1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc đào hoa xin cẩn thận: Con dâu xã hội đen nuôi từ bé - Tiền Tiểu Bạch (282C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 125 Ôm lấy


      Vụ án viên chức lớn tham dự buôn lậu dần dần nổi lên mặt nước, nhưng mọi người dám lập tức bứt dây động rừng, bởi vì người Điền Đại Quân trừ lần đó ra còn có liên quan đến vụ án mạng, phải đợi Tiểu Ốc tìm chứng cứ chính xác của vụ đó mới được.


      Điền Đại Quân biết từ nơi nào nghe được tin đồn, tỉnh lý sắp bắt đầu hoạt động đả kích tham ô. nghĩ vạn nhất tra ra những sổ tiết kiệm của các ngân hàng ở nước ngoài phải làm sao. Cất ở trong nhà an toàn, hay là đặt ở chỗ nào đó, nhưng ngộ nhỡ bị người tìm ra, như vậy cũng tốt. Hay là kêu vợ cất giấu, cũng được, bị người phát , hơn nữa bà ấy rất ngang ngược, trong lòng thích vợ mình, muốn đem tính mạng bản thân giao cho bà ta. Định giao cho Tiểu Ốc nhưng là cũng yên tâm. Nghĩ tới nghĩ lui, khỏi than tức tiếng, tự nhủ: "Phỉ nhi nếu có thể sinh cho ta đứa con tốt rồi."


      Tiểu Ốc ở bên ngoài bưng trái cây muốn vào, nghe những lời này liền thầm lưu ý. Có lẽ đây là cơ hội tốt, nhưng còn phải bàn bạc kỹ hơn, mới dễ dàng lộ ra sơ hở.


      Ngày hôm đó, Tiểu Ốc cùng Điền Đại Quân ngồi trong gian phòng ăn cơm, đột nhiên cửa bị đá văng từ bên ngoài. người phụ nữ trung niên, bởi vì trang điểm quá mức mà nhìn có chút quái dị, xông tới tát Tiểu Ốc cái. Tiểu Ốc vốn là có thể né tránh, nhưng sợ nếu mình dễ dàng tránh cái tát đó thân thủ của bị nhìn ra, nên đành cứng rắn ăn cái tát kia. Sau đó giống như TV diễn, bắt chước bộ dáng của tiểu tam, rất uất ức bổ nhào về phía Điền Đại Quân: " Đại Quân, cứu em."


      Điền Đại Quân mặc dù sợ lão bà, nhưng nhìn người con mềm mại, xinh đẹp trong lòng với khuôn mặt nhắn đầy uất ức, rất nhanh mê hoặc , làm cho kìm hãm được, sinh ra ý muốn bảo hộ. Nhìn ấy mỏng manh, yểu điệu như vậy, nếu bảo vệ được, còn có thể coi là người sao?


      ( phục khả năng diễn xuất của chị Tiểu Ốc quá…)


      nhàng buông Tiểu Ốc ra, sau đó đứng dậy ngăn ở phía trước Tiểu Ốc, với vợ của : "Bà làm gì vậy hả ? Tôi chỉ là cùng phụ tá ăn bữa cơm, nghi thần nghi quỷ cái gì? Cũng sợ dọa người khác sao."


      "Phụ tá? Tôi xem là hồ ly tinh ! tại trong đơn vị truyền khắp nơi, người người ai cũng biết Điền Đại Quân ông chạy theo mốt, ngày ngày đem cái hồ ly tinh theo bên người, ông cho tôi là ai? Điền Đại Quân ông là quá đáng! Ông tin hay tôi đem mấy cái chuyện thất đức mà ông làm trước kia hết ra ngoài. Ông nhất định phải chấm dứt cùng con này, nếu … tôi muốn ông chịu nổi."

      Chương 126 Địa bàn Lữ Trị


      Kim Tiểu Ốc gặp Điền Đại Quân có chút do dự, đoán rằng lão ta thể cho ai biết là bí mật nằm trong tay vợ của mình, mà nếu hôm nay để cho lão rồi về sau sợ khó có thể tìm cơ hội để hẹn lão ta ra ngoài, vì thế : “ Điền, thích em, em mặc kệ người khác thế nào, em đều lựa chọn tin tưởng , vợ gì em cũng sợ, chỉ cần làm em tin tưởng ”.


      Điền Đại Quân nhìn Tiểu Ốc khóc thương tâm như vậy, làm cho trái tim tan nát, nhất thời cái gì cũng để ý nữa, hướng tới vợ của : “ Có gan , bà muốn cá chết lưới rách theo tôi ngồi tù chứ gì, tôi sẵn sàng cùng với bà. Nhưng bà có nghĩ tới con trai hay , nếu nó biết cha mẹ mình bị tù tội về sau cuộc sống của nó ra sao? tại nếu bà rời , giả vờ như biết gì tôi ly hôn với bà, Phỉ Nhi đối với tôi là thực lòng, ấy cần danh phận, nên bà cần lo lắng”.


      “Cầm thú”.


      Vợ của Điền Đại Quân xong, tức giận quay đầu bước , trong đầu liền nghĩ mình lại tìm cơ hội để đuổi được con hồ ly tinh này .


      Vợ của Điền Đại Quân vừa , Kim Tiểu Ốc liền kêu đau, Điền Đại Quân nhìn khuôn mặt nhắn của Tiểu Ốc bị đánh sưng lên rất đau lòng: “ Bảo bối, đưa em bệnh viện, người phụ nữ kia quả độc ác”.


      “ Cũng phải là nghiêm trọng sao? Nhưng em tự bệnh viện! nếu mà theo giúp em, bị người ta nhìn thấy, đối với ảnh hưởng tốt”.Tiểu Ốc ân cần .


      Điền Đại Quân thở dài hơi, bảo lái xe đưa Tiểu Ốc bệnh viện, còn mình tâm trạng ể oải trở về đơn vị.


      Tiểu Ốc mặt có vết thương vốn là định nghỉ ngơi vài ngày rồi hãy làm, nhưng Điền Đại Quân dường như muốn bồi thường cho Tiểu Ốc, lần này công tác muốn dẫn cùng , Tiểu Ốc chỉ có thể cố gắng che khuôn mặt bị thương bằng lớp phấn trang điểm dày, kết quả đến sân bay mới biết được, công tác mục đích ràng là Nam Châu, Tiểu Ốc xúc động nhất thời muốn chạy trốn.


      Nam Châu!


      Tha cho !


      Tên Lữ trị kia mà nhìn thấy , thế nào cũng lột da à xem.


      Kim Tiểu Ốc viện lý do cảm thấy trong người được khỏe, , Điền Đại Quân lại : “ xem ! Nhà cũ của ở đó, nếu lần này rảnh, thuận tiện ghé thăm cha mẹ của luôn, muốn thông báo cho họ biết tồn tại của em, mặc kệ người khác nghĩ thế nào, đều muốn người trong nhà thừa nhận em, cho dù là vợ hai, cũng coi như là có danh phận, lần này gặp cha mẹ, xem thử ý tứ của họ, nếu em , vốn cha mẹ thích em, về sau càng thêm khó giải quyết, cho nên chuyến này em nhất định phải .”

      Chương 127 : Địa bàn Lữ Trị
      Kim Tiểu Ốc gặp Điền Đại Quân có chút do dự, đoán rằng lão ta thể cho ai biết là bí mật nằm trong tay vợ của mình, mà nếu hôm nay để cho lão rồi về sau sợ khó có thể tìm cơ hội để hẹn lão ta ra ngoài, vì thế : “ Điền, thích em, em mặc kệ người khác thế nào, em đều lựa chọn tin tưởng , vợ gì em cũng sợ, chỉ cần làm em tin tưởng ”.


      Điền Đại Quân nhìn Tiểu Ốc khóc thương tâm như vậy, làm cho trái tim tan nát, nhất thời cái gì cũng để ý nữa, hướng tới vợ của : “ Có gan , bà muốn cá chết lưới rách theo tôi ngồi tù chứ gì, tôi sẵn sàng cùng với bà. Nhưng bà có nghĩ tới con trai hay , nếu nó biết cha mẹ mình bị tù tội về sau cuộc sống của nó ra sao? tại nếu bà rời , giả vờ như biết gì tôi ly hôn với bà, Phỉ Nhi đối với tôi là thực lòng, ấy cần danh phận, nên bà cần lo lắng”.


      “Cầm thú”.


      Vợ của Điền Đại Quân xong, tức giận quay đầu bước , trong đầu liền nghĩ mình lại tìm cơ hội để đuổi được con hồ ly tinh này .


      Vợ của Điền Đại Quân vừa , Kim Tiểu Ốc liền kêu đau, Điền Đại Quân nhìn khuôn mặt nhắn của Tiểu Ốc bị đánh sưng lên rất đau lòng: “ Bảo bối, đưa em bệnh viện, người phụ nữ kia quả độc ác”.


      “ Cũng phải là nghiêm trọng sao? Nhưng em tự bệnh viện! nếu mà theo giúp em, bị người ta nhìn thấy, đối với ảnh hưởng tốt”.Tiểu Ốc ân cần .


      Điền Đại Quân thở dài hơi, bảo lái xe đưa Tiểu Ốc bệnh viện, còn mình tâm trạng ể oải trở về đơn vị.


      Tiểu Ốc mặt có vết thương vốn là định nghỉ ngơi vài ngày rồi hãy làm, nhưng Điền Đại Quân dường như muốn bồi thường cho Tiểu Ốc, lần này công tác muốn dẫn cùng , Tiểu Ốc chỉ có thể cố gắng che khuôn mặt bị thương bằng lớp phấn trang điểm dày, kết quả đến sân bay mới biết được, công tác mục đích ràng là Nam Châu, Tiểu Ốc xúc động nhất thời muốn chạy trốn.


      Nam Châu!


      Tha cho !


      Tên Lữ trị kia mà nhìn thấy , thế nào cũng lột da à xem.


      Kim Tiểu Ốc viện lý do cảm thấy trong người được khỏe, , Điền Đại Quân lại : “ xem ! Nhà cũ của ở đó, nếu lần này rảnh, thuận tiện ghé thăm cha mẹ của luôn, muốn thông báo cho họ biết tồn tại của em, mặc kệ người khác nghĩ thế nào, đều muốn người trong nhà thừa nhận em, cho dù là vợ hai, cũng coi như là có danh phận, lần này gặp cha mẹ, xem thử ý tứ của họ, nếu em , vốn cha mẹ thích em, về sau càng thêm khó giải quyết, cho nên chuyến này em nhất định phải .”
      rina93Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 128 : Người phụ nữ của Lữ Trị
      Điền Đại Quân vậy Tiểu Ốc muốn chạy trốn cũng được, chỉ có thể gật đầu theo lão ta lên máy bay.


      Hi vọng là gặp phải xui xẻo gì.Vừa đến sân bay lập tức có người tới đón, đúng là thành phố này, Điền Đại Quân thân là phó thư ký của Tỉnh ủy đến địa phương này thị sát cũng còn có quyền uy, đoàn người tới đón bọn họ cùng ngồi vào chiếc xe ô tô sang trọng, bí thư trưởng của thành phố Nam Châu đích thân ra tiếp đón hai người về khách sạn, dàn xếp bố trí ổn thỏa, buổi chiều có hội nghị trọng yếu, diễn ra trong mấy tiếng đồng hồ, Điền Đại Quân sợ Tiểu Ốc nhàm chán ở lại trong phòng, hơn nữa lại ở mình nên đưa cho tờ tạp chí, : “ Nếu nhàn rỗi có việc gì làm, em dạo phố , chắc buổi chiều 4h mới có thể về, nếu trở về, trước tiên điện thoại cho em”.


      Tiểu Ốc nào dám có gan ra ngoài, biết đây là địa bàn của Lữ Trị, Tiểu Ốc cười ha ha:


      “ Em cảm thấy hơi mệt rồi, em ngủ chút đây”.


      giúp em gọi phần cơm, ăn xong rồi ngủ tiếp.”


      Điền Đại Quân cảm thấy áy náy, đối với Tiểu Ốc lại sinh ra nhiều tình cảm tốt, nhiều năm như vậy, Điền Đại Quân chưa bao giờ gặp được người con thiệt tình vì , cần tiền của , cũng cần quyền, cái chính là cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh , loại cảm giác này tốt quá làm cho cảm thấy chính bản thân mình cũng tràn đầy sức hấp dẫn.


      Tiểu Ốc gật gật đầu, tựa như suy nghĩ để bắt đầu lên kế hoạch mới.


      Điền Đại Quân sau khi rời khỏi đây, Tiểu Ốc mở tivi lên xem, có tin tức gì hấp dẫn, lại lấy điện thoại di động ra bắt đầu chơi trò chơi, chơi được lát chuông cửa vang lên, Tiểu Ốc cúi đầu tay vẫn cầm điện thoại chơi, mở cửa, đầu cũng ngước lên : “ Tới đây!”


      Người nọ rằng, theo Tiểu Ốc vào trong nhà, đóng mạnh cửa lại, tới ôm lấy Tiểu Ốc ném lên sô pha gần đó, sau đó cả người nặng nề đè lên, toàn thân dán vào người Tiểu Ốc, môi tựa vào bên tai : “ Kim Tiểu Ốc, em để cho tôi phải tìm em, em là giỏi đó!”


      Tiểu Ốc vừa ngước đầu lên, ngây ngẩn cả người¬----Lữ Trị.


      Di động trong tay tiếng động rơi xuống sàn nhà, muốn đỡ lấy cũng chậm : “ Tôi biết , gì thế?”


      “ Phải ? Vậy chúng ta thử chút xem biết, Tiểu Ốc của tôi thân thể rất nhạy cảm”. Lữ Trị xong bắt đầu cởi áo khoác, bên cởi, bên nhìn Tiểu Ốc rất cầm thú, biểu kia gần như là muốn chiếm lấy Tiểu Ốc ngay lập tức.


      “ Đừng! Là tôi.” Tiểu Ốc sợ Lữ Trị, ngay lập tức giơ hai tay đầu hàng.

      Chương 129 : Tính như thế nào?
      “ Hừ! Em có biết tôi hận nhất là cái gì ? Chính là bị người khác lừa gạt, em chẳng những gạt tôi, mà còn phản bội tôi, ở cùng chỗ với cái lão già kia, em xem tôi nên xử lý em như thế nào đây? Chụp hình em cùng lão già kia rồi tung lên báo chí có được ? Hay là vẫn trực tiếp giết chết cái lão già biết sợ là gì đó mới tốt!”


      Lữ Trị tức giận đến nổi gân xanh đầy mặt, lòng dạ tìm , , vậy mà nha đầu này đảo mắt theo cái lão già chết tiệt kia, còn tới địa bàn của hoạt động, phải muốn chết sao?


      Tiểu Ốc nhìn Lữ Trị, ánh mắt của ta là đáng sợ, biết ta chỉ miệng là xong, nên bên Tiểu Ốc cố gắng đẩy rời khỏi người , : “ đừng xúc động, tôi và lão già kia chẳng có gì cả”.


      có gì? Mà tôi lại nhìn thấy ta ôm eo của em.”


      nếu như nghe có lãnh đạo đến, thuận tiện xem náo nhiệt, làm sao có thể bắt được ? Nha đầu này tuy mới nhìn qua giống, nhưng ánh mắt này vĩnh viễn thể nào quên, lại làm cho nổi cáu là cái lão già kia ngang nhiên còn ôm eo của .


      Tiểu Ốc nhìn Lữ Trị, ta cũng có bao nhiêu xấu xa, : “Tôi cùng lão già kia có gì, bây giờ tôi có thể cho biết chân tướng, nhưng mà tôi có điều kiện, cho phép cứ như vậy xuất ở đây, làm bức dây động rừng, tôi vất vả mới giả tạo được thân phận này, cứ như vậy đến đây thân phận giả này của tôi bị vạch trần hết.”


      “ Gỉa thân phận? Được rồi tôi cho em cơ hội để giải thích ràng với tôi.”


      Lữ Trị hừ lạnh tiếng quay sang chỗ khác, thèm nhìn Tiểu Ốc, bộ dạng này có chút được tự nhiên, thế nhưng Tiểu Ốc đột nhiên nhớ tới lâu rồi gặp Đậu Diệc Phồn.


      Trong lòng lên tia dịu dàng, kiên nhẫn được, giải thích cho Lữ Trị: “ có nghe qua “nội gián” hay ?”.


      “Em là nội gián?”.


      đương nhiên là có nghe qua, là chỉ số ít người vốn có thân phận thuộc tổ chức xã hội đen, hoặc là chịu án, làm việc cho cảnh sát, nằm vùng tìm kiếm thông tin cung cấp cho phía cảnh sát làm điều kiện có lợi để trao đổi.


      Tiểu Ốc gật đầu: “ Tôi vốn là còn mười năm tù nữa, nhưng mà chỉ cần tôi làm nội gián, có thể thời gian phạt giảm xuống hai năm tùy theo thông tin tôi có được, lần đó ở Hồng Kông mua tôi, lúc đó tôi phá án, bị cắt ngang rồi, còn bây giờ vụ án này điều tra được nữa vất vả mới có chút ít manh mối, tôi hy vọng lại bị phá hỏng đâu. cũng hy vọng tôi vẫn ngồi tù đấy chứ!”.


      “ Em điều tra Điền Đại Quân?”


      “ Ừ.”


      Tiểu Ốc gật đầu, còn : “ yên tâm tôi chưa từng cùng xảy ra quan hệ, tôi có biện pháp để lừa gạt , như vậy vừa lòng chưa?”

      Chương 130 : Đừng như vậy
      “ Mặc kệ là em có biện pháp, nhưng mà ta ôm em, việc này em tính như thế nào đây? Em là của tôi, trước kia tôi chưa từng chán ghét em, nên tôi cho phép em cùng bất kỳ người đàn ông nào ở cùng chỗ, cũng được ôm em.” Người phụ nữ của Lữ Trị ai được phép chạm vào.


      Tiểu Ốc thở dài, vì an toàn nên mau chóng rời khỏi nơi này, chỉ có thể tạm thời nghĩ biện pháp ổn định ta, Tiểu Ốc đưa tay ra vòng qua eo Lữ Trị từ phía sau, đầu dựa vào lưng ta, : “ Như vầy có thể chứ?”


      đủ.”


      “ Vậy muốn thế nào?”


      “ Tôi gần đây ngủ được ngon, em ngủ trưa cùng tôi.” tại chỉ muốn ôm Tiểu Ốc ngủ giấc ngon mà thôi.


      “ Tại đây? Lỡ Điền Đại Quân trở lại sao?”


      theo tôi, tại tôi ở phòng bên cạnh, nếu có động tĩnh gì có thể theo đường ban công trèo qua.” đây là thích cái cảm giác đương vụng trộm, kích thích.


      Tiểu Ốc thua ta rồi, nếu như ta mà muốn khẳng định là bỏ qua, nên đành phải theo ta trèo qua ban công phòng bên cạnh, bên kia ban công lại khóa cửa, tựa như là ta sớm có mưu từ trước, Lữ Trị đưa tay ôm lấy Tiểu Ốc, nhàng đặt lên giường, sau đó nằm xuống bên cạnh, đắp chăn, có dư thừa động tác, cứ như vậy ôm Tiểu Ốc ngủ.


      Tiểu Ốc ngủ tới hai phút, nghe thấy cách vách có tiếng ấn chuông cửa, khẽ kêu lên tiếng: “ Nguy rồi! Đưa cơm đến, tôi quay về phòng kia lấy.”


      Xem hoang mang rối loạn đến quýnh lên lại trèo qua ban công đến phòng bên cạnh, mở cửa nhận đồ ăn giải quyết luôn tại chỗ, sau khi ăn xong miệng đầy nước tương lại đây, đột nhiên cảm thấy đáng , Lữ Trị đưa tay ôm được Tiểu Ốc: “ Bảo bối, cẩn thận chút.”


      “ Đừng gọi tôi là bảo bối, Điền Đại Quân luôn gọi tôi như vậy, là ghê tởm.”


      Lữ Trị nghe lời : “ Tiêu Ốc tới đây ôm ông xã!”


      “ Ai là ông xã?” Tiểu Ốc giơ chân đá qua.


      Lữ Trị thân thủ kém, tay bắt dược cái chân ngọc của Tiểu Ốc, hơi hơi ngồi xuống, nâng lên mũi ngửi: “ Thơm quá”.


      Tiểu Ốc tặng ta hai chữ: “Biến thái”.


      “ Tôi thích.”


      Lữ Trị xong cầm lấy chiếc dép lê chân trắng noãn của Tiểu Ốc bỏ xuống đất, sau đó đứng dậy, đưa tay khoác lên vai Tiểu Ốc: “Buồn ngủ quá a! Chúng ta nghỉ ngơi.”


      thực tế chứng minh lời của đàn ông có thể tin tưởng được, con hổ cũng có thể leo cây, mới ngủ được lúc, Tiểu Ốc cảm thấy Lữ Trị đột nhiên xuống giường, những tưởng ta toliet cũng để ý, rất nhanh ta quay lại giường cảm giác được luồng hơi thở lạnh lẽo, Tiểu Ốc vừa ngốc đầu dậy, liền nhìn thấy Lữ Trị gần như lộ toàn bộ thân thể nằm bên người , tức giận : “ ngủ trưa mà, làm sao vậy?”
      rina93Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 131 : Tên khốn kiếp này
      có thói quen ngủ trần truồng.” Lý do của Lữ Trĩ rất đầy đủ.




      “Nhưng ngay cả tôi cũng bị cởi.” phần dưới của thấy lạnh, quần cũng bị cởi ra,Tiểu Ốc cảm thấy ổn.




      “Tay trơn.” ta




      “Này làm gì thế!” cảm thấy bụng dưới bị vật thể nóng bỏng chạm vào, theo bản năng muốn chạy trốn.




      “Để vào” vừa vừa ép thân thể vào …….




      Giây tiếp theo, thể nhịn được nữa, vén chăn lên, túm lấy quần mặc vào, sau đó xoay người lấy gối ném về phía ta, người như phát điên : “Nghĩ cũng đừng nghĩ! mà tiến thêm bước nữa, là dụ dỗ gian dâm, tôi mà để được như ý là trời sập, nếu có lần sau, tôi mà thiến được.”




      “Tiểu Ốc, chúng ta cũng phải chưa ngủ cùng nhau.” đáng thương nhìn .




      mắc mưu: “đó là ngoài ý muốn.”




      “Vậy chúng ta ngoài ý muốn lần nữa .” ta xong liền kéo đến bên giường, ăn vạ .




      “Chúng ta rồi, trước khi tôi đồng ý, được chạm vào tôi.” thuận theo .




      “Nhưng như thế phải em chạy mất sao, nếu em chạy làm thế nào? Chỉ có ngủ cùng em, tôi mới có thể yên tâm.” Chỉ cần đem gạo nấu chín thành cơm, Lữ Trĩ mới yên tâm.




      "Khốn kiếp!" tức giận, nhéo mông ta cái.




      tức, ngược lại còn hù dọa : “xem ra em vẫn còn sức, có muốn tới đây đại chiến 300 hiệp ? Em xem lại có cảm giác rồi?”




      liếc mắt nhìn quả dưa chuột thẳng đứng của ta, lập tức quay đầu nhìn, “ghê tởm, tự mình tắm rồi giải quyết , đứng có ở giường, tôi muốn ngủ trưa.”




      “Được! Hôm nay bỏ qua cho em, nhưng nếu có mấy lần bỏ dở giữa chừng nữa, người đàn ông của em tôi thiến hết.” ta xong lưu luyến rời bò dậy, mông trần tới nhà tắm.




      nằm ở giường hầm hừ : “Đồ điên, ai là đàn ông của tôi.”




      vừa xả nước lạnh, vừa đáp: “ tự .”




      lúc sau, toàn thân ta lạnh phát run bò bên giường, chui và trong chăn, ôm , lần này đàng hoàng, nhưng vẫn khỏa thân như cũ, thích mặc áo tắm, cảm thấy được sạch , cho dù là khách sạn của mình.

      Chương 132 : Rời ?
      Thân thể vốn khỏe mạnh nên nằm hồi cảm thấy ấm.


      Cho dù thể như ý muốn của mình nhưng vẫn rất vui vẻ, bởi vì Tiểu Ốc hình như còn ghét như trước. Mới vừa rồi, khi đụng vào , kháng cự của so với trước kia có thể coi là dịu dàng hơn rất nhiều. cúi đầu hôn lên trán , lại đem kéo vào lòng mình: "Tiểu Ốc, có thể em nghĩ việc kết hợp với nhau vì mục đích kết hôn đều là những trò lưu manh đùa giỡn. Trước kia ngủ với xử nữ, nhưng ngủ với em đối với em phụ trách. Nhưng cũng may là rất thích em, coi em là bạn của . Khi em dựa vào , cảm giác được, em cũng còn chán ghét , hề có vẻ thích ."


      "Tôi tại suy nghĩ nhiều như vậy, tôi chỉ là tham luyến dịu dàng của , như vậy có thể ?". Tiểu Ốc cảm giác mình như đánh mất ý thức, cho nên mới có chút do dự, phản kháng triệt để thế kia. Kỳ , với năng lực của , muốn phản kháng phải là chuyện khó khăn. Nhưng khi nhìn trần truồng muốn ôm mình với ánh mắt chân thành tha thiết, Tiểu Ốc đột nhiên phát mình rất khó cự tuyệt thâm tình cùng dịu dàng của . mệt mỏi và độc suốt thời gian dài nên cũng cần bến cảng, mà giờ phút này vừa vặn xuất làm bến cảng của .


      Bên người xuất nhiều đàn ông, nhưng tất cả với cũng chỉ là gặp thoáng qua thôi. Đậu Diệc Phồn , nhưng cũng biến mất hai năm rồi, giờ vẫn chưa gặp lại. Mộc Trạch Khải , nhưng lại quá muộn, lòng của chết nên tại chỉ có thể coi như trai .


      Vừa vặn lúc này Lữ Trị đến bên , cái muốn nhiều lắm, chỉ là cùng ở bên nhau, chứ có gì khác.


      liên quan cha mẹ kỳ vọng, liên quan có hay gia tài bạc vạn hay nghèo rớt mồng tơi. theo , cần lo lắng lưng đeo thù hận, bởi vì phải là người trong hắc đạo, cũng phải là người trong bạch đạo, chỉ là thương nhân.


      Thấy mệt mỏi tựa vào trong lòng ngực mình, Lữ Trị muốn bị cảm lạnh, như vậy tốt nên kéo chăn đắp cho : "Lần này phải đợi bao lâu?"


      "Thế nào? Cho phép tôi rời ?" có chút ngoài ý muốn.


      "Mặc dù nỡ, nhưng càng muốn có thể quang minh chánh đại cùng em ở bên nhau. Nếu gặpphải chuyện gì mà cảnh sát giúp được em em cũng có thể tới tìm , cho dù muốn mượn máy bay cũng đừng ngại mà với . Em phải là người có nhà mà thể về, vào những lúc có nhiệm vụ đến chỗ , nhà chính là nhà em."

      Chương 133 : Thế nào
      Hễ kêu là tới… biết Tiểu Ốc là dạng mà mình thích, nhưng thích cũng có rất nhiều tên đàn ông khác thích, cho nên muốn mình phải càng cường đại hơn mới có thể bảo vệ . Kể từ lần chạy trốn trước của Tiểu Ốc, có gọi thám tử tư điều tra lai lịch của , phải bảo vệ như vậy có lẽ dễ dàng, nhưng vẫn suy nghĩ bởi muốn làm nơi hậu thuẫn kiên cường của .


      "Cám ơn, lần này đại khái được nghỉ ngơi hai ba ngày." Tiểu Ốc cũng có ý định khách khí với , vạn nhất gặp phải thời khắc nguy nan người có thể tin tưởng, đủ cường đại để bảo vệ an toàn cho .


      "Quá ngắn. Đúng rồi, mặt của em sao lại bị thương? xảy ra chuyện gì? Điền Đại Quân đánh em sao?"


      Tiểu Ốc lắc đầu: "Là vợ của , mang lưng cái danh hiệu Tiểu Tam này, bị đánh mới là lạ, vợ của cũng là người đáng thương thôi."


      Lữ Trị thở dài: " ? cần ra mặt hả?"


      Tiểu Ốc lắc đầu. Nhưng nhớ tới Lữ Trị ở nơi này có thể hô phong hoán vũ, có lẽ việc lần này có thể nhờ giúp tay: " có quan hệ với bệnh viện khoa phụ sản nào , tùy tiện ở chỗ nào cũng được."


      "Vốn là có quen biết hai chỗ, tùy em chọn."


      "Tôi cần ngụy tạo là mình mang thai, đến lúc đó có thể Điền Đại Quân tin, mang tôi bệnh viện kiểm tra, có biện pháp gì ?"


      "Cái này quá đơn giản, trước đó cho người làm số giấy tờ giả chứng minh em mang thai, vào thời điểm em và Điền Đại Quân đến, đến trước kêu bác sĩ trực lúc đó họp, sau đó tìm thân tín của giả trang thành bác sĩ, như vậy liền thần biết quỷ hay rồi." Bệnh viện là mở, chuyện gì cũng dễ .


      "Vậy cứ như thế, thời gian còn sớm, tôi nên xuống lầu vì ngày mai mà chuẩn bị. tại tôi mua đống lớn que thử thai, sau đó biến tất cả thành dương tính!"


      "Sau khi mua xong, thông qua ban công đưa cho , sau đó lập tức để cho người đưa đến toilet của bệnh viện khoa phụ sản làm, trước lúc Điền Đại Quân trở lại trả lại cho em." Lữ Trị rất phối hợp .


      "Ừ." Tiểu Ốc gật đầu cái. Nhưng Lữ Trị rất cẩn thận, sợ ngoài cửa có người của Điền Đại Quân nhìn chằm chằm Tiểu Ốc, cho nên việc mua que thử thai cũng có gọi thủ hạ làm.


      Buổi tối Điền Đại Quân trở lại, vốn muốn cùng Tiểu Ốc tắm uyên ương, nhưng thấy bệnh yếu ớt nằm ở giường, vừa cởi xuống tây trang vừa hỏi: "Bảo bối, em thế nào?"


      " có gì, chỉ là có chút thoải mái." Mọi người đều có mặt trái trong lòng, nếu tại là mình có thai, sợ là Điền Đại Quân nghĩ có ý dịnh gì, nên , cố tình làm thành cái dạng này để đoán. Tiểu Ốc ngẩng đầu lên, lắc đầu cái, sau đó vén chăn lên, xuống giường tới bên cạnh , khi ngồi xuống đấm đấm vài cái cho : "Hội nghị có thuận lợi ?"
      rina93Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 134 : hùng cứu mỹ nhân
      "Rất thuận lợi, buổi tối có tiệc rượu, em theo cùng , cần mặc dạ phục, hơi thu thập chút là tốt rồi. cảm thấy em mặc áo len váy tốt vô cùng." xong kéo cái rương ra, bắt đầu chọn quần áo phải mặc cho bữa tiệc tối.


      "Ừ, nhưng mấy ngày nay em có chút thoải mái, cũng thể uống rượu." Tiểu Ốc vào trong phòng tắm đổi bộ áo len váy màu đen, hơi thu thập tý rồi ra ngoài. Lúc này xinh đẹp động lòng người, còn dáng vẻ bệnh hoạn vừa rồi.


      Điền Đại Quân rất hài lòng, tự mình cầm áo lông khoác vào cho . Phụ nữ phải có cái bộ dáng này mới đem ra ngoài được. Hai người cùng nhau xuống lầu dưới, ở đó sớm có tài xế cùng đám lãnh đạo đợi sẵn.


      Tại bữa tiệc tất nhiên tránh khỏi những kẻ thích tham gia náo nhiệt, trêu ghẹo Tiểu Ốc cùng Điền Đại Quân, : "Lục phụ tá, mỹ nhân giống như vậy nhất định có thể uống! Tới, tôi mời chén."


      "Tôi uống rượu, thư ký ngài giúp tôi uống chén !" Tiểu Ốc cười híp mắt nhìn về phía Điền Đại Quân.


      ngờ người nọ lại : "Điền thư kí uống cũng nên uống, ngang ngạnh quá cũng hay."


      Điền Đại Quân trọng sĩ diện, sợ Tiểu Ốc làm mất mặt mũi của mình, liền : "Vậy em liền uống hớp ."


      Nếu như bây giờ uống rượu, đến lúc đó cho biết mình mang thai, bị hoài nghi là đứa bé khỏe mạnh, mang kiểm tra liền dễ dàng bị phát . Nhưng uống lại có vẻ quá nể tình, biết làm thế nào nghe được thanh xa truyền đến: "Tôi vị tiểu thư này..., có thể vì tiểu thư xinh đẹp đây uống rượu là vinh hạnh của tôi, biết tiểu thư có cho tôi cái vinh hạnh này ?"


      Lữ Trị từ trong đám người ra, cười rất tự tin mà hướng bên này tới. Lãnh đạo Nam Châu thấy đích thân đến, rất là thân thiện giới thiệu với Điền Đại Quân: "Điền thư kí, giới thiệu với ngài đây là Lữ tổng giám đốc, là người nộp thuế đại hộ."


      "Điền thư kí." Lữ Trị cười chào hỏi.


      Điền Đại Quân đối với gật đầu cái, thái độ mặc dù còn chút ngạo mạn, nhưng nghe đến là người nộp thuế đại hộ, liền thu liễm chút: "Rất vui được gặp Lữ tổng giám đốc."


      "Điền thư kí khách khí, vị tiểu thư xinh đẹp này, vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi, tôi có thể giúp uống rượu ?"


      Tiểu Ốc liếc mắt nhìn Điền Đại Quân bên cạnh, thấy có ý, mới cười : " là vinh hạnh"

      Chương 135 : Đơn độc gặp ngươi
      Lữ trị nhìn khẽ mỉm cười, bưng ly rượu lên, uống hơi cạn sạch, sau đó nhìn Tiểu Ốc nữa mà cùng người lãnh đạo tán gẫu. Hình như chuyện mới vừa rồi chỉ là tình cờ, chuyện thể bình thường hơn.


      Buổi tối, khi Điền Đại quân vào nhà vệ sinh vô tình nhìn thấy trong thùng rác phòng tắm có mấy cái que thử thai được che đậy qua loa. rút ra cái xem, lại rút ra cái nữa xem, đều là dương tính, nhất thời vui mừng kìm được, cầm que thử thai hỏi Tiểu Ốc tựa vào đầu giường xem ti vi: "Vật này là của em sao?"


      Tiểu Ốc có chút bị hoảng sợ, gật đầu cái: " làm thế nào mà nhìn thấy? Em ràng là có. . . . . ."


      Điền Đại Quân thở dài cái, tới kéo tay của : "Phỉ nhi, em làm gì thế, sao cho biết? Đây là chuyện tốt."


      "Nhưng em sợ, ngộ nhỡ muốn đứa bé làm thế nào? Em cũng muốn dùng đứa bé ràng buộc , muốn làm cho cảm thấy em là người vô sỉ như vậy."


      "Đứa ngốc, vui mừng còn kịp, từ hôm nay trở , em cứ nghỉ ngơi cho khỏe rồi chờ sanh thôi." già vậy mà vẫn có con, Điền Đại Quân làm sao cao hứng.


      "Hừ! Xem còn nhường em uống rượu hay ."


      " , bảo bối sai lầm rồi. Ngày mai sáng sớm dẫn em kiểm tra chút, xem bảo bảo khỏe mạnh hay , hôm qua chúng ta mới. . . . , sợ thương tổn tới bảo bảo." Bộ dáng của Điền Đại quân rất nghiêm túc


      "Nhưng phải ngày mai còn có chánh sao? Lúc nào rãnh rỗi?"


      "Buổi sáng phải thị sát mấy nơi, buổi chiều cùng em ."


      "Ừ." Tiểu Ốc ngọt ngào gật đầu, bộ dáng rất vui mừng, nhưng trong lòng lại ghê tởm tới cực điểm.


      Ngày thứ hai dĩ nhiên tất cả rất thuận lợi, Tiểu Ốc rất thuận lợi lừa gạt Điền Đại Quân, dối rằng mình mang thai hơn tháng. Vốn là nán lại thêm mấy ngày, nhưng rốt cuộc lại về sớm vài ngày.


      Khi trở về biệt thự, liền tăng thêm mấy người giúp việc để phụ trách chăm sóc Tiểu Ốc, cái gì cũng cần đụng tới.


      Vợ của Điền Đại Quân biết từ nơi nào nghe được tin đồn, chạy đến phòng làm việc của ầm ỹ, làm mặt mũi của mất hết, còn Tiểu Ốc vui vẻ gần nửa ngày, nhìn có chút hả hê. Hôm nay, Điền Đại Quân ra ngoài, Tiểu Ốc ngồi ở trong nhà, đột nhiên nghe bên ngoài truyền tới thanh la to: "Kỹ nữ! Hồ ly tinh! ra đây cho tôi!"


      Tiểu Ốc vừa nghe liền biết là vợ của Điền Đại Quân, ngáp cái, mặc quần áo ở nhà, đứng ban công lầu hai cùng chị ta chào hỏi: "Hello! Chị tìm tôi có chuyện gì ?"
      Chương 136 : Thực quá
      "Kỹ nữ, xuống đây cho tôi, tôi có lời muốn với ."


      " cái gì?"


      " xuống tôi mới ." Vợ của Điền Đại Quân hốc mắt hồng hồng, nhìn thấy Tiểu Ốc liền muốn đem miệng của xé ra. Cái hồ ly tinh này biết cho Đại Quân uống thuốc mê hồn gì mà ngay cả biểu bên ngoài cũng muốn cùng diễn, chừng mấy ngày về nhà, con trai hỏi ba thế nào luôn về nhà, cũng biết nên gì.


      "Tôi xuống. Chỉ là chị có thể vào , tôi cũng muốn nghe chị có thể gì? A Thanh, để chị ta vào." Tiểu Ốc với bảo mẫu quét sân ở lầu dưới, bảo mẫu mở cửa, sau đó rất yên tâm theo vào phòng.


      Trong biệt thự, bảo mẫu, bảo vệ và người giúp việc cũng theo, chỉ sợ bà vợ lớn này gây ra chuyện gì, bọn họ có biện pháp cùng Điền Đại Quân giao phó.


      Nhìn phòng đầy người, vợ của Điền Đại Quân liền tức giận: "Các người nhìn tôi làm cái gì? Chẳng lẽ tôi có thể đem ta ăn hay sao?"


      "Chị từng đánh tôi, chẳng lẽ quên? Bây giờ vẫn còn đau đó". Tiểu Ốc xong, ngồi xuống ghế sofa, kêu người hầu dâng trà cho , nghiễm nhiên bày ra bộ dáng của nữ chủ nhân.


      "Hừ! Tôi có mấy câu muốn riêng cùng , xong tôi liền , bảo bọn rời trước, tôi muốn đơn độc cùng chuyện. Yên tâm, lần này tôi động thủ với , nếu tôi cũng tìm thấy lối ra ở nơi này, đúng ?"


      Tiểu Ốc cười tiếng: "Chị rất thông minh, theo tôi lên lầu ! vào phòng tôi , tôi muốn nghe thử xem chị định gì."


      Tiểu Ốc lắc lắc eo thon lên lầu, vợ của Điền Đại Quân cũng theo lên. vào trong phòng, chị ta đóng cửa lại, nhìn chút cách bày biện chung quanh, hừ lạnh tiếng: "Đều là những thứ đồ gỗ tốt nhất, nghĩ lại chịu bỏ ra."


      "Xem xong rồi? !" Đóng cửa lại, Tiểu Ốc cũng sợ, so công phu quyền cước người đàn bà này tuyệt đối phải là đối thủ của .


      "Đem nghiệt chủng đó phá bỏ, tôi cho năm trăm vạn! Đây là hai trăm vạn tiền đặt cọc."


      Tiểu Ốc nhìn tấm chi phiếu kia lắc đầu cái: "Tôi cần."


      "Chê ít?"


      " phải, tôi phải vì tiền, bất kể chị tin hay , Đại Quân từng giúp tôi vào thời điểm khó khăn, tôi theo của ấy là cam tâm tình nguyện, đối với tôi ấy là người tốt nhất." Tiểu Ốc diễn vô cùng giống như .


      "Tốt nhất? chớ ngây thơ, . . . . . ." Vợ của Điền Đại Quân muốn lại thôi.


      Tiểu Ốc cảm thấy chị ta biết cái gì đó, quả nhiên có hy vọng, càng thêm thử dò xét, cố làm ra vẻ khẩn trương : " ấy thế nào?"


      " có gì, dù sao cùng Đại Quân chia tay là được, tôi chỉ có thể cho biết, phải người tốt."


      "Tôi tin, Đại Quân đối với tôi khá tốt, hơn nữa còn lấy giúp người làm niềm vui, tôi rời ."


      "Lấy giúp người làm niềm vui? là quá ngây thơ rồi, là vui với giết người mới đúng." Vợ của Điền Đại Quân buột miệng ra, lúc này mới biết hối hận liền lập tức im bặt, sắc mặt mảnh tái nhợt.


      " thế nào? Chị gạt tôi! Đại Quân khá tốt, tôi bị lừa ."


      Vốn là còn chút do dự, vợ của Điền Đại Quân lỡ ra, ngược lại cũng có cố kỵ nữa: "Là , giết người tên là La Phương Hoa. đó trước kia là tình nhân của , vừa cùng ở chung chỗ lại còn tìm tiểu bạch kiểm, bị Đại Quân biết, vậy mà còn dám tìm Đại Quân cầu trăm ngàn tiền chia tay, nếu đem số chuyện của Đại Quân vạch trần ra. Đại quân trong cơn tức giận, có thể giết nàng rồi."


      "Có thể?" Tiểu Ốc cau mày, đó chính là xác định rồi hả ?


      "Tôi lại tận mắt nhìn thấy, chỉ là vào buổi tối hôm kia bị giết hại, trong lúc vô tình tôi nhìn thấy cái áo sơ mi dính đầy máu mà giấu ở dưới đáy bàn trong phòng làm việc của mình. Nhưng tiền chia tay tuyệt đối là , kia tìm Đại Quân đòi tiền, Đại Quân cho, còn tới tìm tôi đòi."


      "Có lẽ là chị lập chuyện xưa, tôi tại sao phải tin tưởng chị, trừ phi chị có thể đưa ra chứng cớ, nếu Đại Quân mang tội giết người, tôi đương nhiên có thể rời , nhưng là tôi thấy được ấy phải như chị , ấy chính nghĩa lại đối với tôi rất tốt." Tiểu Ốc ép chị ta.


      " muốn cho tôi đưa chứng cứ cho để khống chế nhược điểm của Đại Quân hay sao? thể nào, tôi còn có ngu đến mức đó, tin, chờ trở về, chính hỏi , tôi đến thế thôi, cáo từ." Vợ của Điền Đại Quân xong cũng rời .


      Tiểu Ốc đợi chị ta vừa bắt đầu tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch.


      Đầu tiên là thư phòng của Điền Đại Quân vô duyên vô cớ biết vì sao sao xuất cái áo sơ mi dính máu. Sau đó ở trong nhà, vô duyên vô cố xuất bên cạnh La Phương Hoa thích ăn trái cây. Qua vài ngày nữa, Tiểu Ốc kêu Vương Triệu Quân tìm đến đặc công mặc quần áo trắng, dùng tóc giả dài che kín mặt, ở trong sân tới lui mấy cái vào ban đêm, Điền Đại Quân lúc nhìn thấy sợ tới mức thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh. Còn Tiểu Ốc nhất định là do sinh ra ảo giác thôi.
      rina93Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 137 : Bước tiếp theo của kế hoạch
      "Tốt nhất đừng giả vờ ngây thơ, ta....” bà xã của Đại Quân muốn lại thôi.


      Tiểu Ốc cảm thấy ta biết được chút ít,quả nhiên có hy vọng, cố dò xét thêm, khẩn trương : " ta thế nào....?”


      " có gì, dù sao em chia tay với ta, chị chỉ có thể với em, ta phải người tốt.”


      "Em tin, Đại Quân đối với em rất tốt, hơn nữa còn giúp người, em thể rời khỏi ấy.”


      "Giúp người làm niềm vui? Em đúng là quá ngây thơ, ta thích giết người làm niềm vui mới đúng.” Bà xã của Đại Quân .Vừa mới xong, liền thấy hối hận, lập tức im miệng, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.


      " thế nào? Là chị gạt em ! Đại Quân rất tốt, em tin.”


      Vốn còn chút do dự, nhưng như vậy, bà xã của Đại Quân có nhiều kiêng kỵ như vậy liền luôn: “Là đấy, ta giết người tên là La Phương Hoa, người này trước đây là người tình của ta, bên cùng với , bên lại tìm cá mật, bị ta phát , lại còn tìm đòi 10 triệu tiền chia tay, nếu đem ít chuyện của ta ra ngoài. Đại Quân trong cơn tức giận, có thể giết ta rồi.”


      "CÓ thể?” Tiểu Ốc chau mày, vậy là xác định rồi.


      "Chị tận mắt trông thấy, chỉ là bị sát hại trong buổi tối ngày hôm đấy, chính chị vô tình nhìn thấy trong phòng sách của ta có chiếc áo sơ mi dính đầy máu, ta giấu dưới đáy bàn, nhưng chị nhìn thấy được. Nhưng chuyện đòi tiền, tuyệt đối là , đấy tìm ĐẠi Quân, ta cho, còn muốn tới tìm chị.”


      "có thể là chuyện xưa bịa đặt của chị, tại sao em phải tin chị, trừ phi chị đưa cho em chứng cứ có trọng lượng, ta là thủ phạm giết người, đương nhiên em rời khỏi ta, nhưng em thấy được ta phải là người như chị , ta chính nghĩa và đối với em rất tốt.” Tiểu Ốc cố ép lấy ta.


      "Em muốn chị đưa chứng cứ khống chế Đại Quân cho em? thể nào, chị ngu đến mức đấy, tin, đợi ta trở về, em tự mình hỏi ta, chị chỉ đến đây thôi, cáo từ.” ta xong liền rời khỏi.


      Tiểu Ốc đợi ta , bắt đầu tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch.


      Đầu tiên là phòng sách của Điền Đại Quân vô duyên vô cớ biết vì sao lại xuất chiếc áo sơ mi có máu,sau đó là ở trong nhà, vô duyên vô cớ có nhiều hoa quả mà La Phương Hoa thích ăn,qua mấy ngày, vào đêm, Tiểu Ốc khiến cho Vương Triệu Quân nhìn thấy đặc cảnh mặc quần áo màu trắng,dùng bộ tóc dài che kín mặt, ở trong sân tới lui, khi đó Điền ĐẠi Quân sợ tới mức thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, Tiểu Ốc còn , nhất định là bị ảo giác.

      Chương 138 : Chạy trốn
      đợi Tiểu Ốc có cơ hội cho bước kế tiếp, ban đêm lúc Đại Quân ngủ mớ, đem toàn bộ việc hết ra, Tiểu Ốc sắp xếp lại rồi cho Triệu Quân.


      ngày sau, Tiểu Ốc gửi đoạn tin ngắn cho Triệu Quân :" làm tốt, chuẩn bị rút lui! Người của chúng ta mai phục tốt ở các nơi gần biệt thự của , hẹn ra ngoài, sau đó mượn cớ vệ sinh rồi chuồn. Chúng ta phải bắt người, chú ý vấn đề kỹ thuật, đừng để người khác phát ra , thuận tiện cho việc điều tra sau này, lần này vẫn như cũ cho thắng."


      "Cảm ơn Vương Cảnh Quân." Sau khi tiểu Ốc gửi thư, với Đại Quân :" Đại Quân, thời tiết hôm nay rất tốt, chúng ta ra ngoài chơi được ?"


      Đại Quân đặt báo xuống, có chút phiền não, mấy ngày gần đây nghi này nghi nọ, nơi nào cũng muốn :"Ở nhà đợi ! có tinh thần."


      "Nhưng em ăn hết đồ ăn vặt rồi, muốn ra ngoài mua ô mai. Nếu muốn , vậy em tự mình là được, đứa trẻ đáng thương, chưa ra ngoài, bố thichs mẹ rồi."


      " gì vậy." Đại Quân thở dài hơi, đứng dậy :" cùng em vậy được chưa?"


      " Đại Quân tốt quá." Tiểu Ốc cười cái với , hài lòng cầm túi xách lên, bỏ mấy đồ hồi trước mang đến bỏ vào túi, để lại bất cứ dấu vết nào, cười với ta rồi ra ngoài.


      Lúc hai người ở siêu thị, Tiểu Ốc cố ý chọn thức ăn lớn, xếp hàng đến nửa đột nhiên muốn vệ sinh, Đại Quân chỉ có thể kéo thấp nón xuống, lại đeo thêm mắt kính chống nắng, bị phát , lúc này mới thận trọng xếp hàng, nếu để cho phóng viên phát đường đường là thư ký phó tỉnh lại chơi siêu thị với vợ ba, làm sao mà sống được nữa!


      Tiểu Ốc mới bước chân vào nhà vệ sinh, Đại Quân liền bị bắt, đợi tiếng còi xe cảnh sát xa, mới cởi áo khoác bỏ xuống trong nhà vệ sinh, tháo mặt nạ xuống, buộc tóc lên, từ trong túi lấy ra chiếc kính gọng đen, cơ hồ với người con tên Trương Dương xinh đẹp là hai người khác nhau, có vẻ mộc mạc thấy được, hình như là người phụ nữ thể bình thường hơn.


      Bước vững chắc tới cửa siêu thị, Tiểu Ốc thuận tay chặn chiếc xe taxi, với tài xế :" đến phi trường."


      Sau đói gọi điện thoại cho Triệu Quân :"Em ra rồi, bây giờ có nhiệm vụ mới cho em ?"

      Chương 139 : Macao
      "Tạm thời có, có vài vụ án chưa sửa lại cho , chỉ là có vụ án mới khó trị, đợi chọn xong đưa cho em sau, gọi điện thoại cho em, trước tiên tìm nơi trốn nghỉ ngơi mấy ngày ! Tốt nhất đừng chọn nơi này. Lúc em điều tra Triệu Quân, các đồ đạc mà em dùng, tự mình xử lý , đừng để người khác phát ra thân phận của em."


      "Em hiểu." Sau khi ngắt điện thoại, bẻ cái thẻ điện thoại mà Đại Quân biết số, bẻ gãy thành hai nửa, ném vào trong túi của mình, đợi xử lý, sau đó đổi thành mã số tư nhân của mình, mã số này, chỉ có Triệu Quân, Lữ Trị và Ceki biết, sau đó mở máy phi trường gọi điện thoại :"Phi trường phải ? Tôi muốn Macao hôm nay có ?"


      "Có ạ." Đầu điện thoại bên kia truyền đến thanh ngọt ngào của nhân viên phi trường.


      "Mấy giờ bay? cho tôi vé."


      "3 giờ chiều."


      "Được, đợi chút tôi qua lấy." Tiểu Ốc cúp điện thoại, đến mấy phút, điện thoại của Lữ trị gọi đến, thanh có chút hưng phấn :"Tiểu Ốc, kết thúc công việc rồi hả?"


      "Vâng." Tiểu Ốc có chút mệt mỏi, day day huyệt thái dương.


      "Có thời gian nghỉ ngơi ?"


      "Có thể chỉ có mấy ngày nghỉ phép."


      "Tới đây ?"


      lắc đầu :"Em đặt vé máy bay Macao."


      " tìm bạn trai?" Nghe bạn trai ấy giống như xuất ở Macao.


      " tìm đáp án." chỉ muốn biết, tại sao Đậu Diệc Phồn từ trước đến giờ có thăm khi ở trong ngục, thừa dịp có thời gian, tìm vận may chút.


      "Để cùng."


      " cần, em muốn mình, giải sầu chút, làm tốt công việc , em hai ngày rồi về, đến lúc đó qua thăm ." Lời này có mấy phần . Tiểu Ốc cũng khó phân biệt, nhưng Lữ Trị lại nghe ra được, qua loa tắc trách.


      "Em tự động qua xem sao? Nhưng mà lại khéo hiểu lòng người, cần phiền như vậy, sau ba ngày Macao đón em, sau đó giao cho em nhiệm vụ tiếp theo."


      "Được ạ. đến gọi điện thoại cho em." quá bám người, thực chạy thoát, hơn nữa có chỗ đặt chân.


      "Mua vé mấy giờ? đặt khách sạn cho em, gọi người đến đón em."


      "3 giờ chiều, em dùng thẻ căn cước tên Diêu Kỳ Kỳ." Bây giờ dùng chứng minh thư giả, những thứ khác cũng có thể thay đổi, Diêu Kỳ Kỳ, cái tên này trước khi hết hạn tù là tên của , thuận tiện có thời gian đặt vé máy bay đặt khách sạn.
      rina93Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :