1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 097 (1) Bạn của người nào


      Hoắc, Doãn, Văn ——


      bước tới. làm sao lại xuất tại nơi này?


      Nhan Như Y nhìn chằm chằm bóng dáng tới gần, biết nên gì, phản ứng gì!


      vừa nhìn thấy , ánh mắt ràng trầm xuống rất nhiều, vẻ mặt dần lạnh nhạt, mang theo khối khí có thể đông lạnh người khác vào phòng họp mặt.


      Tất cả ánh mắt mọi người tập trung vào , nhất là khí phách ông chủ lớn, đoàn người tiền hô hậu ủng phía sau. Mọi người đột nhiên ngưng bặt, nhìn nhau dò hỏi, người này là ai?


      "Hoắc tổng ——" Cao Hải là người đầu tiên chào hỏi Hoắc Doãn Văn."Ngài đây là ——"


      Hoắc Doãn Văn quay sang Cao Hải nhíu lông mày, coi như là là chào hỏi, sau đó dời ánh mắt nhắm ngay đến Nhan Như Y."Phụ tá Nhan cũng ở đây, là đúng lúc đấy!"


      "Hoắc tổng ——" Nhan Như Y ngây ngốc nhìn , phỏng đoán lý do tại sao lại xuất ở nơi này? Chẳng lẽ nhìn thấy , nên cũng bước vào phòng này sao?


      lúc Nhan Như Y hết sức nghi hoặc, Hạ Sơn tới bên Hoắc Doãn Văn." họ, cảm ơn nể mặt em đến đây! Ah, qua điện thoại mang theo người bạn đến đây mà? Làm sao lại mình ?"


      Hạ Sơn vừa , vừa nhìn trái chút nhìn bên phải chút, bên cạnh chẳng có bóng hồng nào a!


      Hoắc Doãn Văn nhìn Như Y cái, rồi mới trả lời em họ."Ừ, ấy tạm thời có chuyện, cho nên mình thôi!"


      Như Y biết có phải hay mình quá đa tâm rồi, cảm giác người Hoắc Doãn Văn ?


      "Ai, vậy đáng tiếc, chẳng qua em chỉ về nước có tháng thôi, lần sau mang người tới gặp em nha!" Hạ Sơn đối với người bạn của họ rất hiếu kỳ. Mặc dù họ có hôn ước, nhưng là em họ thân thiết, hiểu rất ràng Doãn Văn đối với vị hôn thê chút tình cũng có, hoàn toàn là vì nghiệp, chỉ vì lợi ích!


      Lần trước trong điện thoại, họ mang người bạn đến, cảm thấy họ đến , hẳn là họ rất thích ấy!


      rất tò mò đợi xem như thế nào làm động lòng họ của mình, kết quả thế nhưng lại có tới chưa có tới, có chút thất vọng!


      Hoắc Doãn Văn nhìn trong phòng đầy người, chuyển đề tài."Họ đều là bằng hữu của em à? Giới thiệu chút !"


      "…Mọi người chú ý, tôi xin giới thiệu chút, soái ca đứng cạnh tôi là họ, ông chủ lớn, Hoắc Doãn Văn tiên sinh!" Hạ Sơn đóng vai chủ trì, giới thiệu, thanh cao vút, khiến mọi người giật mình khiếp sợ.


      Trong nháy mắt, trừ Nhan Như Y và Cao Hải, những người khác quả nhiên khiếp sợ há to miệng, sau đó cũng biểu ra nét mặt được Hạ Sơn đoán biết!


      Hạ Sơn vội vàng lần lượt giới thiệu mọi người xung quanh với Hoắc Doãn Văn."Đây là học muội Trương Dĩnh!"


      " khỏe chứ!" Hoắc Doãn Văn đưa tay ra, cầm tay đối phương.


      Sau đó cùng người thứ hai, người thứ ba. . . . bắt đầu chào hỏi!


      Kế tiếp liền đến phiên Từ Nhất Minh, vô cùng hưng phấn nắm tay Hoắc Doãn Văn, còn tự mình giới thiệu."Hoắc tổng, tôi là Từ Nhất Minh, ngài còn nhớ ? Dạo trước tôi bị Land Rover đụng vào, còn được ngài giúp ——"


      Hoắc Doãn Văn cắt đứt lời , gật đầu cái, lạnh nhạt ra ba chữ."Tôi nhớ được!"


      Sau đó liền buông lỏng ra tay của , đưa ánh mắt nhắm ngay Cao Hải."Vị này cũng cần giới thiệu, tôi biết ——"


      "Hoắc tổng, có thể được ngài nhớ là vinh hạnh của tôi, Cao Hải vô cùng cảm kích a!" Cao Hải dùng loại phương thức khác, lần nữa cường điệu nhấn mạnh tên của mình. Trời mới biết cũng phải là ngu ngốc, người ta giúp qua mình, nhưng tự biết , người ta vốn là quý nhân bận chuyện làm sao nhớ ràng tên của , còn phải cường điệu cái!


      "Nào có, hôm nay gặp gỡ mọi người mới là vinh hạnh của tôi!" Hoắc Doãn Văn nhún nhường.


      Hạ Sơn tiếp tục giới thiệu." họ, này là Nhan Như Y, cũng là vị học muội tuổi nhất trong nhóm, năm nay mới tốt nghiệp, ở trong trường, thành tích của học muội ở tất cả các hạng mục đều rất xuất sắc ——"


      Hoắc Doãn Văn đưa mắt rơi người Nhan Như Y ——


      Đứng lẫn trong đám người, Nhan Như Y lễ phép cúi đầu chào ——

      Chương 97 (2)


      " biết!" với thanh trầm thấp.


      Hạ Sơn để ý tới biểu của họ, càng nhìn ra đầu mối, còn tiến thêm bước giới thiệu."Hơn nữa Nhan Như Y là bạn Cao Hải!"


      Nhan Như Y cảm thấy Hoắc Doãn Văn nhìn mình, ánh mắt của chợt thay đổi, hình như nổi giận, hàm chứa nồng đậm chỉ trích!


      Có thể chính là muốn làm cho khó chịu trong lòng, cũng làm cảm nhận chút đau khổ thoáng qua mặt !


      Ánh mắt của có chút trở nên lo lắng, xao động lúc lại biết nên dời đâu.


      " biết !" Hoắc Doãn Văn cười cười , sau đó vỗ vỗ vai cậu em họ." tại tiểu thư đây là phụ tá của , điều này chỉ sợ là em chưa biết!"


      Hạ Sơn kinh ngạc nhíu mày, động tác này khá tương tự với Hoắc Doãn Văn. Ánh mắt đảo qua đảo lại giữa họ và Nhan Như Y."A, đúng là khéo quá, ấy lại làm việc cho . họ, em thể a, vớ được món hời rồi. Học muội ở trường học mọi mặt thành tích đều vô cùng xuất sắc nha!"


      Hoắc Doãn Văn nhìn chằm chằm Nhan Như Y khẳng định." sai, Phụ tá Nhan đúng là nhân viên rất ưu tú, cực kỳ hài lòng!" nháy mắt, sau đó thành thạo kêu mọi người."Mọi người mời ngồi, đừng đứng mãi thế ——"


      xong, mọi người rối rít ngồi xuống, ngồi bên trái Hạ Sơn, bên phải là Cao Hải, kế tiếp là Nhan Như Y!


      tự chủ liếc nhìn cái. vẫn cười, trán theo thói quen nhíu lại. có chút kích động, nghĩ muốn đến gần , vuốt lên mấy chỗ nhăn nhíu ấy, sau đó hôn khóe miệng của , để cho cười lên!


      luôn “vui vẻ” như vậy sao!


      Sau, kêu người đem thực đơn bỏ lên bàn, mọi người từ từ gọi thức ăn, bữa ăn này đích thân tính tiền, mọi người cứ việc gọi là được!


      lâu, các món từ đại nam giang bắc ùn ùn được dọn lên, hải sản thịt thà tràn đầy mặt bàn.


      Mới bắt đầu mọi người cùng uống chén, Nhan Như Y vừa định bưng ly rượu lên, chợt lời cảnh cáo của Hoắc Doãn Văn đột nhiên vang lên ở bên tai, khổ sở nhìn ly rượu, nghĩ tới nên làm thế nào.


      "Bạn của tôi gần đây dạ dày tốt lắm, rượu này tôi thay ấy uống hết!" xong, Cao Hải uống hết ly của mình, sau đó bưng ly của Như Y lên, uống hớp rồi hạ ly xuống!


      bàn rượu, nam đỡ giùm nữ ly rượu, luôn có thể đưa tới hồi bàn luận xôn xao, nghị luận ầm ĩ, đơn giản hoặc đồng ý cho Cao Hải uống nhiều thêm ly, hoặc là cho thay thế chủ nhân ly rượu ấy!


      Đối với mấy cái này đề tài này, Nhan Như Y hoàn toàn nghe thấy, ánh mắt của chỉ khóa chặt người Hoắc Doãn Văn!


      nhìn , chỉ cùng với người ngồi bên cạnh trò chuyện, tên kia đương nhiên là mặt ngu ra “hề hề” sùng bái.


      Qua ba lần rượu, bàn ăn khí cũng dần dần thoái mái hơn, có người chợt tra hỏi."Ha ha, Đại Từ cùng Đào Tử quan hệ phải rất vững chắc sao? Ha ha, tại Đào Tử cùng Như Y ở cùng chỗ, các ngươi có thể hay lúng túng à?"


      Đề tài, cái liền dẫn tới ở vấn đề nhạy cảm ——


      Cao Hải cười ha hả : "Tôi lúng túng a, cũng biết Từ Nhất Minh có thể hay à?"


      Ánh mắt của Đại Từ nhìn bọn họ ràng rất tức giận, nhưng cũng phải cắn răng nuốt vào trong bụng."Tôi dĩ nhiên cũng rồi, dù sao, tôi cũng tìm được tình chân của đời mình rồi, cũng hi vọng Như Y cũng bảo vệ tốt mối quan hệ của ấy!"


      Lúc chuyện, Từ Nhất Minh rất ghê tởm kéo bạn mới ôm vào sát trong ngực, ra dạng thân mật. Ý này đồng nghĩa nhấn mạnh mới là người quăng bỏ Nhan Như Y!


      Cả tràng câu hỏi lập tức vây quanh quan tâm Như Y, điều này làm cho được chiều chuộng lại rất xinh đẹp vừa mới gia nhập hài lòng. Quá khứ cho tới giờ, ta đến đâu cũng là tâm điểm nha. Cho nên, ta cố ý cực kỳ phối hợp dán sát người Từ Nhất Minh."Đúng nha, như vậy, em cũng dễ chịu hơn chút. có cách nào, em vô cùng thích Từ Nhất Minh, em có cách nào đem ấy trao cho người khác!"


      Mọi người cũng thèm ý tứ, liếc nhìn Nhan Như Y, cũng ai nghĩ đến Từ Nhất Minh cùng bạn biết xấu hổ như vậy a, căn bản quan tâm người khác biết bọn họ là đôi gian * phu dâm * phụ sao!


      Ai da, chỉ là Nhan học muội cũng quả đáng thương a, bạn trai lại bắt cá hai tay!


      Cao Hải tự nhiên muốn vãn hồi mặt mũi cho Nhan Như Y, cho nên thân mật đưa tay khoác lên vai Nhan Như Y."Ai, ra các người cũng sớm biết tớ thích Như Y. Từ Nhất Minh, chuyện này tớ đúng là rất cảm tạ cậu, bằng ấy cũng vẫn đồng ý quen tớ! Hôm nay, mượn hoa hiến phật, tớ mượn ly rượu của Hạ lão đại, chúng ta tới uống ly, chuyện tốt cũng như vậy mở ra!"


      Nhan Như Y nghĩ tới chuyện khiến cho hưng sư động chúng như vậy, càng ngày càng hoảng hốt lo lắng, muốn mở miệng giải thích tất cả ——


      Điện thoại của Cao Hải đột nhiên đổ chuông, nhìn điện thoại, xin lỗi mọi người rồi ra ngoài nhận điện.


      bàn rượu, khí khẩn trương, trong nháy mắt giảm bớt rất nhiều! Mà Nhan Như Y vừa ngửng đầu lên liền thấy Hoắc Doãn Văn nhìn mình chằm chằm, ánh mắt của hình như biểu lộ gì cả, chỉ là nhìn chằm chằm, nhưng vừa giống như bao hàm thâm ý, để cho căn bản dám đối mặt, tựa như mình làm chuyện gì thiếu nợ !


      Cao Hải lại vội vã trở lại trong phòng, vội vàng xin lỗi mọi người."Ngại quá, mới vừa rồi cấp cầu tôi quay lại cơ quan, có cuộc họp khẩn!"


      " phải chứ? Giờ này mở họp cái gì?" Hạ Sơn liếc nhìn đồng hồ đeo tay, hiểu hỏi lại!


      ", hôm nào rảnh rỗi chúng ta hảo hảo uống tiếp..., hôm nay được rồi!" Cao Hải nhìn chằm chằm Nhan Như Y, muốn gì đó!


      Hạ Sơn nhìn ra ý tứ của Cao Hải, vội vàng cắt đứt."Cậu phải , Như Y phải lưu lại cho , lát đưa ấy về nhà! Hơn nữa, cấp của Như Y cũng ở đây, còn sợ ai đưa ấy về!"


      Hạ lão đại , bọn họ chẳng thể nể tình, cho nên Như Y cũng chỉ có thể ở lại ——

      Chương 98.1: Rượu giao bôi.

      Editor: Lin

      Sau vòng uống rượu mọi người lại bắt đầu mời nhau, Nhan Như Y lại được uống thay, điều này gây nên ghen tỵ từ những người phụ nữ ở đó.

      “Tại sao tất cả đều uống thay cho Như Y, tôi cũng muốn cả Hạ uống thay cho!” người phụ nữ .

      “Ha ha, cái này là do Cao Hải dặn trước cho tôi, nêu đồng ý làm phải làm đến cùng!” cả Hạ để li rượu xuống, tiếp tục nhạo báng có đôi mắt tức giận. “Ai, ai cho em được phép đau lòng, bạn trai em đâu?”

      bé kia chu miệng lên, tức khí tiếp. “ cả Hạ, đây là bắt nạt vì người ta có bạn trai sao?”

      “Tức cái gì, uống li rượu này, em lập tức có bạn trai!”

      cả Hạ bưng ly rượu lên, kính bé đối diện!

      được, được, vừa rồi uống quá nhiều…”

      cả Hạ nâng lông mày, vừa uy hiếp vừa dụ dỗ : “ cho em biết, miệng rất linh, nếu em uống hết ly rượu này, ngày mai nhất định có bạn trai!”

      “Vậy mới tin!” cười lắc đầu.

      tuyệt đối láo, tin em thử chút, nếu như ngày mai em có bạn trai, liền bồi mình em!”

      “Vậy cũng được, cả Hạ, những lời này là do , nếu như ngày mai em có bạn trai, coi như là bạn trai em!” đón lấy đôi mắt khiêu khích của cả Hạ.

      “Phanh” cả Hạ đánh mạnh lên mặt bàn, “Cạn chén.”

      xong nâng ly rượu lên, uống hơi cạn sạch rượu trắng trong ly!

      khí bàn uống rượu càng nồng, tâm tình tất cả mọi người đều buông lỏng.

      Từ Nhất Minh cam lòng nhìn chằm chằm bạn trước Nhan Như Ý, đây ràng là người phụ nữ thích, ràng là bạn , bây giờ đầu lại ở trong lồng ngực Cao Hải. căn bản muốn chọc giận sao!

      cam lòng khiến trong lòng sinh ra hận ý, cố ý muốn làm khó Nhan Nhan Như Ý, trong lòng nảy sinh ác ý, “Như Ý, cấp em ở chỗ này, em phải nên uống với cấp ly sao?”

      Ánh mắt tất cả mọi người nhắm ngay về phía Nhan Như Ý và Hoắc Doãn Văn, tràn đầy mong chờ!

      Nhan Như Ý cảnh cáo, chán ghét nhìn Từ Nhất Minh cái, sau nhìn về phía Hoắc Doãn Văn, muốn cho rằng đó là !

      Mà Hoắc Doãn Văn nhìn mình chằm chằm!

      Hoắc Doãn Văn là đại nhân vật ở thành phố B, biết vốn là vinh hạnh, nếu có thể chuyện với thêm mấy câu, chính là vinh hạnh trong vinh hạnh, nên mọi người xung quanh đều khuyên đứng lên!

      “Đúng vậy, Như Ý, cậu phải uống cùng tổng giám đốc Hoắc ly!”

      “Đúng vậy, cái này là nhất định!”

      “…”

      Bị mọi người chén ép, Nhan Như Ý có biện pháp, thể làm gì khác hơn là khổ sở cầm ly rượu lên, nhìn về phía ông chủ của mình, “Tổng giám đốc Hoắc, tôi muốn uống cùng ly, nhưng dạ dày tôi tốt lắm, để cả Hạ thay tôi …”

      Lời vừa ra, cũng đợi Hoắc Doãn Văn mở miệng!

      Từ Nhất Minh trước tiếng: “Như Ý, như vậy tốt lắm đâu! Những người khác để cả Hạ uống thay tính, tổng giám đốc Hoắc là cấp của em, rượu này thể uống thay…”

      “Đúng vậy!”

      “Đúng vậy, uống rượu với ông chủ còn tìm người khác thay thế, vậy là được rồi, như vậy là tôn trọng ông chủ của mình đó.” Bạn mới của Từ Nhất Minh ở bên giễu cợt, phải là khích bác, là li gián. Hừ, nếu như có thể khiến cho ông chủ ta hoài nghi mà sa thải ta tốt!

      Nhan Như Ý hướng ánh mắt về phía Hoắc Doãn Văn cầu cứu, hi vọng có thể câu “ ấy cần uống” nhưng lại rất mong đợi nhìn , có ý muốn uống cùng ly…

      cau mày với , hỏi có ý gì? phải là muốn cho uống rượu sao?

      Hạ Phong Chi gia nhập vào đội ngũ thuyết phục, đem chai Ngũ Lương Dịch đặt trước mặt Nhan Như Ý, “Như Ý, cũng đề nghị em nên uống ly với ông chủ mình!”

      cả, em thể…”

      Nhan Như Ý còn chưa xong, lại bị cả Hạ cắt đứt, cúi đầu bên tai Nhan Như Ý, “ phải em, lúc này em nên kính ông chủ mình ly, như vậy mới kéo gần khoảng cách, đây là chắc chắn, nhất định đó!”

      , con người nhiều lúc kì lạ!

      Người khác , Nhan Như Ý còn chưa tin, nhưng lời của cả Hạ, cũng biết mình phải làm như vậy!

      Vì vậy, cầm chai rượu lên, nìn lướt qua Hạ Phong Chi, rót rượu cho Hoắc Doãn Văn!

      “Như vậy được, phải lại gần tổng giám đốc Hoắc để rót, như vậy mới đúng!” cả Hạ .

      Nhan Như Ý thể làm gì khác hơn là rời khỏi chỗ ngồi của mình, đến bên cạnh Hoắc Doãn Văn!

      nhìn động tác của , chờ rót rượu.

      Nhan Như Ý vội vàng rót Ngũ Lương Dịch vào ly rượu của , đến nửa ly, sau đó cầm ly của mình lên, “Tổng giám đốc Hoắc, em mời .”

      Hoắc Doãn Văn cầm ly rượu lên, chạm vào ly rượu của , “Vẫn nghe tửu lượng của trợ lý Nhan rất cao, đây là lần đầu tiên uống rượu cùng em, hi vọng về sau còn nhiều cơ hội!”

      Nhan Như Ý hiểu nhìn , ra muốn uống rượu hay đây?

      lúc hai người muốn nâng ly cùng uống…

      “Rượu giao bôi, rượu giao bôi…” Từ Nhất Minh dợ hô lớn!

      Nhan Như Ý giận đến muốn chửi người!

      Nhưng Hoắc Doãn Văn cũng bày tỏ cái gì, giơ ly rượu nhìn , hình như muốn uống rượu giao bôi với !

      Ánh mắt Hạ Phong Chi đảo quanh giữa Nhan Như Ý và trai mình, chợt hiểu chuyện gì đó, cũng theo ồn ào lên, “Rượu giao bôi cũng tồi!”


      Chương 98.2: Rượu giao bôi.

      Lời này vừa ra, những người khác cũng theo đó mà ồn ào lên, toàn hội trường cũng vang len ‘rượu giao bôi’!

      bàn rượu mỗi thói quen đều có chút mập mờ, cho dù cũng phải tìm ra chút! Hơn nữa, tại cũng giống như trước kia, rượu giao bôi này cũng phải chỉ có vợ chồng mới có thể uống! Hội trường náo loạn lớn như vậy, khiến Nhan Như Y rối loạn, thể cũng được phép làm mất mặt mũi.

      Cho nên chỉ có theer kéo cánh tay , đầu kề lại gần , Hoắc Doãn Văn tương đối phối hợp, nhìn chằm gương mặt của , đem ly rượu tới khóe miệng.

      Ánh mắt quá nóng bỏng, vội vàng rũ mắt xuống.

      Hai người nhanh chóng uống cạn sạch ly rượu, loại cảm giác nên lời va chạm trong lòng , khiến lòng trong lúc đó rạo rực.

      Lúc để ly rượu xuống, nhìn , cũng nhìn .

      Tầm mắt giao nhau dù chỉ vô cùng ngắn ngủi, nhưng lại giống ddnhw vào trong lòng đối phương…

      Chẳng lẽ cảm giác của là sai sao? Thế nhưng lại thấy trong mắt có chút quyến luyến!

      “A a…”

      Mọi người càng thêm ồn ào, Nhan Như Y chỉ có thể đỏ mặt trở lại chỗ ngồi! Tầm mắt khỏi lại rơi vào khuôn mặt !

      Khóe miệng Hoắc Doãn Văn giương lên, gương mặt thêm mấy phần hài lòng, loại hài lòng này phải là cố thể ra, mà là vì bẩm sinh có loại cảm giác ưu việt đó. ngồi nữa, mà xin lỗi với mọi người câu, cầm điện thoại di động rời khỏi phòng!

      Sau khi vừa rời , mọi người lại cùng nhau nhìn về phía Nhan Như Y, hỏi thăm về tình hình của Hoắc Doãn Văn.

      luôn lắc đầu biết. “ xin lỗi, mình lắm về hoàn cảnh cá nhân của ấy, mình là trợ lý của nhưng bình thường cơ hội tiếp xúc rất ít…”

      Hạ Phong Chi cũng ở bên đỡ cho học muội: “Đây là , biết trai có tới bốn thư kí còn trợ lý tới năm người, ra bình thường ấy rất ít khi tiếp xúc với trợ lý và thư kí!”

      vừa như thế, mọi người mới ngừng hỏi Nhan Như Y!

      lúc muốn ăn chút gì đó, điện thoại bàn vang lên, xin lỗi với mọi người, chạy ra ngoài nghe điện thoại. “Alo, tổng giám đốc Hoắc…”

      “Tìm cớ ra ngoài…” Giọng cho phép từ chối của Hoắc Doãn Văn vang lên từ trong điện thoại!

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọng ủng hộ của mọi người****

      Nhan Như Y lấy cớ bạn cùng phòng có mang chìa khóa tìm, rời khỏi khách sạn Đế Hào, vừa ra khỏi cửa chính nhìn thấy chiếc xa Mercedes trước cửa!

      Cửa sổ hạ xuống, tay khoác lên cánh thủy tinh, thấy , đưa tay ra mở của vào chỗ ngồi bên cạnh ghế tài xế. “Lên xe!”

      lên xe. “Tổng giám đốc Hoắc, có chuyện gì ?”

      Hoắc Doãn Văn trả lời ngay,… chỉ khởi động xe, chậm rãi vào bóng đếm.

      nhìn thẳng về phía trước, đôi mắt giãy dụa càng ngày càng ràng!

      có thể sao? ra lời muốn từ lâu rồi nhưng vẫn cách nào ra khỏi miệng!

      Vốn muốn nhưng lại thôi!

      Nhưng vừa nghĩ tới trở thành bạn của người khác, liền buồn bực, cách nào bình tĩnh.

      “Tổng giám đốc Hoắc,có chuyện gì ?” lại hỏi.

      Hoắc Doãn Văn thả chậm tốc độ xe, tay đặt tay lái, tay khác được tự nhiên đưa lên mi tâm. “Như Y…”

      “Vâng!” lo lắng theo dõi , tìm ra ngoài rốt cuộc là có chuyện gì?

      nhìn cái, lại tiếp tục nhìn ra bên ngoài, có chút do dự, nhưng vẫn mở miệng. “Như Y, muốn chút chuyện với em, nhưng lại sợ làm em tổn thương, cho nên nhất thời nh biết nên thế nào?”

      như vậy giống như treo ngược lên, khiến hết sức muốn biết muốn gì. Có phải cùng đề tài lúc xế chiều ? Lúc xế chiều cũng ấp úng như vậy. “Vậy , hay là ? Rốt cuộc muốn gì?”

      Hoắc Doãn Văn càng ngày càng rối rắm, trước đó cho lời phòng ngừa. “Cho dù gì với em, xin em hãy tin tưởng , vô cùng tôn trongjem.”

      “Ừ,em biết rồi!” Lòng của coolaapj tức căng thẳng, rốt cuộc muốn gì với ?

      “Như Y…”Giọng khàn khàn của gọi tên của .

      “Rốt cuộc muốn gì? Có thể ấp úng như vậy , là ông chủ của em đó, muốn là được rồi, phải sao?” nhẫn nại của dần bị làm cho tiêu hao gần hết!

      quay đầu nhìn , mất hứng sửa lời . “Bí mật, chỉ có thời điểm hai chúng ta chung với nhau, chưa từng xem mình là ông chủ của em, em cũng phải nhân viên của …”

      nghe những lời này,trong lòng rất vui vẻ, nhìn theo . “Vậy rốt cuộc muốn gì? Cứ việc thẳng!”

      Hoắc Doãn Văn cho xe dừng lại ven đường, nghiêm túc nhìn chằm . “Như Y, nếu như muốn em cho …”

      Chương 99 Đêm dục vọng


      Tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, cắt đứt lời của Hoắc Doãn Văn!


      " xin lỗi, tôi có điện thoại" Nhan Như Yxin lỗi, sờ soạng tìm điện thoại trong giỏ. Cái giỏ của dường như quá lớn, tìm đông tìm tây mãi mà vẫn chưa sờ thấy điện thoại!


      Tiếng chuông điện thoại lanh lảnh kéo dài, Hoắc Doãn Văn nhục chí xoay mặt ra hướng cửa sổ xe bên kia, ngón tay như cũ ở tay lái nhàng gõ vài cái!


      Tiếng chuông hung hăng cắt đứt dũng khí mà toàn tâm toàn ý vất vả thu gom!


      Sờ soạng lâu, rốt cuộc mò ra điện thoại, khi thấy số đuôi 6688 nhíu mày, lơ đãng tả oán ."Tại sao lại là ông ta?"


      Hoắc Doãn Văn quay đầu nhìn về phía ."Người nào vậy? Đàn ông theo đuổi em à?"


      Nhan Như Y vội vàng lắc đầu." phải, Giám đốc Chu của Cty xây dựng Trường Sơn!"


      Ở thương trường xông xáo nhiều năm Hoắc Doãn Văn lập tức hiểu ra chuyện tình, nhìn chằm chằm ."Em nhận !"


      "À?" Nhan Như Y hiểu ý tứ của , xế chiều hôm nay Hoắc Doãn Văn nổi giận lôi đình, căn bản muốn tiếp tục thảo luận trực tiếp với ông chủ của Trường Sơn, tại lại muốn nhận điện thoại của ông ta, đây phải là kỳ quái sao? "Hoắc tổng, có lẽ biết, ông ta cầu xin tôi, để cho tôi ——"


      Hoắc Doãn Văn ánh mắt rất trong suốt, lộ ra khôn khéo." hiểu, em cứ nhận điện thoại !"


      Lâm vào ở mê trận, Nhan Như Y, cảm giác mình giải thích được, nhận nghe điện thoại, căn bản biết gì."Uy ——"


      " Nhan, cái kia, tôi cùng với bà xã ở gần nhà . xem thử, chúng ta có thể gặp mặt ở Dật Lâm Hiên trò chuyện lát !"


      "Tôi —— tôi tại có ở nhà a ——" Nhan Như Y cự tuyệt, đưa mắt nhìn Hoắc Doãn Văn.

      thanh của ông Chu rất lớn, còn thêm điện thoại của Như Y bị rò , lời của ông Chu cứ vang vang trong gian xe, cho dù ai cũng có thể nghe được."Phụ tá Nhan, chuyện này đúng là Trường Sơn chúng tôi làm sai rồi, nhưng, về sau chúng tôi thay đổi phải xí xóa hết hay sao? , đâu có đội thi công nào vỗ ngực ăn trộm công hay gia giảm nguyên vật liệu a? Hoắc tổng đổi những nhà thầu cung cấp khác, sau này phải vẫn gặp phải loại vấn đề này. Về sau, Trường Sơn chúng tôi làm ăn đàng hoàng, xằng bậy, cũng được sao? liền tốt với Hoắc tổng tiếng, giúp tôi chút, cũng là giúp chút cho đám em từ nông thôn lên thành phố làm việc giúp tôi, chờ đợi kiếm tiền gửi về gia đình! Có được hay ?"


      Cái này, ông Chu đúng là moi ra chủ ý gì rồi, lại sử dụng khổ nhục kế!


      "Cái này. . . . . ." Nhan Như Y muốn , đám em nông dân có thể theo ông nữa, cũng có thể làm công cho các nhà thầu khác.


      Nhưng ông Chu căn bản cũng cho Như Như Y cơ hội cự tuyệt, tiếp tục ;" Nhan, xem, chúng ta Dật Lâm Hiên ngồi chút, trao đổi mấy câu. Tôi vẫn muốn với , chỉ cần giúp tôi, về sau Hằng Viễn cùng Trường Sơn hợp tác, tôi đều chia cho 2% hợp đồng!"


      Nhan Như Y bị lời của ông Chu làm toát mồ hôi lạnh. Lời hối lộ trắng trợn này chắc chắn bị Hoắc Doãn Văn nghe , người ta còn có thể sử dụng nhà cung cấp như ông ta sao? Mặc dù, trước đó, còn có 10% cơ hội ‘sống lại’, tại cơ hội hợp tác muốn ‘chảy máu’ đầm đìa mà chết yểu hoàn toàn?


      Nhan Như Y giống như tiếc nuối thông báo cho ông Chu biết, an tâm chờ lệnh truyền từ tòa án mà thôi."Ông Chu, tôi có cách nào giúp ông ——"


      Nhưng vào thời điểm này, Hoắc Doãn Văn chìa tay về phía Nhan Như Y, ra dấu muốn nghe điện thoại.


      Nhan Như Y vội vàng giao điện thoại cho , và ông Chu có gì để !


      Hoắc Doãn Văn cầm điện thoại đưa lên tai.


      Ông Chu bên kia còn lớn tiếng ."Phụ tá Nhan, cũng chớ khiêm nhường, Hoắc tổng tương đối coi trọng ~~~ à, tài hoa của !" Ông Chu cảm thấy mình hớ, vội vàng ở phía sau cộng thêm ‘tài hoa’ hai chữ.


      Vẻ mặt Hoắc Doãn Văn thâm trầm, nhìn ra biểu cảm gì, giọng ."Ông Chu, tôi là Hoắc Doãn Văn!"
      Last edited: 11/10/14

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 99 (2)


      "A ——" Ông Chu phát ra thanh hoảng sợ, loạn cào cào, hai ba giây sau mới lắp bắp giải thích."Hoắc tổng, ngài hãy nghe tôi , tôi. . . . . . Trường Sơn chúng tôi hiểu lần này sai lầm rồi. . . . . ."


      Hoắc Doãn Văn mắt nhìn phía trước, ngón tay thon dài hờ hững khoác tay lái."Ông Chu, vấn đề là Trường Sơn các người hoặc là bản thân ông biết lỗi, chậm rồi!"


      "Đúng, đúng, Hoắc tổng, tôi hiểu biết là tôi sai lầm rồi, nhưng là tìm người mới bằng người quen thuộc, về sau tôi nhất định vào con đường bàng môn tà đạo, van cầu , lần này liền tha cho tôi !" Ông Chu sám hối, đến mếu máo!


      Nhan Như Y cho rằng dù ông Chu khóc lóc ỉ ôi, cầu xin tổ tông mười tám đời, Hoắc Doãn Văn cũng thay đổi quyết định!


      Nhưng lời kế tiếp của Hoắc Doãn Văn, phá vỡ tất cả hiểu biết của đối với , thậm chí hoàn toàn bị lời của làm kinh ngạc tột cùng!


      "Ông Chu, theo tác phong làm việc của Hoắc Doãn Văn tôi, tôi là nhất định tha cho ông ——"


      "Hoắc tổng, van cầu ngài!"


      "Nhưng là ——" chợt Hoắc Doãn Văn xoay chuyển lời , nhìn về phía chỗ ngồi kế bên tài xế, Nhan Như Y, ánh mắt của lao xao nhìn chăm chú vào ."Nhưng, có quân cờ, ông vô tình đúng rồi!"


      Nhan Như Y bị canh chừng, cả người thoải mái, rốt cuộc là muốn cái gì?


      Ông Chu bên kia im lặng, đoán chừng cũng bị giật mình!


      Hoắc Doãn Văn giơ tay lên, khoác ngang qua vai Như Y, đưa gương mặt đến gần ."Phụ tá Nhan đối với tôi mà quả rất quan trọng, Ông Chu, hôm nay ông cầu xin ấy, so cầu xin tôi còn có tác dụng hơn, vô luận như thế nào tôi đều phải cho Phụ tá Nhan chút mặt mũi ——"


      "Hoắc tổng, về sau tôi nhất định làm rất tốt, nhất định, nhất định tuân thủ theo hợp đồng !"


      "Ừ. Chỉ là, tôi cũng có cầu, tôi phải giữ lại khoản tiền công trình trả hết cho ông, để tránh vấn đề chất lượng phát sinh hậu quả về sau, chúng ta có biện pháp xử lý! Nếu như ông Chu lão đồng ý, tôi bên này để cho luật sư rút đơn kiện, nếu như ông đồng ý, vậy chúng ta chờ nhau ở tòa án !"


      Vốn là có khoan nhượng, tại ông Chu có hi vọng, dĩ nhiên những cầu này cũng có thể tiếp nhận."Được, Hoắc tổng, cái này tôi dĩ nhiên đồng ý!"


      "Hi vọng về sau ông để vấn đề cung cấp nguyên liệu công trình xảy ra vấn đề. Sau này, tôi thường xuyên cầu cập nhật sổ sách, tùy thời tiến hành kiểm tra mọi mặt cách nghiêm khắc, nếu như phát tình huống như hôm nay nữa, cũng đừng trách tôi khách khí. Đến lúc đó, ông cầu xin ai cũng vô dụng rồi!"


      Ông Chu bên kia cảm ân đại đức, thiếu chút nữa khóc lên."Hoắc tổng, cám ơn , tôi về sau nhất định làm việc tốt, yên tâm, nếu như lão Chu ta tiếp tục ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, tôi ra cửa liền bị xe đụng chết!"


      "Hi vọng ông có thể được làm được!" Hoắc Doãn Văn nhìn chằm chằm Nhan Như Y, lại từ từ ;"Ông đừng cám ơn tôi, muốn tạ liền tạ ơn Phụ tá Nhan, ấy cứu ông và Trường Sơn!"


      "Dạ, cám ơn Phụ tá Nhan!"


      "2% hoa hồng công trình, ngươi đừng để Phụ tá Nhan gợi ý, ông phải trực tiếp với ấy; cùng với vấn đề như lúc nãy tôi thỏa thuận với ông. Ông nhất định phải bảo đảm công trình chất lượng!"


      "Đúng, đúng —— nhất định nhất định!"


      "Vậy trước mắt như vậy, về sau xem ông hành động thực tế!" xong, cắt điện thoại.


      ngang tàng dựa cả thân thể lên người , bị vây ở gian thu hẹp, gương mặt Nhan Như Y đỏ bừng lên, hô hấp cũng bị đè nén. Chỉ là, trong lòng bởi vì đoạn chuyện vừa rồi của thể giải thích được, thoải mái."Hoắc tổng, tôi hiểu đây là có ý tứ gì? Tôi có đồng ý giúp ông Chu bất cứ cái gì?"


      ********************** cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi ủng hộ của mọi người ********************


      nhấn nhá, vuốt ve bả vai của , khí bên trong xe bị làm cho càng ngày càng mập mờ." hiểu em có đồng ý giúp ông ta cái gì!"


      "Vậy tại sao lại bỏ qua, ngươi làm thế còn nể mặt của tôi?"


      nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn của , mê mang, khóe môi cong lên, bàn tay ôm vai , từ từ dời đến vuốt tóc của nàng."Nhưng là ông ta van xin em, cho nên cảm thấy rất vui, nguyện ý cho em chút mặt mũi này!"


      " cái gì đấy?" Lời của quá giải thích được, hơn nữa ánh mắt của cũng quá làm cho lòng bời bời, nàng cả đầu cũng rối loạn! hiểu gì, hiểu!


      Hoắc Doãn Văn cầm chòm tóc của nàng, quấn quanh ở ngón tay, nhàng đụng gương mặt của .


      ngừng co người lại, lẩn tránh ."Hoắc tổng ——"


      "Lấy thông minh của em, tài trí như em, em nên hiểu ý của , xong rất ràng, phải sao?"


      Nhan Như Y nín thở, nhịp tim bỏ sót nhiều nhịp đập, ánh mắt của như bị hút vào, thể dời xa!


      Ánh mắt của khiến cho hoảng loạn, vội vàng đẩy ra."Hoắc tổng, thứ nhất, tôi muốn nể mặt, tôi có đồng ý cầu của ông Chu, cho nên, hôm nay quyết định như thế nào đều có quan hệ với tôi, tôi còn có chuyện, tôi muốn xuống xe ở đây!"


      " có quan hệ? Chúng ta làm sao có quan hệ? Em chút, nếu như chúng ta có quan hệ, đêm hôm đó chúng ta ngay trong xe này xảy ra chuyện gì?" Hoắc Doãn Văn lôi kéo cổ tay , để cho có cơ hội chạy thoát!


      Nhan Như Y cảm thấy mình tâm phiền ý loạn, nếu như trước kia biết như thế cùng mình, trải qua chuyện ông Chu, lại làm sao có thể ngờ tới?


      "Như Y, giống như lần đầu tiên từng với em, em rất hấp dẫn , cùng ở chung chỗ, được ?"


      " —— ưmh ——"


      Tiếng ‘ vẫn chưa hết, Hoắc Doãn Văn kéo vào trong lòng, áp đảo môi của bằng nụ hôn sâu, đem toàn bộ kháng cự của nuốt hết trong ngọt ngào.


      Nhan Như Y theo bản năng đẩy ngực ra, nhưng vừa hôn sâu , vừa đem bàn tay kháng cự của ép chặt vào ngực.


      càng kháng cự càng làm nụ hôn của sâu hút, rút tỉa hết sức lực cùng lý trí, cuối cùng bỏ qua kháng cự, hơn nữa lại bám chặt vào đầu vai , dùng sức phối hợp, trôi miên mang trong mật ——


      Học cách hôn của , dùng lưỡi vẽ quanh viền môi , lướt lên răng của , rồi từ từ trượt vào trong miệng của ——


      lập tức cùng với chơi đùa môi với lưỡi, lưỡi với răng.


      phải là người phụ nữ có tâm địa sắt đá, thậm chí từ rất sớm trước kia liền luân hãm trong sức quyến rũ của . Đêm ấy vẫn luôn hấp dẫn , đến vô hạn, thích được hôn. Giờ khắc này, chỉ khao khát được hôn, được sâu ngắm nhìn, được dùng sức ôm vào trong ngực!


      Thế tục quên thôi, đạo đức quên thôi, mọi thế quên thôi, chỉ nghĩ hưởng thụ giờ khắc này, chuyện còn lại sau đó rồi hãy !

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 100 Nỗi đau lớn nhất thế gian


      Hôn cực kỳ lâu, hôn đến lý trí của cũng biết bay đến nơi nào, đột ngột từ từ kết thúc nụ hôn!


      Vài sợi tóc xốc xếch trước trán khiến dã tính trong như trỗi dậy, càng thêm khí bức người, đắm chìm trong bể tình, si ngốc nhìn !


      Trong mắt , so với trước kia, nhìn thấy càng nồng đậm khát tình. Con ngươi đen láy như mực, sâu thẳm tựa đầm sâu, tựa đêm tối.


      " theo !" Cánh tay của lướt qua bụng của , mở cánh cửa xe ra!


      Nhan Như Y ngẩng lên nhìn mới chú ý tới xe của họ vừa lúc dừng lại trước khách sạn 5 sao, có kế hoạch trước hay đây chỉ là là trùng hợp!


      Lý trí nhanh chóng trở về trong khi Hoắc Doãn Văn vòng qua ghế phụ, đến bên cánh cửa xe mở, muốn kéo xuống xe!


      còn là tuổi ngay thơ, đơn thuần. hiểu mục đích của !


      Cho nên kiên trì ngồi ở trong xe, rút tay mình về!


      "Sao vậy em?" Hoắc Doãn Văn mong đợi nhìn !


      hít sâu hơi, tận dụng hết những ý chí, kiên định buông ra ba chữ." xin lỗi!" biết mình thế nào ra ba chữ này, nhưng biết, trái tim tan nát, muốn cự tuyệt người đàn ông này!


      biết sợ rằng đời này cũng gặp được người đàn ông nào ưu tú lại có sức quyến rũ đến như vậy! Mà thương thầm từ rất lâu, trước cả khi biết là ai!


      Ánh mắt của Hoắc Doãn Văn trở nên kinh ngạc, đứng dưới ánh đèn hiu hắt bên lề đường, thất vọng lại hiểu nhìn ."Như Y, hiểu, chẳng lẽ em sao? Chẳng lẽ em muốn sao?"


      ! Muốn tay sờ vào người !


      Nhưng làm sao có thể như thế?


      Vì có thể làm cho mình mau sớm chặt đứt tất cả dây dưa, nhìn , kiên định trả lời: " thương!"


      " tin! Nếu như em , tại sao ở Dật Lâm Hiên đêm hôm đó, nghe xong lời của , em khóc, tại sao vừa khóc vừa chạy về nhà?" Thanh rất lớn chất vấn .


      cũng kinh ngạc nhìn , làm sao biết khóc chạy về nhà? Chẳng lẽ đêm hôm đó vẫn theo ?


      Đối mặt với chất vấn, có biện pháp giải thích!


      "Như Y, chúng ta đừng tránh né vấn đề này, được ? Trong khoảng thời gian này, rất khổ sở, hơn nữa mỗi ngày đều có thể thấy em, nhưng cái gì cũng thể làm! Đối với đêm hôm đó cho dù hả hê bên ngoài cũng được, rất may mắn, rất hưng phấn, thậm chí còn muốn dày vò em, đến dám tin tưởng đấy là ! cho là như vậy, quan hệ giữa chúng ta bước thêm bước, gắn bó thân mật, nhưng ngày thứ hai vừa tỉnh lại, em lại biểu như quan tâm, tìm được cớ để tiếp tục nữa ——"


      Hoắc Doãn Văn có chút kích động, ánh mắt thâm thúy rối rắm khổ sở, nhìn đắm đuối!


      Từng ánh mắt như vậy làm động tới lòng của , lúc này lòng của cảm động cùng khổ sở chưa từng có.


      Cặp mắt Như Y ươn ướt, nước mắt như cuồn cuộn tuôn trào, nhân ảnh mơ hồ. xuống xe, lao vào lồng ngực ."Doãn Văn, em , cùng đêm đó, em cũng vậy, thể biểu được như quan tâm!"


      nhắm hai mắt lại, nước mắt làm ướt mi, nhưng cố gắng để cho mình khóc lóc thảm thương, thể khóc trước mặt !


      Thừa nhận , nếu cũng điên mất! Có thể được người đàn ông như vậy thích, thừa nhận mình thương , đáng giá rồi !


      Nhan Như Y dùng sức ôm , áp mặt vào áo sơ mi của ."Sau đó chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Nếu như trốn tránh, chúng ta nên như thế nào đây?"


      "Làm chuyện chúng ta muốn làm nhất đấy!" càng thêm ôm sát vào lòng, hôn trán ."Như Y, hiểu làm như vậy lý trí, nhưng lại có cách nào, nếu như tiếp tục giả như chuyện gì, mất trí mất!"


      " có thể đem đến cho em những gì?" cười khổ hỏi.


      "Em muốn cái gì?"


      ************************** Cơ Thủy Linh tác phẩm, chân thành mong đợi ủng hộ của mọi người *********************


      Nhan Như Y tựa vào lồng ngực của , khống chế được nước mắt sôi trào, nhìn nơi xa, cặp mắt càng sáng ngời ràng." có thể cho em chung cư?"


      " chỉ là chung cư, có thể tặng em biệt thự!" ra biệt thự sớm chuẩn bị xong, chỉ là dám cho , nếu như thích, lập tức mang đến xem!


      "Mỗi tháng cũng cho em tiền gửi ngân hàng, ngay cả có thể làm cho em thẻ phụ? Cà thẻ tùy thích!"


      "Được, bảo Phụ tá Triệu ngày mai làm?" trả lời ngay, ánh mắt của bởi vì những cầu đưa ra mà kích động!

      " dành tặng em những trang sức quý báu nhất?"

      "Đúng vậy!"


      "Sau đó, em trước là người phiên dịch của , cuối cùng trở thành nữ nhân của , trùng hợp thời điểm chúng ta muốn lén lén lút lút hẹn hò, em phải phòng ngừa vì sợ bị vợ phát . Nếu như quan hệ của chúng ta vẫn bí mật, em còn có thể giữ lại chút thể diện. Nếu như khi bị thiên hạ phát , em chính là bị người người sau lưng chỉ chỉ chõ chõ hồ ly tinh! Nếu như vẫn còn thích em, em khổ khổ sở sở cầu khẩn cho em đứa con! Nhưng đứa bé này lại thể gọi là cha trước bàn dân thiên hạ?"


      Lúc mới bắt đầu nhất Hoắc Doãn Văn còn ngừng gật đầu, nghe phía sau bất đắc dĩ nhúc nhích!


      "Đợi đến 10, 20 năm hậu, đoán chừng còn có thể vẫn cho em tiền, để cho em có cuộc sống thoải mái, nhưng có lẽ cũng xem em là người nữa —— này đồng thời em phải luôn cầu nguyện đối với em chán nản, thích khác !"


      Những lời này xong rất thuận, bởi vì chút này lời sớm ở trong lòng, nghĩ qua vô số lần!


      rời khỏi ngực của , cho dù quyến luyến lồng ngực bền chắc rộng lớn này đến mấy nữa, nơi đó cũng thuộc về . ngửa đầu nhìn , gương mặt trầm mặc , nhăn nhúm!


      nhất định nghĩ tới lý trí như thế, đem chuyện quá khứ, tại, tương lai, nghĩ đến toàn diện như vậy!


      "Hoắc Doãn Văn, đây chính là ý nghĩ của , đúng ? Cùng với những người có tiền khác, có khác gì ——"


      Lời của làm đất dung thân."Như Y, thừa nhận chỉ có thể cho em vật chất, nhưng xin em hãy tin tưởng , đối với em lòng, phải chỉ vui đùa chút!"


      Nhan Như Y nhón gót, đưa cánh tay lên, khẽ vuốt ve đôi chân mày nhíu chặt, chuyện này sớm muốn làm rồi, thích nhìn cau mày, nên vui vẻ nhiều chút.


      Dưới cử chỉ dịu dàng của , mi tâm của dần giãn ra, đủ hài lòng."Hoắc Doãn Văn, có thể cho em, phải là thứ em muốn, mà điều em muốn, vĩnh viễn đều cách nào cho em ——"

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 100 (2)


      xong, tay của buông lơi vòng ôm khỏi cơ thể , trong bóng đêm lẳng lặng nhìn . muốn đem tất cả hình ảnh của tối hôm nay khắc sâu vào tim!


      từng có nam nhân ưu tú như thế tỏ tình, thích , muốn chăm sóc, chìu chuộng , có phải hay cũng có thể chứng minh chút sức quyến rũ, chứng minh ưu tú khác với những người phụ nữ khác? ở trong lòng tự giễu nghĩ, mắt lại chợt ướt át!


      Hoắc Doãn Văn vô cùng đau đớn lùi về sau bước, hai mắt thủy chung muốn xa rời nhìn ."Như Y, hiểu em rất háo thắng, giàu tự trọng, nên cầu em những điều như thế, xin lỗi!"


      Nghe xong những lời này, nhanh chóng rủ thấp tầm mắt, nhìn xuống mũi giày của mình, vài giọt nước mắt cách nào khống chế rơi xuống, chỉ có mấy giọt, cho nên cũng bị phát !


      thế gian này, sợ rằng có chuyện đau khổ nào hơn, khi muốn lại thể , khát khao ở cùng nhau lại biện pháp ở chung chỗ, càng làm cho người ta đau khổ!


      đơn nhìn chằm chằm đỉnh đầu của , con ngươi đen nhánh lóe lên như ánh sao trong đêm, vô cùng thành khẩn, giọng khàn khàn : "Như Y, vô luận là chuyện như thế nào, xin em hãy tin tưởng , Hoắc Doãn Văn, giờ này ngày này ở đây, đối với em tình cảm rất !"


      xong, giơ tay lên vuốt ve tóc của , nhàng xoa xoa má !


      Như Y cách nào điều khiển cơ thể, lần nữa vùi đầu vào trong ngực ! Họ ôm nhau chặt, để ý dòng xe lưu thông đông đúc đằng sau ——.


      ********************** Cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi ủng hộ của mọi người **********************


      Nhan Như Y nhớ lúc nào mình được Hoắc Doãn Văn đưa về nhà, nhưng đêm ấy mất ngủ, đến sáng thứ hai, mang hai con mắt quầng thâm đến công ty!


      biết có phải hay do tối qua nghỉ ngơi tốt, tại sinh ra ảo giác, cảm giác khí trong phòng làm việc đặc biệt nhõm, trước giờ có ai dám ở trong phòng làm việc thoải mái ăn cái gì, bây giờ lại có người ăn Hamburger! Còn có người soi gương trang điểm!


      Lúc này phụ tá Triệu vào, Nhan Như Y thầm ngáp cái, sau đó cùng phụ tá Triệu chào hỏi." Triệu hôm nay giống như rất thanh nhàn à?"


      "Có thể thanh nhàn sao? Sếp tổng công tác nước ngoài rồi!"


      Nhan Như Y chợt rét lạnh trong lòng."Hoắc tổng nước ngoài?" Tối hôm qua lúc chia tay, cũng với phải ra nước ngoài!


      "Đúng nha, 3g sáng sớm hôm nay sếp bay rồi!"


      Nàng cười cười, cố ý xóa tan nỗi khổ sở trong tim."Hoắc tổng luôn là quốc, chắc là lại thăm bạn rồi"


      "Hình như lần này sếp chuyến nước Pháp, sau đó quốc, tóm lại mấy quốc gia đó!"


      "A —— ha ha, sếp nước ngoài cũng tốt vô cùng, Triệu mấy ngày nay nhõm chút!" Pháp trước để đặt hàng áo cưới sao? Hoặc là đồ trang sức? Chợt, lòng Nhan Như Y dâng lên mỗi nỗi vui thể kiềm chế. Ha, xem ra con người là động vật kỳ quái, ràng thuộc về , làm sao lại đau xót đến vậy?


      "Ai u, nhõm cái gì à? Mấy ngày nay, phải tuyển lựa vài nhà thầu thi công mới, Hoắc tổng muốn xử lý trước chút. Ai dà, mấy chục đội thi công, khó khăn đấy!" Phụ tá Triệu, buồn bã !


      "Đây là Hoắc tổng tin tưởng Triệu!" xong câu này, Nhan Như Y cười cười." Triệu, em làm việc đây!"


      Cả ngày, ngồi ở trong phòng làm việc, liều mạng để cho mình ‘đắm chìm’ trong núi tài liệu, tích cực vùi đầu vào dịch thuật, chỉnh lý, tưởng chừng quên mất những thứ nên tồn tại dù chỉ là ý tưởng.


      Nhưng làm việc, khoảng khắc ngừng tay nghỉ ngơi, lại thể kiềm hãm con tim, chợt nhớ tới Hoắc Doãn Văn ——


      bây giờ ở nơi nào, làm gì đấy?

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 101: Công chứng tài sản trước hôn nhân


      vẫn luôn là rất độc lập, bây giờ cũng bước vào giai đoạn làm, có lẽ từ đến lớn, vô luận làm bất cứ chuyện, đều làm với tâm thế kiên cường. chưa từng như tại, ngày càng mềm yếu, càng hèn mọn vào thời khắc suy nghĩ, tưởng tham lam muốn chiếm lấy người đàn ông căn bản thuộc về mình. Từ khi nào, trở nên ghen tị với người phụ nữ mình chưa từng gặp, dằn vặt khi nghĩ tới nước ngoài bao lâu rồi, tại sóng đôi cùng ai? Nghĩ tới có phải cùng bạn ở chung chỗ? thậm chí mỗi mấy phút lại nảy sinh ý tưởng kiểm tra hộp mail, kể cả spam, vì sợ bỏ lỡ thư , dù là thư về công việc. Đáng tiếc, vô luận loay hoay ngột ngạt như thế nào, cũng có chút thông tin nào về !


      cực kỳ phát điên, phỉ nhổ bản thân mình!


      Chuông đồng hồ điểm hai giờ khuya, ánh sáng của màn hình vi tính, chập choạng chiếu vào gương mặt , soi sáng vẻ tiu nghỉu mất mát.


      Email của vẫn lá thư mới nào mang tên ‘Hoắc Doãn Văn’, Những lá email cũ do gửi tới, đọc qua vô số lần!


      ‘Vẫn chưa ngủ sao? Bây giờ B thị hai giờ sáng rồi phải ?’ Hình con hải cẩu sáng phát tới câu nhắn.


      ngủ được!’ Nhan Như Y vội vàng trả lời. Mỗi lần gặp thúc thúc online, đều rất hưng phấn, nhưng tại trong đầu đều là Hoắc Doãn Văn, cảm giác mệt mỏi!


      ‘Tại sao?’


      thể ràng!’


      ‘Là bởi vì ngươi đàn ông đề cập lần trước kia sao? ’ Hoắc Doãn Văn gõ câu hỏi dò, sau đó dựa vào ghế, lẳng lặng chờ đợi!

      Nhan Như Y nhìn thấy câu hỏi ấy, mấy ngón tay gõ vài chữ, biết nên đánh trả lời như thế nào, viết viết rồi xóa xóa, cuối cùng gửi lại câu hỏi. ‘Tại sao hỏi như thế?’


      ‘Bởi vì chỉ chuyện tình cảm mới có thể làm cho mất ngủ!’ Tựa như bây giờ, nhìn lại phía sau, ngoài cửa sổ cũng là mảnh màu đen tối. Tối hôm nay, vừa trở lại B thị, cầm lòng đặng mới online, tìm .


      gửi khuôn mặt tươi cười, thực tế môi treo nụ cười cực kỳ miễn cưỡng. ‘Thúc thúc, kể cho tôi nghe mấy câu chuyện hài, để tôi nhõm, vui vẻ chút!’.


      ‘Bây giờ tôi cũng sung sướng gì, bằng suy nghĩ kể cho tôi nghe vài câu chuyện hài. Kho tiếu lâm của chẳng phải rất nhiều sao!’


      ‘Tôi suy nghĩ a ——’ Như Y lục tìm trong trí nhớ của mình, rồi kể cho người ở phía bên kia màn hình. ‘ tên con trai vào quầy rượu, nữ phục vụ nhiệt tình tiến lên chào hỏi, ta ngồi vào ghế sô pha, lạnh lùng với , đừng để ý tới tôi, tôi chỉ thích nam nhân. đứng ở đó động đậy, người khác tiếp, tôi cũng thích nam nhân, tiếp đó lại , em trai cũng thích nam nhân! Người nữ phục vụ bất đắc dĩ hỏi. trai, nhà các ngươi còn có người nào thích nữ giới ? Có, em tôi!’


      Ngồi trước máy vi tính, Hoắc Doãn Văn lẳng lặng nhìn chuỗi chữ viết, tưởng tượng vẻ mặt khi kể chuyện cười, quái thanh quái khí, mặt mày hớn hở!


      ‘Thúc thúc cười sao?’ hỏi.


      ‘ Tôi muốn nghe kể, tôi biết nhất định làm cho tôi bật cười!’ trả lời.


      tại đồng tính luyến ái rất nhiều, nhưng thể chê bai ai rồi! ’


      ‘ Dạ! ’


      Trong lòng của chợt vang lên thanh mềm yếu. ‘ tại xã hội này cũng có thể từ từ tiếp nhận đồng tính luyến ái rồi, vậy ngoại tình có phải hay càng có thể được tiếp nhận đây? Có phải hay nên nặng lòng để ý quan niệm của thiên hạ? Có phải hay có thể tiếp nhận người đàn ông ấy!’


      ‘Ở nước ngoài, đồng tính luyến ái nhiều hơn chứ?’


      ‘Ừ, giống với Trung Quốc trong giai đoạn còn khá nghiêm khắc với các tin tức liên quan đồng tính luyến ái, ở nước ngoài, những điều thuộc về tình cảm này, còn quá nhiều kỳ quái! ’


      ‘Thúc thúc, ông định như thế nào? Chuyện tình giữa ông và kia?’


      ‘Tôi tôn trọng quyết định của ấy, vô luận là chúng ta ở chung chỗ, hoặc là ở cùng nhau, tôi đều hy vọng ấy mỗi ngày đều vui vẻ, vui vẻ!’ Trả lời xong, ánh mắt Hoắc Doãn Văn chuyển thành ảm đạm. Mặc dù, hi vọng vui vẻ, nhưng còn muốn được ôm mềm mại trong vòng tay, bởi vì cuộc sống chỉ có đời. Đời này bỏ lỡ , chính là vĩnh viễn, vĩnh viễn bỏ qua hạnh phúc!


      ********************** Cơ Thủy Linh tân tác, chân thành mong đợi ủng hộ của mọi người ********************


      Nhan Như Y giống như thường ngày, buổi sáng trở dậy, thay quần áo, trang điểm , rồi ra của vào lúc bảy giờ, sau đó đến quán ăn cách đó xa mua bữa ăn sáng. Hôm nay, mua ly sữa đậu nành, hai cái bánh bao, chẳng mất mấy tiền. Hắc hắc, bữa ăn sáng Trung Quốc tương đối thuận tiện, đối diện là quán cà phê với thức ăn nhanh phương Tây, bữa ăn sáng đắt đến muốn chết, nhưng luôn cảm thấy ngon lắm, hợp khẩu vị!


      Nhưng vẫn rất nhiều người có tiền, chạy xe đến đó ăn sáng uống cà phê, trước cửa luôn lắm xe ngoại nhập khẩu!


      vừa ăn, vừa uống sữa đậu nành, trong lòng lầm bầm khi dễ kẻ lắm. Ăn xong rồi, mắng xong rồi, xe buýt cũng tới, ném ly sữa đậu nành cùng giấy túi trống vào giỏ rác, chen lên xe buýt!


      Ngồi xe hơn giờ, chào hỏi bảo vệ, tiến vào tập đoàn Hằng Viễn!


      Mấy ngày qua, mọi người luôn làm việc lơ mơ, tản mạn, nghĩ tới, hôm nay vừa tiến vào, cảm thấy khí làm việc nghiên cẩn, thở cũng dám thở, chẳng lẽ Phó tổng trở về?


      Trong lòng Nhan Như Y thầm nhủ!


      "Phụ tá Nhan, đây là tài liệu Phó tổng muốn chuẩn bị cho cuộc họp buổi chiều!" thư ký đem tài liệu đưa cho .


      "Tốt, Phó tổng trở về rồi sao?" nhận lấy tài liệu, tò mò hỏi câu.


      "Trở về rồi, chỉ là người còn chưa có tới công ty!"


      "A!" Lòng Nhan Như Y đột nhiên nảy lên, về rồi."Ai, Phó tổng trở lại, chúng ta lo lắng ngày làm việc kết thúc như thế nào!" Vì che giấu tâm tình của mình, đùa câu!


      "Đúng nha!" Thư ký Lý cười cười, muốn lời xin lỗi."Phụ tá Nhan, chuyện lần trước ngượng ngùng a. ra thông qua thời gian dài tiếp xúc như vậy, tôi phát tính tình cũng tốt lắm!" Mặc dù phải cố ý hãm hại Nhan phụ tá, nhưng thường tụ tập đồng nghiệp ở trong phòng trà nước, xấu sau lưng Như Y.

      "Ha ha ——" Nhan Như Y cười cười tiếp nhận áy náy của đồng nghiệp. "Khi đó mọi người còn chưa hiểu nhau lắm? Chúng ta về sau hợp tác rất tốt!"


      "Ừ, thông qua thời gian dài như vậy tiếp xúc, tôi phát phụ tá Nhan quả rất lợi hại, năng lực làm việc mạnh, so với người phiên dịch trước kia của Hoắc tổng còn lợi hại hơn! Hơn nữa cũng tốt, ngày hôm qua thiệt thòi cho rồi, bằng tôi tới đón con trễ, mà cả hai mẹ con bị ướt đẫm!"

      Ngày hôm qua, sau giờ tan việc, trời chợt đổ mưa lớn, xui xẻo đem dù theo trước khi làm, vì vậy, đứng trước cửa công ty, gấp muốn chết vì sợ muộn giờ tan trường, Nhan Như Y đúng lúc cầm dù tan sở. Biết được, muốn đón con, Như Y hai lời, liền đem cây dù nhét vào trong ngực của , để kịp từ chối, trực tiếp chạy trong mưa đến trạm xe buýt!


      Phụ tá Nhan tính tình phóng khoáng, làm cảm thấy mình nhen, làm cho cảm thấy xấu hổ cực kỳ!


      "Ha ha, ngày hôm qua đứa bé có tưới chứ?" Nhan Như Y quan tâm hỏi.


      Thư ký Lý vội vàng khoát tay lắc đầu." có, có, là làm phiền phụ tá Nhan!"


      "Vậy tốt, đều có chuyện gì lớn, sức khỏe đứa bé quan trọng hơn!"


      "Cám ơn , phụ tá Nhan, buổi tối cùng nhau ăn cơm !" Thư ký Lý mời.


      "Chị Lý, chị cũng đừng khách khí, cần. Tối hôm nay, em cũng có vài việc cần giải quyết. Chúng ta ai cũng rất bận , tan việc đều gấp chạy về nhà, làm gì còn có thời gian ăn cơm! Chúng ta đều làm việc chung phòng, mọi người lẫn nhau giúp tay là điều phải làm!"


      "Vậy cảm ơn em!" Thư ký Lý khách khí .


      Lúc này, phụ tá Triệu vào phòng làm việc, mọi người nhìn chằm chằm vào . Dĩ nhiên, mọi người phải tò mò đối với phụ tá Triệu, mà chỉ muốn biết tin về người đứng đằng sau!


      "Triệu phụ tá, Hoắc tổng tới làm rồi sao?" Có người hỏi!


      Nhan Như Y cũng dừng tay lại, nhìn thoáng phụ tá Triệu!


      biết là vô tình, vẫn cố ý, phụ tá Triệu nhìn về phía Nhan Như Y, và trả lời."Hoắc tổng mới vừa đến!"


      Nhan Như Y nghe xong, được tự nhiên dời tầm mắt chỗ khác, nhìn về phía phòng làm việc của ——


      Trở về trở về, ở đây, là cấp lãnh đạo cao nhất, muốn làm giờ nào cũng là chuyện rất bình thường nha, vì cái gì mà kích động đến vậy, tim làm sao lại nhảy loạn như con nai con như thế này?


      Vì để cho mình bình tĩnh lại, cố gắng vùi đầu vào công việc, ở tờ giấy trắng viết xuống từng dòng, từng dòng tài liệu bằng tiếng ——


      Đến lúc mười giờ rưỡi, điện thoại của vang lên, điện tới là số điện thoại đối ngoại của Hoắc Doãn Văn."Dạ, Triệu ——"


      "Phụ tá Nhan, tổng giám đốc muốn đến phòng làm việc, có chút việc cần giúp tay!" Phụ tá Triệu !


      "A, tốt!" Nhan Như Y cúp điện thoại, ra khỏi phòng làm việc!

      Hoắc Doãn Văn gọi làm gì đây? Nếu như là công việc tại sao để cho thư ký thông báo cho ? Nhưng nếu như là chuyện riêng, tại sao thời gian làm việc, lại tìm ?

      Ôm trong lòng nhiều nghi vấn, vào phòng làm việc của ——


      "Phụ tá Nhan, Phó tổng chờ em ở trong phòng!" Phụ tá Triệu ra cửa đón tiếp!


      Nhan Như Y tò mò hỏi." biết có chuyện gì !"


      "Em vào biết!" Phụ tá Triệu gì!


      Nhan Như Y đẩy cửa phòng làm việc ra bước vào, nhìn thấy đứng quay lưng lại trước khung cửa sổ sát đất, mặc áo sơ mi màu trắng, quần Tây màu xanh dương đậm. Bộ quần áo cắt xén vừa người, càng làm cao lớn đẹp mắt!


      cắt tóc ngắn, kiểu tóc mới làm trông thoải mái!


      "Hoắc tổng ——" mấy ngày thấy, cảm dường như lâu lắm rồi. rất nhớ nhung .


      Hoắc Doãn Văn xoay người lại, nhìn về phía , thái độ khách khí lễ độ, khiến khí giữa hai người cũng ít nhiều xa lạ."Phụ tá Nhan, tôi có phần tài liệu, hi vọng có thể giúp tôi chút, phiên dịch!"


      "A, được!" Nhan Như Y cầm lấy tài liệu, lật lật vài trang!


      đứng ở bên cạnh , giọng : "Đây là phần sản nghiệp của tôi cùng vài chi tiết tài sản khác, làm phiền giúp tôi phiên dịch qua tiếng ."


      Chuyện này khiến có chút tò mò."Đây là vì…?"


      thản nhiên nhìn chằm chằm , né tránh."Tôi và vị hôn thê muốn tiến hành công chứng tài sản, để sau này bởi vì chuyện tranh chấp tài sản, mà xuất tranh cãi! Bởi vì ấy hiểu nhiều chữ tiếng Trung, cho nên cũng cần văn bản tiếng ràng chi tiết!"


      Nghe xong lời của ..., tim của trầm xuống."A!" hiểu nổi mình, ràng sớm biết kết hôn, nhưng lòng của vẫn kiềm chế được vô cùng khó chịu ——

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :