1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AnAn

      AnAn Active Member

      Bài viết:
      126
      Được thích:
      27
      Tks ban, truyen rat hay

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 89.1: Đồ lót rơi xuống.

      Bởi vì đây là bố trí căn nhà kiểu cũ, vừa vàomột cái cửa rất lại là cái sảnh , ngaysau đó là hai phòng phía nam và bắc, bên cạnh là phòng bếp . Cho nên nơi có thể ở lại, chỉ có thể là ở trong phòng!

      Hai phòng nam bắc, dựa vào trực giáccủa mình, Hoắc Doãn Văn phòng là cănphòng phía nam!

      “Đây là phòng của em?” chỉ vào hỏi!

      “Vâng, hơi lộn xộn chút, hi vọng khôngđể ý!” đẩy cánh cửa màu vàng, a, tươngđối may mắn, mấy hôm trước bà dì cho quétdọn phòng , nếu bây giờ biết cănphòng dơ dáy bẩn thỉu thành cái dạng gì nữa!

      Chỉ là, tại căn phòng có chút lộn xộn.

      Bàn đọc sách chất thành núi, phía sau là mộtđống sách tham khảo, bên cạnh để mĩ phẩmdưỡng da, bên kia còn có chút đồ ăn vặt, nhưvậy mới cảm thấy có chút sức mạnh!

      Mà sổ tay của cũng ở đó!

      Mặt đất cũng có chút lộn xộn, có thể thấy phíatrên có lớp bụi.

      giường!

      Vừa rồi có gấp chăn, nên bây giờ chăngiống như cái núi nằm giường. Bên cạnh gối để ba quyển sách, cả ba đều rất dày,...cho nên ba quyển đó để lại cùng chỗđã rất cao! Sau đó còn để sách áo ngủ và áo ngực của mình.

      May mắn áo ngực bị áo ngủ che mất, chỉ lộ ra đai an toàn, nhìn kĩ phát ra.

      “Có chút loạn, tìm chỗ để ngồi !” vội vàng chồng chăn lên, sau đó đặt ở đầu giường,đồng thời cầm áo ngủ lên, ném vào ngăn kéo.

      Nhưng khi vừa mở ngăn kéo của tủ quần áo, đống đồ vật trong đó, rầm rầm chảy rangoài.

      Như thế tốt rồi, áo lót, quần lót, còn có quầnáo của , nhiều màu sắc khác nhau rơi mặt đất, tình cảnh tương đối hoành tráng!

      Ánh mắt Nhan Như Y biết để ở nơi nào,xấu hổ nhắm mắt lại, Hai tai đỏ ửng ngồi xổm mặt đất, vội vàng nhặt quần áo, tiếp tục nhét vào trong tủ. Cả buổi cũng có quay đầu lại, có nhìn !

      Nhưng vẫn cảm thấy tầm mắt của dừng lại người mình, cảm thấy cười!

      Mà Hoắc Doãn Văn cười , cười hành động hốt hoảng của đáng .“Nếu chồng quần áo vào nhau để vào tủ, rất dễ bị rơi xuống đó!”

      “Em biết rồi, đợi đến tối em sửa sang lại!”Nhan Như Y đóng tủ quần áo lại, sau đó dùnglưng cố định cửa tủ. Bởi vì lâu rồi sửakhông sửa tử gỗ, nên cửa có chút cũ, lúc đóng cửa tủ hơi khó khăn.

      “Xem ra, bình thường em quả rất bận!” nhịn cười bình luận, ngầm ám chỉ nếu sao có thời gian dọn phòng!

      “Ha ha...” cười qua loa với mấy tiếng, sau đó vội vàng rời khỏi căn phòng. “Tổng giám đốc Hoắc, chờ chút, tôi nấu mì!”

      “Làm mì cay Thành Đô có tốn thời giankhông?”

      “A, rất dễ, sợi mì được gia công nửa, đến lúc đó nấu chút là có thể!” vừanói vừa về phía phòng bếp.

      ‘rầm’ tiếng, đụng phải vách tường củanhà vệ sinh.

      Nhan Như Y đau khổ che nơi bị đau, có ý định chuyện với , nếu làm sao côcó thời gian dọn dẹp căn phòng!

      Hoăc Doãn Văn bị hành động vội vàng của làm cho tức cười!

      Mặc dù biểu của trong công việc rất chuyên nghiệp, rất thành thục, làm việc gì cũng rất tích cực, rất chững chạc, nhưng bây giờ lộ ra, chỉ là thanh niên hai mươi tuổi. Có cùngtất xấu với những người cùng tuổi mình!

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      Mì cay thành đô dễ ăn hay hoàn toàn là do nước dùng.

      Mà Nhan Như Y rất thành thục trong việc nấunước dùng, tóm lại đặc biệt thích ăn mì cayThành Đô, cho nên từ nghiên cứu làm sao để có thể ăn ngon chút!

      Dầu mè, hạt tiêu, dầu ớt, bơ đậu phộng, nước tương, đường,... đợi chút cho tất cả trọn vớinhau, nước sùng được pha chế rất tốt, đổ vào trong sợi mì, cùng với ít rau, món mì ThànhĐô thơm ngon được nấu xong!

      “Ăn rất ngon sao...” Hoắc Doãn Văn ngửi thấy mùi ớt, tương truyền ra từ phòng bếp, bởi vì phòng bếp quá nên phải đứng ởcửa.

      Nhan Như Y bưng ra ngoài, đặt lên chiếc bànnhỏ trong phòng khách, bình thường và KhaVăn thường ăn cơm ở chỗ này. “Đây đều là đồăn vặt của quê, có rau dưa, cần chê!”

      “Nhưng em làm rất ngon!” Có rau dưa có thịt băm, nhìn liền muốn ăn.

      Sao có thể , tại vì đến ăn, nên đặcbiết làm mọi việc trở nên phức tạp, bỏ thêm thịt băm vào, lúc làm thịt băm còn phải xào qua dầu,rất phiền phức!

      tự động cầm đua lên, có đảo qua mì mà liền ăn!

      Có thể thấy được, nhất định người này có thóiquen ăn đồ tây, biết phải đảo qua mì mớiđược ăn!

      “Đảo qua chút , nếu mùi vị đều!” xong, liền đâỏ qua phần mì của mình.

      Chương 89.2:

      Hoắc Doãn Văn cũng học theo , đảo qua chút, sau đó bắt đầu ăn!

      Nhan Như Y hỏi có dễ ăn hay ,dù sao cũng phải chủ động mời ăn, là chính bản thân muốn, quan tâm anhcảm thấy hương vị thế nào làm gì?

      Nhưng vừa bắt đầu ăn, chỉ lát sau ănhết mì trong bát, hơn nữa cũng uống ít nước dùng!

      Có thể thấy được, rất thích ăn!

      “Mùi vị rất ngon!” Ăn xong, câu.

      còn rất thích ăn cay, phải ngườinước ngoài thích ăn nhạt sao, rất ít người thích ăn cay!” Lúc trước cũng có quen mấy lưuhọc sinh nước ngoai, bọn họ cách nào ăn cay, mới ăn chút liền vươn đầu lưỡi, bộ dạng rất khôi hài!

      ăn được, có lẽ là do di truyền!”

      “Di truyền cái gì?” tò mò.

      “Mẹ là người Tứ Xuyên!” .

      “A, ra là như vậy!” kinh ngạc gật đầumột cái. “ như vậy, chúng ta là nửa đồng hương rồi?”

      “Chính xác!”

      “Vậy mẹ ...” Xưng hô như vậy có chútkhông lễ phép, sửa lại lời . “Em là dì...bà thường nấu món ăn quê hương cho sao?” biết người khác, cho dù xung quanh có bạn bè người quen, cũng rất thích nấu ăn, vẫn cho rằng việc ưa thích nấuăn là đặc điểm của người Tứ Xuyên.

      !” Hoắc Doãn Văn lắc đầu cái.

      “A, cũng đúng, nhà nhất định rất nhiều đầubếp, người giúp việc, dì ấy cũng cầnxuống bếp làm những chuyện này!”

      phải nguyên nhân này!” hủy bỏ lờicủa ..., sau đó đơn giản . “Lúc còn rấtnhỏ, mẹ qua đời!”

      xin lỗi!” vội vàng xin lỗi, nhất địnhcô chạm vào vết thương của rồi!

      sao, qua đời cũng nhiều năm rồi, bây giờ , cũng có cảm giác đau lòng nhiều nữa!”

      Nhan Như Y cũng : “Đúng vậy, mẹ em cũng qua đời rồi, bây giờ có thể bình tĩnh nhắc tới đề tài này!”

      “Xem ra chúng ta đồng bệnh tương liên.”

      “Ha ha...” cười gì. Ách... sao có thể đồng bệnh tương liên với đây? là ông chủ lớn có tiền, mà chỉ là nhân viênnhỏ, còn là nhân viên của !

      “Ừ... ừm, còn nữa ?” chỉ cái báttrống hỏi.

      sửng sốt, phản ứng chậm nửa nhịp, sau đó vội vàng : “Có có có...” Sau đó bưng bát lên, chạy vào phòng bếp!

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      Rất nhanh, Hoắc Doãn Văn ăn sạch bát thứhai, sức ăn của có chút khiến người ta nghẹn họng mà nhìn trân trối!

      rất lâu chưa ăn no như thế này, lại thoải mái như vậy!” đặt đũa xuống .

      nhìn vào tình cảnh của . “ ăn cơm chính là công việc, lại uống nhiều rượu nhưvậy, dĩ nhiên thể ăn no bụng!”

      “Đúng vậy, cho nên đặc biệt sợ ăn cơm, ăn cơm đối với là công việc khó đối phó nhất!” trào phúng câu, sau đó bổ sung. “Nhưng phát mỗi lần ăn cơm với em, đều ăn rất no!”

      “Ha ha, bởi vì em phải lãnh đạo của , cũng phải khách hàng của !”

      “Có lẽ.” hai từ lấp lửng. “A, phải rồi, có thể cho em ý kiến.” nghiêm túc nhìn .

      “Cái gì?” Vẻ mặt nghiêm túc của khẩn trương, muốn ý kiến gì với . “ !”

      còn rất nghiêm túc nhìn . “Lần sau lúc em nấu mì Thành Đô, có thể nấu nhiều hơn chút, sau đó mời tới ăn!”

      thở phảo nhòm, ra muốn cái này. Nghe khéo léo khen ngợi tài nấu nướngcủa , khóe miệng nhịn được cong lên. “Tốt, lần sau vào lúc nấu, em nhất định nấu cho !”

      “Cảm ơn!”

      mới phát , cũng có mặt hài hước, cũng định học vẻ mặt nghiêm túc của , . “Trong tất cả câu khen ngợi em được nghe, đây là câu chân thành nhất!”

      nín cười, tiếp tục chuyện với bằng khuôn mặt nghiên túc. “Đây cũng là câu nóithành khẩn nhất trong tất cả nhưng câu khen ngợi của !”

      Hai người nhìn nhau cười!

      Bữa ăn tối này đơn giản, Nhan Như Y có thể nhìn thấy mặt khác biệt của Hoắc DoãnVăn. ra phải lúc nào cũng có bộ dạng thâm trầm lão luyện, ra có thể hài hước, thậm chí rất hài hước, ở cạnh rất tự nhiên,rất thoải mái!

      Dù sao cũng là chỗ ở của độc thân, Hoắc Doãn Văn ngồi lại lâu, đứngdậy chuẩn bị rời !

      Trước khi , lại hỏi . “Lần sau nấu mì Thành Đô, em có thể mời đến ăn sao?”

      hiểu ý của , có thể tiếp tục làm việc ở Hằng Viễn. Trong khoảng thời gian ngắn, ràng quyết định xong lại do dự. “, nếu như có lần sau, em nhất định mời đến ăn!”

      lừa , nếu nấu nữa, nếu như nấu, cần mời !

      “Vậy tốt, cảm ơn em vì bữa tối!” Hoắc DoãnVăn cười gặp lại sau với .
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 89.2:

      Hoắc Doãn Văn cũng học theo , đảo qua chút, sau đó bắt đầu ăn!

      Nhan Như Y hỏi có dễ ăn hay , dù sao cũng phải chủ động mời ăn, là chính bản thân muốn, quan tâm cảm thấy hương vị thế nào làm gì?

      Nhưng vừa bắt đầu ăn, chỉ lát sau ăn hết mì trong bát, hơn nữa cũng uống ít nước dùng!

      Có thể thấy được, rất thích ăn!

      “Mùi vị rất ngon!” Ăn xong, câu.

      còn rất thích ăn cay, phải người nước ngoài thích ăn nhạt sao, rất ít người thích ăn cay!” Lúc trước cũng có quen mấy lưu học sinh nước ngoai, bọn họ cách nào ăn cay, mới ăn chút liền vươn đầu lưỡi, bộ dạng rất khôi hài!

      ăn được, có lẽ là do di truyền!”

      “Di truyền cái gì?” tò mò.

      “Mẹ là người Tứ Xuyên!” .

      “A, ra là như vậy!” kinh ngạc gật đầu cái. “ như vậy, chúng ta là nửa đồng hương rồi?”

      “Chính xác!”

      “Vậy mẹ ...” Xưng hô như vậy có chút lễ phép, sửa lại lời . “Em là dì... bà thường nấu món ăn quê hương cho sao?” biết người khác, cho dù xung quanh có bạn bè người quen, cũng rất thích nấu ăn, vẫn cho rằng việc ưa thích nấu ăn là đặc điểm của người Tứ Xuyên.

      !” Hoắc Doãn Văn lắc đầu cái.

      “A, cũng đúng, nhà nhất định rất nhiều đầu bếp, người giúp việc, dì ấy cũng cần xuống bếp làm những chuyện này!”

      phải nguyên nhân này!” hủy bỏ lời của ..., sau đó đơn giản . “Lúc còn rất , mẹ qua đời!”

      xin lỗi!” vội vàng xin lỗi, nhất định chạm vào vết thương của rồi!

      sao, qua đời cũng nhiều năm rồi, bây giờ , cũng có cảm giác đau lòng nhiều nữa!”

      Nhan Như Y cũng : “Đúng vậy, mẹ em cũng qua đời rồi, bây giờ có thể bình tĩnh nhắc tới đề tài này!”

      “Xem ra chúng ta đồng bệnh tương liên.”

      “Ha ha...” cười gì. Ách... sao có thể đồng bệnh tương liên với đây? là ông chủ lớn có tiền, mà chỉ là nhân viên , còn là nhân viên của !

      “Ừ... ừm, còn nữa ?” chỉ cái bát trống hỏi.

      sửng sốt, phản ứng chậm nửa nhịp, sau đó vội vàng : “Có có có...” Sau đó bưng bát lên, chạy vào phòng bếp!

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọng ủng hộ của mọi người****

      Rất nhanh, Hoắc Doãn Văn ăn sạch bát thứ hai, sức ăn của có chút khiến người ta nghẹn họng mà nhìn trân trối!

      rất lâu chưa ăn no như thế này, lại thoải mái như vậy!” đặt đũa xuống .

      nhìn vào tình cảnh của . “ ăn cơm chính là công việc, lại uống nhiều rượu như vậy, dĩ nhiên thể ăn no bụng!”

      “Đúng vậy, cho nên đặc biệt sợ ăn cơm, ăn cơm đối với là công việc khó đối phó nhất!” trào phúng câu, sau đó bổ sung. “Nhưng phát mỗi lần ăn cơm với em, đều ăn rất no!”

      “Ha ha, bởi vì em phải lãnh đạo của , cũng phải khách hàng của !”

      “Có lẽ.” hai từ lấp lửng. “A, phải rồi, có thể cho em ý kiến.” nghiêm túc nhìn .

      “Cái gì?” Vẻ mặt nghiêm túc của khẩn trương, muốn ý kiến gì với . “ !”

      còn rất nghiêm túc nhìn . “Lần sau lúc em nấu mì Thành Đô, có thể nấu nhiều hơn chút, sau đó mời tới ăn!”

      thở phảo nhòm, ra muốn cái này. Nghe khéo léo khen ngợi tài nấu nướng của , khóe miệng nhịn được cong lên. “Tốt, lần sau vào lúc nấu, em nhất định nấu cho !”

      “Cảm ơn!”

      mới phát , cũng có mặt hài hước, cũng định học vẻ mặt nghiêm túc của , . “Trong tất cả câu khen ngợi em được nghe, đây là câu chân thành nhất!”

      nín cười, tiếp tục chuyện với bằng khuôn mặt nghiên túc. “Đây cũng là câu thành khẩn nhất trong tất cả nhưng câu khen ngợi của !”

      Hai người nhìn nhau cười!

      Bữa ăn tối này đơn giản, Nhan Như Y có thể nhìn thấy mặt khác biệt của Hoắc Doãn Văn. ra phải lúc nào cũng có bộ dạng thâm trầm lão luyện, ra có thể hài hước, thậm chí rất hài hước, ở cạnh rất tự nhiên, rất thoải mái!

      Dù sao cũng là chỗ ở của độc thân, Hoắc Doãn Văn ngồi lại lâu, đứng dậy chuẩn bị rời !

      Trước khi , lại hỏi . “Lần sau nấu mì Thành Đô, em có thể mời đến ăn sao?”

      hiểu ý của , có thể tiếp tục làm việc ở Hằng Viễn. Trong khoảng thời gian ngắn, ràng quyết định xong lại do dự. “, nếu như có lần sau, em nhất định mời đến ăn!”

      lừa , nếu nấu nữa, nếu như nấu, cần mời !

      “Vậy tốt, cảm ơn em vì bữa tối!” Hoắc Doãn Văn cười gặp lại sau với .
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 90 (1) Từ chức khó khăn


      Muốn từ chức hay từ chức, chuyện rối rắm này làm mấy cả buổi tối suy ngẫm, cuối cùng quyết định ngay khi chưa thay đổi kế hoạch, dù sao đơn từ chức cũng viết xong rồi!


      Cho nên vừa đến công ty, liền chuẩn bị lấy thư từ chức ra!


      "Phụ tá Nhan, bộ tài liệu này, Phó tổng cần vào lúc mười giờ sáng nay!"


      Nhan Như Y vừa lấy thư từ chức ra, thư ký Trương cũng vừa tới, đem tài liệu đưa cho .


      "A, được!" Ăn lương của người, phải hoàn thành công việc cho tốt trước khi đưa thư từ chức. cất thư từ chức vào giỏ, nhận bộ tài liệu


      Thư ký Trương nhìn cách khiêu khích, sau đó : "Lần này tôi đưa tài liệu cho trước tiên rồi đấy, Phụ tá Nhan!"


      làm sao nghe hiểu người đối diện ác ý, tưởng khi dễ được sao, có cửa đâu. Nhan Như Y thành thục lõi đời, uyển chuyển cười ." Thư ký Trương, làm việc càng ngày càng cẩn thận, như vậy cũng giảm bớt cho tôi ít phiền toái, rất cảm ơn !"


      " ——" Thư ký Trương bị chọc tức, uốn éo cái mông bó căng trong cái váy ngắn ra ngoài!


      Nhan Như Y nhìn theo, chun mũi cái, sau đó ở trong lòng , “Thôi , cho rằng tôi bị chọc tức sao? Tôi chỉ là muốn đối đầu với thôi!”


      Mang theo vui vẻ của người vừa chiến thắng, cầm tài liệu ngồi vào trong ghế, bắt đầu cặm cụi làm việc!


      Hôm nay dịch và biên tập tài liệu cực kỳ nghiêm túc, chỉ dịch lại từng câu, còn thận trọng đem từng vấn đề trọng điểm, chú giải cặn kẽ. Chợt, nhớ lại từng kín đáo phê bình ‘Em muốn thi đọc hiểu sao? Phiên dịch nửa, còn lại để mình phỏng đoán nửa kia’. Ha ha, lúc đó những lời này, rất hài hước!


      Rất nhanh, hoàn tất tài liệu vào lúc chín giờ năm mươi phút!


      Nhan Như Y đem tài liệu trả lại cho Trương thư ký, sau đó chờ hồi vào phòng đưa thư từ chức!


      Nhưng đợi đến mười giờ mới vào phòng làm việc của Phó Tổng, Tổng thư ký ở phòng ngoài cho biết, Phó tổng giám đốc có trong phòng làm việc.


      " có trong phòng làm việc? Phó Tổng giám đốc chẳng phải đầu giờ làm đến giờ vẫn còn ở đây sao?" tin hỏi ngược câu."Phó Tổng giám đốc còn cầu tài liệu lúc mười giờ muốn, tôi mới vừa phiên dịch xong!"


      "A, tài liệu đó được Phụ tá Triệu phụ tá lấy giao cho Phó tổng, hôm nay Phó tổng kiểm tra thi công và điều kiện kiến trúc ở công trường!" Thư ký giải thích.


      "A, như vậy a!" Nhan Như Y cầm thư từ chức, thở dài cái."Vậy Phó tổng lúc nào trở về ?"


      "Cái này khó , cũng biết Cao ốc Hằng Viễn bán hoặc cho thuê rất nhiều nơi, hơn nữa nhiều nơi còn rất xa trung tâm, cho nên lúc nào Phó tổng trở lại rất khó , Phó tổng lúc rời cũng có giao phó gì!"


      "A ——"


      Thư ký kỳ quái nhìn ."Phụ tá Nhan, có chuyện gì ?"


      ", có —— có ——" lắc đầu cái.


      Chuyện từ chức cũng cần thiết loan báo khắp chốn, hơn nữa bây giờ còn chưa chính thức đệ thư từ chức, càng thể làm cho xôn xao dư luận!


      vất vả kiên quyết, nên cúi đầu ủ rũ trở lại phòng làm việc!


      Thiệt là, hoài nghi căn bản cố ý làm khó nàng, hoặc là ông trời cũng giúp đỡ làm khó mình, thế nào từ chức cũng cần phải lao lực như vậy!


      Nhan Như Y căn bản biết gì, nhưng thực tế suy nghĩ của sai!


      lúc này, điện thoại của đổ chuông Trưởng phòng bộ phận quản lý pháp lý gọi ."Phụ tá Nhan, Hoắc tổng muốn chúng ta lập tức đến công trường XX, có chuyện khẩn cấp cần xử lý! bây giờ xuống lầu , tôi ở dưới lầu chờ !"


      "Dạ, tôi lập tức tới ngay!" Nhan Như Y kết thúc cuộc gọi, vội vàng đến thang máy xuống!


      Hắc, tốt nha, càng muốn nghỉ việc, càng nhiều việc cần giải quyết!
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 90 (2)

      *************************** cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi ủng hộ của mọi người ************************


      Phó Tổng chợt giá lâm khiến đội trưởng thi công Phương Chân ứng phó kịp, trước đó bọn họ cũng nghe bất cứ lời bóng gió nào đến cuộc kiểm tra này!


      "Hoắc tổng xem những loại cốt thép này mới chở đến, chất lượng đều đạt kiểm chuẩn quốc gia!" Đội trưởng đội thi công phương báo cáo, rất sợ Hoắc tổng bọn họ dùng tài liệu hợp cách!


      Ai chẳng biết nhị thiếu gia nhà họ Hoắc rất nghiêm túc, khác hoàn toàn mẫu người của người cả. Trước đây, khi Hoắc đại thiếu gia quản lý, bọn họ thường có nhiều cách để mò được ít khoản tốt, báo giá cũng có thể xoay xở chút, cốt thép có thể gia giảm chút xuống hai ba cấp, xi măng cũng lấy loại có giá thấp hơn chút! Theo đó, bọn họ cũng kiếm chác được chút đỉnh!


      Nhưng từ lúc Hoắc Doãn Văn được điều về để quản , thỉnh thoảng điều tra vật liệu thi công bọn họ sử dụng, luôn cùng bọn họ đối chiếu sổ sách, bọn họ muốn ăn chênh lệch giá khó càng thêm khó. Trước đây lâu, Hoắc Phó tổng dứt khoát chấm dứt hợp đồng nhiều đội trưởng đội thi công dù đều là bạn cũ hợp tác lâu năm rồi, chút tình cảm và thể diện cũng có!


      Điều đó khiến cho các đội thi công khác bị dọa sợ, ai cũng dám làm quá đáng, chỉ có thể tích cóp từng món tiền ! Cố gắng bỏ thói quen ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, chỉ dám qua mặt cấp bằng cách chọn điểm chất lượng đối với vật liệu !


      ngờ mới vừa bắt điểm liệt chất vật liệu thép, Phó tổng Nhị thiếu gia kiểm tra rồi! là con mẹ nó xui xẻo!


      tại ông chủ cung cấp thép họ Chu cầu mong mình có thể vượt qua kiểm tra, dù sao mấy kiểu lươn lẹo này những Phú Nhị Đại sống và lớn lên an nhàn sung sướng, cả ngày đều mang giày Tây ngồi trong phòng làm việc với máy điều hòa khí, làm sao có thể hiểu những chuyện xảy ra công trường xây dựng?


      Ông Chu nỗ lực đánh lạc hướng, hi vọng nhanh nhanh chóng chóng lừa được Phó tổng!


      Nhưng Ông Chu chỉ giây sau biết được, ý nghĩ của đặc biệt sai nghiêm trọng ——


      Hoắc Doãn Văn nghe đội trưởng Phương ba hoa, đầu đội mũ bảo hộ lao động màu đỏ nón, tự mình ngồi xổm xuống, đưa mắt tra xét chất lượng cốt thép, ngay sau đó nhíu mày.


      "Ông Chu, ông qua đây!" Hoắc Doãn Văn hướng ông Chu, vẫy vẫy tay.


      "Hoắc tổng, cốt thép này chất lượng rất tốt, tuyệt đối phù hợp với cầu của Hằng Viễn!" Ông Chu cao giọng, đinh tai nhức óc, tựa như lớn tiếng bao nhiêu, chất lượng thép cũng được nâng cao lên bấy nhiêu!


      Hoắc Doãn Văn chỉ vào cốt thép, rất khẳng định : "Trước chất lượng cốt thép như thế nào, đầu tiên độ thô cũng đủ, ít nhất hai số!"


      "Ách ——" Ông Chu lập tức liền toát ra tầng mồ hôi lạnh."Hoắc tổng, này —— chúng ta đều theo như cầu đưa hàng đến!"


      Ánh mắt Doãn Văn lập tức thay đổi, nghiêm khắc chất vấn: "Theo cầu? Ông xác định theo đúng đơn đặt hàng do chính chúng ta, Hằng Viễn, cầu? Mà phải ngươi Chu lão bản cầu?"


      "Hoắc tổng, Hoắc tổng, tôi có thể cam đoan với ông, chất lượng nhất định có vấn đề gì! Nhất định, so với các cao ốc khác được bán hoặc cho thuê, chất lượng Hằng Viễn tốt nhất!" Ông Chu vội , luống cuống đến đầu lưỡi sợ cũng bị cuốn lại, lắp ba lắp bắp câu hoàn chỉnh!


      "Hợp đồng theo đúng pháp luật, ông còn tuân thủ, bằng vào miệng, ông cho rằng tôi tin sao? " Hoắc Doãn Văn nghiêm túc chất vấn."Ông cảm thấy tôi là tên ngu ngốc, có thể tùy tiện lừa gạt sao?"


      " phải, phải —— Hoắc tổng, Hoắc tổng, đợt giao hàng này chỉ là sai lầm —— chúng tôi trước đây đều giao hàng cho Hằng Viễn phù hợp tiêu chuẩn!" Ông Chu gấp đến độ mồ hôi mẹ mồ hôi con tuôn đầy đầu, Hằng Viễn là đại tập đoàn, là thần tài của những nhà cung cấp như ông ta. Bọn họ cũng muốn đem thần tài này bỏ !


      " Sai lầm của ông trực tiếp làm giảm chất lượng phòng ốc của Hằng Viễn, kèm theo vấn đề tài chính! Ông vi phạm hợp đồng nghiêm trọng, chuyện này phải nghiêm túc xử lý!" xong, Hoắc Doãn Văn trực tiếp ra lệnh."Lập tức ngừng thi công, tiến hành kiểm tra chất lượng! Phụ tá Triệu, gọi ngay trưởng phòng pháp chế, luật sư cùng Phụ tá Nhan đến đây!"


      "Dạ!" Phụ tá Triệu vội vàng lên tiếng!


      Ông Chu lập tức biến sắc, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh!


      *********************** cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi ủng hộ của mọi người ***********************


      Nhan Như Y tới công trường thi công, vào thời điểm chỉ thấy Hoắc Doãn Văn ngồi yên tĩnh ở trong phòng điều hành! lặng lẽ ngồi ghế nghe công nhân báo cáo tình hình, mặc dù cũng gì, nhưng từ nét mặt thâm trầm có thể cảm giác, lúc này vô cùng mất hứng!


      Thấy cùng trưởng phòng pháp chế, cùng với luật sư Sở tới, Hoắc Doãn Văn cắt đứt báo cáo của công nhân, để thương nghị với họ những vấn đề cần giải quyết!


      Luật sư Sở bắt đầu chuyên nghiệp giải thích các phương cách truy cứu trách nhiệm và các đối tượng bị truy cứu, bắt đầu phiên dịch lại!


      Đối với Đội trưởng thi công Phương chỉ là vấn đề bồi thường, còn ông Chu cứ luôn miệng chịu đền bù!


      Hoắc Doãn Văn cũng nhượng bộ, quyết định đưa vụ tranh chấp theo đúng trình tự tư pháp!


      xong, Hoắc Doãn Văn đứng dậy chuẩn bị rời khỏi công trường địa!


      Nhan Như Y cùng mọi người khác, theo Hoắc Doãn Văn!


      lúc ấy, chợt cầu thang vang lên thanh khác thường, giống như cọc gỗ đụng thép tấm ‘keng keng’. lòng nghĩ làm thế nào mở miệng xin từ chức, Nhan Như Y phản ứng chậm nửa nhịp, kịp thời phát ‘ nguy hiểm ’ đỉnh đầu , khi phản ứng kịp, mắt thấy cái cọc gỗ, từ cao rơi xuống ——


      Trong khoảng thời gian ngắn, nỗi sợ độ cao nghiêm trọng làm hồn phách bay theo gió, ngơ ngác đứng ở nơi đó, chỉ biết sợ, biết nên phản ứng như thế nào!


      Mắt thấy cọc gỗ hướng đầu đập xuống!


      "Cẩn thận ——"


      Nhan Như Y nghe được có người hô to tiếng, ngay sau đó ai đó ôm lăn qua bên!


      "Rầm —— rầm —— rầm ——" liên tục mấy tiếng vật nặng rơi xuống đất, bên tai Như Y, từng thanh vang lên như trời long đất lở. Tim đập mạnh đến nỗi như tiếng cọc gỗ nện mạnh mặt đất từng tiếng nặng nề. run rẩy, toát mồ hôi lạnh, hai chân mềm nhũn!


      Cũng may, cũng may, có chuyện gì!


      Ngay lúc đó, choáng váng vì tiếng gầm trách cứ.


      "Ngu ngốc, trong óc em suy nghĩ gì? có chú ý tới nguy hiểm đầu? Em có biết chỉ chút nữa em bị đập chết?" Hoắc Doãn Văn lo lắng, nhưng cũng cực kỳ tức giận nắm bả vai của , rít lên!
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :