1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 65 Nhớ bánh bao thịt


      "Nhuyễn chân tôm (sợ vãi hà~~), tên tồi bại như vậy chúng ta cần. có Từ NhấtMinh, cậu nhất định gặp được người tốt hơn.Từ Nhất Minh đáng ghét!" Kha Văn khuyênbạn, sau đó níu tay Như Y: "Đừng nóng giận, tớ mua bữa ăn sáng, có món bánh bao cậu thíchnè!”


      Nhan Như Y đề phòng nhìn bạn: "Vô mà âncần, phải quân gian xảo cũng phường đạo chích. , hôm nay thế nào đối với tớ tốtnhư vậy?”

      Kha Văn dùng sức vỗ xuống tay bạn, oántrách."Cậu đáng ghét á.... Hôm nay người ta nghỉ, mua cho cậu điểm tâm phải rất bìnhthường sao?"


      "Hừ hừ, có thể khiến con quỷ lười nhà cậu đứnglên mua bữa ăn sáng, nếu như có việc, tớ mới tin !" Làm bạn cũng phải là ngày ngày hai, Kha Văn như thế nào, côhiểu quá mà.


      "Ha ha —— ha ha ——" Kha Văn giả bộ cườicười, sau đó thành ."Cái gì kia, hôm nay tớ được nghỉ, đặc biệt nhớ bếp nhà cậu mà——"


      "A —— cậu lấy tớ làm bếp miễn phí à?" Nhan Như Y đập tay xuống đùi bạn.


      "Đồ ăn cậu nấu ngon hơn ở ngoài mà. Bọn tớ cũng đâu còn cách nào khác? Ai bảo tay nghề cậu tốt như vậy!" Kha Văn tiếp tục vuốt mông ngựa, hết lời ngon ngọt, cũng sợ tụt lưỡi!


      "Ha ha ——" Nhan Như Y cười quái dị: "Cậutưởng tớ là đồ ngốc à, căn bản hai người các cậumuốn tiết kiệm tiền!"


      " phải như vậy mà..., phảinhư vậy mà!" Kha Văn phủ nhận , sau đó lôikéo ‘đầu bếp miễn phí”: "Tới đây, chúng ta ăn điểm tâm , nếu , bánh bao bị lạnh đó!"



      "Hừ ——" Nhan Như Y hung hăng đứng dậy:" cho cậu biết, hôm nay muốn ăn cái cậu mua , ——"


      "Đồng ý ——" Kha Văn dùng sức cam kết, ngaysau đó lại bổ sung câu."Này, cậu đừng mua đồ đắt tiền quá, tháng này tớ hơi bị eo hẹp!"


      "Muốn ăn ngon mà còn keo kiệt, cắt ——"


      " phải, cậu hiểu, công việc bận rộn, phải vắt chân lên cổ, nhưng tiền khôngkiếm được mấy!"


      "Hừ, còn nữa, tuần lễ, cậu phải dọn phòng tớ tuần!" Nhan Như Y ra điều kiện.


      "Được, chỉ cần tớ có thời gian nhất định dọn dẹp vệ sinh nhà cậu!"


      "OK!"


      Nhan Như Y nhận lời, Kha Văn khóe miệng toéttới mang tai. Cẩn thận giống như phục vụ lãophật gia, Kha Văn dắt tay Như Y: ", chúng taăn bánh bao trước, sau đó siêu thị muathức ăn! Còn tên xấu xa kia, bỏ ra khỏi đầu !"


      "Đúng, xóa bỏ ra khỏi đầu!" Nhan Như Y lặp lại. Chỉ là, cũng kỳ quái, quá đau lòng.


      Cắn miếng bánh bao, mùi thịt thơm tràn ngập trong miệng ——


      "Ngon . À biết ? Chủ nhà hàng này là phụ nữ đấy, tuổi cũng chưa lớn lắm!" Kha Văn vừa ăn, vừa .


      "Biết, chính là hay kênh dinh dưỡng,tên là Trương Duyệt Nhiễm phải!" Nhan NhưY hiểu .


      "Ừ, cũng tệ lắm, coi như cậu cũng biếtquan tâm đại quốc gia!" Kha Văn khen ngợi .


      "Thôi , cậu phải muốn tớ ngu ngốcsao? , tớ rất thích Trương Duyệt Nhiễm, rất có phong cách, hình như cũng từng phải trải qua sóng to gió lớn ——" Như Y nhớ phầnphỏng vấn nhân vật này.


      "Hắc hắc, còn tưởng cậu hiểu quốc gia đại ,Trương Duyệt Nhiễm phụ nữ già trẻ Đài Loan ai chẳng biết —— Đến đây, tớ cập nhật kiến thức cho cậu!" Phóng viên gà mờ Kha Văn, bắt đầu khoe khoang kiến thức ——
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 066 Còn sống còn tương phùng (1)


      mình thuê nhà làm, rất ít cơ hội chợhay siêu thị mua thực phẩm về nấu nướng. Chủ nhật ra đường, Nhan Như Y mới phát ra chỗ mình ở cũng rất phồn hoa!


      Khu vực phụ cận lại sắp hoàn thành tòa nhà bán hoặc cho thuê, từ bên ngoài nhìn vào tiểu khu này rất nhộn nhịp, nhưng xinh đẹp!


      Khắp nơi tràn ngập bảng quảng cáo nhà hay cănhộ bán hoặc cho thuê trước mặt, Nhan Như Y khoác tay lên che mắt, ngửa đầu nhìn căn hộ cao tầng nhất: "Lúc nào có thể có căn hộ thuộc về mình. Lúc đó, có thể đưa ba về ở kế bên!"


      "Đúng nha, như vậy mới giống như ngôinhà, mà phải bấp bênh thuê nhà bên ngoài!" Kha Văn cũng ngước mắt hâm mộ nhìn lên!


      "Thế nhưng, chỉ là mộng đối với chúng ta. Ít nhất căn cũng mất 1,5 vạn hay 1,6 vạn tệ đấy. Đợi đến chúng ta kiếm đủ tiền đặt cọc (*trong mua trả góp), phòng ốc cũng khôngcòn giá đó!" tại thứ gì đều giảm giá, duychỉ địa ốc , giá căn hộ càng ngày càng cao, người bình thường sợ rằng mấy đời ăn uống cũng mua được căn!


      lúc họ tới trước, chợt phát cókhông ít người chạy ngược lại, từng khuôn mặt lộ vẻ hoảng sợ, đồng thời cùng lúc đó, nhiều âmthanh náo loạn truyền tới.


      "Sao vậy?" Nhan Như Y hỏi!


      Cái mũi nhạy tin tức của Kha Văn khịtkhịt."Trước mắt, giống như xảy ra chuyện rồi. , chúng ta xem chút ——"


      "A —— có chuyện gì xảy ra? phải là công nhân thi công rớt khỏi giàn giáo chứ? Tớ muốn xem, tớ sợ máu ——" Nhan NhưY lắc đầu hoảng sợ .


      Kha Văn dùng sức kéo tay bạn.", chúng ta qua nhìn chút. Nếu quả có án mạng,chúng ta liền bỏ ——"


      cưỡng được kiên trì của bạn, càngkhông có hơi sức phản đối, Nhan Như Y cứ nhưvậy bị kéo đến nơi tập trung nhiều người ——


      "A —— trời ạ, bọn họ có phải hay nhảy xuống?"


      " phải lại tới đòi lương ?"


      "Chắc sai bao nhiêu đâu, tại khắpnơi đều là khất nợ tiền công, nhà đầu tư toàn kẻthất đức. Bên này phòng ốc bán giá trời,bên kia phát tiền lương cho công nhân.——"


      "Đúng vậy, mấy người này từ chỗ cao đó rơixuống chỉ còn con đường chết! Bọn đầu tư là thất đức đáng chết!"


      Chuyện còn chưa ràng đâu ra đó, chung quanh xầm xì bàn tán toàn mùi thuốc súng!


      Nhan Như Y ngửa đầu nhìn lên, thấy hai bóngđen ở nóc tòa nhà, hoa tay múa chân, tâm tình vô cùng kích động, trong miệng hét lớn."Chúng tôi muốn gặp nhà đầu tư, nếu nhưnhà đầu tư đến, chúng tôi liền nhảy xuống ——"


      Phía dưới, tiếng hoảng sợ nổi lên bốn phía ——


      Nhan Như Y lần đầu tiên phát , hóa ra từhơn hai mươi tầng lầu, thanh truyền xuốngnghe cũng rất ràng! Thanh truyền xuống mau, giống như giây đồng hồ trước,chưa có dạng nào cả, thoáng chốc truyềnđến trực tiếp như vọng đến từ dưới lòng bànchân!


      Lúc này, đội cứu hộ xuất , đất nệmhơi nhanh chóng được bơm căng. Đồng thời,nhiều nhân viên phòng cháy xông lên!


      Người lầu vẫn kích động, ngừng nhích dần ra lan can, đá vụn ngói vụn cũng từ phía bắt đầu rớt xuống!


      Nhìn cảnh rùng rợn phía , nhất là có ngườiđứng chênh vênh, Nhanh Như Y cảm giác ngựcmình trĩu nặng, hô hấp khó khăn, muốn ngất !

      "Kha Văn, chúng ta thôi ——" Nhan Như Y yếu đuối níu tay bạn, trán toát ra mồ hôi lạnh!


      "Đợi chút á..., tớ chụp mấy tấm hình!" Thân lànghề nghiệp phóng viên, cầu đầu tiên phảiđúng thời, lợi dụng mọi tình huống và công cụ,phải chiếm được tin tức trực tiếp ——
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 067 Còn sống còn tương phùng ( 2)


      "Nếu cậu còn chưa , tớ trước đây!" Nhan Như Y giả vờ tức giận


      "Y Y ——"


      "Làm nũng cũng vô ích, nếu như cậu khôngmuốn bạn trai được thưởng thức món ăn cay Tứ Xuyên, vậy cũng tốt! Tớ thay đổi chương trình,hôm nay ra ngoài ta hôm nay có thể bênngoài dạo chút ——"


      "Y Y, tin tức này rất quan trọng, cậu biết công trình này là của công ty nào ?" Kha Văn giống như là con chuột nhìn thấy miếng bơ thơm ngào ngạt, con chó nhìn thấy cục xương,con mắt lóe sáng dùng dằng muốn rời !


      "Tớ quan tâm gì đến chuyện công ty nào đầutư ——"


      "Là tập đoàn Hằng Viễn ——"


      Hai chữ ‘Hằng Viễn’ nhưng khiến Nhan Như Y ngơ ngẩn trong nháy mắt, trong đầu lập tức hiệnra hình dáng Hoắc Doãn Văn!


      Trái tim nhói lên cái, tâm tình chừng nửa phút sau mới khôi phục: "Hằng Viễn cùng chúng ta có quan hệ gì? Tổng giám đốc là của cậu à? Hay là bạn trai?"


      "Tổng giám đốc tớ cũng cần, nhưng nếulà phó tổng tớ nguyện ý. đúng, chỉ nguyện ý, tớ lập tức quỳ xuống cảm tạNguyệt lão đối với tớ quá ưu ái! Chờ chút..., chừng hồi Hoắc Doãn Văn trong truyền thuyết xuất , tớ cònchưa nhìn thấy chân dung ấy!" Kha Văn đôitay đặt trước ngực, vẻ mặt mê mang, sau đó mân mê điện thoại trong tư thế chuẩn bị chụp!


      Vừa nghe có thể đến, Nhan Như Y chột dạ, càng muốn rời khỏi chỗ này:"Cậu rốt cuộc có hay , nếu tớ trước!"Dứt lời, xoay người!


      Thấy Nhan Như Y hối hả, Kha Văn thở dài: "Được rồi, được rồi, chúng ta mua thức ăn,đại tiểu thư cậu đừng tức giận!"


      Nhan Như Y liếc bạn, hung hăng : "Ai tứcgiận? Vốn chính cậu bóc lột thời gian nghỉ ngơicủa tớ, hơn nữa người ta mới vừa thất tình; cậu lại muốn tớ trở thành đầu bếp miễn phí, nấu nướng phục vụ hai người đương.Hơn nữa, cậu cũng biết tớ sợ cảnh máu mê, lại chịu nổi độ cao ——"


      liên hồi phen, còn khiến chongười vô tâm vô phế trước mặt cảm động mới là lạ đó.


      Quả nhiên, Kha Văn lập tức xin lỗi."Nhan tỷ tỷ, tớ sai lầm rồi, tớ sai lầm rồi, có được haykhông?"


      "Hừ ——"


      " thôi ——" Kha Văn làm nũng lôi kéo NhưY, rời khỏi trường!


      lúc ấy, nhân viên bảo vệ bắt đầu giải tánđám đông tụ tập trước cửa, giọng cứng rắn,ngay lập tức trấn áp đám đông ồn ào:"Tránh ra, tránh ra, nhường đường , xe ô tô vào —— chớ cản đường ——"


      Họ bị xô đẩy sang bên, muốn cũng ra được!


      "Bá bá, bá bá ——" bên ngoài vang lên tiếng xe, nghe thanh cũng biết cả đoàn xe!Mấy chiếc xe lập tức lao vào, khói bụi cuồn cuộn.


      Chiếc xe thứ tư là chiếc Benz vô cùng quen thuộc. Như Y theo bản năng quên cả nheo mắtlại tránh bụi, ngơ ngác mở to mắt ——


      Là xe của ấy, bảng số xe toàn số 6 khíphách!


      đến rồi!


      Chiếc Benz màu đen lướt nhanh qua Nhan NhưY, làm bay tung cả vạt áo của !


      "Wey wey Wey, chạy băng băng, bảng số đặc biệt nha 66666, Như Y ——" Kha Văn ngẩnngười, dùng sức lay tay bạn."Đó phải là chiếc xe từng đưa cậu về sao? Là ai vậy?"
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 68

      Như Y nghi vấn hỏi.

      "Người nào thế? Là tập đoàn Hằng Viễn sao?Còn cái nào của Chính phủ?" Kha Văn vô cùng hiếu kỳ hỏi: " phải đó là xe của Chính phủ sao?"

      Lúc này Như Y càng thêm ngây ngẩn cả người, phải là bởi vì bạn tốt cặn kẽ hỏi thăm, mà bởi vì là người bước từng bước đến gầncô!

      Hoắc Doãn Văn hôm nay mặc rất đơn giản: áo T shirt màu trắng, quần jean màu xanh nhạt. Chỉcó bộ quần áo thôi mà làm nổi bật dáng người: nước da dưới ánh mặt trời màu lúa mìcàng thêm quyến rũ, thân hình cân đối. Thế nên,càng thêm nổi bậc giữa đám đông vì khí chất bất phàm, và ai cũng có thể nhận ra tiềm tố chất lãnh đạo.

      Hoắc Doãn Văn gần đây hơi gầy, gò má nhô cao cũng ảnh hưởng nhiều đến vẻ tuấn.

      Lần cuối cùng hai người gặp nhau là hai thángtrước. Lúc đó, ta vô cùng giận dữ, lời khống chế, dứt khoát tuyệt tình. Nhưng giờ phút này, cảm giác thương cảm xâm chiếmcô, còn đoạn ký ức vui đó sớm biếnmất.

      Cái này phải là nằm mơ giữa ban ngày đóchứ? Mình gặp lại ta sao?

      Nhìn thấy ta, mình cảm nhận được mìnhnhớ ta!

      Cảm giác tức ngực xuất , Như Y lúc nàychợt tỉnh. ra, quên hô hấp, lại rưng rưngnước mắt nữa chứ!
      nhanh chóng mở mắt, lau vội những giọtnước mắt sắp rơi ra, đồng thời che giấu nỗi xúc động của bản thân mình.

      theo dõi từng bước chân của Hoắc DoãnVăn từ từ đến gần.

      ta nhìn !

      cũng nhìn lại ta!

      Bốn mắt nhìn nhau, tầm mắt của bị ta thu được. còn cách nào khác, đành quay mặt giả vờ như nhìn thấy Hoắc Doãn Văn.

      "Hoắc tổng ——" cảm giác như bị áp chế, chủ động lên tiếng trước. Ngay bản thân côcũng cảm nhận được giọng của mình có chútrun rẩy, nhưng trong lòng ngược lại, rấtmuốn gọi hai chữ này!

      "Ừ, cũng ở đây sao ——" Hoắc Doãn Văn vừa , vừa nhìn đám người xem náo nhiệtchung quanh!

      "Tôi cũng vừa ngang qua thôi!" vội vàng giải thích.

      Lúc này, nhóm người xông tới, báo cáo lại tình hình, Hoắc Doãn Văn liền theo ra công trường.

      Cho đến khi bóng lưng của Hoắc Doãn Văn biến mất tại khúc quanh, Như Y mới thu hồi ánh mắt tiếc nuối.

      Khi tầm mắt thu được hình ảnh người bạn tốt của mình Như Y giật mình, vì thấy được Kha Văn cũng ngốc trệ như .

      Chỉ thấy Kha Văn há to miệng, cằm hình nhưcũng muốn rớt xuống đất, cái nháy mắt cũng có, nhìn theo hướng của HoắcDoãn Văn.

      " hai, à?" Nhan Như Y rất khôngnhẫn tâm, nhưng vẫn là cắt đứt ánh mắt của bạn tốt ‘lưu luyến si mê’, bởi vì xung quanhbụi mù mịt, nếu ngậm miệng, chắc bịviêm mất!

      Sau mười mấy giây, Kha Văn mới hoàn hồn, từ từ quay đầu, ngơ ngác nhìn Như Y, tiếp đó, mớikhôi phục lại nét mặt. Dùng sức tóm lấy cánhtay của Như Y, sau đó khôi phục lại giọng ,hỏi : Nhan Như Y, cho tớ biết, Hoắc tổngnào mới là Hoắc tổng? "

      Nhan Như Y nghĩ: được khoan hồng,và thành : " ta chính là Hoắc tổng. Tổnggiám đốc của tập đoàn Hằng Viễn"
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 69:

      "Cậu sao thế? Cậu nhảm à? cho tớ biết, là người nào? Tập đoàn Hằng Viễn có hai tổnggiám đốc, cuối cùng là ai?" Kha Văn mở to đôi mắt xinh đẹp, vô cùng hưng phấn.

      Như Y cầm lấy hai tay của Kha Văn, đề phòng mình bị đẩy ra ngoài, nhàng : "Người đó chính là Hoắc tổng đấy"

      "Cái gì? Hoắc Doãn Vũ, hay là Hoắc Doãn Văn?"

      "Hoắc Doãn Văn!" luôn đáp án!

      "Wow —— Ôi trời ơi!!? rất đẹp trai, hình thể tốt, khí chất tốt ——" Kha Văn liêntiếp ngạc nhiên.

      "Ừ, ta trông như diễn viên điện ảnh. Nhưng,chúng ta chỉ thấy ta ti vi thôi, còn thựctế chính là chúng ta đây này. thôi, tớ đóibụng rồi!" muốn cho ta biết nếu còn ở đây ta cũng . cũngkhông muốn bị mất thể diện nữa!

      tại rất lo sợ, hai người phía kia ngừng gào thét, biết rơi xuốnglúc nào.

      nhìn nữa, chỉ nghĩ đến thôi là muốn ngất rồi!

      "Ở lại thêm chút nữa được ? Biết đâu ấy có thể quay lại?" Kha Văn lưu luyến khôngmuốn , mắt vẫn nhìn lên cao!

      Đúng lúc Như Y biết phải làm thế nào người của sở cảnh sát lập hàng rào phân cách, mở rộng diện tích an toàn, lùa hết toàn bộngười phận ra ngoài.

      "Đủ rồi, thôi, những chuyện như thế này, làm sếp làm sao để cho người khác chứng kiến chứ!" Rốt cuộc, Như Y kéo tay Kha Văn ra khỏiđám đông, chợ mua thức ăn thôi.
      ******

      Hoắc Doãn Văn tới tầng lầu bên dưới, hỏi thăm nhân viên cứu hộ: "Tình huống như thế nào?"

      "Bây giờ tốt lắm, người nhảy lầu tính khí thất thường, chúng tôi nắm bắt được!" Cảnh sát và nhân viên cứu hộ tìmđược cách nào khả quan hơn. Công trường có hơn hai mươi tầng, nhân viên cứu hộ cũng phảiđược an toàn trước, thể vì cứu ngườimà hy sinh những người khác.

      "Nếu vậy để tôi , bọn họ vẫn muốn gặp tôi sao?" Hoắc Doãn Văn .

      Viên cảnh sát vội vàng phản đối: "Hoắc tổng, lên càng được. Bây giờ, tâm trạngcủa bọn chúng rối loạn, mà lên, bọn chúng nhảy xuống, lúc đó việc cứu viện gặp khó khăn. Người chịu thiệt vẫn là thôi!"

      Lúc này, giám sát công trường chạy đến, đưa ra đề nghị: "Chúng ta có thể mời chuyên giatâm lý đến đây ngay hay ? Bây giờ bọ họđang gào thét, có tinh thần hợp tác, cho ai đến gần. Nhất là người lớn tuổi,trông có vẻ khác thường."

      "Chuyên gia tâm lý? Tìm ở đâu?" Mọi ngườinhất thời cũng lờ mờ phát giác ra!

      Giám sát công trường vội : "Bệnh viện tâmthần, hãy liên lạc ngay với bác sĩ của bệnh việntâm thần!"

      Mấy phút sau, trợ lý của tập đoàn Hằng Viễn lolắng cúp điện thoại." liên lạc xong, nhưng chuyên gia lại ở gần nơi này. Nhanh nhất là hơn bốn mươi phút nữa ta mới đến nơi. Đó là chưa kể có thể xảy ra tình trạng kẹt xe.!"

      "40'?" Hoắc Doãn Văn cau mày, ngẩng đầu nhìn lên tầng cùng, nét mặt lo âu: "Trời nóng như thế này mà bọn họ dám làm loạn. Đáng chết!"

      "Hoắc tổng, vậy phải làm sao bây giờ?" Tổ trưởng quản lý hạng mục .

      Hoắc Doãn Văn vẫn nhìn lên phía . Vài phút sau, quyết định qua bên, lấy điện thoạira, nhấn chuỗi số!

      giờ, chỉ tìm ấy thôi!

      ấy phải học qua khóa tâm lý rồisao?
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :