1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 155 (2)


      Lúc này ý thức cầu sinh của Nhan Như Y - biến mất hầu như còn, im lìm chẳng thể nghĩ chẳng thể , vô luận Hoắc Doãn Văn gọi như thế nào, đều thêm gì nữa!


      khi vốn là người tuyệt vọng lại tràn đầy hi vọng, tràn đầy mong đợi, thế nhưng hi vọng vừa le lói lại bị đả kích nặng nề, niềm tin trong tim đột nhiên tắt lịm!


      Hoắc Doãn Văn theo khe hở nhìn thấy, bị vây trong gian hẹp, nằm im lìm nền xi măng, nhúc nhích ——


      Như Y vẫn nằm im bất động, chỉ là nhìn ra vẫn có chút hơi thở yếu ớt!


      Chỉ là mặc dù như vậy cũng cho rất nhiều động lực, biết Như Y ở bên trong, có lẽ ở giữa khoảng trống của cái bàn, chỉ cần tảng đá phía được di dời, được cứu!


      Mất , bao giờ tìm được người thương lòng nữa!


      Nhưng ~ lúc này thiết bị rà tìm sinh mạng biểu hiển tệ dần, dấu hiệu sinh mạng càng ngày càng yếu ——


      Nhan Như Y càng ngày càng yếu, tất cả mọi người cầu Hoắc Doãn Văn ngừng khích lệ ! Trong lúc đó mọi người cũng tranh đoạt từng giây, tìm cơ hội sống còn cho người còn kẹt bên trong!


      "Được!" Hoắc Doãn Văn gật đầu, toàn lực phối hợp!


      "Như Y, Như Y, em tỉnh lại , em đừng ngủ ——" lúc này Hoắc Doãn Văn nước mắt rơi xuống, nước mắt để lại gương mặt đầy bụi của tràn hai vệt dài.


      Nhìn sinh mạng biến mất dần trước mắt , Hoắc Doãn Văn chợt hét lớn."Nhan Như Y,em đối xử với như vậy sao? Vô luận đối với bất cứ việc gì làm, em lần lại lần vứt bỏ . Trước, còn chưa tính, có lẽ chưa từng cho em cảm giác an toàn, là làm chưa đủ tốt.


      Thế nhưng, ở chỗ này tìm người nhiều ngày, rốt cuộc cũng tìm được em, lúc tất cả mọi người tích cực cứu em ra, em thế nhưng cho biết, em buông tha, em lại muốn vứt bỏ , thậm chí. . . . .

      Thậm chí em còn muốn đem giao cho người con khác. Như Như Y……. muốn hỏi em, em sao? Em chút nào ? Nếu như em , làm sao em có thể đối xử với như vậy?”



      lâm vào tình trạng hôn mê, Nhan Như Y chợt mở bừng hai mắt, ngón tay dính đầy voi vữa cũng giật giật. càng thêm yếu đuối nức nở :”Làm sao có thể hoài nghi…… Em đối với ? Chỉ vì , em cái gì…… Cũng có thể…… Bỏ ra…… Em …… Nhưng, em ra được, em ra được…….”



      Hoắc Doãn Văn tìm mọi cách bò đến gần, thò tay vào bên trong và dùng sức nắm chặt tay . “ , hãy tin tưởng …… ” Sau đó, nhàng cất tiếng hát đầm ấm “………….. Nếu như em nguyện ý tháo bảo những nghi ngờ bao quanh con tim của em từng tầng từng tầng ….





      Em phát em kinh ngạc, em là bí mật đè chặt vào nơi sâu nhất của lòng. Nếu như nguyện ý trao gửi long em, rơi lệ, chỉ cần em có thể nghe được, thấy được tất cả toàn bộ tâm tính của …… ”



      Hoắc Doãn Văn có đình chỉ, vẫn hát vẫn hát….



      “Như Y, em tỉnh lại cho !” Hoắc Doãn Văn dùng sức đưa tay vào trong khe hẹp, tảng đá cứng rắn cùng cốt thép sâu cắt nát tay . Nhưng lúc này cảm thấy đau đơn, muốn chạm tới



      Rốt cuộc tay của cũng với được tới tóc của , vuốt ve , run rẩy thanh kêu gọi . “Như Y, tỉnh, lúc này em thể giở tính trẻ con ra như thế! Em nhớ sao? Trong bụng em còn có bảo bảo, em phải vì đứa bé chiến đấu cho !”



      Nhan Như Y chợt ngẩng đầu lên, cũng dùng sức nắm tay của . “Em sống tiếp, em nhất định……. sống…… ”



      Bọn họ mười ngón tay đan vào nhau, như đem năng lượng của bản than liên tục ngừng truyền lại cho ……



      Bên trong Nhan Như Y cực kỳ hạnh phúc đến bật khóc. “Em chịu đựng, Doãn Văn, em nhất định sống ra ngoài gặp !”



      Bất luận thế nào, Hoắc Doãn Văn còn cả những người lính cứu viện, cũng buông tha bất kể cơ hội nào có thể cứu ra!



      Mọi người lại bắt đầu cắt đá và bê tông, máy cắt kim loại “xèo xèo” ngừng vang lên, rất nhiều tia lửa rơi tung tóe vào trong đống gạch đất! Rốt cuộc, sức người thắng được chút, họ tiến sâu vào tận đống tảng đá bên trong, miệng hố được cắt ra, người có thể chui vào nửa.



      Nhưng, ý chí cầu sinh của Nhan Như Y trở nên mãnh liệt như thế, khiến mọi người cũng được khích lệ trải qua thêm hơn hai giờ khoan cắt rốt cuộc đem người ở bên trong kéo ra ngoài!



      Gương mặt Nhan Như Y dơ dáy bẩn thỉu đến thấy được bộ dáng, được cứu ra và ngay lập tức được đưa lên xe cứu thương!



      Bám trụ ở bên đống đất đá suốt bốn năm giờ, Hoắc Doãn Văn, vừa thấy được cứu ra trong nháy mắt, cũng ngất , mọi người ba chân bốn cẳng đưa cả hai đến bệnh viện!



      Cả bệnh viện huy động toàn nhân lực vật lực cấp cứu, gần hơn ngày, cứu sống được Nhan Như Y, hơn nữa mọi người vô cùng hưng phấn vì bảo bảo trong bụng của cũng hoàn toàn khỏe mạnh!



      Sauk hi tỉnh lại, tất cả mọi người rất hiểu ý, trả lại gian cho hai người họ, để lại và Hoắc Doãn Văn hai người!



      Nằm ở giường, hai mắt đẫm lệ nhìn , gầy quá hai mắt thâm quầng rang ngủ nhiều ngày! “Doãn Văn…… ” Thanh của nghe khan khan, nghẹn ngào thành tiếng.



      Từ trong tay tử thần đem đoạt trở lại, Hoắc Doãn Văn cho đến bây giờ có chút tin là , đến bây giờ trong long vẫn còn run sợ. Hồi tưởng lại tất cả những gì xảy ra mấy ngày trước, có biện pháp khống chế nước mắt. Nhất là khi gọi , nước mắt lập tức liền rớt xuống.



      đỏ mắt, ngồi ở bên cạnh giường bệnh, hôn từng ngón tay quấn đầy băng gạc “Ừ, ở đây, ở đây, em và con vẫn còn sống……. ”



      Điều này khiến Hoắc Doãn Văn thở phào nhõm, hoàn hảo tất cả mọi người đứng ở bên canh lúc này đây!



      “Phốc – ” Nhan Như Y chợt cười ra tiếng, nhìn rất nể tình . “ bây giờ thiệt xấu xí, so Bao Công còn tối tăm hơn!”



      Mặc dù bị gầm gừ, Hoắc Doãn Văn vẫn rất vui vẻ, rất phối hợp gật đầu, chế nhạo . “ có quan hệ, xấu xí cũng tốt, em xấu xí, chúng ta liền là cặp đôi hoàn hảo rồi!”

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      155 (3)


      "Ghét, Hoắc Doãn Văn, là hư, sao lại gọi em là xấu xí? Em chính là mỹ nữ có được hay ?" Nhan Như Y tốt lên, ra sức kháng nghị!


      chuyện, chỉ nhìn mỉm cười.


      Tận mắt thấy chịu thừa nhận mình xinh đẹp, Nhan Như Y cả giận, giãy giụa muốn đứng lên khỏi giường bệnh."Em phải mỹ nữ? cho em nghe chút , chỗ nào của em đẹp?"


      Thấy có tinh thần như vậy, nụ cười mặt Hoắc Doãn Văn càng ngày càng nhiều, tiếp tục cố ý trêu tức ."Mỹ nữ? Em cho rằng chưa từng thấy qua mỹ nữ sao?"


      càng lời nào, càng tức giận."Trước kia, mấy vị lãnh đạo của công ty đối tác Hằng Viễn đều khen em mỹ nữ, cũng thường xuyên có mặt ở đó mà, chẳng lẽ nghe thấy?" tìm ví dụ để chứng minh !


      Hoắc Doãn Văn nhịn được nụ cười."Đám người kia vì muốn quan hệ làm ăn với , nên mới khen em là mỹ nữ, đó là bởi vì thích em ——"


      "Mới phải!" quỳ gối giường bệnh, đưa tay chụp lấy tay , giơ nắm tay xíu đánh như gãi ngứa vào người .


      Hoắc Doãn Văn thuận thế ôm chặt , ôm chặt vào trong ngực, vừa hôn gương mặt của , vừa ."Có lẽ em cùng tiêu chuẩn Đại Mỹ Nữ còn cách vài cự ly nhất định, nhưng ở đây trong lòng em đẹp nhất, nhìn người đẹp khác lâu chút, đều khinh thường!"


      câu chọc cho Nhan Như Y biết nên khóc hay cười đấy!


      "Ừ, chính là phương diện nào ở con người em cũng ưu tú, hơn nữa đối với nữ nhân mà thích, càng ưu tú hơn!" xong, bắt đầu bổ nhào tìm bắt môi của !


      Nhan Như Y khẩn trương lên, lắc đầu mà cự tuyệt .", , được. . . . . . Em nhiều ngày có đánh răng. . . . . . Người ngợm hôi hám lắm. . . . . ."


      Hoắc Doãn Văn thèm để ý chút nào, tiếp tục hôn môi của ." có quan hệ, cũng nhiều ngày chưa đánh răng. . . . . ."


      Hắc hắc, người ta , nếu như hai người đều để ý đến chuyện hôi hám của nhau, vẫn thể cố kỵ chút nào hôn nhau đắm đuối, đó mới !


      Nụ hôn của rất triền miên, để cho hưởng thụ, làm cho lại lần nữa chìm đắm trong đó ——

      "Ưmh. . . . . ."

      nguyện ý hưởng thụ ngọt ngào cay đắng đem lại ~~ tình !


      Hai tháng sau ——


      Hoắc Doãn Văn muốn đưa Như Y cùng cha vợ tương lai đến nghỉ ngơi tại B thị, nhưng thầy giáo Nhan vẫn kiên quyết ở lại quê nhà, học trò của ông còn phải thi đại học! Nhan Như Y cũng muốn lưu lại chăm sóc cha, nhưng dì Lưu nhận trách nhiệm chăm sóc thầy giáo Nhan, cũng cần phiền toái tới người tuổi trẻ!


      Ngày đó, may mắn dì Lưu Thành Đô tham gia khóa nâng cao nghiệp vụ, nên may mắn tránh được tai họa to lớn này.


      Mà Nhan Như Y mặc dù muốn cùng Hoắc Doãn Văn tách ra, nhưng bây giờ muốn ở lại vì quê hương của mình làm ít chuyện!


      Nhưng lúc này đây, cả thầy giáo Nhan, cùng dì Lưu, cùng với Tiểu Quân và Tiểu Phỉ mãnh liệt phản đối, mặc dù cả khu vực tan hoang cần người người phụ tay để chấn hưng lại, nhưng Nhan Như Y mang thai, mặc kệ thế nào, cũng phải vì an toàn và sức khỏe của đứa bé trước.


      **************************************************


      Trong phòng khám thai!


      Nhan Như Y sờ sờ bụng, gật đầu cái, đón nhận lời đề nghị của mọi người. Đúng vậy, vô luận như thế nào tại việc đầu tiên phải làm là nên bảo đảm

      “Nhìn, đây chính là đầu thai nhi!” Thầy thuốc cầm đầu dò siêu nhàng đưa qua đưa lại bụng Nhan Như Y , vừa chậm rãi để cả cha và mẹ đứa bé nhìn thấy con mình lớn dần trong bụng mẹ.



      Khi bên tai nghe tiếng tim đứa be đập đều đặn, hai người càng thêm kích động đưa tay nắm chặt lấy tay người kia!



      Bác sĩ , đứa bé của bọn họ tương đối khỏe mạnh!



      Hoắc Doãn Văn hướng về phía màn hình cười khúc khích, lần nữa bày tỏ hạnh phúc. Nhan Như Y cũng nhìn theo, cười ngây ngô!



      Nhan Như Y quay đầu nhìn vào hình ảnh siêu chập chờn, nhìn được tò mò hỏi. “ , hình dạng đứa bé như thế nào?”



      “Haha—” Hoắc Doãn Văn mím môi cười tiếng. “ nghĩ đứa bé nhất định là xinh đẹp, bời vì cha nó cũng đủ ưu tú! cũng phải người đần độn!”



      Nhan Như Y bật cười, rất nghiêm túc nhìn, cũng có thấy đầu đứa bé tròn méo ra sao hoặc là hình dạng tay chân như thế nào. “Vậy làm sao dám đứa bé xinh đẹp, cái người này như thế nào lại rất kiêu ngạo như thế? ”



      Hoắc Doãn Văn bị hỏi tới, sờ sờ lỗ mũi. “ đúng lành kiệt suất mà”



      Khi hai người cùng ngồi lên xe ra khỏi bệnh viện, khỏi cảm động vì còn có cơ hội bên nhau!



      Hoắc Doãn Văn rời khỏi địa phương vừa xảy ra thảm họa, lấy danh nghĩa cá nhân quyên góp hỗ trợ nạn dân tỷ nhân dân tệ!



      Thời điểm quyên tiền Hoắc Doãn Vă căn bản cũng có suy nghĩ nhiều, chỉ đơn thuần muốn cho những ngừoi gặp nạn có thể có cuộc sống tốt hơn chút, ăn đủ no chút, mặc khá hơn chút, có thể thoải mái chút.



      Căn bản có nghĩ tới chuyện quyên tiền này được báo chí đưa tin, hơn nữa còn đem hình ảnh ở khu vực gặp nạn cứu người công bố ra, được các hãng thông tấn đặt biệt là Internet lan truyền rộng rãi. Điều này khiến cho rất nhiều người biết đến Hoăc Doãn Văn.



      Trong khoảng thời gian ngắn, hành động của Hoắc Doãn Văn làm rung động rất nhiều người dân khắp cả nước, mọi người đánh giá tương đối cao.



      chuyên tâm tìm kiếm người gặp nạn, hơn nữa là trong những người đến trường đầu tiên, trong những tình huống vô cùng nguy hiểm để ý an nguy của bản than, cứu người quen biết!



      Cả người của vị tổng tài nổi tiếng này trắng xám vì bụi, mặt màu đen của tro tàn, mà đôi tay huyết nhục mơ hồ vẫn còn có sức cứu người. Cho dù ai thấy cũng thể , làm dáng, tự quảng cáo cho chính mình!



      Cổ phiếu Hằng Viễn cũng theo dư chấn ở đây dẫn đầu lội ngượi dòng, vượt lên nằm trong tóp những tập đoàn có chỉ số mạnh.



      Mà lúc này, Hoắc Doãn Văn cũng chủ động hủy bỏ hôn lễ, hủy bỏ kế hoạch kết thân cùng Sở thị!



      Mà do chuyện thiên tai xay ra, hôn lễ của Hoắc Doãn Văn cùng Sở Tinh Nhiễm cử hành đúng hạn, cũng có tạo thành bất kỳ tin tức rúng động nào. Sau đó, Hoắc Doãn Văn cố ý áp chế chuyện tình giữa và Sở Tinh Nhiễm, nên cũng bị truyền thông nhắc tới!



      Sở Tinh Nhiễm dù sao cũng là đại gia khuê tú, đối với chuyện Hoắc Doãn Văn thoái hôn, mặc dù có câu oán hận, nhưng vì thể diện cũng có quá nhiều dây dưa.



      “Hoắc Doãn Văn, nhất định hối hận!” Hoắc Doãn Vũ giận đến thốt được nên lời!



      Sáng sớm hôm ấy, Hoắc Doãn Văn ở nhà, ăn xong bữa sáng, rồi nhìn người phụ nữ ngồi đối diện : “Hôm nay làm, nghỉ ở nhà ngày!”



      “Hả? Tại sao?” Gần đây công việc của rất bận rộn, bởi vì bây giờ là Đổng Trưởng của Tập đoàn Hằng Viễn rồi.



      Hoắc Doãn Văn biểu rất tùy ý, nhún vai. “Ừ, gần đây quá bận rộn, cũng có thời gian lo lắng cho em, vừa lúc hôm nay cũng bận, định ở nhà chơi với em! Như thế nào, có tính toán gì hay ? Chúng ta nơi nào? Hôm nay thuộc về em suốt cả ngày đấy!”



      Bụng tròn lên như cái trống. Nhan Như Ý suy nghĩ chút. “Tốt, vậy chúng ta cùng cửa hang quần áo trẻ em , em muốn mua cho đứa bé ít bộ quần áo!”



      Ăn sáng xong, dọn dẹp chén bát nhà cửa xong, hai người cùng ra cửa!



      Khi hai người ngang qua cục dân chính, Hoắc Doãn Văn chỉ vào cửa hàng người đông đúc xếp chờ trước cửa, hỏi Nhan Như Y. “Bọn họ ở đây làm gì? Làm sao mà nhiều người như vậy?”



      Nhan Như Y rất hâm mộ nhìn từng đôi chuẩn bị nhận giấy chứng nhận kết hôn. “Bọn họ chuẩn bị nhận giấy kết hôn đấy!”



      “A, sao nhiều người vậy? tệ, chắc là tốt ngày!” đến đây, chợt ‘linh cơ nhất động’, đề nghị. “Vậy bằng chúng ta hôm nay cũng đăng ký kết hôn !”
      “Hả? Ngày hôm nay được ?”



      Nhan Như Y gật đầu cái. “Đương nhiên được, năm 2008, ngày tám tháng tám!”



      Năm 2008, tháng tám số tám, thứ sáu, thế vận hội Olympic ngày khai mạc, cũng là Hoắc Doãn Văn cùng Nhan Như Y lấy chứng nhận kết hôn!
      Last edited by a moderator: 23/10/15

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 156 (1) Chiếc nhẫn cưới gắn kết

      rất tùy ý đề nghị. "Vậy bằng chúng ta hôm nay cũng đăng ký kết hôn ?"

      Nhan Như Y đối với đề nghị của có chút kinh ngạc, đây là cầu hôn sao? Thiệt là qua loa, chẳng có chút thành tâm gì hết? Chỉ là, hai người bọn họ trải qua nhiều đau khổ như vậy, hai người cũng ở cùng chỗ với nhau. Cho nên còn đòi hỏi kiểu cách nữa hay sao?

      Chuyện kết hôn này nếu phải ‘tùy tiện’ liền ‘tùy tiện’ , bằng lớn bụng còn có thể chạy tới nơi nào?

      Loại cảm giác này làm cho người cảm thấy kỳ diệu, giống như ở trong thế giới đồng thoại!

      Nếu như vậy, còn chờ cái gì đây?

      *********************************************

      Nhan Như Y chỉ vào đám người xếp hàng bên ngoài."Chỉ là, biết chúng ta hôm nay có thể hay nhận được chứng nhận kết hôn? Quá nhiều người!"

      Nhan Như Y cố ý lấy cùi chỏ thúc cái. . . . . .

      "Im, cho phép bàn lùi!" Hoắc Doãn Văn vừa nghĩ tới lời , là toát ra mồ hôi lạnh."Thế nào cảm giác của em. . . . . . lại tệ như vậy?"

      "Vậy chúng ta liền xếp hàng thử xem ! Chỉ là, có mang hộ khẩu theo sao?"

      " thôi, để ở trong xe đây này!" Hoắc Doãn Văn cầm đồ xuống xe!

      Nhan Như Y lúc này mới nghĩ đến mấy ngày trước làm bảo hiểm y tế kia mà, cho nên hộ khẩu đều ở chỗ của !

      Hoắc Doãn Văn nhìn hàng người tấp nập phía trước, hướng Như Y nhíu mày, cười tiếng." bằng chúng ta cũng xếp hàng , ngộ nhỡ có người kiên trì nổi, buông tha cơ hội kết hôn ngày hôm nay kết hôn, vậy có thể nhanh đến lượt chúng ta!"

      Nhan Như Y liếc cái, cái mặt người kia ra vẻ ung dung tự tại. xong đàng hoàng xếp hàng giống như rất có đạo đức, nếu như có nghĩ sai, nhất định tìm người, sau đó căn bản cần xếp hàng, an bài hết mọi chuyện!

      Đối với chuyện cưới hỏi lần này, Hoắc Doãn Văn chút cũng lo lắng, bởi vì tại cha vợ, em trai vợ, em bên vợ đều đứng ở bên rồi. Nếu như Nhan Như Y dám lấy, vậy nhất định có rất nhiều người thay ra mặt!

      Khi hai người họ tiến vào trong đại sảnh, quả nhiên bên tai len lén ."Nơi này người cũng quá nhiều, chúng ta cửa sau !"

      "Cho nên, cưới vợ mà cũng muốn cửa sau nữa!" đập xuống ngực của !

      cũng đỏ mặt chút nào ở bên tai giọng ." có cách nào, tương đối quen cửa sau rồi !"

      Đây chính chỗ tốt của người có tiền, tới chỗ nào đều an bài tốt mọi !
      giữ chặt cằm của , híp mắt nhìn chằm chằm , môi mỏng mang theo tức giận mở ra." , em có phải hay chê quá dễ chịu rồi hả ?"

      Bàn tay của Hoắc Doãn Văn từ phía sau lưng của trượt đến trước mặt, vuốt ve bụng của , dương dương hả hê : "Ha ha, đúng nha, cửa sau làm sao có thể nhanh như vậy liền cưới được em! Con trai của rất thông minh, biết chọn đúng thời gian, giúp cha nó tay!"

      "Hắc hắc he he ——" Nhan Như Y đem tay đặt bụng mình đánh bạt xuống, thể để cho hài lòng." cũng đừng vui mừng quá sớm, nên quên em bây giờ còn là của vợ !"

      săn sóc tay đỡ hông của , tay nâng cánh tay của , tránh cho bị người khác đụng phải, hoặc là ngã xuống. Đây là từ lúc biết mang thai, luôn dùng động tác."Em , em phải làm vợ của , vậy còn có thể trông mong ai cưới em? Hừ hừ ~~"

      Hoắc Doãn Văn đối với lần này càng thêm xì mũi coi thường, rất cuồng vọng, coi thường kỷ cương: "Người nào muốn kết hôn với em? Gọi tên ra để cho biết!"

      "Muốn kết hôn với người của , khá!" Lời này, cũng phải là khoác lác! Tỷ như Cao Hải, còn có mấy người đàn ông quen , cũng có bề ngoài tương đối khá. Vừa nghe mang thai, chuẩn bị muốn kết hôn, cũng chật vật vì thất tình nhiều ngày. Nghe Cao Hải , bọn họ cũng say nhiều ngày! Nhất là bản nhân Cao Hải, thiếu chút nữa nhập viện vì loét dạ dày ra máu!

      Nhìn thể phong cách đại ca, Nhan Như Y muốn xé rách vẻ mặt của , người này mấy ngày nay càng lúc càng đắc chí, trước giờ nhìn lầm ."Hoắc Doãn Văn, biết ai thích em có thể làm được gì? cho rằng em sợ ?"

      Hoắc Doãn Văn nheo ánh mắt hẹp dài lại, nhìn , cười hề hề ."Em làm sao sợ , nhưng sao đâu, chỉ muốn hỏi thăm những người đàn ông thích em kia chút, có sợ hay , mà dám cưới em?"


      Nhan Như Y nheo mắt lại, trong con người nổi lên kinh ngạc ràng."Hoắc Doãn Văn, em mới biết , ra người đàn ông thiệt hèn hạ!"

      "Hừ hừ, em tại phát quá muộn, bởi vì em là vợ rồi!"

      xong câu đó, Nhan Như Y mới phát họ vào gian phòng lớn.

      Bên trong ít người đứng, đều quần là áo lượt. Nhân viên cục Dân chính đứng trước bàn làm việc, biết, còn những người bên kia đều biết, có cha của , dì Lưu, em trai, em , Kha Văn, Cao Hải, mấy em bạn bè đẹp trai thân thiết của Hoắc Doãn Văn, còn nữa, chị của , Hoắc Đồng Ý Lâm cũng ở đây, mà người đứng bên chính là chồng của , Bùi Lệ Tuyển!

      Nhìn nhiều người quen như vậy, Nhan Như Y kích động đến lệ nóng doanh tròng ——

      cảm động nhìn , lệ rơi ngừng." ra là đây đều là kế hoạch của , căn bản phải ý tưởng đột nhiên tạm thời xuất !"

      hướng cau mũi cái."Cũng biết chuẩn bị chiêu này!"

      Nhan Như Y cảm động, lại cười rộ lên." biết cách làm người ta quá vui mừng, người ta là vui mừng!"

      Nhan Như Y xin lỗi nhìn nhân viên cục Dân chính ngồi trước bàn làm việc!

      Mà Hoắc Doãn Văn nét mặt cũng tốt lắm! Làm gì, nhìn nổi ? Lại dám phá hư khí ngọt ngào vui mừng như vậy!

      Nhân viên làm việc dĩ nhiên nhìn thấu tâm trạng vui của Hoắc tổng, vội vàng giải thích."Hoắc tổng, chúng tôi hồi còn phải ra sân bay!"

      Hoắc Doãn Văn sắc mặt lúc này mới tốt lên chút, sau đó dưới hướng dẫn của nhân viên cục Dân chính, điền thông tin lên giấy đăng ký kết hôn, sau đó chụp ảnh, rồi mọi người chứng kiến chúc phúc cho hai người họ, chính thức trở thành vợ chồng! Mà Hoắc Doãn Văn cũng đem chiếc nhẫn kim cương sớm đặt hàng từ về, thành công đeo ngón vô danh của Nhan Như Y.

      giữ hai tay của lại, trước mặt mọi người, hôn lên gương mặt đẫm nước mắt của ." dĩ nhiên sớm chuẩn bị tốt tất cả, từ lúc nhìn thấy em được cứu ra vào ngày đó, lúc nào cũng tưởng tượng cảnh kết hôn cùng em, ngày nay chờ mong lâu lâu, làm sao có thể tùy tùy tiện tiện cưới em!"

      Hai người bọn họ liếc mày đối mắt, tình ý liên tục, làm cho người ở đây sầu triền miên, mấy đôi mắt cũng biết đặt ở nơi nào, đành giả lơ ngó chung quanh!

      Hư, hư, rất xấu, rất nghiêm chỉnh. . . . . .

      "Khụ khụ khụ ——" chuỗi tiếng ho khan vang lên, thanh ho khan vẫn còn rất lớn, thành công phá hư thâm tình giữa hai người!

      Cũng may, trong này còn có vị khách da mặt hơi dày chút, lá gan cũng lớn chút, Trịnh Húc Thành rất khách khí, chỉ vào bọn họ."Hắc hắc he he, hai người chú ý chút. Gần đây ta rượu cũng uống ít..., huyết áp cũng quá ổn định, đừng kích thích tôi mãnh liệt như vậy!"

      Nhan Như Y vội vàng cùng tách ra, sắc mặt đỏ bừng dám nhìn mọi người!

      Hoắc Doãn Văn thản nhiên, đem lời nhạo báng của bạn thân làm thành lời chúc phúc đối với bọn họ! Mặt khác, gương mặt Nhan Như Y đỏ ửng lên, quả là đáng , làm khỏi nhìn ngây dại, nghĩ đến giây phút đầu tiên bọn họ biết nhau!

      Đoạn thời gian đó, đối với trôi qua rất khó khăn. ràng đối diện với người phụ nữ mình thích, gần trong gang tấc, mà phải đè nén phần tình cảm này!

      Nhưng bây giờ lại muốn gả cho , hơn nữa tại mang con của trong bụng!

      nhìn chằm chằm, ánh mắt của nóng lên, đầu óc trống rỗng, từng bước hướng về phía !

      Ánh mắt Nhan Như Y nhìn chuyên chú, cũng nhịn nhớ tới lúc ban đầu gặp . Ha ha, khi đó nhìn tựa như thấy thần, ràng cùng đứng rất gần, nhưng cũng cảm giác giống như xa cuối chân trời.

      khắc kia, khóc, nước mắt hạnh phúc chảy tràn ra!

      "Trời đất chứng giám!" gọi to thành tiếng.

      "Dĩ nhiên!" nghiêm túc nhìn , cũng nghiêm túc. Hôm nay, rất vui vẻ! Mặc dù mặc áo cưới, nhưng vẫn cảm thấy hôn nhân thần thánh thỏa mãn kiêu ngạo của , an lòng cùng quang minh chính đại, bồi đắp được nỗi tương tư dằn vặt bấy lâu và trào dâng hạnh phúc.

      tiếng này, khiến tất cả mọi người nở nụ cười.

      Buổi tối hôm đó, Hoắc Doãn Văn ở Đế Hào mở tiệc mừng mời bạn bè người thân, mặc dù có nhiều người, nhưng là đều người quan trọng nhất trong sinh mệnh của !

      cha của đến dự đám cưới của , nhưng người cha này đối với cũng đóng vai trò quan trọng! Cho tới bây giờ ông ta cũng quan tâm tới sống chết của , làm sao có thể quan tâm hôn lễ của ?

      Mà trong bữa tiệc này, cũng cố ý cùng cha vợ lần đầu tiên chia sẻ tâm tư!

      Thoạt đầu, Cha Nhan cảm thấy rất thoải mái, nhưng thái độ thành khẩn của Hoắc Doãn Văn đả động lòng ông. Mặc kệ thế nào, người trẻ tuổi trước mắt này thương con của mình, mới là quan trọng nhất.

      Đặc biệt là vào những ngày tai họa kinh hoàng đó. Hơn nữa người đàn ông nằm ép sát mình đống đổ nát, vẫn khích lệ ý chí sống còn cho con ông, chân tình đó làm ông rung động!

      Hơn nữa Hoắc Doãn Văn phẩm chất rất tốt, hình ảnh cứu người ở vùng động đất, phải diễn kịch gạt người ta, là ông tận mắt nhìn thấy!

      Con lớn có thể gả cho người đàn ông như vậy, ông cũng yên tâm, yên tâm!

      *********************************************


      Hoắc Doãn Văn tắm rửa xong vào phòng đọc sách, vừa vào cửa thấy chính là hình ảnh như vậy——

      Nhan Như Y đứng trước bàn làm việc của , tiếp tục nghiêm mặt, giống như đối mặt kẻ địch, đề phòng nhìn .

      "Ha ha —— này người này chính là ngồi chỗ này, chuyện với em sao? Chỉ là, cũng tệ, sớm biết em là ai, thế nhưng cho em biết là ai!" Suy nghĩ chút đúng là đủ 囧, vào thuở ban đầu, lời gì trong lòng, cũng đều đem ra tâm với ‘Uncle’, cái gì rất thích ông chủ lớn, cái gì nghĩ tới ngủ được!

      "Làm sao cho em biết, ràng cố ý giấu giếm em!"

      có chút ngượng ngùng cười."Hơn nữa, phát chúng ta chuyện phiếm qua Internet, rất tốt."

      "Phốc ——" bật cười."Ở trong lòng em, Uncle là người rất quân tử, đủ tiêu chuẩn người đàn ông lịch lãm bao dung! hình như lại quá phong lưu, sau đó có chút phúc hắc, tóc có đủ bạc. . . . . ."

      coi như là cam chịu!

      " , lúc nghe được câu em nhớ , có phải hay rất vui vẻ!" chợt trở nên rất lợi hại, chỉ vào chất vấn.

      "Ha ha ——" bật cười."Quả có chút vui vẻ, nhưng hơn nữa là kích động, khi em thích , cũng kích động đến ngủ được! Chỉ là, lúc đó cũng rất khó khăn, muốn ngay lập tức cùng em chia sẻ mọi điều, ở chung nơi, nhưng. . . . . . Nhưng lại bỏ được nghiệp!"


      Nhan Như Y nhích tới gần chút."Xem xem chút. . . . . . Làm sao có thể là ~ Uncle!"

      Hoắc Doãn Văn đối với nick chat ‘Uncle’ vẫn luôn rất mẫn cảm, tự chủ cau mũi cái."Thế nào thể đây? Chính là cầu xin em nên kêu ‘ Uncle ’ nữa!"

      Nhan Như Y cũng ngu, dĩ nhiên biết tính toán gì."Em cảm thấy trong lòng em, nhiều bí mật chỉ có thể với Uncle!"

      "Bởi vì. . . . . ." Nhan Như Y mổ xuống môi của , sau đó bĩu môi."Bởi vì tại cũng quan tâm em rồi. , có phải thích người khác? Ghét bỏ vóc dáng em trở nên xấu xí?"

      Đối mặt chất vấn của , gương mặt Hoắc Doãn Văn tràn đầy sức mạnh." ——trời đất chứng giám vóc dáng của em rất kiều, trời đất chứng giám vô cùng hấp dẫn, trời đất chứng giám thích ——"

      "Còn trời đất chứng giám, dám gần đây có đụng chạm em sao?" ràng có, còn dám mạnh miệng. ra biết chăm sóc , sợ và bảo bảo xảy ra nguy hiểm. Từ khi trở lại B thị cùng ở chung, mỗi ngày buổi tối đều ở đây tắm nước lạnh, sau đó lúc ngủ cách xa khoảng đấy!

      Nhìn đến như vậy chăm sóc mẹ con các , rất đau lòng!

      Ánh mắt của Hoắc Doãn Văn dừng lại gương mặt của , rồi xuống vùng ngực no đầy, bắp đùi thon đẹp, chiếc vớ bằng lụa, lòng bồi hồi rung động, mọi cảnh đẹp người là làm cho hài lòng khôn xiết!

      Mà bụng của mặc dù nhô tròn như cái trống chút, nhưng chút cũng giảm sức quyến rũ, các áo bầu khéo léo vừa vặn ôm thân của cách huyền ảo, vớ màu đen dài ôm sát chân , bắp đùi lưu lại đường viền hoa xinh đẹp, hai chân của nổi bật lên càng thêm thon dài!

      Khi thấy bắp chân trắng non mềm của nằm gọn trong chiếc vớ tơ lụa màu đen trong suốt, cảm giác chợt nóng rang. Phần eo của tự nhiên trở nên chật chội, nam tính trong trỗi dậy!

      Chỉ là bụng bắt đầu to mượt mà, làm rất lo lắng, khiến chùn tay, kìm chế ham muốn, dám vận động mạnh với ——

      Gần đây, quả lấy tay giúp ít! Mà cũng dùng miệng rất săn sóc trợ giúp !

      . . . . . .

      Chương 156 (2)

      đưa bàn tay mang chiếc nhẫn cưới, nắm lấy tay của , hai chiếc nhẫn kim cương ngự trị ngón vô danh của hai người, lóng lánh dưới ánh đèn, giống như tâm tình bọn họ lúc này, mỹ lệ, vui vẻ, hạnh phúc!

      giơ tay hai người lên trước mặt , sau đó rất thâm tình mà hỏi."Như Y, chúng ta hôm nay kết hôn, có nhớ ?"

      Hoắc Doãn Văn để cho xem chiếc nhẫn mang ngón tay. "Thời điểm kết hôn, vợ chồng đều phải đeo nhẫn cưới!"

      ngừng gật đầu."Đúng vậy!"

      Nhan Như Y cười, cái vấn đề này dĩ nhiên làm khó được , cầm ngược tay của , hồi đáp."Nhẫn cưới đại biểu chúng ta đem tất cả những gì tốt đẹp nhất, những gì xấu xí nhất của nhau bao dung lẫn nhau. Em thể rời , mà cũng thể bỏ em mà !"

      "Ừ ——" gật đầu cái." tệ, câu trả lời rất tốt, nhưng là chiếc nhẫn này còn có cái tầng ý nghĩa khác, cũng là ý tứ căn bản nhất, em biết là cái gì ?"

      Thời điểm hỏi câu này, vẻ mặt tương đối trịnh trọng. Điều này khiến cho Như Y rất hiếu kỳ, mở trừng hai mắt."Còn có ý tứ gì khác sao? Là cái gì?"

      đột nhiên hỏi."Biết tại sao ?"

      "Ừ, muốn biết!" Nhan Như Y như học sinh tiểu học, dùng sức gật đầu

      "Vậy tốt, cho em biết!" vuốt ve chiếc nhẫn kim cương ngón áp út của , lại sờ sờ đầu ngón tay của , sau đó ngón tay của lại ngừng hướng xuống phía dưới bụng , vuốt ve."Chiếc nhẫn, căn bản ý tứ của chiếc nhẫn chính là, từ ngày này trở . . . . . ." đến chỗ này, hướng về phía dùng sức mở trừng hai mắt."Em thể khiến dùng tay, mà dùng em tới khi thỏa mãn ——"

      Quấn mình ở trong chăn, Nhan Như Y ở trong lòng ngừng điên cuồng . Chiếc nhẫn, chiếc nhẫn, lại là ý đó, thiệt chịu thua vậy mà cũng có thể nghĩ ra được!

      …..

      Nhan Như Y nằm nghiêng ở giường lớn, hai chân thẳng tắp, kẹp chặt mật động sâu thẳm, khiến Hoắc Doãn Văn đột nhiên nín thở! Tầm mắt nóng rực vuốt dọc theo thân hình xinh đẹp của xuống, bắp chân trắng nõn còn chiết xạ ra ánh sáng lấp lánh như châu ngọc, cảnh sắc giường làm cho Hoắc Doãn Văn khỏi nuốt nước miếng cái!

      Tối hôm đó, Nhan Như Y chợt nổi tính xa xỉ rót bát sữa tươi, xoa đều lên làn da trắng nõn của mình, tắm lại bằng nước lạnh, khoác lên người chiếc áo ngủ mỏng xuyên thấu, màu đen của Victoria's Secret. Chiếc áo đem so với trước kia càng tôn thêm khuôn ngực đầy đặn, chèn sâu càng thêm hấp dẫn dụ hoặc.

      Nhất là rãnh vú sâu hoắm, càng thêm sắc sắc , làm người ngắm thêm mê đắm!

      ngừng nuốt nước miếng!

      Càng đến gần , càng ngửi thấy người tản mát mùi sữa thơm, cùng với dáng vẻ từ sau khi mang thai càng hoàn mỹ, để cho hận thể đem khảm sâu vào ngực mình, xé nát bộ quần áo bề ngoài, để da kề da, xa li!

      Hoắc Doãn Văn tới bên giường, từ từ quỳ chân lên nệm!

      Nệm giường bỗng nhiên lõm xuống, thân thể Nhan Như Y bị khống chế lăn tròn vào lòng !

      Mặc dù có ăn hết cách hoàn toàn, nhưng mặc kệ thế nào cũng là ăn được thịt, nếm đến vị ngọt rồi, Hoắc Doãn Văn rất thỏa mãn nằm nghiêng ở giường nhìn .

      Nằm ở giường, Nhan Như Y lắc đầu, ngượng ngùng : "… đừng kìm nén, hay em lấy tay giúp …!"

      Nhan Như Y cười khanh khách, đôi tay quấn lên cổ của , sau đó dùng sức, nâng thân thể của mình lên, đưa đến gần gương mặt , khóe miệng cong vòng."Đúng, chính là thể để cho được rảnh rang, bởi vì em tại cũng vừa lòng!"

      xong, chủ động ôm ấp thương !

      ho khan tiếng, kéo giãn hai chân của vợ ra."Chúng ta bây giờ cũng chưa thể! Vợ ơi, nếu như em muốn, có thể lấy tay giúp em ——"

      Nhan Như Y vẫn mở to hai mắt nhìn , dùng sức nhìn , giống như muốn nhìn vào linh hồn của

      Hoắc Doãn Văn lập tức kéo thân thể của lại, ôm ở trong ngực của mình.

      "Nhìn cái gì chứ?" Khuya, liếc nhìn như vậy, còn khiến cảm thấy lạnh da đầu!

      " phải biết chứ?" đưa mắt nhìn vào ánh mắt của , nhiều hơn phần ranh mãnh, xấu xa, rất xấu rất xấu đấy!

      "Tại sao?" Hoắc Doãn Văn khẩn trương lên, hiểu tại sao dễ chịu! Chẳng lẽ, đối với còn chưa đủ cẩn thận?

      hướng mở trừng hai mắt."Nhưng em muốn tay của rồi, em nghĩ muốn. . . . . . Muốn. . . . . . của . . . . . ."

      Hoắc Doãn Văn sau khi nghe, mắt mở càng lớn, gương mặt cũng càng đỏ. . . . . . Đương nhiên là bị *oành ** đột nhiên đánh thẳng vào!

      Hoắc Doãn Văn cảm giác toàn thân mình cao thấp dòng máu nóng tuôn chảy, lập tức vọt thẳng lên đầu, gây choáng váng, gương mặt của trong nháy mắt đỏ lên."Có thể ? có thể ?"

      Tầm mắt nóng rực, làm gương mặt Nhan Như Y thậm chí toàn thân đều thể khống chế hồng lên, cuồng dã của khiến ánh mắt của lộ ra ngượng ngùng, càng làm có vẻ mê hoặc câu nhân!

      Nhan Như Y trả lời , mà nhấn điều khiển mở TV ra. Trong đó, chiếu chương trình sức khỏe, phỏng vấn chuyên gia khoa phụ sản, trao đổi những điều nên làm hay nên làm, đặc biệt là chuyện gói chăn trong thời gian mang thai. BS câu thoại có ý nghĩa ràng, dễ hiểu nhất."Trong lúc mang thai, giữa vợ chồng dĩ nhiên có thể ân ái, chỉ cần chú ý các hoạt động nhàng chút. . . . . ."

      Xế chiều hôm nay, tự vào khám thai mình, bác sĩ cũng cho biết, thời gian tam cá nguyệt này, hai vợ chồng có thể âu yếm nhau, chỉ cần chút!

      "Vậy giờ khắc này còn chờ cái gì?" Nhan Như Y cố ý học tập nữ nhân trong phim, õng ẹo làm dáng, ra vẻ thanh thuần giống như đóa Hồng Mân Côi mới vừa nở rộ, càng làm cho người đàn ông đối diện động lòng!

      Hoắc Doãn Văn đặt giường."Yên tâm, có thể, TV mới vừa ——"

      tắt tivi, bàn tay du hành người mang theo cuồng vọng chiếm đoạt, bắt đầu vuốt ve ——

      Tay của giống như mang theo ma lực, đốt từng đốm lửa lên từng tấc da thịt của Nhan Như Y, run rẩy ——

      Bây giờ mái tóc dài của rối tung, xõa đầu vai , xuyên qua vài sợi tóc mềm mượt lộ ra ánh mắt ướt rượt câu nhân của . Cả người đúng là khơi dậy dã tính của người đàn ông đối diện!

      Hô hấp của tự chủ run rẩy, ngực cũng khẽ run run. Cảnh tượng dập dờn như sóng càng lúc càng mãnh liệt, đẹp đến nỗi khiến hô hấp của Hoắc Doãn Văn càng thêm dồn dập, đôi tay vuốt ve người cũng càng ngày càng vội vàng!

      " cần. . . . . ." Nhan Như Y vừa muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào." được, chúng ta thể làm như vậy!"

      Những lời này, xong có đủ sắc và tình ái!

      "Làm gì à? Giả bộ thanh thuần? Mới vừa rồi chính em hấp dẫn , bây giờ còn ra vẻ trong trắng!" mặt tà ác, mê mẩn nhan sắc giễu cợt .

      xong, Hoắc Doãn Văn dùng của nhục bổng dài của mình, khi dễ nơi yếu ớt nhạy cảm nhất của ——

      Đêm vẫn còn rất dài, thời gian khi dễ vẫn còn rất nhiều rất nhiều, nhưng mà rất dịu dàng, chỉ là nhàng ~~ khi dễ , dùng sở trường của mình đền bù chỗ yếu đuối của , làm biết mệt. . . . . .

      Cảm giác ôm thân thể nõn nà, thơm ngát vào trong ngực, khiến tim của Hoắc Doãn Văn khỏi bang bang nhảy loạn. Muốn chết, rất lâu có chạm qua , đối với như vậy, thực muốn lấy mạng của .

      "A ——" cũng hít hơi lãnh khí!

      ôm sát , vô số nụ hôn rơi xuống gương mặt của !

      "Ô ô ——" Nhan Như Y bị lấn át."Hình tượng ‘Uncle’ cao lớn cứ như vậy bị xé rách ra gì, ra cũng là tên Sắc Quỷ —— còn là tên lường gạt, đặc biệt dùng lời lẽ lừa gạt em ——"
      Last edited by a moderator: 29/10/15

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 157 Đại Kết Cục



      Nghe được lời lên án của , Hoắc Doãn Văn ngược lại còn tức khí lên, lên án : "Em còn dám ? và em công việc bề bộn như vậy? Chẳng lẽ em nghĩ có ai rảnh rang quan tâm em như vậy, sao em nghĩ đến Uncle là người luôn gần gũi, quan tâm em nhất, chẳng lẽ thể là Hoắc Doãn Văn sao? Điểm này em cũng phát ra, hừ. . . . . ."


      "Ách. . . . . ." Nhan Như Y bị làm tới nơi tới chốn, cảm thấy hơi khó trả lời." ra , em phải là có nghĩ tới khả năng này, nhưng vừa nghĩ làm sao khéo như vậy? Chắc xảo hợp kỳ diệu như vậy?"


      "Ha ha. . . . . ." Hoắc Doãn Văn cũng nhịn cảm thán, vào những lúc tối tăm nhất của cuộc đời , những tình cờ này làm người ta cảm thán, có lẽ đây chính là duyên phận? Nếu , tại sao đêm đó có thể gặp được ?


      "Chúng ta trước đó cũng từng trao đổi với nhau bằng giọng , sao em nghe qua loa là thanh của người lớn tuổi mà!" Điểm này khiến khó hiểu!


      Hoắc Doãn Văn liền tươi cười : "Đó là bởi vì cố ý, em cứ gọi là Uncle, muốn thanh liền già chút, như vậy thân phận phù hợp cùng với hình ảnh trong tưởng tượng của em!"


      "Ha ha. . . . . . Vậy chúng ta quan hệ như vậy có tính là loạn luân ?" mở to hai mắt trừng !


      "Loạn luân cũng tốt!" Hoắc Doãn Văn hướng tới bên cổ của , mút mạnh cái!" tại cũng lưu hành cái này, ông chú cháu . . . . . ."


      "Hóa sắc đa tình. . . . . ." dùng sức đập cái!


      cầm tay cắn ngược lại ngụm!


      . . . . . .


      Bởi vì Nhan Như Y cùng Hoắc Doãn Văn đăng ký kết hôn thông báo rộng rãi, nên vẫn chỉ số ít người biết là vợ của Hoắc Doãn Văn!


      Hôm đó, bạn học thời đại học kết hôn, Nhan Như Y, Kha Văn còn có Cao Hải cùng . Vốn là Hoắc Doãn Văn cũng muốn cùng với Nhan Như Y, nhưng tạm thời có hội nghị, chỉ có thể đem Nhan Như Y giao cho bạn thân của chăm sóc!


      Trước khi , Hoắc Doãn Văn cũng bỏ mặt mũi đàn ông của mình, dài dòng nhắc Kha Văn."Như Y bây giờ khá nặng nề, nhưng lúc nào cũng hấp ta hấp tấp chịu nhìn đường , nên mọi người phải nhất định chú ý kỹ, giúp đỡ ấy. Hơn nữa, trong bữa tiệc có rất nhiều người, đừng lơ là, đừng để người khác va chạm với Như Y. . . . . ."


      dài dòng đống, tóm lại chính là cầu mọi người được rời
      mắt khỏi Như Y giây. Cũng mệt có bản lĩnh đem việc ràng rất đơn giản trở thành đặc biệt phức tạp!


      Nét mặt Kha Văn cùng Cao Hải dần dần biến đổi, trở nên vô cùng bất đắc dĩ!


      Nhan Như Y cứ ở bên cười đến cực kỳ ngọt mật, càng , nét mặt của


      Kha Văn và Cao Hải như ngậm phải ruồi, càng cảm thấy ngọt ngào!


      Cuối cùng, sợ bọn họ trễ, kịp tham gia lễ cưới của bạn, nên mới kéo tay , trấn an." yên tâm, em chăm sóc mình tốt. . . . . ."


      "Ừ. . . . . ." mặc dù gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn vẫn rất khẩn trương!


      Nhan Như Y nhìn như vậy, muốn kích động, cười to." có việc gì, em chỉ là mang thai, cũng phải là biến thành người ngây dại, tại sao thể chăm sóc tốt mình đây? Mấy ngày trước, cũng thấy chính xác, người ta bụng bự còn khệ nệ hơn em vẫn tự mình mua thức ăn !"


      "Ừ ——" Hoắc Doãn Văn cầm lấy tay , gật đầu liên tục!


      Được Nhan Như Y hết gật đầu lại thề thốt bảo đảm, cuối cùng thoáng an tâm!


      . . . . . .


      Kha Văn cùng Cao Hải cuối cùng vẫn rất tẫn chức tẫn trách, nâng đỡ, bảo vệ bà bầu!


      Vừa vào phòng tiệc, liền thấy hôn thê của Từ Nhất Minh, Hoàng Hân Hân, với nhiều cười cười !


      ta vừa thấy Nhan Như Y vác bụng bầu, nét mặt kia rất giễu cợt."Nhan Tiểu Thư mang thai? Vẫn chưa nghe kết hôn, làm sao lại mang thai đây?"


      Nhan Như Y còn chưa kịp trả lời, Kha Văn liền che chở Như Y, giành trước: "Như Y cùng chồng ấy nhận giấy đăng ký kết hôn, sinh đứa bé xong tổ chức tiệc cười linh đình, đến lúc đó hy vọng cũng được mời tham dự!"


      kia mới ‘ xuy ’ tiếng, mắt có chút miệt thị." chia tay bạn trai, nhưng tôi chưa từng thấy hay nghe có bạn trai mới. Vậy mà có đứa bé cũng là mau lẹ. Kỳ lạ!" Nghĩ đến, bạn trai của cũng rất bình thường, đàn ông bình thường có bản lĩnh đấy!



      ********************************************************


      Đối với châm chọc của người khác, Như Y tại chút cũng tức giận, ngược lại còn có chút vui vẻ ~~~ bởi vì rất muốn thấy ~~ chờ thời điểm bọn họ biết chồng là ai, biểu nét mặt như thế nào!


      Ừ. . . . . . cũng thừa nhận điểm này của tương đối hư vinh.


      Bởi vì Cao Hải được an bài làm phụ rể, nên chỉ có Kha Văn chăm sóc cho Nhan Như Y.


      Nhan Như Y cảm thấy bên trong phòng thanh quá lớn, cho nên mới ra tiền sảnh nghỉ ngơi!


      Lúc này Hoàng Hân Hân cùng mấy kia cũng ở đây, sau đó bọn họ ganh đua so sánh cách ăn mặc với nhau, ầm ầm ĩ ĩ, ồn ào ngừng!


      Nhan Như Y cùng Kha Văn thấy vậy chuẩn bị rời !


      Nhưng đúng lúc này, Hoàng Hân Hân : "Tôi phải sắm bộ y phục hiệu XX, dự đám cưới đó. Ăn cưới nha nhất định phải ăn mặc trang điểm xinh đẹp, như vậy mới tôn trọng vợ chồng mới cưới!"


      Mọi người nhao nhao gật đầu, cũng bày tỏ rất có đạo lý!


      Tiếp, Hoàng Hân Hân mới đem ánh mắt khiêu khích nhắm ngay Nhan Như Y."Cũng thể giống như người kia, mặc hàng rẻ tiền, tới nơi này mất mặt xấu hổ!" Theo ánh mắt của ta, mọi người ai cũng có thể đoán được người nào!


      Tất cả mọi người đưa ánh mắt nhắm ngay, Nhan Như Y!


      ra , Hoàng Hân Hân căn bản cũng nhìn kỹ y phục người Nhan Như Y, dù sao người mặc quần áo phải hàng hiệu, bởi vì ta chưa nhìn thấy bao giờ. Hơn nữa giống như gia cảnh Như Y rất nghèo, tìm chồng chắc cũng có nhiều tiền, nhất định cũng thể có đủ điều kiện mặc đồ hiệu đắt tiền?


      Dựa vào cảm giác của ta, liền bắt đầu giở thói châm chọc Nhan Như Y.


      Kha Văn nghe được lời của Hoàng Hân Hân, cảm thấy đặc biệt thú vị. “ muốn ai đó nhỉ?”

      Hoàng Hân Hân nhún vai, hất cằm lên khinh bỉ . “ người nào? hai người các người đó?”

      “Cắt----.” Kha Văn khanh khách cười, thanh chế nhạo tràn đầy xem thường đối với Hoàng Hân Hân, tỏ ra rất ngạo mạn!

      “Có cái gì phục, ràng mấy người khoác những thứ áo quần rẻ tiền người!”

      Nhưng sau đó, mấy nhìn kỹ hơn bộ quần áo người Như Y và Kha Văn, đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, thầm với Hoàng Hân Hân: “Này, người các ấy mặc kiểu mới nhất của Chanel đấy? Trung Quốc còn có để mua.............”

      “Phải ha, tạp chí giới thiệu qua, hơn nữa người các y phục cũng rất quý.........Số lượng có hạn........”

      mặt Hoàng Hân Hân lập tức đỏ, hơn nữa mặt đều đỏ, biết làm gì nữa rồi. Làm cái gì? người các đó sao lại có thể mặc quần áo có thể đắt tiền như vậy? Mà còn biết, là mất mặt!

      Họ thầm thổn thức tiếng, Nhan Như Y cùng Kha Văn dĩ nhiên cũng có thể nghe được!

      Họ chuẩn bị xoay người rời , dù sao cần thiết cùng các ấy khoe khoang!

      Nhưng xấu hổ tới cực điểm, Hoàng Hân Hân cũng muốn cứ như vậy bỏ qua cho . có lý do gì tự nhiên ta bị mất mặt như vậy, sau đó ta còn rất ác liệt lớn tiếng hỏi: “Thôi , có cái gì mà thèm, nhất định là làm vợ bé cho ông già lắm tiền nào đó thôi!”

      ai là tình nhân?” Kha Văn hỏi!

      Hoàng Hân Hân chỉ tay về phía hai . “Chính là hai người các , các người đều cá mè lứa!”

      Kha Văn vốn muốn cùng họ tranh cãi, nhưng Nhan Như Y kéo tay lại. Họ người đông thế mạnh, vạn nhất nếu có tứ chi tiếp xúc, mẹ con bị đụng phải, làm sao bây giờ?

      Bạn thân của , Kha Văn, suy nghĩ chút thấy cũng đúng, tại thân thể Nhan Như Y quan trọng nhất rồi, còn tức giận lên làm gì!

      “Chúng ta thôi, cần để ý họ, buổi lễ cũng nhanh bắt đầu rồi!” Kha Văn !

      Hoàng Hân Hân càng thể buông tha, cùng đám bạn : “Thấy được chưa? Họ cũng thừa nhận!”

      Mấy kia thấy cục diện như vậy, cũng cho rằng Kha Văn và Nhan Như Y thừa nhận chuyện đó, nên cũng hướng về phía họ ác mồm ác miệng. “Thiệt là, làm gì biết xấu hổ như vậy, chẳng là đám phòng nhì vợ bé, phá hư hạnh phúc nhà người ta, là làm cho người ta xem thường!”

      biết làm sao sống nhìn người!”

      “Họ đều là bạn bè của chú rễ sao?” hỏi, đám con này là bạn đồng học của tân nương, mà Hoàng Hân Hân cũng là bạn của dâu!

      Hoàng Hân Hân gật đầu cái. “Đúng, là bạn của chú rể Nam Phương!” Sau đó, dương dương hả hê! Hừ, Nhan Như Y này rất đáng ghét, là con hồ ly tinh mị, đến bây giờ Từ Nhất Minh đối với ta vẫn nhớ mãi quên? Lúc ngủ còn mớ kêu tên ta, điều này làm sao ta có thể nuốt trôi, rất bực mình?

      lúc tất cả mọi người chỉ trích Nhan Như Y, thanh chợt vang lên.

      _________

      ****************

      “Vợ ơi, làm sao em lại chạy đến nơi đây? Làm hại tìm em trong phòng tiệc lâu thiệt lâu!” thân tây trang màu tìm, mái tóc hơi có vẻ xốc xếch nhưng cũng cực kỳ đúng kiểu Hoắc Doãn Văn, tháo kính mát mặt xuống, sau đó hướng Nhan Như Y chạy tới, ôm vào trong lòng!

      Nhan Như Y hoàn toàn ngây ngẩn cả người, mở trừng hai mắt tin. “Làm sao lại tới đây? phải có hội nghị sao?”

      Hoắc Doãn Văn nhướng mày, ra vẻ chuyện này cùng liên quan. “Vốn là có hội nghị, nhưng là mấy đổng tạm thời có chuyện xin chuyển đến ngày mai. Cho nên liền vộ vàng tới đây chăm sóc bà xã!” xong, cúi đầu hôn lên cánh môi đỏ thắm của Nhan Như Y.

      Hoàn hảo tới tiệc cưới, nếu bà xã quý của bị đám đàn bà con ti tiện kia thị phi rồi, còn biết!

      Đám đông vừa chửi bới Như Y là vợ bé, già nhân ngãi non vợ chồng, kể cả

      Hoàng Hân Hân cũng nghẹn họng nhìn trân trối người đàn ông bên cạnh Nhan Như Y!

      A a a a a a____

      Người đàn ông này là Hoắc Doãn Văn!

      Lúc trước báo chí ra rả được tin về , từ lúc ở khu vực thiên tai cứu người, cho đến khi trở thành Đổng trưởng của Tập đoàn Hằng Viễn. Hai ba tháng này, luôn được giới truyền thông săn đón!

      Đó là người đàn ông kiệt suất, tài phú ngất trời kia, họ nhất định nhớ sai, dù là đến chết cũng khỏi thèm muốn trở thành bạn , người , vợ của người đàn ông ấy!

      Nhưng~~~~mới vừa rồi Hoắc Doãn Văn gọi đứa con được cho là nhân ngãi kia từ gì? Vợ?

      Hơn nữa còn quang minh chính đại như vậy ôm ?

      Nếu như đối với phòng nhì, phải quá trắng trợn sao?

      Chẳng lẽ - họ là vợ chồng?

      Lúc này, Hoắc Doãn Văn đối với Kha Văn lời cảm tạ: “Kha Văn, cám ơn em nhiều, chăm sóc vợ và con trai tốt như vậy ----“

      Kha Văn cố ý rất lớn tiếng đáp lại . “Vậy người làm chồng như , thể cảm tạ suông như vậy nha. Tối hôm nay, phải mời em ăn bữa tiệc lớn_________”

      Hoắc Doãn Văn làm sao có thể hiểu dụng ý của Kha Văn. “ đúng lắm. Bạn trai em, Chu Sùng, cũng vừa trở về tới, hôm nay mọi người vừa đúng lúc muốn cùng nhau tụ tập!”

      Gương mặt Kha Văn chợt hơi hồng hồng, e ngại cuối đầu!

      Mà đám nữ nhân vừa cười cợt chê bai người kia, lần nữa giật mình, hâm mộ con ngươi thiếu chút nữa rớt ra.

      Chu, Chu Sùng?

      Là Chu công tử rất nổi danh của B thị sao?

      .............

      Hai người Hoắc Doãn Văn cùng Kha Văn còn bày đặt làm màu làm mè chút, sau đó rời tiền sảnh, vào phòng tiệc, chờ đợi hôn lễ cử hành!

      Rất nhanh, nhạc hiệu khởi đầu buổi lễ thần thánh ấm áp vang lên, khách khứa ngồi hàn huyên chợt im bặt, nhìn chúc phúc cho hai vị tân lang tân nương lên khán đài phía trước............

      Nhan Như Y nhìn đặc biệt si mê, tân nương xinh đẹp, áo cưới lộng lẫy, rất hâm mộ, hận mình được mặc vào!

      Tin rằng mỗi khi còn rất cũng khát vọng có ngày mình cũng có thể khoác lên mình chiếc áo cưới tinh khôi, mình cũng có ngày xinh đẹp nhất!

      Nhan Như Y cũng ngoại lệ!

      Mà ánh mắt si mê của , sớm rơi vào trong ánh ắmt của Hoắc Doãn Văn!

      nắm chặt tay của , ở bên tai : “Đợi đến ngày chúng ta kết hôn, bảo đảm em dâu xinh đẹp nhất thế giới!”

      Nhan Như Y bây giờ đối với mình còn chút lòng tin nào, liếc nhìn bụng phình to của mình. “Em còn có thể gầy xuống sao?”

      “Vóc người của em nhất đính trở lại hoàn hảo, đối với cái này, tương đối có lòng tin!” hôn từng nụ hôn lên bàn tay bé của , say mê nhìn .

      thích như vậy si mê nhìn , giống như trong thế giới của chỉ có mình nữ hoàng, Nhan Như Y, ngự trị, rất tốt, rất hạnh phúc......

      ___________Hoàn____________
      Last edited by a moderator: 29/10/15

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Tiểu ngoại truyện


      Ngày ấy, Nhan Như Phỉ cùng bạn bè trong lớp đến hát ở KTV, ra ngoài hóng mát, thế là tình cờ đụng phải Cao Hải dựa vào vách tường, mặt mày đỏ bừng, khó chịu, vì uống hơi nhiều!


      Tiểu Phỉ tới, vỗ vỗ phía sau lưng của ." Cao, khỏe ? ngồi phòng nào, em đưa về chỗ!"


      Uống đến mắt đỏ bừng, Cao Hải, ngẩng đầu lên, nhìn kêu của mình."Như Y. . . . . . Hắc hắc, vẫn luôn quan tâm như vậy, đủ để làm em —— , em mình uống rượu ——"


      xong, Cao Hải sóng lớn khoác vai ‘ nhan như ấy ’, kéo .


      Tiểu Phỉ bị ép, dùng sức đẩy cánh tay của , thở ra hơi." Cao, em phải. . . . . . Em phải. . . . . ."


      Bị ‘Nhan Như Y’ vẫn đẩy tay mình ra, Cao Hải rất nguyện ý gầm ."Thế nào? Có chồng rồi, cần em nữa à? cũng làm gì em, em nóng nảy làm gì vậy ? Em , sao em lại đối với đến như vậy? Có Hoắc Doãn Văn rồi, em thèm để ý đến ! Tên kia có gì tốt? Trừ có tiền, còn có cái gì? Chờ, về sau nhất định mạnh hơn so với , đến lúc đó em nhất định hối hận ——"


      "Ai nha, Cao, em phải là chị Như Y, em là Tiểu Phỉ, đem em đè chết rồi. . . . . ." Tiểu Phỉ cúi người xuống, vất vả rặn ra hơi, kêu to.


      Vừa nghe đến Tiểu Phỉ, Cao Hải lắc lắc đầu, sau đó nhìn kỹ bị ôm vào trong ngực. Rất giống Nhan Như Y, nhưng trẻ trung hơn chút."Ai. . . . . . ra là Tiểu Phỉ!"


      " Cao, làm sao uống nhiều rượu như vậy?"


      Cao Hải cùng bạn bè chơi, uống rượu thỏa thích, cho nên mới uống nhiều chút. Chỉ là, trời sinh thích giỡn, nhất là thích trêu chọc những , cho nên cố ý đau lòng muốn chết : "Ai, còn phải là nhớ đến chị em ——"


      Tiểu Phỉ có chút đáng thương nhìn ." Cao, còn tỉnh táo ? Đừng nghĩ đến chị em nữa, chị và chồng chị ấy rất nồng thắm ! chút cơ hội cũng có!"


      Cao Hải vuốt mặt, lắc đầu cái."Nhưng quên được ấy? Tiểu Phỉ, em nên như thế nào mới có thể quên ấy ? Ta cũng muốn quên!"


      Tiểu Phỉ nhìn , thở dài . ra, Cao cũng là người chung tình." ra, là người tốt vô cùng, chỉ là đối thủ của quá mạnh mẽ, là phụ nữ cũng lựa chọn rể của em làm chồng nha!"


      "Nhưng, nhưng quên được ấy ——"


      Tiểu Phỉ dùng sức vỗ vỗ bờ vai của , khích lệ ." ra quên người rất đơn giản, chỉ cần làm được hai điều!"


      "Hai điều gì? Em chút!" Cao Hải vẫn là lần đầu tiên cùng Tiểu Phỉ chuyện, chợt phát này rất thú vị!


      "Ừ, chính cần nhìn, cần nhân tiện ——" Tiểu Phỉ ra lời thấm thía, sau đó giải thích."Thứ nhất nhìn, là tìm cách gặp mặt chị, thứ hai tiện, là tìm cách nhân tiện nghĩ đến chị. Cao, có thể làm được tìm gặp chị thường xuyên, lúc nào cũng nghĩ đến chị, qua thời gian, nhất định có thể quên chị mà!"


      Cao Hải ngừng quan sát này nhiều chút, quả nhiên hỗ là em của Nhan Như Y, cái miệng này cũng độc!


      "Được, câu tổng kết rất tốt!" khen ngợi .


      "Chắc chắn!" Tiểu Phỉ cười cười, hề khiêm tốn, chỉ cần so sánh khen ngợi, toàn bộ đều thu nhận!


      "Tốt, tận lực nhất định làm được!" Cao Hải gật đầu cái."Chỉ là, nếu như thời điểm nhớ chị em, có thể hay đến gặp em?"


      Tiểu Phỉ cau mày, người này thế nào sao lại đáng ghét như vậy? Thế nào luôn
      nghĩ đến chị ? Chồng của chị là tổng giám đốc, rất tài giỏi, sao dám xen ngang phá hư hạnh phúc của chị, nhất định tìm liều mạng. mở trừng hai mắt." nên luôn nghĩ đến chị, khi nào nhớ chị ấy, chị nhất định thèm nhớ đến . đúng, chị em nhất định chẳng có lúc nào nhớ !"


      "Hắc, rất có đạo lý? Như vậy , về sau theo em học tập nhiều thêm chút!" còn !


      cũng nghĩ nhiều."Vậy được!" Tiểu Phỉ gật đầu cái, chỉ cần có thể khiến bỏ ý niệm phá hoại hạnh phúc của chị, trở thành thầy giáo của cũng được!


      Trong lòng Cao Hải tính toán, nhìn Tiểu Phỉ chút, chợt bật cười ——


      tệ, tệ, này rất tốt!

      Y cùng Hoắc Đồng Ý Lâm quan hệ càng ngày càng gần gũi, hơn nữa, Hoắc Đồng Ý Lâm cũng đặc biệt chăm sóc !

      Cho nên giai đoạn này, Ý Lâm thường cùng Nhan Như Y mua sắm!

      “Chị, cứ chủ nahạt lại làm phiền chị, theo em ra ngàoi dạo, ngại!” Nhan Như Y !

      “Có gì mà ngại! Chủ nhật chị cũng có gì làm!” Hoắc Đồng Ý Lâm cười , sau đó khởi động xe!

      “Có rãnh rỗi, chị cũng dành thời gian chăm sóc rể-----“ Nhan Như Y thử dò hỏi. biết quan hệ giữa chị và rể tốt, nhưng có thể nhìn thấy chị nhất định dành tình cảm với rể. Nếu , tại sao ly hôn cho rồi?

      Nếu như hai người trao đổi để hiểu nhau nhiều hơn chút, tình trạng lạnh nhạt giữa hai vợ chồng có điều thay đổi?

      Hơn nữa Hoắc Đồng Ý Lâm cũng là người tốt, đặc biệt hi vọng có thể hạnh phúc!

      Nhắc tới chồng mình, nụ cười mặt Hoắc Đồng Ý Lâm. “Chị cùng ấy......được ngày tốt ngày, sớm muộn gì cũng ly hôn.........”

      Nhan Như Y thấy chị chồng chợt vui, vội vàng xin lỗi. “Chị, xin lỗi, làm cho chị vui!”

      Hoắc Đồng Ý Lâm cười cười, ra vẻ sao cả. “Khiến chị vui, cũng phải là do em.......Hôn nhân của hai bọn chị cứ như vậy từ hồi đám cưới, ấy tháng cũng chưa về nhà, chị cùng người xa lạ so với ấy càng xa lạ hơn..............”

      “Em rất hy vọng hôn nhân của chị có cái kết hạnh phúc!” Nhan Như Y câu!

      Ngay vào lúc đó, chiếc xe màu đỏ chạy quẹo cua, vượt qua xe của Hoắc Đồng Ý Lâm chạy thẳng...!

      Cạch____

      Hai chiếc xe có va chạm !

      Hoàn hảo tốc độ hai xe đều quá nhanh, cho nên đèn xe ở hai đầu xe bị đụng bể, ngoài ra người bên trong bị sao!

      “Như Y, em ổn ?” Hoắc Đồng Ý Lâm khẩn trương hỏi thăm em dâu!

      Nhan Như Y chỉ choáng váng vài giây, bụng có cảm giác khác thường. Lắc đầu cái. “Chị, có việc gì-----“

      “Vậy tốt!” Ý Lâm thở phào nhõm, chỉ cần em dâu có chuyện gì, những vấn đề khác đều chỉ là chuyện !

      Lúc này, có bộ tóc quăn nhuộm vàng, mặt trát đầy son phấn, ăn mặc mát mẻ khoe cả người ra, xuống từ chiếc xe hơi màu đỏ. này có vẻ giận dữ ngút trời, chạy về phía xe Hoắc Đồng Ý Lâm, ‘cạch cạch’ gõ cửa sổ xe. “ kia, xuống xe ngay lập tức, xem xem lái xe như thế nào mà đụng hư xe tôi như vậy!”

      Hoắc Đồng Ý Lâm biết chuyện này phải lỗi của mình, cho nên cũng có gì phải sợ, chuẩn bị xuống xe!

      Nhan Như Y nhìn muốn ra ngoài, có chút lo lắng. “Chị, hãy tìm người đến xử lý , chớ xuống!”

      có việc gì, em ngồi yên trong xe, đừng xuống xe! Chị chuyện ràng với người ta thôi!” xong, Hoắc Đồng Ý Lâm xuống xe!

      “Con kia, chạy xe có mở to con mắt ra vậy?” lái chiếc xe màu đỏ mở miệng, giọng điệu gây , rất lỗ mãng!

      Hoắc Đồng Ý Lâm giương mắt lên, khí thế nghiêm túc rất đè ép người. “Vị tiểu thư này, tôi lái xe thẳng, muốn quẹo cua, chuyện này ràng là trách nhiệm của !”

      “Cái gì trách nhiệm ở tao? Mày nhìn thấy tao xi nhan à?” chạy xe màu đỏ, có chút đạo lý!

      như vậy, chúng ta tìm cảnh sát giao thông tới giải quyết chuyện này!”

      biết mình đuối lý, dĩ nhiên muốn tìn cảnh sát giao thông. “Bà chị, cho rằng tôi rất rãnh rỗi à? Tôi có thời gian, cảnh sát giao thông phải mất bao nhiêu thời gian để xử lý.”

      “Lỗi chạy xe phải ở tôi_____” Hoắc Đồng Ý Lâm điên tiết, đụng phải như vậy còn chuyện cho đàng hoàng. Vốn là chuyện xí xóa cho qua, nhưng tại nhất định khiến kia phải bồi thường cho ra lẽ!

      lập tức gọi điện thoại cầu cảnh sát giao thông đến giải quyết vụ, làm trách nhiệm tai nạn, và định ra ai bồi thường!

      Bởi vì hai chiếc xe đều sang trọng, cho nên căn bản để ý chuyện bồi thường.

      lâu, cảnh sát giao thông tới, dĩ nhiên trách nhiệm thuộc về chiếc xe đỏ. kia đặc biệt phục. “Các ngươi chờ, tôi gọi bạn trai tôi tới. Các ngươi ràng là khi dễ người!”

      Hoắc Đồng Ý Lâm cũng vội vã, chờ chờ!

      Sau khi xe đỏ cúp điện thoại, 15 phút sau, chỉ thấy chiếc xe thể thao phóng tới, “Két” dừng lại____

      Hoắc Đồng Ý Lâm khi thấy chiếc xe này, khỏi sửng sốt, ngay sau đó cảm thấy buồn cười cười lên, trong đôi mắt xuất nồng nặc giễu cợt!

      ra là, bạn trai của phách lối này, lại là ấy_____
      Last edited by a moderator: 29/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :