1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 84: Băng và lửa hành hạ.

      Hơn nữa, hai chân của có chút nhũn ra,chóng mặt, gương mặt cũng nóng lên, nghe thấy tiếng rên và tiếng vật lộn, hình ảnh dâm mị trongđầu càng thêm kích thích .

      “Ôi chao, người đẹp sao lại lên tiếng? Có phải vì làm chuyện này thích quá? Vậy để anhtrai cho em nghe tốt chút, dù sao trai cũng là cao thủ, xem chút có mạnh mẽ ?” xong, lại sử dụng sức lực toàn thân tụ lại chỗ, tấn công kia!

      thanh vang vô cùng, đặc biệt lớn.

      “Người đẹp, nghe được ? đây rất lợihại, chờ chút, giải quyết xong tiểu hoalãng này, tới phiên em – ha ha – chỉ cần ngheâm thanh này cũng đủ biết tiểu X rất mạnhmẽ!” Người đàn ông càng càng có sức, cùngngười phụ nữ ngừng tạo thành tiếng va chạm thân thể!

      Nhan Như Y tức giận đến muốn cầm lấy cụcgạch nện lên đầu tên súc sinh này, mẹ nó, thậm chí khiêu khích tới nãi nãi đầu rồi!

      Chỉ là tức tức, nếu bây giờ sang phòngbên cạnh tìm đôi cẩu nam nữ bên cạnh nóichuyện ngu ngốc, chỉ sợ mới là người chịu thiệt!

      Ngay khi chuẩn bị mở cửa để rời đi_

      Chỉ nghe cánh cửa bị đụng cái, tiếp theo là thanh đàn ông và phụ nữ trêu dùa, theo đó là tiếng cánh cửa “nhảy đạp, nhảy đạp” vang lên.

      Sắc mặt Nhan Như Y đại biến, dùng sức đẩycánh cửa. “Này, mấy người tránh ra!”

      “Ha ha, thanh chuyện của em dễnghe, tiểu động tình lát nữa lên giường, tiếng nóilại càng dễ nghe hơn, ha ha, em gì, nghe_”

      Sau đó, trọng lượng cửa phòng rời , Như Y thuận lợi đẩy cửa nhà vệ sinh. ngoàidự đoán, nhìn thấy hai người nam nữ đangdính chặt vào nhau, nam nửa người quần áochỉnh tề, phía dưới quần jean ràng mở ra, thắtlưng mở ra lỗ hổng lớn.

      Lộ ra vị trí gì, cần cũng biết!

      Còn về người phụ nữ, áo váy mát mẻ được nhấc lên, che phủ nơi kết hợp thân mật của hai người.

      tại, hình ảnh cấp độ A chân xuất trước mắt Nhan Như Y!

      Cảm giác đầu tiên của là ghê tởm, nhưng cảm giác thứ hai là toàn thân nóng ran. cảm giác mình như lạc vào hai tầng băng hỏa, tinh thần và thể chất vào hai thái cực!

      “Hưu…” Người đàn ông nhìn thỏi cáihuýt sáo. “ nàng này, dáng người tốt, cómuốn hay chơi đùa cùng nhau, nếm thử chút lợi hại của , nhất định cả đời emkhông quên!”

      Cái này nếu ở bên ngoài, nhất định mắng là đồ đầu heo, nhưng ở nơi nơi thể!

      vẫn tiếp tục ‘nhẫn nhịn lên tiếng’!

      Nhưng mà, nhịn, đối phương cũng từ bỏ ý đồ, bắt lấy cổ tay của , kéo vào!

      buông tôi ra, tôi chơi, bạn trai tôiđang chờ ở ngoài!” Sắc mặt Nhan Như Y đại biến, hô to. Nhưng cũng biết vì sao, giống như ác mộng, chút khí lực cũngkhông có!

      “Bạn trai ở bên ngoài, như vậy chơi mớikích thích, ha ha_”

      Thấy chịu buông mình ra, Như Y lậptức dùng sức đánh vào người đàn ông trước mặt,đồng thời hướng ra ngoài cửa kêu cứu. “Lão công, vào đây nhanh lên, lão công_”

      Như Y cái khó ló cái khôn, thứ nhất có thể dọa chạy đối phương, thư hai hi vọng ngộ nhỡ cóngười nghe được hai chữ ‘lão công’, cho là gọimình, liền vào!

      Nhưng nơi này là nơi nào, là hộp đêm, tiếngnhạc bên ngoài đều át hết tất cả thanh!

      “Người đẹp, lát nữa em phải cẩn thận hưởng thụlão tử, nhất định làm em sung sướng!” Người đàn ông tự đắc .

      Thân thể Nhan Như Y ngày càng mềm, đầu càng choáng váng, đột nhiên nghĩ đến HoắcDoãn Văn, hi vọng có thể giống như mấy lần trước, vào lúc càng trợ giúp, liền xuất , giải quyết tất cả vấn đề của cô_

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      Nhan Như Y nhìn mặt người đàn ông kia cáchmình càng gần, cười đến càng ngày càng đáng ghét, hai tay đưa về phía mình, muốn bắt lấythân thể của cô_

      “A_” nhắm hai mắt lại kêu to!

      “Ngươi dám động vào ấy thử xem!” Giọng uy hiếp của Hoắc Doãn Văn vang lên, thanh của giống như từ Bắc Cực truyền tới, rét lạnh thấu xương, làm người ta sợ hãi, thể uy hiếp.

      Nhan Như Y nghe thấy thanh quen thuộc thìnước mắt trong nháy mắt chảy ra!

      xuất !

      “Ngươi là ai?” Người đàn ông đánh bạo hỏi,nhưng cũng dám hành động thiếu suynghĩ!

      “Ta là ai, lát nữa ngươi biết!” Hoắc DoãnVăn để lại cho câu sâu xa, sau đó kéo Nhan Như Y vào vòng tay của mình.

      Nhan Như Y ôm chặt lấy Hoắc Doãn Văn, trongnháy mắt lệ rơi đầy mặt, muốn cảm ơn , nhưng lại khóc, cái gì cũng thể ! Côđem gò má vùi vào ngực của , đem sức nặngtoàn thân đặt lên người !

      cảm thấy giữ chặt mình, nhưng hai chân giống như phải của , thể được. Chợt, cảm thấy mình bị nâng lên, sau đó rời khỏi toilet_

      Lúc ra khỏi toilet, cảm thấy có mấy người đàn ông bước vào, sau đó liền nghe thấy tiếng đánh đấm, còn có tiếng kêu thảm thiết của đàn ông và tiếng là của hoảng hốt người phụ nữ_


      Sau đó, biết mình ra ngoài, gió đêm cóphần lạnh lẽo, cảm thấy thoải mái, rốt cuộccó thể mở mắt!

      nhìn thấy mặt gần trong gang tấc, nhưng nét mặt tức giận, rất đen, giống như lá bài átbích K trong bài poker!

      mặc kệ bày ra sắc mặt gì cho mình, cũng muốn cảm ơn !

      “Cảm ơn anh_”

      “Im lặng.” quát , cũng nhìn !

      rất hung dữ, muốn xuống từ người , nhưng trong thân thể giống như có mộtloại độc làm muốn hôn , càng dán vào thân thể cường tráng của càng cảm thấythoải mái!

      thấy mở của ra, sau đó nhét mình vào trong xe!

      ngồi vào trong chỗ ngồi, rời ngực của anhcảm thấy rất thoải mái, trống rỗng, tại chỉ muốn ôm chặt !

      “Tổng giám đốc Hoắc_” nghe được chính mình gọi , giọng mỏng manh, có chút làm nũng, giống như giọng của Lâm Chí Linh,ngay cả chính mình nghe xong, xương còn có chút mềm, biết mình có thể phát ra thanh nững nịu như vậy!

      Trời ạ, sao có thể phát ra được loại thanh này? Tại sao lại như vậy?

      cảm thấy nghi ngờ, sao cảm thấy cơ thể mình rất nóng, dưới thân cũng rất nóng, còn cảm thấy có chút ươn ướt!

      Mặc dù còn là xử nữ, nhưng hiểu cảm giác này là gì, cần đàn ông!

      Sau khi bước vào thời kì trưởng thành, nơi tư mật của , thường có chút ươn ướt, đặc biệt là khi nhìn những nụ hôn nồng nhiệt tivi, miêutả trong tiểu thuyết tình , nơi tư mật của côcũng khẽ run theo, thậm chí lúc ấy còn đặc biệt co rút lại, cảm giác đó khiến vừa khổ sở vừa thoải mái!

      Đối với cảm giác này, lúc trước còn có thể khống chế, nhưng bây giờ lại thể, càng ngày càng cảm thấy ươn ướt, trong đầu đều là hình ảnh và thanh trong tivi, trong lòng loại khó mở miệng_

      chợt muốn đoạt lấy đàn ông, rất muốn_

      Đáng chết, nhất định có người bỏ thuốc rồi!

      có thể chắc chắn_

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      “Rầm_” Hoắc Doãn Văn đóng cửa xe lại, chỉ nghe thanh cũng biết tức giận bao nhiêu.

      tại, có phải em rất hài lòng hay , emrất vui vẻ khi gặp trường hợp này đúng ,để cho đàn ông những từ ngữ đê tiện với em, ít lời bẩn thỉu hạ lưu, em cảm thấy đặc biệt sảng khoái, đặc biệt vinh hạnh, đặc biệt có mặt mũi, cảm thấy mình rất quyến rũ, đúngkhông?” Hoắc Doãn Văn liên tiếp ra từ ngữkhinh bỉ, những câu giống như mũi nhọn, sắcbén, ngoan độc!

      “_Em có!” yếu đuối trả lời.

      “Đáng chết, em có! Nếu phải anhkịp thời phát tình huống đúng, bây giờ người đàn ông đó được như ý rồi!” Hoắc Doãn Văn nghiến răng nghiến lợi , “Đángchết, bạn trai của em đâu rồi? ta ở đâu?”

      “…” trầm mặc , Cao Hải khôngphải bạn trai .

      “Đáng chết_” lại dùng lực ra hai chữ nguyền rủa, sau đó dùng sức ấn còi ô tô, xe phát ra thanh chói tai.

      “Làm phiền , đưa em về nhà!” Nhan Như Y ngồi hoàng ở vị trí phụ, đôi tay nắmchặt đặt ở đùi.

      tại vô cùng khó chịu, giống như có con kiến bò loan người , hơn nữa cảmthấy có luồng nhiệt chảy ra từ cơ thể mình, rất sợ cẩn thận lại làm bẩn nệm ghế trong xe! Hơn nữa rất sợ hãi, loại thuốc này có thể làm cho chết !

      Hoắc Doãn Văn trầm mặc khởi độngxe, tộc độ đặc biệt nhanh, chút liền hòa vào dòng xe cộ!

      ép buộc mình nhìn , nếu khônganh nhất định tức giận mà bóp chết nha đầunày. tại, có chút sợ, nếu ở lại toilet thêm mấy phút, nếu chú ý tới các từ trong phòng rửa tay ra nóichuyện, vậy tình huống bây giờ thành thếnào!

      “Ư…Ư…Ư…” Chống đỡ cái trán cửa kính xe, Nhan Như Y thể khống chế mong muốn trong thân thể mình biến thành tiếng rênrỉ.

      Hoắc Doãn Văn phát ra điều khác thường,vội đem xe dừng lại bên, nghiêng người xem xét . “Em làm sao vậy?”

      “…” Nhan Như Y ép buộc mình được lêntiếng!

      lo lắng vén sợi tóc mặt , đầu ngóntay đúng lúc chạm phải gò má nóng của . “Em làm sao vậy, tại sao lại nóng như vậy_” Hoắc Doãn Văn lấy mu bàn tay chạm vào mặt .

      đụng chạm của khiến rất thoải mái, làm cho muốn nhiều hơn, nhiều hơn, rất sợanh rời , Nhan Như Y xoay người lại, đâm đầuvào ngực . “Tỏng giám đốc Hoắc, em rất khóchịu, ôm em cái, có được hay không_”

      Nhìn ở trong lòng mình run run, miệng mềm mại cầu khẩn, liền hiểu vấn đề. “Em đãuống thuốc à?”

      “Hu hu, vâng, em uống thuốc,… cái gì em cũng biết, em chỉ biết bây giờ em rất khó chịu, tổng giám đốc Hoắc, em phải làm gì đây!” Nhan Như Y vừa khóc vừa đứt quãng, ra muốn uống thuốc, nhưng côcũng phải tình nguyện uống, cũng khôngbiết uống lúc nào. Nhưng suy nghĩ lung tungkhông biết thê ý kiến chính xác như thếnào. Mà uống thuốc thế nào, giống như phải là vấn đề quan trọng, quan trọng là muốn ôm!

      bị khống chế, đôi môi run rẩy hôn loạn , thân thể mềm mại cũng ngừnglộn xộn người , kiều mị giãy dụa_
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 085 Ngoài dự đoán


      "Em nổi ——" Hoắc Doãn Văn gầm tiếng, dùng tay đẩy ra!


      Lưng của Nhan Như Y đập mạnh vào cửa xe, đầu cũng đập vào khung cửa sổ xe, phát ra‘rầm’ tiếng, có thể thấy dùng sức rất mãnh liệt!


      "A ——" Nhan Như Y ôm đầu, òa khóc vì đau. tại tốt rồi, cơ thể khó chịu cách khổ sở, chỉ có thân thể nóng như lửa đốt, cả đầu cũng đau đến muốn nứt ra năm bảymảnh!


      Hoắc Doãn Văn rất nguyện ý tin tưởngnhìn , giận dữ chất vấn. " phải chỉ làđi hộp đêm uống rượu thôi sao, sao lại uống cảthuốc kích dục. cho tôi biết, cuối cùng ranh giới cuối cùng của ở đâu. Còn chuyện gì là dám làm?"


      phiền não vì khó chịu dày vò cơthể, còn thêm chỉ trích, khó chịu."Hoắctổng, cuộc sống riêng của tôi, tự tôi quyết định. . . . . . Ngài yên tâm, tôi để ảnh hưởng đến công việc. . . . . ."


      Hoắc Doãn Văn thầm nắm chặt quả đấm, nét mặt tỏ ra tức giận cực điểm."Rất tốt, tốtlắm. . . . . ." cắn răng nghiến lợi.


      "A. . . . . ." luồng khí nóng đột nhiên dấy lên trong cơ thể , thể khống chế ngâm nga khẽ!


      Ngực càng lúc càng trướng căng khó chịu, dường như muốn phá áo ngực của nàng để tungra ngoài, đầu vú càng lúc càng kích đau. Côkhông còn biện pháp, thoáng nghiêng cơ thể,tránh tầm mắt của , đưa tay lên vân vê, xoa dịu đầu nhũ hoa!


      Bất ngờ, khi cảm nhận được vuốt ve dịu dàngnơi bàn tay của chính , bầu ngực trướng sưng từ từ trở nên mềm mại , cảm thấy rất thoảimái!


      Mà khuôn mặt nhắn của nhăn nhó vì khó chịu, cũng giãn ra, chậm rãi hưởngthụ trong lười biếng mê ly, khuôn miệng nhả ra thanh mê luyến, vừa khát khao tình dục vừanhẹ nhàng vui vẻ."Ừ. . . . . . Ừ. . . . . ."

      Nhan Như Y lúc ấy còn biết mình đanglàm gì nữa, bộ dạng rất mê người, chọc người tội phạm!


      Cơ thể của Hoắc Doãn Văn thoáng xao động,miệng đắng lưỡi khô, bên dưới từ từ đứng lên!Đáng chết, tại sao có thể đối với lăn lộn vì uống phải thuốc kích dục mà phản ứngmãnh liệt như vậy. Mặc dù, từ nào đến giờ vẫn luôn bị hấp dẫn, muốn làm tình với ,nhưng phải bằng cách này!


      Vì muốn cắt đứt dục vọng, khởi động xe, tập trung lái xe!


      "A. . . . . . Ừ. . . . . ." thể khống chế lí trí,Nhan Như Y rên rỉ ngày càng lớn. Cơ thể kháttình càng lúc càng nóng phừng như hỏa diệm sơn, động tác tự thỏa mãn còn đáp ứng được đòi hỏi của dày vò từ thuốc kích thích.


      Y phục của bắt đầu nhốn nháo, đưa taycởi từng chiếc nút, bày ra trước mặt người đàn ông bên cạnh khuôn ngực vun tròn sáng loáng, chỉ làm bất cứ gã đàn ông nào nóng mình,mà còn khiến bao ganh tị! Tay bắt đầu rời bỏ bộ ngực no tròn, lần dò xuống phía dưới, ngừng xoa nắn phần bụng dưới ——


      Nhan Như Y mê loạn, dời cơ thể lần tìm về phíamùi nam tính. Hai cánh tay trắng như tuyết như con rắn quấn lên người Hoắc Doãn Văn, mê hoặc đong đưa theo cử động của , hơi thở mang theo hơi rượu và hương con phả vào mặt ——


      "Két ——" Hoắc Doãn Văn khẩn cấp thắng xe, bánh xe ma sát mặt đất đột ngột phát ra thanhâm chói tai!


      Hoàn hảo, đoạn đường khá vắng vẻ, nếu khi xe đột ngột dừng lại, có thể xảy ra tai nạngiao thông hỗn loạn!


      "Em có biết em làm gì sao?" Hoắc DoãnVăn giữ lấy tay , cúi đầu nhìn chăm chúkhuôn mặt nhắn vì kích tình của trở nên kiều mị.


      "Em hiểu biết ——" Nhan Như Y gật đầumột cái. biết mình làm gì, cực kỳ khó chịu, cần giải tỏa giúp .


      "Em biết là ai sao?" lại hỏi


      "Em biết !" run rẩy cánh môi, hơi thởmong manh . Gương mặt kìm chế nổi, dán lên mặt . dĩ nhiên biết là ai. là Hoắc Doãn Văn, nếu như hôm nay phải cần người đàn ông, nguyện ý người này là !


      Hoắc Doãn Văn lần nữa đẩy khuôn mặt nhỏnhắn của ra, nắm đầu vai của , kéo giãn cự ly giữa hai người ra, để cho có thể thấy mình."Em xem, là Hoắc Doãn Văn, khôngphải bạn trai của em."


      "Em hiểu biết ——" Nhan Như Y tức tưởi, lẽ nào biểu đạt còn chưa đủ ràng sao? thế nào còn hỏi lại. tại rất cần , nếu thân thể nhất định bị dục hỏa thiêukhô, nướng đến chết!


      hiểu được tại rất cần gì, nhưng anhcũng muốn lợi dụng lúc gặp khó khăn."Em đưa số điện thoại của bạn trai cho ?"


      Nhan Như Y trợn tròn mắt, muốn đem giao cho người khác?


      " cần, em muốn ——" xong,Nhan Như Y liều mạng, vùi đầu vào ngực Hoắc Doãn Văn, đôi tay mềm mại ôm lấy cổ , cáimiệng vụng về ngậm lấy môi ——


      ************************* Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, mong đợi ủng hộ của mọingười ***********************


      có kinh nghiệm hôn ai, nhất định sợrằng va phải môi , tâm trạng thắc thỏm chuẩn bị đôi môi đau đớn vì bị thương!


      Nhưng vừa chạm vào đôi môi , mới biết hóa ra môi cực kỳ mềm mại, mang theohương vị của rượu vang cao cấp, làm ngâyngất say!


      Bờ môi của chợt động, cho là muốn xua đuổi , Nhan Như Y lại càng ra sức ma sát hai bờ môi với nhau, điên cuồng gặm, muốn hòatrộn nước miếng của mình với vị ngọt của ——


      muốn hôn , hôn nhiều hơn ——


      Hoắc Doãn Văn dừng lại 1-2 giây, sau đó chợtđổi khách làm chủ, tay giữ chặt đầu , đôi môi bắt đầu cạy mở miệng , khống chế chủ quyền đoạt đất ——


      Nếu thể đến mức độ khát khao đến vậy, cũng cần khách khí nữa, dù sao cũng để tâm, tại sao còn phảikhắc chế mình? Có lẽ sau khi chiếm đoạt được , khống chế được tình cảm của mình, cảm thấy có cái gì hấpdẫn người!


      *********************** Cơ Thủy Linh sángtác, mong đợi ủng hộ của mọi người *********************


      Nhan Như Y cũng biết trải qua mấylần lên lên xuống xuống, chỉ biết mình liên tiếpđạt đỉnh vui vẻ, sau đó lại từ từ trượt xuống! Chỉ biết bị dày vò vần vũ, mỗi lầnvừa làm cho khổ sở vừa khoái hoạt. ngừng thay đổi tư thế, nắm chặt trong tay lý trí của nàng!


      biết mình đến khách sạn khi nào, chỉ biết lúc mở mắt, nằm thoải mái giườnglớn, mà để trần nửa người , hạ thânđang đắp cái mềm màu trắng, nửa nằm nửa ngồidựa vào đầu giường, lẳng lặng hút thuốc!


      Từ chân mày nhíu chặt của , có thể thấy được phiền lòng, tại có chuyệnkhốn nhiễu .


      Trực giác, biết mình là nguyên nhân gây ra khổ não cho ——


      Uncle từng , là người đàn ông thầm trầm, khi quyết định chuyện gì cũng dễdàng thay đổi. Mà cũng thừa nhận, chia tay bạn , cho nên, trực giác củacô sai!


      Sợ rằng, lúc trước nghĩ tới , vẫn còn là xử nữ!


      ngọ nguậy, đánh động . nhìn ."Emđã tỉnh?"
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 86: Quần áo xốc xếch.

      Tất cả xảy ra quá nhanh, lúc trước và anhcòn xảy ra tranh cãi, thế nhưng vì thuốc, hai người nảy sinh quan hệ xác thịt!

      Việc đời khó đoán!

      Chỉ là, đây là việc ngoài ý muốn, ngoài ý muốncũng chỉ là đoạn nhạc đệm, nhạc đệm khôngthể thay đổi giọng chính.

      “Ừ_” buổi tối buông thả làm rất mệtmỏi, muốn động đậy! chỉ im lặng nằm ở đó, bên gò má dán vào chiếc gối màutrắng, ánh mắt miễn cưỡng nhìn !

      Hoắc Doãn Văn ấn thuốc lá vào chiếc gạt tàn,nghiêng thân thể, ánh mắt phức tạp nhìn , vẻ mặt cũng thâm trầm. “ muốn… chúng tacần chuyện chút…”

      chuyện gì? Là chuyện tiền bạc sao?” lo lắng nhìn , đôi tay cũng đặt ngang trêngiường, tựa đầu, thân thể trắng như tuyết tạonên hình dáng đẹp mê người. có ý chegiấu cái gì, dù sao cũng nhìn qua thân thể , bây giờ cần che chắn quá nhiều!

      Hoắc Doãn Văn kinh ngạc nghĩ rằng côlại như vậy, dừng lại mấy giây, sau đó nhẹnhàng . “Dĩ nhiên có thể có tiền, cốgắng đền bù em!”

      “À?” Nhan Như Y lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn , mắt mở to. “ phải cho em tiền sao? đúng, như vậy chịu thiệt, phải là em đưa tiền cho !”

      Hoắc Doãn Văn lại lần nữa kinh ngạc, ngờ lại nghĩ như vậy. Như tròcười, lại muốn cho tiền. “ hiểu emđang cái gì!”

      Mặc dù còn muốn nằm giường, nhưng côvẫn chống đỡ ngồi dậy, dùng chăn bao lấy thânthể mình, chuẩn bị suy nghĩ của mình cho . “Tối hôm qua em gặp phiển toái, cho nên nếu như lời , em phải bồi thườngcho … Dù sao…” chậm lại, ánh mắt thành thục nhìn , nửa đùa . “Dù sao, tối qua cũng rất mệt.”

      ra , đàn ông ở giường rất cực khổ, phải ngừng bỏ ra thể lực, phụ nữ thìhưởng thụ rất nhiều. Điều này cũng thông qua thực tế tối qua, mới được lĩnh hội!

      Lời này khiến Hoắc Doãn Văn vui nhíumày, hỏi . “Em coi là Vũ Nam sao?”

      Vậy em coi là cái gì? Cho tiền, chẳng lẽkhông đúng coi em giống kỹ nữ? Nhan Như Y chất vấn trong lòng.

      Chỉ có điều lời này chỉ có thể để trong lòng. ra làm gì? ra khiến tưởng muốnnhiều hơn, ngoại trừ muốn tiền, đồ vật. cho rằng là người si mộng!

      cũng nhớ muốn cái gì, cho nênkhiến mình phức tạp hơn trong tình huống này!

      “Ha ha, nếu như muốn tiền cũng tốt,em còn lo lắng, có thể đưa cho người đànông có địa vị cao như bao nhiêu tiền, quá ít được, mà nhiều hơn em có. Nếu như cần tiền, vậy mọi chuyệnsẽ đơn giản hơn nhiều!” cười hì hì , còn mừng thầm phen.

      Nhìn dáng vẻ quan tâm của , HoắcDoãn Văn hít sâu hơi, sau đó vào vấn đề trọng tâm. “ biết có phải em khôngquan tâm , hay chỉ là giả bộ khôngquan tâm, Như Y, chúng ta nên chuyện nghiêm túc về vấn đề này, em thấy sao?Em vẫn còn là xử nữ_”

      “Cái này sao chứ? phải người phụ nữ nào cũng quan tâm tới lần đầu của mình?” nhún vai cái, cười tiếng nhõm.“Tổng giám đốc Hoắc, bây giờ là năm nào rồi, nên phức tạp hóa vấn đề này! Nếu như cần bồi thường, vậy chúng ta tiếp tục duy trì quan hệ ông chủ và nhân viên là được rồi. Chuyện này ai trong chúng ta cũng đừng coi trọng quá, OK?”

      lại thể quan tâm, để Hoắc Doãn Văn cảm thấy nhõm, ngược lại làkhông thoải mái, rất tức giận.

      Nhưng muốn cầu xin cái gì, đồi vớianh phải tốt hơn sao? còn hài lòng về cái gì đây? rốt cuộc… rốt cuộcmuốn cái gì đây?

      Buồn bực như làn sương mù, quanh quẩn trongđầu , xua được_

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      “Hôm qua em ở cùng với ai? Người ta cho emthuốc, em liền ăn hả?” là xử nữ, cósuy nghĩ để cho người khác bỏ thuốc!

      Nhan Như Y biết vấn đề nhất định là ở trongthuốc của Cao Hải, tên khốn Cao Hải, Khi quay về nhất định giải quyết ta. “Chuyệnnày đúng là lỗi của em!”

      “Sau này còn uống rượu nữa ? Em căn bản để ý bị người khác hãm hại!” hỏi .

      nữa!” Tối qua nhìn thấy hình ảnhđó trong nhà vệ sinh, liền quyết định sẽkhông bao giờ tới đó nữa. “Bây giờ cònsớm, em phải dậy!” Nhan Như Y nhìn đồng hồ, di chuyển thân thể đau đớn xuống giường.

      Có được lời cam đoan của , trong lòng Hoắc Doãn Văn coi như thoải mái, nhìn động tác cứngngắc của , nhìn thân thể trắng như tuyết trànngập dấu ấn do mình gieo lên, hỏi. “ em cầu gì sao? Nếu như bây giờ em cầu với , cho em cơ hội!”

      “Em cần tiền, đừng tưởng dùng tiền nhụcnhã em!” đưa lưng về phía , bây giờcô biết dùng bộ mặt gì để nhìn .

      Là cười khúc khích? Là giả nai? có chútkhông thể kiên nhẫn.

      Nhưng có quyền đau khổ, cóquyền tức giận với , bây giờ phải đối mặt với như thế nào, đây đúng là việc khó khăn!

      “Em đừng hiểu lầm, có ý tới tiền, chỉ cần em , cần giups việc gì, chỉ cần em mở miệng!” dừng chút, sau đó nóira tiếng lòng mình. “Như vậy, cảm thấy trong lòng thoải mái hơn chút!”

      Nhan Như Y chợt quay người lại, liền đổi sanggương mặt làm nũng. “Có ? Em có thể đưa ra bất cứ cầu nào sao?”

      “”Ừ!” gật đầu cái.

      “Vậy trả lại công bằng cho em, chuyện ngày hôm qua căn bản phải là lỗi của em!”Nếu có chuyện cần cầu xin , chính làchuyện này rồi!

      Hoắc Doãn Văn đồng ý với , chỉ nghiêm mặt nhìn hồi lâu, mới hỏi ngược lại . “Vậy phải trả lại công bằng cho em thế nào?”

      phải khẳng định là em đúng, chuyện nàycăn bản phải lỗi của em!”

      “Sau đó sao? phải làm sao? Nhận lỗi với em trước mặt mọi người?” nhẫn nại hỏingược lại .

      Được phó tổng giám đốc lời xin lỗi? Hình như chuyện phải như vậy. lắc đầu cái.

      “Đó là bắt thư kí phải từ chức?” lại hỏi.

      Như Y suy nghĩ chút, theo trực giác lắc đầu. “Em chưa từng nghĩ tới chuyện đập vỡ chéncơm của người ta, hơn nữa năng lực làm việccủa ấy cũng rất tốt, em cũng muốn dùngthư kí tốt!”

      sai, ấy là thư kí rất có năng lực!”Hoắc Doãn Văn gật đầu.

      Trong đôi mắt của Nhan Như Y lập tức nổi giận. “ thừa nhận , căn bản là che chởcô ấy, như vậy là công bằng đối với em.”

      “Em sai rồi!” Hoắc doãn Văn với ba chữ.

      “Em sai chỗ nào? Em sai!” Chuyện này, lại tức giận rồi!

      “Nếu như chỉ là ông chủ của em, cũngkhông biết cái gì với em, chỉ chờ em tự mình hiểu. Nhưng nếu như ngoại trừ quan hệ ông chủ và nhân viên, vậy bây giờ có thể cho em biết, lí do em sai rồi!” Hoắc Doãn Văn trựctiếp di chuyển thân thể, nghiêng về phía , chuẩn bị giải thích tốt cho .

      , em sai chỗ nào?” xem xem anhcó thể cái gì, Nhan Như Y kéo cao chăn, che kín thân thể mình. Bây giờ là bàn công việc, phải lúc lộ ra cơ thể!

      “Công việc phiên dịch là do em phụ trách, nếunhư em lập tức xử lí tốt, di nhiên truy cứu trách nhiệm của em. Tốt, em phát thư kí cố ý đưa tài liệu cho em muộn, sau đó em cho biết, là ông chủ, tất nhiên xử lí chuyện này_”

      “Nếu có tính toàn,tại sao lại trongchuyện này là em sai? Em hiểu, cho dù thế nào cũng hiểu_”

      xử lí ấy như thế nào, nhất định phải cho em sao?” hỏi câu!

      Lúc này, Nhan Như Y á khẩu, trả lờiđược. Đúng vậy, là ông chủ của công ty,cũng phải mấy bác ngoài chợ, sao lạinói những chuyện này cho được chứ? Anhxử lí thư kí như thế nào, đây là chuyện của !

      tìm thư kí để cãi nhau, ném tài liệu, chuyện này đúng là sai!

      rất đần!

      Dĩ nhiên Hoắc Doãn Văn biết Nhan Như Y làmột người thông minh, chuyện còn lại để tự hiểu. “Như Y, biết em thông minh, có thể làm, năng lực làm việc tốt, nghiệp vụ tốt, mọi mặt đều xuất sắc, cho nên trong công việc em rất kiêu ngạo, loại kiêu ngạo này khiến ông chủrất thích_”

      đúng, trong công việc rất kiêu ngạo!

      “Nhưng em cũng cần xử lí tốt quan hệ với cácđồng nghiệp, đây cũng là môn học rất quantrọng. Mâu thuẫn giữa em và đồng nghiệp, cầm phải tự mình xử lí tốt, mà cần dựa vào ông chủ, như vậy quan hệ giữa em và đồngnghiệp càng tốt_”

      “Em hiểu, tổng giám đốc Hoắc!” Nhan Như Y gật đầu, buồn bực trong lòng cũng vơi rấtnhiều, quả năng lực làm việc của còn rấtít!

      có tâm tình khác chứ?” hỏi .

      có!” từ đáy lòng, sau đó chỉ chỉ phòng tắm. “Tổng giám đốc Hoắc, muốn tắm trước, hay tôi trước!”

      em cầu khác?” lạihỏi thêm câu.

      “Em vừa cầu của mình rồi!”

      “Cái vừa rồi tính!” Hoắc Doãn Văn lắcđầu.

      Tầm mắt của Nhan Như Y khỏi rơi vàocánh tay của , ánh mắt liền trở nên mềmyếu. “Em có thể nhắc lại sao?”

      “Đúng vậy!”

      “Vậy có thể hút thuốc phiện nữa!”

      Hoắc Doãn Văn nhìn cổ tay mình chút, nhìn về phía , suy nghĩ chút. Gật đầu cái!

      “Được rồi, em cầu khác_” xong, lại muốn tiến vào phòng tắm!

      “Như Y_” Hoắc Doãn Văn gọi , giọng nóicũng trở nên nặng nề.

      Giọng nặng nề kích động lòng của . “Tổnggiám đốc Hoắc, em cũng giỡn với , em cũng nghiêm túc suy nghĩ. Ngày hômqua, nêu phải là cũng là người đànông khác. Là giúp đỡ em, chỉ là bởi vì lần đầu tiên của em, nên muốn bồi thường.Nhưng là giúp em, dĩ nhiên em cần bồi thường. Mặt khác, chuyện này cũng làngoài ý muốn, chúng ta cần chỉ vì mộtchuyện ngoài ý muốn, mà bỏ ra cái gì, thay đổiđiều gì, được ?”

      rất thẳng thắn, cũng rất có đạo lí, cũngcắt đứt lời muốn !

      “Vậy sau này em là phiên dịch viên của , là ông chủ của em, hi vọng chúng ta có thểchung sống vui vẻ!” xong, cách đâykhông lâu, cũng với lời tương tự!

      Hoắc Doãn Văn gì thêm, chỉ nhìn vào phòng tắm_

      cho mọi chuyện đơn giản như vậysao?

      , chỉ sợ mọi chuyện đơn giản nhưvậy!

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      mình đứng ở dưới vòi hoa sen, suýt chút nữa bị chính mình chọc cười!

      cảm thấy mình là người phụ nữ ngu ngốcnhất thế giới, kẻ lên giường với ông chủcó tiền, người ta hỏi cầu gì, thế nhưng côlại cùng người ta quần áo lộn xộn bàn bạc công việc!

      rất khôi hài, nhịn được vì hànhđộng của mình mà khen ngợi!

      Nhưng nước mắt lại rơi xuống!

      Bất kể lau như thê nào, cũng lau hết, nước mắt cũng ngừng rơi!

      chỉ thể ngửa mặt lên, để nhiều nước ấmrơi lên mặt , che giấu tất cả buồn phiền_

      Tự hỏi, có chuyện gì sao? Có thể thản nhiên đối mặt với ?

      Nghĩ nghĩ lại, tất nhiên là thể, sau kinh nghiệm của ngày hôm qua, thứ vứt bỏ đâu phải chỉ mình tâm thân xử nữ, chỉ sợ đên trái tim cũng còn thuộc về !

      Nhưng có thể thay đổi điều gì? Cái gì cũngkhông thể thay đổi, mà cũng có tư cách cầu thay đổi!

      Cho nên, tất cả chỉ có thể làm như chưa cóchuyện gì xảy ra!

      Chỉ có như vậy, mới có thể giữ vững tôn nghiêm cuối cùng cả mình.



      Lúc ra phòng tắm, mặc quần áoxong rồi! muốn lái xe đưa về, mà trênngười có điện thoại cũng có tiền, chỉ có thể đồng ý.

      Mà khi vừa ngồi lên xe của liền hối hận,bởi vì trong xe có quá nhiều mập mờ, cônghĩ tới tất cả chuyện xảy ra trong xe vào tốiqua, có biện pháp khống chế mặt đỏtim đập!

      Chợt trong đầu vang lên lời kịch kinhđiển_

      ‘Lúc bạn vào là , ra bạn trở thành người phụ nữ.’

      Lúc ngồi trong xe là , ra ngoài liền trở thành người phụ nữ!

      ra, khoảng cách giữa và mộtngười phụ nữ, chỉ là bản lĩnh lên xe và xuốngxe!

      “Nếu quả làm như việc gì cũng chưa từng xảy ra, đầu tiên phải thản nhiên đối mặt tấtcả!” lái xe, lại ám chỉ chuyện khác.

      biết có phải vì đa nghi hay , thế nhưng cảm thấy giọng điệu của có chútkhiêu khích!

      “Dĩ nhiên em có thể đối mặt, nếu em lên xe!” cứng rắn .

      “Vậy tốt, hi vọng em quan tâmchuyện ngày tối hôm qua!”

      cứ tin như vậy sao? Tại sao luôn có cảm giác có ý gì đó trong lời củaanh!

      “Hôm nay nghỉ ngơi ngày !” cho cônghỉ!

      cãi nhau với , cần nghỉ ngơithật tốt, chỉnh đốn suy nghĩ, suy nghĩ hình thứccuộc sống về sau với anh_
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 87: Thuốc tránh thai và bao cao su.

      “Được rồi, cần cho người tới chăm sóctôi!” Vào lúc bước xuống xe nhanh chóng .

      cho rằng em cần người chăm sóc!” Trước đó, phải bị sảy thai sao, vậy đây việc lớn!

      Nhan Như Y làm sao biết được suy nghĩ củaHoắc Doãn Văn. “Tổng giám đốc Hoắc, tôi lớn lên như người bình thường, cũng khôngphải biết tự chăm sóc chính bản thân mình, hơn nữa còn biết chăm sóc cả người khác, cho nên tôi cần có người tối chăm sóc, hơn nữa cũng quen_”

      “Ừ, hiểu rồi!” gật đầu.

      “Ừ!” gật đầu với , sau đó xuống xe!

      Bởi vì bây giờ đến gần giờ làm việc, cho nên Hoắc Doãn Văn cũng tiếp tục nán lại,quay xe, trực tiếp vào dòng xe cộ!

      Nhìn xe xa, Như Y giống như binh sĩ vừamới đánh giặc xong, bỏ giáp sắt xuống, cả ngườibuông lỏng!

      Cuối cùng trước khi tiếp, đứng ở dưới tầng thở dài hơi, lại tới quầy thuốc cách đókhông xa, trong quần áo của còn hơn mười đồng, chắc đủ mua thuốc tránh thai?

      tại việc cần phải làm là ngừa thai, thuốctránh thai khẩn cấp phải gọi Dục gì đó!

      Lúc vào quầy thuốc, Như Y còn ngượngngùng, dám đến quầy tránh thai, cũngkhông biết mở miệng mua thuốc tránh thai như thế nào!

      “Muốn mua thuốc tiêu hóa sao? nay có mấy loại thuốc rất tốt, mọi người hiệu quả của thuốc này rất tốt!” Nhân viên bán thuốcnói!

      , tôi mua cái này!” Nhan Như Y lúng túng lắc đầu cái, sau đó từng bướctới quầy tránh thai!

      Vào lúc xin lỗi, bé đeo cặp sách, xem ra mới mười bốn mười lăm tuổi, sau đó chút lúng túng . “Lấy cho tôi hộp thuốc Dục đình!”

      bé khác với bé. “Sao em lại uốngthuốc tránh thai? Như vậy tốt cho cơ thể!”

      có cách nào, ta mang áo mưa, hôm qua mang, tôi chỉ có thể uốngthuốc!” Lúc ra vô cùng tự nhiên, chút bận tâm tới người mua thuốc xungquanh, giống như là chuyện phiếm!

      người khác cũng rất tự nhiên, còn ra vẻ rất có đề xuất chủ ý cho bé. “Em như vậy được, cậu ta mang áo mưa là mang áo mưa á? Mẹ chị rồi, như vậy đối vớicon rất nguy hiểm, nhỡ may mang thai, chịu thiệt là con chúng ta! Em nên với cậu ta, để tới lúc đó cậu ta mang áo mưa, nếu nhưcậu ta mà mang áo mưa, em cũng đừngđể cậu ta chạm vào, đến lúc đó cậu ta phải ngoan ngoãn nghe lời!”

      “Được rồi, về sau em thử!”

      Hai bàn luận chút kiêng kị, họ chuyện như có gì, để ý tới mọi người xung quanh đỏ mặt tới tận mang tai!

      Nhan Như Y cũng giật mình suýt chút nữa bị sặc, đến mua thứ này còn có cảm giác xấuhổ, nhưng bây giờ lại có cảm giác mình thiếu kiến thức!

      muốn mua thuốc gì? Hay là bao cao su?”Nhân viên quầy thuốc hỏi.

      Nhan Như Y nhanh. “Tôi muốn mua thuốc ngừa thai khẩn cấp, gọi là Dục đình phảikhông?” Chính xác, biết thuốc đó têngì, mà là nghe được từ nữ sinh trung học đó!

      “Ừ, hiệu quả của thuốc tránh thai đó tệ!” nhân viên vừa lấy hóa đơn, vừa trả lời.

      Mặt Nhan Như Y tự chủ được đỏ bừng, biết tại sao nghe thấy nó là lại đỏ mặt,mà nữ sinh đó lại có vẻ mặt rất thản nhiên!

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      Đặt hộp thuốc vào trong túi áo, Nhan Như Y về nhà, vừa tới trước cửa nhà, liền thấy được xeCao Hải dừng ở trong sân!

      nhìn thấy , mở cửa xe ra, vội vội vàng vàng nhảy xuống xe!

      “Như Y, em có sao ?” mặt Cao Hảichảy máu, bên xanh bên đỏ, sốngmũi còn chảy máu. nhanh chóng giữ lấy ,đánh giá từ xuống dưới.

      Nhan Như Y tức giận nhìn , dùng sức hất tay ra. “Họ Cao, tạm thời đừng dùng bàntay bẩn thỉu của đụng vào tôi, thừa dịp tôi còn chưa báo cảnh sát, mau cút cho tôi!”

      “Như Y, đầu tiên mau cho biết, em có bị gì ?” Cao Hải lo lắng hỏi, căn bản khôngquan tâm có bào cảnh sát hay !

      “Khốn khiếp, thế nhưng lại hãm hại tôi, họ Cao, tôi nhìn lầm ! Biến, biến, biến, từ nay về sau tôi muốn gặp lại !”

      có lừa em, hãy nghe , cũng bị Tiểu Bàn và mấy người kia đùa cợt, họ đánh tráo thuốc của ! Hôm qua, sau khi anhphát em biến mất, tất cả mọi người tìm em, nhưng tim khắp nơi đều thấy_” Cao Hải vội vàng giải thích.

      Hôm qua, sau khi thoát khỏi em , nhanh chóng chạy tới nahf vệ sinh tìm ,nhưng đợi hồi cũng thấy ra ngoài,sau đó lại nhờ người khác vào nhìn xem, cũng đều có, cũng quantâm đó là nhà vệ sinh nữ hay nhà vệ sinh nam,liền vội vàng chạy vào!

      Phụ nữ bên trong đều gào khóc lên, cũng tìm thấy . Quay đầu lại liền nóng nảy. Tiểu Bàn càng hoảng hốt, vội vàng nóichuyện đổi thuốc cho , lúc đó cũng lo lắng theo bọn họ!

      Mấy em kia biết mình sai rồi, tất cả mọi người giúp tay tìm , nhưng tìm quanh quán bar, tìm khắp chúng quanh lần cũngkhông thấy !

      Lúc sau, đánh nhau cùng đám bạn thân, chođến khi người mọi người đều chảy máu, đềunhận lỗi với , cũng có biện pháp, có cách nào đành cầm ví da và điện thoạicủa Như Y, chờ dưới nhà !

      Từ rạng sáng cho tới bây giờ, tim của giốngnhư bị dao găm vào vô số lần, tóc cũng biết bị giật rụng bao nhiêu sợi!

      muốn đâm chết mình!

      Từ đến lớn chưa bao giờ hối hận nhưvậy, cũng chưa bao giờ cảm thấy sợ như bâygiờ!

      Sao đây!

      Lúc mới đầu, còn lo lắng bị cưỡng gian, nghĩ tới hình ảnh đó, muốn tặng cho chính mình bạt tai. Sau lại lo lắng bị giết, quỳ xuống mà cầu xin ông trời, có thể để cho Như Y bình an trở về, bị cưỡng gian, đối với cũng sao cả, chỉ cần trở lại làđược!

      còn sống, muốn cưới , khôngnói hai lời lập tức đồng ý.

      Bây giờ nhìn thấy còn sống, xem ra cũngkhông bị ngược đãi, cũng rất cảm tạ ông trời rồi!

      “Tôi bị hại chết rồi, họ Cao…” Như Y tứcgiận cũng quan tâm nắm đấm tay, đánh ngừng lên người Cao Hải!

      Đều do , nếu phải vì , tại mọichuyện của phức tạp như vậy rồi. thích Hoắc Doãn Văn, chuyện xảy ra tối quakhông làm tức giận hay khổ sở. Nhưng côcũng chưa từng nghĩ muốn phát sinh chuyện này với !

      Về sau, phải đối mặt với như thế nào, có thể xem như mọi chuyện như chưa từng xảy ra tiếp tục làm việc bên cạnh sao?

      biết, định lực của khi gặp phải sứcquyến rũ của chống cự như thế nào?

      Cao Hải né tránh, mặc cho đánh, cuối cùng dứt khoát bế lên. “Như Y, đều là sai lầm của , em đừng khổ sở, phụ trách tất cả, em gả cho được ?”

      “Cút_”

      cút, nếu như em thấy đánh cảm thấy dễ chịu hơn, bây giờ em hãy đánh ? Em đánh chết , cũng câu oán hận!” Cao Hải cầm lấy tay của Như Y, ngừng đập lên mặt mình!

      “Bốp bốp_” thanh từ bàn tay, ngừng vang lên trong sân.

      Động tĩnh này sợ rằng quá lớn, kéo theo mấy nhà gần đó nhìn ra ngoài ban công, xuống dướinhìn xem chuyện gì!

      Như Y vừa giận vừa tức, cố gắng tránh tay khỏi . “:Đủ rồi, nghĩ muốn làm mất mặt xấuhổ ở đây, em cũng muốn!”

      Gò má của Cao Hải đỏ bừng, còn vài dấu tay mầu đỏ. “Như Y, tha thứ cho đượckhông?”

      “Trước tiên hãy , để cho em được tỉnh táo_”

      lo lắng nhìn , chịu !

      , đầu tiên để em yên tĩnh chút!”

      “Vậy cũng tốt!” Cao Hải đưa ví da và di động cho !

      “Đúng rồi, thể chuyện này vớingười khác, bạn bè của nữa, được lung tung!” đeo túi xách vào cửa, chợt xoay người lại, nhắc nhở !

      “Em yên tâm, cảnh cáo bọn họ, cũng tuyệt đối lung tung!”

      “Ừ!” Như Y yên tâm lên tầng!

      Trở về nhà, uống thuốc, còn kịp thay quần áo, nằm xuống giường liền ngủ_

      Trong mơ cảnh vật hỗn loạn, nhưng mỗi đoạnđều là gương mặt tuấn của , có cười, có khổ sở, còn vì kích tình mà gương mặt đỏ lên_

      Nhưng mặc kệ như thế nào, đều khiến cômặt đỏ tim đập_

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      biết mình ngủ bao lâu, chỉ biết khitỉnh lại, mặt trời lặn, châm trời nhiễm ánhnắng chiều xinh đẹp!

      Miệng khát, bụng đói, nhưng lười phải cửđộng!

      Ngửa đầu nằm giường, nhìn trần nhà, trongđầu giờ đây đều là người đó. được, được, phải từ chức, nếu cả ngàyđối mặt với , lại xem như chưa có chuyện gì xảy ra, phải điên rồi sao?

      Nếu muốn thay đổi gì, biện pháp đơn giản nhất là về sau gặp lại, từ đó biến thành người xa lạ, như vậy là đơn giản dứt khoátnhất!

      Vừa nghĩ ra, Nhan Như Y lập tức mở máy vi tính, chuẩn bị viết đơn từ chức!

      Vừa mới đăng nhập, nhìn thấy Dandeline gửi thư cho mình. “Vài ngày chưa gặp cậu rồi, có khỏe ?”

      Mấy ngày tan làm đều uống rượu, cho nên tối cũng có thời gian tán gẫu QQ. “Khôngtốt lắm_”

      “Tại sao?” Hoắc Doãn Văn ngồi bên kia máy tính, cảm giác mình giống như gián điệp, cười tự giễu tiếng! biết vì sao vui, cố gắng giúp vui vẻ!

      “Đợi chút, mình viết đơn từ chức, viếtxong, mình kể cho cậu!” nhanh chóng đánh dòng tiếng , gửi !

      Hoắc Doãn Văn lập tức nhíu mày, nhanh chónghỏi. “Tại sao? Tại sao lại muốn từ chức?”
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 88 Nên làm sao bây giờ


      "Ừ, có chút việc ——" vừa trả lời, vừa mởword đánh ba chữ ‘ thư từ chức ’!


      "Chuyện gì, công việc như ý?"


      "Chỉ là lý do cá nhân ——"


      "Như vậy, nếu như riêng tư, tôi hỏi nữa!"Hoắc Doãn Văn đánh vài chữ!


      Nhan Như Y mới vừa nhận công việc phiên dịchkhông lâu, còn chưa làm gì nên chưa kịp coi qua các mẫu đơn viết thư từ chức. Nhớ lại trước kia, từng học qua các mẫu thư từ chức, nhưng lâuquá dùng, nên bây giờ quên hết.


      "Un¬cle, ông có thể gửi cách hướng dẫn tôi cách viết thư từ chức hay , tôi biết viết!" cầu cứu!


      Bên này, Hoắc Doãn Văn nhăn mặt đến rất khó coi, nhìn đến câu cầu cứu này, mặt lại càng đenlại. "Tôi chưa bao giờ phải viết thư từ chức!"


      "Vậy cấp dưới của ông sao? Cấp của ông từng viết thư xin từ chức sao? Nhấtđịnh có hàng mẫu ?" chưa từng hỏi qua công việc của Un¬cle “thúc thúc”, chỉ loáng thoáng cảm thấy ông phải là quản lý cao cấp ở công ty nào đó!


      "Bọn họ bình thường chủ động nghỉ việc, cho dù có đánh đơn từ chức, đưa cho ta cũng là tờ giấy, chứ gửi qua email! Chonên, tôi có cách nào gửi cho !"


      "Vậy coi như xong, tôi đành lên mạng, lục tìm chút, chắc chắn cũng bới ra mẫuthư xin từ chức!" Câu tiếng , kèm theo biểutượng ‘mặt cười mờ ám’!


      Mặt Hoắc Doãn Văn biến đen thể đenhơn, xấu xa này, nghĩ nghỉ việc còn chưatính, đơn từ chức còn viết kiểu lừa gạt như vậy, bới từ mạng xuống!


      " nay tốt! Ít nhất nếu muốn làngươi đầu tiên trong công ty, muốn rời , cũngphải nghiêm túc trong mọi tình huống chứ!"Hoắc Doãn Văn lấy thân phận là Hoắc tổng, khuyên người đối diện. rất thích, côđối với mình có cũng như , chăm chút, cho dù là viết thư từ chức.


      " Un¬cle, tôi làm việc rất nghiêm túc, nhưngviết thư từ chức cũng quá quan trọng! À,tôi tìm được thư mẫu rồi!" Nhan Như Y xong, thu khung chát Q Q, sau đó bắt đầuthư mẫu, viết lá thư từ chức cho riêng mình!


      Hoắc Doãn Văn bên này rất vui vẻ dựavào lưng ghế, đáng chết, đương nhiên thể để cho nghỉ việc!


      Thứ nhất, năng lực của rất tốt, hỗ trợ rất nhiều việc!


      Thứ hai, có chút thể tiếp nhận. . . . . . có ở đây bên cạnh hàng ngày!


      Bàn tay để bàn, từ từ nắm chặt lại, rối rắm như chính tâm trạng của !


      "Cốc cốc cốc ——" Tiếng gõ cửa vang lên, Phụtá Triệu vào giơ lên đống túi giấy của rất nhiều nhãn hiệu sang trọng."Hoắc tổng, tôi chuẩn bị mọi thứ theo như ngài cầu. Ngài nhìn xem ——"


      xong, đem quần tây hiệu Chanel, giầyvà ví da LV, vài món trang sức, nhất nhất đặt lên bàn.


      Hoắc Doãn Văn nhìn những thứ đồ này, lộ vẻ do dự, xác định chắc chắn, hỏi lại." Cậu khẳng định, nào cũng thích những thứ này sao?"


      "Dĩ nhiên, phụ nữ ai chẳng thích thứ này!" Phụ tá Triệu ra sức gật đầu. Ít nhất, bạn lúcnào cũng mè nhèo đòi mua những thứ này.


      Hơn nữa mấy trẻ trẻ cũng rất thích những thứ đồ này a!


      Hoắc Doãn Văn nhìn những thứ trước mắt, sóngnước chẳng xao động. Nếu như quá khứ, tin tưởng nào cũng thích những thứ đồnày, nhưng bây giờ, bắt đầu hoài nghi, chínhxác là xảy ra chuyện gì với bản thân vậy?


      vui vẻ khi nhận quà chứ? có thểsẽ giống như những trẻ khác, hưng phấn nhảy lên rồi ôm và hôn sao?


      Hơn nữa tại lại muốn nghỉ việc, ràngchính là muốn né tránh !

      ************************ cơ Thủy Linh tácphẩm, mong đợi ủng hộ của mọi người *********************


      "Hoắc tổng, tại muốn đưa đồ ?"


      "Trước cứ để đó !"

      Phụ tá Triệu thoáng nhìn Phó Tổng, sau đó sángtỏ gật đầu cái, chuẩn bị ra, chợt nhớ tới chuyện, quay người lại báo cáo."Đúng rồi, Hoắc tổng, ngày hôm qua cho người dạy dỗtên kia rồi ——"


      "Ừ, dạy dỗ đủ sâu sắc chứ?" Hoắc Doãn Văn nheo mắt lại, chỉ hứng thú với mức độ dạy dỗ,đủ sâu hay !


      Mấy người theo xuống tay nhất định cótrọng lượng, khiến tên kia bị đánh đến đoánchừng năm cũng nửa năm, khôngxuống giường được!" cái xương sườn bị gãy, bắp đùi cũng bị tổn thương, nghe lúc khiêng người ra, đầu mặt sưng phù như đầu heo, máu thịt lẫn lộn, căn bản phân biệt được đâu thịt đâu xương!


      Nhưng cũng còn may, giữ lại cho tên kia mộthơi thở tàn.


      "Còn tên chủ quầy rượu?" Như Y ở quán baruống rượu, xảy ra chuyện, đương nhiên sẽtruy cùng đuổi tận!


      " cũng chịu tội rồi, nhưng tôi cũng hỏithăm ràng, ngày hôm qua, Phụ tá Nhan bịđám bạn kia bỏ thuốc ——"


      Ừ —— Tôi rồi !"


      "Hoắc tổng, vậy tôi ra ngoài trước!" Phụ táTriệu xong ra ngoài.


      Hoắc Doãn Văn đem tầm mắt lần nữa thả lại đến màn hình máy tính, như có điều suy nghĩ."Như Y, nên làm gì với em bây giờ?"


      Máy vi tính bên kia ——


      Có thư mẫu, viết thư từ chức cũng nhanh, mở đầu sai biệt lắm, sau đó liền suy nghĩ chút nguyên nhân từ chức, nguyên nhân chính lànhà xa, có phương tiện giao thông, sáubảy phút sau, viết xong thư xin từ chức!


      " giải quyết xong!" Biểu tượng chim cánh cụt của nàng gõ câu trả lời.


      " có hiệu suất, xem ra đối với công ty này hoặc là cấp có quá nhiềutình cảm!" Hoắc Doãn Văn giễu cợt. Vừa nghĩ tới ấy, lưu luyến chút nào phải rời khỏi , được buồnbực chỗ nào, tim có chút đau, có chút oán ——


      có bao nhiêu tình cảm sao?


      Nhan Như Y ngồi trước máy vi tính, nhìn câutiếng Un¬cle vừa trả lời, vừa nhìn lá thư từchức mình vừa hoàn thành.


      nghỉ việc, về sau có muốn gặp cũngkhông cùng môi trường! thấy được nụ cười của , thấy được ánh mắt do dự của , thấy được bộ dáng hả hê củaanh khi hoàn thành xong dự án!


      Mà chút thấy được, cứu vãn đượctừ sau đêm dây dưa giường!


      Vẻ mặt Nhan Như Y nặng nề, xua đượcsự khổ sở phát ra từ ánh mắt!


      " Un¬cle, phải là có tình cảm——"


      "Vậy là vì cái gì?"


      "Là tình cảm quá nhiều vấn đề!" Nhan Như Y quay mặt hướng ra khoảng phía sau lưng gào thét, nếu quả như có thể có tìnhcảm, nhất định suy tưởng đến chuyện rời bỏ công việc tốt như vậy!


      Cũng biết tại sao, Nhan Như Y cảm thấyhôm nay Un¬cle đặc biệt thích gây với . Trước đây, lúc chuyện phiếm với , ông ấy chưa từng như thế."Tốt lắm, Un¬cle, chúng ta chuyển đề tài chứ? Ông từng , ông thích trẻ, tại như thế nào? Quên ấy rồisao?"


      " có ——"


      "A, vậy ông bây giờ nhất định rất khổ sở!"


      "Các trẻ như thường thích gì? Có thểnói cho tôi biết ?"


      "Tôi biết người khác, nhưng nếu như là người trong lòng tặng, cái gì tôi đều thích;nếu như là thích, người đưa cái gì, tôicũng vậy thích!"


      "Tôi nghĩ nên tính đến chuyện từchức, bởi vì từng với tôi, làm việc rất vui vẻ, hơn nữa phúc lợi, cách đối xửvẫn còn rất tốt. Nếu như, làm việc này nữa, sợ rằng sau này khó tìm được công việc tốt như vậy!"


      " Un¬cle, ông phải á..., tôi quyếtđịnh rồi. Ông yên tâm , chờ ông có thời gian trở về Trung Quốc, tôi nhất định mời ông đếntiệm hải ăn hải, ăn.. ăn, uống....uố...ng no say!"


      Hoắc Doãn Văn bắt đầu lười tiếp với , tắtQ Q!


      Đứng dậy, cầm chìa khóa xe lên, nhìn chútđống quà mặt bàn, suy nghĩ chút quyếtđịnh chọn bất cứ thứ gì, rời khỏi phònglàm việc ——


      Nhan Như Y lâu thấy Un¬cle đáp lại, cau mày." là càng ngày càng cổ quái, nếu có chuyện gấp cho tôi biết mộttiếng được sao? Người ta vốn còn muốn ‘hẹn gặp lại’, vẫn còn ngồi ngây ngốc ở chỗ này cả nửa ngày, bụng đói dám rời !"


      Tả oán xong, đem thư từ chức lưu vào usb, sau đó tắt máy tính!


      "Ừng ực —— ừng ực —— ừng ực ——" liên tục, bụng của kêu vang vì đói bụng!


      Cũng khó trách đói thế này rồi, từ tối hômqua cho tới bây giờ, ăn bữa nàocho đàng hoàng, buổi tối nay, ăn gì đây?


      Suy nghĩ chút, quyết định tối hôm nay mình tự nấu cho mình bữa ngon!


      Quyết định xong, rửa mặt đơn giản, cầm ví da, khóa cửa ra ngoài ——


      ************************ Cơ Thủy Linh tântác, mong đợi ủng hộ của mọi người *********************


      Lúc ra chợ mua đồ, ngang qua khu nhà caotầng của Hằng Viễn, thể nhớ đến tất cả mọi chuyện xảy ra vào buổi trưa hôm đó. Ánh mắt nhìn , khuôn ngực kiên cố của , cánh tay mảnh khảnh mà có lực của ——


      cũng có lúc được cần, ha ha, loại cảm giác này đúng tệ!


      Nhan Như Y khỏi nghĩ tới, nhiều năm sau, có lẽ còn có thể nhớ có , vìanh, chạy lên đỉnh nóc nhà hơn hai mươi tầng, cuối cùng cũng bị dọa sợ đến máu chảy thành sông rồi!


      Cách đó xa, tiếng chào hàng của mấyngười bán hàng rong kéo quay lại tại!


      rảo bước, hướng về mấy gánh rau dưa tấncông!


      Hôm nay muốn nấu món mì cay Thành Đô, cho nên mua mấy thứ rau cải, cùng với hànhgừng tỏi, rồi về!


      Khi bước nhanh về nhà, liền cảm thấy có chiếc xe dõi theo sau ! tínhtránh sang bên, quay đầu nhìn xem người lái xe muốn gì. Nào ngờ, nhìn thấy chiếc xe mang biển số đặc biệt, toàn số 6, cuốn giódừng lại bên cạnh .


      Hoắc Doãn Văn!


      Lòng của , trong nháy mắt cuồng loạn!


      Hoắc Doãn Văn mở cửa sổ xe, nhìn chăm vềphía !


      "Hoắc tổng ——" giống như thường, bắt đầuchào hỏi."Ngài tới đây có việc gì sao?"


      phải, cố ý đến tìm em!" Hoắc DoãnVăn có che giấu, !


      Nụ cười gương mặt Nhan Như Y chợt đôngcứng lại, hiểu tại sao muốn nhưvậy. Hai người bọn họ phải thỏa thuận rồi sao? Tất cả đều như có chuyện gì xảy ra!


      "A, vậy sao? Hoắc tổng, tìm tôi có chuyện gìkhông? Có phải hay có tài liệu, cần tôiphiên dịch?"


      " phải!" lại lắc đầu." tới đón em ăn tối, nhớ em cũng chưa ăn gì!"


      Nhan Như Y khó có thể duy trì nụ cười mặt rồi."Hoắc tổng, tôi nghĩ chúng ta vớinhau rồi!"


      Hoắc Doãn Văn từ xe xuống, ‘ phanh’ tiếng đóng cửa xe lại."Đúng vậy, tất cả đều có gì xảy ra!"


      "Ngài hiểu là tốt rồi!" nhìn sâu vào mắtcô, đôi con người đen thẳm sâu như biển. NhanNhư Y cảm giác suy nghĩ trong lòng càng lúc càng thông.


      Tại sao muốn dùng ánh mắt này nhìn ? ở trong lòng điên cuồng gào thét!


      " chính là muốn làm mọi chuyện bình thường như chưa xảy ra biến cố kia, mới tìm em ăn cơm! Hi vọng chúng ta có thể thản nhiênmỗi khi gặp nhau, như vậy chúng ta về sau làmviệc mới có cảm giác lúng túng!"


      "Nhưng là, vậy cũng cần cố ý chứ? Hơn nữa bình thường mà , ông chủ và phụ tá cũngkhông cần ăn cơm chung với nhau?"


      "Em lầm rồi, em là phiên dịch của , so vớinhững người khác, công việc của em và có cự ly gần hơn chút, dĩ nhiên hi vọngchúng ta phối hợp ăn ý hơn để làm tốt các dựán cao cấp hơn sau này, cùng với giữ tốt quan hệ cá nhân giữa hai chúng ta!" Hoắc Doãn Văn đường hoàng ra lý do, ra chính biếtrất , chỉ muốn thấy . Biết tại sao phải từ chức, nhất định phải khiến từ bỏý niệm này!


      "——" Nhan Như Y mở miệng còn muốn điều gì ——


      Doãn Văn lần nữa, khích . "Nếu như em thậtlàm được chuyện gì cũng xảy ra, tạikhông nên cự tuyệt ! Dù sao, từ trước đến giờ, và em vốn quen biết nhau, đúngkhông?"


      Nhan Như Y rầu rĩ nhìn , người này miệnglưỡi lợi hại, làm á khẩu trả lờiđược đấy!


      "Nhưng, tối nay, em có ý định ra ngoàiăn, em tính nấu mì cay!" Nhan Như Y xốc xốcmấy túi ni lon trong tay, để cho có thể thấyrõ ràng mình mua đồ ăn! Ha ha, loại này rẻ tiền, chắc thích ăn!


      Nhưng Như Y tính toán sai lầm rồi.


      "Mì cay Tứ Xuyên sao?" hỏi câu.


      "Đúng, cay cay đấy!" cố ý đếncực kỳ cay!


      "Là món của quê em à!" tiếp.


      "Dạ!" nặng nề gật đầu.


      "Cho nên nghĩ muốn nếm thử chút, anhcó thể vinh hạnh ?" chỉ chỉ đồ trong tay , lộ niềm hứng thú!


      Nhan Như Y bối rối, cái gì đó?


      "Em phải cự tuyệt đề nghị của đấychứ? Ah chỉ nghe mì cay Thành Đô của TứXuyên ăn rất ngon, nhưng vẫn có cơ hộihưởng qua!" xong, lại xoay chuyển."Dĩnhiên, nếu như em chính là người để bụng, vậy coi như để ý lời đề nghị của cũng được!"


      ràng là liên tiếp khích bác .


      Nếu như mời ăn, lên đểý rồi, thể nghi ngờ chính là tự tát vào mặtmình!


      Cho nên, chỉ có thể ——


      "Được rồi, chẳng qua em muốn trước chỗ của em rất , lộn xộn, vào nhà sợ rằng có chỗ ngồi!"


      " để ý!"


      "Đến lúc đó, đừng trách em sao chưa !" nhắc nhở, hi vọng có thể chuẩn bị tâm lý!


      ************************* Cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi ủng hộ của mọi người ***********************


      Nhan Như Y mở cửa phòng, tránh qua bên cạnh, mời ."Hoắc tổng, mời vào ——"


      Hoắc Doãn Văn hạ thấp đầu, lần đầu tiên bước vào gian phòng ở!


      Khi vừa tiến vào, cánh cửa bị bóng dáng cao lớn của che lấp
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :