1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Cơ Thủy Linh (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 045 Dây dưa


      Tia sáng yếu ớt của hoàng hôn nhập nhoạng rọi lên hai bóng dáng quấn nhau giường.


      Áo choàng tắm của Diệp Vũ Nghiên xộcxệch rơi xuống, dáng người lồi lõm khiêu gợi, quỳ trước ngực Hoắc Doãn Văn. Mười ngón tay xinh đẹp của sờ soạng từ cần cổ nam tínhmàu đồng của Hoắc Doãn Văn cho đến khuôn ngực rộng. Từng cử chỉ nhàng, lướt qua mọi ngóc ngách, trêu đùa những nơi nhạy cảm nhất.


      hất mái tóc dài uốn lượn của mình ra sau, lộ ra dung nhan kiều mị, sóng mắt long lanh, đầulưỡi hồng chậm rãi cúi sát tới nơi nam tính nhất. Mở rộng khuôn miệng, Vũ Nghiên ôm trọn lấytiểu vật quyến rũ ấy.


      Bàn tay còn lại nhàng vuốt ve xung quanhcự vật.


      Công phu giường của Diệp Vũ Nghiênkhông tồi. hiểu phải chiều người đànông như thế nào.


      Nhưng là hôm nay ràng cố hết sức,miệng đu đưa mệt mỏi, môi lưỡi khô khốc, mà bên dưới vì kích tình lai láng ướt đẫm, theo bắp chân chảy xuống, thế nhưng người đàn ông chút kích động.


      Nhìn dùng tất cả vốn liếng khiêu khíchvật nam tính của mình, Hoắc Doãn Văn đẩy côra :"Đủ rồi, cứ như vậy !"


      Ngã vật xuống giường, Diệp Vũ Nghiên khôngchỉ thất vọng, mà còn cực kỳ khó chịu. tại cần thỏa mãn… nhưng


      "Doãn Văn, hôm nay sao vậy ? Như thể cóchuyện khiến xao nhãng."


      Hoắc Doãn Văn kéo áo choàng tắm khoác vào người. Mái tóc rối tung càng lộ vẻ gợi tình. Anhngồi dậy, dựa vào đầu giường, tâm phiền ý loạnđốt điếu thuốc.


      "Em về trước !"


      " vui sao? Có gì phiền lòng, em giúp anhgiải tỏa!" Diệp Vũ Nghiên chưa từ bỏ ý định, bò đến bên cạnh Hoắc Doãn Văn, dựa vào lồngngực của .


      theo năm nay rồi, cho đếngiờ chưa bao giờ giống như bây giờ ‘ nửa mềm cứng rắn’. Trực giác phụ nữ khiến cảm thấy, người đàn ông này nhất định đểý người con khác.


      Mặc dù quan hệ của bọn họ rất ràng, hợp đồng " quan hệ " rất sòng phẳng. Nhưng suốt thời gian qua, Hoắc Doãn Văn cũng đitìm người con khác, nên cứ cho rằngmình trong lòng cũng có chút phân lượng. Ỷ vào đó, cho mình cái quyền tò mò.


      Chỉ là, hiển nhiên quá đánh giá cao vị trí của mình trong lòng người đàn ông này!


      Hoắc Doãn Văn dùng ánh mắt xa lạ nhìn ,phun ra ngụm khói, lạnh giọng : "Tôi có thói quen cùng người đàn bà xa lạ tâm !"


      Giọng điệu của châm chọc, tức giận, chỉ rất thản nhiên .


      Thái độ của làm cho người khác giận lên,chỉ trích , lại đủ để cho người phụ nữ mất hết thể diện.


      Diệp Vũ Nghiên ngượng ngập, biết đốiđáp thế nào. Người đàn ông này quá vô tình, phục vụ năm này rồi, mặc dùhọ cũng phải ngày ngày lên giường,nhưng ít ra mỗi tuần cũng có hai lần chứ? dám biết nàng!


      " xin lỗi, vậy em trước, nhớ em gọi nhé!" Diệp Vũ Nghiên hôn vội lên má HoắcDoãn Văn, rồi vội vàng nhặt quần áo dưới đấtlên mặc vào và biến mất.


      Người đàn ông này là " kho tiền " của , chọcgiận chỉ mau chóng chấm dứt nghiệp củamình cùng tiền bạc!


      Trong phòng, Hoắc Doãn Văn phiền não xoa mặt.


      Đáng chết ——


      Thế nào cùng Diệp Vũ Nghiên dây dưa,trong đầu chỉ toàn hình ảnh tươi cười củamột , Nhan Như Y, xua đuổi cũng cứ bámchặt lấy .


      Quỷ thần xui khiến, lại mở máy vi tính ra, đăng nhập vào QQ và bấm vào hình đầu cá .
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 46: Cuộc điện thoại của Cao Hải

      Ngồi trước máy vi tính, Nhan Như Y vẫn nhìnchằm chằm biểu tượng off line của nick chat, cất giọng oán trách với biểu tượng này: "Cái ông già này càng ngày càng quá đáng, nóitiếng nào chạy mất dạng rồi!"

      Lúc này, chuông điện thoại của lại vang lên,dãy số ngừng nhấp nháy.

      Như Y cầm điện thoại, ngồi giường :"Alô ——"

      "Y Y, cậu đoán xem tớ vừa thấy ai nào?" Cao Hải cố tạo ra thanh thần bí, mang theo tiếng cười quái quỷ.

      ta luôn thích làm ra vẻ huyền bí, lại khôngquá đứng đắn, nên với lời của ta, côcũng có hứng thú: "Tớ ở đó vớicậu, cậu thấy ai, làm sao tớ biết?"

      " cho cậu biết nhé, tớ vừa bệnh viện thămlão Từ về, ở đó, tớ nhìn thấy …" ta cố ý lấp lửng.

      ? Cái gì? ? Nhà của Từ Nhất Minh ở thành phố này nên có họ hàng, thân thích; lẽ là đồng nghiệp?Nhưng, Từ Nhất Minh làm việc tại công ty , ngoại trừ nhân viên quét dọn tấtcả là nam giới cả mà!

      Thấy Như Y im lặng, tại đầu dây bên kia CaoHải lên tiếng cười, có chút hả hê: "Sao thế? Cótò mò ?"

      Nếu để ý là gạt người, dù sao bây giờ bọn họ chỉ còn là bạn bè thuần túy, nhưng vẫn thản nhiên: "Điều đó là bình thường thôi, cógì lạ đâu chứ!"

      "Ha ha, cậu để ý sao?" Cao Hải vô cùng hưng phấn hỏi ngược lại

      "!"

      "Ha ha, tốt lắm, hề để ý đến ta chứngtỏ cậu cũng còn quan tâm đến ta nữa.Vậy làm bạn của tớ nhé!"

      " dám, tớ mà làm bạn của cậu, đámbạn tại của cậu đánh tớ chết mất?"

      Cao Hải lập tức : "Chính vì cậu đồng ý làm bạn của tớ nên tớ mới quen nhiều người khác để tìm người thích hợp. Nếu cậu đồng ý tớ chỉ có mỗi mình cậu thôi!"

      Cao Hải luôn thích , thích nhất là , nếutin lời ta chỉ có nước lên sao Hỏa : "Ít ba hoa thôi, nếu cậu còn việc gì khác tớ cúp máy đây!"

      Sợ ngắt điện thoại, Cao Hải lập tức trở lạichuyện chính: "Tớ đấy, cậu phải quảnlão Từ cho chặt vào, bé kia xinh, theokinh nghiệm của tớ, ấy cũng rất thích lão Từ,cho nên cậu đừng lơ là cảnh giác!"

      "Cám ơn cậu, tớ biết rồi!"

      "Cậu có muốn ra ngoài uống với tớ vài chén ?" Cao Hải vẫn tiếp tục tán tỉnh.

      ", quá muộn rồi, ngày mai tớ còn phải làm !"

      "Được, vậy Chủ nhật nhé!"

      "Tới đó rồi tính, tớ mệt quá, cúp máy nhé!"Nhan Như Y vội vàng cúp điện thoại, sau đó quăng lên giường!

      Trong đầu nghĩ về những gì mà Cao Hải , có thăm Từ Nhất Minh. ta vẫnchưa bao giờ đề cập với về bất kỳ nào cả. Hơn nữa, này là ai?

      suy nghĩ, điện thoại bỗng vang lên, nhìn màn hình, là Từ Nhất Minh.

      "Như Y, có phải Cao Hải vừa gọi điện thoại cho em phải ?" Từ Nhất Minh rất cẩn thận hỏi.

      "Đúng thế, cậu ấy mỹ nữ đến thămanh!" trả lời, chút che giấu . Như Y là người như vậy, ăn ngay, thẳng, khôngthích lòng vòng, gần xa.

      Từ Nhất Minh dừng lại, sau đó mới tiếp." ấy làm chung bulding với . Có gặp qua vài lần, nghe nhập viện, ấy liền tới thăm!"

      "Ừ, em biết rồi !" Như Y thản nhiên trả lời, đâylà điều bình thường mà!

      "Như Y, em ghen chứ?" Từ Nhất Minh hỏi lại lần nữa.
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 47: Bạn bè cầu cứu

      Ghen?

      ngoại trừ có chút tò mò khi nào ta quen thêm bạn khác giới mà cho côbiết, có cảm giác “ghen”: " có!" thành trả lời.

      Từ Nhất Minh sau khi nghe xong, thoáng imlặng, bèn hỏi ngược lại: "Em ghensao?"

      ". . . . . ." Như Y muốn lời chia tay, lời đến khóe miệng, cuối cùng lại nuốt xuống. Hiệntai ấy vẫn còn nằm viện, cơ thể chưa hồi phục, lúc này mà “chia tay” cónhân tính: " hôm nay thế nào, khỏe hơnchưa?"

      trả lời câu hỏi của Từ Nhất Minh, quan tâm hỏi lại ta.

      quan tâm này của khiến Từ Nhất Minh đau lòng, dù sao là do mẹ của mình nên ấy mới thể đến thăm mình: "Cũng tốt hơn nhiều, em đừng quan tâm nữa!"

      "Vậy nghỉ ngơi nhé ——"

      xong, Nhan Như Y cúp điện thoại.

      Từng ngày trôi qua, cuộc sống vẫn mãi tiếp tục.

      Như Y nghe theo lời đề nghị của Hoắc DoãnVăn, xin thôi việc ở Đế Hào. cũng tìm được công việc khác có thể linh hoạt về thời gianhơn: phiên dịch. Công việc này phải lúc nào cũng có, nhưng khoản tiền kiếm được cũngrất khá.

      còn cách nào khác, chỉ mấy tháng nữathôi, em trai phải vào Đại học rồi!

      Ngồi ở trước bàn học, bắt dầu mang tài liệuHán ngữ để dịch. Vì công việc này đòi hỏi độ chuẩn xác nên cũng cần tham khảo từ điển chuyên ngành.

      ‘Tách’ tiếng cửa mở vang lên, Cohen cầmmột xấp tài liệu vào."Ưmh, Như Y, mau tới giúp tớ tay!"

      "Cái gì vậy? Sao mà cầm nhiều thế?" Nhan NhưY liền tới, cầm xấp tạp chí đặt bàn.Những thứ này đều có internert, cầnphải mang về như thế.

      Đứng ở trong phòng Cohen, vừa vỗ vỗ cánh tay ê ẩm, vừa : "Những thứ này để bán giấy vụnđó. Hôm nay có người cho tớ nhờ xe về, tiện thể tớ mang về luôn!"

      "Vậy sao cậu trực tiếp mang đến tiệm ve chai?"

      "Tớ cũng nghĩ thế, nhưng người ta chỉ đồng ý chở tớ về thôi, còn đến tiệm ve chai ư, mất mặt quá!" Cohen lên tiếng than thở, sau đó, đemchồng tài liệu, tạp chí xếp gọn lại trong góc.Xong lại : "Ngày mai Chủ nhật, chúng ta đem bán !"

      "Đồng nghiệp đưa cậu về nhà sao? Thế mà tớ cứtưởng là bạn trai cậu!" Nhan Như Y hỏi.

      "Trời, đừng nhắc tới ta nữa, ràng là hẹnvới tớ hôm nay cùng ăn cơm, nhưng cuối cùng là thất hứa, ta bảo có việc đột xuất nênphải đích thân giải quyết. ta luôn hết mình vì công việc như thế, nhưng lương vẫn như cũ, tăng tí nào!" Cohen oán trách, trở về trong phòng.

      Như Y lại quay về bên máy tính, tiếp tục công việc dang dở.

      Lúc này, biểu tượng QQ bạn tốt truyền đến tin nhắn

      ‘Như Y, cậu có ở đó , cứu tớ với…’ Tin nhắn là bạn thời Đại học, cũng là người giới thiệu cho vào Đế Hào.

      ‘Sao thế? Cứu cái gì?’

      ‘Ba mẹ tớ đến thành phố này vào thứ tư, nhưngthứ tư và thứ năm tớ làm thêm ở Đế Hào, cậu có thể làm giúp tớ trong hai ngày này đượckhông?’ bạn .

      Ngay sau đó, lại vội vàng bổ sung thêm: ‘tớ chocậu 3 ngày tiền lương, được ? Làm ơn đimà, ba mẹ tớ cực kỳ khó tính đấy! ’

      Mọi người đều là bạn tốt, ở bên ngoài công việccũng dễ dàng gì, nếu có thể giúp, tất nhiên muốn: ‘được thôi, cậu cứ đón tiếp bố mẹ cho chu đáo vào. Tớ làm thay cho cậu!’ Như Y trả lời.
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 48: trong ly rượu hữu tình

      Khách sạn Đế Hào, bên trong gian phòng——

      vách tường có dán rất nhiều hình ảnh người mẫu khiêu dâm, nude, các bức tranh miêutả cảnh làm tình làm cho người người phải đỏ mặt, xấu hổ. khí trong căn phòng này thể đây là nơi ăn chơi vô cùng trác táng, sa đọa.

      Xung quanh chiếc bàn tròn lớn là hơn mười người đàn ông bị bao vây bởi men rượu và mùi khói thuốc lá đan xen.

      Mặc dù người đều khoác lên những bộ âu phục hàng hiệu, thời trang, nhưng lời củabọn họ đa phần là thô lỗ, tục tĩu. Dáng ngườinhư thổ phỉ, đầu trọc, bụng phệ,… cũng đủthể ra bọn họ là người như thế nào.

      Ngồi ở vị trí trung tâm là Hoắc Doãn Văn, tay cầm ly rượu trắng, với người bên cạnh: "LãoTam, lần này khu vui chơi của Đế Vương có thểkhởi công đúng hạn, tất cả đều nhờ vào công lao của , tôi mời ly!"

      "Đó là việc tôi phải làm mà. Hoắc tổng kính rượu, tôi nào dám nhận!" xong,người đàn ông tên lão Tam, vô cùng sảng khoáinâng ly rượu lên, hơi uống sạch. Sau đó, úply xuống dưới, giọt cũng rơi ra.

      Những người khác khỏi vỗ tay khen ngợi.

      Hoắc Doãn Văn sau khi cạn chén, cũng vỗ vỗ bả vai của lão Tam. "Tôi thích tính cách của , vậy chúng ta kết nghĩa huynh đệ !"

      Việc này đối với lão Tam mà vô cùng có lợi. Nhưng ta lại có tật xấu: thích nghe những lời xu nịnh, thích sĩ diện. Nếu người nàokhông nể mặt ta về sau gặp ítkhó khăn.

      Với trường hợp này, Hoắc Doãn Văn tất nhiên là biết cách lợi dụng. Nếu ta thích sĩ diện Hoắc Doãn Văn cho ta đầy đủ mặt mũi. Chỉ cần ta trung thành là đủ.

      Trước đây lâu, ta phụ trách khởi công xây dựng hạng mục khu vui chơi Đế Vương. là khu vui chơi chứ ra đây lànơi ăn chơi trác táng cao cấp. Hoắc Doãn Văn chuẩn bị mở rộng diện tích làm ăn thìvướng phải hạng mục này, phân vân biết có nên phá hủy hay ! Nhưngkhu vui chơi này làm ăn càng ngày càng phát triển, hơn nữa, chủ nhân của nó cũng làmột nhân vật có tiếng tăm, khách ra vào cũngđều là người có lai lịch lớn.

      Nếu hủy gặp khó khăn về sau!

      Hoắc Doãn Văn cũng cho người cùng với chủ nhân kia thương lượng dưới 4bốn lần nhưng thành công. Bất đắc dĩ Hoắc DoãnVăn phải dùng chút thủ đoạn, tìm tên xã hộiđen phá hủy khu vui chơi này.

      Dĩ nhiên, khu vui chơi kia cũng xuất thân từ xã hội đen, hơn nữa, cũng có danh tiếng, mà ngườidám chọc vào chính là lão Tam.

      ta quả nhiên rất lợi hại, đến nửatháng mà chủ nhân của khu vui chơi kia chủđộng liên lạc với bọn họ, đưa ra giá hợp lý!

      thể , lão Tam là người làm việcrõ ràng, dứt khoát, hiệu quả cao!

      Lão Tam vừa nghe Hoắc Doãn Văn thế,cảmthấy vinh hạnh, vội vàng : "Vậy làanh ta, huynh, đệ mời huynh!"

      xong, lão Tam liền cầm lên ly, uống hơi cạn sạch!

      "Ha ha, người em , trừ 50 vạn ra, còn muốn huynh đây thưởng gì nữa?" Hoắc DoãnVăn để ly rượu xuống, hào phóng hỏi.

      " thưởng thêm cho em hả?" Lão Tam mở to hai mắt: "Em có tư cách này sao?"

      Hoắc Doãn Văn khẳng định nhìn lão Tam, vỗ bờ vai của ta."Chỉ cần đệ muốn!"

      "Ha ha ——" nhóm người xung quanh chính là thuộc hạ của lão Tam bắt đầu cười trộm

      Sau đó có người mở miệng . "Hoắc tổng, anhba của chúng tôi, nhất là mỹ nữ ở Đế Hào, những nghe họ có dáng người chuẩn,gương mặt gợi cảm, học vấn cao, mà còn có rấtnhiều người là tiểu minh tinh. ba của chúng tôi vẫn luôn tìm cơ hội để thưởng thức mộtchút!"
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 49:

      Lão Tam nghe bọn thuộc hạ bán đứng khuyết điểm của mình chỉ cười, tất nhiên là đúng ý của ta, sớm gặp qua con bé đó rồi nhưngvẫn có cơ hội gì!

      "Ha ha, cái này được gọi là cầu đâu,Hoắc tổng sớm chuẩn bị rồi!" gã kháccũng tham gia vào dự án khu vui chơi Đế Vương , đồng thời xoay người ra lệnh phục vụ.

      "Vô cùng cảm ơn, đại ca!" Lão Tam cùng đámthuộc hạ lại cùng nhau cung kính mời HoắcDoãn Văn ly.

      "Tốt lắm, tốt lắm, chỉ cần đệ có mắt nhìn, tối hôm nay người thuộc về đệ!" Hoắc Doãn Văn hào phóng hứa hẹn, . Các mỹ nữ ở đây đều được huấn luyện tốt, hơn nữa cũng đạt đượcmục đích của mình, nên Hoắc Doãn Văn vô cùng hào phóng khoản đãi, lo phát sinh những vấn đề khác!

      Đúng lúc ấy chuông điện thoại của HoắcDoãn Văn vang lên. cầm điện thoại, đứng dậy: "Xin lỗi, tôi ra ngoài lúc, các cứtiếp tục!" xong, Hoắc Doãn Văn đứng lên, ra ngoài.

      Bưng mấy bình Ngũ Lương Dịch về hướngphòng bao, Nhan Như Y chợt nhìn thấy mộtbóng người, trong lòng khẽ run lên.

      Hoắc Doãn Văn!

      ta cũng ở nơi này sao?

      Mặc dù mấy hôm nay, đều ảo tưởng đến thứtư này kiếm thêm ít tiền, có cơ hội gặp Hoắc Doãn Văn, nhưng lại nghĩ là nhanhđến!

      thấy Hoắc Doãn Văn vừa chuyệnđiện thoại vừa đến góc tường khác, nêncô cũng chắc chắn lắm.

      có hơi thất vọng!

      Được rồi! Dù sao cũng là người thuộc về hai thếgiới khác nhau, ta có mặt ở đây cũng đâu có gì là lạ?

      đến cửa của phòng khác, tiếng cười lớn bên trong theo khe cửa truyểna ngoài, lời thô tục, thanh chỉ mới nghe thôi cũng biết đólà bữa tiệc của đám nhà giàu mới nổi.

      lịch gõ cửa, sau đó đẩy ra, vào.

      Nhan Như Y vừa vào cửa, trong phòng lập tứcyên tĩnh, cảm giác vô cùng kỳ lạ. đám người đều đồng loạt quay sang nhìn , ánh mắt giống như nghiên cứu đồ vật.

      chưa kịp phản ứng có tiếng huýt gió,nhao nhao cả lên! "Tam ca, này vócngười cân đối, gương mặt xinh đẹp, ta được đấy!"

      Thậm chí, có người còn đến cầm lấy cái khaytrong tay Như Y, kéo cánh tay : "Lại đây mỹnữ, ngồi xuống đây cùng tụi uống ly rượunào!"

      " xin lỗi, tôi tiếp rượu, tôi chỉ là nhânviên phục vụ thôi!" Như Y vội giải thích
      Khách có những cử chỉ thân mật với nhânviên phục vụ, nhưng nhiều lắm cũng chỉ là nắmtay, nhưng nếu muốn vượt quá giới hạn họ cũngsẽ hỏi đối phương xem có đồng ý hay .Đương nhiên là nhân viên phục vụ đồng ý, chỉcần giá cả hợp lý là được.

      Thế nhưng, lần này Như Y nghĩ sai rồi!

      " em này tệ, đôi chấn mới thon dài làm sao, hấp dẫn quá!" Lão Tam nhìn từ trênxuống dưới mỹ nữ trước mắt, đôi mắt từ từ nhìn đến gương mặt, cổ, khuôn ngực, eo, đùi, lộ ra vẻ kinh ngạc.

      ", tôi rất xấu xí, nơi này toàn là mỹ nữ, tôi chỉ đến từ vùng nông thôn thôi." Như Y vội lui về phía sau, vừa lo lắng nhìn xung quanh vừasuy nghĩ để tìm cách thoát thân.

      Nhưng trong phòng này toàn là những gã lưu manh, có cơ hội để thoát ?
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :