1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 15: Online chuyện



      Ban đêm thể ngủ được nên mở laptop ra muốn online lúc, chiếc laptop kim loạimàu đỏ bề ngoài nhìn rất tinh xảo và đẹp, máy tính xách tay này là vào năm học đại học năm nhất người hảo tâm tài trợ luôn giúp đỡ côđưa cho .

      Máy tính vừa mở lên, QQ liền tự đăng nhập.

      Ngay sau đó, QQ liền vang lên hai tiếng ‘cộc cộc’ báo hiệu có bạn tốt vừa login, níck name là Dandelion, cái đầu chim cánh cụt của người đóvụt sáng lên.

      Nhìn thấy ta online, Như Y liền vội vàngclick vào cái đầu của , dùng tiếng liêntiếp hỏi han: “Uncle, dạo này sức khỏa của người như thế nào? tại bên đó là ban ngày mà? công việc rất bận rộn sao?”

      Dandelion là người giúp đỡ cho học,quốc tịch Mỹ. Giúp đỡ từ năm học trung học cho đến đại học. Năm học đại học năm nhất, có thể kiếm tiền nuôi sống bản thânmình nên với người ấy là cần phảigiúp đỡ nữa.

      ta cũng rất tôn trọng quyết định của , chỉ là vẫn thường xuyên hỏi thăm tiền có đủ dùng hay ? Có cần gửi tiền cho hay ?

      Nhưng đều bị uyển chuyển từ chối.

      Tin nhắn vừa được gửi , đối phương rất nhanh chóng rả lời, cũng là dùng tiếng . “Ta rất khỏe, con sao? tìm được việc làm chưa?”

      nhanh chóng gõ bàn phím. “ Con cũng rất tốt. tại còn chưa tìm được việc làm, mai con có cuộc phỏng vấn, là công ty địa sản NgựCảnh , công ty này phát triển rất tốt”

      “Nếu sáng sớm mai có cuộc phỏng vấn thế nàohiện tại còn chưa ngủ? Bây giờ thnafh phố B là rất khuya ?”

      “Vâng, thế nhưng trong lòng có chút chuyện, ngủ được!” còn kèm theo biểm cảm nét mặc “khổ sở’

      “Có tâm sao? Có thể chia sẻ ?”Dandenlion hỏi.

      Có thể sao? Bởi vì buổi tối bị người đàn ông chọc giận đến thể ngủ được. Dĩ nhiên là thể nha! “Cũng phảichuyện gì quan trọng, chính là muốn suy nghĩ vềtương lai lâu dài nha!”

      “Con nên tiếp tục học lên, ta có thể giúp con tìm trường học tốt. Mặc dù trong công việc năng lực cũng rất quan trọng, nhưng trước mắt sinh viêntốt nghiệp có rất nhiều, ngoại hình xinh đẹp làbước chuẩn bị đầu tiên, nếu ở đây con chiếm được ưu thế trong công việc”

      “Uncle, chú rất hiểu tình huống nhà con, nghiêncứu sinh về sau con có thể vừa học vừa làm.Hơn nữa đối với công việc kinh nghiệm tương đối quan trọng đúng ?”

      “Chuyện tiền bạc con cần phải lo lắng ta có thể trợ giúp cho con!”

      “Cảm ơn chú, chằng qua bây giờ con trưởngthành, nên tay làm hàm nhai!” Như Y gõ bànphím tốc độ ngày càng nhanh, nhìn những ngón tay như múa bàn phím nhìn cũng biết lúc này rất kích động! “Con lớn như vậy rồi màcòn chăm sóc được cho người nhà của mình, vậy phải là con rất vô dụng sao?”

      Tin nhắn được gửi , 5 phút sau đối phươngmới trả lời lại. “Ok, con có suy nghĩ như vậy ta quyết định tôn trọng quyết định của con.”

      “Ngượng ngùng, vừa nãy ta có điện thoại!”Dandelion ngay sau đó lại nhắn tiếp.

      “Hả? Là điện thoại của bạn sao?” đùa giỡn hỏi.

      “Ừ!”

      biết chú có bạn , bạn chú là học sinh danh giá của trường đại học Cambridge, học tiếp lên nghiên cứu. “Các người baogiờ kết hôn vậy?”

      “…..”

      “Chẳng lẽ chú cũng giống như những loại ngườikia sao? Chỉ chứ kết hôn?” nhữngngười ở tuổi như ta sớm kết hôn rồi.

      “Dĩ nhiên là , chờ ấy tốt nghiệp, chúng ta kết hôn!” phát tin nhắn đến.

      “Đến lúc đó nhất định phải cho con biết nha, mặc dù con thể đến đó nhưng mà nhấtđịnh con gửi quà tặng mừng cho hai người !”

      Đối phương phát đến biểu cảm ‘chảy mồ hôi’.“nếu như có thể, ta mong ấy vĩnh viễn đừngbao giờ tốt nghiệp”

      “Haha , chú, ra người cũng thích giỡn!”Như Y dùng tiếng đáp lại.
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 16: cửa sau






      Phía bên kia phát ra biểu cảm ‘bàn tay dùng sức nắm chán’ kèm theo lời nhắn. “Đắc ý , connên ngủ rồi!”

      rưỡi , trời rạng sáng, chính rưỡi còn có phỏng vấn, nên ngủ rồi. “Ok, bái bai”

      “Bái bai ---“

      Tin nhắn vừa được gửi đến, hình chim cánh cụt thành màu xám tro, ta logout trước rồi!

      Lúc này Nhan Như Y trở lại giường, dần dầnngủ thiếp !

      Tương lai tương sáng, tiền lương đãi ngộ tốt,đương nhiên hấp dẫn đông đảo rất nhiều người! Khi Nhan Như Y đến đại sảnh của địa sản Ngự Cảnh vẫn sớm nửa giờ nhưng mà trong đại sảnh hàng dài xếp hàng chờđợi. Vì là nộp đơn vào vị trí người phiên dịch nên dáng dấp của mọi người căn bản đều là tinh , nam đẹp trai mà nữ khí chất rất cao ngạo.

      “Cuộc sống đúng là tồi nha, hẹnmà cùng gặp ở nơi này!” Cao Hải thân mặc đồng phục của cục Công thương tới trướcmặt, nặng nề vỗ bả vai !

      “Sao lại ở chỗ này?”

      “Kiểm tra định kì. Hôm nay ăn mặc đẹp quá ? Nhìn chút, sớm nên trang điểm mới phải, như vậy khi với tôi, tôi còn có được chút mặtmũi chứ !” ta kề sát nơi đứng, giọngmập mờ !

      Như Y vội vàng như bị điên giật, cùng ta giữ khoảng cách nhất định, dùng lượng chỉ cóhai người nghe được mà cảnh cáo: “KHôngđược, tôi phỏng vấn ở đây, đừng có mà đến gần tôi, người ta biết còntưởng tôi cửa sau!”

      cửa sau sao? Thể năng lực của , điều này mới khiến cho người ta phải hâmmộ!” Cao Hải huýt sáo, hướng mập mờ trừngmắt nhìn. “Như thế nào? Có muốn hối lộ tôi chút ? Làm bạn tôi , tôi cùng đámquản lý ở đây chào hỏi tiếng, có thểthuận lợi được nhận!”

      “Thôi , có năng lực này sao?” Như Y cườinhạo tiếng!

      “Xem thường tôi?” Cao Hải bất mãn to, sau đó lại cố ý rung bả vai, khoe khoang trang phục người ta, rất uy nghiêm, cùng giọng thầm . “Xem thường tôi cũng phải nhìnxem tôi mặc cái gì chứ?”

      “Phì –“ Nhan Như Y cười tiếng, liếc ta cái. “ có thể tỉnh lại được chưa? Đừngcó đăng ý khi mặc trang phục này nhá, cẩn thậnmất việc nha!”

      “Tôi mà, quản lý ở đây rất nể mặt tôi, muốn làm việc ở đây?” ta chỉ chỉ vềphía trong đại sảnh có thể nhìn được bóngngười mặt đất.

      Thấy ta còn đùa giỡn nữa, thậtxúc động, Nhan Như Y vội vàng khoát tay.“ cần giúp, tôi cảm thấy mình có năng lực để lấy được công việc này, cũng đừng có dùng quan hệ mà giúp đỡ tôi!”

      Cao Hải là học trưởng hơn hai khóa, cũngchính là bạn cùng kí túc xá của Từ Nhất Minh,là người ở thành phố B. Lúc đầu, ta theo đuổi . Sau mới biết ta thông qua NhấtMinh. ta đối xử với mọi người vô cùng tốt lại rất nhiệt tình, là người em tốt, đối với rất chăm sóc. Nhưng mà, ta chính là công tử phong lưu nha, đối với chăm sócnhưng đúng hơn là với tất cả các mỹ nữ ta đều như vậy, vì thế nên lúc trước quảquyết từ chối theo đuổi của ta.

      Người đàn ông như vậy, làm bạn bè bình thườnglà an toàn nhất!

      “Ai u này, ra là vì tôi mà suy nghĩ nha? cảm động a!” Cao Hải che tim, còn kém cảm động đến rơi nước mắt, kích động .

      “Được rồi, được rồi bận cứ trước , bắt đầu gọi số rồi, tôi là số 30 nên rất nhanh đến lượt!”

      “A, tí nữa ta định tới bệnh viên thăm lão Từ a –“ Cao hải qua , hướng phía Như Y khoát tayhẹn gặp lại!

      Mà Như Y đưa mắt nhìn vào phía phòng quảnlý, hít sâu 2 tiếng, chuẩn bị ứng chiến!
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 17: Qua phỏng vấn




      Phỏng vấn có 5 phút kiểm tra văn , điểm mạnh của Nhan Như Y chính là văn . Kể từ khi có máy tính, và Uncle thường xuyên chát voice với nhau, bị ta chỉ bảo, phần phát của khác người địa phương của Mỹnha.

      vẻ mặt thanh thản tự nhiên, biểu đạt lưu loát,làm cho các vị giám khảo hài lòng gật đầu liêntục! Nhất là khi đem các bài kiểm tra phiêndịch làm xong mang tới, biết chắc chắn mình nắm chặt phần thắng trong tay!

      Quả nhiên, ở vòng phỏng vấn sau, và hai nữa được mời đến phòng quản lý, tuyên bốhọ được nhân, ba ngày sau tới công ty làm.

      Khi Nhan Như y ra đại sảnh công ty côkhông thể ngăn được niềm hưng phấn, ném hết các vật cầm tay lên trung hétto: “Yeahhh , thành công rồi…”

      “THỉnh thoảng hồn nhiên ngây thơ hồn nhiên, tâm trí thuần khiết trắng như tuyết, ai cũng xứngđược thế giới ca ngợi, ai cũng xứng được thếgiới khen đẹp, đáng đến vạn năm, trong trẻonhư tuyết….” Vui vẻ nhàng chuông điện thoại vang lên, là Nhất Minh gọi tới, do dự vài giây sao đó ấn phím call . “Nhất Minh!”

      “Buổi phỏng vấn hôm nay thế nào?” tinh thần Từ Nhất Minh hôm nay so với hôm qua tốt hơn nhiều, thanh có hơi sức!

      trúng tuyển rồi, ba ngày sau làm!”

      “Chúc mừng em!”

      “Cám ơn!” xong hai chữ này, sựkhông biết nên thêm cái gì! Muốn quan tâmhỏi thân nhưng lời đến môi thểnào bật ra được, nó như bị loại áp lực vô hình đè nén – dĩ nhiên loại áp lực này là từ mẹcủa ấy mà ra!

      “Aizzz, nên cùng em ăn mừng việc vui này nhưng mà bây giờ --“

      nên những lời như vậy, trong lònganh vui vẻ vì em như vậy là đủ rồi!”

      “Như Y, bây giờ em có thể đến bệnh viện ?” Từ Nhất Minh hỏi rất cẩn thận, rất sợ cự tuyệt!

      “Ách –“ rất sợ hãi khi nghe đến hai từ “bệnhviện”, muốn bị làm nhục thêm lần nữa. “Em buổi chiều còn có việc, phải trở lại trườnghọc lấy mấy thứ, buổi tối còn phải làm, khi nào rảnh em đến thăm , được ?”

      “Mẹ tại có ở đây, bảo em đến là có việc muốn nhờ em giúp đỡ --“ TừNhất Minh sợ từ chối vội vàng tiếp: “Emgiúp mang tiền trả lại cho người tốt bụng đưa đến bệnh viện đêm hôm trước!”

      “Chờ khỏe lại tự mình trả lại họnha!” Vừa nghĩ đến Hoắc tiên sinh cả người tảnra khí chất của người có tiền, muốn đến gần, so với gặp phải thầy hiệu trưởng ở trường còn khiến khẩn trương hơn a!

      “Để lâu như vậy tốt, phải ba tháng sau mới có thể xuống đất lại được –“ Anhphải bảo được đến bệnh viện chuyến, biết hôm qua chịu uất ức! “ đưatiền cho em, em giúp đưa lại tiền cho họ,thuẩn tiện giúp chuyển lời cảm ơn họ có được ? Em nghĩ để cho ba mẹanh chứ? cùng, bọn họ gạtbỏ chuyện này mất, ở thành phố này khôngbiết nhờ em còn biết nhờ ai đây?”

      Nghe những lời này, Nhan Như Y còn cách nào từ chối được…..

      “Tại sao lại như vậy? Chuyện này xảy ra ở đoạn đường có thiết bị giám sát, chắc chắn được ghi hình lại toàn bộ quá trình xảy ra. Bây giờ tại sao toàn bộ trách nhiệm trong chuyện này lại là tại tôi?”

      Nhan Như Y đẩy cửa phòng bệnh vào liềnnghe thấy ràng thanh của Từ Nhất Minhtức giận gầm vào điện thoại, cổ gân xanhnổi lên, tức giận !

      “Đồ quái vật mất dạy thối nát –“ Từ Nhất Minhhướng phía điện thoại mắng câu, sau đó đem di động ném ở đầu giường!

      “Sao thế? Cảnh sát giao thông gọi điện đến sao? Bọn họ thế nào? Nhan Như Y lên phía trước hỏi.

      Từ Nhất Minh tức giận vô cùng : “Bọn họ là người băng qua đường, tránh nhiệmchính là ở ! Chính là muốn gánh chịu trách nhiệm việc do Phương thiếu gây ra!”
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      hẹn mà gặp





      “Vậy rốt cuộc có băng qua đường hay ?” Như Y tiến lên bước xác nhận hỏithăm bạn trai.

      “Dĩ nhiên là , đụng chiếc LandRover, đoán chắc đối phương là người có tiền có thế chắc chắn bao che cho bọn họ!” Từ Nhất Minh phẫn hận .

      “Hay là như vậy , em với đội cảnh sát giao thông xem lại tình huống chút, khôngthể để bọn họ như thế nào mà thành như thếđược!” Gặp phải loại chuyện như vậy, ai cũng thể nào đồng ý, đây ràng là khi dễ người ta quá đáng còn gì!

      Từ Nhất Minh cảm ơn nhìn Như Y, trong ánhmắt lóe lên tia áy náy. “Như Y, xin lỗi!”

      Cái đề tài nặng nề này ai muốn đến, miễn cưỡng cười tiếng. “Nhất Minh, giữa chúng ta cần phải hai từ này! cũng đừng suy nghĩ nhiều quá, tất cả mọingười chăm sóc cho tốt, mau chóng khỏe lại!” Chờ ấy khá hơn, cùng chuyện cho ràng.

      “Ừ, Như Y –“ Từ Nhất Minh đưa cánh tay lên cầm lấy cánh tay của Như Y khẽ siết chặc trong tay mình, thề . “Chờ khỏe lại về sau nhấtđịnh chăm sóc bồi thường cho em tốt, sẽkhông để cho em phải chịu uất ức nữa đâu!”

      cười nhạt tiếng, an ủi : “Nhữngchuyện này sau này hãy tiếp, khôngphải bảo em chuyeenrn lại tiền cho đối phương sao? Tiền đưa cho em , em chuyện vớiđội giao thông trước, sau đó trả tiền lại cho đối phương ngay!”

      “Ừ!” Từ Nhất Minh từ gối lấy ra 5000 đồng,đưa cho Như Y! “Làm phiền em rồi!”

      Như Y đem tiền cất vào trong túi, cẩn thận đặt tiền ở ngăn dưới cùng của túi xách. “ có gì, nhưng mà để em giúp cái gì . có muốn uống nước hay có cầu gì đó ?”

      “A, , tại cần!”

      “Vậy được rồi, em trước đây!” xong Như Y hướng những người thân của các bệnh nhân khác chào tiếng liền nhanh chóng trốn rakhỏi phòng bệnh. Đến khi ra khỏi cửa bệnh viện mới bỏ xuống được tảng đá trong lòng!

      Nghĩ đến lần đó trong bệnh viện, bị lãnh cái tát lần đầu tiên trong đời, tâm tình liền vô cùng khó chịu!

      lâu sau, xe buýt đến, lên xe buýtđến sở cảnh sát giao thông.

      Đến sở cảnh sát, Như Y trong lòng giận đến nỗi thể kiềm chế. biết tại người có tiền là nhất, nhưng nghĩ đến hôm nay gặp phải chuyện được đối đãi khônghề công bằng này. Bọn họ cho xem bản giámđịnh giả, nghiêm khắc, cặn cẽ thăm dò,chứng minh người lái xe ô tô lúc đó vô cùngbình thường.

      “Tại sao có thể là bình thường? Làm sao có thể chứng minh vẫn bình thường khi lái xe?”Như Y cầm bản kiểm định của cảnh sát, ở trongđại sảnh làm văn phòng tranh luận!

      Nhưng có người lý với , những điều này như cùng bọn họ hề liên quan, hỏi thìbảo tìm người nào chịu trách nhiệm, họ đều chốibay chối biến là biết!

      tựa như con ruồi loạn, trong lòng đầy ngập đạo lý tranh luận liền chuyểnthành tức giận nhưng mà có chỗ phát hỏa!

      Trong khi ở trong văn phòng như thờigian cấp, người dân thấp kém bị xã hội đè bẹp,Hoắc Doãn Văn giống như trước, tư thái cao cao tại thượng từ bên cầu thang xuống. Bêncạnh là đội trưởng đội cảnh sát giao thông Lýđang mực cung kính, bên mặt lên néttôn trọng tiễn ta xuống lầu.

      Người đàn ông như vậy vô luận là đâu, nơi nào đều tài trí hơn người, đều làm cho người ta ngưỡng mộ vạn phần!

      Mà giờ phút này diện của ta làm chocô vô cùng bé, giống như hạt cáttrong vô số những hạt cát người sa mạc.

      Thấy ta hướng phía mình tới, cànglúc càng gần!

      Như Y trong lòng rối rắm biết có nên cùng ta chào hỏi hay . ta mấylần giúp , nếu chào như vậy rấtlà lễ phép. Nếu mà chào, bọn họ cũngmới có vài lần chuyện, bị người ta cho là nịnh bợ người giàu nha!
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 19: Hiệu ứng tổng giám đốc


      Rốt cuộc tầm mắt của ta cũng rơi trênkhuôn mặt !

      nhìn !

      cũng nhìn !

      Trong nháy mắt, luồng ánh sáng mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào, rơi người , khiến cho vốn ở trong đại sảnh u trongnháy mắt trở nên sáng ngời, giống như lậptức phá tan vòng vây từ bụi dậm ra.

      thể nào trốn tránh được nữa, khôngthể mở miệng . “Hoắc tiên sinh, ngài tới đây có việc sao?”

      Hoắc Doãn Văn dừng bước chân, nhàng gậtđầu coi như thay cho câu trả lời. Sau đó màyrậm khẽ động hỏi thăm . “Cần tôi giúp mộttay ?”

      bị ta bắt gặp khi thất bại rồi.

      Như Y nhìn lúc, lại nhìn về phía người đứng bên cạnh . “Đúng vậy, bạn của tôi bị đâm xe mà kết quả cảnh sát điều tra lại bạn tôi tuân thủ luật giao thông! Đốiphương gây ra tai nạn chỉ chịu trách nhiệm bồi thường có 20% --“

      “Hả? Tài xế sau khi đâm người ta xong bỏ chạy phải ? Mà bỏ trốn như vậy phải chịuhoàn toàn trách nhiệm đúng chứ, đội trưởngChu?” Hoắc Doãn Văn như có như hỏimột câu, vô tình tạo cho người ta thêm phầnáp lực.

      Thái độ của vị lãnh đạo lập thay đổi cẩntrọng hơn giải thích. “Chuyện là như vậy, người lái chiếc xe Jetta kia say rượu mà vẫn láixe sau đó đường cao tốc đâm phải đuôicủa chiếc xe Land Rover nhanh phíatrước, chiếc xe Jet bị văng ra xa nên tài xế mới bị thương. Chủ xe Land Rover lúc ấy khôngthấy có gì lạ, nhìn qua gương chiếu hậu khôngthấy có tai nạn xảy ra nên mới lái xe rời !Chúng tôi quan sát hết toàn bộ quá trình xảy ra ở nơi xảy ra tai nạn, vị trí mà xe Jet bị văng ra đúng là ngồi xe Land Rover nhìn thấy được! cố xảy ra chủ yếu là bởi vì tài xếxe Jet lái xe trong khi xay rượu, vi phạm luật lệgiai thuông rồi, căn cứ vào mấy điều trách nhiệm hoàn toàn thuộc về chủ xe Jet,cho nên đối phương ở đây bị truy cứu vìtội bỏ chạy!”

      “Chuyện này căn bản phải là như thế,chúng tôi chấp nhận kết quả này!” Như Y ra sức bác bỏ! Lái xe khi say rượu? Điều này căn bản là thể nào xảy ra, Từ Nhất Minh là người rất chặt chẽ và cẩn thận, khôngbao giờ lái xe khi say rượu!

      ĐỘi trưởng đội cảnh sát giao thông nhìn kháng nghị phục của Như Y, lại nhìn thấy biểucảm tốt của Hoắc Doãn Văn. “ phải làm như thế nào mới phải? Chúng tôi cũng chỉ dựa theo chứng cớ thu thập được mà kết luận thôi!”

      Khuân mặt nhắn tức giận phía trước đềuđược Hoắc Doãn Văn thu lại trong mắt, nhìn về phía đội trưởng Chu phân tích rất chặt chẽ. “Đối phương quá tốc độ phải ? Nếu xảy ra tai nạn tại sao lại hề có cảm giác gì? Hơn nữa xảy ra tai nạn xe cộ đối phương dù có nhìn thấy mà nhìn thấy cũng chẳng ai có thể biết được!

      “Chuyện này –“

      “Chuyện này phiền toái đội trưởng Chu cẩnthận điều tra lại lần nữa rồi, này là bà con thân thích của tôi!” Hoắc Doãn Văn giơ tay lên vỗ nhè sống lưng của Như Y. Chỉ động tác đơn giản như vậy trong nháy mắt làm địa vị của Như Y tăng lên ít!

      ra là người quen của Hoắc tổng nha, vậychuyện này chúng tôi cẩn thận điều tra lại,nhất định cho Hoắc tổng kết quả thỏa đáng!” Chu đội trưởng mới vừa rồi còn vu khống ngay lập tức cứu vãn tình thế.

      “Vậy tốt, tôi chờ tin tức tốt từ phía độitrưởng Chu!” Hoắc Doãn Văn xong, bàn tay lưng Như Y kéo ra khỏi sở cảnh sát.

      Lần này ra khỏi sở cảnh sát, sáng trời bên ngoài sáng sủa, những ánh mặt trời cuối cùng cũngkhông thể làm ấm áp đáy lòng Như Y. thậtsự tức giận đến cực điểm, khuôn mặt khôngtỏ vẻ gì nhưng trong đầu nhớ lại cảnh trong sở cảnh sát chạy chạy lại mà khôngthể nào phân được quẫn bách.

      Chiếc xe Mercedes kiểu mới quen thuộc được trợ lý lái tới, trợ lý xuống xe, phía sau là hai chiếc xe khác cũng dừng lại, đó là hai chiếc xe của mấy tên vệ sĩ của Hoắc Doãn Văn

      “Lên xe!” Hoắc Doãn Văn đứng trong gió lạnhtức giận .
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :