1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Anh Thật Hư - Cơ Thủy Linh (Full Chính Văn+eBook +NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 452: THƯỢNG LƯƠNG BẤT CHÍNH….


      “Xin chào, tôi là mẹ của Lạc Dật. Xin hỏi chị là…?” giọng trong trẻo của Vũ Nghê phát ra từ sau cánh cửa.


      “Tôi là mẹ của Phỉ Phỉ. Vậy hóa ra chị là mẹ của Lạc Dật sao…” phía ngoài cửa truyền đến tiếng pha lẫn tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó.


      Đứng bên đỡ vợ, Lạc Ngạo Kiệt tựa hồ vui, đôi mày kiếm khẽ nhíu lại, đem Vũ Nghê ôm vào trong lòng. học theo vợ chuyện tử tế với đối phương. “Chúng tôi là ba mẹ của Lạc Dật. Xin hỏi chị tìm chúng tôi có chuyện gì sao? Nếu có chuyện gì chị có thể tìm thầy chủ nhiệm trong trường mà giãi bày, sau đó thầy tìm chúng tôi thông báo lại thể. Đằng này chị mình tới nhà chúng tôi có vẻ phù hợp với quy củ cho lắm phải, tôi vậy có đúng ? Bởi vì chúng tôi biết chuyện chị sắp ra có đúng hay may chuyện này có thể dọa đến con của chúng tôi nữa, dù sao nữa thằng bé vẫn còn là đứa trẻ mà thôi.”


      Mẹ Phỉ Phỉ ngay khi nhìn đến Lạc Ngạo Kiệt cảm thấy chột dạ, liếc mắt nhìn vợ chồng đối phương cái rồi mới sực nhớ ý định tới nơi này. “Chờ đấy, câu kế tiếp của tôi chắc chắn khiến vợ chồng các người từ bỏ ý định tìm thầy chủ nhiệm thông báo ngay.”


      “Có chuyện gì xin chị cứ thẳng!” Vũ Nghê có cảm giác người phụ nữ này dùng ánh mắt đưa tình để quyến rũ chồng mình phải? Trong lòng ngực có cảm giác tức giận, nhưng vì nghĩ đến cục cưng trong bụng cho nên cố gắng kiềm nén cảm xúc của mình.


      “Con trai của các người tán tỉnh con của chúng tôi. Làm cho nó mỗi ngày thể an tâm tập trung học tập được. giờ toán trừ trong phạm vi 100 con bé cũng làm được. Hôm nay tôi bị thầy chủ nhiệm gọi đến trường đấy. Các người có biết khi đó tôi mất mặt như thế nào ? Con trai nhà các người là đồi hại người. Cứ như nó trưởng thành sớm hơn vài tuổi nha, chưa chi có biết bao nhiêu bạn ….” tới chỗ này, biết mẹ Phỉ Phỉ có ý gì hay mà nhìn Lạc Ngạo Kiệt liếc mắt cái. “có câu thế này Thượng Lương bất chính Hạ Lương nghiêng phải nhỉ?”


      Ông xã nhà mình lần nữa lại bị người phụ nữ khác liếc mắt đưa tình. khiến cho Vũ Nghê tức chết. bỗng nhiên đẩy Lạc Ngạo Kiệt ra rồi chỉ vào bên trong và . “ giờ em khát! mau vào trong lấy cho em ly nước trái cây.”


      Hả….?

      Lạc Ngạo Kiệt bị vợ dọa làm kinh hãi.


      nhanh vào cho em. cho phép ra đây nữa….” Vũ Nghê khẩu khí tức giận ra lệnh cho chồng. Giận tới mức tròng mắt hằn lên màu đen sâu hun hút khiến cho ai dám phản bác lại.


      Mù mờ tình hình trước mắt, Lạc Ngạo Kiệt liếc mắt nhìn dì Vương cái, ý bảo dì ấy nên tự bảo trọng. Sờ sờ cái mũi và vào bên trong phòng. Trong lòng giờ nổi lên nhiều ủy khuất. ràng là con trai làm sai. ba mẹ nên tìm con trai tính sổ chứ. Vì sao Vũ Nghê lại đổ mọi tức giận lên đầu mình thế này?


      lẽ cứ cho rằng mỗi khi gặp gỡ phụ nữ là trêu chọc họ sao?


      Trong lòng Lạc Ngạo Kiệt giờ trăm mối nghi ngờ, đồng thời có vô số ủy khuất nhưng lại dám hỏi. giờ Vũ Nghê ở thời kỳ quan trọng. Cho dù giờ muốn nhảy lầu cũng dám cãi lại.


      *************

      Tựa như vừa đánh giặc trở về. Vũ Nghê mang trong bụng bảo bối hấp tấp tiêu sái về phía đại sảnh. Hai người hầu theo sau lưng. Bọn họ dám hó hé gì, chỉ dám nhìn nhau mà thôi.
      biết nên trao đổi ý kiến như thế nào. Bất quá họ biết rất tâm trạng giờ của bà chủ.


      Vừa đặt mông ngồi vào sofa. Vũ Nghê nghiêm khuôn mặt lạnh lẽo ra ba chữ “Nước trái cây!”


      Lạc Ngạo Kiệt vừa mới ép nước táo cho , vội vàng đưa đến cho vợ. “Em uống chậm thôi, coi chừng bị sặc!”


      Vũ Nghê túm lấy ly nước, trừng mắt nhìn chồng rồi liếc xéo cái. “Trong lòng nhất định khao khát rằng tốt nhất em bị sặc đúng ? Sặc đến nỗi tắt thở luôn ha, đúng ?”


      . có ý nghĩ đó mà, dám có ….” Lạc Ngạo Kiệt sợ tới mức luống cuống, vội vàng trấn an vợ của mình.


      dám có sao? Vậy nghĩa là có?” Vũ Nghê uống xong hớp lớn nước ép trái cây. Rầm. Chiếc được cho hạ cánh lên bàn trà mạnh. Con ngươi tràn ngập tức giận, trừng mắt nhìn người đàn ông bên cạnh. Ba ba của con trai .


      Lạc Ngạo Kiệt sờ sờ cái mũi, khẩn trương đứng qua bên dám hó hé. là kêu trời thấu rồi. Chuyện này mắc mớ gì đến cơ chứ? Vì sao bỗng nhiên trở thành vật hy sinh thế này?


      Vũ Nghê hỏi xong im lặng khoảng năm giây để nghe câu trả lời của chồng, đáp lại chờ đợi của chuỗi im lặng. Vì nghe được câu trả lời do đó tính tình càng trở nên tồi tệ. “ im lặng là thừa nhận đúng ?”


      có mà!” Lạc Ngạo Kiệt dùng lực lắc lắc đầu mạnh, biểu thị quả quyết. tại mỗi ngày phải lên năm lần khẩu hiệu. “Em là người vợ thương nhất. Là mẹ hai đứa con bảo bối của
      [​IMG]

      Chương 453: RẤT KHÓ LÀM CHO NGƯỜI KHÁC “BÌNH TĨNH” ĐƯỢC


      dám đùa cợt em à, là to gan!” Vũ Nghê nheo lại ánh mắt, bắt được cánh tay chồng mình. Bày ra bộ mặt “gan to bằng trời mới dám chọc em”.


      “Ha ha….” Lạc Ngạo Kiệt cẩn thận ôm Vũ Nghê trong lòng, lắc lắc đầu. “Lá gan của có lớn nha, chỉ là cảm thấy được rất nở mày nở mặt, tâm trạng rất là đắc ý thôi mà.” Trước đây khi vợ còn bé như thế “thầm thương trộm nhớ” rồi, thế càng ngày càng , chỉ nhiêu đó thôi sao thể đắc ý vênh váo lên được?”


      “Ha ha…!” Vũ Nghê nở nụ cười ngọt ngào, dựa hẳn vào lòng ngực của . Giọng dịu dàng cất lên. “ Lúc đó e chỉ nghĩ rằng ông Trời thấy em rất đáng thương nha, ai , ai thích em cả, mới sắp xếp mang đến cho em. Nhưng thời gian ngọt ngào quá ngắn ngủi….nếu như thời gian lúc đó có thể vĩnh viễn đừng trôi qua tốt. Em cảm thấy độc rồi!”


      Nghĩ đến thời gian trước kia, trong mắt Vũ Nghê lại nhịn được chảy xuống hai dòng nước mắt. Mẹ của , em của đến bây giờ vẫn bặt vô tính. Mà lại ở nơi đây, nếu họ muốn tìm , nhất định có thể tìm được sao?

      tại cuối cùng họ sống tốt hay ? Mẹ vì chuyện gì mà trở nên nhẫn tâm như thế, vẫn đến tìm sao.


      Nhìn thấy vẻ mặt vợ mình sầu não, cho dù cũng biết nghĩ đến chuyện gì. Nhưng chuyện này lạ lung, cho người điều tra bọn họ. Nhưng em Vũ Nghê quả có đến Mỹ nhưng phải lâu rồi, cũng phải theo mẹ mà sau khi học xong trung học ấy mới Mỹ.


      Trong khi đó bà Hòang Mai cũng chính là mẹ của Vũ Nghê hề xuất ngọai.


      Bà ta hề rời khỏi đất nước nhưng cũng trở về thăm Vũ Nghê, vì nguyên nhân gì? lẽ bị người khác uy hiếp? hay như thế nào?


      nhờ người tìm kiếm mẹ vợ rất lâu rồi, nhưng tìm thấy! người phải có nhu cầu sinh họat trong cuộc sống, như thế nào cũng phải ra ngòai xã hội, làm, mua sắm, chi – thu tiền…. ấy vậy mà bất kể chi tiết nào cũng có.


      là kỳ lạ!


      “Em muốn khỏang thời gian đó dừng lại sao? lại muốn nó dừng lại.” Lạc Ngạo Kiệt nhăn lại chiếc mũi, bày ra bộ dáng thích.


      “Vì sa?” Vũ Nghê ngẩng khuôn mặt nhắn từ trong ngực chồng lên, nhìn hiểu .


      Lạc Ngạo Kiệt nhướng đôi chân mày, cực kỳ tự nhiên . “Bởi vì thời điểm đó có nhiều kiện hấp dẫn khiến lưu luyến.”


      “Vậy là trong thời điểm đó em hòan tòan hấp dẫn sao?” trong lòng Vũ Nghê nổi lên mất mác. Tuy giờ ấy cực mình, cực thích mình nhưng mà nghĩ cho cùng ấy cũng có “nhất kiến chung tình” ( lòng dạ) đối với mình. Nghĩ đến đây cảm thấy ấm ức và khổ sở. Phải biết điều rằng lần đầu tiên khi nhìn thấy bị trúng “tiếng sét ái tình” mất rồi.


      Lạc Ngạo Kiệt nâng khuôn mặt vợ lên, nhàng vuốt chiếc cằm xinh xắn của .” À! Thời điểm đó có người phụ nữ khác hấp dẫn hơn.”


      Nháy mắt, trong ánh mắt Vũ Nghê mất tia sáng, cơ thể cũng dần mất tâm trạng phấn khởi, hung hãng, ương ngạnh cũng từ từ rời bỏ. khẩn trương vương tay ra, khẽ vuốt ngón tay . “Thời điểm đó có chuyện hấp dẫn sao, có phải cũng từng có mối tình “khắc cốt ghi tâm” đúng ?”



      Xem bộ dạng cực kỳ “quan trọng” của vợ, Lạc Ngạo Kiệt liền nghĩ muốn trêu chọc , vì gần đây luôn bị bắt nạt nên muốn trả thù . “Chuyện là như thế này, mối tình đầu phải là mốt tình “khắc cốt ghi tâm” sao?”


      “Là giáo đó sao?” Vũ Nghê mở to hai mắt hỏi chồng, từng qua, lần đầu tiên của là dành cho giáo viên.

      nhớ mà chính bản thân cũng nhớ rang, phải sau phút mới hồi phục lại tinh thần, hiểu ý của . “À.. phải, mối tình đầu của phải là giáo đó đâu, với lại ấy
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 454: CUỘC HÒ HẸN THÀNH

      Lạc Dật , bây giờ nên ở lâu dài tại Úy Lam Loan, bởi vì càng ở đây lại càng khiến cho mẹ có thời gian và gian ở cùng chỗ với người nước ngoài kia!

      Quả nhiên đúng như lời của Lạc Dật. Hu hu... So với Lạc Dật, đúng là vẫn còn rất ngu dốt..., vì sao lại nghĩ đến chuyện phản kháng lại người lớn chứ? Mẹ càng muốn đưa , càng cần phải gần mẹ hơn mới phải!

      "Em lại định đùa sao? phải bàn bạc rằng tối hôm nay ra bờ biển, sau đó chúng ta đêm lãng mạn hay sao?" Vết thương ở sau lưng gần như lành hẳn. Đêm qua , tối hôm nay cho bản thân mình cơ hội, hai người tìm nơi lãng mạn nhất để cùng nhau!

      Tư Vũ liếc nhìn vào phòng con , che điện thoại lại rồi mang vào trong phòng của mình, nhân tiện đóng cửa phòng lại, giống như kiểu ăn trộm, giọng : " được, hôm nay chỉ sợ là được!"

      "Vì sao lại được?" Bùi Tạp Tư cao giọng hỏi, phải là tức giận, mà là đồng ý với cách như vậy!

      "Tối hôm nay Hoan Hoan ở nhà, con bé cái gì mà thích ở nhà, thích quay lại khu Úy Lam Loan!" Giọng của Tư Vũ cũng tràn ngập tiếc nuối."Hôm nay chúng ta cứ như vậy , ngày mai nhất định tất cả mọi thứ em đều nghe theo !"

      Bùi Tạp Tư giống như kiểu bị thương nặng, nặng nề ngồi phịch vào trong ghế sofa."Tại sao lại có thể như vậy chứ? Em đối xử với quá bất công đấy? Em phải biết rằng bảy ngày nay rồi... cả tuần đấy!"

      Giọng oán giận của chỉ khiến cho Tư Vũ đỏ mặt, mà toàn thân cũng đỏ rực lên rồi... ngồi giường, miệng đắng lưỡi khô!"..." yên lặng nghe !

      “... Tư Vũ, em hãy nghĩ ra cách gì , bằng chờ cho Hoan Hoan ngủ, em đến đây chuyến cũng được!" Dù sao lãng mạn kia cũng là dành cho , cái muốn chính là lợi ích thực tế kia! thể lãng mạn, vậy hãy để cho được đạt được cái lợi ích thực tế kia ?

      "Làm sao có thể như vậy được chứ? Hoan Hoan mới có mấy tuổi , làm sao em có thể vứt bỏ con ở nhà mình được?" Tư Vũ nhăn cái mũi lại, hơn nữa, lại coi trở thành cái gì rồi chứ ? Là công cụ phát tiết của sao? Tới cửa để cho làm cái kia, sau đó tự lại trở về nhà, người mỏi mệt đến chịu nổi nữa sao? Đồ đàn ông ích kỷ, thiệt thòi cho nghĩ ra cái cách này!

      "Vậy ..." Bùi Tạp Tư luôn, bây giờ đến chỗ hay đến chỗ , chẳng sao cả, cái quan trọng hơn chính là , chỉ cần bọn họ có thể ở cùng chỗ, có thể tìm chỗ để ân ái trận mà thôi!

      " được, quên lần trước sao? Loại chuyện này thể để cho trẻ con biết được, đứa trẻ bị dạy hư sao? Nhất đây lại là đứa con , làm như vậy khi lớn lên rất có lợi cho nó!" Tư Vũ lập tức lắc đầu, chấp nhận ý nghĩ này!

      "Bà xã, cũng đến nỗi nghiêm trọng như vậy đâu..." quả thực muốn phát điên lên được. Phải biết rằng từ đêm qua bắt đầu nóng lòng muốn thử xem sao rồi... mà cái thứ trong đũng quần kia lúc này cũng bắt đầu chịu nằm yên nữa, mực khiêu chiến lý trí của , toàn bộ tinh lực trong cơ thể dường như dồn cả xuống vào chỗ đó!

      giờ lại càng thêm quá mức căng trướng... Trước khi gọi điện thoại , tưởng tượng còn làm cuộc gặp gỡ nho trước, sau đó mới ra ngoài!

      Nhưng bây giờ tốt rồi, chỉ câu của ‘Hôm nay được’ làm vỡ mộng hoàn toàn.

      “Em là người mẹ, nhất định phải có trách nhiệm với con mình! Em cực kỳ có lỗi với Hoan Hoan, vì nhất thời ham hố vui thú riêng mình, mà bỏ quên quan tâm đến con cái. Loại chuyện thế này em sao làm được, lương tâm của em cũng áy náy yên!” Tư Vũ mà lòng đầy đau nhói, giọng cũng thoáng trở nên nghẹn ngào!

      Bùi Lạp Tư cũng đau lòng: “Được được, hôm nay chịu đựng… em đừng khóc nữa…”

      “Em khóc!” Tư Vũ khẩn trương sửa lại.

      “Như vậy , chúng ta ra ngoài dùng cơm, em hỏi xem Hoan Hoan muốn ăn cái gì, muốn chơi chỗ nào!” Bùi Lạp Tư thở dài hơi rồi , cũng đúng thôi, là người lớn, chẳng lẽ còn tranh nhau với đứa trẻ nữa sao?

      “Khụ khụ…” Tư Vũ bị sặc: “Mang Hoan Hoan theo cùng sao?”

      “Đúng rồi, chẳng phải em thể vứt con ở nhà mình đó thôi? Lúc này chúng ta ăn cơm, cũng làm chuyện gì vượt quá giới hạn! Hơn nữa, cũng để cho gặp gỡ Hoan Hoan, nhân thể bồi dưỡng tình cảm chút!”

      Đôi mi thanh tú của Tư Vũ nhăn lại sâu, cũng muốn để cho và Hoan Hoan bồi dưỡng tình cảm, đúng là…

      “Em… bụng của em hơi bị đau, em ra ngoài chút, lát nữa chúng ta lại chuyện nhé…!” Tư Vũ khẩn trương cúp điện thoại, sau đó ổn định lại nhịp thở, mở cửa phòng, về phía phòng của con !


      *********************** phân cách tuyến ************************************


      Hoan Hoan mau chóng chạy về phòng của mình, nhanh chóng ổn định lại hơi thở…

      Phù, phù…

      Vừa rồi dán sát vào cánh cửa phòng của mẹ, nghe loáng thoáng được mấy câu. Theo những câu đứt quãng kia, bé có thể đoán được, tối hôm nay mẹ vốn muốn ra ngoài hò hẹn với người đàn ông ngoại quốc kia, kết quả, bởi vì trở lại, cho nên mẹ hủy bỏ!

      Hai tay Hoan Hoan nắm chặt lại, làm động tác thắng lợi!

      “Rất tốt, rất tốt, nếu như tối hôm nay mình mà trở lại, thể biết được hôm nay có chuyện gì xảy ra! Nếu mình lại có đứa em trai hoặc đứa em là con lai cũng nên, thực mình thấy trong lòng có ngăn cách !” Hoan Hoan cúi đầu, khẽ cười tự nhủ!

      Cốc cốc cốc…

      “Hoan Hoan, con làm bài tập sao? Mẹ có thể vào được ?” Lời mềm mỏng của Tư Vũ từ ngoài cửa vọng đến.

      Trong nháy mắt Hoan Hoan ngồi vào trong ghế dựa, tay cầm quyển sách, bày ra tư thế đọc sách như : “Mẹ, vào !”

      Tư Vũ đẩy cửa phòng ra, trước hết cười với con , sau đó ra mục đích của mình: “Hoan Hoan, tối hôm nay chúng ta ra ngoài dùng cơm nhé, được ?”

      Hoan Hoan buông sách giáo khoa xuống, giống như bà cụ non, thở hơi dài: “Mẹ, chẳng phải con với mẹ rồi sao, vì sao lại muốn ra ngoài ăn cơm? Mẹ Vũ Nghê và cậu đều cực kì phản đối việc ăn uống ở bên ngoài, thực phẩm ở ngoài đảm bảo vệ sinh như ở nhà mình, trẻ em ăn vào được khỏe mạnh! Mẹ còn muốn làm người mẹ tốt, điều thứ nhất này mẹ cũng thực chưa đúng rồi!”

      “Tốt lắm! Vậy chúng ta ăn cơm ở nhà, con muốn ăn cái gì, mẹ làm cho con ăn!” Bây giờ biết làm rất nhiều thứ, tất cả đều do Bùi Tạp Tư chỉ bảo cho !

      Ha ha, mẹ nghe lời của rồi, trong lòng Hoan Hoan reo hò, mặt cũng lộ ra nụ cười hài lòng: “Chỉ cần là thứ mẹ làm, tất cả đều rất ngon, mẹ làm món gì cũng được!”

      Hai tay Tư Vũ đặt ở trước bụng, tần ngần quay lại, thương lượng với con : “Chúng ta mời thêm vị khách nữa có được hay , ngày trước chú ấy cũng tặng con rất nhiều quà đấy…”

      được! Mẹ, mẹ đồng ý với con như thế nào? Chẳng phải trước đây mẹ từng kết giao với bạn trai à? Bây giờ tốt nhất là ở trong nhà chúng ta nên xuất người khác giới, con cũng quen…”

      “Nhưng trước đây con có quan hệ rất tốt với chú ấy mà!” Tư Vũ thử thuyết phục, cũng hi vọng con có thể tiếp xúc với Bùi Tạp Tư nhiều hơn chút!

      “Ngày trước là ngày trước, bây giờ con nhận ra chú ấy tốt, chú ấy là người xấu, đối với mẹ tốt chút nào, cho nên con muốn chú ấy lại xuất ở nhà của chúng ta!” Lần đầu tiên Hoan Hoan đưa ra ý kiến cực kỳ khắc khe!
      Last edited by a moderator: 1/6/15
      dunggg thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 455 : Khúc nhạc trong đêm khuya.

      Tư Vũ thống khổ, chuyện này làm sao có thể phát triển làm cho người ta lo lắng như vậy, hình như còn có cảm giác mệt mỏi!

      tại chỉ cần cùng Hoan Hoan nhắc tới chút về Bùi Tạp Tư, Hoan Hoan liền rất bất mãn, hơn nữa còn gần xa giống như người mẹ này có vẻ ' có đàn ông liền sống được'!

      là oan uổng, cũng phải là người phụ nữ như vậy! cũng là muốn để cho Hoan Hoan cùng Bùi Tạp Tư có thể nhanh chóng nhận thức lẫn nhau thôi!

      Hai tiếng đòng hồ đọc truyện cho Hoan Hoan, đứa rốt cục cũng ngủ thiếp !

      vào toilet, sâu khi vệ sinh cá nhân xong, Tư Vũ vươn vươn lưng mỏi, chuẩn bị quây về phòng ngủ!

      Leng keng, bỗng nhiên chuông cửa vang lên!

      nhanh chóng đến hướng trước cửa, xuyên qua mắt mèo thấy được gương mặt tuấn tú mà ngày nhớ đêm mong."Trời ạ, như thế nào lại đến đây lúc này?" Kinh ngạc hô lên, lập tức khóa cửa laị!

      Sau phút đồng hồ, Bùi Tạp Tư vào trong nhà trọ này!

      "Đừng. . . Đừng như vậy. . ." Tư Vũ tránh né giữa cổ ẩm nóng ngứa ngứa, dùng thanh rất để ngăn cản !

      Mà Bùi Tạp Tư căn bản nghe , hôn môi càng ngày càng kịch liệt, động tác cũng bắt đầu càng lúc càng lớn. Hai tay của chia nhau bắt được hai bên ~~~ của ~~~~

      Bắt đầu nắm ở trong tay, nhào nặn linh hoạt

      ~~~ Xoa nắn, đem ~~~ chơi đùa.

      Cơ thể nóng bừng, lớp sóng tiếp theo lớp sóng phun ở cổ , cánh môi cực nóng như muốn làm bỏng da thịt !

      "Tạp Tư, đứa ở - -" dùng thanh cực thấp !

      "Hư, nếu em muốn cho con bé nghe được, liền phối hợp với nh, bảo đảm nhất định rất - -" Bùi Tạp Tư dùng lực ôm lấy , đè vách tường!

      Rầm - -

      Bùi Tạp Tư quá quen thuộc địa hình ở nơi này, đầu gối đụng vào tủ giầy cửa!

      "Xuỵt xuỵt, động tác của chút, đừng làm con bé tỉnh dậy - -" Tư Vũ sốt ruột thúc giục, tại còn khát khao đụng chạm của , lại sợ bị đứa nghe được, là mệt mỏi!

      "OK - -" Bùi Tạp Tư cẩn thận ra hai chữ, sau đó Tư Vũ dẫn vào trong gian phòng!

      Mà Tư Vũ đương nhiên lập tức tắt tất cả đèn, bên trong cả căn phòng đều là màu đen! tồi, tối hôm nay ánh trăng đặc biệt sáng, mượn ánh trăng bọn họ còn có thể nhìn thấy lẫn nhau.

      Hai người bị ép cấm dục rất lâu, lại trộm ~ tình, đương nhiên có thời gian mà chậm rãi vuốt ve, bọn họ cần bây giờ chính là lấy tốc độ nhanh nhất thỏa mãn lẫn nhau!


      Thở hổn hển sau khi cởi sạch quần áo đối phương, trực tiếp đè giường, tách đùi ra, trực tiếp tiến thẳng vào , mặc dù thô bạo nhưng đây là những gì muốn vào giây phút này!


      Tư Vũ buông xuống rụt rè, dẫn đường cho ~ ~ vào chính mình!


      Mặc dù vội vàng, nhưng cũng sợ đau, hơn nữa thứ kia cũng rất to ~ ~ ~


      Mỗi lần tiến vào cũng phải dễ dàng gì, làm cho đau mỏi rất lâu!


      Tay vẫn để ngang phần bụng dưới, muốn để cho ~ ~ tiến vào, nhưng là nhất định phải chậm!


      Nhưng đây là làm khó Bùi Tạp Tư, bên dùng thân thể chính mình thân thể cố gắng hết sức ~ ~ chống đỡ ~ ~ ~ ~


      , phải cho có nhiều khoảng trống hơn!


      bên vừa hấp dẫn , lấy tay mình ra!


      Rốt cục ngón tay , có cơ hội tiếp xúc cùng thân mật.


      dùng ngón tay gảy tiểu thạch kia của , câu dẫn nơi đó càng thêm ra nước, sau đó lại từ từ cố gắng đưa chính mình vào, tấc tấc công chiếm hoa viên thần bí kia!


      “Uhm - - - - - ” Giữa lúc rên lên tiếng, rốt cục hoàn toàn chiếm giữ .


      “Trời ạ, có biết là muốn tra tấn em chết hay , uhm?” Mới vừa tiến vào, lại khống chế nổi, bắt đầu di chuyển tốc độ càng nhanh ~ ~


      Kẽo kẹt - - kẽo kẹt - - xèo xèo cạc cạc –


      Theo động tác của , giường lớn bắt đầu phụ họa tiếng nhạc đệm mập mờ đầy ái muội, mà động tác của càng lúc càng lớn, tiếng nhạc kia cũng lớn theo.


      “Từ bỏ!” Tư Vũ khẩn trương dùng hai tay đẩy ra, ngăn cản động tác của !


      “Trời ạ, em đây là làm cái gì!” Bùi Tạp Tư buồn bực gầm .


      “Ha ha - -” Tư Vũ thở dốc cười, bụng dưới bắt đầu thần tốc run rẩy!


      Bùi Tạp Tư nhịn xuống, cũng có theo trong cơ thể rút khỏi, ôm lấy cơ thể của cái chăn, xuống mặt đất! Mà lúc này rốt cục có thể yên tâm lớn mật hành động, mà mỗi động tác đều tạo ra tiếng ‘bạch bạch’.


      Tư Vũ bị biến thành thở gấp liên tục - -


      Bùi Tạp Tư bị cấm dục rất lâu, lần, hai lần căn bản là có biện pháp thỏa mãn !


      Cho nên thời điểm khi rốt cục buông tha ra, bên ngoài bầu trời xám mờ sáng lên! Tư Vũ mệt đến mức biết thời điểm kết thúc cái gì, cũng biết chính mình thế lên giường thế nào!


      Hai người mệt đến mức có dư thừa khí lực, ôm ấp cùng chỗ nặng nề ngủ!


      Uhm, lâu có thoải mái như vậy, trong lúc ngủ mơ Tư Vũ dùng khuôn mặt nhắn cọ xát cái ‘gối ôm lớn’ có chút cứng rắn! Có thể là cọ xát được thoải mái, nên còn mỉm cười ngọt ngào khi ngủ.


      Bùi Tạp Tư cũng là lâu có ngủ an ổn được như vậy, uhm, hạnh phúc này có được quả dễ dàng chút nào!


      Cùm cụp, tiếng mở khóa cửa vang lên, tiếp theo là tiếng dép lê ‘bịch bịch’!


      ngủ say Tư Vũ lập tức từ giường ngồi dậy, liền bối rối vô cùng. “ tốt, tốt rồi!”


      “A - - cái gì tốt, làm sao vậy?” Tiếng kinh hô của , làm dọa sợ con sâu ngủ của chạy mất.


      “Hoan Hoan, Hoan Hoan tỉnh!” Tư Vũ hoảng sợ mở to hai mắt, như vậy giống như là Hoan Hoan thức dậy, mà là ma quỷ quái thức dậy, lập tức lấy mạng của ! “Làm sao bây giờ đây?”


      “Vậy để cho con bé biết , biết chúng ta cùng chỗ!” Theo Bùi Tạp Tư như vậy là tốt nhất, đỡ phải về sau giống như ăn trộm phải lén lút!


      được, bây giờ còn phải lúc!”


      Hoan Hoan vệ sinh xong, theo thói quen tới cửa phòng của mẹ. “Mẹ, con có thể vào ?” Mỗi ngày sáng sớm bé đều lên giường của mẹ nằm lát!


      “A... - - , mẹ mệt mỏi quá, nghĩ muốn ngủ chút, con nên về phòng của mình !” Tư Vũ ấp a ấp úng, cuối cùng ra cái lý do miễn cưỡng!


      “Vậy được rồi!” Tiếng Hoan Hoan có chút thất vọng, tiếp theo là tiếng ‘Bịch bịch’ về tới phòng chính mình!


      Nghe được tiếng đóng cửa ‘Cùm cụp’ - -


      “Nhanh lên mặc quần áo, nhanh lên!” Tư Vũ động tác linh hoạt nhảy xuống giường, nhặt quần áo mặt đất lên liền hướng người quăng tới!


      “Vì cái gì phải lén lút, trực tiếp giải thích cho con bé được hả? Hoan Hoan cực kỳ thông minh, chỉ cần vợ chồng nhất định phải ngủ chung phòng!” Bùi Tạp Tư tình nguyện cầm quần áo, tại cảm giác giống như đương vụng trộm vậy, rất khó chịu!


      Tư Vũ nhanh chóng măc áo ngủ vào. “Đó là chuyện sau này, em thể để cho con bé nhìn thấy bộ dạng tại của chúng ta, hình tượng của em trong lòng con bé bị ảnh hưởng, tại mau !” Tư Vũ nhặt áo sơmi lên, chủ động mặc áo cho !
      Last edited by a moderator: 7/6/15
      dunggg thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 456: KẾ HỌACH

      “Vậy tối nay em với Hoan Hoan là chú Tạp Tư dẫn con bé nhà hàng ăn tối !” Bùi Tạp Tư vừa bận lại quần áo vừa chuyện với Tư Vũ trước mặt.

      Tư Vũ thỉnh thỏang lại thở dài.

      “Em sao vậy? Sao nhìn giống như em cực kỳ khó xử thế?” Bùi Tạp Tư nghi hoặc nhíu đôi mày kiếm.

      Bị trực tiếp hỏi như vậy, cũng muốn bịa ra cái cớ từ chối đành phải thẳng. “ Em cho biết chuyện này, tại Hoan Hoan thích em có bạn trai, con bé giờ nên chú trọng vào công việc, rèn luyện bản thân mình.”

      “Cái gì?” Bùi Tạp Tư nghe được tình liền lắc đầu bộ dạng như biết nên khóc hay nên cười nữa. “Hoan Hoan làm sao có lọai cầu kỳ quái như thế chứ, phải con bé rất muốn có ba ba sao?”

      Tư Vũ nhìn , ở trong lòng hồi đáp. “ phải do trước đây đối xử tệ bạc với em, còn “trêu hoa ghẹo nguyệt” làm thương tổn em, điều này làm cho Hoan Hoan đối với cực kỳ thất vọng.”
      Đôi mày kiếm của Bùi Tạp Tư nhíu chặt lại. “Vậy em tính làm thế nào? phải nên mau chóng tạo cơ hội cho cùng Hoan Hoan ở chung chứ?”

      giờ đúng là con bé cực kỳ chán ghét !” trong lòng Tư Vũ như có ai thán. “OK, em tìm cách. Này, giờ nên mau , nhanh lên, Hoan Hoan giờ sắp thức dậy rồi…”

      Tư Vũ dùng lực đẩy đẩy thân thể , thúc giục mau rời .

      Bùi Tạp Tư nhanh nhẹn hôn môi Tư Vũ sau, sau đó bày ra bộ dáng tình nguyện ra khỏi cửa nhà .

      Ầm….

      Tư Vũ đóng cửa phòng,rụt rụt cổ, cười thầm!

      Phù…phù…cuối cùng ấy cũng thuận lợi về, con vẫn phát được.

      “Mẹ, mẹ mở cửa rồi đóng cửa làm gì vậy?” nghe được tiếng đóng cửa, Hoan Hoan từ trong phòng chạy ra, mở to mắt dò xét tựa như trinh thám nhí, nhìn chằm chằm sau lưng mẹ mình.

      Khuôn mặt mẹ tươi cười bỗng dưng trở nên u sầu. “À…vừa rồi mẹ mang rác bỏ ấy mà.” xong lời dối, im lặng hai giây mới dám quay đầu lại đối diện với Hoan Hoan. “ giờ còn sớm mà con, ngủ thêm chút nữa kẻo ngày mai học có tinh thần à!”

      “Dạ!”

      Tuy nhiên Hoan Hoan có cảm giác rất kỳ quái, nhưng thể kỳ quái ở điểm nào, thôi ngủ tiếp cho rồi. “Mẹ, vậy lát nữa mẹ gọi con dậy, thôi con ngủ quên….”

      muộn đâu, lát nữa mẹ chuẩn bị bữa sáng cho con rồi đến giờ gọi con dậy.”

      “Dạ!” Hoan Hoan dụi dụi mắt xoay người quay về phòng mình.

      Tư Vũ thầm thở ra chút, vuốt ve ngực sau đó xoay người vào bếp làm bữa sáng cho con .

      “Ùhm, giờ mình phải làm sao con bé mới có thể tiếp nhận lại Tạp Tư đây?”

      Phiền…phiền…. rất là phiền nha.
      ****************

      Đúng 11h30, điện thọai Bùi Tạp Tư đúng giờ vang lên….

      phải nhớ ăn cơm rồi uống thuốc!” Tư Vũ đè thấp giọng truyền qua điện thọai đến tai Bùi Tạp Tư

      “Sao em phải lén lút như vậy?” Bùi Tạp Tư tỏ ra vui hỏi . Kỳ quái, ràng bọn họ là vợ chồng ….a…. chính xác mà là “Chồng trước” sắp hợp lại với “Vợ trước”, làm sao bây giờ lại biến thành dạng lén lén lút lút thế kia, dám đường đường chính chính họp lại, dám gặp mặt thỏai mái như trước, ngay cả gọi điện thọai cũng tựa như phạm tội ấy, kề tai với nhau kia đấy.

      Điều này làm cho rất khó chịu nha, chẳng lẽ thể đường đường chính chính ngòai ánh sáng sao?

      Bên kia điện thọai Tư Vũ trấn an . “Đừng nóng giận, phải trong thời gian làm việc của em sao? Có thể bớt chút thời gian gọi điện cho cũng là làm sai rồi!”

      Nếu đề cập đến chuyện này thôi, nhắc tới càng khiến cho Bùi Tạp Tư thêm sầu não. vẫn chờ từ chức vậy mà thời gian qua lâu như vậy rồi mà vẫn đề cập tới, vậy còn tỏ ra thích thú với công việc này. hiểu được, tại sao và Ryan chưa chia tay? Như thế nào lại có thể ung dung tự nhiên làm việc bên cạnh Ryan? Nếu là người phụ nữ khác có thể xử lý ổn thỏa nhưng mà hiển nhiên lại có loại năng lực này rồi.

      Hơn nữa phải thiếu tiền đến nỗi phải làm mới có thể nuôi sống bản thân và con .

      Được rồi, nếu như chuyện thôi việc chịu đề cập đến thử đưa ra vài “gợi ý” cho xem nào. “Bà xã, công ty ông xã cần tuyển thêm người nè, giờ cũng người thư ký, có nhiều chuyện phải tự mình nhúng tay vào làm nên em có thể làm thư ký cho được ?”

      Những “gợi ý” của vốn là dự định trong tương lai của Tư Vũ, nhất định khiến cho tận mắt chứng kiến khả năng công tác trong vai trò thư ký của mình, nhưng mà cần thêm mấy ngày nữa mới có thể nghỉ việc được “Ha ha, chuyện này em ghi nhớ trong lòng! Được rồi, phải nhớ uống thuốc đó, em cúp máy đây………..”

      “Đợi chút…..” Bùi Tạp Tư vội vàng gọi Tư Vũ.

      “Chuyện gì?”

      vừa dùng tay phải đánh bàn phím vừa :” Tối hôm nay muốn cùng em và Hoan Hoan cùng nhau ăn cơm…., đừng quên chuyện này nhé!” Biết được con bé chán ghét mình khiến cho trong lòng Bùi Tạp Tư rất là khổ sở. Mặc dù là “ ba ba” này trước đây làm chuyện sai trái nhưng giờ muốn lập tức sửa sai, muốn tìm lại hình tượng tốt của mình trong lòng con .

      Đây là lời lòng của , ra từ lâu coi Hoan Hoan là con của mình rồi.

      “Chuyện này cần phải có đồng ý của Hoan Hoan mới được, em cảm thấy chuyện này nên vội vàng kẻo “ dục tóc bất đạt” đó” giờ con cực kỳ mẫn cảm, nếu vội vàng sợ rằng làm tổn thương đến con bé……” Ài, sai, làm mẹ dám làm chuyện này với con mình.

      “Em muốn mà con bé dám từ chối sao? Vậy người làm mẹ như em quá thất bại rồi?” Bùi Tạp Tư vừa xem văn kiện vừa trêu chọc . “ em năng xem báo chí , nhìn xem các bậc cha mẹ làm thế nào có thể dạy dỗ được con cái của họ, nghĩ em nên học tập !”

      đùng có móc em, em có thất bại, giờ quan hệ của em cùng con rất tốt mà Hoan Hoan ngày càng thích em” thè lưỡi nhằm diễn tả niềm vui thích đối với bất mãn của . Hừ hừ muốn xem qua sách báo sao, nên học tập phen , làm thế nào để cho ba ba có thể được con mến.

      Bùi Tạp Tư rất thông minh và quyết đoán, thông minh của so với người thường cao hơn rất nhiều, khi cùng Tư Vũ chuyện phiếm cũng xem xong văn kiện, cầm lấy cây bút ký tên mình vào đấy. xong việc, chuyên tâm cùng chuyện phiếm.

      Thân thế cao to tựa lưng vào ghế dựa, biểu cảm khuôn mặt rất vui vẻ khi cùng chuyện phiếm. “Tốt lắm! vậy nhìn xem hôm nay em dùng năng lực gì khuyên nhủ cùng con ăn cơm với ba ba này nhé!”

      “Khụ khụ….ba ba?” Tư Vũ bị chính nước miếng của mình làm cho bị sặc, thầm nghĩ lẽ biết rồi sao?

      “Thế nào? Chẳng lẽ phải là ba của Hoan Hoan sao? Em muốn cho con bé gọi là chú cả đời sao? cho em biết, Hoan Hoan là con của !” Bùi Tạp Tư thành khẩn ra nguyện vọng, trong giọng có vô vàn thương và sủng ái.

      Tư Vũ có chút mất mác, xem ra vẫn chưa biết ! Thôi cũng được, tìm thời cơ thỏa đáng co nhất định cho biết “ Được rồi, nhưng mà dù thế nào em cũng đặt con ở vị trí thứ nhất”

      “Hửm? Ý của em là sao?” Bùi Tạp Tư có chút mất hứng hỏi .

      Tư Vũ mặt đỏ, gãi gãi đầu” Ý của em là……nếu hôm nay thể dùng cơm cùng nhau …. tối nay ở nhà cùng con , nên……….”

      “Ý của em là chúng ta lại tiếp tục đương vụng trộm nữa sao?” Bùi Tạp Tư cố ý đem lời ái mụi ra.

      “Là thế”

      “Ha ha, có phải đương vụng trộm cảm giác tốt lắm hả? Nó khiến em bị nghiện hả?”

      Tư Vũ có chút khó xử trở thành nổi giận. tại phải có cách gì đó sao?”

      “Đùng là….ma2em có thể đổi cái giường khác tốt hơn ? Kèo cà kẽo kẹt…ai ôi, đêm qua làm lâu như vậy mà lại mặt đất khiến cho hai đầu gối của muốn rớt xuống rồi” Bùi Tạp Tư chiếm được tiện nghi của mà lại còn khoe mẽ, thế liên tục kiêu khổ.

      “Em như , thấy ghét, thèm với nũa, tối em liên lạc với ” Tư Vũ vội vàng cúp điện thoại.

      Uhm, giờ là 11h40 rồi, Hoan Hoan sắp tan học rồi, sau đó là dùng cơm trưa trong trường! Uhm….thôi cứ con bé tiếp tụ học rồi sau đó mới với con bé vậy.

      **********

      Sau khi dùng xong cơm trưa, Hoan Hoan lôi kéo Lạc Dật tới nơi bí mật. Đó là nơi ai thường tới, mà khi người tới chỉ cần nghĩ cũng biết là nơi nguy hiểm.

      Những cái thùng rác bên cạnh bốn phía đều phát ra mùi hôi thối, bán kính trong vòng hái mươi mấy mét đều ai dám tời gần.

      Lạc dật hai tay bịt kín miệng cùng chiếc mũi, chau mày sâu nhăn mặt lại. “Cậu có gì mau , sau đó chúng ta rời khỏi đây”

      Hoan Hoan cũng bịt kín chiếc mũi, thanh từ khe hở giữa những ngón tay phát ra ậm ờ….” Làm sao bậy giờ? thấy chú Tạp Tư, tớ nghĩ chừng chú ấy khổ sở muốn chết rồi, chú ấy chừng vẫn chưa có cơ hội làm hòa với mẹ rồi!”

      “Chú Tạp Tư phải là người dễ dàng khổ đến muốn chết đâu. Ui trời, chú ấy đến tìm Tư Vũ cậu tìm chú ấy là được chứ gì. Hẹn chú ấy !” Lạc Dật mất hết kiên nhẫn với Hoan Hoan, bé cũng kỳ lạ thiệt, mỗi lần chuyện với cậu đều chọn nơi này khiến cho cậu tự sản sinh ra loại phản xạ có điều kiện, cảm thấy được mỗi khi cậu gặp khí chung quanh đều trở nên hôi thối.

      “ý của cậu là muốn tớ hẹn chú Tạp Tư gặp mặt mẹ sao?”

      “ừm…ừh…toàn là người lớn cả rồi, ai cũng có sỉ diện cả, ai cũng muốn chủ động hẹn người kia trước, cậu tạo cơ hội cho hai người họ , lúc mọi chuyện chừng có chuyển biến tốt đẹp” Lạc Dật phân tích ràng đạo lý!

      Hoan Hoan giơ lên ngón cái hướng về phía cậu bé.

      Đúng là cao kiến nha!

      “Chỗ này hôi muốn chết, sau này có chuyện gì cậu làm ơn đừng đến chỗ như thế này chuyện với tớ được , ok?” Lạc Dật vừa khỏi nơi đó vừa chuyện.

      Hoan Hoan sau lưng cậu, bày ra bộ mặt khó . “Còn phải nguyên nhân do cậu sao, tới những nơi như vầy đảm bảo đám nữ sinh vây quanh cậu, lúc đó tớ muốn chuyện với cậu cũng thể chen vào được ấy chứ!”
      Last edited by a moderator: 7/6/15
      dunggg thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 457: THỪA THẮNG XÔNG LÊN

      Sau khi xác định phương án, sau giờ ngọ, vào thời gian nghỉ giữa buổi, Hoan Hoan lập tức gọi điện thoại cho mẹ ...

      Tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên, làm đứt đoạn công việc của Tư Vũ. dừng tay gõ máy, nhận điện thoại của con : "Hoan Hoan, con nhớ mẹ sao? Mẹ cũng có chuyện muốn với con đây..." Tư Vũ thoáng nhìn xung quanh, vừa vặn có người khác!

      "Vậy sao? Mẹ có chuyện gì vậy, mẹ ?"

      "Hoan Hoan, tối hôm nay chúng ta ra ngoài dùng cơm ... "

      "Chỉ có hai mẹ con chúng ta thôi sao?" Hoan Hoan ngắt lời mẹ hỏi lại luôn!

      "A..., , còn có ... "

      Cho dù mẹ ràng, bé cũng biết còn có chú Ryan kia nữa." được đâu mẹ à, tối hôm nay con có chuyện vô cùng quan trọng, mẹ thể hẹn với những người khác, nhất định phải cùng với con!"

      "Hoan Hoan, con nghe mẹ , chú này cực kỳ thích mẹ, mà mẹ cũng muốn để cho chú ấy làm ba của con, nên muốn con thử tiếp xúc với chú ấy để bồi dưỡng tình cảm giữa hai người...!"

      ", mẹ, con thích ... hu hu ..." Hoan Hoan khống chế nổi, liền khóc nức nở thành tiếng tiếng."Mẹ, con cần ba ba . Con cần ... " Hoan Hoan hề dọa mẹ, bé khóc , nước mắt giống chuỗi ngọc trai bị đứt dây, từ đôi mắt to đỏ hoe kia cứ thế lăn ra, chảy xuống dưới, ngừng nghẹn ngào nức nở ở trong điện thoại!

      Tư Vũ áy náy, đau lòng, cũng cảm thấy tự trách bội phần."Hoan Hoan, đừng khóc nữa, được rồi tối hôm nay mẹ cùng với con..."

      Hoan Hoan còn nghẹn ngào lúc, sau đó mới nín khóc mỉm cười: "Mẹ, tối nay con muốn mẹ cùng con..., muốn mẹ phải nghe theo sắp đặt của con!"

      "Được !" Từ trong cổ họng, Tư Vũ chỉ thốt ra được từ như thế. Xem ra buổi tối hôm nay đành cáo lỗi với Bùi Tạp Tư vậy !

      ******************** phân cách tuyến ************************

      "Chuyện thế nào?" Lạc Dật vỗ vào bả vai Hoan Hoan, bày tỏ quan tâm!

      Hoan Hoan vừa khóc vừa cười : " tồi, mẹ đồng ý, nhưng mà nếu như tớ mà nhanh chóng nhúng tay vào, sợ rằng mẹ tớ gả cho người ngoại quốc kia mất !"

      "Vậy nhanh lên, mau gọi điện thoại cho chú Tạp Tư !" Lạc Dật ở bên cạnh phất cờ hò reo. Đối với chuyện này, so với Hoan Hoan, cậu ta vẫn luôn quan tâm. Chẳng qua, nguyên nhân mà cậu ta quan tâm ở đây chính là, phải làm cho Hoan Hoan được vui vẻ kia, có vậy về sau Hoan Hoan mới có thể trợ giúp các bạn của cậu ta làm bài tập !

      Wow, ha ha... có tài nguyên ưu tú như vậy, đương nhiên cậu ta phải lợi dụng tốt chứ sao! Nhưng mà, gần đây Hoan Hoan được cậu ta huấn luyện, nên tốc độ viết chữ càng lúc càng nhanh, tốc độ giải bài tập cũng ngày càng thần tốc! Hơn nữa, điều thần kỳ hơn chính là, gần đây cậu kết giao với bạn học lớp ba, mà Hoan Hoan lại hoàn toàn nắm vững nội dung kiến thức chương trình học lớp ba này!

      Ha ha... lần sau, khi nào có đợt thi đua các môn học, nếu như Hoan Hoan có thể đạt được giải nhất, nhất định cậu ta là người có công lao nhất đây...!

      Hoan Hoan thu hồi nước mắt, gọi điện thoại cho chú Tạp Tư ...

      Văn phòng của Bùi Tạp Tư.

      Bùi Tạp Tư bàn công việc với người phụ nữ đối diện. Kế hoạch phát triển rộng rãi trò chơi Game Online bàn bạc đến phần cuối cùng!

      "Tốt lắm, mọi chuyện cứ quyết định như vậy, thứ Sáu tuần sau thí điểm vận hành trò chơi, đồng thời kết hợp với bên đài truyền hình để quảng cáo tuyên truyền cho trò chơi!” Ciệp Chức Nhân đóng cặp hồ sơ lại, nhún nhún vai nhìn Bùi Tạp Tư cười! Bất cứ lúc nào có thời cơ, ta lại tỏ ý muốn quyến rũ Bùi Tạp Tư!

      Mà Bùi Tạp Tư lại chỉ ở cùng ta khi xử lý công việc, còn lại những lúc khác đều ‘kính nhi viễn chi’ ! “Tốt lắm, để tôi với Đại Lợi đưua tiễn nhé?”

      “Ha ha….” Ciệp Chức Nhân cười nhàn nhạt, rút từ trong hộp thuốc lá ra điếu thuốc, động tác bật lửa vừa thuần thục lại vừa quyến rũ. ta làm loạt các động tác lộ vẻ quyến rũ của người phụ nữ thành thục. “Sao giờ lại có vẻ ngại ngùng với em như vậy thế nhỉ, chẳng lẽ là do cảm thấy mắc cỡ với em hay sao?”

      Bùi Tạp Tư thoáng nhướng cặp lông mày, mắc cỡ với ta sao? đùa? Đây chính là người phụ nữ hại mất đứa con! Đương nhiên cũng thừa nhận, người chịu trách nhiệm lớn nhất chính là !

      Ciệp Chức Nhân lại cho rằng im lặng của là mặc nhiên thừa nhận… “Ha….ha, kỳ chuyện kia có là gì đâu, cũng cần tự trách mình như thế!”

      “Tôi hề tự trách, tôi cũng cho rằng tôi làm sai!” Bùi Tạp Tư đừng được, đành cho ta câu trả lời ràng.

      “A…., vậy càng tốt thôi, chúng ta lại ở chung với nhau như chưa hề xảy ra khúc mắc!”

      “Được rồi, giờ công việc cũng thảo luận xong, có thể được rồi đấy!” Bùi Tạp Tư đưa mắt nhìn lên màn hình máy tính, ngón tay thon dài bắt đầu gõ bàn phím cách thần tốc. Lãng phí thời gian chuyện với ta, chi bằng chơi trò chơi điện tử còn tốt hơn!

      “Bùi Tạp Tư, dùng thái độ này để đối xử với em đúng với người trưởng thành, cho dù em thể là tình nhân nữa, nhưng cũng có thể làm bạn với được ?” Ciệp Chức Nhân vừa chuyện đồng thời thoáng ngã vào bên cạnh , tựa vào mép bàn làm việc.

      “Bạn làm ăn thôi!” Bùi Tạp Tư chỉ khạc ra bốn chữ!

      Ciệp Chức Nhân rất hài lòng định mở miệng phản bác!

      Giữa lúc ấy, chuông điện thoại cảu Bùi Tạp Tư bỗng nhiên vang lên, dãy số điện thoại lạ hoắc!

      ra hiệu cho Diệp Chức Nhân ra ngoài. Bản thân ta cũng cảm thấy mình bị mất hứng quá đỗi, đành tạm thời buông tha việc dây dưa với Bùi Tạp Tư!

      Điện thoại vừa mới được nhận, tiếng lanh lảnh như chuông bạc của Hoan Hoan lập tức vang lên: “Chú Tạp Tư, cháu là Hoan Hoan!”

      Bùi Tạp Tư kinh ngạc đứng thẳng người, Hoan Hoan ~~~ tiểu quỷ này chẳng phải chán ghét sao? Vì sao lại có thể gọi điện thoại tới cho nhỉ? Quá kích động, nhưng Bùi Tạp Tư vẫn cực kỳ cố gắng ổn định hỏi lại: “Hoan Hoan, có chuyện gì mà tìm chú vậy?”

      “Chú Tạp Tư, lần trước chú mua cho cháu bộ quần áo Hàn Quốc rất đẹp, cháu cực kỳ thích, cám ơn chú!” Hoan Hoan , miệng giống như được lau bằng mật ong vậy…. Ài, nhất định phải ngọt thôi, tất cả là vì thể để chú Tạp Tư cự tuyệt được. “Chú Tạp Tư, sáu giờ tối hôm nay chúng ta gặp nhau ở nhà hàng xxxx có được ?”

      Tin tức này đối với Bùi Tạp Tư mà , tuyệt đối là điều vui mừng, chính cũng muốn làm thế nào để kéo Hoan Hoan gần lại với đây, nhưng là khó….., kết quả bây giờ nhóc con này, vậy mà lại chủ động hẹn ! “Được, nhất định chú đến. Nhưng mà, Hoan Hoan, mẹ cháu có biết ?”

      “Chú Tạp Tư, mẹ vẫn còn chưa biết đâu…., ngàn vạn lần chú cũng được cho mẹ nhé, có được hay ?” Nếu tại mẹ biết , nhất định mẹ , bởi vì nay trái tim của mẹ bị người ngoại quốc kia làm cho mê hoặc mất rồi!

      “Lời của Hoan Hoan, nhất định chú tôn trọng như thánh chỉ, yên tâm, chú nhất định cho mẹ của cháu!” Bùi Tạp Tư hưng phấn, cười đến mức miệng ngoác tới mang tai. thừa thắng xông lên hỏi tiếp: “Vậy Hoan Hoan này, cháu cho chú nghe, nếu chú muốn làm ba của cháu, muốn cùng mẹ chăm sóc cho cháu…. Hoan Hoan, cháu có bằng lòng hay ?”

      Lúc này hưng phấn lại đổi sang Hoan Hoan, bé nhảy dựng lên, ngừng gật đầu. “Bằng lòng…. Cháu bằng lòng, Hoan Hoan cực kỳ bằng lòng! Nhưng mà…. giờ mẹ cháu lại thích cái chú Ryan kia, nhất định chú phải cố lên đấy…., phải lấy lại được trái tim của mẹ cháu!” Hoan Hoan bất an nhắc nhở.

      ************

      Truyện Mẹ Bầu edit:

      - Người phụ nữ của tổng giám đốc (Tác giả: Minh Châu Hoàn)

      - Tổng giám đốc, là hư (Tác giả: Cơ Thuỷ Linh)

      - vợ bị bỏ (Tác giả Trịnh Viện – Truyện mừng sinh nhật diễn đàn)

      - Tổng giám đốc hàng tỷ - Cướp lại vợ trước sinh con (Tác giả: Minh Châu Hoàn – sắp ra mắt bạn đọc)
      Last edited by a moderator: 9/6/15
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :