1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc, Ăn Trước Yêu Sau - Phong Tư (Toàn văn hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 31: đừng lui về sau

      Edit: Junie

      Beta: diep diep

      ra sau khi mắng xong cũng có hơi hối hận, bất cứ người nào bị mắng cũng chịu đựng được đến thế, cũng nhàng cười cho qua, huống chi đối phương là Tư Khảm Hàn cao ngạo ai bì nổi, luôn biết đàn ông ghét nhất là phụ nữ tôn trọng họ.

      Tuy nhiên hung ác của in sâu trong tâm trí , nghĩ đến vừa ở Quỷ Môn quan trở về cảm thấy lạnh sống lưng, thân thể liền run cầm cập, sắc mặt mới dịu lại trắng bệch.

      Tư Khảm Hàn chuyên chú với đống tài liệu thỉnh thoảng đỉnh đầu khẽ nâng lên, ánh mắt luôn đặt người Hạ Ngưng , thấy khuôn mặt chút huyết sắc, đôi con ngươi hơi cau , điện thoại lần nữa bảo

      Lam Nguy đem nước vào. Lam Nguy mới đặt lưng xuống ghế phải đứng dậy nữa, cảm thấy nhức đầu, chỉ có thể xoa mi tâm chấp hành nhiệm vụ, bước vào nhận ra tâm trạng Hạ Ngưng bất ổn, đành lắc đầu, lần này là cố ý đem bình nước to, chậm rãi rót cho cốc nước nóng, đặt trước mặt Hạ Ngưng , ánh mắt liếc về phía Tư Khảm Hàn, ý tứ trong đó cần cũng biết.

      Lam Nguy để nước xuống liền rời , Hạ Ngưng bưng cốc lên đặt ở khóe miệng thổi, mặc dù là mùa hè, nhưng tay lạnh như băng, chốc lát Hạ Ngưng đứng lên, tiện tay đặt cốc nước lên bàn, chớp mắt nhìn Tư Khảm Hàn như có điều muốn lại thôi.

      Tư Khảm Hàn sải bước tới bên cạnh Hạ Ngưng , trước đôi mắt nai tơ bị giật mình sợ đến hoảng loạn, đành phải xuống nước nho nhã, nếu chỉ làm khổ "Sao rồi?"

      Hạ Ngưng gục mặt xuống muốn né tránh , cứ lùi về phía sau, giọng điệu đứt quảng: "Tôi…Tôi… Tôi muốn vệ sinh, toilet ở đâu?"

      Tư Khảm Hàn nhíu lông mày, xem ra bị dọa sợ , nhớ mình đâu làm gì quá mức? Kiểu này lần sau phải chú ý lại mới được.

      " theo tôi, tôi dẫn ."

      ", đừng, tự tôi ."

      Hạ Ngưng muốn vệ sinh để chỉnh chu bộ dạng thảm hại của mình, có cùng, chỉ sợ càng thêm tồi tệ, hễ nhớ tới liền thấy phát sợ khuôn mặt lạnh lùng đó.

      Tư Khảm Hàn thấy Lam Nguy đặt bình nước phía sau, sợ cẩn thận đụng phải, hai người cũng gặp nạn, đành phải thỏa hiệp: "Được, tôi biết rồi, đừng lui về sau!"

      Vì lo lắng nên Tư Khảm Hàn tự tay kéo qua, vậy mà Hạ Ngưng đâu biết gì cứ chống đối , bàn tay bé sơ ý đụng phải bình nước, Tư Khảm Hàn hoảng sợ, nhanh chóng đẩy ra mấy bước, lúc này bình nước rơi xuống đất rơi vào người Tư Khảm Hàn, nước nóng hắt vào ngực , hơi nóng bay nồng nặc, có thể thấy đáng sợ đến nhường nào.

      "A ——! !" Hạ Ngưng thét chói tai kèm theo “ẦM…..” tiếng chiếc bình rơi xuống phá vỡ yên ắng của căn phòng. Nước chảy lênh lán ra sàn nhà.

      Nét mặt Tư khảm Hàn khó chịu, đôi mắt lạnh lườm cái, nặng nề kêu rên, cởi áo sơ mi, tiếp đó chạy như bay đến phòng tắm trong phòng làm việc.

      Hô hấp của Hạ Ngưng trì trệ vài giây, cả người kinh ngạc đến bất động, cái miệng nhắn mở to, mắt dõi theo bóng lưng biến mất sau cánh cửa, cúi đầu nhìn chân phải sưng đỏ vì bị nước nóng văn vào, chân rất đau, khó tưởng tượng khi Tư Khảm Hàn gánh hết bình nước vào người hậu quả như thế nào.

      Nếu vừa rồi Tư Khảm Hàn đẩy ra, người bị phỏng phải là , Tư Khảm Hàn vì mới bị phỏng!

      Mấy phút sau, Tư Khảm Hàn lặng lẽ bước ra, ngước nhìn Hạ Ngưng , thấy ánh mắt hơi mất tự nhiên, đem áo mặc vào che kín cơ thể cường tráng, trực tiếp tới bàn làm việc gọi cho Lam Nguy: " Nguy, kêu bác sĩ tới ngay lập tức."


      Chương 32: bị thương

      Edit: Junie B

      eta: Diep Diep

      Đôi mắt Hạ Ngưng chú ý mảng sưng đỏ tại lồng ngực Tư Khảm Hàn, vô thức cắn móng tay, cảm giác áy náy dâng trào trong ngực.

      lòng cố ý, mặc dù từ đầu đến giờ ưa , đối với thái độ của càng thêm chán ghét, nhưng cũng chỉ nhất thời cho miệng, chứ chưa có ý nghĩ trả thù .

      Thời gian lẳng lặng trôi, hai người họ trầm mặc chờ đợi tiếng của đối phương, lát sau, thư ký Lam gõ cửa, nhanh chóng vào, sau lưng có thêm người đàn ông tuấn tú.

      Lam Nguy thấy Tư Khảm Hàn quần áo xốc xếch, tròng mắt nhìn qua lại bọn họ, đến tột cùng là người nào bị thương.

      chần chờ mở miệng, "Tư tổng, bị thương?"

      Tư Khảm Hàn lẳng lặng cởi tây trang, lộ ra mảng sưng vù trước ngực.

      Lúc này Hạ Ngưng cũng bước tới, đập vào mắt là vết thương đỏ chói, tiếp theo tự động liếc qua vẻ mặt của Tư Khảm Hàn.

      Lam Nguy vừa nhìn kinh ngạc quay đầu hướng tới Hạ Ngưng , cũng hiểu đại khái tình, vội vàng dắt tay người đàn ông kia, "Tuyên, mau trị thương cho Tư tổng, có nghiêm trọng ?"

      Hạ Ngưng bởi vì đau lòng, đem hết mọi chú ý đặt lên người Tư Khảm Hàn, mặc cho người bác sĩ mới vào phòng là Lăng Tuyên.

      Hạ Ngưng nghe được tên gọi quen thuộc, ngước mắt nhận ra là ta như thể tin được, giật mình thốt lên: "Tuyên ca."

      Còn Lăng Tuyên từ lúc vào thấy xuất của cũng ngạc nhiên kém, đặc biệt quan tâm của dành cho Tư Khảm Hàn làm lòng bức bối, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, đối với Hạ Ngưng chỉ cười mỉm "Tiểu , em cũng ở đây à."

      Nhưng nào có thời gian để hàn huyên, Lăng Tuyên nhanh chóng xử lý vết thương theo chuẩn mực lương tâm người bác sĩ.

      Tư Khảm Hàn nghiêng đầu đến chỗ phát ra thanh, cuối cùng rơi vào đúng cảnh Hạ Ngưng cười dịu dàng với Lăng Tuyên, sau đó mắt cũng chạm phải mắt khiến nhất thời bối rối, rũ hàng mi dài như đứa trẻ mắc phải lỗi sai, nhép nhép miệng, tiếng xin lỗi thủy chung thành lời.

      Tư Khảm Hàn nhăn trán, cũng có ý thêm, bởi vì rất đau với vết thương của mình, khóe miệng co quắp, cặp mắt vẫn bất động như sơn.

      Lam Nguy là người ngoài cuộc, nhạy cảm phát bầu khí có trầm mặc dị thường, tinh ý dò xét Hạ Ngưng và Lăng Tuyên, đôi môi lại giật giật cười rất thần bí.

      Rất nhanh, Lăng Tuyên giúp Tư Khảm Hàn bôi thuốc xong, thu dọn đồ đạc quay sang bàn chuyện công việc với thư ký Lam.

      Tư Khảm Hàn nhận lấy áo sơ mi từ tay Lam Nguy, ưu nhã mặc vào, điềm tĩnh hạ lệnh đuổi khách: "Lam Nguy, tiễn Lăng tiên sinh."

      Lam Nguy gật đầu, nhưng phát giữa Hạ Ngưng và Lăng Tuyên có lời muốn lại thôi, Hạ Ngưng khẽ mỉm cười với , đưa tay chào tạm biệt.

      Lăng Tuyên cười gượng gạo, đôi mày rậm nhếch lên, sau đó theo Lam Nguy rời khỏi phòng.

      Phòng lớn thế chỉ còn lại Hạ Ngưng cùng Tư Khảm Hàn, con ngươi sắc bén thu hết những cái liếc mắt đưa tình của dành cho tên kia, mím môi chặt.

      Tư Khảm Hàn nâng tay trái lên nhìn đồng hồ chỉ đúng 11 giờ 30, thời gian trôi thực nhanh, mắt lại nhìn bản khế ước dang dở, chau mày kiếm, tới bên sofa, ngồi xuống.

      cầm văn kiện lên, mặc cho lo sợ của Hạ Ngưng , lạnh lùng bảo: "Tới đây."

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 33: Phúc phần

      Edit: Junie

      Beta: Diep Diep

      Hạ Ngưng tới, ngồi cách xa khúc. Thương cũng đả thương, Tư Khảm Hàn muốn cùng so đo, mặt lạnh : "Trước là tâm tình tôi mất kiểm soát, làm bị thương là tôi đúng, nhưng dùng bạo lực với tôi là cũng sai, chúng ta huề nhau, ai nợ ai, chúng ta trở lại thời điểm lúc trước? Sao?"

      Hạ Ngưng mở to mắt kinh ngạc, tính mượn cơ hội xin lỗi dù rất muốn chủ động, nhưng có thể xuống nước giải thích rất hiếm nha, dù sao, trong ấn tượng của , Tư Khảm Hàn rất kiêu ngạo đời nào chịu cúi đầu trước ai, bởi vì có tiền tài địa vị nên càng có quyền làm điều đó.

      Đứng ở lập trường của Tư Khảm Hàn mà , Hạ Ngưng chỉ là người phụ nữ được bao, cứ cho là làm chuyện quá phận với , cùng lắm có thể cười trừ cho qua, cần thiết đến mức này.

      Vậy mà, lại chủ động nhận lỗi, bây giờ nhìn lại, lời thư ký Lam rất có đạo lý, Có lẽ Tư Khảm Hàn trong tưởng tượng của cũng phải là kẻ cậy mạnh hiếp yếu.

      Hạ Ngưng gật đầu, bày tỏ chấp nhận, ánh mắt kiên định: " đúng , dù sao mọi chuyện đều do tôi mà ra, xin lỗi ." Là động thủ động khẩu trước, luôn hiểu bạn thân mình, chỉ cần Phong Hàm Niệm tự nguyện cho Tư Khảm Hàn chạm vào ấy, tại nhớ lại, ràng là Phong Hàm Niệm rất sung sướng và mong chờ, có vẻ rất ưng ý hành động của Tư Khảm Hàn.

      tự nhận phải loại bị người khác kích động, cứ coi như là tự chủ cho bản thân, nhớ lại tình cảnh lúc trước, loại cảm giác đau thương vô cớ xẹt qua trái tim.

      "Tốt!" Tư Khảm Hàn nhíu mày, rất hài lòng hai tiếng xin lỗi đó, càng hài lòng hơn thức thời của , liền đưa khế ước cho "Xem qua, có vần đề ký tên phía dưới."

      "Đợi chút." Hạ Ngưng nhận lấy hợp đồng, dùng giọng điệu thương lượng: "Điều khoản thứ mười tôi muốn đổi, khi dự tiệc xã giao có thể đổi người khác thay tôi được ?"

      Tư Khảm Hàn nheo con ngươi "Tại sao?"

      Mặc dù Hạ Ngưng đối với còn rất sợ hãi, nhưng đối mặt với quyền lợi của mình rất can đảm, lập tức khôi phục tinh thần, nghiêm túc cùng phân tích, "Thế lực của quá rộng, tôi muốn nhiều người biết tồn tại của tôi bên cạnh ... Dù gì quan hệ của chúng ta…. tôi sợ ảnh hưởng đến cuộc sống sau này."

      Tư Khảm Hàn kiên quyết phản đối, "Đó là chuyện của , đáp ứng làm người phụ nữ của tôi cũng nên chuẩn bị tâm lý, chẳng lẽ đến lúc đó muốn tôi tìm người khác? Phiền phức!"

      " có rất nhiều bạn mà? Tùy tiện tìm là được, có chỗ nào phiền toái?" Hạ Ngưng phản bác.

      Trước khi tới đây, Hạ Ngưng đặt sẵn mọi tình huống cho mình, nhưng trọng điểm là có châm chọc được tình sử của hay thôi, biết thay phụ nữ như thay áo, cùng lúc nuôi bao nhiêu tình nhân, đời nào mà thiếu thốn người bồi , ràng là làm khó ? dễ dàng như vậy!

      Tư Khảm Hàn đối với gây của rất vui, gương mặt tuấn tú hóp lại: "Công ty của tôi có tuyển bình phòng, đa số bọn họ có phúc phần đó, huống hồ khế ước đến thời hạn, họ lập tức cuốn gói nên tôi cần họ."(ý chỉ có cơ hội theo dự tiệc)

      Hạ Ngưng bĩu môi, láo trắng trợn !

      " có phúc phần? Có ý tứ gì? Họ đều là minh tinh, siêu mẫu, diễn viên hạng A, bàn về diện mạo hay thân phận tuyệt đối là trong vạn chọn rồi, họ có phúc vậy tôi chắc có phúc ha? Theo lời tôi càng có cửa sánh với !!!"


      Chương 34: Muốn gì lại có gì

      Edit: Junie

      Beta: Diep Diep

      "Tôi thừa nhận bọn họ rất thủ đoạn trong giao tiếp, nhưng đứng bên cạnh tôi còn muốn làm trò, nếu lấy lòng tôi bằng cách đó còn non lắm!" Mắt Tư Khảm Hàn trở nên sát khí, khóe miệng khinh thường.

      Hạ Ngưng gật đầu, hiểu được vài phần cái cần ở người tình là gì, nhưng ý thức rất , mình phải dạng của .

      "Họ được tôi càng thể cho ! Tôi muốn trình độ học vấn lại là não ngắn ngập nước, muốn kinh nghiệm lại là thủ đoạn, tóm lại muốn gì lại có gì! Tôi có thể làm sao đây?"

      Khóe miệng Tư Khảm Hàn nâng lên, đối với chất vấn của xem như vô hình, ánh mắt càn rỡ đặt người "Cái này hiểu mà!"

      "!" Hạ Ngưng tức giận trước cợt nhã của , hăm hăm với , cắn răng hừ lạnh.

      Tư Khảm Hàn cười mê hoặc, rất ít khi cười, chỉ khi ở với mới buông lỏng bản thân cười nhiều như vậy, ngay cả cũng cảm thấy bất ngờ, giở giọng hào phóng: "Gấp cái gì? Tôi còn chưa xong a?"

      " hết lần chết à? !" Hạ Ngưng hướng tới Khảm Hàn rống giận.

      Tư Khảm Hàn che lỗ tai, rất tốt! Dám rống ! Nhìn bộ dạng xù lông của làm rất ưng mắt, khẩu khí lạnh nhạt, " kích động cái gì, nước miếng văng tùm lum, cũng cái này cái kia, bày đặt tỏ vẻ, chỉ được chút nhan sắc, dễ thích nghi với hoàn cảnh, rất biết thức thời, hơn nữa rất thẳng thắng! Ở thương trường e là rất khó được!"

      Hạ Ngưng ngạc nhiên bởi lời tán thưởng của , nghĩ tới hiểu như vậy, đối với có thêm vài phần gần gũi, "Làm sao biết tôi thẳng tính? Ngộ nhỡ là tôi giả vờ sao? Hơn nữa con mắt nào của nhìn thấy tôi dễ thích nghi, bắt nhịp với cuộc sống?"

      Hạ Ngưng thao thao bất thuyệt, mờ mịt về , trái lại hiểu mồn , dù họ tiếp xúc chưa lâu.

      Tư Khảm Hàn cảm thấy buồn cười đối với bộ dạng ngại học hỏi của , mở lòng bàn tay xem, "Đâu phải mình biết giả bộ, sao, miễn là đạt được lợi ích cho tôi, về phần diễn đạt ra sao . . . . . . , mới lúc nãy còn hoảng sợ, giây kế tiếp lại ung dung đàm phán với tôi! , lý do nhiêu đây đủ chưa? Như thế nào? Còn muốn thắc mắc?"

      Tư Khảm Hàn như vậy, Hạ Ngưng cũng hết kỳ vọng, thẳng thắng giải thích, chút lấp liếm.

      "Nếu tôi nhớ lầm, tôi chỉ bán thân đổi lại mười trệu từ phải? Cớ sao tôi phải đáp ứng những cầu này? !"

      Tư Khảm Hàn nhíu mày nhìn , ánh mắt hàm chứa vẻ tán thưởng, đủ dũng cảm! Ưmh, càng nhìn càng thích.

      " sai, Tư Khảm Hàn đối với người hữu dụng bao giờ keo kiệt, nếu có thể làm tôi hài lòng, tôi cho hơn thế nữa, dù ở phương diện nào cũng nên làm tôi hài lòng, với lại sau năm, vẫn có thể tiếp tục công việc của mình, cần suy nghĩ thêm?"

      Hạ Ngưng lưỡng lự lúc, bừng tỉnh hiểu ra: "Ý của là nếu tôi đồng ý, chỉ là bạn mà còn giúp làm việc, và dính dấp đến nhiều chuyện khác?"

      " sai, ở công ty tôi luôn công tư phân minh, để người ta hiểu lầm quan hệ của chúng ta, càng thể nào làm khó ."

      Hạ Ngưng biết khó có được cơ hội này, phải biết “tập đoàn Tư thị" là chỗ làm rất nhiều người mơ ước, đãi ngộ càng cần thêm. Cơ hội tốt như vậy, động lòng là giả, nhưng biết tự lượng sức mình nên có khả năng đạt được kỳ vọng của , đâu dễ dàng như vậy!

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 35: Mục đích gì

      Edit: Junie
      Beta: diep diep

      Hạ Ngưng : "Bây giờ những thứ này đều là lời suông, căn bản tôi đủ năng lực gánh vác! Hơn nữa. . . . . . ." Hạ Ngưng cúi đầu đắn đo suy nghĩ: "Mọi việc mở đầu thường rất khó khăn, mà tôi biết bắt đầu từ đâu, chớ chi là những thứ khác rồi."

      Tư Khảm Hàn gật đầu chấp nhận, hướng lộ ra nụ cười, bắt được trọng điểm trong lời của : "Ý của là đồng ý?"

      "Ừ." gật đầu "Tuy nhiên. . . . . ."

      Tư Khảm Hàn dùng tinh tế ngăn lại lời , hiểu được ý của , "Việc này cần lo lắng, đến lúc đó tôi sắp xếp người chỉ dạy ."

      "?" Hạ Ngưng dám tin, có chuyện tốt đến vậy sao? chỉ là người bình thường, bồi dưỡng thành chuyên nghiệp là cả quá trình.

      "Tôi có lý do lừa ."

      ". . . . . . , có mục đích gì?" rất hoài nghi, người có chỗ nào đáng giá đâu? Chẳng lẽ bởi vì thẳng tính với ? dũng cảm? nhảm! phải trẻ lên ba, mới tin loại chuyện hoang đường này.

      "Hỏi rất hay!" Tư Khảm Hàn từ ghế sofa đứng dậy, ngước mắt nhìn , lời là thế, nhưng chút khách khí châm chọc : "Nhưng câu hỏi này hơi ngu xuẩn, đối với thương nhân thương trường đàm phán, ngoài lợi ích còn có cái gì?"

      "À!" gật đầu, hồ đồ hỏi: "Ý của là tôi mang lợi ích cho ?"

      Ánh mắt Tư Khảm Hàn lộ vẻ tính toán, khóe miệng vẽ lên nụ cười thần bí, lạnh lùng : "Đến lúc đó rồi biết." Đúng vậy a, đến lúc đó biết, chỉ là, đâu tốt số như thế.

      Hạ Ngưng đột nhiên có dự cảm xấu, nhưng là cái gì, lắc đầu cái bỏ qua, ddlqd hứng thú hỏi: "Tôi thắc mắc chuyện nha, phần hiệp ước này mới vừa chuẩn bị mà lại hiểu tôi như vậy, chẳng lẽ biết tôi từ trước?"

      Tư Khảm Hàn nghe vậy, cười ma mị, khuôn mặt tuấn mỹ hòa với nụ cười càng tôn lên kiêu ngạo của , hôm nay tựa hồ cười nhiều hơn so với ngày thường.

      Tư Khảm Hàn trước sau mặt lạnh lùng, nụ cười thâm ý: "Trước có nhiêu đây, tạm thời tôi theo ý của ." muốn thay đổi chủ ý, người phụ nữ này do chọn trúng, nên là đạo diễn, là nhân vật chính cho bộ phim sắp tới.

      Hạ Ngưng bị ngột ngạt bởi nụ cười của , mặc dù nụ cười của còn chưa tới độ rực rỡ, lại khiến nhìn đến mê hoặc, tin tưởng chỉ cần xuất trước giới truyền thông, chưa cần lên thân phận, chỉ mượn từ “Điển Trai” dành cho , nhất định khiến cho sóng to gió lớn, già trẻ lớn bé đều điên cuồng vì !

      "Khụ khụ!" giả vờ ho , che giấu thất thần của mình, là ví dụ đầu tiên, tại tin tưởng, thị giác của mình bị mờ ảo trước người đàn ông này mê người làm cho người ta dứt mắt nhìn.

      Hạ Ngưng khẽ nguyền rủa tiếng, người đàn ông này sinh ra chính là gieo họa cho nhân gian, cớ sao lớn lên lại đẹp trai đến vậy?

      Thu gom mọi suy nghĩ thiếu đứng đắn của mình, Hạ Ngưng nghiêm túc hỏi: "Này lúc nào tôi có thể tiếp nhận công việc? Nhưng trước, ddlqd tôi muốn làm xong tháng này mới từ chức."

      Tư Khảm Hàn cũng có cùng ý kiến với : " cần phải gấp gáp, cuối tháng sau từ chức cũng chưa muộn, có như vậy hiệu suất học tập tốt hơn, ddlqd bởi vì có tôi ở chỗ này chơi nổi."

      "Nha." bĩu môi, ánh mắt đảo khắp căn phòng rộng lớn xa hoa này, để cho chơi xem ra rất lãng phí!

      Mặt Tư Khảm Hàn đột nhiên trầm xuống, cảnh cáo : "Bất luận thế nào, ở mọi hòan cảnh nên chú ý thân phận của mình, đừng quá tự đắc."



      Chương 36: muốn thế nào?

      Edit: Junie

      Beta: Diep Diep

      Đừng trách độc ác, quá khứ bao nuôi tình nhân, ít người vì được cưng chiều mà tỏ ra kiêu ngạo, đến công ty ra vẻ hống hách, khiến chán ghét ngu xuẩn đó, tuy rằng đối với họ để tâm nhưng cũng để họ quá phận, người thông minh nên biết đúng mực!

      "Biết, Tư tổng!" Hạ Ngưng hậm hức trả lời, trong lòng liên tục mắng nhiếc .

      Trong mắt ra chút lo lắng, nặng nề : "Tôi nghiêm túc, nghe đến lúc đó xảy ra chuyện tự gánh lấy hậu quả!"

      "Mấy giờ rồi?" Hạ Ngưng chuyển đề tài, tới nơi này lâu nên đói bụng rồi, cùng chuyện nữa chắc trưa nay khỏi ăn cơm.

      Tư Khảm Hàn trả lời, cầm bản hợp đồng đưa , muốn kí tên vào.

      Hạ Ngưng thấy có vấn đề gì cũng liền kí.

      Trong nháy mắt, chợt nhớ đến người đàn ông tối qua cũng là bác sĩ hôm nay, sắc mặt trầm xuống, giọng điệu hà khắc: "Trở về đọc thuộc các nội dung trong đây, nên nhớ ở cùng tôi năm được tùy tiện quyến rũ đàn ông, nếu để tôi phát mình đội nón xanh, hậu quả trong khế ước viết rất ràng."

      " nhăng cuội gì đó? Người nào ở sau lưng tùy tiện quyến rũ đàn ông? Đừng ngậm máu phun người!" Sắc mặt Hạ Ngưng xanh như tàu lá chuối, sao cứ phải chuyện khó nghe như vậy, cứ tự tiện vu oan cho , là quá đáng!

      gắt gao nhìn , rốt cuộc cho là có ao nhiêu dâm đãng? Ngay cả tấm màng của cũng trao cho , sao cứ chửi bới hoài vậy.

      "Tôi chỉ là cảnh cáo thôi." cười như cười nhìn bộ dạng tức giận của , tốt nhất có, nếu . . . . . .

      Hạ Ngưng mặc kệ , từ lần đầu tiên nhìn thấy muốn nhiều lời, hoàn toàn có cùng chí hướng với , càng muốn cùng so đo tính toán, tự giác ra ngoài.

      " đâu?" Tư Khảm Hàn thấy trầm mặc , nhíu mày nhìn , trầm giọng hỏi.

      Hạ Ngưng dừng lại, đưa lưng về phía châm chọc : "Về công ty làm, Tư tổng, tôi có tốt số như , chỉ là dân quèn làm, đói chết ."

      "Tôi cho phép ?" Tư Khảm Hàn đứng lên tới phía sau , gương mặt tuấn tú vòng qua chiếc cổ mảnh khảnh, hơi thở của phà vào mặt khiến má đỏ hồng, Hạ Ngưng có chút run rẩy.

      " muốn thế nào?" thừa nhận rất mê thân thể của , Tư Khảm Hàn cảm nhận được run rẩy từ , khóe miệng chứa đựng nụ cười tà, có ý muốn đùa giỡn vươn đầu lưỡi liếm bên má non mềm của , bàn tay từ từ quấn lên eo ếch.

      Gò má ẩm ướt lại trêu đùa tới trái tai của , ngậm vành tai chậm rãi mút, cũng dự định làm tiếp, môi mỏng buông ra.

      cười thỏa mãn, ở bên tai thỏ thẻ "Trước ăn điểm tâm rất ngọt, còn lại tối nay tiếp tục."

      Hai chân Hạ Ngưng mềm nhũn vô thức dựa vào người , bị ghì chặt trong lòng, nghĩ đến dễ dàng chìm đắm trong nụ hôn của , mới vừa rồi còn tưởng rằng muốn ngay chỗ này, chán ghét mắng bản thân câu, đột nhiên xoay người dùng sức đẩy ra.

      Tư Khảm Hàn ngạc nhiên trước hành động của , khóe miệng cười ma mị, cảm thấy chán ghét đối với việc giấu đầu lòi đuôi của , ràng giây trước còn mê mẩn nụ hôn của , giây kế tiếp liền đẩy ra, quá quắc ! Chỉ là, còn giá trị lợi dụng nên có thể nhường nhịn.


      Tổng giám đốc, ăn trước sau

      Chương 37: phải trọng điểm

      Edit: Junie

      Beta: diep diep

      Hạ Ngưng đẩy ra hấp tấp chạy ra cửa, muốn nhanh chóng rời .

      “Đợi chút.” Tư Khảm Hàn dõi theo bóng lưng , thản nhiên nói: “Chờ một chút, theo tôi ăn cơm, sau đó trở về thu xếp đồ đạc, tôi đã sắp xếp chỗ ở cho , buổi chiều có người tới đón .”

      “Tại sao?” Hạ Ngưng bất đắc dĩ quay lại hỏi.

      Tư Khảm Hàn móc bao thuốc lá, chậm rãi lấy một điếu ra châm, mặt chút thay đổi, từ tốn giải thích hơn mọi khi: “Thuận tiện cho chúng ta lên giường!”

      !” Hạ Ngưng bị lời nói trực tiếp của thiếu chút nữa bị sặc, xấu hổ đỏ cả mang tai, nuốt từng ngụm nước bọt, nhìn trân trân , sắc mặt thản nhiên như nói điều rất bình thường, tức giận quát tháo: “ có thể lịch sự một chút được ? Nói cũng nên lựa lời mà nói!”

      Tư Khảm Hàn mặc kệ tiếp tục xem văn kiện, một lát sau mới mở lời: “Người nói bậy người nghe mới bậy, chúng ta cũng giống nhau thôi.”

      Hạ Ngưng bị chọc đến giận tím mặt, tới trước bàn làm việc chỉ trỏ Tư Khảm Hàn: “ thật là mặt dày, người bình thường sẽ như thế.”

      “Vậy sao?” Tư Khảm Hàn nghi hoặc nhìn , gương mặt khó hiểu, suy nghĩ lại lời mình nói lúc nãy mới bừng tỉnh hiểu ý của : “Thuận tiện cho chúng ta lên giường.” Sau đó gương mặt tuấn tú quay sang nhìn : “Nói như vậy là hơi trực tiếp quá, nhưng lên giường cũng có thể ngủ mà.”

      Hạ Ngưng bị làm cho hết chỗ nói, tức đến nổi đóa: “Cái này phải trọng điểm.”

      “Nha.” buồn cười nói, ngẩng đầu lên, ánh mắt mê người đặt lên người : “Vậy cái nào mới là trọng điểm?”

      “Này…” sửng sốt, nhất thời tìm được từ thích hợp nào để phản bác.

      Giữa bọn họ là khế ước tình nhân, cũng vì vậy mới xảy ra tình cảnh này. Đúng vậy a, chung sống giữa bọn họ theo lời nói chỉ có nhiêu đây, chính là lên giường, có điều chưa trực tiếp nói ra thôi.

      “Nghĩ đâu rồi?” Tư Khảm Hàn nháy mắt hài hước, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trầm xuống, ánh mắt cũng trở nên ảm đạm, đôi môi mím chặt, hình như vui, người phụ nữ chết tiệt, dám trước mặt suy nghĩ đến người khác.

      Tư Khảm Hàn khó chịu cúi đầu nhìn văn kiện, để ý tới .

      “Tóm lại, nói chuyện đứng đắn một tí! Nói khó nghe quá!” thanh Hạ Ngưng từ từ nhỏ xuống, đáng lẽ phần phía sau phải hùng hồn lên.

      “Dễ nghe hay khó nghe đều là nghe, có khác nhau sao?” Tư Khảm Hàn lại ngẩng đầu lên hừ lạnh.

      “Tôi vừa phát giác được nó mới giống nhau đấy.” Hạ Ngưng châm chọc nói bắt chước theo .

      Đến khi chân mỏi nhừ, Hạ Ngưng mới lấy lại tinh thần, ̉ họng khô khốc khó chịu, tới gõ nhẹ vào bàn làm việc của , khách khí nói: “Này, tôi khát nước, muốn uống nước.”

      Tư Khảm Hàn thật vất vả mới tập trung vào công việc, bỗng dưng bị làm gãy ngang, nên mất hứng trừng mắt với .

      “Đây chính là thái độ của dành cho kim chủ sao?”

      Hạ Ngưng sắp nóng hỏng mất bởi sự cuồng ngạo của , rốt cuộc muốn chỉnh thế nào, cứ nhắm vào thật là buồn bực, nhưng vẫn phải xuống nước: “Tư tổng tài, thuộc hạ khát nước.”

      Tư Khảm Hàn nhìn sắc mặt của Hạ Ngưng , hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Chuyện này có liên quan tới tôi? Hồi nãy chịu uống thì thôi, đáng đời!”

      Khóe miệng Hạ Ngưng co giật nhìn , thật là hết thuốc chữa, có loại đàn ông tính toán chi li vậy sao? cũng muốn cùng tranh cãi, giậm chân đùng đùng về phía ghế salon ngồi phịch xuống, lấy điện thoại trong túi xách ra nghịch. chau mày. Hôm qua mới gọi điện cho ba mẹ, nói muốn kết hôn với một người phụ nữ, cũng nói tỉ mỉ là người nào, cứ như vậy vui vẻ cúp điện thoại. Lưu lại một câu: “vui vẻ quyết ̣nh như vậy!”…


      Chương 38: Như hổ như sói

      Edit: Junie

      Beta: Diep Diep

      Chốc lát, cửa phòng bị đẩy ra, là thư ký Lam. Lam Nguy cầm cốc nước vào, đem đặt lên bàn Tư Khảm Hàn, cung kính : "Tư tổng, mời dùng nước."

      "Ừ." Tư Khảm Hàn gật đầu, liếc Hạ Ngưng cái, chỉ về phía ghế salon: "Đưa cho ấy."

      "Vâng." Lam Nguy khẽ mỉm cười lên tiếng, đem cốc nước đặt lên khay trà trước mặt Hạ Ngưng , "Tiểu thư, mời dùng nước."

      Hạ Ngưng bưng cốc nước lên, đối với thư ký Lam mỉm cười lịch , mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, rất xinh đẹp, dịu dàng : "Cám ơn."

      "Đừng khách sáo, tiểu thư từ từ dùng, tôi làm việc." Nhíu mày đối với nghịch ngợm này, xoay người rời , nhìn qua hai người họ cũng biết nguôi ngoai cơn giận phần nào, thấy bọn họ có vấn đề gì, thư ký như cũng dễ thở chút, hôm nay bị mời vào phòng này biết bao nhiêu lần mà công việc của chất cao như núi.

      Hạ Ngưng đưa mắt nhìn thư ký Lam rời , lém lỉnh quay sang Tư Khảm Hàn, bên cạnh cũng có mỹ nam là sao, tuy nhiên bóng dáng phụ nữ thấy, nếu phải từng điều tra về , nhất định nghi ngờ là đồng tình luyến ái với thư ký của mình.

      Suy nghĩ chút, từ hồi quen biết Tư Khảm Hàn đến giờ, hai mươi hai năm chưa gặp nhiều mỹ nam đến vậy! thư ký Lam cũng có cái đẹp rất đặc biệt a! "Nhìn sắp rớt tròng mắt rồi kìa!" Tư Khảm Hàn vui trước ánh mắt lưu luyến rời của Hạ Ngưng , thiên hạ khó có được mỹ nam trước mắt lại biết thưởng thức.

      Hạ Ngưng quay đầu trợn mắt với Tư Khảm Hàn, có đầu heo như mới rớt tròng đó? Tính bắt kẻ thông dâm sao? Chỉ ngắm nhìn chút thôi chẳng lẽ cũng bị kết thành tội quyến rũ ?

      Hạ Ngưng để ý tới , mặc muốn nghĩ thế nào, uống hết cốc nước lại ngồi chơi điện thoại, trong lúc lơ đãng ngẩng đầu quan sát Tư Khảm Hàn, vừa nhìn khó có thể thu hồi tầm mắt.

      Mọi người đều đàn ông đẹp nhất là khi làm việc, Tư Khảm Hàn lại lần nữa là minh chứng xác thực, Tư Khảm Hàn cúi đầu xem văn kiện, mặt chút thay đổi, Hạ Ngưng phát chỉ khi kích khích , mặt mới biến sắc, nếu đều là gương mặt lạnh như băng.

      Mãi đến khi hoàn thành xong sổ sách, Tư Khảm Hàn mới dừng lại động tác, phải chú ý tới ánh mắt của , chẳng qua là chọn cách làm lơ, bất quá có chút tò mò muốn xem bộ dạng đờ đẫn vì ra sao, với lại muốn phá hỏng bầu khí này nên mặc kệ cho nhìn.

      Nếu bình thường đổi lại là người khác có đãi ngộ tốt như vậy đâu, trắng ra, cái nhìn của những người phụ nữ khác dành cho chỉ đơn giản là si mê, làm thoải mái lắm, cảm thấy, chỉ có là thuần túy trong sáng mỗi khi nhìn mà thôi.

      Dọn dẹp sổ sách, Tư Khảm Hàn lạnh giọng: " quyến rũ tôi sao? Con cũng nên biết dè chừng chứ, nhìn chằm chằm như hồ như sói tính dọa người ta à?"

      Bị người nhìn thấu, khuôn mặt Hạ Ngưng ửng đỏ, cúi đầu hơi mất tự nhiên, nhưng quá quen với lời trơ tráo của , hơn nữa nghe cũng nghe qua hết rồi, nên muốn tranh cãi với , chỉ là bĩu môi, phản bác: "Ai quyến rũ ? Chỉ ngắm thôi cũng có tội à?"

      "Ngắm mà tới hai mươi phút, tôi còn tưởng rằng sức quyến rũ của tôi đến người của liền mất hiệu lực đấy."

      Hạ Ngưng nhăn trán, bất đắc dĩ thở dài, rảnh cùng tranh luận, tự biết mình thắng được , quả rất đẹp trai nhưng cũng nên biết viết hai chữ khiêm tốn chứ, nhất là loại như được ông trời quá sủng ái cho nhan sắc tuyệt mĩ đến vậy.
      Last edited by a moderator: 10/6/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 39: Lấy làm hổ thẹn
      Edit: Junie
      Beta: Diep Diep

      Tư Khảm Hàn đứng lên, tới cửa phòng kéo ra rồi quay lại với Hạ Ngưng : "Này, thôi."

      Hạ Ngưng đến trước mặt Tư Khảm Hàn, hỏi ngược lại: " đâu?"

      Tư Khảm Hàn vui liếc cái lập tức sải bước thẳng "Ăn cơm!"

      Hạ Ngưng theo lên xe đến nhà hàng cao cấp được nhân viên tiếp đón chu đáo, Hạ Ngưng chú ý đến bảng giá mà muốn dọa mình, hết cách đành liếc mắt ra hiệu với Tư Khảm Hàn.

      Tư Khảm Hàn thấy mở to mắt nhìn , nhíu mày : " thích?"

      Hạ Ngưng thu hồi tầm mắt, cái miệng nhắn mím chặt, đem thực đơn cho : "Quan điểm của thôi."

      Những thức ăn này đều chưa gặp qua, có thể thích hay thích sao?

      Sắc mặt Tư Khảm Hàn thay đổi, tùy tiện chỉ vài món thức ăn.

      Nhìn bàn thức ăn đầy món ngon vật lạ, trợn mắt há mồm, lẳng lặng nuốt nước bọt.

      ưu nhã xắn tay áo lên, thong thả cầm đũa gấp thức ăn, cau mày với : "Ngơ ngác cái gì, món ăn là để ăn, nhìn là no hả?"

      sửng sốt trước tao nhã dùng cơm của , " bàn thức ăn bày ra cho tôi với ? có người khác?"

      "Muốn mời người khác ăn à?" hỏi ngược lại.

      Hạ Ngưng cầm đũa lên chậm rãi dùng bữa, trả lời , vừa ăn vẫn quên châm chọc câu: "Lãng phí thức ăn là bị trời phạt đó, quốc gia chúng ta còn nhiều nơi rất nghèo, có người đủ ăn đủ mặc, nhi viện ngày phải nhận biết bao đứa trẻ bị bỏ rơi, người Trung Quốc như lấy làm hổ thẹn!"

      Tư Khảm Hàn có dừng lại chiếc đũa, chỉ là chau mi tâm, từ khi nào lại chua ngoa, dám giáo huấn ?

      lát sau, Hạ Ngưng khẽ cau mày, ăn chậm nhai kĩ, bàn tòan là món ăn cao lương mỹ vị, nhưng khẩu vị nhạt như nước ốc, lúc mới ăn còn có thể cảm nhận được về sau chút cũng có.

      Khẩu vị của là phải nồng cay, càng cay càng tốt, những món ăn này phải thứ muốn.

      Tư Khảm Hàn thấy chỉ ăn cơm gấp thức ăn liền hỏi "No rồi?"

      " có." Hạ Ngưng thản nhiên đáp, bàn còn có đống món ăn, đành phải cuồng lực ăn cho hết

      Hạ Ngưng xoa xoa cái bụng căn phình, bàn còn nửa thức ăn chưa dùng lãng phí mà.

      " ăn?" ưu nhã để đũa xuống, lấy khăn lau miệng.

      "Ăn nửa? cho rằng tôi là heo chắc? Ăn hết còn gọi nhiều như vậy!"

      "Nãy đanh đá dạy dỗ tôi mà, lúc tôi gọi thức ăn sao ngăn lại, tôi cho là còn thiếu nên mới kêu thêm cho ăn."

      Hạ Ngưng thể tin trước lời của , món ăn là kêu, sao đùng đẩy trách nhiệm lên người ?

      " , tôi làm sao hiểu ý ? Nhưng chỉ có hai người cũng nên biết chừng mực chứ?"

      " !"

      Ngay lúc này Hạ Ngưng muốn xé rách khuôn mặt hống hách kia, tức muốn lộn ruột, " . . . . . , đây cũng là lỗi của tôi nữa hả ?"

      Tư Khảm Hàn lắc đầu đem lời của lặp lại: "Lãng phí thức ăn là bị trời phạt, người Trung Quốc như lấy làm hổ thẹn."

      "! thể nào lý!" tức giận hậm hực .

      "Ha ha." cười đắc ý, tay phải vuốt cằm, thưởng thức sắc mặt của .

      Cười rất tự nhiên, bản thân lúc này cười rất nhiều ít ra là chung đụng với này, hơn nữa còn dung túng cho Hạ Ngưng quá mức, rất nhiều quy tắc bị phá vỡ, người tâm địa như Tư Khảm Hàn cũng phát ra, cho nên, nhiều lúc mưu tính quá cũng ngờ được cái trước mắt.

      Chương 40: Người nào chọc tới .
      Edit: Junie
      Beta: Diep Diep

      Hạ Ngưng bực bội rời khỏi phòng ăn, vừa đến cửa liền đụng phải người, da đầu tê rần, ngay sau đó lùi ra xa người kia " xin lỗi."

      "Là ?" Tầm mắt Liên Trạch Duệ chú ý vào bóng dáng bé, nhận ra là rất kinh ngạc.

      "À?" chân tướng, ngẩng đầu cũng mặt kinh ngạc, sao là ? trùng hợp nha!

      "Là ? Liên tiên sinh?"

      Liên Trạch Duệ tinh ý nhìn vào bên trong phòng, đưa tay kéo qua bên, ngay sau đó buông ra.

      " mình tới đây ăn cơm?" Đôi mắt Liên Trạch Duệ như chim ưng tĩnh mịch hướng tới .

      " phải." Hạ Ngưng cười mỉa, tùy ý quan sát Liên Trạch Duệ, trước ánh đèn vàng, thấy sắc mặt, nhưng lướt qua có thể dáng dấp rất đẹp, có thể so với Tư Khảm Hàn là chọi , hơn nữa thoáng nhìn thành thục hơn Tư Khảm Hàn, thầm suy nghĩ.

      Tư Khảm Hàn thanh toán tiền xong liền chú ý tới bộ dạng trò chuyện vui vẻ của bọn họ, nhếch khóe miệng lên đường cong, ánh mắt sâu thẩm.

      Xem ra đối với quá buông lỏng, mới rời lát liền sáp tới người đàn ông khác, lại còn rất vui vẻ nửa, mới có chút liền quên lời căn dặn!

      Hạ Ngưng lạnh run, quay đầu lại hướng khuôn mặt lạnh của Tư Khảm Hàn tới chỗ , người đàn ông này, sắc mặt thay đổi hơn cả thời tiết, mới khi nãy còn vui vẻ lúc này lại biến thành trầm đáng sơ, biết người nào chọc tới .

      "Duệ." Tư Khảm Hàn đứng trước mặt Liên Trạch Duệ chào hỏi, thèm chú ý tới Hạ Ngưng .

      Liên Trạch Duệ nhìn ra được Tư Khảm Hàn mất hứng, vỗ vỗ bờ vai của , sau đó nghiêng mặt sang Hạ Ngưng , : "Tớ trước hẹn gặp ở bữa tiệc."

      Đưa mắt tới Liên Trạch Duệ rời , Hạ Ngưng quan sát người tản ra khí lạnh, đôi mắt đẹp đảo quanh "Tư Khảm Hàn, người nào chọc tới ?"

      Tư Khảm Hàn trả lời, thẳng ra cửa nhà hàng tới bãi đậu xe.

      Tư Khảm Hàn mặc kệ , mở cửa xe ngồi vào ngay sau đó khóa chốt cho vào, mặt lạnh vô tình : " tự bắt xe về ."

      Hạ Ngưng thuận theo, lớn tiếng mà hét lên: "Tại sao? ! . . . . . ." Thanh của ngưng đọng, Hạ Ngưng thấy thần sắc của tốt, ánh mắt lạnh lẽo, trái tim chợt ngừng đập nhịp, bây giờ Tư Khảm Hàn trở lại nguy hiểm ban đầu, chỉ là ánh mắt vơi phần nào u ám.

      Tư Khảm Hàn nghiêng mặt lườm cái, trả lời trực tiếp khởi động xe rời .

      "Não bị ngập nước hả?" Hạ Ngưng khẽ cắn răng, dùng sức chửi theo chiếc xe của nhưng đổi lại là tiếng gió bụi xào xạc.

      "Người đàn ông thối, tính khí xấu như vậy, là hết thuốc chữa." tức giận hừ tiếng, nhìn chiếc xe ở phía xa liên tục mắng nhiếc.

      Hạ Ngưng tự mình bắt xe về nhà, thu dọn đồ đạc xong là hoàng hôn.

      Hạ Ngưng đem vật cuối cùng nhét vào vali, lúc này điện thoại đổ chuông, nhìn vào màn hình chuỗi số lạ.

      "Alo."

      Bên kia truyền đến giọng điệu khàn khàn, "Tài xế đợi dưới lầu, xuống ."

      Hạ Ngưng vừa nghe liền biết là ai, " biết." Dứt lời, chờ đợi tiếng của đối phương, cúp ngay điện thoại.

      Tư Khảm Hàn nghe tiếng tút dài bên kia, nhất thời ngẩn ra, lần đầu tiên bị người khác ngắt điện thoại trước, ánh mắt vốn bình lặng nay trở nên phức tạp.

      Hạ Ngưng đắc ý nháy mắt, để điện thoại vào túi xách, kéo hành lý ra ngoài.

      Hai mươi phút sau, được đưa đến căn hộ, Hạ Ngưng vừa kéo vali vừa ngắm nghía xung quanh, cuối cùng đúc kết hai chữ: "Cao cấp!"

      Chương 41: muốn gặp em.
      Edit: Junie
      Beta: Diep Diep

      Hạ Ngưng nhìn đầu này ngó đầu kia, rồi tiến tới bộ ghế sofa màu đen đắc tiền, cây đèn chùm thủy tinh hoa lệ soi sáng cả gian phòng, các phòng ốc đều là 'phòng cho tổng thống' rất sang trọng, là xa xỉ.

      Có tổng cộng ba căn phòng, nhưng có thư phòng được người lái xe bị khóa từ lâu, cấm tuyệt đối được tới đó, hiểu, vì có người từng ở qua, cần phải cũng biết là ai.

      Hạ Ngưng tự giác đem vali về căn phòng thứ ba, ngang qua căn phòng cấm kị trợn mắt cái, phải dùng để ngủ sao? Mắc gì phải bự như vậy, đúng là cuộc sống xa hoa thối nát.

      Đôi mắt chán ghét đảo quanh căn phòng, có chút khó chịu khi vào đây, nghĩ đến có biết bao phụ nữ từng tạm bợ chỗ này, cả người liền thoải mái, rất muốn lấy thuốc tẩy để rửa sạch tất cả.

      Hễ nghĩ lập tức hành động, lần này dĩ nhiên cũng ngoại lệ, bởi vì cho phòng tức là có quyền sử dụng theo ý mình.

      Hạ Ngưng bắt tay vào làm việc, mở vali ra, sắp xếp đồ đạc lên tủ, tiếp đến lau từng cái ghế cái bàn. . . . . . . Ngay cả vách tường cũng bỏ sót, mọi thứ được chùi rửa đến hai lần, cuối cùng đem mền gối giặt, tuy rằng buổi tối ngủ mình rất lạnh nhưng cũng mặc kệ.

      Đợi dọn dẹp xong tất cả mới hài lòng vỗ tay, sờ sờ bụng, đánh trống inh ỏi nảy giờ.

      Đúng lúc chuẩn bị ăn cơm chuông điện thoại vang lên, Hạ Ngưng vừa nhìn thấy dãy số lạ bấm nút nghe, "Alo!"

      "Tiểu , là ." Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng rất dịu dàng "Ra ngoài ăn cơm với nha? muốn gặp em, chúng ta gặp nhau ở chỗ cũ."

      Hạ Ngưng đúng hẹn tới nhà hàng Tây, phòng ăn trang hoàng tao nhã, vào lập tức nhìn thấy Lăng Tuyên ngồi gần cửa sổ.

      Hạ Ngưng hơi chần chờ nuốt ngụm nước bọt, bước nhanh về phía .

      Hạ Ngưng dõi theo bóng lưng cao lớn của , mặc dù vóc người có hơi gầy gò, xem ra tiều tụy nhiều, nhưng vẫn mất vẻ đẹp thiên sứ của , đôi mắt sáng ngời, hàng lông mi dài luôn chứa đựng bao dung dịu dàng, ánh đèn chiếu sáng vào , càng làm cho khuôn mặt của điềm đạm hơn, để người nhìn phải đắm chìm trong cảnh sắc mùa xuân.

      Lăng Tuyên ngẩng đầu giương mắt tới , từ ghế đứng dậy, cười vui vẻ, tròng mắt bởi vì cười mà lên rực rỡ trong , làm thất thần người nhìn.

      Hạ Ngưng ngồi xuống, khóe miệng nhếch lên chủ động ngồi vào chỗ được kéo sẵn, tay cầm ly rượu uống: "Lăng Tuyên, đến lâu chưa?"

      " có, cũng vừa tới." Giọng điệu nho nhã.

      "Ha ha." Hạ Ngưng nâng lên nụ cười: "Trở về lúc nào? Sao cho em biết? Để em đón ."

      "Mới về có mấy ngày, khi xuống máy bay là rạng sáng." Lăng Tuyên từ tốn .

      Hạ Ngưng chống cằm " phải học bốn năm lấy bằng giáo sư tiến sĩ sao? Thế nào lại trở về sớm hơn dự tính? "

      "Ha ha." Lăng Tuyên mỉm cười "Tiểu , em vẫn vậy chút cũng thay đổi, vừa thấy tràng."

      Chương 42: Quan hệ gì?
      Edit: Junie
      Beta: Diep Diep

      Hạ Ngưng le lưỡi, cười xấu hổ, ngượng ngùng trả lời, cho tới nay trong lòng có vấn đề gì liền hỏi ngay, cho người khác có thời gian trả lời, trước kia Lăng Tuyên cũng bị vài lần như thế, nhưng trước sau như vẫn sửa đổi.

      Lăng Tuyên nghiêm túc nhìn Hạ Ngưng , khóe miệng nhếch lên, chỉ hiểu , chút cũng thay đổi, nghĩ tới đây, lo lắng của xua tan ít.

      Ngẩng đầu trả lời , " lấy được bằng giáo sư tiến sĩ, ở bên kia cũng học tập rất nhiều kinh nghiệm với bạn bè, bọn chia sẻ cùng nhau ít, nhưng luôn muốn trở về để phát triển thành phố B."

      Hạ Ngưng hoan hô: "Oa, nể , mới ba năm hoàn thành tất cả, giỏi quá!"

      Hạ Ngưng biết rất thích nghề bác sĩ, luôn khát khao được tiếp xúc với nhiều vị danh y thế giới để trao đổi kinh nghiệm, thu thêm kiến thức cho bản thân, nếu ba năm trước tốt nghiệp ngành y bằng A rồi ra nước ngoài tu nghiệp phát triển tương lai.

      khiêm tốn , "Ha ha, cũng may, lần này trở về có dự định vào bệnh viện của ba làm."

      Hạ Ngưng giật mình, mở mắt to tinh ý đáp: "Thừa kế phụ nghiệp!"

      "Cứ cho là vậy, chẳng qua cũng tính tự mở bệnh viện riêng." Lăng Tuyên gật đầu, suy nghĩ của mình, Hạ Ngưng nghe qua biết đấy mới là ước mơ của .

      Lăng Tuyên đăm chiêu nhìn , Hạ Ngưng bị hành động của làm cho mất tự nhiên, "Sao thế?"

      "Tiểu , em và Tư Khảm Hàn là quan hệ gì ? có cảm giác hai người rất quen nhau" Lăng Tuyên nghi ngờ hỏi.

      "Em, em với Tư Khảm Hàn ? Em cùng ta có quan hệ."Hạ Ngưng thấp thỏm trả lời, nhớ tới chuyện ngày hôm nay, thần sắc liền biến đổi, mặt khinh thường giải thích: "Ngày đó là bởi vì Tư Khảm Hàn ăn đậu hũ của Phong Hàm Niệm nên em mới cùng ta xảy ra tranh chấp, chứ có việc gì."

      đến Tư Khảm Hàn trong lòng lại nổi đóm, cũng biết phát bệnh thần kinh chỗ nào, hễ muốn giận là giận, đúng là tính khí thiếu gia.

      "Nhưng khuya hôm trước thấy ta ôm em về dưới nhà, khi đó rất muộn rồi." Lăng Tuyên chậm rãi .

      Hạ Ngưng nghe vậy sợ hãi kêu: "Cái gì? Đêm hôm đó thấy em?"

      Hạ Ngưng trợn mắt, da đầu tê dại, khó trách hiểu lầm quan hệ giữa cùng Tư Khảm Hàn, đêm hôm khuya khoắc được đàn ông ôm về nhà, người bình thường cũng nghĩ vậy thôi.

      "Ừ, em đổi số điện thoại, cho nên. . . . . ."

      " cách khác ngày đó là người đưa em về nhà? phải Tư Khảm Hàn? "

      "Đúng vậy."Lăng Tuyên cảm thấy có chỗ khó hiểu: "Thế nào?"

      Hạ Ngưng khoát tay, lắc lắc đầu: " có việc gì, ba em hôm đó có chàng rất lịch nho nhã đưa em về, em ngời người đó là , Thanks."

      Khó trách hôm nay Tư Khảm Hàn chuyện khó hiểu như vậy, hoá ra là chuyện này , xem ra mình hiểu lầm .

      "Nha." cười nhàn nhạt đáp lại, ra cảm thấy có điều hơi lạ, vì tối đó đưa Hạ Ngưng về thái độ của ba ấy rất lạ, đối với mấy thân thiện, cứ như muốn đuổi , nhưng ra, cũng có ý định hỏi .

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 43: tức cười!
      Edit: Junie
      Beta: Diep Diep

      Phong Hàm Niệm cười vui vẻ, khoát tay Tư Khảm Hàn vào nhà hàng Tây, ngang qua hành lang, Phong Hàm Niệm tinh mắt thấy Hạ Ngưng và Lăng Tuyên, chợt đứng lại.

      Tư Khảm Hàn nghiêng mặt theo mắt .

      Phong Hàm Niệm nhìn Tư Khảm Hàn cười thùy mị, ngón tay chỉ về phía bên kia, giọng dịu dàng xen lẫn hứng thú: "Tư tổng, xem, đó phải là Tiểu sao?"

      Tư Khảm Hàn nghe tên Hạ Ngưng , liền nhướng mày, thấy cùng người đàn ông cười cười rất vui vẻ.

      híp mắt lại đầy nguy hiểm nhìn chằm chằm phía trước, người đàn ông kia phải là Lăng Tuyên sao? Trong lòng hừ lạnh tiếng, người phụ nữ này chân trước đáp ứng cầu của , chân sau lại quyến rũ người khác, tức cười! Xem ra là quá dung túng cho .

      Hạ Ngưng cùng Lăng Tuyên ở trong phòng ăn vừa trò chuyện vừa ăn cơm, có chú ý tới quang cảnh bên ngoài.

      Phong Hàm Niệm quan sát vẻ mặt Tư Khảm Hàn cũng thấu được suy nghĩ của , con ngươi đảo vòng, lầm bầm : "Ah? Đó phải là Lăng Tuyên sao? Hình như ấy từng du học phải? ấy trở về lúc nào nhỉ? ngờ ba năm sau bọn họ cũng tiếp tục hẹn họ."

      Tư Khảm Hàn giống như nghe được lời của ..., kéo tay Phong Hàm Niệm ra, xoay người về phía chỗ ngồi cách bọn họ xa.

      Phong Hàm Niệm đuổi theo sau, cẩn thận nhìn , thấy vẫn trầm mặc trước sau như , cũng tự biết im lặng.

      Hạ Ngưng và Lăng Tuyên chậm rãi dùng cơm, bữa cơm diễn ra hơn hai giờ đồng hồ, Lăng Tuyên tính tiền rồi cùng rời khỏi nhà hàng.

      Hạ Ngưng quay đầu lại lộ hàm răng trắng đều như bắp, vỗ bả vai của khuyên nhủ: "Tuyên ca, cần đưa em về, tại là mười giờ, trễ rồi, em bắt taxi về được."

      Lăng Tuyên nhất quyết chịu, lôi kéo cổ tay của "Dù sao cũng có xe, lại bận việc gì, hay là đưa em về, thân con taxi giờ này rất nguy hiểm."

      Hạ Ngưng mặc cho nắm tay vì sợ nhìn ra sơ hở gì, nhưng lại muốn cho đưa về, nếu để phát quan hệ của và Tư Khảm Hàn, biết nhìn thế nào, muốn mất người bạn thân duy nhất này.

      Nhưng lại tìm được lý do cự tuyệt, cứ để đưa về nhà Tư Khảm Hàn chắc chắn gặp nhiều phiền toái, Hạ Ngưng nhất thời bối rối.

      Lăng Tuyên mở cửa xe cho có tiêng chuông vang lên, với xin lỗi tiếng rồi nghe điện thoại.

      Hạ Ngưng ngồi trong xe, nhìn Lăng Tuyên , thanh khàn khàn, "Cái gì? ! Được, được tôi lập tức trở về!" Lăng Tuyên quay mặt sang, cười áy náy "Tiểu , xin lỗi, nhà có việc, phải về gấp nên thể đưa em về nhà."

      " sao." Hạ Ngưng cười mừng rỡ, thầm thở dài hơi, tâm tình sáng sủa hơn.

      Lăng Tuyên giúp bắt taxi mở cửa xe cho Hạ Ngưng vào, đóng cửa lại trước khi xe chạy Lăng Tuyên như có lời muốn "Tiểu , . . . . . . , . . . . . ."

      Hạ Ngưng ngơ ngác trước ấp úng của , làm hơi lo lắng đưa tay vuốt gò má đỏ của : "Tuyên ca, sao thế, thoải mái chỗ nào?"

      Lăng Tuyên quẫn bách quay mặt chỗ khác "À? đường cẩn thận." dứt lời liền đóng cửa xe lại.


      Chương 44: Vẻ đẹp lẳng lơ, diêm dúa
      Edit: Junie
      Beta: Diep Diep

      Tư Khảm Hàn cởi trần, chỉ mặc vỏn vẹn chiếc quần đen, thân hình rắn rỏi đứng sát cửa sổ, ánh mắt lẳng lặng hướng tới đôi nam nữ quyến luyến phía dưới, tay nắm khẩu súng trong túi, tay kẹp điếu thuốc, mùi thuốc quanh quẩn gian phòng, đôi mắt hơi mông lung, cảm xúc của chủ nhân nó, cứ đứng bất động tại chỗ.

      Cho đến khi hai người tạm biệt, mỗi người ngã, mới thu hồi lại đôi mắt chim ưng, bộ dạng lười biếng ngồi dài sofa, vứt bỏ điếu thuốc cháy luội vào gạt tàn.

      Ở trong phòng tắm, Phong Hàm Niệm chỉ bọc cơ thể bằng chiếc khăn trắng, để lộ ra nụ hoa cao vút, thoáng chốc mê người, tóc ươn ướt xỏa ngang vai, kéo ra cửa phòng tắm tới bên cạnh Tư Khảm Hàn ngồi xuống.

      Tư Khảm Hàn mím môi cười , ngón tay thon dài giựt chiếc khăn tắm ngay lập tức rơi xuống chân Phong Hàm Niệm, hoảng hốt kêu lên, thoáng chốc sắc mặt trở nên quyến rũ như con mèo nịnh nọt chủ nhân nhào vào lòng Tư Khảm Hàn.

      Tư Khảm Hàn ngước nhìn người phụ nữ mảnh vải che thân, quả rất đẹp, vẻ đẹp của rất lẳng lơ diêm dúa, như đóa hoa túc nở rộ, người phụ nữ quần áo, đủ để khơi lên thú tính của người đàn ông.

      Tư Khảm Hàn nhíu mày, phải Liễu Hạ Huệ, nhưng là giờ phút này lại khát vọng người phụ nữ này.

      Phong Hàm Niệm thấy Tư Khảm Hàn thờ ơ trước cảnh xuân, muốn chủ động ra tay, cũng chưa muốn xuất chiêu, lòng khẳng định tin tương Tư Khảm Hàn, khuôn mặt nhắn nằm trong ngực , nhàng hôn khắp người , cái lưỡi trượt xuống bụng của Tư Khảm Hàn, Tư Khảm Hàn kêu rên mấy tiếng, tay đè lên đầu đẩy mạnh.

      Nhận ra Tư Khảm Hàn sắp chủ động, Phong Hàm Niệm nhếch môi cười đắc ý, đẩy cao cái mông từ từ bò dậy, động tác cực kì hấp dấn, giống như con mèo Ba Tư say đắm lòng người, thân thể mềm mại trêu đùa dán bộ ngực vào lòng , có ý muốn Tư Khảm Hàn chạm vào mình. (Con mụ ghê tởm ==!)

      Trèo lên đùi Tư Khảm Hàn, bàn tay ngọc ngà quàng qua cổ , tay nhiễu loạn bàn tay cứ cầm lên hôn, từ từ tới cánh môi bạc của ..

      Môi rất hấp dẫn như ly rượu ngọt ngào, có cảm giác rất khác với bao người đàn ông khác, Phong Hàm Niệm nhất thời đờ đẫn, ngay sau đó hồi hồn, tay ôm mặt Tư Khảm Hàn, khuôn mặt tinh sảo dần đến gần đôi môi quyễn rũ kia.

      Tư Khảm Hàn quay đầu sang chỗ khác, trong mắt vui, nhưng rất nhanh, liền trở lại mặt lạnh, nhanh chóng đè dưới thân, nâng cao bắp đùi của thô lỗ vào, Phong Hàm Niệm liền hồi hồn thời gian cũng có cứ mải đắm chìm trong nhục dục.

      Thân thể nóng bừng của Phong Hàm Niệm, trong đầu lại lên khuôn mặt bé của Hạ Ngưng , tiếng rên rĩ của Phong Hàm Niệm thế nhưng để cho nhớ tới ngày đó tiếng khóc nức nở than của Hạ Ngưng .

      Hồi tưởng lại đêm hôm đó cùng Hạ Ngưng như quá trình vận động, nhất thời kích thích ham muốn của dành cho , động tác càng thêm mạnh bạo, bất chợt nhớ tới cảnh Hạ Ngưng tươi cười với Lăng Tuyên như châm phải ngọn lửa ghen tuông trong lòng , nhìn cơ thể quyến rũ phía dưới càng đẩy mạnh tốc độ hơn.

      Phong Hàm Niệm cảm nhận được nhiệt tình của Tư Khảm Hàn, ánh mắt mê luyến đầy sắc dục, thân thể phóng thích theo cuồng dã của Tư Khảm Hàn.

      Khoảnh khắc đó căn phòng bao trùm mùi nhục dục, tiếng thở dốc rên rỉ dưới ngọn đèn mập mờ trở nên quyến rũ.



      Chương 45: Đổi cách khác kiếm tiền.
      Edit: Junie
      Beta: Diep Diep

      Ngày hôm sau!

      Hạ Ngưng xuống tắc xi, nhanh nhẹn vào công ty quẹt thẻ, nhớ tới bản thân trễ mấy phút, liền xoa đôi mắt mệt mỏi, tức giận ngồi vào bàn làm việc.

      Chuyện tối qua còn làm thấp thỏm trong lòng, bình thường nhìn thấy Tư Khảm Hàn có gì, hễ nghĩ đến cùng lên giường, não bắt đầu ngưng hoạt động, cả người vô cùng bức bối.

      Chẳng biết Tư Khảm Hàn khi nào trở về, cứ mang tâm trạng lo âu nằm giường, cả đêm trằn trọc trở mình mấy lần, đến khi hừng sáng, mới vào giấc ngủ, hại chỉ ngủ được ba tiếng bị đồng hồ đánh thức.

      Mệt mỏi cầm cốc nước qua phòng bên cạnh lấy nước uống, kinh ngạc phát phòng chật kín người, chính xác mà toàn là phụ nữ, kỳ quái hơn, bây giờ là giờ làm việc, họ tập trung chỗ này làm gì?

      Hạ Ngưng cau mày, chịu khó chen chúc vào, đánh bả vai bạn thân, tò mò hỏi: "Này, Lan Khả, mọi người làm gì vậy? Cả đám tụ tập náo nhiệt ở đây sợ quản lý phát trừ tiền thưởng sao?"

      Lan Khả liếc mắt, vui oán trách : "Người có đầu óc như cậu tối ngày chỉ có tiền thưởng với tiền thưởng? Mỗi tháng thưởng có ngàn mấy trăm làm như nhiều lắm? Cậu có chút tiền đồ tí !"

      " ngàn mấy trắm cũng là tiền a, tơ có tiền đồ, nhưng tiền lương chúng ta cũng còn bao nhiêu." Hạ Ngưng phản bác.

      "Cho nên a, cho nên chúng ta phải đổi cách khác kiếm tiền!" Lan Khả suy nghĩ.

      Cách khác? Trong đầu Hạ Ngưng ngay việc mua vé số trúng độc đắc mới có thể làm giàu. Vẻ mặt Hạ Ngưng hơi hoài nghi, thẳng thắng châm chọc: "Cách khác của cậu là đứng ở chỗ này à?"

      Lan Khả mặc kệ , đối với Hạ Ngưng là dạng người gì, nên Lan Khả cũng rảnh đôi co với ta.

      tỏ ra thần bí thầm vào tai Hạ Ngưng : "Nghe tập đoàn Tư thị muốn hợp tác với công ty chúng ta, chỉ là còn suy tính, cậu cũng biết công ty của chúng ta ở thành phố B nổi tiếng là sản xuất đồ điện, nay được tập đoàn Tư thị để ý là vinh hạnh lắm rồi, chỉ là áp lực cạnh tranh rất lớn, tớ đây tranh thủ để kiếm được lợi."

      "Tập đoàn Tư thị? !" Ngược lại vui mừng của Lan Khả, Hạ Ngưng tỏ ra khinh thường bĩu môi, bất đắc dĩ sờ trán mình, trời xui đất khiến hay sao, cứ đến chỗ nào cũng nghe được bốn chữ đó.

      Cũng may là bên bộ phận tiêu thụ, nên dính dấp gì tới bọn họ, coi như công ty phái người bàn bạc, cũng tới phiên , Hạ Ngưng thở phào nhõm.

      "Đúng vậy!" Lan Khả nhìn Hạ Ngưng , cứ tưởng vui mừng cùng mình, lại che miệng cười trộm, giọng trêu : "Thế nào? Vui đến nên lời à."

      Hạ Ngưng chịu nổi gương mặt ngu ngốc kia, bất mãn gật đầu cái, vui được mới lạ: "Còn chưa quyết định mà hí hửng cái gì? Bất quá nhận được hạng mục này, tháng sau chúng ta có thêm tiền thưởng! Có thể tăng lên mấy thêm mấy trăm nửa, cũng nên vui vẻ chứ."

      Mặt mày Lan Khả sa sầm, hận thể bóp chết Hạ Ngưng : "Ai là tiền thưởng? Tớ đây là gặp được Tư Khảm Hàn - tổng giám đốc tập đoàn Tư thị, nếu được chọn có khả năng mình thấy ấy, chừng, đến lúc đó còn được ấy chọn trúng trở thành phượng hoàng chừng."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :