Chương 105.1: Đừng đối xử tốt với tôi như vậy.
Editor: Lin
Ngồi mấy trạm, lên núi, sau khi trèo thêm mấy trăm mét, họ đến chùa Đại Bi trong núi. Bởi vì là ngày 15 lịch, nên hôm nay người lên dâng hương rất nhiều, cả ngôi chùa đều bị tầng tầng khói xanh bao phủ, hô hấp của mọi người cũng tràn ngập hương trầm, rất thần kỳ, mùi hương này khiến con người cảm thấy yên ổn, tâm tình ổn định!
Hai người vào, sau đó xin hương.
Từ , Nhan Như Y chỉ vào chùa hai ba lần, còn lại đều chơi, cho nên chỉ lấy bó hương hớp túi tiền nhất, chỉ 20 đồng. Khi dâng hương, rất cung kính cúi lạy bồ tát, sau khi dâng hương xong, còn nhìn đế thân thể mảnh khảnh của Sở Tinh Nhiễm giữ lấy nén hương vừa thô vừa nặng vừa dài!
Vừa rồi có chú ý đến giá tiền của bó hương này, phải tới 900 đồng. Người có tiền quả nhiên là hào phóng, trong lòng thầm cảm thán!
“ giữ được ? Hình như rất nặng?” Nhan Như Y đến, lo lắng hỏi, rất hoài nghi Sở Tinh Nhiễm giơ đến bất động rồi!
Sở Tinh Nhiễm hít thở, vì dùng sức, hai cổ tay lên hai đường gân xanh rất . “Có thể!” cười cười, sau đó lại giơ nén hương lên quá đỉnh đầu, thành kính quỳ lạy Bồ Tát trong Đại Hùng Bảo Điện!
Nhan Như Y đứng ở bên, lẳng lặng chờ !
Hình Như Sở Tinh Nhiễm rất hiểu về Phật, mỗi động tác đều giống như những nhà tu, nghiêm cẩn lại thành kính. lẩm bẩm, hẳn là người phù hộ hoặc là tâm nguyện của mình…
cầu phúc vì ai đây? Nhan Như Y đứng bên cạnh suy đoán, cho người nhà, cho mình hay là cho Hoắc Doãn Văn?
Vừa rồi, chỉ cầu nguyện cho hai đứa em của mình có thể đậu đại học, mong cho cha khỏe mạnh!
Lúc này, sư phụ đứng ở bên nhìn Sở Tinh Nhiễm lẩm bẩm . “Vị thí chủ này là người Hồng Phúc Tề Thiên, nên mới có thể lấy chiếc Long hương này, phải ai cũng có thể nhận chiếc Long hương này, Phật tổ tiếp tục phù hồ thí chủ, a di đà Phật!”
Nhan Như Y tò mò nhìn sư phụ, dò hỏi. “Sư phụ, chẳng lẽ dâng hương rất quan trọng sao?”
“Tất nhiên, có bao nhiêu phúc khí mới cỏ thể nhận được hương nặng hơn, a di đà Phật!”
Nhan Như Y gật đầu, cũng may, xin thẻ hương 20 đồng là đúng rồi, phù hợp với thân phận , may mắn, tìm được đúng vị trí của mình!
Cánh tay Sở Tinh Nhiễm buông lòng chút, cười với , sau đó : “ thôi, chúng ta vào trong tạm biệt Bồ Tát!” xong, lập tức vào đại điện!
Nhan Như Y theo phía sau.
Sở Tinh Nhiễm dừng bước trước vị bồ tát, chắp tay trước ngực tiếp tục lẩm bẩm!
Nhan Như Y dùng mắt cúng bái vị Quan cao to, cảm thấy có loại hiền từ, uy nghiêm phát ra từ Bồ Tát!
Sở Tinh Nhiễm thấy ánh mắt Nhan Như Y tựa như nghiên cứu, lập tức giới thiệu. “Đây là Quan Đại Bi, cũng là vị Quan ngàn cánh tay rất quen thuộc với chúng ta. Phật viết, vì cuộc sống con người khổ sở, Quan Bồ Tát lòng từ bi, thề phải phổ độ chúng sinh, nếu thể làm được, đầu của mình vỡ thành mười mảnh, thân thể cũng chia thành ngàn phần. Vũ trụ mênh mông, chúng sinh đều cực kỳ khó khăn, thế là Người chia thân thể thành 42 đoạn, mỗi đoạn biến thành tượng Quan , những vẫn mới chỉ ứng phó được với cái nghèo. Lúc này Phật a di đà khuyên bảo, Quan thể làm hại thân thể, cần phải tu luyện pháp lực để thực ý nguyện to lớn, cũng làm phép thu 42 phần của Quan nhập làm thể, trừ hai cánh tay, biến thành bốn mươi cánh tay, mỗi cánh tay lên con mắt, có nghĩa cả người có 25, ‘có’ chính là Nhãn Quả, 25 nhân 40 là 1000, cho nên người xưa gọi là Quan thiên nhãn ngàn cánh tay, người tiếp tục phổ độ chúng sinh, thiên nhãn khắp thế gian nhìn tất cả vật!”
Sở Tinh Nhiễm nghiền ngẫm từng câu, cố gắng cho ràng. kể chuyện rất hay, rất hấp dẫn người nghe!
Nhan Như Y giật mình, nhìn Đài Loan xinh đẹp này. “ biết rất nhiều, đến cả cái này cũng biết!” Mình nhìn chương trình cuối năm, mới biết được vị Quan nghìn tay nghìn mắt này. Nhưng người ta lại có thể kể lai lịch của vị Quan !
nhất thời cảm thấy loại chênh lệch rất lớn.
Sở Tinh Nhiễm cười cười, giải thích. “ có gì, bởi vì mùa xuân hàng năm cả nhà tôi đều lễ chùa, cầu xin cho năm này mọi người được bình an, thuận lợi, buôn bán hưng thịnh, tiếp xúc nhiều, cũng biết được chút ít!”
*** Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, mong nhận được ủng hộ của mọi người***
Sau khi vòng trong chùa, gần đến giờ chiều, mặt trở lên cao họ bắt đầu xuống núi!
Sau khi ra khỏi núi, hai người tìm nhà hàng sạch , sau đó chọn lấy hai phần ăn bình thường đến thể bình thường hơn!
Nhìn vị tiểu thư trước mắt ăn đồ ăn giống mình, Nhan Như Y lại giật mình. cho rằng những người có tiền như ấy, chỉ có thể ăn những món ăn sang trọng, trong những nhà hàng sang trọng mà thôi.
“Thấy tôi ăn thức ăn nhanh, kinh ngạc sao?” Sở Tinh Nhiễm hỏi.
Nhan Như Y gật đầu. “Đúng vậy!”
“ ra cũng có gì là lạ, lúc tôi ở Châu Phi, thậm chí tôi còn ăn thức ăn thiu nữa… khi đó ra ngoài, ăn phải đói bụng, còn cách nào khác!” Lúc , khổ sở, mặt chỉ như tường thuật lại mình từng trải qua hoàn cảnh khổ nhất, lại thể loại kích thích vui sướng!
luôn lộ vẻ buồn bã, lo lắng, nhiệt tình và cố chấp đó của khiến rất nhiều người hâm mộ. Thử hỏi, có mấy người trẻ tuổi có thể giống , cả ngày cần phải làm gì, ngừng đến những chỗ thám hiểm, tìm điều kích thích!
là chênh lệch quá xa, lớn đến mức thể ghen tỵ, chỉ có thể hâm mộ!
Có lẽ lúc nãy phơi nắng hơi choáng váng, Sở Tinh Nhiễm để ít đường trắng vào cola, để xong giật mình hô. “Chết, tôi coi cola thành cà phê rồi!”
“Vậy gọi phần cola nữa !” xong, Nhan Như Y chuẩn bị đưa tay lên gọi phục vụ.
“, , cần…” Sở Tinh Nhiễm kéo Nhan Như Y lại, sau đó cầm cốc cola lên . “Cũng sao, mặc dù cola thêm đường rất kỳ, là cola làm lạnh, dù đường rơi vào, tan vào cola cũng rất ít, ngọt hơn chút tôi có thể chịu được, sao…”
xong, cười cười, uống hết cốc cola lạnh!
câu nệ tiểu tiết, ngây thơ lãng mạn, kiến thức uyên thân, rộng lớn, đây là những điều mới mẻ Nhan Như Y nhìn ra trong Sở Tinh Nhiễm, càng khiến cảm thấy mình cự tuyệt Hoắc Doãn Văn là đúng! Nhưng sao vẫn cảm thấy mất mát, có cảm giác muốn khóc như vậy!
Hình như chút ảo tưởng và hi vọng trong lòng, cũng từ từ bị cuốn trôi!
Lúc này, điện thoại của đột nhiên vang lên, vừa nhìn thấy ba chữ số cuối tim Nhan Như Y thắt chặt, sau đó lại yên lòng. Sao lại gọi điện cho ?
cố ý nhìn Sở Tinh Nhiễm, thản nhiên : “Là tổng giám đốc Hoắc, Sở tiểu thư muốn nghe điện thoại ?”
Sở Tinh Nhiễm khoát tay. “Nếu ấy gọi cho , chắc là vì công việc?”
“Chắc là vậy!” Ngoài miệng mặc dù như vậy, nhưng Nhan Như Y biết, gọi tới, chắc chắn phải vì công việc, bời vì nếu là công việc đều do thư ký hoặc trợ lý Triệu liên lạc với .
Vẻ mặt có thể coi là tự nhiên, nhấn phím nhận. “Alo, tổng giám đốc Hoắc, có chuyện gì ?”
“Xin lỗi!” Hoắc Doãn Văn vừa mở miệng câu xin lỗi. “Buổi sáng có cuộc họp hội đồng quản trị, trợ lý Triệu vừa mới thông báo cho , ấy tìm em chơi!”
Last edited by a moderator: 8/11/14