1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 20: uy hiếp của



      “Cảm ơn, làm phiền nữa, tôi đếntrạm xe đón xe buýt về là được rồi!” kháchkhí từ chối. chỉ là nhân vật bé , làm sao mà hiểu trọng lượng của mình? NGười ta lên xe liền lên sao? Vậy là tôn trọng chính mình rồi. chênh lệchgiữa hai người làm sao có thể dùng mây và bùn mà so sánh được. Căn bản bọn họ ở cùng thế giới!

      “Chuyện này hôm nay làm phiền rồi, sựcảm ơn !” Thanh của Như Y từ từ nhỏdần bởi nét mặt của ta vẫn lạnh lùng mànhìn giống như tức giận!

      Thân là tổng giám đốc của công ty nên rất tự nhiên người toát ra vẻ uy nghiêm cộngthêm vẻ mặt lạnh lẽo khỏi làm cho người ta có chút khiếp đảm. Như Y nghi ngờ, hiểu sao ta lại mất hứng, chỉ có thể lúng túng mỉm cười. “Hoắc tiên sinh, vậy tôikhông làm trễ nải thời gian của nữa, tôi trước!”

      hề nhiều lời, giống như chạy trốnxoay người hướng phía trạm xe buýt tới.

      Cái gì nha, cũng phải là nhân viên của ta, ta có cần nhìn bằng sắc mặt ấykhông! Như Y trong lfong bất mãn lầm bầm.

      Hoắc Doãn Văn ở xe, hướng về phía bóng đen lẻ loi kia nhanh chậm uy hiếpnói: “Nếu như muốn cảnh sát chịu tráchnhiệm điều tra lại lần nữa, để cho bạn trai nhận được tiền bồi thường lên xe. Nếu như muốn vậy cứ tiếp tục chen xebuýt!”

      xong đeo kính lên, ngồi vào xe.

      Mũi chân của Như Y xoay tròn 360 độ vội vội vàn vàng ngồi vào ghế bên cạnh lái xe.

      Hoắc Doãn Văn mặt có nửa điểm biếnhóa, khởi động xe lái hòa vào trong dòng xe cộtập lập. Phía dưới, có hai chiếc xe vững vàng giữ khoảng cách nhất định theo chiếcMercedes!

      Cùng người như vậy ở trong khônggian hẹp như thế này là vô cùng đau khổ, thể hô hập được. “Hoắc tiên sinh, chuyện này phiền toái đến rồi! Nếu như phải có giúp ai để ý đến tôirồi!”

      Trong lòng khỏi cảm thán, chỉ cần đứng bên cạnh , lập tức được tôn trọng,đội ngũ lãnh đạo của sở cảnh sát cũng phảikiêng nể , trong lòng rất thoải mái.Nhưng cũng chỉ vì những người như vậy cho nên bọn họ mới thèm để những người có tiền như các để vào mắt, bức chongười ta có đường bước !

      đợi đáp lại, điện thoại của lúc này vang lên, phải ca khúc nào mà chỉ có tiếng chuông rất dễ nghe.

      Hoắc Doãn Văn vừa lái xe vừa nhận điện thoại.“Alo –“

      “A, ra là phó thị trưởng Lý a!” Hoắc Doãn Văn thanh khong lớn đáp lại!

      “Đúng vậy, đúgn vậy, biết xấu hổ mà quấy rầy rồi!” Bên đầu điện thoại kia ngậpngừng định lại thôi, những lời kê tiếp rất khó khăn mà mở miệng!

      “Có chuyện gì ngài cứ !”

      “Hoắc tổng, chuyện là vậy, cháu của ta khuya hôm trước hơi sơ ý mà đụng phải xe của ngườithân . Nghe người thân của phải nhập viện, ngại quá. Ta cùng cháu ta muốnđến bệnh viện thăm người thân của mộtchút, thuận tiện trả tiền bồi thường, tiền việnphí, phí chữa bệnh, dưỡng bệnh,….tất cả cácloại bên ta chịu hết! xem, chúng ta có thể dùng tiền giải quyết riêng với nhau là đượcrồi cần phải kinh động đến chính phủ nha, như vậy gây lên dư luận a!”

      Hoắc Doãn Văn bât loa ngoài cho Như Y có thểnghe được. dùng ánh mắt hỏi ý kiến !

      “Tôi làm chủ được!” Như Y dùng khẩu hình miệng trả lời!

      Hoắc Doãn Văn lúc này mới đáp lại đối phương.“Phó thị trưởng Lý, ông xem, chuyện này giảiquyết cụ thể ra sao ông vẫn nên với ngườitrong cuộc hơn, dù sao trong chuyên này tôi thể làm chủ thay họ mà quyết định được….”

      Sau đó hai người bọn họ thảo luận những vấn đề liên quan đến chính trị và kinh thế, cũngkhông chú ý nghe. biết có phải mắt có vấn đề hay nhưng có cảm giác tâmtình của ta đột nhiên tốt hơn, mặt cũngđã xuát nụ cười ---
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 21: Biết vậy chẳng làm




      bỏ điện thoại xuống, quay đầu lại là khuôn mặt tươi cười mang theo vài phần hả hê . “Chuyện được giải quyết, đoán chừng đốiphương phải nhả ra khoản bồi thườnghậu hĩnh!”

      Chủ nhân của chiếc xe Land Rover là cháu traicủa phó thị trưởng, nếu như phải nhờ Hoắc tiên sinh câu cho dù bọn họ có làm loạn đến đâu cũng ai dám đụng đến bọn chúng. Phó thị trưởng cũng phải nể sợ anhta, cho mở rộng thêm tầm mắt, cóthể thấy được địa vị của ta tuyệt đối khônghề đơn giản.

      “Hoắc tiên sinh, nếu như có thời gian, tôi muốn mời bữa cơm, thay cho lời cảm ơn của tôi đến !” khách khí mời , người tađược chăm sóc rất đặc biệt, nếu cảm tạhọ chút gì đó là người hiểu chuyện. Chỉ là, theo lẽ thường mà nhữngngười như ta làm sao có thể tiếp nhận lời mời của đây? Cho nên ta cũng rất khách khí!

      Nhưng hoàn toàn nghĩ tới, ta lạihớn hở đón nhận lời mời a !

      “Tốt, vừa đúng lúc đến giờ ăn tối!”

      Nhan Như Y nhất thời biết phải phản ứngthế nào, tâm trạng lỡ mất nhịp. “Tốt, tương đối quen biết những nhà hàng dùng cơm, muốn ăn cơm Tây hay ăn đồ ăn TrungQuốc?” Như Y trong lòng điên cuồng gào thét, trời ạ, ta thế nhưng lại đồng ý, --- côlàm sao mà có tiền mời vị đại nhân vật này ăn cơm được? Bữa này có thể chia đôi trả tiềnđược ?

      hối hận, hối hận đến nỗi ruột trongbụng cũng trở lên xanh lè rồi. Hay là với ta, cùng lắm để ta nghĩ là ngườikhông hiểu tình thế, dù sao những người như vậy cũng có cơ hội tiếp xúc lần hai đâu!

      “Hả? Cho ta lựa chọn sao?” hỏi !

      Như Y giống trang nam tử hán, vai thẳng tắp . “Dĩ nhiên!”

      “Tốt lắm – vậy tôi khách khí đâu!” cười, sau đó tăng tốc hướng về phía cần đitới –

      Chiếc Mercedes dừng lại trước sảnh “Khách sạn Tôn Hoàng”, đây là khách sạn nổi tiếng có các món hải sản ngon nha. Chỉ cần đến khách sạn cũng thấy được những người đến đây chi tiêu phải rất nhiều. Nhưng mà lúc này, trước sảnh đỗ đầy các loại xe nổi tiếng!

      Nhan Như Y bắt đầu run trong lòng, có tiềntrả sao? Chợt, nghĩ đến lúc trước Nhất Minhcó đưa cho 5000 đồng. Cũng may, 5000 có thể chống đỡ được tàm tạm !

      thích ăn hải sản ? Nơi này hải sản rấttươi ngon, mùa này các hải sản đầu được vậnchuyển trực tiếp từ Úc về đấy!” Xuống xe, đứng trước cửa xe chờ xuống.

      “Nhan Như Y nhìn về phía đại sảnh cao phíatrước, gật đầu cái. “THích!” . Gặp quỷ, chỉ thích nơi này mà có thể tới đây dùng cơm là mục tiêu lâu dài được đặt ra đó. Mỗi lần ngang qua nơi này, đều mơ tưởng lúc mìnhcó thể vào ăn bữa hải sản đấy! thậm chí còn với Uncle chờ khi lfam việc được năm, chỉ cần ta đến trung Quốc, nhất định mời ta đến đây dùng cơm!

      ngờ, mục tiêu của được thực !Chỉ là, sắp phải ăn trái cây sống qua ngày rồi.

      “Vậy tốt, chúng ta thôi!” Hoắc Doãn Văn nhịn được nở nụ cười, lôi kéo khuỷu tay vào khách sạn! Ha ha tiểu nha đầu này điệu bộ giả danh nam tử hán của là thú vị!

      biết lát nữa lúc ta gọi món, có khóc hay đây?

      Như Y dùng sức nuốt nước miếng, ép buộc mìnhphải dũng, thoải mái hướng : “Cảm ơn Hoắc tiên sinh nể mặt tôi, xin mời!”
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 22: mập mờ mơ hồ




      bàn toàn các loại hải sản được chế biến công phu lần lượt được các nữ phụ vụ xinh đẹpbê lên, trong lòng Như Y đau như dao cắt! Hoắc tiên sinh này ràng muốn lấy mạng của sao?!

      “Nếm thử chút , mùi vị rất ngon!” Anhchỉ vào con cua to phía trước.

      Vừa nhìn biết ta là khách quen ở đây,hơn nữa vừa rồi khi mới bước chân vào sảnh quản lý cũng nhiệt tình, cung kính chào đón.

      “Vâng!” Như Y cũng khách khí, thoảimái cầm lấy con cua lột vỏ ra ăn. Tất cảmặc cho số trời , đằng nào cũng phải tốn tiền, ăn mới là đồ ngốc!

      Miếng thịt cua béo ngậy được đưa vào trongmiệng, hương vị thơm ngon liền tràn ngập ra ngoài. là rất ngon nha, so với con cua mình mua về làm là hai vị hoàn toàn khác nhau.Còn có hôm nay là lần đầu tiên được ăn vây cá, cắt cắt, ăn ngon, khó trách người có tiềnrất thích ăn món này. “Làm người có tiền làtốt!” Cảm xúc của cứ thế mà được ra.

      “Như thế nào?” ta hình như đối với vấn đề này tò mò.

      “Muốn ăn cái gì liền ăn nha, mỗi ngày đều có thể ăn sơn hào hải vị, chim trời cá nước, thậm chí là những con vật quý hiếm! Hơm nãy dùng cơm trong khung cảnh này tốt, có cảm giác như được làm hoàng đế!” Như Y nhìn xung quanh phòng được lắp đặt những thiết bị hiệnđại, nhìn bên trong toàn những người giàu có!

      “Vậy ý là bây giờ có cảm giác đượclàm hoàng hậu sao?”

      “Hửh?” Có cảm giác làm hoàng hậu? Vậy ý anhta là hoàng thượng? Trong nháy mắt gương mặt Như Y hồng lên, biết đối diện vớingười đàn ông đùa giỡn vô cùng mập mờnày. Chỉ là nhìn thấy gương mặt ta thảnnhiên chút ý tứ nào. vội vàngcười ha ha che giấu cảm xúc lúng túng .”Hoắctổng, xem thường tôi nha, tôi muốn làm nữ hoàng cơ, ở hàng tỉ người có cảm giácthật tốt!

      Chỉ bằng bữa cơm mà khoảng cách giữabọn họ được kéo lại ít, “Hoắc tổng” so với “Hoắc tiên sinh” nghe thân thiết hơn nhiều. “Hoắc tiên sinh” nghe rất xa lạ!

      Khóe miệng nhếch lên tạo đường cong hoàn mỹ, sau đó mang điếu thuốc bỏ vàomiệng, “cạnh” đốt điếu thuốc lá. Tiếp đến từng làn khói trắng từ gương mặt thổi ra, tạo thành tầng lá chắn nhàn nhạt, thể nhìn thấy được vẻ mặt của !

      “Làm nữ hoàng sao? Khi làm nữ hoàng phải đánh đổi rất nhiều thứ, người thân, tình cảmthậm chí là thân thể --“ Hoắc Doãn Văn cáchmột tầng khói nhạt nhìn chằm chằm xinhđẹp trước mặt, bề ngoài rất xinh đẹp, ánh mắtrất thông minh nhanh nhẹn, nụ cười ngốc nghếch ngây thơ, làm việc lúc bình tĩnh, quả quyết nhưng lại có tư thái kiên trì ngốc nghếch.

      Rất tốt, rất tốt! như vậy rấtđược đàn ông thích, rất hấp dẫn đàn ông!

      dừng lại chút, lại tiếp tục : “Cho nên , phải làm người phụ nữ hoàn hảomới có thể làm được nữ hoàng tốt nha”

      Nếu vừa rồi nhắc đến “hoàng hậu” là khôngđể ý lơ đãng mà ra, còn bây giờ những lờianh ta ràng là vô cùng mập mờ! Nhất làánh mắt ta nhìn , trong suốt mà chuyên chú, giống như tia X quang muốn nhìn xuyên hết con người !

      Như Y có thể nghe thấy được nhịp tim củamình, nó đập nhanh quá, như muốn nhảy ra khỏilồng ngực của . “Hoắc tổng, giỏi! Sao rồi, ăn xong rồi sao? Có muốn ăn chút tráng miệng ?”

      xong câu đó lại mắng thầm trong lòng‘ngu ngốc, đồ ngốc, lại còn ăn thêm điểm tâm?Nếu như ta ăn thêm xem mày có thể làm thế nào mà trả tiền đây?’
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 23: Ý tứ sâu xa




      sao? Có muốn ăn gì nữa ?” hỏi lại .

      “Tôi ăn no rồi, ăn được nữa đâu!” vuốt ve bụng mình ra vẻ rất no!

      Hoắc Doãn Văn nhìn động tác của , khóemiệng gợi lên nụ cười. “Vậy sao? Mới ăn mộtchút no rồi? Ha ha, tôi có biết , côấy nếu như được tới đây ăn, nhất định ấy ăn no đến nỗi nhúc nhích nổi luôn!”

      Những lời này sao mà quen tai thế nhỉ? Hình như là lời từng nha! “Tôi cũng khôngkhác biệt cho lắm!” phải chống đỡ mà là sắp phải nhận hóa đơn tính tiền rồi!

      Chỉ là, khi lấy hóa đơn tính tiền mới biếtđược bữa cơm này được Hoắc Doãn Văn trảtiền rồi!

      “Hoắc tổng, như thế sao được? ràng tôi đãnói là mời mà!” Ngồi vào trong xe, Như Y ngượng ngùng .

      Hoắc Doãn Văn khoát tay. “ sao, tôi tới đây dùng cơm bình thường đều kí hóa đơn, sau đó bên tài vụ trả tiền!”

      “Vậy cũng được, lần sau tôi mời lại sau vậy!” may lần này phải trả tiền, trong túi còn khoảng 5500 tệ, đủ để trả tiền đâu!

      “Sao? qua được phỏng vấn sao?” vừa lái xe vừa chuyện với

      “Hả?”

      Thấy nghi ngờ, giải thích: “Tối qua có người cho tôi biết hôm nay có cuộc phỏng vấn!”

      “A, ngại quá, tối qua thái độ của tôi khôngtốt! Tôi trúng tuyển rồi, ba ngay sau làm!”

      “Công việc gì thế? Họ đối xử với thế nào?!

      “Phiên dịch, tôi nhận lương thực tập, cũngkhông tệ lắm, lương cũng cao rồi!” Nhan Như Y tự hào .

      Hoắc Doãn Văn quay mặt sang nhìn gò má .“Nếu như có chỗ so với chỗ làm tốthơn, có muốn nhận ?”

      biết có phải bởi vì cặp mắt hoa đào xinhđẹp, hay bởi vì ánh mắt của ta quá mứcthâm thúy, hay như lời của ta lúc trước thể nào giải thích được, tóm lại Như Như Y cảm thấy lời của ta có ý tứ rất là sâu xa.

      xin lỗi, tôi thấy công ty này rất được, hơn nữa công việc này rất thích hợp với tôi, cho nên tôi muốn tính toán đến việc ăn mángkhác. Cảm ơn nhiều, Hoắc tổng!” trả lời đâu ra đấy, cố ý bỏ qua cái khí mập mờ này

      chuyện nữa, bên trong xe khôngkhí lập tức ngưng đọng, yên tĩnh mà cảm xúc rất bị đè nén!

      “Hoắc tổng, cứ cho tôi xuống ở ngã tư phíatrước là được rồi, chỗ đó cách chỗ tôi cũng gần, lại phải quay đầu rất phiền toái!”

      sao –“ qua ngã tư tiếp tục về phía trước sau đó quay đầu xe, trực tiếp vòng vào ngõ chạy thẳng thao ánh đèn sáng phía bên đường “Ở bên trong sao?”

      “Hoắc tổng, dừng ở đây là được rồi. Bên trong kia đường rất hẹp, muốn quay ra thậtsự rất khó!”

      sao –“ chiếc xe to lớn vẫn thẳng băngđi vào con hẻm

      “Đến nhà tôi rồi, cảm ơn đưa tôi về!” Nhan Như Y chỉ vào căn nhà cũ kỹ phíanhà trọ!

      Xe chậm dãi dừng lại.

      Nhan Như Y vội vàng móc ra 5000 đồng, bỏ vàotrong xe. “Hoắc tổng, đây là tiền thuốc thanglần trước, bạn tôi bảo tôi nhất định phải trả lại cho , nhất định phải nhận lấy!”

      Nhìn cọc tiền, Hoắc Doãn Văn nhìn . “ ta chia tay rồi à?”

      “Hửh?”

      “Hai người chia tay rồi sao?” nhìn

      từng gặp qua bị mẹ bạn trai tát, làm sao có thể ở trước mặt giả bộ như có chuyện gì xảy ra. “ phải, nhưng tôi đãquyết định cùng ta chia tay rồi, tình traigái chỉ là chuyện của hai người mà còn liên quan đến gia đình hai nhà, tôi cũng muốn mình phải chịu uất ức! Chờ đến lúc ấy tốt hơn, tôi lời chia tay!”

      “Ừ, số tiền này tôi nhân!” Nếu như bọn họ là người , đứng ở vị trí của khôngnhận số tiền này.

      Nhưng mà tại, việc phải như vậy ---
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 24: Tan nát con tim



      Người nhà họ Từ đối xử với tốt, anhcũng muốn trả tiền thuốc men cho nhữngngười đối xử tốt với (Lena: thương chị lắm mà :3 sao mấy chap sau a lạingược chị vậy :’(. Doãn Văn: Kệ , m tọc mạch cái gì, đánh giờ*Mặt nguy hiểm* . Lena: *té*)
      “Vậy tôi lên trước –“

      “Khoan , Tiểu Nhan, tôi có chuyện muốn nóivới –“ Hoắc Doãn Văn gọi !

      chân vừa chạm xuống đất lại rụt lại.“Chuyện gì thế?” biết tại sao khi chuẩn bị xuống xe, trong lòng có chút mất mát. Khi nghe gọi , lòng trong nháy mắtcảm thấy rất vui vẻ!

      Chính tại thời điểm chuẩn bị , tiếng chuông điện thoại chợt vang lên.

      xin lỗi, tôi nhận điện thoại !” xong đưa điện thoại lên tai. “Ừ, bây giờ ở bên ngoài….Sao bây giờ mới cho biếtphải mổ ruột thừa? tại thế nào…Ừ….Vậythì tốt, ừ, nghỉ ngơi cho tốt, bái bai –“

      “Bạn của ngã bệnh sao?” Khi ngắt điện thoại, quan tâm hỏi thăm!

      “Ừ!” Hoắc Doãn Văn gật đầu, nhàng gõ gõ mấy cái lên tay lái, nhìn tinh nghịch nháy mắtbổ sung. “Là bạn tôi!”

      Như Y bỗng nhiên cảm thấy tim mình trầm xuống, đầu giống như bị gõ cho gậy thậtđau, có chút mê man.

      Bạn ?

      ta có bạn ?

      Đúng nha, đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn lớn, lại còn trẻ tuổi đẹp trai, làmsao mà có bạn cho được?

      “Bạn phẫu thuật ruột thừa sao? Vậy saoanh nhanh đến bệnh viên , tôi xuống xengay đây!” Lúc này nghe ra được thanh của mình, nhìn thấy được vẻ mặtcủa mình, chỉ cảm thấy tâm lạnh, trong lònghỗn loạn.

      “Bạn tôi ở quốc, tôi !”

      “A!” ra bạn ở nước ngoài! “Thế saoanh lại ở Trung Quốc mà bạn lại ở nước ngoài vậy?”


      ấy học, bây giờ học lên nghiêm cứu sinh rồi!”

      “Ô…. là trùng hợp nha, tôi có người chú cũng có bạn học ở quốc nha, hơnnữa cũng học nghiên cứu sinh!” Lúc này cảm thấy toàn thân từng tế bào dần tê dại, trong lòng khống chế được có chútrun rẩy.

      trùng hợp, cũng là học nghiên cứu sinh ở quốc! ra bây giờ nghiên cứu sinh có nhiều như vậy, nhưng mà tiếc chỉ làmột sinh viên chưa tốt nghiệp! “Hoắc tổng, tôilên trước đây, lần nữa cảm ơn mời tôi!”

      hề gặp lại, cũng muốn ngheanh , Như Y giống như trốn chạy ra khỏi xe , nhanh vào cổng tòa nhà.

      Hoắc Doãn Văn trầm mặc ngồi trong xe nhìn theo bóng lưng dần biến mất, nhìn cho đến khi ánh đèn ở từng lầu sáng lên cho đến khi thấy đèn ở tầng sáu sáng lên, lát sau lạitắt, mới mở khóa lái xe biến mất trong màn đêm –“

      Vội vàng chạy đến tầng 6, Như Y mở cửaphòng, dựa vào cửa nặng nề thở dốc, đưa tayvuốt lồng ngực nhảy loạn của mình!

      Gặp quỷ, là gặp quỷ! ta có bạn liên quan gì đến cơ chứ? Tại sao lạicảm thấy mất mác?

      ta chính là có quan hệ gì hết.Mặc dù ta có mấy lần vô tình gặp gỡ, ăn cơm với nhau hai cần, nhưng như vậy cũngkhông lên được điều gì!

      căn bản hề có lý do gì để cảm thấymất mát cả a!

      Nhan Như Y dùng sức gõ đầu mình cái để cho mình sớm tỉnh táo lại!

      “Này, trời khuya, vào còn đứng ở cửa mà hù dọa mọi người làm gì?!” Bạn cùngphòng của Như Y, Kha Văn vừa mới tắm xong ra ngoài, sợ hết hồn hô!
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :