1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc đào hoa xin cẩn thận: Con dâu xã hội đen nuôi từ bé - Tiền Tiểu Bạch (282C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 29 Tức no rồi
      8.


      "Con bé ngốc nghếch, tối nay con về sớm chút, ba bảo người giúp việc nấu cho con nồi canh an ủi". bị kinh sợ phải được nghỉ ngơi nhiều hơn, phố Tam Hoàng có ông, ông còn chưa già.


      " cần đâu ba, con mệt". Lúc có chuyện gì làm, thường ở phòng mút keo que xem TV, chẳng làm gì khác.


      "Về nghỉ ngơi ! hôm nay Trạch Khải ở nhà, con về nhà nhiều hơn cùng nó chuyện tốt hơn". Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Ông muốn tạo điều kiện cho Tiểu Ốc và Trạch Khải ở cùng nhau nhiều hơn, chứ Tiểu Ốc suốt ngày theo ông làm gì có nhiều cơ hội gần Trạch Khải.


      Vừa nghe Mộc ba như vậy, Tiểu Ốc lập tức thay đổi ý định: "Vậy con về".


      " "!


      Tiểu Ốc ra trạm xe buýt bắt xe, nửa tiếng sau về đến nhà, Mộc mẹ nghe qua điện thoại biết hôm nay gặp chuyện nên bảo nhà bếp hầm nồi canh cua đậu hũ an ủi Tiểu Ốc.


      Nghe tiếng bước chân của , Mộc mẹ từ trong ra, nắm bàn tay bé của : "Mẹ đều nghe ba con , may mà con sao, làm mẹ lo sợ quá".


      "Mẹ, con sao cả"! cười cười, nụ cười ngọt ngào đáng .


      Mộc Trạch Khải vừa lúc từ lầu xuống, tuyệt tin nụ cười ngọt ngào của , lạnh lùng phán câu: "Mẹ, mẹ phải cần phải lo lắng, gieo nhân nào gặt quả nấy, ta ra nhanh thế đâu".


      "Trạch Khải, sao con lại Tiểu Ốc như vậy, nó là em con mà".Mộc mẹ cau mày, Trong lòng bà thương Tiểu Ốc nhiều hơn, Tiểu Ốc là do bà nuôi lớn, con bé tốt đẹp thế nào bà sao biết? nhưng con trai bà toàn bắt nạt con bé.


      "Mẹ, mẹ còn ta là dâu nuôi từ bé của con, nhưng trong lòng con ta phải là em cũng phải là dâu nuôi từ bé". Trong lòng người rất đáng ghét, chỉ thế mà thôi.


      Mộc mẹ tức giận, mặt đỏ bừng bừng, nhưng Tiểu Ốc vẫn bình thường, quen rồi nên chỉ lại câu khiến Mộc Trạch Khải giận sôi lên: "Mẹ đừng nóng giận, con cảm thấy tai họa này là do ông trời sắp đặt, con sống tốt để sau này còn cùng Kiều Kiều nên duyên vợ chồng".


      "Tôi chuyện với ". xoay người ra ngoài.


      "Trạch Khải, con ăn cơm chứ"? Mộc mẹ hỏi.


      " ăn". Tức no rồi.

      Chương 30 Nắm tay


      "Kiều Kiều, ra cửa nhớ mang theo bảo vệ, mấy ngày nay an toàn, có chuyện gì gọi điện thoại cho em và ba". Tiểu Ốc đuổi theo .


      " cần quan tâm"! nhìn thấy lại bực bội, đẩy cửa ra. . . . . .


      Hơn mười giờ, Đậu Diệc Phồn gọi điện thoại: "Tiểu Ốc Tử, bar "?


      " , tôi ngủ rồi". Ba nên tránh xa Đậu Diệc Phồn chút.


      "Đừng vô tình như vậy! Dầu gì hôm nay cũng cứu mạng em".


      "Nhưng tôi cũng đáp ứng, bất kể là chuyện gì sau này tôi cũng đáp ứng cậu chuyện". muốn nợ cậu ta nên cho dù sau này cậu muốn gì cũng đáp ứng.


      " thấy điện thoại di động của em bị rơi có vết xây xước, tặng em cái mới được "?


      "Ngày mai tôi tự mua".


      "Nhưng mua rồi, hay là em muốn cho người đưa đến cho ba em để ông ấy chuyển cho em nhé". Đậu Diệc Phồn nhìn như tùy ý thầm tiếng.


      "Tôi nhận". Tiểu Ốc nghiến răng nghiến lợi , muốn chuyện này đến tai ba.


      "Vậy em ra ở cửa chờ , tới ngay lập tức". Đậu Diệc Phồn hấp ta hấp tấp , biết vì sao cậu luôn muốn trêu chọc nhóc này.


      Tiểu Ốc ngồi sofa phòng khách đành đứng lên, ra ngoài, có thói quen bất kể Mộc Trạch Khải về muộn thế nào cũng chờ cửa , ra ngoài cửa chờ Đậu Diệc Phồn cũng bật đèn hay thay dép vì nghĩ rằng vào nhà ngay


      Đậu Diệc Phồn rất nhanh đến, mở cửa xe ra ngoắc tới, gương mặt dưới ngọn đèn càng thêm xinh đẹp, nhìn lúc mới hai chữ: "Lên xe".


      Tiểu Ốc xòe bàn tay hỏi thẳng: "Điện thoại di động"?


      "Chờ chút , ăn đêm cùng được ? đói bụng". Cậu khẽ nheo mắt nhìn .


      "Được". Tiểu Ốc nhìn cậu cười cười, cậu còn chưa kịp phản ứng gì đột nhiên nhào tới, lướt qua người cậu, dò tới chỗ ngồi bên cạnh cậu, mò thấy khối hình vuông cầm lên định bỏ chạy, Diệc Phồn nhanh tay nắm được bàn tay bé của kéo lại.


      Đậu Diệc Phồn nghĩ còn có chiêu này, nhanh tay nhanh mắt bắt được tay : "Muốn chạy, dễ dàng thế đâu".


      Theo phản xạ Tiểu Ốc vung tay lên đánh nhưng bị Đậu Diệc Phồn phát bắt được, nhóc này mặc dù biết võ, nhưng tuyệt đối phải là đối thủ của cậu, hai tay của Tiểu Ốc đều bị bắt được, Tiểu Ốc hầm hừ nhìn cậu: "Cậu định thế nào? Tôi ăn đêm cùng cậu, cái điện thoại di động rách nát này bà đây cần, được chứ"!
      rina93Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 31 Đúng rồi


      " thể". Cậu híp híp mắt, sau đó lãnh đạm : "Bởi vì cho phép".


      "Đậu Diệc Phồn cậu trêu tức tôi"!


      "Trêu chọc em thế nào"? Cậu cười cực dễ nhìn.


      Tiểu Ốc há mồm táp vào vị trí hổ khẩu tay Đậu Diệc Phồn khiến cậu phải buông ra tay: "Nhóc con, sao lại cắn người"?


      "Là cậu ép tôi trước, dù thế nào tôi cũng ".


      " ! Nhưng em phải bồi thường cho , mới thả em ra".


      "Bồi thường thế nào"?


      Nhìn khuôn mặt nhắn hồng hồng trước mắt, Đậu Diệc Phồn cúi đầu hôn lên.


      Chương 31. Đừng trách


      Hơn nữa tên người liên lạc vô cùng kỳ quặc, nhìn hoàn toàn hiểu.


      có cách nào khác, Tiểu Ốc gọi chiếc tắc xi rồi nhờ người tài xế giúp tay khiêng người đàn ông vào xe, sau đó cũng ngồi vào trong xe: “Bác tài, thành Bắc, Đậu gia ở đâu dừng lại ở đó".


      "Đậu gia nào"?


      "Bác gì"? Lái xe của thành phố mà lại biết Đậu gia là người nào sao?


      " bé à, nơi đó chính là đầm rồng hang hổ, còn vậy đến đó an toàn đâu". Tài xế tốt bụng .


      ra Tiểu Ốc chỉ muốn về nhà ngủ, cho nên có chút kiên nhẫn, mặc dù có ý tốt, nhưng dấn thân vào thế giới đen tối, từ ngày đầu tiên bước chân vào phố Tam Hoàng, biết chờ đợi mình phải là ngục giam mà kà ngày nào đo bị người chém giết, nhưng vẫn lựa chọn bước vào bởi vì muốn bảo vệ Mộc Trạch Khải, chưa từng có thay đổi qua.


      Bây giờ muốn rút lui tuyệt đối có khả năng.


      Tiểu Ốc móc từ trong ví Đậu Diệc Phồn hai tờ tiền màu hồng phe phẩy: "Bác hay . tôi lập tức đổi xe".


      "!" Tài xế bị gương mặt sát khí của dọa sợ, bé trẻ tuổi mà người nặng mùi sát khí như vậy chắc phải là người tốt. Nghĩ thế nên người lái xe yên tâm hơn, như thế đâu cũng xảy ra chuyện gì mới đúng.


      Chiếc tắc xi nhanh chóng khởi động phóng , đoạn Tiểu Ốc cảm thấy buồn ngủ. vừa mới chợp mắt bị tài xế đánh thức: “ bé, đến rồi”.


      Tiểu Ốc trả tiền rồi kéo Đậu Diệc Phồn bị đánh ngất xỉu xuống xe, đỡ cậu về phía trước, hề lảo đảo, tập võ nhiều năm nên thể lực rất tốt.


      vài bước, ngẩng đầu nhìn tấm biển to ở cao, đây là khách sạn năm sao sang trọng nhất ở thành Bắc, chủ khách sạn này là cha của Đậu Diệc Phồn, Tiểu Ốc đỡ cậu vào bên trong với lễ tân khách sạn: “Gọi người to nhất của các ra đây cho tôi”.


      " bé, định làm làm gì"? Nhìn mặc đồ ngủ trước mặt, người phục vụ để ý đến lời , cho rằng nhóc dám cầu các gọi ông chủ ra giọng điệu và lá gan cũng ! Chắc đầu có vấn đề.

      Chương 32 Thiếu phu nhân tương lai


      Tiểu Ốc nâng đầu Đậu Diệc Phồn lên, giọng có chút đùa cợt: "Chị biết cậu ta chứ! Tôi cần giao cậu ta cho người tin cậy, nếu cậu ta mà bị chó mèo nào giết chết đừng có trách tôi".


      Dĩ nhiên phục vụ kia biết: "Trời! Là thiếu gia! làm gì thiếu gia"?


      "Cậu ta ngủ thôi, nhanh gọi người , nếu tôi phải ngủ lại ở đây". Tiểu Ốc ngáp cái, rất buồn ngủ, giống như buồn ngủ là do lây từ Đậu Diệc Phồn.


      Lễ tân lập tức gọi điên lên lầu thông báo: "Trưởng phòng Trương, có đưa thiếu gia đến đây, nhìn thiếu gia giống như hôn mê, ấy chịu mà kiên quyết muốn gặp ông chủ".


      Trưởng phòng Trương nghe xong lập tức báo cáo giám đốc: "Giám đốc, xong rồi, có bắt được thiếu gia, giờ thiếu gia hôn mê, muốn gặp ông chủ, có thể là muốn vòi tiền".


      Giám đốc lập tức gọi điện thoại cho bảo vệ tin cẩn của Đậu gia: " xong, đem thiếu gia mê mệt đến chết sống lại đến khách sạn, tới vòi tiền đấy"!


      Vòi tiền Đậu gia, như vậy cũng được sao?


      Lá gan lớn vậy!


      Người bảo vệ lập tức gọi thêm mười mấy người hung hăng chạy sang đại sảnh khách sạn từ quán rượu đối diện, chỉ thấy nhóc tựa đầu vào bên vai Đậu Diệc Phồn lim dim ngủ, còn Đậu Diệc Phồn ngủ mê man.


      Mọi người trợn mắt há mồm, đây chính là dọa nạt vòi tiền trong truyền thuyết sao? 囧.


      mặc áo ngủ rộng thùng thình, dáng vẻ thảnh thơi giống kẻ càn quấy, ngủ mất cùng thiếu gia? Chẳng lẽ là vừa mới ở chung phòng?


      Chẳng lẽ đây là thiếu phu nhân tương lai của bọn họ?


      Người bảo vệ kia nghĩ thế, hay đùa giỡn nên lập tức với mọi người ở phía sau: “Thu đao, đừng dọa thiếu phu nhân”!


      Tiểu Ốc bị thanh này đánh thức, ngẩng đầu nhìn nhóm người vạm vỡ trước mặt cười nịnh, mồ hôi lạnh toát ra, có cần nhiều người như vậy ?


      Thấy nhìn chằm chằm, cả bầy người nhìn người bảo vệ dẫn đầu, cùng rất ăn ý: "Thiếu phu nhân khỏe chứ"!


      Tiểu Ốc bị dọa, hiểu chuyện gì, liếc mắt nhìn Đậu Diệc Phồn ghế sa lon, bừng tỉnh: "Tôi và cậu ta? Sao có thể chứ? Hẳn các ông là người của Đậu gia. Cậu nhóc này tôi giao cho các ông, xe của cậu ta vẫn còn ở trước cửa nhà tôi, có ai cùng tôi đến lấy xe "?
      ndnyen, rina93Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33 Đánh ngất


      rất có khí thế, người bảo vệ kia lập tức nảy sinh hảo cảm với , làm thiếu phu nhân nhà bọn họ phải có cái khí thế mạnh mẽ này, liền lập tức ra ệnh cho thủ hạ cùng Tiểu Ốc lấy xe: "Tiểu Mã, cậu lái xe của tôi đưa thiếu phu nhân về, Tiểu Ngô cậu cùng lái xe thiếu gia về".


      "Vâng". Hai người đàn ông bước ra cùng Tiểu Ốc.


      Nửa giờ sau, xe dừng ở cửa nhà Tiểu Ốc, Tiểu Mã vừa nhìn chung quanh đây, cũng biết đây là biệt thự nhà ai, nghĩ tới thiếu phu nhân lại là thiên kim Mộc gia, oa oa oa! Rất xứng với thiếu gia nhà bọn họ! tỏ ra kính cẩn với Tiểu Ốc: “Thiếu phu nhân thong thả”. Sau khi trở về, bẩm báo cho lão đại biết.


      Tiểu Ốc mệt mỏi chẳng muốn phản bác, xoay người móc ra cái chìa khóa mở cửa.


      Rón rén vào phòng, chỉ sợ đánh động tới người làm, kết quả Mộc Trạch Khải còn chưa trở về, Tiểu Ốc cảm thấy yên tâm, phân vân lúc mới gọi điện cho : "Kiều Kiều, là em. Chừng nào về nhà, có cần em đón "?


      " cần, tự quản chính mình cho tốt ! Chuyện của tôi cần phải quan tâm"! Mộc Trạch Khải như thường ngày dập ngay điện thoại.


      Tiểu Ốc cũng cảm thấy buồn bực, quen với lạnh lùng của . Nhưng tình trạng này đến bao giờ mới chấm dứt? cảm thấy đơn, rất muốn được thương, quan tâm chăm sóc, nhưng giống như chờ đợi vô vọng, đến khi nào mới có thể khổ tận cam lai? hối hận, nhưng sợ đến ngày nào đó mệt mỏi mà buông tay… Bởi vì kiên nhẫn của mỗi người đều có giới hạn nào đó.


      Sáng sớm hôm sau, Đậu Diệc Phồn tỉnh dậy, phát mình ở nhà, sờ sau gáy cũng biết chuyện xảy ra, nhóc con này đủ cơ trí, biết đưa cậu về nhà, nếu nhỡ bị người của bang phái khác phát cậu chắc chắn toi đời, bị bắt cóc bị giết.


      Nhưng nếu cậu về nhà, đoán chắc lão đầu (ông Đậu) biết cậu bị đánh ngất xỉu. Đậu Diệc Phồn mặc quần áo chỉnh tề, xuống đến lầu thấy ông Đậu thong thả ăn sáng, ông uống hớp sữa tươi rồi hỏi cậu: "Tối qua con bị bé đánh ngất sao"?


      "Vâng". Mặc dù rất mất thể diện, nhưng cậu quan tâm.

      Chương 34 Làm thế nào


      Đậu ba thở dài, hơi chút tức giận: "Thường ngày con thích làm chuyện hồ đồ gì cũng tùy, nhưng sao lại để bé cho đánh ngất còn ra thể thống gì nữa, nếu bị lan truyền thành chuyện cười cho người ta, sao lại liên tục thua bé con, sau này sao ba có thể giao sản nghiệp cho con đây"?


      "Ba! Con đề phòng người khác chứ đề phòng ấy, phải bởi vì ấy bé hay yếu đuối, mà ra lúc đó con hăng say hôn ấy, nếu lúc ấy ấy có giết con con cũng kịp chống đỡ! Ba đừng tức giận, đời này chỉ có ấy có thể làm con mất lí trí, ngoài ấy có người nào khác". Kim Tiểu Ốc cho cậu cảm giác khác lạ, vừa phức tạp, vừa đơn thuần, rất mâu thuẫn, nhưng biết vì sao lại làm cậu mê mệt. Hôm qua mới hôn tí mà cậu cảm thấy như điện giật, gai ốc nổi toàn thân, khơi gợi dục vọng của cậu.


      Từ trước đến giờ cậu luôn đề phòng người khác, chỉ có ở gần là luôn làm theo bản năng, rất tin tưởng cùng phóng túng,Đậu Diệc Phồn cảm thấy giống như là duyên số, có thể Kim Tiểu Ốc chính là nữa của cậu.


      "Con nghiêm túc chứ"?


      "Vâng, ba cảm thấy ấy thế nào"? Đậu Diệc Phồn định chính thức bắt đầu hteo đuổi nhóc kia.


      "Gia cảnh tạm chấp nhận, còn về chuyện con bé dám đánh ngất con rồi đưa về đây là rất can đảm, rất xuất sắc, coi như vượt qua kiểm tra để trở thành con dâu của ba". Quan trọng nhất là, cưới được con của Mộc gia dễ dàng chiếm được phố Tam Hoàng.


      "Ba đồng ý? Con ráo riết theo đuổi ấy".


      "Còn theo đuổi cái gì, để tránh đêm dài lắm mộng ngày mai ba con cầu hôn".


      "Cầu hôn? Nhanh quá, ba". Còn chưa bắt đầu chuyện đương? Cậu thích nhưng chưa đến mức muốn kết hôn, như thế này quá nhanh !


      "Thằng ngốc này, lẽ ra bé đó phải theo đuổi con ấy chứ, giờ bé đó chưa đủ tuổi để đăng kí, nên làm lễ đính hôn trước để tránh những kẻ khác nhòm ngó. Khó có được nào làm con lòng thích nư thế, cho nên người làm ba này tại sao lại giúp con chứ? Chờ ba gọi người chuẩn bị quà tặng, nhất định phải đầy đủ lễ vật".


      "Nhưng . . .". đợi Đậu Diệc Phồn xong, Đậu ba đứng lên ra cửa.


      Đậu Diệc Phồn đuổi theo, nhưng ra đến cửa Đậu ba lên xe, làm thế nào mới tốt đây?
      rina93Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 35 Con đồng ý


      Tiểu Ốc về nhà sau khi nhận được điện thoại của Mộc ba, thấy trong phòng chất đầy quà tặng, vẻ mặt Mộc ba cùng Mộc mẹ buồn thiu, cảm thấy có chuyện hay nên thận trọng hỏi: "Ba, xảy ra chuyện gì"?


      Mộc ba ngẩng đầu lên, thở dài : "Đậu gia phái người tới cầu hôn, đây sính lễ của con".


      "Sính lễ? Có ý gì? Ai muốn lập gia đình"? ánh mắt Tiểu Ốc quét qua phòng vòng, cuối cùng dừng lại người nữa giúp việc khoảng mười tám mười chín tuổi, đến bên lên tiếng chào: "Chị muốn lập gia đình sao? Chúc mừng chị"?


      " phải con bé". Mộc mẹ thở dài.


      "Vậy là ai? Nhà mình chỉ có con và chị ấy chưa cưới, chẳng lẽ là mẹ"? Rất có khả năng đó! Đậu Diệc Phồn thích Mộc mẹ như vậy?


      "Đừng làm rộn". Giờ phút này Mộc mẹ tâm tình cùng giỡn: "Đậu đại ca tự mình ra mặt giúp con trai ông ta, hi vọng con có thể gả cho Đậu Diệc Phồn, hơn nữa càng sớm càng tốt".


      "Cái gì? Con đồng ý! Con muốn gả cho Kiều Kiều. Trả sính lễ lại có được hay , con xin mẹ đấy"! muốn gả cho bất kì ai khác ngoại trừ Kiều Kiều, quá hoang đường, sao bông nhiên lại xuất chuyện cầu hôn chứ?


      "Sính lễ Đậu gia mang tới sao có thể trả lại, có đạo lí đó, làm thế phải làm mất thể diện của Đậu gia sao"? Mộc ba thở dài, thế lực Đậu gia lớn hơn ông rất nhiều, cho nên ngay cả cự tuyệt ông cũng dám, mặc dù Đậu gia có cho bọn họ ba ngày suy nghĩ, nhưng đấy chỉ là hình thức mà thôi.


      Ông bà nuôi đứa con này từ , giờ phải gả cho người khác ông nỡ, ở trong mắt ông bà, Tiểu Ốc từ đến giờ đều là con dâu có hai. tại, chuyện ông lo lắng nhất xảy ra, mặc cho hành động, cửa chỉ của Tiểu Ốc có thô tục, khiếm nhã thế nào vẫn có người để ý, mà ông thể làm gì được bởi vì đó là Đậu gia, nhân vật hắc đạo nổi tiếng trong thành phố. Ông dám lấy trứng chọi đá.


      "Ba nếu như vậy ! Con nhảy từ lầu hai xuống, như vậy chắc chắn bị thương, đến lúc đó chúng ta có cớ để từ chối hôn này". Cùng lắm ngã gãy chân, thà rằng tàn phế cũng chỉ gả cho Kiều Kiều chứ gả cho ai khác.


      Mộc ba vừa nghe xong mặt mày nhăn nhó: "Như vậy quá mạo hiểm, nếu bị thương vô cùng nghiêm trọng, nửa đời sau con làm thế nào"?

      Chương 36 Gả cho


      "Vậy ba có cách nào khác "? muốn cưới, nhưng có thể tâm bình khí hòa đem sính lễ trả lại sao?


      Mộc ba lắc đầu: " có".


      "Vậy con tìm Đậu Diệc Phồn, con cầu xin cậu ta đừng lấy con, nếu cậu ta dám lấy con, con chết trước mặt cậu ta"! Tiểu Ốc quả quyết, vì Kiều Kiều, có thể làm bất cứ chuyện gì, kể cả mất thể diện cũng làm.


      Tiểu Ốc lau khuôn mặt đầy nước mắt của mìh, đứng dậy xông ra ngoài, Mộc mẹ định ngăn cản nhưng mộc ba lắc đầu: "Để cho con bé , có lẽ chuyện còn có thể thay đổi. Chúng ta làm được gì, con cái làm gì chúng ta liên quan".


      "Nhưng ngộ nhỡ con bé chọc giận Đậu đại ca sao"? Có mấy ai dám vuốt mặt lão già họ Đậu, rất có thể Tiểu Ốc đắc tội với ông ta.


      "Có thể chọc giận như thế nào? Con trai ông ta thích con nhà mình, ông ta còn có thể giết Tiểu Ốc hay sao nếu như hôn thất bại"?


      Mộc mẹ dĩ nhiên cũng hi vọng thất bại: "Việc này có nên cho Trạch Khải biết "?


      "Tạm thời cần, bây giờ Trạch Khải còn chưa có tình cảm gì với Tiểu Ốc, cho nó biết có khi nó còn mong Tiểu Ốc gả càng sớm càng tốt ấy". Trạch Khải rất tốt, tuy nhiên quá thiện lương, được bảo hộ từ đầu đến chân nên sợ về sau bị thua thiệt.


      Mộc mẹ gật đầu nhớ kỹ: "Vậy sau này hãy cho nó biết! Sính lễ này nhìn rất chướng mắt, tôi gọi người cất vào kho, nếu Tiểu Ốc thỏa hiệp được gọi người mang trả lại".


      Tiểu Ốc ra cửa chặn chiếc tắc xi, lên xe đến Đậu gia, ở xe gọi điện thoại cho Đậu Diệc Phồn: "Này"!


      "Tiểu Ốc, sao em có thời gian rãnh rỗi gọi điện thoại cho vậy"?


      "Đậu mỹ nhân, cậu khốn kiếp! Tôi chỉ bổ cậu bất tỉnh, sao cậu lại bảo ba cậu đến nhà tôi cầu hôn, đồ mọn khốn kiếp"! Tiểu Ốc rất tức giận.


      " phải bảo ba , tại máu ông ấy dâng lên". Đậu Diệc Phồn cảm thấy rất oan uổng.


      "Tôi cần biết, tôi lấy cậu".


      Nghe được câu này, Đậu Diệc Phồn xù lông : "Tại sao? có gì tốt hay sao"?


      "Tôi cho cậu biết, người tôi thích chính là Mộc Trạch Khải. Cậu mà ép tôi tôi chết cho cậu xem"! Tiểu Ốc đùa bỡn vô lại.


      Đậu Diệc Phồn thích mềm thích cứng: "Vậy em có bản lãnh chết , em chết tôi cũng vẫn muốn rước em vào cửa, em có chết cũng là Quỷ Hồn nhà ".
      rina93Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 37 Đánh cược


      Tiểu Ốc cho là mình đủ vô lại rồi, nghĩ tới cậu ta so với mình còn vô sỉ hơn, tức giận khóc nức nở: "Khốn kiếp! Cậu quá vô sỉ! Cậu có bản lĩnh lấy tôi có phải muốn làm thái giám ? Tôi bóp vỡ dưa chuột của cậu".


      Đậu Diệc Phồn lạnh cả sống lưng, có chút sợ nhưng vẫn cứng: "Còn chưa có vào cửa muốn làm quả phụ? Mà cho em biết, thích em như vậy, em gả cho có gì tốt? còn muốn cho em biết, nhất định phải cưới em".


      " tốt, chính là tốt! Tôi chỉ muốn lấy Mộc Trạch Khải". đời này trừ Mộc Trạch Khải ra, gả cho ai cũng đều tốt.


      "Em muốn cưới ta, vậy ta cũng muốn cưới em sao"?


      ra dùng đầu ngón chân Tiểu Ốc cũng có thể nghĩ ra được đáp án, muốn!


      Nhưng chấp nhận: " ngày nào đó tôi làm cho ấy tôi".


      "Vậy hãy theo bọn em đến ngày đó, nhưng trước khi đến ngày đó vẫn em thuộc về , thể từ hôn. Em chờ làm dâu của ! Ngày mai dẫn em chọn áo cưới". Cậu cũng dễ dàng chấp nhận, vất vả cậu mới vừa mắt , nhưng còn chưa nghĩ đến kết hôn nhảy dựng lên làm cậu lập tức có quyết định.


      "Tôi "! mặc áo cưới với ai trừ Mộc Trạch Khải.


      "Vậy chúng ta đánh cược , nếu em thắng , khuyên ba từ hôn, nếu em thua phải thử áo cưới với ". phải lần đầu đụng độ , cho nên với tính cách của chỉ có biện pháp này là hữu hiệu nhất.


      Tiểu Ốc sợ mạo hiểm, vì tương lai mình, đồng ý đánh cược: "Được, tôi đồng ý, đánh cuộc gì"?


      "Đánh cược Mộc Trạch Khải đồng ý cưới em, nếu ta có tí ti em trơ mắt ngồi nhìn em gả cho , em hãy chuyện của chúng ta cho ta biết".


      "Được". Qua lúc lâu Tiểu Ốc mới nhận ra giọng mình có chút run rẩy, ra chính hi vọng lắm, nhưng đúng như cậu ta , nếu người đàn ông nghe tin gả cho người khác mà có phản ứng gì chắc chắn người đó . Như vậy có thể chết tâm?


      "Để bảo đảm tính chân , khi em chuyện này với ta, phải mở di động, muốn nghe được trực tiếp ở trường". Nếu như gả cho cậu mà trong lòng có người khác cậu cũng vui vẻ gì, cho nên cậu muốn cho chết tâm với người kia, toàn tâm toàn ý với cậu.

      Chương 38 Đừng làm rộn


      Mặc dù làm như vậy rất hèn hạ, nhưng là cũng là vì muốn tốt cho .


      "Được, tôi đồng ý".


      Khi Tiểu Ốc về nhà, Mộc ba liền hỏi thăm tình hình. Tiểu Ốc lắc đầu: "Chưa biết, Kiều Kiều trở về chưa? Con muốn gặp ấy ngay lập tức".


      "Nó lầu, giống như. . . . . .". Mộc mẹ còn chưa kịp ‘Tắm’ Tiểu Ốc chạy , đến cửa phòng Mộc Trạch Khải, gõ cửa nhưng thấy bên trong có động tĩnh gì, sốt ruột đẩy cửa vào phòng.


      Bên trong phòng tắm có tiếng nước chảy. Tiểu Ốc ngồi xuống cạnh giường bấm điện thoại cho Đậu Diệc Phồn, chuẩn bị cho vụ đánh cược.


      Mộc Trạch Khải tắm xong ra, tâm tình sảng khoái định ngâm nga đoạn nhạc và tìm bạn uống rượu, nhìn thấy Tiểu Ốc ngồi ở giường coi như khí, mở tủ lấy quần áo.


      "Kiều Kiều, em có chuyện muốn với ". Tiểu Ốc hít sâu.


      Mộc Trạch Khải giả vờ như nghe thấy, vào phòng tắm thay quần áo, sau đó ra mở cửa định , thấy vậy Tiểu Ốc đứng dậy bắt lấy cánh tay của giữ lại: "Kiều Kiều, em có chuyện cần phải ".


      "Đừng làm rộn".


      "Cho em mười phút, mười phút thôi". Tiểu Ốc cắn cắn môi dưới . biết mình rất vô sỉ nhưng đây là chuyện cả đời của . Còn với , như cố tình gây .


      " có hứng thú". Mộc Trạch Khải luôn tao nhã lễ độ với mọi người chỉ trừ với .


      "Nếu như cho em mười phút, em bảo đảm tuần lễ này làm phiền , được "?


      " "? nhíu mày, ràng tin.


      "".


      "Vậy "! Vì tuần bình an, Mộc Trạch Khải quyết định nghe xem gì, chọn chỗ cách xa mới ngồi xuống.


      "Kiều Kiều, cưới em được "? Tiểu Ốc tới bên cạnh , ngồi xuống, giọng mềm mại, ánh mắt đưa tình phóng điện. cởi quần áo , phong quang vô hạn. . . . . .


      Mộc Trạch Khải chỉ cản thấy quấy rối, nhức đầu đẩy tay ra: "Đừng làm rộn, biết là thể nào, tôi lại cho thêm lần nữa, tôi , cũng bao giờ cưới "!
      rina93Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :