1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc đào hoa xin cẩn thận: Con dâu xã hội đen nuôi từ bé - Tiền Tiểu Bạch (282C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 170 : Đối thủ
      Mà đích thực ngày sinh của Cơ Mã cũng vào mùa hè, chẳng lẽ cũng là trùng hợp?


      đúng, nếu cẩn thận suy nghĩ, sinh nhật Tiểu Ốc hình như cũng là tháng này, cụ thể là ngày mấy lại quên mất, là có hình dáng con lai, là người là có hình dáng người Trung Quốc, cùng sinh đôi có thể , tìm hiểu chút thử xem.


      Buổi trưa Tiểu Ốc trở lại phòng để nghỉ ngơi, vừa mở cửa, nhìn thấy Đậu Diệc Phồn ngồi ghế của , suýt nữa hết hồn:


      “Tổng giám đốc, tại sao lại ở chỗ này?”


      từng gặp mặt cha mẹ của mình sao?”


      “ Cái gì?” Tiểu Ốc hiểu ý tứ của .


      phải là nhi sao?”


      “ Chưa từng thấy qua.”


      “ Vậy có chị hay em gì hay ?”


      “ Có, trong nhi viện các đều là chị em với nhau.”


      “ A, coi như vậy .” xong Đậu Diệc Phồn cũng ra ngoài, vẻ mặt u sầu, Tiểu Ốc hiểu có cái gì để u sầu?


      Mấy ngày kế tiếp, Đậu Diệc Phồn trở nên có chút kỳ quái, thường tìm lý do xuất bên cạnh , làm cho Tiểu Ốc như rơi vào trong sương mù, biết rốt cuộc là muốn làm gì.


      Hôm nay người tiếp khách người đánh bài, hôm nay vận may của trong số các vị khách dường như được tốt, chơi vài ván vừa ý, lại thua mất số tiền lớn, lại bắt đầu oán trách, phải là đối với đối thủ, đối phương là ông trùm của xã hội đen, ta chọc nổi, chỉ có thể tức giận đổ lên người Tiểu Ốc, đem bài trong tay đập lên mặt Tiểu Ốc đập:


      “ Đồ sao chổi! Bố mày ngày hôm nay thắng được lần nào.”


      Loại người như vậy Tiểu Ốc thấy nhiều, có mấy đồng tiền dơ bẩn lại vênh mặt, cũng tức giận, bởi vì là khách nên nhịn, cười nhặt bài rơi mặt đất lên, ném trở về bàn, với khách:


      “ Bình tĩnh chút đừng nóng, vận may tốt chưa chắc thắng.”


      lời này cũng chút lợi ích gì? Ván này thay tôi đánh cuộc.”


      “ Chúng tôi thay khách đánh bạc, rất xin lỗi.”


      Tiểu Ốc , sòng bạc tuy có quy định các phải thay khách đánh bạc, nhưng là bởi vì thắng thua mà phát sinh tranh chấp có vài vụ việc xảy ra, thua, khách trong lòng thỏa mái, thắng khách lấy toàn bộ tiền , các trong lòng cũng thấy dễ chịu gì, dễ dàng tranh cãi, cho nên nên giúp loại chuyện này.


      “ Coi như giúp tôi đánh cuộc, cùng tôi ăn khuya .”


      “ Xin lỗi, tôi rảnh, tôi đưa ngài tới cửa được ?”


      “ Cái gì cũng được, bố mày mua mấy giờ đồng hồ liền để làm gì?”


      Tên đàn ông giận dữ đưa taycho Tiểu Ốc cái tát, nhưng rất đáng tiếc, ta căn bản phải là đối thủ của Tiểu Ốc.

      Chương 171 : thua nổi


      Trong sòng bạc ai chả biết Cơ Mã là biết múa kiếm, thân thủ cũng có thể coi là kém, tên đàn ông căn bản là thể thua thiệt, quả nhiên Tiểu Ốc nắm được cổ tay tên đàn ông kia, để cho bàn tay của ta rơi xuống, với người bảo vệ an ninh:


      “ Phiền các đưa vị khách này ra ngoài.”


      Tên đàn ông vẫn chịu thuận theo vừa bị bảo vệ lôi kéo ra ngoài vừa mắng Tiểu Ốc:


      “ Kỹ nữ thối! Gỉả bộ thuần khiết, tao muốn ngủ với mày là phúc ày lắm rồi.”


      Đậu Diệc Phồn vừa lúc xuống lầu chứng kiến cảnh này, hỏi quản lý xảy ra chuyện gì, quản lý xong Đậu Diệc Phồn cũng : “ Mấy người buông ta ra, vị khách này hôm nay vận may tốt, trở về được rồi, cần gì nóng tính như vậy, là chúng tôi tiếp đãi chu đáo, nếu tiền đủ có thể mượn.”


      Đậu Diệc Phồn rộng lượng , vị khách kia cũng tiện đánh tiếp, có vẻ như quá mất mặt, chẳng qua là tiền cũng dùng hết rồi, liền mượn hai mươi vạn đô la, mới vừa rồi người kia rời khỏi bàn chơi, ai cùng ta đánh tiếp, Đậu Diệc Phồn tới : “ Tôi đánh cùng với .”


      xong chỉ Tiểu Ốc : “ đến bên cạnh tôi.”


      Tiểu Ốc tới, cau mày nhìn , Đậu Diệc Phồn lại để ý đến , vén tay áo lên ngồi xuống trước bàn bắt đầu chia bài.


      Đậu Diệc Phồn tự mình tham gia đánh bài, rất nhiều vị khách khác cũng vây tới xem, Đậu Diệc Phồn đánh bài hết sức tuyệt diệu, cố ý thua vị khách kia mấy ván, khiến ta vừa ý, sau đó Đậu Diệc Phồn liền lấy lại ngay cả gốc lẫn lời trở lại.


      Vị khách kia lại thua mất hai mươi vạn đô la, Đậu Diệc Phồn rất đễ dàng đem thẻ đánh bạc thu hết : “ thua, nhớ quay lại đem tiền trả.”


      “ Đợi chút, chúng ta trở lại đánh tiếp.”


      có tiền.” Đậu Diệc Phồn lạnh lùng nhắc nhở.


      “ Tôi đây chỉ có đồng hồ kim cương cùng chiếc nhẫn giá trị năm mươi vạn thế chấp cho , Trương Đại tôi thắng là có tiền, tiệm của tôi là tiệm Nghiễm Châu sang trọng nhất khu vực, thiếu tôi nhất định trả, chúng ta tiếp tục đánh.” Vị khách kia gần như đánh đến đỏ cả mất rồi.


      Đậu Diệc Phồn chậm rãi ung dung ý bảo chia bài, đánh tiếp ván, vị khách nọ lại thua, Đậu Diệc Phồn ưu nhã đứng dậy, chuẩn bị rời , vị khách nọ lại lần nữa gọi: “ Chờ chút, thể , tôi thua nhiều như vậy, tôi làm sao bây giờ?”


      Đậu Diệc Phồn lạnh lùng nhìn cái: “ thắng nổi cũng cần đánh tôi có ép . Vận khí tốt, chớ trách người của sòng bạc, hôm nay tới đây thôi, tôi đánh cùng nữa, bảo vệ tiễn khách.”

      Chương 172 : quen
      , tôi !Tài khoản của tôi còn bảy mươi vạn đô la, theo tôi đánh tiếp ! Tôi tin là thắng được !” có ai vận khí tốt mãi, tin tưởng mình nhất định lấy lại được tiền.


      Đậu Diệc Phồn cảm thấy hết hứng thú, thiếu tiền, chỉ là muốn giúp hả giận mà thôi, quay đầu lên lầu, để ý tới vị khách kia nữa.


      Chuyện đến đây, mọi người cũng hiểu, vị tổng giám đốc thần bí của sòng bạc này nguyên lai là giúp nhân viên trong sòng bạc của mình hả giận, nhưng có người cho là như vậy…


      Tiểu Ốc cảm giác như mình càng ngày càng hiểu , biết muốn cái gì, tại sao đột nhiên lại vì mình mà ra mặt, biết mang đến bao nhiêu tin tức tiêu cực sao?


      Ngày thứ hai tin tức chuyện tình Đậu Diệc Phồn vì nhân viên sòng bạc Cơ Mã xả giận lan truyền khắp nơi, vốn là các đại gia hứng thú với vị này hết sức trẻ tuổi, lại vừa thần bí là người trông nom sòng bạc, tại hứng thú càng tăng, các lời đồn nhảm nhí cũng tuôn ra, có người thậm chí còn Đậu Diệc Phồn bảo vệ Cơ Mã như vậy là vì cùng Cơ Mã có quan hệ gần gũi.


      Tiểu Ốc phiền muộn dứt, bất kể giải thích thế nào cũng chả ai tin.


      Vào buổi sáng sớm hôm nay, Tiểu Ốc bị người của tổng giám đốc gọi vào phòng làm việc, việc này mà Đậu Diệc Phồn chả lo ngại gì, Tiểu Ốc tức giận gần như muốn đá văng cửa, thở dài muốn mắng lên, kết quả là phát đứng bên cửa sổ chính là mặc quần dài, tóc cuốn lên, nụ cười thân thiết, thoạt nhìn giống như búp bê, Tiểu Ốc nhất thời sửng sốt:


      là?”


      “ Tùy tiện gọi tới, ngại quá, mời ngồi.”


      xong ngồi xuống đối diện Tiểu Ốc lại : “ có thể chưa thấy qua tôi, tôi tên là Vưu Huyên, là vị hôn thê của Diệc Phồn.”


      “ Vị hôn thê?”


      Tiểu Ốc liền ngu, tên kia miệng tưởng niệm , kết quả là ra vị hôn thê.


      cười gật đầu, dáng vẻ rất dịu dàng: “ Ừ, tôi nghe gần đây cùng vị hôn phu của tôi tương đối thân thiết, là bạn tốt của Diệc Phồn! Bạn tốt của ấy cũng xem như bạn tốt của tôi, cho nên tôi muốn tới gặp chút.”


      Tiểu Ốc hiểu, đây là khéo léo cảnh cáo !


      sớm biết mình cùng Đậu Diệc Phồn có khả năng, nhưng lại xuất bên cạnh vị hôn thê, làm Tiểu Ốc khỏi có chút giật mình cùng bi thương, nhất là đối phương lại là dịu dàng cao quý, vừa nhìn chính là tốt, làm cho có đất dung thân, cũng may cũng phải người của , Tiểu Ốc cắn cắn môi :


      “ Tôi cùng tổng giám đốc có quen.”
      rina93Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 173 : Tốt nhất
      “ Phải ? Nhưng mà ấy gần đây luôn tìm , sợ chê cười, tôi có chút lo lắng.”


      sợ mình giữ được Đậu Diệc Phồn, người đàn ông này rất thích, coi như cầm cái sòng bạc này để đổi cũng quan hệ, chỉ cần có thể giữ chân được.


      Tiểu Ốc thấy này thẳng thắn như thế, cũng thẳng thắn : “ ấy có thể nhận lầm người, ta cảm thấy tôi có dáng dấp giống người phụ nữ mà ta từng quen, nhưng yên tâm, tôi tình nguyện gả cho lão già cũng muốn làm người thứ ba phá hoại tình cảm của người khác.”


      Vưu Huyên hiểu: “ tình là như vậy, kia gọi là Kim TIểu Ốc !”


      Tiểu Ốc hỏi làm sao ấy biết, chỉ gật đầu cái:


      “ Ừ.”


      Vưu Huyên lấy được đáp án mình muốn, từ trong túi xách lấy ra tờ chi phiếu đưa cho Tiểu Ốc:


      “ Nơi này có năm trăm vạn, đủ cho tiêu xài trong thời gian, tôi hi vọng có thể lập tức thôi việc, nếu tôi có thể để cho Bộ phận nhân khai trừ , sòng bạc cùng quán rượu này đều là của cha tôi, sau này là của tôi tôi tuyệt đối giũ lời. nếu là muốn số tiền kia, vậy tôi cũng đuổi .”


      Tiểu Ốc lắc đầu cái: “ Tôi lấy tiền, tôi cũng rời khỏi đây, nhưng bây giờ chưa được. tại có người theo đuổi tôi, ta rất thích tôi, tôi cũng rất thích ấy, nhưng bây giờ tôi muốn cùng ấy , cũng biết quá nhanh thỏa mãn người đàn ông, sau này rất nhanh bị ta vứt bỏ, chỉ là khó có được mới biết quý trọng, tôi tính toán tới thời cơ hợp lý tôi lập tức nghỉ việc. Người đàn ông của tôi so sánh với tổng giám đốc đây cũng thua kém gì, tổng giám đốc từng gặp qua.”


      Vưu Huyên nghe Tiểu Ốc vậy yên tâm chút:


      “ Nhưng tôi chỉ cho mười ngày để quyết định, trong vòng mười ngày nếu như từ chức, tôi cũng chỉ có thể đuổi .”


      lời định, chính là mười ngày.”


      Tiểu Ốc cũng muốn chờ đợi thêm nữa, khắc cũng muốn, mặc dù sau lưng vết thương vẫn chưa hoàn toàn khép miệng, nhưng mà bây giờ cũng lo được nhiều như vậy.


      “ Để tự nhiên là tốt nhất.”


      Tiểu Ốc muốn trộm được tư liệu, nhất định phải tiến vào phòng làm việc của tổng giám đốc, tổng giám đốc lâu nay tới sòng bạc, tài liệu quan trọng khẳng định là ở trong phòng làm việc, Tiểu Ốc thầm quan sát hành tung của Đậu Diệc Phồn trong mấy ngày, phát ra quy luật.


      Bởi vì chủ nhật là thời điểm mà sòng bài buôn bán tốt nhất, cho nên Đậu Diệc Phồn bình thường lựa chọn thứ ba và thứ năm là hai ngày nghỉ ngơi, còn bình thường đều ở trong sòng bạc ra vào quản lý, kể thời gian, có thể là buổi sáng, có đôi khi là buổi chiều, thậm chí buổi tối, Tiểu Ốc nếu muốn lẻn vào phòng làm việc của Đậu Diệc Phồn, chọn thứ ba hoặc thứ năm là tốt nhất.

      Chương 174 : Mở khóa
      Tiểu Ốc quyết định thứ ba, bởi vì hôm đó buôn bán tương đối ảm đạm, khả năng Đậu Diệc Phồn tới sòng bạc là ít hơn so với thứ năm.


      Bởi vì sòng bạc mở cửa 24 giờ, nên buổi tối hay ban ngày cũng khác gì mấy. Có khi buổi tối Đậu Diệc Phồn mới làm hay nửa đêm mới vào phòng làm việc cũng có gì khác thường.


      Tiểu Ốc chọn thời điểm động thủ là lúc xế chiều bảy giờ. Lúc này trời sắp tối, nhân viên an ninh số dùng bữa , số giao ban. Đây là thời điểm mà việc canh gác buông lỏng nhất.


      Hôm nay láo là mình bị bệnh, tiếp khách, mà ở trong phòng hóa trang, tận lực vẽ sao cho giống như Đậu Diệc Phồn. Đợi đem mặt mình làm giống như Đậu Diệc Phồn, rồi dùng máy sấy thổi khô, cũng là năm giờ chiều. Sau đó lại tốn chút thời gian làm cho thân mình cao lên. mang theo cái bao tay, mang đôi giày đặc chế với chiều cao được tăng thêm bên trong là khoảng 20cm, thay âu phục rồi đội bộ tóc giả, lại gắn thêm màu mắt, có bảy phần là giống Đậu Diệc Phồn. Chỉ cần nhìn gần bị lộ ra sơ hở. Tiểu Ốc đem các đồ vật cần thiết ném vào trong bao công văn, rồi gọi điện thoại cho Lữ Trị: " có biện pháp nào đem thuyền dừng ở bến cảng lần trước để tiếp ứng em ...em chuẩn bị động thủ, ước chừng tám giờ rưỡi đến cảng khẩu."


      " có vấn đề, phái người ở bên kia lập tức lái ca nô đến chỗ cũ chờ em, sau 40 phút là có thể tới Hongkong. Bây giờ chạy tới Hongkong, ở bên kia đón em. chờ tin tức tốt của em."


      "Cám ơn." Tiểu Ốc vui vẻ cúp điện thoại, cầm cặp công văn, mở cửa nhìn chung quanh chút, xác định có ai, mới khe khẽ đóng cửa, thận trọng tới phòng làm việc của Tổng giám đốc.


      hành lang, thỉnh thoảng gặp phải hai nhân viên, Tiểu Ốc gật đầu với bọn họ cái, cũng có bị phát .


      Lúc mở khóa, Tiểu Ốc dùng tay ngăn ở tay cầm cái cửa, tay khác cầm miếng sắt đặc biệt đút vào phía bên trong… mở được nên thử đút thêm thanh sắt khác, bao lâu liền mở ra.


      Tiểu Ốc vào rồi đóng cửa lại, thuần thục tìm tủ sắt ở trong phòng. Cuối cùng phát ở dưới mặt bàn, chỗ sàn nhà có khe hở, Tiểu Ốc tìm được cơ quan, nên từ trong bao móc ra công cụ cắt kim loại rồi cắt nền gạch. Quả nhiên bên trong có tủ sắt, Tiểu Ốc cũng học qua cách mở tủ an toàn, liền lấy băng dính ra rồi dính vào bàn phím, rất nhanh phát cái nào là ấn phím thường dùng .

      Chương 175 : Tương đối an toàn
      Tổng cộng là ba khóa, theo thứ tự là 2, 1, 6. Mấy con số này cứ chạy lòng vòng trong đầu của Tiểu Ốc. Nó phải là sinh nhật của Đậu Diệc Phồn, cũng phải là sinh nhật của , lại phải là sinh nhật Đậu lão đầu, liệu có phải hay là ngày kỷ niệm?


      Đúng rồi! Lần đầu tiên gặp mặt hình như là tháng sáu, phải đầu tháng, mà là ngày hai mươi mấy… 21/6, rất có thể là số này!


      Tiểu Ốc đeo bao tay vào rồi ấn, tủ sắt lập tức mở ra, bên trong có các loại tài liệu. Tiểu Ốc lấy ra nhìn chút, rất nhanh tìm được tài liệu mà muốn. bỏ vào trong túi xách rồi đóng lại.


      Lộ ra nụ cười chiến thắng, là may, có được thứ muốn mà chẳng tốn chút công sức nào!


      Qua được cửa ải mở tủ sắt này nhưng vẫn phải tính đến việc giả trang này. Từ trong bao Tiểu Ốc lấy quần áo nữ ra thay, lấy thêm túi giấy lớn đem cặp công văn bỏ vào, cởi tóc giả ra. Lại từ trong bao móc ra chai nước thuốc đặc biệt bắt đầu rửa mặt, việc tẩy trang này so với tưởng tượng khó khăn hơn nhiều, tẩy lâu mới hoàn toàn rửa sạch. lại tốn ít thời gian hóa trang mình thành Gemma . Trước khi ra ngoài, ràng nhìn hành lang có ai nên mới ra. Kết quả mấy bước, nhân viên an ninh từ khúc quanh tới, thấy từ phòng làm việc của Tổng giám đốc ra, liền vặn hỏi: "Gemma tiểu thư, sao lại ở trong phòng làm việc của Tổng giám đốc."


      "A, có gì, Tổng giám đốc đột nhiên trở lại, gọi tôi vào hỏi mấy câu." Tiểu Ốc xong, cố ý chỉnh sửa lại quần áo, làm cho người ta nghĩ côvừa cùng Tổng giám đốc vụng trộm xong, nên dám gì.


      Quả nhiên người an ninh kia liền hỏi, câu , rồi ra ngoài.


      Tiểu Ốc thở phào nhõm, nhưng cũng dám thang máy. Bởi như vậy quá nguy hiểm, ngộ nhỡ đột nhiên phản ứng kịp, để cho người mai phục ở lầu dưới, nhất định phải chết, nên chỉ có thể cầu thang.


      Sòng bạc vì phòng ngừa những vị khách cực đoan - những người coi thường mạng sống của mình khi đánh cuộc nên trong cầu thang có lắp đặt cửa sổ, cho dù muốn hóng mát cũng được. Tiểu Ốc có chút hối hận vì mới vừa rồi từ phòng làm việc của Đậu Diệc Phồn có trực tiếp kéo sợi dây thoi xuống. Bởi như vậy tương đối an toàn hơn.
      rina93Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 176 : Truy kích
      Chủ yếu vẫn là kinh nghiệm chưa đủ, vì đây là lần đầu tiên trộm tài liệu, nếu còn có lần sau đoán chừng khá hơn chút.


      Tiểu Ốc từ cầu thang nhanh chóng chạy xuống, đến cửa chính, đường rất thuận lợi.


      Vừa muốn ra ngoài …. Nhân viên an ninh khi nãy đuổi tới, vừa chạy ở phía sau, vừa hô to: "Bắt ta! Tôi nhớ ra rồi, Tổng giám đốc buổi tối căn bản có tới đây, ta vào phòng làm việc của Tổng giám đốc."


      Tiểu Ốc vừa nghe, nghĩ thầm: xong rồi. Nhân viên giữ cửa đưa tay cản , Tiểu Ốc nhanh chóng ra đòn, dùng sức đánh vào phía bên trái của tên nhân viên kia, sau đó nhanh chóng lui qua bên phải rồi chạy . Trước đó Tiểu Ốc gọi taxi nên xe đợi bên ngoài, chạy tới, mở cửa xe, nhảy vào, rồi với tài xế: "Lái xe! Mau! Đến đường Từ Bân!"


      Nhân viên ninh của sòng bạc cũng phải là ngồi , lập tức lấy súng, hướng về phía xe taxi mà bắn. Đáng tiếc có bắn trúng bánh xe, chỉ bắn tới cửa xe, chờ bọn đuổi theo xe taxi chạy xa.


      An ninh mắt thấy đuổi kịp, lập tức cầm súng ép buộc chiếc xe muốn dừng lại ở chỗ này: "Mau! Đuổi theo chiếc xe phía trước mặt."


      Những an ninh khác cũng lần lượt phân phối xe của bọn chúng rồi đuổi theo Tiểu Ốc.


      Tiểu Ốc liếc nhìn phía sau, nghĩ thầm muốn hất bọn họ ra bằng tài xế taxi này là rất khó. móc sung ra chỉa vào tài xế taxi : " đến tay lái phụ, để tôi lái xe, trong bóp của tôi có 5000, cho hết."


      Tài xế gật đầu cái, vừa nắm tay lái, vừa hướng ghế lái phụ dời qua. Khi buông tay ra, trong nháy mắt Tiểu Ốc bắt được tay lái. Đợi ngồi vững vàng xe xém đụng phải cột điện ven đường. Tiểu Ốc dùng sức chuyển tay lái, làm xe thiếu chút nữa bay. Tiểu Ốc vận dụng những kỹ năng đặc biệt mà Vương Triệu Quân dạy trước kia, nhanh chóng vượt qua rất nhiều chiếc xe phía trước.


      Phía trước có đoạn đường mà bên cạnh là công trường, các vật liệu được chất đống đường. Tốc độ bây giờ có chút chậm, Tiểu Ốc liếc mắt nhìn phía sau, thấy sắp bị đuổi tới, cắn răng cái, với tài xế: "Ngồi vững vàng."


      Sau đó nhấn ga, đâm thẳng vào đống vật liệu kia. Đống kia vì va chạm mạnh mà phân tán đầy đường, cản trở đường của những xe chạy phía sau. Bọn chúng muốn xông tới nhưng lại xông qua được, liền quyết định đuổi theo bằng đường vòng.
      Chương 177 : Tiêu diệt hết
      Tiểu Ốc vẫn tiếp tục chạy, rốt cuộc lái đến con đường lúc trước. Đến bờ biển, gió biển thổi làm Tiểu Ốc cảm thấy rất thoải mái. Liếc nhìn bên cạnh thấy tài xế đau lòng xe của mình, dù giận nhưng lại dám gì, liền rút đồng hồ vàng tay ra, ném cho ta: "Đem cái này cầm cũng được 4 vạn, coi như là tôi bồi thường tổn thất cho , nhưng đừng để người khác phát , nếu giữ được."


      Tài xế hiểu ý của , gật đầu, lập tức đem giấu .


      Tiểu Ốc chạy thêm hai phút đến bến cảng. Ở đó có chiếc ca nô đợi, Tiểu Ốc xuống xe, xách theo túi giấy rồi lên.


      Người ca nô vừa thấy liền hỏi tiếng: “Gemma tiểu thư sao?”


      Tiểu Ốc gật đầu cái.


      Người nọ lập tức lái thuyền . Khi nhân viên an ninh của sòng bạc lái xe đuổi tới Tiểu Ốc chạy còn thấy bóng dáng. Bọn họ tra hỏi tài xế taxi, mới biết lên ca nô, liền lập tức hồi báo cho cấp .


      Đậu Diệc Phồn nhận được tin tức vừa khiếp sợ vừa tức giận. cảm thấy mình đối với Gemma tệ, vậy mà lại dám phản bội cùng sòng bạc, lập tức hướng về phía điện thoại : "Các cần đuổi theo, tôi tự mình đuổi theo."


      Cúp điện thoại, Đậu Diệc Phồn đứng dậy, gọi cú điện thoại khác, kêu thủ hạ chuẩn bị máy bay trực thăng. còn chuẩn bị súng, kêu thêm tay súng bắn tỉa chuyên nghiệp đến máy bay chờ ở đó.


      Vừa muốn , Vưu Huyên từ trong phòng tắm vừa lau tóc vừa ra ngoài: " Diệc Phồn, sao vậy? Trễ như thế còn phải ra ngoài à?"


      "Sòng bạc bên kia xảy ra chuyện, có vào phòng làm việc của , lấy trộm tài liệu, giờ phải tóm ta trở lại."


      Chuyện liên quan đến sòng bạc, cho dù Vưu Huyên nỡ cũng phải để rời : "Vậy ! Tất cả phải cẩn thận."


      Đậu Diệc Phồn gật đầu cái, câu em ngủ trước , liền ra ngoài.


      Đậu Diệc Phồn ngồi lên máy bay trực thăng, trực tiếp lái bến cảng phụ cận hải vực. Nếu ca nô, nhất định là cùng đường Châu Hải, nhưng nhớ lần trước Gemma xuất tại Hongkong, cho nên có thể là Hongkong. Vì vậy chuyển hướng bay đến Hongkong, bay được mấy phút phát ca nô khả nghi ở vùng phụ cận.


      máy bay, mọi việc chuẩn bị tốt, tay súng bắn tỉa hỏi : "Thiếu gia, tại đem du thuyền lật đổ.. hay là bắt sống?"


      Đậu Diệc Phồn khoát khoát tay: " vội, tôi muốn biết ai là người có liên hệ với ta, chúng ta cách xa chút, đợi ta gặp người đó cùng tiêu diệt hết."

      Chương 178 : mình chiến đấu
      Tay súng bắn tỉa gật đầu, thiếu gia quả nhiên tàn nhẫn, so với lão gia kém chút nào.


      Bọn họ xa xa theo phía sau, Tiểu Ốc có phát , mệt mỏi tựa vào chỗ ngồi. Vết thương sau lưng tuy cắt chỉ, nhưng hôm nay đụng mạnh như vậy, hình như lại thấy đau. Nhưng giờ quản nhiều được, mạng vẫn quan trọng hơn.


      Lại qua vài chục phút, cuối cùng cặp bờ. Từ ca nô, Tiểu Ốc thấy Lữ Trị cầm áo khoác đợi ở đó, thấy xuống thuyền, đem áo phủ thêm cho : "Lạnh ?"


      Tiểu Ốc lắc đầu: " lạnh."


      ", lên xe trước lại ." Lữ Trị chuẩn bị xe tới đón , dừng ngay bên cạnh.


      Tiểu Ốc gật đầu cái. Kết quả bọn họ còn chưa được hai bước, đột nhiên nghe bầu trời truyền đến tiếng máy bay, Tiểu Ốc nhìn lên trời, nhưng lại nhìn , chỉ biết máy bay này hình như cách bọn họ càng ngày càng gần.


      Máy bay ở trong bóng tối, và Lữ Trị lại đứng dưới ánh đèn, như vậy ổn.


      Tiểu Ốc lập tức đẩy : "Chúng ta mau!"


      Nhưng tốc độ của bọn họ căn bản là kém máy bay. Còn chưa đến nơi, máy bay khẩu súng hướng về phía Tiểu Ốc cùng Lữ Trị mà càn quét. Tiểu Ốc dùng sức đẩy Lữ Trị: " trước , em theo sau."


      Sau đó lập tức móc ra súng bắn trả. Đối diện với bầu trời mảnh hỗn loạn, coi như bắn chính xác, cũng có thể hù dọa bọn họ gần chết.


      Hoàn hảo là người của Lữ Trị linh hoạt, thấy tình hình ổn, lập tức lái xe đến trước Tiểu Ốc và Lữ Trị, với bọn họ: "Nhanh lên xe, đến nội thành liền hết chuyện."


      Tiểu Ốc cảm thấy có lý, cùng Lữ Trị vội vàng lên xe, lại đẩy tài xế qua ghế lái phụ: "Để tôi lái!"


      xong, Tiểu Ốc ở trong mưa bom lửa đạn, nhanh chóng lái xe rời khỏi bến cảng, hướng khu náo nhiệt mà . tin tưởng có người ngu đến mức lái máy bay đến giết người ở những khu náo nhiệt của Hongkong, trừ phi chính cũng muốn sống. đường lái xe, Tiểu Ốc lái như cuồng phong, vượt xa người thường, nhanh chóng lái đến khu náo nhiệt. Khi xác định bỏ rơi máy bay trực thăng, lái xe đến bãi đỗ xe lân cận, xuống xe, quay đầu xem Lữ Trị: " sao chứ ?"


      " sao, mới vừa rồi rất nguy hiểm, sao em có thể đẩy ra?" Thời khắc nguy hiểm, còn nhớ an nguy của , biết nên vui mừng hay là nên tức giận. ấy lại dám nghĩ bỏ qua bên, mình chiến đấu.

      Chương 179 : cho
      Sớm biết là sát thủ, tự mình cũng biết cuộc sống sau này có nhiều nguy hiểm, nhưng mình nguyện ý ở lại cạnh , cùng chiến đấu, nhưng cư nhiên có người muốn sống mình, Hừ! Nghĩ cùng đừng nghĩ.


      '' xin lỗi, em muốn gặp chuyện, nên tức giận.'' Tiểu Ốc hôn cái mặt .


      Lữ Trị vô dụng lập tức hết giận, rất hưởng thụ ôm vào ngực :''Hừ! Coi như em thức thời."


      ''He he vậy chúng ta nên làm gì vây giờ.'' nhìn .


      "Trở về Nam Châu, Diệc Phồn ở Macao cũng là nhân vật, nhưng Nam Châu là địa bàn của , dám ở đấy, nếu về, lại muốn giết em, thấy đúng là uống nhầm thuốc rồi. đừng tưởng rằng có máy bay trực thăng, cái của còn to hơn , tại gọi người đến đường hàng , chúng ta đến biệt thự của nghỉ chút, máy bay đến, chúng ta trở về."


      tiếng :''Vậy chúng ta ngồi máy bay . Tương đối che giấu tai mắt.''


      hôn cái mặt :" Tất cả đều nghe theo em.''


      đem xe giao cho thuộc hạ, mang ngồi xe taxi về, mới đến biệt thự, là 10 giờ đêm, cảm thấy như trải qua năm vậy, đời của mình lớn như vậy, còn là lần đầu bắn nhau, còn là oanh tạc , đối với người bình thường như , như là cơn ác mộng.


      nhìn ngồi uống rượi cạnh mình :''Em sợ sao?Mới vừa.''


      cười có chút bất đắc dĩ :''Em quen rồi, đây phải là lần đầu tiên, cũng phải là lần cuối cùng. Cũng phải là uống rượi, có thể có can đảm, ở cùng với em là nguy hiểm như vậy, chỉ là bây giờ muốn lui ra, còn kịp.''


      ''Tuyệt đối , thích. Nơi nào có em là niềm vui. rất vui khi ở cùng với , đối mặt với phong ba.''


      có hơi mệt, tựa vào bả vai của , nhắm mắt lại, uống hai ngụm rượi, đột nhiên ngẩng đầu lên : "Lữ Trị, chúng ta ân ái !"


      ''Bây giờ? Em mệt?'' thiếu chút nữa phun rượi vì câu của , ai kêu hai chữ 'ân ái' này, tự nhiên như vậy.


      ''Mệt, nhưng em chỉ muốn ân ái, cần?'' Mới chút nữa bị vị hôn phu bắn chết, chưa tỉnh hồn, cần cuộc tình dục để chấn linh hồn, cả lo lắng và uất ức, nhìn , liền muốn cùng , chỉ đơn giản như vậy, chỉ là giờ khắc này kích động, cảm thấy đáng giá cho phó thác cả đời, cho nên muốn cho , cũng chỉ cho .
      rina93Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 180 : Động đến
      ''Sao cần?'' nằm mơ cũng đều muốn, nhưng mà hôm nay gấp, nghĩ đến còn bị thương, lại mệt mỏi, nhàng bế đến giường, cúi người hôn , đầu tiền là vành tai, cổ....


      hôn đường xuống dưới, hôn triền miên, an ủi lo lắng về tâm hồn và thân thể của .


      rất nhiệt tình, vươn tay ôm chặt mông của , dùng hai chân kẹp thân thể của , động tác chặt lỏng, rất hưởng thụ dịu dàng của , ý thức dần dần , cởi áo lúc nào cũng biết.


      muốn vào phát lưng chảy máu, dừng lại :''Lưng của em...''


      '' sao. cẩn thận chút là được.'' dùng bụng đẩy lên, thấy chủ động như vậy, nơi nào còn muốn làm quân tử, hít sâu hơi, cúi người nhìn lại người con ướt át thần bí này....


      Thời gian quấn quýt, đặc biệt thấy thoải mái, có đau như lần đầu.


      chỉ dịu dàng, kỹ thuật cũng tốt, đối với ,quả muốn ngừng mà được.


      cũng rất thoải mái, nghĩ người nắm dưới thân mình, để mặc mình muốn làm gì, quả dừng lại được.


      Rốt cuộc hai người có thể dừng lại, ôm nhau nghỉ ngơi, là rạng sáng rồi.


      kéo chăn ôm ngủ lâu, điện thoại di động vang lên, là máy bay đến, thể làm gì khác hơn là kéo thân rời giường, ô tô tới phi trường...


      tới Nam Châu là lo rồi, địa bàn của mình.


      Mình phạm pháp, ai dám động đến.


      Vết thương sau lưng cần xử lý, nghĩ bí mật đến bệnh viện, giúp trị liệu, trừ ai cũng muốn tìm , bác sĩ dám hỏi nhiều, rất an toàn.


      Cơm ba bữa có chuyên gia đưa tới, bình thường nhàm chán có thể đọc sách, xem phim, chơi máy tính, tuyệt đối là phòng bệnh chân chính 5 sao, có ban công có nhà vệ sinh, thậm chí có phòng bếp .


      Gần đây bận rộn công việc, mỗi ngày chỉ có buổi tối mới có thời gian đến bên , sáng sớm phải làm.


      Sáng hôm nay, tỉnh dậy trước, vừa mở mắt nhìn đồng hồ báo thức đầu giường, hơn 8 giờ, đưa tay đẩy , ''Lữ Trị, tỉnh dậy, nên làm.''

      Chương 181 : vui tai vui mắt
      ''Đừng.'' muốn làm, đưa tay ôm .


      khẽ mỉm cười, sau đó kéo chân đạp :''Có ?''


      ''Được . Hôn cái.'' mở mắt ra, da mặt dày nhìn .


      thích tính trẻ con của , cúi đầu dâng đôi môi thơm mặt , đó : "Bây giờ có thể rời giường chưa?''


      "Còn chưa đủ, môi cũng muốn.''


      vừa thích lại ghét khuôn mặt lòng tham đáy của , đá cái, am hiểm :''Còn muốn ?''


      ''Nam nhân bà! làm sao coi trọng em nhỉ, xui xẻo.'' vừa , vừa nhảy xuống giường mặc quần áo, vừa mặc vừa :''Em ngủ tiếp , ra phòng bếp xem, nếu bọn họ tính sai, cho em ăn món ăn tương, đuổi việc đầu bếp.''


      '' bạo lực. Yên tâm ! Em xẽ chăm sóc mình. Triệu Quân có thể đưa tài liệu trong hôm nay, thuận tiện đến thăm em, có thể em dùng cơm bên ngoài cùng ta.'' ta có tài liệu quan trọng, giao cho chuyển phát ta yên tâm, muốn tự mình đưa.


      ''Được, nhớ cẩn thận, vạn nhất có khó khăn gì tìm , gọi điện cho . là người đàn ông của em, là dùng để dựa vào, phải để bày biện.''


      gật đầu :''Biết có thể nhịn, buổi chiều phải là có xã giao sao? Uống ít rượi chút.'''


      "Tuân lệnh." làm mà ngọt như mật.


      Cả ngày giống như ngâm mình trong lọ mật ngọt, thậm chí lúc công tác cũng đột nhiên nhếch miệng cười cái, luôn luôn nghiêm túc đột nhiên ôn hòa, khiến người khác cảm thấy ngoài ý muốn, cũng chịu nổi.


      Buổi trưa sắp tan tầm, ăn cơm, cuộc điện thoại của thư ký :''Tổng giám đốc, người tên Đậu kiên trì muốn gặp người, ta mấy ngày trước ở Hongkong gặp người.''


      vừa nghĩ ngoài Diệc Phồn còn là ai, tin tức của linh thông như vậy, đến nhanh như vậy, quả nhiên có chút bản lĩnh, tránh là được, vậy gặp .


      Diệc Phồn vào thấy phòng làm việc xa hoa như vậy, cảm thấy hơi quá, thư ký đưa trà tới sau đó lui ra ngoài, mặc dù muốn ra, hai nam nhân này đẹp trai siêu cấp, ngồi cùng chỗ vui tai vui mắt.

      Chương 182 : Tại sao
      Nhưng trong mắt hai người lại lộ ra sát khí, hình như là kẻ thù đội trời chung, mạng quan trọng, chạy trước, đóng cửa lại.


      Trong phòng làm việc yên tĩnh như tờ, Diệc Phồn uống ngụm trà, là trà thượng đẳng, trà Xuân Long năm nay mới hái, rất xa xỉ, người này quả nhiên cả trong và ngoài đều xa xỉ, chỉ là cảm thấy vừa trống rỗng và mệt?


      biết vì sao chọn mình, mà chọn cái nam nhân này.


      Lữ Trị có thời gian lãng phí cùng , nhìn đồng hồ đeo tay :''Ta cho ngươi mười phút, nếu , ta chỉ có thể tiễn khách."


      "Gemma ở đâu?" tới chỉ có mục đích, đoạt lại tài liệu khách hàng sòng bạc.


      ''Ngươi thấy ta cho ngươi sao?''


      ''Nếu như ngươi , ta giết ngươi.'' Diệc Phồn phải là hạng người thiện lương.


      ''Vậy ngươi cứ làm, ngươi giết ta, ngươi cũng lấy được nửa phần tin tức, thậm chí ta để cho ấy biết ngươi giết ta, ta để ấy báo thù, ngươi vĩnh viễn thấy ấy.'' So hung ác, có thừa.


      "Xem như ngươi lợi hại! Nhưng mà ta lại có thể bắt ngươi uy hiếp ấy, ngươi ấy có ra .'' Diệc Phồn ví dụ.


      "Ngươi phải dám bắt ta, cũng cần đợi đến bây giờ, ta tin ngươi biết thực lực của ta, ngươi phải bắt ta, mặc dù phía sau nhà các ngươi có hậu thuẫn mạnh, cũng cứu được ngươi." năm giao nộp thuế của đủ mua sòng bạc rồi.


      ''Nhưng nếu ngươi giao ấy ra, ta bỏ qua.'' Nếu phần tài liệu kia lưu truyền ra ngoài, hậu quả khó mà lường được.


      ''Nếu ta giao cho ngươi, ấy còn có đường sao.''


      Diệc Phồn , nhất định là có, cho phép có bất kỳ phản bội nào, coi như dung mạo của có chút giống Tiểu Ốc cũng được.


      Thấy trầm mặc, Lữ Trị thừa thắng xông lên: "Cho nên làm sao ta có thể giao ấy cho ngươi.''


      ''Ngươi giao cho ta, ta cũng có biện pháp bắt ấy ra ngoài, đến lúc đó ấy khó thoát cái chết, sao ngươi ột cái nhân tình.'' Diệc Phồn .


      Lữ Trị cười lạnh :''Ngươi muốn ấy chết như vậy sao? Ngày ấy, xạ kích là do ngươi ra lệnh sao?''


      ''Là ta, phải là ý của ta. Nhưng mà ta lại cho rằng ấy và ngươi là nhóm.'' Diệc Phồn gật đầu.
      rina93Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 183 : An toàn
      là thương nhân nghiêm chỉnh?”


      có điều tra rất cặn kẽ, Lữ Trị ở thương trường rất thành công, là thương nhân thành đạt, cần thiết làm mấy chuyện trong bóng tối kia, ta có lý do hủy hoại chính mình.


      Lữ Trị gật đầu, lại : “Nếu như giết được ấy, tôi cũng có biện pháp, tôi thể nào trông chừng ấy 24 giờ, nhưng tôi có thể cho biết, Cơ Mã còn có tên khác là Kim Tiểu Ốc.”


      “Cái gì? Làm sao có thể? gạt tôi? Cơ Mã là con lai, còn Tiểu Ốc phải ngồi tù sao?”


      “Tại tin tức nhanh nhạy, hay căn bản là có chú ý? đời này còn có kỹ thuật gọi là Dịch Dung Thuật, ngồi tù chẳng lẽ thể vượt ngục sao? ấy vượt ngục gần nửa năm, lại hề biết, tôi rất hoài nghi, ấy ?”


      Lữ Trị xong, khinh miệt cười tiếng, tình như vậy quá rẻ mạt ! Miệng đầy tiếng , nhưng Tiểu Ốc chẳng qua chỉ là ngụy trang chút, ta lại nhận ra. Mấy ngày trước Tiểu Ốc suýt chết vì bị ta bắn bị thương.


      “Cái gì….”


      biết, biết. thừa nhận mình hỏi thăm tin tức về Tiểu Ốc, đó là bởi vì dám , có cảm giác tại mình có tư cách xem , cho nên theo bản năng muốn trốn tránh, nhưng biết Tiểu Ốc lại vượt ngục.


      tin hỏi thăm tin tức.”


      tại ấy ở đâu? Tôi muốn thấy ấy.”


      “Tiểu Ốc muốn gặp , bởi vì thiếu chút nữa giết ấy, đến đây thôi, ! Sau này cũng đừng quay trở lại.” Đây chính là mục đích của Lữ Trị.


      “Tôi , bởi vì tôi căn bản tin tưởng lời của , nhất định là gạt tôi.”


      “Được rồi! Cho xem tấm hình.”


      Lữ Trị móc điện thoại di động ra, cho Đậu Diệc Phồn nhìn tấm hình, trong hình kia chính là Tiểu Ốc sai, Lữ Trị : “Thấy ràng rồi chứ, có sai ! Đây là lúc trước chúng tôi tới Macao chụp, ấy cố ý tới Macao là để tìm đó.”


      Đậu Diệc Phồn lúc này mới tin tưởng lời của Lữ Trị , như vậy mấy ngày trước thiếu chút nữa cho người giết chết Tiểu Ốc, phải ?


      Thấy ta sắc mặt tái nhợt , Lữ Trị biết ta tin: “ thong thả tiễn, tôi còn có chuyện, mời ăn cơm được.”


      , tôi nhất định trở về nữa.”


      Đậu Diệc Phồn xong đẩy cửa rời , cần thời gian để tiêu hóa hết mọi chuyện, bao gồm chuyện Tiểu Ốc vượt ngục, Tiểu Ốc ngụy trang thành Cơ Mã, Tiểu Ốc cũng chỗ với Lữ Trị.

      Chương 184 : Mê mang
      Lữ Trị thở phào nhỏm, xem ra Tiểu ỐC được an toàn….


      Nhưng là Tiểu Ốc an toàn bao lâu, hai ngày sau, Tiểu Ốc phát Vương Triêu Quân chậm chạp chưa có tới, gọi điện thoại cũng nhận, có phải hay xảy ra chuyện gì?


      Tiểu Ốc lo lắng, cho Lữ Trị, Lữ Trị vừa nghe vừa :


      “Có thể đường tới Vương Triêu Quân gặp phải Đậu Diệc Phồn? Đậu Diệc Phồn mấy ngày trước có tới đây, nhưng cho em biết.”


      Tiểu Ốc vừa nghe, hư: “Đậu gia tai mắt đông đảo, chừng biết Vương Triêu Quân năm đó là cảnh sát nằm vùng rồi cũng nên, trừng phạt đối với người phản bội, thường thường so với chết kinh khủng hơn.”


      Lữ Trị giúp Tiểu Ốc tra tra địa chỉ qua địa chỉ IP của di động, biểu di động của Vương Triêu Quân tắt máy trước, là ở Nam Châu, ta tới, hơn nữa tới hai ngày trước, cách khác Vương Triêu Quân có khả năng xảy ra chuyện.


      Tiểu Ốc vội vàng gọi cho Vương Triêu Quân qua mã số khẩn cấp, trước kia ta có , nếu tìm được ta, có thể gọi vào số này.


      Tiểu Ốc chờ lúc, người đàn ông họ Vương nhận điện thoại: “Alo?”


      “Xin hỏi biết Vương Triêu Quân sao?”


      là người kia?”


      Đối phương, chần chờ chút, hỏi . Trong trí nhớ Quân có bạn , cũng đem điện thoại của mình đưa cho người khác, cho nên này đối với Quân mà ý nghĩa nào đó.


      “Tôi tên là Kim Tiểu Ốc, là cấp dưới của ta, nội gián.”


      “Tôi có nghe về .” Vương Triêu Quân vừa là , đồng thời cũng lãnh đạo việc công việc Vương gia, từ mấy em nghe được cái tên này, ban đầu để cho ấy nằm vùng, vốn là cấp đồng ý, cảm thấy Kim Tiểu Ốc quá ranh mãnh, thay đổi tới, là Vương Triêu Quân dùng tính mạng để bảo đảm Tiểu Ốc hoàn thành xuất sắc các hạng nhiệm vụ, và những người lãnh đạo mới đồng ý.


      “Xin hỏi Vương Triêu Quân trở về đồn cảnh sát rồi sao? ta tới đây lấy tài liệu, nhưng đường mất tích, qua khoảng mấy ngày rồi.” Tiểu Ốc có chút bận tâm.


      Vương Triêu Chính vừa nghe, thốt lên: “Chúng tôi ở đây cũng tìm ấy, có đầu mối gì sao?”


      “Tôi hoài nghi việc ta mất tích cùng bạn trai cũ của tôi có liên quan, có nghe qua cái tên Đậu Diệc Phồn, ta tại ở Macao hô phong hoán vũ. Vuơng cảnh quan trước kia nằm vùng bên Đậu gia. Tôi sợ ấy giờ gặp bất trắc!”


      Tiểu Ốc hy vọng ta gặp chuyện may, Vương Triêu Quân đối với , là bề , là sư phụ, nếu ta, Tiểu Ốc bây giờ vẫn còn mê mang.
      Chương 185 : Cảm giác cầu hôn
      Vương Triêu Chính vừa nghe, cảm thấy chuyện này phải nhanh chóng điều tra, tạm thời giao phó tính mạng cho Tiểu Ốc:


      “Nhiệm vụ giải cứu cùng điều tra chuyện này giao cho , chỉ cần Triêu Quân an toàn trở về, tôi cho mười lăm phút đấy!”


      “Cảm ơn, cho tôi cũng làm, tôi Macao ngay bây giờ, phần tài liệu kia tôi chưa thể đưa trước cho được.”


      “Chờ Triêu Quân trở lại rồi hẵng , trước làm chuyện này quan trọng hơn.”


      Vương Triều Chính , hi vọng Triêu Quân mệnh tốt, cũng đừng nên xảy ra chuyện gì.


      Tiểu Ốc tiếng được, nhờ Vương Triều Chính làm giả thẻ căn cước.


      Vương Triêu Chính thuận thể cho thân phận khác, chứng kiến người mang giấy tờ đem lên phi cơ cho Tiểu Ốc, người của chỗ chờ , cúp điện thoại, từ giường bước xuống, nhanh chóng từ đáy giường lôi ra rương hành lý, tìm cái quần dài mặc vào, tìm tóc giả đội vào, đem tóc dài quấn lại, bắt đầu hóa trang, dán lông mi dài.


      Lữ Trị lúc vào, nhìn thấy với hình dạng mới, cảm thấy là trẻ con a!


      ra Tiểu Ốc vốn trẻ con, nếu phải mặt trước trông có vẻ thành thục, Lữ Trị cũng quên Tiểu Ốc cũng vừa tròn 19 tuổi, khác các khác ở chỗ, buồn lo học, mà từ số mạng nhiều khổ cực, phải chịu quá nhiều ngăn trở, khiến Tiểu Ốc so với những khác trông thành thục hơn.


      Nhìn có bộ dạng thế này, biết liền có nhiệm vụ mới: “ Có nhiệm vụ?”


      Tiểu Ốc gật đầu: “Em muốn Macao, tìm tung tích của Vương cảnh quan, thân phận mới là du khách chơi ở Macao.”


      “Macao? Vậy em phải cẩn thận, cho là Đậu Diệc Phồn nhận ra em, còn có thể thả em , mà làm sáng tỏ thân phận của em, tìm hiểu nội tình bên trong.”


      Tiểu Ốc vỗ vỗ bàn tay: “Thông minh, bất quá sao có thể hay đừng thông minh quá như vậy? Yên tâm em cố gắng bảo vệ tốt ình, em trở về, trốn cũng muốn về.”


      “Đó là đương nhiên, trước khi , mang theo cái này.”


      “Đây là cái gì?” Tiểu Ốc nhìn về vật kia nhìn như rất bình thường là chiếc nhẫn bảo thạch( đá quý), nhưng hẳn phải bình thường như vậy !


      “Cái này rất xem trọng, thế giới nó là vật tiến tiến nhất, sớm muốn cho tặng cho em, nhưng vẫn có cơ hội, bất kể em tới chỗ nào, sau này đều có thể tìm được em, chỉ cần em tháo nó ra là được rồi.” muốn bình an.


      Tiểu Ốc nhận, vươn tay ra trước mặt : “Gíup em đeo lên.”


      Lữ Trị cười giúp đeo vào: " biết vì sao lại giống như cảm giác được cầu hôn.”

      Chương 186: Em điên rồi

      “Sững sờ.” Tiểu Ốc xong liền xông tới, ôm lấy cổ , dâng lên nụ hôn nóng bỏng.

      Lữ Trị chờ lúc buông ra, là mười mấy phút đồng hồ sau, lưu luyến rời :

      tiễn em ra sân bay.”

      muốn, quá nổi bật! Ngoan ngoãn chờ tin bình an của em !Em đây!”

      Tiểu Ốc xong, quay đầu cho cái hôn gió, dứt khoát lưu loát rời .

      “Được rồi!” xong tới bên cửa sổ, muốn nhìn rời cái, nhưng sợ nhìn lâu, trong lòng có cảm giác thiếu vắng, ấy quá ưu tú, điều này làm cho có chút bất an, sợ bị tên đàn ông khác nhiệt tình cùng lời ngon tiếng ngọt đầu độc, bao giờ….gặp lại.

      Nhưng cho dù thấp thỏm, vẫn như cũ tôn trọng Tiểu Ốc, lựa chọn tin tưởng , ở chỗ này chờ .

      Tiểu Ốc tới Macao, chạy thẳng tới sòng bạc với người bảo vệ sòng bạc:

      “Phiền thông báo cho tổng giám đốc của các biết, có vị gọi ta là mỹ nhân muốn gặp mặt ta, tôi có chuyện rất quan trọng. Tôi cùng ta rất quen thuộc, ta gặp qua tôi.”

      an ninh bán tín bán nghi thông báo, Đậu Diệc Phồn rất nhanh xuống lầu, thấy đứng ở của sòng bạc giống như baby, đu tiên cũng nhận ra, biết vậy Tiểu Ốc kêu tiếng:

      “Đậu mỹ nhân, em ở đây này.”

      Đậu Diệc Phồn bây giờ mới xác nhận, ấy lại giả thân phận, nhìn kỹ ngũ quan đó có chút điểm giống Tiểu Ốc, tới đối với làm ra vẻ :

      “Vị tiểu thư này, nghe muốn gặp tôi, có chuyện gì sao?”

      “Đầu tư.” Tiểu Ốc bịa chuyện.

      Đậu Diệc Phồn cũng rất tận tình phối hợp:

      “Xin mời vào trong, biết tiểu thư đây xưng hô như thế nào?”

      “Quách San San.”

      “Quách tiểu thư xin mời vào trong.”

      Đậu Diệc Phồn mời vào phòng làm việc của , còn gọi người mang nước trà vào, sau đó của bị đóng lại, Đậu Diệc Phồn mới kích động:

      “Tiểu Ốc là em sao? phải nằm mơ chứ?”

      “Là em, có muốn hay em tháo trang sức ra cho xem?” Tiểu Ốc xong vén lên tóc giả để lộ mái tóc dài.

      cần, nơi này an toàn. Em có chuyện gì tới tìm ?”

      Đậu Diệc Phồn hỏi, Tiểu Ốc cũng còn là trước kia, cuộc sống của , hề nữa chỉ có tình .

      Tiểu Ốc thừa nhận nơi này cũng phải là nơi an toàn, nhưng có biện pháp khác có thể tìm được , đem tóc giả đội vào hỏi:

      phải gặp mặt cảnh sát Vương rồi phải ?”
      Last edited: 23/1/15
      rina93Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :