1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc độc ác tuyệt tình - Thích Thích (451/483c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 317: Vương hậu Mary (1)

      Tường Vi nằm mơ cũng ngờ, nơi Mai Linh bảo đến lại là chiếc du thuyền đèn đuốc sáng trưng hào hoa mỹ lệ.

      Dưới sắc chiều tà lành lạnh, mặt biển mênh mông trắng bạc phản xạ ra thứ ánh sáng nhàn nhạt như tấm gương. Chiếc thuyền trắng to lớn, phát ra ánh sáng cực kỳ lấp lánh, thủy tinh ngũ sắc phát sáng, trong màn đêm phô ra cảnh tượng xa hoa lãng phí, làm cho vùng biển này trở nên mê ly kỳ diệu trong nháy mắt.

      Đây là trong những du thuyền được mệnh danh là xa hoa nhất thế giới, ‘Vương hậu Mary số hai’, khởi hành từ Scotland, từ bán cầu Tây sang bán cầu Đông, dừng chân bên hải cảng xinh đẹp này, giúp các phú hào quý tộc hưởng lạc.

      Đến lúc gió biển lạnh thấu xương thổi phất qua gương mặt Tường Vi, ngồi xuống co rúm lại, túm chặt áo, nhìn thấy Mai Linh đứng ở lối vào du thuyền vẫy tay với .

      Cảnh này làm nhớ tới ‘Titanic’ của nhiều năm trước, câu chuyện tình buồn và đẹp, hình như cũng ở trong buổi đêm như thế này.

      “Tường Vi, mau lên đây! Ở đây này!” Mai Linh vừa vẫy tay, vừa gọi Tường Vi.

      Tường Vi gật đầu, hít sâu hơi, tới chỗ Mai Linh, tối nay… tâm thần hơi thấp thỏm.

      Khi Tường Vi theo Mai Linh vào trong du thuyền, bị khung cảnh nam nam nữ nữ cuồng hoan sàn tàu dọa sợ. cứ nghĩ đây buổi trình diễn thời trang chuyên nghiệp chứ.

      “Mai Linh, có chắc đây là chỗ trình diễn thời trang sao?” Tay lạnh cóng của Tường Vi túm chặt áo.

      “Dĩ nhiên rồi, trình diễn ở trong kia cơ, đừng lo, bên trong lạnh đâu.” Trong mắt Mai Linh lóe lên, do vết sẹo, ta vừa lên thuyền trùm cái khăn lụa lên mặt, “Người tới đây hôm nay đều là những ông chủ lớn, trình diễn thời trang tổ chức tầng ba, giờ tôi đưa thay quần áo.”

      Tường Vi gật đầu, ngang qua bên những đàn ông và phụ nữ vui vẻ kia, hơi lo lắng, nhưng thể , thể làm gì khác là lặng lẽ theo sau lưng Mai Linh lên tầng ba.

      Đây lại là thế giới đầy màu sắc khác nữa.

      “Tường Vi, nhìn sân khấu trình diễn nhé, lát nữa là người thứ chín ra trình diễn, tôi đưa vào trong thay quần áo trước.” Lên tới tầng ba, Mai Linh dẫn Tường Vi tới phòng thay đồ.

      Trong phòng thay đồ có mở máy sưởi nên rất ấm áp, hương thơm bốn phía. Tường Vi khó tin mà mở to hai mắt, nhìn những người con xinh đẹp tới lui bên trong, trong lòng có hơi ngần ngại, “Mai Linh, chuyện này…”

      “Quen rồi thấy cũng bình thường, người mẫu thay đồ đều thế mà.” Mai Linh tập mãi thành quen với cảnh đám phụ nữ xích lõa tới lui.

      Nhưng Tường Vi , mặc dù những người mẫu này vóc người nổi bật, nhưng lại ngần ngại tới lui trước mặt người lạ, làm cho Tường Vi cực kỳ lúng túng, “Nhưng mà, phải là trình diễn trang phục mùa đông sao?”

      “Dĩ nhiên, phụ trách phần trình diễn trang phục mùa đông, mấy ấy trình diễn nội y.” xong, Mai Linh đẩy mạnh Tường Vi vào trong phòng thay đồ kín, cầm bộ lễ phục phong cách châu Âu cao quý màu vàng kim đưa cho Tường Vi, “Đây là trang phục của , thay nhanh chút nhé, chẳng mấy chốc là bắt đầu rồi.”

      “Ừ.”

      Màn trình diễn thời trang hoa lệ, du thuyền ‘Vương hậu Mary’ bắt đầu!

      Tường Vi thay vào bộ lễ phục xuất chúng màu vàng kim, đứng phía sau đợi lên sân khấu lâu rồi.

      Bộ đồ này, có kết hợp phong cách phu nhân quý tộc cổ đại Trung Quốc, những đường cong đẹp đẽ vừa khéo bao lấy cơ thể , lộ ra những đường cong uyển chuyển, cái cổ trắng nõn, nổi bật nền vải vàng kim, toát lên vẻ đoan trang cao quý mà lại xinh đẹp, trời sinh là cái giá áo, làm cho mỗi bộ trang phục được trình diễn trở nên đặc biệt thu hút.

      Mai Linh ngồi trong góc nhìn bộ dạng xuất chúng của Tường Vi, trong mắt thoáng qua tia đố kỵ, sau đó ta bưng ly sữa tươi ấm, tới phía sau đài với Tường Vi: “Tường Vi, tới người thứ sáu rồi! Nào, đừng khẩn trương, tôi lấy cho ly sữa, uống chút , cho bớt căng thẳng!”

      “Giờ tôi uống vào.” Tường Vi lắc đầu, nhìn cảnh tượng náo nhiệt bên ngoài, dưới đài có ít nhất mấy trăm kẻ có tiền có quyền xem, bắt đầu khẩn trương, nhiều năm rồi nhưng vẫn quen triển lộ tài hoa của mình trước đám đông.

      “Ha ha, khẩn trương lại càng cần phải uống…, sữa tươi này giúp an thần đầy.” Mai Linh đưa ly sữa tới bên miệng Tường Vi, nở nụ cười.

      Tường Vi thể làm gì khác là thuận theo, gật đầu cái, dưới con mắt nhìn chăm chăm của Mai Linh uống sạch ly sữa tươi.

      “Số chín, Vương hậu Mary ra sân!”

      Người tổ chức lên tiếng thúc giục.

      Tường Vi có hơi mê mang, Mai Linh vội vàng kéo Tường Vi sang, giọng , “Đến lượt rồi, diễn ‘Vương hậu Mary’ đấy, mau ra !”

      Dứt lời, Mai Linh gần như là đẩy Tường Vi lên sàn diễn.

      Bốp bốp….

      Bỗng dưng Tường Vi nghe thấy chặp vỗ tay từ bên dưới, bước chân hơi run, hít sâu hơi, nền nhạc du dương, bước từng bước về phía giữa sân khấu.

      biết rằng mình là ánh sao lộng lẫy nhất đêm nay.

      Lễ phục cung đình châu Âu màu vàng kim người, dưới ánh sáng đèn thủy tinh tản ra ngàn vạn tia sáng, bả vai là tấm áo choàng lông màu trắng, kết hợp cảm hứng mùa đông, làm như vương hậu ra từ trong vương cung, xa hoa cao quý!

      Tường Vi như được đặt trong thế giới đầy ánh sáng màu vàng lung linh, dần dần cảm thấy đầu óc mụ mị , cơ thể hơi nóng lên, loáng thoáng nghe được tiếng vỗ tay dưới đài, dường như có ai hô to, ‘Vương hậu Mary’, ‘Vương hậu Mary’…

      Mai Linh cho Tường Vi biết là, buổi trình diễn ‘Vương hậu Mary’ tối nay là trình diễn quần áo và trang sức, mà mặc người bộ ‘Vương hậu Mary’ ….

      Chợt, rầm tiếng!

      Tường Vi bất tỉnh nhân đổ gục sân khấu!

      Nhất thời, toàn trường ngạc nhiên …
      Last edited: 4/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 318: Vương hậu Mary (2)

      Giống như bé lọ lem, cho dù bị mẹ kế và các chị ngược đãi, vẫn thiện lương hồn nhiên như thiên thần, người như thế có tồn tại đời này sao? Dĩ nhiên, Tường Vi chính là trường hợp hy hữu, nhưng hình như được may mắn như bé lọ lem, bởi gặp được hoàng tử như bé lọ lem, mà gặp phải ác ma…

      Ở nơi này gió biển thốc lên từng cơn lạnh lẽo trong đêm, du thuyền ‘Vương hậu Mary số hai’ là khung cảnh hoạt sắc sinh hương, ngập trong vàng son!

      Trong hành lang tầng sáu của du thuyền, những căn phòng giống như trong khách sạn, trùm đầu cõng bóng người màu vàng, lại vội vã trong hành lang.

      “Ôi! Chị Rhonna, chị lại tóm lại là phòng nào?”

      “Số 606! Mai Linh, khách hàng này rất quan trọng, cần biết dùng cách nào, nhất định phải phục vụ ngài ấy cho tốt!”

      “Em hiểu, chị đồng ý cho em gấp đôi số tiền, đừng nuốt lời nhé!” Mai Linh nắm chặt di động trong tay, cõng Tường Vi hôn mê, vẻ mặt đắc ý vì thực được ý đồ.

      “Biết rồi, nhiều thế! Em cứ phục vụ khách hàng cho tốt !” Ronna nhanh chóng cúp máy.

      Mai Linh lúc này mới hài lòng cúp máy, quay đầu lại nhìn Tường Vi bất tỉnh sau lưng, khóe miệng nhếch lên nụ cười lãnh: “Tôi rồi, tôi tha cho ! Tối nay chỉ là bắt đầu thôi!”

      Tường Vi nằm lưng Mai Linh, mặt ửng hồng khác thường, “Ưhm…” rũ đầu rên rỉ, trong đầu óc toàn là sương mù mênh mang, cảm nhận mình ở trong thế giới tăm tối, ngừng đung đưa, lờ mờ nghe thấy chút thanh rồi lại cảm giác thanh kia ở ngay bên cạnh.

      Mai Linh nghe thấy Tường Vi rên rỉ, hơi dừng lại, cứ tưởng tỉnh, qua lúc thấy Tường Vi có động tĩnh, liền tiếp tục tới phòng 606 được chỉ định.

      Cửa khóa, hiển nhiên là Rhonna sắp xếp tốt.

      Mai Linh mang Tường Vi vào trong phòng, lưu loát đóng cửa lại, mở đèn, tới bên giường lớn, nghiêng người cái, hất Tường Vi lên giường, động tác cực kỳ thô lỗ.

      “Ừ…” Tường Vi bị va chạm mạnh, ý thức hơi tỉnh táo lại.

      Mai Linh kéo tay chân Tường Vi, lôi dây thừng chuần bị từ trước từ trong túi áo ra, nhân lúc Tường Vi còn chưa tỉnh táo hẳn lại, nhanh chóng trói tứ chi Tường Vi vào bốn góc giường.

      Động tác của ta vô cùng mạnh, lôi kéo vết thương chưa khỏi hẳn của Tường Vi, cơ thể đau đớn ép buộc Tường Vi phải mở mắt ___

      Đét!

      Khuôn mặt chịu cái tát, làm cho hốc mắt mơ hồ chảy nước, còn chưa nhìn người quất mình, nghe thấy giọng Mai Linh tức giận ngay bên tai___

      “Đồ điếm. Dám tìm bà xấu xí kia tới quất tao? Tao nhịn mày đủ lâu rồi!” Nét mặt Mai Linh đột nhiên trở nên rất đáng sợ.

      Tường Vi tỉnh lại, trợn to đôi mắt, khuôn mặt dính ít vết máu của Mai Linh vặn vẹo dữ tợn, hơi khàn giọng sợ hãi quát lên, “Mai Linh?! ở đây làm gì?”

      dùng dằng tứ chi, thấy cả người vô lực! vẫn nhớ mình ở buổi trình diễn, bước đột nhiên hôn mê, tỉnh lại thấy mình ở đây, nhớ là Mai Linh cho uống sữa tươi…

      hãm hại tôi!” Tường Vi nắm chặt quả đấm, trợn to mắt!

      “Sao? Giờ mới biết? Hừ, đúng là con đàn bà dại dột lại ngu xuẩn!” Mai Linh cao ngạo nhếch khóe miệng, moi thuốc lá trong túi ra, châm lửa, ngồi bên giường nhìn bộ dáng bị trói gô và giãy dụa của Tường Vi, ta chợt cười lớn!

      ra tối nay…. Tất cả là mưu của ! Uổng cho tôi còn nể tình bác Hắc muốn bồi thường chút cho ! vốn chẳng cần!”

      Tường Vi nổi giận quát lên, lòng đau nhói, tại sao mọi người đều muốn lợi dụng mềm lòng của ? Hơi tý là dùng chỗ yếu để uy hiếp ?

      mình thế, Mai Linh cũng thế, Tước cũng vậy!

      cười lạnh lẽo bi thương, hít sâu cái, tỉnh táo lại rất nhanh, cách nghiêm túc với Mai Linh: “Mai Linh, tốt nhất là thả tôi ra, nếu tôi với tôi, quên khuôn mặt bị sưng húp lên bằng cách nào rồi đấy nhỉ! Còn nữa, ly sữa kia cho cái gì vào?”

      “Ha ha ha! Sao tao phải sợ mày? Tao phạm pháp à? Tao cóc cần biết bà giết người đền mạng của mày! Tao cho mày biết, ngay cả ngày hôm qua tao vì chứng minh trong sạch mà dập đầu tới hỏng cả trán, đều do mày ban tặng cả, mày xem, tao có thể nào hận mày tới nghiến răng nghiến lợi !”

      “Nếu hận tôi, cũng dễ hiểu! Đâu cần làm mấy việc sau lưng tôi như thế này! Chẳng lẽ, phá nhà kính sao?”

      Tường Vi căng thẳng, bộ dạng bây giờ của Mai Linh có vẻ cực kỳ nguy hiểm, trong đầu nhanh chóng nghĩ cách thoát thân, nhưng lại phát ra rằng, mình thể tập trung tinh thần được, ngược lại có luồng khí nóng bắt đầu lan tỏa nhanh chóng khắp cơ thể!

      Đét!

      Mai Linh lần nữa hung hăng quăng cái tát! Khuôn mặt Tường Vi sưng đỏ lên!

      đến chuyện này tao lại thấy hận! Chuyện nhà kính vốn phải do tao làm, sao mày cứ nghi cho tao! Hừ, tao mới thèm làm chuyện đó! Tóm lại, tối nay cục trưởng cục thị chính đại nhân tới, chậm rãi hưởng dụng mày… Ha ha ha, cục trưởng đại nhân chỉ cơ thể béo đầy mà còn vô cùng thích chơi S –M (Khổ dâm), nghe tuần trước có người mẫu bị đánh gãy chân…” Mai Linh cười toe toét, vuốt ve khuôn mặt trơn mềm trắng trẻo của Tường Vi, “Chậc, gương mặt tinh cỡ nào a, tao muốn biết đêm nay cục trưởng đại nhân tàn phá đóa tường vi này ra sao!”

      …” Tường Vi hít ngụm khí lạnh, ngón tay trắng bệch ra, “Mai Linh, tôi cảnh cáo biết hậu quả rồi đấy, đừng có điên!”

      Tường Vi bắt đầu vặn vẹo cơ thể, lại phát trong cơ thể mình có ngọn lửa càng lúc càng lớn, “Chết tiệt, rốt cục cho tôi uống cái gì?”
      Last edited: 4/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 319: Lời nguyền tình màu đen (1)

      “Ha ha ha! Thứ tao cho mày ăn tuyệt đối là đồ tốt! Tẹo nữa thôi mày biết!” Mai Linh lãnh xong, bèn dụi điếu thuốc cháy dở cầm lên cánh tay Tường Vi___

      “Á…”

      Lửa đốt đau nhức kích thích thần kinh Tường Vi trong nháy mắt, đau tới mức la lên, ánh mắt Tường Vi chợt lạnh lẽo: “Mai Linh! Đừng ép tôi hận !”

      “Hận tao? Cứ việc! Tao cho mày biết, tiện nhân, tao nhìn mày vừa mắt từ lâu rồi! Năm đó tao khổ cực vào ‘Thịnh Thế’ bị mày cắt đứt cả sống mũi mới phải phẫu thuật chỉnh hình, mày sao? Dùng nỗi bất hạnh của tao để đá Thước Tư Kỳ , thuận lợi ngồi lên vị trí người mẫu số ! Mày có biết ngày ngày tao nằm bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn mày ngày ngày được lên báo, trong lòng tao khó chịu và hận đến mức nào?”

      Đè nén bao nhiêu năm trong lòng, rốt cục Mai Linh nhịn được ra tất cả! tay ta túm lấy tóc Tường Vi, dùng sức lôi!

      “Á…” Tường Vi đau đớn.

      “Tao cho mày biết nhé, Thẩm Tường Vi, tối nay chỉ là bắt đầu thôi! Chỉ cần mày còn ở nhà họ Hắc ngày, tao buông tha cho mày!”

      Mai Linh xong, dùng sức hất tóc Tường Vi, sau đó cửa phòng ‘rầm’ tiếng, Mai Linh quay đầu thẳng chẳng thèm ngoảnh lại!

      Để lại Tường Vi trong căn phòng tối đen mà lo sợ!

      Cánh cửa đóng lại cũng đóng luôn hy vọng của Tường Vi! cố giãy dụa, dùng tất cả mọi cách để tránh thoát đám dây trói, cho dù vết thương có bị kéo đau, cho dù đám dây thừng này siết tới nỗi máu me loang lổ, cho dù cơ thể càng lúc càng nóng lợi hại! Nhưng dám ngừng dù chỉ giây, trốn, phải liều mạng cũng muốn trốn!

      ngàn vạn lần đoán được, Mai Linh đây là buổi trình diễn thời trang cũng chỉ dùng để ngụy trang cuộc giao dịch ngầm với người môi giới! Lúc trước từng nghe rất nhiều, người mẫu trình diễn, thông qua môi giới của người đại diện lén lút mại dâm là chuyện thường xảy ra, tưởng được lại trở thành thế thân cho Mai Linh!

      Chợt, trong lòng động, nhớ rằng Mỹ Nhi cũng từng làm người thế thân cho , giờ mới cảm nhận được cái cảm giác vô cùng phẫn hận này!

      Dần dần Tường Vi cảm thấy cơ thể càng lúc càng giống ngọn lửa, vô tri vô giác hừng hực ở bên trong, đầu đầy mồ hôi, làm cách nào cũng thoát nổi đám dây thừng cuốn chặt !

      Cái tâm trạng muốn đào thoát này cực kỳ cấp thiết tới nỗi như muốn đòi mạng!
      Chợt, cánh cửa kẽo kẹt tiếng ___

      Thần kinh Tường Vi căng lên, nhạy bén quát to tiếng: “Ai?” Ngừng giãy dụa, trong bóng tối cảm nhận luồng gió lạnh quét qua, cửa đóng lại rất nhanh!

      Động tác nhành linh hoạt tới mức dường như thấy dấu vết cửa bị mở ra!

      Trong nháy mắt căn phòng rất yên tĩnh! Yên tĩnh tới mức chỉ nghe thấy tiếng thở dốc yếu đuối của Tường Vi!

      “Ai đấy?” vội vàng kêu to, trái tim nhảy lên thình thịch vì lo lắng, càm thấy được trong phòng có người, cảm giác này chết tiệt làm hoảng hốt! rất sợ tên cục trưởng da dày thịt béo biển thái trong miệng Mai Linh! Rất sợ tối này mình trở thành con dê béo dưới thân tên đàn ông biến thái đó.

      Trong phòng vẫn hoàn toàn yên tĩnh! Trong bóng tối nhìn nổi năm đầu ngón tay có vẻ cổ quái!

      Tường Vi cảm thấy cơn gió lạnh lẽo trầm này càng lúc càng đến gần mình, dường như là ở ngay bên tai___

      Roẹt!

      tiếng lớn, thấy cơ thể mình chợt lạnh lẽo! Ngay lập tức, hít vào ngụm khí.

      “Á! Ông dừng tay! Cầu xin ông! Ông nhầm rồi, tôi phải người làm giao dịch với ông! Ông hãy thả tôi ra có được ?” Tường Vi xong bắt đầu nghẹn ngào, mấy ngày vừa qua trải qua ít đau khổ, có thể đừng làm vậy được ? rất sợ…. Người chờ đợi trong lòng thấy xuất , sau đó lại phải đối mặt kẻ bao giờ muốn gặp, mọi thứ ùn ùn kéo tới, số mệnh đối xử tàn nhẫn với như thế sao?

      Ngay sau đó, xoẹt xoẹt xoẹt mấy tiếng! Trong khí hình như có bóng đen, cảm thấy lễ phục người bị cắt thành nhiều mảnh….

      “Đừng! Dừng lại, dừng lại … hu hu….”

      Cơ thể nhanh chõng lõa lồ trong khí lạnh lẽo, cảm nhận mát mẻ, ngọn lửa thiêu đốt trong cơ thể nháy mắt được xoa dịu, làm nhịn được mà rên tiếng, vậy mà giây tiếp theo, rơi vào trong khủng hoảng cực độ!

      “Ngài cục trưởng, xin ông, tôi phải là người giao dịch với ông, hu hu…, họ nhầm lẫn…” Xin tha thứ lúc này chỉ vô dụng, thể trở thành kẻ thấy chết sờn, có cách nào nhắm mắt mặc kệ tên cục trưởng biến thái này, thể trơ mắt để mình bị đàn ông cưỡng hiếp lần thứ hai!

      Cơ thể cực kỳ khó chịu, chỗ bả vai bị đạn bắn dường như lại nứt ra do giãy dụa kịch liệt, càm giác nhoi nhói hành hạ , sau khi uống ly sữa của Mai Linh, cảm thấy lửa nóng khác thường trong người, như hừng hực thiêu đốt sạch , nhịn được mà giãy dụa. Cơ thể rất mong được giải tỏa ra.

      Nhưng khóc lóc cũng làm cho bóng đen kia dừng tay. Theo đó, bàn tay đặc hữu của đàn ông bắt đầu ác ý vuốt ve đường cong lõa lồ của ….

      “A… bỏ ra! Bỏ bàn tay bẩn thỉu ra…”

      Bàn tay kia như có ma lực, mỗi tấc da thịt bị nó lướt qua đều làm cảm thấy nhục nhã, rồi lại mâu thuẫn mà cảm thấy thoải mái! thấy xấu hổ cho mình! Giờ mới hiểu Mai Linh cho uống mị dược (Thuốc kích dục)!

      kéo sợi dây, né tránh bàn tay ác ý kia, “Cút ngay! Cút…a…”

      Nhưng cho dù né tránh kiểu gì, đều vô dụng, bàn tay to lớn kia như chơi đến phát nghiện, lướt qua bầu ngực cao vút tròn trịa, nhàng vuốt ve đầu ngực dựng thẳng của , làm khẽ run, sau đó lướt qua vòng eo thon, chậm rãi xoa vòng vòng bụng , sau đó thăm dò xuống vùng nhạy cảm của cô___

      “A!” Tường Vi thét tiếng! Theo phản xạ kẹp chặt hai chân nhưng vẫn chậm bước!
      Last edited: 4/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 320: Lời nguyền tình màu đen (2)

      Cơ thể đau khổ vì luồng nhiệt, tâm trạng lại đóng băng vì lạnh lẽo.

      Chợt Tường Vi cả kinh! Khi bàn tay này chạm vào người , cơ thể run rẩy, trái tim co rút nhanh chóng, thần kinh căng thẳng, bởi loại cảm giác này___

      Rất quen thuộc! Từng có người đàn ông tà ác cũng có bàn tay lạnh lẽo như vậy, thon dài, hữu lực, sạch nuôi móng tay, đầu ngón tay hơi thô ráp, giống như mang điện kích thích thần kinh !

      Giây phút này, bàn tay to lớn kia suồng sã chuyển động khắp phía dưới

      Tường Vi ngưng thở, cơ thể nhàng run rẩy vì những đụng chạm này, mũi chợt cay xè, khóe mắt chứa ánh nước___

      “Là phải ?”

      Nghẹn ngào ba chữ (trong tiếng Trung câu này có ba chữ), phát ra từ trong cổ họng khô khốc của , dàm khẳng định chủ nhân bàn tay này có phải là hay , tuy rất quen thuộc những xúc cảm này, nhưng trong bóng tối, trong tình trạng kinh hoảng, cơ thể bị lửa dục thiêu đốt, dám khẳng định có phải do ảo giác của mình hay !

      Cắn chặt môi, dám động đậy gì, trong bóng tối, mở to đôi mắt linh hoạt, muốn nhìn cho bóng đen kia xem có phải là ! Nhưng trừ nước mắt mơ hồ, chẳng thấy nổi thứ gì, bàn tay ghê tởm kia vẫn sờ soạng đùi , mỗi lần đụng vào vết thương do bị roi quất, đều thở khẽ, giống như hành hạ, lại có loại dịu dàng khó thấy được___

      “Rốt cục có phải ? Hu hu…” Trong lòng tích tụ cảm xúc của nhiều ngày, dường như nhịn nổi nữa mà hỏi ra, chợt nổi nóng quát lên, “Chỉ có mới có thể dùng tay bừa bãi hành hạ em trước! Chỉ có mới thích nấp trong bóng tối! Chỉ có mới có thể độc ác tới nỗi mặc kệ tất cả dùng cái chết lừa gạt cả thế giới! Chỉ có … người đàn ông xấu xa nhất thế giới…. Hắc, Diêm, Tước!”

      Khi Tường Vi rống lên cái tên này, bàn tay kia hơi ngừng chút ngay sau đó rời khỏi cơ thể !

      Sau đó, bóng đen này dừng lại chút, qua vài giây, Tường Vi cảm thấy bên giường lún xuống, hơi thở kia ngay lập tức xông vào trong mũi, lòng sợ hãi, nước mắt chợt lăn dài!

      “Là … đúng ….”

      Còn chưa dứt lời, nước mắt còn chưa kịp khô, cánh môi đỏ tươi của bị đôi môi bá đạo nuốt lấy!

      “Ưhm…”

      ! Là ! Là !

      Trong lòng gào thét vạn lần, rồi!

      Lửa nóng trong cơ thể Tường Vi phun trào trong nháy mắt, chuyện này là đáng sợ nhất! có biết, giây trước còn kinh hồn bạt vía, sợ người này phải … huhu… huhu…

      Nghĩ nghĩ lại Tường Vi nhịn được mà khóc thút thít.

      Đôi môi kia chợt tách ra, trong bóng tối giọng trầm thấp cất lên___

      “Thẩm Tường Vi, mới bao lâu chưa gặp, em vẫn mít ướt như thế!”

      Tiếng của vừa dứt, trong giọng đó có cợt nhả, giễu cợt, kể khổ cùng với bất đắc dĩ rất ràng làm cho Tường Vi hoàn toàn sụp đổ.

      Trong nháy mắt, quên cả phản ứng, chỉ biết khóc dữ hơn nữa!

      “Ừhm! Có cần hôn em để cho em nín ?”

      Tường Vi vung nắm đấm theo phản xạ, đánh quyền lên mặt , cũng giận dữ hét: “Tên đàn ông đáng chết! quả nhiên chết! Đồ bại hoại! có biết là em… em….” Rất nhớ … Chẳng biết tại sao, ba chữ này kẹt trong cổ họng , phát ra được!

      “Biết gì cơ?” Trong bóng tối, giọng có chút khinh miệt, “Biết chết, lại định phối hợp với người khác nổ tung thêm lần nữa hử?”

      “Gì…” Tường Vi hít ngụm khí lạnh, gì cơ? “ phải là chính giả chết sao? Còn nghi em bẫy ?”

      “Chết tiệt! Thẩm Tường Vi, đừng có mà giả bộ! muốn cho nổ người khác cơ, rảnh quá đâu mà tự nổ mình?” Giọng hơi tức giận, nhưng những thứ suy nghĩ khác trong đầu tạm thời bị phong bế lại, đáng chết, người phụ nữ phía dưới quả nhiên lại dụ dỗ !

      “Trời đất! Vậy là ai làm?” Nhớ tới đêm đó, chính mắt thấy chiếc xe kia nổ tung, gần như bị dọa cho hồn phi phách tán! Giờ nghĩ lại lòng vẫn thấy sợ!

      Lập tức trong bóng đêm còn trao đổi nào bằng từ ngữ nữa, bởi vì tiểu huynh đệ dưới thân là biểu tình rồi, cả người đều khao khát người đàn bà này.

      Cúi đầu, chuẩn xác tìm được điểm mẫn cảm của , theo thói quen liếm cắn đầu ngực , thẳng xuống….

      “Ừ…” Mị dược trong cơ thể bị khơi lên trong nháy mắt, có rất nhiều điều muốn hỏi , rất nhiều rất nhiều…. muốn hỏi, có từng nhớ ? Cho dù chỉ là lần. muốn hỏi, hai tháng nay ở đâu? Mà muốn hỏi nhất là ___

      “Ưhm… đêm đó, người ở bệnh viện …. Là đúng ?” nhớ lại giấc mộng chân đến mức thể chân hơn đó, trong lòng nổi sóng, “Chính là …”

      cố hỏi, mặc dù bị hôn tới mức thở hào hển, rất muốn biết đáp án: “Ưhm… đêm đó…. Buổi đấu giá… cũng biết …đúng ….”

      “Ầy, em có biết là đàn ông lúc làm chuyện rất thích phụ nữ chuyên tâm hay ?”

      bỗng dưng phun ra câu, nắm lấy mông , nhắm ngay u huyệt nặng nề đâm vào!

      “A….” Tường Vi hét lên tiếng, lửa nóng trong cơ thể trong nháy mắt dời núi lấp biển mà đến theo nhịp luận động của !

      Đêm này, trong căn phòng số 606 chỉ nghe thấy tiếng thở dốc trầm ngâm, do tác dụng của thuốc kích dục, Tường Vi thể khống chế bản thân mà buông thả, chẳng biết là cuốn lấy hay cuốn lấy , căn phòng lửa dục trùng điệp dứt…

      , trở lại!

      Bóng tối u làm cho người ta sợ hãi, chính là lời nguyền tình của , thể nghi ngờ, chính là thuốc độc tình của !
      Last edited: 4/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 321: Lời nguyền tình màu đen (3)

      Cả đêm làm tình, lửa nóng trong người làm gần như mệt lả! Lại vui mừng phát người đàn ông này, chân … hình như hoàn toàn trở lại bình thường rồi.

      Kịch chiến cả đêm, Tường Vi ngủ say, trong vô thức, quấn lấy người đàn ông cao lớn, giống như sợ lại biến mất, cái cảm giác mất rồi lại tìm về được, làm cho hiểu rằng, cho dù tìm trăm phương ngàn cách muốn thoát khỏi , nhưng lại kiên trì được trước ánh mắt, câu của

      sợ nhìn thấy chết… Ít nhất, trước khi rời cũng muốn thấy sống khỏe mạnh!

      lâu sau, Hắc Diêm Tước nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Tường Vi vang vọng trong căn phòng tĩnh lặng. như con mèo co rúc trong ngực , rất yên bình thoải mái.

      trợn tròn mắt, qua lúc, mới buông cơ thể ra, xuống giường, tới bên song cửa sổ, kéo tấm rèm, lặng lẽ ngưng mắt nhìn cảnh biển mênh mông vô tận bên ngoài, du thuyền phong cảnh là tuyệt vời, cho dù sắp bình minh, đường chân trời nơi xa xa hơi trắng, gian nhạt bớt màu đen của màn đêm, chậm rãi chuyển sang màu xám….

      đứng bên cửa sổ, thân thể cao lớn đứng rất thẳng, đẹp đẽ mà vạm vỡ, cơ thể mảnh vải ra, giống như bức tượng điêu khắc, tràn đầy nghệ thuật và vẻ đẹp.

      Nhặt chiếc áo khoác mặt đất lên, moi điếu xì - gà Cuba từ trong túi áo, châm lửa, chậm rãi hút.

      Hướng về phía cửa sổ thủy tinh trong suốt, khẽ thở ra vòng khói trắng, đúng lúc này di động rung lên___

      Từ đầu kia điện thoại có tiếng truyền sang: “Alo? Tiên sinh, tôi tóm được Mai Linh, ngài muốn xử lý ta như thế nào?”

      “Dùng để an ủi cho các huynh đệ Long Hổ Đường … Ừhm… Hay là cứ đưa cho cục trưởng thị chính ‘hưởng dụng’ phen , xong để cho các huynh đệ Long Hổ Đường mang về, nhớ, tôi muốn phức tạp, sau này đừng để con đàn bà này xuất nữa!”

      “Dạ, tiên sinh!” Đối phương hơi dừng chút, dường như vì phát ra giọng điệu cợt nhả của tiên sinh kinh khủng tới mức nào, “Thế tiên sinh, vẫn thông báo cho mấy ký giả kia sao?”

      Hắc Diêm Tước liếc mắt nhìn con mèo co rúc nệm, nhếch miệng nở nụ cười lạnh lẽo: “Tất cả vẫn làm theo kế hoạch.”

      “Vâng, tiên sinh!” Đối phương ngắt máy.

      Cả căn phòng yên tĩnh trở lại, yên tĩnh như cái chết, trống rỗng lại thê lương.

      tựa vào song cửa sổ, tiếp tục hút thuốc, nhìn mặt biển tĩnh lặng nơi phương xa, có điều sóng biển chẳng bao giờ ngưng, bên ngoài nhìn như tĩnh lặng, có lẽ nơi đáy biển bắt đầu gợn sóng, cũng thế, ai có thể giở trò đầu được!

      Kẻ thù chờ đợi biết bao năm qua cuối cùng cũng tự động tìm tới cửa, nhớ lại khuôn mặt điềm tĩnh của cha, nhớ lại nụ cười buồn khổ của trai, nắm đấm khỏi siết chặt!

      Lập mưu muốn nổ chết ?!

      A, cuộc chiến giờ mới bắt đầu!

      Trong đôi mắt sáng ngời thoáng qua tia phức tạp rối rắm, hít hơi thuốc sâu, chậm rãi nhả khói, qua lúc, dụi tắt điếu thuốc song cửa sổ.
      Last edited: 4/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :