1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 94.1: Vì sao vừa muốn lại thôi.

      Nhưng căn bản nét mặt vẫn luôn kín đáo, khi tầm mắt sắp chạm tới, lại xuất gợn sóng.

      Nhan Như Y chỉ bị lời của làm cho xúc động, tâm lại lần nữa buộc chặt, đau đớn.” ra cuộc sống của những người có tiền hề vui vẻ, còn bằng cuộc sống của người bình thường!”

      “Ừ… cho nên có lúc rất hâm mộ em, tại sao em lại có thể cười vui vẻ đến như vậy!”

      “Ha ha, bởi vì người nghèo cầu rất thấp, có điều ngoài ý muốn , thu hoạch đều có thể vui vẻ được! Nhưng loại việc nho này, đối với những người có tiền như đều có thể dễ dàng thay đổi!”

      “Có đạo lý!” đăm chiêu gật đầu cái, nhưng ánh mắt nhìn vẫn rất tĩnh mịch, ý vị sâu xa.

      “Lát nữa ăn gì ?” Bây giờ gần năm giờ, sắp đến giờ tan sở.

      “A… , ở nhà em còn có việc!” Nhan Như Y vội vàng lắc đầu cự tuyệt, ràng muốn vạch khoảng cách với , sao còn có thể ăn cơm cùng nhau?

      “Ở nhà cũng chỉ có mình em?” hỏi câu.

      Nhan Như Y nhất định biết, Hoắc Doãn Văn cho tới bây giờ đều quan tâm đến người khác. khi đối phương cự tuyệt , hỏi lý do, nhưng bây giờ lại hỏi nhiều câu như vậy, có thể thấy được muốn kéo dài thời gian hai người ở cùng nhau!

      “Trong nhà chưa dọn dẹp, quần áo cũng chưa giặt, sàn nhà chưa lau, hôm nay em phải về xử lý những việc này!” lôi ra đống lý do, bội phục đầu óc của mình suy nghĩ nhanh, có thể ra tự nhiên như vậy!

      ra, nhưng thứ này có thể để mai làm, dù sao quần áo của đắt, đều là hàng giảm giá trong chợ, có thể bỏ qua. Nhất là vào mùa hè, giặt xong lát khô!

      im lặng mấy phút, lại thầm nhìn mấy lần, qua cái cầu cao, từ từ vào trong nội thành, mặt ràng đấu tranh rất nhiều, thậm chí tay lái cũng trở nên cứng ngắc.

      “Chân em còn đau ?” nhìn , đầu gối còn có chút sưng đỏ1

      Nhan Như Y theo thói quen vuốt ve đầu gối, lắc đầu cái. “ sao, vừa rồi đau chút, sau đó cũng tốt hơn rồi!”

      ra ngoài dễ dàng, tất cả mọi chuyện đều phải mình đối mặt…” tiếp, nhưng nhìn , tầm mắt vẫn nhìn thẳng về con đường phía trước!

      Ách…

      về cái gì, là về chân của ư, hay về cuộc sống của . “Đúng vậy, nhưng cũng sao, từ từ quen là tốt rồi, còn người luôn phải trưởng thành mà!”

      “Nhưng cuộc sống trôi nổi bên ngoài cũng dễ dàng, hiên tại vật giá cũng tăng cao, thuê nhà cũng cực kì tốn tiền!” lại , mắt vẫn như cũ nhìn thẳng vào .

      Nhan Như Y căn bản hiểu vì sao lại với những điều này, còn tưởng rằng chỉ chuyện phiếm với , thảo luận chút chuyện về cuộc sống hàng ngày. Còn dùng sức gật đầu, vẻ mặt giống như đồng cảm . “Còn phải sao, tại cái gì cũng đắt đỏ, ví dụ tổng tiền thuê phòng hàng tháng, tiền nước, tiền xe buýt tàu điện ngầm, tính sơ tới hai ngàn, sau đó còn tiền ăn… cũng may, bữa trưa Hằng Viễn có cung cấp tiện lợi cho nhân viên!”

      (Tiện lợi ở đây là bữa trưa nha mọi người ^^)

      tới đây, còn rất thông mình vô vai ông chủ mình nịnh bợ. “Tổng giám đốc Hoắc tốt bụng, chỉ bắt nhân viên nộp ba đồng cho suất cơm, lại mỗi ngày có thể ăn nhiều món mới mẻ!” Bữa trưa ở Hằng Viên đặc biệt tốt, hai mặn bốn chay lại thêm mỗi có cung cấp hải sản.

      Nghe bạn học của , những công ty khác hoặc là cung cấp bữa trưa, nếu cũng chỉ có vài bữa trưa đặc biệt!

      Ai, đây chính là trong những nguyện nhân khiến quá muốn rời khỏi Hằng Viễn!

      “Đây là chuyện phải làm, dù sao mọi người làm việc cho hằng Viến! Chỉ có vào bữa trưa phục vụ mọi người được vui vẻ, trong công việc mới có thể dồn tâm!” Vẻ mặt thay đổi nhiều .

      sai!” đứng lập trường của nhân viên, dùng sức gật đầu.

      “Như Y…” chợt gọi tên , vẻ mặt trang trọng, giống như có lời vô cùng quan trọng muốn với .

      ****Cơ Thủy Linh lạy mọi người lạy vào ngày ba mươi tháng chạp, mong mọi người tiền tài rộng mở, mọi việc thuận lợi, vui vẻ****

      “Hả?” Nhan Như Y ngừng cười, tâm có chút lo lắng, lúc trước đều gọi là ‘trợ lý Nhan’, bây giờ lại là ‘Như Y’, có chuyện muốn với .

      “Như Y…” lại gọi lần nữa, lần này giọng có chút cao lên, nhưng nét mặt vẫn rất nghiêm túc, tiếp tục nhìn thẳng vào con đường phía trước.

      “Tổng giám đốc Hoắc, có chuyện gì ?”

      “…”

      Hoắc Doãn Văn gì, có lẽ chỉ cần nhìn gò má của , vẫn có thể nhìn ra rối loạn!

      “Tổng giám đốc Hoắc, có chuyện gì cần sao?” nhìn dáng vẻ muốn của , lo lắng.

      muốn biết,em có kế hoạch gì cho tương lai của mình ?”

      “Kế hoạch?”

      “Đúng!”

      Nhan Như Y khó hiểu nhìn , vấn đề này cũng khó mở miệng như vậy sao sao? Hỏi vấn đề này mà phải lo lắng như vậy sao? Trực giác của cho thấy phải muốn hỏi vấn đề này, nhưng muốn hỏi cái gì?

      “Em có kế hoạch gì?” hỏi lại.
      Chương 94.2: Vì sao vừa muốn lại thôi.

      ra có thể làm việc ở công ty như Hằng Viễn, kế hoạch của em hoàn thành được nửa.” Chỉ có chuyện ngoài ý muốn lau súng cướp cof với , khiến cho có kích động muốn từ chức. “Nếu như em rời Hằng Viễn mà , em có chỗ làm rất tốt, đương nhiên có hi vọng được thăng chức!”

      “Vậy còn cuộc sống sinh hoạt sao?” hỏi cặn kẽ!

      “Cuộc sống sinh hoạt sao? Còn có. Chỉ là sau này thăng chức rồi, còn có thể góp tiền đặt cọc nhà ở, sau đó từ từ vay tiền,sau đó hoàn thành trong 10 20 năm, biết cái này có tình là kế hoạch cho cuộc sống tương lai …”

      rồi, nhà ở có thể cho em, chỉ cần em chọn xong vị trí!” nhắc nhở , từng cho cam kết!

      “Ha ha, tổng giám đốc Hoắc, quà tặng này quá lớn, em thể nhận!”

      “Nhưng em thấy cả đời này phải kiếm tiền trả cho căn nhà, cuộc sống như vậy quá cực khổ sao? đáng giá!”

      “Vậy cũng còn cách nào khác, tại tiền nhà ở đây rất cao, người bình thường đều như vây! người có năng lực thay đổi hoàn cảnh chỉ có thể thích ứng với hoàn cảnh. Người bình thường chúng em đều quá bé, chỉ có thể sống như vậy trong xã hội! Cho nên,dù phải khổ hơn nữa, cũng phải sống cuộc sống như vậy!”

      Sau khi xong những lời này, lại lần nữa im lặng. Đấu tranh mặt trước đó cũng biến mất, ánh mắt của rất phức tạp, chỉ lẳng lặng nhìn,lại thể phức tạp như thế nào!

      loại mất mát, hay là khổ sở, thậm chí có chút… cam lòng?

      Khó mà , cảm thấy rất khó !

      ra, muốn …” lên tiếng, lần này vẻ mặt trở nên thoải mái hơn,trong ánh mắt confcos chút đùa giỡn!

      “Cái gì?” thoải mái, khiến lòng cũng vui vẻ hơn!

      còn muốn ăn… Món mì cay Thành Đô mà em nấu!”

      Ánh mắt nhìn rất sâu, nhất là khi ‘còn muốn ăn’…, ánh mắt lại lập tức tối sầm, giống như con sư tử phát con mồi, khiến tâm tình khẩn trương nhảy loạn. nghĩ đến, cuối cùng dám , lại muốn ăn món mì cay Thành Đô mà nấu!

      “Ha ha… nhưng hôm nay em muốn ăn!” quái dị cười hai tiếng, độc ác chặt đứt cầu của !

      ông chủ lớn lại cả ngày ăn mì cay Thành Đô? Điều đó phải rất kì quái sao? Hơn nữa, cômuốn kéo dài khoảng cách với !

      thể luôn lo lắng trong lòng vì !

      ****Cơ Thủy Linh lạy mọi người lạy vào ngày ba mươi tháng chạp, mong mọi người tiền tài rộng mở, mọi việc thuận lợi, vui vẻ****

      Sau khi cự tuyệt, cũng đòi hỏi gì nữa, cứ như vậy đưa về nhà!

      Kha Văn vùng khác, ở nhà, cho nên trong nhà chỉ có mình , làm chuyện vô cùng xấu hổ, đó chính nấu mì Thành Đô!

      Chỉ là, biết vì sao, trình tự nấu cũng giống như ngày hôm qua, cũng có thịt băm, nhưng lại thấy ngon bằng hôm qua!

      Ăn ngon, sau khi ép mình ăn hết bát, ném hết bát đũa dùng qua vào bồn rửa, nghĩ lát nữa rửa!

      Nhưng cũng có nghri ngơi, ngồi trước máy vi tính,chuẩn bị dịch truyện cổ tích tiếng đầu tiên, đây là việc làm thêm vừa nhận vào sáng hôm qua.

      Phiên dịch hết kiếm chừng 800 đồng!

      khi dịch được nửa, điện thoại của đột nhiên vang lên, là dãy số lạ, chỉ là điện thoại vẫn cố chấp, số đuôi là 6688!

      Trong nghi hoặc, nhận điện thoại. “Alo, chào ngài…”

      thanh chuyện của đối phương rất cao, cũng đặc biệt lấy lòng, đặc biệt khách khí. “Chào , xin hỏi là trợ lý Nhan?”

      Ách…

      Sao người này lại biết mình là ai? Người này là ai? “Xin hỏi là?”

      “Chào , tôi họ Chu, chủ công ty xây dựng Trường Sơn!” Đối Phương tự khai báo danh tính.

      Công ty xây dựng Trường Sơn? Cái tên này rất quen, đây phải công ty hợp tác với tập đoàn Hằng Viễn sao? “Chào ngài, ông chủ Chu, ngài gọi điện cho tôi, có việc gì ?”

      “Trợ lý Nhan, là như vậy, bà xã tôi mang ít đặc sản từ quê lên, nhất định muốn đưa tới cho , xem tại tôi có thể lên đó được ? Hay là xuống đây cũng được. Tôi tại ở dưới nhà !” Ông chủ Chu liên tiếp !

      Nhan Như Y mới gia nhập xã hội nhất thời kịp phản ứng, đây là chuyện gì. Thậm chí còn có người muốn muốn tặng đồ cho mình, tặng cho làm gì?

      “Cảm ơn ý tốt của ngài, nhưng chúng ta quen, tôi thể nhận quà của ngài, mời ngài về cho!”

      , , , sao lại có thể quen, chúng ta đều là đồng hương, bà xã tôi cũng là người Tứ Xuyên, đặc biệt muốn kết bạn với …” Ông chủ Chu lập tức ra quan hệ!

      Lúc này,vợ của ông chủ Chu cướp điện thoại. “Để tôi , đểtôi …” Sau đó, vợ của ông chủ Chu dùng tiếng địa phương . “Em , chị cũng là người Tứ Xuyên, em xem, bọn chị đều tới, em để bọn chị gặp, như vậy có phải tốt ? Nếu em xuống đây , chúng ta gặp mặt chuyện…”

      Tiếng của quê hương khiến Như Y cảm thấy có chút quen thuộc, vừa nghe liền đặc biệt thân thiết, xấu hổ, chỉ có thể đồng ý xuống dưới. “Chị chờ em chút, em xuống liền…”

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 95 (1) Thân phận nhoi


      Vừa mới xuống lầu, Nhan Như Y liền nhìn thấy ông Chu đứng với người phụ nữ khá trẻ trung. Thoạt liếc mắt, người ta ai cũng biết hai người bọn họ có chút thân mật của vợ chồng nhưng tuyệt đối phải nguyên phối. Ông Chu dáng dấp già xọm, còn người phụ nữ trẻ trung và tươi mới!


      "Em , em có dáng dấp xinh đẹp!" Người phụ nữ cùng ông Chu thuần thục kéo tay Như Y, khôn khéo làm quen."Chị là người Thành Đô, em ở vùng nào ở Tứ Xuyên nhỉ?"


      "A, tôi ở Nam Sơn - huyện thành !" Nhan Như Y vừa trả lời, vừa đưa mắt hỏi thăm bọn họ tìm mình có chuyện gì, đến bây giờ đúng hiểu ý tứ của hai người họ."Hai chị tìm tôi có chuyện gì ?"


      Ông Chu lấy từ trong xe ra phong bì dày, mặc dù thấy đồ vật bên trong, nhưng bất luận kẻ nào cũng biết bên trong đựng cái gì.


      "Phụ tá Nhan, tôi biết là người quan trọng bên cạnh Hoắc tổng, chỉ cần câu, Hoắc tổng nhất định nghe, phải hay ? Chuyện hôm nay, tôi có chút sơ sót trong công việc, về sau nhất định chú ý cẩn thận, xem chúng ta đều là đồng hương ra ngoài làm việc, cần giúp tay ——"


      hồi, ông Chu đem phong bì kín đáo đưa cho Nhan Như Y.


      Nhan Như Y vừa chạm vào phong bì tựa như cầm củ khoai lang phỏng tay, vội vàng kín đáo trả lại cho ông Chu.", , tôi đây thể nhận. Hơn nữa tôi cũng phải là người quan trọng gì bên cạnh Hoắc tổng, tôi chỉ là người phiên dịch phụ tá cho ngài ấy mà thôi!"


      Ông Chu nhìn Nhan Như Y lấy lòng và ra vài ám hiệu."Phụ tá Nhan, nên khiêm nhường, mọi người ai cũng biết Hoắc tổng đối với phụ tá Nhan phải bình thường. nhất định phải giúp tay, ở trước mặt Hoắc tổng tốt vài câu cho công ty xây dựng Trường Sơn. Chúng ta đều là người trong nhà, tôi cũng cùng suông. Nếu như Hoắc tổng tiếp tục kiện cáo Trường Sơn, tiếp tục hợp tác, về sau chỉ cần là Hằng Viễn cùng Trường Sơn có hạng mục hợp tác, tôi liên ngay lập tức trích 2% cho !"


      Ông Chu vừa nghe chuyện, thanh Đông Bắc, chuyện cũng suôn sẻ hơn!


      2%, nghe đúng là ít đấy. Mặc dù biết công ty của ông Chu có thể kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng vẫn mấy ngày trước Hằng Viễn vừa chuyển khoản cho ông Chu năm ngàn vạn đồng. Đấy là biết lần này, còn nhiều lần khác trước đó!


      Mỗi lần nhận công trình, họ lời ít nhất là trăm vạn? đại khái đoán chừng!


      Ai, chỉ là tiền này mặc dù tốt, nhưng cũng phải do công sức làm ra, cũng có bản lãnh này!


      "Ông Chu, cảm ơn ông cất nhắc tôi. Tôi chỉ có thể với ông rằng, nếu ông ký thác hy vọng lên người tôi, ông chỉ có thất vọng mà thôi!" Nhan Như Y cương quyết trả lại phong bì. "Ông tìm những người khác !"


      "Phụ tá Nhan, cứ nhận , tôi biếu cho , đời nào lấy lại. Coi như đây là món quà kết giao đồng hương, mặc kệ chuyện tình với Hoắc tổng, mặc kệ chuyện này kết thúc ra sao, hay ——"


      " được, được!" Nhan Như Y cứng rắn đem phong bì ném vào ô cửa sổ mở của xe ô tô!


      "Em , em làm sao lại khách khí quá vậy?" Người phụ nữ !


      "Phụ tá Nhan, chẳng phải là ném tiền vào mặt tôi sao?" Ông Chu gấp gáp, mặt đỏ bừng. Con đường này thông, công ty bọn họ chắc chắc xong đời, tài lộ còn!


      lúc ông Chu tìm lại phong bì, cứng rắn ép buộc Như Y, chiếc Hyundai lái tới, ‘chi’ tiếng dừng lại!


      "Như Y, chuyện gì xảy ra à?" Cao Hải từ trong xe vội vàng xuống, nhìn cặp nam nữ trước mặt, hỏi ——

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 95 (2)


      Nhan Như Y thấy Cao Hải, mặc dù vẫn rất tức giận, nhưng cũng thở phào nhõm."Hai người họ tìm em có chút việc, nhưng em đủ năng lực!" nháy mắt với Cao Hải, ra hiệu giúp tay giải quyết chuyện trước mắt!


      Cao Hải thấy đối phương hai người trước mặt kia, lại thấy trong tay bọn họ cầm phong bì, lập tức liền hiểu ý, nếu là người bình thường, nhất định trêu chọc Như Y để cho nhận lấy, dù sao tiền này có người đưa, ngu sao mà thu. Nhưng vừa nhìn tặng lễ, tránh trái tránh phải, hơn nữa này lá thư cũng quá dầy, biết cái này cười giỡn vẫn thể nhận loạn, nếu Như Y nhất định nổi giận với !


      "Ui, mới lên chức có mấy ngày, có người tặng quà cho em à? Dáng vẻ cũng tệ, vậy làm bạn trai của em, áp lực càng lớn rồi!" Cao Hải câu cười giỡn, sau đó tự nhiên đưa tay ôm ngang hông Như Y!


      Ông Chu cùng người phụ nữ nhìn thấy tình huống có chút suôn sẻ, bạn trai của Nhan phụ tá tự nhiên xuất , sau khi bọn họ đưa mắt nhìn nhau ra hiệu, cất tiền vào!


      Cũng dám quan tâm, lung tung, vội vàng chào tạm biệt Nhan phụ tá, vội vội vàng vàng lên xe rời .


      Ông Chu gấp gáp nhấn chân ga, lái xe hòa vào dòng xe cộ, nhanh chóng biến mất!


      Vừa lái xe, ông Chu vẫn nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu, đầu óc mơ hồ hỏi."Em , chúng ta phải nghe lầm tin tức, phụ tá Nhan với Hoắc tổng có quan hệ gì à?"


      Người phụ nữ ăn diện diêm dúa đúng mốt, xoay người lại chằm chằm nhìn, cũng cảm thấy ràng." điều này cũng sai, xem bộ dáng ta xinh đẹp, nhưng nếu quả là tiểu mật ngọt của Hoắc tổng, tiền này sao ta lại dám nhận? ta cũng phải là cán bộ nhà nước, sợ gì nhận tiền hối lộ ——"


      "Bây giờ làm sao đây? Nếu là em, chỗ tiền này sớm được việc!" Ông Chu lão hoài nghi tự hỏi, sau đó trong lúc lơ đãng móc người bên cạnh câu!


      Ngay lập tức, người phụ nữ nhăn mày hài lòng, trừng mắt nhìn ông Chu."Ông chủ Chu, ông vậy có nghĩa gì? Em thế nào? Ông chút, phương diện làm ăn, mọi chuyện em đều chuẩn bị chu đáo cho ông? Mặt hàng này có phải do ông làm ăn với người ta chú ý, chuyện đề phòng, tại xảy ra chuyện rồi, ông còn nhờ em giúp ông dọn dẹp cục diện rối rắm. Bây giờ còn châm chọc em, ô ô. . . . . Ông vậy có ý gì à?"


      Người phụ nữ xong, nước mắt uất ức chảy xuống, thở dài thở ngắn ."Ô ô, ông tôi theo ông, trải qua ngày nào tốt lành chưa, hay vượt qua ngày nào biết ngày đó! Cả ngày, xấp ngửa theo ông——"


      Ông Chu vội vàng dụ dỗ."Vợ à, em là vợ tốt của mà. Em xem, chỉ là muốn tìm niềm vui trong đau khổ, trêu đùa em chút thôi. Đừng tưởng mà!"


      "Ô ô…, ai cho em như vậy, giống như em theo vì tiền vậy." Người phụ nữ đẩy tay ông Chu ra, uốn éo khóc lóc!


      " có, có, em thiệt là người chuyên tiếng gió đoán trời mưa, có ý này. phải cũng phiền lòng đây sao. Em thử nghĩ xem, Hằng Viễn muốn kiện chúng ta, muốn ngưng hẳn hợp tác với chúng ta, vậy sau này chúng ta nơi nào kiếm tiền a?"


      Người phụ nữ nhanh chóng lau nước mắt, sau đó ."Vậy phải hỏi thăm Cục trưởng Ngụy chút, xem có phải hay chúng ta nghĩ sai rồi? Có phải hay tình nhân của Hoắc tổng là người khác? Có phải hay nên tìm mọi cách đưa số tiền kia cho thư ký? Hoắc tổng mỗi lần đâu, chẳng phải đều đưa thư ký kia cùng sao? Hai người bọn họ xem ra cũng rất thân mật!"


      Ông Chu vội tấp xe vào bên đường, cầm điện thoại lên gọi cho Cục trưởng Ngụy!


      Lẳng lặng chờ đợi vài phút sau, Ông Chu chuyện."Cục trưởng Ngụy, tôi là ông Chu đây ạ! Dạ, bên này xảy ra chút phiền toái, dạ, chuyện này Cục trưởng thể nghe đề cập? Ai biết chợt lại tới kiểm tra công trường, cho làm tôi ứng phó kịp đấy!


      Ừ, tôi chính là muốn hỏi chút, cái đó … Phụ tá Nhan cùng Hoắc tổng rốt cuộc quan hệ như thế nào à? Ha ha, đúng, với quan hệ của chúng ta, tôi cũng muốn láo. Tôi đúng là muốn tìm người thổi gió chút bên gối Hoắc tổng. Chúng ta đều là nam nhân, điểm này còn biết sao? Nữ nhân ở giường gì, nam nhân còn có thể nghe à? Nhất là lời thầm của tiểu mật, gì nghe nấy a!"


      Cục trưởng Ngụy bên này ra lời thấm thía."Ha ha, làm chính phải luôn có trăm phương ngàn kế, chút chuyện này ông làm tốt!"


      "Vậy Cục trưởn Ngụy, tôi nhắm tới Phụ tá Nhan để xuống tay, có đúng hay à?"


      "Ông Chu a, ông xem lại cách hỏi của ông ! Tôi là cục trưởng có trách nhiệm, phải là tú bà đường phố. Chẳng lẽ ông còn để cho tôi dẫn ông đem bọn họ đè nhau vào giường sao?"


      Ông Chu lúc này mới cảm thấy mình sai, vội vàng giải thích."Ngài phê bình rất đúng, rất đúng ạ. Cục trưởng Ngụy, ông nhưng ngàn vạn đừng nghi ngờ, ông cũng biết, tôi học hành cao, là người thô lậu. Tôi đây phải gấp gáp, có biện pháp sao? chuyện thiếu suy xét. Mới vừa rồi chúng tôi tìm thư ký Nhan nhờ hỗ trợ, nhưng ta vẫn từ chối a, rằng đủ năng lực, tôi muốn hỏi thăm chút, có phải hay tôi lầm rồi, tính sai người?"


      "Ai ——" Cục trưởng Ngụy bên này than thở, thanh kéo dài, sau đó mới lên tiếng: "Ông Chu a, theo lý thuyết chuyện tình cảm của người ta, tôi nên lung tung, nhất là chuyện như vậy, tôi là cán bộ nhà nước đứng đắn, tại sao có thể đảo quanh cuộc sống riêng tư của Hoắc tổng ——"


      Ông Chu càng ngừng gật đầu."Dạ, Cục trưởng Ngụy đúng lắm, nhưng ——"


      Lúc này, Cục trưởng Ngụy xoay chuyển."Nhưng là, dầu gì, Hoắc tổng cùng với ông Chu lão đây vốn đều là những người cống hiến to lớn cho ngành xây dựng của thành phố chúng ta. Các cơ quan chính phủ như chúng tôi cũng cần phải phù thực ngươi dân kinh doanh có thể phát triển tốt hơn. Đây là chỉ thị của Thị ủy thành phố cùng chủ trương của chính quyền, các ngành tận lực phối hợp công việc kinh doanh của người dân mới là trọng yếu. Từ điểm này, tôi hy vọng Hằng Viễn cùng công ty xây dựng Trường Sơn cuối cùng phải đối mặt với vụ kiện tụng, vô luận ai thắng ai thua đến cuối cùng vẫn là quốc gia bị tổn thất!"


      "Đúng, đúng ——" Ông Chu luôn miệng đồng ý, Cục trưởng Ngụy qua, làm cho nhướng mày vui mừng rồi.


      "Cho nên, công ty xây dựng Trường Sơn về sau nhất định phải làm tốt, cũng thể làm những chuyện ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, Hoắc tổng lần này cùng các ông ngưng hợp tác, muốn kiện lại là đúng, có biết hay ?" Cục trưởng Ngụy lên giọng dạy dỗ, xong đường hoàng, chút xíu lỗi cũng tìm ra!


      "Dạ, nhất định nhất định!"


      "Ừ, hôm nay ông nếu hỏi tôi, vậy tôi cho ông biết, Hoắc tổng đối với Phụ tá Nhan có chút khác biệt, ông tìm người có sai! Tốt lắm, làm thế nào, tại sao có thể hoàn thành, ông liền tự mình làm . Trước hết như vậy !" xong, Cục trưởng Ngụy trực tiếp cúp điện thoại!

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 96.1: Phụ nữ, trộm được tốt.

      Editor: Lin DĐLQĐ

      “Cục trưởng Ngụy thế nào?” Vợ ông chủ Chu lo lắng hỏi.

      Ông chủ Chu gác điện thoại, sờ sờ cái đầu trọc của mình, gương mặt biết thế nào cho phải. “Cục trưởng Ngụy tìm tới người này tuyệt đối sai!”

      sai là tốt rồi, ai tiền, em thấy chỉ là tuổi trợ lý này còn rất trẻ, còn dám nhận, chúng ta phải nghĩ cách!” Vợ ông chủ Chu bắt đầu động não nghĩ kế.

      “Bằng buổi tối hay ngày mai chúng ta chuyến, dù sao chuyện này phải nhanh chóng xử lí!” Ông chủ Chu dùng nắm đấm đấm gáy của mình, chuyện này ngày càng khó giải quyết!

      “Ừ, trước tiên cứ như vậy !” Vợ ông chủ Chu thở dài, sau đó lại mập mờ cười, lắc đầu cái. “Ai, em đàn ông các rất đê tiện, hay là trộm , trợ lý Nhan đó cũng chưa có bạn trai? Đến tổng giám đốc Hoắc cũng muốn chen chân vào, ai phụ nữ mà, ngay cả , trong đôi mắt của bọn đàn ông các , phụ nữ khác thường tốt hơn…”

      xong, vợ của ông chủ Chu ngồi lên đùi ta, dùng sức đánh cái!

      “Đó là trước đây, bây giờ cũng như vậy nữa rồi!” Ông ta ám chỉ . Loại ánh mắt đó rất ràng, vợ bây giờ cũng thường nằm trong ngực người đàn ông khác mà!

      Vợ của ông chủ Chu sớm xúc động vì Hoắc Doãn Văn. “ , tổng giám đốc Hoắc này, em đúng là thể hiểu được, ta lại có thể chịu được loại khiêu khích này? Chạm vào người phụ nữ có lẽ mới vừa bị người đàn ông khác chạm vào? Chẳng phải ta rất kén chọn, đặc biệt sạch , khi ta ở bên người phụ nữ đó, người này nhất định được bị người khác động vào?

      “Cho nên mới trợ lý Nhan này rất đặc biệt, phá vỡ nhiều quy tắc của tổng giám đốc Hoắc! nghe mấy lãnh đạo cấp cao , ngày đó tổng giám đốc Hoắc cản cho người phụ nữ này rất nhiều rượu! Em suy nghĩ chút, tổng giám đốc Hoắc bao giờ cản rượu cho phụ nữ chưa? Cho dù phụ nữ có nằm người ta cầu xin, ta chưa chắc nể tình!”

      Xem ra em Tứ Xuyên này của em, đúng là lợi hại, có thể nắm tổng giám đốc Hoắc trong lòng bàn tay!” Vợ ông chủ Chu nửa hậm mộ, nửa ghen tỵ .

      **** Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọng ủng hộ của mọi người ****

      Nhìn xe xa, Nhan Nhu Y cuối cùng cũng thở phào nhõm, sau đó làm bộ như thấy Cao Hải, liền quay đầu vào cửa chính!

      “Nhu Y, đừng như vậy, sai rồi, tha thứ cho được ?” Cao Hải khổ sở theo sau lưng Nhan Nhu Y, vẻ mặt áy máy, loại áy náy này còn nhiều hơn áy náy 25 năm sống trê đời cộng lại!

      Nhu Y phản ứng, tiếp tục về phía trước!

      Cao Hải tiến lên hai bước, bắt lấy cánh tay của Nhan Nhu Y, hơi dùng sức khiến dừng bước. “Nhu Y, đừng đối xử với như vậy, để cho hai câu được ?”

      “Họ Cao, đừng được voi đòi tiên, có phải muốn tôi gọi điện báo cảnh sát tới bắt , mới cam tâm!”

      “Nếu như gọi cảnh sát tới bắt có thể để em tha thứ cho , vậy gọi cảnh sát tới, Nhu Y, !””

      Ánh mắt Cao Hải tràn đầy hối hận, biết Cao Hải hối hận. Hơn nữa biết Cao Hải phải hạng người hạ lưu như vậy! Chuyện cũng xảy ra có thể làm thế nào đây? Hơn nữa, kết quả sau khi bị hạ dược cũng khiến phải đau khổ, thậm chí còn có chút vui vẻ!

      Dứt khoát thôi , cứ tha thứ cho như vậy !

      còn giương cung bạt kiếm nữa, thu hồi tức giận. “Cao Hải, em cũng với . Chuyện này coi như xong rồi, đừng nhắc đến nữa, được ?”

      Cao Hải lau mặt cái, nhưng xóa được buồn bực trong mắt . “Có gì đặc biệt , kẻ đặc biệt ngu ngốc! Em là người con thích, sao…”

      “Em và căn bản là thể, tỉnh lại !” bật cười.

      Ở trong lòng , Cao Hải vĩnh viễn là người trai tốt nhất.

      “Được rồi, về , tối nay em còn có chút việc phải làm…” hạ lệnh đuổi khách!

      “Vậy cũng được, tối nay bất kể có chuyện gì em cũng phải để xuống!” Giọng Cao Hải rất cường thế, giống như có chuyện chuyện gì rất quan trọng diễn ra.

      “Sao vậy? Có chuyện gì nghiêm trọng vậy? phải kết hôn à?” đùa cợt!

      Cao Hải huýt sáo cái, muốn đem trạng thái ngày trước của mình trở về. “nếu như muốn kết hôn, em có thể biết sao? Cái tên kia, Hạ Phong Chi vừa trở về từ nước ngoài, liền sắp xếp buổi họp mặt uống rượu cùng mọi người…”

      cả Hạ trở về rồi?”

      “E hèm, mới về hôm trước cho nên đến đón em. Em xen muốn hay là ? Em xe, mình có thể sao? Cao Hải giống như là mệnh lệnh!

      Hạ Phong Chi là học trưởng của họ, lớn hon Cao Hải hai tuổi, hơn Nhan Nhu Y bốn tuổi. Vốn Nhan Nhu Y và Hạ Phong Chi quen biết, nhưng đúng lúc Hạ Phong Chi tiếp tục ở lại đại học S để làm nghiên cứu, sau đó bọn họ cứ như vậy mà biết nhau!

      Hạ Phong Chi khi còn ở trong đám bạn với họ, là nhân vật nổi tiếng, học tập và năng lực đều vô cùng xuất sắc, hơn nữa trong nhà hình như cũng rất có điều kiện, bởi vì vừa hoàn thành học phần nghiên cứu sinh, trực vào làm việc trong lãnh quán của Pháp!

      tại vừa nghỉ phép trở về!

      Hạ Chi Phong trước kia đối xử với rất tốt, người khác cũng đặc biệt tốt, người như vậy đúng là tuyệt đối thể , làm mất mặt mũi của người ta!

      “Nhưng hôm nay em tuyệt đối uống rượu, em có nên ?” quan tâm hỏi .

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 96.2: Phụ nữ, trộm được tốt.

      Editor: Lin

      Bạn bè của họ đặc biệt có thể uống, hơn nữa gặp mặt nếu uống, làm người khác mất hứng.

      có việc gì, em có thể uống, nhất định tốt hơn việc em , đến lúc đó làm chứng cho em, em tuyệt đối thể uống rượu!” Cao Hải lập lời thề, khiến chuyện khó xử cũng hạ xuống!

      Nhan Như Y có chút băn khoăn, bước chân hơi do dự. “Người đó… sao?”

      Cao Hải nhìn chằm chằm ánh mắt của , cố gắng hiểu ý. “Em Từ Nhất Minh?”

      “Đúng vậy!” tại muốn nhìn thấy ta, muốn phải lúng túng, phải sợ nhớ lại điều gì, mà là người này là quá ác độc, quá đáng ghét. Vừa nghĩ tới sáng chia tay ngày hôm đó, liền cảm thấy phiền!

      “Yên tâm, gần đây Từ Nhất Minh về nhà, thể có mặt ở đó được!”

      Như Y có chút giật mình. “Về nhà làm gì? Ở đó cũng có ngày nghỉ như vậy?”

      “Nghe làm chút thủ tục gì đó, cần phải tới chính quyềnđịa phương làm thủ tục gì đó!” mơ hồ .

      Đối mặt với việc sinh viên tìm việc làm, lập tức phản ứng. “ ta làm thủ tục xin việc.”

      “Hình như là vậy!” Cao Hải lo lắng quan sát , sau đó thận trọng hỏi. “Sao vậy? Nghe tin tức như vậy trong lòng khó chịu?”

      “Chia tay cũng khó chịu, việc này có gì phải khó chịu? ta tìm việc làm rất tốt!”

      “Ha ha…” Cao Hải cười lớn, sau đó đẩy đẩy bả vai . “Em định trong bộ dạng như thế này sao? Còn nhanh lên thay quần áo?”

      Nhan Như Y nhìn quần áo mình mặc người, quay đầu lại với . “Em lên thây đò trước, rất nhanh, ở trong xe chờ em lát!”

      “A!” Cao Hải mở cửa xe làm dấu ‘OK’ với Nhan Như Y, sau khi chui vào trong xe, nặng nề thở dài hơi.

      Cũng may, hình như Như Y cũng bị thương nặng, hoàn hảo có thể tha thứ cho . nhất định dùng tấm lòng chân thành khiến động tâm, tự tin thích mình…

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọng ủng hộ của mọi người****

      Cao Hải dừng xe ở trước cửa ‘Đế Hào’, nhìn lên đèn neon màu tím, khách sạn sang trọng, Nhan Như Y chuẩn bị mở cửa xe giật mình. “Sao lại tới nơi này ăn cơm?”

      tới đây tới đâu? Cũng thể những quán ăn ngoài đường? tại người ta là cả Hạ, là đại sứ ngoại giao, nơi nào cũng phải thuộc đẳng cấp của người ta!” Cao Hải tháo dây an toàn, rút chìa khóa xe ra. “ thôi!”

      Như Y có biện pháp chỉ có thể xuống xe, nhìn lên hai chữ ‘Đế Hào’ phát sáng bằng đèn neon, cảm thấy da đầu có chút tê dại. “Chẳng lẽ chỉ có khách sạn ‘Đế Hào’ thôi sao, sao lại tới đây?”

      Lúc này, rất nhiều chiếc xe dừng lại trước cổng khách sạn!

      “Dù sao tại, thành viên Đảng bộ cũng tới nơi này, rất phô trương!”

      Như Y theo Cao Hải vào trong đại sảnh của Đế Hào, tại cầu xin có thể đừng gặp mặt Hoắc Doãn Văn!

      Vận khí của cũng tệ lắm, thang máy tới tầng năm, có gặp người quen nào, trực tiếp vào trong phòng. Lúc này,mười mấy người đến nơi, thậm chí người mà Nhan Như Y muốn gặp nhất cũng có mặt ở đây, hơn nữa người này còn mang bạn tới!

      Nhan Như Y vừa thấy Từ Nhất Minh, mặt lộ vẻ chán ghét, quay đầu nhìn Cao Hải, sử dụng ánh mắt tra hỏi, sao Từ Nhất Minh lại ở đáy?

      Vẻ mặt Cao Hải vô tội, dùng khẩu ngữ : “ cũng biết cậu ta tới!”

      “Oa, Cao Hải cũng xuất cùng Nhan Như Y nữa à? Thế nào, sao lại vào trong?” chị Cao Hải lớp tới, dùng ánh mắt mập mờ quan sát họ!

      Nhan Như Y muốn từ chối.

      Nhưng vị học tỷ này lại giọng : “Em và Từ Nhất Minh chia tay lúc nào vậy? Vừa rồi cậu ta còn sắp kết hôn với bạn mới!”

      Lời này là có ý gì? Là ý bị đá sao?

      Hạ Phong Chi ra từ trong phòng rửa tay, thấy học đệ học muội vừa tới, sau đó lại đùa cợt: “Oa, rốt cuộc Đào Tử cũng theo đuổi Như Y thành công? Chúc mừng chúc mừng, cho rằng em tên tiểu tử này, đời này cũng thể theo đuổi được Như Y rồi!”

      Cao Hải là người đaẹc biệt thông mình, lập tức nắm bắt cơ hội, cố ý đưa tay khoác lên vai Nhan Như Y, sau đó hả hê : “Xấu hổ quá, khiến mọi người giật mình, quan hệ của em và Như Y tại xác định, là bạn , đúng , Như Y?”

      Nhan Như Y thấy được bộ dạng xem kịch vui của Từ Nhất Minh, nhìn đến bộ dạng hả hê vui sướng của bạn ta, vì mặt mũi trong đám bạn học cũ, cũng phủ nhận!

      Tronh nháy mắt, tất cả mọi người đều cho rằng Cao Hải theo đuổi thành công Như Y, đều vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

      lúc ấy, bóng dáng làm cho Nhan Như Y hít thở thông vào…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :