1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 74 (phần 2) Lời mời ngập ngừng

      Lần này mang tới khách sạn tráng lệ dùng cơm, mà là tới cái sân nhỏcủa gia đình nông dân ở ngoại thành.

      Điều khiến cho bất ngờ chính là trước cửamỗi gai đình đều đậu chiếc xe ô tô nhậpkhẩu, ha, bây giờ kẻ có tiền đều thích trở vềnguyên bản.

      Hai người họ tới cái sân rất lớn, trong sân là giàn nho tươi tốt, xanh mơn mởn giống mộtcái lều, hơn nữa khí phía dưới cũng đặcbiệt trong lành, vừa tiến vào cảm giác trong người sảng khoái.

      Xuyên qua giàn nho, bọn họ về phía cănphòng. Lúc này, mặc quần áo màu đỏlập tức nghênh đón. “Tổng giám đốc Hoắc, ngàikhỏe chứ, chỗ của ngài được sắp xếp!”

      “Nơi này còn phải đặt trước sao? Còn phải giữ chỗ?” Nhan Như giọng ói thầm câu.

      Hoắc Doãn Văn cười cười, thân thể ép đến bên cạnh , gương mặt như có như đụng vàotóc của , sau đó giải thích vào bên tai . “Córất nhiều người tới đây ăn cơm, nếu đặttrước căn bản cũng còn chỗ!”

      “Hả?” Nhan Như Y vẫn cảm thấy giật mình.

      Có điều, khi theo vào trong phòng thìđúng là thể tin! Mỗi bàn đều cóngười, chỉ cần nhìn cách ăn mặc cũng biết là người có tiền, hơn nữa bọn họ còn có quen biết với Hoắc Doãn Văn, sau khi chào hỏi, bọn họ liền vào căn phòng độc lập!

      Phong cách rất đơn giản, nhưng môi trường rất sạch , giữa phòng để cái bàn tròn , phía phủ lớp vải trắng!

      “Tổng giám đốc Hoắc, ngài uống trà lúa mạchchứ?” Nhân viên phục vụ hỏi!

      “Ừ!” Hoắc Doãn Văn gật đầu.

      “Vậy vị tiểu thư này?”

      “Cũng giống như vậy.” Nhan Như Y trả lời.

      Sau đó, nhân viên phục vụ ra ngoài.

      “Những người có tiền thú vị, ăn đủ sơn hàohải vị rồi, lại chạy tới đây thay đổi khẩu vị!” Nhan Như Y cảm thán.

      “Ha ha, thế này cũng khác biệt lắm! Cả ngày uống rượu, ắn mấy thứ đầy bột ngọt, lúc sau, đúng là nuốt trôi! Hơn nữa em cũng thích ăn mấy thứ cầu kì đó, cho nên dứt khoát dẫn em tới đây! Lát nữa, em nếm thửsúp ngô ở đây chút, bánh lương khô, còn có thực phẩm nông dân, mùi vị rất tốt, nguyên liệu cũng vô hại!” Lời của Hoắc Doãn Văn bây giờ nhiều hơn nhiều ngày trước cộng lại!

      “Ha ha, cần phải giới thiệu cho em! Đừng quên, hồi em lớn lên ở ngoại thành. Mặc dù nhà chúng em ở trong huyện thành,nhưng em lại có mấy người bạn học là ngườinông thôn, vào lúc nghỉ hè đều tới đó chơi. Mỗi nahaf đều nuôi gà hoặc chăn heo! Con sông ở đó cực kì trong suốt, bắt cá ở trong đó mang chần nước sôi, mùi vị cực kì ngon!” vềquê hương của mình, đôi mắt lóe ra ánh sáng linh động, hấp dẫn người khác!

      Hoắc Doãn Văn gật đầu. “Đúng, em khôngsai, sân sau nhà bọn họ ở núi có nuôi gà, vịt, ngỗng, heo, bò, dê, còn có khỉ!”

      chuyện sôi nổi, lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, người mập mạp mặc trang phục đầu bếp tới, tay bưng ấm trà và hai cáichén!

      “Tổng giám đốc Hoắc, ngài mấy hôm khôngtới?” Người tới chuyện thà, để ly tràxuống, rót nước trà cho bọn họ!

      “Ừ, gần đây có bận số chuyện, còn phải ra nước ngoài lần!” Hoắc Doãn Văn đáp.

      “Lần này nước nào?” Đầu bếp tò mò hỏi.

      “Nước .”

      ? Đó nhất định là nhìn bạn rồi! Nhan Như Y thầm nghĩ trong lòng.

      “Vậy hôm nay ngài muốn ăn cái gì?”

      Hoắc Doãn Văn uống ngụm nước, nhìn vềphía Như Y. “Hỏi ý vị tiểu thư này !”

      “Tôi?” Nhan Như Y rất khó quyết định. “Tôi đều chưa từng ăn qua, cũng biết thích ăncái gì!”

      sao, em chỉ cần cho ông ấy biết, emthích ăn thịt heo, thịt dê, thịt gà hay thịt vịt làđược? Ăn món gì cụ thể, đầu bếp sắp xếp!”

      “Vậy thịt vịt và thịt dê đi_”

      “Được, vậy tôi chuẩn bị ngay! Tổng giám đốc Hoắc, tiểu thư chậm dung!” Đầu bếp gật đầumột cái, sau đó ra khổi phòng!

      kì quái nhìn chằm chằm vị đầu bếp béo, chođến sau khi ông rời , mới hỏi Hoắc Doãn Văn.“Nơi này kì quái, đầu bếp tự mình đến làm nhân viên phục vụ! Đầu bếp này rất tôn trọng , phải ông ấy nợ tiền chứ?

      Thân phận của Hoắc Doãn Văn thể kếtbàn với đầu bếp, người đó tôn trọng anhnhư vậy, nhất định có ơn với ông ta!

      “Trước kia, ông ấy là đầu bếp của Đế Hào, lần uống rượu quá chén, tay phải bị cuốn vào trong máy xay thịt! Cho dù cuối cùng giữ lại được tay phải, nhưng lại đứt dây chằng… có cách nào làm việc ở Đế Hào nữa – cho nênanh cho ông ấy mượn khoản tiền, ông ấy dựa vào đó làm nhà hàng nông gia, còn bao hết phía sau núi!”

      “A, cho nên là cổ đông nơi này?”

      phải!” lắc đầu.

      “Ha ha_” Nhan Như Y khỏi bật cười, lộra hàm răng trắng ngay ngắn.

      “Em cười cái gì, nghe xem!”

      “Ừ - ngày hôm qua ở tầng thượng, em còn mắng là ông chủ xấu xa! ra , vô cùng tốt, có lòng dạ đen tối!”

      Hoắc Doãn Văn đưa mắt nhìn , sử dụng ánh mắt khẳng định lời của . “Em sai. Thời điểm thích hợp nên tuyên truyền mộtchút!”

      “Ha ha, hôm qua em ở tầng mắng , vui chứ?”

      “Rất vui, câu ông chủ lòng dạ đen tối!” làm bộ trách móc.

      “À? Vậy em nên cẩn thận chút rồi, để tránh trả thù em!”

      “Hừm, chuẩn bị cùng em mãi mãi kết thúc, tự giải quyết cho tốt , cầu nguyện thần linh phù hộ cho em!”

      Sau mấy phút trò chuyện, mấy nhân viên nhàhàng đem thức ăn đặt lên bàn.

      rốt cho ly beer Yến Kinh, cũng rót cho mình chén, sau đó long trọng nâng ly rượu lên. “Tiểu Nhan, vô cùng cảm ơn em đãgiúp vào ngày hôm qua, can đảm lắm!”

      Nhan Như Y vội vàng nâng chiếc ly ống ánhtrong suốt lên, sau đó uống hết, tỏ vẻ tiếp nhận lời cảm ơn của . “ ra cũng đãcảm ơn em rồi, cho em bao lón tiềnthưởng!”

      vừa , khí đột nhiên ngưng trọng!

      Ngày hôm qua trước khí trợ lí Triệu rời khỏibệnh viện, có cho ba nghìn đại hồng bao! cần, nhưng trợ lí Triệu mỗi người giúp tay đều có phần, mọi người đều giống nhau, chỉ cần nhận nó thôi!

      Thế thế vẫn cảm khái phen, mệt mỏi, học phí của em trai và em giải quyết được nửa!

      Thấy dộng tác đáng của , Hoắc Doãn Văn ung dung mím môi lại, giống như cố gắng kiềmchế bộ dạng cười to kích động, đặc biệt dễ nhìn!

      nhìn sâu, trong mắt dần ra trêu chọc và hứng thú, sau đó thong thả .“ ra , trước khi , em với cầu 30 vạn, cũng đồng ý!”

      Nhan Như Y khoa tay múa chân khôngtrung, liền dừng lại, sau đó lộ ra vẻ mặt hối tiếc.“ phải chứ? Tại sao sớm?”

      “Ha ha, sao vậy, có phải rất hối tiếc ?”

      liều mạng gật đầu. “Đây phải là em bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền đầu tiên trong cuộc sống sao?”

      “Người trẻ tuổi, làm chuyện này vẫn còn cầnnhiều kinh nghiệm, học tập tốt, từ từ tích lũy ,nếu dễ dàng bị thiệt!”

      “Hu hu_”

      “Nhưng nếu em chuyện tiền bạc vớianh, cho em tiếp tục, bản thân mình xuống!” Hoắc Doãn Văn nhìn hối hận ngừng, mặt lại có thêm nhiều nét cười. nàng ngốc, làm sao biết, bởi vì cầu nào với , mới khiến choanh muốn có được hơn. muốn cho chỉ là tiền, hơn nữa còn có cũngkhông muốn trả cái đó.

      cuối cùng cũng ‘đau lòng’ nữa, cânbằng nội tâm. “ cho em, em nghĩ em nhất định được xếp từ cao xuống, mà phải xuống!”

      “Ha ha_” nở nụ cười.

      ra hai người kia có đạo lý đồi hỏi tiền thuốc thang của tập đoàn Hằng Viễn,điều này là trách nhiệm của bên xây dựng, emkhông cần lo lắng!” làm ở công ty bất động sản, cho nên phân chia trách nhiệm này rất ràng!

      có biện pháp, nếu họ rơi xuống, chịu tổn thất nhất định là Hằng Viễn, dù sao mộttòa nhà lớn như vậy bán hoặc cho thuê, cònchưa bắt đầu bán mà có mạng người, như vậythì tốt lắm!”

      “Quản lý công ty lớn như vậy, rất dễ, rất vất vả chứ?” thể quên vẻ mặt lo âu khẩn trương của , căn cứ vào phân tích của , bình thường tạo cho mình rất nhiều áp lực.

      “Thói quen!” miễn cưỡng cười tiếng, sau đó gọi . “Nếm thử mùi vị của nơi này chút!”

      Đối với đứa bé lớn lên ở Tứ Xuyên, có rất nhiềuthứ đúng là hưa từng ăn, rất mới mẻ, mùi vị quả nhiên rất ngon! Nhất là món vịt bia của đầu bếp,quả cực kì ngon, bàn lớn như vậy gần như vào bụng của !

      Hơn nữa cũng có dáng vẻ của tổng giám đốc, ăn mặc quàn áo thể dục giống như trai hàng xóm, quá trình dùng cơm rấtvui vẻ, uống hai chai bia mà cũng uống chai! ra bình thường cũng uống rấtnhiều, uống mấy chai đều phải là vấn đề,thế nhưng thể hét lớn với !

      Sau khi ăn quá nhiều, đề nghị ra bên ngoàiđi dạo, vui vẻ nhận lời. Khoong khí ở nôngthôn rất trong lành, ở nơi này mà hít nhiều khí của thiên nhiên, vậy rấtđáng tiếc!

      Nhưng khi ra ngoài, khỏi tựtrách mình quá lỗ mãng, quá bốc đồng rồi!

      Nởi vì ra khỏi sân sau của nhà Nông, chỗ đứngcủa bọn họ là ngọn núi dốc, bốnphía đều là cây, mặc dù núi cũng có đèn, Nhưng ánh đèn rất mờ! Nhìn vào bên trong bụi cây, tầng tầng lớp lớp, thể nhìn phong cảnh sâu bên trong thế nào, nghĩ tới lời có chút tà ác, nơi này chính là nơi dã chiến tốt!

      Hai người nam nữ lại ở trong hoàn cảnh này, thể tránh khỏi những ýnghĩ, hình ảnh loạn tưởng trong đầu ! Khuôn mặt nhắn nhịn được hồng lên, tronglòng cũng lặng lẽ run rẩy!

      Phải làm sao mới ổn đây?

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      dọc theo con đường lên , bất đắc dĩ bên cạnh .

      Vì sợ khí quá quái dị, hoặc là mậpmờ, Nhan Như Y cố ý chuyển đổi đề tài bạn của . “Lúc trước quốc, có phảiđã từng có bạn ?”

      lên tiếng, cho rằng đây là ngầm thừa nhận!

      Sau đó, lại tiếp tục . “ và bạn của chắc chắn dễ dàng, ở hai nơi khácnhau. Được rồi, tổng giám đốc Hoắc, bạn của bao nhiêu tuổi? Nghiên cứu tại quốc chỉ cần năm, ấy có phải rất ?”

      Hoắc Doãn Văn vẫn chuyện!

      biết có phải hay suy nghĩ nhiều rồi, thế nhưng cảm thấy bây giờ hình như vui!

      Lúc này, bọn họ đến nới có đèn chiếusáng, ngửa đầu nhìn , quả nhiên thấy đường nét khuôn mặt của rất căngthẳng, đôi môi vui mím chặt!

      nhìn , tiếp tục về phía trước!

      Bên cạnh đen như mực, sợ lạc đường, vộivàng chạy theo .

      Đột nhiên, dừng bước, xoay người lại.

      theo quán tính về phía trước, lập tức đâm vào lồng ngực của !

      “Xin lỗi, tôi cố ý!” cuống quít muốn lùi lại, nhưng hai cánh tay lại bị đôi bàn tay có lực giữ chặt lại, làm cho thể lùi về phía sau!

      “Tổng giám đốc Hoắc!” Nhan Như Y càng thêmhoảng loạn, cảm giác được sức mạnh bàn tay của , ràng mùi hương người rấtdễ ngửi, giống như mùi sách mới, bắt đầucảm thấy choáng váng.

      Hoắc Doãn Văn ôm lấy hai cánh tay của , đểcho ngẩng đầu lên nhìn mình. cúi mặtxuống, đôi mắt thâm thúy giống như tức giận lạilấp lánh có hồn. “Em tại sao hỏi , vì sao hôm nay mời em ăn cơm?”

      tăng thêm sức lực người , giống như nắm lấy trái tim , lòng của hỗn loạn. Ánh mắt của là suy nghĩ của càng thêm hỗn loạn, trong đầu lên vô số tại sao!Nhưng lí trí của lại ngừng cho côbiết , phải nguyên nhân mà nghĩ kia!

      “Bởi vì em giúp , bởi vì em làm hai người kia nhảy xuống!” ngơ ngác đáp.

      “Nhưng hôm qua, nhiều người giúp như vậy, tại sao lại chỉ mời mình em? Nếu nhưchẳng qua chỉ là bày tỏ lòng cảm ơn, khôngcần đặc biệt làm nhiều chuyện như vậy!” từng câu ràng, mắt cũng nhìn chằm vào .

      lại dùng sức, kéo về phía mình, rút ngắn khoảng cách giữa hai người!

      Nhan Như Y cảm thấy mình nín thở, gương mặttrở nên nòng bỏng. “Bởi vì… Bởi vì….” Bởi vìcô loáng thoáng biết nhưng có cách nào ra khỏi miệng.

      Lúc này, lại . “Cho nên mời, bởi vìanh muốn gặp em.”

      Nhan Như Y hoàn toàn rối loạn, hốt hoảng nhìnanh. Đối với việc đột nhiên tỏ tình, khôngbiết nên đáp lại như thế nào.

      Hoắc Doãn Văn mò mẫm cánh tay của , từ từhướng lên, vuốt ve mái tóc của , vuốt ve phần cổ của , động tác rất , rất dịu dàng, giốngnhư vuốt ve hàng mĩ nghệ tốt nhất.

      Có lẽ bởi vì tác dụng của rượu, có lẽ sườn núi thôn quê mập mờ có thể mê hoặc phòng vệ của người phụ nữ, hoặc bản thân rất quyến rũ, tóm lại hoàn toàn ghét, mặc cho thể cử chỉ thân mật với mình!

      Cuối cùng nâng gò má của lên, đôi môimỏng dán lên tai . “Tại sao em lại hoảng sợ, có thể giúp gì ?”

      Nhan Như Y rất muốn . ‘Nếu như muốnđể cho em hoảng sợ mau buông em ra!”

      Nhưng ra miệng, ra khỏimiệng được.

      nơi ở trong lòng thanh mềm mại,giống như cầu xin, hi vọng ôm lấy!

      Mặt của càng lúc càng nóng, nhịp tim cũng càng lúc càng nhanh, dám làm cửđộng nào, chỉ cảm thấy nụ hôn của anhcàng ngày càng sâu, càng lúc càng nóng, nâng đầu của lên, phối hợp với nụ hôn củaanh!

      Môi mỏng của trằn trọc yên, từ dưới lỗ tai trái của hôn đến dưới lỗ tai phải, sau đó dịu dàng trở nên mãnh liệt, hướng đến môi của cô_

      “Không_” Lý trí của Nhan Như Y đột nhiênquay trở về đại não, đẩy ra, chạy trốn từtrong ngực của . “Rất xin lỗi, tổng giám đốcHoắc, ngày mai tôi còn phải làm, phải trở vềnghỉ ngơi!”

      Hoắc Doãn Văn ép buộc , chỉ hai ánh mắt thể , xuất thất vọng. “Vậy đểanh đưa em về!”

      đường về, hai người bọn họ vớinhau bất kì câu nào, ánh mắt của cũng khôngdám nhìn ling tung, bởi vì quá lúng túng!

      Cho đến khi đứng ở tầng dưới nhà mình, nhìnxe của xa, Như Y mới giống như quả bóng cao su xì hơi, tất cả sinh lực giống như mấtđi, mặt mày ủ dột vào trong sân.

      biết mình cự tuyệt có đúng hay !

      Nhưng mà lòng tự trọng của làm sao có thể chấp nhận, biết có bạn , còn chấp nhận quan hệ mập mờ với ?

      Nhưng bây giờ cự tuyệt , cũng cảm thấysâu trong nội tâm mình rất vui, rất khổ sở, rất thương tâm!

      Loại tâm trạng rối rắm phức tạp này, chưa từng cảm thấy trước đây!

      Mới vừa rồi, thậm chí còn kích động,gọi lại, sau đó nhào vào ngực của !

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      Tâm tình hỗn loạn, làm cho phiền não khôngchịu nổi lại mở máy tính.

      “Uncle, nếu ta thể thích con, con có nên tiếp nhận hay ?” Như Y đánh xong những lời này liền nhấn gửi .

      Giống như đại đa số trường hợp, đối phương thể lập tức trả lời !

      vừa chờ đợi tin nhắn trả lời, vừa mở website.Chữ viết đầu tiên hấp dẫn chú ý của NhanNhư Y, vội vàng đọc_

      1. Nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa là mộtđất nước thể chọc.

      Nguyên nhân đó là khu vực từng sai khiếnnăm phần tử khủng bố tới Trung Quốc, kết quảlà người muốn cho nổ cầu vượt, bị ngất ởtrên cầu, người muốn cho nổ xe buýt công cộng, nhưng chen lên được; người muốn cho nổ siêu thị, điều khiển từ xa bị trộm; người muốn cho nổ cao ốc hành chính, bị đánh đồng loạt, lúc bị đánh vẫn nghe chúng dân kêu la “gọi người tìm hiểu”; ngườimuốn cho nổ Mỏ than đá, chỉ ném cây diêm nổ chết hơn trăm người, nhưng sau nửa nămtrở về căn cứ cũng thấy báo cáo tin tức,liền bị căn cứ buộc tội dối và hành quyết_

      2. nam sinh hài lòng của bạn , theo dõi ta tới hộp đêm, thấy thân mật vớingười đàn ông khác, cầm chai chất lỏng xông lên: “Ta muốn hủy hoại nhan sắc của ngươi, xem làm sao ngươi ăn vụng!” xong đem chất lỏng dội lên khuôn mặt của nữ sinh. Mấy người bên cạnh cho rằng khuôn mặtcô bị hủy rồi, bị dọa chạy. Nữ sinh rất sợ, nhưng sau hồi có cảm giác đau đớn, liền hỏi: “Ngươi vừa dội cái gì?” Nam sinh : “Là nước tẩy trang.”

      Ngay lúc bị chọc cười hình đầu con chim cánh cụt lóe lên!

      Nhan Như Y vôi vàng mở ra!

      Con chim cánh cụt trả lời , mà trực tiếp hỏi. “Vậy con thích ta sao?”

      Ngón tay đặt bàn phím dừng lại, sau đó thành trả lời. “…Thích”

      lúc sau, con chim cánh cụt mới gửi trả lời. “Nếu như ta , ta thích bé, mà phải là bạn của ta, con có ý kiến gìkhông?”

      “À? Có ? Chú?” Nhan Như Y giật mình hỏi, hơn nữa chỉ là tò mò!

      “Đúng, ta rất thích ấy!”

      “Vậy chú có định chia tay bạn ?” Nhan Như Y gõ lại vấn đề.

      có!” Con chim cánh cụt đáp. “Nhưng ta thích ấy!”

      Nhìn hàng chữ máy tính, Nhan Như Y biếtchú ở bên kia cũng có vấn đề khó giải quyết,cuộc sống luôn là như vậy, gặp được người thíchhợp nhưng lại thể ở cùng nhau, giống nhưcô và họ Hoắc chung với nhau vỗn hàihòa, làm sao chuyện cùng nhau?

      Thích, loại thích thế nào có thể đơm hoa kết trái!

      Như Y hít sâu hơi, thầm tự nhủ, cũng đem đoạn văn này gửi cho chú.

      việc, cho dù tươi đẹp tới đâu, khi có kết quả, cần dây dưa, lâu rồi con người mệt mỏi: người, cho dù là lưu luyến, nếu như bạn giữ được, phảibuông tay đúng lúc, lâu rồi con người tổn hại tinh thần, đau lòng.

      Có lúc, buông tay là loại kiên trì khác, bạn bỏ lỡ Hạ Hoa rực rỡ, chắc chắn vào ThuDiệp tĩnh lặng. Bất kì chuyện gì, bất kì kẻ nào,cũng đều trở thành quá khứ, cần theochân nó gây trở ngại, bất kể nhiều khó khăn,chúng ta đều phải học cách rút lui.”

      Chim cánh cụt có trả lời , đây là tìnhhuống chưa từng xảy ra, Nhan Như Y nhìn xuống hình cái đầu, hiểu lời của mình nhất định làm chú vui_

      Vào lúc tắt QQ, Nhan Như Y oán trách câu.“ đúng là lão già vừa quái gở vừa lạihoa tâm, lớn tuổi như vậy mà còn khổ sở vì tình!”

      Đêm nay đối với Nhan Như Y mà là mộtđêm ngủ.

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      Nhan Như Y nhìn chằm chằm vành mắt thâm quầng của mình, miễn cưỡng lấy lại tinh thần, vào phòng làm việc.

      “Tiểu Nhan, vào đây chút!” Quản lý mỗi ngày đều đén sớm, ra từ trong phòng làmviệc. đẩy mắt kính, với Nhan Như Y.

      “A, dạ!” Nhan Như Y lập tức khẩn trương, thả ví da lên bàn làm việc, vào phòng quản lý!

      Gõ cửa phòng ba tiếng, đẩy cửa vào. “Quảnlý!”

      Quản lý ngồi ở ghế, chỉ chỉ vị trí đối diện qua bàn. “Ừ, ngồi xuống trước, đợi tôi xem xong tài liệu!”

      Như Y an tĩnh ngồi xuống, ba bốn phút sau, quản lý buông tài liệu xuống, hai tay khoanh lại chỗ để lên bàn. “Như Y, bảo vào đây, tôi muốn thông báo rằng thông qua giai đoạnthử việc, biểu của trong công việc rấttốt, cấp tương đối hài lòng với !”

      “Tôi muốn cảm ơn quản lý hướng dẫn và bồi dưỡng!” câu gia dối, đây là việc nhấtđịnh trong công việc.

      Quản lý nghe những lời này rất hài lòng, ngầythơ cười rộ lên. “Ừ, tôi cũng vậy, tốt, có kiến thức, có năng lực, hơn nữa còn làm việc chăm chỉ, nghiên cứu nhiệt tình! Nhântài như vậy, cần phải được bồi dưỡng nhiều hơn!”
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 75: Lời mời mờ ám của tổng giám đốc Hoắc (hai). phần 1

      “Cảm ơn quản lí!” Nhan Như Y cười vui vẻ, từ trước tới nay chưa từng xấu hổ vì được khen ngợi, rất thích nghe lời khen ngợi!

      Quản lí thu nụ cười lại, vào vấn đề chính:“Là thế này, có sẵn lòng làm việc ở đâykhông? Lần này là kí hợp đồng chính thức.”

      Như Y liền vội vàng gật đầu: “Đồng ý, đươngnhiên là đồng ý!”

      “Ha ha, đồng ý là tốt rồi!” Quản lí cầm bản hợp đồng chính thức đưa cho Nhan Như Y. “ nhìn kĩ đãi ngộ phía chút, còn có yêucầu!”

      “Được!” nhanh chóng nhận lấy hợp đồng,cẩn thận đọc.

      Hợp đồng cơ bản tính toán hợp lí, sau khichuyển lên làm chính thức tiền lương mỗi tháng là bảy nghìn nhân dân tệ, ngoài ra còn có tiền trợ cấp, bảo hiểm năm cũng ít, tăng ca tính toán ngoài.

      Bằng cách này, rốt cuộc có công việcchính thức đầu tiên trong đời!

      Kí xong hợp đồng, lúc về nhà khuya, gọiđiện cho ba báo tin mừng, mà ba vẫn giống như cũ, quên dặn dò: “Có công việc làm cho tốt, đừng để người khác trong công ty con tốt.”

      “Ba, con biết rồi! Ba còn chưa hiểu con của ba sao? Lúc nào gây thêm phiền phức chongười khác, lúc nào khiến người khác con tốt, ba yên tâm !”

      “Còn có bên ngoài, nên kết giao bạn trailung tung!” Ba Nhan rất nghiêm túc cảnh cáo.

      “Ba, phải chứ? tại con tốtnghiệp, cha còn ràng buộc con?” Lúc học ba cho có bạn trai, tất nhiên khôngnghe lời nên phải trả giá. Còn tại, có tâm tình kết giao bạn trai, nhưng cũng muốn mất quyền lợi này.

      “Mặc dù con tốt nghiệp nhưng tuổi con còn , mới hai mươi tuổi, hai mươi tuổi gấp làm gì?” Ba Nhan độc tài , con trong mắt ông vẫn chỉ là đứa bé. Hơn nữa, trẻ em từnhỏ có mẹ, con có điều gì cũng khôngnói với ông, như vậy con bên ngoài bị người ta bắt nạt, có khi ông cũng biết!

      Vì vậy, tại ông phải hạn chế con nóichuyện đương!

      “Ba...” Nhan Như Y mất hứng “Ba xem, ba rất khác biệt với cha mẹ người khác, nhà người khác sợ con mình có đối tượng để ,còn tìm người giới thiệu con người ngược lại,cấm con!”

      “Bởi vì ba gặp qua nhiều thất bại, ví dụ rấtnhiều, trong trường chúng ta trước kia có mộthọc sinh có thành tích xuất sắc, ấy thi rangoài, vào trường đại học có bạn trai, mớiđầu cha mẹ gặp ba còn lớn tiếng khoe khoang, sau đó sao, còn phải là chia tay? Như vậy phá hỏng danh dự của người con ,có biết ?”

      Làm giáo viên, nhất là thầy giáo, nhìn vấn đề lúcnào cũng chỉ nhìn từ phía, mà còn có thóiquen bắt buộc phải thực . cách khác, chỉ cần là chuyện ba công nhận, đừng tưởng có thể thay đổi suy nghĩ của ông. Điều làm chỉ có thể là, ba có chính sách, là congái dưới có đối sách!

      “Được, con kết giao!” tức giận .

      “Ngoài ra...” Thầy giáo Nhan giống như làm báocáo tổng kết, thứ tự ràng, sau khi xong vàiđiểm, vẫn quên thêm cái ‘ngoài ra...’

      “Còn có gì nữa? Ba, điện thoại đường dài rất tốn tiền, ba có thể nhanh chút!” Nhan NhưY bị ba đến đau đầu.

      “Ngoài ra còn việc rất quan trọng, con đanglàm việc, hay lúc khác cũng phải biết nắm bắt cơ hội cho bản thân mình...” Giọng của ônglúc này rất nghiêm túc, giống như vàotrọng điểm của môn toàn học.

      “Ba, ý người là gì? Con hiểu ? Ba đểcho con nắm chắc cơ hội quan trọng gì?” Lời của ba làm cho nhớ tới lời của thầy giáocấp hai thường , cơ hội để lại cho người cósự chuẩn bị, thời điểm cơ hội đến bên cạnh bạn, được để cơ hội vuột mất.

      “Đừng đánh trống lảng, con lắng nghe nghiêm túc cho ta!” Giọng thầy giáo Nhan uy nghiêm, có thể tưởng tượng được chân mày ôngnhíu lên, gọng kính mặt cũng theo lời nóicủa ông động đậy.

      “Ba, con xin lắng tai nghe!” Nhan Như Y làm nũng với ba, ba, cũng là người duy nhất thế giới này có thể làm nũng.

      Thầy giáo Nhan ho mấy tiếng, hình như cảmthấy lúng túng, nhưng vẫn nghiêm túc : “Bên ngoài bây giờ đặc biệt loạn, người tâm địa xảo trá cũng rất nhiều, nhất là những người đàn ông có tiền, Tiểu Như Y, ba cho con biết, con thể để cho tiền bạc mê hoặc!”

      Bên này điện thoại, Nhan Như Y quả nhiên liếc mắt xem thường, choáng váng ngã xuốnggiường, quả là bị ba đánh bại. Đây phải là lời lẽ tầm thường sao? Từ ngày côrời nhà , ba giảng cho vấn đề này, bây giờ còn . “Ba, yên tâm, con xin cam đoan với chủ tịch Mao, con nhất định có thể ngăn cản sựxâm nhập từ mọi loại mật ngọt của giai cấp tư sản, tuyệt đối cho giai cấp tư sản xấu làmhư hỏng, con nhất định tiến lên dưới lá cờ đỏ,siêng năng nhất, khỏe mạnh nhất, người con thuần khiết nhất!”

      Nếu hôm qua ba biết cự tuyệt cử nhân B, người đàn ông hoàng kim độc thân nổi danhnhất thành phố, có thể khen ngợi hay ,thậm chí cho tấm giấy khen?

      Hoắc Doãn Văn chỉ là nhà tư bản chủnghĩa lớn nhất, ‘viên đạn bọc đường” có uy lựcnhất, chính xác hơn mà chai Hạc đỉnh hồng. cần thưởng thức ngườiđàn ông này, chỉ cần ngửi lần, phụ nữ có thể hãm vào ‘kịch độc’ của rồi. Ai, là người bị trúng đọc nghiêm trọng nhất trong đó,bây giờ tâm tình vẫn còn bị mắc kẹt trong buổi tối mờ ám ngày hôm qua, bị vây trong vòngôm và nụ hôn của , vì nhớ nhìn sâuvào đôi mắt của , nhàng vuốt ve mái tóccô, hôn lâu khiến trái tim đập rộn ràng, đây gọi là bị dẫn động tới tiếng lòng . Thậm chí giặt quần áo ngày hôm qua, chỉ vìtrên đó còn lưu lại mùi hương của .

      Vừa thông suốt được lập trường về giai cấp rõràng cùng lời thề sâu sắc quyết tâm, thầy giáoNhan rôt cuộc yên tâm tạm thời kết thúc điệnthoại, sau đó đem điện thoại giao cho cặp song sinh.

      “Chị... bọn em bắt đầu kì nghỉ, ở nhà tự do học tập.” Giọng của bé trai vang lên trongđiện thoại.

      “Đáng ghét, để em , em muốn chuyện với chị hai!” bé ở bên cạnh cướp đoạt, chỉ có điều lại bị cướp mất.

      Mặc dù thể thấy được tình huống ấy,nhưng Nhan Như Y cũng có thể tưởng tượng ra, hai nhóc sinh đôi ấy chắc chắn giống như hai con hổ , lại tranh giành điện thoại. NhanNhư Y tự chủ nở nụ cười: “Rốt cuộc trong hai người ai là người trước, còn tiếptục phá phách, chị lập tức cúp điện thoại!”

      “Em trước, , em hơn , xếp hàng!”Bé trai dạy dố.

      “Ưu tiên phụ nữ!”

      “Em là phụ nữ sao? Em chỉ là con nhóc... đừng nghịch nữa, để và chị hai chuyệnnghiêm túc!” Sau đó, cậu bé nghiêm túc chuyện điện thoại. “Chị hai, chị ở bên ngoàicũng đừng làm việc quá sức! Chuyện học phí chị cũng đừng lo lắng, em cũng là người lớn,chuyện học phí để chúng em tự nghĩ biện pháp.Năm nay, trường cấp ba của huyện chúng ta cấp cho người thi đậu trường đại học trọng điểm học bổng rất cao, chị nghĩ rằng em trai của chị, khảnăng của em, tiền học bổng này nhất định là của em. Thành tích học tập của Tiểu Phỉ cũng kém, lấy được học bổng bậc , cũng có thể lấy được học bổng bậc hai. Ngoài cái đó ra, chúng em còn có ba tháng nghỉ, chúng em cũng có thể kiếm chút tiền! Cho nên chị cũng cần lo lắng cho chuyện của chúng em, chịnên thư giãn, vui đùa nhiều chút. Bây giờcon mặc quần áo cũng có thể xinh đẹp, chịnên mua cho mình vài món đồ.”

      Em trai còn hiểu chuyện như vậy khiến Nhan Như Y áy náy, muốn khóc. racô cảm thấy có lỗi với em trai vì thể làm người chị tốt, hề biết tiết kiệm tiền. Ví dụ như vì mình lười nấu ăn, nên ba bữa đều mua cơm ngoài quán về ăn, vài lần tình cờ còn cùng mấy người bạn học góp tiền ăn cơm quán, hát KTV, cũng thường xuyên mua quầnáo ở chợ, có ích hay đều mua đống. cũng vào trong quán rượu, mặc dù đều là người khác tiêu tiền!

      Cho nên có thể thấy được, nếu như vẫn luôn tiết kiệm như lời , tiền học phí của em traivà em cũng có rồi!

      “Chị hai, chị có nghe ?” Nhan Như Quân hỏi.

      “Ừ, chị nghe rồi!” Nhan Như Y cảm giác như mình là Tội nhân thiên cổ vậy!

      Nhan Như Quân lại lén lút với Nhan Như Y: “Đúng rồi, ở bên ngoài chị nên có mộtngười bạn trai, tốt nhất là có xe. Như vậy lúcchúng em đến, mọi người có xe di chuyển dễdàng hơn!”

      “Còn tìm người có xe, để mấy đứa di chuyển dễ dàng? Em bắt chị tìm người thế nào?” Lời của em trai Nhan khiến tất cả mọi cảm động của Nhan Như Y tan thành mây khói.Tốt, đây phải là để người chị như đibán nhan sắc sao?

      “Chị, chẳng lẽ điều em muốn đúng? Ởtrong lòng em, chị hai là người phụ nữ hoàn mĩnhất, tất cả đàn ông đều xứng, cho nên bạn trai của chị hai phải là thanh niên đẹptrai, tất cả đều nổi trội!”

      “Được rồi, em đừng khiến lời tráng lệ như vậy, ba hoa chích chòe, đến lúc đó đến đâychơi, chúng ta bằng xe buýt!”

      được đâu! Chị, xe buýt rất tốn thờigian! Chị, cầu xin chị mà... Nhanh chóng nắm lấy cơ hội, đầu tiên tìm người có xe, có được hay ?” Như Quân cố gắng khuyên!

      “Nhan Như Quân, bây giờ chị ra lệnh cho em dừng ngay ý tưởng ngu ngốc này lại! Ôn tập cho tốt, đừng để đến lúc thi lại bị rớt!”

      , dễ dàng bị rớt phải là Tiểu Phỉ...”

      bên, Nhan Như Phỉ tức giận kêu to “Ngậm cái miệng quạ đen của lại, mới là người có thể trượt, dễ dàng trượt... chị, chịnghe Tiểu Quân kìa, đáng ghét!”

      Ở bên kia, Tiểu Quân cười đến thở ra hơi “Tiểu Phỉ, em nên nguyền rủa bị trượt, em nên suy nghĩ chút, nếu thi tốt,tương lai phát triển tốt, em còn sợ tìmđược người chồng tốt sao? Nếu như làm trai là kẻ vô tích , còn phải liên lụy em giúp nuôi gia đình, đến lúc đó em mới uất ức!”

      “Thôi , nếu được thăng chức nhanh chóng, chỉ biết đối xử tốt với vợ tương lai, còncó thể nghĩ tới người em này, có quỷ mới tin!”

      “Được rồi, xem ra hai người các em ai cũng căng thẳng, chị mặc kệ hai người! Nhớ kĩ,giấy báo thi, thẻ căn cước của hai đứa, đừng làm mất trong mấy ngày này! Cũng đừng ăn quá nhiều, đừng ăn đồ cay, ăn đồ dễ tiêu chút!”Nhan Như Y dặn dò mấy câu đơn giản.

      “Yên tâm , chị hai!”

      “Dạ, chị hai, thầy giáo cũng dặn dò, chị đừngquên trong nhà chúng ta cũng có thầy giáo Nhan!” Tiểu Phỉ buồn bã . Có thể thấy, mấy ngày nay thầy giáo Nhan cũng ít với con để phòng hờ!

      “Tốt lắm, mấy đứa bận rộn, chị giặt quần áo,có rất nhiều đồ chưa được giặt, cúp trước!”Nhan Như Y xong liền cúp điện thoại, vừa nắm lỗ tai bị nóng, vừa vào toilet.

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      khoảng cách của với có chuẩn mực tốt kém rất nhiều, ví dụ như rất lười, cởi quần áo thậm chí là quần lót cũng thèm giặt, đều để chất thành đống, kì đến lúc có quần áo để mặc mới chịu hoạt động cánh tay để giặt.

      Đem mấy cái quần lót còn mang vết máu để vàotrong chậu , lại tiếp tục đem những bộquần áo khác ngâm vào chậu lớn! Mới hòa tan bột giặt, xoa vài cái! Di động liền vang lên!

      xắn tay áo lên nhận điện thoại, chuẩn bị tốt đối diện với theo đuổi mãnh liệt của Cao Hải.

      “Này, có chuyện gì sao? Em bận đây?” tay cầm điện thoại, tay vén vài sợi tóccản trở ra sau tai.

      “Tuyêt, ra mỗi lần em bận là vì , phải ? Mỗi lần gọi tới em đều bận rộn!”Cao Hải mất hứng oán trách, giọng của côngtử đào hoa trước sau như .

      “Em giặt quần áo!”

      “Vậy ý của em là mấy lần bận rộn trước đây đều là dối à?” bắt được bệnh của cũng buông tha, giống như cùng anhtrải qua quá trình huấn huấn luyện của Đức.

      “Ai dối , cho rằng ai cũng tốt số nhưanh à? Người của thành phố B, có sẵn mấy cái nhà, sáng sớm công việc trong nhà được làm xong, đến chiếc tất thối cũng cùng đều để mẹ giặt. Chúng em là thanh niên vùng khác đến, ngày nào phải đều bận rộn làm việc vì sinh tồn trong cuộc sống?”

      “Nhìn chút, em đáng thương, khiến anhđau lòng, thể cưới em về nhà, có lỗi. Tiểu Như Y, nếu cực khổ như vậy, bằngcưới ? Như vậy nhà của cũng là nhà của em, mẹ của cũng là mẹ của em,...” Cao Hai vội vàng nhân cơ hội thuyết phục.

      Vừa nghe lại lời đứng đắn, NhanNhư Y buồn cười, lần này cự tuyệt , dứt khoát đồng ý với , để xem tiếp theoanh như thế nào. “Tốt, chủ ý này của anhthật tốt. Vậy khi nào mang em tới nhàanh, gặp mẹ ?”

      Câu này thành công ngăn chặn miệng củaCao Hải, để cho dám láo. “Việcnày, việc này... Tiểu Như Y, em có thậtkhông? Nếu là , nghĩ chúng ta nên tiếpxúc trước.”

      Nhan Như Y đặt tay lên thắt lưng, khịt mũi : “Làm sao vậy, sợ hả? Còn là muốnlấy em, về sau thể thực như lời ,lần sau ít thôi, nếu coi chừng chính mình chịu nổi!”

      Lời này đẩy Cao Hải xa, lão đại của muốn, giống như tức giận. “Hắc...em lời này là xem thường ? Em cho rằng cả ngày trêu chọc em là vì cái gì?”

      “Chẳng lẽ đùa cợt em sao?” Nhan Như Y xấu hổ hỏi ngược lại .

      ‘Trêu đùa’ nghĩa là hay giỡn, lấy ngườira làm niềm vui.

      “Xem ra hôm nay làm chút gì đó, xem thường !” Giọng củaanh lên cao, vội vàng. “Nhan Như Y, em ở nhà chờ cho , tối hôm nay chúng ta xử lí hết mọi việc, tới lúc gạo nấu thành cơm rồi, anhkhông tin, còn ai có thể ngăn cản cưới em!”

      “Ai cùng gạo nấu thành cơm, quantâm tới nữa...” xong, muốn cúpđiện thoại! Mỗi lần chuyện cùng Cao Hải đều như vậy, chỉ cần thô lỗ trực tiếpcúp điện thoại, tuyệt đối dừng lại!

      “Đừng đừng đừng... em xem, tại sao em lạikhông tin ? Nếu quả có thể cưới em,vậy tới trước, gạo nấu thành cơm, chủ ý nàycũng tồi!” Cao Hải nghiêm túc nghĩ.

      “Đáng ghét, em cúp điện thoại!”

      “Đừng đừng, đến đón em, buổi tối chúng ta cùng tới quán rượu!” Cao Hải tranh thủ từng giây .

      có hứng thú!” hét lớn vào trong điện thoại, sau đó quả quyết cắt đứt.

      Nhan Như Y nhìn điện thoại di động chút,suy nghĩ người ở đầu bên kia cả ngày ngoại trừăn ngồi rồi giỡn, lại nhìn đống quần áo phải giặt trước mặt mình, cảm thấy đặc biệt công bằng. “ cho rằng ai cũng tốtsố như sao, nếu như... nếu như em cũng có mẹ ở đây tốt biết bao nhiêu!”

      Ai, bây giờ việc có thể làm đó là nhanhchóng gặt xong đống quần áo, sau đó nấu hộp mì gói lấp đầy bụng mình!

      tại bụng của trống rỗng rồi!

      Lúc này, cửa phòng cửa lại vang lên tiếng chuông! Bọt xà phòng tay còn chưa rửa điđã nhanh chóng chạy ra mở cửa, vọng ra ngoài cửa: “Ai ngoài kia vậy?”

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      “Đây có phải là nhà của Nhan tiểu thư ?”

      Giọng bên ngoài rất lễ phép, cũng rất quen thuộc, nhưng đó là ai vậy?

      Nhan Như Y nghi ngờ hiểu, mở cửa phòng, bất ngờ nhìn thấy vẻ ngoài trắng mậpcủa trợ lí Triệu: “Trợ lí Triệu, khỏe , tới đây làm gì vậy?”

      “Nhan tiểu thư, khỏe , có thể nóikhông tìm sai chỗ!” Trợ lí Triệu cười , sau đó vội vàng đem túi giấy trong tay vào. “Đây là đồcủa tổng giám đốc Hoắc sai tôi đưa tới, còn lo lắng ở nhà, may mắn ở đây!”

      “Trợ lí Triệu, tôi tiện nhận quà tặng của tổng giám đốc Hoắc, mau mang về !” Nhan Như Y nhanh chóng lần lượt mang túi trảvề.

      Trợ lí Triệu cầm trở về, người vẫn dựa ra sau. “Sao lấy về được, đây dù sao cũng là mộtphần tấm lòng của tổng giám đốc Hoắc!”

      “Nhưng mà, có công thể nhận quà,tôi thể nhận!”

      “Nhan tiểu thư, cũng đừng khách khí, giúp đỡ tổng giám đốc Hoắc nhiều như vậy, sao lại có công? Ngoài ra, những thứ này chẳngqua cũng chỉ là ít đồ ăn, tổng giám đốc Hoắc muốn bồi bổ thân thể, hôm trước cũng ngất . Cho nên bây giờ đừng làm khó tôi, nhanh cầm lấy ! Tôi chẳng qua chũng chỉ là nhân viên, chẳng may chọc tổng giám đốcHoắc mất hứng, đến lúc đó mất công việc, nhà ba người chúng tôi có cơm ăn!”

      Có thể làm trợ lí tài ăn nhất định là rất cao, đặc biệt là trợ lí của ông chủ lớn, nhất định phải người bình thường!

      Dưới lời thuyết phục của trợ lí Triệu, Nhan Như Y thể nhận đồ ăn mà người ta đưa tới!

      “Nhan tiểu thư này, tại còn bận, vậy tôi về trước, hôm nay tổng giám đốc Hoắc còn có tiệc rượu với mấy lãnh đạo của chính phủ!” Trợ lí Triệu vừa , vừa tiện tayđóng cửa.

      “Cảm ơn , hẹn gặp lại!” Nhan Như Y ra cửa phòng, tạm biệt trợ lí Triệu.

      “Nhan tiểu thư, mau đóng cửa , tổng giámđốc Hoắc còn đồ ăn phải ăn lúc còn nóng, nếu mất giá trị dinh dưỡng!” Trợ líTriệu vừa quay đầu lại , vừa xuống tầng, tháiđộ rất cung kinh đối với .

      cung kính này làm Nhan Như Y cảm thấylúng túng, có trời mới biết người ta người ta đem mình đặt ở vị trí nào!

      Nhất định bởi vì và Hoắc Doãn Văn... quanhệ ?

      Sau khi khép cửa phòng lại, bụng đói kêu vang, quyết định ăn đồ ăn khi còn nóng! Mở túi giấy ra, bên trong có phần cơm hộp ngonmiệng, ba mặn bốn chay, bao bì tiện lợi khôngchỉ tinh tế sạch , màu sắc thức ăn bên trong lại càng tuyệt vời, làm cho người ta có cảm giác thèm ăn!

      Ngoài ra, bên cạnh còn có bình giữ nhiệt xinh xắn, mở ra thấy đúng phần canh, có chút dính lại, bởi vì phần canh này rất thơm, màcô chưa từng ngừi qua mùi thơm này, cho nên vội vàng uống hết ngụm để thử mùi vị.

      Vừa vào miệng, mùi thơm này liền tràn đầytrong khoang miệng, làm nhịn đượcuống hết chén, hai chén, ba chén,...

      Ăn xong, còn nhịn được chép miệng,nghi ngờ lẩm bẩm: “Ah, đây là loại canh gì vậy?Nguyên liệu chủ yếu là gì? Làm sao mùi vị lại tốt như vậy hương vị lại vừa để uống?”

      Đáng tiếc, nhịn được, bây giờ muốn ăncũng có!

      Món ăn ngon chính là như vậy, rất dễ làm ngườita nghiện!
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 75: Lời mời mờ ám của tổng giám đốc Hoắc (hai). phần hai.
      Trợ lí Triệu đưa đồ ăn xong, liền vội vàng vềcông ty báo cáo tình huống: “Tổng giám đốcHoắc, Nhan tiểu thư ở nhà, tổ yến cũng thuậnlợi đưa tới!”

      Hoắc Doãn Văn tựa người ghế sopha,vuốt vuốt điện thoại di động trong tay. Thấy trợlí trở lại, liền đưa ánh mắt nhìn vào người trợ lí.

      “Ừ” Hoắc Doãn Văn đáp tiếng nhưng vẫnkhông tin tưởng, trực tiếp ngồi dậy, dò hỏi: “LãoTriệu, ăn tổ yến đối với thân thể vừa sinh non, có thể giúp ích sao?”

      “A...dạ, đây là vợ tôi cho tôi biết!” Trợ líTriệu gật đầu , nhưng ánh mắt lại di chuyểnmột chút. có cách nào, ai bảo với tổng giám đốc Hoắc tình hình thân thể Nhan tiểu thư tại? Vẫn khiến tổng giám đốc Hoắc mực cho rằng Nhan tiểu thư sảy thai!

      Bởi vì bên cạnh tổng giám đốc Hoắc nhiều năm, biết tổng giám đốc Hoắc thườngđem giấu toàn bộ cảm xúc, cho dù đối mặt với mà mình thích, cũng khống chế được phần tình cảm mãnh liệt này, giống như tự làm khổ chính mình!

      Vị tổng giám đốc trẻ tuổi này, nhiều lúc làm người khác cảm thấy đau lòng!

      người phụ nữ, lại là ông chủlớn, chỉ cần chiếc thẻ, tặng cho cănnhà, ấy nhất định vào khuôn khổ,cần gì mà phải làm khổ chính mình như vậy!

      Nhưng làm trợ lí người ta nhiều năm nhưvậy, rất hiểu tính tình của tổng giám đốc,cũng biết tổng giám đốc thực có tình cảm với Nhan tiểu thư. Cho nên dám có chút cầu tổn thương tới Nhan tiểu thư, trong lòng Nhan tiểu thư hoàn mĩ tì vết, dám đụng chạm, dám nhúng chàm !

      Cho nên... sau ngày xảy ra chuyện ‘sinh non’, cũng linh động ra tình hình thực tế, khiến tổng giám đốc Hoắc nghĩ răng Nhantiểu thư bị sảy thai!

      Hoắc tiên sinh lớn lên ở nước ngoài, đối với tìnhhuống sinh nôn, căn bản là biết!

      Cho nên lời dối của cũng dễ dàng vượtqua!

      “Tổng giám đốc Hoắc, Nhan tiểu thư là ngườirất kiên cường, nhưng mà nhìn vào vẫn khiếnngười khác đau lòng!” Trợ lí Triệu thầm nhìntổng giám đốc Hoắc vài lần, sau đó thong thả , cố ý chỉ nửa, để lại nửa, khiếncho đối phương tập trung vào đề tài!

      Quả nhiên _

      Hoắc Doãn Văn dừng việc nghịch điện thoại, đầu lông mày nhăn lại, hỏi thăm tiếng. “Hả? Là thế nào? thấy cái gì à?”

      “Lúc tối tới, Nhan tiểu thư giặt quần áo, nhìn bộ dạng chưa có ăn cơm, lúc cũng đãmuộn rồi! , ở bên ngoài đúng làkhông dễ dàng!” Trợ lí Triệu vừa , vừa nhìn mặt đối phương. “Vợ của tôi cũng , sau khi cơ thể này bị tổn thương nêngiặt quần áo_”

      “Là như vậy?” Chân mày Hoắc Doãn Văn nhănlại cao.

      Ở trong lòng, điên cuồng mắng nha đầu kia. Nha đầu xấu xí nghe lời, tại sao khôngbiết giữ mình trong sạch? phải sớm quyết định chia tay tên họ Từ kia sao? Tại saolại ở cùng chỗ với người kia, để rồi xảy ra quan hệ?

      Cho dù hai người xảy ra quan hệ cũngphải biết chú ý ngừa thai? Thế nào lại biếttự bảo vệ mình, để cho chính mình mang thai?

      Chẳng lẽ cảm thấy mất đứa bé rất vuivẻ?

      Chết tiệt!

      Chết tiệt!

      Sau khi tự mình hai chữ ‘chết tiệt’ này, thếnhưng cách nào tưởng tượng nổi nha đầu xấu xí ấy nằm ở dưới thân người đànông khác!

      “Ngày mai tìm bác qua đó, giúp giặt quần áo, xử lí mọi chuyện trong sinh hoạt!”Hoắc Doãn Văn ra lệnh.

      “Dạ!” Trợ lí Triệu lập tức tuân lệnh, sau đó racửa phân phó!

      Như Y bên này!

      Món canh này hương vị rất tuyệt, thuận tiệncũng cực kì ngon, cùng lúc trước giống nhau, Nhan Như Y vừa ăn dừng lại được!Cho nên sau khi ăn uống no say, suy nghĩmột chút cũng nên bầy tỏ lòng biết ơn với Hoắc Doãn Văn!

      Ngay lúc bấm điện thoại, khỏi lại nghĩ tới chuyện xảy ra tối hôm qua, liền cảm thấythẹn thùng, hình như gọi điện thoại cũng ổn.

      Cho nên dứt khoát, nhắn tin cho !

      ‘Bữa ăn tối rất ngon, hương vị món canh cũng rất tuyệt, tôi ăn rất nhiều, rất no, rất cảm ơn vì bữa tối, chúc vui vẻ trong công việc, TiểuNhan!’

      Hoắc Doãn Văn nhìn thấy tin nhắn gửi tới, đầu tiên là giật mình cái!

      Mà đầu bên kia điện thoại, quả nhiên Nhan Như Y vẫn nhìn chăm chú vào màn hình điện thoại,chờ mong trả lời tin nhắn của mình.

      là ngốc, tổng giám đốc lớn, cần gì phải trả lời tin nhắn quan trọng này chứ?

      Hai mươi phút trôi qua, thời điểm cho rằnganh trả lời tin nhắn, điện thoại của côtruyền đên tiếng báo tin nhắn, màn hình điện thoại hiển thị danh sách người liên lạc vừa lúc là đuôi số bốn ba, lòng dạt dào tươi mới mở tin nhắn, phía cũng chỉ có ba chữ‘ khách khí’.

      Trong lòng khỏi thất vọng, ba chữ nàythế nào cũng đủ nhìn! Sau đó, nghi ngờ tin nhắn trả lời có phải là chuyển nhầm , tự lừa dối chính mình, sau đó lại tiếp tục mở hộp tin nhắn ra, , dưới mười lần, cuối cùng nhìn ba chữ này như có điều suy nghĩ.

      nghĩ tới người viết ba chữ ‘ khách khí’này, bao gồm cay chuyện mờ ám của bọn họxảy ra ngày hôm qua, mặc dù khoảng thời gian đó rất ngắn ngủi, nhưng cảm giác đó lại mãnh liệt sâu tận xương tủy.

      nằm ngang giường, nhìn chằm lên trầnnhà, trong suy nghĩ đều là !

      Chuyện tối qua đối với , phảilà có ý nghĩa gì chứ? Cũng phải làanh quên mất? Hay là căn bản uốngquá nhiều? Nhưng cũng có uốngnhiều? Nếu như quên tại sao lại khônggọi điện thoại cho ? Chẳng lẽ ngày hôm qua hành xử quá mức tùy tiện? Làm cho hiểu lầm ? Ấn tượng mà để lại cho có phảirất tốt?

      Nếu như tại hai người gặp nhau, tấtcả là do say rượu, biết mình làm gì, biết để mặt mũi ở đâu đây?

      “Không_” Nhan Như Y vội vàng ngừng suy nghĩ của mình lại, giống như trừng phạt vò đầu của mình, hạn chế suy nghĩ của mình lại. “NhanNhư Y, bị điên, gặp ta thếnào, có can đảm giành bạn trai của ngườikhác sap? có khả năng làm bạn của ngườita sao? nên ngu ngốc, cầnmuốn người ta_”

      Sau khi dừng nhảm, lại đem đầu vùi vàogiữa hai đầu gối!

      “Làm gì vậy, tại sao lại để ta dế dàng nắmsuy nghĩ của mình trong lòng bàn tay? Nhất địnhlà bởi vì gần đây , đúng, nhất định là vì gần đây có bạn trai thích hợp, vậy nên mới có những suy nghĩ nên! Đúng, ngàymai mình nên tìm kiếm người bạn trai, tốtnhất là có xe, chủ ỹ này hình như cũng tệlắm, như vậy lúc hai quỷ lười đó tời, chơi cũng dễ dàng!”

      Nghĩ ra chủ ý tốt, Nhan Như Y bắt đầu nghĩ tới những nhân viên nam trong công ty, nghĩxem người nào hình dáng tệ lắm, tính tìnhthì tốt chút, nhất là phải có xe! Nhưng mỗi lần suy nghĩ lại nhịn được so sánh vớiHoắc Doãn Văn, cho nên suy nghĩ hồi, tất cả nhân viên nam đều bị lần lượt loại bỏ_

      ****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọngsự ủng hộ của mọi người****

      “Ngày mai, tôi đến tổng công ty báo cáo?” Bịgọi vào phòng quản lí, Nhan Như Y chỉ vào mũimình, tin lặp lại câu hỏi!

      “Đúng vậy, bên cạnh phó tổng giám đốc đangthiếu người phiên dịch thích hợp, có thuê người để dùng, cho nên muốn điều người trong công ty chúng ta qua, tôi cảm thấy tệ, Tiểu Nhan!” Quản lí kinh doanh nhìn cái, gật đầu. “Tiểu Nhan, đây chính là cơ hội tốt! đến tổng công ty, tiền lương cũng sẽđược điều chỉnh thích hợp, gấp 1.5 lần ở đây,như vậy có thể kiếm hơn vạn rồi!”

      Đến tổng công ty, làm phiên dịch của phó tổnggiám đốc, lương mỗi tháng hơn vạn! Đây... Đây đương nhiên là chuyện tốt rồi!

      “Nhưng quản lí, tôi nghĩ tôi mới đến, có rất nhiều việc tôi còn hiểu!” Giới thiệu cũng có chỗ nào tốt, nhiều mộtphần, nhiều chuyện tốt, mỗi tháng cầmthêm hơn ba nghìn đồng, làm sao mọi chuyện cóthể dễ dàng như vậy.

      Quản lí nhìn thấu lo lắng của Nhan Như Y. “ yên tâm, ra khi phiên dịch cho phó tổng giám đốc, đề cập đến công việc cũng nhiều lắm. Bên cạnh ấy còn có những thư kí và trợ lí khác, phiên dịch chỉ là dịch tài liệu cho ấy_”

      “Hả? Phó tổng giám đốc của chúng ta là ngườinước ngoài sao?” Như Y tò mò.

      “Ừ, quốc tịch nước ngoài, từ lớn lên ở nước ngoài nên tiếng Trung được tốt lắm!”

      Nếu như chỉ phiên dịch lời , còn có thể nắm chắc. “Cám ơn quản lí cất nhắc, từtrước tới nay quản lí luôn giúp đỡ tôi rấtnhiều, nếu tôi cũng được thăngchức nhanh như vậy, tôi rời để làmngười phiên dịch_”

      “Ha ha ha, đây chỉ là làm tạm thời thôi, khi người phiên dịch của phó tổng giám đốc hết nghỉ đẻ, có thể trở về. Thực ra đem điều , tôicũng chịu! Ai, mấy người bên ngoài kia chỉ là những bông hao ngu ngốc, điều đến chỗ phó tổng giám đốc, nhất định bị mắng trở về,còn tương đối ổn, giống họ_” Quản lí giống như là khuyết điểm củangười khác, nhưng ra lại nhắc nhở .

      Nhan Như Y lập tức hiểu được ý tứ sâu xa của quản lí. “Quản lí, đến đó nhất định tôi chămchỉ làm việc, gây thêm rắc rối choông!”

      “Ừ! Đúng rồi, biết tổng công ty ở đâu chứ?”

      lúc muốn rời khỏi phòng làm việc củaquản lí, Nhan Như Y thầm lè lưỡi, lúng túngxoay người. “Quản lí, tại tôi mới nghĩkhông biết tổng công ty ở đâu? Tổng Công ty của chúng ta gọi là Ngự cảnh cái gì?”

      “Ai, thế nào làm việc lâu như vậy còn biết tổng công ty là tập đoàn Hằng Viễn chứ?”

      Trong mắt Nhan Như Y thiếu chút nữa vì kinh ngạc mà rớt ra. “Tập đoàn Hằng Viễn?”

      “Dĩ nhiên, tập đoàn Ngự Cảnh năm ngoái bị tập đoàn Hằng Viễn mua rồi, trở thành công ty conrồi.”

      “Ah!” Nhan Như Y lộ vẻ do dự. Nếu như đilàm ở Hằng Viễn, khoảng cách gần hơn với Hoắc Doãn Văn rồi sao? Như vậy... Đây khônghẳn là chuyện tốt, làm sao có thể quên anhđây?

      có thắc mắc gì sao?” Quản lí nghi ngờ hỏi.

      Có vấn đề sao? Lúc trước cũng qua tậpđoàn Hằng Viễn, phòng làm việc của tổng giám đốc và phòng làm việc của phó tổng giám đốc chắc ở cùng tầng. Với lại, trongtòa nhà làm việc cũng rất lớn, đến lúc đó cơ hộigặp mặt chắc nhiều?

      Nhan Như Y suy nghĩ đơn giản chút, sau đó nhìn về quản lí cười tiếng. “ có vấnđề, có!”

      .......

      Nhưng thực tế, có vấn đề?

      Ngày thứ hai, vừa tới phòng làm việc của phótổng giám đốc tập đoàn Hằng Viễn báo cáo, trong nháy mắt nhìn thấy phó tổng giám đốc, trơn to mắt!

      “Tổng giám đốc Hoắc_” ngây người ngườinhư phỗng... , phải là tổng giámđốc sao? Tại sao lại trở thành phó tổng giám đốc rồi?

      Hoắc Doãn Văn tới gật đầu với , ngồi vàovị trí của mình, ra hiệu ngồi xuống: “Ngồi_”

      nhân viên, đâu dám ngồi?

      “Ngồi xuống, sao cả!”

      Mắt nhìn xuống ông chủ cũng lễ phép,Như Y vẫn còn thấp thỏm ngồi xuống. “Trướckhi tới đây, giám đốc Dương củacoongti Ngự cảnh đem những công việc cầnthiết do em phụ trách, giao phó ràng rồi!”

      Như Y đẩy nhanh đầu óc nhập vào công việc.“Vâng, quản lí cho em biết, em chỉ phụtrách phiên dịch chút tài liệu quan trọng trong công việc_” Ah, tại , tại sao cần dịch tài liệu thành tiếng .

      Hoắc Doãn Văn nhìn thấu nghi ngờ của , ho tiếng, ngượng ngùng giải thích. “Saubậc tiểu học, Mĩ, cho nên đối thoại tiếng Trung đơn giản hiểu được, nhưng đối mặt với chữ viết tương đối khs khăn, chonên những tài liệu quan trọng, đều cần phiên dịch chút!”

      gật đầu cái, nhưng vẫn thấy kì lạ theodõi . sao, hóa ra mình và quỷ tây dươngquen biết lâu như vậy!

      Chỉ là, tại phải chập nhận công việc nàysao?

      Trong lòng có chút do dự, sau khi trải qua chuyện tối qua, làm sao có thể làm nhưkhông có chuyện gì mà làm việc cùng đây?

      “Tổng giám đốc Hoắc, tôi nghĩ tôi đủ sức làm công việc này, dù sao tập đoàn Hằng Viễn là công ty lớn, tôi vừa vào làm việc chưa lâu, tôinghĩ tôi_” Như Y đột nhiên đứng lên, muốn lùi lại.

      Vẻ mặt Hoắc Doãn Văn khẽ biến, giữa hai hàng lông mày xuất vẻ mất hứng. “Quản lí Dương vốn là quản lí nghiệp vụ tốt, nếu là ngườianh ta đề cử, nghĩ khả năng nhất định khôngcó vấn đề!”

      “Nhưng tôi… tin tưởng vào năng lực củabản thân!” Mấy chữ ‘ tin rằng’ này dườngnhư là cắn răng ra, có trời mới biết, trênđời này cái gì cũng có thể thiếu sót, nhưngchỉ có thiếu tự tin vào năng lực củabản thân.

      Nhưng cùng làm việc với , luôn có cảmgiác là lạ.

      đa từng ôm , cũng từng hôn , nếu như lúc đó đẩy ra, khôngchừng lúc đó trong rừng cây , những chuyện nên xảy ra xảy ra rồi. Gặp quỷ, bây giờ chỉ cần suy nghĩ chút cũng cảm thấyda thịt mình nóng lên… quẩn lót còn hơi ẩm!

      xấu hổ khiến khuôn mặt càng đỏ hơn! Đây làcảm giác bất lực, mỗi khi nhìn thấy , luôn biết xấu hổ trở nên ẩm ướt.

      Với tình trạng này, làm sao có thể hoàn thành tốt công việc? còn chưa có bạn trai, có được hay ? Làm ơn hãy khoan dung.

      Cho nên có biện pháp làm việc cho , có cách nào làm việc cho !

      Ở trong lòng điên cuồng hô to, kiên quyết nhận định quyết định của mình là chính xácnhất!

      Hoắc Doãn Văn trực tiếp trả lời vấn đề của , mà đứng lên từ ghế da, ra khỏi bàn làm việc. “Như vậy , hôm nay còn phảitới công trường thị sát, ở trong công ty. Trước tiên, em làm quen chút với hoàncảnh công việc, nếu như em thực thể xử lí được công việc, tiếp tục thươnglượng với quản lí Dương!”

      xong, cho cơ hội, liền ra khỏi phòng làm việc!

      Nhan Như Y có cách nào khác, đành phảiquay về vị trí làm việc trước của minh.

      Thời điểm bắt tay vào việc, Nhan Như Y mới phát ra ý nghĩ của mình có chút hẹp hòi, cũng có chút viển vông, thậm chí có thể chuyện hoang đường, lo bò trắng răng.

      Theo như lời của quản lí Dương, trợ lí và thư kíbên cạnh Hoắc Doãn Văn tương đối nhiều, chỉ riêng tại gặp qua sáu người rồi. Hơnnữa công việc của người nào cũng được phân chia tương đối ràng, ví dụ như bây giờ chỉcần dịch lại tài liệu mà thư kí vừa đưa tới, sau đó đưa lại là OK!

      Dường như có thể tiếp xúc với Hoắc Doãn Vănchỉ có trợ lí Triệu và thư kí khác, ngay cảlúc trước tới tập đoàn Hằng Viễn lấy hồ sơ cũng chỉ gặp qua thư kí. Ngoài ra còn có trợ lí nữ ngoại hình vô cùng xinh đẹp, ăn mặc gợicảm, nghe thường cùng Hoắc Doãn Văn tham dự vài bữa tiệc xã giao hoặc trườnghợp quan trọng!

      Cho nên, cách khác, cho dù là trợ lí củaphó tổng giám đốc làm việc trong phòng thư kí,dường như cơ hội gặp mặt phó tổng giám đóc rất ít!

      “Trợ lí Nhan, thế nào, có thích ứng được với công việc ?” Nhan Như Y vừa vào phòng trà nước, chuẩn bị pha cho mình cốccà phê.

      Chỉ thấy trợ lí Triệu rất nhàn nhã vào!

      “Trợ lí Triệu, sao lại về công ty rồi? phải cùng tổng giám đốc Hoắc thị sát sao?”Nhan Như Y cầm lấy cốc giấy, hói. “ có uống gì ?”

      “Nước lọc là được rồi, trợ lí Nhan cũng đừng gọi tôi là trợ lí Triệu, tôi là con người thô lệch, mọi người quen gọi tôi là Triệu!”

      “Ha ha, được, Triệu, vậy gọi tôi Tiểu Nhan là được!”

      “Vậy được, tôi nên gọi là trợ lí Nhan hơn!”

      “Ha ha_” Nhan Như Y cười cười, có tiếptúc đề tài này. Trong lúc này, giữa và HoắcDoãn Văn hình như có chút vướng mắc, sợ rằngtrợ lí Triệu cũng biết ràng việc này!

      “Trợ lí Nhan, có thể tới đây làm việc đúng làvô cùng tốt, mấy ngày nay tổng giám đốc Hoắcrất bận rộn, số tài liệu cũng bị hư hỏng,ngay cả tôi cũng được nhàn rỗi, còn phảitra từ điển, nhìn ngón tay tôi bị thô rồi, tra cứu đồ vật đó đúng là cần phải có kĩ thuật!” Trợ lí Triệu lên tiếng oán than khắp nơi, vươn hai tay của mìn, quả nhiên vừa thô vừa ngắn!

      “Ha ha, thế sao? phải tổng giám đốcHoắc cũng phải tự mình tra từ điển xem tài liệuchứ?”
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      076 Chờ người (phần 1)


      Trợ lý Triệu ‘pằng’ tiếng, dùng sức vỗxuống bắp đùi."Trợ lý Nhan, em đúng rồi!"


      "Ủa, Hằng Viễn lớn như vậy, em nghĩ tìm mộtphiên dịch văn phải là chuyện khó?"


      "Vốn là khó, cũng tìm mấy người bênngoài rồi, nhưng họ vừa nhìn thấy Hoắc tổng liền lắp ba lắp bắp. Hoắc tổng cần chính là nhân viên phiên dịch chuyên nghiệp, nên đuổi hết mấy người rồi!"


      "A!" Nhan Như Y hiểu ý gật đầu cái, tìnhhuống như thế có thể tưởng tượng đến.


      "Cho nên, em có thể tới trợ giúp Hoắc tổng còn gì tốt hơn —"
      Phụ tá Triệu vô cùng cảm kích, nắm tay Nhan Như Y!


      Cái ách nặng này, Nhan Như Y giống như cởihổ khó xuống ——


      Phụ tá Triệu cầm bộ tài liệu rời khỏi công ty,cho đến giờ tan việc cũng có thấyHoắc Doãn Văn xuất .


      Người này, còn cho ngày suy tính,chạy đâu mất rồi. Người ở công ty, làm sao cho câu trả lời chắc chắn?


      Đúng lúc ở trong phòng làm việc do dự chuẩn bị tan sở, chuông điện thoại trong bóp vang lên! Cao Hải gọi điện tới, tại ta truy cùng đuổi tận , buông, nhưng tấtcả chỉ ngon ngọt bằng điện thoại. Cho nên mớinói, loại thiếu gia nhà giàu này căn bản nghiêm túc theo đuổi nào. Hai người họ nếu thề non hẹn biển, hứa đời đời kiếp kiếp, sẽkhông thực tế!


      Điện thoại hết tắt rồi lại reo vang mấy lần nữa,bất đắc dĩ nghe điện thoại!


      "Này, có chuyện gì ?"


      "Cần phải có chuyện gì mới có thể gọi điện choem sao? Lần sau đừng trả lời điện thoại bằng câu hỏi có chuyện gì a, bởi vì gọi điện thoại choem chỉ có nguyên nhân cùng đáp án, chính là nhớ em!" Cao Hải dùng tiếng phổ thông tiêu chuẩn, tuôn chảy ngọt ngào, thâm tình tựa biển.


      Bây giờ là 5g45 rồi, trong phòng làm việcmọi người đều ra về, ở lại cũng khôngthích hợp, cho nên vừa trả điện thoại, vừa về hướng thang máy.


      Có vài người, có mấy lời, thích vênh mặt lên trời, nổ như pháo rang. trả lời: "Nếu như nghĩ tới em, có thể xuất tại trước mặt em ngay lập tức sao?"


      "Hắc —— nếu như mà xuất trước mặtem, em có thể làm bạn ?" Cao Hảihăng hái, thanh trở nên ướt át.


      "Chỉ cần bây giờ, ngay lập tức, ngay lập tứccó thể xuất trước mặt em, em liền làm bạngái!" cũng cao giọng với , bởi vì chắcchắn Cao Hải thể lập tức, lập tức xuấthiện trước mặt ! Đồng nghiệp đứng chung quanh chờ thang máy, ném cho những ánh mắt mập mờ.


      Nhan Như Y lúc này mới cảm thấy mình sai, đúng lúc này thang máy mở ra, đỏ mặt nhanh chóng chui vào trong thang máy, hơn nữa cònné tránh mọi người, đứng ở tận cùng bên trong!


      Cao Hải trong điện thoại, kiên nhẫn hỏi tới."Nóimau, có phải lập tức xuất , em có thểlàm bạn ?"


      Bởi vì xung quanh quá nhiều người, qua quýtđáp, muốn tiếp tục dây dưa: "Ừ, chỉ cầnanh có thể lập tức xuất !"


      ngờ, Cao Hải lại ."Tốt, chờ câu này của em đó!"


      Sau, liền ngắt điện thoại!


      Lời của Cao Hải, khiến trong lòng có chút nghi ngờ, cái giọng đó giống như nắm chắc phần thắng trong tay.


      Cắt ——


      ở trong lòng bật cười tiếng, phải có người muốn làm chứ!


      Thế nhưng lần này, sai lầm rồi, nàng đánh giáquá cao tầm hiểu biết của mình đối với Cao Hải,đánh giá thấp tốc độ của !


      Cửa thang máy vừa mở ra, nháy mắt, thân quần áo bảnh bao, sạch , Cao Hải trông tuấn vô cùng xuất trước mặt . Trong tay , càng thêm khoa trương khi ôm bó hồngto, thơm ngát. Trai đẹp vốn rất bắt mắt, lại thêm đại lễ hoa hồng, cả sảnh người đều hướng mắtvề phía !


      "Tiểu Y, em thực cam kết của em chứ?"Cao Hải nở nụ cười tươi rói, về phía , traovào tay bó hoa hồng, sau lại thân mật khoácvai !


      Tặng hoa, ôm vai, đây là hành động thườnglàm với , nên nhất thời cũng pháthiện có gì ổn. Sau, mới phản ứng, bọn họ trong tư thế mập mờ, khiến người khác hiểu lầm thắc mắc!


      Cái phản ứng ‘sau’ này cũng mất nhiều thời gianđể nhận thức, khi hai người họ tự giác cũng ngồi vào xe rồi !


      "Này, tên Cao kia, cậu ràng là hãm hại tớ, người khác cho rằng cậu là bạn trai tớ! Khốn kiếp, cậu nổi điên gì lên mà đem bó hồng to để tặng tớ hả?"


      "Ha ha, làm gì, còn phải là vì theo đuổicậu!"


      "Quỷ mới tin, hay là cậu lợi dụng chức vụ, tiện tay dắt dê, lấy hoa của tiệm nào miễn phí hả!"Nhân viên thuế vụ của Cục Công thương, đếnđâu làm cho doanh nghiệp khúm núm, cần tốn tiền, tiện tay cầm đồ.


      Dù sao kể từ Cao Hải vào làm việc trong cục Công Thương, hoa tươi trở thành món đồ chơi miễn phí!


      "Tiểu thư, tư tưởng của cậu phức tạp. Cái này là tớ trả tiền, chỉ là chủ người ta chê, đem hoa tươi tặng cho tớ!"


      "Thôi , còn phải như vậy!"


      " cho cậu biết, mặc kệ có phải hay ,cậu đồng ý làm bạn của tớ a!"


      "Có ai làm chứng sao?" ăn vạ. tại cảtrái tim bị Hoắc Doãn Văn làm cho nhảy loạn cào cào, nơi nào còn đủ hơi sức tiếp nhận ngườiđàn ông khác?



      rất muốn cho Cao Hải biết chỉ làkhông gặp đúng thời vận. Nếu tại cóHoắc Doãn Văn, có thể tiếp nhậntheo đuổi của !


      "Này, tiểu thư, em phải là muốn ăn vạ chứ?"


      "Người nào ăn vạ, cậu lấy bằng chứng ở đâura?" Tay nàng hướng về phía , bày ra tư thế cầu!


      "Mẹ nó, cậu đùa bỡn tớ! Cậu thiệt có lương tâm, tớ tỉnh khác công tác cả hơn nửatháng. Vừa trở lại liền hỏi thăm cậu làm ở đâu,đến đón, tặng hoa cho cậu nữa. Cậu cứ như vậy đùa bỡn em, đúng ?"


      "Ha ha, ai nha, cậu cũng công tác nữa à? Tớ thế nào biết đấy? ——" hi hi ha ha cùng , ra vẻ ta đây!


      *********************** Cơ Thủy Linh tântác, chân thành mong đợi ủng hộ của mọingười ***********************


      Tối hôm nay, Cao Hải đặc biệt vui vẻ, lúc ăn cơm lại kêu lên vài người bạn nữa! Mặc dù đều biết ai vào với ai, nhưng bạn bè Cao Hải đều trẻ trung vui vẻ! Mọi người nhanhchóng thân thiện với nhau!


      Rượu tự nhiên cũng uống ít, đầu tiên là đỏ, kế tiếp là rượu trắng, cuối cùng đổi phiên rượu mạnh, nháo nhào cả lên.


      Nhóm bạn của Cao Hải đều chơi với nhau từ thời trung học, tất cả đều là người địa phương.Sau khi uống xong, mọi người muốn hát Karaoke! giờ còn mấy người đủ tiêuchuẩn lái xe, mặc dù đều lóng lánh thiếu gia cả!


      Cứ như vậy, đám uống rượu say sưa muốnlái xe KTV.


      "Cậu đừng lái xe, nghe gần đây cảnh sát giao thông tra xét đặc biệt nghiêm ——" Nhan NhưY khuyên bạn.


      Cao Hải sắc mặt mặc dù hồng lên vì rượu, suy nghĩ vẫn còn tỉnh táo." quan trọng, cậu của tiểu Bàn giữ chức đội trưởng đội giao thông, nếu xui xẻo phải kiểm tra nồng độ cồn, đếnlúc đó nhất định có thể giải quyết!"


      "Lái xe cũng nguy hiểm ——" cường điệu!


      "Tiểu thư, yên tâm tin vào tay lái của tớ, nhấtđịnh có chuyện gì! Chỉ cần em lên xe, mọi cái khác thành vấn đề!" Cao Hảixưng hô lộn xộn, khởi động xe!


      "Nhưng tớ xem TV, nghe mấy ngày này tạm giam xe ít à?"


      "Cái người này sao nghe lời? Yên tâm,chúng ta đều là người địa phương, đến lúc đó chuyện còn được nể mặt còn lăn lộn làm sao được!" Cao Hải đặc biệt , tựanhư thân thích với người có vai vế cao! Chuyện gì có ở đây, đều có thể giải quyết được!


      Nhan Như Y đành theo ý Cao Hải, vào xe. Dù sao Hoắc Doãn Văn căn bản cũng từng như thế, lái xe trong khi hai mắt đỏ quạch, hơi thở đầy mùi rượu. Lần đó, lái xe khác mọi ngày,chạy nhanh lấn vạch, nhưng cho tới bây giờ cũng bị điều tra!


      Cao Hải lái xe hòa vào dòng xe, bám sát phía sau xe của đám bạn!


      Lúc mới bắt đầu tất cả đều tốt vô cùng, Cao Hải mở radio vừa nghe vừa đong đưa theo nhạc,gật gù hả hê, thiếu điều cái mông vểnh lên trời cao!


      Cho đến chỉ còn đoạn ngã tư nữa, mắt thấysắp đến KTV ——


      Chợt, thả chậm tốc độ xe, mắt cũng thẳng, trong miệng la hét."Xong rồi xong rồi, xong rồi, trước mặt đúng là đội tuần tra kiểm tra nồngđộ cồn!"


      "A ——" Nhan Như Y thu hồi suy nghĩ, nhìn phía trước. Quả nhiên, thấy trước mặt dãy xe cảnh sát đứng bên cạnh đoàn cảnh sátgiao thông!


      Đám bạn Cao Hải, tất cả đều từ trong xe đixuống, chờ đến lượt mình!


      Lúc này bọn họ nghĩ tới chuyển xe, khôngkịp rồi! Ánh đèn huỳnh quang chiếu thẳng vào bộ trang phục cảnh sát giao thông, cảnh sát qua, gõ cửa xe của bọn họ và giơ tay hành lễ!


      Cao Hải thể quay cửa sổ xe xe, tự giới thiệu."Đồng chí, tôi cũng là nhân viên công vụ, ăn cơm nhà nước, ở cục Công Thương. của tôi cũng trong đội cảnh sát giao thông ở đây, nên biết ——"

      "Đừng những thứ này, hôm nay lãnh đạo tựmình dẫn đội tuần tra, đừng bọn này chỉ làđội viên, ngay cả đại đội trưởng của chúng tôi cũng còn cách nào khác!" Cảnh sát giao thông thành , sau đó đem thiết bị kiểm travào miệng Cao Hải!

      Cao Hải có biện pháp, thể làm gì khác hơn là lấy sức thổi hơi!


      Kết quả cần , theo hàm lượng cồn có thể lập biên bản lái xe trong khi say rồi !


      Bọn họ cũng từ xe bước xuống, Cao Hải cùng đám em bắt đầu náo loạn gọi điệnthoại, tìm quan hệ giải cứu.


      Đám người họ trước đều khoác loác gặpchuyện may có thể giải quyết, tạimỗi người đều mặt ủ mày ê. Thậm chí, cóngười còn bị chú mắng vào mặt, bảo họ tự mình xử lý, dặn dò bọn họ đừng tìm cảnh sát gây mâu thuẫn!


      Đứng ở bên, Nhan Như Y thầm cười nhạo.


      Nhìn mấy người trẻ tuổi loay hoay bể đầu sứt trán, khỏi nghĩ đến, loại chuyện bị tra bị bắt khốn quẫn nhất định xảy ra vớiHoắc Doãn Văn, xe của luôn luôn bị ai tra hỏi! Hơn nữa nếu như Hoắc Doãn Văn ở đây, nhất định cùng cấp lãnh đạo lớn nhất vài lời, là có thể làm mọi chuyện lớn hóa ~ thậm chí còn biến cả đám người cảnh sát loạnthành đoàn!


      Hoắc Doãn Văn có bản lãnh này!



      biết có phải hay nghe thấycô thầm gọi, lúc này, giống như thiênbinh thiên tướng từ trời giáng xuống ——


      chiếc Mercedes màu đen dừng sát bên Nhan Như Y, cửa sổ xe chậm rãi trượtxuống."Sao vậy? Em đứng ở chỗ này làm gì?"


      Nhan Như Y thầm giật mình khi thấy Hoắc Doãn Văn, liền vội vàng hành lễ đáp."Hoắctổng, xe của bạn em bị phạt vì lái xe sau khi uống rượu!"


      mặc áo sơ mi màu trắng, cà vạt lỏng lẻo, cổnút áo mở nút, sắc mặt hơi hồng, khôngkhó nghĩ đến, cũng mới vừa uống rượu!


      Ngồi ngay ngắn ở trong xe, đưa mắt nhìn ra ngoài, rồi hỏi ."Là bạn bè rất thân thiết sao?"


      "Đúng, bạn học thời đại học!" gật đầu mộtcái, lập tức .


      giống như bất ngờ khi biết có nhiềubạn học trai như vậy, còn cố ý liếc nhìn.


      sử dụng ánh mắt hướng cầu cứu, tin tưởng ánh mắt của mình đủ ràng, có thểthấy được!


      "Như Y, mau tới giúp tớ nghĩ biện pháp , đồng nghiệp của cậu có ai có thể giúp bọn tớ taykhông!" Cao Hải tại giống như kiến bò chảo nóng!


      "Đây phải vì cậu mà nghĩ biện pháp hay sao! Đây là tổng giám đốc của tớ, Hoắc tổng!"Nhan Như Y vội vàng nháy mắt cho bạn.


      Cao Hải liền giở bản lãnh lớn nhất chính là nịnhnọt của mình ra, vội vàng cúi đầu khom lưng ravẻ đáng thương."Hoắc tổng, ngài khỏe chứ, ngài khỏe chứ, biết ngài là vinh hạnh của tôi. Tôi cùng Như Y là bạn rất thân ! Cám ơn ngài ra tay cứu giúp a!"


      Như Y trong lòng thể bội phục Cao Hải biết xấu hổ, người ta còn chưa mở lời giúp tay đâu, vậy mà câu trước câu sau cảm tạ rồi !


      Quả nhiên, Hoắc Doãn Văn cao cao tại thượng, chú tâm dáng bộ của người đối diện!


      " sao, phụ tá Nhan cực kỳ ưu tú, bạn bècủa nàng, tôi nhất định giúp!" Hoắc DoãnVăn khoát tay áo, bày tỏ cần cảm tạ, sauđó lấy điện thoại di động."Phụ tá Triệu, qua đây!"


      Rất nhanh, phụ tá Triệu chạy tới từ xe khác."Hoắc tổng ——"


      "Phụ tá Triệu, giúp tay xử lý vấn đề này , gọi điện cho những người phụ trách!"Hoắc Doãn Văn giọng chỉ đạo!


      "Dạ, Hoắc tổng! Bảng số xe là bao nhiêu?" Phụ tá Triệu qua hỏi thăm.


      Cao Hải rất chú trọng nghĩa khí, mọi người cùng với nhau, chỉ xe có chuyện gì cũng tiện. Nhan Như Y nhìn Hoắc Doãn Văn, nhắm mắt : "Hoắc tổng, tổng cộng có 4 xe, đều là bạn học của em ——"


      Hoắc Doãn Văn nghe xong thêm gì,chỉ bảo Cao Hải."Đem tất cả bảng số xe đưa chophụ tá Triệu!"


      " là rất cảm tạ ngươi, Hoắc tổng!" Cao Hảilại bắt đầu nịnh hót."Ngày nào đó mời ngài ăn cơm, ngài nhất định phải vui lòng a!"


      "Tốt lắm!" Hoắc Doãn Văn khách khí đồng ý.


      Sau, Cao Hải cùng Phụ tá Triệu chuẩn bị bảng số xe giải quyết!


      Hoắc Doãn Văn hỏi thăm Nhan Như Y."Sao em còn đứng đó chờ làm gì? lên xe đitrước!"


      "Cám ơn Hoắc tổng, em chờ bạn em cùngđi!" cùng Cao Hải, gặp lúc có vấn đề, đãleo lên xe người khác, khó tránh khỏi người ta tam bàn tứ. Mặt khác, cũng có lý do gì để lên xe Hoắc Doãn Văn!

      "Ừ, vậy trước!" cũng làm khó , quay cửa gương lên, lái xe rời ——

      Nhìn dần rời , Nhan Như Y có cảm giác có chút lạnh lùng, hình như muốn—— quay đầu lại!


      Cao Hải trở về, vẻ mặt hâm mộ lại sùng bái đưa mắt nhìn theo chiếc Mercedes xa! "Xe tốt, người tốt, người này khí thế bức người!"


      " phải ai đó , tất cả đều là vấnđề sao? Mới vừa rồi người nào a, gấp đến độgiống cà tím nướng than?" Nhan Như Y xoay người, giễu cợt .

      Cao Hải hi hi ha ha lên, sau đó tâng bốc NhanNhư Y."Tớ cũng vậy, sai a, cậu phải có “đại quan hệ” đó sao?"

      "Tớ có đại quan hệ gì?"

      Cao Hải nheo mắt lại, ánh mắt thông minh lướt nhìn nàng từ xuống dưới."Cậu hôm nay mớiđến Hằng Viễn nhận công tác à? Tổng giám đốccủa các cậu làm sao lại cho cậu mặt mũi lớn nhưvậy đây? Thành , cậu và Hoắc tổng, cóquan hệ gì?"


      "Cậu mới cùng có quan hệ, cả nhà cậu đềucùng có quan hệ!" có chút gấp gấp ." cho cậu biết a, loại quan hệ này chớ lung tung ——"


      "Vậy tại sao nể mặt cậu? Bình thường mà , Tổng giám đốc gặp nhân viên, cũng làm như thấy chứ?"


      "Bởi vì lúc trước tiếp xúc trong công việc, tổnggiám đốc rất hài lòng với nghiệp vụ của tớ,chính là như vậy a ——"


      Cao Hải thấy Nhan Như Y có chút nóng nảy,liền tin tưởng lời ..., hề trêu chọc cônữa!


      Lúc này, cảnh sát giao thông tới gọi bọnhọ."Mấy người đến lấy xe , chớ gây cản trởgiao thông ——"


      Nhan Như Y cùng Cao Hải giật mình nhìn nhau,chuyện thế nhưng tới năm phút đồng hồ liền được giải quyết?


      Hoắc Doãn Văn đúng là bản lĩnh!


      Bọn họ vội vàng lên xe, sau đó tìm KTV gầnnhất dừng lại ——
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      CHương 76.2:





      Cao Hải vẫy taxi và đưa Như Y về, khi về đếncổng tiểu khu dừng lại.

      Lúc từ xe bước xuống để vào tiểu khu có nhìn thấy trợ lý Triệu vội vàng bướcxuống xe ở cách đó xa "Trợ lý Nhan, xinchờ chút!"

      Hôm nay uống hơi nhiều rượu nên đầu ócchoáng váng, nhìn thấy trợ lý Triệu khiến giật mình kinh sợ. " Triệu, sao lại ở đây?"

      Mới vừa rồi ở KTV có uống chút rượu,nguyên nhân cũng do đám bạn của Cao Hải muốn cảm ơn giúp đỡ, bọn họ mỗi người đều uống hết chai mới để phải uống mộtchén nên thể từ chối bọn họ được thế nên uống cũng ít. Nhưng cũng may,tinh thần vẫn giữ được tỉnh táo. Thế nhưngtối nay tổng thể mà uống rất nhiều rượua~!

      "Ừ, Hoắc tổng bảo tôi đến đón Lâm Hiên, ngài ấy có chuyện muốn với !"

      Lâm Hiên là câu lạc bộ bậc nhất khu vực này, là nơi để mọi người giải trí hay bàn bạc công việc!

      Nhan Như Y ép buộc mình được khẩn trương đểmình lộ ra vẻ khó coi khi sayrượu khiến trợ lý Triệu chê cười. " muộn vậyrồi, Hoắc tổng ngủ rồi chứ!"

      " , Hoắc tổng bảo tôi đón , nếu như có việc gì ngài ấy thông báo lại với tôi !" Trợ lý Triệu cười, sau đó mở cửa sau xe ra bộ mời Như Y.

      Nhan Như Y còn cách nào khác đành phải thần đầy mùi rượu mà chui lên xe. " Triệu, tới lúc nào vậy? Có phải chờ ở đây rất lâu rồi ?"

      "Ừ, tôi chờ ở đây từ hơn 9h rồi!" Trợ lý Triệu vừa lái xe vừa !

      "Ngại quá để cho phải chờ lâu như vậy, sao gọi điện cho tôi lúc ấy tôi nhất địnhsẽ trở về ngay! Muộn vậy ảnh hưởng đến thờigian nghỉ ngơi của , phải!"Nhan Như Y xin lỗi , hơn 9h là xử lý xong chuyện của bọn họ, trợ lý Triệu đứng đây từlúc đó đến giờ!

      " sao, Hoắc tổng bảo được quấy rầy !" Triệu thái độ vẫn rất thân thiếtcười ha hả đáp.

      Nhưng tâm trạng của bây giờ rất lo lắng, muộn thế này ấy còn muốn chuyện gìvới đây?

      Giữa đêm khuya là lúc trí tuệ con người giảmđến thấp nhân, thường bị tình cảm xâm chiếm lấy lý trí a. Còn có hôm nay uống hơi nhiềurượu, thường ngày đầu óc có ý tưởnggì, giờ lại giống như lên men cứ tuôn ra ào ạt, ngừng xâm chiếm lý trí của !

      Bên ngoài cửa sổ mây tím lãng mạn, nhìn rạp chiếu phim trước mắt này đầy những hình ảnhtuyên truyền, trước sau đập vào đôi mắt đầy men say của . mệt mỏi nhắm mắt lại,nếu như, nếu như tối nay ấy có lời mời , cho dù là chỉ chút thôi nên làm gì bây giờ? có thể kháng cự được lực hấp dẫn của người đàn ông kia sao?

      tại đối với bản thân mình có lòngtin!

      thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng lòngmình kêu gọi --

      muốn phải chịu cái loại tương tư đơn phương này hành hạ, rất muốn nhìn thấy ấy!

      Xe tiếp chừng năm, sáu phút liền dừng lại trước của Lâm Hiên. "Trợ lý Nhan, Hoắc tổngđang ở phòng cuối cùng tầng cao nhất chờ !"Trợ lý Triệu vội vàng xuống xe, mở cửa xe .

      "Vâng!" Nhan Như Y lần nữa biểu đạt xin lỗicủa mình, sau đó đường chầm chậm tiếng vào đại sảnh xa hoa.

      Đêm khuya nên đại sảnh rất ít người, rất yêntĩnh, tiếng bước chân của vang lên ràngtrong đêm. Bước vào thang máy, ấn tầng cao nhất, sau đó chờ đợi thang máy lên từng tầngtừng tầng !

      "Tình ---" tiếng, thang máy dừng lại, cửa được mở ra.

      Lòng bất giác như bị thít chặt lại, cố gắngđiều chỉnh hô hấp của mình để có thể vững vàng vào.

      Phía trước cửa thang máy chính là phòng cafe,phòng cafe to như vậy nhưng được trang trí rất là hài hòa và ấm áp, nền gạch màu vàng sáng bóng có thể soi bóng người đó. Chắc bởi vì quá muộn nên ánh sáng có phần tối , chỉ vài chấm được chiếu sáng trong phòng. Trong khí thanh tịnh ấy vang lên khúc nhạckhiến cho người ta mêm man, rất thoải mái!

      Vừa vào đến cửa liền thấy Hoắc Doãn Văn ngồi bên kia, cũng xa cửa ra vào, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn về phía xa xa nơi mà bầu trời chiếu rọi cảnh đêm.

      bàn tay để lên khung cửa sổ, tay đút trong túi quần tây, động tác này khiến cho càng thêm phần đẹp mắt, cho dù là cách lớp vải vóc những vẫn có thể mình ra phát triển rất tốt, cơ thể đầy những cơ bắp.

      Người đàn ông này, bất cứ hoàn cảnh nào cũng tràn đầy tinh lực, tài trí hơn người khiến cho người khác phải mê mẩn!

      Ánh mắt Nhan Như Y lên phần si mê, từngbước từng bước bước về phía . ngang qua người phục vụ che miệng ngáp, bất đắc dĩ nở nụ cười xin lỗi --

      cố gắng yên tĩnh về phía , tâytrang cùng cà vạt được cởi ra và vắt sauchiếc ghế, từ góc độ của có thể thấy đượcanh cởi phần cúc áo sơ mi bên , lộ ra vòng ngực quyến rũ!

      biết có phải vì tác dụng của cồn hay tạibản thân quá mê người, khiến cho có chút mê mẩn!

      Còn đợi mở miệng, xoay ngườilại, ánh mắt thâm thúy mà u ám rơi ngườicô. "Uống rượu?"

      "Dạ!" Nhan Như Y che giấu gật đầu, côcả người đầy mùi rượu như vậy có muốn chegiấu cũng được. Chỉ là, trước ánh mắt soimói của , cảm thấy có lỗi nên giải thích."Sau khi giải quyết xong mọi việc chúng tôi lại KTV chơi lúc, mọi người ai cũng uốngchút rượu!"

      "Để tôi bảo bọn họ nấu canh giải rượu cho nhé?" rời khỏi cửa sổ có phong cách ChâuÂu bên kia, hướng về phía ghế sofa bên này tới!

      Giơ tay lên ý bảo ngồi xuống.

      " cần đâu, cần phiền toái mọi người, tôi tại còn chưa có cảm giác say!" vội vàng thanh minh mình tỉnh táo, chỉ là lời của ra cho ngườita cảm giác như muốn uống tiếp. ầm thần tự trách , tự giácngậm miệng.

      "Tửu lượng còn rất tốt?" Quả nhiên hỏithăm câu, khéo miệng nở nụ cười.

      Khi ta cười hai má hõm sâu, tạo thànhhai núm đồng tiền rất sâu nhìn rất đẹp mắt!

      "Cũng phải vậy a!" khiêm nhường."Chính là vì vừa rồi mọi người muốn cảm ơn tôi , cho nên tôi mới uống nhiều chút!"

      hiểu được í tứ của nên cười! Nụ cười rất ngắn chỉ trong chốc lát liền biến mất.

      Trong lòng khỏi tiếc hận, cười lên nhìn đẹp như vậy, mê người như thế, tại sao lạikhông chịu cười vậy? là lãng phí tài nguyêncon người nha!

      Thu hồi ánh mắt tham luyến, Nhan Như Y mộtlần nữa cảm ơn với . "Hoắc tổng, rất cảm ơn chuyện vừa rồi, nếu như phải vì , bạn học của tôi nhất định có ai giúp được !"

      Hoắc Doãn Văn gật đầu cái, biểu thị nhân cảm ơn của , cũng lên tiếng từ chối!

      Trước khi gặp ta, quen biết và tiếp xúc qua rất nhiều người có tiền, có quyền. Những người đó đa số là hả hê kiểu như có chút tài năng, họ nhận mình như thành Trương Dương cũng có thể bay vào gian, trái đất tựa như chứa nổi họ.Còn loại khác chính là khiêm tốn, khiêm tốn đến mức dối trá!

      Thế nhưng loại người như Hoắc Doãn Văn phải loại 1 mà cũng phải loại haithì lần đầu tiên gặp. Có lẽ đây mới là đẳng cấp của người có cấp bậc, có tiền !

      "Hay là uống tạm ly nước táo nhé?" hỏi lại lần nữa.

      Nhan Như Y vội vàng khoát tay. ", cần,tôi hôm nay uống nhiều rồi, thể nào uống thêm gì nữa"

      hay uống rượu nên dĩ nhiên là hiểu được tình cảnh của cho nên cũng khách khínữa.

      Sau đó, lâm vào suy tư, từ từ đem mắt hướng ra ngoài cửa sổ.

      Nhan Như Y theo ánh mắt nhìn ra bên ngoài, thành phố và bầu trời như đan xen vàonhau, các loại ánh đen sáng lên, gần gần xa xa,tầng tầng lớp lớp những toàn nhà, mặc dù trờiđã rạng sáng thế nhưng thói quen ngủ muộn của đô thị vẫn rất nhiều, còn rất nhiều những phòng ốc còn sáng đèn, nhà nhà mở đen nhìn vôcùng đẹp, lại rất ấm áp, tạo lên những hình ảnh đẹp.

      Nhan Như Y thuận miệng hỏi. "Những tòa cao ốc này đều là của tập đoàn Hằng Viễn xây dựngsao?"

      ta lại đứng lên, đến bên cửa sổ, chỉ vàotòa nhà cao tầng cách đó xa. "Tòa nhà kia là tập đoàn Hằng Viễn chúng tôi xây dựngđể bán hoặc là cho thuê, thêm về phía trước chút cũng có những tòa nhà như vậy...." chỉ dưới 5 tòa nhà là địa điểm bán hoặc cho thuê, chỉ cho đến khi khôngcòn thấy những tòa nhà ở phía xa nữa!

      "Ha ha Hằng Viễn xây dựng nhiều nhà cao tầngthật, có phải thấy rất có thành tựu haykhông? Vì kiếm được nhiều tiền ấy?" tươngđối vô tư, nhất là khi sau khi uống rượu lại càng thể ra, lúc này đây theo bản năng nghĩđến chính là tiền, kiếm tiền a!

      "Kiếm tiền? Tôi cũng thấy có thành tựulắm, trắng ra là mỗi ngày phải sống trong lo lắng, sợ chỉ xuất sai lầm tán gia bại sản biết chừng!"

      Ai vào thời gian rạng sáng là lúc mà đàn bàmềm yếu và lòng nhất vậy? có thể thấy được ta với những lời tự đáy lòng , hề có những lời hoa lệ để khách sáo mà chỉ là những lời thẳng thắn!

      " thể nào!" tin hỏi lại. "Mộtcông ty lớn như vậy làm sao có thể biến động là biến động được?"

      "Mua bán thương trường có rủi ro rất lớn,khi hạng mục đầu tư vài triệu hay là phải lo lót để nhận vài triệu, đến khi có sai lầm xảy ra tất cả là mất trắng --" chuyện rất mật mỏi "Cho nên, phải là tòa nhà nào làm cho tôi cám thấy thành tựu nhất, những thứ chotôi cảm thấy thành công nhất chính là những tòanhà tôi xây lên có thể cung cấp trụ sở làm việc,nhà ở cho mọi người! Nó cho tôi cảm thấy mình rất thành công!"

      "Ha ha , Nhưng mà bây giờ giá nhà ở tăng cao, rất nhiều người muốn mua mà được a!" có chút cảm khái, sau đó đùa câu."Hoắc tổng, lúc nào Hằng Viễn có bán hay chothuê nhà ở, có thể hay giảm giá cho tôi a!? Có thể giảm cho tôi hơn so với mức mà nhânviên được giảm hay khoogn?"

      xoay người lại, thân thể tựa bệ cửa sổ, chút nghĩ ngợi liền đáp. "Tôi có thể cho "

      Nhìn vào ánh mắt rất mông lung khiến cho có cảm giác được tự nhiên, nghe lờianh như đùa giỡn nhưng cũng khônghẳn là vậy. Mặc kệ có phải đùa hay , rất phối hợp với . "Đây là đấy nhé,tôi khách sáo đâu, rồi là khôngđược đổi ý a!"

      nghiêm túc nhìn bảo đảm. "Tất nhiên, côcó thể chọn phòng nào thích rồi cho tôi biết, chỉ cần bán , muốn thế nàođều được"

      Lời của khiến cho cách nào tiếp nhận được, làm sao có thể lấy phòng của anha, thế nên dứt khoát ngậm miệng lại!

      Bọn họ lại lâm vào trầm mặc!

      khúc nhạc êm dịu vang lên, rồi lại bảnnhạc khác vang lên. Lúc này mới mở miệngphá vỡ trầm mặc. "Tiểu Nhan, chuyện đêm hômtrước cho tôi xin lỗi --"

      Rốt cuộc cũng nhắc đến chuyện này rồi, mặt Nhan Như Y khỏi nóng lên, tâm lạinhíu cái. là vì chuyện hôm đó xin lỗicô, có phải muốn " xin lỗi, chuyện hôm trước là do tôi uống say gây lên" hay ? cần, ngàn vạn lần cần a, những lời như thế đối với người đàn bàlà đả kích rất lớn, so với việc bị ăn đậuhũ còn lớn hơn!

      Sợ ra những lời làm cho thể diện củacô bị mất sạch, cho nên lên tiếng ngăn cản . "Chuyện đêm hôm trước chỉ là ngoài ý muốn tôi để trong lòng đâu, có gì --" sau khi xong, muốn cắn lưỡi mình quá, để ý để ý lại còn thêm 'khôngcó gì', giông như là con người rất tùy tiệnnha!

      hướng về phía đến chút tránh né mà nhìn chăm chú, cái loại ánh mắt chânthành thẳng thắn xen lẫn chân tình khiến cho thể dời ánh mắt của mình!

      Gò má ửng hồng, nhìn gương mặt tràn đầymệt mỏi của lộ cái cằm nhọn lại vì khôngngủ đủ giấc mà trong mắt hằng tia máu.

      ", tôi chưa bao giờ coi chuyện hôm đó là người ý muốn --"

      Nhan Như Y như thể tin vào tai mình, trong lòng hỏi ngược lại là cái gì vậy? nghe nhầm sao?

      "Hơn nữa, đêm hôm đó tôi cũng uốngsay, lại càng phải vì uống say mà làm loạn. thực tế từ rất lâu trước kia tôi đãmuốn hôn , cũng có thể những chuyện xảyra đêm hôm đó đều là những điều tôi muốn làm...."

      bị tỏ tình đả kích rồi, thích , trực tiếp là thích hề quanhco hay chói cãi!

      tiếp tục. "Tiểu Nhan, biết ? người sức quyến rũ mà người phụ nữ nào có, hào phóng, sáng sủa,nhiệt tình, cười rất đáng , linh hoạt, sốngrất vui vẻ, lạc quan tôi rất muốn đến gần , nhìn cười, cảm nhận vui vẻ của -- bởi vì ở cùng chỗ với , tôi có thể vui vẻ màthả lỏng bản thân, điều mà trước đây chưa baogiờ có. là trước đây tôi có rất nhiều phụnữ, cuộc sống ấy rât thối nát, chỉ là những lần phát tiết lên những người đàn bà ấy tôi mới cóthể chứng minh mình vẫn còn sống. Thế nhưng cuối cùng lưu lại cũng chỉ là khoảng trống, hề có ý nghĩa. Từ đó về sau đối với thânthể đàn bà tôi hề cảm thấy hứng thú, bấtquá chỉ là phát tiết người những người đànbà ấy --"

      ra lời có cảm giác như hềnghiêm túc nhưng từ tận sâu trong những lời ấycô có thể cảm nhận được nỗi khổ sở, bất đắc dĩ của , đau lòng thay !

      "Cho đến khi tôi gặp , nghe đùa giỡn, rõràng những chuyện kể hề hấp dẫn tôimuốn cười vậy mà lại làm cho tôi cảm thấy vuivẻ. để lại cho tôi chút kích động và kích thích tôi --" tới đây, nhìn vào mắt ,bất chợt cảm thấy thương cảm. "Tôi cảm ơn cho tôi những lúc vui vẻ như vậy, chỉ sợ về sau ai mang lại cho tôi những cảm giácấy, cái cảm giác mà chỉ có mới mang đến cho tôi"

      Trong lòng Nhan Như Y khiếp sợ, nóithích sao? Có hay ?

      Lòng run rẩy, bời vì vui sướng, bởi vì thích mà sướng đến run rẩy chân tay!

      Từ đến lớn được rất nhiều người tỏ tình,thế nhưng nghĩ tới khi nghe những lời nàylại làm kích động đến vậy, tâm như đangtrên mây, như ở trong mộng ảo mà bắt đầu nhảy múa!

      nên gì đây? cũng thích hay sao? Ở cùng chỗ với khiến cũng rấtvui vẻ!

      Khi lâm vào trong hân hoan vui vẻ chín tầng mây, lời tiếp theo của Hoắc Doãn Văn khiến những vui sướng của biến mất như chưa bao giờ tồn tại!

      "Thế nhưng tôi phải cảm ơn vì lúc đó đẩytôi ra, ngăn cản chuyện nên xảy ra! làm rất đúng, ngăn cản tôi làm cho mọichuyện thêm phức tạp!"

      Nhan Như Y nhíu mày, hiểu ý tứ của . Tâm lại bắt đầu như rơi xuống vực sâu!

      Lúc này, ánh mắt nhìn về phía xa, giống như suy nghĩ kĩ càng mới tiếp. "Tôi cùngbạn đính hôn, hôn lễ được định sẵn tổchức vào tháng tư năm sau, vị hôn thê của tôi là người phụ nữ rất ưu tú, cũng là người rất lương thiện, tôi rất quý trọng tình cảm của ấy. Hơn nữa, ấy có thế lực rất hùng hậu, bốicảnh hay tiền bạc so với Hằng Viễn còn lớn hơn, tôi thể nào buông tay ấy...."

      Lời của khiến cho những niềm vuisướng trong lòng vừa mới nhú lên liền vỡ vụn thành từng mảnh!
      Tầm mắt lại lần nữa rơi người ."Thế nên, tôi rất cảm ơn từ chối tôi. Tôi nên làm theo tình cảm của mình, như vậy chỉ đối với vị hôn thê của tôi côngbằng mà đối với cũng công bằng --"

      còn có thể gì? Chẳng nhẽ ' sao, đây đều là những việc tôi nên làm!?' hay là 'tôikhông thích ?" tại cái gì cũng khôngthể ra được !

      "Tôi vốn định những chuyện này. Nhưng bây giờ là người phiên dịch của tôi,hôm qua tôi xem qua bản dịch của và rấthài lòng, sau này công việc của tôi cần có trợgiúp. Cho nên hôm nay dù muốn tôi vẫn muốn hẹn ra đây, hi vọng giải thích cho hiểu hiểu lầm này, để vì chuyện đêm đó mà lúng túng, hi vọng có thể ở lạiHằng Viễn làm việc, nơi này giúp có cơhội phát triển, cuối cùng là Hằng Viễn cần ,tôi...cũng cần !

      Rốt cuộc kết thúc cuộc trò chuyện!

      quả nhiên là cao thủ đàm phán, xong mà còn ung dung như vậy! Vừa thíchcô, cho vui sướng. Thế nhưng lại sai lầm mà kịp thời dừng lại sai lầm này. Sau đó còn níu giữ tiếp tục làm việc trong công ty, những câu khẳng định của về công việc của công nghe hấp dẫn!

      căn bản là tìm được lý do nào đểrời ! " yên tâm, tôi nhất định tiếp tụclàm việc tại Hằng Viễn. Hơn nữa, tôi rất tintưởng tôi có thể làm tốt công việc phiên dịchcủa mình!"

      "Ừ!" gật đầu

      Lúc này đây, còn hơi sức nào mà tiếp nữa, lập tức nhé tránh . "Hoắc tổng, thờigian cũng còn sớm, tôi phải về rồi!"

      "TÔi đưa về!" Hoắc Doãn Văn lập tức .

      Nếu như tôi xin đừng biểu ôn nhu với tôi!

      Nhan Như Y trong lòng tức giận , thế nhưngcuối cùng cũng chỉ có thể đem tứ giận thành lạnh nhạt . " cần đâu, ở đây cách chỗtôi rất gần, tôi tự được! Hoắc tổng, cũngnghỉ sớm , tạm biệt!"

      xong cho cơ hội từ chối xoayngười hai chân run rẩy chạy vào thang máy --

      Đến khi chạy ra khỏi cửa của Lâm Hiêntrong nháy mắt nước mắt lã chã rơi, cách nào có thể khống chế được, thậm chí còn có cảm giác uất ức, nghẹn ngào khóc lớnhơn!

      hiểu vì sao mình lại khóc, bọn cũng chưa từng xác định quan hệ, giữa hề có gì cả!

      Hơn nữa, trước đây cũng hề có khátvọng gì cho nên tại có đáng lý là mất cái gì cả, thế mà sao lòng bây giờ lại cảmthấy trống trải thế này?

      và Từ Nhất Minh chia tay, giọt nướcmắt cũng hề rơi mà tại là thế nào đây?

      ở trong lòng tự với mình, được khóc, được khổ sở nhưng nước mắt dường như muốn đối nghịch với , ngừng chảy!

      Tự như con thiêu thân, trong nháy mắt liền sa vào đống lửa đến cuối cùng cả tro bụi cũng còn --

      Đêm khuya gió lạnh thổi, khiến cho phải run rẩy ôm lấy mình, từng bước từng bước hướngphía nhà mình tới, từng hạt mưa rơi vai càng làm cảm tháy uất ức hơn là cảm giác rét lạnh ban đêm này --

      Chìm đắm vào khổ sở nên Nhan Như Y khôngđể ý tới, phía sau chiếc xe, chầmchậm theo , tất cả các biểu , khổ sởhay nước mắt của đều rơi vào tầm mắt .

      "Giám đốc, bên người trời mưa, có phảinên mời trợ lý Nhan lên xe hay ?" trợ lýTriệu đau lòng hỏi!

      Hoắc Doãn Văn nhìn về phía người ở người cửa sổ, lắc đầu. "Chưa phải lúc, ấy bây giờ đangrất đau khổ nhưng mà đau khổ này là trướcmắt thôi. Nếu để ấy lên xe sau này ấy sẽtiếp tục đau khổ...!"

      "Aizzz---" trợ lý Triệu thở dài tiếng! Tìnhyêu a, sao ngươi lại thích dày vò người khác nhưvậy, aizz!

      " theo ấy, phải chắc chắn rằng ấy vềnhà an toàn!" Hoắc Doãn Văn ra lệnh, sau đó đem tầm mắt hướng về phía bên kia, hề nhìn nữa!
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :