1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 55:

      "Ừ, em tôi qua qua đời vào mấy nămtrước. Nó rất hiền lành, lại đáng . Tình cảm em của chúng tôi rất tốt!" Nhắc đến chuyện đau lòng này, Hoắc Doãn Văn châm lửa đốtthuốc.

      để cho hít phải khói thuốc lá, nên ta mở cửa sổ xe.

      ra Hoắc Doãn Văn biết, rất thích mùi vị của loại thuốc này, hơn nữa, lại hòa vào mùi đàn ông của ta tạo nên mùi vị đặcbiệt. Rất dễ chịu!

      " xin lỗi, tôi có ý đó!" Vừa nghĩ đến có cùng tuổi với mình, vì ngoài ý muốn mà thể sống cùng người thân, bỏ lại bao nhiêu hoài bão, cảm thấy mình hạnh phúc, bình an.

      " sao, nên vừa thấy , tôi có cảm giác rấtthân thiết. Hơn nữa, chúng ta cũng gặp nhauvài lần, tôi thấy tốt, đáng !"

      Nghe Hoắc Doãn Văn như thế, thể thốt ra được lời nào. chưa từng nghĩ đến làmình có thể để lại ấn tượng sâu sắc cho ta như vậy. Giống như là học sinh tiểu học đượcthầy giáo khen, vô cùng vui sướng.

      ta vừa , mình đáng !

      Vậy chính là ta cũng có ý mình bị tahấp dẫn !

      Suy nghĩ của bắt đầu chệch khỏi quỹ đạo rồi, trái tim cũng bắt đầu nhảy múa. Có nên mong đợi thêm nữa ?
      ta gì tiếp đây?

      Hoắc Doãn Văn tiếp, vô tình đánh cái vào suy nghĩ trọng tâm của Như Y.

      " ra công việc của tôi rất bận rộn, cũng tiếp xúc nhiều với những người như .Về sau, chúng ta lại có cơ hội gặp mặt,nên tôi muốn dặn dò như người trai quantâm với em của mình: xã hội ngày càng phứctạp, nhất định phải bảo vệ bản thân mình cho tốt, nếu , rất dễ bị khinh rẻ!"

      Giọng của Hoắc Doãn Văn khàn khàn, cũngtràn đầy từ tính, nghe rất hấp dẫn.

      Nhưng tại sao khi nghe những lời này, côcảm thấy vui, muốn ngồi ở đây nữa, muốn xuống xe.

      "Hoắc tổng, cám ơn nhắc nhở. Tôi vềđây, làm phiền nữa. ——" Nhan NhưY vội vàng xuống xe, thẳng về phía cầu thang.

      Lúc nãy, mình còn ‘gặp lại’, ha, xấu hổ chưa!

      quay đầu lại, nên cũng thấy ánh mắt của Hoắc Doãn Văn vẫn nhìn theo lên cầu thang. Lầu hai.

      vào trong hành lang, Nhan Nhu Y có cảm giác mình khôi hài, vui, mất mặt. lại hiểu tại sao mình có những cảm giác này. Giữa bọn họ chẳng tồn tại quan hệ gì cả. ta sai: có cơ hội gặp lại,nhưng tại sao lại thấy vui?
      mở túi xách, lấy chìa khóa phòng, mở ra. Sau đó, khép lại.

      Đổi dép, mang canh đậu đỏ đặt lên bàn trà.

      ‘Tách, tách’ tiếng cửa mở vang lên, rất nhanhKha Văn vào cửa. (Bạn cùng phòng của Như Y tên tiếng trung là Kha Văn nhé!) Hai mắt của cônàng mở to, tràn đầy ‘truy vấn ngọn nguồn’ kiên định: "Như Y, tớ thấy biển số xe 66666 đưa cậu về nhà. Thành khai báo mau, có phải cậu ………… "

      Giọng của Kha Văn tràn đầy hứng thú, tòmò.
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 56:

      Lúc này, Nhan Như Y còn tâm trạng đểcùng bạn tiếp tục đề tài này.

      Bắt đầu ư?

      là nực cười, chưa bắt đầu kết thúc rồi.Hơn nữa, hai người ở hai thế giới khác nhau, nếu tình cờ gặp nhau, họ cũng chỉ lướt qua nhau mà thôi.

      " có, cậu đừng áp dụng nghề nghiệp củacậu với tớ nhé!" Nhan Như Y trả lời hời hợt,đồng thời tay cũng mở nắp hộp thức ăn. Hương thơm trong nháy mắt lan tỏa ra khí, khí nóng xông vào mắt theo nước mắt của , rơi xuống.

      vội vàng chớp mắt, nhanh chóng che dấucảm xúc của mình.

      "Thôi nương, cậu lại gạt tớ rồi. Có ông chủnào mà hết lần này đến lần khác đưa nhân viêncủa mình về nhà ? Chuyện rành rành ra đấy, chỉ có kẻ ngốc mới tin cậu!" Kha văn theolẽ thường phân tích.

      " mà! Nếu như tớ và ta có gì với nhau, ta lại đồng ý để cho tớ làm sao? Còn để cho tớ trong căn phòng trọ tồi tàn này sao?Nếu ta thuê phòng khác cho tớ ở, ít nhất ta cũng mua cho tớ quần áo mới chứ!"

      "Vậy cũng đúng!" Kha văn suy nghĩ chút thấy cũng hợp tình hợp lý. Hơn nữa, thời gian gần đây cũng thấy Như Y xuất bấtkỳ tặng phẩm cùng trang phục mới nào cả. Cônghi ngờ hỏi: "Này, có có gì đóchứ?"

      Nhan Như Y lúc này uống canh đậu đỏ,nghe vậy liền than thở: "Chị hai à, cậu đề cao tớ quá. Cậu cho rằng tớ là ai chứ: dáng người bình thường, vóc người tầm tầm; còn người ta là Tổng giám đốc đấy,xung quanh có biết baonhiêu là mỹ nữ, ta cần loại nào có ngay.Loại người như tớ lọt vào mắt của ta sao? Nếu như tớ muốn tòm chỗ dựa,chắc cũng phải tìm mấy ông già năm mươi, sáumươi tuổi rồi. Cũng tệ nhỉ!"

      "Cũng được à. Chờ mấy ông già đó xuống gặp Diêm Vương, thế là cậu có ngay quyền thừa kếhahaha!"

      "Ha ha ——" Nhan Như Y cũng cười phụ họa."Cậu cũng đừng nghĩ mấy ông già đó là đồ ngốc nhé. Họ rất khôn ngoan lắm, luôn luôn chứngnhận tài sản trước khi kết hôn đấy!"

      "Hum, thế giới này bất công mà. Người giàu ngày càng giàu, người nghèo ngày càng nghèo!"Kha Văn bi ai thở dài.

      Nhan Như Y cũng trả lời, chăm chú ăn đậu đỏ.

      Ừ, thế nào cũng mặc kệ, canh này rất ngon. Côcảm thấy bụng ấm áp, hơn.

      Hoắc Doãn Văn trở lại khách sạn Đế Hào, vừa lúc chạm mặt với lão Tam ôm tiểu Minh Tinh Diệp Vũ từ thang máy ra.

      Diệp Vũ trông thấy Hoắc Doãn Văn, trong ánhmắt mang theo oán giận! Mặc dù mặt cònlớp trang điểm, nhưng thân thể lại lộ ra vẻ mệtmỏi, hai chân đứng vững. trải qua những chuyện gì, có lẽ là cần nữa.
      "Đại ca, cám ơn nhiều, ngôi sao lớn này ngonthật, ngon hơn nhiều so với những đứa khác mà em hưởng thụ đó!" Lão Tam vừa cười hì hì vừa , nét mặt kia lộ vẻ rất sảng khoái, rất sung sướng!

      Hoắc Doãn Văn nhếch môi, sau đó lại gần nóithầm câu vào lỗ tai .

      "Ha ha, đại ca, chỉ bằng cái em xinh đẹp nàysao. yên tâm, em nhất định theo .!"Lão Tam tương đối giảng nghĩa khí thề đạo!

      "Tốt lắm, tốt lắm!" Hoắc Doãn Văn cười, gật đầu .
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 57

      Lão Tam vui mừng ôm Diệp Vũ ra khỏi Đế Hào,bỏ lại sau lưng là vách tường thủy tinh của Đế Hào và những nhân viên bên trong. Nơi này thậthỗn tạp!

      Hoắc Doãn Văn vừa vào thang máy, điện thoại di động liền vang lên ——

      "Alô!" Vừa nhấn số tầng muốn đến, vừa ngheđiện thoại.

      "Lão Hoắc, trở lại rồi à?" Trong điện thoại truyền đến cười nhạo báng!

      Người gọi điện thoại ai khác là gã bạn thân Trịnh Húc Thành.

      "À ——" Hoắc Doãn Văn cười cười, phủ nhận: "Tớ lên!"

      Vừa rồi quản lý gọi điện cho Hoắc Doãn Văn, nên cũng biết các em tốt tới đây.

      "Nhanh nhanh, còn chờ mỗi mình cậu đó. Cậukhông có ở đây, mọi người có hứng thúuống rượu." Trịnh Húc Thành thúc giục. Giọng hề e ngại, chứng tỏ tình cảm giữa bọnhọ rất tốt.

      "Đến ngay đây!" Hoắc Doãn Văn xong, thang máy cung lên đến tầng tám; ‘keng’ cửathang máy mở ra.

      "Hoắc tổng đến rồi, các vị khách đều chờ đấy!" Đứng ở cửa thang máy, nhân viên lễ tân lễ phép , phong cách phục vụ chuyênnghiệp dẫn đường cho Hoắc Doãn Văn.

      Hoắc Doãn Văn vừa đẩy cửa tiến vào, liền bị các vị khách nam thanh nữ tú la lớn, cầu phạt rượu.!

      " chai bia hoặc ly rượu trắng, cậu chọn ! Ai để cho chúng tớ phải đợi?" Uống đếnnỗi cởi áo khoác, lộ ra áo thun T-Shirt màuhồng nhạt; Trịnh Húc Thành, tay giơ lênbeer Yến Kinh, tay giơ lên Ngưu Lan Sơn nhị oa đầu, về phía Hoắc Doãn Văn.

      "Đúng, đúng cậu chọn . Tớ vừa xuống máybay là lập tức gặp cậu. Kết quả cậu sử dụng giờ dây thun, phải phạt!" Trong nhóm, tuổinhất là Kiều Tiêu Tiêu, cậu cũng phụ họa theo,sau đó đứng dậy gắp đồ ăn.

      Ngồi ngay ngắn ở ghế Kiều Hoành phía xa, cũng chính là trai của Kiều Tiêu Tiêu, tayđang kẹp thuốc lá, vờ như tốt bụng, đề nghị " Uống rượu , uống bia mau no bụng lắm!"

      Những vị nam thanh nữ tú còn lại gì,nhưng tất cả đều nhìn vào cử động của DoãnVăn, để xem chọn loại nào.

      Trước đây vài giờ uống ít rượu, bây giờ mà uống nữa, bảo đảm ngày mai khóchịu. "Hôm nay sao lại uống rượu trắng?" Hoắc Doãn Văn kinh ngạc, nhìn chằm chằm ly rượutrong tay ban tốt.

      "Cái này gọi là tiết kiệm tiền, nếu cho cậu uống tám hoặc chín bình Ngũ Lương Dịch, Mao Thai gì đấy!" Chu Dương lúc nàymới mở miệng, đùa giỡn .

      Cầm ly rượu trong tay Trịnh Húc Thành mởmiệng: "Cũng đừng xem thường mấy bình rượu trắng này nhé. Chu Dương rất vất vả mới ăntrộm được từ ông bố khó tính của cậu ấy đấy. Xem này, hương vị tuyệt quá."

      Rượu này quá quý, Trịnh Húc thành tới đây, còn vươn ngón tay cái ra, sau đó hỏi lại Hoắc Doãn Văn: "Uống cái nào?"

      Hoắc Doãn Văn đem ly rượu để mặt bàn,búng ngón tay, cách tự nhiên: "Có rượu ngon, tớ uống, rót đầy vào!"

      "Phải thế chứ!" Trịnh Húc Thành rót tràn rượuvào ly.

      Hoắc Doãn Văn cũng hai lời, ngửa cổuống hơi, cạn sạch ly rượu hơn năm mươiđộ.

      còn cách nào khác, đây là quy tắc, ai bảo đến trễ.
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 58: nên bắt đầu, phải kết thúc

      Nhóm chiến hữu này của Hoắc Doãn Văn đềubiết nhau từ thời trung học, toàn là thiếu gia con nhà tràn tiền của cũng đầy quyền thế! Mặc dù bối cảnh xuất thân đều danh gia vọngtộc, nhưng ai trong nhóm bộc lộ điều đó. Tất cả đều đặc biệt chân thành, đầy nghĩa khí, cho nên mấy người họ tình cảm vẫn luôn tốt vô cùng!

      có việc gì, có cơ hội cũng sáng tạo cơ hội tụ tập chỗ uống rượu, hát hò, xoamạt chược ...!

      Hôm nay Kiều Tiêu Tiêu từ nước ngoài trở về, cho nên mọi người lại chộp lấy cơ hội "tẩy trần" mà tụ tập phen!

      " Văn, em muốn ngồi gần !" Kiều TiêuTiêu di chuyển cái ghế cùng Hoắc Doãn Văndựa vào nhau, cười híp mắt, giống như thèm thuồng đến chảy nước miếng.

      Chu Dương vo tròn ít khăn giấy, ném về phía : "Lau nước miếng !"

      Kiều Tiêu Tiêu vội vàng sờ sờ, sạch bóng, giây sau mới ập tức phản ứng kịp: "Chu Dương đáng ghét. Cẩn thận hồi cắn rơi đầu lưỡi đó, dám trêu chọc em!"

      Chu Dương lắc đầu cái, ra vẻ ‘em bất trị’: "Tiểu thư, còn phải là vì lo sứckhỏe cho em. Xem xem em si tình người ta như vậy…"

      Tiêu Tiêu phục hất cằm lên: " Sinh tình sao. Em chính là thích Văn đó !" TiêuTiêu khoác tay Hoắc Doãn Văn, vùi gương mặt đỏ bừng vì men rượu vào áo : "Em chính là sợ người khác biết, từ thời tiểu học em rất thích Văn! ấy chính là người tình trong mộng, thần tượng của em !"

      Hoắc Doãn Văn ngồi tại chỗ, lo lắng, tự nhiên ăn ăn uống uống, hoàn toàn đem lờinói của Tiêu Tiêu thành chuyện gì to tát.

      Những lời đương thắm thiết này, Hoắc Doãn Văn nghe biết là bao nhiêu vạn lần, từ khi Tiêu Tiêu bập bẹ biết .

      Chu Dương chính là thích cùng Kiều Tiêu Tiêutranh chấp: "Em thích lão Hoắc thế nào? Cũng phải xem lại ! Xem ra em có hi vọng rồi, so với Tinh Nhiễm nửa cũngkhông được!"

      "Thôi , ngậm cái miệng thúi của lại nha!" Kiều Tiêu Tiêu mất hứng bĩu môi lại dùng lực liếc Chu Dương cái!

      Sau đó giống như khi còn bé, dùng sức lay tay Hoắc Doãn Văn: " Văn, …. Em kém so với Tinh Nhiễm sao?"

      "Dĩ nhiên rồi." Hoắc Doãn Văn đầutiên lắc đầu, sau đó lại tròng thêm câu: "Lợihại như em vậy, làm sao dám "đúng" !"

      " cho , Văn cũng khi dễ người ta!"Tiêu Tiêu cố ý làm bộ khổ sở.

      ra, ai so với ai cũng chỉ là chuyện vui bàn rượu mà thôi. Kiều Tiêu Tiêu nhất, mọi người quen thói thích trêu chọc !

      "Ah, tớ nghe , vì bảo vệ thanh bạch chomột nhân viên phục vụ nữ, cậu đem ngôi sao lớn Diệp Vũ Nghiên phục vụ người khác? nhânviên kia rất đặc biệt sao ? còn đích thânđưa ấy về nhà nữa"

      Lúc mọi người đùa giỡn ồn ào, chạm vào người Hoắc Doãn Văn ngồi, Trịnh Húc Thành giọng trêu chọc .

      "Bạn bè bình thường!" Hoắc Doãn Văn hời hợt đáp, muốn cùng chiến hữu bàn luận nhiềuvề Nhan Như Y.

      ít chuyện vốn nên bắt đầu, nhất là biết rất ràng sai lầm, nên, nên nhanh chóng kết thúc ——
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 59 Đổi thay


      Nhan Như Y xuất như người lạ tình cờ bước ngang qua mặt . muốn cũngkhông thể vì cuộc gặp gỡ tình cờ này bỏ đinhiều suy tính.


      chỉ lấy Sở Tinh Nhiễm, cũng chỉ có thể cưới !


      " Bạn bè bình thường, phải đâu? Làm sao cậu cùng nhân viên phục vụ kết giao bạnbè? " Trịnh Húc Thành tin tưởng tiếptục chất vấn.


      " Đương nhiên bởi vì ít chuyện, chẳng lẽcậu muốn tớ kể ràng rành mạch chuyện kết bạn tầm thường ấy à? cho cậu biết, những chuyện này tớ cũng quên mất rồi! " Hoắc Doãn Văn giọng ứng phó.


      " Vậy coi như là bạn bè bình thường , dù ấy bị phiền toái, cậu cần thiết tự mình đưa về nhà sao? Tìm tài xế đưa ấy trở về là được? " Trịnh Húc Thành bắt được mấu chốt.


      Hoắc Doãn Văn bị bạn tốt chất vấn đến á khẩukhông trả lời được, bưng lên ly rượutrắng, chuyển đề tài : " Uống rượu, 100% ! "


      xong, dằn mạnh ly rượu mặt bàn, mang theo tâm tình buồn bực, ngửa đầu dốc toàn bộ rượu vào miệng——


      ***

      Quản gì những chuyện râu ria ấy, sau này sẽkhông có cơ hội gặp mặt nữa!


      Có vẻ Hoắc Doãn Văn đúng, thoáng cái thời gian trôi qua hai tháng, từ Cuồng Sa xuân đầy trời, tiến vào nóng bức đầu hè!


      Nhan Như Y cũng thành thục hơn sau khi khi làm được hơn 50 ngày. còn vẻ ngây thơ của người mới học nghề, mà trở thành nhân viên văn phòng đoan trang, trí thức rồi!


      Với chiếc áo chiffon hồng nhạt, kết hợp vớiquần màu trắng, và đôi giày thấp màu trắng, Như Y nhàng khoan khoái vừa quyến rũ! Kiểm tra lại đầu tóc lần nữa, Như Y cầm túiđi ra khỏi phòng.



      Sắc trời hơi mù, khiến bầu trời vốn xinh đẹp chợt có chút phiền muộn!


      Nhan Như Y ra khỏi cửa chính, quẹo trái hơn 50m, tới cửa hàng bán điểm tâm ——


      "Ông chủ, ly sữa đậu nành, hai khối bánhxốp!" Nhan Như Y thành thạo kêu món, sau đó đưa cho ông chủ ba đồng.


      Bây giờ mặc dù phải tiết kiệm, nhưng lại thích ngủ nướng, có cách nào dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng. Cho nên, đành phải mua điểm tâm. Cũng may, cửa hàng này sạch lại tiện nghi, món gọi rất nhanh được mang ra.


      Mùi vị quá thơm ngon, Nhan Như Y nhịnđược lập tức, đâm ống hút vào bắt đầu uống sữa đậu nành.


      Mặc dù đứng ăn ngay ở lối bộ, hơi khó nhìn——


      Hắc hắc ——


      Chỉ là, rời nhà làm cũng có điểm tốt, chính làđi đầy đường va phải ngươi quen biết,cũng có biết bất cứ ai. Dù sao cũng khôngngười nào biết là con cái nhà ai, có làm gìcũng ảnh hưởng!


      mới vừa ăn xong, xe buýt cũng vừa lúc dừng lại!


      vội vàng chen lên xe!


      Vào công ty, quẹt thẻ, rồi về bàn làm việc củamình, cầm khăn lau lau mặt bàn, ngày làmviệc bắt đầu ——


      " đem phần tài liệu viết lại, chú ý cách mô tả cho tốt, đây là khu biệt thự hạng sang Tam Á " Quản lý cầm sấp tài liệu, đưa cho Như Y : "Tổng cộng 12 tờ, trước khi tan việc giao cho tôi, có vấn đề chứ?"


      " có vấn đề gì " Nhan Như Y cầm lấy tài liệu, tràn đầy tự tin gật đầu!


      Quản lý hài lòng gật đầu cái. " Làm rất tốt,chờ thời điểm tuyển nhân viên chính thức, tôi sẽđề xuất cho ! "


      "Cám ơn quản lý!" Nhan Như Y cảm tạ, trong lòng như mở hội.
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :