1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Anh Thật Hư - Cơ Thủy Linh (Full Chính Văn+eBook +NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. dunggg

      dunggg Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      90
      Qéo quèo qeo

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 446: TRONG HỌA CÓ PHÚC


      Vợ chồng Đại Cương thấy thế liền vội vàng kéo y tá trưởng sang bên và đóng sầm cánh cửa phòng bệnh lại!


      “Này, chuyện này là trái với quy định của bệnh viện!” Vị y tá trưởng đỏ mặt , vùng khỏi lôi kéo của vc Đại Cương nhưng vẫn muốn tiến vào phòng bệnh ngăn cản vc Bùi Tạp Tư.


      Vợ Đại Cương thấy vậy khuôn mặt nhắn của nhăn lại. “À, dì ơi, có phải dì cũng muốn hưởng “tiện nghi” nên cứ liều mạng muốn xông vào trong vậy?”


      “Ai, ai dám muốn hưởng “tiện nghi” chứ? Nhưng trong bệnh viện cấm tiệt chuyện như thế này xảy ra, chúng tôi phải có trách nhiệm với bệnh nhân.” Vị y tá trưởng càng mặt càng thêm xấu hổ, càng ngày càng đỏ tựa như thiếu nữ thẹn thùng….


      Vợ Đại Cương nheo lại ánh mắt, vẻ mặt suy xét. “Xem ra dì hồi xuân sao? Dì để ý tới Đại Ca của tôi hả?


      “Ai….ai để ý tới Đại Ca của chứ?” vị y tá trưởng trở nên cà lăm, tựa như có tật giật mình.


      “Vậy dì cứ coi như thấy gì cả , và cũng đừng quấy rầy vợ chồng người ta, nếu dì cứ nấn ná ở đây, mọi người nghĩ rằng dì để ý tới đại ca đó.” Ha ha làm em của Bùi tổng cũng là hạnh phúc đó nha.


      Chiêu “uy hiếp” được tung ra phát huy được công dụng của nó, nó khiến cho vị y tá trưởng vừa tức giận lại có chỗ để xả.


      Cùng lúc đó chiếc giường bệnh ở trong phòng!


      Hai ngừơi khỏa thân kịch liệt vận động cơ thể, tiếng càm ràm, tiếng chuyện bên ngoài cửa phòng cũng làm ảnh hưởng đến họ. Dường như lúc này trong thế giới của bọn họ chỉ thấy lẫn nhau mà thôi, ngoại trừ vợ chồng họ ra có người khác, chỉ có dây dưa, chỉ có khát vọng, chỉ có duy nhất ý nghĩ là muốn cùng đối phương hợp lại hai thành .


      Phần dưới cơ thể Tư Vũ do bị kích thích nên hơi cong lên điều này khiến cho Bùi Tạp Tư ở phía sau càng trở nên kích thích, “cậu bé” có thể tiến vào sâu hơn trong , khoái cảm càng mạnh mẽ.


      Tâm trạng bị kích thích trở nên hưng phấn khiến cho Bùi Tạp Tư thể thốt ra được những lời ngọt ngào “đáng ghét”. “Có phải em thích làm “tư thế” này với em đúng , đúng vậy ?”


      “Vâng….” Tư Vũ mơ hồ lên tiếng, ít nhiều cũng biết rằng người đàn ông dưới tình huống như thế này những lời “tục tĩu”, thô tục, những lời ấy chỉ khiến ta trở nên phấn khởi chứ có ý gì khác. Mà nguyện ý để cho kích động, nguyện ý cho đạt được thỏa mãn nhiều hơn từ chính cơ thể của .


      “Trước đây em cứ thích là giả vờ “đoan trang” đúng hả?” Càng ngày càng hung hãn ra vào.


      Phía , Bùi Tạp Tư cố gắng kiềm chế hành vi phát ra kích thích, muốn giữ chặt Tư Vũ lâu hơn. chân quỳ giường, chân giẫm mặt đất, cơ thể dính chặt vào sống lưng của Tư Vũ, tay cầm chặt chiếc em thon của Tư Vũ, tay còn lại dán chặt vào ngực
      , thở dốc, sau đó dùng toàn lực thúc mạnh vào tận sâu bên trong của Tư Vũ.

      đáng ghét… đừng làm mạnh quá mà…” Tư Vũ vì bị thúc mạnh vào sâu bên trong do đó giọng tự như bị vỡ thành từng mạnh .

      “ha ha…” Bùi Tạp Tư cười lên, sau đó bắt đầu oanh tạc điên cuồng.

      Tư Vũ thể kiềm chế được nữa đành phát ra những thanh rên rỉ dài, khiến người ta đỏ mặt, sau đó lại chuyển sang khóc thúc thích.

      Bùi Tạp Tư từ thân Tư Vũ trượt xuống, sau đó ngã vật xuống giường bệnh. “A…” tiếp theo phát ra thanh đau đớn.

      Tư Vũ nằm sấp ở giường, sau khi nghe thanh ấy khẩn trương từ giường ngồi dậy. “Đụng đến miệng vết thương của rồi sao?”

      Bùi Tạp Tư nửa người nằm giường, nửa người dưới cúi cạnh giường, mệt đến mức muốn cử động, đáp lại “ có, cái vết thương cỏn con như vậy sợ gì chứ.” Sau đó bàn tay lại yên phận, vuốt ve da thịt mềm mại của Tư Vũ.

      giờ tầng mồ hôi mỏng rịn làn da của , khiến da dẻ cũng trở nên sáng bóng, điều này chứng tỏ vừa rồi cũng đạt tới đỉnh điểm của thỏa mãn. Trời ạ, có thể khiến cho cơ thể phụ nữ hưng phấn, run rẩy, bạo phát, thỏa mãn, điều này làm cho người đàn ông rất tự hào, rất đáng mặt đàn ông nha!

      Bùi Tạp Tư biểu cực kỳ kiêu ngạo, cự kỳ đắc ý.

      Bốp… bốp…

      vỗ mông Tư Vũ hai cái, trêu tức “Em nên nghỉ ngơi chút, lát nữa chúng ta làm lại thêm lần.”

      Tư VŨ dịch cơ thể tránh xa chút, tránh ra khỏi hành vi đứng đắn của Bùi Tạp Tư, kéo tấm chăng giường bệnh che đậy cơ thể của mình. Giường quá , sợ đụng đến nên đành phải nhảy xuống giường.

      Nhưng sau đó lại qua phía bên kia chiếc giường, đỡ lấy vai . “ nghiêng qua bên cho em xem sau lưng nào.”

      có gì đâu nên cần nhìn mà.” Bùi Tạp Tư cần ra, giờ cơ thể phát sốt, miệng vết thương cũng có vấn đề gì nghiêm trọng. Điểm mấu chốt chính là vừa rồi quá thoải mái, nếu đem ra so với vết thương sau lưng vết thương ấy chả đáng là gì.

      cho xem nên khiến càng lo lắng. “ mau nghiêng qua cho em xem…” ra lệnh, cho phép cãi lại.

      Thấy sắp nổi giận, Bùi Tạp Tư đành phải nghiêng thân xoay người, phía sau lộ ra vết thương. “Được rồi, cho em xem, có gì nghiêm trọng mà tin.”

      nhìn đến phía sau lưng , nhắm mắt hít sâu hơi. “ vì sao biết cẩn thận vậy, nếu cơ thể chưa khỏe mạnh cần phải làm tốt…” giữa chừng Tư Vũ trở nên sợ hãi, sau đó nước mắt ngừng tuôn ra.

      Do vận động quá mạnh khiến cho miệng vết thương bị rách, máu chảy ra rất nhiều, chiếc giường bệnh trắng tinh in lại vết máu.

      “Thực có gì mà, trước đây bị thương còn nghiêm trọng hơn cái này nhiều, phải giờ vẫn cần sống sao, đây chỉ là chuyện thôi mà.” Bùi Tạp Tư lập tức ngồi dậy, kéo vợ mình ngồi giường khóc lóc, để cho ngồi đùi .

      Tư Vũ tựa vào , dám cử động mạnh, lau nước mắt : “Vừa rồi chúng ta nên “hợp phòng” (làm tình), làm cho bị thương, em tìm bác sĩ đây!”

      “Khoan …” Bùi Tạp Tư tò mò nhìn Tư Vũ. “Vừa rồi em cái gì thế?”

      “Em để em tìm bác sĩ tới xử lý vết thương của .” Tư Vũ vừa vừa muốn đứng lên khỏi đùi .

      Bùi Tạp Tư kéo ngược trở về, ôm chặt lại. “ phải, phải, ý muốn hỏi câu trước câu kia cơ, câu mà chúng ta nên làm gì đó?”

      “Câu trước câu kia là câu nào?” Tư Vũ hiểu ý của .

      câu em vừa rồi chúng ta nên làm cái gì khiến cho miệng vết thương của bị hở đó?” Bùi Tạp Tư có ý đùa bỡn Tư Vũ, chỉ muốn biết chính xác ý của , chỉ là nghe hai chữ kia khi Tư Vũ .

      “Hợp phòng… nên hợp phòng” Cuối cùng Tư Vũ cũng hiểu ý của Bùi Tạp Tư, sau đó lại hai lần đồng thời đánh ngực .

      “Hợp phòng!” Bùi Tạp Tư lại lần nữa.

      “A!” Tư Vũ tức giận, sao cứ lặp lặp lại hai chữ này hoài vậy?

      “ha ha…” Bùi Tạp Tư phát ra tiếng cười khàn khàn, tự như gặp phải chuyện gì đó rất thú vị.

      “Có gì đáng cười sao?” Tư Vũ cảm thấy rất mất hứng.

      có gì đáng cười!” Bùi Tạp Tư cũng thừa nhận, sau đó nhìn chớp chớp đôi mắt đưa tình. “Lần đầu tiên nghe có người đến hai chữ này thay cho hai chữ “làm tình”, cho nên cảm thấy cực kỳ có ý nghĩa đó.”

      “Thần kinh.” Tư Vũ chun mũi lại, rất tự nhiên móc câu. “Vây mà em tưởng quen thuộc chuyện này hơn so với người khác chứ, xưng hô như vậy có gì mà kỳ….”
      Last edited by a moderator: 17/5/15
      dungggsusu thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 447: THỂ LỰC SIÊU KHỎE

      Bùi Tạp Tư lôi kéo thân thể của , nhàng thầm ở bên tai : "Những chuyện này làm rất quen thuộc, quen đến mức như tên của mình vậy. có nghe qua những chuyện kiểu như thế này, là cách mà vợ chồng đối xử với nhau, giường vận động, **, làm loạn, dính vào ..." cách của càng về sau càng hạ lưu, càng ngày càng đậm màu sắc tình dục, càng khiến cho toàn thân người ta phát run lên!

      Cuối cùng, nghe nổi nữa Tư Vũ vặn vẹo người đứng lên: " đừng có náo loạn lên nữa, bây giờ để em tìm bác sĩ cho ...!"

      vừa mới định , lập tức bị Bùi Tạp Tư kéo trở về người, ấn nụ hôn vào mặt của . "Em đừng , có chuyện!" cười vẻ mặt xấu xa!

      Tư Vũ biết có chuyện gì tốt đẹp, nhưng cũng biết, cho tới cùng nghĩ định làm cái gì! "Chuyện gì vậy?"

      "Ha ha ..." Bùi Tạp Tư phát ra tiếng cười càn rỡ, lại mang Tư Vũ đè xuống cho nhúc nhích ở mặt giường, lập tức dùng thân thể của chính mình đè chặt lên , ở phía đầu của : "Bà xã, bây giờ muốn cùng em hợp phòng ... "

      " cần ..." thở hổn hển cự tuyệt.

      Nhưng mà quần áo người bị người ta cởi ra hết rồi, lại còn bị người ta áp ở dưới thân nữa, làm sao còn có thể chạy thoát khỏi tay người thợ săn đây? Cuối cùng, đương nhiên là lại bị người ta ăn sạch lần nữa, sờ mó lần nữa ! Nhưng mà Tư Vũ cũng rất lợi hại nhé, ít nhất cũng dụ dỗ, lừa được người đàn ông này, để đồng ý sau khi 'Hợp phòng' xong tìm bác sĩ tới xử lý giúp vết thương cho !

      Chỉ có điều, thời gian 'Hợp phòng' này tựa hồ là hơi quá dài, làm cho người ta cũng phải giật mình chút!

      Vợ chồng Đại Cương canh giữ ở cửa phòng bệnh, đề phòng trường hợp người nào đó có đầu óc lại vào, dạng người này thuộc loại có đầu óc lại còn có mắt, vào đẩy cửa phòng bệnh ra, phá hoại thời gian tốt đẹp ở bên trong... Do đó bọn họ vẫn nên canh giữ ở cửa phòng bệnh là tốt nhất!

      Mà Đại Cương sợ bà xã mình có cơ hội miên man suy nghĩ, cho nên mới nhét tai nghe điện thoại vào trong tai của vợ mình, để cho xem phim nghe nhạc! Vợ của Đại Cương đúng là “bé hạt tiêu”, bình thường cũng luôn luôn bắt nạt Đại Cương, nhưng mà trong chuyện này “bé hạt tiêu” lại cực kỳ nghe lời của Đại Cương, cho nên rất ngoan ngoãn xem phim!

      Trong hành lang sáng đèn, ngoài cửa sổ, bầu trời cũng dần dần chuyển thành mảnh tối đen, mà “bé hạt tiêu”cũng xem xong hai bộ phim nhựa, vậy mà cửa phòng bệnh vẫn chưa mở ra, loáng thoáng còn có thể nghe được tiếng nhau!

      “Bé hạt tiêu” bỗng kéo chiếc tai nghe điện thoại ra, ôm bụng, vẻ mặt đầy sùng bái lên tiếng: "Ông xã, đại ca thể lực sieu khỏe nhỉ, bốn tiếng rồi đấy, vậy mà cũng chưa từng nghỉ ngơi ... "

      Đại Cương nhăn lại cặp lông mày lại, hung hăng chất vấn: "Đáng chết, sao em biết vẫn chưa từng nghỉ ngơi hả? phải cho em xem phim rồi đó sao?"

      "Ha ha ... ông xã, đừng nóng giận! Chẳng qua em cũng chỉ là tò mò chút thôi." “Bé hạt tiêu” dựa vào ngực ông xã, đè cánh taycủa chồng mình lại, ngừng trấn an: "Ông xã này, hay là chúng ta để cho các em khác đến canh gác , có được hay ?"

      "Đương nhiên là được rồi !"

      "Ài ..." bi thương thở dài hơi, lại nhệch cái miệng ra, "nhưng mà... nhưng mà người ta đói mà ... hiểu người ở trong ấy có biết đói bụng hay đây... "

      "Em điểm này, trái lại, nhắc nhở !" Đại Cương vươn tay lấy điện thoại di động ra gọi cho Đại Lợi, bảo cậu ta mang đồ ăn đến. Oa, chậc chậc, chắc lão đại hao phí thể lực rất lớn, rất cần phải được ăn uống bồi bổ rồi!

      ******phân cách tuyến******

      Giống như bị vét sạch, Tư Vũ mặc cho phía dưới thân bị đẩy đè xuống, chỉ có thể làm việc là tì lên ngực của , trong miệng phát ra tiếng kêu muốn chết muốn sống! “Thôi mà… Xin đấy, em rất đói rồi…”

      cam đoan đây là lần sau cùng!” Bùi Tạp Tư ra sức đòi hỏi, thở hổn hển cam đoan!

      Nước mắt Tư Vũ rơi xuống, lúc này nước mắt phải là cảm động, mà là quá mệt, vừa đau đơn lại vừa tủi thân: “Lần trước cũng với em như vậy… lần sau cùng, lại lần sau cùng…” thế mà bây giờ vẫn còn chưa buông tha , thân thể giống như mọc dài ra ở trong thân thể vậy, thể nào thoát ra được…

      Bùi Tạp Tư nở nụ cười càng thêm đắc ý, lời oán giận của thể nghi ngờ làm lòng tự tôn của đàn ông trong vô cùng thỏa mãn! Khà khà… Cái mà đàn ông muốn nghe phụ nữ nhất chẳng phải là câu “ xấu lắm, người ta mệt đến mức này rồi mà còn vẫn phải lần, trái lần, đến cuối cùng có được yên hay nữa cũng chẳng biết?” hay sao.

      “Bà xã, bây giờ đúng là , lừa em nữa!” Bùi Tạp Tư nhấc cái eo của lên tìm đến chỗ rậm rạp, sau đó nâng bộ phận của mình, giống như được lắp mô tơ điện dạng, bắt đầu điên nhất cuồng làm việc! Trước sau tần suất ra vào nhanh đến mức làm cho người ta hoa cả mắt, mà bị tấn công lại càng hiểu rất , cả người dưới, cho đến từng sợi tóc đều nhanh chóng trở nên run rẩy!

      Da thịt người Tư Vũ lại lần nữa nhuốm màu đỏ rự giống như bị bệnh sởi, mười ngón tay căng thẳng bám chặt vào ngực của , hai chân cũng kích động cuộn vòng cơ thể … Bùi Tạp Tư hét lớn tiếng, sau đó, rốt cuộc nắm chặt phần eo của , nâng lên…

      …rồi mới buông tha hoàn toàn!

      Tư Vũ tuy mỏi mệt chịu nổi, nhưng mà vẫn cắn răng, đứng xuống mặt đất, khẩn trương mặc quần áo. Hu hu, … tại sợ lắm rồi, nếu lập tức đứng lên, thực sợ lại giống như kiểu vài lần trước, nghỉ ngơi chỉ được 3 phút lại túm lấy , bắt đầu hành hạ!

      Nhìn toàn thân vô lực, bộ dáng mặc cái áo ngực mà cánh tay run rẩy, Bùi Tạp Tư nằm ở giường cười hề hề ngừng trêu chọc . Sau đó cánh tay dài của lại tóm lấy kéo trở lại giường: “Xem ra em vãn còn có khí lực nhỉ? Vốn dĩ tưởng em mệt mỏi nên bỏ qua cho em, nhưng mà xem ra thể lực của em vẫn còn rất tốt, hay là chúng ta liền làm lần nữa !” trêu đùa trận xem sao!

      “Đừng mà… em chịu nổi nữa đâu!” Tư Vũ sợ tới mức khuôn mặt nhắn của vặn xoắn lại rồi, như muốn khóc: “Nếu như còn muốn tiếp tục nữa, cũng nên cho em ăn miếng cơm chứ? Em rất đói, em muốn ăn cơm…!”

      có cơm, chỉ có lạp xườn…” Bùi Tạp Tư ôm thân thể của , tà ác thầm vào bên tai : “Em có ăn ?”

      Tư Vũ muốn vặn vẹo thân thể, nhưng lại bị ôm chặt, hoàn toàn có cách nào nhúc nhích: “ quá xấu xa, thể như vậy được, cho dù em là lao công, cũng phải cho em ăn cơm chứ!”
      “Ha ha…” Bùi Tạp Tư lại phát ra tiếng cười sung sướng, hoàn toàn mặc kệ máu ở lưng chảy ra rất nhiều. nhặt chiếc áo ngủ ném ở bên mặc vào người, hướng ra ngoài cửa. biết Đại Cương và cái đồ Bát Quái kia tính cách vốn thích xem náo nhiệt, nhất định bỏ : “Đại Cương, hãy chuẩn bị mang đến cho bữa tiệc lớn nhé, chị dâu của cậu đói bụng rồi!”

      Mà lúc này, Đại Cương lấy chiếc xe chữa bệnh của bệnh viện tạm thời chuyển đổi trở thành xe chở đồ ăn, bên trong bày đặt số thức ăn cộng thêm chai rượu đỏ… Cậu ta cười khanh khách đẩy xa tới. “Lão Đại, em chuẩn bị đầy đủ toàn bộ rồi, mời đại ca và chị dâu từ từ dùng bữa!”

      Tư Vũ nằm ở giường nghe thấy tiếng ở bên ngoài, xấu hổ cùng quẫn đến chết được. vùi mặt vào dưới chiếc chăn đơn. Trời ạ, lúc này quá mất mặt, huynh đệ của nhất định là biết với ở đây làm cái gì rồi.
      Last edited by a moderator: 15/5/15
      xixondunggg thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 448-449: KẾT THÚC CHUYỆN TÌNH BA NGƯỜI

      Nằm giường bệnh, Bùi Tạp Tư nheo lại ánh mắt tươi cười, nhìn người phụ nữ cầm tay chiếc cốc cùng hộp cơm vào.


      Tư Vũ chun chun cánh mũi, đem tất cả đồ vật mang trong tay để bàn sau đó tiến lại giường bệnh chủ động hôn lên đôi môi người đàn ông nằm đó.


      Nụ hôn này vốn chỉ là nụ hôn mang ý nghĩa “buổi sáng tốt lành”, nhưng Bùi Tạp Tư đâu dễ dàng buông tha cơ hội tốt này, bỗng nhiên vươn tay đè lại ót của khiến cho nụ hôn “chúc phúc” trở thành nụ hôn “sâu sắc”.


      “Uhm…!” Tư Vũ phát ra thanh kháng nghị, nụ hôn của dùng rất nhiều lực khiến cho cơ bản thể hô hấp nổi.


      Bùi Tạp Tư đem lưỡi mình xâm nhập vào miệng Tư Vũ và “chu du” khắp nơi trong đó, hôn sâu tới mức đôi môi Tư Vũ ánh lên làn “nước yến” của sau đó Bùi Tạp Tư mới lưu luyến buông ra.


      Ngẩng đầu lên, điều đầu tiên Tư Vũ làm là lau nước miếng của Bùi Tạp Tư lưu lại đôi môi đỏ mọng của ,ánh mắt oán giận nhìn . “ đáng ghét, son môi của em bị “ăn” luôn rồi.”


      Bùi Tạp Tư nhíu mày lơ đểnh, “Ăn ăn phải ăn cho hết…” còn muốn đem quần áo lột xuống nữa kìa, chỉ khi đó mới cần làm, có thể ngoan ngoãn ở bên cạnh rồi. muốn thôi việc phải vì lòng dạ hẹp hòi mà nguyên nhân chính là bất luật chuyện gì nữa người đàn ông cũng thể chịu được vợ của mình làm ở nơi có người đàn ông khác “thầm thương trộm nhớ”.


      Nhưng mà giờ quan hệ giữa vừa mới có chuyển biến tốt đẹp, cho nên dù có ý nghĩ này trong đầu cũng dám , bởi vì sợ nếu ra có ác cảm với , khi ấy chừng mối quan hệ khó khăn lắm mới nối lại được “chết yểu” lần nữa.


      Vì thế lựa chọn phương án chờ đợi, chờ chính Tư Vũ nhận ra khi làm việc bên cạnh Ryan cảm thấy còn thoải mái như trước, chỉ có như vậy chính đề xuất xin từ chức.


      Nhưng mà Tư Vũ lại muốn sau khi từ chức xong mới cho biết, bởi vì giờ chuyện tình cảm của vợ chồng vừa có chuyển biến tốt đẹp, nếu nhắc đến Ryan khó tránh khỏi ảnh hưởng xấu.


      Đồng thời cũng muốn lợi dụng chuyện này khiến cho Bùi Tạp Tư sốt ruột, cũng coi như “trả thù” được . Suy nghĩ xong xuôi, Tư Vũ khẩn trương mang bữa sáng do chính tay mình làm đem ra cho . “Em làm điểm tâm cho nè, mau tới đây ăn .”


      “Em vừa nghe lắm.” Bùi Tạp Tư bước xuống giường vừa vặn xoay người vào toilet.


      Tư Vũ nhìn bóng lưng thảnh thơi của lặp lại thêm lần. “Em rằng chính tay em làm điểm tâm cho , mau lại đây ăn !”


      vừa dứt lời bỗng nghe tiếng “Ầm” phát ra từ bên trong toilet, thanh đó tựa như cái gì đó cứng rắn đụng mạnh vào cánh cửa.


      Tư Vũ lo lắng vội tới. “Tạp Tư, có chuyện gì vậy? Có bị thương chỗ nào nữa ?”


      “A… sao…” Bùi Tạp Tư che trán ra khỏi toilet sau đó khiển trách. “Lần sau khi em đến đề tài nào có sức công phá “mạnh mẽ” như vừa rồi làm ơn thông báo cho biết trước tiếng để chuẩn bị nhé. Cứ chơi bất ngờ thế này chắc bể đầu quá…”


      “Ha ha…” Tư Vũ che miệng lại và cười rộ lên. “Làm gì đến nỗi như cơ chứ? Em làm điểm tâm cho cũng là chuyện cực kỳ bình thường mà thôi, phải cũng từng nấu cơm cho em ăn đó sao?”


      Bùi Tạp Tư “hừ” tiếng rồi nở nụ cười, có phần tự giễu xen lẫn chút khó xử, muốn tiếp tục đề tài xấu hổ này nữa. “Em mang tới đây xem nào, để nếm thử tài nghệ của em ra sao.”


      “Vâng…” Tư Vũ hưng phấn mở nắp cốc giữ nhiệt sau đó đổ ra cháo Bát Bửu, mở ra hộp đựng thức ăn, bên trong là ba miếng sandwich được trình bày đẹp mắt.

      Bùi Tạp Tư ngạc nhiên mở to hai mắt, ánh mắt thán phục nhìn vợ của mình. “ tệ nha. Đúng là bà xã của làm điểm tâm cho nha, phải sáng sớm em mua đó chứ?”


      “Đương nhiên chính tay em làm ra mà, đừng có nhìn thôi, mau ăn , để nguội là mất ngon đó.” Tư Vũ mang
      muỗng bỏ vào trong chén sau đó đưa đến trước mặt Bùi Tạp Tư.

      Đương nhiên Bùi Tạp Tư khẩn trương tiếp nhận, động tác như nhận “thánh chỉ”.Trời ạ, Tư Vũ chưa từng vào bếp bao giờ cả vậy mà giờ ấy làm điểm tâm cho , điều này khiến bị kích động mới là lạ đó. kích động nha!

      Điều này có thể giải thích rằng vị trí nhất định tron lòng đúng ?

      đừng có nhìn nữa, mau tới ăn .” Điểm tâm hôm nay nếm qua, con cũng nếm qua rồi, tuy hương vị được ngon nhưng cũng đến nổi khó ăn à nha. Dĩ nhiên giờ trong lòng Tư Vũ cực kỳ khẩn trương, suy nghĩ có khi nào Bùi Tạp Tư thích đồ ăn do mình nấu nha?

      Bị Tư Vũ thúc giục cộng thêm ánh mắt chờ mong của , Bùi Tạp Tư trước tiên múc muỗng cháo Bát Bửu đưa vào miệng, ngay cả khi muỗng cháo vừa vào miệng lập tức mở to hai mắt.

      “Thế nào ?Có ngon ?”Tư Vũ cực kỳ quan tâm hỏi.

      Bùi Tạp Tư nhìn vợ mình cái sau đó gật mạnh đầu trả lời. “Ngon… ăn rất ngon.”

      “Ha ha… thích là tốt rồi…”

      Bùi Tạp Tư nuốt vào bụng muỗng cháo thời cầm lấy miếng sandwich. “ nghĩ rằng món này cũng rất ngon nhỉ, thích ăn thịt!” Ưm, mặn quá, mặn đến nỗi có cảm giác rằng huyết áp trong phút chốc tăng cao.

      Trong miệng vừa mới lâm vào trạng thái “ khẩu vị” gì, cố gắng nhai nuốt hết miếng sandwich bỗng dưng “vị giác” thay đổi…

      Ánh mắt Bùi Tạp Tư so với trước càng mở lớn hơn, vị cay nồng tức thời đâm thẳng vào cánh mũi , ánh mắt , lỗ taianh và não , cuối cùng thể kiềm chế được nữa rồi. “Hắt xì… Hắt xì…” Mọi thứ bị phun ra tựa như pháo hoa, như dòng suối, toàn bộ thức ăn từ trong miệng của Bùi Tạp Tư bay thẳng ra ngoài.

      Cục diện có thể là rất “đồ sộ”, chỉ mặt bàn vương vãi thức ăn mà ngay cả mặt Tư Vũ, có thể và cả tóc đều “lấp lánh vô số ánh sao”.

      “Ưm…” Tư Vũ mím chặt đôi mắt, đôi mắt mở to chứa đựng ngạc nhiên nhìn Bùi Tạp Tư.

      Bùi Tạp Tư vội vàng rút khăn giấy lau tóc, hai má cho .“ xin lỗi… xin lỗi, làm em sợ rồi.”

      có sao… có việc gì…” Tư Vũ nhận lấy khăn tay. “ ăn mau , em tự lau được rồi.

      Bùi Tạp Tư e ngại nhìn đồ ăn còn lại trước mắt, đôi mày tậm nhíu lại, tựa như con sâu bướm làm kén.

      “Sao vậy? vui sao?” Tư Vũ nhìn chậm chạp muốn ăn nữa có chút thất vọng.

      “A… , có!” Bùi Tạp Tư cận lực lắc đầu, vợ mình đích thân làm sao dám từ chối kia chứ? Sao dám thể ăn?Chỉ có điều là hương vị rất kỳ quái. Bùi Tạp Tư hít sâu hơi, lấy lại “lòng can đảm” lúc trước mỗi khi chiến đấu sat cánh cùng em của mình, nín thở chút, cầm lấy sandwich, nhắm mắt lại cắn miếng to!

      “Ha ha…” Tư Vũ nở nụ cười, ăn rất ngon lành nha… từng miếng từng miếng, xem ra ấy cực kỳ thích đồ ăn mình nấu.

      Hương vị trong miệng vừa cay vừa mặn, “khóc trong lòng” nhưng mặt vẫn tươi cười nhìn bà xã của mình.

      Trời đất ơi, sau này hy vọng cần làm thức ăn cho nữa, tình nguyện ăn trong căn tin bệnh viện là được rồi.

      *******

      Ryan sau khi nghe Tư Vũ giải thích toàn thân tựa vào chiếc gối kê đầu giường.

      Bên trong phòng bệnh của Ryan, Tư Vũ cúi đầu xin lỗi.“Ryan, xin lỗi .”

      là em đồng ý với phải sao?”Ryan vẫn hỏi lại câu.

      “Em vậy bởi vì ngày đó tình huống rất khẩn cấp, lúc ấy em rất sợ hãi, tâm trí em lúc đó rất hoảng loạn cho nên xử lý mọi chuyện được chu toàn, toàn bộ chuyện này là lỗi của em, là em làm sai rồi, nhưng giờ em lại muốn mắc phải sai lầm nữa, em muốn sửa sai lầ của mình! Em thể tự dối gạt bản thân mình, em rất Tạp Tư!”Tư Vũ suy nghĩ muốn đợi sau khi Ryan xuất viện mới cho nhưng thể nhịn được nữa rồi. muốn khi ở bên Bùi Tạp Tư mà trong lòng vẫn còn khúc mắc này.

      “Em xin lỗi, em nghĩ giỏi như vậy, lại là người lương thiện chắc chắn tìm được người phụ nữ thích hợp với hơn em. Gần đây thành tích học tập của Hoan Hoan có dấu hiệu xuống, em nghĩ em muốn ở nhà hối thúc con bé học tập, vì thế em muốn cho em nghỉ công việc thư ký được ?” Tư Vũ đem tất cả khuất mắc trong lòng ra thể.

      Ryan chỉ nhìn Tư Vũ lâu mà gì nhiều.Ngay khi Tư Vũ biết phải làm như thế nào ta lại “Em cần nhận lỗi với , biết chuyện tình cảm thể miễn cưỡng được. ra bản thân cũng muốn có cảm giác rằng ‘bạn của chính là vợ của người đàn ông khác’!”

      “Vâng!”Tư Vũ gật gật đầu.“Đúng rồi, nếu như trong lòng em có người khác mà lại gả cho đối với đó thương tổn rất lớn.”

      Ryan cười , đôi mắt chớp chớp nhìn . “Cho nên cám ơn em thẳng thắn ra toàn bộ với , em đúng là người phụ nữ đáng và đơn thuần, trách em.”

      Tảng đá trong lòng Tư Vũ rốt cuộc cũng rớt xuống, cuối cùng cũng có thể tươi cười thoải mái.A… mọi việc cuối cùng cũng được giải quyết rồi, ông Trời đúng là thương mà.

      “Tư Vũ, sau này chúng ta còn có thể làm bạn bè ?” Ryan đứng lên dò hỏi.

      “Dĩ nhiên là còn chứ.”Dù còn là người cũng thể trở thành kẻ thù chứ?

      “Vậy em cũng thể từ chối giúp việc chứ…” Ryan ra cầu.

      Người ta rộng lượng như vậy, Tư Vũ sao có thể lập tức từ chối chứ.“Nếu em có thể giúp em nhất định làm.”

      “Chuyện này em nhất định giúp được, chỉ là có thể làm khó em ít.”Ryan cho Tư Vũ suy nghĩ.

      !”

      “À, chỉ là mấy ngày trước có vài người bạn đưa cho thiệp mời…, có vài vị lãnh đạo trong Chính Phủ cũng tới, họ đặc biệt muốn mời em tham gia…” Ryan càng ngày càng khó xử, câu kế tiếp ta ra chính là “Chuyện là như thế đó.”

      “Chuyện này…”

      “Em cũng biết đấy, trước đây ngày nào phóng viên cũng bám theo chúng ta đưa tin, do đó trong tình huống này… Em giúp chuyện này , ngay khi buổi tiệc kết thúc cũng ai còn chú ý nữa đâu.”

      Tư Vũ có thể thông cảm cho khó xử của Ryan, dù sao ấy cũng là người có máu mặt, giới truyền thông lại coi là bạn của ấy, lúc trước đưa tin nhiều như vậy giờ ta rất cần hỗ trợ của . “Được rồi, em tham dự!”

      “Cảm ơn em…” Ryan cực kỳ cảm kích.

      Tư Vũ lắc đầu, “Vậy em xin phép trước đây, nghỉ ngơi cho tốt.”

      Ryan gật gật đầu, mỉm cười khoát tay vẫy chào Tư Vũ.

      Ngay khi Tư Vũ ra khỏi phòng bệnh và đóng cửa lại. Ryan đứng dậy, trong đôi mắt xanh thẫm xuất tia sắc bén…

      ta thích Tư Vũ như vậy, tại sao phải buông tha cho , cho dù Tư Vũ Bùi Tạp Tư, cho dù muốn trở lại bên cạnh Bùi Tạp Tư ta vẫn dễ dàng buông ra.
      Last edited: 27/5/15
      dungggxixon thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 450: TỔ ẤM NGỌT NGÀO…

      Trải qua hai ngày “ngoan ngoãn”, cuối cùng Bùi Tạp Tư cũng được bác sĩ đồng ý cho xuất viện về nhà dưỡng bệnh. Do Tư Vũ kiên trì chịu trở về “Kim Úc Phủ Đệ” cho nên hai người bắt đầu tranh cãi hồi trong xe.


      “Vì sao chịu quay về?”


      giờ chúng ta ly hôn rồi!” Tức giận hồi lâu cuối cùng Tư Vũ cũng tìm được lý do phản bác lại câu hỏi của Bùi Tạp Tư.


      Bùi Tạp Tư quả nhiên bị câu ấy chặn họng, mở to hai mắt….nhìn chằm người phụ nữ thương mà : “Tốt, em rất chí lý!”


      “Ha ha…” Tư Vũ cười duyên sau đó tự động dựa vào lòng . “ giờ cơ thể chưa có khỏe hẳn mà, em có bên cạnh nghỉ ngơi càng tốt mà.”


      có thể xác định rằng nếu em ở bên cạnh cũng nghỉ ngơi tốt mà!” Bùi Tạp Tư giơ bàn tay lên trời thề thốt với .


      “Lời thề của tin mới là lạ đó.” ra cũng muốn ở bên cạnh , nhưng cũng muốn biết cảm xúc của con mình, muốn Hoan Hoan có ấn tượng xấu về Bùi Tạp Tư, chỉ muốn làm cái gì đó có thể khiến cho Hoan Hoan vui vẻ tiếp nhận trở lại ba của bé.


      mà, hứa với em là làm gì xằng bậy với em mà, theo trở về được , đem cả con Hoan Hoan trở về nữa! “Tổ ấm Kim” lớn như vậy mà lâu có người ở rồi,trong khi chổ của em lại xíu, như vậy em thấy là rất lãng phí sao?”


      giờ em quen ở mình rồi, ngoài ra em còn muốn hưởng thụ cảm giác được theo đuổi lại em mà.”

      Bùi Tạp Tư bị làm cho thất vọng, sợ nhất là nếu chuyện này còn kéo dài khéo bị đêm dài lắm mộng mất. được, điểm mấu chốt là muốn luôn ở bên cạnh , à… nhớ ràng là bên cạnh nhà trọ của tiểu khu, hầu như quên mất rằng lúc trước ông nội có cho căn trong tiểu khu đó phải.


      Lâu rồi đến đó, hình như lúc trước chỉ có em luôn luôn chạy tới.


      À, giờ căn hộ đó có cơ hội phát huy công dụng rồi!


      *************


      Tuy thể ở cùng chỗ với Bùi Tạp Tư nhưng Tư Vũ mỗi ngày vẫn tới thăm . Bởi vì công việc thể cho nên Tư Vũ sau khi tan làm đến nhà trọ của Bùi Tạp Tư, mà giờ công việc của Bùi Tạp Tư có thể được xử lý tại nhà cho nên tại mỗi ngày đều ở trong nhà làm việc.

      Đúng sáu giờ, Tư Vũ mở cửa nhà Bùi Tạp Tư!


      Bùi Tạp Tư vừa vặn xử lý xong công việc, sau đó đóng lại máy tính.


      Tư Vũ đem đồ ăn mới mua vào nhà bếp, sau đó lập tức quay về phòng khách. “Hôm nay thế nào ? Vết thương có đau lại ? À, hôm nay phải ăn cơm và uống thuốc đúng giờ đó.”


      Ngồi ghế, Bùi Tạp Tư duỗi thắt lưng rồi đứng lên. “Em cứ đúng giờ là gọi điện thúc giục , nào dám uống?”

      nghe lời uống thuốc đúng giờ khiến cho Tư Vũ rất an tâm, mở búi tóc xuống, lại tiện tay buộc lên thành “đuôi ngựa”, thả lỏng chút khiến cho da đầu cảm thấy rất thoải mái, bị căng chặt, khi làm đương nhiên thể tùy tiện buộc tóc như khi ở nhà.


      Sau đó nghỉ ngơi, nhanh nhẹn bắt đầu chuẩn bị cho bữa tối!
      Bùi Tạp Tư tới sau lưng , ôm Tư Vũ từ phía sau, để cằm mình tựa vai , nhìn trong gương, tỉ mỉ hôn lên khuôn mặt nhắn của Tư Vũ. “Bà xã, cần phải vội vàng nấu bữa tối đâu, ngày gặp em rồi, rất nhớ em!”


      Hai tay dính đầy bọt xà bông, cổ Tư Vũ ngứa ngáy, cười tránh né nụ hôn của . “Đừng nghịch nữa, râu của làm em ngứa, đau quá….”

      sao?” Bùi Tạp Tư đem cằm của mình day day mạnh mạnh vào cổ Tư Vũ, động tác chầm chầm khiến cho càng thêm ngứa càng thêm nhột buông ra tiếng cười giòn tan.


      Tư Vũ liên tục cầu xin dừng lại, cười đến nỗi bao tử muốt thắt lại, khiến cho hai chân mềm nhũn theo cơ thể trượt xuống chân, ngồi xổm bên chân . “Hô hô, kha kha, đừng có náo loạn nữa mà, xong rồi, cười đến nỗi bao tử muốn rớt ra luôn rồi!”


      “Vậy sao? Để cho xem thử bao tử của em làm cách nào mà rớt ra được nha!” Bùi Tạp Tư khom người, vẫn khiến cho râu cựa cựa mặt của Tư Vũ. nàng này hai ngày nay cứ lượn qua lượn lại trước mắt , khiến cho chỉ có thể nhìn, chỉ có thể ngửi được hương vị của , nhưng chạm được sâu vào bên trong , điều này quả muốn bức điên mà.


      cố ý khiêu khích , hành hạ , dĩ nhiên cũng phải suy nghĩ biện pháp hành hạ lại nha.
      Tư Vũ vì tránh né hành động của nằm dài sàn nhà, cả cơ thể nằm bên cạnh chân , đầu tựa tại cẳng chân Bùi Tạp Tư. “Ha ha….ha ha….em xin mà, đừng có làm loạn nữa….”


      Bùi Tạp Tư nhanh chóng xốc quần áo Tư Vũ, hài lòng khi thấy bụng căng lên.


      Da thịt trắng trẻo của Tư Vũ vì cười mà run nhè , khiến cho Bùi Tạp Tư chú ý đến, ánh mắt trở nên nóng bỏng.
      Cuối cùng dừng lại trêu chọc nữa, thân thể Tư Vũ cũng chầm chầm bình phục lại. Vừa mới nghĩ đứng dậy, bỗng nhìn thấy ánh mắt như loài lang sói muốn ăn con mồi. “Này, nhìn gì đó, được nhìn lung tung!” Tư Vũ vặn vẹo thân thể,vội vàng kéo quần áo để che thân mình lại.


      “Vợ ơi….” Bùi Tạp Tư bên tai Tư Vũ dụ dỗ, cầu xin. “Cho , rất đói!”

      được là được, giờ cơ thể chưa có khỏe hẳn mà!” Tư Vũ quả quyết cự tuyệt, nhưng ra phải chỉ mình muốn mà ngay cả cũng muốn . Nhưng nhất định phải từ chối vì vết thương của , chẳng lẽ muốn rách miệng viết thương nữa sao?


      “Vợ à, bị gì đâu, mà, cho mà, làm cho em thấy lợi hại của ” Bùi Tạp Tư chịu thỏa hiệp, ngày càng phát ra thanh lôi kéo , dụ dỗ , đôi bàn tay to ngừng ve vãn da thịt Tư Vũ, muốn dùng kỹ năng cao siêu của mình khiến cho rơi vào tay giặc!


      Tư Vũ bị Bùi Tạp Tư làm cho cơ thể ngày càng nóng lên, tựa như muốn nhũn ra, nhưng lý trí rất kiên định, cuối cùng dùng sức đẩy ra và . “Chờ khi nào khỏe hẳn, em nhất định cho thỏa mãn, giờ ngoan ngoãn đừng có nghịch nữa!”


      Bùi Tạp Tư kỳ muốn bị cự tuyệt, hai tay bỏ vào túi áo ngủ. “Hoan Hoan đâu, sao con về cùng em?”


      Đứng ở góc phòng chỉnh lại quần áo, Tư Vũ thầm thè lưỡi. “Hoan Hoan muốn ở bên cạnh chị dâu, cho nên hai ngày nay con bé muốn ở lại “Lam Úy Loan” chơi.”
      Hu hu….cầu xin ông Trời tha tội chô vì lời dối này.

      ************

      Cả bữa tối Hoan Hoan đều bị mất hứng, hề mở miệng.


      Hu hu, giờ trong lòng mẹ chỉ có người ngoại quốc kia mà thôi, vậy là cảm thấy mình vướng tay chân, nên đẩy mình đến nhà của cậu. Hu hu, giờ chưa có kết hôn đối xử với mình như vậy, nếu kết hôn rồi còn thế nào nữa đây?


      Lạc Dật nhìn chị của mình, bạn học ngồi cùng bàn cộng thêm bạn tốt Hoan Hoan, tốt bụng khuyên nhủ. “Có câu phải rất tốt sao, ba chết mẹ tái giá, do đó phải tự chăm sóc mình….”


      “Tớ có ba nha….ba tớ chưa có biến thành ma nha!” muốn từ “Chết”, nước mắt ủy khuất chảy ra. “Mẹ tớ giờ hoàn toàn bị người ngoại quốc kia mê hoặc mất rồi, trong lòng còn nghĩ đến tớ nữa.”


      Hết chương 450

      Chương 451: Trêu ai chọc ai.

      Lạc Dật nhún nhún vai, làm ra vẻ quan trọng, hai tay đặt lên bàn, quay mặt sang nhìn Hoan Hoan...ngôn ngữ ra vẻ bề , riết róng: " Cậu khổ sở vì cái gì hả? Cứ cho là mẹ cậu bị người khác làm cho bị mê muội chăng nữa, chảng phải cậu vẫn còn mẹ của tớ đó sao? Hoan Hoan, hơn năm trước tớ còn đau lòng thay cậu, nhưng bây giờ chút cũng còn nữa rồi. So với lúc đầu, cậu so với mình hạnh phúc hơn, cậu nghĩ lại xem cậu có ba mẹ mình thương, lại có mẹ ruột thương, về sau còn người ba nước ngoài, có lẽ hay ngày nào đó bất ngờ, ba ruột cậu lại xuất trở lại - - "

      "Vậy còn có cái gì dùng sao? Mẹ đều bị người nước ngoài kia lừa , ba ruột đến đây như thế nào? Ba mẹ ruột của mình có lẽ cùng chỗ rồi !" Rất nhanh chóng, bị Lạc Dật làm cho tức điên lên, nếu cho cậu ta roi vào người, cậu ta còn gây rối, ở đó xem quang cảnh náo nhiệt

      "Như vậy phải rất tốt, ba ruột của cậu có lẽ cũng có vợ, như vậy cậu lại có thêm cái mẹ kế, Wow, cậu xem cậu - - cha nuôi mẹ nuôi, mẹ ruột ba kế, ba ruột mẹ kế - -" Lạc Dật bên đếm đầu ngón tay, bên giật mình : "Vậy liền có ba người ba, ba người mẹ rồi. Hoan Hoan, vậy néu đến năm mới, cậu phát tài nha - - tiền lì xì của cậu nhất định so với mình nhiều hơn - - "

      "Lạc Dật, cậu rất đáng ghét, tớ bao giờ với cậu nữa, lần sau bạn cậu làm bài tập, tớ cũng giúp nữa!" Hoan Hoan bị Lạc Dật làm cho tức giận đến nước mắt cũng rơi, nguyên nhân sầu não cũng bị bay mất theo khí, cảm xúc còn lại chính là muốn cùng Lạc Dật khai chiến!

      "Ấy, phải vậy đâu, đây là hai chuyện khác nhau mà.Sao cậu cứ nhất định phải khơi lại chuyện qua như vậy, bây giờ là tớ giảng giải cho cậu, để cho cậu được vui vẻ đấy chứ. Cậu biết ơn tớ chớ, lại còn lấy chuyện làm bài tập ra để đe dọa tớ nữa, cậu như vậy có đáng làm chị tớ ?" Lạc Dật thu lại luôn vẻ mặt tựa như "chỉ sợ thiên hạ loạn, thấy đầu rơi cam lòng".

      Nước mắt mặt Hoan Hoan biến mất, tiến lên bước, nhìn người cao bằng mình."Cậu là giảng giải cho tớ sao? Cậu ràng là làm tớ tưc giận! Tóm lại, tớ ngu ngốc đưa bài tập làm cho bạn của cậu ~!"

      "Chị à- -" cho tới bây giờ Lạc Dật cũng có kêu qua tiếng 'Chị', lúc này vô cùng cam tâm tình nguyện kêu lên tiếng 'chị', mà còn làm nũng kêu gọi, làm cả người tê dại."Chị nghìn vạn lần nên đem hai chuyện đó gộp lại chung với nhau, chị cũng biết bạn ấy rất ngu dốt sao? Nếu chờ bạn ấy làm xong bài tập
      [​IMG]


      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :