1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc, Ăn Trước Yêu Sau - Phong Tư (Toàn văn hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 25: Tôi tới lời xin lỗi

      Edit: Junie
      Beta: diep diep

      Hai ngày sau

      chiếc màu đen BMW đỗ trước cửa tập đoàn Tư thị từ từ mở ra, Phong Hàm Niệm ngồi ở trong xe, lấy hộp son phần trang điểm ba bốn lần, sau cùng soi gương nhìn khuôn mặt tự mỉm cười.

      mặt toát lên vẻ trang nhã, tôn lên làn da trắng dưới lớp phấn hồng, ddlqd mái tóc đen gợn sóng xỏa dài, khoác người bộ đầm đỏ, tay cầm chiếc bóp LV có hạn, cả người uyển chuyển, xinh đẹp động lòng người.

      Phong Hàm Niệm xuống xe, đôi mắt đẹp biết cười, chậm rãi bước vào sảnh công ty, mỗi động tác đều mang vẻ thiên kim tiểu thư, tới trước quầy, ôn hòa với lễ tân: "Tiểu thư, tôi muốn gặp tổng giám đốc, phiền liên lạc giúp tôi."

      Lễ tân quan sát , nhìn thân hàng hiệu, xinh đẹp hào phóng, dám chậm trễ, liền kết nối điện thoại cho tầng .

      Thư ký Lam nhận được điện thoại, đối với muốn gặp tổng giám đốc có chút ấn tượng, đắn đo suy nghĩ rốt cuộc báo cho Tư Khảm Hàn, "Tư tổng, dưới lầu có tiểu thư tên Phong Hàm Niệm muốn gặp nhưng có hẹn trước, xin hỏi, muốn gặp ta sao?"

      "Phong Hàm Niệm? ta tới làm gì?" Tư Khảm Hàn chau mi tâm, khuôn mặt tuyệt mỹ từ trong đống văn kiện ngước lên, ngay sau đó gật đầu cho phép: "Để ấy lên ."

      "Vâng" Thư ký Lam tuân lệnh làm theo.

      Hai mắt Tư Khảm Hàn nheo lại, bưng tách cà phê, cái muỗng nhè khuấy đều, tiếp đến đưa lên miệng uống, dù rất bận rộn nhưng cũng rất mong chờ thái độ của Phong Hàm Niệm, lóe lên ý tưởng muốn đùa bỡn , dù gì lâu thấy nên có chút hoài niệm.

      Phong Hàm Niệm lên lầu cao nhất, đứng trước phòng giám đốc lễ phép gõ cửa.

      "Vào."

      "Tổng giám đốc Tư." Phong Hàm Niệm cười e thẹn.

      Ngay tức khắc, ngẩn người.

      thân tây trang đen lịch lãm, vừa vẽ lên thân hình hoàn mỹ, vừa khắc họa khuôn mặt kiêu ngạo trời sinh, cả người Tư Khảm Hàn tỏa ra khí thế của bậc vương giả cao quý, đôi mắt chim ưng sắc bén chứa đựng bao tâm tư đáy.

      coi như được mở rộng tầm mắt, ngờ đời lại có người đàn ông mê người đến vậy.

      trầm lặng nhưng sâu lường được, con ngươi chạm mắt .

      "Phong tiểu thư có chuyện gì sao?" Ngữ điệu từ tốn hỏi.

      Phong Hàm Niệm hồi hồn, cúi đầu ngượng ngùng, giọng điệu thành khẩn: "Tư tổng, tôi tới lời xin lỗi, ngày đó gặp chút chuyện, nên thất hẹn với , xin Tư tổng bỏ qua."

      Tư Khảm Hàn giương mắt với ! Bộ dạng dối trá này khiến thấy kinh tởm!

      Khóe miệng cong lên cười mỉa mai, mở miệng trêu chọc: "Phong tiểu thư quá lời, hơn nữa ngày đó cũng có người thay thế mà?"

      Tư Khảm Hàn thẳng, chuyện qua nên muốn truy cứu, huống chi Phong Hàm Niệm còn chưa có tư cách để bận tâm, đáng giá!

      Cũng như khôn khéo làm sao hiểu mục đích tới đây, nếu bỏ lỡ, cũng rảnh rỗi cho thêm cơ hội lần nữa, cũng như mấy khác dây dưa như đỉa đói chỉ khiến thêm chán ghét.

      Lời của Tư Khảm Hàn dập tắt tự tin trong , khóe miệng kéo ra nụ cười mê người, như thế nào hiểu ý tứ của , Phong Hàm Niệm này bất luận thế nào cũng là mỹ nhân động lòng người, xuất thân cao quý, chỉ là nghĩ tới thẳng thắng như vậy, chút thể diện cũng cho.
      Last edited by a moderator: 22/5/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ăn trước

      Type: Phương Linh Cơ

      Chương 26: Giải thích

      Edit: Junie

      Beta: diep diep

      bất an : Từ tổng, ra , tôi muốn giải thích đôi lời với ngài.”

      “Hả?” Tư Khảm Hàn hỏi ngược lại.

      Phong Hàm Niệm xấu hổ cười gắt giọng: “ ra do tôi quá tin bạn bè, ta chỉ mạo danh thế thân, sáng này tôi mới biết tin này.”

      Vẻ mặt Phong Hàm Niệm tỏ ra uất ức, bộ dạng đáng thương để tăng độ tin tưởng, tiếp tục : “Ngài cũng biết, tôi khó khăn lắm có được cơ hội lần này, nếu vì bị người ta lừa, cớ sao tôi lại từ bỏ?”

      Nhìn Phong Hàm Niệm giả dối mà muốn phát bực, tầm mắt Tư Khảm Hàn rời vào người , chớp vài cái nhưng nhìn ra tâm ý, thanh từ tốn: “Đó là chuyện của Phong tiểu thư, chỉ lo đổ thừa chịu nhìn người, chẳng trách ai được.”

      Phong Hàm Niệm thay đổi tâm trạng, khổ sở cười tiếng, cúi đầu cầu khẩn: “Tư tổng ngài đúng, kính mong ngài cho tôi thêm cơ hội lần này.”

      Tư Khảm Hàn cúi đầu, Phong Hàm Niệm ngẩng đầu nên thấy biểu tình khuôn mặt tuấn tú, trong nội tâm luôn rộn rạo bất an, ánh mắt nổi lên vẻ tàn nhẫn, đây là lần đầu tiên cảm thấy vô cùng chật vật, ăn khép nép cầu cạnh người ta, từ khi nào cao ngạo của phải hạ thấp đến vậy? Hạ Ngưng , nhớ kỹ cho tôi!

      “Tốt.” Tư Khảm Hàn gật đầu chấp thuận, đặt cà phê xuống bàn, khóe miệng giật giật, thịt đưa đến miệng, có lý do gì ăn, huống chi dáng dấp rất tốt, thon có căng có, hơn nữa tâm tình vui, cũng muốn vui đùa với chút.

      Phong Hàm Niệm phấn khởi ngẩng đầu, nụ cười phong tình vạn chủng, khuôn mặt tinh xảo vui mừng, trong lòng thầm đắc ý, gắt giọng: “Cám ơn Tư tổng.”

      Hừ! cũng biết, có người đàn ông nào có thể cự tuyệt được , đến nay Phong Hàm Niệm càng chắc chắn điều mị lực của trăm người đổ vạn người mê! Phong Hàm Niệm nhếch môi cười quyến rũ.

      Tư Khảm Hàn trả lời, thân hình cao lớn từ ghế đứng dậy, bộ dạng lười biếng chậm rãi tới Phong Hàm Niệm, hơi thở nam tính như đầu độc tâm trí .

      Phong Hàm Niệm nhất thời ngượng ngùng cúi đầu, mùi thơm nam tính làm phải mê mẩn, tinh tế thưởng thức hơi thở cuồng dã, toàn thân Tư Khảm Hàn tản ra mùi sát khí đối với dụ hoặc chết người!

      Tư Khảm Hàn nhíu mày, ánh mắt đùa bỡn hướng tới con mồi, nhàng chạm vào cằm của , sức lực mạnh đủ để Phong Hàm Niệm thất thần đứng dậy, trước mặt là người đàn ông cao quý như bậc vương giả tưởng chừng xa vời thể chạm thế nhưng lại gần trong gang tấc.

      Tư Khảm Hàn giương mắt với Phong Hàm Niệm, phải thừa nhận rất đẹp, đứng gần càng thấy ngũ quan xuất chúng, vẻ đẹp hơn người, tự nhận mình từng có ít phụ nữ, mỗi người đều mang vẻ đẹp sắc sảo riêng, nhưng có thể làm ham muốn chỉ đầu ngón tay, mà Phong Hàm Niệm lại nằm trong số đó, nhưng đáng tiếc, dối trá của khiến mất hứng mấy phần.

      Tư Khảm Hàn nghiêng người đến gần , khóe miệng chứa đựng nụ cười mờ ám, Phong Hàm Niệm bị hơi thở nồng đậm của quyến rũ, chủ động lấy tay Tư Khảm Hàn đặt ở eo, bàn tay Tư Khảm Hàn cũng khách khí vuốt ve cơ thể .

      Thời khắc sắp động tình, Tư Khảm Hàn rút tay về, ngưng động tác, chút thương tiếc đẩy ra , rút khăn giấy lau tay sạch , lãnh đạm : “ trở về , khi nào cần tôi thông báo.”

      Phong Hàm Niệm tỉnh lại từ cơn dục vọng, thần trí dần dần ràng, đối với hành động của bất mãn ngược lại cười thỏa mãn, mặc quần áo xong, chỉnh trang y phục thong thả ra ngoài.
      Last edited by a moderator: 14/5/15

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 27: Tìm Tư Khảm Hàn

      Edit: Junie
      Beta: diep diep

      Sáng sớm Hạ Ngưng nhanh chân đến công ty xin nghỉ phép.

      Hôm nay là ngày gặp Tư Khảm Hàn, nên chậm trễ.

      Tới cửa công ty Tư thị, Hạ Ngưng ngơ ngác nhìn tòa nhà chọc trời đứng sừng sững giữa bầu trời, phải công ty bình thường, nơi làm cũng lớn đến vậy.

      chần chờ vào, đến trước quầy lễ tân hỏi: "Tiểu thư, tôi tìm Tư Khảm Hàn, xin hỏi thế nào?"

      mỉm cười : "Xin hỏi có hẹn trước ?"

      Khế ước? Là Tư Khảm Hàn tìm bàn về việc đó.

      "Có!"

      "Tốt, chờ chút."

      Hạ Ngưng gật đầu, rất nhanh sau đó quay lại, "Tiểu thư có thể vào, mời theo tôi."

      mang tới thang máy chuyên dụng cho tổng giám đốc, lịch : "Tiểu thư, tới lầu cùng rẻ phải là phòng của tổng giám đốc, thong thả."

      Hạ Ngưng tìm được phòng làm việc của Tư Khảm Hàn, vừa định gõ cửa, cửa liền bị kéo ra, hai người nhất thời giật mình, Phong Hàm Niệm rất nhanh phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng đóng cửa lại.

      "Là cậu! Hạ Ngưng ? Sao cậu đến đây?"

      "Hàm Niệm? Sao cậu đến đây?"

      Hạ Ngưng cùng Phong Hàm Niệm hai miệng lời thốt ra, ngón trỏ chỉ vào đối phương

      "Tớ. . . . . ." Hạ Ngưng nhẹn lời, sắc mặt bối rối.

      Hạ Ngưng bất lực cắn môi, buồn bực biết nên giải thích thế nào để Hàm Niệm hiểu.

      Cánh môi Phong Hàm Niệm chứa nụ cười mỉa, ánh mắt nhìn Hạ Ngưng , biến sắc, hòa thiện : "Ngưng cậu tìm Tư Khảm Hàn? Làm sao cậu biết Tư Khảm Hàn?"

      "Tớ. . . . . ."

      Hạ Ngưng ngẩn người, biết mở lời thế nào, do ảo giác à? Mặc dù giọng điệu Phong Hàm Niệm ôn hòa, tuy nhiên nhạy cảm biết được ấy có cái gì đó đắc ý.

      Hạ Ngưng quay mặt, thoáng chốc hoảng hồn, dám chống lại đôi mắt bức người kia, suy nghĩ mơ hồ, giả vờ đánh trống lãng: "Đúng rồi, Hàm Niệm, ngày đó cậu đâu? Sao lại thấy cậu?"

      Phong Hàm Niệm cũng né tránh ánh mắt nghi vấn của , đối với tỏ ý khinh miệt, nhưng giả bộ như việc gì: "Tớ cùng Tề có chút bận, có chuyện gì hả?"

      Hạ Ngưng lặng người, cảm thấy Hàm Niệm như lời Tư Khảm Hàn , lấy làm điều kiện trao đổi với ta, vì vậy cười cười đáp: " có việc gì."

      Phong Hàm Niệm cười lại, thân mật kéo tay Hạ Ngưng , ngữ điệu áy náy: "Vậy tốt, đúng rồi, ngày đó tớ trước, còn kịp báo với cậu, ngày đó có xảy ra chuyện gì chứ?"

      Hạ Ngưng theo bản năng xoay mặt, sợ Phong Hàm Niệm biết , hốt hoảng trả lời: " có."

      Phong Hàm Niệm còn muốn điều gì, lúc này, Tư Khảm Hàn mở cửa, thân hình cao lớn tựa vào cửa, thân thể cường tráng chiếm hết phân nửa gian cửa, đôi con người xanh lam híp lại, thần thái kiêu ngạo lạnh lùng khiến đối phương kính sợ, nhìn thẳng vào bọn họ, cắt đứt lời Phong Hàm Niệm.

      Hạ Ngưng quay đầu vừa đúng chạm vào đôi mắt thâm thúy sâu hút mê người, dáng người cao ráo dựa vào cửa, ngăn cản ánh sáng từ trong phòng chiếu ra, vì đứng nghịch sáng nên càng tôn lên khí phách hiên ngang của người đàn ông này.

      Hai người họ nghẹt thở bởi sức hút của , ánh mắt Phong Hàm Niệm tham lam dán chặt vào lồng ngực rộng lớn của , kể từ lúc nhìn thấy , tình nguyện đem thân thể mình nằm dười thân , hy vọng trở thành người tình của .

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      TỔNG GIÁM ĐỐC: ĂN TRƯỚC SAU – C28

      Edit: Junie

      Beta: diep diep

      Phong Hàm Niệm lanh lẹ buông tay Hạ Ngưng ra, ngang nhiên bước lên chỉnh áo vest cho Tư Khảm Hàn, khóe miệng lộ ra nụ cười ngọt ngào, ngụ ý hỏi: “Tư tổng? Sao lại ra đây? Có chuyện gì à?”

      Tư Khảm Hàn trả lời, cái nhìn lơ đễnh hướng tới Hạ Ngưng , nội tâm thoáng qua tia cợt nhã, bờ môi ngưng đọng nụ cười sâu, ngón tay vân vê cánh môi Phong Hàm Niệm, kéo cằm tới gần cánh môi mình, nhàng đặt nụ hôn chuồn chuồn lướt.

      !” Hạ Ngưng đột nhiên bừng tỉnh khi thấy có ý định kéo tay Phong Hàm Niệm lên hôn, tức giận dùng sức kéo tay Phong Hàm Niệm khỏi , lôi ấy bảo vệ sau lung mình, đôi mắt đẹp trừng lớn, ngón trỏ chỉ vào , quát tháo: “Đồ lưu manh! Thấy xinh đẹp liến táy máy tay chân, biết xấu hổ! Mặt người dạ thú! Nhường nhịn với loại người như chỉ làm dơ nhân cách người ta, hạ lưu vô sỉ!”

      Hạ Ngưng chỉ thuận theo tâm trạng mà mắng.

      Đôi mắt sắc bén của Tư Khảm Hàn xẹt qua tia sáng tức giận, sắc mặt lạnh lẽo hơn cả tên của mình, hai chân dùng lực bước lên bước, bàn tay máy móc kéo mạnh thân thể vào lòng mình, Hạ Ngưng bị hành động của làm cho hoảng sợ: “…”

      Tư Khảm Hàn chợt cúi đầu, cánh tay dài quấn chặt eo , thô lỗ hôn lên môi , đầu lưỡi luồn lách vào khoang miệng , triền miên cùng trong ngực, động tác thô lỗ mang theo tình cảm, tròng mắt tràn ngập lửa giận, hung hăng chiếm đoạt đôi môi đào để phát tiết cơn giận của mình.

      Hạ Ngưng thét to, giãy dụa đánh , nhưng sức đàn ông luôn hơn phụ nữ, có phản kháng cũng vô ích, với hành động thái quá của , chỉ có thể rơi nước mắt, lúc này giống như con báo nổi cơn thịnh nộ trước con mồi, ánh mắt đáng sợ khát máu, Hạ Ngưng sợ nhất thời kích động lãnh nổi hậu quả.

      Hai tay Phong Hàm Niệm nắm thành quả đấm, giận tím mặt trước tình cảnh này, đôi mắt đầy đố kỵ, trực giác mách bảo cho biết, Tư Khảm Hàn và Hạ Ngưng chỉ đơn giản là tình đêm.

      Mới vừa rồi còn tưởng Hạ Ngưng có ý tốt bảo vệ mình, bây giờ nghĩ lại, chỉ thấy mình ngu ngốc, hay lắm, Hạ Ngưng , người của tôi mà cũng cả gan tranh giành.

      Chưa có ai dám ba bốn lần khiêu khích uy quyền của , dũng cảm lắm! Vốn coi nụ hôn là trừng phạt cho , nhưng lại dấy lên dục vọng trong người , làm dưới bụng rục rịch căn trướng, hít sâu hơi, Tư Khảm Hàn chợt dừng lại, sợ giây kế tiếp liền bị lửa giận của xé rách quần áo, muốn ở chỗ này!

      Tư Khảm Hàn dùng sức nắm cằm như muốn bóp nát , ánh mắt chim ưng lạnh lẽo nhìn đầy sắc bén, khan giọng nhưng hết chín phần lạnh như băng: “Nhớ! Đừng bao giờ khiêu khích tôi, đây chỉ là trừng phạt nho , lần sau… ”

      Dừng lại giây, Tư Khảm Hàn cười rét lạnh, bàn tay chút nào thương tiếc nhéo má , đẩy thân thể vào bức tường, tay kia chống đỡ tường, thân hình cao lớn như bóng ma bao trùm bóng dáng bé của .

      Thân thể Hạ Ngưng run rấy, muốn mở miệng nhưng nên lời, đôi tay nắm lấy tay Tư Khảm Hàn có ý muốn trốn thoát, cảm giác khó thở sắp chết, cổ họng nóng rát, ánh mắt tuyệt vọng nhìn Phong Hàm Niệm có ý cầu cứu.
      Last edited: 18/5/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 29: Cảm giác khác thường

      Edit: Junie
      Beta: diep diep

      Phong Hàm Niệm cũng sợ hết hồn, khuôn mặt tuyệt mỹ tái nhợt nhìn Tư Khảm Hàn, vừa bước lên hai bước bị ánh mắt cứng rắn của Tư Khảm Hạ ngăn chặn, hai chân nặng trịch như chì đứng yên tại chỗ

      Hạ Ngưng ở trạng thái ngàn cân treo sợi tóc, Tư Khảm Hàn thu tay lại buông ra.

      Hạ Ngưng ngã ngồi sàn nhà lạnh lẽo, hai mắt vô hồn, thanh kia như ma quỷ vang vọng bên tai.

      Tư Khảm Hàn mặt lạnh lùng xoay người liếc Phong Hàm Niệm, giọng nhiệt độ: "Trở về , khi khác tôi tìm ."

      Phong Hàm Niệm gật đầu như gà mổ thóc, nhìn cặp mắt đờ đẫn của Hạ Ngưng , lại tỏ vẻ đắc ý, "Tốt." Dứt lời, liền rời .

      Tư Khảm Hàn nhíu chân mày nồng đậm, lạnh giọng châm chọc Hạ Ngưng : " có chết vào."

      Hạ Ngưng run rẩy mi tiệp, máy móc đứng lên, nhưng hai chân nhũn ra mới vừa đứng lên thân thể lại ngã xuống đất lần nữa.

      Nhìn , lòng Tư Khảm Hàn có loại cảm giác khác thường, chỉ muốn dọa chút thôi, ai biểu dám trước mặt của giương oai! cũng coi như con rối mua vui, nhưng hiểu sao thấy yếu ớt lại đành lòng, vô thức cúi xuống đỡ cơ thể run rẩy của , khắc đến gần Hạ Ngưng , thân thể lảo đảo lùi về phía sau, có ý muốn tránh xa .

      Tầm mắt của rơi vào người , hành động của làm cơn giận vô cớ nhảy vọt trong lòng , hừng hực thiêu đốt lý trí của , trầm ổn kiện tráng bước đến chỗ , bàn tay chế trụ eo ếch, khom người ôm lên.

      Hạ Ngưng thét chói tay, sau khắc bị ánh mắt của buộc phải im lặng, mặc cho ôm vào phòng làm việc, sợ tới mức dám động đậy, chỉ sợ giây kế tiếp, người đàn ông đáng sợ này giống như dã thú nhào tới, đem lấy cắn xé, lúng túng nhìn hai tay của mình, biết đặt ở đâu cho phải, đành để trước ngực.

      đặt bộ ghế salon, chậm rãi tới bàn làm việc, nhấn dãy chiếc điện thoại nội bộ, trầm giọng ra lệnh: "Lam Nguy, đem cốc nước ấm vào phòng, nhanh lên!"

      Cúp điện thoại, Tư Khảm Hàn liếc phần văn kiện, quay đầu liếc Hạ Ngưng , trầm tư lát, cầm văn kiện lên, tiếng động đưa cho .

      Nội tâm Hạ Ngưng có chút sợ hãi, có ngẩng đầu nhìn , lặng thinh nhận lấy văn kiện, hôm nay mới nhớ bản thân mình đến đây ký khế ước với , cẩn thận xem xét nhận ra có người vào.

      Lam Nguy bưng cốc nước đặt lên bàn, khuôn mặt tuấn tú chứa đựng nụ cười, tới Tư Khảm Hàn : "Tư tổng, ngài uống nước nóng."

      Nụ cười Lam Nguy quá chói mắt, hiển nhiên tâm tình Tư Khảm Hàn tốt, trán nhăn nhó nhìn chằm chằm vào ta, kể khổ: " làm thư ký cho tôi bao lâu, lúc nào thấy qua tôi uống nước lọc?"

      Lam Nguy quệt miệng nhún nhún vai, khua môi múa mép: " với tôi là ai uống, hơn nữa tôi là thư ký riêng của , thời gian của tôi luôn đặt hết cho , những thứ khác là đứng sau, tôi cảm giác mình rất tận tâm với công việc."

      Thư ký Lam vừa vào phòng làm việc cảm giác cỗ khí khác thường, cũng thấy tồn tại của Hạ Ngưng , chỉ là, tò mò nha, người nào có thể chịu được khuôn mặt biến sắc, suốt ngày với đống văn kiện của tổng giám đốc tập đoàn Tư thị, bên cạnh Tư tổng ba năm, tình huống như thế rất ít thấy qua.

      Từ khi Tư Khảm Hàn tiếp nhận tập đoàn tới nay, có thể chưa bao giờ thất bại qua vụ đấu thầu nào, ngồi ở vị trí cao để lãnh đạo cả tập đoàn Tư thị, dưới dẫn dắt của đẩy tập đoàn ngày vững mạnh.

      quá hiểu Tư Khảm Hàn, tình cảm đối với ấy là cái gì đó mua vui đổi chát, đối với chuyện đương rất hờ hững, chỉ chủ động với mỗi chuyện lên giường, có lúc rất đau lòng thay cho ta, bởi vì cuộc sống của quá nguyên tắt, mọi thứ xung quanh như liên quan đến , tâm trạng bình thản như mặt nước phẳng lặng chảy.



      Chương 30: cần sợ.

      Tư Khảm Hàn lạnh lùng : “Bởi vậy, tôi bị mắc phải phải miệng đời tiếp đãi khách chu đáo, nên mới nhờ giúp tôi.”

      Lam Nguy liếc mắt nhìn Hạ Ngưng , biết sống chết, lắm mồm hỏi: “Lại đùa giỡn với nhà lành?”

      Tư Khảm Hàn trừng mắt nhìn , trả lời, đặt văn kiện xuống, nhíu mi tâm, thần sắc lãnh đạm, chẳng để tâm lời ta , tầm mắt xẹt qua ngồi yên tĩnh bên kia, cảm giác hơi áy náy đau lòng...., ánh mắt có chút phức tạp, Lam Nguy cách nào giải thích hàm nghĩa trong đó.

      Thấy ý tứ Tư Khảm Hàn muốn thêm, Lam Nguy cũng ngậm miệng, nào dám chọc , mặc dù rất hay giỡn với Tư Khảm Hàn, nhưng nếu vượt quá giới hạn, hậu quả......, uhm, thư ký Lam lạnh sống lưng, dám nghĩ tới.

      Tư Khảm Hàn thấy ta đứng bất động ở đó, ngón tay thon dài gõ bàn phím, ngữ điệu khó chịu: “Còn đứng ngây đó làm gì? Nước muốn lạnh luôn rồi, còn đem mời người ta.”

      “Vâng.” Tư tổng lên tiếng, thư ký như cũng nên biết chừng mực, vội đem nước đến cho Hạ Ngưng .

      Ánh mắt Hạ Ngưng có chút đề phòng, theo bản năng lùi ra sau, thấy người tới phải Tư Khảm Hàn, ngay tức khắc thở phào nhõm, miệng kéo ra nụ cười, nhận lấy ly nước từ thư ký Lam, giọng: “Cảm ơn.”

      Lam Nguy chạm vào bàn tay lạnh băng của , trong lòng hơi kinh ngạc, lúc này mới nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Hạ Ngưng , môi mím chặt chút huyết sắc, đôi đồng tử to tròn đảo lia lịa, ràng bị dọa sợ khiing ít, vẻ mặt của khi vừa rồi thấy tới gần thay đổi biết bao, Tư Khảm Hàn là tên đầu sỏ gây nên! Xem ra vừa rồi sai.

      Lam Nguy đưa mắt liếc Tư Khảm Hàn, thấy cũng nhìn bên này, chợt hiểu ra ý tứ của Tư Khảm Hàn.

      từ từ đến gần Hạ Ngưng , mỉm cười mị hoặc: “Tiểu thư, có phải Tư Khảm Hàn làm gì quá quắt với ?”

      ......”

      Hạ Ngưng kinh ngạc nghe lời ta vừa thốt ra, vô thức dịch người ra xa, tỏ vẻ phòng bị nhìn khuôn mặt tuoi sáng của thứ ký Lam.

      Khóe miệng Lam Nguy nâng lên, giọng điệu ôn hòa: “Chuyện đời luôn có nhận quả, mặc dù tính khí ta rất xấu, trắng ra nội tâm ta rất phức tạp, tuy nhiên nếu chạm đến điều cấm kỵ của Tư tổng ta cậy mạnh ức hiếp .”

      vừa vừa quan sát biểu tình của , sợ tin, giơ tay lên thề sắt son: “Lời tôi đều là , vì Tư Khảm Hàn mà khéo giùm ta.”

      Hạ Ngưng cau mày, cho là Tư Khảm Hàn gọi đến àm thuyết khách, đáy lòng hề tin tưởng ta, dù sao Tư Khảm Hàn cậy mạnh đạo lý gặp qua.

      Thấy nghiêm túc, biết mình đúng trọng điểm, gọng thư kí Lam có chút cường ngạnh: “Thử hỏi với lòng, tất cả mọi chuyện đều do ta gây ra sao? Tiểu thư, cũng nên thức tỉnh bản thân chút.”

      Hạ Ngưng nghe vậy cúi đầu lời nào, màn diễn vừa rồi vẫn còn ám ảnh lòng , nhưng lúc nãy có lẽ hơi quá đáng , lỗi là do .

      Lam Nguy thở dài, đưa tay vỗ vỗ bả vai , bất chợt thầm bên tai Hạ Ngưng : “ ra cần sợ ta, Tư tổng cũng phải ba đầu sáu tay, chỉ cần mọi việc có chừng mực, đừng chọc giận ta là có thể sống an toàn, đây là bí quyết a, dù gì với Tư tổng cũng sống lâu dài nên phải nhớ lời tôi dặn, nhất định phải nhớ kỹ nha.”

      Dứt lời, Lam Nguy đứng dậy sửa lại bộ vest đen, tới chỗ Tư Khảm Hàn chào hỏi liền rời .

      Hạ Ngưng lặng thinh trước những điều đó, ta cũng đúng, nếu kích động, chửi mắng Tư Khảm Hàn, cũng xảy ra tình cảnh lúc nãy.
      Last edited: 22/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :