1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Anh Thật Hư - Cơ Thủy Linh (Full Chính Văn+eBook +NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 430: ĐẤU TRANH NỘI TÂM

      Trả thù ư? Vì sao phải trả thù ? muốn , bù đắp cho còn chưa đủ đây!

      Nhưng mà toàn bộ mọi chuyện này do ai gây ra ? Khi ngừng cố gắng nghĩ cách xoay chuyển tình thế, vậy mà có người đàn ông khác lại đeo chiếc nhẫn lên ngón tay của , đương nhiên phải gả cho người đàn ông ấy rồi! Bây giờ đồng ý người khác, mới thấy mình đúng là đồ ngốc!

      "Mẹ... mẹ làm sao vậy? Sao mẹ gì vậy ?" Do hiểu được nguyên cớ bên trong nên Hoan Hoan sốt ruột, càng ra sức gõ cửa.

      "Cầu xin đấy!"

      "Em rút chiếc nhẫn ra, tôi bỏ qua cho em!" Bùi Tạp Tư dùng chuyện này bức trở về, tính tôn nghiêm của đàn ông cho phép nhượng bộ thêm nữa. Lời cầu xin của , nghĩ muốn đáp lại, chỉ có thể dùng để uy hiếp !

      "Được!" Tư Vũ lau qua nước mắt mặt, giơ tay kéo chiếc nhẫn ra, nhưng thể làm được. Do hai tay của liên tục chống mặt đất nên hơi bị sưng lên, vì vậy chiếc nhẫn hề suy suyển."Tôi rút ra được !"

      Bùi Tạp Tư thất vọng , thất vọng vô cùng!

      "Em rút nhẫn ra được, nghĩa là ông trời ủng hộ em trở thành Ryan phu nhân, vậy lần này em hãy để tôi thỏa mãn, tôi buông tha em, thành toàn cho em làm Ryan phu nhân!" Bùi Tạp Tư bắt đầu đong đưa nơi thắt lưng, nhưng vẫn cố gắng kiềm nén gây ra quá nhiều tiếng động. Sau vài chục lần ra vào mạnh mẽ, rất nhanh, tưới dòng trắng vào trong bụng !

      Hoàn thành công việc, cũng chẳng nghỉ ngơi, đứng lên chỉnh đốn lại quần áo của mình cho gọn gàng, nhấc chân chuẩn bị rời . Nhưng trước khi ra khỏi phòng, hỏi lại câu."Nếu như tôi tặng em sợi dây chuyền khác vừa đẹp hơn, lại có ý nghĩa hơn, em có thể tha thứ cho tôi hay ? Em cũng được giữ lại chiếc nhẫn kia nữa, trở lại bên tôi có được ?"

      Hoan Hoan vẫn ở bên ngoài gọi đầy lo lắng, cộng với những điều vừa làm với , tất cả khiến cho Tư Vũ càng thể tha thứ cho ." , bao giờ !" Đồ trang sức gì chứ, hoàn toàn chẳng thiếu!

      Nhưng mấy chữ ấy lại giáng cho Bùi Tạp Tư đòn nặng nề."Tôi chỗ nào, dù chỉ là chút ít đáng để em lưu luyến sao?" Cho tới bây giờ hề nghĩ việc vào bếp là vì mong được tha thứ của từ việc vào bếp này!

      " chút cũng có, phạm sai lầm tạo thành hậu quả khiến tôi quá đau khổ, tôi có cách nào để tha thứ cho !" Tư Vũ từ mặt đất đứng lên, nhanh chóng sửa sang lại bản thân!

      Bùi Tạp Tư đưa mắt nhìn bóng lưng của , hứa hẹn: " sao, ngày mai tôi ký giấy thỏa thuận li hôn, sau đó gửi lại cho em!" xong, Bùi Tạp Tư ra mở cửa phòng, sau đó vuốt vuốt khuôn mặt của Hoan Hoan, cũng quay đầu lại bước tiêu sái!

      "Mẹ, vừa rồi mẹ và chú đánh nhau à?" Hoan Hoan chạy vọt vào, thấy gương mặt của mẹ đỏ bừng, liền kéo tay mẹ hỏi!

      " phải vậy, mẹ và chú chỉ chuyện với nhau thôi...-" nghe thấy kí và gửi lại giấy thỏa thuận li hôn, lòng đau đớn, so với hồi trước còn đau hơn nhiều! "Được rồi, con cũng nên ngủ thôi !"

      "Mẹ, vừa rồi khi chú ra về bộ dáng nhìn cực kỳ thương tâm ..." Hoan Hoan đau lòng ."Mẹ, ra chú Tạp Tư rất tốt, bây giờ ai nấu cơm cho chúng ta đây?"

      Nhắc tới việc này, trái tim Tư Vũ như xoắn lại. Đúng vậy, quả việc này bây giờ khiến rất cảm động. Nhưng mà tại ...

      Vừa mới bước chân ra cửa phòng nhìn thấy có chiếc túi to đặt trước cửa!

      Ánh mắt trẻ con bao giờ cũng phát ra quà tặng trước tiên. Hoan Hoan phấn khởi chạy đến bên cửa, cần nghĩ cũng biết là của ai để lại."Mẹ, đây là quà của chú để lại đấy, chúng ta thử xem là cái gì nhé...!"

      Bàn tay bé của Hoan Hoan cực kỳ nhanh nhẹn, cầm túi giấy lấy ra cái gì đó. A! Hai bộ quần áo chất liệu tơ tằm. Hoan Hoan thích thú mở hai bộ quần áo ra, sau đó nhảy dựng lên."Mẹ, là hai bộ y phục Hàn Quốc... TV người mẫu cũng mặc bộ như thế này!"

      Hoan Hoan kiềm chế nổi thích thú, nhanh chóng cầm bộ quần áo mới mặc luôn vào người. Nhưng dù sao cũng là đồ của trẻ con, nên có xếp ly túm túm. Do đó bộ y phục bé mặc người, tựa như trong Kinh kịch vậy, nhưng Hoan Hoan lại cho rằng mình mặc rất đẹp."Mẹ, mẹ xem con mặc thế này có giống bạn người Hàn Quốc ?"

      Nhìn con đứng trước gương, người xoay trước xoay sau, Tư Vũ thấy tức cười. chật vật cố gắng nén lại trong lòng, nhưng sao kiềm chế được, cười phá lên.

      Hoan Hoan xách chiếc túi to đựng chiếc áo choàng chạy đến, nhét vào tay : "Mẹ, mẹ cũng thử mặc vào xem sao ! Mẹ vẫn thường thích mặc đồ có xuất xứ Hàn Quốc mà, con muốn nhìn mẹ mặc y phục Hàn Quốc xem hình dáng thế nào!"

      Nhìn bộ y phục màu hồng nhạt, Tư Vũ rất thích, tuy có rất nhiều bộ y phục con dân tộc đặc biệt, mặc ra bên ngoài bao giờ, nhưng vẫn ao ước trong tủ quần áo của mình có thêm nhiều bộ nữa.

      "Mẹ, mẹ mặc !" Hoan Hoan thúc giục.

      "Được rồi, mẹ mặc!"

      Trong tiếng giục giã của con , Tư Vũ cầm quần áo vào phòng tắm. Sau khi tắm rửa sạch , mặc vào người trang phục truyền thống Hàn Quốc, chiếc áo choàng của bộ lễ phục mặc người khiến cho thân hình có vẻ cao thêm!

      "Wow, mẹ đẹp!" Hoan Hoan chen lên trước gương, cùng làm dáng với mẹ! "Mẹ, con cảm thấy chú chọn đồ rất cẩn thận nhé...! Ngay cả số size quần áo của con là bao nhiêu chú cũng biết rằng. Thoáng nhìn số áo cũng biết, sang năm con vẫn có thể mặc được! Mẹ và mẹ Vũ Nghê đều mua quần áo chuẩn bằng chú đâu!" Quần áo của bé, hai người mẹ nếu đưa Hoan Hoan theo, mua phải đồ nếu bị quá rộng, lại bị hơi chút, tất cả đều phải mang đổi lại!

      Đúng vậy, ngay loại trang phục dân tộc này, cũng biết rất số size của quần áo mặc! Trong lòng Tư Vũ vừa ấm áp lại vừa đau xót.

      hồi chuông điện thoại từ trong túi đựng quần áo chợt vang lên, là điện thoại gọi cho Bùi Tạp Tư!

      "Mẹ, chú bỏ quên điện thoại này!" Hoan Hoan lấy điện thoại ra đưa cho mẹ!

      "A lô, xin chào!" Tư Vũ nhận điện thoại, sợ bị lỡ cuộc điện thoại quan trọng của Bùi Tạp Tư.

      “... Chị dâu, a.., em là Đại Lợi trợ lý tổng giám đốc, ngài tổng giám đốc có ở đây ạ?" Đại Lợi thoáng sửng sốt, sau đó hỏi thăm dò ! Bởi vì đây là lần đầu tiên trò chuyện với chị dâu, nên cậu ta cực kỳ căng thẳng!

      " tại tổng giám đốc Tạp Tư của cậu... "

      "Tổng giám đốc ... ấy ngủ ạ? ra em cũng chuyện gì, nếu tổng giám đốc ngủ chị cứ để cho ấy nghỉ ngơi thoải mái. Lần này thời gian hơi vội, vừa phải gặp gỡ với người này, vừa phải ký kết hợp đồng hợp tác với mấy bạn hàng khác, cho nên mấy ngày nay hầu như tổng giám đốc hề chợp mắt, mà ấy còn bị cảm nữa, biết bây giờ đỡ chưa?"

      "A...!" Tư Vũ biết mình nên gì nữa!

      "À...đúng rồi, chị dâu, có chuyện này em biết có nên với chị ?" Đại Lợi định lại thôi!

      "Cậu cứ !"

      " ra, tổng giám đốc cực kỳ chị, mấy ngày vừa qua lúc nào cũng vậy, cứ đúng thời gian là ấy gọi điện hỏi về chị..., ấy mới nghỉ ngơi được lúc ... chắc cũng chưa được gì... Dù sao em hi vọng chị và tổng giám đốc có thể hạnh phúc ... Chị dâu, em nhiều nữa, hẹn gặp lại!"

      Tư Vũ cầm điện thoại, rơi vào trong trầm tư ...
      Last edited by a moderator: 11/4/15
      Nữ Lâmsusu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 431: BA TRÔNG NHƯ THẾ NÀO?

      Bùi Tạp Tư quả nhiên là được làm được, sáng hôm sau cho người mang giấy thỏa thuận ly hôn đem đến cho Tư Vũ.

      Khi nhìn thấy tờ thỏa thuận ly hôn có tên của , trong lòng như bị tảng đá lớn đè xuống.

      Nước mắt bỗng dưng rơi dài đôi má, rất nhanh thấm ướt cả mặt. Sao lại muốn khóc? phải chính mình muốn ly hôn sao? giờ mục đích đạt được nên phấn khởi chứ?

      Nhưng mà…nhưng mà điện thoại của vẫn còn để ở đây, lẽ muốn lấy lại sao? có điện thoại gặp khó khăn trong làm ăn phải sao? Trong đây phần lớn là số của khách hàng và đối tác….

      ấy vẫn chưa hết cảm sao? Nguyên nhân là do tối đó bị trúng mưa? Đúng vậy, tối đó phát sốt, thế mà lại phải Hàn Quốc, đảm bảo bên đó cũng có nghỉ ngơi tốt.

      biết giờ tình trạng của như thế nào rồi?

      Bỗng nhiên Tư Vũ nhìn lên ngón tay đeo chiếc nhẫn, bất chợt cảm thấy có lý do gì để có thể đeo chiếc nhẫn này cả. Bỏ lại giấy thỏa thuận ly hôn, Tư Vũ chạy nhanh vào phòng tắm. Đổ ít xà phòng lên ngón tay giữa, cố gắng vài lần rút chiếc nhẫn ra, cuối cùng vẫn tháo được chiếc nhẫn kim cương ấy ra.


      “Mẹ, tối nay chú có làm bữa tối cho chúng ta nữa mẹ?” bận quần áo chỉnh tề, lưng đeo balo, Hoan Hoan chạy vào trong phòng của mẹ nóng lòng dò hỏi.

      Nhìn con nhớ Bùi Tạp Tư, Tư Vũ lòng chua xót, ngồi xổm xuống: “Hoan Hoan, có vẻ như con đặc biệt thích chú Tạp Tư hả?”

      “Ha ha….” Hoan Hoan cười cười, sau đó bé bỗng lè lưỡi. “Chú Tạp Tư đối với con rất tốt. Đương nhiên con cũng thích chú Ryan”

      “Con chỉ là đặc biệt thích chú Tạp Tư thôi đúng ?” Tư Vũ vén vén tóc con , nhìn khuôn mặt xinh xắn của bé giống như thấy được người khác, người trong lòng .

      “Dạ…” Hoan Hoan gật gật cái đầu bé xíu của mình, sau đó “Bởi vì chú Tạp Tư có thể làm mọi chuyện cho chúng ta, có những chuyện chú Ryan làm được”. Nguyên nhân là hôm qua bé giả vờ hỏi Ryan chút chuyện chàng liền làm hành động “trời sập sao”….hay là bộ dạng “A…A…mặt trời mọc ra từ phía Tây sao”….. loại người này thích nha. Xuống bếp nấu nướng là chuyện cực kỳ mất mặt sao? Nếu cảm thấy mất mặt sao lại muốn ăn cơm?


      ra cho dù là mẹ nhưng bé cũng có thể biết được giữa mẹ và chú Tạp Tư nhất định là có chuyện gì đó vui. “Mẹ, điện thoại của chú Tạp Tư rơi ở trong này, có lẽ chú ấy có số điện thoại của mẹ cho nên mới có cách nào liên lạc được với mẹ, mẹ có muốn đem điện thoại trả lại cho chú ? Con có địa chỉ của công ty chú ấy….mẹ có muốn ạ?

      Tư Vũ kéo con vào trong ngực mình, nước mắt thể kìm nỗi nữa bỗng trào ra. “Hoan Hoan, con cho mẹ biết là mẹ nên làm thế nào đây?” Bùi Tạp Tư hành hạ vào buổi tối, tối nào cũng đều đeo tạp dề nấu cơm….


      Hoan Hoan bị mẹ ôm vào trong ngực, bé vỗ bả vai Tư Vũ tựa như người lớn ra những lời rất thấm: “Chỉ cần làm theo trái tim mình mách bảo là tốt nhất, chuyện gì bỏ xuống được nên bỏ xuống. Nếu , chỉ vì xúc cảm nhất thời mà có thể bỏ qua vài thứ, mẹ cũng vui vẻ gì.”

      Nghe con , Tư Vũ vừa khóc vừa cười, kéo con ra khỏi mình chút, đối mặt với khuôn mặt nhắn của Hoan Hoan “Những lời này là do con học được Tivi phải ? Con có hiểu những lời con vừa là gì ?”

      “Ha ha sao con có thể hiểu được? Con hiểu rất ý nghĩa của những lời này. Mẹ, mẹ biết là trong lớp chúng con có rất nhiều nữ sinh theo đuổi Lạc Dật, các bạn ấy đều biết là con và Lạc Dật là em của nhau, sau đó có rất nhiều bạn học tặng quà cho con muốn con mau mau giúp các bạn ấy giới thiệu với Lạc Dật. Nhưng mà mẹ Vũ Nghê được sớm, sớm hại bản thân mình rất thê thảm, kịp hối hận đâu, cho nên con liền để ý đến quà của các bạn ấy, do đó các bạn ấy đều đem quà về hết rồi. Mà Lạc Dật cũng đâu có rảnh rỗi để mỗi ngày ở cùng với bạn khác nhau. Đôi khi con cũng muốn vi phạm nguyên tắc chút mà có được quà, nhưng mà sau cùng con nghĩ là nếu làm vậy tụi con rất là thống khổ”

      Tư Vũ nhéo nhéo mũi của con , dù bé còn nhưng cách lý giải vấn đề rất là chính xác nha.


      “Mẹ, mặc kệ thế nào, con hy vọng tối hôm nay thấy chú Tạp Tư à…., bởi vì hai ngày nay con với mẹ toàn là ra quán ăn mua đồ ăn bên ngoài về, là đủ rồi, mẹ thể hại bao tử của con được, con trong tuổi lớn, cần dinh dưỡng, cần dinh dưỡng, mục tiêu trong tương lai của con là làm người mẫu, mẹ được để cho con phát triển kịp mấy bạn cùng tuổi nha….”

      Tư Vũ kéo Hoan Hoan ra khỏi phòng, nếu mau đến trường nhất định bị muộn học, Tư Vũ vừa khóa cửa vừa hỏi con “Trước đây phải con muốn làm người phát ngôn sao? Sao bây giờ lại thay đổi làm người mẫu rồi hả?”

      “Ha ha, giáo viên của tụi con lúc nghỉ giữa tiết có chuyện phiếm, đều vóc người của con rất xinh đẹp, con dáng cao, chân lại dài, sau này lớn lên dáng người nhất định rất đẹp….” Hoan Hoan lè lưỡi, khi những lời này còn có chút xấu hổ.

      tại tám tuổi, đúng là cao 1m38, mặc dù còn chưa đến giai đoạn phát triển, nhưng cũng có thể nhìn ra vóc người chút xinh đẹp. Chân rất dài, lòng bàn chân , dù sao giờ sở hữu cặp đùi xinh đẹp rồi.

      Hoan Hoan cũng biết vóc dáng của mình so với vóc dáng của bạn cùng tuổi đẹp hơn, vậy mà còn có số giáo viên vẫn hỏi bé :”Hoan Hoan có chút giống mẹ và chút giống ba phải ? Mẹ Hoan Hoan là người cực kỳ xinh đẹp, vậy ba ba nhất định cũng rất đẹp trai tuấn tú phải ?” cho nên, lâu rồi bé rất tò mò về ba của mình.


      ra dám hỏi nhưng bé lại rất tò mò.

      “Mẹ, con có thể hỏi mẹ chuyện được ? Mẹ được tức giận, nếu mẹ muốn trả lời cũng sao.”

      Tuy nhiên con còn chưa ra câu hỏi Tư Vũ biết bé muốn hỏi gì rồi. Chỉ cần con hỏi, nhất định .


      Hoan Hoan nắm lấy tay Tư Vũ, bắt đầu xuống bằng thang bộ, mỗi ngày vào sáng sớm bé cùng mẹ đều thang bộ. Nơi này có ai khác, cực kỳ thanh tịnh. “Mẹ, mẹ còn nhớ ba của con lớn lên trông như thế nào ?”

      Tư Vũ nắm tay con , cực kỳ bình tĩnh trả lời : “Rất tuấn tú và cao”.

      Trông mẹ tựa như có gì là đau khổ phải…., bé liền hỏi nhiều hơn chút: “Mẹ, mẹ cùng ba của con là biết nhau phải ?” nếu biết nhau nhất định biết người kia đẹp hay ?

      “Biết nhau.” Tư Vũ đối với con tươi cười, gật gật đầu “Ba của con là người đàn ông mẹ biết”

      Hoan Hoan mở to hai mắt, há hốc miệng. Na…na…na…na…nếu vậy có thể bé có khả năng biết ba mình là ai nha? phải vĩnh viễn tìm thấy ba của mình đâu nha ….

      Sau khi từ chỗ Tư Vũ về, Bùi Tạp Tư cũng nhớ phải kêu xe tới đón, cũng ngồi taxi về, cứ như vậy bước mục đích suốt hai tiếng rưỡi để về lại công ty.

      Hết chương 431
      susu thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 432: GỬI ĐIỆN THOẠI

      người đàn ông, dù đến đâu cũng được, nơi nào cũng có thể là nhà.

      Lại đêm thức trắng, nguyên nhân đơn giản vì Bùi Tạp Tư đặt hết tâm tư, sinh lực vào việc bắt đầu lập trình trò chơi. Chỉ là game mini nho .

      Tám giờ rưỡi, Đại Lợi bước vào công ty, nhìn thấy đại ca mình khiến ta giật bắn người. “Đêm qua ở công ty sao?” sau khi lời thốt ra xong cảm thấy vô nghĩa, Bùi Tạp Tư vẫn mặc nguyên y phục hôm qua người, vẻ mặt mệt mỏi, đôi mắt sẫm lại, hai mắt vô thần, dưới cằm râu lú ra lí nhí. “Em tưởng là tối hôm qua ở chỗ chị dâu….”

      “Cậu còn chị dâu nữa rồi” Bùi Tạp Tư nở ra nụ cười lạnh lẽo “Tôi và ấy ly hôn, tại tôi có nhiều tiền nên chỉ đưa cho ấy hai ngàn vạn….”
      *Hai ngàn vạn = hai mươi triệu.

      “Ly hôn rồi sao?” Đại Lợi kinh ngạc sau khi nghe Bùi Tạp Tư thông báo.

      “Sáng sớm hôm nay đưa cho ấy tờ giấy thỏa thuận ly hôn rồi.” Bùi Tạp Tư tựa lưng vào chiếc ghế dựa, đôi tay lắc lắc cổ với Đại Lợi “Được rồi, cậu cũng cần an ủi tôi, làm việc ”. Có chút sai phạm, ko phải quay lại tổn thương ko còn nữa, nếu buông tay để ấy đến với người kia mà hạnh phúc cũng nên thành toàn cho ấy.

      “Ôi xem này, căn phòng này có vẻ cũng tốt đúng ? Mặc dù nếu so với trụ sở của Bùi Thị tại Mỹ bằng nhưng đối với công ty vừa mới thành lập cũng rất tốt rồi.” tràng cười khanh khách vang lên ngay tại cửa.

      Diện bộ y phục đen, tay cầm chiếc kính mát, người phụ nữ tươi cười nhìn người đàn ông ngồi ghế dựa trong văn phòng.

      “Quản lý Diệp, sao lại đến đây mà báo trước để tôi cho xe ra đón” Dù sao cũng mang chức vụ quản lý do bên Hàn Quốc phái tới đương nhiên với thân phận trợ lý của Bùi Tạp Tư, Đại Lợi phải đối với ta có chút tôn trọng.

      Diệp Chức Nhân thay đổi ánh mắt hướng về phía Đại Lợi cần phải lái xe tới đón tôi, tôi cùng Bùi tổng cũng phải người ngoài, chúng tôi là đồng cam cộng khổ, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia mà.”

      “Dù thế nào nữa cũng là người đại diện của Hàn Quốc, chúng tôi nên tiếp đón, lần sau có tới vui lòng gọi điện thoại cho trợ lý thông báo trước” Bùi Tạp Tư cuối cùng cũng mở miệng, lời vừa rồi cố ý cho ta biết rằng quan hệ giữa bọn họ giờ chỉ công việc.

      cần phiền phức như vậy, thôi tại chúng ta nên bắt đầu thảo luận chút về phương án hợp tác .” Diệp Chức Nhân bước vào văn phòng, sau đó ta tới ngồi vào chiếc ghế trước bàn làm việc của Bùi Tạp Tư, ánh mắt hướng về phía trợ lý của Bùi Tạp Tư.


      “Tổng Giám Đốc, tôi xin phép ra ngoài làm việc.” Sau khi xong, Đại Lợi ra khỏi văn phòng. tại, đàm phán buôn bán là cơ mật, đương nhiên trợ lý cũng thể nghe được.

      Diệp Chức Nhân lấy ra tập văn kiện, đưa cho Bùi Tạp Tư. “Kế hoạch này là do đêm qua em nghĩ ra, xem thử thế nào?”

      Bùi Tạp Tư tiếp nhận văn kiện, bắt đầu đọc, xem xong loạt kế hoạch, thể lắc đầu. “Ý tưởng của Diệp quản lý luôn luôn chê vào đâu được, quả nhiên rất tuyệt.”

      “Ha ha… hối hận rồi sao?” giọng cười khiêu khích vang lên, Diệp Chức Nhân bắt đầu xoay chủ đề câu chuyện về trước đây. “Đuổi em mất cánh tay đắc lực.”

      “Tôi rất hối hận, nhưng phải hối hận vì đuổi việc , mà là hối hận vì có quan hệ với .” Bùi Tạp Tư khẩu khí mang vẻ tiếc nuối “Nếu như thời gian có thể quay lại….”

      “Có thể làm cho Bùi Tạp Tư hối hận cũng đủ chứng minh năng lực của em rồi.” ta nở nụ cười rồi đứng lên về phía . “Thế nào? Quan hệ của vợ chồng chuyển biến tốt đẹp . Nếu có muốn em giúp nào?”

      “Tôi muốn chúng ta lại có quan hệ bên ngoài công việc.”


      tại cũng “ngoan ngoãn” rồi nhỉ? Vừa rồi khi em bước vào công ty có tham quan qua, toàn thể nhân viên bốn nam và . Bùi Tạp Tư tại ngay cả nhân viên nữ cũng thuê phải?” Diệp Chức Nhân cười nhạo, ánh mắt ái muội nhìn về mặt của Bùi Tạp Tư.


      Sau khi xin phép Tổng Giám Đốc, Tư Vũ ngồi taxi đến công ty của Bùi Tạp Tư.

      Theo lý lẽ con tim mình, Tư Vũ biết nghĩ muốn ly hôn. Nghĩ lại chuyện tối hôm qua, tức giận, quả trong chuyện này cũng có phần trách nhiệm. Nghĩ lại, ngón tay mình mang chiếc nhẫn do người đàn ông khác tặng, nếu nổi cơn điên cuồng, lên cơn ghen, vậy có nghĩa là vẫn còn sao?

      Nhìn tức giận như vũ bão, nên phấn chấn mới đúng.

      Hoan Hoan rất thích , vì con cũng nên bỏ xuống quá khứ sao.



      Tư Vũ lên tầng 25, đẩy ra cánh cửa lớn. Đại sảnh công ty lớn lắm, nhìn thấy người nào cả, bên trong còn cánh cửa, chắc là văn phòng của Bùi Tạp Tư?

      Tư Vũ trực tiếp tới, rất nhanh, nghe được giọng của Bùi Tạp Tư, tiếp theo là giọng của người phụ nữ.

      Hai người họ thảo luận với nhau, nội dung hình như phải vì công việc, sau cùng Tư Vũ nghe được câu “Quan hệ của vợ chồng chuyển biến tốt đẹp ?”

      Nội dung thảo luận sao lại nhắc tới ?

      Cánh cửa cũng có đóng chặt, tại nơi khe hở, Tư Vũ nhìn vào bên trong….

      Diệp Chức Nhân!

      Chớp mắt, Tư Vũ cảm giác như bị người ta hung hăng đánh bạt tai vào mặt mình, làm vỡ hết tôn nghiêm của bản thân.

      Giả, toàn bộ đều là giả dối, ấy vẫn là còn lừa gạt .
      Nào là lời sau này tuyệt đối phản bội . Nào là ….
      ra là ấy vẫn còn lui tới với Diệp Chức Nhân, hai người bọn họ vẫn còn quan hệ với nhau.
      tha thứ cho nữa.
      Tư Vũ nản lòng thoái chí lắc đầu, sau đó lùi về sau mấy bước xoay người chạy ra khỏi công ty của .


      Vừa lúc Tư Vũ vào thang máy khi đó tại nhà vệ sinh, Trương Lợi vừa vặn bước ra. hình bóng vừa xoẹt qua làm cho ta nhíu mày suy nghĩ, hình bóng này rất quen thuộc nha, giống như là gặp ở đâu rồi phải.

      Nhún nhún vai, tuy nhiên ta gặp qua ít phụ nữ, người đẹp lại càng thiếu, cuối cùng cũng nghĩ ra là ai.


      Cuối cùng, ký giấy thỏa thuận ly hôn, đưa cho luật sư.

      Tâm chết, Tư Vũ cùng Ryan bắt đầu bước vào mối quan hệ đương. Chuyện này làm Ryan rất vui vẻ, mỗi ngày đều như là lễ Giáng Sinh. Ryan tựa như ông già Noel, và Tư Vũ tựa như đứa trẻ nằm mơ thấy được quà, bởi vì Ryan ngừng tặng quà cho , đương nhiên phải tất cả đều là hàng xa xỉ, sang trọng, rất chu đáo chăm sóc cho . Đối với Hoan Hoan, Ryan cũng rất tốt, phải lấy lòng bé.

      “Tư Vũ, em Ryan sao?” Vũ Nghê mang cái bụng lớn hơn nhiều, ngồi ở đại sảnh hỏi người phụ nữ ngồi sofa.

      “Dạ.” Tư Vũ gật gật đầu, nghĩ muốn cùng Bùi Tạp Tư quan hệ gì nữa rồi.

      “Ha ha, chỉ cần em thấy tốt được rồi, phải hối hận nha….” Vũ Nghê nhắc nhở Tư Vũ.

      “Chị à, em hối hận” Tư Vũ lắc lắc đầu, sau khi bắt gặp Bùi Tạp Tư cùng Diệp Chức Nhân ở cùng chỗ, cũng cho ai biết, bởi vì chuyện này căn bản chính là sỉ nhục cười nhạo ngốc nghếch.

      Hết chương 432.
      Last edited by a moderator: 12/4/15
      dunggg thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 433: TẤM ẢNH CHỤP TỪ NHIỀU NĂM TRƯỚC[/b]


      Vì sao mọi việc đều thay đổi hết thế nhỉ? ràng là mẹ mang mobile phone đến cho chú Tạp Tư mà? Vậy mà mẹ lại trở thành vui vẻ với chú Ryan như hồi trước được nhỉ? Về tình, về lý đều đúng, quá thích hợp chút nào cả về tình lẫn về lý ? Khi mình hỏi mẹ, mẹ cũng cái gì hết!

      Mà đối với ba ba của mình, bé càng ngày càng hiếu kỳ, hiểu vì sao, bé cảm thấy chính chú Tạp Tư là ba ba của mình!

      bé ngẫm nghĩ lúc toàn bộ mọi chuyện từng xảy ra. Mẹ của bé hầu như chẳng có bạn bè nào cả, người quen biết ngoài chú Tạp Tư chẳng còn ai. Thái độ của mẹ khi nhìn bé hề đau buồn, mà lại cực kỳ thương, cực kỳ quan tâm tới bé. Điều này có thể giải thích là mẹ rất ba hay ? Mà mẹ lại rất chú Tạp Tư, như vậy, nếu tiếp tục suy luận, phải chăng chú Tạp Tư chính là ba ba của bé?

      Hơn nữa, bé cũng rất thích chú Tạp Tư, cách nào chấp nhận chú Ryan làm ba ba của mình!

      Cho nên ...

      Bây giờ bé cần phải tìm người để giúp mình, mà người này đương nhiên là mẹ Vũ Nghê ...

      Còn cậu, tại cậu giận chú Tạp Tư rồi!

      Nhân dịp mẹ Vũ Nghê về phòng chuẩn bị ngủ trưa, còn mẹ Tư Vũ tới phòng đàn để chơi đàn, lúc ấy Hoan Hoan liền chui vào trong phòng của mẹ Vũ Nghê!

      "Hoan Hoan, làm sao vậy? Con nhớ mẹ sao? Mau lên giường với mẹ!" Vũ Nghê nằm ở giường, vỗ vỗ vào vị trí bên cạnh mình, ý bảo Hoan Hoan nằm đó!

      Hoan Hoan lập tức lắc đầu: "Mẹ, con dám nằm ở vị trí của cậu đâu, cậu mà nhìn thấy cốc đầu con đấy!"

      "Cậu có ở đây, vụng trộm chút, sao đâu!" Vũ Nghê dỗ dành con , lại ngoắc tay, nháy mắt ra hiệu. Hu hu, tại rất đáng thương, đến khổ vì bị tên hỗn đản Lạc Ngạo Kiệt kia lập hoàn toàn, tất cả mọi người đều cho giống như nữ hoàng vậy...

      Tất cả mọi người ai dám tiếp cận , chỉ sợ cẩn thận đụng phải cái bị kẻ bạo quân kia trừng phạt!

      Làm hại , đừng bạn bè, kể cả con trai, con đều phải cách xa!

      "Mẹ, con ngồi ở ghế dựa bên cạnh mẹ là được rồi!" Hoan Hoan bưng chiếc ghế dựa , sau đó ngồi xuống bên cạnh giường lớn!

      "Được rồi ... "Vũ Nghê thất vọng thở dài tiếng.

      "Mẹ, mẹ nên tức giận như thế? Bây giờ mẹ cũng giống như động vật quý hiếm được nhà nước bảo vệ đặc biệt ấy, cậu làm như vậy là bởi vì muốn tốt cho mẹ thôi!" Hoan Hoan đau lòng khuyên nhủ, sau đó nhìn chằm chằm vào cái bụng bầu của mẹ cách tò mò! kỳ diệu nhé...ở trong đó lại có cục cưng! Đáng ngạc nhiên hơn, trước kia bụng của mẹ xẹp lép, vậy mà lại có thể to đến như vậy? Kỳ diệu, quả thực là kỳ diệu vô cùng ! Nhưng có điểm rất quan trọng, cực kỳ rất quan trọng, chính là vĩ đại của những người làm mẹ... nếu thích đứa con này, làm sao có thể sinh đứa trẻ ấy ra ?

      Vũ Nghê hơi nhấc người dậy, sau đó dựa lưng vào đầu giường, tay vuốt ve cái bụng bầu nhô lên khá cao: "Có phải vì chuyện của mẹ Tư Vũ hay , nên con muốn tìm mẹ để chuyện!"

      "Mẹ, quả nhiên mẹ là người rất hiểu con!" Hoan Hoan ra sức gật đầu, nhìn mẹ nuôi đầy sùng bái, sau đó ánh mắt xoay chuyển trở nên thần bí, giọng cũng trở nên rất rất , vẻ mặt có phần xoắn xuýt."Mẹ, ngày đó con hỏi về chuyện ba của con!"

      "A?" Cái đề tài này khiến cho Vũ Nghê trở nên kinh ngạc ."Sao con lại có thể nêu chuyện này ra thế ? Như vậy làm cho mẹ Tư Vũ rất khổ sở ... "

      Hoan Hoan ra sức lắc lắc khuôn mặt nhắn, đồng thời bàn tay nhắn cũng xua xua: “ phải, phải, mẹ hãy nghe con . Mẹ Tư Vũ hề khổ sở, mà mẹ còn cho con biết, ba con là người quen biết của mẹ, là người đàn ông rất cao lớn, rất đẹp trai!"

      Vũ Nghê nghe thấy đáp án này ánh mắt liền nheo lại."Mẹ Tư Vũ rằng có quen biết người này sao ?" Chẳng lẽ, chuyện này đúng như dự đoán của ?

      Kỳ vẫn luôn có cảm giác, Hoan Hoan tuyệt đối phải là đứa trẻ sinh ra bởi cưỡng gian! người phụ nữ nào bị người khác phạm tội cưỡng gian, sinh đứa con ấy ra, lại thương đứa như thế!

      Bây giờ xem ra, cha của Hoan Hoan rất có khả năng chính là - -

      "Mẹ, mẹ hãy nhìn con , bộ dáng của con có vẻ giống chú nào đây? Bản thân con mỗi ngày soi gương cũng thể nhìn ra rốt cuộc là con giống ai! Đối với bản thân, con được mẫn cảm lắm!" Hoan Hoan nhìn mẹ nuôi, giơ khuôn mặt nhắn ra để cho Vũ Nghê nhìn kỹ! "Mẹ, mẹ hãy nhìn con kỹ vào...con muốn mẹ nhìn kỹ, rồi mẹ có cảm giác con giống ai đây?"

      Ánh mắt của lại rơi vào khuôn mặt nhắn Hoan Hoan!

      Giống Tạp Tư, nhưng mà lời này vẫn dám ! Thứ nhất sợ rằng vạn nhất nếu phải, khơi lại nỗi đau khổ của Tư Vũ. Thứ hai, nếu đúng là như vậy, Tư Vũ cũng từ từ ra thôi!

      "Mẹ, mẹ bảo liệu con có thể chính là con của chú Tạp Tư hay ?" Đột nhiên Hoan Hoan chảy nước mắt."Mẹ, con thực muốn là con của kẻ cường bạo xúc phạm phụ nữ, con rất hi vọng con có thể có ba ba, ba ba ấy!"

      Bình thường, khi người bạn chuyện về ba ba, cũng dám nêu ra, tưởng tượng nếu như người cha của mình là kẻ cực kỳ xấu xa, tâm tình của trĩu nặng vô cùng. Dù cho ba ba ở bên mình, cũng hi vọng ba ba là người tốt !

      Vũ Nghê bị Hoan Hoan hỏi biết nên trả lời như thế nào, chưa chắc chắn nên chuyện này chẳng ai dám ra. Để cho con hi vọng, lại khiến cho nó thất vọng, này phải chịu cú sốc rất lớn. "Chuyện này mẹ tìm cơ hội hỏi mẹ Tư Vũ chút, Hoan Hoan đừng khóc!"

      Vũ Nghê xuống giường ôm con vào trong lòng.

      Hoan Hoan cẩn thận ôm lấy mẹ, trốn ở trong lòng mẹ khóc thút thít."Mẹ, con rất thích chú Tạp Tư làm ba ba, nhưng bây giờ mẹ và chú Ryan lại cùng chỗ, con biết làm sao bây giờ, làm sao bây giờ đây?"

      Chuyện này làm cho Vũ Nghê càng thêm bất lực ...

      Vỗ về Hoan Hoan xong, Vũ Nghê vào trong phòng đàn!

      Từ những ngón tay lưu loát của Tư Vũ, giai điệu mềm mại của khúc nhạc Thái Bình vang lên, hoàn toàn có thể cảm nhận được cảm xúc của người đánh đàn qua giai điệu nhạc, nó hề sôi nổi, mãnh liệt mà tràn đầy vẻ ưu tư.

      Vũ Nghê tới bên cạnh chiếc Piano, với ngụ ý khác."Khúc nhạc này nghe sao bi thương quá vậy em? giống với cảm xúc của những người nhau?"

      Những ngón tay của Tư Vũ vẫn nhàng di chuyển những phím đàn đen trắng đan xen, sau đó vuốt ngón tay lên dãy phím đàn rồi ngừng lại. Đóng nắp đàn lại, Tư Vũ vẫn ngồi yên ghế đàn."Em lại cảm thấy bi thương, chỉ là em càng nhận biết ràng hơn cái gì là tình chân chính, tình ư, cuối cùng cũng đều chuyển hóa thành tình thân, chỉ cần người này gặp gỡ rồi thương mình, như vậy là điều tốt nhất cho tình rồi !"

      "Nếu như có người em, còn có thể hiểu em, mà người này lại vừa làm em thích, lại khiến em cam tâm tình nguyện sinh con dưỡng cái, như vậy càng tốt chứ sao!" Vũ Nghê chuyện cực kỳ giữ ý, dám làm Tư Vũ kích động!

      "Ha ...ha, em lại có cái may mắn như vậy - - "

      "A, Tư Vũ vừa rồi khi sắp xếp lại phòng, lục đến đồ của trai em, thấy có tấm ảnh chụp Tạp Tư với em hồi còn ... hai người trông đáng !" Vũ Nghê ngồi xuống bên cạnh Tư Vũ, mở ra cuốn album ảnh ra xem cũng là để cho Tư Vũ xem!

      Tư Vũ thoáng liếc mắt cái, liền nhìn thấy tấm ảnh khi mình bảy tám tuổi cố túm tay Tạp Tư để chụp ảnh ...
      dunggg thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 434: BA CỦA HOAN HOAN

      Trong tấm ảnh, Tư Vũ thắt hai bím tóc gọn gàng, tóc mái che rủ trán làm nổi bật đôi mắt to tròn sáng ngời của , miệng hơi vểnh như biểu tâm trạng tức giận nhưng cũng đáng . Mặc bộ váy hồng giản dị đứng bên cạnh cậu bé Tạp Tư, trông cậu bé có vẻ giống như thích chụp ảnh, cho dù bé có lôi kéo thế nào cũng vô dụng.

      là hâm mộ hai người nha, từ ở chung với nhau rồi” Vũ Nghê tỏ ra vẻ quan tâm hỏi, từ từ dẫn câu chuyện vào trọng tâm “Tư Vũ, có phải trước đây em rất thích chơi với Tạp Tư phải ?

      “Ùhm!” Tuy nhiên, câu trả lời của Tư Vũ cực kỳ tùy tiện, tựa như rơi vào những hồi ức trước đây, tâm rối loạn vô cùng, Bùi Tạp Tư vẫn còn có thể dễ dàng nhiễu loạn lòng .

      “Em xem em cùng Tạp Tư chụp chung khá nhiều nha….,mà khi chụp chung cả ba người em đều đứng sát bên Tạp Tư nha.” Vũ Nghê thăm dò Tư Vũ, từng chút từng chút .

      Cúi đầu trầm tư lúc, Tư Vũ ngẩng lên đối mặt với Vũ Nghê và mỉm cười “Chị, nếu chị muốn biết gì cứ trực tiếp hỏi em

      Vũ Nghê nhướng đôi mày thanh tú. “Tốt lắm, vậy chị vòng vo nữa nha. Từ em thích Tạp Tư, em đối với cậu ấy căn bản phải là tình cảm em đơn thuần, đúng ?”


      khí trong phòng dường như ngưng lại, rất yên lặng, có thể dễ dàng nghe được tiếng hít thở của Tư Vũ càng ngày càng run rẩy…

      “…Chị, em nghĩ chị muốn biết chuyện gì, chị muốn hỏi thân thế của Hoan Hoan đúng ? Đúng vậy, Hoan Hoan là con của Tạp Tư…” Tư Vũ trông bình tĩnh khi tiết lộ ra bí mật bị chôn dấu tự đáy lòng lâu.

      Nghi vấn trong lòng được Tư Vũ xác định, do đó Vũ Nghê cao hứng, cao hứng phải vì mình đoán đúng mà cao hứng vì thân thế của Hoan Hoan đến nỗi “đả kích” Vũ Nghê. “Tư Vũ, chị nghĩ Hoan Hoan nếu biết được này con bé rất hạnh phúc, hạnh phúc.”

      “Chị, nhưng em xin chị, đừng cho Bùi Tạp Tư biết chuyện này…” Tư Vũ quay đầu nhìn về Vũ Nghê, kiên định ra ý nghĩ của mình. “Em cùng Tạp Tư cho dù chấm hết, tại em cùng Ryan rất vui vẻ, em cực kỳ quý trọng tình cảm giờ, tình nay được xem như đoạn tình cảm thứ ba của em, em muốn chuyện này làm cho cục diện nay hỗn loạn, em phải là người có khả năng giải quyết êm thấm mọi chuyện, nhưng lại luôn luôn vướng vào những rắc rối, do đó em mong muốn lần này mọi chuyện diễn ra đơn giản chút.”

      Lời của Tư Vũ cực kỳ kiên quyết khiến cho Vũ Nghê biết dùng lời nào để khuyên giải. “Chỉ cần chính em cảm thấy hạnh phúc, chị ủng hộ em.”

      “Tốt, ha ha, chị…chị tò mò hay nghi ngờ em bị người ta cường bạo hay sao?” Quá khứ ngủ yên tựa hồ như chưa từng tỉnh dậy, giờ tựa như cái nút bị người ta ấn xuống để kích hoạt lên, Tư Vũ cũng có chút nhịn được đem chuyện ra. “Chị hiếu kỳ Hoan Hoan ra đời như thế nào sao?”


      Để bí mật này ở trong lòng tựa hồ làm lòng trĩu nặng.

      “Chị cũng muốn biết, nhưng mà chị nghĩ rằng chị muốn chính em tự ra hơn….vả lại chị sợ rằng khi chuyện này lộ ra ngoài phóng viên gây phiền đến cuộc sống của em.” Vũ Nghê đưa ra giả thuyết thú vị.

      Tư Vũ cười cười, hồi tưởng lại nhiều năm trước. “Ngày đó, ngày mà chị cùng Kiệt kết hôn, em cũng cực kỳ kích động, Tạp Tư và Hai là bạn bè tốt của nhau, hôn lễ của Hai Tạp Tư nhất định đến dự. Vì thế vào ngày đó em cố tình ăn mặc khiêu gợi phen, em muốn để cho Tạp Tư xem em xinh đẹp, quyến rũ như thế nào. Vậy mà từ lễ đường đến khách sạn, em vẫn nhìn thấy ấy, vậy là ấy có từ nước ngoài trở về….”

      “Bởi vì lúc đó trai em căn bản coi chị là vợ, cho nên trong hôn lễ của bọn chị, ấy với Tạp Tư có thể cần trở về!” khi nghĩ lại chuyện này, Vũ Nghê có chút nghiến răng nghiến lợi, nhưng giờ rất trân trọng hạnh phúc tại.

      “Nhưng sau đó Tạp Tư có trở về….em nghĩ em muốn thấy ấy…ha ha, là kỳ quá, em có linh cảm, tựa như chuyện gì em cũng đều biết. Em biết ấy ở trong căn nhà gần công ty, em thử mật mã cửa nhà ảnh, ngờ là đúng, sau khi cửa mở, em vào nhà ấy….”

      “Căn nhà của Tạp Tư kiểu gì vậy? Sao an ninh chặt chẽ chút nào thế? Vũ Nghê kinh ngạc lắc đầu.


      “Khi đắm chìm trong thế thới của con người, thực tế, tại khía cạnh cụ thể nào đó rất mạnh. Có vẻ là người bình thường làm được nhưng người như vậy lại hoàn thành được. Cũng như có nhiều người trí tuệ chậm phát triển nhưng lại có thể chơi piano rất giỏi, có thể trở thành nhạc trưởng….” Tư Vũ tự giễu. “chuyện sau đó chị cũng đoán ra được, và sau nữa là Hoan Hoan ra đời….”

      “chuyện này xảy ra lúc em biến mất phải ? Vậy trong mấy tháng sau đó, mình em chạy đâu hả?” người mắc bệnh tự kỷ có thể đâu sống được cơ chứ. “Chuyện này Bùi Tạp Tư cũng biết sao?”

      ấy biết…. Chị, chuyện này em chỉ cho mình chị nghe, chị ngàn lần cũng được cho bất kỳ ai biết. Đợi sau này khi Hoan Hoan lớn hơn chút, em cho con bé biết , nhưng tại em muốn làm làm cuộc sống của em bị xáo trộn.” Tư Vũ dặn dò Vũ Nghê.
      “…Được, nhưng em cũng nên suy nghĩ tất cả mọi chuyện cho ràng, ngàn vạn lần cũng được chọn tới chọn lui, để rồi chọn lựa cuối cùng của em lại dẫn đến hạnh phúc mà chỉ có đau khổ.” Vũ Nghê dặn dò tự đáy lòng. Tư Vũ Tạp Tư sâu sắc, Vũ Nghê tin rằng Tư Vũ tiếp nhận được Ryan.

      Tương tự như tình cảnh của trước đây, cho dù Lạc Ngạo Kiệt làm lòng bị tổn thương sâu sắc nhưng cũng có cách nào người đàn ông khác.

      Tư Vũ vịn ghế đứng lên, giống như rũ bỏ xuống toàn bộ, tựa như có gì xảy ra. “rầm rầm rộ rộ tựa như còn thích hợp với em nữa rồi, bên cạnh em có người đàn ông rất em em vì lý do gì lựa chọn? Được rồi chị à, Tạp Tư mời em ăn tối, Hoan Hoan tạm thời ở đây, em đến chỗ hẹn đây.”

      Vũ Nghê ngây ngốc giơ lên cánh tay chào tạm biệt Tư Vũ.

      Chẳng lẽ Tư Vũ cùng Tạp Tư chấm dứt sao? Con nuôi của còn có ba mẹ ruột, lẽ nhà ba người bọn họ thể sống cùng nhau sao? Vũ Nghê rót cho mình ly nước, sau khi uống xong ngụm lớn. “Bùi Tạp Tư, cuối cùng tình cảm của cậu đối với Tư Vũ như thế nào vậy? Có phải cậu ấy đây?”

      Nếu như chuyện này tình cảm chỉ xuất phát từ phía nhất định nhúng tay vào. Rốt cuộc nguyên nhân là gì lại để cho phải chấp nhận người đàn ông khác?

      Nhưng mà trong chuyện này dính đến con nuôi bảo bối của , con của nằm mơ cũng muốn có ba mẹ nha.

      Vũ Nghê nghĩ nghĩ lại, cuối cùng cầm lấy điện thoại, bấm dãy số….


      Reng….Reng….Reng….
      Chuông điện thoại kêu lên, nhưng người đàn ông ngồi trước máy tính hồi lâu mới nhận cuộc gọi. Vì đổi sang chiếc điện thoại mới do đó khi tiếng chuông vang lên vẫn chưa nghe quen thuộc lắm, đầu tiên luôn luôn là kịp phản ứng.

      “Alo, chị….” Bùi Tạp Tư ngoài ý muốn bắt điện thoại, từ khi chuyện ngoại tình xảy ra hầu như mọi người trong nhà ai để ý đến nữa.

      “Tôi dám nhận tiếng “chị” này từ cậu đâu!” Vũ Nghê trong giọng tràn ngập lời trách cứ Bùi Tạp Tư. “Cuối cùng giữa hai người xảy ra chuyện gì? Trong lòng cậu có Tư Vũ đây, cậu có thể nhìn ấy kết hôn với Ryan sao? Cậu bỏ ý định theo đuổi lấy lần nữa rồi à?”


      Trải qua chuyện lần này, Bùi Tạp Tư tựa như trưởng thành rất nhiều, tóc dài trước kia cũng được cắt ngắn gọn gàng. Ngồi chiếc ghế làm việc êm ái, Bùi Tạp Tư nghe điện thoại mà cười chua xót, tiếng cũng trở nên nhu nhược, buồn bả. “ người phải làm cho người đó hạnh phúc phải sao? phải em muốn nghĩ đến chuyện níu kéo hôn nhân, mà là khi ấy đối mặt với em chỉ có thống khổ, ấy vẫn chưa đối mặt được với chuyện mất đứa bé. Nếu người đàn ông khác có thể khiến cho ấy vui vẻ hạnh phúc em nguyện ý thành toàn cho ấy. Cho dù trong lòng em đau xót, thể chịu đựng được….” tạm dừng vài giây. “để cho em đau khổ, cũng là ông trời đối với em báo ứng, bởi vì em làm tổn thương vợ mình, hại chết con ruột mình….”

      “Vậy cậu quyết định chúc phúc ấy sao? Có lẽ Tư Vũ vẫn còn cậu, cậu cố gắng lại xem….” Vũ Nghê sốt ruột….

      cần…cám ơn chị quan tâm, em còn chút việc phải làm.” xong, Bùi Tạp Tư trực tiếp cúp điện thoại.


      Phía bên kia, Vũ Nghê cầm di động có chút phát điên. “Trời ạ, hai người kia làm cho mình sốt ruột quá.”

      Kết thúc cuộc điện thoại, Bùi Tạp Tư nhìn vào sấp ảnh chụp đặt bàn, từng tấm từng tấm đều là hình ảnh Tư Vũ. Tấm mỉm cười, ở trước cửa rạp chiếu phim, tại quán ăn, dùng cơm trong nhà hàng, cùng Ryan khiêu vũ ở bữa tiệc, còn có tấm cùng Ryan ôm nhau trước cửa nhà.

      cười vui vẻ, trước đây khi còn chung sống với Bùi Tạp Tư dường như chưa từng có.

      Điều này làm cho Bùi Tạp Tư cảm thấy thất bại.

      Haha trước đây khi kết hôn, từng hứa với nhà họ Lạc rằng, làm cho vui vẻ hạnh phúc.


      Sau khi Tư Vũ thoát khỏi căn bệnh trầm cảm sau 10 năm cũng phải vì . Từ đó trở , chưa bao giờ vì mà cười vui vẻ như vậy.

      Đối với chuyện mang lại hạnh phúc cho Tư Vũ Bùi Tạp Tư thể nào hoàn thành được, ấy vậy mà Ryan dễ dàng làm rất tốt, xem ra ấy Ryan.

      Đúng là khi càng cười vui vẻ tâm Bùi Tạp Tư càng thống khổ tựa như dao cắt….


      Ngay lúc cùng với Ryan vui vẻ có nhớ tới ? Có nhớ tới cùng ăn đậu hủ thúi với nhau , có nhớ tới việc thường dẫn theo khi bàn chuyện hợp tác làm ăn , có nhớ vào ban đêm trời mùa đông bọn họ vụng trộm đương nhau , có nhớ tới chuyện nữa đêm xâm nhập vào phòng mang từ nhà mẹ ruột cướp ? có nhớ hay việc ngày cùng nhau đăng ký kết hôn, nhớ tới tuần trăng mật của họ….

      Bùi Tạp Tư hít sâu hơi, nhanh chóng thu lại xấp ảnh được đặt mặt bàn dám xem tiếp, thái độ tựa như trốn tránh thực.

      Buông tay cho ấy , câu kia phải là tốt lắm sao? người có nghĩa là phải giữ chặt lấy người đó.


      “Đại ca, chuyện lớn rồi, bên Đại Cương xảy ra chuyện rồi, chúng ta nên xem .” Đại Lợi khẩn trương đẩy cửa phòng lao vào .

      Bùi Tạp Tư mau chóng thu lại tâm trạng đau thương mà thay vào đó là khuôn mặt của công việc. “Bên Đại Cương xảy ra chuyện gì?”

      “Là bọn người bên Phủ Đầu bang muốn Đại Cương hỗ trợ vận chuyển lượng lớn hàng hóa, Đại Cương đồng ý nên kết quả là bọn họ liền gây hấn.” Đại Lợi thuật lại việc cách đơn giản nhất.

      cần hỏi cũng biết bên đó muốn vận chuyển loại hàng gì, đơn giản chính là thuốc phiện. “Có thể xử lý tốt được ?” Bùi Tạp Tư quan tâm hỏi.


      “Trước tiên nên xem xét kỹ có thể hòa giải chuyện này ….nếu vẫn được đành để Đại Ca ra mặt rồi.” Phủ Đầu bang là đám người vô lại, hề đạo nghĩa, nếu đụng vào bọn họ cực kỳ phiền toái, tuy nhiên nếu Đại Ca ra mặt nhất định chuyện này có thể giải quyết êm đẹp, nhưng kỳ Đại Lợi muốn để cho Bùi Tạp Tư dính vào.

      Bùi Tạp Tư gật đầu.

      Ngay lập tức Đại Lợi ra khỏi văn phòng.

      Nhớ tới trước đây, khi Bùi Tạp Tư vẫn còn trong Hắc Bang, nắm trong tay thế lực của Tam Đại Hắc Bang tại Bắc Mỹ. Do đó trong thế giới ngầm rất có thế lực và uy tính cao. Tuy nhiên, sớm rút khỏi Hắc Bang để theo con đường hoạt động kinh doanh của Bùi Thị, trở thành doanh nhân thành đạt. Nhưng trong thế giới ngầm vẫn có vài người bạn, dù đến đâu, mặc kệ bang phái nào cũng đều phải nể mặt .



      Tuy nhiên, Đại Cương và Đại Lợi muốn Bùi Tạp Tư ra mặt giải quyết cho nên vẫn duy trì ý nghĩ muốn tự thân vận động, trước tiên tìm cách xử lý tình huống, nếu mọi chuyện vượt quá khả năng của bọn họ mới tìm tới Bùi Tạp Tư. Về phương diện này Bùi Tạp Tư cực kỳ minh bạch.

      tiếng sau, Đại Lợi về tới công ty.

      Bùi Tạp Tư nhìn Đại Lợi mỉm cười, trong Đại Lợi vẫn là áo mũ chỉnh tề, trong lòng sớm biết người em của mình làm mọi chuyện ổn thỏa rồi. “Thế nào, có làm bị thương em nào ?” Đại Cương cùng Đại Lợi giờ nắm trong tay lượng lớn đàn em, chuyên về buôn bán hàng hóa biển, tại Đại Lợi bất quá là giúp Bùi Tạp Tư mà thôi.

      “Mới vừa động thủ, cảnh sát xuất , mọi người đều bị đưa đến cục Cảnh Sát. Người của Phủ Đầu bang đương nhiên dám làm lớn chuyện, cho nên đều là đùa giỡn, giao tiền. Sau đó, em tìm bang chủ của Phủ Đầu bang chuyện….sau cùng bọn họ buông tha cho em và Đại Cương.” Đại Lợi thuật lại rất đơn giản, nhưng có trời mới biết ấy làm những gì.


      “Vậy là tốt rồi, dù xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng được dính vào thuốc phiện. Dù lợi nhuận của nó cao nhưng chúng ta cần.” Bùi Tạp Tư lại căn dặn thêm lần nữa.

      “Đại ca, yên tâm, loại hàng này bọn em nhất định nhúng tay vào, nếu có làm cũng đừng coi em và Đại Cương là em nữa.” Đại Lợi thề thốt.

      “Sau này có thể người của Phủ Đầu bang tiếp tục gây phiền toái đến chúng ta, cậu cùng Đại Cương cũng phải hết sức cẩn trọng, quan sát kỹ chút. Công ty cũng tiến vào quỹ đạo, cậu có thể lo cho công việc kinh doanh của cậu được rồi đó.”

      “Được, nếu Đại ca cần em giúp gì gọi điện cho em. Hahaha em bỗng phát ở chỗ này hóa thân thành thành phần tri thức cũng tồi.” Đại Lợi trêu ghẹo.

      Vợ theo người đàn ông khác, sao có thể cười tươi được, Bùi Tạp Tư đành phải mỉm cười với Đại Lợi để đáp lại.
      *************

      Bốn năm người đàn ông trong y phục màu đen bỗng nhiên nghênh ngang bước vào văn phòng tầng cao nhất của cao ốc.

      Ngồi tại bàn làm việc, Tư Vũ nhăn lại đôi chân mày, nhịn xuống nỗi sợ hãi đứng lên “Các tìm ai, ai cho các vào đây?”

      tên đàn ông mang dáng dấp lưu manh tiếp sát Tư Vũ. “Ôi này bé cưng, trông em xinh đẹp nha, Tổng Giám Đốc của cưng có phải vì bộ dáng xinh đẹp của cưng nên mới nhận cưng vào đây…. Bé cưng à, chức vụ của cưng là gì vậy?

      “Tôi là thư ký, nếu có chuyện gì xin cứ , tôi truyền lại cho Tổng Giám Đốc, giờ mời các ra ngoài cho.” Tư Vũ chỉ vào cửa lớn thẳng. Chết tiệt, bọn người này sao có thể lên đây được? Bảo vệ đâu rồi?
      “Ha ha, đúng là tác phong của thư ký rồi, nhưng có chuyện gì đâu thứ ký à.” Tên đàn ông chết tiệt ấy vẫn tiếp tục buông lời đùa cợt, ánh mắt ta tục tĩu nhìn chăm chăm vào cơ thể Tư Vũ.

      Tư Vũ nổi giận, bọn người này là loại người nào đây trời. “Các ra ngoài….”

      “Em thư ký bé à, cưng đừng nóng giận, chúng tôi tới để cùng Tổng Giám Đốc của cưng bàn chuyện làm ăn buôn bán lớn nha.” Tên đàn ông đó vương tay vuốt má Tư Vũ, sau đó bọn họ thẳng vào văn phòng của Tổng Giám Đốc….

      Hết chương 434.
      Last edited by a moderator: 17/4/15
      susudunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :