinh trúng đạn!”

      Ngực đột nhiên cứng lại, toàn thân trong nháy mắt đông cứng!

      Vọt vào trong đám người, mới nhìn thấy Tước nằm ghế salon, toàn thân đầy máu, sắc mặt tái nhợt, bên trán toát ra những giọt mồ hôi lớn như
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 431: Học được tin tưởng (1)

      Tường Vi kinh ngạc, nhìn chiếc điện thoại của mình trong tay Nhạc Niệm Tư, “Điện thoại di động của tôi, sao lại trong tay ?”

      “Hừ, bản thân làm việc trái với lương tâm, sợ người ta nắm được đuôi mình.” Nhạc Niệm Tư nhếch khóe miệng, ánh mắt hiểm trợn nhìn Tường Vi cái, “Nhân tiện có chú Hải ở đây, chú Hải, chú tới đây mà xem! Đây chính là chứng cớ quan trọng, là chuyện lớn liên quan tới việc sống chết của Tước!”

      Chú Hải đứng im tại chỗ, nghi ngờ nhìn Tường Vi cái, do có liên quan tới tiên sinh, ông dám chậm trễ, thể làm gì khác hơn là tới bên cạnh Nhạc Niệm Tư, nhận lấy chiếc di động ta đưa ra, cúi đầu nhìn qua cái, sau đó lần nữa ngẩng đầu lên. Trong mắt thấy ánh mắt Tường Vi khiếp sợ.

      “… Chú Hải, xảy ra chuyện gì?” Tường Vi nghi ngờ chau chau mày, hiểu hồ lô của Nhạc Niệm Tư bán thuốc gì!

      “Chuyện gì? tiếp tục giả bộ ngốc nghếch, nhưng hung thủ sau màn mua chuộc sát thủ sám sát Hắc Diêm Tước chính là !” Nhạc Niệm Tư cất giọng ngoan lệ , “Người đàn bà này là quá hiểm, tỏ ra vẻ nhu nhược mềm yếu, nhưng luôn vụng trộm trả đũa Tước, chú Hải, cái điện thoại di động này, số điện thoại này, đừng với tôi phải là của người phụ nữ này nhé, may là khi tôi ngang qua nhặt được mặt đất, nếu dám tin nhà họ Hắc lại nuôi dưỡng con mèo ác như vậy!”

      Tường Vi giật mình nửa giây, sau đó khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng, liếc mắt nhìn Nhạc Niệm Tư cái, “Ngây thơ!”

      Sau đó, xoay người vào phòng.

      “Này, Thẩm Tường Vi, đừng có giả bộ ngu ngốc! đứng lại đó cho tôi! Chú Hải, chú xem ta đây là thái độ gì, mau bắt lấy ta a!” Nhạc Niệm Tư ngờ Tường Vi lại phản ứng tỉnh táo tới như vậy, vội vàng cuống cuồng quát lên.

      Chú Hải suy nghĩ cẩn
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :