1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

TỔNG GIÁM ĐỐC HẮC ĐẠO ĐỘC SỦNG TÀN THÊ - Gia Cát Tiếu Tiếu C26 (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit:BăngHoa
      Chương 24: Giao dịch thân thể (1 )

      Lâm tam ca đôi mắt khôn khéo liếc Phùng Vân Tịch cái, bực mình thúc giục "Vậy gọi nàng đến đây ! Đừng lãng phí thời gian của ta nữa." đôi bàn tay hơi lộ vẻ dài rộng dầu mỡ ma sát lẫn nhau, cho thấy giờ phút này thể chờ đợi được.

      mặt trái xoan hoàn mỹ tràn đầy nụ cười làm lành của Phùng Vân Tịch, tiếng mềm mại đầy dẫy nịnh nọt và ý tứ hàm xúc "Vâng, Lâm tam ca chờ." Trong nháy mắt xoay người, trong mắt phượng tràn ngập chán ghét cùng hung ác. Móc ra trong túi xách chiếc điện thoại di động màu đỏ, bấm số điện thoại của Đồng Vụ Vân "Vân nhi, con lập tức đến khách sạn Phong Thành, Tam cữu con đáp ứng giúp chúng ta, chúng ta cùng nhau cám ơn ."

      "Tốt! Mẹ ngươi cùng Tam cữu đến khách sạn trước, con đổi bộ y phục, lập tức liền qua." Khó có thể áp chế thanh hưng phấn, từ lời truyền ra.

      "Uh, nhanh lên tới đây !" Phùng Vân Tịch giọng nghe giống như bình tĩnh, tay cầm điện thoại di động lại run rẩy. Cứ như vậy đem Vân nhi cho sao? Vân nhi mặc dù phải là lần đầu tiên cùng nam nhân lên giường, nhưng là, đối mặt với nam nhân xấp xỉ tuổi ba mình, khi đó, nàng có phản ứng gì?

      , thể mềm lòng, nữ nhi là tim của nàng. Có thể, nếu ông xã xảy ra chuyện gì, nàng cùng nữ nhi đều mất chỗ dựa, cũng có ngày tháng tốt lành. Nếu nàng cùng đêm, cứu ra ông xã, ông xã sau khi biết, khẳng định cùng nàng ly hôn, đến lúc đó các nàng càng thêm có trải qua những ngày tháng tốt được, lựa chọn tốt nhất vẫn là do Vân nhi thay thế.

      Vân nhi tại trẻ tuổi, cũng có lập gia đình, phải chịu ảnh hưởng lớn như vậy, chắc hẳn mình cũng có thể lí giải cho nàng hiểu.

      Vào ngay lúc Phùng Vân tịch xoay người, lễ vật trước cửa sắt cánh mà bay, Lâm tam ca cũng mặc chỉnh tề, tại thân tây trang màu đen, thân hình hơi lộ vẻ cân xứng chút, khuôn mặt nở nang treo đầy nụ cười tùy ý.

      Đều người dựa tây trang, Phật dựa kim trang, chút cũng giả.
      "Lâm tam ca, ngươi đều chuẩn bị xong, vậy chúng ta xuất phát !"
      xong, Phùng Vân Tịch liền xoay người hướng thềm đá bước , Lâm tam ca thấy nàng cử động liền sáng tỏ lần này là đúng ý , khỏi khinh miệt cười tiếng, mặt mũi tràn đầy hờ hững, khóe miệng treo lên nụ cười vui vẻ dâm tà. Xoay người lại đóng cửa, đem cái chìa khóa phóng để ở trong túi quần, theo nàng xuống thềm đá, hai người lần lượt bước con đường tràn đầy hoa thơm tỏa ra trong bồn của tòa cao ốc.

      Lâm tam ca bước qua vài bước lớn, bước đến bên cạnh Phùng Vân Tịch, cùng nàng sóng vai mà .

      Ngoài tòa nhà, Phùng Vân Tịch dẫn Lâm tam ca vào chiếc xe màu trắng đỗ tại chỗ đó, hai người lần lượt ngồi vào xe, chiếc xe chạy băng băng nghênh ngang rời ...

      Khách sạn Phong Thành ở trong thành phố, tuy là tới gần Ám Dạ, cái khu vực người đến người nối liền dứt, tiếng người huyên náo. chiếc xe con màu trắng dừng ở khách sạn Phong Thành ngoài chỗ quy định đậu xe. đường cái đèn hồng chớp động ngừng, các quán rượu, quán cơm, trong quán ngọn đèn bao phủ.

      Phùng Vân Tịch cùng Lâm tam ca đồng thời mở cửa xe, ra khỏi xe, đóng cửa xe. Con ngươi tràn đầy ớn lạnh thay vẻ ôn nhu nịnh nọt vui vẻ, yên lặng giơ tay mời.

      Lâm tam ca tự động bỏ qua vẻ mặt nịnh nọt của nàng, ‘ đụng ’ tiếng đóng cửa xe, hướng cửa khách sạn đến. ‘ chúp ’ hai tiếng, Phùng Vân Tịch khóa xe lại, theo sát sau lưng Lâm tam ca, hướng về phía khách sạn Phong Thành xa hoa bước .

      Khách sạn Phong Thành là tòa nhà cao cấp hội sở, cũng là câu lạc bộ, nhà hàng Tây, đồ ăn Nhật, món ăn Quảng Đông, quán bar, giải trí trung tâm, SPA, đại sảnh yến hội.

      Bước vào trong quán rượu, bốn phía có thể thấy được màu đỏ sậm cùng màu vàng kim của trang sức đan xen nhau cùng chỗ. Đèn treo đỉnh có màu xanh đậm, mặt đất là vô số ánh sao yếu ớt, nhìn vào liền có cảm giác choáng váng.

      Lúc này, lúc này người nhân viên phục vụ mặc trang phục màu đỏ, chân giày cao gót, đến bên trái Phùng Vân Tịch. Khom người, gật đầu "Xin hỏi hai vị có hay đặt trước?" Mặt mũi tràn đầy hiền hòa, giọng cung kính.

      "Là vị gọi Đồng Vụ Vân tiểu thư đặt bữa." mặt trái xoan tràn đầy lạnh nhạt hơi nếp nhăn của Phùng Vân Tịch, giọng lạnh lùng, làm cho nhân viên phục vụ càng thêm cung kính, duỗi ra cánh tay thon, mở ra bàn tay, làm tư thế đưa tay ra hiệu xin mời
      "Thỉnh hai vị theo ta, Đồng tiểu thư ở phòng bao tại lầu ba số 308."

      Phùng Vân Tịch vẫn lạnh nhạt gật đầu, cùng người phục vụ bên cạnh . Lâm tam ca mị mắt đánh giá chung quanh, khóe miệng hơi nhếch lên, tựa hồ rất hài lòng với trang trí nơi này, quan sát đồng thời, cũng quên cùng Phùng Vân Tịch sóng vai mà .
      vào ngã cua,người phụ vụ dẫn họ lên bậc thang.

      Bước lên bậc thang cuối cùng của lầu hai, Lâm tam ca đứng ở lầu ba, nhìn xem hành lang gấp khúc tráng lệ, tràn ngập phong tình của Địa Trung Hải.

      Khúc quanh chính là phòng bao308, phục vụ phòng bao tay uốn éo mở then cửa, đưa tay ra hiệu xin mời. Phùng Vân Tịch dẫn đầu bước vào trong phòng chung.
      Lâm tam ca tiến vào bao phòng, nhìn thấy Đồng Vụ Vân trong nháy mắt đó, liền bị vẻ phong tình vạn chủng, quyến rũ diêm dúa tư thái, phía dưới huyết khí bành trướng. Trong mắt dâm uế khinh nhờn hề che giấu, trần truồng lên trước mặt Đồng Vụ Vân.

      Đồng Vụ Vân nghe thấy tiếng vang mở cửa, mạnh mẽ nghiêng đầu, thấy Phùng Vân Tịch bước vào trong phòng, vội vàng lên nghênh đón "Mẹ, người đến rồi, vị này chính là Tam cữu !" Phong tình vạn chủng, lưu loát xoay người lại làm cái thủ hiệu mời, trong giọng lộ vẻ quyến rũ "Tam cữu mời ngồi."

      Lâm tam ca ‘ ừ ’ tiếng, mị mắt có rời khỏi mặt Đồng Vụ Vân, khách khí ngồi lên ghế. Đồng Vụ Vân vui nhíu mày, may mà Phùng Vân Tịch thấy nàng thích hợp, kịp thời giữ chặt nàng "Vân nhi, ngươi xuống trước gọi thức ăn !"

      Đồng Vụ Vân cổ quái nhìn xem Phùng Vân Tịch, chậm chạp chưa động. hiểu mẹ vì sao gọi nàng gọi thức ăn, nơi này là hội sở cao cấp, nhân viên phục vụ cầm thực đơn đến a!

      Phùng Vân Tịch tựa hồ nhìn ra Đồng Vụ Vân nghi hoặc, hướng nàng hung hăng ra hiệu bằng mắt. Mắt đẹp của Đồng Vụ Vân tràn đầy ủy khuất, nhưng vẫn là ngoan ngoãn lui ra ngoài cửa.

      Cho đến khi bóng dáng Đồng Vụ Vân ra bao phòng, mâu quang dâm tà của Lâm tam ca vẫn chưa thu hồi, ngón tay thô ngắn sờ lên cằm " nghĩ tới a! So với ở trong TV nhìn qua còn muốn mỹ, đẹp." Tham lam, dâm uế, hưng phấn, mong đợi tại con ngươi lên.

      Phùng Vân Tịch gặp ánh mắt si mê của , lại xem vóc người cùng mặt của , trong mắt để lộ ra chán ghét, mở chân thon dài mảnh khảnh ra, vừa vừa "Hi vọng Lâm tam ca lấy được điều mình mong muốn, tuân thủ ước định, cứu Vân Phong ra." vào đối diện nghiêng người của Lâm tam ca, ưu nhã chính là xuống.

      "Yên tâm, sáng sớm ngày mai ta liền cục cảnh sát đem Đồng Vân Phong thả ra." Lâm tam ca mâu quang lưu luyến kéo về, lạnh nhạt nhìn thẳng nụ cười nịnh nọt của Phùng Vân Tịch. Cái này Đồng Vụ Vân có thể so với năm đó Phùng Vân Tịch còn nhiều hơn vài phần mị sắc.

      "Vậy là tốt rồi." Phùng Vân Tịch lạnh nhạt gật đầu, từ trong túi xách giữa xuất ra bao thuốc bột, đặt ở trong chén Đồng Vụ Vân.

      Lâm tam ca hứng thú nhìn xem Phùng Vân Tịch, nghĩ tới nàng đối với nữ nhi cũng ác như vậy, bất quá nàng hung ác, làm sao có thể làm nếm thử khối thịt béo mềm mại đây?








      thuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25: thân thể giao dịch (2 )

      Đồng Vụ Vân lòng tràn đầy muốn gọi món ăn, trở lại trong phòng bao lại thay nụ cười quyến rũ câu nhân "Tam cữu ta biết ngài thích ăn món gì, cho nên gọi mấy món ăn nổi tiếng ở Phong Thành.”

      Lâm tam ca bớt phóng túng dâm tà trong mắt, vẻ mặt tươi cười, nhìn như hòa ái dễ gần " quan hệ, Tam cữu kén ăn. Khổ cho Vân nhi, uống trước chút nước trà." Thân thể lại nóng bỏng như lửa, hạ thân cứng rắn như sắt.

      "Cảm ơn Tam cữu." Đồng Vụ Vân cười nhàng lời cảm ơn, duỗi tay trắng nõn mảnh khảnh ra, ưu nhã bưng lên nước trà trước người, khẽ nhấp cái, nhuận nhuận cánh môi cùng cuống họng.

      Phùng Vân Tịch đôi mắt phượng quét lấy Lâm tam ca, trong chốc lát lại xem chút Đồng Vụ Vân. Sắc mặt cứng ngắc, dị thường khó xử.

      Lâm tam ca giả nghiêm chỉnh ánh mắt, thẳng tắp nhìn chằm chằm Đồng Vụ Vân, bỗng nhiên mở cánh môi dầy ra "Vân nhi, có cảm giác hay nóng?" Vốn là tiếng trong sáng lại biến thành khàn khàn.

      Đồng Vụ Vân nghi hoặc ngẩng đầu, mắt phượng tràn ngập mờ mịt mê hoặc lòng người "Tam cữu vì sao hỏi như vậy? Ai nha, Tam cữu mặt của ngươi như thế nào hồng như vậy a! Có phải hay trong phòng quá nóng? Điều hòa mở vừa phải, đúng mức a!" tiếng diêm dúa mềm mại, làm cho Lâm tam ca thân thể phản ứng càng lớn, cái trán rộng lớn toát ra từng giọt mồ hôi, dưới ánh đèn có vẻ lóa mắt.

      Phùng Vân Tịch hiểu vì sao lại có phản ứng như vậy, bàn tay bé đặt ở hai chân căng nắm thành quyền, gian nan khẽ mở cánh môi hồng diễm "Vân nhi, ngươi đỡ Tam cữu trong phòng nghỉ ngơi chút !" Lời này vừa ra, Đồng Vụ Vân càng cảm thấy kỳ quái, nghi hoặc liếc mắt nhìn Phùng Vân Tịch cái, nhìn lại chút Lâm tam ca tựa hồ dị thường khó chịu, cuối cùng gật gật đầu, đỡ Lâm tam ca dậy về phía gian phòng.

      Lâm tam ca cách lúc, sâu nhìn Phùng Vân Tịch cái, cho nàng cái ánh mắt ‘ rất hài lòng ’. Liền tùy ý Đồng Vụ Vân dắt díu hướng trong phòng bao đến, giả vờ thân thể suy yếu, đem sức nặng cả người đều dựa vào thân thể mảnh khảnh kia của nàng.

      ‘ răng rắc ’ tiếng mở then cửa, Đồng Vụ Vân nhắm mắt theo đuôi, dị thường gian nan nâng cái thân thể mập mạp kia, tiến vào trong phòng.

      Mới vừa vào phòng, Lâm tam ca liền trở tay đóng cửa phòng lại. Đưa tay lau mồ hôi thái dương, mặt tràn đầy dâm tà nhìn Đồng Vụ Vân.

      Đồng Vụ Vân tựa hồ nhìn ra có ý tốt, lui cách ba bước, cùng giữ khoảng cách, rướn cổ lên, nhíu chặt chân mày lá liễu, khẽ mở môi đỏ mọng "Tam cữu, ngươi phải là thân thể thoải mái sao?" Như thế nào vừa đến trong phòng lại giống như có việc gì mà như người bình thường ?

      "Thân thể của ta thoải mái, cho nên, cần ngươi tới để cho ta thoải mái." Lâm tam ca che dấu khát vọng trong mắt chút nào, xoa tay, mở miệng lời khinh bạc. Phối hợp với hình tượng của giờ phút này, làm cho người ta cảm giác chính là cầm thú, ngay cả cháu đều nghĩ muốn.

      Đồng Vụ Vân nhìn chung quanh, cửa gian phòng này bị khóa, lòng càng thấp thỏm bất an hơn. Nghe theo lời , trong nháy mắt sáng tỏ, gương mặt xinh đẹp quyến rũ biến thành tái nhợt, chân mày lá liễu nhíu chặt, càng thêm chặt chẽ "Ngươi là trưởng bối của ta, tại sao có thể đối với ta như vậy?"

      "Đừng cho là ngươi thanh thuần, thân thể và con người càng diêm dúa. biết ngươi dưới thân bao nhiêu nam nhân thừa hoan vui vẻ , biết có bao nhiêu người xem qua. Đừng cho là ta biết, nhiều lần ta đều nhìn thấy ngươi cùng nam nhân khác mướn phòng." Lâm tam ca vừa ra lời này, Đồng Vụ Vân khuôn mặt càng thêm trắng bệch, lập tức, trừng lớn hai mắt câu nhân, mặt mũi tràn đầy thể tin, lay động tóc dài xõa đầu vai "Làm sao có thể, ta đều làm rất bí ."

      " đời có tường nào gió lọt qua được, nhanh lên, nếu ta khó bảo đảm, cha ngươi có thể còn sống ra khỏi ngục giam." Lâm tam ca chút nào cho nàng mặt mũi, lời tàn nhẫn vô tình, đem Đồng Vụ Vân đánh vào tầng mười tám tầng địa ngục "Mẹ ta ở bên ngoài, ngươi cho rằng ngươi có thể đem ta như thế nào?" Đồng Vụ Vân tóm lấy cái phao cuối cùng, cha thể cứu, có thể nếu là đáp ứng điều kiện của , chính nàng đều có cảm giác buồn nôn. tại mẹ ở bên ngoài, nàng cần sợ.

      Lâm tam ca cười gian hai tiếng, trong tiếng hiển thị ý dâm đãng "Hắc hắc, chính là mẹ của ngươi đem ngươi đưa cho ta."

      Đồng Vụ Vân bởi vì lời của chỉ thoáng trừng lớn đồng tử xinh đẹp, vẻ mặt khó có thể tin " , mẹ sao có thể làm như vậy." Đồng Vụ Vân trong nội tâm phức tạp, như thế nào cũng nghĩ ra là mẹ của mình đưa mình cho người có thể sánh ngang với cha.

      "Ngươi biết mẹ ngươi tại sao lại đem ngươi tặng cho ta ?" Lâm tam ca từng bước từng bước đến gần Đồng Vụ Vân, Đồng Vụ Vân từng bước từng bước lui về phía sau, cho đến khi đến trước giường, Đồng Vụ Vân thể lui được nữa. Lâm tam ca đại nhảy qua bước, đem thân thể nồng nặc mùi nước hoa và mềm mại của nàng ôm vào trong ngực, tiếng như ác ma tại vang vọng bên tai nàng "Bởi vì, nàng muốn cùng ta ngủ, nghĩ tới vinh hoa phú quý của mình. Cho nên, đem ngươi cho ta, chỉ cần ngươi theo giúp ta đêm, ta liền cứu cha của ngươi ra."

      " , ngươi thả ta ra. Thả ta ra, a..." Đồng Vụ Vân biển máu sôi trào trong dạ dày, liều mạng la hét đẩy lồng ngực phì nhiêu của Lâm tam ca ra.
      Lâm tam ca tại khuôn mặt của Đồng Vụ Vân hôn chút, dâm đãng cười hắc hắc

      "Làm sao có thể bỏ qua cho ngươi, mẹ ngươi thể, vậy ngươi thay thế nàng, con thay mặt mẹ ." xong, đem Đồng Vụ Vân đẩy tới chiếc giường mềm mại, tùy thân thể cũng theo lên, đè thân thể mềm mại kia của nàng xuống.

      Môi dày trực tiếp hướng cổ mảnh mai trắng nõn của Đồng Vụ Vân hôn tới, hề thương tiếc gieo xuống mấy viên dâu tây.

      "Ngươi này cầm thú, thả ta ra." Đồng Vụ Vân bị Lâm tam ca cố định trong ngực, tránh thoát ra, như con thú bình thường bị vây. Đôi mắt mặc dù rưng rưng, lại làm cho người có loại cảm giác thương hại. Thân thể bắt đầu nóng lên, trận trận nhiệt khí phóng tới đỉnh đầu của nàng ngừng nghỉ.

      Lâm tam ca cảm giác dược hiệu người nàng phát tác, chưa để ý tới lời của Đồng Vụ Vân, duỗi cái tay ra chế trụ hai tay của nàng, đưa đỉnh đầu. cách mắt, tràn đầy dục vọng cùng đói khát.

      Đồng Vụ Vân nằm ở dưới thân thể của , liều mạng vặn vẹo, muốn lùi về lại bị kiềm chế ở cổ tay. Vô luận như thế nào cũng tránh thoát, trong nội tâm đầy sợ hãi cùng buồn nôn, thân thể dâm đãng càng ngày càng nóng rang.

      Lâm tam ca thấy nàng liều mạng giãy giụa như con thú hoang đột nhiên đình chỉ, Đồng Vụ Vân cũng dừng lại vặn vẹo thân thể, hai người kinh ngạc nhìn nhau "Cậu, van cầu ngươi, nên như vậy. Ta là cháu của ngươi a! Ngươi tại sao có thể đối với cháu của mình làm chuyện như vậy?" Tiếng cầu khẩn uyển chuyển, chẳng những ngăn cản được dục vọng bành trướng của Lâm tam ca, ngược lại càng cao hơn.
      "Đó là có khả năng, chúng ta cũng phải là cậu cháu ruột, ta cùng mẹ ngươi bất quá là họ hàng xa." Lâm tam ca vô tình đánh vỡ tất cả hi vọng của nàng. Đồng Vụ Vân trong mắt xuất tuyệt vọng sâu, nếu là loại nam nhân nhất định mềm lòng, có thể Lâm tam ca là cái biến thái cuồng.

      Càng là nhu nhược bất lực, càng ngày hào hứng.

      Lâm tam ca chống đỡ nổi dục vọng càng ngày càng bành trướng, giống như điên cuồng xé nát quần áo của nàng, bàn tay dọc theo đường cong thân thể của nàng sò mó...

      Đồng Vụ Vân đôi mắt dần dần bắt đầu sương mù rời rạc, lâm vào tác dụng của dược hiệu, tùy ý bài bố.

      Phùng Vân Tịch ngồi ở bên ngoài, nhìn xem bàn thức ăn ngon, ăn biết ngon,
      giống như nhai sáp nến. Nghe trong phòng truyền ra từng đợt từng đợt tiếng rên rỉ của nữ nhân cùng tiếng nam nhân gầm ...
      ~~Hết Chương 25~




      Edit:phương Hoa
      Chương 26: lãng phí thời giờ

      Khi tia nắng đầu tiên xuyên qua cửa sổ màu lam sát đất, chiếu vào gian phòng tràn trề ấm áp hạnh phúc đó. Chiếc vào hai người ngủ chiếc gường màu hồng phấn, nam tử khóe miệng mang theo ý cười, sâu kín mở hai tròng mắt sương mù ra.

      đôi mắt vốn thâm thúy, sắc bén, u lãnh, khôn khéo, giờ phút này chứa đầy nhu tình. Chỉ vì nàng mà sinh, oán hối, cứ việc khổ đợi hai mươi lăm năm, phần tình cảm này vẫn thay đổi.

      Ngón tay thon dài, khớp xương bò lên mặt mềm mạicủa người con . Dọc theo khuôn mặt tinh tế mà hai mươi mấy năm nay quấy nhiễu giấc ngủ của mình . Dè dặt, giống như sợ đánh thức nàng, lại hình như là giấc mộng. Sợ hơi dùng sức chút, giấc mộng này biến mất. Cảm thấy thầm : Oa Oa, cũng biết, cứ như vậy lẳng lặng nhìn em, cảm thụ em ở bên cạnh , thỏa mãn rồi .

      "Ngô ngô..." Oa Oa tựa hồ cảm giác được quấy rầy, rên rỉ tiếng. Quay đầu , lưu loát lật người. Đem chăn toàn bộ cuốn , chân dài trắng nõn thuận thế đá cái.
      Toàn thân giống như mệt rã rời, đau đớn khó nhịn "Ô... Đau quá." thanh kiều lần
      nữa vang lên.

      Toàn thân trần truồng, lộ ra trước mắt của Mộc Hàn Mặc, vội vàng nghiêng người đem Oa Oa ôm vào trong lòng "Oa Oa, thực xin lỗi, làm đau em rồi ." Tiếng từ tính tràn ngập áy náy. đôi tay cánh khỏe mạnh, đem nàng ôm chặt "Oa Oa ôm em tắm, như vậy thoải mái chút ." xong, đứng lên tới phòng tắm.

      Chỉ trong chốc lát, trong phòng tắm xuyên đến thanh, Mộc Hàn Mặc từ phòng tắm ra, đem Oa Oa ôm lấy, toàn thân xích lõa tới phòng tắm.

      Cái đầu của Oa Oa tựa lồng ngực kiên cố mảnh vải che thân của Mộc Hàn Mặc, đôi mi thanh tú nhíu chặt, chậm rãi mở ra hai tròng mắt sương mù mờ mịt, nhích người, đau nhức kịch liệt lập tức lan tràn đến toàn thân.

      Mộc Hàn Mặc lúc đầu, thấy Oa Oa mở ra hai tròng mắt vô thần "Bảo bối ngoan ngoãn, đừng động, nếu thân thể của em đau." Mộc Hàn Mặc nghiêng đầu, tại trán trắng nõn trơn bóng kia của nàng ấn xuống cái hôn, nụ hôn bao hàm thương tiếc, thương, áy náy...

      Oa Oa hưởng qua đau đớn, quả dám cử động nữa, lẳng lặng tựa ở trong ngực của .

      Trong phòng tắm, Mộc Hàn Mặc dịu dàng đem Oa Oa đặt ở trong bồn tắm nước nóng lớn, nước ấm áp trong lan tràn qua vết thương chồng chất thân thể của Oa Oa.
      Mộc Hàn Mặc cũng lập tức bước vào trong bồn tắm, đưa tay từ giá cầm lấy sữa tắm, nặn ra vài giọt chất nhầy màu kem. Bỏ vào trong nước, khuấy hồi. Sữa tắm lan tỏa ra, hình thành vô số bọt biển, đem thân thể hai người bao phủ.

      Trong khí cũng tung bay chút ít bong bóng năm màu, cả gian phòng tắm trải rộng mùi hoa sơn chi.

      Hai người rửa sạch, mặc xong, Mộc Hàn Mặc đem thân thể Oa Oa nắm ở hai tay tráng kiện, ra khỏi phòng.

      "Chính mình thôi!" hành lang, Oa Oa nhịn được lên tiếng.
      Mộc Hàn Mặc chau lại mày kiếm, con mắt đầy tràn nhu tình xem nàng lúc, khẽ mở môi mỏng khêu gợi " được, thân thể của em chịu nổi, ngoan ngoãn để ông xã ôm em !" có chút nào thương lượng, tìm cái lý do phi thường tốt, mực từ chối, làm cho Oa Oa ngoan ngoãn câm miệng.

      Oa Oa nằm ở trước ngực nóng bỏng, lẩm bẩm tiết chế chút, ôn nhu chút ít, em cũng được a." Chuỗi lời oán hận vào trong tai Mộc Hàn Mặc, môi mỏng của Mộc Hàn Mặc kéo ra nụ cười vui vẻ "Đây là vì quá nhớ em, nhất thời kìm lòng được." Ngữ điệu trêu chọc, làm cho khuôn mặt nhắn đỏ thắm của Oa Oa, chỉ thoáng hai má đỏ hồng.

      ra là nghe thấy được, nàng còn tưởng rằng chỉ có nàng tự mình biết gì đó.
      Thập cấp xuống, vào trước bàn thủy tinh, đem Oa Oa đặt ở mặt ghế mềm mại. ngồi vào bên cạnh Oa Oa, mang tới bàn điểm tâm sớm chuẩn bị tốt bỏ vào trong tay Oa Oa "Ăn ! Chờ chút, chúng ta cùng công ty."

      "Ngô, tốt." Oa Oa cắn cái điểm tâm, miệng đầy mùi thơm ngào ngạt, nếm ra hương thơm thích hợp. Giống như mùi hoa quế, lại như hoa cúc hương.
      Mộc Hàn Mặc thấy khóe miệng nàng dính màu trắng bột phấn điểm tâm, duỗi bàn tay ra, ngón tay cái nhàng vì nàng lau .

      Oa Oa bỗng nhiên nâng lên khuôn mặt nhắn mềm mại trắng nõn, mơ hồ dò hỏi "Mộc Lâm đâu?" Sáng sớm hôm qua lúc bọn họ xuống, Mộc Lâm ở đây ăn điểm tâm. Hôm nay bọn họ xuống, có nghe được thanh của Mộc Lâm, hơn nữa, thanh của bát đũa.

      "Nha đầu kia,chắc là đâu chơi rồi. Chỉ cần ba mẹ ở nhà, em aay đa số thời gian đều cùng bạn trai của nàng chỗ." Mộc Hàn Mặc nghĩ đến Mộc Lâm, khỏi hồi bất đắc dĩ.

      "A, nguyên lai là như vậy." Oa Oa như có điều suy nghĩ gật đầu, cúi đầu tiếp tục ăn bữa sáng.

      Lúc này Mộc Hàn Mặc trong ngực nghe chuông điện thoại di động du dương vang lên ...
      Mộc Hàn Mặc khỏi nhíu mày, móc ra điện thoại di động Felip X810, đè nút trả lời xuống, đặt bên tai. Điện thoại di động truyền đến giọng gấp gáp "Tổng giám đốc, Đồng Vân Phong được người ta cứu ra ngoài." Tiêu trợ lý báo cáo, làm cho Mộc Hàn Mặc mày kiếm nhíu chặt, càng thêm nhíu chặt hơn, nhìn thoáng qua Oa Oa ngồi ở bên cạnh ăn bữa sáng ngọt ngào, đứng người lên, cầm di động ra bên ngoài tiểu Dương ", ai làm?"
      Con mắt thâm thúy u lãnh sâu thấy đáy của Mộc Hàn Mặc, hàn quang. Môi mỏng toát ra lời lại ấm áp như gió, truyền tới trong tai Tiêu trợ lý, lại làm cho hồi kinh hãi "Vâng, vốn là phó bộ trưởng bộ công an, họ Lâm, sáng nay đem Đồng Vân Phong phóng thích vô tội."

      " tra ràng, lai lịch của . Gia tăng thu mua tập đoàn Phong Vân, thể ngừng nghỉ." Xưa nay dân cùng quan tranh, là người hắc bạch lưỡng đạo, nhưng, công ty nhưng lại bạch đạo, thân phận của bây giờ cũng là bạch đạo, đắc tội quan, chỉ có thua thiệt phần. Bất quá, nếu là đem chọc giận...

      "Tốt, giám đốc." Tiêu trợ lý kính cẩn thanh truyền vào Mộc Hàn Mặc trong tai, Mộc Hàn Mặc hài lòng gật đầu "Mặt khác, đem bộ trưởng bộ công an hẹn trước, gọi Phụng Thiên Dự thay ta thương lượng." Trong nội tâm oán giận: họ Lâm , ngươi dám làm hỏng đại của ta, để cho ta lãng phí thời giờ, ta cho ngươi chết tử tế.

      "Là, tổng giám đốc." Tiêu trợ lí là người biết nhìn mặt mà chuyện, rèn luyện đến cảnh giới nhất định. Nghe thấy giọng ớn lạnh của Mộc Hàn Mặc, có chút giật mình. Từ khi bắt đầu làm việc bên cạnh Mộc tổng, Mộc tổng luôn lộ thanh sắc, dù cho chuyện khó xử lý hơn nữa, cũng nghĩ hết biện pháp, tiếc hết thảy thủ đoạn làm được, nhưng lại chưa bao giờ nghe trong thanh của xuất vẻ tức giận, tiêu trợ lý trong giọng nhiều tia hàm súc

      "Uh, ngày hôm qua giao chuyện cho ngươi, làm xong chưa?" Tiếng của Mộc Hàn Mặc bớt lạnh xuống, thay vào đó là thanh ôn nhuận như lúc trước.

      " làm tốt, sáng nay truyền thanh bắt đầu phát ." Giọng Tiêu trợ lý câu nệ vang lên, dễ dàng hơn nhiều.

      Mộc Hàn Mặc hài lòng gật đầu, cúp điện thoại di động. Hướng tiểu Dương trong phòng đến, sở dĩ dùng , chính là có năng lực mạnh nhìn mặt mà chuyện. Năng lực làm việc mạnh, từ những công ty khác tuyển dụng vào nên có kinh nghiệm. Công ty ‘energetic’ phát được năng lực của mà sa thải.

      vào trước bàn, Mộc Hàn Mặc giống như chuyện vừa rồi là bình thường, đem bánh ngọt
      bàn "Đến, Oa Oa ăn nhiều chút..." xong, bỏ vào trong tay Oa Oa.

      Mộc Hàn Mặc‘ hầu hạ ’, Oa Oa cũng cự tuyệt, hai người ân ân ái ái tiếp tục ăn bữa sáng...
      ~~Hết chương 26~~
      thuyt thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :