1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc đào hoa xin cẩn thận: Con dâu xã hội đen nuôi từ bé - Tiền Tiểu Bạch (282C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 243: Ở Đó
      Vương Triêu Quân chỉ vào ghế sa lon để cho Lữ Trị ngồi xuống, mình cũng ngồi xuống, : “Tiểu Ốc ở Thái Lan gặp được Mộc ba, ông ấy vì hít thuốc phiện mà bán ấy, gia đình như vậy có thể quên tự nhiên là tốt . Nếu tôi có thể cho ấy thế giới thuần trắng tại sao ? ấy tại sinh hoạt như người bình thường, phải rất tốt sao? Hơn nữa mặc kệ có chấp nhận hay , ấy đúng là em của tôi."


      “Làm sao có thể?" Lữ Trị sửng sốt.


      Vương Triêu Quân gật đầu: “Vào thời điểm tôi tiếp máu cho Tiểu Ốc, bác sĩ máu của chúng tôi rất phù hợp, lúc đó trong đầu tôi chợt lóe linh cảm, nghĩ tới liệu có phải hay ấy chính là em bị kẻ thủ cướp . Nếu em tôi còn sống, có lẽ cũng lớn như Tiểu Ốc, vì vậy tôi tìm người làm giám định DNA, chứng minh hai chúng tôi là em. Lại thừa dịp ấy mất trí nhớ, người trong nhà của chúng tôi thương lượng chút, an bài cho ấy cuộc sống mới. Chúng ta cho ấy biết, ấy lớn lên khỏe mạnh, dưới chăm sóc, mến của gia đình, nhưng do lầm đường lỡ bước cho nên tại làm nội gián để trả nợ. ấy cũng tin như vậy.”


      Lần đó, sau khi bị thương, tôi để cho ấy nghỉ ngơi, dưỡng thương hai tháng. Hai tháng sau, khi ấy có thể xuống giường hoạt động từ từ lại phát có thai. Vốn là thương thế của Tiểu Ốc cần nghỉ ngơi nửa năm mới có thể lần nữa làm nhiệm vụ, nhưng vì ấy mang thai nên chúng tôi giúp xin cho ấy nghỉ năm, sắp xếp cho ấy ở nơi bí mật an toàn, sau khi sinh con xong lại thi hành nhiệm vụ. Sau khi sinh ra Kiều Kiều, ấy làm nhiệm vụ, còn Kiều Kiều đem về cho người nhà chúng tôi chăm sóc. Lúc rảnh tôi chăm sóc, có đôi khi là trai và chị dâu chăm sóc. Dù sao cũng yên tâm , chúng tôi chưa bao giờ bạc đãi Kiều Kiều, tuy bé có tình thương của cha, nhưng có chúng tôi chăm sóc, bé vẫn trưởng thành cách khỏe mạnh."


      Lữ Trị yên lặng nghe. Nghe xong, hình như cũng còn oán hận Vương Triêu Quân, tối thiểu ta cũng chăm sóc Tiểu Ốc ở cùng Kiều Kiều nhiều năm như vậy: “ ấy bây giờ ở đâu? Tôi muốn lập tức nhìn thấy ấy."


      ấy ở chổ Lực Hoa."


      “Lực Hoa là ai ?" Lữ Trị có loại dự cảm xấu, cái người tên Lực Hoa này, nhất định là tình địch của .


      “Là ông chủ của Tiểu Ốc. ta tại là minh tinh, là con trai của nhà họ Trương, có giao tình từ với nhà chúng tôi. Tiểu Ốc bây giờ làm hộ vệ cho Lực Hoa, yên tâm ấy rất an toàn." Nếu như Lữ Trị chưa từng xuất , có lẽ cuối cùng ngày Tiểu Ốc gả cho Lực Hoa! Lực Hoa có bày tỏ ràng, chắc sợ là khi liền bạn bè cũng khó làm.

      Chương 244: Gọi Tới
      Nhưng nếu như Lữ Trị vẫn xuất , cuối cùng có ngày Lực Hoa thổ lộ. Đây cũng là lí do tại sao nhà bọn họ đồng ý cho Tiểu Ốc làm cận vệ mà cùng ăn cùng ở với Lực Hoa, mang theo đứa bé Tiểu Ốc rất khó tìm các đối tượng tốt hơn khác. Nếu như có thể lâu ngày sinh tình, Trương gia từ từ có thể tiếp nhận Tiểu Ốc có đứa bé tốt. Vốn dĩ bọn họ muốn đem Tiểu Ốc gả cho lực hoa , nhưng người nhà Trương Lực Hoa vẫn phản đối mãnh liệt. Hơn nữa bản thân Lực Hoa cho đến bây giờ cũng có thổ lộ gì, mà Tiểu Ốc cũng xác định có thích hay Trương Lực Hoa hay , nên phần thành công là lớn.


      Bây giờ hiểu lầm có thể giải quyết, vậy Tiểu Ốc gả cho Lữ Trị cũng là lựa chọn tốt. Bởi vì bọn họ có chung đứa bé, cũng từng nhau qua, mà tại tình của Lữ Trị vẫn thay đổi, hơn nữa lại dám làm dám chịu. cũng chỉ vì em mà suy nghĩ. Có lẽ lúc trước làm sai, nên chia rẽ bọn họ.


      “Ở bên cạnh người khác cũng an toàn. Giờ hẹn Tiểu Ốc ra gặp tôi, hay là để tôi tìm ấy? Dù sao tôi nhất định cùng ấy kết hôn ." Mục đích của rất ràng, Tiểu Ốc cùng đứa bé, đều muốn.


      Vương Triệu Quân muốn cho Tiểu Ốc có thời gian tiếp nhận: “Tôi hẹn ấy ra chuyện, nếu ấy chịu gặp , tôi gọi điện thoại bảo tới đây. Với cá tính của Tiểu Ốc, ấy gặp ."


      Lữ Trị gật đầu: “Được, nhưng đừng có giở trò."


      Vương Triêu Quân cười khổ:" là em rể của tôi, tôi có thể giở trò gì? Nếu bị tìm được tôi cũng hiểu bản lãnh của . Liệu tôi có thể giấu ấy cả đời, hay là tôi có thể tránh cả đời sao? Nếu như yên tâm, tại tôi gọi điện thoại cho ấy, hẹn ấy tới đây, vào phòng bên trong núp, khi tôi gọi ra trở ra, được ?"


      Lữ Trị đồng ý: “Được."


      cũng muốn đem Tiểu Ốc dọa chạy.


      Vương Triệu Quân gọi điện thoại cho Tiểu Ốc, kêu tới phòng làm việc của mình. Tiểu Ốc lập tức tới ngay.


      Nghe được tiếng gõ cửa, Vương Triêu Quân kêu Lữ Trị trốn vào bên trong, mở cửa: “Tiểu Ốc, bên ngoài nóng lắm ?"


      sao, Lực Hoa lái xe đưa em tới, ấy còn ở trong xe chờ em, sẵn đợi có thông báo, có chuyện gì sao ? Em chỉ có giờ." Tiểu Ốc nhìn thời gian . Thời gian của Trương Lực hoa luôn bị sắp xếp kín hết, nhân lúc chị Hà cùng chế tác chuyện, hai người bọn họ thừa dịp có chút thời gian rãnh rỗi, liền trước bước. Trương Lực Hoa tự mình lái xe chở ra ngoài, vốn định cùng nếm thử quán ăn mới mở, kết quả nửa đường bị Vương Triêu Quân gọi vào nơi này.

      Chương 245: Tại Sao Khóc
      “Tiểu Ốc, em ngồi , giờ cũng đủ rồi. có chuyện muốn cho em biết. Có phải hay em vẫn rất hoài nghi lừa em về việc ba của Kiều Kiều."


      Tiểu Ốc gật đầu, lại cảm thấy kỳ quái: “Sao hôm nay lại nhắc tới việc này? Thường ngày khi em hỏi, luôn đổi chủ đề, ta lấy người khác nên bỏ chạy, kêu em cần biết tên họ ta làm gì. Mặc dù em cũng cảm thấy có thể gạt em, nhưng là chịu nên em cũng có biện pháp."


      ra ta có lấy người khác mà bỏ em, là hiểu lầm ta. cho là gia đình ta như vậy, nếu em gả cuộc sống rất khó khăn. sợ gia đình ta chấp nhận em, cho nên liền lừa em. Hôm nay mới biết, có đoạn thời gian ta gặp em là bởi vì gặp tai nạn xe cộ, sợ liên lụy em. Nếu mọi chuyện là như vậy, em có đồng ý gặp ta hay ?" Vương Triêu Quân rất áy náy.


      Tiểu Ốc nhíu mày lại: “Tại sao có thể như vậy! Vậy tại sao trước kia ấy đến tìm em, ấy tên gì? Ở nơi nào?"


      “Bởi vì lừa ta em chết rồi. ta tên là Lữ Trị, ở phía sau cánh cửa." Vương Triêu Quân chỉ về phía cửa khép chặt kia.


      “Lữ Trị. . . . . ." Chẳng trách cảm thấy cái tên này rất quen thuộc, có thể đem lại cảm giác ấm áp cho .


      Tiểu Ốc đứng dậy, kiềm lòng được mà tới cánh cửa kia để đẩy cửa ra.


      Cơ hồ là cũng trong lúc đó, cửa bị mở ra từ bên trong, dáng dấp cùng gương mặt tạp chí gần như giống nhau như đúc, tiến vào tầm mắt của . Hốc mắt của đỏ hoe, tràn đầy nước mắt.


      Tay Tiểu Ốc nhàng lau mặt của : “Sao lại khóc?"


      “Bởi vì rất nhớ em." Lữ Trị xong liền ôm vào trong ngực, bởi vì quá nhớ nhung . Qua nhiều năm như vậy, vẫn luôn suy nghĩ, có thể hay còn sống, có thể hay còn có thể lần nữa ôm lấy .


      Ngực của rất ấm áp, ấm áp đến nỗi muốn buông tay. Tiểu Ốc mềm nhũn tựa vào trong ngực của hỏi: “Vậy là thế nào của em? Bạn trai? Chồng?"


      “Vị hôn phu, em đồng ý với sau khi làm nhiệm vụ xong trở lại cùng đính hôn. Ngay cả chiếc nhẫn cùng lễ đường cũng chuẩn bị xong, nhưng tới lúc đó lại nhận được tin em rơi xuống vực qua đời." Khi đó, lòng của quả đau như đao cắt, mỗi ngày đều dùng rượu để làm tê liệt mình, là nhớ đến mức muốn theo , nhưng còn có người thân, có tư cách làm như vậy, làm sao có thể tước đoạt niềm vui của họ. Cho dù sống nhưng cũng giống như cái xác hồn, dùng công việc và rượu cồn để làm tê dại mình, mãi cho đến mấy năm này mới uống ít rượu lại.
      rina93Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 246: Kết Hôn
      xin lỗi, em biết." Tiểu Ốc lắc đầu cái. rất áy náy vì làm tổn thương . Trong ánh mắt của là nồng đậm thương, làm tâm của , vốn dĩ luôn bình thản như nước, nhưng bây giờ, khi nhìn thấy người đàn ông này lại nhảy liên hồi. vẫn cho rằng mình là người có tình cảm, bởi vì có cảm giác đặc biệt đối với bất kỳ người đàn ông nào, ngoại trừ người nhà của mình.


      tại biết, vậy em định làm gì? Có phải lại muốn rời khỏi hay ?" Đây là chuyện mà sợ nhất. Bởi trong đầu bây giờ hoàn toàn có ký ức về , chắc gì nguyện ý trở lại bên cạnh .


      Tiểu Ốc tiếp tục lắc đầu: “Ý định của em chính là ỷ lại vào . Em thích , biết vì sao, nhưng chính là rất thích . Em có thể giống như trước đây, cứ như vậy dựa vào ? Cộng thêm con của chúng ta."


      “Tốt! Nếu như em nguyện ý, chúng ta chuyến đến cục dân chính đăng kí có được hay ?" Chỉ có như vậy mới thấy yên tâm.


      Tiểu Ốc có ý kiến gì. Bởi cũng mất trí nhớ, nhưng quan trọng là tại, lần đầu tiên nhìn thấy , liền : “ thành vấn đề, nhưng muốn gặp con trai của chúng ta trước sao?"


      “Mấy ngày trước gặp, hơn nữa có vợ ở đây còn sợ con trai chạy mất sao? Nếu như thuận đường, chúng ta có thể đem bé cùng làm giấy hôn thú." tại vô cùng hưng phấn. Loại tâm tình này, hạnh phúc này khiến như muốn hôn mê.


      “Cũng thuận đường." Mặc dù việc này hơi gấp rút, nhưng Tiểu Ốc có cự tuyệt, bởi vì biết thời khắc này đợi rất lâu rồi.


      Lữ Trị ôm chạy ra khỏi phòng. Vào lúc sắp đem đặt lên xe Tiểu Ốc vỗ vào bờ vai của : “Chờ em chút, để em với Lực Hoa tiếng."


      ! Có muốn cùng em hay ?"


      “Còn sợ em chạy mất à?" Tiểu Ốc trừng mắt liếc cái.


      dám!" còn chưa kết hôn liền bắt đầu sợ vợ rồi.


      Tiểu Ốc xoay người, mấy bước tới bên cạnh xe của Trương Lực Hoa, le lưỡi cái, : “Ông chủ, cho tôi xin phép nghỉ được ?"


      “Thế nào?"


      Tiểu Ốc chỉ Lữ Trị đứng trước xe bên kia: “ tại tôi muốn cùng người kia đến cụ dân chính đăng kí kết hôn."


      giỡn ah, buồn cười chút nào." Bởi vì có hơi xa nên Trương Lực Hoa thấy mặt của người đàn ông kia, cảm thấy Tiểu Ốc đùa, mà cũng phải là người dễ xúc động như vậy.


      “Là , trước đây tôi từng thấy mặt ấy tạp chí, ra ấy là vị hôn phu của tôi, cũng là ba của Kiều Kiều!"

      Chương 247: Nguy Hiểm
      là Lữ Trị?"


      Tiểu Ốc gật đầu: “Ừ, rất đẹp trai đúng ?"


      phải là giả chứ?"


      , là hai của tôi . Vậy trở về mình nha! xin lỗi vì hôm nay thể cùng ăn bữa tiệc lớn. Lái xe cẩn thận, bái bai!" Tiểu Ốc xong tới chỗ Lữ Trị, sau đó chui vào xe.


      Dọc theo đường , Lữ Trị vừa lái xe, vừa nghe kể về những chuyện xảy ra vài năm nay : lúc Kiều Kiều ra đời, những nhiệm vụ lớn mà trải qua để đổi lấy được tự do… Lữ Trị nghe mà khỏi cau mày: “Em bị vây ở trong sa mạc hai ngày hai đêm? Nhiệm vụ nguy hiểm như vậy mà hai em cũng nhẫn tâm để em làm."


      “Hết cách rồi, chỉ có phá được các vụ án lớn mới có thể sớm lấy được tự do! Sau khi từ trong sa mạc trở về thiếu chút nữa là chết, nhưng vì bắt người xấu nên cũng có biện pháp a! Còn có lần ở hòn đảo , thiếu chút nữa là em bị ngư dân địa phương buộc làm vợ, may mà em chạy nhanh." tới chuyện này, Tiểu Ốc đặc biệt cảm thấy kích thích.


      Lữ Trị cảm thấy rất may mắn vì bây giờ được tự do: “Em lúc nào cũng muốn dọa người mà. Sau khi chúng ta đăng kí xong đón con trai, sau đó ăn bữa cơm ăn mừng. Kế tiếp còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, tỷ như em thể cùng minh tinh gì đó ở cùng chỗ, như vậy lo lắng, hơn nữa là người đàn ông bình thường, cũng muốn hưởng phúc lợi của mình, ban đêm có thể ôm vợ ngủ. Cùng trở về Nam Châu có được hay ?"


      Tiểu Ốc cảm thấy việc này quá nhanh: “Cũng quá nhanh !"


      “Nhưng yên tâm khi em và tên đàn ông khác ở cùng chỗ, phải là yên tâm về em, mà là yên tâm người kia."


      Tiểu Ốc nhìn bộ dáng nóng lòng giải thích, cười : “Được, em chuyển ra ngoài. Chỉ là cứ như vậy em thế nào có thể chăm sóc tốt cho ấy, dứt khoát từ chối chứ vậy! Muốn em mang theo Kiều Kiều cùng với trở về Nam Châu cũng được, nhưng phải đồng ý với em điều kiện."


      “Em ."


      “Em muốn có việc làm, thể cho em làm."


      Lữ Trị đồng ý tiếng: “Được! Em đừng chạy trốn quá xa là được."


      Tiểu Ốc : “Em cũng làm công việc cận vệ khá lâu ở đây, cảm thấy có tính khiêu chiến, em nghĩ muốn đổi công tác."


      “Là gì?" Trực giác mách bảo đây phải chuyện tốt.


      “Ký giả."


      “Uh." Nghe có vẻ ổn, hài lòng cười.


      Nhưng Tiểu Ốc hình như quên cho biết, là ký giả xã hội, chính là loại đặc biệt, viết báo cáo về các thương nhân có lòng dạ hiểm độc, các vần đề về bán hoặc cho thuê các building, an toàn cố, về chuyện quan chức đánh người...Công việc này có hơi nguy hiểm đến tánh mạng.

      Chương 248: Lễ Ra Mắt?
      Kết quả vừa đến cục dân chính, hai người lại trợn tròn mắt, họ quên mang hộ khẩu a!


      Lữ Trị gọi điện thoại kêu người trong nhà dùng máy bay trực thăng lập tức đưa tới, còn Tiểu Ốc lập tức trở về Vương gia cầm thẻ căn cước. Lữ Trị cũng theo về.


      Vội vội vàng vàng nên lễ ra mắt này cái gì cũng mang. Vốn nghĩ trong nhà có người lớn ở nhà, kết quả khi Tiểu Ốc ấn chuông cửa, bảo mẫu vui mừng : “Tiểu thư hôm nay tại sao lại trở về, ông cụ nhớ tới đó."


      câu làm Lữ Trị ngồi trong xe càng khẩn trương hơn. Sau khi xuống xe, vẫn khẩn trương tới nỗi đầu đầy mồ hôi, nhưng lại bị Tiểu Ốc cứng rắn kéo vào. Sau khi vào nhà, bọn họ ngồi xuống ghế sofa, đối diện là ông cụ uống trà, tốt với ông: “Ông à, đây là Lữ Trị, hai người chuyện , cháu vào trong lấy chút đồ."


      Ông cụ liếc mắt nhìn Lữ Trị. Người này, ông từng nghe Triêu Quân qua, chau mày: “ chính là người vứt bỏ Tiểu Ốc nhà chúng ta? còn có mặt mũi tới đây sao?"


      “Cháu có vứt bỏ ấy, chuyện là như vầy. . . . . ." Lữ Trị đơn giản với ông tất cả tình trải qua, cuối cùng còn thêm câu: “Ông à, cháu muốn cùng Tiểu Ốc kết hôn, ông đồng ý với cháu chứ."


      Đồng ý, thế nào lại đồng ý?


      Cháu rể có tình có nghĩa như vậy đốt đèn lồng cũng khó tìm: “Được, ông đồng ý. Chờ ba mẹ Tiểu Ốc trở lại, chúng ta thương lượng hôn chút, bọn họ cũng đồng ý thôi."


      “Cháu cảm ơn ông. Chúng cháu bây giờ đăng kí trước, hi vọng ông có thể tha thứ cho qua loa lỗ mãng của cháu."


      Lữ Trị vừa xong, Tiểu Ốc cũng vừa đeo túi xách xuống. liếc mắt nhìn ông : “Chắc ấy cũng hết với ông rồi, chúng cháu bây giờ muốn đăng kí kết hôn, ông à, cháu hi vọng ông có thể chúc phúc cho chúng cháu."


      Tốc độ nhanh như vậy, Vương gia gia cũng ngờ tới, nhưng nếu ngăn cháu cùng cháu rể, về sau thế nào bọn chúng cũng oán hận ông, cho nên cũng chỉ có thể chúc phúc: “ ! Chúc các cháu hạnh phúc, quay về ông tìm hai đứa tính sổ."


      “Cám ơn ông!" Tiểu Ốc cười tiếng, lôi kéo Lữ Trị chạy.


      Khi hai người từ cục dân chính ra, Lữ Trị cảm thấy bầu trời như thay đổi, sắc trời trở nên đỏ rực, như vui mừng cho bọn họ.


      Tiểu Ốc , kẻ ngốc! Đó là trời chiều!


      Tâm tình Lữ Trị vô cùng kích động, lôi kéo tay của : “Vợ à, em chúng ta bây giờ đâu?"
      rina93Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 249: Thích ?
      “Về nhà! khẳng định là bọn họ ở nhà chờ hỏi tội, Kiều Kiều khẳng định cũng bị bọn họ đón về rồi, em gọi điện thoại về trước, chính xác có bữa tiệc lớn có thể ăn."


      Tiểu Ốc xong bắt đầu gọi điện thoại, đầu kia Vương Triêu Quân quả nhiên cả nhà đều ở đây nhà, thức ăn ngon cũng chuẩn bị, Kiều Kiều cũng trở về rồi, muốn gọi điện thoại bảo bọn họ về nhà ăn cơm.


      Lữ Trị vội vàng lôi kéo Tiểu Ốc chọn lễ vật ra mắt, ông , ba , mẹ , cả, chị dâu, hai, bởi vì thời gian cấp bách, muốn làm cho Tiểu Ốc chờ lâu, dường như Lữ Trị nhanh chóng quét sạch mọi thứ ở trung tâm thương mại, bởi vì thời gian cấp bách, dĩ nhiên cái gì cũng chọn loại tốt nhất.


      Cho ông bộ bình trà đắt tiền nhất, cho ba là bộ cờ tướng bạch ngọc. Vốn là nghĩ tặng ẹ của Tiểu Ốc dây chuyền ngọc trai, nhưng Tiểu Ốc mẹ rảnh rỗi cho nên đổi thành cái dây chuyền bích tỳ. Cho cả là ống tay áo, cho chị dâu chính là nước hoa, cho con của cả hộp nhạc, mua cho hai mua cái bật lửa.


      Tiểu Ốc cũng bất động, kéo Lữ Trị muốn ra ngoài, lại bị kéo lại: “Đợi chút, còn chưa có mua đồ cho Kiều Kiều, phải đem tới cho con ít đồ."


      Tiểu Ốc : “Vậy cần, người trong nhà luôn thích đưa quà tặng cho nó, máy chơi game, Transformers, sách manga, gì cũng thiếu."


      “Người khác đưa giống." Lữ Trị mua cho con đống xe chơi mô hình nổi tiếng.


      Hai người xách theo đồ đến nhà của Tiểu Ốc, bảo mẫu mở cửa, dẫn bọn họ vào, với Lữ Trị : “Cậu để tôi cầm !"


      sao." tự mình giao cho người lớn tương đối có thành ý.


      Xách theo túi lớn túi vào sau, vào phòng, Lữ Trị đầu tiên nhìn thấy chính là Kiều Kiều, con trai của mình a!


      Lữ Trị đầu tiên hỏi thăm sức khỏe các người lớn trong nhà, sau đó đưa quà tặng, cuối cùng mới cùng Kiều Kiều chuyện, đem quà tặng đưa cho con, ngồi chồm hổm xuống hỏi: “Thích ?"


      “Thích, nhưng chú, bọn họ chú là ba con, chú là ba?" Cảm thấy hảo huyễn a!


      Đột nhiên mình liền có ba, nghĩ tới là mấy ngày trước gặp cái chú này.


      “Chú là ba con. Kiều Kiều về sau, mẹ cùng ba ở cùng chỗ, Kiều Kiều cũng cùng ba ở cùng chỗ, có được hay ?" Lữ Trị đưa tay ôm con, con trai ruột của a! tốt, cũng lớn như vậy.

      Chương 250: Lau
      “Tốt! Như vậy con liền có thể ngày ngày thấy mẹ." Trước kia mẹ luôn là rất bận Chủ nhật mới có thể gặp được lần, tại mẹ và ba cùng mình ở cùng chỗ, có ba, còn có thể cùng mẹ ở cùng chỗ, là quá tốt a!


      Tiểu Ốc ngồi xổm xuống, gật đầu : “Dĩ nhiên."


      Buổi tối Lữ Trị nghĩ thầm Tiểu Ốc mặc dù gả ình, nhưng rốt cuộc còn chưa có chính thức làm hôn lễ, hay là trước khách sạn ngủ ! Chín giờ rưỡi, bộ dạng tất cả mọi người có chút mệt mỏi, đứng dậy cáo từ: “Ba mẹ, vậy mọi người sớm nghỉ ngơi !Con trước.”


      trễ thế này, lại đâu?" mẹ Vương hỏi, con rể càng xem càng thuận mắt, càng xem là càng hài lòng, thể so với tên tiểu tử của Trương gia kia,kém, Tiểu Ốc tinh mắt.


      khách sạn." Tìm khách sạn ngủ cả đêm, tốt khi ngày thứ nhất con rể tới cửa, nằm ngủ cùng phòng với Tiểu Ốc !


      Mẹ Vương thích hư , : “Con cùng Tiểu Ốc có con cũng lớn như vậy, còn xấu hổ cái gì, ngủ ở phòng cùng Tiểu Ốc, Kiều Kiều cùng ta ngủ."


      tốt lắm đâu!" Cha mẹ vợ quá thỏa mái, ngược lại tốt lắm.


      Vương Triêu Quân chợt nhíu mày : “Nếu cậu theo chen chen lấn lấn hả ?"


      “Em cùng Tiểu Ốc chen !" Lữ Trị , vừa có sở thích như vậy, mới cần cùng đàn ông ngủ cái giường.


      “Được." Tiểu Ốc có ý kiến, ông xã mặc dù còn có chút xa lạ, từ từ thôi là tốt.


      Buổi tối Tiểu Ốc tắm rửa ra ngoài, vốn là có hơi khẩn trương , phải rất xa lạ cũng phải là rất quen thuộc người đàn ông ngồi ở tựa vào mình, hãy để cho cảm giác quá tự ti .


      Lữ Trị thấy tóc vẫn còn ở ướt, rất tự nhiên lôi kéo ở trước bàn trang điểm ngồi xuống, nhíu mày : “Thế nào lại lau khô, bị bệnh, lấy khăn, em ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này chờ ."


      “Vâng." Tiểu Ốc nghe quan tâm lại có giọng thuần thục, đáy lòng khẩn trương tựa hồ tiêu tán chút.


      Lữ Trị sau khi tiến vào, rất nhanh có hỏi: “Khăn nào là khăn của em?"


      “Màu trắng kem."


      Lữ Trị lấy khăn, dùng khăn nhàng lau chùi tóc của , cho đến khi hết nước, mới hỏi: “Có máy sấy tóc ? sấy cho em chút."


      “Có." Tiểu Ốc từ bàn trang điểm trong ngăn kéo tìm ra cho , suy nghĩ chút : “Tự em làm ! Rất làm phiền ."


      phiền toái, mấy năm trước, thường như vậy giúp em sấy tóc, thành thói quen, có lúc em bị thương, tay chân thể động thậm chí giúp em tắm." Lữ Trị , hai người bọn họ tồn tại vấn đề thụ thụ bất thân.

      Chương 251: Phải Cố Ý
      “Vậy làm thế nào cùng em chung với nhau?" có chút tò mò.


      “Lần đầu tiên là em uống say rượu vào nhầm phòng, sau lại tìm em rất lâu, cuối cùng ở địa bàn của tìm được em, theo đuổi em, muốn em làm bạn của , bản thân em thế nhưng giả vờ thỏa hiệp, sau đó em Macao, em còn nhớ Đậu Diệc Phồn hay ?"


      Tiểu Ốc lắc đầu: “ nhớ , hai cũng cho em biết."


      “Đậu Diệc Phồn cũng là người đàn ông thích em, em thiếu chút nữa cùng ta kết hôn, chuyện này rất phức tạp về sau từ từ cho em nghe." tại quá muộn, đợi tóc của thổi khô, nên ngủ.


      “Vậy người đó tại như thế nào? Cũng giống như như vậy chờ em?"


      “Nghĩ đến Diệc Phồn! ta kết hôn, nhưng là chỉ vì em mới kết hôn, nghe vợ của ta sinh con trai, những thứ khác biết, chờ lúc chúng ta kết hôn, hay là muốn mời bọn họ tới." Lữ Trị , dù sao biết hạnh phúc, tình cảm này có thể hoàn toàn để xuống, trải qua cuộc sống của mình .


      “Bọn họ? Ý của là, em là có hai người thương em sao?"


      “Người nuôi em lúc trước còn có con trai, ta lúc trước thích em, sau em phải gả cho Đậu Diệc Phồn, ta ngăn trở, sau này cũng thích em, vốn là, phải . . . . ." cùng Tiểu Ốc hết mọi chuyện.


      Tiểu Ốc nghe : “Đợi ngày mai chúng ta xem xem mẹ nuôi cùng ấy ! Thuận tiện cho bọn họ biết tiếng, em kết hôn. Bọn họ rất vô tội, giờ rãnh ?"


      “Có." Lữ Trị tự nhiên là có , những chuyện khác, phục vụ vợ là chuyện quan trọng.


      Hai người hàn huyên tới rất khuya mới ngủ, là Lữ Trị rất hưng phấn, hai là Tiểu Ốc muốn biết chuyện tình quá nhiều, kết quả là vì vậy sáng ngày thứ hai thức dậy hai người mắt có quầng thâm rất lớn, bị người nhà cười là túng dục quá độ.


      Tiểu Ốc nhờ hai lấy được số điện thoại của Mộc Trạch Khải, lập tức gọi: “Này, xin hỏi là Mộc Trạch Khải sao?"


      là?" Mộc Trạch Khải cơ hồ có lẽ quên mất thanh của .


      “Tôi tên là Kim Tiểu Ốc, chúng ta trước kia có phải biết nhau."


      “Tiểu Ốc! Tiểu Ốc em ở đâu? Mấy năm này em chạy nơi nào? cùng mẹ rất lo lắng an nguy của em." Mộc Trạch Khải , lòng rất lo lắng cho Tiểu Ốc, Tiểu Ốc giống như là mất tích, mấy năm này hề có tin tức.


      “Em ở ngoại ô, cùng mẹ ở đâu, em muốn cùng hai người gặp mặt lần." Tiểu Ốc , nhiều năm như vậy có liên lạc, rất đau lòng , nhưng lòng phải là cố ý.
      Chương 252: Rất Tốt
      Mộc Trạch Khải : “Em hẹn địa điểm , tại phải ra ngoài, lập tức xin nghỉ, mẹ đứng được thuận tiện, nên gặp ở nhà, mua ngôi nhà ba phòng ở vườn hoa ở thành Đông gấm thành, bình thường cùng mẹ ở tại đó, để đón em, hay em đến nhà?"


      “Tự em ! Cho em địa chỉ là tốt rồi."


      Mộc Trạch Khải địa chỉ, sau khi cúp điện thoại, Tiểu Ốc cùng Lư trị địa chỉ, hai người mang theo Kiều Kiều, Lữ Trị lái xe, Tiểu Ốc ôm Kiều Kiều ngồi ở ghế cạnh tài xế, Lữ Trị cùng Tiểu Ốc vào chọn mấy thứ quà tặng, thuận tiện mua cho Kiều Kiều đống đồ ăn vặt.


      Lái xe đến lầu dưới Mộc Trạch Khải đứng ở trước cửa chờ, nhìn thấy Tiểu Ốc trong tay dắt theo con trai, cùng người đàn ông phía sau, nhất thời sửng sốt, tiếp theo hỏi: “Em kết hôn?"


      Tiểu Ốc gật đầu : “ là Mộc Trạch Khải! Rất xin lỗi em từng mất trí nhớ, quên mất mọi người, là ấy cho em biết, em còn có cùng mẹ, ấy là chồng em, đây là con em gọi Kiều Kiều."


      Mộc Trạch Khải từ từ hồi đáp: “ có sao, có thể gặp em, rất vui vẻ. Lên lầu ngồi ! Mẹ ở lầu chờ em, nếu là biết em kết hôn, rất vui vẻ."


      Tiểu Ốc gật đầu, hỏi : “Ba trở lại chưa?"


      Mộc Trạch Khải lắc đầu có chút như đưa đám mà : “ lâu chưa có trở về , ông ấy Thái Lan hít thuốc phiện bị cảnh sát bắt sau đó cưỡng bách cai nghiện, năm vào năm ra, tại tinh thần bình thường, đoạn thời gian trước từ bệnh viện tâm thần chạy rồi, đến nay còn chưa có tìm được."


      Tiểu Ốc ra chuyện bị Mộc ba bán , chỉ : “ cho em tấm hình của ba, em để cho của em bọn họ giúp tay tìm chút, đúng rồi quên, theo như , em bị hai của em tìm được, em bây giờ trở về nhà rồi, nhà em cũng ở ngoại ô, về sau em có thể thường xuyên đến xem mọi người, đây là ông xã của em Lữ Trị, em có ý định mấy ngày nữa cùng ấy trở về Nam Châu.”


      “Em phải mạnh khỏe đó." mực cùng Tiểu Ốc chuyện Mộc Trạch Khải lúc này mới cùng Lữ Trị bắt tay, ra thấy trôi qua tốt như vậy, nên vui vẻ, nhưng vẫn là có nhịn được chút khổ sở, nếu như ban đầu phải chán ghét Tiểu Ốc như vậy, có lẽ và Tiểu Ốc có con, so đứa bé gọi Kiều Kiều này còn phải lớn hơn chút.


      cũng phải mạnh khỏe đó." Lữ Trị đối với thân thiện gật đầu, đối với việc nghe Tiểu Ốc từng lâu người đàn ông này, Lữ Trị cảm thấy dáng dấp ta rất đẹp mắt, giống như là người rất hiền lành, có thể làm bạn bè.
      rina93Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 253: An Bài
      lầu xin mời!" Trong lòng của Mộc Trạch Khải, thầm thấu lạnh, xem ra đời này, và Tiểu Ốc còn khả năng.


      Mẹ Mộc lúc thấy Tiểu Ốc rất vui vẻ, sau khi biết kết hôn, cũng bình tĩnh, bà sớm nghĩ tới, nhiều năm như vậy, có lẽ Tiểu Ốc kết hôn rồi, kết thúc cũng tốt, Trạch Khải có thể chết tâm, Tiểu Ốc kết hôn, nó quay đầu lại khuyên Trạch Khải xem mắt.


      Cuộc sống của mẹ Mộc cùng Mộc Trạch Khải còn có thể, nghe Mộc Trạch Khải tại làm Tổng Kinh Lý, rất được ông chủ coi trọng , tiền lương hàng năm trăm vạn là có , mình mua xe mua phòng, mời bảo mẫu bình thường chăm sóc ẹ Mộc.


      Nghe ý tứ của mẹ Mộc, trước mắt ấy thiếu người bạn .


      Mang theo Kiều Kiều từ Mộc gia sau khi ra ngoài, lòng của Tiểu Ốc có chút xuống thấp:


      biết ba em tại như thế nào?"


      “Bảo hai giúp tay tìm !" Vương Triêu Quân là cảnh sát, tìm người khó lắm.


      Tiểu Ốc cũng có ý này, gọi điện thoại về, Vương Triêu Quân đáp ứng tiếng giúp tay tìm người.


      Nếu muốn Nam Châu, chuyện xin nhỉ việc này rất cấp bách, buổi trưa Tiểu Ốc hẹn Trương Lực Hoa ra, nhưng lại bảo Lữ Trị là ông chủ mời ăn cơm, trong bữa tiệc :


      “Tôi cùng Tiểu Ốc muốn trở về Nam Châu, cho nên công việc nơi này có thể chỉ có thể nghỉ, nếu rảnh rỗi hoan nghênh tới Nam Châu làm khách."


      Trương Lực Hoa khẽ ngoài ý muốn, nghĩ tới tất cả xảy ra nhanh như vậy, nhưng có thể làm cũng chỉ có tiếp nhận:


      “Từ chức, tôi tới công ty tiếng, em chào hỏi rất phiền toái.Em xem lúc nào rãnh rỗi có thể đến nhà tôi đem hành lý mang ."


      Tiểu Ốc đột nhiên có cảm giác có lỗi, cảm giác mình như vậy quá vô tình, nhưng nếu là mà lề mề xử lý thủ tục phải càng dễ, hiểu Trương Lực Hoa bỏ được , nhưng là đau nhiều bằng thương ít:


      “Ừ, xế chiều tôi qua mang hành lý , sáng sớm ngày mai làm thủ tục. Cám ơn Lực Hoa, cám ơn chăm sóc tôi."


      “Đứa ngốc!" Trương Lực Hoa cười tiếng, chăm sóc cho tới bây giờ đều cam tâm tình nguyện.


      Buổi chiều Tiểu Ốc từ nhà Trương Lực Hoa chuyển ra, trước tiên đem đồ chuyển về nhà, lại tới vườn trẻ chuyện, tặng hai bao bánh kẹo cưới.


      Ngày thứ hai làm xong thủ tục, Lữ Trị liền lôi kéo cùng Kiều Kiều lên máy bay, trở về Nam Châu.


      Đến Nam Châu, quản gia nhìn thấy Tiểu Ốc cùng con trai ôm trong ngực, còn tưởng rằng là khách của Lữ Trị:


      “Cậu chủ, cần tôi giúp bọn họ an bài ở phòng khách?”

      Chương 254: Tâm Tình Quá Tốt
      cần, đây là vợ của tôi, còn đây là con trai tôi. À, cứ theo như lời ông, lập tức cho người đem gian phòng đối diện sửa sang lại chút để làm phòng trẻ." Lữ Trị xong, quay lại nhìn Tiểu Ốc : “Vợ, em và Kiều Kiều mệt ? Trước tiên cứ lên lầu, vào phòng của chúng ta nghỉ ngơi chút."


      Lữ Trị xách theo hành lý của trước dẫn đường. Tiểu Ốc cũng mệt mỏi nên vừa vào phòng liền trực tiếp tới giường lớn nằm xuống. Kiều Kiều cũng hơi mệt nên cũng tựa vào bên cạnh mẹ ngủ. Mặc dù mệt, nhưng nhìn Tiểu Ốc cùng con trai ngủ, cũng nỡ đánh thức nên mình đem các vật phẩm từ trong hành lý của lấy ra, từng chút sắp xếp lại. Qua nhiều năm như vậy, điều mong muốn rốt cuộc thành thực, giống như bây giờ, vợ và con trai đều ở bên cạnh .


      Sau khi Lữ Trị dọn đồ xong, nhìn sang thấy Tiểu Ốc đổ mồ hôi, đoán chừng là nóng nên vội vàng chỉnh lại máy điều hòa.


      Lữ Trị có chút đờ đẫn nhìn hai người nằm. Đây là loại cảm giác thể tưởng tượng nổi.


      Nếu phải điện thoại vang lên, Lữ Trị cảm giác mình nhất định cứ như vậy mà nhìn bọn họ. sợ đánh thức Tiểu Ốc cùng Kiều Kiều, vội vã ra ngoài cửa nhận điện thoại: “Alo, lão Tam, tìm có chuyện gì à?"


      hai, bây giờ ở đâu. Hôm nay là sinh nhật lão Ngũ, cả muốn tổ chức ăn mừng cho chú ấy ở biệt thự vùng ngoại ô, kêu em thông báo với tiếng."


      “Hôm nay được. Quà tặng cho người đưa qua. Giúp xin lỗi với chú ấy."


      “Tại sao? vẫn còn giận?" Tình cảm em luôn luôn tệ, nhưng do đoạn thời gian trước, lão Ngũ cứ mực nhét các cho hai, chọc ấy vui, làm giữa hai người tạo nên chút mâu thuẫn. Bây giờ bọn họ cũng chỉ là muốn giúp đỡ hòa hoãn lại mối quan hệ của hai người này thôi.


      Lữ Trị lắc đầu, bây giờ cũng hết giận rồi, bởi tâm tình của lúc này rất tốt:


      " có, vợ của tới Nam Châu rồi."


      cái gì?" lão Tam có cảm giác mình nghe nhầm.


      là vợ tới Nam Thành rồi, còn có con trai của nữa. Hôm nay bọn họ vừa tới, giờ vẫn ngủ, tối nay phải ở cùng bọn họ." Lữ Trị . Bây giờ vẫn còn rất hưng phấn. nghĩ chuyện này đến dễ dàng như vậy, có cảm giác như nằm mơ, nhưng nếu là mơ vẫn hy vọng mình đừng bao giờ tỉnh lại.


      nằm mơ hả? Ở đâu ra vợ cùng con trai? hai, điên chứ?" lão Tam cảm thấy lo lắng, trước kia chưa từng nghe qua a!


      “Mấy hôm trước đăng kí rồi, với em sao?" Chẳng lẽ là hưng phấn quá nên quên ấy em tốt của mình?

      Chương 255: Ăn Mặc
      Lão Tam lắc đầu, quát to tiếng: “Cưới chui?"


      phải như vậy, biết ấy nhiều năm rồi."


      “Là vị thiên kim của Lý gia?" Lão Tam suy đoán.


      “Cút!" Lữ Trị chút lưu tình . Nếu thích thiên kim Lý gia kia còn chờ tới bây giờ sao?


      “Vậy là ai? Mà mặc kệ là ai, nghĩ thông là tốt rồi, còn muốn người bạn trước kia là được."


      đáng tiếc, chính là ấy." Khi chuyện, khóe miệng khẽ giơ lên, cảm giác có vợ cùng con trai là tốt.


      “Cho nên nuôi luôn con riêng của người ta?" nhớ mới vừa rồi có nghe hai là còn có con trai.


      “Cút! Là con trai ruột của , bốn tuổi rồi ! Chờ trở về làm đám cưới, mỗi người đều phải cho hai phần bao tiền lì xì !" Lữ Trị rất vui mừng. Vợ và con trai đều có, cuộc sống như vậy khiến hạnh phúc. Trong phút chốc, cảm thấy còn sống là tốt, là hạnh phúc.


      “Còn có kịch vui như vậy? Em tin, đem chị dâu mang tới em mới tin tưởng." tò mò a! hai nhớ mãi quên rốt cuộc là dạng con như thế nào.


      “Đợi hỏi ấy xem có muốn hay ." Vốn cũng tới nghĩ nhanh như vậy đưa ra mắt, nhưng em lên tiếng cũng nên hỏi chút vậy.


      “Được, em chờ điện thoại của , vậy là giận lão Ngũ nữa. Nếu ngại, em muốn đem tin tức kết hôn truyền ra ngoài á!"


      Lữ Trị thèm để ý chút nào: “Làm ! ước gì toàn thế giới đều biết ấy là của ."


      “Tại sao? ra ngoài cũng đừng em biết ." Lão Tam bắt đầu cùng ba hoa.


      “Em đây là ghen tỵ với …" Sau khi cúp điện thoại, Lữ Trị rất vui vẻ. Vốn định vào phòng làm việc xem chút tài liệu, nhìn xem có cần phải xử lý gấp hay .


      Kết quả còn chưa được mấy bước nghe thanh cửa phòng mở ra, Tiểu Ốc từ trong phòng ra, bước mấy bước đuổi theo : “Buổi tối có cuộc hẹn gì sao?"


      đánh thức em à?"


      Tiểu Ốc gật đầu: “Có chút.”


      “Hôm nay là sinh nhật em tốt của , nên tối nay bọn họ muốn dẫn em theo để gặp mặt. Em có muốn hay , nếu là muốn cũng sao, về sau còn có rất nhiều cơ hội." tuyệt đối miễn cưỡng .


      “Em có cần ăn mặc chút ? Kiều Kiều có thể theo chúng ta cùng ? Em sợ con quen khi phải đợi mình trong căn nhà xa lạ."


      “Dĩ nhiên có thể, em và con chịu cùng, cầu còn được." Lúc trước nhìn các em khoe khoang vợ con, lại thêm Lão Ngũ đắc tội , lần này vừa đúng lúc báo thù, giành danh tiếng của ta, như vậy cầu còn được nữa là…
      rina93Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 256: Tố Cáo
      Lữ Trị hấp ta hấp tấp gọi điện thoại kêu thợ trang điểm đến để hóa trang và chọn đồ cho Tiểu Ốc cùng Kiều Kiều.


      Buổi tối, khi Lữ Trị mang theo vợ con đến, thiếu chút nữa là mắt của đám em rớt ra ngoài.


      Vợ xinh đẹp! Con trai đáng a!


      Ước ao ghen tị phải hay ?


      Mấy em nhìn sang hai người bọn họ, lão Ngũ : “ hai a! Làm mà nha, tin tức tốt như vậy, tại mới là sao, phải tự phạt ba ly."


      Tiểu Ốc nhớ tới Lữ Trị có qua là dạ dày của tốt lắm, trước kia chính là do uống rượu quá nhiều nên chủ động : “Để tôi giúp ấy uống !"


      được, được! Tại sao có thể để chị hai uống rượu." lão Ngũ tự nhận là thể làm khó phụ nữ.


      “Nhưng ấy thể uống rượu, bao tử ấy tốt lắm!”


      “Ôi! Chị hai đau lòng rồi. Yên tâm, em biết bao tử hai tốt nên cho ấy uống rượu mạnh. Em chỉ muốn đánh ấy trận để hả giận thôi. ấy cứ như vậy gạt mọi người, trước đó vài ngày em còn cho là hai có bạn , nên tốt bụng giới thiệu đối tượng cho ấy, vậy mà lại vô cớ đánh em. Nếu là hai sớm cho em biết có chị dâu, em còn bị đánh sao?" Cho nên muốn báo thù.


      Tiểu Ốc : “Vậy là oan uổng cho ấy, ba ngày trước ấy mới tìm được tôi...lúc đó chúng tôi đăng kí trước, nên có cơ hội với mọi người! Nếu muốn đánh, mà cậu cũng ngại, tôi với cậu đánh mấy chiêu."


      Lữ Trị vừa nghe, vốn là đau lòng muốn ngăn cản, nhưng lại nghĩ lão Ngũ mặc dù quyền cước lợi hại, cũng thương tổn phụ nữ. Mà quyền cước của Tiểu Ốc tuyệt đối cậu ta, nên cứ để cho cậu ta kinh ngạc!


      lại châm thêm dầu vào lửa, trốn sau lưng Tiểu Ốc, cười :" Vợ à, em phải giúp làm chủ, đánh cậu ta!"


      Mấy em nghe xong cũng cảm thấy mất thể diện, lão Tam : “ hai, mặc dù rất nhiều đàn ông bị vợ quản nghiêm, nhưng tại sao , ngay cả việc đánh nhau cũng muốn trốn sau lưng vợ. Chẳng lẽ sợ vợ của bị đánh?"


      Lữ Trị : “Vợ của quyền cước rất lợi hại, bị đòn tuyệt đối là lão Ngũ."


      Lữ Trị ngây thơ như vậy, mấy em bao lâu gặp rồi? làm bọn họ có chút hoài niệm.


      Lão Ngũ tin, trước kia cậu ta đanh nhau toàn vô địch: “ hai, cứ khoác lác ! Nếu như chị dâu thực lợi hại như vậy, vậy làm sao theo đuổi được?"


      Trước mặt em cùng vợ mình, Lữ Trị có vẻ thoải mái, bày ra vẻ mặt vừa vô lại, mà còn mặt dày: “Là mặt dày theo đuổi đấy chứ! Về sau ra khỏi cửa ai khi dễ ... tìm vợ tố cáo!"

      Chương 257: Núi Dựa
      Đám em rất hoài nghi, liếc mắt nhìn trước mắt, vóc người cân xứng, vẻ đẹp tự nhiên, nhìn ôn hòa, giống như là cao thủ có võ công.


      Tiểu Ốc đối với bọn họ cười tiếng: “Mọi người đừng nghe ấy bậy, tôi cũng chỉ là biết chút thuật phòng thân."


      Lữ Trị sờ sờ mũi, thôi cứ theo , nhưng rồi lại chỉ vào đám em : “Các người nếu ai còn dám đưa phụ nữ cho , vợ đánh gục hết mấy ả đó."


      Tất cả mọi người đều cười tiếng.


      Trò chuyện chút, Lữ Trị kêu lão Tứ tìm cho Tiểu Ốc công việc. Lão Tứ làm về truyền thông , Tiểu Ốc muốn làm ký giả tìm cậu ta là chính xác: “Vợ muốn làm ký giả, chú ột cái chức vị !"


      Lão Tứ : “Cái này dễ thôi! Chị dâu muốn làm ký giả gì? Giải trí, hay là chính trị? ra việc rất khổ."


      Tiểu Ốc : “Tôi đối với xã hội tương đối có hứng thú."


      Mặc dù trình độ học vấn cùng bối cảnh của có lẽ đủ điều kiện, thế nhưng vẫn muốn làm ký giả về tin tức xã hội, dạng có thể trừ gian diệt ác! Làm người tốt là mục tiêu cùng mơ ước cả đời của . Trải qua vô vàn cố gắng, vất vả mới có thể thoát khỏi cuộc sống tăm tối, nên bây giờ muốn cả đời đường đường chánh chánh làm người.


      Lão Tứ nhất thời lau mắt mà nhìn: “Đây chính là nơi rất khổ cực a, nếu chỉ là muốn chơi đùa, tôi khuyên chị cần làm."


      “Cậu yên tâm tôi cũng cảm thấy khổ, tôi có thể đảm nhiệm." Vô luận là hóa trang để điều tra mục tiê phối hợp với cảnh sát mở tủ an toàn, trộm chứng cứ phạm tội, thậm chí là tay leo lầu, đều có vấn đề. Nhiều năm rèn luyện giúp cho năng lực sinh tồn của tương đối mạnh, thậm chí là lái máy bay, hủy bom làm khó được .


      Lão Tứ liếc mắt nhìn Lữ Trị. Mặc dù có chút ngoài ý muốn nhưng vẫn hỏi : “Em nhất định phải theo tin tức xã hội?"


      Tiểu Ốc gật đầu: “Em cảm thấy rất hứng thú."


      “Vậy em làm !" Dù sao cũng có người dám động đến Tiểu Ốc, mà cũng rất khó có người có thể động đến .


      Thương trường có Lữ Trị làm núi dựa, ai dám động đến cứ thử chút, làm cho đối phương phá sản.


      Giới cảnh sát có Vương gia làm núi dựa, ai dám vu oan Tiểu Ốc thử chút, Vương gia trả cho công đạo.


      Hắc đạo cũng có Đậu Diệc Phồn. Nghe bây giờ ta là đại nhân vật trong giới hắc đạo ở Macao, ai dám thương tổn Tiểu Ốc, Đậu Diệc Phồn cũng để yên.


      Cho nên việc Tiểu Ốc làm phóng viên tin tức xã hội ngược lại rất thích hợp, vì ai cũng dám chọc giận .


      Vừa nghĩ như thế liền rất yên tâm: “ đồng ý để em làm ký giả xã hội, nhưng em có con, cho phép em thường công tác quá xa, sợ đảm bảo được an toàn của em."

      Chương 258: Như Vậy
      “Cám ơn ông xã."


      Ngày cứ như vậy trôi qua. Ngày thứ hai Tiểu Ốc đến đài truyền hình báo danh. Đó là đài truyền hình tốt nhất, đúng là nơi làm việc tệ. Tiểu Ốc vốn thông minh nên chỉ cần hai ngày theo đồng nghiệp là biết hết.


      Kỷ xảo hỏi tin tức ngầm của hết sức inh, làm những lão đồng nghiệp, người làm ở nơi này hơn mười năm cũng phải bội phục. Mọi người đều cho rằng loại con xinh đẹp cửa sau như thế này rất lười biếng, hoặc chỉ là bình hoa. Vì nghĩ như vậy nên mọi người quyết định nếu thấy ngạo mạn, lười biếng, làm việc cả tập thể chèn ép rồi đuổi .


      Kết quả là Tiểu Ốc chẳng những rất nhàng, năng lực làm việc rất tốt, tâm tư cũng kín đáo, mà thái độ chút cũng ngạo mạn, nên các đồng nghiệp đều rất ưa thích .


      Trước kia từng làm nội gián trong thời gian dài, nên công việc bây giờ đối với cũng giống như là bàn thức ăn.


      Chỉ là có lúc Tiểu Ốc quá bận rộn nên khó tránh khỏi việc ít chăm sóc đến người nhà.


      vẫn chỉ nghe Lữ Trị có bệnh bao tử, nhưng cũng có quá để ý, chỉ nghĩ là loại bệnh bao tử thỉnh thoảng phát tác thôi.


      Hôm nay Lữ Trị tới tòa soạn tìm nên cả hai cùng ra quán café ngồi chuyện. Khi bọn họ vừa uống xong hai ly cà phê, đột nhiên Lữ Trị lấy tay đè dạ dày của mình, nhìn có vẻ như rất đau, sắc mặt cũng bắt đầu trắng bệch.


      làm sao vậy?" chuyện, Tiểu Ốc nhìn như vậy, liền đến bên cạnh vịn .


      “Hơi đau chút, có chuyện gì đâu." chỉ dạ dày của mình, nhàng. Nhưng nhìn có vẻ như rất rất đau, cả trán cũng đổ mồ hôi. Loại đau bụng này là bệnh cũ, lâu lâu đau lần, riết rồi thành thói quen.


      “Đau lắm hả?" Tiểu Ốc ngồi xuống bên cạnh , để cho tựa đầu vào vai mình.


      Lữ Trị gì, chỉ nhìn đặt tay ở vai mình. ra vẫn luôn thích sạch , quá thích khi người khác đụng vào mình, nhưng biết vì sao, khi tay đặt lên, lại có ý nghĩ hất ra, mà lại nghĩ nắm chặt.


      Bất quá sợ dựa hoài làm đau, Lữ Trị như cậy mạnh ngẩng đầu lên, tựa lưng vào ghế sa lon.


      Tiểu Ốc lại lại kéo dựa trở lại vai mình, hỏi: “ đau bao tử bao lâu rồi hả? phải là lâu chứ?"


      Lữ Trị gật đầu cái, chính xác là rất lâu, vừa mới bắt đầu chỉ đau chút, về sau lại càng ngày càng nặng hơn.


      “Vậy nhất định là có ăn đúng bữa, có biết uống rượu có hại lắm , thế nào lại thành ra như vậy rồi hả ?" Khi còn bé cũng từng trải qua bệnh bao tử này, vì vậy về sau vẫn luôn rất chú ý ăn uống. Do đó biết chỉ có người chú ý gì mới bị nặng như vậy
      rina93Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :