1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 124 Gặp nhau dễ dàng


      Đêm ấy, Hoắc Doãn Văn buộc chặt Nhan Như Y bên cạnh, bởi vì cơ hồ hao phí thể lực toàn thân, căn bản cũng để cho nghỉ ngơi, cho đến sắc trời trở nên mờ mịt, rốt cuộc mệt mỏi rã rời chìm vào giấc ngủ, mà Hoắc Doãn Văn mới thỏa mãn nằm cạnh , yên tâm ngủ!


      Sáng sớm ngày thứ hai, Hoắc Doãn Văn kiên trì muốn lái xe đưa về nhà, cũng còn sức phản kháng!


      Vừa về đến nhà, lập tức uống thuốc tránh thai khẩn cấp, rồi mới chui vào trong chăn tiếp tục ngủ bù, ngủ giấc dài, tựa như mấy đêm trằn trọc dồn lại đêm nay.


      Khi mở mắt, là 3g chiều hôm sau!


      Ngước nhìn trần nhà, bên tai vang vang lời Hoắc Doãn Văn trước khi tạm biệt.


      năm giờ tới đón ; nhất định phải cho đêm hẹn hò hoàn hảo. Lần hẹn hò đầu tiên bị trì hoãn, tính tới. Lần thứ hai, xông xênh ra đón ở sân bay, đến phút cuối lại … rời bỏ .


      ra, từ khi chấp nhận , đến bây giờ, hai người bọn họ thường chỉ ở với nhau vài giờ, chưa từng chia sẻ cùng nhau liên tiếp hai ngày liền!


      Mặc dù đấy là quãng đường làm đôi lúc thở dài tự thán, nhưng tại vô cùng. . . . . . Hạnh phúc!


      Đối với ước hẹn lúc năm giờ, tràn đầy mong đợi!


      duỗi thẳng lưng như con mèo lười, từ từ xuống giường, vào phòng vệ sinh!


      Dòng nước nóng chảy tràn khắp cơ thể đầy vết hồng ngân, cách nào kiềm chế khuôn mặt ửng đỏ. . . . . . Tối qua quá đáng!


      Sau khi tắm, trở lại phòng ngủ, hào hứng bừng bừng chọn lựa trang phục!


      Cuối cùng, lựa chọn cái áo đầm điểm vài bông hoa , quá đắt tiền, hở hang nhưng vẫn ôm sát tôn dáng vẻ hẫp dẫn, chút thông minh của !


      Nhan Như Y hài lòng ngắm mình trước gương, xem ra có mấy phần thành thục, ra dáng thiếu nữ vừa chớm 23 tuổi?


      nhóc?


      tại làm người khác có cảm giác chỉ là nhóc còn học chứ?


      Nhìn đồng hồ, tại ba giờ rưỡi rồi, còn hơn giờ nửa có thể gặp mặt , có lẽ còn có thể sớm hơn!


      Lại loay hoay trước gương để trang điểm, tỉ mỉ chải chuốt đôi lông mi dày, điểm thêm chút màu khói, dậm chút phấn hồng, thoa hồng đôi môi!


      Nhìn đôi mắt mở to trong gương, Nhan Như Y hài lòng nháy mắt!


      Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, mở điện thoại di động. Điện thoai vừa khởi động, Hoắc Doãn Văn gọi tới!


      "Dạ ——" đè nén hưng phấn vui sướng.


      "Em dậy rồi à, còn giờ nữa xong việc!" Giọng của Hoắc Doãn Văn vuốt ve đôi tai của Như Y.


      "Vậy lái xe cẩn thận nha. Gặp lại sau!" ra, có rất nhiều, rất nhiều điều muốn cùng . Chỉ là, lái xe, muốn làm phân tâm, như vậy an toàn!


      "Tốt, tạm biệt em!"


      "Bái bai!" Nhan Như Ysau khi cúp điện thoại, liền tự biên tự diễn, suy nghĩ hôm nay nên nơi nào, làm gì cùng đây?


      Xem phim? Gần đây có bộ phim bom tấn được chiếu rộng rãi ngoài rạp, nhưng như vậy đông người lắm!


      Bằng bar? A, , thể lại đến nơi đó. Hơn nữa, nếu như ra, sợ rằng nổi giận đến nỗi muốn đánh đến bầm dập?


      Bằng . . . . . . Công viên?


      Trước hoa dưới trăng. . . . . . Hắc hắc, cũng làm cho người ta mơ tưởng viễn vong!


      Phốc ——


      Cũng biết Hoắc Doãn Văn có thể như người bình thường, cùng bạn dạo công viên chuyện đương lãng mạn như vậy!


      Chỉ là, vẫn ưa thích công viên, bởi vì nhớ đến lúc ba mẹ chuyện thương vào những thập niên trước, vô cùng đơn giản, nhưng tình cảm rất chân thành tha thiết. thích chân thành tha thiết nhưng mộc mạc này!


      ******************************************


      lúc ảo tưởng cảnh hẹn hò với Hoắc Doãn Văn, điện thoại chợt vang lên, màn hình lên hai chữ Cao Hải!


      "Dạ ——" Tâm tình tốt vô cùng nên giọng thập phần vui vẻ .


      "Ôi trời ơi!! Em rốt cuộc tiếp điện thoại, cho biết, em ổn chứ ?" Cao Hải khẩn cấp dò hỏi.


      "Rất tốt, mới tỉnh ngủ lâu!" Nhan Như Y vừa trả lời điện thoại, vừa tranh thủ sắp xếp lại giường chiếu, gối chăn loạn đống. đưa gối đầu xếp về chỗ cũ, chăn gấp gọn để chồng lên gối, rồi vuốt thẳng tấm ga giường.


      "Tối hôm qua, em đâu? Sau khi tan bài, gọi tìm em mà được!"


      "Nha. . . . . . Điện thoại lúc ấy vừa hết pin, em có tìm , nhưng thấy chơi vui vẻ, nên cũng muốn quấy rầy. Em kiếm người quản lý nhờ họ chuyển lời cho , có thể là người kia quên mất!" Ngày hôm qua, tìm người chuyển lời cho Cao Hải, điện thoại di động của cũng hết pin!


      "Em vô tâm . Về tới nhà cũng gọi cho tiếng. còn tưởng em bị bắt cóc!"


      "Lâu quá chơi, nên em mệt mỏi quá, về đến nhà ngủ quên trời đất!"


      "Đều là em tự . Sao em giúp bớt lo lắng cho em? Lòng em có hay ? Em đâu có thể nghĩ tới cho biết tiếng ? Thói quen lẳng lặng quyết định của em tốt chút nào, em có biết hay ?" tiếp tục quở trách !


      "Rời khỏi , Cao Hải, là rời khỏi nguy hiểm rồi, thế giới này, còn có người nào hư hỏng như Cao Hải sao!"


      "Em ——" Cao Hải bị làm cho tiêu tan tức giận, lời muốn thể thốt ra được!


      "Được rồi, nếu như có những chuyện khác, em cúp điện thoại đây!" Nhan Như Y vội vàng . Ah, nền nhà rất dơ bẩn, phải quét dọn lau chùi chút, nếu ngộ nhỡ muốn lên nhà, thấy cảnh dơ dáy bẩn thỉu này, nhất định cười .


      là kiểu người ưa thích sạch , vô luận làm bất cứ tình gì, đều thu xếp mọi thứ theo quy luật nhất định!


      "Đừng đừng đừng —— chớ cúp điện thoại, còn có chuyện đứng đắn cần với em!" Cao Hải vội vàng ngăn cản.


      "Còn có chuyện gì?" Như Y vào toilet, mở nước, nhúng cây lau nhà vào.


      "Chuyện tốt, tìm em uống rượu!" Cao Hải lôi kéo!


      "Em uống rượu, !" cần suy tính.


      "Là tiệc vui!"


      Nhan Như Ý khóa vòi nước, nhíu mày."Của người nào?"


      "Chính là nữ sinh cùng hệ đại học với em, hơi đậm người, trắng trẻo tên Triệu Đan, em có nhớ ?" Cao Hải nhắc nhở.


      "Dĩ nhiên biết, ấy dễ thương vô cùng, luôn cười híp mắt! ấy kết hôn sao? Vậy làm sao chỉ thông báo với , cho em biết?"


      " ấy và Đại Trình kết hôn, chính là tuần sau, hôm nay muốn cùng bạn bè chúng ta làm trận giã từ độc thân, nhờ chúng ta ngày đó giúp họ tay!"


      "Cái gì Triệu Đan cùng Đại Trình hả?" Nhan Như Y kinh ngạc, cằm thiếu chút nữa rớt xuống."Đây là chuyện gì? Trước đó nghe ai gì!"


      "Có con mới cưới chứ? cẩn thận lên giường, cẩn thận có, dứt khoát liền kết hôn thôi!"


      "A! Đại Trình gọi điện thoại cho , phải cũng là cố ý thông báo cho em đó sao, hai chúng ta bây giờ phải là hai người nhau hay sao! Đúng ?"


      Vừa nghe đến cái ‘hiểu lầm’ này, Nhan Như Y cảm thấy nhức đầu, muốn thoát ra khỏi mớ bòng bong này nhanh chóng."Tiệc diễn ra lúc mấy giờ?"


      "Tối nay sáu giờ!"


      " được ?" Nhan Như Y khổ sở tựa vào vách tường tráng gạch men sứ, đưa tay vỗ ót, tại sao? Tại sao? Bọn họ ước hẹn, luôn có chuyện đột ngột xảy ra?


      "Em được ? Vợ chồng nhà người ta mời khách, em muốn cho ai mặt mũi à? Đại Trình cùng Triệu Đan hai người tính tình cũng tốt vô cùng, bình thường đều là bạn bè lòng với em, em muốn giữ thể diện cho bọn họ?"


      "Em có!" Như Y khổ sở .


      " phải , qua đón em!"


      "—— tốt!"


      Nhan Như Y cũng biết chữ ‘ tốt ’này làm sao có thể ra được!


      Trời ạ, phải như thế nào với Hoắc Doãn Văn?


      ********************************************


      Nhan Như Y lo lắng, cũng rất thất vọng, gọi điện cho Hoắc Doãn Văn, trình bày việc ——


      "—— xin lỗi, em cũng mới vừa nhận được thông tin này!" áy náy, xin lỗi .


      "Người ta kết hôn là chuyện lớn, là phải!" tỏ ra thông hiểu.


      "Cảm ơn!"


      cười khẽ tiếng."Cảm ơn cái gì à?"


      "Cảm ơn hiểu được em!"


      "Ừ!"


      "Nhưng, ước hẹn của chúng ta lại bị hủy bỏ, em rất khổ sở ——" nũng nịu qua điện thoại, còn giả khóc ‘ ô ô ’. Khóc mặc dù là giả, nhưng đau lòng là có !


      Chẳng lẽ thần tình chính là muốn như vậy sao? Hai người muốn thấy mặt lần, luôn bị cắt đứt, bị cắt đứt!


      " sao, sau khi tan tiệc, em có thể đến tìm !"


      "Cũng chỉ có thể như vậy!" Đến nhìn lúc.


      "Mọi người hẹn chỗ nào?" dò hỏi.


      "Ở XX khách sạn!" - khách sạn cao cấp, bên trong bài trí cũng rất hoàn hảo!


      " biết rồi !"


      "Vậy muốn làm gì?" lo lắng lên, có dự tính gì!


      " tự có sắp xếp!"


      "Tốt!"


      Vội vã, cúp điện thoại! Cao Hải gọi điện đến, Nhan Như Y chỉ có thể vội vã xuống lầu!

      . . . . . .


      Suốt buổi dạ tiệc, Nhan Như Y ngừng nhìn điện thoại di động, từ sáu giờ đợi đến bảy giờ món ăn lên lượt được phục vụ. Bữa tiệc vừa bắt đầu được nửa giờ, nóng lòng muốn rời khỏi!


      "Em có chuyện gì à? Thế nào ngừng nhìn đồng hồ?" Cao Hải bất mãn ở bên tai nàng."Như Y, em như vậy nể mặt gì hết, có biết hay ! Chú ý chút, ai cũng đều nghĩ em là bạn của !"


      Nhan Như Y nhìn chút, sau đó giọng thầm ."Em có việc phải bây giờ !"


      ra xem thường nhất là dối người khác, nhưng vì Hoắc Doãn Văn, vì có thể gặp , sợ ngay cả mình cũng đa mất lòng tự trọng !


      Cao Hải kỳ quái quan sát , cũng là người thông minh, Như Y bị nhìn chăm chú, có chút run như cầy sấy, sợ hãi ——

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      [ đại] Tổng giám đốc cặn bã, xin đừng tôi - Cơ Thủy Linh

      Chương 125 (1) nam sáu nữ

      mượn cớ gắp thức ăn, tránh né ánh mắt quan sát của Cao Hải!

      Dưới mặt bàn, tay nắm chặt cổ tay , giọng hỏi."Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Có phải em hẹn hò với ai?"

      " có, tí nữa em phải có việc đấy!"

      " xem giống như có công việc, ràng em gấp gáp muốn gặp người có!" Cao Hải nheo mắt lại .

      ra Cao Hải hoàn toàn giỡn, nhưng người vô tình người nghe hữu ý." bậy gì đó?" Nhan Như Y rất vui, sắc mặt sa sầm xuống.

      "Thế nào?" Cao Hải thu hồi nụ cười xấu xa."Em tức giận sao?" giọng hỏi.

      "Lời này có thể lung tung sao? có biết danh tiết đối với rất quan trọng hay ?" Nhan Như Y cũng thu hồi luống cuống của mình."Có mấy lời có thể lung tung, có mấy lời thể!"

      "Trước kia chúng ta cũng hay cười giỡn như vậy, em chưa từng tức giận!" Cao Hải thầm câu."Thế nào? Dì cả tới thăm nên em khó ở à?"

      Nhan Như Y giận đến hận đem Cao Hải đạp bay xa, nếu phải tại tất cả mọi người ở đây, nàng làm như vậy!

      Bạn thời đại học trong thành đôi ba cặp, ngồi ở đàng kia rất thân mật. Thỉnh thoảng mọi người cười giỡn, trêu chọc nhau về chuyện tình giữa hai người. Hoặc là, mọi người lại cầu các cặp hôn nhau trước mặt mọi người!

      Bởi vì đây là tiệc mời trước hôn nhân, cho nên cũng chỉ có bàn lớn, Nhan Như Y tránh khỏi vài ánh mắt tinh quái liếc nhìn và người đàn ông ngồi bên cạnh.Thỉnh thoảng ta lại cặp tay cặp chân , thỉnh thoảng lại liếc nhìn cách mập mờ.

      Mặc dù bị mọi người đùa, nhưng nhìn chúng bạn có những cử chỉ ân ái, biết đó cũng là loại hạnh phúc!

      Nhan Như Y cực kỳ hâm mộ, nếu như và Hoắc Doãn Văn cũng có thể trước mặt mọi người, tiếp nhận lời chúc phúc, tốt biết bao nhiêu!

      Nhìn chút, lòng khỏi dâng lên chút mất mát. Đúng lúc, lúc này bạn học nữ đứng lên, có chuyện phải rời trước, Nhan Như Y cũng vội vàng theo qua loa vài câu, rồi thuận lợi trước bước!

      Khi ra khỏi khách sạn, cùng bạn học nữ chia tay, nhìn lại đồng hồ chiếc điện thoại di động, là tám giờ rưỡi đêm rồi.

      muốn gọi điện thoại cho , đột nhiên, chiếc xe lướt qua chỗ đứng. Nhan Như Y vội vàng chạy về phía trước mấy bước, đứng nhìn bên sườn xe. Chợt, phát chiếc xe này tương tự xe của Hoắc Doãn Văn, vòng qua đầu xe nhìn bảng số xe phía dưới ——

      66666——

      ở đây?

      Hạnh phúc và cảm động trong nháy mắt tràn đầy trong lòng , nhanh ấn nút gọi .

      Rất nhanh, điện thoại có người trả lời.

      "Uy ——" Thanh của rất trầm, quá vui vẻ!

      Chỉ là, bị hưng phấn tràn ngập, Nhan Như Y căn bản nghe ra được."Em đây, ở đâu ?"

      " bận ít chuyện!"

      "Hả? Có ?" tin bàn công việc, ràng ở XXX khách sạn, xe của ở trong tầm mắt .

      Hừ, còn muốn lừa gạt , có cửa đâu!

      Như Y theo quán tính, diễn giải câu của Hoắc Doãn Văn ‘ bận ít chuyện; tức là bàn việc làm ăn.

      "!" Hoắc Doãn Văn chỉ hai chữ!

      "Vậy ở chỗ nào? Em sang tìm . Hừ hừ, phải cũng ở tại XXX khách sạn nha, cho rằng em biết a!" trực tiếp trêu , ra vẻ mình thông minh.

      Hoắc Doãn Văn bên kia bừng tỉnh hiểu ra." ra là em thấy được xe của rồi !"

      "Đúng nha, xe của rêu rao như vậy, dù là em muốn nhìn thấy cũng rất khó!" Nhan Như Y nhìn chăm chú vào xe của , lỗ mũi nhíu nhíu lại, cười cười, liền đem xe trở thành Hoắc Doãn Văn!

      "Nếu. . . . . . bị em bắt gặp, chẳng thể làm khác hơn, liễn ngoan ngoãn cho em biết ở đâu!" Hoắc Doãn Văn thể làm gì khác hơn.

      "Nhanh lên chút, chớ lề mà lề mề đấy!" tại hận được lập tức nhìn thấy !

      "Ừ, bây giờ ở tầng bốn, phòng VIP!"

      "Hừ, chờ đó, em qua bắt người liền bây giờ, đừng chạy đó!" Nhan Như Y ra vẻ hung hăng.

      Hoắc Doãn Văn có chút quá nghiêm chỉnh, tràn đầy tà khí ."Em nguyện ý, vậy tới đây !"

      xong, hai người cùng cúp điện thoại, Nhan Như Y quay người trở lại đường cũ ——

      ******************* *********************

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 125 (2)


      Nhan Như Y ôm trong bụng hưng phấn, theo hướng dẫn của tiếp tân đến phòng của Hoắc Doãn Văn!


      Vừa mở cửa, mũi gây gây vì mùi rượu, mùi thuốc lá cùng mùi nước hoa nồng đậm, đập vào mặt!


      "Khụ khụ ——" Nhan Như Y ho kịch liệt mấy tiếng, mắt cũng bị những thứ sặc mùi và khói thuốc lá mịt mù làm cho chảy ra nước mắt, nỗ lực tìm kiếm Hoắc Doãn Văn trong ánh sáng lờ mờ của căn phòng!


      Trong tầm mắt , vài ăn mặc hở hang, che giấu vóc dáng mê người, từng mảnh từng mảnh da thịt trắng nõn ra!


      Nhìn kỹ lại, nhìn thấy ngồi giữa vòng vây của bốn !


      ngồi ghế sa lon, hai tay ôm hai , phía trước là hai quỳ gối phía trước bàn trà, phục vụ !


      Mà trong phòng còn có cõng , bò chính giữa khu đất trống!


      Mấy buông tiếng cười phóng đãng, mục đích duy nhất của họ chính là quyến rũ Hoắc Doãn Văn. Giống như cõng người mặc chiếc váy cực ngắn, làn váy lật cao đến thắt lưng, cả bờ mông trắng như tuyết lộ ra trong khí, cho dù ai đều có thể nhìn lấy được!


      Hoắc Doãn Văn lúc này cũng chẳng khác gì đám nam giới đam mê tửu sắc, chơi vui vẻ với mấy , trái ôm phải ấp nữ nhân bên cạnh!


      vừa mới cõng người, lập tức chạy tới trước người Hoắc Doãn Văn, mềm mại kêu."Hoắc tổng, người ta học thuộc lòng rồi!"


      "Học thuộc lòng rồi hả? Tốt!" ngậm thuốc lá, rồi rút ra tờ tiền 100 nhân dân tệ trong đống bàn, đưa cho kia!


      nhận lấy tiền, vội vàng chen đến bên cạnh , ngồi đùi , hôn má cái."Cám ơn Hoắc tổng, cám ơn Hoắc tổng!"


      "Đến đây, tiếp tục chơi ——" Hoắc Doãn Văn tiếp tục.


      Mấy bắt đầu cùng nhau đưa tay ra. . . . . .


      Nhan Như Y đâu còn tâm trí thưởng thức những cảnh ngoạn mục mê người ấy?


      lúc này bị hành động của Hoắc Doãn Văn làm cho giải thích được, hoàn toàn hiểu chuyện gì xảy ra!


      nghi ngờ đến giữa phòng, đứng trước bàn trà, nhìn .". . . . . . Đây là ý gì?" chỉ vào mấy trong phòng!


      Mấy thèm để Nhan Như Y vào mắt, tiếp tục vung quyền, tiếp tục uống rượu, tiếp tục cõng người, sau đó lấy tiền boa từ Hoắc Doãn Văn.


      Hoắc Doãn Văn thoải mái, lại cho tiền, sau đó ‘ phanh ’ đem chai rượu tây đặt ở mặt bàn."Các em uống hết cho ..., uống xong ly boa!"


      Mấy tranh nhau cướp chai rượu, rót từ từ ly rượu, sau đó rối rít ngửa đầu chuốc xuống!


      " có hứng gì hết, ai uống liên tiếp nhiều ly được chừng đó tờ tiền!" còn .


      Mấy chẳng còn ý tứ, lại tranh nhau chai rượu!


      Nhan Như Y thể suy nghĩ, rốt cuộc làm gì? Diễn kịch sao? Đây là thế nào? Mọi việc mới trước đây chẳng phải đều tốt đẹp hết hay sao? làm sao lập tức biến thành bộ dạng này? là Hoắc Doãn Văn sao? là Hoắc Doãn Văn sao?


      " có ý gì!" Nhan Như Y hỏi!


      Hoắc Doãn Văn tương đối ngạo mạn tựa vào thành ghế sa lon, hít hơi thuốc lá, sau đó lại nằng nặng nhả khói ra, khói mù nhàn nhạt phiêu tán trong khí giống như đem bọn họ ngăn thành hai thế giới."Như em thấy!"


      Nhan Như Y chưa từng thấy qua con người này của , chưa từng ngạo mạn như thế với , ngạo mạn cách đáng ghét thế này, quả chính là người cặn bã.


      nhịn được toàn thân phát run, cố kiềm chế cơn giận."Vậy tốt, Hoắc tổng, vậy tôi quấy rầy nhã hứng của ông? Hẹn gặp lại!" Hai chữ ‘Gặp lại’ nghiến răng mạnh, hình như trong khí, thanh của cũng vang lên quyết liệt !


      xong, Nhan Như Y xoay người rời , hơn nữa bước chân của rất kiên quyết, thẳng tới cửa ra vào!


      *******************************************


      Rất ràng, Hoắc Doãn Văn hoàn toàn nghĩ tới cái gì cũng quay lưng bỏ !


      Cầm ly rượu mặt bàn lên, quăng mạnh về phía cửa!


      Chỉ thấy ly rượu tinh xảo vụt qua mặt Nhan Như Y, va chạm mạnh vào cánh cửa bằng gỗ!


      Phát ra tiếng ‘ pằng ’, ly rượu trong nháy mắt vỡ tan thành những mảnh thủy tinh óng ánh trong suốt mảnh, rơi xuống đầy đất!


      Mấy uống rượu nghe xuống, cả căn phòng an tĩnh khác thường!


      Nhan Như Y cũng lập tức dừng bước. Chỉ là đợi thích ưng xong, đầu cũng quay lại, tiếp tục về phía trước!


      "Thế nào, em xem quen ở cùng với các à?" Lần này, Hoắc Doãn Văn trực tiếp cầm lấy bình rượu, hung hăng quăng mạnh về phía cửa. ‘Rầm ’ tiếng, cánh cửa bị va đập cũng rung lên bần bật!


      Tiếp theo, vọt nhanh tới chỗ đứng, kéo mạnh tay , buộc Nhan Như Y quay lại.


      "Ông buông tôi ra, chớ dùng bàn tay bẩn thỉu của ông đụng vào người tôi!" Nhan Như Y tràn đầy phẫn hận hét lớn vào mặt Hoắc Doãn Văn.


      "Tay bẩn, đúng, tay của chính là rất dơ, vậy em cũng đừng quên, tối hôm qua là ai bị đôi tay bẩn thỉu của sờ mó rất vui vẻ!" Cặp mắt Hoắc Doãn Văn phiếm đỏ giăng đầy tia máu, giống như con sư tử nổi giận, hung hăng nhìn chằm chằm !


      "Vậy coi như mắt tôi bị mù, biết nhìn người!" cũng dõi theo , đáp trả!


      Giật mạnh cánh tay của mình, xoay người lại muốn rời !


      Hoắc Doãn Văn lần nữa kéo lấy , lần này rất thô lỗ, phòng ngừa tiếp tục chạy trốn." nhanh như vậy làm gì? phải mới vừa em cầu tìm , nhất định lên chỗ ? đến rồi, sao ngồi lại chơi chút!"


      "Hoắc Doãn Văn, là đồ cặn bã, buông tôi ra!" Nhan Như Y biết bị làm sao, tại sao đối xử như vậy với mình!


      "Buông tay? Chờ lát!" Hoắc Doãn Văn quăng mạnh lên ghế sa lon, ngồi sát vào , ôm chặt lấy , để cho ! "Cho em cơ hội xem chút, cái dạng nào mới làm cho nam giới thích!".

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 126 Già nhân ngãi…


      "Tôi nhìn, tôi có tâm tính thích nhìn mấy loại nham nhở này!" Nhan Như Y lần nữa muốn quẫy thoát ra!


      Hoắc Doãn Văn dứt khoát ép chặt vào đùi mình, ôm cứng lấy . Sau đó nhìn
      đám đàn bà con trong phòng, hất cằm lên."Cũng uống vài chén rồi, các tính cho đúng đó, cho các biết, qua mặt được tôi đâu. Ai dám gạt tôi, đồng cũng có!"


      Mấy dám lừa gạt, có hai ly, có kê 3 chén, có uống được 4 ly!


      Nhan Như Y hôm nay quả nhiên mở rộng tầm mặt, gặp được cái gì gọi là Tán Tài đồng tử, Hoắc Doãn Văn vung tiền tựa như ném giấy vụn. Mấy ngàn đồng chớp mắt lên đường, hơn nữa, còn vui mừng tận hưởng!


      Mấy trẻ lấy được tiền cũng vui vẻ, người đem tiền nhét vào trong ngực, người đút vào quần lót, tiếp tục chơi đùa.


      "Ông chính là cho tôi xem cái này sao? Vậy tôi xem xong rồi!" Nhan Như Y muốn từ đùi của đứng lên, nhưng sức của quá lớn, tránh trái né phải, cuối cùng bị vây vào giữa và bàn trà!


      Mà đôi tay khống chế , bị Hoắc Doãn Văn dùng chân khép chặt vào giữa, thể nào cựa quậy!


      "Vẫn chưa xong!" Hoắc Doãn Văn cắn răng nghiến lợi ra mấy cái chữ, sau đó lại hướng mấy cầu."Hôn cái, 100 đồng, có nguyện ý làm tiền ?"


      Mấy dĩ nhiên nguyện ý, dù trả tiền họ cũng nguyện ý hôn , huống chi vừa được hôn vừa được tiền. Sáu người phụ nữ đồng loạt xông lên, Nhan Như Y vì muốn tránh bị chà đạp bởi các , mà nhào đầu vào lòng ngực của Hoắc Doãn Văn ngực!


      "Ba ba ——" Những nụ hôn rối rít rơi lên gò má Hoắc Doãn Văn, mấy còn thiếu chút nữa là đánh nhau để giành được vị trí hôn !


      Mà Hoắc Doãn Văn tựa như , người nào hôn cái, liền cho người đó 100 đồng. Tiếng hôn hít ngừng vang lên, từng tờ tiền ngừng trôi vào áo ngực quần lót của các !


      Nghe được những thanh ấy, tim Nhan Như Y đau như cắt. Lại cảm thấy rất ghê tởm, vừa nghĩ tới dây dưa với người phụ nữ khác, sau đó lại tìm mình, Nhan Như Y cảm thấy lòng bị tổn thương sâu nặng, liền hận thể giết chết chính mình!


      Sau đó mở miệng, dùng sức cắn chặt ngực , cách làn áo sơ mi, hung hăng cắn, đem tất cả uất ức thành hành động cấu xé !


      nghe được tiếng kêu của , cho là có cảm giác, cho là mình cắn còn chưa đủ ác, càng liều chết lấy sức cắn, rốt cuộc cảm thấy cơ bắp trước ngực chợt trở nên căng thẳng, răng cũng trở nên đau hơn, như muốn rớt ra ngoài!


      Tiếp theo, cảm thấy mùi máu tanh lan tràn trong khoang miệng!


      đau lòng buông ra, nhìn chăm chú vào khoảng ướt trước ngực , còn còn lộ ra màu đỏ của máu!


      Đau lòng, có cách nào khống chế, dâng lên trong lòng !


      Nhưng cũng mãnh liệt coi thường tim của mình, vì cái gì cứ đau nhoi nhói, cứ như vậy hận người đàn ông trước mặt. để cho cảm giác mình căn bản là người ngu ngốc, đồ ngốc, ngu xuẩn !


      Nhan Như Y cũng biết mình lệ rơi đầy mặt rồi !


      Hoắc Doãn Văn thấy nước mắt chảy mặt , trong nháy mắt tim buồn bực, nụ cười hả hê mặt cũng vô ảnh vô tung biến mất."Các có thể được rồi!"


      Mấy vừa náo nhiệt đòi chia tiền, lập tức ngừng tiếng cười.


      " ra!" Hoắc Doãn Văn thâm trầm, có thể thấy được bắt đầu nổi giận!


      Mấy nhanh chóng đứng lên ra, còn thận trọng đóng cửa lại!


      "Em khóc? Tại sao khóc?" Hoắc Doãn Văn dùng đầu ngón tay thấm lấy nước mắt, giọng trầm trầm chất vấn !


      " cần ông trông nom!" Nhan Như Y hét lên, tiếp tục tránh thoát khỏi đùi , muốn rời !


      càng tránh thoát, chỉ đổi lại càng gắt gao ôm chặt, giam cầm!


      "Có phải bởi vì cùng khác, nên tâm đau hay ?" Hoắc Doãn Văn hỏi tới, hình như rất muốn hiểu đáp án này!


      " phải, phải, ông nguyện ý cùng nào ở chung chỗ, liền cùng đó ở chung chỗ, ăn nhằm gì tới tôi, ông cũng phải là bạn trai của tôi!" Nàng ra vẻ sao, trả treo với !


      " phải bạn trai của em? Em cho là như vậy?"


      " phải, ông là chồng chưa cưới của Sở Tinh Nhiễm, như thế nào có thể là bạn trai của tôi?" vô cùng đau đớn . , bỏ qua lòng tự trọng của mình bao nhiêu lần, nghĩ tới, đổi lấy là cái gì, lại chứng kiến cùng sáu khác tầm hoan tác nhạc!


      Chỉ là, buồn cười, lại có tư cách gì để ghen hờn hay sao? phải cũng vụng trộm như vậy, nếu như phải là kẻ vụng trộm, sao lại còn cùng với mình hẹn hò đương?


      Tất cả đều là đáng đời , tự làm tự chịu!
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 126 (2)


      "Vậy giờ quan hệ giữa chúng ta là cái gì?" Địa vị của trong lòng phải ‘ bạn trai ’, nghĩ tới đây, lòng cũng thoải mái. Nếu như phải là bạn trai của , như vậy là ai?


      "Coi là cái gì? Già nhân ngãi, non vợ chồng!" nghiến răng nghiến lợi ra những chữ này. Những lời ấy như lưỡi dao đâm chảy máu đầm đìa. cảm giác mình khóc, chỉ là ép buộc mình khóc lên nữa, nước mắt cũng nuốt vào trong bụng!


      Mình làm sai chuyện, mình gánh chịu, khóc, có tư cách!


      " định vị " quan hệ của , khiến Hoắc Doãn Văn muốn điên rồi."Nhan Như Y, em lại lần nữa?"


      "Quan hệ của chúng ta chính là già nhân ngãi, non vợ chồng!" miệng lưỡi bén nhọn, trả lời !


      Hoắc Doãn Văn cắn răng nghiến lợi hỏi câu."Vậy trong lòng em, chỉ là người tình?"


      "Dạ!"


      Tiếng " dạ " ngọt ngào đó còn khó nghe hơn! Nhan Như Y còn thừa nhận với !


      phải nhân ngãi, vậy là cái gì? Mỗi lần cùng gặp mặt, phải ở trong xe, hay là vụng trộm ở trong căn phòng khách sạn nào đó, cơ bản cũng chỉ cùng lăn lộn, dằn vặt nhau. tổng kết đúng, chỉ là nhân tình!


      "Cái đó, tên họ Cao kia chính là bạn trai của em, phải hay ?" Ánh mắt đỏ bừng chất vấn , mặt của có tức giận, nhưng hơn nữa là bi thương!


      "Ông nhắc đến Cao Hải làm gì? Chuyện của chúng ta cùng ấy có quan hệ gì?" hiểu!


      " có quan hệ sao? Giữa chúng ta chẳng lẽ có bóng dáng ta tồn tại sao?" Hoắc Doãn Văn ghen ăn tức ở, nổi giận!


      Nhan Như Y dùng sức đẩy mạnh ra, có lẽ quá kích động, buông lơi vòng tay, lập tức thành công rời khỏi đui ."Hoắc Doãn Văn, ông ràng, tôi cùng Cao Hải như thế nào?"


      Mặc dù hôm nay bọn họ vì vậy chia tay, cũng nhất định phải hai mặt lời, ràng, tuyệt đối cho phép trong chuyện này hiểu lầm mình.


      Mặc kệ thế nào, đây cũng là đoạn tình đẹp, bỏ qua kiêu ngạo, bỏ qua tự ái, bỏ qua tất cả tất cả, tận tâm tận lực trầm luân !


      Những điều bỏ ra là tình cảm chân !


      Sợ rằng, đường đời sau này, nếu có ai, cũng giống như vậy. . . . . . người đến thế, tại sao có thể cho phép bừa bãi phá hư công sức của , vu oan !


      Hoắc Doãn Văn nhìn chằm chằm , từng chữ từng chữ tràn đầy chất vấn, hỏi ."Em còn dám trong lòng của em có Cao Hải? Em dám . . . . . . Em và dây dưa chút nào về chuyện tình cảm sao? Em dám , tối hôm nay hai người ở bên nhau?"


      lái xe, đường theo xe hai người họ đến khách sạn này!


      Cao Hải đón , hai người chắp tay nhau cùng vào khách sạn, có vẻ rất vui mừng khi bị mọi người hiểu lầm bọn họ có quan hệ trai !


      Vẻ mặt ấy sao thản nhiên, hạnh phúc như vậy. Mà tất cả, rất buồn cười, cách nào trao cho !


      Nghe xong chất vấn, Nhan Như Y càng uất ức. Chỉ cần thấy và Cao Hải ở chung chỗ, liền vu oan ? Hoài nghi ?


      "Hoắc Doãn Văn, ông có thể chuyện công bằng hay ? Tối hôm nay tiệc mừng trước hôn nhân của bạn học thời đại học của tôi và Cao Hải, tôi với ấy cùng nhau phải rất bình thường sao? Chúng ta có cùng chung bạn bè!"


      "Nhưng đón em đấy!" lại tiếp tục chất vấn!


      "Đón tôi sao? ấy có xe, tới đón tôi cùng phải rất bình thường sao?"


      " , có thể mua cho em xe, nhưng em cự tuyệt! Nếu, em ra cửa có xe lại, tại sao còn cự tuyệt lời đề nghị của ? Em tại sao có thể gây phiền toái để chạy từ đằng đông sang đằng tay đón em. Trong khi, em lại cự tuyệt chuyện mua xe của ?" Hoắc Doãn Văn nhịn được tức giận tiếp tục chất vấn . Điều đó có phải vị trí của trong lòng nàng, cũng bằng Cao Hải.


      Càng hỏi , càng phát ra, những điều bọn họ có thể chia sẻ với nhau quá ít ỏi, căn bản bằng gã họ Cao đó.


      Nhan Như Y nhìn , nhất thời biết nên trả lời thế nào. có thể trả lời rằng, cảm thấy ‘sai bảo’ Cao Hải rất thuận tay, quản ta khỉ gió ghét hay ghét mình. Mà nàng sợ Hoắc Doãn Văn ghét mình, rất để ý, dù chỉ là cái nhìn từ Hoắc Doãn Văn!


      tự tin mà hỏi." ra, em căn bản cũng muốn cùng lui tới quá sâu, phải hay ? Trừ chuyện chăn gối ra, em luôn muốn cách càng xa càng tốt? Phải hay ?"


      phải, dĩ nhiên phải! muốn cùng làm nhiều thứ, muốn chỉ là của riêng mình, muốn cùng Sở tiểu thư chia tay, muốn tình của có thể công khai, âu yếm nhau giữa ánh sáng ban ngày. . . . . . Thế nhưng tất cả có thể thực sao?


      "Trừ tình dục ra, ông còn có thể cho tôi cái gì?" giọng hỏi, hỏi rất cẩn thận, hỏi rồi cũng thể làm gì! có khiêu khích cùng trách oán.


      " có thể cho em ——" mở miệng!


      tiếp lời."Ông có thể cho tôi biệt thự, xe hơi. . . . . . tiền bạc. . . . . . Thế nhưng chút tôi muốn!"


      Giữa bọn họ tồn tại vĩnh viễn vấn đề, bởi vì bọn họ cố ý bỏ qua, mà nằm ở đó. Cái vấn đề đó, sớm muộn cũng giống như cây kim trong bọc, có ngày cũng bại lộ ra ngoài!


      Nhan Như Y tới bên cạnh , âu yếm nhìn ."Hoắc Doãn Văn, em cho biết, em đối với rất nghiêm túc, em đối với chính mình cũng rất chịu trách nhiệm, em cùng Cao Hải chỉ là bạn bè, chỉ là bạn bè, chỉ là bạn bè! Nếu như, em có thể chấp nhận theo đuổi của ấy, căn bản cũng có cơ hội. . . . . . Cùng em. . . . . . Nếu như em lòng thích Cao Hải, em cũng . . . . . đem mình luân lạc tới tình cảnh khó coi như vậy . . . . . ."


      xong, Nhan Như Y nước mắt rơi như mưa. . . . . .


      cách nào khống chế, nghẹn ngào: "Hôm nay em coi như thấy được, em, Nhan Như Y, đối với , cùng những kia có gì khác biệt, thậm chí còn bằng họ. . . . . . như vậy, chúng ta nên chấm dứt ở đây . . . . . ."


      Nhan Như Y quay người chạy nhanh ra cửa ——
      AnAn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :