1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 77 :

      Có chăng câu mặt trời mọc ở phươngĐông mà mọc ở phương Tây?

      Cao Hải lúc này nhiệt tình công khai theo đuổi Như Y. Mỗi ngày đều đặt hoa tươi mang đếnvăn phòng tặng , cuối chiều tan tầm lại đến đón , sau đó lại tỏ ý muốn cùng ăn tối.

      Những hành động này được lọt vào các con mắt của đồng nghiệp và cũng thoát khỏi cảnh: hoa có chủ!

      Vì thế, càng thêm sầu não.

      "Tôi xin , nên lãng phí thời gian vớitôi. Có chuyện gì nghiêm túc !" Vào buổi chiều thứ sáu, khi chuẩn bị rời khỏicông ty lại thấy khuôn mặt này, đúng là hồn bất tán. bất đắc dĩ nhìn Cao Hải, vừacười vừa .

      Cao Hải là người dịu dàng, rất thích trêu chọc người khác, khi nghe Như Y thế, ta bàyra gương mặt lưu manh, lớn giọng : "Anhđang chuẩn bị chuyện nghiêm túc đây.Nhưng mà mình làm có nghĩa gì cả, nên em nhất định phải cùng làm với ."

      Trong lúc ta những lời này thìNhan Như Y thấy Hoắc Doãn Văn và Triệu trợ lý ra. Khoảng cách rất gần, nên khẳng định Hoắc Doãn Văn nghe được.

      Mặt Nhan Như Y bỗng đỏ bừng, sau đó quay về phía Hoắc Doãn Văn, cúi người: "Hoắc tổng!"

      Kể từ đêm hôm đó, đây là lần đầu tiên, cùng Hoắc Doãn Văn có khoảng tiếp xúc gần nhưvậy. Bởi vì trong lúc làm việc và ở công ty nên Hoắc Doãn Văn ăn mặc rất nghiêm túc, vàphong thái uy nghiêm. biết có phải là đa nghi hay nhưng có cảm giác HoắcDoãn Văn gầy hơn chút, nhưng lại lộ néttuấn tú đến nỗi muốn dời tầm mắt của mình.

      Ngay tại giờ phút này, Như Y mới có cảm giác tốt, vừa muốn Hoắc Doãn Văn hiểu lầm mối quan hệ giữa và Cao Hải vừa lạimuốn để cho ta hiểu lầm. ít nhất cũng cho Hoắc Doãn Văn biết cũng có nhiềungười khác phái theo đuổi, thậm chí trong lòng cũng có chút hả hê: ‘ha ha, nếu khôngchú ý đến tôi hối hận’.

      "Ừ!" Hoắc Doãn Văn lạnh lùng gật đầu, ánh mắt nhìn .

      Bị nhìn chằm chằm, quay mặt hướngkhác.

      Có phải tâm tình ta tốt hay nhìnnhầm : lúc Hoắc Doãn Văn nhìn , sắc mặt khó coi, khóe môi mím chặt.

      Cao Hải lúc này thấy Hoắc Doãn Văn, lập tức đến gần chào hỏi: "Hoắc tổng, ngài cũng tantầm sao?

      Hoắc Doãn Văn chưa vội cất bước, lại gật đầu: "Uh!"

      "Ha ha, tôi cũng đến đón bạn tôi tan tầm!"Cao Hải vừa vừa ôm bả vai Như Y.

      Như Y cau mày, vội tránh động tác ấy, nhưngvẫn thoát được sức nặng vai, nên có thể lúng túng cười cười với Hoắc Doãn Văn.

      "Hai người sau nhé, tôi còn có số việc!" xong, Hoắc Doãn Văn gật đầu ý bảo rời , Triệu trợ lý lập tức đuổi theo!

      " buông tôi ra!" có người khác ở đây, Như Y dùng sức đẩy Cao Hải.

      Cao Hải còn hâm mộ nhìn bóng lưng của Hoắc Doãn Văn xa, sau đó lẩm bẩm:"Đúng là ‘tre già măng mọc’, Tiểu Y, em cũng giống với Hoắc Doãn Văn, là tam tôntử rồi sao?"

      "Vậy là nguyện ý làm tôn tử!" đáp lại Cao Hải, sau đó nặng nề : "Tôi cho anhbiết, đừng lung tung như vừa rồi, bị người khác hiểu lầm đó!"

      "Hiểu lầm sao? Chúng ta biến hiều lầm thành thực nhé, dù sao muốn kết hôn với em mà. Em sợ gì chứ?"

      " bớt nhảm . muốn cưới tôi, chưa đủ tư cách đâu!". nhấc chân giẫm mạnh vào chân của Cao Hải, sau đó quay bước.

      "Chờ với, em đừng giận, hứa bậy nữa!" Cao Hải vội vàng đuổi theo, sau đó còn lớn: ", nếu chúng ta chưa nhậngiấy kết hôn, lung tung nữa!"

      Cao Hải vẫn luôn thích bỡn cợt, nên khôngđể bụng những gì ta thốt ra. Vì thế cũng giận nữa, ra ngoài kiếm cái bỏ bụngthôi.

      cũng quan tâm người khác nhìn cônhư thế nào vì chỉ nghĩ đơn giản: ngoài côngviệc, còn có bạn bè ; cùng bạn bè ăn cơm, vui đùa nhất thiết phải phát triển thành mốiquan hệ tình cảm nam nữ!

      Mà Cao Hải cũng coi như em đấy thôi.

      Mới vừa ăn xong thức ăn của miền Giang Nam, điện thoại của Cao Hải vang lên, có em gọi chơi mạt chược mà ta cũng thích chơi nênCao Hải hỏi ý của Như Y.

      " , phải lo cho tôi đâu. Tôi ghéqua nhà sách mua ít quyển!" Nhan Như Y chỉ nhà sách xa trước mặt.

      "Vậy sao được? được, em theo !"Cao Hải cũng muốn để mình: "Emmuốn mua sách gì, bây giờ trời cũng tối rồi"

      " cứ chơi mạt chược , tôi theo làmgì? cố chơi cho thắng vào, cần để ý đến tôi đâu"

      "Người ta, ai cũng dẫn theo bạn , mộtmình mất mặt quá. Em cùng !" Cao Hải mắc bệnh sĩ diện, dứt khoát kéo ra ngoài, cho từ chối!

      Đúng lúc ấy, điện thoại của vang lên, là số dùng trong công việc của Hoắc Doãn Văn. Nhìnsố này, phát run, sao ta lại gọi cho mìnhgiờ này?

      Nhưng sau đó, lại nghĩ, trogn tình huống này chắc là điện thoại ở trong tay Triệu trợ lý,chắc là có việc gấp đây: "Alô, "

      "Nhan trợ lý à, tôi là lão Triệu đây!"

      " Triệu à, gọi cho tôi có chuyện gì ?"

      "Như thế này, Hoắc tổng muốn ký hợp đồng, phiền tới đây giúp xác nhận tí!"

      Chuyện công việc, thể chậm trễ được,vội vàng đồng ý: "Vậy, bây giờ tôi phải đến đâu?"

      "Ừ, ở khách sạn XX ——"

      Sau khi xác định thời gian và địa điểm, vội ngắt điện thoại, sau đó với Cao Hải: "Bâygiờ yên tâm chơi chưa? Tôi đúng lúccũng có việc cần giải quyết!"

      Cao Hải càng đồng ý, lớn tiếng: "Cái gì? Bây giờ là mấy giờ rồi còn giải quyết côngviệc? Đây phải là phá hỏng cuộc hẹn hò của chúng ta sao?"

      Nhan Như Y cũng thèm để y đến ta nữa, cầm giỏ đứng lên ra cửa!

      "Này, em đâu thế? Để lái xe đưa em !"

      " cần, tôi tự đón taxi , tiền xe có côngty trả. Nếu đưa tôi , tôi sx thanh toán tiền xăng xe cho !" tính toán sòng phẳng.

      giống như Hoắc Doãn Văn – tổng giám đốc giàu có có thể lái xe hóng gió xung quanh – còn Cao Hải chỉ là giai cấp công nhân, chi phí lại cũng cần phải tính toán. Cao Hải lúc này cũng ép buộc nữa.

      Nhan Như Y ra cửa, vẫy chiếc taxi đếnkhách sạn XX.
      ****************************
      Hơn 30’ sau, đến nơi hẹn. Bọn họ ởtrên.

      Dưới hướng dẫn của Triệu trợ lý, chạyđến căn phòng chọn trước. Cửa vừa mở, khóithuốc dày đặc và mùi rượu nồng nặc xộc vàomũi . Qua ánh đèn mờ ảo, thấy ghếsalon có vài người vật vờ, miệng lè nhè; có thể tưởng tượng ra được họ uống rất nhiều.

      Đặc biệt, người cùng Hoắc Doãn Văn hátsong ca chính là nam thư ký của vị lãnhđạo. Lúc biều diễn lộ ra vẻ mặt dâm đãng.

      Hoắc Doãn Văn thấy Nhan Như Y đến, lập tứcbước lại, cũng giới thiệu với những người khác, dẫn ra ngoài, dùng tiếng để trao đổi những điều khoản trong hợp đồng.

      Trong thời gian này bọn họ chuyện gì khác ngoài những điều khoản ghi hợp đồng.

      Thông qua cuộc trao đổi này, mới biết được Hoắc Doãn Văn vừa rồi lấy được hợp đồng công trình cải tạo mặt đường do chính phủ đầu tư. thán phục năng lực của ta, lại dùng rượu để bàn trực tiếp.

      ta chăm chú tìm hiểu, rất giống vớimột học sinh nghe giảng, đáng để người khác nhìn chớp mắt.

      tại cũng có thể giải thích được tại saoanh ta lại là tổng giảm đốc người người kính nểvì ta hơn những người khác ở chỗ: nghiêm túc.

      Hơn nữa, khi ta tiếng , giọng điệurất dễ nghe. thanh này khiến cho bất giác nhớ đến ông chú kia, hổ danh là lớn lên ở nước Mỹ!

      Vì trao đổi công việc nên thanh của bọn họ rất , nên phải đứng gần nhau mới có thể nghe được. cảm thấy hơi thở mang mùi rượu của Hoắc Doãn Văn phả ra bên tai , thỉnh thoảng còn có ống tay áo của ta chạmnhẹ vào má nữa. Mà khi chuyệnphải kiễng chân, vào tai của ta.

      Hai người tự nhiên tạo thành tư thế thân mật.

      Nhan Như Y thích tư thế này, hy vọng thời giancó thể kéo dài thêm, lâu hơn.

      Ở hoàn cảnh đủ ánh sáng này, gây sựchú ý cho người khác vì bọn họ là đôi trai tài sắc. Dù có đứng ở đâu nữa cũng khiến cho người khác chú ý.

      Khi bọn họ thảo luận xong, người đứng gần đó sau khi nghe điện thoại xong liền tò mò quay sang nhìn: "Hoắc tổng, mang theomỹ nhân đến đây, sao lại thể giới thiệucho mọi người biết chứ? Có chuyện gì vàotrong , vừa uống vừa chuyện!"

      Hoắc Doãn Văn tiêp tục nữa, kéo khoảngcách giữa hai người ra xa, sau đó đơn giản giớithiệu: "Đây là trợ lý của tôi, tôi có chút việc cầnthảo luận với ấy, bây giờ xong rồi!"

      Làm lãnh đạo tất nhiên phải người bìnhthường, đôi mắt vô cùng tinh , liền cười : "Xem ra Hoắc tổng luôn xem trọng người trợ lý này, lại giấu kỹ như vậy?"
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 78: Lỗ kim cổ tay.

      Đàn ông bàn rượu là như vậy, thấy trẻ tuổi xinh đẹp nhất định bỏ qua, đặc biệt là được Hoắc Doãn Văn, ông chủ lớn đặc biệt bảo vệ, bọn họ càng đòi hỏi kéo lại bànrượu.

      Bởi ‘thịnh tình khó chối’ phía dưới, có biện pháp, Nhan Như Y đành theo HoắcDoãn Văn ngồi vào bàn.

      trẻ tuổi vốn rất rất thu hút ánh nhìn,huống chi lại là người xinh đẹp, vóc người trẻ trung còn có phong độ trí thức mãnh liệtcùng với thân phong cách mĩ nữ! Nhan Như Y lập tức thu hút đám người say rượu, ngàn cánh buồm lướt qua hứng thú của đàn ông, đề tài nào cũng đảo quanh người .

      “Em tốt nghiệp trường nào?” người mởđầu bằng vấn đề có chiều sâu.

      Người đàn ông đối diện nhìn chằm chằm vàoNhan Như Y, sau đó chân thành . “Tôi tới trảlời, em này nhất định là tốt nghiệp học viện điện ảnh, bằng sao có thể xinh đẹp hơn so với đám minh tinh ngoài kia?”

      Ánh mắt tất cả mọi người tập trung lại mặtNhan Như Y, chờ công bố đáp án!

      Bị nhiều người nhìn như vậy, Nhan Như Y cóchút lúng túng. Bởi vì đám người này bình thường so với bạn bè bằng tuổi, bọn họ là những vị quan viên chức cao vọng trọng, ánhmắt của họ như loài sói đói, phát ra ánh sángxanh lá!

      Nhất là vị lãnh đạo còn chắc chắn tốtnghiệp ‘Học viện Điện ảnh’, nếu như phải, có phải hay nể mặtngười ta!

      Chưa từng liên hệ với các vị quan lại, Nhan NhưY sợ mình sai câu nào, mang phiền phức đến cho Hoắc Doãn Văn, cho nên phải trả lờinhư thế nào hơi khó chút!

      lúc còn do dự, ở bên Hoắc DoãnVăn thay . “Chỉ sợ là mấy người đãđoán sai, trợ lí Nhan nhưng chính đáng là sinh viên đại học S, có thực tài, ấy rất xuất sắc, thể đánh đồng cùng đám minh tinh ngoài kia!”

      Hoắc Doãn Văn câu rất ràng, đem nhấn mạnh ‘chính đáng là sinh viên đại học S, có thực tài’, rằng nghiêmchỉnh!

      Lúc này đáp, bọn họ giống như tin, còn hỏi ngược lại . “Vậy sao? Em , là đại học S?”

      Lúc này Nhan Như Y mới dám lên tiếng. “Đúngvậy, đại học S!” Đám đàn ông trước mặt nàyđều rất lớn tuổi, cho dù là cha cũng sai biệt lắm! Thế nhưng mở miệng gọi là ‘em ’, đúng là biết bản thân mình già? Nhan Như Y mắng thầm trong lòng!

      người khác lập tức kinh ngạc . “Đại học S tốt, đại học S đều sinh ra phong cách mĩnữ, thảo nào em Nhan lớn lên xinh đẹp nhưvậy, hương vị cuốn sách dày!”

      Những người khác bắt đầu phụ họa theo. “Đúngvậy, ra tôi vừa muốn , từ học việnđiện ảnh ra, làm sao có phong cách tốt như em Nhan!” Người này vừa vừa bưng ly rượulên. “Người xưa rất đúng ‘Yểu điệu thục nữquân tử hảo cầu’, đây chính là quy củ lưu lạingàn năm qua, cũng rằng mến người congái đẹp chính là thói quen của con người!Nhưng mà xinh đẹp này lại là bảo bối của tổng giám đóc Hoắc, quý ông đoạt người cầu . Cho nên, xinh đẹp, côphải theo lời tôi, thỏa mãn tâm nguyện nhonhỏ của tôi!”

      Người lãnh đạo này đem lời này như thể mọiviệc đều được giải quyết, nếu như uống hình như tốt! Chẳng qua là ly rượu, cảm thấy uống cạn hơi nhất định thành vấn đề, vừa định bưng ly rượulên, cùng đối phương uống chén!

      Ta phải đặt dưới bàn vừa cử động, Hoắc Doãn Văn lại trước bước bưng ly rượu của lên. “Nhân viên của tôi mới xuất viện mấy ngày trước, thân thể tốt, ly rượu này tôiuống thay ấy_”

      xong, liền uống cạn ly rượu!

      Các lãnh đạo khác nhìn thấy Hoắc Doãn Vănuống rượu thay Nhan Như Y, cũng rối rít tiếp kính, cứ như vậy Hoắc Doãn Văn cạn ly lại tiếp ly, hơi liền uống vài ly rượu_

      Nhan Như Y nhìn uống rượu vì mình, cũngkhông được cảm giác khác thường, rất quan tâm !

      “Ha ha, xem ra tổng giám đốc Hoắc đối với em gai Nhan, quả là khác biệt đối với người khác_”Đề tài của mọi người giờ đây xoay quanh quanhệ của hai người bọn họ.

      Mà Hoắc Doãn Văn cũng bác bỏ nhữnglời này!

      Toàn bộ ánh mắt của Nhan Như Y đều tập trung người Hoắc Doãn Văn, căn bản chúý mình trở thành tâm điểm ghen ghét của toàn bộ phụ nữ!

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      Tiệc rượu giải tán, sau khi kí được hợp đồng, đưa vào quán trà uống trà giải rượu! uống rất nhiều rượu, có người khác, cũng lộ ra tình trạng say rượu! Cởi bỏ áo khoác, cũng kéo xuống cà vạt, thuận tay khoácâu phục lên, vài cúc áo sơ mi cũng được cởi ra,lộ ra chiếc cổ màu đồng trong ngực!

      nửa dựa ghế salon, cánh tay khoác lên ghế tựa, tạo thành tư thế lười biếng, mặc dù tư thế lười biếng nhưng nhìn vẫn có vẻ tráng lệ, giơ tay nhấc chân đều tràn ngập tôn quý, giống như con sư tử nghỉ ngơi!

      “Cảm ơn giúp tôi uống rượu_” Nhìn anhuống rượu nhiều như vậy, rất đau lòng. “Thậtra , uống từng đó rượu, tôi cũng say!”

      “Tôi thích phụ nữ uống rượu, nhất là xem uống rượu!” , giọng cũng rất kiên quyết!

      “Ách_” xin lỗi, gương mặt đột nhiên đỏ bừng. nghĩ đến đêm hôm đó nồng nặc mùirượu, vậy chắc chắn rất ghét!

      “Về sau đừng uống rượu nữa, nhất là lúc ở cùngđàn ông, uống nhiều bị thiệt!” dặn dò.

      “Vâng, tổng giám đốc Hoắc!” cãinhau với . Ái bảo là phó tổng giám đốc?

      uống nữa sao? Em nghe lời sao?” dồn dập hỏi, cũng khó để nghe ra trong giọng của , cực thích uống rượu!

      cười ha ha. “ là ông chủ của em, ông chủ , nhân viên tất nhiên phải nghe!”

      tiếp, cũng biết ai chọc mất hứng, khuôn mặt đột nhiên trở nên nặng nề!

      khí trong phòng đột nhiên xuống thấp, khiến cho phải đè nén, thở cũng dámthở mạnh.

      Triệu này, cũng biết đâu rồi? Vừa mới đến quán trà, ra ngoài gọi điệnthoại, nhưng thời gian gọi điện cũng dài quá!

      Ngay lúc buồn bực đến cực điểm điệnthoại của vang lên, người gọi tới là Cao Hải!

      Từ lúc quen biết Cao Hải cho tới nay, chưatừng thế này bao giờ, vui mừng khi nhận được điện thoại của . Nhưng vẫn lễ phép với Hoắc Doãn Văn. “Tổng giám đốc Hoắc, tôiđi nhận điện thoại!”

      “Nghe ở chỗ này , sao!” xong,bưng ly trà lên, uống!

      Nếu như vậy, cũng muốn nơi khác, trực tiếp nhận điện thoại. “Này_”

      “Em ở đâu?”

      “Quán trà XX!” cố gắng hạ thấp giọng!

      “Còn về nhà? Sao lại tới quán trà?”

      “Ừ, khi về đến nhà em gọi điện thoại choanh!” Cao Hải lớn giọng , có chút lễphép.

      “Em nên về nhà sớm, trẻ ở bên ngoài quá muộn tốt, dễ bị tổn hại!” Cao Hải dặn dò.

      Nghe thế bỗng nhiên có cảm giác buồn cười, cách nhau tới năm phút đồng hồ,thậm chí hai người đàn ông xuất sắc nhắc nhở ‘dễ dàng bị thiệt’. , bọn họ cũng rất quan tâm . Chỉ đáng tiếc, bọn họ phải là người đàn ông tương lai của !

      người chỉ có thể mãi mãi là ‘ em’, mộtngười chỉ có thể là ông chủ của !

      Vội vàng cúp điện thoại, phát nhìn mình. biết có phải hay bởi vì liên quan tới say rượu, ánh mắt đó nóng bức, mang theo tìm tòi và tức giận. nghiên cứu cái gì? Tức giận cái gì?

      bất an nâng chung trà lên, uống xong mộtngụm nước trà thơm ngát! Sau đó cố gắng tậptrung vào tiếng trống vang lên trong khí!

      “Bạn trai em gọi điện tới?” hỏi.

      Giống như sợ đánh mất phần tiền trước mắt? Tóm lại đối với vấn đề này có thừa nhận, cũng có phu nhận, cho nên đãtạo cho loại hiểu lầm rằng có bạn trai!

      Sâu trong ánh mắt của xuất tia kinh ngạc, nhất thời hiểu ‘kinh ngạc’ vì cái gì!

      Sau đó nữa, vẻ mặt trở nên khó coi, lại thêm yên lặng!

      phát ra là người đàn ông thấtthường, cũng là người đàn ông trầm mặc ít , lại càng là người đàn ông lạnh lùng, cũng giống như rất nhiều đàn ông có tiền ra vẻ kín đáo, có điểm hiểu nổi !

      Nhiều năm sau, khi Nhan Như Y nhớ lại khoảnh khắc này, mắt liền nhịn được ẩm ướt, ra người đàn ông này chút cũng khó hiểu, miễn là bạn ấy!

      có việc gì để làm, ánh mắt di chuyển tới bức tranh chữ tường trong quántrà, chữ viết này vô cùng xinh đẹp, tóm lại cũng hiểu thư pháp, cũng biếu hàng chữphía xem hiểu, cho nên viết thế nào cũng quan trọng! Ánh mắt lại từ từ chuyển động, cẩn thận lại quay lại trênngười , nhìn vào đồng hồ tay !

      Đồng hồ này rất đẹp, mặt màu trắng, phía là múi giờ thiết kế song song, mỗi viên kim cương ở dưới ánh đèn tỏa ra ánh sáng nổi bật rực rỡ, thể vẻ xa hoa và tôn quý, lóe sáng làm cho thể mở mắt ra được!

      Nếu như mặt của đen như vậy, muốn hỏi chút, luôn luôn nhìn nhiều viên kim cương lấp lánh như thế, có thể nhĩn thời gian sao? Đôi mắt khỏe ?

      nghĩ, khi nhìn đồng hồ nhất định phải nheo mắt lại, như vậy ảnh hưởng tới thị lực!

      Ở trong lòng, vui vẻ nghĩ tới trò đùa củamình bỗng nhiên, tầm mắt của bị lỗ kim màu đỏ cánh tay hấp dẫn_

      cổ tay trái của , có rất nhiều lỗ kim, có màu sắc hơi sạm, hẳn là trước đây đâm vào, đểlại sẹo. Cũng có vết đâm mới, lỗ kim này vẫncòn hồng hồng, chắc chắn cách đây lâu còn chảy máu!

      Tại sao cánh tay của lại có nhiều lỗ kim như vậy?

      đột nhiên hoảng hốt, há to miệng, chỉ vàocánh tay của , ngây thơ hỏi. “Tổng giám đốcHoắc, sao tay lại có nhiều lỗ kim như vậy?Chẳng lẽ hút độc_” Hai chữ ‘hút độc_’ rất , sợ hãi run rẩy.

      tới sàn nhảy, gặp qua rất nhiều người hútđộc, ăn thuốc, thế nhưng người bên cạnh chưa từng có ai, hơn nữa loại chích thuốc này, lần đầu tiên gặp phải, làm cho lông tơdựng đứng_

      Sắc mặt Hoắc Doãn Văn khẽ biến, cẩnthận vội vàng kéo tay áo xuống.

      câm miệng_” khó chịu cảnh cáo , vẻmặt có vài phần sợ hãi.
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 79 (1) Điều kiện trao đổi


      Hoắc Doãn Văn trong lòng Nhan Như Y vẫn làngười đàn ông cao cao tại thượng, lịch ân cần. Mặc dù có lúc, Hoắc Doãn Văn nổi giậnvới , vẫn là Đại tổng, thành thạo nhã nhặn.


      chưa bao giờ chật vật như tại, giốngnhư giật mình vì bị người phát mình xấu xa!


      ngậm miệng lại, cái giật mình thoáng qua dần bị thay thế bởi cảm giác chán ghét. che giấu nỗi thất vọng của mình đối với việc nghiện ngập của Hoắc Doãn Văn. "Hoắc tổng, tôi nhớ ngài dù vẫn tỉnh nhưng uống nhiềurượu lắm? Tôi gọi phụ tá Triệu ——"


      Hoắc Doãn Văn gì, biết có phải hay bởi vì bị phát là “con nghiện”, mà cảm thấy ngượng ngùng.


      đứng dậy ra ngoài, tìm phụ tá Triệu."Hoắctổng muốn về nghỉ ngơi, Triệu!"


      Phụ tá Triệu hơi kinh ngạc chút, sau đó lậptức ."Vậy tôi lấy xe ——"


      vừa chuyển lời xong, chuẩn bị quay vàotrong, thấy Hoắc Doãn Văn bước ra; tay cầmáo vét khoác lên người, dáng vẻ tự nhiên. Âu phục hợp với , ngay lập tức tôn dángvẻ tuấn nam tính của người đàn ông này.


      Nhưng, người đàn ông dù tốt thế nào khi nghiện ngập, sớm suy tàn. càng thể tiếp thu nổi là người nghiện matúy."Phụ tá Triệu lấy xe rồi!"


      "Em sợ à?" hỏi.


      " có, người có tiền cũng thích làm điềunày điều nọ, có gì phải sợ!" cố làm ra vẻ sao cả, xuống cầu thang!


      Hoắc Doãn Văn theo sau !


      Vừa ra cửa, gió đêm phất qua, sảng khoái. Ngoài trời mát lạnh hơn nhiều, nhưng Nhan Như Y lạikhông cảm thấy nhõm, lồng ngực vẫn nặng trĩu buồn bực!

      Phụ tá Triệu lái xe đến, Hoắc Doãn Văn mở cửa sau ra lệnh."Lên xe!"


      lúc chuẩn bị bước lên xe, Cao Hải đãgọi ầm ĩ."Tiểu Y Y, ông xã đến đón em về nè!"Vừa kêu, vừa chạy đến trước cửa trà quán XX!


      Nhan Như Y còn chưa kịp phản ứng, Cao Hảiđã đứng sững trước mặt . Cao Hải còn khoatrương nhiệt tình chào hỏi Hoắc Doãn Văn và phụ tá Triệu!


      "Hoắc tổng, Tiểu Y Y nhà tôi vừa mới rời ghếnhà trường, hiểu nhiều chuyện, làm ngài mất mặt chứ?"


      " có, Như Y biểu rất tốt, hơn nữa tối hôm nay còn giúp công ty nhiều việc!" Hoắc Doãn Văn hướng Cao Hải đưa tay ra, Cao Hảivội vàng nắm lấy, sau lại bắt tay phụ tá Triệu!


      "Vậy tốt, Tiểu Y Y sau này vẫn còn phải nhờ Hoắc tổng chỉ điểm nhiều hơn. Những người trẻtuổi, chỗ nào cần phê bình phê bình, cây uốn thành dáng mà!" Cao Hải vuốt đuôi câu."Vậy được, Hoắc tổng, nếu như có chuyện gì khác, tôi đón Tiểu Y Y về nhà đây. Chỗ ở của chúng tôi vắng vẻ, tôi sợTiểu Y Y gặp rắc rối nếu về khuya!"


      Cao Hải năng, mập mờ ra vẻ có quan hệthân mật với Nhan Như Y, giống như bọn họ đãở cùng chỗ, nên chuyện nên xảy ra xảyra, còn tự xưng ‘ ông xã ’.


      Nếu như mười phút trước, nhất định cảnh cáo Cao Hải chớ lung tung, nhưng tại có cái tâm tình này, chỉ nghĩ sớmmột chút rời khỏi Hoắc Doãn Văn thôi, rời đinhững ý tưởng vẫn lởn vởn đầu độc đầu óc nàng, rời cảm giác ‘ thất kinh ’ thể kiềm chế nỗi, rời người đàn ông làm nàng lo lắng ——
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 79 (2)


      vẫn nhìn chăm chăm xuống những đốm màuđỏ tía nhảy múa mặt đất, nhìn ,nhưng cảm giác ánh mắt ai nhìn. Sau đó nghe thấy tiếng chân bước lên xe, rồi tiếngcửa xe đóng lại, mơ hồ nghe tiếng chào tạm biệt của Cao Hải. Tiếng động cơ xa dần.


      Giờ khắc này, thể tiếp tục khống chế cảm xúc thất vọng cực độ, nước mắt lã chã rơixuống, tựa như đập vỡ nước tràn, tiếng khóc lớndần lên!


      Tại sao, tại sao lại nghiện? Loại nghiện ngậpnày đối với cơ thể vô cùng độc hại? có biếthay ? tại sao hiểu được phải thương bản thân mình?


      cảm thấy lòng mình rách toác mộtmảng lớn, vì đau lòng.


      Mặc dù chỉ là cấp và cấp dưới.Mặc dù với , cũng chỉ có thể đứng ở mộtbên xa xa nhìn!


      Nhưng luôn hi vọng sống tốt, tốt, mà cách nào tiếp nhận đangchích ma túy. cách nào tưởng tượng bị độc chất khống chế!


      "Tại sao, tại sao phải như vậy, Cao Hải, cậu nóicho tớ biết, tại sao phải như vậy?" Nàng bất lực vung tay đánh vào người Cao Hải!


      Cao Hải chưa từng thấy Nhan Như Y khóc bù lu bù loa."Thế nào? Cậu bị ta khi dễ?"


      "Cậu hiểu, ngươi hiểu đâu!" làm sao có thể cho người khác biết chuyện của Hoắc Doãn Văn. thể , chỉ có thể giải tỏa buồn bực thành quả đấm phát tiết người bên cạnh!


      Cao Hải là người thông minh."Nhan Như Y, cậuyêu ta, đúng ?"


      "Ô ô ——" nàng tiếp tục khóc lóc ầm ĩ, đau lòng muốn chết, còn hơi sức phản bác.


      Cao Hải thở dài cái, ôm Nhan Như Y vào trong ngực."Tốt rồi! Tốt rồi! Đừng làm tớ coi được mắt nghen. Người ta, nhiều phụ nữyêu, cậu tham gia náo nhiệt làm gì? Người tathêm ngươi người nhiều, thiếu mộtngười như cậu cũng ít đấy! Có ngườitừ mấy năm trước liền thích cậu rồi, đợi cậu thích lâu rồi. Tớ cảm thấy cậu nên người đóthì hơn ——"


      Nhan Như Y vẫn còn vương nước mắt, ngẩng đầu nhìn Cao Hải, nghẹn ngào nửa ngày ."Cao Hải, tớ cảm thấy cậu càng ngày càngtốt!"


      "Tớ dĩ nhiên rất tốt, đối với cậu cũng tốt. Tớvừa nghe cậu ở đây, lập tức đem xe đếnrước cậu về, sợ cậu ở ngoài thua thiệt. Tớ đối với cậu, đất trời chứng giám ——" lại thầm tỏ tình hồi!


      Nhan Như Y thầm trong lòng, tốt,là thân thể khỏe mạnh, sức khỏe tốt. Có nghĩa là biết chích ma túy, để bản thân tiếp xúc với độc phẩm là thân thể tốt!
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 79.3: Điều kiện trao đổi.

      hiểu sao thấy Hoắc Doãn Văn liềncảm thấy phiền, càng nhìn càng thấy giống tên đạo đức giả.

      Còn khuyên nên uống rượu, uống rượu phải là tốt!

      Dừng_

      Cho dù uống có khó nhìn hơn nữa, vẫn có người phóng khoáng!

      Còn hút độc sao? Cho dù có tiền hút cả đờithì cũng chỉ là kẻ nghiện ma túy! Người hút độc có danh dự, Hoắc Doãn Văn ngay cảdanh dự của con người mà cũng có.

      có quyền !

      Trong lòng giống như cố ý muốn làm trái lờianh, như vậy có thể trả thù , giống như đanggiáo huấn , mấy ngày nay Nhan Như Y liền tham gia nhiều tiệc rượu, uống say hết hứng!

      Cho nên mấy ngày nay, đầu luôn chia năm xẻbảy làm!

      Ngày thứ nhất còn miễn cưỡng, ngày thứ hai gắng gượng, ngày thứ ba phải chạy vào nhà vệ sinh nôn trận, còn phải uống thuốc!

      Vừa mới uống thuốc giảm đau, trở về phòng làm việc, Nhan Như Y liền nhận được chỉ thị!

      “Trợ lí Nhan, phó tổng mời vào phòng làm việc chuyến!”

      “A… được!” hơi lắc đầu, để giữ cho mình tỉnh táo.

      tại rất ghét mình, mỗi ngày bởi vì chuyện của mà buồn bực, càng bởi vì nghe hai chữ ‘phó tổng’ mà trong lòng co rút đau đớn, biết nếu mình nhìn thấy , có khóchay !

      Mang theo tâm tình phức tạp khó có thể , cửa, vào phòng làm việc của phótổng!

      “Phó tổng, gọi tôi_”

      Hoắc Doãn Văn ngẩng đầu lên từ tập tài liệu. “Ởđây có tài liệu, phía có mấy chữ tôi hiểu, làm phiền dịch cho tôi chút!”

      “Ok!” Nhan Như Y cầm lấy tài liệu, nhanh chóng nhìn qua lần, sau đó bắt đầu phiêndịch cho từ số !

      lúc làm việc, đầu của có vài lần dao động, đau đớn rên rỉ ra tiếng, chỉ nghe thanhcũng biết rất khổ sở!

      “Em lại uống rượu? phải rồi sao? Về sau nên uống nữa?”

      Sau lần vì đau đầu mà tạm ngưng công việc, hỏi câu.

      “Ha ha, vậy sao? Em đồng ý với uống rượu sao?” giả ngu hỏi ngược lại, sau đó cười trả lời. “Uống nhiều quá, quên vừa nãy gì rồi.”

      Đối với vẻ mặt quan tâm của , rấtkhông vui. “Trợ lý Nhan, tôi ràng buộc cuộc sống riêng tư của , mà là trạng thái tinh thần bây giờ của , ảnh hưởng nghiêm trọng tới chất lượng công việc của ! Tôi nhất định phải quản, hiểu chứ?”

      “Vâng, tôi tiếp nhận lời phê bình của , chúng ta tiếp tục công việc !” bằng tiếng ,sau đó dù đau thế nào, cũng khống chế khôngkêu ra tiếng, tiếp tục dừng công việc tay!

      “Tổng giám đốc Hoắc, còn chuyện gì nữa ? Nếu có, tôi xin phép ra ngoài!”Sau khi hoàn thành công việc, lịch hỏi thăm !

      tại chỉ muốn chạy trốn khỏi , bởi vìcô sợ khóc. ràng người đàn ông tốt như vậy, ngờ lại hút độc, như vậy đáng tiếc?

      “Em có thể uống rượu ? Uống rượukhông tốt cho cơ thể!” khuyên câu!

      Nhan Như Y thu hồi nụ cười, giương mắt lên,chăm chú nhìn , chuyện với . “Vậy có thể hút độc ?”

      Hoắc Doãn Văn cau mày lại, muốn lại thôi!

      “Nếu như có thể hút độc nữa, em uống rượu, có được hay ?” hỏigấp gáp, giọng có chút run rẩy.

      “Chuyện của , giống chuyện củaem_” .

      “Đúng vậy, dĩ nhiên là khác nhau! Em có nghiện, còn bị khống chế, có thể từ vỏ sao? Có thể sao?” mất khống chế, lớntiếng trong phòng làm việc.

      Sau đó quay lưng , để lại cho nhữngcâu bướng bỉnh. “ có quyền quản tôi, ít nhất uống rượu tôi cũng bị tổn hại, hãy suy nghĩ chút về sở thích của ,có tổn hại tới hay !” xong, chạy mạch ra ngoài, phải chạy , bởi vìnước mắt của rơi đầy mặt.
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :