1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Anh Thật Hư - Cơ Thủy Linh (Full Chính Văn+eBook +NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 405: NĂNG HÙNG HỒN

      Tư Vũ dường như thể tin được lỗ tai của mình, người đàn ông ngoại quốc này những xin lỗi , thậm chí còn sắp xếp cho công việc ở phòng thư ký! Có vậy? được nhận vào làm việc sao?

      Ryan quơ quơ ở trước mặt Tư Vũ, thu hút chú ý của : "Lạc tiểu thư ... tôi mới vừa sa thải thư ký của mình, bây giờ có đống tài liệu cần sắp xếp, xử lý, lại còn có cặp tài liệu cần đưa đến cho bộ phận ở bên dưới, bây giờ có thể bắt đầu công việc được ?"

      "Dĩ nhiên là tôi có thể làm ngay được!" Tư Vũ dùng sức gật đầu, sau đó ít nhiều làm, trực tiếp ngồi vào ghế và bắt đầu làm việc! Ngày trước ở trường học, tất cả những công việc này đều được học qua, mà ngay từ lúc bắt đầu tìm việc làm, khi có thời gian rảnh rỗi bản thân luyện tập thành thục những công việc này!

      Chẳng qua là nhiều tuổi như vậy, lần đầu tiên tiếp xúc với công việc, nên lúc mới bắt đầu tay Tư Vũ vẫn còn hơi run run, lòng cũng hồi hộp. Nhưng sau , hai tập tài liệu, động tác của càng ngày càng thêm thành thạo, tư tưởng cũng càng ngày càng trở nên ổn định!

      Ryan nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mặt say mê làm việc kia. ấy có thể mua được sợi dây chuyền “ Ánh sao đêm” có giá trị hơn 50 vạn, nhưng vì sao bây giờ lại nộp đơn làm công việc có thu nhập lương tháng ba nghìn năm trăm đồng tiền này, hơn nữa còn phải đóng thuế trước ba nghìn năm trăm khối!

      là kỳ lạ, có chuyện gì xảy ra với vậy?

      Mới đầu bị thu hút bởi ánh mắt vừa tức giận lại vừa oan ức của , nhưng khi nhìn nghiêm túc làm việc, càng ngày càng bị thu hút! tại càng ngày càng có nhiều xinh đẹp ở nơi nhiệm sở giống như bình hoa, dùng những tiểu xảo để mưu lợi riêng, chăm chỉ làm việc!

      nghĩ những phụ nữ vừa xinh đẹp lại vừa nghiêm túc như vậy là hiếm có!

      Bởi vì sợ mình làm sai, cho nên ánh mắt Tư Vũ vẫn nhìn chăm chú vào số liệu trong tay và tài liệu ở màn hình, hoàn toàn hề phát ánh mắt vẫn dừng lại ở người của ...

      Từ mười giờ sáng mãi cho đến hai giờ chiều, rốt cuộc sau bốn canh giờ chỉnh lý xong tất cả tài liệu!"Tổng giám đốc, ngài còn có việc gì nữa ?"

      Tư Vũ đem sửa sang lại tài liệu hoàn chỉnh, đưa đến bàn làm việc của tổng giám đốc!

      Ryan chỉ chỉ hộp cơm đặt ở chiếc bàn ."Ban nãy công việc quá bận rộn, cũng để cho có thời gian nghỉ trưa, bây giờ trước tiên hãy ăn chút !"

      Tư Vũ nhìn hộp cơm, nghe nhắc nhắc nhở, mới nhớ ra mình còn chưa ăn cơm.

      Cứ như vậy, Tư Vũ chưa từng làm, hôm nay bắt đầu làm việc. Tư Vũ chưa từng ăn qua cơm hộp, lần đầu tiên trong đời ăn hết trọn hộp cơm. ngờ cơm hộp cũng rất ngon, trong hộp ngăn là cơm, ngăn bên trong có cà, mấy lát cần tây và rau cải xào, còn
      có mấy miếng thịt kho kiểu cổ xưa.

      Hừm, ngờ mấy thứ món ăn đặt chung chỗ như thế lại cảm thấy ăn là ngon!

      là vui biết mấy, ban nãy tổng giám đốc còn khích lệ làm việc rất có hiệu suất nữa!

      Qua mấy ngày làm việc tay nghề của Tư Vũ càng ngày càng tốt hơn! Bởi vì lúc trước Ryan chưa cho thời gian nghỉ chuẩn bị báo cáo, cho nên hôm nay cố ý cho ngày nghỉ! Mà cũng có cái gì cần chuẩn bị, cho nên liền chủ động hẹn gặp Bùi Tạp Tư ở quán cà phê. Bởi vì tờ thỏa thuận ly hôn ngoài chữ ký của ra, vẫn ký tên.

      Tối ngày hôm qua gọi điện thoại, hẹn chín giờ sáng gặp mặt…

      tới quán cà phê trước giờ hẹn, ngồi ở vị trí rất bắt mắt, chỉ cần vào cửa là có thể nhìn thấy . Dĩ nhiên, tại trong quán cà phê cũng có người khách nào, nhìn thấy cũng rất dễ dàng!

      Mười phút trôi qua, đúng chín giờ vẫn xuất ! Lúc chín giờ mười lăm phút, Tư Vũ cầm điện thoại di động lên, nhấn số điện thoại của

      ************************************************

      hồi chuông điện thoại vang lên ở ngay cửa quán cà phê cách đó xa, gã đàn ông mặc tây trang màu đen, đầu tóc bù rối, cằm đầy râu, ném xuống mẩu đầu thuốc lá bình thường, giơ chân lên dùng sức nghiền cái, đầu mẩu thuốc lá bên chân của ta bẹp dí!

      người công nhân làm vệ sinh tay cầm công cụ quét sân tức giận theo dõi , tựa hồ chờ khách hút xong, ta tới để quét dọn .

      Tiếng chuông gián đoạn mấy giây, sau đó lại vang lên, Bùi Tạp Tư vào quán cà phê …

      Đinh đinh đoong đoong …

      Tiếng chuông gió liên tiếp kêu lên, nhưng tiếng chuông tuyệt vời ấy, lại vô cùng tương xứng với câu chuyện sắp xảy ra ở nơi này.

      Tư Vũ từ ghế đứng lên, nhìn Tạp Tư tới gật đầu cái. “ ngồi !”

      Bùi Tạp Tư đặt mông ngồi xuống ghế, sau đó trực tiếp cầm lấy ly nước trái cây Tư Vũ uống nửa.

      muốn uống gì để tôi gọi cho , ly này tôi uống rồi!” Tư Vũ đưa tay muốn lấy lại!

      Bùi Tạp Tư buồn để ý tới lời của , đôi môi mỏng dán lên chỗ vệt môi của để lại…nơi đó còn dính dấu son môi của , sau đó đem uống hơi cạn sạch ly nước trái cây còn thừa lại!

      Tư Vũ mím môi, sau đó gọi người phục vụ lại, gọi tiếp hai ly nước trái cây.

      Tầm mắt trở lại đến người ngồi đối diện. Thoạt nhìn, cuộc sống của dường như trải qua những ngày được tốt đẹp, bởi vì chưa bao giờ nhìn thấy bộ dạng lôi thôi lếch thếch của như thế này. Cũng là lần đầu tiên được nhìn thấy khuôn mặt của râu ria lởm chởm như vậy! Nhưng mà, những điều này chẳng hề có liên quan gì với nữa!

      Rất nhanh, vào chủ đề chính. “ yên tâm, tài sản của tôi cũng nhận, có thể ký vào bản thỏa thuận ly hôn sớm chút được ? Nếu như có thể hôm nay chúng ta cục dân chính làm thủ tục…”

      Bùi Tạp Tư nheo mắt lại, sau đó nhếch khóe miệng châm chọc: “Ha…ha, hình như bây giờ cuộc sống hàng ngày của em rất tốt nhỉ…”

      Tư Vũ nhìn chằm chằm , vẻ mặt bình tĩnh lạ thường, giống như nhìn thấy người quen. “Là vì bây giờ tôi bắt đầu làm! Vì vậy bây giờ thời gian của tôi cũng có hạn. Vừa đúng hôm nay là ngày nghỉ, chúng ta hôm nay hãy làm các thủ tục ly hôn, do tôi nhận chút tài sản nào, cho nên mọi thủ tục giấy tờ xử lý cũng rất dễ dàng!”

      “Ha… Ha…” Bùi Tạp Tư chợt cười thành tiếng, giống như nghe kể chuyện cười. Sau đó, tiếng cười của chợt tắt, ánh mắt bất cần đời chuyển thành sắc bén, đột nhiên rơi vào mặt Tư Vũ, khóe miệng nhếch lên đầy giễu cợt. “Cái gì cũng nhận, Lạc Tư Vũ người phụ nữ này, em biết cách , chết tiệt! Em khiến tôi tại còn gì cả, đương nhiên em cái gì cũng nhận! cho em biết, em đối với tôi như vậy, nhất định tôi ly hôn...”

      có ý gì? Tôi làm cho trở nên còn gì cả từ bao giờ?” Lạc Tư Vũ hiểu nên hỏi lại!

      “Em thử ! Người phụ nữ này, em cũng hiểm độc, tôi ngoại tình, tôi ở cùng với người đàn bà khác… Được! Nhưng em hãy suy nghĩ chút , chính em… chính em, em đối xử với tôi suốt ngày lạnh như băng, chính em là người đem tôi giao hoàn toàn cho người đàn bà khác… tại sao lại cho rằng tất cả mọi chuyện xảy ra đều giống như là lỗi của mình tôi vậy!” Bùi Tạp Tư đến gần , hạ thấp giọng quát! “Chẳng lẽ bản thân em cũng có trách nhiệm trong chuyện này sao?”

      Nghe Bùi Tạp Tư chỉ trích, trái tim Lạc Tư Vũ đau nhói. Vì sao người đàn ông này đến bây giờ còn có thể năng hùng hồn như vậy, còn muốn phải chịu trách nhiệm nữa chứ!
      Last edited by a moderator: 5/2/15
      dunggg thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 406 : Bị cướp.

      "Đúng, tôi chưa từng thừa nhận mình có sai - -" Tư Vũ nuốt chua sót trong lòng xuống, khóe miệng từ từ cong lên."Tất cả sai lầm đều tại tôi, tôi nên dụ dỗ , tôi nên cùng kết hôn - - "

      Gò má Bùi Tạp Tư càng ngày càng dữ tợn, sau đó đem nước trái cây luống hơi cạn sạch, thở hổn hển, giống như câu kia của Tư Vũ đốt tất cả cơn thịnh nộ của ."Từ đầu sai rồi sao?" nghi vấn hỏi.

      "Đúng, từ đầu sai rồi! Thời điểm đó đầu óc của tôi ràng lắm!"

      ra là đầu óc ràng lắm mới gả cho , ha ha, là buồn cười! Bùi Tạp Tư rất thảm hại rồi."Gần đây tôi có rảnh, qua vài ngày nữa chúng ta lại đến bàn bạc thời gian ly hôn!" Từ đầu tới cuối đều rất tỉnh táo, mặc kệ thế nào cũng muốn ly hôn. Cho dù hối hận, lúc đó là đầu óc ràng, cũng muốn ly hôn. Cho dù tại người có lấy xu, hoàn toàn là kẻ nghèo hèn, cũng tự ti nghĩ muốn ly hôn. Đừng nhìn tại cái gì cũng có, nhưng là Bùi Tạp Tư chứ phải bọn đàn ông ngã quị liền nằm xuống, bọn họ cho là dễ dàng đem Bùi Tạp Tư đánh ngã đến vậy sao? dùng việc làm để cho bọn họ biết rằng chuyện dễ dàng như vậy đâu!

      "Vậy có thể cho tôi thời gian cụ thể được ?" Tư Vũ nắm túi sách hỏi tới.

      "Ha ha, sốt ruột muốn thoát khỏi tôi cái kẻ nghèo hèn này! Nhưng tôi cho em biết, nóng vội ăn được đậu hủ nóng đâu, tại tôi còn có tâm tư để ý đến chuyện này! Nhưng em yên tâm, tôi cũng muốn dây dưa với phụ nữa thích mình đâu! Lời vừa rồi, đều là tôi đùa!" chuyển đề tài câu chuyện, nhỏm ! làm cho , tha thứ cho , nhất định được!

      "Về sau chúng ta liên lạc qua điện thoại !" Tư Vũ còn tưởng lời đó của , lời đó là giả rồi ! Nếu là loại tình huống này, vẫn nên trước !"Phục vụ, thanh toán!" Tư Vũ gọi phục vụ tới!

      Do muốn cùng Bùi Tạp Tư phân quan hệ, nên muốn để cho trả tiền."Chúng ta mỗi người tự trả tiền phần của mình , tôi trả tiền hai ly nước trái cây, là 120 đồng!" Tư Vũ giọng , vừa lúc người phục vụ tới, sau đó đem tiền hai ly nước trái cây, tất cả bỏ lên mâm phục vụ cầm!

      cất kỹ ví tiền chuẩn rời khỏi, Bùi Tạp Tư gọi lại. "Vợ à, sáng sớm hôm nay lúc ra cửa tôi có mang bóp tiền, hôm nay em cũng đừng chơi trò mỗi người tự trả tiền phần của mình giữa vợ chồng như vậy!" Lúc Bùi Tạp Tư chuyện, mặt có chút đỏ tai hồng!

      -- phải chỉ có ly nước trái cây cũng có tiền trả chứ?

      Giữa lúc nghi hoặc, cũng thanh toán phần kia của . Người phục vụ cầm tiền, xoay người khỏi!

      " tại làm sao vậy?" Tư Vũ trong lúc lơ đãng, nhìn về phía ngoài của sổ, nhưng bên ngoài cửa sổ nhìn thấy xe của . "Xe của đâu?"

      " gì hết, cũng giống như bóp tiền cũng quên lái theo rồi!" xong, Bùi Tạp Tư khẩn trương ra bên ngoài quán cà phê!

      Cảm thấy Tư Vũ đuổi theo hỏi . Vừa rồi bởi vì quan hệ của , cái gì cũng có nữa rồi là sao? Chẳng lẽ là ? " tới cùng là như thế nào, mau cho em biết ? Xe của cũng có, tiền cũng có mang, như thế nào tới nơi này?"

      Bùi Tạp Tư có trả lời, đầu cũng quay lại tiếp tục về phía trước!

      "Tiểu thư, mua báo ? Hôm nay nội dung rất hay nha, thiếu gia Bùi thị Bùi Tạp Tư đêm tự nhiên biết thế nào thành kẻ nghèo hèn, đặc biệt đặc sắc nha!" dì bán báo tới chào hàng !

      "Nghèo túng thành kẻ nghèo hèn" mẫy chữ hấp dẫn Tư Vũ. Thanh toán tiền, mua tờ báo lá cải, Tư Vũ ngồi ở ghế bên đường nghỉ ngơi, nhanh chóng mở tờ báo ra!

      ra, Bùi Tạp Tư bị người Bùi gia trừng phạt, mà còn loạt đả kích phía sau, công ty internet dùng danh nghĩa của cũng bởi vì rất nhiều vấn đề mà đóng cửa --

      Đầu tiên mất nhà cửa, sau đó là xe, lại bị cướp bóc, người các trang sức đắt tiền và tiền bac vật đều bị cướp sạch còn!

      Bùi Tạp Tư là người học võ từ , nếu đối phương có thể đánh cướp được nhất định rất lợi hại. Nếu như đoán sai, bị cướp cũng là cách Bùi gia trừng phạt !

      ************************

      " cả Bùi, cảm ơn vì muốn trút giận giùm em, mà trừng phạt Tạp Tư, nhưng em nghĩ cần phải vậy đâu!" Tư Vũ nhìn đối diện người đàn ông thành thục thành khẩn : " cả Bùi, xin dừng cách trừng phạt này với ấy được ạ?"

      Bùi Tuấn mỉm cười với cái: "Em dâu, mềm lòng, muốn nhìn Tạp Tư bị tổn thương sao?"

      Tư Vũ lạnh nhạt cười, lắc lắc đầu: "Em nghĩ cần phải làm như vậy, Tạp Tư ấy có lỗi với tình cảm của em, chuyện tình cảm, cần phải dùng tiền bạc để trừng phạt! Lại , trái tim của em có ở người ấy, cho dù ấy có khổ cực thế nào, em cũng trở lại, lại càng chút cảm động. CHo nên, cần phải làm như vậy! Vấn đề giữa hai chúng em, chính chúng em dùng cách của người trưởng thành để giải quyết là tốt nhất!"

      "Kỳ cũng muốn trừng phạt Tạp Tư như vậy, dù sao đàn ông đều muốn mặt mũi, Tạp Tư lại là người rất sĩ diện. Nhưng nếu làm như vậy, người Lạc gia đồng ý?" Hai tay đặt ở mặt bàn Bùi Tuấn , sau đó lại còn cười rất ôn nhu.

      "Cái gì? Người nhà em đồng ý? Chẳng lẽ là ba em--" phải đâu, chuyện của ba ba mặc kệ rồi!

      "Chú Lạc cũng chỉ ít, chủ yếu là con chú bác của em Lạc Ngạo Kiệt, cậu ấy cùng Bùi Tạp Tư rạn nứt tình cảm em rồi! Cậu ấy nếu đem Bùi Tạp Tư giày vò đến người tàn tật dạng, cậu ấy liền cùng Bùi thị quyết đấu tới cùng!" Cởi chuông còn nhờ người buộc chuông, hi vọng chuyện này thông qua Tư Vũ có thể xoa dịu chú!

      " cả Bùi, em hiểu được -- quấy rầy làm việc nữa, tạm biệt!" xong, Tư Vũ ra Bùi thị!

      20 phút sau lại tới văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Lạc thị!

      Nghe xong mục đích em đến, Lạc Ngạo Kiệt đồng ý nhíu mày, "Tư Vũ, chuyện này em cần nhúng tay, trừng phạt Bùi Tạp Tư như vậy cam lòng!"

      " hai, đây là chuyện của em, em xin , cần làm như vậy, có được ?" Tư Vũ tiến lên, lôi kéo cánh tay hai! " làm như vậy là có mục đích gì vậy? nghĩ muốn tạo áp lực để cho Bùi Tạp Tư thể thích em sao? , tình cảm như vậy em cần, cũng muốn! Xin , thu hồi cầu này ! Mà em đối với ấy triệt để hết hy vọng rồi, cho dù có bao nhiêu thảm, em đều thấy vui vẻ, cũng đau lòng, bởi vì ấy còn ở trong lòng em nữa, hiểu ?"
      Last edited by a moderator: 7/2/15
      dunggg thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 407: ẢO TƯỞNG BỊ SỤP ĐỔ

      tìm em có chuyện gì ?” Vì lâm vào tình thế phá sản, phải ở trong ngôi nhà trọ cũ kỹ, trong đôi mắt Bùi Tạp Tư tràn đầy tơ máu phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Cả của mình.


      Trong bộ âu phục màu đen, Bùi Tuấn vào bên trong căn phòng trọ của Bùi Tạp Tư, nhìn chung quanh vòng, sau đó đưa lưng về phía em trai mình hỏi: “ muốn em tới công ty làm, sao lại chịu ?”


      Vì sao lại ? Nghe được vấn đề này, Bùi Tạp Tư bỗng muốn bật cười, nhưng muốn tươi cười trước mặt mình như thế, tự giễu cợt : “ Công ty hả? Bây giờ em làm gì còn công ty, vậy phải đến công ty nào đây?”

      “À…” Bùi Tuấn chợt cười lên tiếng “ đến là để cho em biết rằng từ ngày mai, em trở về công ty làm , đương nhiên, nếu muốn em cũng có thể quay về Mỹ. Còn biệt thự “Kim Úc Phủ Đệ” em cứ để cho phía ngân hàng niêm phong thời gian, sau đó tự em có thể kiếm tiền mà chuộc lại nó…”


      “Sao vậy? lẽ hôm qua Bùi đại thiếu gia nằm mơ sao? Vậy nên còn cất công đến đây để lấy lòng em hả?” Bùi Tạp Tư quần áo nhếch nhác chỉnh tề ngồi vào chỗ sofa, mà cái sofa đó cơ bản khá cũ kỹ sắp hư hỏng đến nơi, phát ra tiếng kẽo cà kẽo kẹt.


      “Cứ xem như cố tình lấy lòng em !” Thực Bùi Tuấn vẫn rất dung túng em trai của mình, tuy rằng Bùi Tạp Tư cũng kém hơn bao nhiêu tuổi.

      “…” Bùi Tạp Tư hút hơi thuốc lá, sau đó nhả ra làn khói trắng. Trong căn phòng khách bé tràn ngập mùi thuốc, nồng. “Em trở về đâu!”

      Bùi Tuấn nhíu đôi mày kiếm “Em vừa cái gì?” Trời ạ, lẽ cả đêm qua vì nghỉ ngơi cho nên lỗ tai mình có vấn đề sao?


      “Em là em trở về Bùi thị đâu, sau này Bùi thị có xảy ra chuyện gì cũng liên quan đến em nữa!” Bùi Tạp Tư trưng ra bộ mặt thản nhiên đáp lại, điều này phải hành động theo tình cảm. vì Bùi thị làm việc điên cuồng nhiều năm như vậy, mang về biết bao nhiêu lợi nhuận cho tập đoàn. Tuy rằng chuyện ngoại tình là do sai, nhưng cũng nên lấy đó là cái cớ mà uy hiếp chứ?


      Bỗng nhiên Bùi Tạp Tư cảm thấy mọi chuyện đều rất vô nghĩa, thay vì trở lại Bùi thị, bằng chính mình ra ngoài dốc sức tự làm, tự thân vận động. tự tin trong vòng năm năm, nhất định đưa công ty của mình tiến vào trong top 10 của Châu Á.

      Nhìn tâm tình bất định của Bùi Tạp Tư, Bùi Tuấn đành phải kể mọi chuyện cho “Em muốn quay về sao? Làm vậy phải em uổng phí tâm ý của Tư Vũ à? Em ấy cầu xin trai của mình, hết nước hết cái, Lạc Ngạo Kiệt mới quyết định buông tha cho em đó!”


      Bùi Tạp Tư kinh ngạc nheo lại ánh mắt sau khi nghe những lời này “ là Tư Vũ? ấy cầu xin Lạc Ngạo Kiệt hả?” Bỗng nhiên, trong lòng Bùi Tạp Tư dâng lên kích động, ấy còn mình sao, vì mình mà đau lòng cho nên mới cầu xin trai sao?

      Khi cơn kích động qua , tâm tình trở nên hưng phấn. "Đây là chuyện cảu vợ chồng nhà em, người ngoài tỏ bằng trong nhà. Có điều con rất dễ mềm lòng. Hơn nữa loại sai lầm này "bà vợ" nào cũng phải chuẩn bị tâm lý mới phải, trắng ra căn bản là có chuyện gì to tát hết, giờ nhìn em thảm như vậy nhà họ Bùi giữ thể diện rất lớn cho Tư Vũ, chẳng lẽ em ấy hiểu được chuyện này sao? Còn muốn tha thứ cho em nữa sao?" Bùi Tuấn bỗng dưng thay đổi thái độ ngang tàng, nâng môi mỏng lên đáp lại, căn bản ta thấy đây phải là chuyện gì to tát lắm.

      "Em đó, cẩn thận gì hết trơn, ra chúng ta là đàn ông, bên ngoài có nuôi tình nhân cũng có gì là kinh thiên động địa đâu, chủ yếu chính là em phải biết quản lý tốt chuyện gia đình lẫn bên ngoài. Nếu muốn ra ngoài lêu lổng, tốt nhất đừng bao giờ để sơ hở."

      "Xem ra rất có kinh nghiệm nhỉ!" Bùi Tạp Tư châm chọc câu.

      " cảnh cáo em, lần sau đừng có làm ra loại chuyện này nữa!" Bùi Tuấn nâng lên cổ tay nhìn đồng hồ. "Được rồi, lời nhắn dùm Tư Vũ nhắn, ngày mai em trở về công ty làm !"

      Sau khi xong, bóng hình cao ráo của Bùi Tuấn về phía cửa, ngay khi vừa vặn mở nắm cửa ra....
      "Em trở về đâu, Công ty bên Mỹ sắp xếp người khác !" Lời của Bùi Tạp Tư rất kiên định, thể vãn hồi.

      Nếu tâm ý của quyết chỉ có thể thuận theo, Bùi Tuấn nhắc lại lời nữa, tin tưởng bằng thực lực của em trai mình, làm được rất nhanh.

      Vài giây sau, khi tâm trạng lo lắng tạm ổn, Bùi Tạp Tư gọi điện cho Tư Vũ.

      Nếu ấy chịu tha thứ cho , đương nhiên nên biểu chút thành ý, mau chóng mang vợ trở về bên cạnh. Tuy rằng nay hoàn cảnh của còn như lúc trước, nhà cảo cửa rộng, nhưng mà tin rằng trong thời gian ngắn, nhất định có thể mang "Kim Úc Phủ Đệ" trở về. thề sau này nhất định lòng dạ Tư Vũ, nhất định để phụ nữ khác mê hoặc mình nữa, nếu có thể làm được. Sau này, vợ chồng lại còn có thể sinh con, khi đó nhất định đối xử với tốt. Đây là câu cửa miệng của Lạc Ngạo Kiệt thường hay .

      Nhưng sau khi Tư Vũ bắt điện thoại, viễn cảnh tốt đẹp mà Bùi Tạp Tư tưởng tượng trước đó bị vỡ nát.

      "Tạp Tư, hôm nay có rảnh ra Cục Dân Chính làm thủ tục ly hôn ?" soạn thảo tài liệu, tranh thủ lúc rảnh rỗi, Tư Vũ cúi thấp đầu xuống bàn giọng hỏi.

      Điện thoại vừa thông liền nghe đến hai chữ "Ly hôn" làm cho Bùi Tạp Tư cảm thấy đau đầu. Bùi Tạp Tư cất lên tiếng lấy lòng hỏi: "Vợ à, đừng đến chữ "Ly hôn" được ? Em làm ở công ty nào? Mấy giờ tan ca? Khi nào em tan ca, đón em được ?"

      Nghe xong lời của Bùi Tạp Tư, Tư Vũ hiểu gì hết liền : "Tạp Tư, tôi nghĩ ---- cần đến đón tôi khi tan ca, nếu có thời gian Cục Dân Chính để ly hôn cho tôi cái hẹn, sau đó chúng ta gặp nhau trước cửa Cục Dân Chính là được rồi."

      "Tư Vũ, phải em tha thứ cho rồi sao? Sao lại đến chuyện "Ly hôn" nữa vậy?"

      "Tôi hề oán trách , nhưng mà hôn nhân của chúng ta thể tiếp tục được nữa." Tha thứ hay tha thứ cho Bùi Tạp Tư còn quan trọng nữa. Vấn đề bây giờ là bọn họ còn nhau nữa hay .

      Tâm tình Bùi Tạp Tư loạn lên, cào cào mái tóc "Nêu em muốn ly hôn với sao còn tới cầu xin trai em buông tha ? Vì sao em vẫn còn lo lắng cho ? Em hẳn là vẫn còn trách , trả thù , ý của em là muốn thấy cuộc sống của bằng con chó đúng ?"

      Trong điện thoại im lặng hồi lâu, sau đó Tư Vũ mới bình tĩnh mở miệng: "Trả thù , trách , hận , chuyện này lãng phí quá nhiều thời gian. Nếu như vậy, tôi bằng lòng đem thời gian đó cho chính bản thân tôi, tại mỗi ngày tôi rất bận, bận đến nỗi đôi khi còn thời gian câu với Hoan Hoan. Vì vậy tôi có thời gian đâu mà trả thù ."

      Chỉ câu ngắn ngủn, giọng xa cách làm cho Bùi Tạp Tư hoàn toàn sụp đổ ngã vào sofa "Ý của em là, ngay cả sinh lực để trả thù cũng có?"

      Hết chương 407

      Last edited by a moderator: 7/2/15
      dunggg thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 408: CHỖ NÀO CỦA EM MÀ CHƯA THÂY?


      “Tôi lãng phí mười năm rồi, giờ thời gian đối với tôi rất quý giá!” Lời Tư Vũ khéo léo , ngầm xác định ý của Bùi Tạp Tư.


      Đầu óc Bùi Tạp Tư rất thông minh và nhạy bén, tư duy nhanh sao lại hiểu được ý tứ trong lời của Tư Vũ, điều này có nghĩa rằng, cả việc trả thù cũng muốn. Chuyện này làm ngày càng trở nên hoảng loạn.


      “Nếu hôm nay có thời gian chúng ta đến Cục Dân Chính được ?” Tư Vũ tiếp tục truy vấn đề tài cũ, khó khăn vất vả mới gọi điện thoại cho cho nên nhất định nắm lấy cơ hội này mà lãng phí bỏ qua. Nếu xác định được thời gian cũng phải xin nghỉ phép .


      “Tối hôm nay chúng ta gặp nhau bàn tiếp được ?” Bùi Tạp Tư muốn gặp mặt Tư Vũ, vì chỉ khi nhìn thấy mới nắm bắt được cơ hội năn nỉ xin tha thứ cho mình phải sao?


      “Bàn về chuyện ly hôn sao?” Giọng Tư Vũ nhàng vang lên.


      “Đúng!” Bùi Tạp Tư theo phản xạ đáp bữa, sợ rằng giờ nếu về vấn đề ly hôn Tư Vũ nhất định chịu ra gặp .


      “Nếu về thời điểm ly hôn tôi nghĩ chúng ta qua điện thoại cũng tốt, nhất thiết phải gặp nhau bên ngoài!”


      “Sao vậy? Ngay cả lát cũng muốn gặp sao?” Bùi Tạp Tư tức giận la to, lời đề nghị ly hôn của làm cho bối rối, ngay cả việc cầu xin gặp nhau bên ngoài của cũng bị Tư Vũ cự tuyệt, đả kích này làm cho lâm vào cảnh chán nản khôn cùng.
      Thái độ chuyện giờ của Bùi Tạp Tư làm cho Tư Vũ cảm thấy chán nản. Ý của sai chổ nào? giờ gặp phải tình cảnh này ngoài việc chuyện ly hôn gặp mặt làm gì nữa. “Tôi cảm thấy gặp nhau cần thiết lắm!”


      “Nếu cần thiết việc gặp mặt cũng phải được, vậy vì sao em lại từ chối gặp ?” Bùi Tạp Tư vẫn cố chấp, nghĩ rằng chỉ cần muốn nhanh chóng làm cho từ chối được.


      là con người có thể hay chuyện hai lời như thế sao? “Nếu gặp và gặp đều như nhau, vậy sao tôi được chọn gặp!”


      ngờ phản ứng lại khá nhanh hơn so với trước kia. Trước đây Tư Vũ suy nghĩ rất chậm.


      “Em và gặp nhau chút có sao đâu? Gặp bị mất miếng thịt sao? Đừng làm ra vẻ tiểu thư ngượng ngùng như vậy chứ, thân thể của em từ xuống dưới có chỗ nào chưa thấy?”


      Bùi Tạp Tư chỉ muốn biểu thị chút tình cảm thân quen của vợ chồng , thẳng thắng chút, thành khẩn chút… Nhưng sau khi thốt lên câu đó, mới ý thức được lời “lưu manh” của mình.


      Quả nhiên ----


      Trong điện thoại truyền ra hai tiếng lạnh lẽo Tút….Tút…, cắt đứt cuộc hội thoại của hai người.


      Bùi Tạp Tư ảo não ném điện thoại lên bàn uống trà. Ôi, từ giờ trở phải tận lực kiếm tiền. Kiếm càng nhiều càng tốt.


      qua nhiều giờ ăn uống gì cho tử tế rồi. Nghĩ như thế, Bùi Tạp Tư bắt đầu lục lọi “tài sản” còn sót lại của mình từ trong mấy cái valy hành lý mang theo. Nào là valy đựng quần áo, đồ dùng cá nhân... Xem xét cẩn thận từng thứ . Trải qua phen xem xét cẩn trọng, cuối cùng "gom" được cỡ 105 đồng - gồm tờ 50 đồng, tờ 20 đồng, hai tờ 10 đồng, hai tờ 5 đồng, còn lại toàn là đồng lẻ.

      Với từng ấy tiền, trước tiên nên mua gì ăn lấp đầy cái bụng đói, sau đó chỗ tiền còn lại, dùng vào việc gây lại " nghiệp" của mình.

      cần đến "viện trợ" của gia đình họ Bùi nữa, cho dù trước đây, Cả bảo đến lấy tiền hoa hồng cũng đến.

      Sau khi đột ngột ngắt điện thoại của Bùi Tạp Tư, Tư Vũ ngẩn đầu lên từ phía dưới bàn làm việc, ngay lập tức đập vào mắt màu xám đậm của bộ comple. Đây là -- Tổng Giám Đốc --- xấu hổ đỏ bừng khuôn mặt, vội vã đứng thẳng người, lúng túng gật đầu trước sếp ngoại quốc của mình "Tổng --- Giám ---- Đốc---"

      "Nếu có nghe điện thoại riêng cứ thẳng thắn mà nghe, cần phải chui xuống gầm bàn đâu, làm vậy là hao phí sức lực đó!" Ryan trêu ghẹo. ta đến Trung Quốc lâu như vậy, cũng mở mang thêm kiến thức từ văn hóa Phương Đông. Nhất là chuyện những xinh đẹp nhưng bảo thủ trong truyền thuyết.

      Trước đây, ai cũng người Trung Quốc rất bảo thủ, nhưng khi tới đất nước này mới phát , nơi đây chỉ có kinh tế trong nước phát triển ngang tầm các nước khác mà tư tưởng của con Trung Quốc cũng khác nhau lắm so với Phương Tây. Các ở đây cùng con Phương Tây khác nhau là mấy. Họ có tính độc lập, tự cường, tự mình phấn đấu. Ừ xét về phương diện kia cũng khác, như những gì báo chí viết trước đây là các Trung Quốc đều ngại ngùng khi đề cập đến vấn đề trinh tiết.

      Buồn thay, tìm trinh nữ rất khó!

      Nhưng mà đối với trước mắt, ta cảm thấy chính là người con trưởng thành dưới hình hài thiếu nữ xinh đẹp. thuần khiết, giống như dòng nước tinh khiết lẫn tạp chất.

      Tư Vũ giật mình nhìn người đàn ông trước mắt, càng nhìn càng cảm thấy xấu hổ.

      " xin lỗi Tổng Giám Đốc. Sau này trong giờ làm việc tôi làm công việc riêng nữa."

      "Tối hôm nay có hẹn ? Nếu cùng với tôi tham gia tiệc xã giao được ?" Ryan lập tức đưa ra lời mời. Mọi người trong gia tộc của ta thúc giục tìm để kết hôn, thậm chí trong kỳ nghỉ lễ Giáng Sinh bọn họ mong muốn mau chóng mang vợ đến ra mắt.

      Mẹ ta cũng hy vọng ta lấy Trung Quốc, như vậy bà có thể có thêm người đồng hương để làm bạn.

      thư ký trước mắt đây là vừa vẹn tiêu chuẩn đó, do đó ta quyết định tối hôm nay bắt đầu "kế hoạch".

      "Tiệc rượu? Tôi nhất định phải tham gia sao ạ?" Tư Vũ hiểu nên hỏi lại, "Ý của em là, đây cũng là công việc sao ạ?"

      "Cũng có thể hiểu như vậy, là thư ký, có nhiệm vụ tham dự số buổi tiệc xã giao với Sếp!" Ryan gật gật đầu thừa nhận, tuy rằng ta hy vọng với tư cách bạn của . Ừ ta tin rằng điều này sớm xảy ra thôi.

      "Xin lỗi nhưng tại tôi có y phục cho loại tiệc rượu này. Tôi muốn về nhà thay được ạ? Tư Vũ nhìn lại phục trang người. Y phục hôm nay bận là mới mua hôm qua cửa hàng khi nó được giảm giá còn 399 tệ. Từ lúc bước chân vào xã hội làm việc, Tư Vũ mới nhận ra đa số nhân viên trong công ty rất nhiều người đều bận đồ được giảm giá.

      Lời của mọi người thường chính là "Phải mặc 99 bộ quần áo ra 999 phong cách", đây mới là xinh đẹp thực .

      Câu này rất có lý!

      " cần về nhà thay đâu, ừ thôi như vậy , lát nữa ra cửa hàng mua bộ quần áo, sau đó tầm tối tôi đưa làm tóc được ?" Ryan nhìn xuống chiếc đồng hồ đeo tay xem thời gian và cẩn thận sắp xếp mọi việc.

      "Tốt quá ---" Tư Vũ gật đầu ra vẻ đồng ý, chỉ có điều.... Mua quần áo và làm tóc bằng tiền của tôi sao? Lương của tôi cao lắm đâu, tháng cũng chỉ có 3500 tệ thôi!"

      "Chi phí tính cho công ty !" ta nhìn cười dịu dàng, lắc lắc đầu.

      "Tốt lắm!" Tư Vũ nở ra nụ cười tười, ha ha, thích nhất chính là dạo phố. Nhất là mua sắm hay là xem xét giá cả...điều này làm thấy thích thú. "Vậy Tổng Giám Đốc, tôi ngay đây ạ!"

      Lời vừa dứt, Tư Vũ nhanh chân cầm theo túi xách chạy ra khỏi phòng làm việc."

      Hết chương 408

      P/S: Thanks Sani94 giúp mình câu "nát óc" nha ^.^
      Last edited by a moderator: 7/2/15
      dunggg thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      chương 409 : phùng má giả làm người mập việc quá khả năng

      Chỉ có 105 đồng, thể nào đến nhà hàng cao cấp ăn như trước đây được.

      tại với số tiền trong túi nơi chỉ có thể đến chính là ...

      tới quán ăn California bán mỳ thịt bò ở phía trước. Những chỗ bán loại đồ ăn nhanh như thế này chưa bao giờ đặt chân đến, hơn nữa cũng chưa bao giờ ăn loại đồ ăn này. Nhưng khi nhìn tờ giấy dán mặt tủ kính: tô mỳ lớn giá 12 đồng, chút thức ăn 4 đồng, là rẻ! bữa cơm hết có 16 đồng, quá tiết kiệm!

      Trả tiền xong bữa ăn còn lại 89 đồng. 89 đồng đủ để thử phen. tự tin chỉ cần đánh bài trận, nhất định có thể trở mình.

      đói bụng đến kêu rột rột, Bùi Tạp Tư muốn vào quán California để ăn mỳ thịt bò, biết từ nơi nào chạy tới hai đứa trẻ dơ dáy bẩn thỉu. bé trai, , bé khoảng sáu bảy tuổi, bé khác khoảng ba bốn tuổi!

      Hai bạn thôi đều là tiểu thiên sứ, thực ra còn rất dễ thương, nhưng lại ăn mặc rất dơ bẩn, khuôn mặt toàn là bùn và bụi bẩn.

      "Chú ơi, cho con ít tiền ?"

      "Cho con ít tiền !"

      Hai đứa trẻ mỗi người kéo chân Bùi Tạp Tư, khiến căn bản thể nhúc nhích được! Đáng chết, nếu là lúc trước gặp phải loại chuyện này, mặc kệ có đúng là gạt người hay , đều ném tiền cho họ. Nhưng tại cũng nghèo rớt mồng tơi, cho bọn họ tiền, dựa vào cái gì để trở mình đây?

      "Chú ăn cơm trước, sau đó cho các con tiền, có được ? Ba mẹ hai đứa đâu, sao hai đứa còn mà lại để xin tiền, vậy là đúng!" Haizz, cùng con nít những chuyện này, chúng nó có thể hiểu sao?

      Bùi Tạp Tư móc điện thoại ra, chuẩn bị báo cảnh sát!

      Mà lúc này, xuất phụ nữ,nhìn cũng bẩn như hai đứa bé."Chúng nó là con ruột của tôi, phải trộm cắp gì đâu! Bằng cậu nhìn, phía trước liền có cảnh sát tuần, nếu phải con ruột của tôi, tôi còn còn sớm chạy sao. Chúng tôi nghèo mà, chúng tôi tới nơi này để làm công, nhưng ba của tụi lúc mới đến nơi này, chân bị xe đụng gãy, người ta còn chạy mất, bắt được, chúng tôi tại chỉ có thể dựa vào ăn xin mà sống! Tiên sinh, xin cậu hãy thương xót!"

      Nghe được họ rất thảm thương, hơn nữa người phụ nữ này cũng dám dưới mắt cảnh sát phạm pháp!"Được rồi, được rồi, cho các ngươi năm đồng nè!" Bùi Tạp Tư lấy ra năm đồng, cho đứa bé trong đó.

      đứa bé buông lỏng tay ra, nhưng đứa kia nắm càng khẩn trương lên!

      "Như thế nào, con cũng muốn sao!"

      "Chú --" Đứa bé tội nghiệp nhìn !

      "Được rồi!" Bùi Tạp Tư lấy ra năm đồng, cho đứa bé còn lại!

      Hai đứa rốt cục buông , nhìn lại 79 đồng, vào tiệm Fastfood! Sau khi ăn xong, thời điểm chuẩn bị trả tiền --

      Ánh mắt nhìn đến bóng dáng màu trắng ngồi ở bên kia.

      Mà lúc này, ăn mỳ cũng nhìn .

      Sau khi Bùi Tạp Tư trả tiền, liền đến trực tiếp ngồi xuống đối diện ! "Ha ha, là rất khéo nha! Em thử xem đây có phải gọi là duyên phận , cho dù em muốn gặp tôi, nhưng chúng ta cũng gặp lại!"

      Tư Vũ cũng kinh ngạc, nhưng có biểu ra ngoài. "Đây là nơi công cộng, người nào cũng có thể vào đây, cho dù là ngươi quen biết gặp nhau, vào quán này dùng cơm, cũng đều có duyên phận!"

      "Em lúc nào cũng cố ý quan hệ của chúng ta rất xa -- chúng ta tại như thế nào cũng là vợ chồng!"

      "Rất nhanh còn nữa rồi!"

      Ánh mắt Bùi Tạp Tư nheo lại, có thâm ý khác : "Tương lai chuyện như thế nào tôi cũng biết, nhưng thí dụ như nếu lui trở về mười tháng trước, tôi cũng có nghĩ tới, tôi có thể lấy em làm vợ, đối với Tư Vũ tôi vẫn xem là em của mình vậy. , biết em rất được, dáng người, làn da đều là số , tuy tôi nổi tiếng phong lưu nhưng tôi chưa từng nghĩ rằng lên giường cùng em --"

      Tư Vũ giống như có nghe thấy, vội chậm đũa lại đũa ăn mì sợi, căn bản vì lời của mà ảnh hưởng!

      càng phản ứng lại, Bùi Tạp Tư lại càng nghĩ muốn gây chú ý đến , lời ngày càng ràng khiêu khích. "Ngày đó em câu dẫn tôi, tôi còn sợ tới mức biết xuống tay như thế nào! Nhưng tồi, em từng bước dẫn đường cho tôi --"

      Tâm Tư Vũ run lên, phải vì quá phận những chuyện thân mật, khiến run sợ khó xử. tức giận buông đũa xuống, chuẩn bị đứng lên. "Tôi ăn xong rồi! Nếu tại có thời gian, vậy chúng ta liền ly hôn !"

      Lại là ly hôn, đáng chết, chẳng lẽ những lời này, gợi nhớ lại được chút hồi ức nào của sao? Bùi Tạp Tư để ý đến câu lạnh lùng của , tiếp tục : "Lúc trước chuyện kia mặc dù lời nào, nhưng lại ngoan độc hấp dẫn người, quyến rũ như vậy, làm hại tôi căn bản dời tầm mắt ra được -- mà thời điểm kia em cũng rất ôn nhu, mỗi khi có ai luôn chủ động ôm tôi, hôn môi tôi --"

      "Thời điểm đó tôi có bệnh, là bệnh nhân --" Thời điểm đó bản thân có phải rất ngu ?

      "Nếu có người phụ nữ mang bệnh mà ôn nhu, săn sóc tôi, tôi tình nguyện mong em vĩnh viễn bệnh!" Bùi Tạp Tư duỗi thẳng cánh tay, tay kéo về lại ghế ngồi! "Được rồi, tôi biết em bây giờ đối với tôi có cảm giác, tôi căn bản ảnh hưởng tới nửa điểm cảm xúc em, vậy em ngồi ở chỗ này, theo giúp tôi ăn miếng cơm, được ?"

      "Tôi rảnh --"

      "Em còn có ăn hết, lãng phí lương thực bị trời phạt, cũng làm mất may mắn đó!" Những lời này là Vũ Nghê thường , sau đó mọi người liền đều nhớ kỹ, quan trọng hơn là cũng làm theo!

      Tư Vũ thấy được mình chỉ mới vừa ăn được hai ba đũa gì đó, quả cũng cảm giác lãng phí thức ăn rất có lỗi!

      "Em đối với tôi em có cảm giác gì dù sao cũng đói, ngồi ăn chung luôn !" Bùi Tạp Tư buông lỏng ra tay , cho thấy cũng rất quân tử!

      như vậy há cớ gì đói mà phải bỏ chứ, nghĩ như vậy nên Tư Vũ lại cầm đũa lên.

      "Ha ha, mấy ngày chưa gặp qua phụ nữ, tại có mỹ nữ ngồi ăn cùng, cảm giác ăn mỳ cũng ngon hơn nhiều nha!"

      gần xa mực chiếm tiện nghi của , điều này làm cho Tư Vũ cực kỳ thoải mái. "Tốt lắm, tôi có thể cùng ăn với lúc!" cũng cần phải phản kích lại cho thỏa đáng! "Đúng rồi, có dám ?"

      Bùi Tạp Tư nhướng nhướng lông mày, "Có dám chuyện gì? Chẳng lẽ em còn có thể cường bạo tôi?"

      "Tốt lắm, tôi đây cùng ăn cơm, có phải nên mời tôi ăn cái gì ?" Mặc dù hai báo cho người Bùi gia, cần chế tài nữa, nhưng tại tới nơi này ăn cơm, ít nhất có thể chứng minh tại cực kỳ thiệt hại về tiền bạc!

      Chỉ cầu này của Tư Vũ cũng làm cho suy nghĩ đau cả đầu nhưng vẫn sĩ diện đáp ứng "Được, em muốn ăn gì cứ gọi tự nhiên ."
      Last edited: 9/2/15
      Nữ Lâmdunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :