1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 40: Đế Hào

      Hoắc Doãn Văn đẩy cửa phòng, bước vào. Saukhi xác nhận người dưới ánh đèn vàng là Ngụy cục trưởng - 37 tuổi - say lúy túy, tay đangôm Vương Thiến, tay kéo nội y của xuống, bên tai khẽ: “Người đẹp, hôm nay nhất định phải phục vụ cho tốt nhé, muốn thưởng thức hương vị của đệnhất mỹ nữ thử xem có ngon ! "

      "Ngụy tiên sinh, tôi xem như điên rồi, anhcó phải là cục trưởng đấy?" Vương Thiếnvừa kéo lại nội y của mình, vừa đẩy mặt tara.

      "Lão Ngụy, hôm nay ông uống bao nhiêu rượu thế? Rượu cũng phải là lung tung, cẩn thận tai vách mạch rừng, đến tai lão Tả,chắc là muốn sống rồi!" Giọng HoắcDoãn Văn lớn vang lên, tràn đầy uy hiếp, khỏi làm cho người khác sợhãi.

      Lão Ngụy đột nhiên sờ mó lung tung nữa,thả lỏng tay ôm người đẹp ra, sau sau đóvờ mơ mơ màng màng tựa vào ghế sa lon." được à..., tôi say rồi!"

      "Vương Thiến, ra ngoài trước !" Hoắc Doãn Văn thấy quần áo xốc xếch, ra hiệu bằng mắt!

      "Vâng!" này khoảng 25 tuổi, dáng người cao gầy, khuôn mặt xinh đẹp, sửa sang lại y phục người mình, sau đó ra khỏi phòng.

      Lúc ra, còn lịch khép cửa lại.

      Hoắc Doãn Văn gì, ngồi vào ghế sa lon, châm điếu thuốc, hút.

      Dựa vào ghế sa lon giả vờ ngủ, Ngụy cục trưởng từ từ mở mắt, sau đó làm ra vẻ khôngbiết gì, hỏi. "Hoắc tổng, vửa rồi tôi uống sayquá, làm gì mất mặt chứ?

      "May mà tôi tới kịp, nếu , phạm sai lầm lớn rồi! Tôi biết tại Đế Hào, Vương Thiến làmột đại mỹ nữ, đàn ông chúng ta ai cũng muốnthưởng thức đêm; điều này có thể hiểu! Nhưng, Ngụy cục trưởng, cũng phải biếtphân biệt ràng chứ? Loại phụ nữ nào có thểlên giường, loại nào có thể ngắm nhìn, cũngkhông biết sao?"

      đến đây, giọng điệu của Hoắc Doãn Văn trở nên nặng nề hơn, nghiêm nghị hơn: "Nếu như chuyện này đến tai lão Tả, cái ghế Cục trưởngnày, còn ngồi được bao lâu?"

      "Xin lỗi, Hoắc tổng, tôi sai rồi, cảm ơn cứu tôi kịp thời!" Ngụy cục trưởng liên tiếp bày tỏ cảm ơn, nhưng sau đó lại vô cùng tiếc nuối,trong mắt tràn ngập vẻ thèm khát: " Vương Thiến này, đúng là mỹ nữ."

      "Ha ha ——" Hoắc Doãn Văn bật cười thànhtiếng, tỏ vẻ thấu hiểu, đưa tay vỗ bả vai củaNgụy cục trưởng. "Trong mắt tôi, Ngụy cụctrưởng si tình, chẳng qua là chưa gặp đượcngười đẹp hơn Vương Thiến thôi. Gần đây, Đế Hào chúng tôi vừa mới tuyển thêm vài mỹ nữ, so với Vương Thiến trẻ tuổi hơn, dángngười gợi cảm hơn, …"

      " sao?" Đôi mắt của Ngụy cục trưởng lập tức sáng lên.

      "Tôi gạt để làm gì?" Hoắc Doãn Văn hỏingược lại ta.

      Ngụy cục trưởng vô cùng hứng thú."Có trinhsao?"

      Hoắc Doãn Văn đem tàn thuốc ấn vào gạt tàn bàn, nở nụ cười tà: "Chúng ta cũng quen biết nhiều năm rồi, có cái gì mà tôi giấu đâu! cho biết, có người mới tới, 17 tuổi, thân hình cân đối, chút nữa tôi cho ngườidẫn đến cho "

      "Cám ơn người em, yên tâm, sắp tớiđây, nếu chính phủ phê duyệt hạng mục nào, tôiđều ưu tiên cho Hằng Viễn làm đối tác!" Lão Ngụy lập tức cam kết, sau đó ngồi chờ mỹ nữ đến cửa.
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 41 Hồng nhan tri kỷ


      lúc ấy tiếng gõ cửa vang lên.


      "Vào ——" Hoắc Doãn Văn giọng lêntiếng.


      ‘Lộp cộp’ tiếng, cửa phòng mở ra, hai ngườiđàn ông mang theo bước vào.


      mặc chiếc đầm màu đỏ nhạt, làn áo mỏngmanh, che giấu cảnh phong tình chút nào. Chiếc áo ngực màu đỏ ép căng càng làm cho bộ ngực thanh xuân như chảy tràn ra, mãnh liệt nóng bỏng, chưa đến gương mặt xinh đẹpnhường ấy!


      Cục trưởng Ngụy vừa nhìn thấy, hai con mắt nhấp nháy tựa như chó thấy xương, nhìn chằm chằm canh chừng, miệng cũng quên khép lại!


      Hoắc Doãn Văn vừa nhìn thấy biểu cảm củahắn, liền cười cười đứng lên: "Cục trưởng Ngụy, tôi còn có chuyện quan trọng muốn làm, ấy tiếp rượu với ông!"


      Cục trưởng Ngụy gật đầu liên tục."Hoắc tổng, vội đàm phán làm ăn, kiếm tiền, tôi cũng làm phiền !"


      Hoắc Doãn Văn liếc mắt nhìn : "Tiếp Cục trưởng Ngụy chu đáo, khiến ông ấy vui vẻ, được thưởng.”

      "Dạ, Hoắc tổng yên tâm, tôi tiếp đãi Cụctrưởng Ngụy cẩn thận!" Có lẽ quátrẻ tuổi, giọng , thầm liếc trộmhai người đàn ông!


      Hoắc Doãn Văn cũng quan sát nhiều, dẫnđầu ra khỏi phòng, hai người đàn ông cũngtheo sát!


      ‘Rầm ——’ tiếng đóng cửa vang lên.


      "Mỹ nữ xinh đẹp, tới đây nào!" Cục trưởngNgụy giống như quỷ chết đói, ôm chầm lấy côgái, đè xuống dưới, đôi tay đói khát vuốt ve khắp người , cắn mút làn da trắng nõn dưới cổ từng ngụm từng ngụm.


      "Ô ô ——" bị ép chặt ghế sa lon, ép sát cơ thể gã, bật ra tiếng kêu vừa như khóc thút thít vừa như hưng phấn ——


      ***


      "Hoắc tổng, mấy ngày gặp ——"



      giọng đầy nữ tính đột ngột cất lên, khiến Hoắc Doãn Văn dừng bước.



      Nhìn thấy Vương Thiến, trợ lý đối ngoại của thị trưởng Tả, Hoắc Doãn Văn lộ vẻ mặt hơi chần chờ. " chưa nghỉ?"



      "Nhớ , em ngủ được!" Vương Thiếnuốn éo cái mông về phía Hoắc Doãn Văn, khoé mắt đong đưa.



      Hoắc Doãn Văn nhếch khóe miệng lên, lạnh nhạt cười tiếng. Mở cửa phòng ra, ánh mắtanh thâm thúy dừng lại ở người Vương Thiến. "Vào , uống vài ly!"



      "Ha ha ——"



      Vương Thiến theo Hoắc Doãn Văn vào trong phòng!



      “Phòng tổng thống' quả nhiên vừa hào hoa, xa hoa lại tràn đầy phong cách uy nghiêm, tựa nhưchính chủ nhân của nó. quầy rượu trưng bày nhiều loại rượu nổi tiếng, với các vỏ chai được thiết kế tinh xảo hoàn mỹ.



      Hoắc Doãn Văn nâng ly rượu lên, chạm vào ly của Vương Thiến tiếng keng thanh thúy.



      "Tối hôm nay chịu nhiều uất ức rồi!" Hoắc Doãn Văn xong, uống cạn rượu trong ly.



      Vương Thiến cũng hơi uống cạn sạch rượu,mờ ám nhìn chằm chằm Hoắc Doãn Văn. "Vìanh, chịu uất ức cũng có gì! yên tâm,em hở gì với thị trưởng Tả!"



      Hoắc Doãn Văn gật đầu cái! Mặc dù gã họ Ngụy chỉ là cục trưởng cục nhà đất, nhưngdùng cũng có chỗ tốt, lại bỏ ra quánhiều tiền!



      Vương Thiến đăm đắm nhìn người đàn ông trước mặt!



      năm mười chín tuổi bị cha dẫn đến kháchsạn bắt bán thân, vào thời điểm nguy hiểm, cômặc áo ngủ tìm cách trốn chạy, đúng lúc đượcHoắc Doãn Văn cứu. Sau đó giúp đủ họcphí học xong đại học. Tốt nghiệp rồi, theo làm việc bên Hoắc Doãn Văn!



      Chỉ cần là chuyện của Hoắc Doãn Văn, nhất định toàn lực ứng phó!



      Coi như là hồi báo ân tình của !
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 42: Nhất thời




      Đối với việc nhìn bằng ánh mắt ái mộ Hoắc Doãn Văn làm như thấy, đốt mộtđiếu thuốc, thả ra làn khói trắng dài rồi .“Lát nữa tôi bảo quản lý đưa cho baolỳ xì vạn!”

      Vương Thiến cố ý hướng về phía nháy mắt, chân hướng vào trong ngực tới. “Hoắctổng, em có thể lấy phần thưởng khác hay ? Em muốn tiền!”

      “Ha ha –“ Hoắc Doãn Văn chợt cười, trong ý cười hoàn toàn là giễu cợt, dáng vẻ như như . “Vậy thử xem, muốn cái gì? Tôi trừ tiền ra cái gì cũng có!”

      “Em muốn , muốn có được ?”Vương Thiến đánh bạo . “Em cần tình cảm của , chỉ cần thân thể của cũng tốtrồi!”

      Nghe xong, nét mặt của Hoắc Doãn Vănkhông có chút giật mình, cũng tức giận mà còn cười đùa. “ dám muốn tôi tôi cũng dám muốn . Vương Thiến là ai, là người phụ nữ thị trưởng Tả thích. Ngườiphụ nữ của thị trưởng đại nhân làm sao tôi dám động đến đây –“

      “Hoắc tổng –“ Vướng Thiến mượn rượu khóc lóc, hướng ngực Hoắc Doãn Văn tựa vào. “Emcái gì cũng muốn, em chăm sóc lão Tả tốt. , em thích khỏe mạnh thậtlâu, em cầu xin thích em, chỉ là khi chúng ta gặp nhau coi em là người phụ nữbình thường là được rồi, em mong muốn gì hơn, có được ?”

      Hoắc Doãn Văn nắm bả vai nàng, kéo ra khoảng cách giữa hai người. “Vương Thiến, côuống nhiều quá rồi, ngủ !”

      – em say, em rất tỉnh táo, đây đều là những lời trong lòng của em!” lớntiếng .

      cho ta nhượng bộ nhất định, vậymà ta còn hiểu đạo lý, vậy đừngtrách vô tình.

      Hoắc Doãn Văn bỏ tay khỏi người nàng, Vương Thiến liền bị đẩy lui về phía sau vài bước.

      Nhìn cũng thèm nhìn ta cái,đôi tay để trong túi quần, xoay người về phíacửa sổ sát đất. “Vương Thiến, tôi cho tới bây giờvẫn rất tôn trọng , ngàn vạn lần đừng để tôi phải coi thường! Còn nữa, lão Tả đối với thậtsự rất tốt, mặc dù thể cho mộtdanh phận nhưng chừng, ngày nào đó đưa ra nước ngoài, ở đó mangđến cho gia đình! suy nghĩ thử xem,nếu như bây giờ làm loạn, tình hình về sau ra sao?”

      Vương Thiến cảm xúc ổn định lại rất nhiều, chỉ là yên lặng chảy nước mắt!

      Hoắc Doãn Văn tiếp tục . “ người phụ nữ thông minh hiểu vì mình mà tính toánlâu dài về sau. Nếu như bởi vì xúc động nhất thời mà phá hỏng kế hoạch lâu dài, cảm thấy như vậy đáng sao? ra tiền tài bây giờ làchân mà cũng là đáng tin nhất. Cái khác, chỉ là nhất thời –“

      Vương Thiến lau khô nước mắt, lần nữa sửasang lại trang phục và cảm xúc. “Hoắc tổng, emhiểu. Chuyện này về sau xảy ra nữa,em xin lỗi!”

      “Ừ!” Hoắc Doãn Văn khẽ nhấp hớp Brandy. “Ra ngoài , lát nữa tôi bảo quản lýđưa lì xì đến cho ! Ta mệt rồi!”

      “Dạ!” Vương Thiến gật đầu mực cung kínhđối với bóng lưng của Hoắc Doãn, xoay người đira khỏi phòng của , nhàng khép của phòng lại!

      Hoắc Doãn Văn tiếp tục nhìn xuống cảnh vậtbên ngoài cửa sổ, đứng tầng cao nhìn xuống, giống như đem tất cả mọi thứ đạt xuống phía dưới chân mình. thích chinh phục tấtcả, cảm giác ở cao tiệt vời! Chỉ là,bây giờ còn chưa có đứng đỉnh cao nhất của nghiệp, mặc dù đỉnh cao chỉ còncách bước!

      Nhưng càng gần đỉnh cao càng vất cả, cũng rất gian nan, và cũng là nguy hiểm nhất!

      Khuông mặt tươi cười xinh đẹp, tinh thần phấntrấn của tuổi trẻ lại xuất tỏng đầu ,trong mắt xẹt qua tia do dự --

      có chút bối rối nhắm mắt lại, thầm nóivới mình. “ được, được, vô luận là bất cứ ai cũng thể phá hỏng kế hoạch của . Chỉ có tiền cùng quyền lợi là chân nhất, những thứ khác chỉ là nhất thời –”
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 43: Luân hãm





      Nhan Như Y sau khi tắm rửa xong lại mở máy tính. Trong đầu bây giờ rất loạn, chỉmuốn tìm người bạn tốt để giãi bày mộtchút!

      Lúc mở QQ ra, thấy hình ảnh chim cánh cụt vẫn xám xịt.

      Mặc dù xám, nhưng vẫn mở ra cửa sổ trò chuyện!

      Hoắc Doãn Văn theo thói quen làm việc mở máy tính ra.

      QQ thầm login, vừa mới login liền nhảy ra hàng loại tin nhắn!

      “Uncle, gần đây tôi có chút chuyện phiền lòng, tôi cảm thấy mình như trở thành ngườixấu!”

      “Có ở đó hay ?”

      “Tại sao nhiều ngày như vậy rồi mà khôngcó login?”

      “Thôi, tôi out!”

      online là tôi out nha!”

      “……..”

      Nhìn tin nhắn ngừng được gửi tới, HoắcDoãn Văn ép buộc chính mình được trả lời !

      đốt điếu thiếu lá, tĩnh lặng ngồi bên máy tính, mặt tỏ vẻ gì nhìn hộp thoạikhông ngừng gửi đến những biểu cảm phát điên, rơi lệ, khổ sở,…Trong đầu tưởng tưởng ra bộ dạng của người gửi, lúc này mặt là nétmặt nào –

      Ngày thứ hai –

      “Uncle, có đó hay ?”

      “Vẫn chưa lên sao?”

      “………”

      vẫn cầm tay điếu thuốc, lẳng lặng nhìn màn hình, nhìn tin nhắc được gửi tới đếntin nhắn cuối cùng, rồi cái đầu chim cánh cụtbiến thành màu xám xịt.

      Cho đến buổi tối ngày thứ ba –

      “…….”

      “Được rồi, vậy tôi tâm với chút nha,nếu có rảnh rỗi lên nhớ giúp tôi nha, tôi cầncó người mắng cho tỉnh lại!” Nhan Như Y tâm phiền ý loạn gõ bàn phím, màn hình xuấthiện dòng chữ, ngay sau đó lại được xóa .

      Lặp lại mấy lần như vậy, mới viết. “Tôi giống như thích người!”

      Trước màn hình máy tính, Hoắc Doãn Văn thấydòng chữ màn hình, ánh mắt ràng tối , quên mất việc hút thuốc!

      Ngay sau đó cái đầu hình cá đáng lại gửi đến tin nhắn. “ ấy là người tôikhông nên thích, tôi cùng ấy căn bản khôngcùng thế giới, ấy rất có tiền, là lão bản lớn –”

      Hoắc Doãn Văn nhìn như bình tĩnh ngồi chỗ đó nhưng nhìn tàn thuốc dài rơi tay bánđứng , trong lòng rung động.

      “Nghe đến đây, có thể cho là tôi tiền của ấy? Nhưng tôi thề, tôi tuyệt đối phải thích ấy vì tiền, tôi là thích con ngườianh ta nha! ấy rất tuấn tú, rất nho nhã, rấtcó năng lực, rất biết chăm sóc người,… ấy có nhân phẩm rất tốt!”

      Như Y vừa gõ văn bản trong đầu vừa lên bộ dạng của Hoắc Doãn Văn. Ở bệnh việc chậm rãi kéo lại bên người, tại bàn rượu cũng là giúp giải vây, để cho bị ngườikhác quấy nhiễu tình dục, kéo đến phía saumình cũng chính là , cùng lấy lại lý lẽ cũng là , khi đánh tenis cũng chính giúp

      Thận chí, ở trong xe vẫy tay hẹn gặp lại ,đều lên rất ràng trong đầu!

      Nhan Như Y bất lực nhìn màn hình, ngơ ngác!

      chưa gặp qua người đàn ông nào đểlại cho ấn tượng sâu sắc như vậy, bọn họ tiếp xúc tính ra còn chưa đủ hai mươi tư tiếng đồng hồ!

      Thế nhưng lại dễ dàng trầm luôn trong hai mươi tư giờ đó, cách nào kiềm chế được!

      Thuốc lá rất nhanh cháy hết chỉ còn lại tàn thuốc, ‘hừm’ Hoắc Doãn Văn khổ sở hít hơilạnh, vội vàng đem tàn thuốc trong tay vứt vàogạt tàn thuốc.

      Sau đó, dùng ngón tay thon dài, gõ từng chữ bàn phím –
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 44 “Bảo vệ” người ấy


      “Uncle, ấy người làm cho ngườita thể kháng cự, trong đầu tôi tại đều tràn ngập hình ảnh của ấy——’ Như Y bốirối!


      Hoắc Doãn Văn bắt đầu gõ bàn phím: ‘Đừng vội vui mừng, người đàn ông này có lẽ cũng phải là người tốt, có lẽ ta cũng rất tệ, cần đặt tình cảm vào người ta.”


      ‘Uncle, ngươi rốt cuộc cũng lên mạng, tôi rấtnhớ Uncle!’ Thêm vào đó là biểu tượng ôm thắm thiết. “Uncle vẫn mạnh chứ? Nhiều ngày online, công việc bận rộn lắm sao?”


      ‘Ừ, chuyện công việc! Gặp rất vui. Bây giờ nên xem bộ phim hay, uống cốc sữa nóng, ngủ giấc, sáng hôm sau tìm ngườiđàn ông tốt để đương. lập tức có thể quên người đàn ông kia .”


      ‘Uncle tại sao lại cho rằng ấy tốt? Uncle chưa từng thấy qua ấy, ấy là người tốt mà!” biết vì sao có người nóixấu Hoắc Doãn Văn, liền nhịn nổi bênh vực !


      ‘Tôi hiểu rất ! ’


      ‘Uncle đừng bừa, cũng chưa gặp qua ấy” khăng khăng


      ‘Nhưng tôi lại hiểu đàn ông, nhất là cái loạilắm tiền, thành công! ’ Hoắc Doãn Văn gõ câu trả lời!


      Đọc những hàng chữ khẳng định ấy, Như Y hítsâu hơi, sau đó tay gõ nhanh: ‘Hãy cho tôi lý do, chứng minh ấy phải là ngườitốt!”


      Hoắc Doãn Văn đọc câu chất vấn của , sau đó bắt đầu gõ bàn phím. ‘Qua miêu tả của , tôiđoán ta là người rất nghiêm cẩn!”


      Nghiêm cẩn? Như Y thể gật đầu. ‘Dạ! ’


      người đàn ông nghiêm cẩn đương nhiên cóthể biết tự hạn chế, tự hạn chế nghĩa rộng là ta tính toán mọi chuyện rất chu toàn, giọt nước lọt, cách khác tâm tư của ta rấtkín đáo! ’


      Như Y đọc những lời này rất có đạo lý, chỉ là hiểu ra sao. ‘Uncle, ý tứ kín đáo khôngphải là khuyết điểm chứ? ’


      ‘Kẻ như vậy thường thường khiến cho đoánkhông ra ý định của . Hơn nữa đến cùng làm cái gì, vĩnh viễn cũng biết! Nhất là doanh nhân, khía cạnh đen tối của thể tưởng tượng đến đấy!’ Đánh xong câu này, Hoắc Doãn Văn khóe miệng nhếch nụ cười tự giễu. sai, tới giờ chưa bao giờ cho rằng mình là người tốt!


      ‘Tôi nghĩ, thương trường vô luận sử dụngthủ đoạn gì, đều là bình thường ——’ Như Y tiếp tục phản bác.


      ‘Nhưng, có từng nghĩ qua, có bạn ! ’


      ‘Tôi biết ấy có, ra tôi nghĩ muốn cùng ấy hẹn hò, chúng tôi căn bản có cơ hội qua lại! Tôi chỉ là đôi lúc nhớthầm ấy! ’


      ‘Tôi nghĩ bạn nhất định là hỗ trợ nghiệp của , đàn ông như vậy khi hiểu mình phải làm gì, vì bất cứ gáinào mà thay đổi đấy!’ Hoắc Doãn Văn gõ nhữnglời này, nghiêm túc đọc qua lần, giống nhưlà dùng lực nhắc nhở mình, sau đó gửi !


      Như Y thấy những dòng này, trong lòng lại trànđầy tự giễu, nhưng hơn nữa là sầu não. Đúngnha, ấy có bạn , sao lại mất nhiềusức lực để làm mình rối rắm?


      Nhưng ông trời tại sao lại để cho gặp người đàn ông ưu tú như thế. phảiduyên phận, sao còn để luân hãm?


      ấy rất si tình! ’ Như Y chia sẻ cảm giác đối với Hoắc Doãn Văn.


      Hoắc Doãn Văn mím môi mỏng, gõ ra câu,tiếp tục chửi bới mình. ‘Đàn ông si tình thườngthường càng tuyệt tình, cũng phải là người tốt! ’


      "Doãn Văn, cùng ai chuyện phiếmđấy?" giọng nữ tính ướt rượt, thơm mát, từphía sau ôm choàng lấy Hoắc Doãn Văn, sau đó khẽ hôn vào môi .


      Hoắc Doãn Văn đóng QQ lại, quay đầu nhìn vào , cũng là người tình của Diệp VũNghiên." có chuyện gì, chuyện vớibạn bè thôi !"
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :