1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Anh Thật Hư - Cơ Thủy Linh (Full Chính Văn+eBook +NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 410 : Đồng tiền may mắn.

      Ngay trong tiệm mì, cho dù Tư Vũ ra sức ăn, ăn những gì có thể. Tư Vũ ăn chén mì đủ, muốn chén nữa, sau đó cố ý gọi rau trộn đĩa to! Bắt đầu ăn, vài ngày rồi Bùi Tạp Tư chưa có ăn cơm đương nhiên cũng cùng với ăn, chỉ là lúc ăn căn bản ăn ra được mùi vị gì, bởi vì trong túi chỉ còn 1 đồng thôi!

      Nếu còn lại 50 đồng, vẫn có thể đánh lượt bài ? tại chỉ còn lại 1 đồng, nơi nào để đánh đây?

      "Nhìn ăn có vẻ rất thống khổ nhỉ? làm sao vậy?" Tư Vũ biết còn cố hỏi, đương nhiên biết tại là có tiền!

      "Thống khổ? , làm sao có thể thống khổ chứ? Mì này rất ngon! Lúc trước ăn phần cũng phải bảy tám chục vạn bát..., tại 12 đồng có thể ăn được phần giống vậy, lại ăn ngon như vậy, vui còn kịp nữa đây!"

      "Cảm ơn mời tôi ăn cơm trưa, tôi còn có chuyện, trước bước đây !" Tư Vũ lau sạch miệng, đứng lên!

      " nơi nào vậy?" ngồi ở ghế, giống như quên hai người ở giai đoạn sống riêng, ở bàn bạc chuyện ly hôn, giống như những người chồng khác, đem vợ trở thành tội phạm thẩm vấn!

      "Như thế nào? muốn cùng sao? Tôi muốn mua sắm, nếu muốn cùng , vậy trả tiền giúp tôi được ?"

      Bùi Tạp Tư sờ sờ cái mũi, chỉ chỉ mặt bàn."Tôi còn chưa ăn xong, nếu buổi tối em muốn tìm người trò chuyện, em hoàn toàn có thể gọi điện cho tôi!"

      Đây ràng là câu đứng đắn, tại vì cái gì đối với đùa giỡn đứng đắn như vậy? Tư Vũ hề nghĩ ngợi, đem cái tô bưng lên, đem nước canh bên trong còn lại hắt hết lên mặt !

      Nước canh màu đỏ sậm dính đầy mặt Bùi Tạp Tư.

      Mọi người dùng cơm xung quanh đem tầm mắt nhắm ngay hai người bọn họ, trong khoảng khắc đó suy nghĩ của Tư Vũ dừng lại trong thế giới của , căn bản chú ý đến ánh mắt người khác!

      Vẻ mặt bất cần đời của Bùi Tạp Tư lộ tức giận, khuôn mặt do cố kìm nén bị căng thẳng đến mức xanh mét. lúng túng cầm lấy tập giấy ăn lau mặt sạch , nhưng lau mãi cũng hết cảm giác nhờn nhờn lẫn mùi vị ngây ngấy của dầu mỡ!

      Bịch - -

      Tư Vũ đem cái bát
      'sạch ' lên mặt bàn, cảnh cáo: "Đây là lần cuối cùng tôi nhắc nhở , tại mối quan hệ giữa chúng ta là thế nào? có quyền tùy tiện lên giọng khi với tôi!”

      Lời này khơi mào cơn tức giận của Tạp Tư. “Tôi tùy tiện lên giọng với em đấy, làm sao nào? Đừng quên, chúng ta bây giờ còn chưa ly hôn, em vẫn là vợ của tôi!”

      “Đồ khốn!” Tư Vũ bỏ lại hai chữ, cầm lấy túi xách khỏi tiệm mì, với người như vậy, cần phải lãng phí nước miếng!

      Mặc dù rất muốn tóm trở về, nhưng Tạp Tư có hành động gì hết, bởi vì tại còn có chuyện trọng yếu phải làm - -

      Còn có đồng, làm thế nào để lập nghiệp đây?

      Bùi Tạp Tư vẫn liên tục nghĩ ra rất nhiều phương thức kiếm tiền, bởi vì có rất nhiều ý tưởng để kiếm ra tiền, cách khác những ý tưởng này khác hẳn với người bình thường! Đương nhiên, cũng vẫn cần có may mắn trong đó!

      Đầu tiên, cầm 1 đồng, tới quán trò chơi điện tử đổi thành đồng xu để chơi game, mà 1 đồng chỉ có thể đổi được 1 xu, đem đồng xu ném mạnh vào máy game! chỉ muốn thử may mắn, có thể thắng trò chơi này , mà những đồng xu này có thể trực tiếp đổi thành tiền mặt!

      Đây có vẻ là cách đơn giản nhanh chóng nhất, nếu như thua, sao, có thể nghĩ biện pháp khác!

      Sau khi ném đồng xu vào máy game, chỉ thấy màn hình ngừng thay đổi, Bùi Tạp Tư nhìn chằm chằm chớp mắt, sau đó từ từ giơ tay lên, chuẩn xác chụp lấy cái nút phím màu đỏ.

      Hình ảnh trong màn hình chuyển động từ từ ngừng lại, sau đó chỉ nghe phía dưới truyền đến tiếng kim loại va chạm.

      Tiếp theo thanh ào ào, chỉ thấy nhiều đồng xu rớt xuống!

      Nhìn phía dưới trong nháy mắt chồng chất thành đống kim loại, khóe miệng Bùi Tạp Tư cong lên. Ha ha, ông trời quả nhiên là ưu ái , từ chơi trò này luôn luôn thắng!

      Ông chủ trong quán game này mày chau mặt ủ đưa cho Bùi Tạp Tư 100 đồng, sau đó thuyết phục Bùi Tạp Tư tiếp tục ở lại chơi tiếp!

      Bùi Tạp Tư lắc lắc đầu, tỏ ý muốn chơi nữa, cũng quay đầu lại tiêu sái khỏi quán trò chơi!

      Năm phút đồng hồ ngắn ngủn liền thắng được 100 đồng, xem ra tiền cơm trưa kiếm lại được! Kế tiếp, tìm phòng đánh bài ngồi xuống. Bởi vì mình đến, lại là người mới, cho nên tất cả mọi người muốn cùng chơi.

      Chỉ có ba ông bà già lôi kéo mãi vẫn đủ người, đành gắng gượng cho vào đánh chung!

      “Cậu nhóc này đánh bài nhất định rất lợi hại đúng ?” cụ ông mặt mang kính lão, răng rụng còn mấy cái hỏi!

      “Ông à, tôi chơi giỏi lắm đâu!” Bùi Tạp Tư kéo dài giọng . Haizz, ông trời ơi, ông nhất định phải tha thứ cho đó, cũng phải cố ý đối phó với mấy ông bà già này đâu! Đúng là mấy ông bà già này, vừa thấy là biết có tiền, để cho bọn họ bớt ít tiền, cũng có sao đúng ? Cũng là để cân bằng kinh tế lại chút!

      “Hừ, đừng xem thường chúng tôi lớn tuổi đánh bài, mấy người trẻ tuổi cũng phải là đối thủ của chúng tôi đâu!” bà cụ phục lắm , bộ dáng của bà giống như đánh cuộc!

      “Các cụ à, nếu tôi thắng tiền của mọi người, mọi người đau lòng đúng ? Thân thể cũng có thể chịu được đúng ?” Bùi Tạp Tư bắt đầu xếp bài, sau đó cẩn thận hỏi.

      “Chúng tôi đều là người trải qua sóng to gió lớn, đừng xem thường chúng tôi lớn tuổi, nếu dám chơi, chúng tôi cũng sợ thua!” cụ ông mặc quần áo màu trắng, vỗ ngực bảo đảm !

      “Vậy là tốt rồi - -” Bùi Tạp Tư lấy lá bài nhà vừa mới thả xuống, sau đó để vào bài trong tay rồi đánh xuống. “Tôi tới, Đại Tam Nguyên!” tiếng , sợ dọa mấy ông bà già bị té xỉu!

      Ba ông bà lão ngây ngẩn cả người, nhìn chằm chằm cái cậu nhóc xa lạ này thắng bài.

      Cậu ta… Cậu ta… Cậu ta… phải chơi giỏi sao? Vì sao lại thắng nhanh như vậy?

      “Chúng ta còn chơi nữa ?” , thắng tiền của mấy cụ già này, trong lòng nỡ. “Nếu , tôi chơi nữa!”

      “Vì sao lại chơi nữa? Chàng trai này bộ dáng tuấn tú như vậy, chúng tôi đều sẵn lòng cùng cậu chơi, phải ?” cụ ông hàm răng cơ bản mất sạch, nếu phều phào với hai người bạn già. “Các cụ có phải hay ?”

      Hai người còn lại nhao nhao gật đầu. “Chúng tôi bằng lòng cùng chơi với cậu thanh niên này, cho dù có thua, chúng tôi cũng bằng lòng!”

      “Chúng ta cứ tiếp tục !”

      Trong thời gian kế tiếp, Bùi Tạp Tư mặt chịu lương tâm khiển trách, mặt thắng tiền của các cụ, ngắn ngủn trong hai giờ, 100 đồng biến thành vạn đồng. Mà Bùi Tạp Tư liền mang vạn đồng này, ngày hôm sau đầu tư vào thị trường chứng khoán.

      Sáng sớm hôm sau, vạn đồng liền biến thành bảy vạn đồng! Tiếp theo, mang bảy vạn đồng để chứng minh khả năng tài chính, đến buổi chiều ngày hôm sau thắng tiếp được 60 vạn!
      Last edited by a moderator: 13/2/15
      susudunggg thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 411: SAU MƯỜI LĂM NGÀY CHIA TAY

      ngờ trong chứng khoán cũng khá lão luyện, gặp được vận đỏ, từ sáu mươi vạn tiền mặt, sau khi đầu tư, tiền bạc thi nhau chảy vào trong túi của . đầy mười ngày, Bùi Tạp Tư dễ dàng thu hồi lại “Kim úc phủ đệ”. Thu hồi nhà cửa xong xuôi, bước kế tiếp tìm cách để cầu xin bà xã quay về!

      "Tổng giám đốc” Đại Lợi theo Bùi Tạp Tư vào phòng làm việc, bây giờ cậu ta trở thành trợ lý bất đắc dĩ làm việc trong công ty.

      Bùi Tạp Tư thành lập công ty kinh doanh mạng Internet. Phạm vi hoạt động bao gồm kinh doanh buôn bán, tiêu thụ và vận chuyển hàng hóa, kể cả kinh doanh trò chơi mạng cũng chỉ mới mới khai trương hoạt động được mấy ngày, màng lưới người tham gia cũng đến gần bảy trăm ngàn!

      Nhưng mà công ty của giờ còn đợi xét duyệt, nhân viên từ xuống dưới cộng thêm cả dì quét dọn, cũng mới chỉ có năm người!

      "Trước hết đừng có gọi tôi là tổng giám đốc, có hai người thế này gọi tổng giám đốc nghe rất khôi hài, hãy cứ gọi tôi là đại ca !" Bùi Tạp Tư ngại ngùng lắc lắc đầu, sau đó xoa huyệt Thái Dương. Tối hôm qua vừa viết chương trình trò chơi nho , hôm nay thử chơi chút, xem ra cần phải tăng thêm cấp độ khó khăn hơn nữa cho trò chơi này!

      "Ai, tôi lại cho rằng nay công ty được thành lập, nên giữ những thói quen xấu của kẻ giang hồ nữa!" Đại Lợi nở nụ cười tự giễu cợt mình, sau đó quay lại chủ đề chính:"Đại ca, hôm nay là ngày kỷ niệm hai mươi năm thành lập công ty “Trung Long”, Chung lão tiên sinh mời ngài cùng chị dâu cùng tới dự! Ngài xem ... "

      "Tôi biết rồi!" Bùi Tạp Tư gật đầu cái, giơ tay lên ý bảo cậu ta có thể ra ngoài!

      Chung Thiên Long là bậc thầy trong ngành kiến trúc thế giới . Nhiều công trình kiến trúc do ông thiết kế ra đạt được giải thưởng quốc tế lớn. Mà tính tình ông ta tương đối cổ quái, người biết ông ta là nhà nghệ thuật lừng danh nhiều bằng người biết ông ta là nhà nghệ thuật bình thường. Mặc dù mọi người rất thích ông ta, nhưng là người mà ông ta thích lại rất ít.

      Nhưng mà, ông ta lại rất thích , Bùi Tạp Tư này!

      Chẳng qua là do bị người nhà họ Bùi trừng phạt mà chuyện có vợ liền bị giới truyền thông đem đào xới lên. Nhưng do tất cả mọi người rất bảo vệ Tư Vũ, cho nên vợ là ai vẫn còn là bí mật đối với bên ngoài!

      Bùi Tạp Tư có thể đoán được, nhất định là Chung lão tiên sinh rất tò mò, cho nên mới bảo nhất định phải mang theo vợ cùng đến!

      Ngồi ở trong ghế da, Bùi Tạp Tư lắc đầu phiền não. Nhất định là Chung lão tiên sinh cũng cho rằng đàn ông ngoại tình hoàn toàn chẳng phải là chuyện gì lớn lắm! Cho nên vẫn còn cho rằng vợ của vẫn có thể ngoan ngoãn mặc cho sắp xếp, vẫn có thể đứng với chung chỗ!

      Bùi Tạp Tư cầm điện thoại lên, nhấn dãy số hơn mười ngày nay gọi!

      Trái tim của vậy mà run đến mức sao kiềm chế nổi, giống như cảm giác lần đầu tiên của
      thời mới mười mấy tuổi đầu, lúc gọi điện thoại cho bạn lần đầu tiên.

      Chết tiệt…

      Bùi Tạp Tư trong lòng thầm mắng mình câu, tại người đàn ông, cũng phải là trẻ con mười mấy tuổi đầu hoảng cái gì mà hoảng?

      ********************* phân chia tuyến *************************

      “Tối hôm nay muốn tôi tham gia buổi dạ tiệc sao?” Tư Vũ có chút cau mày hỏi lại. ra làm thêm giờ cũng có gì, nhưng mà hề thích thú buổi dạ tiệc ở trong trường hợp này, nó làm cho có cảm giác chịu áp lực rất lớn.

      Ryan gật đầu cái: “Đồng thời, tôi cũng muốn nhờ giúp cho chuyện!” Qua mấy ngày tiếp xúc, biết từng có cuộc hôn nhân, còn có con ! Nhưng mà cũng chẳng có gì quan trọng, có con mới là người phụ nữ hoàn mỹ!

      Cho nên cũng để ý chút nào với chuyện ly dị, ngược lại lại thấy may mắn khi người chồng của vậy mà lại ngu ngốc để tuột khỏi tay người phụ nữ tuyệt vời như vậy. chỉ xinh đẹp, dịu dàng, lại còn làm việc rất nghiêm túc, thỉnh thoảng có lúc lại cau mặt hai cái, đúng là người phụ nữ rất thú vị!

      “Giúp việc sao? Tổng giám đốc, cứ !” Bản thân là thư ký, nên đối với loại nhiệm vụ này rất nhạy cảm với lời !

      Ryan nhìn chằm chằm vào người đẹp Phương Đông trước mắt, ngập ngừng muốn lại thôi.

      Cặp mắt Tư Vũ trong veo, chút vẩn đục, ra sức nhìn , biểu của càng ngập ngừng. nhận thấy cố gắng… đây là loại biểu của phản ứng bản năng lo lắng.

      Còn Ryan bị cái nhìn của lại càng thêm ngượng ngùng, sắc mặt trắng đỏ ửng lên. Mặc dù là người đàn ông ngoại quốc, nhưng mà tận trong xương cốt, lại là người đàn ông Trung Quốc truyền thống, là người hay ngượng ngùng. ho khan cái: “… Là thế này, tôi có cầu cũng hơi quá đáng…”

      hãy !” Tư Vũ gật đầu cái, nhận thấy ấp úng mãi cũng cảm thấy sốt ruột.

      Ryan khá nghiêm túc với chuyện này, nên giọng rất nhờ cậy. “Mong đừng từ chối nhá, tối hôm nay có thể tạm thời làm bạn của tôi lúc được ?” Trời ạ, cuối cùng cũng ra những lời này! Ryan chợt thở dài hơi!

      “Hả? thể, chuyện này thể được!” Tư Vũ liền vội vàng lắc đầu!

      Ryan gấp gáp : “Xin đừng cự tuyệt, tôi trông mong vào đấy. Hôm nay là sinh nhật của cậu tôi, cậu mợ tôi vẫn luôn hi vọng năm nay tôi có thể kết hôn… bọn họ còn cho tôi tối hậu thư, nếu như hôm nay tôi mang được bạn đến, bắt đầu từ ngày mai tôi phải xem mắt ngừng! Haiz… Lạy Đức mẹ Maria, tôi hề muốn mình giống như pho tượng gỗ, hàng ngày đều phải xem mắt, như vậy quái đản!” Sau hồi oán trách dài, đem cặp mắt xanh thẳm giống như nước biển rất mê người, nồng nàn nhìn thẳng vào khuôn mặt như trăng như hoa với má lúm đồng tiền của : “Thư ký Lạc, nghe có hiểu ý tứ của tôi ? Giúp tôi chuyện này nhé, được ?”

      Tư Vũ mở to đôi mắt, giọng rất bình tĩnh hỏi lại: “Vậy ý của chính là bảo tôi giúp gạt người khác? Đúng ?”

      “Cũng gần như thế!” Ryan cười : “Mặc dù từ “lừa gạt” này rất khó nghe, nhưng mà cũng khác lắm, chính là cái ý ấy… cho nên tôi muốn nhờ …”

      Nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Ryan, ông chủ của mình cố gắng cầu khẩn, Tư Vũ gật đầu cái: “Được rồi… nhưng mà phải là thường xuyên đâu?” Trước mắt người này giúp mình rất nhiều, cứ coi như là lời cám ơn với ta!

      “Ồ, dĩ nhiên thường xuyên đâu!” Ryan hưng phấn bắt đầu giương nanh múa vuốt… rất cao hứng! “Hơn nữa, cũng cần căng thẳng, bởi vì bọn họ là bậc cũng rất tốt, rất thiện lương!”

      “Được rồi, bây giờ tôi tiếp tục làm việc!”

      “OK!” Lane trở về phòng làm việc của mình đầy hưng phấn, chỉ muốn ngày làm việc hôm nay kết thúc ngay lập tức, sau đó cùng với người phụ nữ mình thích ở cùng nhau…

      Tư Vũ mới vừa ngồi vững, điện thoại đặt ở trong ngăn kéo liền đổ chuông!

      Thấy tên màn hình điện thoại, trong lòng Tư Vũ chợt giật mình, tuyệt đối phải là ghét, mà là có chút, có chút … Khoảng thời gian nhận được cuộc điện thoại lần trước của , là mười lăm ngày. Chẳng lẽ, suy nghĩ ràng nên dự định ly hôn?

      Thấy điện thoại kêu được nửa phần nhạc chuông báo, nhấn nghe điện thoại: “A lô, là muốn hẹn tôi…”

      “Đúng vậy, là tôi muốn hẹn với em!” Bùi Tạp Tư kịp thời cắt ngang lời của , để cho có cơ hội ra hai chữ “Ly hôn” này. “Tối hôm nay, em có thể xuất cùng với tôi tại buổi dạ tiệc được ?”
      Last edited by a moderator: 13/2/15
      susudunggg thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 412: Làm trò cười cho mọi người

      Bùi Tạp Tư rất hợp tình hợp lý, làm cho Lạc Tư Vũ bắt đầu tức giận, dựa vào đâu mà Bùi Tạp Tư làm ra vẻ giữa bọn họ chẳng có chuyện gì phát sinh trước đó cả. Có phải tìm lầm người rồi ? Đáng ra phải là Diệp Chức Nhân cùng mới đúng? “Tối hôm nay tôi tăng ca, có thời gian!” Lạc Tư Vũ cố gắng trấn tĩnh giọng của mình, nhưng trong lòng của run rẩy khi nghe giọng của Bùi Tạp Tư. Mà cảm xúc của bị chi phối vì cuộc điện thoại bất thình lình của gọi tới.

      có thời gian sao? Hay em vẫn muốn cự tuyệt vì nghĩ chỉ cho lấy lệ?" Tiếng trầm của Bùi Tạp Tư mang chút sủng nịnh, ra từ sớm lường trước được tình huống cự tuyệt mình.

      “Có thể là cũng có thể là cái cớ, chuyện này hẳn quan trọng?” Lạc Tư Vũ lại nổi giận vì cứ luôn tự cho mình là đúng.

      Bùi Tạp Tư lập tức bỏ giọng phớt đời của mình mà thay vào đó là giọng nghiêm túc: “Lạc Tư Vũ, là tối nay cần em theo giúp tham dự, biết em tại hận ….“

      “Tôi có hận …” Lạc Tư Vũ lập tức phản bác lại cắt ngang lời Bùi Tạp Tư, giọng rất nhanh.

      “Tôi đối với bây giờ hận cũng còn !” rất cứng rắn. còn thương sao? Nếu đúng như lời ra là thương thế sao trong lòng lại nhớ rằng 15 ngày rồi gọi điện thoại cho ?

      Trong ánh mắt Bùi Tạp Tư dâng lên niềm chua xót. “ hiểu, nhưng ý là, em tạm thời bỏ qua chuyện này được ? Cứ sắm vai là diễn viên, tối nay cứ ở bên cạnh tham dự, có được ? Dù sao bây giờ, em vẫn còn là vợ !” Trong lời của Bùi Tạp Tư mang theo ý cầu xin Lạc Tư Vũ.

      Nghe giọng điệu ưu thương của Bùi Tạp Tư khiến cho lòng của Lạc Tư Vũ lại xúc động. , tuyệt đối thể mềm lòng. Bùi Tạp Tư phản bội hôn nhân của bọn họ, làm mất đứa con của cả hai, vậy có gì đáng giá làm cho buông xuôi? Tình huống tại, vì cái gì phải cùng tham dự tiệc? Muốn cho cả thế giới biết rất đáng thương sao? cầu của Bùi Tạp Tư rất ích kỷ!

      Đè xuống nỗi ủy khuất trong lòng, Lạc Tư Vũ tiếp tục duy trì vẻ bình tĩnh tại. “ Tôi bận công việc, còn cách nào khác! ra đối với loại yến tiệc như thế này, hoàn toàn để thư ký cùng!”

      “Đối phương cầu phải là vợ của …!”


      có thể thuê diễn viên giả mạo vợ . Đương nhiên, nếu đủ kinh phí để mướn tôi có thể cho mượn tiền, đưa cho tôi số tài khoản của

      ! Mướn người khác diễn trò, phải , cũng có thể tham dự được. “Dù sao bên ngoài biết vợ của Bùi Tạp Tư trông như thế nào!”

      Lời của Lạc Tư Vũ rất tuyệt tình lại xa cách, mang theo khinh miệt làm cho lòng của Bùi Tạp Tư rất đau đớn, cũng làm cho tự tôn của tổn thương khiến tức giận: “Tiền cần em đưa cho , tự tìm là được rồi!” Đồng thời cũng khiến Bùi Tạp Tư thêm bối rối, chẳng lẽ Lạc Tư Vũ muốn quay lại sao?

      Lạc Tư Vũ ?

      “Tốt lắm, khi nào rảnh cứ gọi điện cho tôi, chúng ta bàn công việc.”

      “Tút… tút…” Bùi Tạp Tư cho có cơ hội thốt thêm những lời tuyệt tình với , trực tiếp cúp điện thoại trước.

      Lạc Tư Vũ sau đó bỏ điện thoại xuống, nằm xoài lên bàn làm việc. rất đáng chết, rất vô dụng, cảm thấy rất ghét chính bản thân mình. Bùi Tạp Tư phản bội , là phá hư tình của thế mà vẫn thể phản bội lòng mình.

      Hơn nữa, Lạc Tư Vũ cũng muốn ép buộc người đàn ông mình, nếu , có phải nên buông ra ?

      Cứ tưởng rằng nước mắt còn để trào nữa, nhưng ngờ làm ướt cả mặt bàn.

      Tại Biệt thự Lục Dã bên bờ biển, đèn được thắp sáng, ánh sáng của ngọn đèn càng tô đậm thêm sang trọng của Biệt thự, bề mặt nước trong hồ bơi bị gió đêm thổi làm nổi lên những gợn sóng! Trong phản xạ bề mặt bể bơi lên bóng hình người tham dự yến tiệc trong những bộ quần áo sang trọng, tiếng cười rôm rả, phong thái duyên dáng hòa hợp với nhau.

      Bên trong bể bơi đa số là khách quý, có các nhân vật máu mặt trong thương giới, còn trong giới nghệ thuật đa số là nhân vật nổi tiếng. khí bên trong rất xa xỉ và sang trọng, vừa mới bước vào Lạc Tư Vũ cảm thấy rất áp lực, muốn đứng lên trốn chạy nỗi xúc động trong lòng!

      giờ cảm thấy trước kia khi cùng Bùi Tạp Tư tham dự yến tiệc còn sang trọng hơn buổi tiệc hôm nay rất nhiều. Vận người bộ y phục màu trắng, Lạc Tư Vũ ngước nhìn Ryan so với cao hơn cả cái đầu : “Tổng Giám Đốc, phải tham gia buổi tiệc sinh nhật của cậu à? Em nghĩ nó lại long trọng đến vậy!” Khó trách sếp của vừa rồi cố ý mang mua lễ phục, sau đó còn làm kiểu tóc công phu cho .

      “Ha ha… em đừng lo lắng, cứ giao cho , chỉ cần em nhớ em là bạn của là được rồi!” Ryan cười thần bí, cố tình thân mật với Lạc Tư Vũ: “Lạc Tư Vũ, em nên kêu là Ryan! Lát nữa em nên kêu là Tổng Giám Đốc đâu đấy!”

      Lạc Tư Vũ thử mở miệng, bối rối kêu tên của “Ry..an!”

      ”Được rồi, chúng ta qua đó !” Ryan kéo cánh tay quàng vào khủy tay của mình.

      Lạc Tư Vũ cầm quà sinh nhật trong tay, khẩn trương để cho bạn trai “giả” tùy ý nắm, hướng phía bãi cỏ xanh cạnh bể bơi đến, nơi đó mọi khách quý tụ tập chuyện rôm rả…

      Ngồi cạnh bãi cỏ xanh là người đàn ông đầu tóc bạc, tinh thần sảng khoái mười phần là chủ nhân của buổi tiệc Chung Thiên Long, bất mãn nhìn người đàn ông trẻ tuổi trước mặt, “Thế nào, có phải thấy tôi già rồi đủ tư cách mời cho nên cho vợ cùng à?”

      Bên ngoài mọi người cười vui vẻ, lại thêm kiện kia khiến chỉ trong đêm Bùi Tạp Tư trở thành trắng tay, là tiêu điểm của mọi người, rất nhiều người tò mò muốn biết có dám mang vợ đến . Vậy mà Bùi Tạp Tư lại mình tham dự, tại làm trò cười cho mọi người.

      Xem ra trước đây khi Bùi Tạp Tư được mọi người tán tụng, chỉ như vậy thôi? Ít nhất bọn họ “quậy” ở bên ngoài cũng bị vợ phát , hai bên vợ và tình nhân đều yên bình!

      Bùi Tạp Tư đương nhiên cảm nhận được cười nhạo của mọi người dnahf cho mình, nhưng cố ý xem điểm này, trả lời lại câu của Chung Thiên Long: “ phải đâu ạ, vợ cháu hôm nay cơ thể được khỏe, cho nên ấy thể tới tham dự được…”

      “Ôi, tiếc quá, hôm nay vợ chồng chúng tôi cứ nghĩ gặp mặt được cả hai , là vợ đó Bùi Tạp Tư và kia là bạn của cháu trai tôi!” Chung Thiên Long chuyện bỗng xoay người, nhìn vợ mình.

      “Chờ thêm vài ngày nữa xem, vợ chồng cháu nhất định đến diện kiến hai bác!” Bùi Tạp Tư giảo hoạt đáp lại.

      Đúng lúc này, bỗng vang lên thanh từ xa xa…

      “Cậu, cháu ở đằng kia nghe cậu muốn gặp bạn của cháu, xem ra hôm nay nếu đáp ứng cầu của cậu, chắc cậu bỏ qua phải!”
      Last edited by a moderator: 14/2/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 413: XẤU HỔ TRƯỚC MẶT MỌI NGƯỜI

      Nghe tiếng, cả Bùi Tạp Tư và vợ chồng Chung gia đều quay sang …


      Bùi Tạp Tư thoáng nhìn kinh ngạc, khóe mắt như có tia lửa điện, trừng trừng tập trung nhìn người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh người đàn ông ngoại quốc.


      Lạc Tư Vũ…


      Vì sao ấy có thể tới nơi này được?


      phải làm việc sao?


      Hôm nay phải tăng ca sao?


      Chết tiệt, người đàn ông ngoại quốc khoát tay là ai vậy chứ?


      Vì sao lại xuất ở đây? Hơn nữa hôm nay lại ăn bận kiều diễm như vậy, ràng chính là tới để dụ đàn ông mà!


      Chết tiệt, sao lại dám để hở bả vai? Sao lại dám để lộ ra khe ngực? Tuy rằng chỉ hở chút ít, chỉ có chút nhưng cũng được, đây là quyền lợi của mà!


      Là ai làm tóc cho , uốn cong từng gợn rồi đánh rối thả sau lưng, chết tiệt, là quyến rũ mà!


      Sau khi đánh giá ngoại hình Tư Vũ tại, Bùi Tạp Tư chuyển ánh mắt sang người bên cạnh , chàng ngoại quốc mà khoát tay vào.


      Đáng chết, vì sao ta lại dám cùng vợ mình, lại còn đứng chung với nhau rất tình tứ nữa chứ? Hơn nữa diện mạo chàng này rất đẹp trai, sau khi đánh giá xong Ryan, Bùi Tạp Tư cảm thấy rất tức giận vì cứ nghĩ mình bị vợ “cắm sừng”!


      dự cảm lành ra, đánh sâu vào cảm giác của Bùi Tạp Tư. tại có cảm giác bị người khác lấy trộm “đồ” của mình!


      Mà khoan ---


      Vừa rồi chàng ngoại quốc này gọi Chung Thiên Long là gì nhỉ? Cậu à?


      Vậy Lạc Tư Vũ là ---


      Kéo tay Ryan, Tư Vũ trong lòng nhất thời cảm thấy bối rối, giống như bị chồng bắt gian tại giường, chột dạ muốn chạy trốn.


      Vì sao Bùi Tạp Tư cũng có mặt ở đây?


      Ôi trời ơi! Sao có thể quên, loại tiệc rượu này mọi tầng lớp trong xã hội đều có mặt , Bùi Tạp Tư xuất cũng có gì lạ cả!


      Theo bản năng Tư Vũ lùi ra xa chút, vô tình tạo ra khoảng cách với Bùi Tạp Tư!


      Nhưng ngược lại, Ryan hề biết nội bộ chuyện gia đình của Bùi Tạp Tư và Tư Vũ, cứ vô tư kéo đến đối diện cậu mình, làm cho Tư Vũ cảm thấy bất an, cũng vừa vặn đứng ở cạnh Bùi Tạp Tư!


      Chung Thiên Long nâng đôi cánh tay vỗ vỗ bả vai Ryan cười : “ Thằng bé này cuối cùng cũng dẫn bạn về nhà!” xong, ông quay qua đánh giá dung mạo Tư Vũ.


      “ Cậu, ấy là bạn của con tên là Lạc Tư Vũ!” Ryan lớn tiếng giới thiệu, tựa như sợ cậu mình nghe ý, do đó làm cho Bùi Tạp Tư đứng bên cạnh nghe rất rành mạch!


      “Bạn của con” lời này tựa như cây gậy đánh thẳng vào đầu óc của Bùi Tạp Tư, làm dấy lên cỗ tức giận điên cuồng. Bùi Tạp Tư trừng đôi mắt như muốn giết người nhìn Tư Vũ.


      Hay , khó trách Tư Vũ từ chối lời mời dự tiệc của , lý do là đây, vì nhận lời tham dự cùng người đàn ông khác, hơn nữa ta còn là bạn trai của !

      Chết tiệt, nghĩ rằng chết rồi phải ?

      cuối đầu nhưng Tư Vũ vẫn cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ như muốn giết người của , có phải Bùi Tạp Tư muốn dùng ánh mắt đó giết chết ? là xui xẻo, có chết Tư Vũ cũng tưởng được buổi tiệc mà Bùi Tạp Tư đến chính là hôm nay!

      "A, này xem ra rất xinh đẹp, nào ngẩng mặt lên ---" Vợ của Chung Thiên Long, Chung phu nhân tò mò đánh giá Tư Vũ, vì bà ấy cũng có dáng người cao ráo hơn Tư Vũ vì vậy lúc Tư Vũ ngẩng đầu chỉ nhìn được đến hai má của bà!

      Ryan đứng bên cạnh kéo Tư Vũ chút, hàm ý nhắc nhở !

      Tư Vũ kiên trì ngẩng cao đầu, nhìn về phía vợ chồng Chung Thiên Long và : "Chúc mừng sinh nhật chú, chúc chú trẻ mãi!" Xưng hô " chú" cũng hề sai trái, dù và Ryan có quan hệ gì, có kêu vợ chồng Chung Thiên Long bằng danh xưng đó cũng có gì sai cả.

      " đúng, đúng -----" Chung Thiên Long lắc đầu nguầy nguậy tựa như hài lòng cách xưng hô của Tư Vũ, ông toan cất lời để sửa lại cho : "Con phải kêu là...."

      "Lạc phu nhân, khéo gặp ở đây, quá bất ngờ." Bỗng dưng giọng châm biếm của Bùi Tạp Tư chợt vang lên, đồng thời cắt ngang lời của Chung Thiên Long.

      Ha ha, cố ý nhấn mạnh hai chữ: Phu nhân!

      Dĩ nhiên chuyện này làm cho mọi người đều nghe được cách xưng hô kỳ lạ của Bùi Tạp Tư.

      "Có chuyện gì vậy?" Chung Thiên Long nhăn mày, hết nhìn Bùi Tạp Tư rồi lại quay sang nhìn cháu của mình.

      Ryan dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Bùi Tạp Tư, nhưng chỉ nhìn chút bỗng ta phát mặt đối phương mang nỗi tức giận vì ghen tuông.

      ta lập tức hiểu ra rằng, chàng Bùi Tạp Tư này cũng thích Tư Vũ!

      Nhưng khi ta lơ đãng nhìn đến Tư Vũ thấy cũng được tự nhiên cho lắm, Ryan cảm giác rằng chàng Bùi Tạp Tư này có quan hệ sâu sắc đối với Tư Vũ.

      Hai người này có quan hệ như thế nào?

      Người sao?

      phải đâu, nhiều ngày qua, ta thấy ai đưa Tư Vũ làm, hơn nữa khi tăng ca cũng có người đàn ông nào gọi điện cho cả.

      "Lạc phu nhân, dù em có sốt ruột muốn có bạn trai đến mấy cũng nên chờ sau khi chúng ta ly hôn chứ?" Bùi Tạp Tư bỗng nhiên tiết lộ tin tức được xem là "bom tấn" làm cho vợ chồng Chung Thiên Long, Ryan lẫn Tư Vũ có cảm giác như bị đối phương "oanh tạc" nơi chiến trường.

      Tư Vũ cảm giác như sấm sét đánh đầu mình.

      Sắc mặt trở nên trắng bệch nhìn về phía Bùi Tạp Tư, vì sao lại đáng giận như vậy, vì sao lại muốn cho xấu hổ trước mặt mọi người ngay ở đây cơ chứ!

      Bùi Tạp Tư tựa như con mèo vờn con chuột, nóng nảy mà bóp chết nó, chỉ có muốn dùng sức tra tấn từ từ con chuột đó. "Thế nào? Sao lại dùng ánh mắt này nhìn ? Chẳng lẽ sai sao? Lạc phu nhân?"

      "Ryan, chuyện gì diễn ra ở đây? Cháu nên cho ta lời giải thích hợp lý được ?" Chung Thiên Long sau khi chứng kiến cảnh tượng này ràng rất tức giận.

      Ryan nhìn Bùi Tạp Tư, trong ánh mắt mang theo cảnh cáo. "Cậu à, thực ra Tư Vũ và ta sắp ly hôn!"

      Chung Thiên Long "hừ" tiếng, đứng lên đến bên những người bạn của mình bắt đầu tiếp chuyện với họ.

      Trong tình huống này căn bản Tư Vũ thể giữ nổi bình tĩnh nữa, gấp gáp muốn khóc nhìn về phía Ryan : "Em cảm thấy khỏe, em muốn xin về trước được ?"

      " đưa em về --" Ryan lập tức .

      " cần đâu, em có thể tự về! Hôm nay là sinh nhật cậu , bỏ về được hay cho lắm!"

      "Ryan, qua bên đây, ta giới thiệu cho cháu người bạn của ta!" Chung Thiên Long lớn tiếng gọi, muốn đem cháu mình cùng Tư Vũ tách ra.

      "Em đợi ở đây, qua đó chào hỏi rồi quay lại ngay!" Ryan vỗ vỗ vai Tư Vũ như an ủi, rồi về phía cậu của mình.

      Ngượng ngùng! Tư Vũ lập tức nhấc bàn chân chạy về phía cửa, nước mắt mơ hồ sắp chảy xuống, biết mình làm sai chuyện gì mà lại bị Bùi Tạp Tư hại như vậy. Hay là ánh mắt mọi người nhìn như con ả hèn mọn làm chịu nổi, khóc, khóc cho ủy khuất của bản thân!

      đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, Tư Vũ căn bản chú ý đến ánh mắt của mọi người diện tại buổi tiệc nhìn mình, vì rất xinh đẹp, dịu dàng, hay bởi vì khóc mà cảm thấy thương tiếc?

      Ai cũng phán đoán này là ai? Là bạn của ai?

      Liếc mắt thấy sắp chạy đến cổng, ngay tức khác có thể lên taxi bỏ --

      Bỗng dưng mái tóc của bị người khác hung hăng tóm lại.

      Hết chương 413.​
      Last edited by a moderator: 15/2/15

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 414: NHỤC NHÃ TRƯỚC MẶT MỌI NGƯỜI (tiếp theo)

      “A----“ Trong khi cố thoát khỏi nơi ê chề này, bỗng dưng cảm thấy như tóc mình bị ai đó giật mạnh,da đầu bị kéo căng đau đớn khiến phải thét lên thất thanh đồng thời theo phản xạ dừng bước lại.


      Cả cơ thể bỗng chốc mềm oặt tựa phiến lá rụng cuối thu, từ từ ngã về trong lòng ngực người đàn ông ở sau lưng mình. mùi hương quen thuộc ập đến khướu giác Tư Vũ mà loại hương vị này rất quen thuộc với , cần phải quay đầu lại nhìn cũng biết đối phương là ai. Ai lại dám có hành động như vậy với mình.


      Toàn thân bị giữ chặt lại trong lòng của Bùi Tạp Tư đồng thời bỗng chốc bị đẩy mạnh ra phía trước.


      việc diễn ra bất ngờ khiến Tư Vũ chưa kịp trụ vững bỗng chống hai chân rời khỏi mặt đất, lúc này cơ thể gầy yếu của Tư Vũ tựa như viên đạn được bắn ra khỏi nòng súng, hướng đầu xe mà tới,cả cơ thể chạm mạnh vào nắp xe trơn láng đồng thời phát ra thanh nhức óc “Rầm” rồi từ từ ngã xuống mặt đất.


      Đầu óc bỗng nhiên cảm thấy choáng váng, trước mắt nhất thời chỉ màu đen nhẻm, đau đớn kịch liệt, kịp kêu gào.


      Vẻ mặt u ám của Bùi Tạp Tư xuất trước mắt , nể nang gì thân phận tại của Tư Vũ, ngồi xổm trước mặt , tay bỗng dưng kéo tóc Tư Vũ nghiến răng nghiến lợi phát ra giọng chất vất: “Chính là bởi vì tên đó hả? Vì ta mà cự tuyệt tham dự buổi tiệc với tôi sao?”


      Chết tiệt, sao dám ở cùng người đàn ông khác chứ, trong lòng của còn có hả?


      Người chưa từng có cảm giác đau lòng như Bùi Tạp Tư tại phải nếm cảm giác đó, nó đau như muốn lấy cả mạng sống của . Đau hơn cả là nỗi sợ hãi còn nữa.


      lâu sau, cuối cùng Tư Vũ cũng lấy lại được tinh thần, nước từ khóe mắt ngừng chảy xuống hai bên gò má, căm hận nhìn Bùi Tạp Tư. “Đúng, vì ấy! ra là tôi ấy, nếu sợ bị tôi “cắm sừng” tốt nhất đừng ly hôn!”


      dám đối xử thô bạo với như vậy, tại đầu gối của rất đau, tựa như bị dập nát.


      “Đồ đê tiện!” Bùi Tạp Tư điên cuồng thốt lên 3 chữ, bàn tay nắm tóc của Tư Vũ bỗng kéo cơ thể lên hướng phía xe tới.


      “A – mau buông tôi ra, đau quá. A ---“ Hai đầu gối cùng da đầu bỗng đau nhức kịch liệt, làm cho cảm thấy đau thấu xương. Tuy nhiên, Bùi Tạp Tư hề mềm lòng, chẳng quan tâm vùng vẫy vì đau đớn của Tư Vũ, lập tức kéo cửa xe, mạnh mẽ ném vào trong.


      Sau khi đóng cửa xe, nhanh chóng ngồi vào bên cạnh, lập tức mở máy và nghênh ngang rời khỏi buổi tiệc. Đứng đó xa, mọi người nhìn việc diễn ra trong kinh ngạc lẫn ngỡ ngàng.


      Trong giới thượng lưu, Bùi Tạp Tư được mọi người công nhận là người đàn ông nho nhã, chưa từng phát giận bao giờ, thế nhưng việc tối hôm nay chạm tới giới hạn “tức giận” của , , phải là “lửa giận”, làm cho mọi người quá bất ngờ.


      Tiếng xì xào, bàn tán bắt đầu nổi lên từ bọn họ.


      biết xinh đẹp đó với Bùi thiếu gia có quan hệ gì vậy nhỉ? Thế nhưng lại có thể làm cho ta cáu giận đến như vậy?” cùng nhau thảo luận về chính trị, khi nhìn thấy cảnh tượng của Tư Vũ, đám đàn ông bỗng dưng dừng lại đề tài , đồng loại hỏi với nhau.


      nhóm khác nhìn thấy Tư Vũ liền nổi lên “dục vọng” thèm thuồng, liếm liếm khóe môi : “ ta phải là tình nhân họ Diệp của Bùi Tạp Tư, chắc lại là em mới nào đó rồi” tiếng phát ra càng lúc càng .


      phải là vợ ta chứ?” vài người đàn ông
      Bỗng đặt câu hỏi nghi vấn, ánh mắt còn nhìn chằm chằm chiếc xe chạy xa tít, chỉ còn nhìn thấy đốm đèn xe phía sau đuôi.

      “đương nhiên khả năng đó đúng rồi, suy nghĩ à, nếu vợ mình xinh đẹp như vậy sao còn có thể “hái hoa bắt bướm” bên ngoài? Dĩ nhiên sau này khi đến lúc nào đó cũng cảm thấy chán nhưng phải Bùi Tạp Tư mới kết hôn sao? Chí ít cũng phải năm chứ. Sao có thể để cho vợ mình cùng người đàn ông khác tham dự yến tiệc được?”

      Lý luận này xem ra rất đúng làm cho mọi người đều tán thành…

      Rầm

      Cơ thể Tư Vũ bị Bùi Tạp Tư ném mạnh về bên phía chiếc giường lơn bên trong phòng ngủ, lực mạnh khiến cho bề mặt cạnh bên chiếc giường đồng thời bị trũng xuống.

      Mái tóc lộn xộn của Tư Vũ xõa ra mặt giường, bộ y phục của bị kéo ngược lên tận chiếc thắt lưng tinh tế làm lộ ra đôi chân cân xứng đẹp hút hồn, cùng hai đôi gò đầy đặn trắng như tuyết! mảnh vài trắng từ bộ y phục người vô tình lọt vào khe hở ở giữa đôi gò ấy.

      Bùi Tạp Tư nhất thời nín thở khi nhìn cảnh ấy. “Cậu bé” lập tức có phản ứng, ngừng to lên và nóng rực. Đẹp quá, rất gợi cảm!

      Song, loại cảm xúc khác cũng làm cho lấy lại tinh thần thoát khỏi vẻ đẹp mê muội trước mắt!

      “A---“ Tư Vũ phát ra thanh đau đớn, sau đó từ từ ngồi dậy từ bên cạnh chiếc giường lớn. Dòng nước mắt ở hai bên má khô cạn từ khi nào, nhìn với ánh mắt tràn đầy tức giận và căm hận.

      Bùi Tạp Tư tựa như con hổ dữ vừa xuống núi, toàn thân tỏa ra khí thế lạnh lẽo mang đến cho người đối diện nguy hiểm khôn lường, ánh mắt lạnh băng như nhìn xuyên thấy tâm can đối thủ.

      “Em mau thành khẩn cho tôi biết, quan hệ giữa em và ta đến giai đoạn nào rồi?” Bùi Tạp Tư dùng ngón tay cái và ngón trỏ hung hăng nắm dưới cằm Tư Vũ như muốn bẻ nát nó ra, vẻ mặt lạnh lẽo chất vấn .

      Cằm dưới bỗng dưng đau đớn làm cho Tư Vũ chịu nổi khóc lên, những giọt nước mắt trong suốt tựa như hạt trân châu thi nhau xuống. dựa vào đâu dám chất vấn ? phải người phản bội hôn nhân của họ chính là hay sao? Mang bụng ủy khuất, Tư Vũ cố ý cãi lại câu của Bùi Tạp Tư: “ cùng người phụ nữ khác làm những gì tôi cùng ấy làm như thế…”

      “Vậy sao?” Bùi Tạp Tư nổi trận lôi đình, khống chế được tâm trạng điên tiết của mình quát to lên: “ cho em biết, em đừng hòng gạt tôi!”

      “Rất tiếc đó là , dù có tin hay . Cho nên tôi rằng chúng ta ly hôn !” Tư Vũ giữ nguyên ý định ly hôn ban đầu hô to với .

      “Đê tiện…” Bùi Tạp Tư hung hăng mang Tư Vũ ném mạnh xuống giường, mặt nhanh chóng cởi bỏ lưng dây nịt của mình, mặt tức giận rống to “Em thiếu thốn chuyện đó lắm sao, cần lắm à? Cơ thể còn chưa hồi phục tốt, nên cùng đàn ông lên giường mới phải chứ!”

      “Bùi Tạp Tư, là tên khốn khiếp, dựa vào đâu mà tôi như thế hả?” Bị Bùi Tạp Tư sỉ nhục, Tư Vũ trợn đôi mắt đong đầy lệ trừng . “Thời điểm phản bội tôi, có lẽ phải nghĩ đến khả năng tôi cũng có người đàn ông khác chứ!”

      Bùi Tạp Tư cởi quần dài cả quần trong, lộ ra “cậu bé” hoàn toàn trướng lên. để chậm trễ thêm giây nào, liền nhào về phía Tư Vũ.

      Tư Vũ sợ hãi lui về phía đầu giường bên kia, nhưng vẫn thể nào thoát khỏi lòng bàn tay , Bùi Tạp Tư dùng lực túm lấy cơ thể . Sức lực của người con nhất là đối với Tư Vũ căn bản thể nào chống lại được sức , chỉ có thể phản kháng bằng cách giãy dụa, mắt thấy đôi chân bị cầm lên.

      Cùng lúc đó…

      Bộ y phục trắng người bị hung hăng xé nát làm lộ ra bộ ngực trắng như tuyết làn da trắng mịn của .

      buông tôi ra…” Tư Vũ hoảng sợ dùng sức hô to, cơ thể bị đụng vào làm cho cảm thấy kinh tởm. “ từng chạm vào người phụ nữ khác được chạm vào tôi, ghê tởm, tôi ghét …”

      “Con mẹ nó, em cũng là loại hàng phế thải, chúng ta vừa vặn “xứng lứa vừa đôi” đó thôi. Em phải là rất muốn đàn ông sao? Tôi giờ thỏa mãn em ngay thôi…” Vừa dứt lời, Bùi Tạp Tư dùng sức mở hai bên chân ra…
      Last edited by a moderator: 16/2/15
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :