1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Anh Thật Hư - Cơ Thủy Linh (Full Chính Văn+eBook +NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 435: GẶP NHAU TRONG PHÒNG ĂN


      Mấy người đó ở trong phòng làm việc khoảng độ 15 phút, sau đó ra khỏi văn phòng, trước khi đều quên đưa ánh mắt dâm ô nhìn lướt qua Tư Vũ!

      Sau khi thấy nhóm người được nhân viên bảo vệ đưa ra ngoài, Tư Vũ khẩn trương vào văn phòng của Ryan."Chuyện gì vậy, xảy ra chuyện gì vậy?"

      Ryan lắc đầu, gì."Em cứ yên tâm, nếu có chuyện gì ... Uh’m...tôi ngay với em... Được rồi, em nghĩ xem, tối nay chúng ta dùng cơm ở đâu được nhỉ? Tôi cũng đói bụng quá rồi!"

      Nhưng Tư Vũ lại cảm thấy mọi chuyện chỉ đơn giản như thế, nheo lại mắt nghi ngờ: "Nhưng mà em lại nhận thấy mấy người kia hề đơn giản như vậy!"

      "Em tin vào năng lực của tôi sao? Chuyện này đối phó xong rồi !" Ryan thả lỏng bờ vai, bộ dáng làm ra vẻ còn chuyện gì nữa!

      "OK, nếu còn chuyện gì nữa tốt rồi! Em nghĩ ra được tối nay chúng ta chỗ nào để ăn cả... hay là hôm nay chúng ta ăn lẩu !" Tư Vũ đề nghị!

      " Ăn lẩu vào lúc này sao?" Ryan kinh ngạc mở to hai mắt."Lạy Đức mẹ Maria đồng trinh, tôi nghe lầm đấy chứ? Thời tiết nóng như thế này, bị cảm nóng mất!"

      "Chắc là đến mức thế đâu, ngay cả trong thời tiết nóng bức, ăn lẩu mồ hôi toát ra khắp người, như vậy trong cơ thể mới thoải mái!" Hàng ngày toàn ngồi ở trong phòng máy lạnh, nhớ cảm giác mồ hôi toát đầm đìa cả người.

      Tư Vũ càng , vẻ mặt của Ryan càng xoắn lại hơn!

      "Thôi được, nếu thích, vậy hãy quyết định ăn cái gì !"

      ", tôi hoàn toàn nghe theo em, bởi vì lời của bạn cần phải được phục tùng vô điều kiện!" Ryan cực kỳ ngoan ngoãn, sau đó liền ôm Tư Vũ vào trong lòng!

      Theo bản năng Tư Vũ lui về phía sau, sau đó cau cái mũi."Ha... ha, được quên lúc này ở công ty nhé... "

      Vừa rồi lời của mấy người kia rất khó nghe, tiềm thức của Tư Vũ lại càng kháng cự việc tiếp xúc với Ryan hơn!

      Ryan cũng là người làm việc rất có nguyên tắc, buông Tư Vũ ra: "Bây giờ chúng ta cũng nên ra ngoài thôi, đỡ phải thay đổi vì tìm được chỗ ngồi thích hợp !" Trải qua chuyện vừa rồi, Ryan đặc biệt khẩn trương muốn rời khỏi chỗ này!

      "Nếu ông chủ có thể ra về trước giờ tan tầm, dĩ nhiên tôi đây rất vui vẻ tuân lệnh... Để em ra thu dọn vài thứ !” xong, Tư Vũ vui vẻ chạy !

      ************************************* phân cách tuyến **********************************

      Thời tiết nóng nực khác thường, nhưng việc buôn bán trong quán lẩu cũng giống như thời tiết vậy, cực kỳ náo nhiệt, nếu phải đặt chỗ trước nhất định tìm được chỗ ngồi!

      Vị trí ngồi của hai người ở sát bên cạnh cửa sổ sát đất, có thể dễ dàng nhìn thấy xe cộ và mọi người qua lại.

      Sau khi ổn định chỗ ngồi, chẳng bao lâu mọi thứ được mang đến sắp đặt đầy đủ ở mặt bàn!

      Đúng lúc và Ryan cho thịt cuốn và các loại rau thả vào trong nồi, chuẩn bị ăn ...

      nhóm gồm bốn người ba nam nữ qua bàn ăn của Tư Vũ. Ánh mắt của Tư Vũ nhìn thấy thân thể cao cao gầy, diện mạo tuấn của Bùi Tạp Tư!

      Tuy chỉ nhìn nghiêng, nhưng tất nhiên thể lầm được!

      Mái tóc của được cắt gọn, nhưng lại tôn ngũ quan xuất sắc của lên, khiến nhìn càng thêm cứng cỏi, đồng thời tạo cho người ta cảm giác rất trầm ổn!

      Chỗ ngồi của bọn họ cách bàn ăn của rất gần, ngay lối phía bên kia, cách đúng ba bàn. Bùi Tạp Tư vừa vặn ngồi đối diện với hướng ngồi của , ngồi bên cạnh phụ nữ, mà người phụ nữ ấy cả đời này bao giờ quên được, Diệp Chức Nhân!

      Đối diện với bọn họ là hai người đàn ông, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của họ!

      đàm phán công việc sao? Lại vẫn cùng bạn bè dùng bữa tối sao?

      Diệp Chức Nhân chắc là bạn của thôi... nhìn kìa, ta cười mới sáng lạn làm sao! Vẫn thao thao bất tuyệt cái gì đó, luôn luôn áp sát Bùi Tạp Tư. Mới đầu Bùi Tạp Tư vẫn hề mỉm cười chút nào, nhưng sau đó liền tươi cười nhiều hơn!

      "Em có muốn qua chào hỏi hay ?" Ryan gắp cây rau xanh, hỏi Tư Vũ. Bởi vì mẹ của là người Trung Quốc, cho nên có thể sử dụng đôi đũa rất thanh thục!

      Tư Vũ thu hồi lại ánh mắt, gắp từ trong nồi lẩu ra miếng óc heo, xấu hổ : " cần thiết phải làm phiền như thế, hơn nữa người ta cũng bận rộn, mình sang cũng tiện!"

      "Chẳng có liên quan gì, em phải băn khoăn gì đến cảm giác của tôi đâu. Suy nghĩ của tôi cực kỳ thông thoáng, ly hôn rồi cũng phải là kẻ thù, vẫn có thể làm bạn mà!" Ryan độ lượng vẻ quan tâm!

      "Được, được, ăn cái này !" Đối với chuyện này, Tư Vũ muốn đến nhiều nữa, nhưng hai mắt vẫn chẳng chịu nghe lời cứ nhìn về phía đối diện !

      Nhìn chuyện hoặc cười với Diệp Chức Nhân, thần kinh của bị tác động mạnh mẽ, trái tim đau ê ẩm, lồng ngực giống như bị tảng đá đè lên nặng trĩu. Bầu khí ngột ngạt khiến muốn hét lên to!

      Nhưng mà, cũng quan sát xem liệu có nhìn sang bên này , khi đó cười với Ryan!

      Khi Tư Vũ quan sát Bùi Tạp Tư, Bùi Tạp Tư cũng thầm nhìn !

      So với ngày trước có vẻ đẫy đà hơn chút, xem ra quả thực cực kỳ vui vẻ khi rời bỏ mình!

      luôn luôn nhìn người đàn ông kia cười cười, nụ cười cực kỳ sáng lạn!

      "Tổng giám đốc Bùi, nhìn cái gì mà mê mẩn như vậy!" Diệp Chức Nhân múc cho Bùi Tạp Tư chút nước lẩu nóng, cười ."Nếu hãy tới đó chào hỏi ..." khi chuyện, ta cố ý áp sát vào , khiến người ở xa lầm tưởng bọn họ cực kỳ thân mật.

      "Á... " Tư Vũ bỗng kêu to tiếng, khẩn trương lấy chiếc khăn ăn lau lau ở quần áo! Vừa rồi khi gắp miếng thịt từ trong nồi lẩu ra, do sơ ý nên để rơi xuống người , là nóng ...

      "Em toilet xem xét chút nhé!" Tư Vũ hỏi người hầu bàn sau đó tới phòng rửa tay!

      ngừng vã nước lạnh lên mặt của mình, nhưng dòng nước mắt nóng rực vẫn tuôn chảy ngừng ...

      chẳng buồn quan tâm nơi này có người khác hay , bật khóc nức nở thành tiếng sao kiềm chế nổi. Hai tay của nắm chặt ở mép của bồn rửa mặt, những giọt nước mắt to như hạt đậu ngừng tí tách vào trong bồn nước!

      cũng biết vì sao mình lại khóc... bởi vì ở cùng chỗ với người phụ nữ khác chăng? Nhưng chẳng phải hai người ly hôn rồi sao? muốn ở cùng chỗ với ai, có bạn hay cũng là chuyện rất bình thường mà!

      Chính cũng kết giao với Ryan đó thôi, còn khổ sở cái nỗi gì nữa nhỉ?

      Sau khi nỗi buồn bực ở trong người vơi khá nhiều, còn làm cho bị nghẹn thở nữa, Tư Vũ rút khăn tay ra, nhanh chóng lau khô đôi má, ra khỏi toilet!

      Đầu cúi thấp, vừa mới quá hai bước, liền nhìn thấy đôi ống quần sạch chỉnh tề, đôi giày da nam bóng loáng!

      "Gần đây ... em có vẻ rất tốt? Trông em có vẻ có da thịt hơn chút!"

      giọng quen thuộc mà Tư Vũ thể quên vang lên ngay phía đầu !!

      "Cũng tồi lắm" Tư Vũ ngẩng đầu lên, vẻ đau xót mặt còn nữa, nụ cười khiến người khác phải khắc sâu trí nhớ, nhàn nhạt giống như đóa hoa nhài ra : " chắc cũng rất tốt chứ? và...Diệp Chức Nhân vẫn ở cùng chỗ sao... "

      Do lòng tự trọng của đàn ông trỗi dậy nên Bùi Tạp Tư cũng hề phủ nhận."Tôi cũng đến nỗi tệ lắm!"
      Last edited by a moderator: 20/4/15
      Nữ Lâm, dungggsusu thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 436: GẶP PHẢI PHIỀN TOÁI

      phủ nhận, trong ngực lại ngập tràn chua xót lần nữa."Ha... ha, ánh mắt của chính xác... ấy mê người, xinh đẹp... hai người cực kỳ xứng đôi. Nếu kết hôn, lúc ấy đừng quên gửi thiếp cưới cho tôi nhé, nhất định tôi tặng hai người món quà mừng lớn!" tới câu này, Tư Vũ lệ nóng doanh tròng, khẩn trương cúi đầu.

      vẫn mong chờ kết hôn sao? Còn muốn tặng quà cưới nữa sao? Trái tim Bùi Tạp Tư như chìm sâu thêm vào nơi tận cùng của lạnh lẽo, xem ra, còn chỗ đứng ở trong trái tim nữa rồi. "Tôi cũng nghĩ đến việc kết hôn lần nữa, cuộc đời này lần kết hôn là đủ rồi! Nếu khi nào em tái giá, nhất định tôi tặng em phong bao tiền mừng cực lớn!"

      Nước mắt càng dâng đầy lên trong đôi mắt của Tư Vũ, còn nhìn thấy đôi giầy của mình nữa rồi, nước mắt cũng nghẹt ở trong mũi của . Tưởng tượng nếu như gả cho Ryan , nghĩ đến cảnh tiến đến chúc mừng, lại muốn khóc, sao kiềm chế nổi."Sau này có cơ hội chúng ta lại tán gẫu tiếp, tôi trước tránh để cho bạn trai phải lo lắng!" xong, bèn chạy nhanh!

      Trong khí truyền đến tiếng gót giầy gõ xuống đất đầy hỗn độn, Bùi Tạp Tư tựa người vào vách tường nhìn xa dần, cho đến khi còn nghe thấy tiếng bước chân nữa...

      Lau sạch nước mắt, Tư Vũ vừa trở lại chỗ ngồi vừa hay nhìn thấy Ryan chuyện điện thoại, hình như có chuyện gì đó xảy ra?

      "A... lũ ăn hại, gặp phải chuyện này phải báo cảnh sát chứ, báo cảnh sát chưa?" Trán của Ryan nhăn lại thành đường rất sâu, có thể thấy giờ rất bực bội!"Được... được... bây giờ tôi qua xem sao!"

      Ryan nhanh chóng cúp điện thoại rồi đứng lên :"Tư Vũ, em ở đây chờ tôi nhé, tôi có chút công việc cần phải xử lý! Nếu như tôi vẫn chưa trở lại, em có thể tự gọi xe về nhà được ?"

      "Vậy để em cùng với nhé?"

      " cần đâu, chuyện này chỉ cần mình tôi giải quyết là đủ! Em ở chỗ này chờ tôi lát, có lẽ tôi giải quyết công việc rất nhanh thôi ! Tôi còn muốn ăn thêm vài thứ nữa, món ăn ở đây có hương vị rất lạ!" Ryan cố gắng nghĩ cách sao cho mọi việc đều vẹn toàn. muốn để lo lắng, nên chỉ muốn mình đơn độc giải quyết công việc, lại muốn chính mình có thể đưa về nhà!

      "Vậy cũng được, em ngồi chờ lát!" Tư Vũ ngồi về vị trí của mình!

      " xin lỗi, tạm biệt em!" Ryan cúi đầu hôn vào má Tư Vũ rồi xoay người bước !

      Cách...cách

      Đôi đũa ở trong tay Tạp Tư chợt rơi xuống đất." xin lỗi ..." Bùi Tạp Tư xấu hổ hướng về người khách ở đối diện, gật gật đầu, sau đó nhận đôi đũa mới mà người hầu vừa đưa tới. lần nữa lại tham gia vào câu chuyện phiếm với mọi người, nhưng sao nhập câu chuyện vào đầu được, hầu như chỉ ậm ừ trả lời!

      lâu sau, tất cả mọi người đều ăn xong, những cái cần khai thông đương nhiên cũng giải quyết xong xuôi, nhóm người liền rời khỏi phòng ăn!

      Ngồi ở bên cạnh, Tư Vũ lưu luyến nhìn theo bóng lưng của càng ngày càng xa, đầy mất mát, dựa người vào lưng ghế sofa.

      Bây giờ chẳng còn lý do gì để trói buộc nữa rồi, cho dù nhìn thấy và những người con khác ở cùng chỗ, cũng có lý do gì để quản nữa !

      Nước mắt lại giống như đứa trẻ biết nghe lời, càng muốn khống chế bướng bỉnh của nó nó lại càng bướng bỉnh cứ thế tuôn rơi, sao kiềm chế nổi!

      Bỗng nhiên chuông điện thoại để ở mặt bàn vang lên, hơn nữa tiếng nhạc chuông lại rất lớn:"A lô... "

      "Thư ký Lạc, có chuyện xảy ra với tổng giám đốc , ngài bị người của Phủ Đầu bang bắt giữ lại rồi." Vệ sĩ của Ryan , lòng như lửa đốt !

      "Cái gì mà Phủ Đầu bang , tôi chẳng hiểu gì hết cả!"

      "Đây là người của Xã Hội Đen!"

      " ấy sao lại có thể chọc tới nhóm người này thế? Bọn chúng muốn cái gì vậy? Tiền bạc chăng?" Nhưng nếu cái mà băng nhóm thuộc giới Xã Hội Đen này muốn phải là tiền bạc sao?

      " phải là tiền bạc, cái bọn chúng muốn chính là muốn chỉnh đốn tổng giám đốc, muốn tổng giám đốc giúp bọn chúng vận chuyển vài thứ ... đối phương là loại người “tâm ngoan thủ lạt” (lòng dạ ác độc), tôi cũng biết nên làm như thế nào, nếu báo cảnh sát, có lẽ vấn đề lại càng gặp nguy hiểm hơn..."

      Nghe vệ sĩ của Ryan xong, Tư Vũ hiểu được đại khái chuyện xảy ra. cũng biết bọn người tới công ty làm loạn buổi chiều nay là người của Phủ Đầu bang. Hôm nay bọn chúng muốn lợi dụng công ty vận chuyển của Ryan vận chuyển chút những thứ gì đó trái pháp luật, nhưng Ryan quan tâm đến việc ấy. Vừa rồi đối phương trực tiếp gây phiền toái, muốn bắt buộc phải vận chuyển những thứ gì đó ra ngoài, Ryan gạt nên chọc giận tới Phủ Đầu bang, bọn chúng liền bắt Ryan rồi giam lại !

      Nếu báo cảnh sát, nhất định Ryan bị nguy hiểm hơn, bây giờ phải tìm người mới có thể cứu được Ryan!

      Trời ạ, lúc này biết tìm ai để hỗ trợ đây? Phải gọi điện thoại cho ai đây? Số điện thoại người nhà của Ryan có, hơn nữa người nhà của cũng đều ở nước ngoài, đến ngay cả cậu của bây giờ cũng ở nước Pháp!

      Tư Vũ ngồi vào trong xe của Ryan, gọi điện thoại cho trai xin giúp đỡ...

      nằm tán gẫu đầy hưng phấn với bà xã về Đại Bảo bảo ở trong bụng, Lạc Ngạo Kiệt nhấc đầu lên nghe điện thoại."... Phủ Đầu bang? Sao hai người lại dính vào bọn chúng thế? Tư Vũ, chuyện này muốn em nhúng tay vào, đây là chuyện của Ryan!"

      ", Ryan cũng là người Trung Quốc mình mà, làm sao có thể thấy chết mà cứu được chứ? có cách nào ạ, trước tiên cứ cứu người ra !"

      " cũng có người ở trong giới hắc đạo, trước kia gặp phải những vấn đề này đều do Tạp Tư giải quyết. Nhưng biết nhóm người Phủ Đầu bang này thủ đoạn cực kỳ ác độc, Tư Vũ em ở nơi nào, đến đón em trở về!" Ý của Lạc Ngạo Kiệt cực kỳ ràng, chính là cho em mình lội vũng nước đục này!

      ", em hiểu rồi, em về nhà trọ rồi, phải lo lắng cho em đâu!" xong, ngắt điện thoại luôn. muốn làm người có tình nghĩa, cho dù Ryan có phải là bạn trai của hay , chỉ đơn giản Ryan là thủ trưởng của , giúp đỡ rất nhiều, thể nào thấy chết mà cứu được!

      Trong lúc bối rối biết người duy nhất có khả năng giúp đỡ chính là Tạp Tư. Tạp Tư , nhất định ấy có cách..." “Kim úc phủ đệ” !" Tư Vũ ra lệnh cho lái xe ở phía trước!

      Đường đến “Kim úc phủ đệ” mất khoảng 20 phút, cuối cùng cũng tới nơi!

      “Kim úc phủ đệ” còn như ngày trước. Sắc đen bao trùm thay thế cho ánh sáng rực rỡ của bức tường vàng. Đèn cũng còn sáng nữa, trong sân chỉ có mấy ngọn đèn đường, tòa nhà chính chỉ có phòng lớn ở lầu có đèn sáng, còn các phòng khác ở lầu đều tối đen!

      Vì có việc gấp nên Tư Vũ chỉ nhìn lướt qua chút, tuy cảm thấy nơi này có vẻ hơi hiu quạnh, nhưng cũng rảnh để bận tâm đến những thứ này.

      vội vã chạy về phía cửa chính của tòa nhà. Trong sân yên tĩnh vang lên ràng tiếng gót giầy liên tục gõ xuống đất ...

      Ầm ...

      đẩy cửa phòng ra!

      "Tiên sinh có ở đây hay ?" vừa bước vào cửa hỏi luôn!

      Nhìn thấy mỹ nữ tóc dài xông vào, người hầu trong biệt thự kinh ngạc tiến lên chào hỏi."Phu nhân, người về rồi sao?"

      "Tiên sinh ... tiên sinh cùng người khác ở lầu sao?" Tư Vũ nhìn lên lầu ám hỏi!

      "Phu nhân, lâu nay tiên sinh trở lại đây, ngài sống ở trong công ty luôn!"

      Nghe vậy, Tư Vũ lập tức quay đầu, chạy về phía công ty của ...

      Trợ lý Đại Lợi kỳ quái nhìn mỹ nữ lúc này tới trước mặt : "... Chị dâu, có phải là chị dâu ?”

      Tư Vũ nghe thấy giọng của đối phương , biết người nọ là Đại Lợi! "Đại Lợi, Tạp Tư... ấy có ở công ty ?" Tư Vũ thở hổn hển hỏi!

      Lúc này, tiếng mở cửa phòng làm việc lại vang lên, Bùi Tạp Tư đầy thay đổi, bước vào. Khi nhìn thấy bóng dáng mỹ lệ mê người kia, kích động mở to hai mắt ...
      Last edited by a moderator: 22/4/15
      dungggsusu thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 437: CUỘC GIAO DỊCH THƯƠNG TÂM

      “Tư Vũ…” Bùi Tạp Tư khàn khàn gọi , nhàng từng bước đến bên .

      Tư Vũ nghe được giọng của , đột nhiên xoay người lại nhìn. “Tạp Tư….” Tất cả lo lắng và sốt ruột hầu như ngự ở cổ họng , nhất thời Tư Vũ nên lời chỉ có thể gọi tên của .

      Được Tư Vũ gọi thân mật như vậy, Bùi Tạp Tư cảm thấy hưng phấn và vui mừng muốn rơi nước mắt, bao lâu rồi gọi như thế, đây là sao? Hay tại nằm mơ? Nếu sao trong thực rất hận , hận chết cớ gì lại có thể tới tìm , tại sao lại gọi thân mật như vậy?

      thể tin thực trước mắt nên đột ngột dừng lại, sợ tất cả mọi thứ cuối cùng chỉ là giấc mơ.

      “Tạp Tư, về rồi, tốt quá, cuối cùng tôi cũng tìm được ….” Tư Vũ chạy tới bên , nắm tay hai cánh tay , hai mắt đẫm lệ nhàng nhìn .

      Bùi Tạp Tư kích động, hưng phấn, ôm Tư Vũ vào lòng như giữ báu vật, trong đôi mắt ngấn lên làn sương mỏng, nhiều nhưng có thể làm ướt lông mi. “Sau khi tiễn khách xong liền quay về nhà hàng, sợ mình em đêm khuya trở về gặp nguy hiểm…. nhưng khi tới nơi em rồi”

      tìm tôi?” Khuôn ngực to lớn tùy ý cho dựa vào, để cho thoải mái ngửi mùi hương quen thuộc của , để cho bỗng chốc liền sản sinh ra quyến luyến, đúng là có cách nào có thể rời được, cỗ chua xót bỗng dâng tràn trong ngực , tản ra sau ót của .

      “Tư Vũ, sau này….” nhất định làm sai nữa.

      “Tạp Tư, Ryan bị người của Phủ Đầu bang bắt rồi, biết bọn họ muốn làm gì nữa, có biết bọn họ ? có thể cứu ấy được ?” Tư Vũ lau khô nước mắt, nhanh chóng thuật lại câu chuyện và ý định của khi đến tìm .

      Hai người gần như đồng thời ra, mà lời của Tư Vũ vừa lúc để cho Bùi Tạp Tư nín lại, tựa như bị gáo nước cực lạnh giội từ đầu xuống chân, tất cả kích động, hưng phấn, toàn bộ cảm xúc khi này đều bị dập tắt đột ngột, chỉ còn lưu lại là trái tim băng giá rét thấu xương.

      Bùi Tạp Tư tính tình có tốt như thế, rộng lượng như vậy….

      chăm chú nhìn ……

      ra nguyên nhân sốt ruột tìm , phải vì là Bùi Tạp Tư mà là vì Ryan.
      ra nguyên nhân lúc đó kích động cũng phải vì mà là vì Ryan.
      Lồng ngực tựa như bị người ta hung hăng đâm rách đường dài, đau đớn vô cùng…. tình nguyện để giờ phút này chỉ là mơ.

      “Tạp Tư, tôi biết trong giới Hắc Đạo có cách, tôi cầu xin , hãy tìm người quen cứu ấy được ?” Tư Vũ thấy Bùi Tạp Tư mở miệng chuyện, gấp đến nỗi nước mắt tràn ước cả mặt, lay động cánh tay mà cầu xin.

      Bùi Tạp Tư bây giờ tựa như có cảm xúc gì, cứ để cho tùy ý lay tay mình.
      Đại Lợi đứng bên cạnh nhìn toàn bộ việc, nghe đến khi Tư Vũ ra cầu mặt lên vẻ khó xử.

      Trầm mặt lúc lâu, Bùi Tạp Tư nhịn xuống tim đau như bị dao cắt, hỏi “Tư Vũ, em lo lắng cho ta như vậy sao?”

      “Vâng.” Tư Vũ gật gật đầu. Cho dù chỉ là bạn bè cũng lo lắng cho ấy.

      “Nếu cứu ta, em hận sao?” Thái độ của Bùi Tạp Tư bỗng trở nên bí hiểm, làm cho người ta nhìn ra được tâm tư của thời.

      Đại Lợi vừa nghe những lời đó lập tức có thể cảm giác được Bùi Tạp Tư chuẩn bị làm như thế nào, ta khẩn trương ngăn lại. “Đại ca, cần , thêm việc bằng bỏ việc…” tuy nhiên chị dâu nên tôn trọng nhưng mà ta lo cho an nguy của Bùi Tạp Tư hơn.

      “Tạp Tư, tôi van đó….” Tư Vũ nhìn Đại Lợi, càng thêm kích động cầu xin Bùi Tạp Tư.

      “Đại ca….”

      “Đại Lợi, cậu ra ngoài trước .” Bùi Tạp Tư ra lệnh.

      Đại Lợi lo lắng và nóng vội nhìn Bùi Tạp Tư, cũng có biện pháp gì đành phải ra ngoài.

      Lúc này trong văn phòng chỉ còn lại hai người bọn họ. Tư Vũ và Bùi Tạp Tư.
      nhìn chằm chằm nước mắt của , gương mặt lên vẻ đăm chiêu hỏi Tư Vũ thêm lần “Tư Vũ, nếu cứu ta, em có hận hay ?”

      Tư Vũ ngẩng đầu, nhìn người đàn ông này, ấy khiến cho , cho hận, cho nghĩ muốn oán. “ như vậy có nghĩa là có năng lực cứu ấy phải ?”

      Bùi Tạp Tư nhìn hồi lâu, mới gật gật đầu. “Nhưng mà, muốn gặp phiền phức…”

      Lúc này, lời của Bùi Tạp Tư khiến cho Tư Vũ suy nghĩ, chính là muốn giúp đỡ, muốn nhúng tay vào hay cách khác thấy chết mà cứu.

      đẩy ra, đôi mắt phẫn nộ nhìn . “Vậy có thể cho tôi biết, tôi phải làm sao mới đồng ý cứu ấy?” nếu đổi ngược lại là Diệp Chức Nhân tới xin , cự tuyệt sao? “Tiền sao? yên tâm, chỉ cần cứu được Ryan, nếu ấy trả ơn tôi trả cho . , muốn bao nhiêu tiền?”

      “Em xem là loại người nào vậy? Em nghĩ rằng làm là vì tiền sao?” Bùi Tạp Tư bị Tư Vũ làm cho thương tâm, căn bản là cự tuyệt cầu của , nào có biết. Trong lòng nguội lạnh, chỉ sợ bất kể làm như thế nào, trong lòng , cũng chỉ là tên xấu xa vô lại mà thôi. “ kêu Đại Lợi đưa em trở về.”

      Lạc Tư Vũ vẫn đứng ở đó, nhìn đầy oán giận, hay tay cởi bỏ nút áo, cởi ra chiếc áo bận làm lộ ra nội y màu trắng.

      Bùi Tạp Tư nheo lại ánh mắt có chút kinh ngạc.

      cần tiền tôi cho bản thân tôi được ? Tôi cho , cứu ấy, được ?” khóc, nhìn ánh mắt của , nước mắt tuông rơi đầy mặt, rơi xuống cả mặt đất.

      Bùi Tạp Tư cảm thấy máu trong cơ thể bỗng dưng ngựng tụ lại, chưa từng có cảm giác đau đớn đến như vậy. “Em ta có thể trả giá bất cứ điều gì sao? tiếc sử dụng chính thân thể của mình để trao đổi, mục đích chỉ muốn cứu ta sao?”

      “Đúng!” Tư Vũ trả lời lộ ra hàm răng trắng muốt.

      “Tốt, cũng muốn nhìn xem em vì ta có thể làm tới mức nào.” Bùi Tạp Tư bỏ lại câu, xoay người vào văn phòng.

      Chết tiệt, muốn giết chết chính mình. Vì cớ gì cơ chứ, cho dù dưới tình huống như thế này mà vẫn như cũ sản sinh ra loại phản ứng kịch liệt như thế, nhìn run rẩy thở dốc.

      hận thể đem nuốt vào.

      Tốt, tốt lắm, muốn biết ta bao nhiêu.

      Cứ như vậy, cũng hết hy vọng với , dập tắt được ý nghĩ muốn có nữa.

      Toàn bộ việc này hãy để cho sau buổi tối hôm nay kết thúc hết . Bùi Tạp Tư phải là người đàn ông lụy tình, lại càng phải là loại đàn ông cầm nổi bỏ xong. thế giới này phụ nữ nhiều như vậy, vì cớ gì lại bị Lạc Tư Vũ giày vò đến mức người ra người, quỷ ra quỷ.

      Tư Vũ nhìn cửa văn phòng rộng mở, đôi môi khống chế nỗi mở hờ. Tâm tình run rẩy, nếu trong lòng còn có , có thể ra vẻ mặt đó với sau?

      Như vậy cũng tốt, muốn nợ .

      Lập tức Tư Vũ từng bước hướng về phía văn phòng.

      Hết chương 437.
      Last edited by a moderator: 23/4/15
      dungggsusu thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 438: TÔI NỢ ẤY.

      Bùi Tạp Tư vẫn ngồi ở bàn làm việc, sắc mặt chút thay đổi nhìn người phụ nữ trước mắt mình…

      đôi mắt vẫn sưng đỏ của Tư Vũ, những giọt nước mắt khô từ khi nào, vẫn chăm chú nhìn đường cong cơ thể , nhếch cánh môi mỏng khiến cho bộ mặt càng thêm nghiêm nghị.

      lâu rồi gặp , sau khi xảy ra nhiều chuyện khả năng gặp nhau càng mong manh, duy chỉ có điều cả hai bọn họ đều ngờ là “gần gũi” nhau dưới tình huống này.

      từng là người phụ nữ của , vợ , mẹ của con ấy vậy mà giờ đứng trước mặt , rủ bỏ y phục xuống, chuẩn bị khiêu khích , kích thích , an ủi , giải quyết nhu cầu “sinh lý” của …nhưng phải vì lại vì người đàn ông khác.

      Tư Vũ chớp chớp đôi mắt “phong tình”, từng bước tới chỗ , thân thể hai người ngay tức khắc chạm vào nhau.
      cúi xuống chạm đôi môi mình vào cánh môi , trằn trọc hôn.


      Bùi Tạp Tư quay mặt , đau lòng “Em cho rằng “hầu hạ” người đàn ông chỉ có việc hôn môi là đủ rồi sao? Chỉ có người của nhau mới hôn môi, giữa vợ chồng tuy thân mật nhưng cũng chỉ là tôn trọng lẫn nhau, kiểu hôn môi này thích hợp với hoàn cảnh của chúng ta….”

      Vẻ mặt Tư Vũ mờ mịt, ý của , càng thể biết được ra nụ hôn cũng có nhiều loại như vậy.

      “Em phải hiểu điều rằng tại là em cầu xin , em phải dùng thân thể quyến rũ của mình để trao đổi với người đàn ông, cho nên em phải “tật lực” lấy lòng.” Bùi Tạp Tư có ý châm chọc , chỉ đơn giản muốn giải thích cho hiểu “Em muốn dùng thân thể của mình lấy lòng , muốn đạt tới hưng phất nhất em có thể làm đến thế nào?”

      “Nếu tôi có thể làm được, đáp ứng cầu của tôi đúng ?”

      “Đúng!” cho dù hành động như thế này cũng đồng ý giúp bởi vì đơn giản là muốn nhìn thấy khổ sở.

      Tư Vũ kéo xuống khóa kéo của chiếc váy ngắn, nháy mắt chiếc váy rơi xuống, lộ ra bộ nội y người. Cơ thể Tư Vũ rất đẹp, lại thêm bộ nội y quyến rũ khiến cho Bùi Tạp Tư thể dời tầm mắt, đôi mắt tựa như ma quỷ muốn cắn xé .

      Bầu ngực cao vút và đầy đặn, vòng eo đầy gang tay, điều này có thể khiến cho bất cứ người đàn ông nào cũng khó mà “nhịn” được.

      Bùi Tạp Tư nuốt từng ngụm nước bọt trong cuống họng…kết hầu của tựa như trái đào nhảy lên nhảy xuống.

      Hai tay Tư Vũ vòng quay cổ Bùi Tạp Tư, sau đó dùng đôi môi đỏ mọng của mình cùng với chiếc lưỡi thơm tho nhàng liếm cánh môi , đôi má , ngậm cổ , sau đó trượt xuống đường….

      Đôi môi của cùng với hai cánh tay cùng lúc “liên thủ” với nhau, khi hôn tới đâu quần áo của được đôi tay cởi bỏ đến đó.

      Cuối cùng, đôi môi đỏ mọng của đến eo , bàn tay trắng hoa mỹ của cởi bỏ thắt lưng , kéo xuống khóa quần của . Trong suốt quá trình hề dừng lại, bàn tay bé luồn vào bên trong, đưa “cậu bé” của vừa mới trướng lên, “giải thoát” khỏi chiếc quần, từng chút đem nó nuốt vào trong miệng…..
      Bùi Tạp Tư cúi xuống nhìn động tác nuốt nhả “cậu bé” của Tư Vũ, trong lòng nên lời. “Có cảm thấy bị ủy khuất ? Em còn nhớ ? cực kỳ dơ bẩn? Nó vào thân thể của rất nhiều người phụ nữ khác, em làm như vậy, nghĩ đến việc buồn nôn sao?”

      Tư Vũ sao hiểu ý của , đôi mắt nhắm lại nhưng lông mi bị hoen ướt do nước mắt, trong ánh sáng dịu của ngọn đèn, phản chiếu như những ngôi sao sáng. Tiếp theo, lại bắt đầu hút, thậm chí đôi khi lại ngậm chặt…..

      Mãi đến khi “cậu bé” trở nên cực kỳ….cực kỳ…. kết thúc quá trình hôn môi. “ giờ rất muốn tôi sao? Vậy tôi cho thỏa mãn.”

      Tư Vũ đứng lên, sau đó đẩy Bùi Tạp Tư đến mặt bàn, đè dưới thân mình, gắt gao cởi bỏ nội y người….

      Sau khi người còn vật chắn gì giữa hai người, nháy mắt tất cả phơi bày ra trong khí, tìm tới vị trí mềm mại cơ thể mình chuẩn bị đem vật hoàn toàn trở nên cứng rắn kia đâm vào…..

      “Đủ rồi!” Bùi Tạp Tư đột nhiên hét lên đồng thời đẩy ra khỏi người mình.

      Tư Vũ bị xô ra, nằm mặt bàn, đôi chân thon dài như dòng suối buông xuống, nơi “đầu nguồn nước” bị phơi bày trong khí, trong mắt , dĩ nhiên nhìn thấy toàn bộ.

      Nơi hoa viên của bị làm cho trương to….

      Lối vào hoa viên đầy nước.
      Rất xinh đẹp, cực kỳ làm say đắm lòng người, rất muốn chiếm lấy, nhưng hiểu , giờ trong lòng còn có nữa….

      Bùi Tạp Tư kéo quần lên, nhặt lên chiếc váy bị ném mặt đất, quăng lên mặt bàn cạnh Tư Vũ. “Mặc quần áo vào rồi .”

      Tư Vũ nhảy xuống khỏi mặt bàn, chỉnh lại y phục, nhìn theo bóng lưng cao ngất của Bùi Tạp Tư. “ đồng ý cứu Ryan rồi phải ?”

      Bùi Tạp Tư thở dài, quay lưng về phía . “Đúng, bảo tài xế đưa em về nhà trọ…”
      , chờ tôi, tôi muốn cùng với .” Tư Vũ kiên trì , cũng cảm nhận được rằng bản thân mình vì muốn ở cùng với thêm thời gian nữa đồng thời cũng muốn tận mắt chứng kiến Ryan bình yên vô .

      Trong lòng Bùi Tạp Tư cười chua xót, xem ra vẫn tin . “Tốt lắm, chờ em bên ngoài…”

      Sau khi xong, Bùi Tạp Tư ra khỏi văn phòng, Tư Vũ ở bên trong bận lại quần áo vào.

      Bùi Tạp Tư vừa mới ra, Đại Lợi cùng vừa hấp tấp tới. “Đại ca, em nghe chuyện này rất khó giải quyết. Lão chủ bên ấy rằng cần tiền của Ryan, cũng cần con đường buôn bán của ta, mà ta còn ra lệnh rằng ai cũng được hộ hay bào chữa cho ta nữa, chính là muốn xử lý Ryan, nếu ai phản kháng đây chính là kết cục.”

      Chuyện này trắng ra chính là giết gà dọa khỉ, giết người răn trăm người!

      Lão ta thực lực rất lớn, tuy Ryan cũng có chút thế lực tuy nhiên căn bản chính là bằng.

      Bùi Tạp Tư nhíu mày, hiển nhiên hiểu và hoàn toàn bất ngờ khi việc diễn ra như thế này. “Vì sao lại cho Ryan làm kẻ thế thân.”


      Đại Lợi cúi đầu, “ ta hô hào rằng Lão đại bên ấy là ai ta biết, sợ, cho nên người bên Phủ Đầu bang đem hàng hóa đưa đến cho ta, ta báo cảnh sát. Đương nhiên bên Phủ Đầu bang thể ngồi , bọn họ tới lần này là thăm dò, đem hàng hóa đều có giấy tờ đầy đủ, do đó khi cảnh sát tới thấy có gì khả nghi liền rời , kế tiếp Ryan bị người bên ấy bắt .”

      Bùi Tạp Tư mím môi, im lặng suy nghĩ tìm biện pháp đối phó .


      “Đại ca, để em xử lý chuyện này, em tìm Lão đại bên ấy thương lượng thử.” Đại Lợi suy nghĩ muốn chủ động xử lý chuyện này, ta đau lòng khi thấy Đại ca lâm vào thế khó xử.


      Đại ca sớm rời khỏi Hắc đạo, vì có tiền, có thế lực lớn, công an, tòa án đâu đâu cũng có bạn của , nếu trong số họ trước đây nợ ân huệ chắc chắn giúp được Đại ca, nhưng phàm những chuyện mà Đại ca ra tay ắt hẳn phải chuyện rồi.



      Đến lúc đó chỉ sợ xảy ra phiền toái, mà làm cũng là phiền toái, mà khi những người kia muốn gây hấn, có muốn lui cũng khó khăn, nhất là đám người Phủ Đầu bang kia là lũ khốn nạn đạo nghĩa.

      Bùi Tạp Tư lấy ra điếu thuốc, Đại Lợi khẩn trương mồi lửa, Bùi Tạp Tư rít vài lần thuốc rồi phun ra làn khói trắng. “Thôi, cậu cùng Đại Cương mới làm êm thấm chuyện bên mình, nếu lại xen vào chuyện này, đừng ta nể mặt cậu, mà có thể đến lúc đó lại dẫn đến tai họa trong công việc buôn bán của các cậu đó.”

      “Đại ca, chuyện này đến lượt nhúng tay vào, Ryan có ai giúp sao?” Đại Lợi rất tức giận nhưng biết phát tiết nơi nào, con mẹ nó, tại tâm tình Đại ca của rất khó chịu. Chính vợ mình, người phụ nữ mình thương vậy mà vì người đàn ông khác tới cầu xin mình cứu.

      Này…chuyện này có thằng đàn ông nào có thể chịu được? nếu chuyện này mà xảy ra với mình, nhất định mình đem đôi gian phu dâm phụ này giải quyết lượt. Là mình, mình cần biết tên này sống hay chết, còn người phụ nữ nếu mình còn thích còn đem nhốt trong nhà, còn thích nữa cho cút xéo .

      Bùi Tạp Tư nhìn bên trong văn phòng, nhả ra ngụm khói thuốc, ý vị thâm tình ra bốn chữ “Tôi nợ ấy”.


      Bùi Tạp Tư mặc dù tại trở thành thương nhân, và trong giới Hắc Đạo cũng có qua lại trực tiếp với Phủ Đầu bang, nhưng trong giới vẫn còn liên lạc với bằng hữu do đó thông qua người trung gian mới có thể liên lạc được với bang chủ của Phủ Đầu bang.

      Tư Vũ cùng với Bùi Tạp Tư đến nơi này. Mặc dù là lần đầu tiên đến nhưng cũng đủ khiến cho người ta sởn gai ốc.

      khí nơi đây u khiến cho người ta khiếp sợ. Đây là tầng hầm của khu giải trí tọa lạc ở vùng ngoại ô cách xa thành phố. Bốn tên vệ sĩ tựa như lưu manh đứng canh giữ bốn góc phòng, bên chiếc sofa đặt gần cửa sổ là bóng dáng của người đàn ông, trong lòng ta ôm hai trong trang phục gần như là khỏa thân.

      Bộ bikini bé xíu ôm xuể bộ ngực khiến cho vòng như chực nhảy ra khỏi áo, hai điểm đỏ ấy hầu như lộ ra ngoài, nửa người dưới của hai ả chỉ là chiếc quần chẽn chữ T bên ngoài là chiếc váy ngắn thể che được hết thảy.

      Khuôn mặt người đàn ông này đen, mặt đầy rỗ, dáng người khôi ngô độ chừng ba mươi tuổi, ta nhìn Bùi Tạp Tư tới, sau đó ta giơ cánh tay đặt phía dưới của lên, vỗ vỗ vào bắp đùi của ả và đứng dậy nở nụ cười càn rỡ. “Ôi! Hôm nay Bùi tổng có thể đích thân hạ cố nơi này của tôi, là phước ba đời của tôi nha.” ta chủ động vươn tay với Bùi Tạp Tư.

      Bùi Tạp Tư nhếch miệng cười khẽ, bắt tay với . “Tôi cũng nghĩ tới hôm nay lại gặp bang chủ của Phủ Đầu bang.” Bùi Tạp Tư tiếp. “ cơ bản xứng đáng để tôi kết giao.”

      Đừng tưởng khi tới Phủ Đầu bang Bùi Tạp Tư mang danh nghĩa là người cầu cạnh, ý nghĩ cầu cạnh họ hầu như hề nghĩ tới cho nên trong khẩu khí của so với ta có phần áp đảo.

      ta sắc mặt khẽ biến nhưng cũng trở mặt. “Ha ha, đúng rồi, tôi đúng là đủ tư cách mời cựu bang chủ của Hắc Đạo tới đây.” Ý tứ của tại mày chủ động tới cầu cạnh tao chứ phải tao cho mời mày tới, đừng có lên mặt với tao.

      “Hôm nay tôi tới tìm người bạn tên là Ryan, thế nào, nghe ta uống trà ở chỗ , giờ có thể để ta trở về được chưa?” Bùi Tạp Tư cười nhưng trong ánh mắt lại tỏa ra sát khí rét lạnh…
      dunggg thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 439: QUYẾT ĐỊNH CỦA TƯ VŨ

      Trong giới hắc đạo chưa từng có người nào dám trêu chọc vào Tứ Lao Tử này, thu hồi lại vẻ ngạo mạn, nở nụ cười, dựa vào lưng ghế sofa. "Nếu lúc này tôi thả ra để cho Bùi tổng mang , tôi biết phải ăn với em thế nào đây! Sau này lại càng có cách nào để giữ gìn quy củ, các em rất vất vả mới bắt được người, giờ tôi lại u mê hồ đồ đem thả người ra... "

      Tứ Lao Tử hít hơi thuốc lá lớn, sau đó phun ra tầng tầng lớp lớp khói thuốc mù mịt, dáng điệu đầy đủ mười phần lưu manh: "Bùi tổng, việc làm ăn của tôi lúc này rất cần bộ mặt của người kia, nếu phải vậy tôi bày ra cái vẻ mặt này ra làm gì? Ngài xem, nếu như tôi thả người ra theo lời của ngài , vậy sau đó tôi lấy người nào để thay thế đây?"

      Tứ Lao Tử do đánh nhau, ẩu đả, cưỡng gian, chém người nên bốn lần vào trại ăn cơm tù, vì vậy người trong giới hắc đạo mới đặt cho ngoại hiệu “Tứ Lao Tử”. Sau này về quê hương, cùng với người nữa bắt đầu kinh doanh bất động sản. Qua làm ăn kết bạn với vị thị trưởng nào đó, nên việc làm ăn lại càng được khởi sắc, thế lực vì thế lại càng lớn mạnh lên.

      Cho nên, mấy năm gần đây người của cũng càng ngày càng trở nên càn rỡ hơn!

      Nghe kiểu đối thoại này, Tư Vũ hoàn toàn hiểu gì hết, nhưng biết cái người gọi là Tứ Lao Tử kia cực kỳ độc ác, rất khó đối phó. muốn thả người, cũng cho Tạp Tư chút mặt mũi! Những lời của tựa như kiểu “ý tại ngôn ngoại”, giống như, tưởng muốn có cái này, nhưng thực ra là muốn lấy cái khác!

      Ngồi ở bên cạnh Bùi Tạp Tư , Tư Vũ thầm quan sát, suy nghĩ!

      Biểu tình của Bùi Tạp Tư càng ngày càng lạnh, cặp lông mày nhếch lên đầy khinh thường: "Vậy ngài đây còn muốn thế nào nữa nhỉ? Ha ... ha, hay ngài muốn, bởi vì chuyện này mà cần phải có cánh tay mất , cái chân rơi xuống, hoặc là cái đầu rụng khỏi cổ, mới có thể xứng đáng với bộ mặt ngài bày ra kia?" Sau khi buông ra câu giống như kiểu đùa, nở nụ cười châm biếm!

      Con mẹ nó chứ, đúng là đồ cứt chó! Còn định xem mình là vĩ nhân trọng tình sao? còn biết đến trời cao đất dày là gì nữa! Bùi Tạp Tư tựa vào lưng ghế sofa thảnh thơi, sau đó quay đầu nhìn về phía Tư Vũ. nhìn Tư Vũ nháy nháy mắt, sau đó ôm vào trong lòng: "Em đừng sợ khi nhìn thấy bộ dáng có vẻ hung dữ, muốn dọa người ấy, ra người này rất tốt đấy... Cho đến lúc này cũng cảm thấy ta có gì khiến người khác phải sợ hãi... "

      Tư Vũ rơi vào tình trạng sợ hãi, được Bùi Tạp Tư ôm như vậy, chợt có cảm giác cực kỳ ấm áp, cực kỳ an tâm, biết có ở đây, nhất định gặp nguy hiểm!

      Nhất là bây giờ ở giữa loại người như vậy, được ôm vào lòng như thế, có cảm giác tuyệt vời!

      Lời của Bùi Tạp Tư dường như chỉ cho Tư Vũ nghe, nhưng ra là cho Tứ Lao Tử nghe, cũng chẳng sợ , chỉ giả bộ chút mà thôi!

      Lúc này xác định, thêm chuyện bằng bớt chuyện. Nếu phải tại cố gắng kiềm chế tâm tính vững vàng, sớm rút súng chĩa vào đầu rồi !

      Nét mặt của Tứ Lao Tử có phần chịu nổi, nhưng đương nhiên biết thể đắc tội với Bùi Tạp Tư. Đột nhiên, bỏ điếu thuốc lá ra, lấy hai bình rượu Mao Đài 85 năm mở ra, “'Phựt...Phựt” sau đó đặt lên mặt bàn: "Bùi tổng, ra tiểu đệ vẫn luôn cực kỳ kính nể bậc đàn như ngài, liệu tôi có thể kết giao huynh đệ với ngài hay ?... Nếu là mệnh lệnh của đại ca, tôi ra lệnh thả người nước ngoài kia cũng rất hợp lẽ!"

      Bùi Tạp Tư thờ ơ nhìn , uống rượu với loại người như thế sao? Điều nay quả quá coi thường !

      Nhìn Bùi Tạp Tư vẫn dềnh dàng chưa động đậy, người giới thiệu lên tiếng dàn xếp, hoà giải: "Ha...Ha, Tứ ca, gần đây Bùi tổng có bệnh nên chỉ có thể ăn mà thể uống rượu ... "

      Trong phòng phảng phất có bầu khí vô cùng quỷ dị (quỷ quái khác thường), Tư Vũ có cảm giác dường như có chuyện gì đó xảy ra! "Tạp Tư ..." nhàng gọi tên của !

      Bùi Tạp Tư quay đầu sang liếc nhìn Tư Vũ. Cuối cùng sợ sợ hãi, sợ bạn trai của phải chịu nhiều uất ức, Bùi Tạp Tư cầm bình Mao Đài lên chạm vào bình Mao Đài khác, sau đó nhấc bình rượu lên, cực kỳ chuẩn xác, đem toàn bộ số rượu trắng đó trút vào trong bụng!

      Tư Vũ nhìn thấy uống rượu như vậy, kéo kéo đầy lo lắng:"Tạp Tư, đừng có uống vào - - "

      Bùi Tạp Tư đẩy tay Tư Vũ ra, cứ ừng ực ừng ực uống hết, sau đó đập mạnh bình rượu rỗng lên mặt bàn trà.

      "Được, hào sảng... Bùi ca, từ giờ trở lão đệ gọi ngài là Bùi ca, nếu sau này có vấn đề gì, ngài cứ gọi cho tiểu đệ tiếng, chuyện gì cũng được xử lý hoàn hảo!" Tứ Lao Tử cũng ngửa cổ lên, uống hết sạch rượu ở trong bình!

      Sau đó, hướng về phía thuộc hạ ra hiệu "Thả người ... "

      ********************* phân cách tuyến ***********************

      Bùi Tạp Tư đưa Tư Vũ rời khỏi Giải Trí thành, nơi “long xà hỗn tạp” (rồng rắn lẫn lộn), ngồi ở trong xe chờ Ryan xuất !

      "Cảm ơn !"

      " cần đâu!" Bùi Tạp Tư ngồi ghế lái phụ, hề quay đầu lại, cánh tay gác lên cửa sổ xe, ngoảnh mặt ra bên ngoài phun ngụm khói thuốc như sương mù!

      Tư Vũ ngồi ở dãy ghế sau trong lòng rất khổ sở:" vừa mới uống rượu nhiều như vậy, tốt cho thân thể, khi về nhà nên uống chút trà giải rượu, hoặc là uống chút dấm chua, a..., đúng rồi, ăn táo cũng tốt cho dạ dày đấy, nhớ ăn nhiều quả táo chút nhé, như vậy ngày mai mới hết khó chịu trong người!"

      "Về sau với bạn trai của em, khi chuyện nên mềm mỏng chút, nếu là người thể trêu vào nên trêu chọc họ, bằng phải mất tiền tìm người đòi lại công bằng đấy!" Nếu , sau này ở bên cạnh Ryan, gặp phải rất nhiều chuyện lo lắng, sốt ruột. Bỗng nhiên, Bùi Tạp Tư buông câu:"Việc kinh doanh của cũng khá nhiều năm rồi, tôi nghĩ về phương diện này chắc là cũng phải có người chứ nhỉ?"

      " sao?" Vẻ mặt Tư Vũ đầy mờ mịt!

      "Nhất định phải có chứ!" Trước kia những loại chuyện thế này chắc chắn cũng từng xảy ra rồi, nhất định Ryan cũng có cách giải quyết của !

      "Tôi biết, vừa nghe thấy chuyện này tôi sốt ruột rồi !"

      "Điều đó chứng tỏ em thương , sợ bị tổn thương!" Bùi Tạp Tư cười , tại trái tim của trở nên vô cảm, còn cảm giác đau đớn nữa rồi !

      Nghe thấy thương người đàn ông khác, trong lòng Tư Vũ rất khó chịu, bởi vì đúng như vậy. Đời này chỉ duy nhất người đàn ông mà thôi, nhưng mà người đàn ông này khiến bị tổn thương đến mức còn đủ sức để , nên dám nữa mà thôi."Tình cảm của ấy phát triển ngày càng tốt chứ?" Chắc chắn là như vậy, nếu vì sao ngày trước lại có thể đẩy ra như thế!

      cảm nhận rất rằng, cực kỳ nhớ ... nhưng tất cả trở thành quá khứ, đẩy ra!... phải thân thể của đủ lực hấp dẫn , mà là giữ thân cho người phụ nữ khác!

      Bùi Tạp Tư hề trả lời!

      Mà lúc này, Ryan được mấy người của Phủ Đầu bang đưa ra bên ngoài, hai vệ sĩ của Ryan cũng đến sát bên Ryan!

      "Tôi đây, cám ơn !" xong, Tư Vũ mở cửa xe chạy vụt ra ngoài! thể chạy , bởi vì khóc!

      ****************** phân cách tuyến **********************

      "Ryan, có sao ?" Tư Vũ vọt tới bên người Ryan, quan sát tình hình của . ràng Ryan bị người ta đánh, bởi vì mặt có vết thương! "Bọn chúng sao lại có thể đánh ra thế này..." Tư Vũ khống chế nổi, nước mắt chảy ròng ròng... chỉ có điều, phải khóc vì Ryan, khóc vì Bùi Tạp Tư!

      Vì sao ông trời luôn luôn muốn trêu chọc đây... ra cực kỳ muốn được ở bên cạnh Bùi Tạp Tư, chỉ có ở bên cạnh mới có thể an tâm, mới có thể cảm thấy hơi thở mình được bình ổn!

      Bây giờ còn cách nào lừa gạt chính mình, còn cách nào để giận dỗi, còn cách nào bắt buộc mình ở cùng với Ryan!

      thể làm bạn Ryan được nữa, cho dù thể cùng sống với Bùi Tạp Tư, cũng tình nguyện để bản thân sống đơn mình.

      Ai phụ nữ nhất định phải sống dựa vào nam giới, sống cuộc sống mình cũng rất tốt đấy thôi!

      Trong lòng Tư Vũ quyết định, chờ lát nữa lên xe, ngả bài với Ryan!

      "Tư Vũ, sao đâu...em xem, phải là ra rồi sao? Đây là đất nước có pháp luật bảo hộ, hơn nữa là nhà đầu tư nước ngoài. Ở đất nước này, tất cả các cấp lãnh đạo đều phải đảm bảo an toàn cho cuộc sống của , nếu dẫn đến vấn đề rất lớn!" Ryan vẫn chưa hề biết mình được người nào cứu ra, cũng bởi tình hình, nên mới tin rằng pháp luật ra tay bảo vệ mình!

      "Ô! Đây chẳng phải là bé thư ký sao?" Lão Nhị Phủ Đầu bang lúc xế chiều hôm nay ở văn phòng của Ryan, từng lưu manh đùa giỡn Tư Vũ, liếm liếm môi, bộ dáng thèm thuồng đến chảy nước miếng.

      "Mày cái gì vậy?" Bạn của mình bị người khác vũ nhục, người đàn ông nào có thể nhịn được? Ryan hướng về phía người đàn ông đằng sau hét lên đầy tức giận. Vốn dĩ bị người khác bắt giữ, trong lòng chất đầy oán khí, nên bây giờ chỉ muốn trút hận!

      Đúng lúc này, hai vệ sĩ của Ryan xông vào...

      Cứ như thế ở trước cửa của Phủ Đầu bang lại xảy ra trận đánh lộn!

      Đánh nhau ở trước cửa nhà người ta, làm sao Ryan có hỗ trợ phía sau để chiếm được lợi thế đây?

      Người của Phủ Đầu bang từ ba người biến thành sáu người. Hơn nữa lão Nhị của Phủ Đầu bang nhìn thấy Tư Vũ liền nổi lên dục vọng. vươn cánh tay ma quỷ về phía Tư Vũ : " bé, em theo ta , ta thể bằng tên người nước ngoài kia,... nhưng em muốn tiền, ta cũng có, em làm bà xã của ta, hàng ngày ta đều có thể rửa chân cho em"

      "Đây là bạn của tao, mày câm miệng ngay..." Ryan tức giận quát lên, kéo Tư Vũ về phía sau mình!

      Lão Nhị của Phủ Đầu bang vẻ mặt khinh thường, nở nụ cười bỉ ổi : "Ái chà, bé này lúc trước phải thích Bùi tổng đó sao, về sau lại thích mày... ha... ha, tại cũng nên thích tao đây, có cái gì được nhỉ?"

      Đúng lúc Ryan muốn ra tay vả vào cái miệng lưu manh biết chừng mực kia, có thêm ba bốn tên tiểu lâu la chạy tới vây chặt Ryan!

      Ryan cũng có chút công phu, bắt đầu đối phó với mấy tên tiểu tử!

      Mà lúc này lão Nhị Phủ Đầu bang, lập tức ôm lấy Tư Vũ: " bé, cùng , nhất định làm cho em bước lên trời, mặc hàng hiệu, du lịch, em muốn thế nào, đây đều theo em, làm phụ nữ của nhé?"

      "Buông tôi ra , tôi phải là cái loại phụ nữ ấy, ông buông tôi ra !" Tư Vũ cầm lấy chiếc ba lô đập vào đầu của đối phương!

      "Ôi, em đập vỡ đầu , bị em nện lại thấy cực kỳ thoải mái đấy... hì... hì, bây giờ em đập đầu như thế nào, lát nữa đục cái lỗ của em như thế!" Lão Nhị của Phủ Đầu bang buông lời đứng đắn , hì ... hì, chỉ cần dùng miệng chiếm tiện nghi của nàng này, cả người là sảng khoái...!

      Tiếp theo, liền kéo thân thể Tư Vũ về phía cửa sau của Giải Trí thành !

      ", ông buông tôi ra ...” Tư Vũ cảm thấy có nguy hiểm!

      Bùi Tạp Tư lái xe xa, bỗng nhiên phát ra có điểm gì đó thích hợp. Vì sao xe của Ryan vẫn chưa ra tới đây? Vẫn còn ở lại cái nơi ấy làm gì mà cho nhanh, chẳng lẽ còn muốn qua đêm ở đó sao? Lập tức, quay đầu xe, nhanh chóng chạy ngược trở lại...
      Last edited by a moderator: 27/4/15
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :