1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc đào hoa xin cẩn thận: Con dâu xã hội đen nuôi từ bé - Tiền Tiểu Bạch (282C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 109 Xúc động


      Trong đó có khoảng chừng ba mươi, là người lớn tuổi nhất, vừa nhìn liền biết từng sinh nở nên được may mắn như bọn họ. Vừa đến đêm, bọn đàn ông kia đem người phụ nữ đó kéo xuống xe, ở trong rừng cây cưỡng gian . Dù các ngồi ở trong xe nhưng rất xa vẫn có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của người phụ nữ ấy. Có lần, lúc ở xe, khi các đứng lạnh run ở trong góc, cố gắng nuốt xuống cái bánh bao cứng như đá đột nhiên cửa xe mở ra, gã đàn ông vừa đen vừa gầy xông lên, thô lỗ đẩy người phụ nữ kia tới vách xe lạnh như băng, cởi quần của ấy mà cưỡng gian. Người phụ nữ đó tựa hồ chết lặng, cũng còn kêu thét nữa, bởi vì hiểu có gào thét cũng được gì, ngược lại càng làm cho bị hủy hoại nhiều hơn. Rất nhanh gã đàn ông đó động tình chạy nước rút, phát ra tiếng "bành bạch". Mùi vị tình dục ghê tởm phát ra bốn phía, làm cho các muốn nôn mửa. Có mấy nhát gan bị dọa đến mức vừa kêu vừa gào khóc.


      Tiểu Ốc đột nhiên cảm thấy dù trước kia mình có bị vũ nhục, phỉ báng, hãm hại hay vứt bỏ cũng là gì.


      So sánh với việc chứng kiến phố Tam Hoàng cũng coi là hắc ám, bởi vì cái hắc ám ấy diễn ra trước mắt . Nơi này, điều mà chứng kiến tuyệt đối là địa ngục. Dù cách xa 3 – 4m, chung quanh lại huyên náo nhưng vẫn nghe rất ràng thanh rên rỉ đầy thống khổ của người phụ nữ kia.


      Tiểu Ốc sống đến lớn như vậy, đây cũng là lần đầu tiên xúc động đến mức muốn giết người. Vào thời điểm nhìn thấy người phụ nữ vô tội kia bị khi dễ, tinh thần trọng nghĩa trong như bị kích thích, nghĩ đây là lần đầu tiên lòng muốn giải cứu các đáng thương kia. Các ấy làm gì sai, cũng có hại người, các chỉ muốn cố gắng tìm công việc để có cơm no áo ấm, hà cớ gì lại phải chịu đựng người khác hủy hoại như vậy?


      Lúc bọn họ cho là cơn ác mộng này sắp kết thúc cơn ác mộng lớn hơn lại sắp bắt đầu. Sau khi gã đàn ông kia thỏa mãn xuống xe những gã vừa mới ăn xong mấy hộp thịt bò lại leo lên xe. Bọn chúng nghỉ ngơi cả ngày lại được ăn no, giờ phút này tinh lực dư thừa, nhìn các ngồi trong xe với vẻ mặt hoảng sợ. Bỗng người trong số các lên tiếng: "Chỉ cần làm ở bên trong là được!"

      Chương 110 Đơn giản


      xong gã đàn ông kia tới chỗ có thân hình đầy đặn, bắt đầu cởi quần.


      Tiểu Ốc hiểu rất nếu như phải sợ đả thảo kinh xà, lúc này nhất định dùng tốc độ nhanh nhất vặn đầu của bọn chúng. Nhưng tại thể, vì luật pháp luôn đòi hỏi chứng cớ, hơn nữa những điều nhìn thấy bây giờ có lẽ cũng chỉ là phần mà thôi, những điều hắc ám ghê tởm hơn nữa vẫn còn chờ ở phía sau. Chỉ có tìm hiểu cặn kẽ quá trình cùng danh sách của bọn chúng mới có thể hoàn toàn ngăn cản loại chuyện này.


      Nhưng lại muốn càng ngày càng nhiều các bị hủy hoại về thân thể lẫn tâm hồn. Bởi có đôi khi tổn thương trong tâm hồn so với thân thể càng khó bình phục. Tiểu Ốc chủ động đứng lên với gã đàn ông kia: "Ngươi chơi ta ! ta cứ phản kháng khiến ngươi có hăng hái, chỉ cần ngươi bỏ qua cho ấy, ta phối hợp với ngươi, như thế nào? Ta phản kháng, tuyệt đối phối hợp."


      "Tốt." Chơi nhiều với mấy đứa hay phản kháng này cũng có gì hay, gã đàn ông đó quay đầu lại nhìn Tiểu Ốc, sau đó kéo quần lên về phía : " Ngươi..ta thích."


      Tiểu Ốc làm động tác như tiếp nhận , cởi áo khoác để mặt đất, cả người ngồi áo khoác nhìn gã đàn ông kia, nở nụ cười hết sức quyến rũ: "Ngươi tới."


      Gã đàn ông kia như bị đầu độc, tới ngồi xổm xuống, nhìn Tiểu Ốc : "Loại con lẳng lơ như ngươi ta thích..."


      Tiểu Ốc trong lòng cười thầm, đợi lát nữa chỉ sợ ngươi hận ta !


      Nhìn gã đàn ông kia đến gần Tiểu Ốc liền ôm chầm bờ vai của , ghé vào tai nhàng : "Ngươi ta có thể hay cắn đứt cổ ngươi?"


      "Nghịch ngợm." Gã đàn ông kia cho là giỡn .


      "Vậy chúng ta thử chút xem" Tiểu Ốc xong, hướng cổ của hung hăn cắn xuống, sâu đến mức máu chảy ra, khiến gã đàn ông kia kêu la đau đớn. Đối phó với cầm thú, so với phải cầm thú hơn.


      "Cứu mạng!" Nghe được liều mạng kêu cứu, những gã đùa giỡn các liền lập tức lao đến, tốn rất nhiều khí lực mới kéo được Tiểu Ốc ra.


      Mới vừa bị cắn, máu ở bả vai vẫn chảy ròng ròng, tức giận, đứng dậy tát cái.


      Tiểu Ốc bị người nắm kéo nên tránh được cái tát của , nhưng cũng sợ, dùng ánh mắt vừa trầm vừa dịu dàng nhìn chằm chằm , tựa hồ hề sợ: "Ngươi đánh! Nhưng nếu ngươi dám làm gì ta khiến ta bán với giá tốt, để xem người cầm đầu kia làm gì ngươi, chắc đơn giản chỉ là cái tát như vậy."

      Chương 111 Đến Lào.


      đánh ,nếu mà dám đánh tôi bị thương, đến lúc ông chủ các trách tội bán tôi có giá trị, hậu quả các phải gánh chỉ đơn giản là cái tát thôi đâu”.


      Tên đàn ông chợt hiểu ra, ông chủ vì bảo đảm những này bán được giá cao nên cho phép bọn chúng động tay động chân với họ, phải giữ cho bọn họ hoàn hảo, hao tổn gì mới được, còn nếu như vi phạm vào cái điều này khi bị phát bị cắt đứt “vật kia”, sắc mặt tái nhợt lui về phía sau, mấy tên đàn ông kia nghe thế liền buông Kim Tiểu Ốc ra, người trong số đó hung tợn cảnh cáo Kim Tiểu Ốc :” Mày cũng nên ngoan ngoãn chút”.


      “ Thế nào, như tôi nếu như các còn dám động tay động chân ở đường, còn cách nào khác là chúng tôi tự sát, đến khi chúng tôi chết rồi các đừng mong sống yên ổn, cút ra ngoài hết ”.


      Kim Tiểu Ốc xong liền tới bên cạnh mới vừa rồi bị làm nhục còn trần truồng nằm ở sàn nhà, giúp ấy mặc lại quần áo xong, quay đầu lại trừng mắt nhìn chằm chằm những tên đàn ông kia: ”Thế nào? tin lời tôi ? Có muốn thử lại lần nữa xem?”.


      ”.


      Nhìn đám ngươi kia chật vật bước xuống xe,đem cửa xe đóng lại, trước mắt các lần nữa lại ra mảnh hắc ám, nhưng mà đến giờ phút này mọi người tình nguyện muốn cái khoảng hắc ám này, chứ cũng thể giữ được trong sạch trong cái hoàn cảnh thối nát như thế này.


      Các hết sức cảm kích đối với Kim Tiểu Ốc vì ra tay giúp đỡ, cũng lần lượt vây đến bên cạnh Kim Tiểu Ốc, đối với các Kim Tiểu Ốc chẳng khác nào là người bảo vệ cho họ, giúp họ tránh thoát khỏi nguy hiểm vào thời điểm vừa rồi.


      Xe hàng liên tục lắc lư, lảo đảo chạy đường núi trong mấy ngày, sau đó rốt cục cũng đến Lào khu vực biên giới giáp với tỉnh Vân Nam. Buổi tối được xuống xe thông khí nên Kim Tiểu Ốc cùng các xuống xe hóng mát mới phát ra khác biệt, đây là từ lúc lên xe lần sau vì lần đầu tiên có cảnh rừng núi hoang vắng qua đêm như thế này, cánh cửa sau khi mở ra có thể thấy cách đó xa có ngôi làng,Kim Tiểu Ốc thấy lối kiến trúc ở đây cùng Vân Nam có phần khác biệt, ra là họ bị những người dân xem náo nhiệt vây quanh,những người này xì xào bàn tán gì đó mà các nghe chả hiểu lời nào.


      Nhưng mà Kim Tiểu Ốc cùng các cũng đoán được là họ tiến vào Lào, nơi này rất ẩm ướt, lại rất nóng bức, hơn nữa nhìn xung quanh cảnh vật cũng chỉ là những cây cỏ và côn trùng.


      Tối hôm đó, rốt cuộc các cũng nhắm mắt gục xuống vì mệt mỏi nhưng ai cũng mong ước có căn phòng nào đó đơn sơ để họ có thể nằm ngủ thẳng ở đất.Chương 112: Khẳng định


      Mặc dù thức ăn so với mấy ngày trước đây phong phú hơn nhưng mọi người lại càng thêm lo sợ bất an. Cuối cùng các cũng được ở chung chỗ mà vượt qua ngày. Nhưng sang ngày thứ hai chắc, bởi các rất có thể bị bán hoặc là đưa đến chỗ ăn chơi đàn đúm.


      Sở dĩ thức ăn phong phú là vì muốn các nhìn đáng giá hơn khi bán mà thôi. Ăn ngon chút sắc mặt cũng hồng hào hơn chút.


      Sáng sớm ngày thứ hai, các bị bọn chúng chia thành 3 nhóm, nhốt lên 3 xe khác nhau. Người nào hơi lớn tuổi, thiếu vẻ thùy mị bọn chúng đưa lên chiếc xe tải thứ nhất. Các bị bán cho những lão già vừa lớn tuổi vừa nghèo khó. Nhưng như vậy là tốt hơn so với các khác.


      Thừa dịp những người đó chuyện với nhau, Tiểu Ốc thầm dùng máy theo dõi ghi lại đoạn đối thoại của bọn họ, sau đó ném 1 cái máy xuống đất. Vừa vặn lúc đó, người phụ nữ khoảng chừng ba mươi tuổi bước tới, dẫm lên cái máy đó, liền thần biết quỷ hay dính vào đế giày của ấy. Chuyện còn lại, Tiểu Ốc tin tưởng cảnh sát xử lý tốt .


      Những người bị đưa lên chiếc xe thứ hai là để làm **. Những bị đưa lên chiếc xe thứ ba là những người xinh đẹp nhất, bởi bọn chúng muốn có thêm ô dù nên đem các tặng cho các đại phú hào hoặc kẻ cầm đầu của các bang phái. Những được chọn này rất có thể trở thành nhân vật lớn hoặc là tình nhân hay vợ bé của các thương gia, bởi vì Lào cho phép chồng có thể lấy nhiều vợ .


      Vốn dĩ người trong đó chọn Tiểu Ốc: "Con này nhìn tệ, chắc hẳn Bộ trưởng của chúng ta thích." Nhưng gã đàn ông từng bị Tiểu Ốc cắn ngu gì bỏ qua cơ hội trả thù , liền chỉ vào cổ mình: "Xinh đẹp có ích lợi gì? Mày nhìn cổ của tao nè, bị nó cắn thành như vậy. Mày tốt nhất nên chọn người khác . Lỡ đâu nó cắn hỏng mấy quan lớn đó chúng ta làm sao đảm đương nổi hậu quả chứ."


      Tiểu Ốc hừ lạnh tiếng, sau đó mềm mại đáng nhìn kẻ chọn : " đùa giỡn ta, lại thể cho ta danh phận, ta có cắn chết là tốt rồi, nếu là cho ta danh phận..., cái gì cũng có thể."


      Người nọ do dự chút, nghĩ tới Bộ trưởng mình mặc dù thích những ngang bướng, nhưng thân phận cao quý, lỡ bị thương tốt, cho nên quyết định chọn người khác. Tiểu Ốc lén đem máy theo dõi gắn vào đế giày của được chọn kia, đồng thời cũng gắn vào đế giày mình 1 cái, như vậy chẳng những có lợi cho việc theo dõi của mình, lại bị người khác hoài nghi. khẳng định là phải lên chiếc xe thứ hai rồi.
      rina93Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 112 Khẳng định


      Mặc dù thức ăn so với mấy ngày trước đây phong phú hơn nhưng mọi người lại càng thêm lo sợ bất an. Cuối cùng các cũng được ở chung chỗ mà vượt qua ngày. Nhưng sang ngày thứ hai chắc, bởi các rất có thể bị bán hoặc là đưa đến chỗ ăn chơi đàn đúm.


      Sở dĩ thức ăn phong phú là vì muốn các nhìn đáng giá hơn khi bán mà thôi. Ăn ngon chút sắc mặt cũng hồng hào hơn chút.


      Sáng sớm ngày thứ hai, các bị bọn chúng chia thành 3 nhóm, nhốt lên 3 xe khác nhau. Người nào hơi lớn tuổi, thiếu vẻ thùy mị bọn chúng đưa lên chiếc xe tải thứ nhất. Các bị bán cho những lão già vừa lớn tuổi vừa nghèo khó. Nhưng như vậy là tốt hơn so với các khác.


      Thừa dịp những người đó chuyện với nhau, Tiểu Ốc thầm dùng máy theo dõi ghi lại đoạn đối thoại của bọn họ, sau đó ném 1 cái máy xuống đất. Vừa vặn lúc đó, người phụ nữ khoảng chừng ba mươi tuổi bước tới, dẫm lên cái máy đó, liền thần biết quỷ hay dính vào đế giày của ấy. Chuyện còn lại, Tiểu Ốc tin tưởng cảnh sát xử lý tốt .


      Những người bị đưa lên chiếc xe thứ hai là để làm **. Những bị đưa lên chiếc xe thứ ba là những người xinh đẹp nhất, bởi bọn chúng muốn có thêm ô dù nên đem các tặng cho các đại phú hào hoặc kẻ cầm đầu của các bang phái. Những được chọn này rất có thể trở thành nhân vật lớn hoặc là tình nhân hay vợ bé của các thương gia, bởi vì Lào cho phép chồng có thể lấy nhiều vợ .


      Vốn dĩ người trong đó chọn Tiểu Ốc: "Con này nhìn tệ, chắc hẳn Bộ trưởng của chúng ta thích." Nhưng gã đàn ông từng bị Tiểu Ốc cắn ngu gì bỏ qua cơ hội trả thù , liền chỉ vào cổ mình: "Xinh đẹp có ích lợi gì? Mày nhìn cổ của tao nè, bị nó cắn thành như vậy. Mày tốt nhất nên chọn người khác . Lỡ đâu nó cắn hỏng mấy quan lớn đó chúng ta làm sao đảm đương nổi hậu quả chứ."


      Tiểu Ốc hừ lạnh tiếng, sau đó mềm mại đáng nhìn kẻ chọn : " đùa giỡn ta, lại thể cho ta danh phận, ta có cắn chết là tốt rồi, nếu là cho ta danh phận..., cái gì cũng có thể."


      Người nọ do dự chút, nghĩ tới Bộ trưởng mình mặc dù thích những ngang bướng, nhưng thân phận cao quý, lỡ bị thương tốt, cho nên quyết định chọn người khác. Tiểu Ốc lén đem máy theo dõi gắn vào đế giày của được chọn kia, đồng thời cũng gắn vào đế giày mình 1 cái, như vậy chẳng những có lợi cho việc theo dõi của mình, lại bị người khác hoài nghi. khẳng định là phải lên chiếc xe thứ hai rồi.

      Chương 113 Đáp ứng




      Quả nhiên Tiểu Ốc bị đưa lên chiếc xe thứ hai. Bọn chúng mang đến hộp đêm lớn nhất ở Lào. Ở đây có rất nhiều **, vũ nữ, còn có nhiều khách làng chơi. Bọn họ thường là trùm buôn thuốc phiện hoặc thương gia đền từ các quốc gia xung quanh đây. Họ tới nơi này chủ yếu vì muốn thưởng thức lần đầu tiên của các . Để tranh giành các xinh đẹp này mà bọn họ tiếc vung tiền như rác.


      Sau khi bị kiểm tra thân thể, Tiểu Ốc cũng mất cơ hội trong buổi đấu giá đầu tiên. bị phân phục vụ cho những khách bình thường. Người thứ nhất mà Tiểu Ốc phải hầu hạ là gã hít thuốc phiện, toàn thân có được nửa miếng thịt. Tiểu Ốc mặc cái áo ngủ có chút khêu gợi nằm xuống giường, gã đàn ông kia vừa nhìn liền động tình, định nhào tới hôn , Tiểu Ốc nhanh tay rút cây châm từ vòng tay của ra đâm vào khiến ngã gục. Đây là loại châm mà cảnh sát Vương đặc chế cho , châm được ngâm trong 1 loại thuốc đặc biệt, đàn ông sau khi bị kim đâm vào lập tức bất tỉnh rồi sinh ra ảo giác giao hoan. tiếng đồng hồ sau, khi thuốc hết hiệu lực, gã đàn ông đó tỉnh lại, toàn thân mệt mỏi, giống như kiểu sinh hoạt vợ chồng vừa xong, nhưng còn khí lực để tiếp tục nữa.


      Nửa tháng sau, sau khi trải qua mấy lần tiếp khách giả, Tiểu Ốc thành công để cho đám người kia đề phòng . Thừa dịp những người này buông lỏng cảnh giác, Tiểu Ốc cùng 1 đám các tiến vào phòng làm việc của chủ nhân nơi đó, đem máy nghe lén đặt ở ghế sa lon.


      Hai ngày sau, cùng các từng chịu khổ ở đây được giải cứu. Hơn nữa cái hộp đêm này cũng bị niêm phong. Nghe mấy bị khống chế ở những nơi khác cũng được giải cứu và được đưa lên xe trở về nước. xe các vì quá cao hứng mà chảy nước mắt.


      Khi trở về, Tiểu Ốc cũng rất cao hứng, bởi vì lấy được 6 điểm cho nhiệm vụ đầu tiên.


      Vương Triệu Quân đối với biểu của rất hài lòng, nên quyết định giao cho vụ án khó giải quyết hơn. tên quan họ Điền bị nghi ngờ là có liên quan đến cái chết của , hơn nữa còn tham ô khoản tiền lớn. Bởi vì tên kia quan chức rất cao nên bọn họ cũng thể công khai điều tra. Trước mắt phải tìm được chứng cớ nên nhiệm vụ của Tiểu Ốc là phải điều tra được chứng cứ phạm tội cũng như xác nhận khoản tham ô đó của ..., nếu làm được có bốn điểm. Nếu còn có thể chứng minh tên họ Điền đó phạm tội giết người có trọn 6 điểm.


      Tiểu Ốc hớn hở đáp ứng trở lại thành phố. Cảnh sát cung cấp cho tờ giấy căn cước cùng sấp tài liệu, hồ sơ được làm giả.

      Chương 114 Cắn câu


      Tiểu Ốc được an bài thành nữ sinh viên của đại học danh tiếng ở Singapore, do chưa hoàn thành luận văn nên lấy được bằng tốt nghiệp. Vì vậy mà quyết định trở về nước tìm công việc.


      Cũng may Vương cảnh quan nhân từ, sắp xếp cho là sinh viên của khoa phát thanh. Mặc dù chỉ là phát thanh viên nhưng do cái gì cũng biết nên muốn tìm thêm sách để đọc, nếu rất dễ bị phát . Ở cái thành phố này người biết Tiểu Ốc quá nhiều nên cần ngụy trang chút. Mấy ngày nay Vương Triệu Quân ời người về dịch dung đơn giản cho , ví dụ như làm lớp lót cho lỗ mũi, hoặc là làm cằm tròn, biến cái trán rộng hoặc là hẹp, làm mắt to hay mắt ...


      Cuối cùng cũng tạo ra được bộ dáng làm Tiểu Ốc hài lòng. Cằm hơi nhọn được chuyển thành mặt trái xoan, khung mắt đen, kết hợp với cách ăn mặc tạo nên bộ dáng thục nữ ngọt ngào, cho người khác cảm giác là sinh viên đại học.


      Ngày hôm đó, sau khi ăn uống rượu thịt no say, phó thư ký tỉnh ủy Điền Đại Quân cùng mấy bằng hữu vừa ra ngoài phòng, đột nhiên bị người nào đó đụng trúng.


      Thân thể Điền Đại Quân vốn dĩ là thân thịt béo cồng kềnh nên khi bị đụng thiếu chút nữa ngã xuống. Thấy vậy, 1 đám phía sau liền nịnh hót lấy lòng, mắng người vừa đụng vào : "Là ai mà lại có mắt vậy hả?"


      "Xin lỗi, tôi phải cố ý". tóc dài, mặc váy ngắn, khoác áo lông màu hồng, xấu hổ ngẩng đầu lên, hướng le lưỡi .


      Thấy da thịt trắng như tuyết, trong đôi mắt to kia ràng mang tia mê hoặc, tựa hồ như bị uất ức gì, ràng là bộ dáng vừa thấy thương, rồi lại nhìn cười. Nhìn vẻ mặt le lưỡi đáng , Điền Đại Quân ngẩn ra, cảm giác xương cốt mình đều muốn mềm nhũn. bao nhiêu lâu hưởng thụ qua mềm mại non nớt như vậy?


      nghĩ thầm, bị mỹ nhân như vậy đụng cái cũng coi là thua thiệt, nên tức giận trong lòng rất nhanh liền tiêu mất. Vừa tính , lại nghe được thanh cầu khẩn của kia: "Tiên sinh, có thể hay cho tôi mượn 150 tệ? Tôi cùng người bạn ở đây ăn cơm, nhưng ấy có việc trước, đến lúc tính tiền tôi mới phát ví tiền thấy… tôi nhất định trả . . . . . ."


      Điền Đại Quân nghe thanh mềm mại này, kìm được móc tiền đưa cho nhân viên phục vụ, : "Hóa đơn của ấy bao nhiêu, cứ tính hết vào cho tôi."


      "Cám ơn tiên sinh, ngài cho tôi số điện thoại, tôi quay lại trả tiền cho ngài". lộ ra nụ cười ngọt ngào.


      Điền Đại Quân mặc dù muốn biết số của này, nhưng là đàn ông, ai lại so đo khoản tiền như vậy, nên thể làm gì khác hơn là tiếc hận mà : "Thôi, chỉ là 1 số tiền , đáng nhắc đến."


      Chương 115: Lạt mềm buộc chặt


      "Đối với ngài chỉ là món tiền , nhưng đối với tôi mà lại là giải vây, ngài cho tôi số di động, lần sau tôi mời ngài ăn cơm."


      Điền Đại Quân sảng khoái cho số di động của mình, còn mỉm cười cám ơn . Sải bước ra ngoài cửa, trong lúc đợi lái xe, người bạn của Điền Đại Quân chỉ ra ngoài cửa sổ : "Đó phải là vừa nãy sao? Thư ký ngươi sao chở người ta 1 đoạn?"


      "Nhiều chuyện". Ngoài miệng mặc dù như vậy nhưng Điền Đại Quân lại bảo tài xế lái đến trước mặt , quay cửa kính xe xuống, hỏi bộ: " vì sao ngồi xe về?"


      "Ví tiền của tôi. . . . . ."


      Nhớ tới chuyện lúc nãy, dù là tình hay lý Điền Đại Quân cảm thấy nên giúp ấy: "Để tôi tiễn về!"


      cúi đầu nhìn qua những người xe : " xe của ngài nhiều người, tôi nghĩ là tiện, lúc này cũng mới giữa trưa, khó có được hôm nay lại là ngày nắng, tôi bộ phơi nắng chút cũng tồi. Buổi chiều tôi còn phải phỏng vấn, nhà tôi ở cũng k xa công ty, cần."


      Nghe như vậy , Điền Đại Quân miễn cưỡng nữa. Có lẽ thấy xe có quá nhiều đàn ông nên xấu hổ.


      kêu tài xế quay cửa sổ xe lên rồi lần nữa rời . biết ra dùng cách thả dây dài câu cá lớn. đó phải là ai khác mà chính là Tiểu Ốc, mất ví tiền là giả, nhưng phỏng vấn cũng là . Lý lịch sơ lược của đều là giả, nhưng vẫn cần cái gì đó , tỷ như công việc.


      Trước đó ở mạng, Tiểu Ốc gửi lý lịch sơ lược của mình. Đài phát thanh này rất có danh tiếng, Tiểu Ốc xác định liệu bọn họ có chịu tuyển người chưa có năng lực chuyên môn như hay , hay bị loại ở vòng thứ nhất, nhưng vẫn muốn thử chút.


      Trong hành lang sớm chật ních người, mọi người ai cũng ăn mặc vô cùng xinh đẹp. Trừ ra đều là những người có xuất thân chính quy. Tiểu Ốc vận khí tốt, bởi vì dù có hay được chọn cũng có kiêu ngạo, việc này khi lan truyền ra được phân làm công việc phát thanh trước sân khấu.


      Mặc dù thực tập ba tháng có tiền lương, nhưng cái Tiểu Ốc muốn bất quá là thân phận, lúc đó muốn tiền còn dễ dàng sao?


      Tiểu Ốc để Điền Đại Quân chờ mấy ngày cho đến khi cuộc huấn luyện trôi qua. Ngày thứ hai khi chính thức bắt đầu công việc Tiểu Ốc gọi điện thoại cho , hẹn lúc nào rãnh rỗi ăn bữa cơm.


      Điền Đại Quân sớm chờ ngày này, lập tức : " ở đâu? Để tôi kêu người đón"


      "Tôi ở đài phát thanh, ngài cần đến đón, tôi tự mình đến"
      rina93Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 115 Lạt mềm buộc chặt


      "Đối với ngài chỉ là món tiền , nhưng đối với tôi mà lại là giải vây, ngài cho tôi số di động, lần sau tôi mời ngài ăn cơm."


      Điền Đại Quân sảng khoái cho số di động của mình, còn mỉm cười cám ơn . Sải bước ra ngoài cửa, trong lúc đợi lái xe, người bạn của Điền Đại Quân chỉ ra ngoài cửa sổ : "Đó phải là vừa nãy sao? Thư ký ngươi sao chở người ta 1 đoạn?"


      "Nhiều chuyện". Ngoài miệng mặc dù như vậy nhưng Điền Đại Quân lại bảo tài xế lái đến trước mặt , quay cửa kính xe xuống, hỏi bộ: " vì sao ngồi xe về?"


      "Ví tiền của tôi. . . . . ."


      Nhớ tới chuyện lúc nãy, dù là tình hay lý Điền Đại Quân cảm thấy nên giúp ấy: "Để tôi tiễn về!"


      cúi đầu nhìn qua những người xe : " xe của ngài nhiều người, tôi nghĩ là tiện, lúc này cũng mới giữa trưa, khó có được hôm nay lại là ngày nắng, tôi bộ phơi nắng chút cũng tồi. Buổi chiều tôi còn phải phỏng vấn, nhà tôi ở cũng k xa công ty, cần."


      Nghe như vậy , Điền Đại Quân miễn cưỡng nữa. Có lẽ thấy xe có quá nhiều đàn ông nên xấu hổ.


      kêu tài xế quay cửa sổ xe lên rồi lần nữa rời . biết ra dùng cách thả dây dài câu cá lớn. đó phải là ai khác mà chính là Tiểu Ốc, mất ví tiền là giả, nhưng phỏng vấn cũng là . Lý lịch sơ lược của đều là giả, nhưng vẫn cần cái gì đó , tỷ như công việc.


      Trước đó ở mạng, Tiểu Ốc gửi lý lịch sơ lược của mình. Đài phát thanh này rất có danh tiếng, Tiểu Ốc xác định liệu bọn họ có chịu tuyển người chưa có năng lực chuyên môn như hay , hay bị loại ở vòng thứ nhất, nhưng vẫn muốn thử chút.


      Trong hành lang sớm chật ních người, mọi người ai cũng ăn mặc vô cùng xinh đẹp. Trừ ra đều là những người có xuất thân chính quy. Tiểu Ốc vận khí tốt, bởi vì dù có hay được chọn cũng có kiêu ngạo, việc này khi lan truyền ra được phân làm công việc phát thanh trước sân khấu.


      Mặc dù thực tập ba tháng có tiền lương, nhưng cái Tiểu Ốc muốn bất quá là thân phận, lúc đó muốn tiền còn dễ dàng sao?


      Tiểu Ốc để Điền Đại Quân chờ mấy ngày cho đến khi cuộc huấn luyện trôi qua. Ngày thứ hai khi chính thức bắt đầu công việc Tiểu Ốc gọi điện thoại cho , hẹn lúc nào rãnh rỗi ăn bữa cơm.


      Điền Đại Quân sớm chờ ngày này, lập tức : " ở đâu? Để tôi kêu người đón"


      "Tôi ở đài phát thanh, ngài cần đến đón, tôi tự mình đến"

      Chương 116 Câu dẫn


      Điền Đại Quân suy nghĩ chút rồi mới : " Thành Tây !", bởi phải tìm chỗ nào bí mật để bình dấm chua nhà phát .


      Hai người bọn họ ngồi trong căn phòng được trang trí theo phong cách cổ xưa. Tiểu Ốc biểu rất tự nhiên, tuyệt lúng túng, cầm thực đơn tay đưa qua cho , : "Ngài xem chút muốn ăn cái gì? Tôi mới vừa trở về nước lâu, cũng biết cái gì ăn ngon."


      Điền Đại Quân rất quen thuộc gọi bàn lớn các món ăn, nghe mới trở về nước liền cảm thấy hứng thú hỏi: " lúc trước ở quốc gia nào?"


      "Singapore, từ cha mẹ tôi ly dị, tôi theo ba qua Singapore định cư." Trong mắt Tiểu Ốc thoáng lên vẻ u sầu.


      "Vậy tại sao trở lại? Singapore tốt sao?"


      "Hai năm trước ba tôi cưới người đàn bà khác, tôi cùng ông ấy cãi nhau. Cứng rắn đợi hai năm lại cảm thấy có ý nghĩa. Nghĩ trở về nước xem chút, k ngờ trở lại cũng liền mấy tháng, ngày đó hoàn hảo gặp được ngài giúp đỡ. Tôi tên là Lục Phi Nhi, còn ngài?" Tiểu Ốc vẻ mặt cảm kích nhìn .


      "Tôi họ Điền, tên cũng dễ nghe, Điền Đại Quân." cũng được coi là tay lão luyện chuyên hô mưa gọi gió, dạng con nào mà chưa chơi đùa qua. Nhìn trước mắt tinh thần phấn chấn lại bồng bột, những trẻ tuổi mà dung mạo còn xinh đẹp, làm nhất thời có điểm biết xấu hổ.


      Tiểu Ốc cảm thấy ghê tởm nhưng vẫn cố kêu tiếng: " Đại Quân"


      Giờ phút này chỉ cách thước, tóc dài rũ xuống bả vai, mặc cái áo lông váy màu trắng cổ tròn, thanh thuần động lòng người, làm cho da cùng xương từng tấc từng tấc mềm nhũn , quả nhiên là báu vật. Nghe gọi vậy, dịu dàng đáp tiếng: "Uhm"


      Lúc ăn cơm, Tiểu Ốc cứ gạt gạt đồ ăn trong chén, tựa hồ có hứng thú, ăn có chút miễn cưỡng, Điền Đại Quân : "Thế nào? có khẩu vị sao?"


      Tiểu Ốc lắc đầu cái, cười : " có gì, chỉ là em ăn quen khẩu vị của Singapore, nhất thời ăn quen mấy món này. Lần này khi trở về em đem theo rất nhiều gia vị Singapore, nếu chê, ngày nào đó em làm cho nếm thử chút. có muốn hay kêu vợ của cùng ăn? Em làm món ăn rất ngon đó."


      Vừa nghe còn tưởng rằng câu dẫn mình, nhưng khi nghe nhắc tới vợ mình …coi như là vô tâm ! Đàn ông thường là kẻ đê tiện, cảm thấy đàn bà càng vô tâm càng hứng thú. Điền Đại Quân đúng là loại người như vậy, lập tức : "Vậy ngày mai ! Ngày mốt phải địa phương thị sát nên ở đây."

      Chương 118 Ở lại


      Mộc Trạch Khải xuống lầu vừa vặn đuổi kịp Tiểu Ốc tan ca, chạy qua chặn trước mặt Tiểu Ốc : “ Chúng ta cần chuyện chút”.


      Mặc dù Kim Tiểu Ốc cảm thấy rất chán ghét Mộc Trạch Khải, nhưng mà biết nếu như chuyện với ta để lại tai họa về sau, Tiểu Ốc cau mày miễn cưỡng gật đầu:


      “ Được rồi”.


      Mộc Trạch Khải chọn nhà hàng có vẻ tương đối yên tĩnh, sau đó gọi mấy món ăn ngon của nhà hàng xong, nhìn về phía Kim Tiểu Ốc:


      “ Em phải là ở trong tù hay sao?”.


      “ Tôi biết đây là muốn về vấn đề gì nha”.


      Kim Tiểu Ốc cực kỳ khó chịu nhìn ta liếc mắt cái, là hết sức bực bội mà.


      “ Phải ? Vậy có thể hết với tất cả đồng nghiệp của em trong công ty là em chính là Kim Tiểu Ốc như vậy có được ?”.


      Kim Tiểu Ốc nhất thời tức giận, cầm ly thủy tinh bàn ném mạnh vào bức tường phía trước, mảnh vỡ thủy tinh trong suốt rơi xuống bốn phía, nứt làm trăm mảnh, nước sôi bên trong chảy ra bàn rồi chảy lênh láng xuống mặt đất, Mộc Trạch Khải chưa kịp phản ứng gì Tiểu Ốc nhào tới nắm lấy cổ áo của ta, tức giận : “ muốn chứ gì? Cứ việc ra hết ! hủy hoại tôi lần rồi còn chưa đủ sao mà chịu buông tha cho tôi chứ hả? còn muốn hủy hoại tôi thêm lần nữa sao? Có phải là tôi chết mới hài lòng hả?”.


      Đúng là ấy, Mộc Trạch Khải lúc này hoàn toàn có thể xác định nóng nảy, cáu kỉnh trước mắt đây chính là Kim Tiểu Ốc, nhìn vào trong ánh mắt của ấy thấy được phiền muộn: “ Em có phải rất hận hay ? ”.


      Làm sao có thể hận?


      Kim Tiểu Ốc gật đầu: “ hãy cho tôi lý do chính đáng để tôi có thể hận ! Nếu như phải vì tôi sớm kết hôn rồi, chừng con cũng có rồi cũng nên, nếu như phải vì tôi cũng bị phạt mười năm tù tội, mà tại xuất trong chốc lát có thể đem hết tất cả những cố gắng của tôi đổ xuống sông xuống biển, xem tôi phải làm gì bây giờ?”.


      Nhất thời tâm tình của Mộc Trạch Khải vô cùng phức tạp, thực ra nghĩ chỉ cần ấy tha lỗi, sau đó cố hết sức mình để bồi thường cho , nhưng đâu ngờ vô tình lại tạo nên tổn thương lớn cho , trước kia là đủ trưởng thành, chín chắn cho nên… Mộc Trạch Khải thở dài : “ Kim Tiểu Ốc em đừng nên như vậy, chuyện năm đó rất hối hận, bồi thường cho em, nếu em đồng ý, chúng ta bây giờ có thể kết hôn ngay lập tức, tại làm quản lý của xí nghiệp, tháng có thể kiếm được năm ngàn, nếu em thôi việc cũng có thể nuôi em, chứ với tình hình như thế này làm rất lo lắng, yên tâm, em phải là còn mười năm tù nữa sao?”.


      “ Tôi cần lo, cũng cần nuôi tôi, chuyện của tôi và của có bất kỳ quan hệ nào, tôi cảnh cáo nếu như còn nhắc đến cái tên trước đây của tôi hoặc là kể chuyện của tôi cho người khác biết, có chết biến thành quỷ tôi cũng bỏ qua cho ”.


      Kim Tiểu Ốc xong đứng dậy, cảm thấy cho dù là giây phút nào cũng muốn nán lại ở đây thêm nữa.
      rina93Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 119 Gạt bỏ.


      Kim Tiểu Ốc xong đứng dậy, cảm thấy cho dù là giây phút nào cũng muốn nán lại ở đây thêm nữa.


      Mộc Trạch Khải đột nhiên bắt được cổ tay Tiểu Ốc:" Đừng ! khó khăn lắm mới gặp được em, ít nhất em cũng phải cho biết em làm cái gì, để có thể an tâm được , muốn em gặp phải bất cứ nguy hiểm nào, có ý gì đâu, chỉ cần em làm chuyện phạm pháp, những chuyện khác có thể giúp em. Chỉ cần em ổn là được rồi”.


      “ Chỉ cần ra thân phận trước đây của tôi là được rồi, đó coi như là giúp tôi rồi. Mà tạị tôi làm cái gì tôi biết , về phần là chuyện gì, tôi vì sao lại ở đây, xin lỗi tôi thể cho biết được” .Nếu lỡ như ta lộ hết, vậy cái mạng của khó mà giữ được.


      Mộc Trạch Khải buông tay Tiểu Ốc ra : “ Được, hỏi nữa, nhưng em ít nhất cũng nên ngồi xuống ăn hết bữa cơm , mẹ rất nhớ em đó, nhiều năm qua rồi mà bà vẫn ốm nằm giường, em muốn gặp lại mẹ lần sao?”.


      Kim Tiểu Ốc ngồi xuống, lắc đầu: “ Tôi bây giờ thể đến gặp mẹ được, đừng cho bất kỳ ai về việc xảy ra hôm nay, bao gồm cả mẹ, à đúng rồi cha tại như thế nào?”.


      “ Cha tại rất thần bí, hình như ông ấy theo tên trùm nào đó để làm lại từ đầu phải, rất ít khi ông ấy điện thoại về nhà.Cũng ít khi trở về nhà, nhắc tới em, ông ấy luôn xin lỗi em, ràng khi đó giữa em và việc ở phố tam hoàng có quan hệ với nhau, nhưng bởi vì ông ấy bỏ trốn nên em phải gánh tội thay, khiến em chịu oan ức”. Lời Mộc Trạch Khải ra có chút ngẹn ngào.


      Tiểu Ốc hốc mắt cũng hơi hơi đỏ lên, lấy điện thoại di động đưa cho Mộc Trạch Khải: “ cho tôi số điện thoại của , nếu mẹ cần hỗ trợ gì hãy gọi điện thoại cho tôi, còn cha nếu muốn tìm tôi hãy cho số điện thoại của tôi cho ông ấy. Tôi vĩnh viễn biết ơn công lao cha mẹ thu nhận và nuôi dưỡng tôi”.


      Mộc Trạch Khải gật đầu cái, lại : “ Như vậy , em có chuyện gì cần giúp gọi cho , cứ coi như là em nữa, em có thể xem trai của em, chỉ cần có thể chuộc lại lỗi lầm ngày xưa, cái gì cũng chấp nhận hết”.


      Kim Tiểu Ốc nhàn nhạt gật đầu cái, lúc ăn cơm, Mộc Trạch Khải nhìn Tiểu Ốc ăn nhiều lắm: “ Thế nào hợp khẩu vị?”.


      Kim Tiểu Ốc gật đầu cũng như lúc trước xa lánh Mộc Trạch Khải: “ Tôi lúc trước ở nước ngoài, bên đó mùi vị món ăn giống bên này, nên có chút quen”.


      Món ăn ở Lào phong phú như ở Trung Quốc, chỉ có 6 cách làm đơn giản là: luộc, xào, nướng, chưng, rang , chiên, hơn nữa lại cho dầu, xào rau hơn nữa là thịt và lá bạc hà.

      Chương 120 Mở ra


      Món ăn ở Lào phong phú như ở Trung Quốc, chỉ có 6 cách làm đơn giản là: nấu, xào, nướng, chưng, rang, chiên, hơn nữa lại cho dầu, xào rau hơn nữa là thịt và lá bạc hà.


      Chiên cũng như vậy, chưng trừ cơm gạo nếp ra bao bên ngoài chính là lá cây giống lá gói bánh chưng gì đó, mặc dù nướng cũng có vị bạc hà, lấy cá mực cùng vị cay làm hương vị chính, vừa mói bắt đầu ăn cảm thấy quen, nhưng sau thời gian ăn lại cảm thấy thích, bây giờ quay về ăn những món ăn này lại thấy quen.


      Mộc Trạch Khải lần này có kinh nghiệm, hỏi trước Tiểu Ốc đâu, chỉ :


      “ Em cẩn thận, nếu cần tiền tới tìm , còn có chút tiền để dành”.


      cần.”


      Chí phí sinh hoạt tự có thể kiếm được, tiết kiệm chút là được rồi, dù sao Mộc Trạch Khải tại cũng phải là đại thiếu gia nhà giàu nữa rồi, mỗi đồng tiền đều do ta cực khổ kiếm được.


      Gặp lại Kim Tiểu Ốc trong thời gian ngắn ngủi, nhưng Mộc Trạch Khải hết sức quý trọng, có đôi lúc suy nghĩ, nếu như trước kia có thể sớm hiểu được trái tim mình, để Tiểu Ốc trở thành người phụ nữ của kẻ khác, vậy tốt biết mấy, Tiểu Ốc mang theo tâm hồn trong sáng, thuần khiết nhất, lòng dạ cùng chung sống, nhưng mà hôm nay coi như hết hi vọng, cảm thấy trong lòng tràn đầy hối hận, vẫn là bỏ lỡ mất rồi…


      Kim Tiểu Ốc tan việc trở về nhà chưa tới mấy phút, Điền Đại Quân tới, ngồi trong xe gửi tin nhắn cho , hỏi về nhà chưa, lão ta đợi ở dưới lầu.


      Kim Tiêu Ốc dọn dẹp trong nhà tí, đổi bộ quần áo trông giống thục nữ chút, rồi xuống lầu tiếp , tới gần chiếc xe, gõ mấy cái vào cửa sổ xe: “ Điền!“.


      Trước khi đến Điền Đại Quân hơi lo sợ bị vợ phát , dù gì đây cũng còn trong nội thành, nhưng giờ phút này thấy nụ cười trong sáng của Kim Tiểu Ốc, trong lòng bớt phần nào lo lắng, xuống xe, tới bên Kim Tiểu Ốc, cởi áo khoác ngoài ra khoác lên vai Tiểu Ốc: “ Thời tiết còn rất lạnh, làm sao mà em mặc đồ mỏng manh như vầy, trời lạnh dễ bị bệnh lắm.”


      “ Nghĩ tới Điền lần đầu tiên tới đây, sợ tìm được phòng cho nên hơi vội. thôi!”. Kim Tiểu Ốc rất tự nhiên kéo cánh tay của , đột nhiên lại nghĩ thích hợp, có chút lúng túng buông lỏng tay.


      Hai người vừa chuyện phiếm vừa lên lầu, rất nhanh đến chỗ ở của Kim Tiểu Ốc, phòng này hơi hẹp, nhưng lại rất ấm áp, vừa nhìn liền biết đây chính là phòng ở của độc thân, phòng bếp cũng , phòng khách cũng lớn lắm, Điền Đại Quân thừa dịp Kim Tiểu Ốc bận nấu cơm, vụng trộm đứng ở cửa phòng ngủ của nhìn chút, bày ra kiểu đồ ngủ ren khêu gợi, nghĩ thầm rốt cuộc là từ nước ngoài về, mở ra!


      Chương 121: Lão già


      Điền Đại Quân nghĩ thầm rốt cuộc là từ nước ngoài về, mở ra!


      Vừa nghĩ tới Kim Tiểu Ốc mặc bộ đồ ngủ ren này người, nằm ở giường, cơ hồ là muốn chảy máu mũi, dáng người của Tiểu Ốc rất đẹp, nhìn xuyên thấu từ xuống dưới nhất định là rất hấp dẫn. Kể từ sau khi nhìn thấy Kim Tiểu Ốc , trong đầu chẳng biết tại sao lại luôn xuất hiên số hình ảnh ướt át.


      Chờ Kim Tiểu Ốc ra khỏi phòng bếp Điền Đại Quân ngồi nghiêm chỉnh ở ghế sôfa, mặt chút thay đổi gì xem chương trình tin tức tivi.


      Điền đến đây ăn cơm thôi. Nếm thử thức ăn em làm món cơm gà Hải Nam, đây tuy là cơm gà Hải Nam nhưng vẫn là mang hương vị của Singapore, món này được xem là quốc thực của đất nước Singapore đó”.


      Kim Tiểu Ốc bưng ra 2 chén cơm gà thơm ngào ngạt, sau đó mới sắp sếp lại đĩa thịt gà, còn có rau cải xanh, hột điều rán, bày biện có lẽ được đẹp mắt nhưng mà nhìn qua rất ấm áp, có cảm giác gia đình, còn chai rượu nho quá nổi tiếng.


      Điền Đại Quân ăn rất ngon lành, ngày xưa cả bàn tiệc xa hoa nhưng ăn ngon như thế này, chỉ vì đồ ăn ngon mà còn trước mắt có mĩ nhân tươi cười dịu dàng làm động lòng người, nên khẩu vị càng thêm lớn, cơm nước xong khỏi thở dài: “ lâu bữa ăn ngon như vậy rồi”.


      “ Gạt người”. Tiểu Ốc tươi cười, bắt đầu thu dọn bàn ăn.


      Điền Đại Quân nhìn mặt Kim Tiểu Ốc cười to, :” Là , nhà hàng bên ngoài làm món ăn dù có đẹp mắt nhưng hương vị ngon”.


      “ Vậy bà xã của sao? ấy biết nấu ăn sao?”


      ta từ được nuông chiều, chưa bao giờ ăn uống cực khổ, đừng là nấu cơm, kêu ta đấm lưng cho cũng là sỉ nhục đối với ta rồi đó”.


      về cái tính kiêu ngạo của bà xã làm cho nhức hết cả đầu óc, ta chỉ biết ăn diện…vuốt lông mi, sơn môi, chỉnh mũi, cả ngày chỉ biết trang điểm giống kẻ lẳng lơ, làm thế nào cũng xấu, càng mất tự nhiên, còn trước mắt là xinh đẹp rất tự nhiên, lại trẻ trung.


      Kim Tiểu Ốc biêt là Điền Đại Quân thử , cho nên cũng theo lời ta mà cũng thở dài: “ Có thể là ấy kiêu ngạo thôi! Rất có cá tính, nhưng mà Điền lại là đại trượng phu thấy việc nghĩa ra tay giúp đỡ, nếu mà em có người chồng như vậy dù có đấm lưng hay làm cơm cho ấy ăn em cũng nguyện ý thực , nhưng mà em lại có vận mệnh tốt như bà xã của , khi còn học đại học em cũng có người, nhưng gia đình người ta chê gia đình em có môn đăng hộ đối, nên chúng em chia tay.Về sau nếu có cơ hội, em nhất định phải tìm được người đàn ông giống như vậy đó”.


      “ Em nghĩ là rất già sao?” Con của so với ấy cũng sắp sỉ ngang hàng.

      Chương 121 Ngủ sofa


      " đâu! Đàn ông trưởng thành có nét thành thục riêng, em thích những tên đàn ông ngây thơ, em thích người thành thục, chín chắn có thể chăm sóc em". Tiểu Ốc trả lời xong lại với : "Thời gian vẫn còn sớm, có muốn hay xuống dưới dạo chút? Sẵn em muốn mua ít hoa quả ướp lạnh để lát trở về ăn."


      Mua xong trái cây, Tiểu Ốc giữ lại nữa, nhìn xe của lái mà lưu luyến rời. Hôm nay diễn, hát xong rồi, Tiểu Ốc cũng kiệt sức, ngáp cái rồi vào nhà ngủ.


      Mấy ngày kế tiếp, Tiểu Ốc có gọi cú điện thoại nào cho . Điền Đại Quân lại muốn vứt bỏ mặt mũi nên quyết tâm chủ động tới tìm . Tiểu Ốc lại đợi mấy ngày, vào buổi chiều mưa gửi tin nhắn cho : "Bên ngoài trời mưa, nhớ mang dù."


      Điền Đại Quân choáng váng, lúc này mới nhớ tới , lại nghĩ tới đủ loại vẻ mặt đáng của . Mấy ngày nay đủ mệt mỏi, muốn ình buông lỏng chút, lập tức nhắn tin lại: "Em ở đâu? có xe nên sợ, lập tức qua đón em."


      Phòng nhắn cho địa chỉ, Điền Đại Quân rất nhanh lái xe tới. Sau khi lên xe, Điền Đại Quân nhìn đầu Tiểu Ốc có chút ướt, lập tức cầm khăn đưa cho lau đầu: "Lau chút ."


      "Cám ơn Đại Quân".


      Điền Đại Quân vốn là muốn mang ra ngoại thành ăn cơm, dễ gì mới gặp được , nhưng trời mưa có chút lớn, Tiểu Ốc đề nghị: " nhà em ăn ! Em nấu cho ăn, vừa vặn hôm nay em chuẩn bị làm thử món thịt dê nướng, tài liệu trong nhà đều có."


      Điền Đại Quân liền lái xe đến nhà Tiểu Ốc. Cơm nước xong, hai người hàn huyên hồi, ước chừng chín giờ rưỡi, lại nhìn bên ngoài thấy sắp có mưa dông sấm sét, Tiểu Ốc mới thời gian còn sớm, muốn đưa ra cửa.


      quang minh lỗi lạc lại trong sáng vô tư, đối đãi như ân nhân, khiến Điền Đại Quân càng thêm muốn , : "Em có sợ mưa dông sấm sét ?"


      "Có chút." Tiểu Ốc gật đầu.


      "Vậy ở lại cùng em! ngủ sofa, còn em ngủ ở giường"


      "Có thể ?"


      "Dĩ nhiên có thể."


      "Vậy làm phiền Đại Quân, em rất sợ, để em chuẩn bị chăn cùng gối cho ." Tiểu Ốc xong vào phòng đem ra cái chăn dày cùng cái gối cho .


      Sau đó, chừa cho chút cơ hội nào giữ lại, liền đóng cửa phòng, lên giường nằm ngủ. Cái này gọi là lạt mềm buột chặt, nếu có vẻ quá tùy tiện.


      Lúc ngủ, Tiểu Ốc sợ vào nên tâm vẫn đề phòng, cũng có mặc quần áo hở hang mà mặc bộ áo ngủ màu trắng bình thường
      rina93Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 122 Trong rượu


      vẫn nghĩ mấy ngày nữa mới xuống tay, nghĩ tới nửa đêm toilet, sau khi từ toilet bước ra, chưa được mấy bước bị đôi tay từ phía sau ôm lấy. Tiểu Ốc lập tức biết là Điền Đại Quân, nhưng cố làm như biết thở tiếng: "Người nào?"


      "Là , Phỉ nhi, thích em." Điền Đại Quân xong cũng từ phía sau lưng theo cổ của bắt đầu hôn, tay cũng đàng hoàng muốn xuống sờ phía dưới. Tiểu Ốc bắt được tay , vừa nũng nịu lại có chút uất ức : "Em xem trai, còn xem em là loại người nào? Tiểu Tam hay là tình nhân, có vợ rồi, thích em, tất cả đều là gạt người."


      "Phỉ nhi, thích em, em phải chứng minh như thế nào em mới tin tưởng thích em?" nằm ghế sofa ngủ tốt chút nào, cơ hồ là khi vừa mở cửa, liền tỉnh, nhìn mặc cái áo ngủ màu trắng, cái mông nhếch lên nhếch xuống vào toilet, liền nhịn được, báu vật như vậy, khắc cũng muốn đợi thêm nữa.


      "Vợ có thể làm chuyện gì em đều có thể làm, lúc này mới có thể chứng minh thích em. yên tâm, em phải muốn tiền của , cũng cần mua cho em nhà cửa. từng giúp em, là ân nhân của em, em báo đáp cũng là đương nhiên, chỉ là em muốn làm tình nhân, cũng muốn phá hư hôn nhân của . Nếu thích em hãy để ngày nào em cũng có thể nhìn thấy là được." Tiểu Ốc xong liền quan sát nhất cử nhất động của .


      Điền đại quân vừa nghe, nhíu mày: "Nhưng là thư ký bây giờ của tệ, cũng thể khai trừ mà đem em an bài vào"


      " để cho em làm phụ tá cho , hoặc là trực tiếp muốn hai thư ký được sao? cần an bài em làm nhân viên chính thức, cứ như vậy, tương lai nếu chán em, em tự , tuyệt ở lại cùng đơn vị với , nhìn mà thương tâm." Tiểu Ốc ăn năn hối hận nhìn .


      Điền Đại Quân bị nhìn đến muốn tan chảy: "Được, em cái gì cũng đều được, đêm dài đằng đẵng mà lại muốn ngủ, bảo bối chúng ta làm chút gì !"


      Tiểu Ốc xấu hổ gật đầu cái. Điền Đại Quân ôm vào phòng, Tiểu Ốc muốn hôn mình, : "Em nhát gan, lại có chút xấu hổ, em lấy chút rượu tới giúp trợ hứng có được hay ?"


      " !" Điền đại quân rất thích bộ dáng ngượng ngùng của .


      Phòng nhớ mình có cái loại thuốc làm cho người ta ý loạn tình mê, liền từ trong ngăn tủ cầm ra chút xíu, rải vào trong ly rượu của . . . . . .

      Chương 123 Vào


      Ngày thứ hai khi Điền Đại Quân tỉnh lại, nhìn mình cả người trần truồng, giường lại có vết máu, cảm thấy rất hài lòng, ấy vẫn còn là xử nữ.


      Mặc quần áo vào, từ phòng ngủ ra, chỉ thấy bàn bày chút bữa ăn sáng. vừa ngồi xuống, Tiểu Ốc liền bưng đĩa rau ngâm ra: " nếm thử xem."


      Điền Đại Quân thừa dịp gắp thức ăn ình, ở tay của sờ soạng cái: "Bảo bối, đêm qua biểu có được hay ?"


      "Ghét, thân thể người ta tại còn mệt, về việc đơn vị, ngày mai em mới ! Hôm nay em muốn nghỉ ngơi tốt."


      "Uh, tốt nhất em nghỉ ngơi ." Thấy mặt đỏ lại thẹn thùng, rất là đáng , Điền Đại Quân liền nghe theo .


      "Buổi tối tới dùng cơm sao?"


      "Uh, cho người đưa chút quần áo đến đây, về sau ở chỗ này rồi." Mới vừa nếm chút ngon ngọt, thế nào chịu cứ như vậy bỏ qua ?


      "Chỉ cần ghét bỏ chỗ của em hẹp là được." Phòng xong cũng ăn vài miếng.


      Mấy ngày sau khi Điền Đại Quân tới ở, cảm thấy ở đây cách chỗ mình làm việc quá xa, lái xe tiện. Bất động sản của cũng ít, lại thấy nơi này tại quá , ở nổi nữa, liền mang theo Tiểu Ốc tới biệt thự của ở Thành Tây. Tiểu Ốc tại luôn theo , cho oai là phụ tá, ra người sáng suốt vừa nhìn biết đây chính là tiểu tam. Dáng dấp rất đẹp mắt, là đáng tiếc!


      Điền Đại Quân rất cảnh giác, thư phòng của ngay cả người làm vào quét dọn cũng được, lại còn khóa bằng mật mã, chỉ có chính mới có thể vào. Tiểu Ốc mượn cớ vào hai lần, ngày hôm đó thấy thời gian thích hợp, Tiểu Ốc cầm chén canh hạt sen bách hợp gõ cửa: " Đại Quân, em có nấu canh hạt sen bách hợp cho nếm thử , em có thể vào ?"


      "Vào !" Điền đại quân phòng bị khép máy tính lại.


      Tiểu Ốc cười đem chén canh đưa tới: "Em có quấy rầy làm việc ?"


      " có sao, bảo bối giúp xoa bóp đầu, hơi mệt chút."


      "Ừ, nếm thử chút xem em làm có ngon ." Tiểu Ốc khéo léo giúp xoa bóp, thấy đem chén canh uống, đem bàn tay mình để trước mũi lắc lắc: "Đây là nước hoa em mới mua, ngươi ngửi thử chút xem có thơm ? Nếu là thích, buổi tối em cũng dùng."


      "Hương. . . . . ." Điền Đại Quân vừa mới xong cái chữ này, liền hôn mê bất tỉnh.

      Chương 124 Phát


      Tiểu Ốc giơ lên khóe miệng, thuốc mê kiểu mới nhất, có thể nào trúng chiêu?


      Tiểu Ốc đóng cửa phòng lại, sau đó từ trong túi móc ra USB, đem phần mềm có thể phá giải tất cả các mật mã của máy tính mà cảnh sát Vương đưa cho cài vào máy tính của , rất nhanh giải mã được. Tiểu Ốc tập trung tìm những thứ văn kiện bị , sau đó chép tất cả từng cái . Rồi mở tài khoản QQ của , dùng phần mềm phục chế các văn kiện bị xóa, tự động sao chép lại các cuộc chuyện phiếm của QQ mấy năm qua. Sau đó rút USB ra, mở cửa phòng, đem thuốc giải tay bên kia cho ngửi cái, Điền Đại Quân lập tức tỉnh lại, thấy vẫn còn xoa bóp, cho là mình phải cẩn thận ngủ thiếp , nên cũng có để ý.


      Tiểu Ốc sau khi rời khỏi đó, trở lại phòng của chính mình, liền đem những thứ mình vừa mới lấy được, dùng máy tính gửi qua cho Vương Triệu Quân, hi vọng có thể từ nơi này tìm được chút dấu vết.Điền Đại Quân rất giảo hoạt, trong di động của , tên của tất cả người liên lạc đều là biệt hiệu chứ có tên . Hi vọng thông qua trí năng tra xét lần này chút thu hoạch.


      Vương Triêu Quân lập tức để cho người nghiên cứu, sau đó trở lại, nhắn cho : "Thời gian còn sớm, ngủ , cẩn thận làm việc."


      "Tôi biết ." Tiểu Ốc xong tắt máy vi tính, trở về giường nằm, nằm hồi Mộc Trạch Khải gọi điện thoại tới: " Tiểu Ốc, hôm nay thấy em ở bên ngoài cổng chính phủ, đến đài truyền hình điều tra, bọn họ em từ chức, rốt cuộc em có chuyện gì sao?"


      "Về sau hiểu, yên tâm, tôi có việc gì, thời gian còn sớm, tôi cúp máy đây." Tiểu Ốc sau khi cúp máy liền ngã xuống, rất nhanh ngủ thiếp . Trong khoảng thời gian này, Mộc Trạch Khải thỉnh thoảng gọi điện thoại cho , vài lời linh tinh rồi kêu phải cẩn thận, trong lời lại có chút mập mờ, nhiều hơn là phần chân thành tha thiết làm Tiểu Ốc cảm thấy muốn tha thứ cho . Có lẽ ngày lại coi trai.


      Vương Triệu Quân cho người ta tra xét xuống, quả nhiên những máy vi tính này có tác dụng rất lớn. Thế nhưng để cho bọn họ tra được Điền Đại Quân ở hải ngoại có tài khoản, thường có người phía bên trong gửi tiền, vài chục vạn, lớn hơn ngàn vạn. Tham ô tuyệt đối là , kế tiếp, khi tra bản ghi chép về các cuộc chuyện phiếm trong QQ của phát mấy người cùng có quan hệ mật thiết. Thông qua IP tra tìm, rất nhanh biết là người nào, sau đó ôm cây đợi thỏ, đợi đến khi bọn họ gặp mặt Tiểu Ốc làm bộ ngang qua tặng đồ cho Điền Đại Quân, cùng với bọn họ đến nơi gặp mặt rồi cài đặt máy quay lén.
      rina93Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :