1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 5: Xin lỗi




      “Aizz, sao ngài lại như vậy chứ, Nước ta từ trước tới nay luôn đề cao những người cótấm lòng nhân hậu giúp đỡ người khi hoạn nạn, vậy mà sao lại để cho người tốt nhưHoắc tổng đây chịu hiểu lầm lớn như vậy..!” Cục trưởng Cao vội vàng .

      “Sao ngài lại vậy, tôi chỉ thấy người gặp nguy lên giúp đỡ mà thôi, có gì totát cả!”

      Nhìn hai người đàn ông trước mặt mình vui vẻ chuyện, nghe đến nội dung hai người bọn họ trong lòng Nhan Như Y khỏi mềm xuống đan xen đó là nỗi áy náy lên lời. ra là sai, đem ân nhân của mình trở thành người xấu mất rồi, phải xin lỗi ta mới được.

      chủ động tiến về phía người đàn ông kia : “ xin lỗi, hiểu lầm rồi, thậtsự cám ơn đem ấy đến bệnhviện, vừa rồi là tôi chưa hiểu tình hình mà những lời khó nghe với , mong thông cảm cho tôi.”

      có gì, hi vọng bạn trai bị làm sao là tốt rồi” Hoắc Doãn Văn quay đầunói với thấp hơn mình cái đầu kia, mùi thơm nhè theo làn gió tiến vào mũi , mùi hương này rất dễ chịu, khỏi nhìn kĩ trước mắt này.

      cao khoảng 1m65, người béonhưng mà cũng phải là dạng ngườicao gầy yếu đuối. mặc chiếc áo khoác màu vàng nhạt , từ người toát ra vẻ hoạt bát nhanh nhẹn. Mái tóc đenóng tự nhiên buông vai. Gió lùa qua hai bên tóc , khéo léo vẽ lên khuônmặt trái xoan.

      khuôn mặt hoàn mĩ của kết hợp cái trán xinh đẹp, dưới ánh trăng đôi mắt to long lanh lóe lên tia ánh sáng mạnh mẽ, hàng lông mi cong cong lộ ra bên ngoàimang theo tia quật cường, bộ dáng của cônhư mọi lúc có thể cùng với đàn ông phân tranh cao thấp.

      Nhưng với chiếc mũi khéo léo hình thoi, cánh môi mỏng kia khi nhìn qua làm chongười khác cảm thấy rất thoải mái và ngọtngào.

      “Cảm ơn, cảm ơn !”

      Đôi môi lúc mở lúc đóng cắt ngang suynghĩ của , khiêm tốn từ chối lời cảm ơn của . “Cho dù hôm nay người bị nạnkhông phải bạn trai tôi cũng vẫn giúp thôi. mau lên với bạn trai mình

      Hoắc Doãn Văn làm chuyện tốt mà lại lạnhnhạt coi như , Cao cục trưởng bên cạnh nịnh bợ ra cũng đồng thờitâng bốc Hoắc Doãn Văn: “Xin chào, tôi là cục trưởng cục công an bên này. , tôi có thể khẳng định Hoắc tiên sinh khôngphải người gây ra tai nạn. Người gây ra tainạn sau khi đâm phải người có đỗ lạimà chạy mất, tại chúng tôi phối hợp với bên đội cảnh sát giao thông tiếnhành tìm cho ra thủ phạm. Còn có, khi sựviệc xảy ra mọi người bu xem rất nhiều màkhông có ai đứng ra gọi cấp cứu chỉ có Hoắctiên sinh gọi cấp cứu giúp và đưa người nhàcô bệnh viện vậy ấy còn đặt cọctiền trước cho bạn trai được cấp cứu a, nếu tại chưa chắc bạn trai được cấp cứu đâu . Nhà phải mang ơn ta nhiều đấy.”

      Lời này như nhắc nhở Nhan Như Y , chạy nhanh về phía ba lô của mình móc ra vítiền : “ cám ơn , bỏ ra bao nhiêu tiền vậy? Tôi trả lại tiền cho

      Hoắc Doãn Văn ngăn lại hành động của cônói: “ cần, đây chỉ là số tiền thôikhông có gì đáng kể” xong liền quay sang bên Cao cục trưởng bên này : “
      Cục trưởng Cao, tôi còn có chút việc bận, tôi trước, hôm nay làm phiền ông rồi.”

      có gì, trong khi chúng tôi điều tra, nếu như có gì cần giúp đỡ còn phải làm phiền đến rồi.” Bên trong bệnh việnvốn yên tĩnh này tiếng của cục trưởng Cao vang lên rất to.

      dám!” xong, Hoắc Doãn Văn về phía chiếc Mercedes của mình .

      Mà ở bên kia, trợ lý của mở cửa xe racung kính chờ đợi.

      Nhan Như Y chạy theo Hoắc Doãn Văn vừa móc tiền vừa : “Hoắc tiên sinh, tiền nàyanh nhất định phải cầm.”

      Hoắc Doãn Văn vẫn bước hề dừng lại : “ ta cần, tiền này cứ giữ lại để mua đồ bồ dưỡng vếtthương cho bạn trai mình .”

      Cục trưởng Cao ở phía sau gọi với lại: “ , tên gì? và người bị thương có quan hệ gì?”

      “Tôi là Nhan Như Y bạn của người bị nạn!” Nhan Như Y trả lời.

      Bên này Hoắc Doãn Văn chuẩn bị lênxe chợt dừng lại chút, quay đầu lại nhìnNhan Như Y như có điều suy nghĩ, ánh mắt kia so với trước kia chăm chú hơn nhiều đồng thời trong mắt cũng léo lên tia kinh ngạc
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 6: Kiêu ngạo làm người



      Bên này Nhan Như Y trả lời cảnh sátnên có chú ý tới.

      Hoắc Doãn Văn đúng nhìn lúc sau đó mới lên xe rời .

      thôi” với tài xế, mặc dù mới 28 tuổi nhưng giọng trầm ổn của lạimang loại khí thế bức người. Trong buổi tối mát lạnh, loại khí thế này lan sang mọingười xung quanh.

      Nhanh Như Y đứng bên cạnh xe vội vàngmuốn đưa trả tiền cho người đàn ông kia.

      Nhưng đèn xe sáng lên, chiếc Mercedes rấtnhanh liền rời .

      Được rồi, bây giờ là lúc cần dùng tiền,tiền này cứ để trả sau cũng được vậy. có số điện thoại của ta mai sau khôngsợ tìm được ta.

      Nhanh Như Y lòng nóng như lửa đốt nhanh chóng quay lại phòng, bên này tình huống tương đối phức tạp.

      Từ Nhất Minh bị thương rất nghiêm trọng, xương chân trái bị gãy, xương sườn ở bụngbị gãy ba cái, trong ngực có máu tụ nghiêm trọng hơn là xương sọ bị nứt. Sau ngàyphẫu thuật còn hôn mê. Cha mẹ TừNhất Minh cả đêm ngồi xe lửa, sáng ngày thứ hai liền có mặt tại bệnh viện. Cách lớp kính thủy tinh nhìn con trai nằm bên giường bệnh hề nhúc nhích màkhóc thành tiếng. Nhất là mẹ Từ, hai chân bà mềm nhũn khống chế được mà ngã xuống hành lang bệnh viện.

      “Bác Từ, Nhất Minh có chuyện gìđâu, bác đừng lo lắng, phải chăm sóc cho bản thân mình tốt, cháu nghĩ ông trời phù hộ cho Nhất Minh bình an vô qua khỏi” Nhan Như Y đỡ lấy thân thể của bácgái an ủi .

      Mẹ Từ chợt trở lên rất là thô lỗ, đẩy bạn của con trai mình ra, trong mắt bà đầy hận ý : “Cút ngay, là cái đồ sao chổi. Đều tạicô, tại làm hại con tôi ra nông nỗi này, tạicô quyến rũ con trai tôi để nó trở vềnhà. Nếu nó mà trở về nhà làm việc sao có thể xảy ra chuyện như ngày hôm nay.Đều lại , đồ con đê tiện này, mới bé tí tuổi đầu mà biết giữ mình trong sạch,còn chưa học xong đại học mà có bạn trai, quyến rũ con tôi, phi, cút cho tôi, dùng thân phận gì mà đòi chuyệnvới tôi. Cút --”

      Bất thình lình bị mắng nên trong nháy mắt sắc mặt Nhan Như Y trở nên trắngbệch, trong lòng cảm thấy vô cùng uất ức. Đây là lần đầu tiên gặp cha mẹ của Nhất Minh, mặc dù cũng dự đoán đượcbọ6n họ thích mình nhưng nghĩ tới bọn họ chửi mắng khôngnhững vậy mà còn chửi những lời rất khó nghe. Mắc kệ việc có như thế này, côcũng nhất quyết canh giữ trong bệnh việcsuốt buổi tối.

      Trong hành lang bệnh viện truyền đến trận ầm ỹ như vậy, có vài y tá về phía bọn họ.

      Nhan Như Y xấu hổ vô cùng thấp giọng khuyên nhủ ba mẹ Từ Nhất Minh: “Bác Từ, rất xin lỗi, cháu còn có chút việc bận xin trước. Nếu như có chuyện gì xin hãy liên lạcvới cháu vào số này!”

      viết số điện thoại của mình lên tờ giấy rồiđưa cho cha mẹ Từ.

      Xong xuôi quay người chạy nhanh vào trong thang máy. thể đối diện vớicác y tá trong đây, việc ngày hôm nay họ chứng kiến hết thảy, làm sao dám đốimặt với bọn họ đây.

      Nháy mắt khi cửa thang máy đóng lại, nướcmắt kèm theo nỗi uất ức của thi nhau rơixuống như đê vơ. Đây chỉ là niềm uấtức mà nó còn là nỗi hổ thẹn của với chamẹ của mình.y

      Mặc dù nhà nghèo nhưng cha mẹ côcũng có ăn có học đàng khoàng. Sau khi tốtnghiệp họ tình nguyện đến vùng hẻo lánhdạy học, bọn họ cả đời làm người đoan chính hề kiêu ngạo cũng tự ti. Cha mẹ vẫn thường hay dạy dỗ , dù có nghèo cũng phải có khí phách , dù có tới đâu cũng được chịu thua người khác. Sống là phải kiêu ngạo.
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 7: Cuộc gặp gỡ vô tình tại khách sạn



      Cho tới bây giờ, luôn là niềm kiêu hãnh của cha mẹ, từ khi học tiểu học luôn đứng đầu lớp, năm 14 tuổi xếp thứ nhất trong trường chuyên của huyện, năm 16 tuổicô đỗ vào trường đại học B danh tiếng nhờthành tích cao. Mặc dù với thành tích của muốn thi vào trường Bắc Đại hề khó, nhưng so với Bắc Đại trường B có học phí tương đối phù hợp với gia cảnh nhà , nhà nước cũng có tiền trợ cấp cho sinh viênnghèo thi ngành sư phạm, cho nên mớiquyết định thi vào đại học B khoa Ngoại Ngữ.

      Ở trường rất cố gắng học tập, tích cựctham gia các hoạt động xã hội, còn tựmình làm thêm kiếm tiền để đóng học phímà dùng tiền của ba mẹ, hơn nữa cho tới bây giờ luôn giữ mình trong sạch, nghĩ đến hôm nay mình bị những lời khó nghe như vậy.

      xin lỗi cha, cũng xin lỗi người mẹ qua đời của mình.

      là bảo bối trong lòng họ vậy mà hôm nay lại làm mình rơi vào tình cảnh này.

      Nhưng nghĩ tới Nhất Minh vẫn hôn mê trong bệnh viện, thể nào oán hận cha mẹ của được.

      Chỉ hi vọng ấy mau sớm tỉnh lại, bình an vô qua khỏi.

      Tâm tình vẫn rối rắm cùng khổ sở cho đến khi đến được nơi làm việc.

      mặc sườn xám màu đỏ, cặp mắt đỏ bừng đứng trước phòng bao của khách sạn Đế Hào, làm phục vụ ở đây và hôm nay là ngày đầu tiên làm. Khách đến khách sạn này toàn là những nhân vật có thânphận vô cùng cao quý, giàu cũng quý, vì vậy mà phục vụ ở nơi này cũng cầu phải tốt nghiệp đại học chính quy trở nên.Dĩ nhiên, nơi này trả tiền lương cũng rất cao, tiếng được 30 đồng, mỗi ngàylàm 5 tiếng, như vậy mỗi ngày kiếmđược 150 đồng.

      Hôm qua đàm phán tốt rồi, vốn tínhhôm nay làm mà ở trong bệnh việnchăm sóc cho Nhất Minh, nhưng tạinơi đó hoan nghênh cho nên hômnay quyết định làm bình thường.

      Vừa mới tốt nghiệp đại học, chưa tìmđược công việc ổn đinh vì vậy mà công việcnày đối với là may mắn.

      “Khóc? Sao mắt lại vừa đỏ vừa sưng thếnày?” Nữ quản lý đến trước mặt , nhìnvào đôi mắt sưng đỏ của bất mãn châtvấn.

      , tôi có khóc, chỉ tại gióbên ngoài quá lớn làm bụi bay vào mắt tôi thôi” Nhan Như Y vội vàng chớp mắt che giấu chính mình .

      Quản lý lại liếc cái, thái độ nghiêm túc chỉ về phía toilet : “ trang điểm lại , định để cho khách thấy cái bộ dạng khóc lóc xấu xí này hay sao? là chẳng ra làm sao”

      “Vâng!”

      “Còn nữa, tôi cần biết ở nhà cóchuyện gì, nhưng khi làm việc khôngđược để việc cá nhân xen vào, khi làm việcthái độ phải nhiệt tình niềm nở.”

      Nhan Như Y gật đầu liên tục trả lời: “Dạ!”sau đó bước nhanh về phía toilet.

      Khi trở lại vị trí làm việc, có khoảng bảy, támvị khách toàn thân tây trang và giày ra đến, lập tức mỉm cười đến đón, dẫn học vào phòng bao đặt trước.

      Trong khi các vị khách khoảng 40 đến 50 tuổi lần lượt bước hết vào phòng bao, đếnngười khách cuối cùng đến bên cạnh mới chú ý tới người này, ta là -----

      “Hoắc tiên sinh, chào , vẫn khỏe chứ!” Nhan Như Y chào hỏi người đàn ông này, giọng mang theo đầy cảm kích.

      Nghe được tiếng gọi này, Hoắc Doãn Văn bước chậm lại khi nhìn thấy rất giật mình: “ làm việc ở đây à?”

      “Đúng vậy, hôm nay là ngày đầu tiên tôi làm!”

      “Bạn trai vẫn tốt chứ?”

      Khi nhắc tới Nhất Minh, nội tâm khôngkhỏi dâng lên nỗi đau đớn vô hình, lắc đầunói: “Bác sĩ qua giai đoạn nguy hiểmrồi mà ấy còn chưa có tỉnh lại. Rất cảmơn , nếu như hôm ấy kịpthời đưa đến bệnh viện biết ra làm sao…..Tiền thuốc thang tôi mau chóng trả lại cho .”

      Hoắc Doãn Văn để ý tới đề tài nàynói: “Người ở bên trong đợi tôi, tôi vào đây!”

      Lúc ấy, Như Y mới phát ra mình thất lễ vội vàng : “Xin lỗi, xin mời…”
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 8: Bàn rượu chốn quantrường




      Vì trong phòng bao này là phòng VIP, chuyên phục vụ các vị chức cao bàn bạc công việc nên bên cạnh mỗi người người đứng bên rót rượu.

      Người đàn ông mà Nhan Như Y phục vụ khoảng 40 tuổi, bụng to với cái đầu bóng loáng (hóiấy ạ), nhìn thái độ của ông biết ngay là quan to. Dĩ nhiên, trong bàn này nhìn ai ai cũng có tướnglàm quan.

      Mà thông qua cách bọn họ chuyện, cũng chứng minh được suy nghĩ trong lòng .

      Người phục vụ chính là cục trưởng của thànhphố C, bên cạnh theo thứ tự chính là các chủquan cùng với lãnh đạo các thành phố cùng vớimấy thư ký chân dài.

      Hoắc Doãn Văn ngồi ở vị trí chính giữa chuyện rất thoải mái với mọi người bàn, khó nhìn ra quan hệ của ta và mấy vịlãnh đạo rất tốt.

      Bầu khí trong phòng được đẩy lên cao, khi vừa mới bắt đầu tiệc rượu lâu uống hết bình rượt Ngũ Lương Dịch được ủ 30 năm.

      Lúc này, cục trưởng cầm lên ly rượu : “Hoắctổng là tuổi trẻ tài cao, trình độ làm việc rấtsuất sắc, có mưu tính sâu xa, thành phố C chúngtôi rất vui mừng khi công ty của đến xâydựng và đầu tư.”

      Hoắc Doãn Văn cười cười cầm ly rượu lên: “Cục trưởng Quách là, bữa tiệc rượu hôm nay chính là chỉ có uống rượu, bàn chuyện công việc a. Nhưng nếu cục trưởngQuách vậy tôi cung kính bằngtuân lệnh. Ban quản trị chúng tôi bàn bạc kĩ, muốn đến thị xã Tân Hải xây dựng khu dân cư, biệt thự hạng sang, chỉ là mảnh đất chúng tôinhắm trúng ấy vẫn chưa được lãnh đạo địa phương phê duyệt ---“

      “Vậy sao? Vấn đề này chỉ là chuyện , để khivề tôi gọi đến thị xã Tân Hải hỏi lại chuyện nàyxem sao, chỉ cần trái với quy định, có xí nghiệp lớn vào đầu tư vào đối với nền kinh tếcủa địa phương gì tốt bằng! Mọi người có phải ?” Cục trưởng xong lại hỏithăm ý kiến các vị lãnh đạo ngồi bên cạnh.

      Tất cả mọi người cùng gật đầu ra vẻ tán thành.

      “Được vậy còn gì bằng, tôi xin kính các vịlãnh đạo ở đây ly rượu bày tỏ lòng cảm ơn a, cạn chén” xong Hoắc Doãn Văn uống mộthơi hết sạch ly rượu trước mặt.

      Sau khi uống xong ly rượu mặt đổi sắc,tửu lượng tồi a.

      Ánh mắt Nhan Như Y khỏi nhìn chằm chằm vào Hoắc Doãn Văn. Trong tất cả nhữngngười ở đây ta là người hấp dẫn nhất, phải vì ta là người trẻ nhất mà chínhnhờ khí chất của ta rất khác biệt, rất lạnhlùng, những hành động hay cử chỉ của ta có thể lấn át được mọi người xung quanh. Cộngvào đó ta cũng rất dễ nhìn, khuôn mặt cưngnghị cộng thêm ngũ quan sắc sảo, thêm nữa trênngười ta còn khoác thêm bộ tây trang cực kìbắt mắt, toàn thân tỏa ra loại khí thếkhông ai sánh bằng.

      nhìn xung quanh thấy tất cả các ngồi đây đều liếc mắt đưa tình với Hoắc Doãn Văn, ánh mắt họ rời người ta lấy nửa bước.

      Nhan Như Y trong lòng khỏi lạnh run,các ấy cũng trắng trợn quá .

      Qua vài lần rượu, các vị lãnh đạo ngồi đây cũngdần dần lộ ra bản tính . Nhan Như Y đứngbên cạnh có thể thấy được tay của hai vị lãnhđạo để đùi các nữ thư kí bên cạnh, mà các nữ thư kí ấy cũng hề từ chối đẩy ra mà còn có vẻ mời chào dựa sát vào bên cạnhlãnh đạo của họ.

      Đây chính là chốn quan trường nha.

      Trong lòng Nhan Như Y khỏi than thở tiếng, ánh mắt lại tự chủ được nhìn về phía Hoắc Doãn Văn phía đối diện.

      Lúc này ta hút thuốc lá, cặp mắt ửng hồng xem ra hơi say.

      Cũng khó trách, uống nhiều rượu như vậy màkhông hề ăn cái gì. Uống như vậy say mới là lạ.

      Khi nhìn ta, ta cũng đưa mắt vềphía bên này, ánh mắt hai người giao nhau giữakhông trung. Có lẽ vì khí trong này bao phủ hơi men nên ánh mắt của Nhan Như Y khỏi nóng lên
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 9: Quấy rối tình dục



      Khi nhìn ta, ta cũng đưa mắt vềphía bên này, ánh mắt hai người giao nhau giữakhông trung. Có lẽ vì khí trong này bao phủ hơi men nên ánh mắt của Nhan Như Ykhông khỏi nóng lên.

      thầm hướng về phía ta gật đầu.

      Hoắc Doãn Văn cong cong khóe môi, cũnghướng về phía nhàng gật đầu.

      Ở trong đoàn người, hai người dùng phương thức tiếng động mà chào hỏi nhau.

      , rót rượu , nhìn cái gì thế? Có phải bị Hoắc tổng mê hoặc rồi hay ? Thái độlàm việc cần phải xem lại nha, làm việc là phải toàn tâm toàn ý được sao nhãng nha!” Vị cục trưởng bên cạnh quay sang Nhan Như Y cười cười đùa.

      Hai gò má Nhan Như Y trong nháy mắt đỏ hồng,lúng túng liếc về phía Hoắc Doãn Văn sau đó vội vàng rót rượu cho cục trưởng bên cạnh.

      Vị cục trưởng uống rượu mặt đỏ ửng, ánh mắt đắm đuối nhìn về phía Nhan Như Y dựatrên khoảng cách gần mà quan sát từ trênxuống dưới. “ tên là gì? Năm nay bao nhiêutuổi?”

      Ánh mắt của ông ta làm Nhan Như Y thoải mái, lo lắng vặn vẹo cơ thể trốn khỏiánh mắt ấy. “Tôi tên Nhan Nhan, 20 tuổi!” thuận mồm bịa cái tên mới.

      “Nhan Nhan? Nghe rất êm tai a, chữ Nhan trongNhan Như Ngọc sao?” Cục trưởng mượn lờirượu giả vờ đem tay đặt lên khuôn ngực đầy đặn của ăn đậu hũ.

      phải, xin ngài nghiêm túc cho!” Nhan Như Y hoảng sợ đột nhiên lùi về phía sau mấybước thoát khỏi bàn tay quấy rối mình.

      Nhưng động tác của quá lớn, cánh tay cẩn thận đụng phải ly rượu mặt bàn.“Phằng” tiếng cả cái ly bị rơi bên mặt đất vỡ tan, rượu văng ra sàn.

      Tiếng động này làm mọi người xung quanh chúý tới.

      Hoắc Doãn Văn giống như nhìn thấy sựviệc trước mắt, lẳng lặng hút thuốc lá.

      xin lỗi, xin lỗi, tôi lập tức dọndẹp!” Nhan Như Y vội vàng hướng mọi người xin lỗi sau đó ngồi xổm xuống nhặt từng mảnh ly vỡ.

      “Cẩn thận chút, cẩn thận bị thủy tinh đâm vào tay bây giờ” tên cục trưởng bên cạnh“quan tâm” đồng thời cũng ngồi xuống, bởi vì có chiếc bàn che khuất ông ta chút kiêng kỵ gì ở người Nhan Như Y sờ soạng.

      Nhan Như Y trong lòng ngừng chửi lão già hỗn đản, đồ quỷ háo sắc nhưng ông ta là người mà thể nào đắc tội được. Hơn nữa, nếu bây giờ mà la lên, ông ta nhất định giải vờ vô tội nhận. Cho nên thể làm gì khác chỉ mong mau chóng dọn dẹpsạch đống thủy tinh rồi đứng lên.

      Chỉ là đống thủy tinh này rất khó mà làmsạch a.

      “Tiểu Y phải ?” Chợt Hoắc Doãn Văn mở miệng , tiếng của lớn nhỏnhưng cũng khiến cho mọi người phải chú ý.

      Nghe Hoắc Doãn Văn gọi đến tên mình, NhanNhư Y lập tức đứng lên.“Dạ?”

      Ngồi ở vị trí chủ trì Hoắc Doãn Văn kẹp trong tay điếu thuốc hút dở chỉ vào cánh cửa được tạo khắc hoàn mĩ : “ mau gọi quản lý tới đây”

      “Vâng!” Nhan Như Y sửng sốt gãi đầu, ngơ ngác nhìn , ta hình như tức giận gì đó nghe giọng tựa hồ được tốt. Nhưng côcó thể cảm nhận được, ta bảo gọi quản lý tới phải để gây khó dễ .

      nghe lệnh dứt khoát ra ngoài gọi quản lý.

      Khi Nhan Như Y vừa ra khỏi phòng bao,Hoắc Doãn Văn ra lệnh cho bên cạnhmình : “ sang rót rượu và phục vụ cục trưởng !”

      Nữ nhân viên phục vụ rất tình nguyện rời khỏi Hoắc Doãn Văn sang phục vụ lão háo sắc bên kia.

      Khi Nhan Như Y trong lòng thấp thỏm yên mời quản lý đến Hoắc Doãn Văn chỉ hướng quản lý gọi mấy món ăn cũng đồng thờibảo quản lý sai người dọn dẹp mặt đất sạch .Xong xuôi Hoắc Doãn Văn gọi Như Y đến bên cạnh: “ tới đây tiếp rượu cho tôi.”
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :