1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Anh Thật Hư - Cơ Thủy Linh (Full Chính Văn+eBook +NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 390: ....

      " lên lầu thay đồ trước, sau đó xuống dùng cơm!" Tư Vũ ôm bó hoa hồng to, lui về sau bước.

      Mà lúc này Bùi Tạp Tư mới chú ý tới, hôm nay mặc cái váy kiểu Hàn màu hồng nhạt tươi đẹp làm nổi bật lên phong cách cao quý của rất nhiều, lại mất hồn cười khẽ. Giống như xuất thiếu nữ tuổi mới đôi mươi, hoàn toàn giống phụ nữ thai nghén.

      Mà còn mảnh ngực như tuyết trắng hơi lộ ra, căng đầy, làm cho tất cả đàn ông đều say mê, mất hồn bởi khe rảnh thần bí kia.

      Phía dưới của Bùi Tạp Tư bắt đầu thắt lại, ánh mắt kinh ngạc cũng nhịn ở phía , lập tức huýt sáo cái, "Vợ à, em mặc cũng quá gợi cảm đó. Như vậy làm cho chịu nổi, em có biết ? tại em rất mê người!"

      Nếu như trước đây nhất định rất cao hứng thôi, cũng ngại ngùng, nhưng tại ít nhiều có phần sầu bi. cố gắng nở nụ cười. " vậy sao? cho rằng em rất đẹp sao?"

      "Em chỉ đẹp, căn bản chính là mê hoặc , là quyến rũ ngừng hành động!" Bùi Tạp Tư đến gần , theo quán tính muốn tiến lên đem ôm chặt.

      Tư Vũ tự động tránh ra, lại khiến cho hai người trong lúc đó có khoảng cách nhất định, "Ha ha, vậy sao? Em tin, tại bên cạnh nhất định có rất nhiều đẹp đúng ? tại bất quá em là thai phụ, cùng với những bên ngoài hoàn toàn thể so sánh được!"

      " gì đó? Lạc Tư Vũ tuyệt đối là mỹ nữ trong các mỹ nữ, nếu lúc đó làm sao có thể nhịn được hấp dẫn của em? Em phải biết rằng, cũng hao phí sức chín trâu hai hổ, hơn nữa còn mạo hiểm thiếu chút nữa là Ngũ Mã Phanh Thây, mới cưới được em!" Bùi Tạp Tư nhắc đến chuyện kết hôn với Tư Vũ, khỏi mỉm cười! "Đó chỉ là sợ cả đời này, chỉ biết liều mạng làm việc!" Chuyện của căn bản cần liều mạng, lúc còn ở trường học rất tốt, căn bản chính là gà mờ học tập, nhưng mà lúc cuối kỳ thi đều có thể lấy được thành tích tốt. Đến làm cũng thuận buồm xuôi gió, bởi vì giao thiệp tốt, mà còn đối mặt với người trưởng bối càng biết vuốt mông ngựa, cho nên rất nhiều chuyện căn bản cần tiêu hao quá nhiều khí lực cũng có người trợ giúp hoàn thành. Điểm này, với Lạc Ngạo Kiệt hoàn toàn giống nhau. Lạc Ngạo Kiệt ôn hòa hiểu biết lễ nghĩa hơn, nhưng mà ấy luôn luôn cao quý, liền có rất nhiều người cũng dám chủ động giúp đỡ , cho nên có rất nhiều chuyện phải cố gắng trả giá đến 8% thậm chí là 10%.

      CHo nên cưới Tư Vũ là giày vò quá!

      "HA ha, vậy bây giờ nhớ lại, hối hận sao? Hối hận vì liều mạng cưới em sao? tại cho rằng đáng sao?"

      Bùi Tạp Tư suy nghĩ, trực tiếp : "Đương nhiên hối hận!"

      Mặc kệ hay giả, nhưng mà những lời này của làm cho cực kỳ cảm động, cực kỳ vui vẻ. "Nhưng mà cảm thấy được bản thân mình cực kỳ ủy khuất sao? Lấy điều kiện căn bản của cần phải cưới kết hôn lần, thậm chí còn có con riêng."

      " thể như vậy, tại muốn nghe đến mấy chuyện này!" Bùi Tạp Tư bỗng nhiên ngắt lời , cho thêm những lời nào. Rốt cuộc cũng để ý phản đối của mang ôm vào trong lòng, sau đó ở bên tai ôn nhu bá đạo : "Tư Vũ, trong lòng em là châu báo vô giá, cho phép em tự hạ thấp bản thân mình, mọi chuyện trước kia tốt nhất em nên quên hết , cho em nhắc đến nữa, cũng phải là tiếp thu, mà là muốn có chút chuyện vui luôn luôn làm em vướng mắc! hy vọng em khỏe mạnh, mỗi ngày đều vui vẻ!" Buổi chuyện, có tăng nhiều lo lắng trực tiếp từ trong miệng ra. Bởi vì đành lòng nhìn đau khổ sầu bi!

      Muốn để cho vui vẻ, hạnh phúc, cũng tốt, nhưng mà biết những chuyện làm làm cho đau tâm hay ? Làm cho muốn đầu đâm chết. cho thương tổn chỉ sợ so với Lâm Hiên cho thương tổn lớn hơn, bởi vì căn bản Lâm Hiên! "Được, em hy vọng vẫn em, hẳn làm cho em chịu nhiều đau khổ, làm chuyện có lỗi với em!"

      "Tư Vũ, có phải em nghe được chuyện gì hay nào? Vì sao cứ cảm thấy trong lời của em có chuyện gì." Bùi Tạp Tư tỏ vẻ bình tĩnh, khó hiểu, hỏi .

      " có, như thế nào? Chẳng lẽ làm chuyện có lỗi với em?" Ánh mắt thẳng tắp nhìn thẳng mặt !

      "Làm sao có thể? " cười hỏi lại. Tuy nhiên mặt cười, nhưng mà trong lòng lại tự mắng bản thân mình. Chết tiệt, bởi vì có tật giật mình sao? Cho nên căn bản dám ' có', mà lần nữa lại khéo léo tránh !

      Tư Vũ làm bộ như biết mỉm cười, trêu ghẹo hỏi: "Chẳng lẽ trong lòng làm chuyện có lỗi với em rồi sao? Tóm lại trong lòng có ý giấu giếm, nếu sao lại cho rằng em có ý khác chứ?"

      "Em cái nhóc này loạn chịu nổi muốn được nguyên nhân, là cái chuyện quái quỷ gì, em mới vui vẻ có phải hay ?" Bùi Tạp Tư muốn hôn môi của .

      Tư Vũ lập tức né tránh, xoay người liền bắt đầu nôn. "Ọe... Ọe..." Đáng ghét, thể chịu được nụ hôn của .

      "Làm sao vậy? phải giờ em hết nôn nghén rồi sao?" Bùi Tạp Tư quan tâm tiến lên, chuẩn bị đỡ .

      "Đừng đụng vào em, tay bẩn, làm cho em ghê tởm!" Tư Vũ dùng lực đẩy ra, sau đó chán ghét rút khăn ướt ra lau mạnh tay của mình. Dường như làm cái gì cũng thấy khó khăn, cần được phát tiết."Van xin để cho bản thân mình có chút sạch có được ? vào cửa cả tay đều rửa, vậy mà còn đụng vào em, ôm ấp em, có phải muốn hại em bệnh ? Cho dù nghĩ đến em, cũng phải nghĩ đến con có được hay ? cứ như vậy đem vi khuẩn lây cho con!"

      loạt ghét bỏ, cùng ghét bỏ vẽ mặt của , làm cho chút mặt mũi của Bùi Tạp Tư có chút nhịn được. " xin lỗi, rửa tay ngay--"

      "Nên lắm rửa ? thân của chắc là sạch ?"

      "Sáng sớm ra ngoài đều có tắm rửa, ban ngày lại ở công ty, trong công ty có máy điều hòa, thân chút mồ hôi cũng có, bẩn!" Bùi Tạp Tư tự giễu, hy vọng phá vỡ khí cổ quá bây giờ!

      "Trừ công việc, có làm chuyện khác hay ?" Tư Vũ đưa lưng về phía hỏi, sau đó ngồi ghế sofa.

      "Hôm nay công việc bận rộn, rảnh làm chuyện khác!"

      "Ha ha! Vậy cũng nên tắm rửa , sau đó chúng ta cùng ăn bữa tối!" biết hôm nay chỉ ở công ty, cũng có chuyện gì phát sinh trong phòng làm việc, bởi vì bên cạnh , có dấu người theo dõi!.
      dunggg thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 391: ....

      " lên lầu thay đồ trước, sau đó xuống dùng cơm!" Tư Vũ ôm bó hoa hồng to, lui về sau bước.

      Mà lúc này Bùi Tạp Tư mới chú ý tới, hôm nay mặc cái váy kiểu Hàn màu hồng nhạt tươi đẹp làm nổi bật lên phong cách cao quý của rất nhiều, lại mất hồn cười khẽ. Giống như xuất thiếu nữ tuổi mới đôi mươi, hoàn toàn giống phụ nữ thai nghén.

      Mà còn mảnh ngực như tuyết trắng hơi lộ ra, căng đầy, làm cho tất cả đàn ông đều say mê, mất hồn bởi khe rảnh thần bí kia.

      Phía dưới của Bùi Tạp Tư bắt đầu thắt lại, ánh mắt kinh ngạc cũng nhịn ở phía , lập tức huýt sáo cái, "Vợ à, em mặc cũng quá gợi cảm đó. Như vậy làm cho chịu nổi, em có biết ? tại em rất mê người!"

      Nếu như trước đây nhất định rất cao hứng thôi, cũng ngại ngùng, nhưng tại ít nhiều có phần sầu bi. cố gắng nở nụ cười. " vậy sao? cho rằng em rất đẹp sao?"

      "Em chỉ đẹp, căn bản chính là mê hoặc , là quyến rũ ngừng hành động!" Bùi Tạp Tư đến gần , theo quán tính muốn tiến lên đem ôm chặt.

      Tư Vũ tự động tránh ra, lại khiến cho hai người trong lúc đó có khoảng cách nhất định, "Ha ha, vậy sao? Em tin, tại bên cạnh nhất định có rất nhiều đẹp đúng ? tại bất quá em là thai phụ, cùng với những bên ngoài hoàn toàn thể so sánh được!"

      " gì đó? Lạc Tư Vũ tuyệt đối là mỹ nữ trong các mỹ nữ, nếu lúc đó làm sao có thể nhịn được hấp dẫn của em? Em phải biết rằng, cũng hao phí sức chín trâu hai hổ, hơn nữa còn mạo hiểm thiếu chút nữa là Ngũ Mã Phanh Thây, mới cưới được em!" Bùi Tạp Tư nhắc đến chuyện kết hôn với Tư Vũ, khỏi mỉm cười! "Đó chỉ là sợ cả đời này, chỉ biết liều mạng làm việc!" Chuyện của căn bản cần liều mạng, lúc còn ở trường học rất tốt, căn bản chính là gà mờ học tập, nhưng mà lúc cuối kỳ thi đều có thể lấy được thành tích tốt. Đến làm cũng thuận buồm xuôi gió, bởi vì giao thiệp tốt, mà còn đối mặt với người trưởng bối càng biết vuốt mông ngựa, cho nên rất nhiều chuyện căn bản cần tiêu hao quá nhiều khí lực cũng có người trợ giúp hoàn thành. Điểm này, với Lạc Ngạo Thực hoàn toàn giống nhau. Lạc Ngạo Thực ôn hòa hiểu biết lễ nghĩa hơn, nhưng mà ấy luôn luôn cao quý, liền có rất nhiều người cũng dám chủ động giúp đỡ , cho nên có rất nhiều chuyện phải cố gắng trả giá đến 8% thậm chí là 10%.

      CHo nên cưới Tư Vũ là giày vò quá!

      "HA ha, vậy bây giờ nhớ lại, hối hận sao? Hối hận vì liều mạng cưới em sao? tại cho rằng đáng sao?"

      Bùi Tạp Tư suy nghĩ, trực tiếp : "Đương nhiên hối hận!"

      Mặc kệ hay giả, nhưng mà những lời này của làm cho cực kỳ cảm động, cực kỳ vui vẻ. "Nhưng mà cảm thấy được bản thân mình cực kỳ ủy khuất sao? Lấy điều kiện căn bản của cần phải cưới kết hôn lần, thậm chí còn có con riêng."

      " thể như vậy, tại muốn nghe đến mấy chuyện này!" Bùi Tạp Tư bỗng nhiên ngắt lời , cho thêm những lời nào. Rốt cuộc cũng để ý phản đối của mang ôm vào trong lòng, sau đó ở bên tai ôn nhu bá đạo : "Tư Vũ, trong lòng em là châu báo vô giá, cho phép em tự hạ thấp bản thân mình, mọi chuyện trước kia tốt nhất em nên quên hết , cho em nhắc đến nữa, cũng phải là tiếp thu, mà là muốn có chút chuyện vui luôn luôn làm em vướng mắc! hy vọng em khỏe mạnh, mỗi ngày đều vui vẻ!" Buổi chuyện, có tăng nhiều lo lắng trực tiếp từ trong miệng ra. Bởi vì đành lòng nhìn đau khổ sầu bi!

      Muốn để cho vui vẻ, hạnh phúc, cũng tốt, nhưng mà biết những chuyện làm làm cho đau tâm hay ? Làm cho muốn đầu đâm chết. cho thương tổn chỉ sợ so với Lâm Hiên cho thương tổn lớn hơn, bởi vì căn bản Lâm Hiên! "Được, em hy vọng vẫn em, hẳn làm cho em chịu nhiều đau khổ, làm chuyện có lỗi với em!"

      "Tư Vũ, có phải em nghe được chuyện gì hay nào? Vì sao cứ cảm thấy trong lời của em có chuyện gì." Bùi Tạp Tư tỏ vẻ bình tĩnh, khó hiểu, hỏi .

      " có, như thế nào? Chẳng lẽ làm chuyện có lỗi với em?" Ánh mắt thẳng tắp nhìn thẳng mặt !

      "Làm sao có thể? " cười hỏi lại. Tuy nhiên mặt cười, nhưng mà trong lòng lại tự mắng bản thân mình. Chết tiệt, bởi vì có tật giật mình sao? Cho nên căn bản dám ' có', mà lần nữa lại khéo léo tránh !

      Tư Vũ làm bộ như biết mỉm cười, trêu ghẹo hỏi: "Chẳng lẽ trong lòng làm chuyện có lỗi với em rồi sao? Tóm lại trong lòng có ý giấu giếm, nếu sao lại cho rằng em có ý khác chứ?"

      "Em cái nhóc này loạn chịu nổi muốn được nguyên nhân, là cái chuyện quái quỷ gì, em mới vui vẻ có phải hay ?" Bùi Tạp Tư muốn hôn môi của .

      Tư Vũ lập tức né tránh, xoay người liền bắt đầu nôn. "Ọe... Ọe..." Đáng ghét, thể chịu được nụ hôn của .

      "Làm sao vậy? phải giờ em hết nôn nghén rồi sao?" Bùi Tạp Tư quan tâm tiến lên, chuẩn bị đỡ .

      "Đừng đụng vào em, tay bẩn, làm cho em ghê tởm!" Tư Vũ dùng lực đẩy ra, sau đó chán ghét rút khăn ướt ra lau mạnh tay của mình. Dường như làm cái gì cũng thấy khó khăn, cần được phát tiết."Van xin để cho bản thân mình có chút sạch có được ? vào cửa cả tay đều rửa, vậy mà còn đụng vào em, ôm ấp em, có phải muốn hại em bệnh ? Cho dù nghĩ đến em, cũng phải nghĩ đến con có được hay ? cứ như vậy đem vi khuẩn lây cho con!"

      loạt ghét bỏ, cùng ghét bỏ vẽ mặt của , làm cho chút mặt mũi của Bùi Tạp Tư có chút nhịn được. " xin lỗi, rửa tay ngay--"

      "Nên tắm rửa ? thân của chắc là sạch ?"

      "Sáng sớm ra ngoài đều có tắm rửa, ban ngày lại ở công ty, trong công ty có máy điều hòa, thân chút mồ hôi cũng có, bẩn!" Bùi Tạp Tư tự giễu, hy vọng phá vỡ khí cổ quá bây giờ!

      "Trừ công việc, có làm chuyện khác hay ?" Tư Vũ đưa lưng về phía hỏi, sau đó ngồi ghế sofa.

      "Hôm nay công việc bận rộn, rảnh làm chuyện khác!"

      "Ha ha! Vậy cũng nên tắm rửa , sau đó chúng ta cùng ăn bữa tối!" biết hôm nay chỉ ở công ty, cũng có chuyện gì phát sinh trong phòng làm việc, bởi vì bên cạnh , có dấu người theo dõi!.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 392 : khóc hai nháo ba thắt cổ.

      "Người trợ lý ở bên cạnh tổng giám đốc của tập đoàn Bùi thị là phụ nữ già dặn kinh nghiệm. Trước kia dì ấy vốn làm việc tại Lạc thị, cũng là người có đẳng cấp, dì vẫn luôn luôn quý Tư Vũ. Cho nên vào buổi sáng hôm nay, Tư Vũ mới gọi điện cho dì trợ lý, dặn nếu như cảm thấy có chuyện bất thường nhất định phải gọi điện thoại báo cho biết.

      Hơn nữa, trước khi trở về nhà cũng gọi điện thoại cho dì trợ lý hỏi thăm tình hình.

      Ngày mai là cuối tuần, hôm nay là tối thứ sáu Hoan Hoan theo Lạc Dật trở lại Úy Lam Loan, bởi vậy cùng Tạp Tư đúng lúc có thể có riêng thế giới hai người. Đúng là thế giới hai người cùng bữa tối dưới ánh nến, ăn chỉ là giả trang ngọt ngào, rất chua sót!

      Chua sót, phải vì Bùi Tạp Tư yên lòng, có lẽ là vì Tư Vũ làm cho có lệ. Ngược lại Bùi Tạp Tư mực cố ý tạo bầu khí, muốn để cho Tư Vũ cao hứng chút! Sau khi bữa tối chấm dứt, lại bắt đầu hướng Tư Vũ phát động thân mật!

      nửa bắt buộc , cho có cơ hội né tránh, vây quanh .

      "Đừng như vậy, đè Bảo Bảo bây giờ!" Tư Vũ thúc .

      "Ngoan, đừng nháo, xem tặng quà cho em cái gì nè, thích ?" Bùi Tạp Tư cũng biết từ nơi lấy ra sợi dây chuyền, cùng 'Ánh sao đêm' có vài phần tương tự, nhưng là muốn so với 'Ánh sao đêm' xem ra xa hoa hơn rất nhiều, viên kim cương to màu trắng bốn phía lại vẫn còn có những viên kim cương màu hồng nhạt.

      Kỳ nếu so với sợi 'Ánh sao đêm' mà , kiểu dây chuyền này đúng là rất đẹp! Hơn nữa giá so với 'Ánh sao đêm' cao hơn rất nhiều, tổng cộng tiêu hết của 180 vạn Đô-la. Đây chính là thông qua rất nhiều con đường, cuối cùng mới mua được lại! "Tư Vũ, chúng ta cũng kết hôn lâu như vậy, đêm qua mới phát có tặng quà cho em lần nào, chú ý tới em, thực xin lỗi! Sợi dây chuyền này là tới vài chỗ, vừa tìm bạn bè vừa lên mạng tra được đó ! cảm thấy rất thích hợp với em, hi vọng em thích!"

      Tư Vũ nhìn chằm chằm sợi dây chuyền này ban đầu có xúc động gì, bởi vì sợi dây chuyền này căn bản là thể làm cảm động . Nhưng khi nghe được câu kế tiếp của , lòng của liền dao động, thậm chí còn rất hạnh phúc tiếp nhận quà của , khiến tự đeo cho .

      Bùi Tạp Tư kéo Tư Vũ tới trước gương, từ từ kéo cổ áo kiểu Hàn xuống, lộ ra mảng da thịt lớn và áo nịt ngực bao vây lấy đầy đặn. Tại kênh rạch phía trước kia điều sâu mê người, vừa khéo ăn khớp với viên kim cương màu trắng! Dù cho kim cương thiết kế quá tinh xảo, bốn phía đều có kim cương màu hồng nhạt, nhưng cảm giác cực kỳ sai lầm, nhìn có phần giống mấy tên nhà giàu mới nổi .

      "Thích ? cảm thấy được rất đẹp!" Bùi Tạp Tư nhìn chằm chằm trong gương , phụ nữ phải là thích những thứ độc nhất vô nhị thế giới, sau đó là thứ xa xỉ đứng đầu danh sách sao? Sợi dây chuyền này hai điểm đều chiếm.

      "Thích!" Tư Vũ gật gật đầu, kỳ chỉ cần là tặng cho , đều thích!

      "Ha ha - - vậy em có phải nên cám ơn chút ?" Hai bàn tay của Bùi Tạp Tư vuốt ve đầy đặn của , bàn tay to nhàng vuốt ve, môi mỏng cực nóng bắt đầu hôn vành tai của , đầu lưỡi ẩm nóng lại càng tràn ngập ám chỉ bắt đầu liếm láp da thịt của !

      Tư Vũ toàn thân đều bị lây truyền nóng bỏng! ¥¥ Các bạn đọc truyện ở *******************¥¥

      "Uh`m - - vợ, em có phải nên là cám ơn nhiều - -" tại giai đoạn này hẳn là có thể cùng nhau rồi, điểm ấy từ đâu biết được, cũng quên mất rồi !

      "Đừng - -" mục đích của quá ràng, điều này làm cho Tư Vũ nổi dậy kháng cự ràng." - - buông ra em - - nôn - - "

      lại lần ói ra, mà còn ói càng ngày ghê hơn. Hai chân bủn rủn ngồi chồm hỗm ở sàn nhà, yếu ớt : " xin lỗi, em có biện pháp, em phải cố ý!"

      Sắc mặt Bùi Tạp Tư hơi tái, nhịn được nữa."Em đối với có chút ghê tởm, đúng ?"

      Tư Vũ cúi thấp đầu xuống, sợi tóc màu đen vừa vặn che khuất mặt hồng của ."Thực xin lỗi, em phải cố ý, là có con nên mới như vậy."

      Đúng là hết tới hai, hết hai tới ba nôn mửa, quả làm tổn thương tự tôn của Tạp Tư." xin lỗi, là tốt, tại chúng ta thể, đúng ?" liều mạng cho tìm chính mình cái bậc thang.

      Tư Vũ gật gật đầu, sợi tóc màu đen trong trung đong đưa tạo ra độ cong hoàn mỹ!

      Bỗng nhiên trong lúc đó Bùi Tạp Tư cũng tìm được đề tài, vì buổi tối này chọc cười, biết tìm được bao nhiêu đề tài hài hước rồi.

      "Cuối tuần chúng ta cùng nhau về nhà em được ? Mẹ em rất nhớ em, ba ta - - cũng muốn gặp !" Tư Vũ mở ra cái đề tài, phải muốn làm cho quan hệ của hai người tốt sao? Nên cũng cần phải cố gắng nỗ lực! "Tuần sau ba và mẹ cùng công tác, nếu liền tuần này trở về !" ¥¥ Các bạn đọc truyện ở *******************¥¥

      "Dược, cũng muốn chuẩn bị tốt chút, đây cũng là lần đầu tiên chính thức ra mắt ba mẹ vợ của !" Ba vợ cũng thừa nhận người con rể này, cho nên vẫn cho tới Lạc gia, về sau cũng vẫn cho nhìn thấy nét mặt già nua, cũng cảnh cáo bọn họ có việc gì ít về nhà. Hơn nữa Tư Vũ cũng vẫn cần , cho nên chuyện này chưa làm được

      "Ha ha, kỳ bây giờ cũng là ba em muốn chúng ta cùng nhau trở về, mẹ ám chỉ cho em biết!" Tư Vũ tiến thêm bước giải thích.

      Bùi Tạp Tư như trút được gánh nặng thở ra hơi, sau đó bật cười."Xem ra ba vợ, lần này là chuẩn bị chấp nhận , đúng ?"

      khẽ gật đầu, sau đó lo lắng hỏi: "Ngày mai, có rảnh ?"

      "Ha ha, vợ ra lệnh cho đương nhiên phải tuân thủ, hơn nữa chuyện về vợ đều là chuyện chính đáng, so với buôn bán vẫn là chuyện quan trọng nhất, cho nên cho dù có thời gian, cũng ráng kiếm ra thời gian!" Bùi Tạp Tư bộ dáng nô lệ vợ , đúng là giống đại diện của những ông chồng tốt!

      Hôm nay biểu cực kỳ săn sóc của , cực kỳ ôn nhu, tặng quà, truyện cười, nổi buồn trong lòng Tư Vũ cũng tiêu tan mất, rốt cục cũng bắt đầu mở lòng ra."Kỳ em hôm nay rất vui - - "

      "A...!" biết vui, cũng biết bởi vì sao vui, cho nên căn bản dám hỏi tiếp.

      "Thực ra hôm qua trời xế chiều, lúc em ở tiệm Châu Bảo Hành đặt cọc sợi 'Ánh sao

      đêm’ ở tiệm Châu Bảo Hành - -” nhìn , chờ biểu tình kinh ngạc của !

      “A... như thế nào, em tìm thấy nó?”

      Tư Vũ gật gật đầu, “Đúng, em chỉ tìm thấy, mà còn trả tiền đặt cọc, nhưng hôm nay lúc em giao số tiền còn lại, cửa hàng lại đem dây chuyền bán cho người khác rồi!” tới chỗ này, Tư Vũ ủy khuất khóc òa lên: “Em cảm thấy mình bị khi dễ, giống như tâm nguyện của mình bị người khác đoạt vậy!”

      Nhìn khóc, tâm tình của càng thêm khó chịu, nhưng tại điều có thể làm, chỉ là làm cho thể tức giận. “Em chỉ là thanh toán tiền đặt cọc thôi, vẫn phải là của em, cho nên cần nghĩ như thế, thế giới này còn có rất nhiều trang sức, cần gì phải tranh chấp kiểu như thế chứ?”

      Bùi Tạp Tư lôi kéo , đỡ về chiếc ghế phía trước cửa sổ sát đất, đỡ cho từ từ ngồi xuống.

      Tư Vũ nhéo cánh tay , trong ánh mắt đầy nước mắt ủy khuất. “ biết đâu, em cũng hiểu vì sao em lại chung tình với sợi dây chuyền kia như thế, nhìn thấy nó em giống như tìm được linh hồn của chính mình. Hơn nữa sợi dây chuyền kia cũng trao nguyện vọng cho người con có được sợi dây chuyền đó, cũng nhất định gặt hái được tình . Nhưng chỉ là nó, lại bị người khác đoạt rồi! Em từ đến lớn lúc nào cũng là như vậy, chỉ cần là cái gì em thích, nhất định bao giờ có được. Lúc còn em thích ăn đậu hũ thúi, kết quả ba mẹ cho em ăn. Về sau khi trưởng thành em nghĩ muốn làm diễn viên múa, ba ba lại là cho phép. Còn về sau này, em muốn ra nước ngoài, nhưng ba ba cho, buộc em phải gả cho Lâm Hiên - -” câu kế tiếp , Tư Vũ hóa thành tiếng nức nở dài. “Bây giờ em chỉ muốn phần ‘Tình vĩnh hằng’, nhưng lại cũng được. Có phải là em chưa đủ tốt, cho nên đây chính là trừng phạt đối với số phận của em , có lẽ về sau còn có trừng phạt nặng hơn nữa chờ em!” (sani : Tội chị TV quá)

      Tư Vũ vừa khóc vừa , những câu đó đánh vào lòng Tạp Tư, giống như giống như bị vũ khí sắc bén hung hăng đâm vào vậy, trái tim ngừng buộc chặt, buộc chặt - -

      Chết tiệt, làm cái gì vậy!

      vừa mới bước ra cuộc sống thực, sau mười sống trong căn bệnh trầm cảm. Cho nên rất thiếu tự tin, cảm xúc của cũng ổn định, giống hệt đứa trẻ con bám người, tùy hứng, thiếu trưởng thành - -

      bây giờ lại có hành động làm tổn thương như vậy !

      là thằng khốn… , nhất định phải nghĩ biện pháp lấy lại sợi dây chuyền kia, bởi vì có thể nó đối với rất quan trọng - -

      Mấy ngày kế tiếp, nếu có gì bất ngờ xảy ra đều về nhà đúng giờ, còn Tư Vũ cũng trở nên càng lúc càng vui vẻ! Hơn nữa tối ngày hôm qua, bọn họ ở cùng chỗ, có cảm giác ghê tởm nữa, cảm giác rất tốt, cảm giác thấy được vẫn còn rất .

      Mặc dù cực lực kiềm chế chính mình, nhưng hành động của những người sôi nổi thích tẻ nhạt thể nào đánh lừa được người khác ! tin tưởng toàn bộ mọi chuyện đều có thể tốt hơn, nhất định từ từ trở lại bên cạnh !

      Uh`m, hồi về nhà, sau đó cùng về nhà mẹ đẻ!

      ******************phân cách tuyến*****************

      được, hôm nay nhất định phải theo em!” Diệp Chức Nhân vứt thái độ lạt mềm buộc chặt trước kia, sử dụng thủ đoạn khóc hai nháo ba thắt cổ bốn uy hiếp, lôi kéo Bùi Tạp Tư cho rời khỏi ta. Mấy ngày nay đều hề tìm ta, vẻ mặt kiểu có nhìn thấy cũng coi như thấy ấy làm ta chịu nổi. Đây ràng là kiểu muốn chia tay đây mà!

      “Hôm nay muốn đưa vợ con về nhà mẹ đẻ!” Bùi Tạp Tư đẩy người dán ở thân mình ra. Diệp Chức Nhân là người thông minh, rất nhiều lời cần phải ràng, ta cũng có thể hiểu được!

      muốn cùng em chia tay, cần em nữa sao?” ta phục hỏi!

      cho em khoản tiền!”

      , em cần tiền, em muốn tối nay theo em!” ta dây dưa ! “Nếu theo em, em liền đem sợi dây chuyền kia cho !” Sau cùng, ta tung cái mồi.
      Last edited: 15/1/15

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 393: NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỰC KỲ QUYẾN RŨ

      " tại hãy đưa dây chuyền cho , cho em khoản phí chia tay khả quan!" Bùi Tạp Tư trực tiếp đưa điều kiện, hời hợt nhìn người đàn bà trước mắt."Chức Nhân, em cũng rất hiểu nếu còn tiếp tục dây dưa thêm nữa, có lẽ em có được cái gì đâu!

      Diệp Chức Nhân bật khóc, khóc đến mức thương tâm, hoàn toàn có thể so sánh với diễn viên: "Đúng là mới đầu bởi vì tiền nên em mới đến với , nhưng bây giờ phải vậy! Em thích lòng, chẳng lẽ liền vứt bỏ em như vậy hay sao? Ôi mẹ ơi...”

      Nghe vậy Bùi Tạp Tư rất bằng lòng, nhíu mày."Em có hay , đây là vấn đề của em, phải mới bắt đầu chúng ta cũng ràng rồi sao?" có kiểu ta muốn thế nào, sau đó cũng phải làm theo ý của ta.

      đùa, đàn bà rất nhiều, chẳng lẽ người nào cũng đều phải sao?

      "Em chưa bao giờ nghĩ cùng với như vậy, đây là chuyện của riêng em, cần phải nhắc nhở ! Quên , bây giờ em có điều kiện muốn với , phải là vẫn muốn sợi dây chuyền này sao? Chỉ cần hôm nay theo em lần, em đưa dây chuyền cho ... còn , đừng hòng mơ tưởng!" Diệp Chức Nhân mặt lạnh xuống uy hiếp. Ha ...ha, hai ngày trước lúc trợ lý Chu gọi điện thoại cho người khác, may bị ta nghe thấy. Ha ha... Hơn nữa ta cũng nghe thấy trợ lý Chu gọi đối phương là phu nhân! Nếu có tai mắt của Bùi phu nhân ở chỗ này, đương nhiên ta dại gì mà lợi dụng chút nhỉ ! Hơn nữa nếu như tổng giám đốc Bùi muốn kết thúc quan hệ của bọn họ, kẻ ngu mới tin tưởng rằng ta còn có thể làm việc ở nơi này.

      "Em muốn uy hiếp sao?" Bùi Tạp Tư cười ta biết tự lượng sức mình.

      "Em nào có can đảm mà uy hiếp đây, Bùi tổng giám đốc, nhưng mà sợi dây chuyền này ở chỗ em, cũng muốn nó mà... A, phải chăng quan tâm đến chuyện này là bởi vì người phụ nữ rất thích sợi dây chuyền ấy đúng ? Ha... ha, mặc dù ở trong mắt của nó là vật ra gì, nhưng ấy rất thích... mà em lại có thể cho chỉ với cầu thôi, chính là hôm nay nhất định phải ở cùng em!

      Đáng chết, gần đây suy nghĩ rất nhiều biện pháp để lấy lại sợi dây chuyền đó, nhưng mà người đàn bà này lại chịu nhường lại cho .

      tại ...

      Bùi Tạp Tư suy tính mấy giây, sau đó lại lộ ra vẻ khinh bạc tà ác mỉm cười."Bằng ngày mai , ngày mai theo em đến cùng, thu thập em, cái người đàn bà có lòng tham đáy này, được chứ?"

      Trong lời của ràng có ám hiệu, mà chính là cao thủ trong chuyện này, chỉ cần đôi câu đứng đắn trong lời , cũng đủ khiến cho cơ thể đàn bà xao động ngừng, hận thể được nằm ngay dưới thân , mặc cho đùa bỡn. Thân thể trở nên nóng rực, trong đầu Diệp Chức Nhân tràn ngập toàn bộ dáng vẻ của chạy nước rút ở người ta, loại cảm giác ảo tưởng đó làm cho mọi suy nghĩ trong đầu trở nên ngưng trệ hết thảy.

      "Ngày mai nhất định lăn qua lăn lại cho đến khi em phải “dục tiên dục tử”, ngoan, đưa sợi dây chuyền cho nào!" kề sát tới gần lỗ tai của ta, sử dụng sức gợi cảm lẫn cực kỳ quyến rũ
      của người đàn ông.

      Chữ “được”... thiếu chút nữa vọt ra khỏi miệng, ở giây phút quan trọng nhất đầu óc của Diệp Chức Nhân lập tức thanh tỉnh lại."Lựa ngày bằng làm luôn, ngay hôm nay , em nghĩ muốn ngày hôm nay!"

      "Ngày mai!"

      "Được thôi, ngày mai cũng được, nhưng mà ngày mai em đưa “Ánh sao đêm” cho !"

      Bùi Tạp Tư suy nghĩ, trong lòng nổi lên cơn giận dữ, hận thể xé xác con mụ khốn kiếp này. Chợt nở nụ cười, nhưng là nụ cười rất nguy hiểm tà ác, giống như của quỷ Satan trong địa ngục khiến cho người ta sợ hãi."Em là đồ đê tiện, vậy hôm nay ! Ngay bây giờ!"

      "Trước tiên hãy ăn cơm !"

      " nghĩ, cái em đói chắc hẳn phải là dạ dày, mà phải là ... nơi này của em kia!" Bùi Tạp Tư dùng sức nhéo vào mông của ta.

      "A...” Diệp Chức Nhân lập tức phát ra tiếng rên rỉ thích thú, giống như hết sức đói khát." là xấu xa, Bùi tổng!"

      "Bây giờ chúng ta bắt đầu tiến hành thôi nhỉ, em mang dây chuyền tới chưa?" Dây chuyền mới là mục đích của .

      "Dĩ nhiên, đồ vật quý trọng như thế đương nhiên là để ở nơi nào, cũng an tâm bằng đặt ở người của mình!" Diệp Chức Nhân móc từ trong chiếc áo cao cổ ra viên kim cương trong suốt như giọt lệ.

      Ánh mắt Bùi Tạp Tư lạnh lẽo, trong lòng từ từ tính toán kế hoạch cách tốt nhất.

      Bây giờ là ba giờ rưỡi, lấy được dây chuyền, lập tức trở về nhà đón Tư Vũ, sau đó cùng thăm hỏi cha mẹ vợ. Tất cả đều vừa vặn, tất cả đều hoàn hảo!

      Lúc tính toán thời gian, Diệp Chức Nhân vốn luôn có những suy nghĩ xảo quyệt, dĩ nhiên cũng nghiên cứu tính toán. Hừ, muốn tùy tùy tiện tiện bỏ rơi ta sao? Còn lâu mới dễ dàng như vậy...

      ******************* phân chia tuyến ***************

      người mặc bộ váy áo màu trắng như bạc, đôi giày da nho màu vàng, Hoan Hoan đứng ở trước chiếc gương to, thân hình đu đưa ngừng. Mẹ Tư Vũ vừa mới cuốn mái tóc dài của bé thành những lọn tóc xoăn giống kiểu công chúa. Hơn nữa đầu còn kẹp chiếc nơ hình con bướm lóng lánh, dưới ánh mặt trời có thể ánh lên nhiều màu sắc, giống như sợi dây chuyền kim cương trước ngực của mẹ! Còn đồ trang sức đầu của bé lại toả sáng, giống như vòng hào quang, trông Hoan Hoan hệt nàng công chúa trong truyện cổ tích.

      Ngắm đầu tóc xong Hoan Hoan lại ngắm nghía đến váy. Chiếc váy cũng là xinh đẹp với nhiều chi tiết rườm rà. Hoan Hoan vừa mới đếm tổng cộng có ba tầng cả thảy, hơn nữa các tầng váy lại còn bồng bềnh. rất thích cách ăn mặc của mình ngày hôm nay, hận thể chạy ngay lập tức ra khỏi phòng, đứng ở đường cái để cho mọi người qua nhìn thấy!

      Chốc chốc bé lại ngẩng đầu lên nhìn vào phía trong phòng khách. Ông quản gia Đĩnh , cái đồng hồ báo thức này rất đắt, mỗi điểm thời gian đồng hồ đều là kim cương , chất liệu dùng làm mặt đồng hồ phải pha lê mà là thạch , cho nên ngàn vạn lần được đụng đến, nếu đồng hồ bị hư hỏng !

      Ừ, bây giờ cũng ba giờ rưỡi, sao chú Tạp Tư lại vẫn chưa về nhà nhỉ!

      "Mẹ, hôm nay mấy giờ chú về nhà ạ?" Hoan Hoan kìm được hưng phấn muốn lao ra cửa, nhưng lại kiềm chế được những hoạt động của thân thể bé.

      Tư Vũ cũng ăn mặc chỉnh tề, ngồi chờ đợi ở ghế sa lon. bình tĩnh chờ đến cuối giờ chiều, khoảng năm giờ Bùi Tạp Tư về nhà, bây giờ mới có ba giờ rưỡi."Cũng nhanh thôi, con đừng sốt ruột!" Tư Vũ vỗ về con : "À, đúng rồi, con có đói bụng ? Nếu đói con ăn điểm tâm chút bánh ngọt trước ..."

      " cần đâu ạ...” Hoan Hoan lập tức lắc đầu."Ăn bánh làm bẩn tóc mất, hơn nữa mẹ vừa mới thoa son cho con xong , nếu ăn bánh nhất định trôi hết son mất!" Lúc chuyện, Hoan Hoan cũng rất cẩn thận, rất sợ màu son môi bị trôi hết!

      Hì... hì, tất nhiên đây là lần đầu tiên được trang điểm, cho nên

      bé cần phải giữ gìn cho tốt! công chúa Hoan Hoan làm nũng dựa vào ngực mẹ, bĩu môi lầm bầm hỏi: "Mẹ, vì sao Chủ nhật mà chú cũng nghỉ ngơi vậy?"

      "Bởi vì công việc của chú rất bận rộn!" Gần đây Bùi thị được ủng hộ của chính phủ, nên tích cực tranh thủ liên kết để nhận công trình xây dựng khu đất nào đó thành đô thị. Việc xây dựng lại toàn bộ thành phố, khổi lượng công việc chắc chắn khá lớn. Cho nên, tại mới trở nên bận rộn như vậy!

      " sao.." mặc dù sao, nhưng mà bé vẫn rất kiên nhẫn ngồi đó chờ đợi, trong lòng ngừng cần nguyện: "Chú về nhà nhanh nhanh chút , về nhà nhanh nhanh lên chút ..." bé rất hy vọng nhiều người nhìn thấy mình trong bộ y phục xinh đẹp và mái tóc của mình, lại còn cả chiếc con bướm trêu đầu nữa chứ. Hơn nữa Hoan Hoan cũng rất hy vọng được thấy ông bà ngoại, cố gắng hết sức để ông bà đều thích mình!

      Thời gian cứ trôi bình thường, từng giây tùng phút, giày vò bị dấy lên của người bạn từng chút từng chút được dâng lên, mà sắc mặt của người lớn cũng càng ngày càng khó coi. tại bốn giờ rưỡi, nếu như mà còn dềnh dàng chút, trước năm giờ chắc chắn là trở về!

      lâu cũng thấy Tạp Tư gọi điện thoại cho , cuối cùng nhịn được liền chạy ra gọi điện thoại. Bởi vì trong đầu nghĩ tới rất nhiều hình ảnh tốt, ví dụ như tai nạn xe cộ.

      Tư Vu nhấn dãy số điện thoại quen thuộc đến mức thể quen thuộc hơn nữa.

      " xin lỗi, số điện thoại bạn gọi tạm thời liên lạc được..." Tiếp theo là cuối lời bằng tiếng . Sao lại có tín hiệu? Do tắt máy, hay là có tín hiệu ? ngờ những hình ảnh mà muốn nghĩ tới, lại lần lượt thoáng ở trước mắt !

      Trong lúc còn phân vân biết có nên dập điện thoại hay , điện thoại được kết nối. Sau đoạn nhạc chờ rất dài rốt cuộc điện cũng có người nhận: "Dì Chu, dì có khỏe , cháu muốn hỏi xem tổng tài về chưa?"

      "...Ừm...!" Tiếng trong điện thoại có vẻ khó khăn.

      " sao đâu, xin dì hãy với cháu, cháu cầu xin dì đấy! Cho dù có chuyện gì chăng nữa, cháu cũng có thể phòng ngừa để nó xảy ra được, đúng ?" Tư Vũ rất thẳng thắn, vì nghĩ đến dì Chu là người rất ngay , tư cách cũng tốt, cho nên Bùi Tạp Tư cũng cần thiết phải che giấu. "Dì Chu à, cháu muốn làm người phụ nữ ngu nhất ở thế giới nhất này, cháu muốn bị người khác lừa gạt!"

      Đầu điện thoại kia quả nhiên có tiếng người thở dài: " ra chuyện cũng chưa đến nối hỏng bét như vậy đâu. Cháu cũng biết là thư ký Diệp và tổng tài lâu nay đều là ở cùng chỗ, chắc bọn họ có công việc gì đó..."

      Nếu như là trước kia, cũng muốn tin là như vậy, nhưng mà hôm nay được. Bởi vì định từ trước, hôm nay là ngày về nhà mẹ đẻ , hơn nữa trước đó còn gọi điện thoại về nhà hỏi có cần chuẩn bị gì !

      Vì sao đúng lúc quan trọng này lại bận rộn công việc? "Dì Chu, dì cứ thẳng ra, bọn họ lúc mấy giờ vậy?"

      "Ừ, khoảng ba giờ rưỡi!" Biết rằng thể thoái thác, cuối cùng trợ lý Chu vẫn lựa chọn kể lại chi tiết.

      "Được rồi, cháu biết!" Tư Vũ buông điện thoại xuống, cắn chặt môi dưới, còn có thể tin tưởng được sao? lại còn hão huyền nghĩ ra cái cớ cho sao?....Hay là có công việc , bởi vì người ở trong chính phủ chợt gọi điện thoại tới chăng?...Vì vậy thể đến nơi đó? Cho nên bây giờ chắc là có chuyện gì khó khăn nên mới gọi điện thoại tới thông báo cho ?

      "Mẹ, có phải chú lại có chuyện bận rộn hay ạ?" Cảm thấy sắc mặt của mẹ thay đổi, Hoan Hoan nhạy bén luôn: " ra trước kia cậu cũng hay như thế này, bất thình lình có điện thoại gọi tới là lại sai hẹn với mẹ Vũ Nghê!"

      Tư Vũ cố gắng giữ tỉnh táo, sau đó mỉm cười vỗ về con : "Hoan Hoan, con cũng thấy công việc của chú rất bận, luôn luôn thể về nhà đúng hẹn là việc rất bình thường, có phải ??"

      Hoan Hoan gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, rất nhiều bạn học của con có ba cũng bận như thế đấy!" Mặc dù tại bé cũng rất thất vọng, nhưng mà nó cũng muốn thấy vẻ mặt thất vọng của mẹ!

      Ngay cả Hoan Hoan cũng cho rằng lúc này chú Tạp Tư cũng bận rộn, phải chăng cũng nên tin tưởng, chờ đợi chút đây? Được rồi, tin tưởng lần! Tư Vũ ổn định tư tưởng, tiếp tục ngồi ngay ngắn ở ghế sa lon, chờ về bất cứ lúc nào!

      phút, hai phút, lặng lẽ trôi qua...

      Bất thình lình điện thoại của Tư Vũ đổ chuông....
      Last edited: 15/1/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 394 : Tiếng rên rỉ trong phòng

      "Ha ha, Lạc Tư Vũ cho rằng gả cho người giàu có sao? cho rằng chồng của rất nhiều sao? Hừ, Lạc gia các người lại lợi dụng buôn bán ngăn chặn Lâm gia chúng tôi, được, chúng tôi đấu lại nhà các người. Nhà các ngươi làm chuyện sai trái ai dám chỉ trích các người, ngăn cản các người, nhưng là ông trời bỏ qua người làm chuyện ác đâu. Khà khà, xem , tại báo ứng tới rồi, lại rơi vào nhà các người rồi !" Điện thoại kia là của ba Lâm Hiên, ông nổi giận cười ." xem cái người nhân tình của , tại ta ở nhà trọ XX, phòng số XX, ngàn vạn lần đừng để lỡ mất hình ảnh phấn khích đó nha! Con tôi đúng là có lỗi với , nhưng làm vợ của nó, lại cùng người khác đương vụng trộm, như vậy là phụ lòng nó sao? Còn có hai , nếu phải ta lợi dụng con của tôi, con của tôi làm sao có thể chết được hả? Con tôi nó là con trai , ta điên rồi, các người như thế nào liền có thể đối xử với hai lão già chúng tôi như vậy!" Câu kế tiếp ba Lâmvừa khóc lại kêu hô, sau đó trong điện thoại ông nhắc đến con trai cùng con , nên chịu trừng phạt lớn như vậy, hình như cũng có chửi rủa , hai và chị dâu - -

      Nhưng có lòng dạ nào để suy nghĩ được nữa, tức giận đẩy Hoan Hoan ra, chính mình vọt tới khách sạn kia, xúc động như vậy biết là muốn chứng minh Bùi Tạp Tư trong sạch, hay là nghĩ đến nhìn thấy cái gì.

      Nhưng là biết tình nguyện tin tưởng, toàn bộ mọi chuyện đều là ba của Lâm Hiên gạt người…đúng là chuyện ma quỷ -

      Căn phòng số 3390 –

      Tư Vũ rốt cục cũng tới dãy số phòng 33, nhìn đến phòng 3380, \i về phía trước là phòng 3381, qua cửa phòng thứ ba cũng là 3382, sau khi xác định thứ tự, ràng cảm giác được tim của mình đập càng lúc càng nhanh, hai chân càng ngày càng vô lực, hai lòng bàn chân thậm chí bắt đầu vặn gân cốt, giống như đem khí lực yếu ớt của lòng bàn chân chuyển tới đùi phía vậy.

      Thời điểm thấy được phòng 3387, biết là do khẩn trương hay là do sợ hãi, thể hô hấp được, tim đập như đánh trống, bang bang bang, có thể nghe được tiếng tim đập của chính mình, tiếng vang dữ dội, lặp lại trái tim liền muốn chọc thủng cổ họng của , nhảy ra bên ngoài.

      Chuyện gì đến rồi đến, đau dài bằng đau ngắn. Biết đâu tiếp tục lên phía trước, có lẽ đáp án đến nỗi quá kinh khủng như vậy, khiến càng thêm hạnh phúc! tại tỷ lệ 50%, vì cái gì khinh địch như vậy liền đem tương lai của chính mình phán án tử hình chứ.

      chống đỡ vách tường, ở trong lòng lẩm nhẩm hơn mười con số, rốt cục có thể chống đỡ vách tường, từng bước về phía trước -

      ****************************** phân cách tuyến ***************************************

      "Em phải muốn thỏa mãn sao? Nhanh lên!" Bùi Tạp Tư nhìn nhìn đồng hồ cổ tay, buồn bực gầm .
      Chết tiệt người phụ nữ này lại nghĩ muốn giở trò với , ra khỏi công ty đói bụng, muốn tới nhà hàng cạnh bờ biển dùng cơm, nếu đưa dây chuyền cho . mà vừa dỗ lại lừa rốt cục ta mới chịu đồng ý ăn Hamburger, sau đó liền tới khách sạn xa nội thành. vào khách sạn, ta liền bắt đầu cầu tắm bồn, họ ngâm nước gần hơn - ba mươi phút.


      Người phụ nữ này suy nghĩ rất cẩn thận, đem tất cả tình huống đều suy tính cẩn thận. Nhiều lần ta ám chỉ, nếu như lừa gạt ta, ta đem chuyện hai người ở chung với nhau ra! Người phụ nữ ngu ngốc này nên bị ông trời trừng phạt trận!


      "Ha ha, Bùi tổng, cũng biết lo lắng cho em sao? Nếu thích người ta như thế, liền đem người ta cưới về nhà , em nhất định hầu hạ tốt!" Đây là lời trong lòng , đầu tiên vì hấp dẫn , thả dây dài câu cá lớn nên mới có thể như gần như xa, nhưng chiêu này lại hữu hiệu, cho nên tại mỗi chiêu ta đều dùng lần!


      Vừa chuyện Diệp Chức Nhân vừa cởi áo ra. Lộ ra bộ ngực no đủ của bản thân, ở giữa khe rãnh là mặt dây chuyền!


      ta mị hoặc nhìn chằm chằm Bùi Tạp Tư, ngang bước cuồng dã vặn vẹo phần eo bằng phẳng, hai tay vuốt ve qua lại bộ ngực đẫy đà của chính mình, động tác dâm uế, vẻ mặt đói khát.


      Qủa có thể khiêu khích giác quan của đàn ông --


      Toàn thân Bùi Tạp Tư ràng căng thẳng lên, nhìn ta từng bước đến gần, khóe miệng sau cùng cong lên tươi cười, sau đó cực kỳ bất đắc dĩ lắc đầu!


      Diệp Chức Nhân đong đưa dáng người, khi tới bên cạnh , hơi chút dùng lực uốn éo người, áo choàng tắm màu trắng vừa lúc theo từ thân thể ta trượt xuống. Đối phó với người đàn ông đạo hạnh cao thâm ta đương nhiên biết người đàn ông này, mê muội đối với thân hình khêu gợi của ta rồi! "Darling, nghĩ muốn chiếm giữ em sao? Tới liền bây giờ , để cho em tới thỏa mãn !"


      Ánh mắt ta có phút chốc rời khỏi , hai tay vuốt ve lưng .


      Rất nhanh, cổ tay ta linh hoạt trực tiếp kéo dây lưng quần của ra, người ngồi xổm xuống kéo quần xuống dưới.


      Toàn bộ động tác của ta quả cực kỳ dâm đãng, cực kỳ hăng hái, rất có thú vị. Bùi Tạp Tư quả xuất ham muốn, vật đó trở nên rất lớn, cục kỳ thẳng, cực kỳ thô --


      Thế nhưng điểm này đều phải vì hoặc thích, thuần túy là do kích thích!


      "Ha ha, Darling, xem , đều cứng rắn thành cái dạng này rồi, em rất thích, đây chứng minh là thích của em!" ta chuyện đồng thời đưa quần tuột đến gót chân. Sau đó, kéo qua bàn tay co của xoa bên mềm mại của mình, sau đó ngụm nuốt ngọn nguồn dục vọng có phản ứng vào!


      Khi ta dùng kỹ thuật miệng cao siêu hầu hạ , rốt cục lôi ta lên, hai người song song ngã vào giường lớn --


      "Chết tiệt người phụ nữ này, dây chuyền có đưa ?" Bùi Tạp Tư đụng đến sợi dây chuyền kia!!


      "Ha ha, vậy xem biểu của --"


      "Em là ít bị trừng phạt!"


      "Hô hô --" Diệp Chức Nhân dâm đãng chịu nổi cười rộ lên, sau đó, tiếng cười của ta chuyển hóa thành từng tiếng rên rỉ!


      Lúc hai người ở trong phòng say sưa chiến đấu kịch liệt, Tư Vũ chạy tới phòng 3390 --


      Khi chuẩn bị dũng khí nhấn chuông cửa, chợt nghe từ bên trong từng tiếng dâm loạn chịu nổi, Tư Vũ cảm giác tim của mình đột nhiên đập mạnh, lại lập tức ngừng giống như bãi công vậy, còn cảm giác gì nữa, mà tiếng kêu kia càng lúc càng lớn - -


      Bỗng nhiên trong lúc đó khắc này Tư Vũ cảm giác chính mình hề khẩn trương, cũng tràn ngập can đảm, bởi vì ngón tay hướng về phía chuông cửa ấn!


      Leng keng - -


      Leng keng - -


      Leng keng - -


      Tiếng chuông cửa, có quy luật vang lên ba tiếng.


      "Đáng chết, người nào vậy!" lâu sau đó, giọng người phụ nữ tức giận quát lên.


      Tư Vũ rất bình tĩnh, cực kỳ lễ phép đáp lại: "Tôi là nhân viên phục vụ khách sạn XX, cố ý đưa hai phần bít tết cùng rượu đỏ tới, hôm nay là khách sạn chúng tôi kỷ niệm năm năm thành lập, cho nên đối với khách hàng đặc biệt tạ ơn!"
      Last edited: 23/4/15
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :