1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc độc ác tuyệt tình - Thích Thích (451/483c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 168: Thành Phủ 3

      Editor: Mandy Fg

      Đây là buổi sáng thứ 2 của Tường Vi trong ngôi biệt thự mới này.

      “Gâu gâu, gâu gâu.”

      Tường Vi bị tiếng sủa đầy lo lắng của Điềm Tâm và Tiểu Khả Liên đánh thức.

      Tường Vi tỉnh dậy xoa xoa mắt, bước xuống giường rồi chân ra ngoài : "Này hai , được sủa nữa đâu nhé, mới sáng sớm thôi mà?

      “Gâu gâu, gâu gâu.”

      Điềm Tâm chạy vọt tới bên cửa, dùng sức sủa lớn!

      "Ha ha, sao thế? Muốn ra ngoài chơi à?" Tường Vi nhìn Điềm Tâm cười, "Nghịch ngợm quá !" Vừa xong liền chạy tới kéo cửa ra.
      Vừa mở cửa ra đôi mắt còn ngái ngủ cũng mở to!

      Tiếp đó là bóng người cao lớn trùm lên cả người , như ngọn núi cao lớn vậy, sửng sốt đứng yên ở đó.

      "Sao? Nhìn thấy tôi mà cứ như chuột gặp mèo vậy?"

      Hắc Diêm Tước từ tốn , mới hai ngày gặp, vẫn như cũ có gì thay đổi, vẫn đẹp trai như vậy, vẫn lạnh lùng như vậy!

      "Gâu gâu!"

      "Gâu gâu!"

      Điềm Tâm và Tiểu Khả Liên lo lắng sủa lớn, nhưng khí thế của Hắc Diêm Tước khiến chúng nó dám manh động.

      "Tiên... tiên sinh!"

      Sắc mặt Tường Vi trắng bệch ra, giọng đầy hoảng sợ, thể tin nổi mà nhìn người đàn ông trước mắt, trời ạ, trời sáng rồi mà vẫn còn nằm mơ sao? Nếu tại sao lại nhanh như vậy gặp lại tiên sinh?

      Hắc Diêm Tước nheo mắt khẽ nở nụ cười thần bí, trước khi Tường Vi kịp phản ứng, thẳng vào nhà, mặc cho hai con chó đó sủa om sòm, dù sao nữa chúng cũng chẳng phải đối thủ của !

      "Chỗ này của dễ kiếm mà, sao bây giờ chuyện lại được lưu loát nữa rồi, quay trở về làm Thẩm Tường Vi trước kia rồi sao?

      Hắc Diêm Tước vừa trêu chọc vừa quan sát bốn phía.

      "Chà! Căn nhà này rộng hơn nơi lúc trước ít nhỉ, ừm, rộng hơn nhiều...." cuối đầu nhìn Điềm Tâm rồi châm chọc : "Ngay cả con chó cũng lớn hơn trước, xem ra, lá gan của nhất định cũng lớn hơn nhiều."

      Giọng của rất nhàng, như thảo luận về món ăn nào đó vậy, nhưng đến tai Tường Vi lại khiến cảm thấy kinh hồn bạt vía!

      Ngẩng đầu lên thấy mấy tấm hình giá sách, chính là mấy tấm áp phích mà Tường Vi chụp hôm trước.

      "Đây chính là ảnh quảng cáo mới mà chụp cho Ny Thường à?" tỉ mỉ quan sát rồi gật đầu : "Cũng tệ đấy!"

      "Tiên, tiên sinh! Sao ngài lại tới đây?" Tường Vi thấp thỏm theo .

      Những việc xảy ra với ngôi nhà gỗ lúc trước khiến cảm thấy lo lắng cho số phận của căn nhà này cũng bị hủy hoại. Đây là nơi Dick cung cấp cho ở tạm thôi, nếu mà làm gì đó với căn nhà này làm sao mà ăn với Dick đây!

      Nhưng thành , cảm thấy ngạc nhiên với thái độ của tiên sinh, cho rằng vừa bước vào rống lên giận dữ, hoặc tàn nhẫn mà đánh , hoặc lăng nhục . Nhưng lại làm gì hết, khiến thể đoán trước được bước tiếp theo làm gì.

      "Qua đây, để tôi nhìn xem!"

      Hắc Diêm Tước bỗng nhiên quay người kêu Tường Vi.

      Tường Vi nơm nớp lo sợ bước lên trước, mặt đầy lo lắng, bổng nhiên trở nêm ôn hòa như vậy khiến thể thích ứng.

      "Xem ra rời khỏi Hắc gia có thể khiến người ta trở nên đầy sức hơn đấy!"

      Hắc Diêm Tước nhìn Tường Vi đánh giá: "Có khi nào qua thời gian sau tôi nhận ra nữa đây?"

      Tường Vi mở to đôi mắt long lanh, nghi hoặc nhìn , muốn hỏi gì đó nhưng lại dám.

      "Tôi vẫn chưa ăn sáng, đói bụng quá, có gì để ăn ?"

      Có vẻ như mới là chủ nhà ở đây, vẫn dùng thái độ cuồng ngạo đó đối xử với , chỉ là hình như hề tức giận bởi việc chạy trốn!

      Để tránh bị lần nữa quấy rầy, Tường Vi hít sâu, : "... có gì để ăn cả! Tiên sinh.... nếu có chuyện gì, ngài có thể ra ngoài ăn!"

      Hắc Diêm Tước chớp chớp mắt, thế mà lại dám hạ lệnh đuổi khách à?

      "Xem bộ dáng trốn chạy của kìa, chẳng lẽ Tả Đằng Triết Dã ở trong nhà à?" bỗng nhiên nhấc chân bước về phía phòng ngủ.

      "Tiên sinh... có, chỉ có mình tôi thôi!"

      Nhưng Hắc Diêm Tước vẫn từ bỏ ý định kiếm vòng quanh nhà, đến khi thấy Tả Đằng Triết Dã mới : "Ừ hử, cũng còn sớm nữa, để tôi chở học?"

      "Ách, ... cần đâu!"

      Lần đầu tiên nghe thấy câu kinh khủng như vậy khiến Tường Vi trả lời theo quán tính.

      Hắc Diêm Tước trầm mặc hồi lâu rồi nhành : "Thẩm Tường Vi, muốn chọc giận tôi à?"

      Nghĩ bộ dáng điên cuồng của , Tường Vi khỏi nhíu mày. Nếu chọ giận , người chịu khổ cũng chỉ là thôi. Vì vậy, chỉ đành thỏa hiệp: "Tôi thay đồ trước !"

      Tường Vi vừa lo lắng vừa nghi hoặc lên lầu thay đồ.

      kiếm được chỗ này, vốn cũng chẳng kinh ngạc gì, bởi chỉ cần muốn, kiếm người có gì khó cả. Nhưng hiểu, tại sao lại cho người kiếm Mai Linh?

      Nhưng hôm nay lại phá lệ chuyện với nhàng, như là bàn về việc nhà vậy, rốt cuộc bị gì vậy?

      Sau khi Tường Vi quay người , liền trầm mặt xuống, đến bên bàn ăn và nhìn chằm chằm xâu chìa khóa đó, ánh mắt tối sầm lại, mặt đầy toan tính.

      Lại quay đầu nhìn tấm áp phích đẹp lộng lẫy của Tường Vi, khóe miệng nở nụ cười lạnh...

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 169: Bất an

      Tường Vi nhanh chóng về phòng thay quần áo, đeo cặp lên rồi quay về phòng khách.

      “Tiên sinh, chúng ta thôi.” Tường Vi với Hắc Diêm Tước.

      "Ừ" Hắc Diêm Tước nhìn Tường Vi đánh giá hồi, mặc bộ đồng phục học sinh và để mái tóc che hết cả khuôn mặt như Tường Vi lúc trước. đứng lên : "Tặng tôi tấm áp phích của ." chưa đợi đồng ý đưa tay giật tấm áp phích xuống.

      Sau đó, Tường Vi ngồi vào chiếc xe thể thao của Hắc Diêm Tước,

      Lúc xe vừa chạy ra khỏi biệt thự lâu, xe của Tả Đằng Triết Dã cũng từ bên ngoài vào. Vào khoảnh khắc hai xe lướt qua nha, Tả Đằng Triết Dã và Hắc Diêm Tước cùng mắt đối mắt với nhau, Tả Đằng Triết Dã còn thấy mặc đồng phục học sinh, mái tóc rủ xuống che hết cả khuôn mặt ngồi kế bên Hắc Diêm Tước. Nhưng nghĩ nhiều...

      Tả Đằng Triết Dã vừa lái xe vừa thắc mắc tại sao Hắc Diêm Tước lại xuất ở chỗ này, và ngồi trong xe là ai? Khi đến biệt thự nơi Tường Vị ở mới biết ai ở nhà, chỉ có Điềm Tâm và nhóc đáng thương ở bên trong thi nhau sủa 'gâu gâu'. khỏi tò mò muốn biết sáng sớm đâu. Nhưng chợt nhớ, hề ký hợp đồng với Ny Thường, nên muốn đâu đều cần thiết phải báo cáo với công ty. Vì thế bất đắc dĩ đành quay người trở về xe và lái về công ty.

      đường đưa Tường Vi học, Hắc Diêm Tước mở vài bản nhạc nhàng.

      " len lén rời khỏi nhà họ Hắc, chưa được đồng ý của tôi dọn ra ngoài ở, chắc là cảm thấy tuyệt vời lắm phải , ít ra tôi thấy cuộc sống của bây giờ cũng khá tốt." Hắc Diêm Tước vừa lái xe vừa .

      'Chẳng lẽ đổi ý rồi, giờ muốn bắt trở về sao?' Tường Vi nghĩ thầm, dám lên tiếng.

      Hắc Diêm Tước đưa mắt nhìn Tường Vi, tiếp tục lạnh lùng : "Sao? Sợ tôi bắt về à?"

      cố ý ngập ngừng chút, rồi nâng khóe môi khẽ cười bí hiểm, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chằm Tường Vi, : "Hay là thử đoán xem, tôi có thể hay bắt trở về?"

      Vài câu đơn giản của khiến cho Tường Vi cảm thấy hoảng loạn. có thể phải trả giá bởi chuyện lần này hay đây? Nếu có là cái gì? Hắc Diêm Tước hề cho biết tí thông tin gì cả!

      Đây khiến người ta bất an mà!

      Khi gần sắp đến trường, sợ chiếc xe cao cấp của khiến người ta chú ý, nên nhất mực đòi xuống xe.

      Lần này Hắc Diêm Tước hề làm khó , dừng lại để xuống xe.

      lấy cái hộp ra, nhìn bóng lưng rời của Tường Vi, rồi cười lạnh, sau đó lái xe ....

      ◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

      Hắc Diêm Tước vào phòng làm việc của mình, ấn nút gọi bàn làm việc: "Tới văn phòng của tôi chút, có việc cần giao cho ."

      "Vâng, thưa tổng giám đốc!"

      lát sau, có người đàn ông mở cửa bước vào.

      " làm cái y chang như vậy cho tôi." Hắc diêm đưa cái hộp lúc nãy cho .

      "Vâng, thưa tổng giám đốc, tôi làm ngay." Người đàn ông nhận lấy cái hộp rồi rời khỏi.

      Tiếp đó, Hắc Diêm vẽ bản vẽ bằng máy vi tính rồi in ra. Hắc lại kêu thuộc hạ khác vào rồi ra lệnh: "Lát nữa đến địa chỉ bản vẽ này, phải làm trong im lặng, để người khác phát đấy!"

      "Vâng, thưa sếp!" Rồi người đàn ông này cũng lui ra.

      Lúc này, Hắc Diêm Tước lộ ra nụ cười lạnh.

      Sau khi họp xong, quay trở về phòng làm việc hai thuộc ban sáng cũng xong nhiệm vụ trở về.

      "Thưa sếp, việc ngài dặn dò tôi làm xong!" Người thuộc hạ đưa chiếc hộp và bản vẽ cho Hắc Diêm Tước.

      nhận lấy chiếc hộp và bản vẽ, rồi thực vài thao tác máy tính, màn hình máy tính lập tức xuất vài hình ảnh.

      Hắc Diêm Tước hài lòng gật đầu : "Ừ, làm rất tốt."

      ◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

      Sau khi xuống xe Hắc Diêm Tước, cả người Tường Vi lộ vẻ hoảng hốt, biết về sau Hắc Diêm Tước làm ra chuyện gì với . Lúc học, lấy nhằm sách, lúc trả lời câu hỏi, lại lung tung loạn xạ cả lên, đến nỗi giáo viên cũng chẳng biết gì. Cả ngày hôm nay, cứ cảm thấy yên lòng.

      Buổi tối, khi vừa về tới nhà, Điềm Tâm và nhóc đáng thương liền chạy tới phe phẩy đuôi chào đón .

      "Hai em vẫn chưa ăn cơm đúng ?" vừa vừa đem thức ăn cho chó để vào bát cho chúng nó.

      Hai nhóc lớn này liền ăn ngấu nghiến.

      Lúc này, điện thoại của vang lên.

      "Xin chào!" Tường Vi bắt máy.

      "Mạn Vi ở nhà à? Ha ha, tôi là Triết Dã. Sáng nay tôi có đến kiếm , nhưng ở nhà."

      "Ừm, có lỗi, sáng nay tôi học mất rồi." Tường Vi trả lời.

      "À, ra là vậy." Tả Đằng Triết Dã cũng yên tâm, rồi lại hỏi tiếp: "Bình thường đến trường bằng cách gì?"

      "Tôi thường ngồi xe buýt hoặc đón taxi." Tường Vi .

      "Vậy sau này để tôi đưa học ." Triết Dã .

      Tường Vi vừa nghe vậy liền từ chối: " cần làm phiền đâu!"

      Tường Vi sợ để Tả Đằng Triết Dã đưa học gặp phải tiên sinh làm thế nào! muốn việc càng thêm phức tạp.

      "Được thôi. Cũng còn sớm nữa, nghỉ ngơi sớm nhé! Ngủ ngon!" Tả Đằng Triết Dã cúp máy.

      Tường đặt điện thoại xuống, khỏi thở dài, bổng cảm thấy cuộc sống mới hề đơn giản như nghĩ, đặt biệt sau khi tiên sinh tìm tới đây, mọi thứ như trở nên lộn xộn cả lên...

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Editor: Mèo_Moon

      Chap 170: Tai họa bất ngờ (1)


      Sáng sớm vào ngày thứ hai, những chú chim ở ngoài cửa sổ hát líu ríu, còn Thẩm Tường Vi bỗng tỉnh lại trong giấc mộng.


      "Sáng sớm, các ngươi ngủ có ngon " Nàng hướng về phía dưới nhìn Điềm Tâm cùng Tiểu Khả Liên chào hỏi, hai nhóc kia lắc lắc cái đuôi.


      Mở cửa sổ phòng ngủ ra, bầu khí hôm nay đặc biệt tốt.


      "Bíp Bíp … "


      Ở dưới lầu truyền đến thanh của tiếng còi xe, Thẩm Tường Vi nghe thấy thanh nhìn xuống, ở trước biệt thự là xe của Tả Đằng Triết Dã dừng lại, sau xe còn có "Cái hộp" là cái hộp, nhưng chắc cũng cao bằng người.


      "Triết Dã, đây là cái gì thế?" Thẩm Tường Vi chỉ vào cái hộp đó, hỏi Triết Dã.


      "Xuống mở xem chút biết "


      Thẩm Tường Vi vội vàng rửa mặt chải đầu và tắm lát, ra khỏi nhà, Điềm Tâm cùng Tiểu Khả Liên nối gót theo phía sau về phía của Triết Dã.


      "Làm hình ảnh cho “Ny Thường”, cũng phải có vài bộ trang phục." Vẻ mặt Tả Đằng Triết Dã mang theo nụ cười.


      Thẩm Tường Vi nghi ngờ lời của Tả Đằng Triết Dã, khó hiểu nhìn cái hộp kì quái ấy lần nữa,


      "Đây là cái gì?" hỏi.


      ", Thẩm Tường Vi, chúng ta cùng nhau mở cái hộp này "


      Triết Dã xong, kéo tay của Thẩm Tường Vi, cùng nhau rút cái dây cột chiếc hộp, cái hộp chậm rãi mở ra.


      Khi cái hộp mở ra trong nháy mắt, Thẩm Tường Vi "Oa" lên tiếng. Bên trong là chiếc xe, đầu có thắt cái nơ hình con bướm Volkswagen Beetle màu trắng, trông đẹp mắt!


      "Triết Dã, đây là?" Thẩm Tường Vi nghi ngờ hỏi.


      "Cái này giành cho có lúc dùng đến." Triết Dã trêu ghẹo mà với .


      Thẩm Tường Vi chần chờ, "Nhưng mà ̣, tôi biết lái xe !"


      " sao, tôi cũng rãnh rỗi, có thời gian tôi dạy ngươi. Học lái xe cũng khó." Triết Dã có lòng tin mười phần , " là học trò mà ta định sẵn rồi, ha ha."


      mặt Thẩm Tường Vi cũng nở nụ cười: "Được, nếu như vậy cung kính bằng tuân mệnh. Vì báo đáp 'Ny thường' và thầy Triết Dã quan tâm tôi, tôi xin mời ngài dùng bữa ăn sáng mà tôi chuẩn bị."



      "Vậy cung kính bằng tuân mệnh, ha ha ha." Tả Đằng Triết Dã vui vẻ đồng ý, cười, sau đó theo sát sau lưng Thẩm Tường Vi mà vào nhà.

      ◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

      Ở nơi khác tại thành phố: Trong phòng tối chỉ có ánh đèn bị mờ , mấy người đó xem mấy tấm hình được đặt ở bàn, rất dễ nhận thấy là ảnh được chụp lén, người ở bên trong chính là Thẩm Tường Vi cùng với Tả Đằng Triết Dã.


      "Là này sao?" người chỉ vào Thẩm Tường Vi rồi .


      " sai, chính là ta! Hình ảnh của 'Ny thường', bộ dạng xinh đẹp!" người trong số đó khẳng định .


      "Ừ, tốt, vậy nhanh bắt ta tới đây. Chỉ cần có ta ở trong tay, chúng ta sợ Tả Đằng Triết Dã đáp ứng điều kiện của chúng ta. lầm bầm lầm bầm. . ." Người kia phát ra tiếng cười lạnh lẽo.


      ◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆


      Lại là đêm yên tĩnh nữa , sao núp phía sau ở đám mây, trăng sáng cũng gần như che lại.


      Thẩm Tường Vi ngủ rất say sưa, Điềm Tâm cùng với Tiểu Khả Liên ở dưới lầu.


      Đột nhiên, mấy bóng đen xuất ở ngoài cửa sổ của Thẩm Tường Vi, bọn họ nhàng đẩy cửa sổ ra. Thẩm Tường Vi cũng phát ra điều khác thường. Mấy người kia thuận lợi tiến vào phòng ngủ của Thẩm Tường Vi. người trong số đó đưa tay ra che miệng của Thẩm Tường Vi lại. Thẩm Tường Vi nghe thấy tiếng động bất thình lình tỉnh lại.


      "Ưm,ưm..."


      Hai người bọn họ thuận thế đem tay cùng chân của trói lại.


      Che miệng Thẩm Tường Vi lại xong, có người tiến tới bên tai : " được hét lên, hét lên cũng có lợi cho đâu. Chúng tôi làm bị thương, tiểu thư xinh đẹp, chỉ muốn bắt về để trao đổi điều kiện mà thôi. Ủy khuất cho chút, tốt nhất nên phối hợp cùng chúng ta."


      Bọn họ muốn đem Thẩm Tường Vi , thế nhưng lầu vang lên tiếng động làm thức tỉnh Điềm Tâm cùng Tiểu Khả Liên dưới lầu.


      Hai nhóc này chạy lên lầu, thân thể to lớn của Điềm Tâm, cùng với động tác mau lẹ, nhóc đáng thương khập khễnh theo sát ở phía sau, khi nhìn thấy chủ nhân của mình bị ba người áo đen khiêng lên và sắp bị mang , bọn bó "Gâu gâu gâu" kêu lên.



      Mấy tên bắt cóc kia, hề để ý tới hai con chó này, bọn họ cho rằng mấy chú chó này có nửa điểm uy hiếp.


      người trong số đó người thuận tay cầm lọ nước hoa của Thẩm Tường Vi lên, ném tới Điềm Tâm, Điềm Tâm chợt lách người trốn chỗ khác.


      Ba người còn lại xuống dưới lầu. Bên ngoài chiếc màu đen mở cửa chờ sẵn. Bọn họ lên xe rồi đóng cửa lại, xe nghênh ngang .


      Điềm Tâm chưa từ bỏ ý định, đuổi theo chiếc xe hơi...

      ◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆


      Ngày thứ hai, Tả Đằng Triết Dã tới đến biệt thự, hôm nay là ngày và Thẩm Tường Vi hẹn, dạy lái xe cả ngày. Nhưng khi tới biệt thự trợn tròn mắt, chỉ thấy nhà cửa mở toan ra, nhưng bóng người nào.


      Sau khi tiến vào, kêu: "Mạn Vi? Mạn Vi?", cũng có ai trả lời.


      Lên lầu, chỉ thấy trong phòng ngủ lộn xộn, lọ nước hoa vỡ ở dưới đất, khí tràn ngập mùi nước hoa nồng nặc.


      Mơ hồ nghe được có thanh "Ô ô" dưới giường, vừa nhìn là biết chú chó đáng thương núp ở dưới đất run lẩy bẩy. Triết Dã ôm Tiểu Khả Liên ra, thân thể của nó vẫn thể bình tĩnh, lúc này Tiểu Khả Liên mới nhận ra Triết Dã, liền hăng say liếm tay của .


      Điềm Tâm nơi nào? chợt nhớ tới. bắt đầu kêu gọi "Điềm Tâm" nhưng hoàn toàn thấy trả lời lại.


      Tả Đằng Triết Dã nóng nảy, người con chó biết nơi nào? Mạn Vi luôn luôn thương Tiểu Khả Liên nhất, làm sao để nó ở dưới giường mà phát run, dưới sàn lộn xộn, nhà cửa mở ra. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?


      Lúc này chuông điện thoại của Tả Đằng Triết Dã vang lên, mở ra nhìn, là đoạn video.


      Chỉ thấy trong phòng tối, tay chân của Thẩm Tường Vi bị trói lại. Miệng cũng là bịt. ngã ở góc tường, nằm đống cỏ khô.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 171: Tai họa bất ngờ (2)

      Editor: Mèo_Moon

      Beta: Thiến Tiếu Tiếu

      Góc quay video thay đổi, bóng đen xuất : "Tôi gia hạn cho phải đưa cho tôi 500 trăm vạn Đô-la tiền chuộc trong vòng ba ngày, chúng tôi thả ấy ra. Tôi biết nhà thiếu gia của “Ny Thường” hẳn là thiếu tiền. Nhớ, được báo cảnh sát, nếu . . . nên nhớ kĩ, chúng tôi làm được! Địa chỉ giao dịch ở đâu chúng tôi thông báo với sau!" Sau đó video kết thúc.

      Hai mắt Tả Đằng Triết Dã trừng lớn, dám tin chuyện vừa xảy ra, mắt cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, trong đầu chỉ có ý nghĩ, đó chính là: Mạn Vi bị bắt cóc.

      Tả Đằng Triết Dã cứ cầm điện thoại di động tay, nhất thời biết nên làm thế nào cho phải.

      Triết Dã cảm thấy tức giận, mọi cảm xúc như dâng trào lên. Tại sao lại để Mạn Vi ở đây mình? Tại sao sắp xếp cẩn thận hơn cho ? Nếu như vậy, chuyện ngày hôm nay cũng xảy ra.

      cúi thấp đầu, chợt nhìn thấy dấu của bánh xe mặt đường bên cạnh loáng thoáng vết chó cào, đây hẳn là vết tích Điềm Tâm để lại. Xem ra Điềm Tâm đuổi theo xe bọn bắt cóc tống tiền.

      Khi Tả Đằng Triết Dã ngồi xe chuẩn bị lần theo dấu vết của bọn bắt cóc tống tiền, thấy Điềm Tâm chạy về phía xe của .

      Triết Dã mừng rỡ, xem ra có thể tìm thấy Mạn Vi rất nhanh. vội vàng xuống xe, lên tiếng gọi Điềm Tâm, lúc này Tiểu Khả Liên cũng nhảy xuống xe, kêu Điềm Tâm. Điềm Tâm thấy Triết Dã chạy nhanh đến bên người .

      Triết Dã dẫn Điềm Tâm trở lại trong phòng, cho Điềm Tâm ăn ít thức ăn cho chó cùng sữa tươi. Đợi đến khi Điềm Tâm ăn no uống đủ, Triết Dã hỏi nó Mạn Vi bị mang đâu. Điềm Tâm gâu gâu hai tiếng, xoay người chạy ra khỏi phòng. Triết Dã lập tức dẫn Tiểu Khả Liên lên xe, theo sau Điềm Tâm, bọn họ lái xe rất lâu, rời khỏi thành phố.

      Đến ngã ba Điềm Tâm ngừng lại, Triết Dã cũng xuống xe, Điềm Tâm xoay người hướng Triết Dã kêu: "Ô …..ô…….". Xem ra Điềm Tâm đuổi theo tới đây, mất dấu bọn bắt cóc tống tiền. Hy vọng của Tả Đằng Triết Dã lần nữa tan vỡ. dẫn Điềm Tâm cùng Tiểu Khả Liên trở về công ty.

      Khi Dick thấy Triết Dã mình đến công ty, còn dẫn theo Điềm Tâm cùng Tiểu Khả Liên, cùng vào phòng làm việc.

      " xảy ra chuyện gì? Sao lại mang bọn chúng tới đây? Mạn Vi đâu?”

      Tả Đằng Triết Dã kéo rèm cửa sổ lại, đóng kín cửa, quay sang nhìn Dick : "Mạn Vi bị bắt cóc. Đây là video mà bọn cướp mới vừa gởi tới." Vừa vừa đem chiếc điện thoại tay đưa cho Dick.

      Dick xem xong video cũng cả kinh thất sắc: "Làm sao bây giờ? Xem ra bọn bắt cóc tống tiền có chuẩn bị từ trước. Chúng ta thể báo cho cảnh sát, biết nên giải quyết chuyện này như thế nào?"

      "Đành làm theo lời bọn chúng vậy" Triết Dã dựa người vào ghế làm việc, hai tay xoa huyệt thái dương: "500 vạn Đô-la phải là số tiền lớn, nhưng chỉ chuẩn bị trong vòng ngày, e là có chút khó khăn, để mấy người bên Nhật chuyển khoản tới đây, hơn nữa nếu tạm thời điều động 500 vạn Đô-la, tôi sợ cha biết chuyện này."

      Cha còn tức giận chuyện xảy ra ở Paris, hơn nữa còn nghiêm cấm gặp gỡ Mạn Vi, Mạn Vi gặp nạn, ngồi yên được.

      "Nên làm thế nào bây giờ?" Dick cau mày hỏi: "Hai ngày nữa, Mạn Vi phải dự buổi họp báo của 'Ny thường' tại Singapore , giờ ấy bị bắt cóc, phải làm sao bây giờ?"

      "Trước tiên tìm Triển Diệc Tường bàn bạc chút !" Tả Đằng Triết Dã bất đắc dĩ , Triển Diệc Tường là thân tín của cha, ít nhiều gì có chút kiêng kỵ, dù sao cha thích Mạn Vi, nhưng tại, cứu người mới là việc quan trọng.

      ◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

      Cao ốc Hắc thị, phòng làm việc của tổng giám đốc

      "Tổng giám đốc, đây là mấy hạng mục gần đây chúng ta hợp tác, cần chữ ký của ngài."

      Thư ký Lương cầm xấp tài liệu đặt ở trước mặt Hắc Diêm Tước, chờ ký tên xác nhận. Lúc này có tiếng gõ cửa.

      ", hôm nay xảy ra chuyện lớn."

      Triển Diệc Tường vừa vào, khoa trương hô to, nhìn thấy thư ký Lương, thẳng tới trước bàn làm việc của Hắc Diêm Tước.

      Hắc Diêm Tước nhướng mày, thư ký Lương nhìn thấy tâm tình của biến hóa: "Tổng giám đốc, tôi ra ngoài trước." Lập tức thức thời xoay người ra ngoài, đóng kỹ cửa phòng.

      "Cậu tới đây, hẳn có chuyện gì tốt." Hắc Diêm Tước lạnh lùng : "Có chuyện gì nhanh , đừng chậm trễ thời gian của tôi."

      " còn nhớ tiểu thư Mạn Vi ? Hôm nay ấy bị người khác bắt cóc ngay tại nhà, uy hiếp Tả Đằng Triết Dã phải giao ra 500 vạn Đô-la tiền chuộc" Triển Diệc Tường hạ thấp giọng .

      Tròng mắt đen của Hắc DiêmTước thoáng qua tia khác thường, hờ hững hút thuốc.

      "Đó là chuyện của Ny thường, cậu tới đây, chỉ muốn kể cho tôi nghe chuyện này thôi sao?"

      "Ai, là máu lạnh, lão Hắc! Tôi cho biết, số tiền này là bao nhiêu đối với , nhưng đối với Ny thường là cả vấn đề nan giải. Họ mới bắt đầu ở thị trường Trung Quốc chưa lâu, khoản tiền từ Nhật Bản còn chưa đủ, cho nên bọn bắt cóc đưa ra cái giá này coi như là cao" Triển Diệc Tường xong lời cuối cùng, gương mặt lộ ra tia cười giảo hoạt.

      ‘’ phải cậu ta còn có cha sao? Gọi cha cậu ta bỏ tiền ra là được."
      "Ngươi biết sau kiện ở Paris, ông Tả Đằng rất khó chịu với Mạn Vi! Lần này, gì cũng đồng ý đưa tiền."

      "Vậy để cho ta tự sinh tự diệt!" Hắc Diêm Tước lạnh giọng .
      "Ách, lão Hắc, 'Ny thường' mở rộng còn phải dựa vào ấy sao, đừng tuyệt tình như vậy, nể mặt tôi. . ."

      "Hôm nay cậu tới đây là muốn vay tiền tôi sao? xin lỗi, tôi muốn bàn nữa. Tôi vì Ny Thường mà cho vay tiền." Khóe miệng Hắc Diêm Tước cong lên, trong con ngươi lạnh giá tia nhiệt độ, dường như chuyện liên quan gì tới .

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 172: Tai họa bất ngờ 3

      "Ai em đến để mượn tiền chứ? Chẳng qua chỉ là biết và tiểu thư Mạn Vi có quen biết, nên đến thông báo tiếng thôi." Triển Diệc Tường bâng quơ . luôn cảm thấy, Thẩm Mạn Vi và Hắc Diêm Tước có xảy ra chuyện gì đó vào cái đêm diễn ra 'Mạn Đà La khóc ra máu'. Còn vấn đề tại sao vào lần gặp lại tiếp theo, lại là Tả Đằng Triết Dã và Thẩm Mạn Vi chung cũng chẳng hiểu.

      "Nhàm chán! Nếu còn chuyện gì khác cậu có thể về rồi. Tôi còn nhiều việc khác phải xử lý lắm.

      "Haizz, tuyệt tình mà! Nếu bận như vậy, cứ xem như tôi chưa tới qua vậy, quấy rầy nữa!"

      Triển Diệc Tường bĩu môi, đứng dậy về.

      Sau khi Triển Diệc Tường rời khỏi, Hắc Diêm Tước kêu thư ký Lương vào đem những văn kiện vừa duyệt .

      Hắc xoay người mở máy vi tính, thực vài thao tác đơn giản.

      hồi sau, Hắc Diêm Tước nhàn nhã dựa vào ghế.

      chẳng qua chỉ là ôn lại hình ảnh của tối hôm qua mà thôi, ánh mắt xẹt qua vài tia lạnh lẽo, thể đoán được suy nghĩ của lúc này, sau đó, đem điếu thuốc cháy dở trong tay dập tắt.
      ◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

      sòng bạc nào đó, tràn ngập mùi thuốc lá. Hắc Diêm Tước tới nơi này cùng với hai thuộc hạ khác.

      Sòng bạc vốn ồn ào động ngay lập tức trở nên im ắng.

      xuất của thành công thu hút được mọi ánh nhìn của những người ở đây, ai ai cũng tò mò, người thoạt nhìn biết tầm thường này, sao bỗng dưng lại xuất ở cái sòng bạc khỉ ho cò gáy này?

      Mọi người tự giác tránh ra hai bên, nhường ra đường thẳng cho Hắc Diêm Tước.

      với hai thuộc hạ của : "Đem ba người kia tới đây cho tôi."

      Hai người này lập tức hướng đám người đến, tốn bao lâu liền bắt lấy ba người đàn ông, đem đến trước mặt Hắc Diêm Tước.

      " ra là Hắc Diêm Tước, Hắc tiên sinh! Nghe danh lâu.... Ngài kiếm ba người chúng tôi, là có chuyện gì ạ?"

      Ba người này vừa thấy Hắc Diêm Tước liền run như cầy sấy.

      "Ba người các ngươi lá gan cũng to nhỉ, dám đả động đến người của tôi! Xem ra các người chê mạng mình sống quá dai hả?" Hắc Diêm Tước lạnh lùng .

      "Hắc, Hắc tiên sinh, chúng tôi hiểu ý ngài lắm...."

      Lời chưa kịp dứt hai thuộc hạ của Hắc Diêm Tước liền thuận tay đem hai cái ghê bên cạnh đạp thẳng vào người bọn chúng.

      "Hắc, Hắc tiên sinh tha mạng!" Ba người này liền lập tức khóc lóc vang xin .

      Hắc Diêm Tước cười lạnh : "Người phụ nữ mà tối hôm qua các người bắt cóc, tính đến bay giờ là vừa tròn 24 tiếng."

      Ba người này vừa nghe liền xanh mặt, "Chúng, chúng tôi quả biết đó là người phụ nữ của ngài, xin ngài tha mạng! Chúng tôi cũng chỉ là nghe lệnh của người khác mà thôi, nếu biết là người phụ nữ của ngài, cho dù có dao kề cổ chúng tôi cũng dám làm a!"

      "Là ai kêu các ngươi làm?" Hắc Diêm Tước hung ác .

      "Là, là Long ca! ta cũng chỉ muốn tống tiền mà thôi, tuyệt đối có làm chuyện gì khác nữa, mấy em chúng tôi cũng hề làm khó vị tiểu thư ấy." Ba người này vừa xong liền hướng Hắc Diêm Tước dập đầu, như là gà mổ thóc vậy.

      "Tốt, giúp tôi gửi vài lời cho vị Long ca đó, tôi muốn gặp , nếu ....."

      Chưa đợi Hắc Diêm Tước xong, ba người đó liền : "Vâng vâng vâng, chúng tôi thông báo ngay!"
      ◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

      Long Hổ Đường, thế lực bao trùm cả thành thị, trong ba bang phái lớn nhất cả nước.

      Hắc Diêm Tước lái xe đến trước cửa Long Hổ Đường, vừa xuống xe lập tức có mười mấy người chạy từ bên trong ra xếp thành hai hàng.

      quan sát hoàn cảnh xung quanh lát rồi bước thẳng vào.

      Sau khi bước qua cánh cửa thứ nhất, chỉ đoạn đường 20m ngắn ngủn mà có tới 40 người đứng canh gác, trong tay là những thanh đao sắc nhọn.

      Hắc Diêm Tước hừ tiếng, chút do dự bước qua bọn chúng để vào đại sảnh.

      "Ha ha, Hắc tiên sinh quả can đảm. Hôm nay đến Hắc Long Đường là có chuyện gì quan trọng sao?" Những người trong sảnh tách ra thành đường khác, rồi người đàn ông tuấn bước ra nhìn Hắc Diêm Tước tán thưởng.

      "Long ca, lâu gặp!" Hắc Diêm Tước hàn huyên .

      " lâu gặp, Hắc lão đệ!" Long ca cười lớn.

      "Hôm nay Hắc mỗ đến là có chuyện muốn nhờ Long ca giúp đỡ." Có câu là nước sông phạm nước giếng, Hắc Diêm Tước lâu nay là người làm ăn chân chính, tuy thủ đoạn có hơi tàn nhẫn, nhưng việc của bên hắc đạo bao giờ đả động tới.

      Long Hổ Đường của Long ca ở hắc đạo cũng rất có danh tiếng, tất nhiên cũng phải cho chút mặt mũi.

      "Chà! Hắc lão đệ quả nhiên sảng khoái! Việc có thể khiến cậu phải tự mình đến, nhất định , Long ca khoát tay, những người còn lại trong sảnh đều lui ra, "Hắc lão đệ, mời ngồi!"

      Hắc Diêm Tước ngồi xuống vị trí kế bên, lập tức có người bưng trà tới.

      "Hôm nay Hắc mỗ đến là muốn hỏi Long ca có phải gần đây vừa bắt về người phụ nữ?" Hắc Diêm Tước thẳng thắng hỏi.

      Long ca vừa nghe liền hơi sững người: "Là người của cậu? phải của tên người Nhật Tả Đằng Triết Dã kia sao?" tin hỏi.

      "Ha ha, đó chỉ là hiểu lầm, thực ra nha đầu đó là con nuôi của tôi, vì ham chơi nên chạy tới Ny Thường làm người mẫu, muốn làm minh tinh nổi tiếng! Con bé còn , hiểu chuyện, nếu có mạo phạm đến Long ca, mong thứ lỗi." Hắc Diêm Tước vừa vừa quan sát sắt mặt của Long ca.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :