1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 50 , đừng cử động

      Lão Tam tay kéo Nhan Như Y vào lòng, cánh tay còn lại quấn ngang ngực : " Giámđốc Vu, tối nay này phục vụ tôi ! "


      Giám đốc Vu cho rằng chính quản lý khách sạn an bài người tới phục vụ, nên cũng giả lả lấylòng: "Tam ca muốn đàn bà kiểu nào mà chẳngđược. "


      Nghe như thế, Như Y đối mặt với người đànông ôm mình: " Im miệng. Tôi chỉ làmnhân viên phục, phải làm bao ! "


      tức giận nhìn quanh, mặc dù hung hăng ra vẻkhông sợ chết, nhưng tự biết tại trong lòng có bao nhiêu lo sợ, hai chân run rẩy!


      Giờ phút này, nhớ lại những lời nhắc nhở củaHoắc Doãn Văn. hối hận, nên sĩ diện, lúc ấy nên cự tuyệt bạn!


      dùng sức giãy giụa, nhưng đổi lấy càng bị ôm chặt hơn, dục vọng chinh phục của lão Tam hoàn toàn bị khơi dậy : " này đủ mạnhmẽ, kiểu tôi thích. Tiểu Hạt Tiêu!"


      "Buông tôi ra, tôi phải bán thân!"


      "Có phải hay tiểu thư, quan trọng.Coi như duyên số, hôm nay tôi nhất định phải có !" Lão Tam bưng ly rượu lên, kê sát miệngNhư Y.


      Như Y dùng hết sức đẩy ly rượu ra, khiến ly rượu bay ra đập vào bàn ăn. Mảnh thủy tinhvăng tung tóe bàn!


      Phát ra đinh tai nhức óc ‘ phanh ’ tiếng!


      "Chuyện gì xảy ra ?" giọng trầm thấp tràn đầy uy nghiêm vang lên!


      Mọi người cùng nhau chuyển tầm mắt ra cửa, hò hét loạn lên đột nhiên yên tĩnh lại!


      "Đại ca, ta thích này!" Lão Tam !


      "Hoắc tổng ——" Nhan Như Y vớ lấy cây cỏcứu mạng, nhất thời nước mắt lưng tròng.


      Hoắc Doãn Văn mặt thay đổi nhìn NhanNhư Y cái, sau đó nhìn về phía giám đốc Vu : "Ngài Vu, là ông sắp xếp? Sao người đẹp phụcvụ cho lão Tam còn chưa tới?"


      "À? Đây phải là Đỗ quản lí chuẩn bị sao?" Giám đốc Vu còn biết chết sống , thấy sắc mặt của Hoắc Doãn Văn thay đổi, lập tức hiểu mình sai lầm rồi, vội vàng ."Tôisẽ thúc giục!" Sau đó người liền vọt ra khỏiphòng!


      "Lão Tam, này tôi thể để cho cậu động!" Hoắc Doãn Văn tới bên cạnh lão Tam, tay nắm lây Nhan Như Y.


      Nhan Như Y lập tức thoát ra khỏi vòng tay ôm siết của lão Tam, chạy tới bên cạnh Hoắc Doãn Văn!


      " ra ngoài!" Hoắc Doãn Văn cũng nhìn , lạnh lùng ra lệnh.


      "Dạ, cám ơn Hoắc tổng!" Bị sợ đến mặt mày thất sắc, Nhan Như Y vội vàng chạy mất!

      Đột nhiên bị đoạt mất , lão Tam cam lòng : " Đại ca, chỉ vì , làm mất sĩdiện của tôi, có đáng ?"


      Hoắc Doãn Văn đưa tay khoác lên vai của lãoTam, cười cười …
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 051 Căn bản phải người tốt


      Nhan Như Y sắc mặt vẫn còn trắng xanh, thayquần áo và chuẩn bị về!


      Vừa đến cửa, Hoắc Doãn Văn tức giận đẩy cửa bước vào ——


      "Hoắc tổng ——" Nhan Như Y biết làm sao nhìn , rồi lại nhìn chung quanh. Nơi này là phòng thay quần áo nữ, sao lại chạy vào đây?


      Hoắc Doãn Văn sắc mặt như băng nhìn chằm chằm , ánh mắt sắc bén tại rất vui!


      "Hoắc tổng, nơi này là phòng thay quần áo nữ!" cố gắng nặn ra nụ cười nhắc nhở. Vẻ mặt của quá dọa người rồi! Nhất là người anhtoát ra mùi rượu nồng đậm, còn có đôi mắt ngầuđỏ, khẳng định uống rất nhiều.


      " biết , hơn nữa cũng biết chỉ còn mộtmình em ở đây!" Hoắc Doãn Văn cuối cùng mởmiệng, mặc dù cao, nhưng vẫn có thể nghe được rất tức giận.


      "Hoắc tổng, chuyện mới rồi là cám ơnanh. Em rất xấu hổ lại đem phiền toái đến choanh!"


      có để ý tới cảm ơn của , ngược lạibắt đầu chất vấn: " , muốn hỏi em, đầu óc của em làm bằng đậu hũ à?"


      Nhan Như Y giật mình, mặc dù nàng gặp quaanh nổi giận lôi đình với cấp dưới, nhưng đây là lần đầu tiên, chuyện như vậy với mình"Hoắc tổng ——"


      " qua với em, nơi này thíchhợp với em, sao em còn đến ——" Hoắc DoãnVăn thô lỗ cắt đứt lời , giọng càng ngày càng cứng rắn!"Em rốt cuộc là kẻ ngốc, hay tớiđây có mục đích khác, muốn kiếm bạn trai có tiền?"


      Những lời khinh bỉ từ Hoắc Doãn Văn, NhanNhư Y cách nào tiếp nhận được: “Hoắctổng, em mặc dù có tiền, nhưng mà em tuyệt đối bán mình, mong chờ câu đượccon rùa vàng ở những chỗ như thế này! Em chỉ giúp bạn em hai buổi tối, nhà ấy có chuyệnnên làm được!"


      Nghe xong lời của ..., Hoắc Doãn Văn giảmbớt tức giận, cũng yên tâm hơn, còn may, phải loại con đó!


      trầm mặc, Nhan Như Y lại châm chọc: “Nhưng em nghĩ tới, lại làm chủ nơi này, nhìn qua sang trọng, nhưng lại tràn đầy kẻ cặn bã.!"


      Mới vừa rồi lúc ra, nghe tiếp viên cho biết Hoắc Doãn Văn chính là ông chủ!


      đúng là khiến kinh hãi, đồng thời cũng làm cho thất vọng ít!


      Cho tới nay trong lòng luôn là ngườiđặc biệt tốt, giống những kẻ có tiềnlàm những chuyện bẩn thỉu dâm loạn, giống những người có tiền xem thường người nghèo, phải kẻ từ đầu đến chân đều vương mùi tiền!


      Nhưng thực tế?


      làm ông chủ nơi lầy lội như vậy, đặcbiệt chiêu đãi các cấp lãnh đạo, thậm chí còncùng xã hội đen xưng huynh gọi đệ!


      Un¬cle đúng, căn bản cũng phải là người tốt lành gì!


      Đem uất ức trong lòng phát tiết ra ngoài, khoác túi lên vai, so với còn lạnh lùng hơn:“Hoắc tổng yên tâm, tôi về sau trở lại những nơi như vậy!"


      xong, lướt qua , ra ngoài!


      " tiễn em!" Hoắc Doãn Văn xoay người,nhìn vào lưng !


      " cần!" lạnh lùng từ chối!


      "Trừ phi, em muốn để lão Tam nhìn thấy, chongười bắt ——" Hoắc Doãn Văn thanh nặng nhắc nhở , tuyệt đốikhông phải là uy hiếp!


      Nhan Như Y bước chân run lên, có chút sợ!


      Mới vừa rồi, nghe , đây là phòng bao của băng đảng xã hội đen. Tên bắt giữ lúc nãy là thủ lĩnh. Cục trưởng cục cảnh sát thấy , cũngnể vài phần.


      Hoắc Doãn Văn kéo nàng." muốn gặpchuyện may, hãy cùng thôi!"


      Như Y chỉ có thể đuổi theo bước chân của !
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 52 nhịn được tim đập nhanh

      Lúc trở về lái xe, mặc dù mùi rượu vẫn nồng nặc, khuôn mặt đỏ bừng.


      vẫn trầm mặc lời nào, trong xe khí ngày càng nặng nề!


      ràng là muốn đừng ngó ngàng tới, nhưngmột người như vậy sao lại để nhớ nhungkhông quên được? lần vô tình gặplại mà rung động!


      Nhưng những lời khinh thường mới , tự cấm mình “nhìn cười khúc khích,hoặc cùng chuyện trời dưới đất!”


      Ngồi xe của , được đưa về nhà, dường như vào thế bất đắc dĩ.


      “Việc làm mới vẫn thuận lợi chứ?" rốt cuộc phá vỡ trầm mặc, nhìn cái, hỏi!


      "Tạm được!" Nàng lạnh lẽo chỉ hai chữ,cũng muốn tiếp tục đề tài!


      "Nếu như trong cuộc sống có gì khó khăn, cóthể ra ——"


      "Hoắc tổng, cám ơn ý tốt của . Chỉ là có thể là hiểu lầm, tôi đến Đế Hào làm việc khôngphải vì tiền, mà là vì bạn! sai, tôi là ngườinghèo, nhưng chưa đến mức ngửa tay xin tiềnai!" Nhan Như Y tức giận gầm gừ.


      để ai khi dễ , nhất là người đànông trước mặt.


      Đối với biểu thân thiết của , Hoắc Doãn Văn có biểu tâm tình gì, trước sau như tao nhã lịch , hỉ nộ lộ. "Em có em trai hay em à?"


      Thái độ tu dưỡng tốt của Hoắc Doãn Văn khiếncho Nhan Như Y cảm thấy mình phản ứng hơithái quá. thể khôi phục lại cáchnói chuyện bình thường: "Trong nhà còn em trai và em !"


      "A, vẫn còn ở học sao? Học hành như thế nào?" tiến thêm bước. ra, đối với gia đình , đương nhiên hiểu rất ! Nhưng muốn cho nàng biết, mình chính là “Un¬cle”, người giúp đỡ học nhiều năm nay.


      "Hai đứa học rất tốt, xếp thứ nhất thứ haitoàn huyện, năm nay cùng nhau thi tốt nghiệp trung học, thi Quốc Nội đạt hạng nhất cũngkhông thành vấn đề!" Nhan Như Y tự hào!


      "Này, cần rất nhiều tiền học phí, đúng ?"Hoắc Doãn Văn hỏi thăm, theo thói quen hơi ngả người về phía , kéo gần cự ly giữa hai người lại!


      Nhan Như Y trong nháy mắt cảm thấy mình được hơi thở nam tính của bao bọc, cách nào khống chế , tâm hoảng ý loạn cả lên!


      là những cảm xúc xa lạ. Từ , thườngđại biểu học sinh toàn huyện, thi hùng biện, vôluận ở tình huống nào cũng bình tĩnh, thành thục. Vậy mà lần nào đối mặt với cũng hốthoảng?


      "Dạ!" thể thừa nhận khó khănnày. quay mặt ngắm ngoài cửa sổ, muốn mình còn là mình!


      Lúc này, Hoắc Doãn Văn giải thích."Cho nên mới , em có gặp khó khăn gì có thể cho biết. có thể giúp em! Có lẽ em hiểu lầm ý . cũng sỗ sàng bảo cung cấp tiền cho em. Em là tốt, nguyện ý giúp em bằng cách giúp em ít công việc tốt!"


      "Cám ơn, em cần, bình thường em cũng nhận làm thêm vài việc." Nhan Như Y vội cự tuyệt. Người đàn ông này giống như ma túy, khi dính vào rất dễ dàng bị nghiện. Mấy ngày nay vất vả mới “đá văng ” ra khỏi đầu, muốn mình lại rơi vào!


      Tiền nơi nào cũng có thể kiếm được, tại sao phải gặp gỡ hàng ngày.


      “Tốt lắm!" gật đầu cái, kết thúc đề tài !


      Nhan Như Y vẫn nhìn phía ngoài cửa sổ, hi vọng nhanh về đến nhà!


      Nhưng ngay lúc đó, bụng đột nhiên đau đớn kịch liệt, cúi gập người, ôm bụng——
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 053 Lúng túng tràn đầy


      Giống như trong ngày mùa hè, mưa to gió lớnđột nhiên trút xuống, Nhan Như Y vừa cảmnhận cơn đau, lập tức liền đau nhức vô cùng, cơ hồ thể thở được!Bả vai của run rẩy,mồ hôi lạnh toát đầy trán.


      lái xe Hoắc Doãn Văn phát có cái gìkhông đúng, vội vàng dừng xe lại: “Như Y, em sao vậy? Chỗ nào thoải mái?” kéo tựa vào cánh tay mình.


      Lúc này, mặt Như Y trắng toát, trán ướt đẫmmồ hôi, đau đến mắt cũng mở ra được." sao, bụng của em bị đau chút thôi, nghỉ lát tốt, lái xe !" run runnói, muốn đem thêm phiền toái lại cho .


      Hoắc Doãn Văn tìm kiếm bàn tay , da lạnhnhư băng." đưa em đến bệnh viện!"



      ", cần!" Như Y ngăn cản, chỉmuốn cho biết, sao, về nhà uống thuốc giảm đau là được, nhưng cơn đau nhói ở bụng khiến ra hơi. Đau đến mônglung, nhìn quay đầu xe, lái đến bệnh việngần đó.


      Chiếc Mercedes nhanh chóng lao vào cổngbệnh viện lái vào bệnh viện, thắng gấp trướccửa phòng cấp cứu. Hoắc Doãn Văn nhanh chóng xuống xe, vòng qua tay lái phụ, kéo cửara, ôm Như Y xuống!


      "Tổng giám đốc, để tôi!" Theo ở phía sau, trợ lý Triệu chạy tới, !



      Hoắc Doãn Văn đem Nhan Như Y ôm vào ngực." cần, vào trước liên hệ bác sĩ !"


      "Dạ!" trợ lý Triệu vội vàng tông cửa vào phòng cấp cứu, tìm bác sĩ trực.


      Như Y có chờ lâu phút, được HoắcDoãn Văn đưa vào phòng cấp cứu!


      "Bác sĩ, ấy đau bụng dữ dội, có phải viêm ruột thừa cấp hay ?" Hoắc Doãn Văn đứng ở bên hỏi, lo lắng. Vẻ mặt rối bờikhông lời nào có thể miêu tả được!


      Nằm giường bệnh, Nhan Như Y mặt đỏ bừng, muốn tìm chỗ trốn. nào cóviêm ruột thừa a!


      Bác sĩ nữ cẩn thận xem xét, sau đó buông ống nghe xuống, cẩn thận dò hỏi."Tháng trước bị là ngày nào?"


      "Là ngày mười tháng ba!"


      "A, vấn đề lớn, chỉ là đau bụng do kinh nguyệt, hồi y tá tiêm thuốc giảm đau cho ! Về nhà nhớ chú ý ăn uống nghỉ ngơi, từ từsẽ bớt đau bụng!" Nữ bác sĩ vừa vừa ghi đơnthuốc!


      Hoắc Doãn Văn nghe được lời của bác sĩ, vẻ mặt khẩn trương buông lỏng ít, nhìn NhanNhư Y cái."Vậy ra ngoài chờ em!"


      cảm thấy gò má mình nóng phừng phừng, cần soi gương cũng biết bộ mặt nhất định đỏ bừng. cũng dám nhìn , gật đầu cái."Dạ!"


      còn mau ra ngoài, thiệt xấu hổmà!


      Nhưng Hoắc Doãn Văn hình như cố ý trêu chọccô. Vừa bước ra cửa, xoay người lại hỏithăm : “A, đúng rồi, em chuẩn bị băng vệ sinh chưa? Nếu chưa, nhờ người mua ngay!"


      " cần, cần, trong túi em có!" Nhan Như Y vội vàng trả lời, sau đó nhắm tịt hai mắt lại.


      Trời ạ, người đàn ông này nên hỏi phải cặn kẽ như vậy, có được hay !
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 54: Cảm động

      "Cám ơn !" Ra khỏi phòng cấp cứu, NhanNhư Y cảm thấy vô cùng lúng túng, xấu hổ, muốn tìm cái lỗ để chui vào.

      "Còn đau ?" Hoắc Doãn Văn kéo khuỷutay , vừa kéo vừa tạo khoảng cách gần giữa hai người.

      " đỡ hơn nhiều rồi, tôi sao, cũngđừng lo lắng quá!" Nhan Như Y cũng cảm thấy khẩn trương, vội nhanh xuống cầu thang, nhưng vì cẩn thận nên bị trượt chân,ngã người về bên.

      Theo bản năng, ngã vào trong ngực của HoắcDoãn Văn và cũng vội ôm lấy .

      "A —— may quá, tiếc là đếm được ở đâycó bao nhiêu bậc thang!" Nhan Như Y thở phào,vừa cười vừa , Lúc ngẩng đầu lên, vừađúng lúc đón nhận ánh mắt thâm thúy của HoắcDoãn Văn.

      Bỗng nhiên, gương mặt trở nên ửng hồng, vội cúi đầu xuống, nhìn sang chỗ khác.

      đường về, Hoắc Doãn Văn dừng xe cạnh nhà hàng sang trọng.

      "Hoắc tổng, có chuyện gì thế? Nếu như có việc, vậy tôi xuống xe ở đây cũng được!" Như Y cảm thấy ngạc nhiên, hỏi lạiHoắc Doãn Văn.

      " có chuyện gì, cứ ngồi !" Hoắc Doãn Văn giọng .

      Trong lúc Như Y nghi ngờ, hiểu chuyện gì sắp xảy ra đến bên xe của Doãn Văn, tay cầm túi thực phẩm.

      Hoắc Doãn Văn nhấn cửa sổ xe!

      Phía bên ngoài cửa sổ, khom người, đưa túi thực phẩm vào bên trong, : "Hoắc tổng, thức ăn vẫn còn nóng, hy vọng hợp vớikhẩu vị của !"

      Hoắc Doãn Văn cầm tiền có mệnh giá lớn, đưa cho : "Làm phiền rồi, cần thốitiền lại đâu!"

      "Cám ơn, cám ơn!" cảm tạ .

      Ngồi bên, Nhan Như Y nghĩ rằng HoắcDoãn Văn vẫn chưa ăn tối nên gọi điện thoại đặt thức ăn. Nhưng ngờ, cửa kính xe vừa được đẩy lên, bèn đưa túi tới trước mặt : "Đây là canh đậu đỏ, giúp giảm bớt đau bụng khi hành kinh!"

      loại cảm giác mang tên cảm động xuất trong lòng : "Cám ơn!"

      " có gì!"

      Xe lần nữa lại được khởi động, Hoắc Doãn Văn nhanh chóng lái xe hòa vào dòng xe đông đúc

      Nhan Như Y cảm thấy mình nên làm chuyện gì đó vì khí xe có vẻ yên tĩnh lạ thường, bật nhạc, vừa hỏi chuyện: "Hoắctổng, sao biết được chỗ này có bán canh đậu đỏ? Có phải thường dẫn bạn đếnđây mua?"

      Hoắc Doãn Văn chậm rãi trả lời: "bạn củatôi trước đây rất thích đến đây để ăn canh đậuđỏ. Hơn nữa, ấy cũng , đậu đỏ cũng rất tốtvới em bé!"

      "Ra thế!" biết nên tiếp tục đề tài gì tiếo theo? về bạn của ta ư? ta vẫn chưa thân thiết để tiếp tục chủ đề này!

      Xe của Hoắc Doãn Văn nhanh chóng đến trướcnhà trọ của .

      "Hoắc tổng, tôi về trước đây. Gặp lại sau. —" lời “cảm ơn” với ta nhiều rồi, lần này đổi thành “gặp lại” thôi!

      "Tiểu Nhan, chờ chút!" Hoắc Doãn Văn gọicô.

      Như Y xoay người, dò hỏi:"Hoắc tổng, còn có chuyện gì sao?"

      Hoắc Doãn Văn như có điều suy nghĩ, nhìn chằm chằm vào , sau đó lại nhìn ra ngoài cửa xe: "Tiểu Nhan, ra tôi có cảm giác rấtthân với . giống như là … em tôi."Chợt, mở miệng !

      Nghe Hoắc Doãn Văn chuyện thân mật, NhưY nở nụ cười: "Vậy sao? Có lẽ là gương mặt củatôi vô cùng phổ biến đấy!"

      "Tôi chỉ là “cảm giác” thôi, tôi có người em , nếu bây giờ còn sống cũng trạc tuổi ,hai mươi tuổi!"

      Hoắc Doãn Văn từng xem qua hồ sơ của , tất nhiên là biết tuổi của . " kia thếnào? ở đây sao?" ta nếu ‘cònsống’—
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :