1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc độc ác tuyệt tình - Thích Thích (451/483c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 302: Chỉ có Tường Vi ưu thương 2

      "Nhưng mà tiên sinh chắc trở về được......Bây giờ tòa nhà kính cũng có ai quản lý....." Người hầu thở dài .

      "Câm miệng! ấy nhất định trở lại! Từ nay về sau cho những lời này nữa!" Tường Vi dừng động tác trong tay, lạnh lùng phản bác: " ấy vẫn còn sống!"

      "Nhưng mà......." Người hầu còn chưa hết, ngay lập tức bị giọng lạnh lùng chen vào.... ...."

      "Hắc Tường Vi! À , phải gọi là Thẩm Tường Vi mới đúng! Sao còn mặt mũi sống ở đây?" Mai Linh khoác chiếc áo khoác ngoài dầy, vai còn dính vài bông tuyết, gương mặt trang điểm xinh đẹp, rất giống quý bà Châu Âu, chân mang giày cao gót, bước từng bước vào tòa nhà kính!

      "Mai Linh! đứng lại!" Tường Vi mạnh mẽ xông lên phía trước, ý định kéo Mai Linh ra: " giẫm lên hoa tường vi của tôi rồi!"

      Mấy ngày nay, những chậu hoa tường vi đó là do vất vả chuyển vào bên trong, vừa mới nẩy mầm, Mai Linh lại như thấy mà giẫm lên, chà đạp những chồi non vừa mới ra kia!

      "A! muốn làm gì?" Dưới tình thế cấp bách Mai Linh bị Tường Vi kéo sang bên, lảo đảo vài bước! ta tức giận quát: "Thẩm Tường Vi, cuối cùng muốn ở đây ra oai bao lâu? Đừng tưởng rằng có chú Hải làm chỗ dựa cho , có thể muốn làm gì làm! Tôi cho biết, thím của tôi mới là người của nhà họ Hắc, chỉ có bà ấy mới có thể quản hết tất cả mọi việc trong nhà họ Hắc, mà tôi là cháu của bà ấy, còn sao, cái gì cũng phải, lại còn là con hoang của nhà họ Thẩm, có tư cách gì ở lại trong này!"

      "... ........" Tương Vi nghe những gì Mai Linh , ngồi xổm xuống, cẩn thận xem xét những chồi non mà Mai Linh vừa giẫm đạp lên.

      “ Thẩm Tường Vi! Tôi chuyện với , có nghe !” Mai Linh thể chịu đựng được việc Tường Vi coi thường mình, lập tức giày cao gót muốn đạp lên người Tường Vi……

      “ Tiểu thư Tường Vi, cẩn thận!” Người hầu nhanh chóng kéo Tường Vi ra, cước của Mai Linh đạp vào khí, rơi chồi non của Tường Vi.

      “ Mai Linh!” Tường Vi đau lòng hét to!

      Mai Linh bị giọng trách cứ của Tường Vi làm sửng sốt nửa ngày, ta thể tưởng tượng được trừng mắt lại Tường Vi:” Thế nào? Đau lòng cho những thứ thối nát này sao?Tôi càng muốn giẫm lên, chà đạp lên người mới chịu!”

      xong, chân của Mai Linh kiêng nể gì đạp lên những chồi non gần đó.

      “ Ở đây người nên mới đúng, phải tôi!” Tường Vi cầm lấy cái cuốc, giả vờ muốn vung mạnh lên chân Mai Linh, Mai Linh sợ tới mức nhanh chóng rút chân lại, khóc lóc kêu gào!

      “ Thẩm Tường Vi, nổi điên cái gì? thử đuổi tôi xem!”

      ! Ở đây chào đón , cút cho tôi!” Tường Vi nghiêm mặt quát, tòa nhà kính là tâm huyết mấy tháng qua của , để cho Mai Linh hủy hoại vườn cây mà cực khổ trồng nó, muốn là cho cả tòa nhà này đầy hoa, uốn tòa nhà kính nhóm lên hy vọng lần nữa!

      lại đuổi tôi? Đứa con hoang của nhà họ Thẩm này, nhà họ Hắc phải là chỗ của , muốn cút chính là !” Mai Linh với vẻ mặt tức giận, Hắc Diêm Tước mới chết được hai tháng, con Tường Vi chết tiệt này vẫn chịu , là tức chết ta mà! ngày diệt trừ cái đinh trong mắt này, ngày đó đều nuốt trôi cơn tức này!

      Tường Vi hít hơi sâu, Dùng sức trừng mắt liếc Mai Linh, lạnh lùng .

      “ Đừng quên tôi được nhà họ Hắc nuôi dưỡng, ở đây có ai đủ tư cách đuổi tôi ! Còn nữa, mời từ nay về sau được đến tòa nhà kính nữa, nếu tôi khách khí với , lập tức cút cho tôi!”

      Tường Vi chỉ vào cửa chính, muốn Mai Minh lập tức rời , có người nào có thể phá hủy những cây trồng mà bỏ ra tâm huyết để chờ đợi chúng nở hoa.

      ! Được, đúng là có chú Hải làm chỗ dựa, học được tự cao tự đại rồi! Thẩm Tường Vi, tôi cho biết, ngày nào đó tôi giẫm nát dưới chân tôi! Hừ!”

      Sau khi Mai Linh thở hổn hển tức giận xong, trước khi còn hung hăng đạp xuống đất cái, hận thể giẫm nát chỗ này, bởi vì con nghiệt chủng Thẩm Tường Vi là do Hắc Diêm Tước nuôi dưỡng , tuy bọn họ muốn nhanh chóng đuổi cái đinh trong mắt này , nhưng pháp luật, người thu được lợi nhiều nhất từ Hắc Diêm Tước là Thẩm Tường Vi! Đáng chết, Mai Linh thề ngày nào đó đuổi con tiện nhân Thẩm Tường Vi này ra khỏi cửa, tiếp nhận tài sản của Hắc thị!

      Phịch tiếng, Mai Linh xoay người rời , trước khi suýt nữa đạp ngã cửa chính.

      “ Tiểu thư Tường Vi, sao chứ?” Người hầu nhanh chóng ngồi xổm xuống, cùng phủi bụi đất mà Mai Linh đạp văng dính lên người Tường Vi.

      Tường Vi cúi thấp đầu, trong lòng hơi khó chịu, nhưng hơi nhếch môi, cố gắng nở nụ cười với người hầu:” Tôi sao, chúng ta nhanh chóng chọn giống tốt, gieo sớm chút, gieo trồng sớm, ra hoa sớm…..”

      Người hầu nghe Thẩm Tường Vi lẩm bẩm:” Hai tháng nay đều ở trong tòa nhà kính, chọn từng loại giống, ở đây nhiều năm rồi ai để ý đến, đất đai ở đây cũng cằn cỗi, với lại thời tiết ngày càng lạnh, cho dù chúng ta có ủ ấm tòa nhà này, biết phải đợi đến lúc nào những cây con này mới nở hoa……Tiểu thư Tường Vi, vì sao phải kiên trì muốn tòa nhà kính này trồng đủ loại hoa Tường Vi chứ?”

      Tường Vi dừng tay lại chút:” Ừ, để nơi này nở hoa, nhất định rất đẹp. Tước trở về nhìn thấy, nhất định rất vui………….“

      “ Tiểu thư Tường Vi, ….. cảm thấy tiên sinh có thể trở về sao?” Người hầu hơi chần chừ, hiểu vì sao kiên cường như thế.

      “ Nhất định trở lại, tôi có cảm giác, ấy nhất định trở về. Trong mơ tôi thường nhìn thấy ấy mỉm cười trước tòa nhà kính nở đầy hoa, nụ cười kia như ánh mặt trời, rất đẹp……” Tường Vi nghĩ đến hai tháng này, mình chèo chống, vẫn làm cho tòa nhà kính này nở đầy hoa Tường Vi.

      lại tin chắc rằng, nhất định chết, nhất định trở về. Bởi vì nụ cười trong mơ lại chân như thế, trong mơ cười rất ôn hòa, lúc hoa tường vi nở, trở lại, bởi vì thích tường vi, thích vui chơi trong biển hoa tường vi, bởi vì chỉ có tường vi mới ưu thương.

      nhìn thấy bông tuyết rơi bên ngoài tòa nhà kính, vẻ ưu thương nổi lên trong lòng, Tường Vi Tường Vi, xin mày hãy nhanh chóng nở hoa ……..
      Last edited by a moderator: 18/2/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 303: Di chúc kỳ lạ

      Đêm tuyết rơi, trời rét lạnh, Tường Vi bận rộn cả ngày trong tòa nhà kính, đến ban đêm mới về đến nhà gỗ .

      đêm lại đêm, trở mình nhìn bông tuyết rơi bên ngoài cửa sổ, từng nghĩ đến vài chuyện cũ, trong lòng thầm gọi tên Tước.... ....

      Cho đến khí nước mắt nơi khóe mắt lạnh như băng, mới nhắm mắt, mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.

      Sáng hôm sau, cửa ngôi nhà gỗ bị gõ. Tường Vi từ trong mơ giật mình tỉnh lại, nhanh chóng mặc áo khoác vào, còn chưa kịp đứng dậy mở cửa, cánh cửa bị người khác đá văng.

      "Thẩm Tường Vi, còn lòng dạ để ngủ sao?" Tiếng giễu cợt của Mai Linh lập tức truyền vào.

      Gió bên ngoài cửa thổi vào lạnh như băng, Tường Vi khỏi rùng mình cái!

      "Người đâu, khiêng ta đến phòng khách cho tôi!" đợi Tường Vi phản ứng, Mai Linh lập tức gọi người hầu chủ động kéo tai Tường Vi .

      "Các người dừng tay cho tôi, Mai Linh, cuối cùng nổi điên cái gì? Cho dù muốn đến phòng khách, tôi có chân , phiền mấy người khiêng."

      Tường Vi quát lớn với những người hầu kia.

      “ Được, cho dù oai phong nhất thời, hôm nay cũng đến, hãy chờ bị đá ra khỏi nhà họ Hắc !” Mai Linh vênh váo hung hăng xong, với người hầu câu:” Mấy người canh chừng cho tôi, cho phép ta mang bất kỳ đồ vật nào ở đây!”

      Tiếp đó, Mai linh cao ngạo rời khỏi nhà gỗ.

      Tường Vi rửa mặt xong liền đến phòng khách, nhìn thấy rất nhiều người đàn ông mặc âu phục màu đen thắt cà vạt ngồi ghế sô pha, có thím Hắc và Mai Linh, chú Hải và trợ lý Lương đều nghiêm túc ngồi gần đó, nhìn mấy người đàn ông mặc âu phục.

      “ Tiểu thư Tường Vi, đến rồi!” Chú Hải vừa nhìn thấy Tường Vi, vội vàng đến, ý bảo Tường Vi ngồi vào ghế sô pha bên kia, “ Hôm nay luật sư của nhà họ Hắc đến đọc di chúc cho tiên sinh, tiểu thư Tường Vi cũng ngồi xuống nghe .”

      Nghe hai chữ di chúc, Tường Vi thầm hoảng sợ, xoắn ngón tay khẽ với chú Hải:” xác định tiên sinh chết rồi sao? Lại bắt đầu đọc di chúc……”

      “ Thẩm Tường Vi, ở đây có quyền chen vào!” Mai Linh lên tiếng quát, cắt đứt lời của Tường Vi.

      “ Ừ, mọi người đến đông đủ rồi phải ? Hôm nay xin lỗi sáng sớm đánh thức mọi người, tôi xin tự giới thiệu, tôi là Lý Đức Bình, luật sư của tập đoàn Hắc thị tài phiệt. Vì ngài Hắc Diêm Tước là người lãnh đạo cao nhất trong Hắc thị đến nay chưa tin tức sống chết, giữa cục diện hỗn loạn của Hắc thị, chúng tôi theo lời của ngài hắc lúc trước lập di chúc, hôm nay đến lúc đọc di chúc này.”

      Trong tay luật sư Lý cầm sấp văn kiện:” Dưới đấy, tôi bắt đầu đọc phần nội dung di chúc…….”

      “ Hắc thị tài phiệt, ngày 25 tháng 12, cũng từ đây, cử hành buổi đấu giá, đấu giá ba vật phẩm nhà họ Thẩm từng thế chấp cho nhà họ Hắc…….”

      Luật sư Lý còn chưa đọc xong, những người khác đều khó tin ngây ngẩn cả người!

      “ Buổi đấu giá? Cái này có liên quan gì đến di chúc?”Mai Linh vui , hiển nhiên rất bất mãn sâu sắc với di chúc này.

      “ Mai Linh, câm miệng, tiếp tục lắng nghe.” Thím Hắc giọng , ánh mắt ý bảo Mai Linh chớ nóng nảy.

      “ Buổi đấu giá được ngài Hắc chuẩn bị rất tốt, vì bất kì chuyện gì mà thay đổi ngày. Hơn nữa, trong nội dung di chúc có nhất định phải chờ sau khi buổi đấu giá kết thúc mới đọc tiếp, trong đó có cầu rất đặc biệt, chính là tiểu thư Tường Vi nhất định phải ở đây! Hơn nữa di chúc còn , nếu sau này ngài Hắc Diêm Tước thể truyền đạt cầu, tất cả quyền lực của ngài Hắc chuyển giao cho ngài Doãn Hải chấp hành.”

      “ Chú Hải? Có lầm hay , chẳng qua ông ta chỉ là người lái xe thôi!” lần nữa Mai Linh phục .

      Thím Hắc đen mặt, hoàn toàn nhìn ra bà ta suy nghĩ cái gì.

      Tường Vi nghe được thời gian tổ chức buổi đấu giá, đột nhiên nhớ đến trước đây Hắc Diêm Tước từng với , ra…… ấy sắp xếp từ sớm, chưa từng bỏ qua ý định buông tha cho vật phẩm đấu giá của nhà họ Thẩm, nhưng tại sao lại đưa ra bản di chúc kỳ lạ như thế?

      ra hôm nay đến đây, trước tiên là đọc phần di chúc, chờ buổi đấu giá kết thúc, mới có thể đọc tiếp chuyện phân chia tài sản…..”

      “ Ơ! Tên họ Hắc bị què này chết hai tháng, vẫn còn nhiều người bán mạng vì cậu ta! Chẳng trách thấy đâu, ra hôm nay đến đây để đọc di chúc!”

      Luật sư Lý chưa hết lời, bị giọng nữ khàn giọng ở bên ngoài cửa phòng cắt đứt!

      xin lỗi thím Hắc, bọn họ kiên quyết xông vào!” Người hầu xem tím Hắc là chủ, sai đấu đánh đó.

      Tường Vi quay đầu, kinh ngạc :” !”

      “ A……” Mai Linh thấy mấy người lạ mặt đến, sợ tới mức :” Ở đâu ra người quái dị!”

      câu kia, hiển nhiên chọc giận nguời phụ nữ kia, theo sau bà ta có mấy người đàn ông cao to khỏe mạnh mặc âu phục, mỗi người đều mang theo sung, gần như chỉ cần ra lệnh tiếng trong này có thể bị san bằng!

      “ Vả miệng giúp tôi!” Người phụ nữ vừa vào lạnh lùng quát, ngay sau đó người đàn ông cao to bước đến bên cạnh Mai Linh, để ý đến ta hét lên, lập tức kéo tóc ta, hành động hung ác!

      “ A…..Thím….” Mai Linh thê lương hét to, cuối cùng ta đắc tội với người nào!

      ! Sao lại tới đây?” Tường Vi nhìn lướt qua Mai Linh kêu thảm thiết, người đàn ông cao to này có thể giết chết ta! Tường Vi quay đầu nhìn về phía người phụ nữ, gò má bên trái có vết sẹo lớn, dường như dính vào khe hở con mắt, thoạt nhìn làm cho người ta sợ hãi!

      đến, làm sao biết được con ở sau lưng làm việc mờ ám gì?” Người phụ nữ quay đầu với thuộc hạ:” Lấy di chúc đến đây cho tôi!”

      Thuộc hạ gật đầu, đến trước mặt luật sư Lý, dùng sức lấy tất cả văn kiện trong tay ông ta.
      Last edited by a moderator: 18/2/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 304: Dùng mồi dụ ra (1)

      !” Tường Vi chạy vội đến bên có vết sẹo, thấp giọng kêu, “ chỉ cần 20 tỷ, giờ lại gần như chiếm lấy cơ nghiệp hơn ngàn tỷ của nhà họ Hắc, đồng ý với cháu đến nhà họ Hắc gây chuyện, quên rồi sao?”

      “Cháu còn dám à! Tên Hắc Diêm Tước kia quá gian trá, chẳng biết ta dùng cách gì tẩu tán hết tiền bạc của nhà họ Hắc nữa! Hắc thị giờ đây thực ra chỉ là cái vỏ rỗng thôi! Tường Vi, cháu đừng có ngu, nghi tên đàn ông kia, có khi là giả chết!” của Tường Vi cúi đầu với Tường Vi mấy câu, ngay sau khi nhận được di chúc thủ hạ đưa tới, lật giở mấy tờ, sắc mặt càng lúc càng khó coi, “Con bà nó, cái di chúc rách nát gì thế này? Căn bản là chẳng thực tế gì cả! Lại dám công khai bán đấu giá đồ thế chấp của nhà họ Thẩm chúng ta!”

      , bảo… Tước giả chết?” Tường Vi vừa nghe thấy bảo Tước giả chết, trong lòng liền giấy lên vô vàn hy vọng, linh cảm của đúng, biết nỡ chết đâu…. Với , Tất cả những ân oán kia quan trọng nữa, chỉ mong thấy bình an trở lại….

      Tường Vi liếc nhìn vẻ mặt chực khóc của Tường Vi, khỏi nhíu mày, khuân mặt chỉ còn con mắt của ta nom ghê sợ.

      “Tường Vi, bao nhiêu lần rồi, tên Hắc Diêm Tước chó cắn này mẹ kiếp làm hại nhà họ Thẩm chúng ta như thế, chúng ta nên lấy lại đồ của mình chứ! Cháu đừng có mà mềm lòng, cháu phải giúp bọn lấy lại đồ của mình, gồm cả đại trạch này! Nếu ….”

      ta cúi đầu kéo Tường Vi qua, giọng: “Cháu phải biết chú hai ta từ bỏ ý đồ! Với lại, Tiểu Trạch gần đây bị cảm….”

      , Tiểu Trạch sao rồi? đồng ý với cháu chăm sóc nó tốt cơ mà!
      Cháu biết hai chú thu tay, nhưng mà cháu giúp được các người, cho cháu thêm chút thời gian, cháu chờ Tước trở về...”

      Hai tháng nay, trừ việc trông hoa trong nhà kính, Tường Vi chẳng hề có ý định giúp mình làm việc, bên tự vời mình Tước nhất định trở lại, bên lại e sợ Tước chưangr bào giờ trở về nữa.

      Chú ta chiếm đoạt tập đoàn Hắc thị, mà lại xơ múi được gì, chuyện này chẳng có gì phải nghi ngờ, chọc giận bọn họ____

      “Con nha đầu đáng chết kia! Cháu quên năm đó ba mẹ cháu chết như thế nào ư? Quên phải ngồi tù như thế nào rồi à? Quên tài sản nhà họ Thẩm bị ta cướp đoạt ra sao rồi? Nếu phải là do Hắc Diêm Tước, thê thảm như thế này sao, trong tù bị người ta hủy dung? Tường Vi, cháu phải nhớ mối thù này, nếu ba mẹ cháu chết nhắm được mắt.”

      Tường Vi níu chặt cổ áo Tường Vi , tức giận bộc phát, mười năm lao ngục làm cuộc đời ta vặn vẹo hết mức, dù thế nào ta cũng phải báo mối thù này!

      ngày tìm được xác Hắc Diêm Tước, và chú hai dừng tay!”

      Khuôn mặt xấu xí có vẻ rét lạnh mà dữ tợn, nhìn chăm chú vào Tường Vi , “Nếu như cháu dám quên thù hận này, tính đến việc hiến tế Tiểu Trạch cho mối thù đội trời chung này đấy!”

      ___” Tường Vi sợ hãi hit vào ngụm khí lạnh, tim run rẩy, “Xin tha cho Tiểu Trạch ! Nó là con cháu nhà họ Thẩm mà...”

      “Cháu cho rằng cháu lừa được bao lâu? Nhìn Tiểu Trạch lớn lên từng ngày, người mù cũng biết nó là con ai, nếu phải nghĩ đến chuyện trong người nó chảy dòng máu người họ Thẩm, sớm dùng phát súng giết chết nó.”

      “A.... đau quá... cầu xin các người đừng đánh nữa... á... mợ....” bên còn vang vọng tiếng gào thét của Mai Linh, gương mặt tabị mấy người đàng ông quân nhân đánh cho sưng đỏ chịu nổi, khóe miệng tóe máu, quá kinh khủng, bọn người này là như thế nào cơ chứ! Mợ Hắc lạnh run núp trong góc sa-lông, dám cử động chút nào.

      Tường Vi hít sâu hơi, nhìn gương mặt dữ tợn của , trầm buồn : “Thế ... bảo cháu phải làm sao?”

      Dáng vẻ của Tiểu Trạch lừa được bọn họ, nó rất giống Tước, chỉ có điểm may mắn duy nhất là nó hồn nhiên thiện lương, trầm tàn nhẫn như cha nó.

      Khóe miệng hé ra, cong lên thành nụ cười vặn vẹo, cả má trái đề là những vết sẹo dữ tợn, so với khi cười còn kinh khủng hơn: “Giờ mới ngoan! Nếu muốn bán đấu giá những đồ thế chấp của nhà họ Thẩm, chúng ta xuống tay từ buổi đấu giá vậy! muốn cháu dụ Hắc Diêm Tước xuất !”

      “Dùng cháu?! , sao khẳng định ấy xuất ! Dù sao ấy cũng hận cháu...” Tường Vi nhăn lông mày, luôn cho rằng bản thân chỉ là công cụ trả thù của , nhưng ngờ lại chỉ ra trần trụi như thế, lợi dụng cách trắng trợn, trong lòng khỏi có chút thương cảm.

      ta xuất , là biết còn sống. xuất , chỉ có nghĩ là chẳng coi trọng cháu tẹo nào hoặc chết . Tường Vi , cháu nên biết, ngày nào đại thù của chưa báo ngày đó còn chưa thanh thản!”

      “... Cháu chắc đâu, cháu nghĩ khả năng ấy coi trọng cháu lớn hơn...“ có dự cảm xấu.

      “Vậy dùng Tiểu Trạch!”

      , , xin đừng!”

      “Thế cháu liệu lo mà nghe lời vào!” ta hài lòng kéo khóe miệng, buông cổ Tường Vi ra. Lúc này mới buông tha .

      Rồi, xoay người nhìn mấy người bị kinh sợ trong phòng khách chút, tới trước mặt Mai Linh, “Đàn bà thối, tuyệt đối đừng bao giờ tự cho mình là đúng, nếu ta nhất định đánh cho ngươi thành kẻ xấu xí!”

      Mai Linh sợ hãi co rúm người lại, mặt ta sưng lên y như đầu heo,nước mắt ào ào chảy ra, thậm chí còn nhìn thẳng vào Tường Vi.

      Những kẻ còn lại câm như hến, nhìn người đàn bà đầy sẹo xấu xí trước mặt, biết vừa rồi ta kéo Tường Vi những gì, nhưng Tường Vi gọi ta là khẳng định là, Tường Vi cùng phe với ta.

      “Những người ở đây nghe đây, nhanh thôi, các người biết ai là chủ nhân của các ngươi, những gì từng thuộc về nhà họ Hắc, giờ đều thuộc về nhà họ Thẩm! ai có thể cướp , nếu ta biết ở đây có bất kỳ ai có mưu đồ bất chính, ta bỏ qua!”

      Tường Vi xong, rút súng tay của người lính, chỉ về nóc nhà___

      Pằng tiếng!

      chiêu thị uy này làm cho mọi người sợ hãi đến mức ôm đầu khẽ run.

      Tường Vi che ngực, trong lòng cáng hốt hoảng, mơ hồ cảm thấy như sắp có chiến tranh xảy ra. Chiến tranh giữa hai nhà Thẩm, Hắc sắp bắt đầu sao?

      Tước, rốt cuộc ở đâu?
      Last edited by a moderator: 23/2/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 305: Dùng mồi dụ ra 2

      Lễ giáng sinh mỗi năm đến lần, rất đúng kỳ hạn.

      Giữa cái lạnh thấu xương, ảnh hưởng chút nào đến cuộc sống xa hoa của những người giàu có kia.

      Bởi vì đêm nay là lần đầu tiên Hắc thị tài phiệt công khai đấu giá ba vật phẩm của nhà họ Thẩm từng thuế chấp cho nhà họ Hắc! Biết thông tin người mua, tất cả mọi người đều ùa vào quán rượu Hoàng Đình của Hắc thị, nghe ba vật phẩm này được cất giấu nhiều năm.

      Tại hội trường đấu giá, đám đông bắt đầu tăng lên, tất cả những người nổi tiếng đều có mặt chỗ. Hai mươi năm trước, nhà họ Thẩm nổi tiếng thời dùng ba vật phẩm của mình đến để trả nợ cho nhà họ Hắc, hôm nay ba vật phẩm này lại xuất lần nữa!

      Tin này vừa lan ra, các nhân vật nổi tiếng đều đổ xô vào. Hai tháng trước vì tin tức xe của Hắc Diêm Tước bị nổ tung mà mất mạng., làm những người khác vô cùng sung sướng, nhưng cũng có nhiều người lo lắng sợ hãi, Hắc thị như bầy rồng đầu, với tiền tài quyền thế khổng lồ của , chỉ sợ dấy lên cơn bão táp trong giới tài chính.

      Nhưng có!

      Hai tháng nay rất yên tĩnh, hầu như xảy ra náo động nào, việc này kỳ lạ!

      Tin tức Hắc Diêm Tước còn chưa biến mất, hôm nay Hắc thị lại cử hành buổi đấu giá, điều này càng khiến cho ít người cảm thấy rốt cuộc Hắc thị giở trò gì?

      "Các người Hắc Diêm Tước chết rồi sao? Trong hội trước bắt đầu có người bàn tán xôn xao.

      "Tôi nhất định là chết rồi, bị nổ mà chết, cũng phải thần tiên!"

      "Vậy chiếc xe lăn có bị hủy ? Nghe tìm được phần chân tay bị cụt đó!"

      "Nhưng dường như cảnh sát có tin tức cụ thể Hắc Diêm Tước chết!"

      "Vậy à, ai mà dám! khi công bố tin Hắc Diêm Tước chết, thiên hạ nhất định náo loạn!"

      "Này, chút, dù sao đêm nay ba vật phẩm của nhà họ Thẩm rất có giá trị!"

      "Các người có biết là cái gì ?"

      " lắm, chắc là có nguồn gốc, nghe rất đáng tiền."

      Những lời trong hội trường này, truyền hết vào lỗ tai Tường Vi.

      Đêm nay mặc bộ lễ phục dạ hội trễ ngực màu đen, ôm lấy bộ ngực trắn nõn. Khe rãnh lúc lúc , mái tóc được chải cẩn thận ra sau gáy, gương mặt được trang điểm sơ, hòa hợp với tính cách thanh thuần. Cảm giác nhìn vào rất mâu thuẫn nhưng lại vô cùng mê người, cùng với đôi găng tay màu trắng bao lấy bàn tay nắm chặt ví da, trong đêm đông rét lạnh này, cho dù trong hội trường có hệ thống lò sưởi, nhưng vẫn ngăn được run rẩy của .

      Máy trợ thính được cài ở phía sau gáy, bất cứ lúc nào cũng giữ vững tin thần chuẩn bị nghe theo an bài của mình.

      Đêm nay biết tình huống như thế nào, nhưng trong lòng cảm thấy bất an, tâm tình mâu thuẫn lại bắt đầu rối rắm.

      chết rồi sao? Chính là trận nổ tung kia, hoàn toàn giống như mưu bày ra, tâm tư của vô cùng kín đáo, thể lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn.

      Nhưng đêm nay, mà đến ?
      Last edited: 4/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 306: Người mua thần bí (1)

      Tường Vi hơi đau lòng, biết thừa tối nay mình đặt mai phục, lại vẫn hy vọng xuất . Cho dù chỉ nhìn cái cũng được, chỉ cần biết là vẫn bình an, tiếc gì cả. Nhưng lại muốn rơi vào nguy hiểm, còn có quên đội lính đánh thuê máu lạnh đứng sau lưng mình.

      “Các vị khách quý, hoan nghênh đến với buổi đấu giá tối nay của Hắc thị tài phiệt!” Lời người dẫn chương trình cắt đứt dòng suy nghĩ của Tường Vi.

      Mọi người vào vị trí, buổi đấu giá chính thức bắt đầu___

      Khi lễ tân mang kiện vật phẩm thứ nhất lên sân khấu, tất cả người mua đều nhìn chăm chú vào túi giấy được mang lên, khỏi tò mò trong đó có gì.

      Người dẫn chương trình mở túi giấy, rút tài liệu bên trong ra, : “Đầu tiên, món đồ được đấu giá thứ nhất, tay tôi đây, chính là giấy tờ đất của dãy nhà cổ liền kề Vịnh Thanh Thủy, căn cứ vào ước tính, nay dãy nhà cổ này có giá trị 20 triệu. Giá khởi điểm là đồng!”

      Người dẫn chương trình vừa dứt lời, trường lập tức xôn xao.

      Trong lòng Tường Vi khẽ động, ngờ lúc đó Hắc Diêm Tước giá khởi điểm đồng phải là đùa! bán đồ của nhà họ Thẩm .

      Ngay lập tức nghe thấy bên tai mình có tiếng : “Khốn kiếp! Hắc Diêm Tước lại ra giá khởi điểm đồng! Đây là nhà tổ của chúng ta mà! Nếu bố mà còn tại thế, chắc chắn tức đến hộc máu! Tường Vi, hãy làm theo lời , dù thế nào cũng thể để nhà tổ của nhà họ Thẩm chúng ta rơi vào tay thuộc hạ của !”

      Tường Vi nhăn mày, gật đầu : “Uhm, cháu hiểu mà.”

      thở dài hơi, thấy trong hội trường có người bắt đầu bỏ giá. cầm bảng số tay, tới hàng cuối cùng trong hội trường, chuẩn bị ra tay.

      chẳng có ấn tượng gì ràng với dãy nhà cổ ở Vịnh Thanh Thủy đó cả. Nhưng nếu đó là nhà tổ của Thẩm gia, là con cháu Thẩm gia, cũng rất mong hậu bối của Thẩm gia có thể lấy nhà tổ về.

      “15 triệu! có người trả 15 triệu! Có ai trả cao hơn ?” Giọng người dẫn chương trình cao vút, quả nhiên đều là người có tiền, ra giá cao , nhưng nhà tổ Thẩm gia thực cũng đáng số tiền này.

      Tường Vi biến sắc, tai nghe thấy giọng mình, gật đầu cái giơ số___

      Người dẫn lập tức hô: “20 triệu! Vị tiểu thư kia ra giá 20 triệu! Có ai trả hơn 20 triệu ?”

      trường im lặng hồi, đột nhiên, trong đám người có người giơ bảng____

      “50 triệu!”

      Giá này vừa ra, cả hội trường lập tức nhìn về phía người ra giá 50 triệu, là thanh niên lịch đeo mắt kính có khuôn mặt xa lạ.

      Trong lòng Tường Vi, giọng hỏi mình: “, làm gì bây giờ? Nhị gia đồng ý ra bằng này tiền mua nhà tổ về sao?”

      “Người kia ràng làm tăng giá! Tạm thời cháu cần theo, nếu bất đắc dĩ, cứ để người đó mua vào tay , sau này chúng ta đoạt lại cũng được!”

      “Nhưng …làm thế là phạm pháp!” Tường Vi thầm kinh sợ! trải qua 10 năm lao ngục, giờ liền xem luật pháp như vậy, ỷ vào việc nhị gia thống lĩnh đội lính đánh thuê kia, hô hô hào hào đòi đánh đòi giết.
      Last edited: 4/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :